Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2133 : Giết Luân Chuyển Lão Tổ

    trước sau   



Chưbikzơafznng 2118: Giếrusst Luâhnlcn Chuyểgddnn lãnqeoo tổyhmh
Nghe đfeeeưbikzdbkqc Hoàzqqbng Tiểgddnu Long côiqitng bốcujr chíbikznh mìevbsnh hẳghmwn phảdvaxi chếrusst, Vạsetfn Thếruss phảdvaxng phấphfnt nghe đfeeeưbikzdbkqc chuyêhckṿn cưbikzơafzǹi lơafzńn, cưbikzvassi lêhckvn ha hảdvax: “Hoàzqqbng Tiểgddnu Long, chỉfdfp bằlgbgng ngưbikzơafzni sao? Chỉfdfp bằlgbgng ngưbikzơafzni mộyddnt ngưbikzvassi tu luyệcankn hơafznn mộyddnt ngàzqqbn năvtvfm mao đfeeetmrlu tiểgddnu tửgnwt?” Nógnwti đfeeeếrussn đfeeeâhnlcy, Vạsetfn Thếrussbikzvassi lạsetfnh nógnwti: “Bấphfnt quámugk, ta khôiqitng nghĩyqlh tớmugki, thựtmrlc lựtmrlc ngưbikzơafzni vâhnlc̣y mà tăvtvfng lêhckvn nhanh nhưbikz vậekufy, xem ra, mấphfny chụlnkrc năvtvfm nàzqqby, ngưbikzơafzni đfeeeíbikzch thựtmrlc đfeeeem tứiqit giai cao đfeeeghmwng Tam Thậekufp Lụlnkrc Phẩcmjym Thanh Liêhckvn kia luyệcankn hógnwta!”
“Cámugki gìevbs? ! Tứiqit giai cao đfeeeghmwng, Tam Thậekufp Lụlnkrc Phẩcmjym Thanh Liêhckvn!” Luâhnlcn Chuyểgddnn lãnqeoo quámugki, Ôyddn Đcankiểgddnu lãnqeoo tổyhmh bọpsibn ngưbikzvassi ai cũtmrlng khiếrussp sợdbkq nhìevbsn xem Hoàzqqbng Tiểgddnu Long.

Liềgroqn ngay cảdvax Thiêhckvn giớmugki đfeeeyddni chấphfnp phámugkp đfeeesetfi thủzokfyqlhnh Từxjlxbikzơafznng, Lưbikzu Uẩcmjyn Quâhnlcn hai ngưbikzvassi cũtmrlng làzqqb hai mắjglot trừxjlxng lớmugkn.

afznc nàzqqby, bịpsib cựtmrl phủzokf mảdvaxnh vỡtmrl đfeeeámugknh trúafznng Vạsetfn Nhạsetfc từxjlx trêhckvn mặckbct đfeeephfnt cốcujr gắjglong đfeeeiqitng lêhckvn, vừxjlxa ghen tỵvass lạsetfi làzqqb sợdbkqnqeoi nhìevbsn xem Hoàzqqbng Tiểgddnu Long, khôiqitng nghĩyqlh tớmugki Hoàzqqbng Tiểgddnu Long đfeeeãnqeo vậekufy cògnwtn quámugk nhanh liềgroqn cógnwt thểgddn luyệcankn hógnwta Tam Thậekufp Lụlnkrc Phẩcmjym Thanh Liêhckvn kia!
Nguyêhckvn bảdvaxn tạsetfi hắjglon nghĩyqlh đfeeeếrussn, dùafznzqqb Hoàzqqbng Tiểgddnu Long thiêhckvn phúafzn lạsetfi yêhckvu nghiệcankt, dùafznzqqb hắjglon đfeeesetft đfeeeưbikzdbkqc Tam Thậekufp Lụlnkrc Phẩcmjym Thanh Liêhckvn, cũtmrlng muốcujrn mấphfny ngàzqqbn năvtvfm thậekufm chíbikz trêhckvn vạsetfn năvtvfm mớmugki cógnwt thểgddn luyệcankn hógnwta Tam Thậekufp Lụlnkrc Phẩcmjym Thanh Liêhckvn nàzqqby, nhưbikzng làzqqbhnlcy giờvass hoàzqqbn toàzqqbn vưbikzdbkqt qua hắjglon dựtmrl liệcanku.


Vạsetfn Thếruss nhìevbsn chằlgbgm chằlgbgm Hoàzqqbng Tiểgddnu Long, lạsetfi mởmkbw miệcankng nógnwti: “Bấphfnt quámugk, coi nhưbikz đfeeegddn cho ngưbikzơafzni luyệcankn hógnwta Tam Thậekufp Lụlnkrc Phẩcmjym Thanh Liêhckvn thìevbs nhưbikz thếrusszqqbo, coi nhưbikz đfeeegddn cho ngưbikzơafzni đfeeeyddnt phámugk Chúafzna Tểgddn trung giai thìevbs nhưbikz thếrusszqqbo, ta muốcujrn giếrusst ngưbikzơafzni vẫvtvfn dễgroq nhưbikz trởmkbwzqqbn tay!”
afznc nàzqqby, Kim Giámugkc Tiểgddnu Ngưbikzu cùafznng Thưbikzơafznng Mụlnkrc Đcankiềgroqn đfeeeãnqeo đfeeei tớmugki Hồdbwong Môiqitng Chi Vưbikzơafznng cùafznng Hắjgloc Átrixm Chi Vưbikzơafznng bêhckvn ngưbikzvassi, cho hai ngưbikzvassi ăvtvfn vàzqqbo đfeeean dưbikzdbkqc, sau đfeeeógnwt ra tay cứiqitu trịpsib.

Vạsetfn Thếrusstmrlng khôiqitng cógnwt ngăvtvfn cảdvaxn.

Hắjglon thấphfny, giếrusst Hoàzqqbng Tiểgddnu Long, Kim Giámugkc Tiểgddnu Ngưbikzu mấphfny ngưbikzvassi mộyddnt cámugki đfeeegroqu trốcujrn khôiqitng thoámugkt, hiệcankn tạsetfi cứiqitu cũtmrlng làzqqb trắjglong cứiqitu, vẽfeee vờvassi cho thêhckvm chuyệcankn ra thôiqiti!
Hoàzqqbng Tiểgddnu Long nhìevbsn xem tràzqqbn đfeeetmrly tựtmrl tin Vạsetfn Thếruss, lạsetfnh lùafznng cưbikzvassi mộyddnt tiếrussng: “Thậekuft sao?”
Đcankyddnt nhiêhckvn, Luâhnlcn Chuyểgddnn lãnqeoo quámugki đfeeei ra, trong tay cựtmrl luâhnlcn xuấphfnt hiệcankn, hắjglon lạsetfnh lẽfeeeo nhìevbsn lấphfny Hoàzqqbng Tiểgddnu Long: “Hoàzqqbng Tiểgddnu Long, muốcujrn giếrusst ngưbikzơafzni, khôiqitng cầtmrln Vạsetfn Thếruss đfeeesetfi nhâhnlcn xuấphfnt thủzokf, chúafznng ta liêhckvn thủzokf , đfeeedbwong dạsetfng có thêhckv̉ chépsibm ngưbikzơafzni!”

Ôyddn Đcankiểgddnu lãnqeoo tổyhmh, Thiêhckvn Linh Thúafzn Chủzokf, Thiêhckvn giớmugki đfeeeyddni chấphfnp phámugkp Từxjlxbikzơafznng, Lưbikzu Uẩcmjyn Quâhnlcn hai đfeeesetfi thủzokfyqlhnh, Phậekuft Tổyhmh Thíbikzch Châhnlcn nhìevbsn nhau, đfeeegroqu đfeeei ra.

Hoàzqqbng Tiểgddnu Long ngạsetfo nghễgroqzqqb đfeeeiqitng: “Cũtmrlng tốcujrt, cámugkc ngưbikzơafzni đfeeedbwong loạsetft ra tay, giếrusst cámugkc ngưbikzơafzni, ta lạsetfi giếrusst Vạsetfn Thếruss, cũtmrlng giốcujrng vậekufy!”
Thiêhckvn Linh Thúafzn Chủzokf phẫvtvfn nộyddnbikzvassi mộyddnt tiếrussng: “Cuồdbwong vọpsibng! Vôiqit tri! Hoàzqqbng Tiểgddnu Long, coi nhưbikz ngưbikzơafzni đfeeeyddnt phámugk Chúafzna Tểgddn trung giai, thàzqqbnh tựtmrlu Vạsetfn Giớmugki bámugk chủzokf, chiếrussn lựtmrlc kinh ngưbikzvassi, ta cũtmrlng khôiqitng tin chúafznng ta mấphfny ngưbikzvassi liêhckvn thủzokf, cògnwtn khôiqitng giếrusst đfeeeưbikzdbkqc ngưbikzơafzni!”
“Xuấphfnt thủzokf!”
Lậekufp tứiqitc, Luâhnlcn Chuyểgddnn lãnqeoo quámugki trong tay cựtmrl luâhnlcn vung lêhckvn màzqqb ra, đfeeeyddnt nhiêhckvn Hoàzqqbng Tiểgddnu Long tậekufp sámugkt tớmugki.

zqqb Ôyddn Đcankiểgddnu lãnqeoo tổyhmh trong tay xuấphfnt hiệcankn mộyddnt thanh cựtmrl bổyhmhng, cựtmrl bổyhmhng vung lêhckvn màzqqb ra, mộyddnt đfeeeekufp màzqqb xuốcujrng, giốcujrng nhưbikz ngàzqqbn vạsetfn cựtmrlafznn oanh kíbikzch xuốcujrng, Thiêhckvn giớmugki đfeeeyddni chấphfnp phámugkp Từxjlxbikzơafznng, Lưbikzu Uẩcmjyn Quâhnlcn trong tay hai ngưbikzvassi cựtmrl kiếrussm vung ra, Phậekuft Tổyhmh Thíbikzch Châhnlcn thìevbs tếruss ra Tu Di Thầtmrln Sơafznn.

Đcankăvtvfng bởmkbwi: admin




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.