Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2133 : Giết Luân Chuyển Lão Tổ

    trước sau   



Chưsdmkơijgqng 2118: Giếpxmvt Luâvvggn Chuyểugvnn lãynido tổsdmj
Nghe đsdmjưsdmkcgrhc Hoàuqqbng Tiểugvnu Long côyipung bốvypx chíipygnh mìehoonh hẳkoiyn phảvdeii chếpxmvt, Vạuqhfn Thếpxmv phảvdeing phấvsyqt nghe đsdmjưsdmkcgrhc chuyêqzeạn cưsdmkơijgq̀i lơijgq́n, cưsdmksdmki lêqzean ha hảvdei: “Hoàuqqbng Tiểugvnu Long, chỉfcwj bằdnrung ngưsdmkơijgqi sao? Chỉfcwj bằdnrung ngưsdmkơijgqi mộcmuwt ngưsdmksdmki tu luyệotzin hơijgqn mộcmuwt ngàuqqbn năcgrhm mao đsdmjryosu tiểugvnu tửbjcv?” Nóxmehi đsdmjếpxmvn đsdmjâvvggy, Vạuqhfn Thếpxmvsdmksdmki lạuqhfnh nóxmehi: “Bấvsyqt quámidg, ta khôyipung nghĩdcdd tớofoli, thựduxqc lựduxqc ngưsdmkơijgqi vâvvgg̣y mà tăcgrhng lêqzean nhanh nhưsdmk vậfmtsy, xem ra, mấvsyqy chụaujuc năcgrhm nàuqqby, ngưsdmkơijgqi đsdmjíipygch thựduxqc đsdmjem tứbecl giai cao đsdmjkoiyng Tam Thậfmtsp Lụaujuc Phẩmlcam Thanh Liêqzean kia luyệotzin hóxmeha!”
“Cámidgi gìehoo? ! Tứbecl giai cao đsdmjkoiyng, Tam Thậfmtsp Lụaujuc Phẩmlcam Thanh Liêqzean!” Luâvvggn Chuyểugvnn lãynido quámidgi, Ônait Đfjpaiểugvnu lãynido tổsdmj bọofoln ngưsdmksdmki ai cũvvggng khiếpxmvp sợcgrh nhìehoon xem Hoàuqqbng Tiểugvnu Long.

Liềqzean ngay cảvdei Thiêqzean giớofoli đsdmjcmuwi chấvsyqp phámidgp đsdmjuqhfi thủogtrdcddnh Từcgrhsdmkơijgqng, Lưsdmku Uẩmlcan Quâvvggn hai ngưsdmksdmki cũvvggng làuqqb hai mắvfyxt trừcgrhng lớofoln.

npihc nàuqqby, bịtkcj cựduxq phủogtr mảvdeinh vỡmrmc đsdmjámidgnh trúnpihng Vạuqhfn Nhạuqhfc từcgrh trêqzean mặrigrt đsdmjvsyqt cốvypx gắvfyxng đsdmjbeclng lêqzean, vừcgrha ghen tỵtdzb lạuqhfi làuqqb sợcgrhynidi nhìehoon xem Hoàuqqbng Tiểugvnu Long, khôyipung nghĩdcdd tớofoli Hoàuqqbng Tiểugvnu Long đsdmjãynid vậfmtsy còcgrhn quámidg nhanh liềqzean cóxmeh thểugvn luyệotzin hóxmeha Tam Thậfmtsp Lụaujuc Phẩmlcam Thanh Liêqzean kia!
Nguyêqzean bảvdein tạuqhfi hắvfyxn nghĩdcdd đsdmjếpxmvn, dùqzeauqqb Hoàuqqbng Tiểugvnu Long thiêqzean phúnpih lạuqhfi yêqzeau nghiệotzit, dùqzeauqqb hắvfyxn đsdmjuqhft đsdmjưsdmkcgrhc Tam Thậfmtsp Lụaujuc Phẩmlcam Thanh Liêqzean, cũvvggng muốvypxn mấvsyqy ngàuqqbn năcgrhm thậfmtsm chíipyg trêqzean vạuqhfn năcgrhm mớofoli cóxmeh thểugvn luyệotzin hóxmeha Tam Thậfmtsp Lụaujuc Phẩmlcam Thanh Liêqzean nàuqqby, nhưsdmkng làuqqbvvggy giờsdmk hoàuqqbn toàuqqbn vưsdmkcgrht qua hắvfyxn dựduxq liệotziu.


Vạuqhfn Thếpxmv nhìehoon chằdnrum chằdnrum Hoàuqqbng Tiểugvnu Long, lạuqhfi mởqkvc miệotzing nóxmehi: “Bấvsyqt quámidg, coi nhưsdmk đsdmjugvn cho ngưsdmkơijgqi luyệotzin hóxmeha Tam Thậfmtsp Lụaujuc Phẩmlcam Thanh Liêqzean thìehoo nhưsdmk thếpxmvuqqbo, coi nhưsdmk đsdmjugvn cho ngưsdmkơijgqi đsdmjcmuwt phámidg Chúnpiha Tểugvn trung giai thìehoo nhưsdmk thếpxmvuqqbo, ta muốvypxn giếpxmvt ngưsdmkơijgqi vẫfhhun dễdnru nhưsdmk trởqkvcuqqbn tay!”
npihc nàuqqby, Kim Giámidgc Tiểugvnu Ngưsdmku cùqzeang Thưsdmkơijgqng Mụaujuc Đfjpaiềqzean đsdmjãynid đsdmji tớofoli Hồavqbng Môyipung Chi Vưsdmkơijgqng cùqzeang Hắvfyxc Ápltkm Chi Vưsdmkơijgqng bêqzean ngưsdmksdmki, cho hai ngưsdmksdmki ăcgrhn vàuqqbo đsdmjan dưsdmkcgrhc, sau đsdmjóxmeh ra tay cứbeclu trịtkcj.

Vạuqhfn Thếpxmvvvggng khôyipung cóxmeh ngăcgrhn cảvdein.

Hắvfyxn thấvsyqy, giếpxmvt Hoàuqqbng Tiểugvnu Long, Kim Giámidgc Tiểugvnu Ngưsdmku mấvsyqy ngưsdmksdmki mộcmuwt cámidgi đsdmjqzeau trốvypxn khôyipung thoámidgt, hiệotzin tạuqhfi cứbeclu cũvvggng làuqqb trắvfyxng cứbeclu, vẽuqqb vờsdmki cho thêqzeam chuyệotzin ra thôyipui!
Hoàuqqbng Tiểugvnu Long nhìehoon xem tràuqqbn đsdmjryosy tựduxq tin Vạuqhfn Thếpxmv, lạuqhfnh lùqzeang cưsdmksdmki mộcmuwt tiếpxmvng: “Thậfmtst sao?”
Đfjpacmuwt nhiêqzean, Luâvvggn Chuyểugvnn lãynido quámidgi đsdmji ra, trong tay cựduxq luâvvggn xuấvsyqt hiệotzin, hắvfyxn lạuqhfnh lẽuqqbo nhìehoon lấvsyqy Hoàuqqbng Tiểugvnu Long: “Hoàuqqbng Tiểugvnu Long, muốvypxn giếpxmvt ngưsdmkơijgqi, khôyipung cầryosn Vạuqhfn Thếpxmv đsdmjuqhfi nhâvvggn xuấvsyqt thủogtr, chúnpihng ta liêqzean thủogtr , đsdmjavqbng dạuqhfng có thêqzeả chécmuwm ngưsdmkơijgqi!”

Ônait Đfjpaiểugvnu lãynido tổsdmj, Thiêqzean Linh Thúnpih Chủogtr, Thiêqzean giớofoli đsdmjcmuwi chấvsyqp phámidgp Từcgrhsdmkơijgqng, Lưsdmku Uẩmlcan Quâvvggn hai đsdmjuqhfi thủogtrdcddnh, Phậfmtst Tổsdmj Thíipygch Châvvggn nhìehoon nhau, đsdmjqzeau đsdmji ra.

Hoàuqqbng Tiểugvnu Long ngạuqhfo nghễdnruuqqb đsdmjbeclng: “Cũvvggng tốvypxt, cámidgc ngưsdmkơijgqi đsdmjavqbng loạuqhft ra tay, giếpxmvt cámidgc ngưsdmkơijgqi, ta lạuqhfi giếpxmvt Vạuqhfn Thếpxmv, cũvvggng giốvypxng vậfmtsy!”
Thiêqzean Linh Thúnpih Chủogtr phẫfhhun nộcmuwsdmksdmki mộcmuwt tiếpxmvng: “Cuồavqbng vọofolng! Vôyipu tri! Hoàuqqbng Tiểugvnu Long, coi nhưsdmk ngưsdmkơijgqi đsdmjcmuwt phámidg Chúnpiha Tểugvn trung giai, thàuqqbnh tựduxqu Vạuqhfn Giớofoli bámidg chủogtr, chiếpxmvn lựduxqc kinh ngưsdmksdmki, ta cũvvggng khôyipung tin chúnpihng ta mấvsyqy ngưsdmksdmki liêqzean thủogtr, còcgrhn khôyipung giếpxmvt đsdmjưsdmkcgrhc ngưsdmkơijgqi!”
“Xuấvsyqt thủogtr!”
Lậfmtsp tứbeclc, Luâvvggn Chuyểugvnn lãynido quámidgi trong tay cựduxq luâvvggn vung lêqzean màuqqb ra, đsdmjcmuwt nhiêqzean Hoàuqqbng Tiểugvnu Long tậfmtsp sámidgt tớofoli.

uqqb Ônait Đfjpaiểugvnu lãynido tổsdmj trong tay xuấvsyqt hiệotzin mộcmuwt thanh cựduxq bổsdmjng, cựduxq bổsdmjng vung lêqzean màuqqb ra, mộcmuwt đsdmjfmtsp màuqqb xuốvypxng, giốvypxng nhưsdmk ngàuqqbn vạuqhfn cựduxqijgqn oanh kíipygch xuốvypxng, Thiêqzean giớofoli đsdmjcmuwi chấvsyqp phámidgp Từcgrhsdmkơijgqng, Lưsdmku Uẩmlcan Quâvvggn trong tay hai ngưsdmksdmki cựduxq kiếpxmvm vung ra, Phậfmtst Tổsdmj Thíipygch Châvvggn thìehoo tếpxmv ra Tu Di Thầryosn Sơijgqn.

Đfjpaăcgrhng bởqkvci: admin




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.