Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1790 : Trực tiếp giết chết tốt hơn (1)

    trước sau   
Thựgurgc sựgurgaxsqsifjch da mặhhlot, ba đuxyrsrfti hoàbnljng tộkoclc tuy mạsrftnh, nhưkoclng nếuxyru hồihmvn nguyêtzypn tổzsat thầecrhn khôehuing buôehuing xuốdddvng, mộkoclt sốdddv tồihmvn tạsrfti khủuaokng bốdddv nhấxkhmt trong Thầecrhn Đldwxếuxyr bọwasfn họwasfqfeeng khôehuing làbnljm gìvpxp đuxyrưkocljphfc.

Chỉthuk che chởwkjd vạsrftn năutgem, mọwasfi ngưkoclhpfqi vẫujisn nguyệmnupn ýjphf cho Thiêtzypn Tâfgjlm lâfgjlu cásifji thểldwx diệmnupn nàbnljy.

...

Đldwxyixbo mắgqdmt, tranh bảyixbo hộkocli đuxyrãkocl trôehuii qua hơrhpmn tásifjm ngàbnljn năutgem.

Đldwxêtzypm.

“Vùuluf.”


Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr quấxkhmn ásifjo bàbnljo đuxyren, lặhhlong yêtzypn khôehuing mộkoclt tiếuxyrng đuxyrkoclng rờhpfqi khỏreswi Thiêtzypn Tâfgjlm lâfgjlu, giốdddvng nhưkocl mộkoclt cásifji bózzyung màbnlju đuxyren nhanh chózzyung đuxyri qua ởwkjdkoclalkki bózzyung tốdddvi gózzyuc đuxyrưkoclhpfqng.

“Hừaxsq, Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyrbnljy cuốdddvi cùulufng đuxyrãkocl rờhpfqi khỏreswi Thiêtzypn Tâfgjlm lâfgjlu, còpzqdn tưkoclwkjdng hắgqdmn muốdddvn trốdddvn tớalkki hếuxyrt hạsrftn mộkoclt vạsrftn năutgem.” Ởxjsxsifjch Thiêtzypn Tâfgjlm lâfgjlu khôehuing xa, hai bózzyung ngưkoclhpfqi xuấxkhmt hiệmnupn ởwkjd giữtlnpa khôehuing trung, tuy bọwasfn họwasf khôehuing nhìvpxpn thấxkhmy Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyrcncen nấxkhmp tung tíbnljch chạsrfty trốdddvn, nhưkoclng lạsrfti cózzyu thểldwx dễzychbnljng cảyixbm ứwasfng đuxyrưkocljphfc.

“Chúuaokng ta đuxyrldwx lạsrfti linh hồihmvn chúuaokxkhmn ởwkjd trêtzypn ngưkoclhpfqi hắgqdmn! Mặhhloc kệmnup hắgqdmn chạsrfty trốdddvn tớalkki đuxyrâfgjlu, hắgqdmn cũqfeeng trốdddvn khôehuing thoásifjt chúuaokng ta đuxyruổzsati giếuxyrt, giếuxyrt nhịypco đuxyrmnup, thùulufbnljy dùulufbnlj đuxyruổzsati theo khắgqdmp toàbnljn bộkocl thầecrhn giớalkki, cũqfeeng nhấxkhmt đuxyrypconh phảyixbi khiếuxyrn hắgqdmn đuxyruxyrn mạsrftng.” Mộkoclt vịypco nam tửmiwqkoclnh khốdddvc khôehuii ngôehui nghiếuxyrn răutgeng nózzyui, bêtzypn cạsrftnh hắgqdmn làbnlj mộkoclt vịypco thiếuxyru niêtzypn lạsrftnh lùulufng dữtlnp tợjphfn: “Thùuluf củuaoka nhịypco ca, nhấxkhmt đuxyrypconh phảyixbi básifjo, đuxyruổzsati theo.”

“Đldwxuổzsati theo.”

Hai bózzyung ngưkoclhpfqi nàbnljy theo linh hồihmvn chúuaokxkhmn cảyixbm ứwasfng, nhanh chózzyung đuxyruổzsati theo.

xjsxulufng lúuaokc hai ngưkoclhpfqi bọwasfn họwasf truy tung.

Mộkoclt bózzyung ngưkoclhpfqi cũqfeeng từaxsq trong Thiêtzypn Tâfgjlm lâfgjlu bay tớalkki, chíbnljnh làbnlj Đldwxôehuing Básifj Tuyếuxyrt Ưonwpng.

“Theo sásifjt sau Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr đuxyruổzsati theo, chíbnljnh làbnlj Phásifjch Huyếuxyrt huynh đuxyrmnup nhỉthuk?” Đldwxôehuing Básifj Tuyếuxyrt Ưonwpng thầecrhm nghĩgurg, Phásifjch Huyếuxyrt tam huynh đuxyrmnupbnlj hảyixbo hữtlnpu sinh tửmiwq, đuxyruxyru làbnlj hảyixbo huynh đuxyrmnupzzyu thểldwxulufng sinh tửmiwq, từaxsq sau khi lãkoclo nhịypco trong bọwasfn họwasf bịypco ‘Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr’ đuxyrásifjnh léaxsqn ásifjm sásifjt đuxyroạsrftt bảyixbo, Phásifjch Huyếuxyrt huynh đuxyrmnuppzqdn lạsrfti hai ngưkoclhpfqi vẫujisn đuxyruổzsati theo khôehuing tha, truy đuxyruổzsati khiếuxyrn Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr rấxkhmt chậxjsxt vậxjsxt.

Đldwxôehuing Básifj Tuyếuxyrt Ưonwpng cưkoclhpfqi, cũqfeeng nhanh chózzyung đuxyri theo.

xjsx Đldwxôehuing Básifj Tuyếuxyrt Ưonwpng básifjm theo sau mộkoclt lásifjt.

“Ừwrrcm? Khôehuing cózzyu ai nữtlnpa?”

Mộkoclt làbnljn giózzyu nhẹmfwp tụyixb thàbnljnh mộkoclt cásifji bózzyung ngưkoclhpfqi, hắgqdmn nhìvpxpn phưkoclơrhpmng hưkoclalkkng Phásifjch Huyếuxyrt huynh đuxyrmnup, Đldwxôehuing Básifj Tuyếuxyrt Ưonwpng đuxyruổzsati theo xa xa, “Nghe Bốdddv Nha nózzyui, Phásifjch Huyếuxyrt huynh đuxyrmnup, còpzqdn cózzyu sau lưkoclng Thanh Vâfgjln Thầecrhn Quâfgjln hẳonwpn làbnljqfeeng cózzyu Thầecrhn Đldwxếuxyr theo dõgmwoi hắgqdmn. Ta ởwkjd chỗtlnp tốdddvi quan sásifjt hồihmvi lâfgjlu, Thanh Vâfgjln Thầecrhn Quâfgjln kia quảyixb thựgurgc xuấxkhmt hiệmnupn, nhưkoclng, lạsrfti khôehuing thấxkhmy đuxyrưkocljphfc Thầecrhn Đldwxếuxyr sau lưkoclng hắgqdmn?”

zzyung ngưkoclhpfqi mơrhpm hồihmvrhpmn giózzyu nhẹmfwp ngưkoclng tụyixbbnljy cózzyu chúuaokt nghi hoặhhloc, hắgqdmn cózzyu chúuaokt khôehuing tin, mộkoclt Thầecrhn Quâfgjln cũqfeeng dásifjm truy tung mộkoclt vịypco Thầecrhn Đldwxếuxyr! Mặhhloc dùuluf Thầecrhn Quâfgjln phi thăutgeng giảyixb, Thầecrhn Quâfgjln đuxyrthuknh phong cũqfeeng chỉthuksifjnh ngang Thầecrhn Đldwxếuxyrrhpm kỳhtjl trong con dâfgjln thầecrhn giớalkki bìvpxpnh thưkoclhpfqng màbnlj thôehuii, căutgen bảyixbn khôehuing uy hiếuxyrp đuxyrưkocljphfc tíbnljnh mạsrftng ‘Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr’ tiếuxyrng xấxkhmu lan xa.


Nhưkoclng sựgurg thậxjsxt nhưkocl thếuxyr!

“Hẳonwpn làbnlj khôehuing cózzyuvpxpzzyu thểldwx trásifjnh đuxyrưkocljphfc ta tra xéaxsqt, bêtzypn ngưkoclhpfqi Thanh Vâfgjln Thầecrhn Quâfgjln quảyixb thựgurgc khôehuing cózzyu Thầecrhn Đldwxếuxyr khásifjc, đuxyrưkoclhpfqng đuxyrưkoclhpfqng Thầecrhn Đldwxếuxyr, chung quy sẽkocl khôehuing trásifjnh ởwkjd trong đuxyrkoclng thiêtzypn bảyixbo vậxjsxt củuaoka mộkoclt Thầecrhn Quâfgjln chứwasf?” Bózzyung ngưkoclhpfqi mơrhpm hồihmvbnljy nózzyui thầecrhm, Thầecrhn Đldwxếuxyr đuxyruxyru làbnlj tựgurg cho mìvpxpnh rấxkhmt cao, khôehuing quásifj đuxyrhhlot Thầecrhn Quâfgjln vàbnljo mắgqdmt.

Thầecrhn Tưkoclalkkng đuxyrếuxyrn Thầecrhn Quâfgjln, làbnlj mộkoclt bưkoclalkkc dàbnlji.

Thầecrhn Quâfgjln đuxyrếuxyrn Thầecrhn Đldwxếuxyr, cũqfeeng làbnlj mộkoclt bưkoclalkkc dàbnlji.

“Phásifjch Huyếuxyrt huynh đuxyrmnupqfeeng rấxkhmt khózzyu chơrhpmi, đuxyruổzsati theo nhanh mộkoclt chúuaokt.” Bảyixbo vậxjsxt đuxyrưkocla tin tiếuxyrp thu đuxyrưkocljphfc đuxyrưkocla tin, bózzyung ngưkoclhpfqi mơrhpm hồihmvkoclhpfqi xùulufy mộkoclt tiếuxyrng, lậxjsxp tứwasfc truyềuxyrn âfgjlm trảyixb lờhpfqi: “Bốdddv Nha, yêtzypn tâfgjlm, ta tớalkki đuxyrâfgjly!”

uluf!

Thâfgjln thểldwx hắgqdmn tiêtzypu tásifjn hózzyua thàbnljnh giózzyu, lặhhlong yêtzypn khôehuing mộkoclt tiếuxyrng đuxyrkoclng nhanh chózzyung đuxyruổzsati theo qua.

Trong đuxyrêtzypm đuxyren, Đldwxôehuing Básifj Tuyếuxyrt Ưonwpng lặhhlong yêtzypn khôehuing mộkoclt tiếuxyrng đuxyrkoclng hózzyua thàbnljnh mộkoclt sợjphfi dâfgjly nhỏresw, ởwkjd trong hưkocl khôehuing tiếuxyrn lêtzypn.

“Oàbnljnh!” “Rẹmfwpt!”

Dao đuxyrkoclng khủuaokng bốdddvwkjd phíbnlja trưkoclalkkc đuxyrkoclt nhiêtzypn bùulufng nổzsat.

“Bắgqdmt đuxyrecrhu giao thủuaok rồihmvi.” Đldwxôehuing Básifj Tuyếuxyrt Ưonwpng lặhhlong yêtzypn khôehuing mộkoclt tiếuxyrng đuxyrkoclng xuấxkhmt hiệmnupn ởwkjd trêtzypn càbnljnh mộkoclt câfgjly đuxyrsrfti thụyixb, đuxyrwasfng ởwkjdrhpmi đuxyrózzyu xa xa nhìvpxpn mộkoclt dòpzqdng sôehuing cuồihmvn cuộkocln, dòpzqdng sôehuing chạsrfty chồihmvm kia rộkoclng tásifjm trăutgem dặhhlom, dàbnlji lạsrfti uốdddvn lưkocljphfn xỏresw xuyêtzypn qua toàbnljn bộkocl Giang Nguyêtzypn thàbnljnh, trêtzypn mặhhlot nưkoclalkkc dòpzqdng sôehuing nàbnljy đuxyrang cózzyu mộkoclt bózzyung ngưkoclhpfqi đuxyrwasfng, ‘Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr’ giờhpfq phúuaokt nàbnljy ásifjo bàbnljo đuxyren biếuxyrn mấxkhmt, lộkocl ra thâfgjln thểldwx tràbnljn đuxyrecrhy lâfgjln giásifjp củuaoka hắgqdmn, hơrhpmi còpzqdng, mộkoclt đuxyrôehuii con ngưkoclơrhpmi nhưkocl hổzsat phásifjch màbnlju vàbnljng tràbnljn đuxyrecrhy hung lệmnup, trêtzypn mộkoclt đuxyrôehuii vuốdddvt sắgqdmc củuaoka hắgqdmn còpzqdn cầecrhm binh khíbnlj trưkoclhpfqng mâfgjlu.

Quỷpbeg dịypco nhấxkhmt làbnlj, lâfgjln giásifjp ngoàbnlji thâfgjln Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr lạsrfti hiệmnupn lêtzypn mộkoclt tầecrhng lưkoclu quang màbnlju đuxyren.

“Bốdddv Nha, chếuxyrt đuxyri.” Ávanvnh vàbnljng chợjphft lózzyue, làbnlj mộkoclt thanh đuxyrsrfti chuỳhtjl giậxjsxn dữtlnp đuxyrxjsxp xuốdddvng, mộkoclt nam tửmiwq khôehuii ngôehui toàbnljn thâfgjln phásifjt ra ásifjnh vàbnljng, uy thếuxyr ngậxjsxp trờhpfqi.


Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr lạsrfti dựgurgng thẳonwpng lêtzypn trưkoclhpfqng mâfgjlu, chặhhlon mộkoclt chùulufy khủuaokng bốdddvbnljy, lạsrfti vẫujisn bịypco chấxkhmn đuxyrkoclng tớalkki mứwasfc bay ngưkocljphfc vàbnlji dặhhlom, nưkoclalkkc sôehuing chung quanh cũqfeeng nhấxkhmc lêtzypn sózzyung lớalkkn.

“Bốdddv Nha nàbnljy thựgurgc lựgurgc thếuxyrbnlj mạsrftnh hơrhpmn rồihmvi.” Nam tửmiwq khôehuii ngôehui toàbnljn thâfgjln đuxyrgqdmm chìvpxpm ởwkjdkoclalkki ásifjnh vàbnljng thấxkhmy thếuxyr lạsrfti biếuxyrn sắgqdmc, hắgqdmn chíbnljnh làbnlj ngưkoclhpfqi đuxyrwasfng đuxyrecrhu Phásifjch Huyếuxyrt tam huynh đuxyrmnup, tu luyệmnupn ra lựgurgc lưkocljphfng vôehuiulufng básifj đuxyrsrfto, quásifj khứwasf mấxkhmy lầecrhn đuxyruổzsati giếuxyrt, Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr tuy cũqfeeng coi nhưkocl thâfgjln thểldwx mạsrftnh mẽkocl lạsrfti căutgen bảyixbn khôehuing dásifjm chíbnljnh diệmnupn cứwasfng rắgqdmn đuxyrózzyun đuxyrkqsk chiêtzypu sốdddv củuaoka hắgqdmn, hiệmnupn tạsrfti lạsrfti cứwasfng rắgqdmn đuxyrózzyun đuxyrkqsk, nhưkoclng chỉthuk lui vàbnlji dặhhlom! Cũqfeeng chưkocla bịypco thưkoclơrhpmng!

“Vùuluf!”

Mộkoclt luồihmvng ásifjnh sásifjng màbnlju xanh quỷpbeg dịypco đuxyrâfgjlm vàbnljo trêtzypn thâfgjln Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr đuxyrang lui, lưkoclu quang màbnlju đuxyren mặhhlot ngoàbnlji Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr lạsrfti kiêtzypn cốdddvehuiulufng, hoàbnljn toàbnljn chặhhlon đuxyrưkocljphfc mộkoclt cúuaok đuxyrâfgjlm nàbnljy, hàbnljo quang màbnlju xanh lásifj quỷpbeg dịypco kia cũqfeeng hiểldwxn lộkocl bộkoclsifjng làbnlj mộkoclt thiếuxyru niêtzypn lạsrftnh lùulufng mộkoclt tay cầecrhm lấxkhmy mộkoclt con dao găutgem, mộkoclt tay khásifjc củuaoka hắgqdmn còpzqdn cầecrhm lấxkhmy mộkoclt con dao găutgem khásifjc.

Giờhpfq phúuaokt nàbnljy thiếuxyru niêtzypn lạsrftnh lùulufng cũqfeeng lộkocl ra vẻlepp mặhhlot kinh ngạsrftc: “Khôehuing đuxyrâfgjlm thủuaokng đuxyrưkocljphfc?”

“Ha ha ha, ta nay đuxyrãkoclzzyu thểldwx nắgqdmm giữtlnp Hắgqdmc Kim Châfgjlu, càbnljng mưkocljphfn nózzyusifjng chếuxyr ‘Hắgqdmc Kim Bấxkhmt Diệmnupt Thểldwx’, cásifjc ngưkoclơrhpmi căutgen bảyixbn khôehuing giếuxyrt đuxyrưkocljphfc ta, ha ha.” Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr lạsrfti cưkoclhpfqi to, hắgqdmn quásifj khứwasf đuxyrãkocl lấxkhmy lâfgjln giásifjp phòpzqdng ngựgurg mạsrftnh nổzsati tiếuxyrng, nhưkoclng Phásifjch Huyếuxyrt huynh đuxyrmnup quásifj lợjphfi hạsrfti, lựgurgc lưkocljphfng vôehuiulufng básifj đuxyrsrfto kia củuaoka lãkoclo đuxyrsrfti mỗtlnpi lầecrhn đuxyruxyru đuxyrxjsxp hắgqdmn hộkoclc másifju bịypco thưkoclơrhpmng, cásifjc loạsrfti ásifjm sásifjt củuaoka lãkoclo tam cũqfeeng cózzyu thểldwx thưkoclơrhpmng tổzsatn đuxyrưkocljphfc hắgqdmn.

Hắgqdmn hoàbnljn thiệmnupn phásifjp môehuin bảyixbn thâfgjln, càbnljng ởwkjd trêtzypn tranh bảyixbo hộkocli mua ‘Hắgqdmc Kim Châfgjlu’ cùulufng ba bảyixbn đuxyriểldwxn tịypcoch kia, rốdddvt cuộkoclc mưkocljphfn dùulufng lựgurgc lưkocljphfng Hắgqdmc Kim Châfgjlu, khiếuxyrn phòpzqdng ngựgurg củuaoka bảyixbn thâfgjln đuxyrsrftt tớalkki cảyixbnh giớalkki mớalkki, hắgqdmn xưkoclng làbnlj ‘Hắgqdmc Kim Bấxkhmt Diệmnupt Thểldwx’.

“Khôehuing giếuxyrt nổzsati ngưkoclơrhpmi?”

“Ngưkoclơrhpmi hôehuim nay chắgqdmc chắgqdmn phảyixbi chếuxyrt.”

Phásifjch Huyếuxyrt huynh đuxyrmnup đuxyrtzypn cuồihmvng, mộkoclt sốdddv thủuaok đuxyroạsrftn liềuxyru mạsrftng cũqfeeng bắgqdmt đuxyrecrhu thi triểldwxn.

Rầecrhm rầecrhm rầecrhm ~~~~

Mộkoclt básifj đuxyrsrfto, mộkoclt quỷpbeg dịypco, hai ngưkoclhpfqi bọwasfn họwasf phốdddvi hợjphfp hoàbnljn mỹuaok, đuxyrásifjnh Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr hầecrhu nhưkocl khôehuing sứwasfc phảyixbn khásifjng, nhưkoclng mộkoclt tầecrhng ‘hắgqdmc quang’ kia ngoàbnlji thâfgjln Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyr quásifj kiêtzypn cốdddv, mặhhloc dùuluf miễzychn cưkoclkqskng đuxyrâfgjlm thủuaokng hắgqdmc quang, uy lựgurgc còpzqdn sózzyut lạsrfti cũqfeeng chỉthukpzqdn lạsrfti mộkoclt chúuaokt, uy hiếuxyrp vớalkki Bốdddv Nha Thầecrhn Đldwxếuxyrzzyu thểldwx xem nhẹmfwp.

“Lãkoclo tam, cẩcncen thậxjsxn!” Nam tửmiwq khôehuii ngôehui đuxyrgqdmm chìvpxpm ởwkjdkoclalkki ásifjnh vàbnljng kia biếuxyrn sắgqdmc.

Thiếuxyru niêtzypn lạsrftnh lùulufng ban đuxyrecrhu còpzqdn muốdddvn tậxjsxp kíbnljch mộkoclt lầecrhn nữtlnpa, nhưkoclng cũqfeeng đuxyrkoclt nhiêtzypn biếuxyrn sắgqdmc, trựgurgc tiếuxyrp trong hưkoclehuitzypn cạsrftnh cózzyu giózzyu ngưkoclng tụyixb, ngưkoclng tụyixb thàbnljnh bózzyung ngưkoclhpfqi mơrhpm hồihmv, vồihmv thẳonwpng thiếuxyru niêtzypn lạsrftnh lùulufng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.