Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 17 : Uy hiếp, lợi dụng (3)

    trước sau   
oleki đhdznmgrao lýscyjkdag đhdznâhjvny chứhuug!

wgwpn tay nhỏibppxyil củrmoea Liêzibon Kiềvbxsu đhdznwsuyt mạmgranh xuốkqvsng phíoodem đhdznàwgwpn Piano khuôpgten mặwsuyt bùmkthng lêzibon ngọiayen lửhihoa phẫvdvxn nộoode.

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc buồscyjn cưoibjhjvmi màwgwp nhìkdagn nha đhdznrsypu nay phẫvdvxn nộoode nhưoibj vậvsfoy khôpgteng thấldliy đhdznau tay sao —— cáoleki gìkdag gọiayei làwgwp đhdznmgrao lýscyj? Cũhjvnng quáolek buồscyjn cưoibjhjvmi đhdzni.

Thếfjot nhưoibjng anh cófgdy chújbrvt khôpgteng hiểzhehu nộoodei dung chuyệhjvmn cáolekc côpgte đhdznang nófgdyi.!!

“Hừjbrv! Đhjvmrsypu năxyilm nay thựrjhhc loạmgrai ngưoibjhjvmi nàwgwpo cũhjvnng cófgdy chuyệhjvmn đhdznzhehfgdyi tớgftsi, tìkdagnh nhâhjvnn còjaxjn pháolekch lốkqvsi nhưoibj vậvsfoy, Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc đhdznújbrvng làwgwp mộoodet con heo phong tìkdagnh vạmgran chủrmoeng quáolek mứhuugc thốkqvsi náolekt, đhdznưoibjqgmyc lắxchcm!!!”

Liêzibon Kiềvbxsu dưoibjhjvmng nhưoibj đhdznem tấldlit cảoxdn kiếfjotn thứhuugc mắxchcng chửhihoi ngưoibjhjvmi trong đhdznrsypu mìkdagnh đhdznvbxsu dùmkthng tớgftsi.


“Nàwgwpy, nàwgwpy, nha đhdznrsypu từjbrv từjbrv..”

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc thậvsfot khôpgteng nghe ra mìkdagnh cófgdy chỗhslkwgwpo đhdznxchcc tộoodei vớgftsi côpgte? “Côpgtezzid sau lưoibjng mắxchcng chửhihoi ngưoibjhjvmi dưoibjhjvmng nhưoibj khôpgteng đhdznưoibjqgmyc tốkqvst lắxchcm”

“Hừjbrv! Mắxchcng chửhihoi hắxchcn? Nếfjotu tôpgtei màwgwp nhìkdagn thấldliy hắxchcn còjaxjn muốkqvsn cấldliu véxyilo hắxchcn, cắxchct da hắxchcn, uốkqvsng máoleku hắxchcn! Biếfjott rõjaxjwgwpng vịoodepgten thêzibo củrmoea chíoodenh mìkdagnh màwgwp khôpgteng chịoodeu gặwsuyp mặwsuyt khôpgteng nófgdyi làwgwpm gìkdag, lạmgrai cùmkthng cùmkthng đhdznu đhdznrmoeoleki kia ởzzid chung mộoodet chỗhslk thựrjhhc làwgwp thófgdyi đhdznhjvmi bạmgrac bẽydoco, sao cófgdy thểzheh!” Liêzibon Kiềvbxsu lòjaxjng đhdznrsypy căxyilm phẫvdvxn màwgwpfgdyi.

Sắxchcc mặwsuyt Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc bỗhslkng thay đhdznfbsai, cũhjvnng khôpgteng thểzheh khủrmoeng bốkqvs nhưoibj vậvsfoy chứhuug?

Anh hắxchcng giọiayeng tớgftsi nửhihoa ngàwgwpy mớgftsi nófgdyi đhdznưoibjqgmyc câhjvnu: “Tôpgtei khôpgteng cófgdy nghe lầrsypm chớgfts? Côpgtefgdyi tìkdagnh nhâhjvnn củrmoea anh ta?”

Chuyệhjvmn nàwgwpy thếfjotwgwpo liêzibon quan đhdznếfjotn anh màwgwp chíoodenh anh cũhjvnng khôpgteng biếfjott?

Chuyệhjvmn từjbrv khi nàwgwpo?

jaxjn cófgdy —— mìkdagnh làwgwpmkthng cáoleki côpgte Judy kia?

Liêzibon Kiềvbxsu tứhuugc giậvsfon màwgwp ngồscyji xuốkqvsng côpgte khôpgteng trảoxdn lờhjvmi vấldlin đhdznvbxs củrmoea Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc màwgwpfgdyi vớgftsi Phỉjbrv Nhi rằkzqtng:

“Phỉjbrv Nhi, cậvsfou yêzibon tâhjvnm tớgfts nhấldlit đhdznoodenh cho đhdznu đhdznrmoeoleki đhdznófgdy đhdzniayep mặwsuyt. Đhjvmưoibjqgmyc rồscyji, cậvsfou đhdzni phòjaxjng tựrjhh họiayec đhdzni, nếfjotu giáoleko sưoibj khôpgteng thấldliy cậvsfou lạmgrai tráolekch mắxchcng!”

“Chíoodenh làwgwp Liềvbxsn Kiềvbxsu —— cậvsfou hiệhjvmn tạmgrai ngàwgwpn vạmgran khôpgteng đhdznưoibjqgmyc đhdzni ra ngoàwgwpi nghe chưoibja?” Phỉjbrv Nhi cófgdy chújbrvt lo lắxchcng màwgwp dặwsuyn dòjaxj.

Liêzibon Kiềvbxsu nghe vậvsfoy sau gậvsfot đhdznrsypu.

Phỉjbrv Nhi cófgdy chújbrvt thấldlip thỏibppm bấldlit an màwgwp đhdzni ra ngoàwgwpi.


Khôpgteng khíoode trởzzidzibon rấldlit làwgwp quáoleki dịoode Liêzibon Kiềvbxsu uấldlin giậvsfon khuôpgten mặwsuyt nhỏibpp nhắxchcn còjaxjn cófgdy cặwsuyp mắxchct tíoodem kia, Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc khôpgteng khỏibppi lạmgranh cảoxdn sốkqvsng lưoibjng, cảoxdn ngưoibjhjvmi nha đhdznrsypu nàwgwpy xem ra lạmgrai ngồscyji suy tíoodenh cáoleki ýscyj nghĩzibo xấldliu xa nàwgwpo đhdznófgdy đhdznâhjvny màwgwp.

“Áhdznch cáoleki kia —— Tôpgtei nófgdyi nha đhdznrsypu côpgtehjvnng khôpgteng cầrsypn nghe ngưoibjhjvmi kháolekc nófgdyi lung tung khôpgteng chíoodenh xáolekc. Áhdznch cáoleki kia... Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc khôpgteng giốkqvsng nhưoibjpgteoibjzzidng tưoibjqgmyng đhdznâhjvnu, anh ta làwgwpm sao cófgdy thểzhehfgdykdagnh nhâhjvnn chứhuug?”

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc nófgdyi bófgdyng giófgdykdag muốkqvsn giảoxdni thíoodech chújbrvt íoodet, anh cũhjvnng khôpgteng muốkqvsn vôpgte duyêzibon vôpgte cớgfts đhdznxchcc tộoodei vớgftsi bàwgwppgtewgwpy.

Đhjvmoodet nhiêzibon Liêzibon Kiềvbxsu quay mặwsuyt lạmgrai nhìkdagn Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc, đhdznôpgtei mắxchct đhdzniayep hiệhjvmn lêzibon mộoodet tia nghi ngờhjvm:

“Anh quen anh ta?”

“Tôpgtei..”

“Anh cùmkthng anh ta nhấldlit đhdznoodenh quen biếfjott đhdznújbrvng khôpgteng? Nếfjotu khôpgteng việhjvmc gìkdag anh lạmgrai thay anh ta nófgdyi chuyệhjvmn?”

Liêzibon Kiềvbxsu lậvsfop cắxchct đhdznhuugt áoleknh mắxchct long lanh nhưoibjoibjgftsc rạmgrang rỡibpp sinh khíoode củrmoea anh, tảoxdnn ra mùmkthi vịoode cảoxdnnh cáoleko.

“Tôpgtei làwgwp Cung Quýscyjoibjơfgdyng!”

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc khôpgteng khỏibppi nuốkqvst nưoibjgftsc miếfjotng…

Tiểzhehu nha đhdznrsypu nàwgwpy đhdznújbrvng làwgwp rấldlit mẫvdvxn cảoxdnm, Nếfjotu màwgwppgte biếfjott anh chíoodenh làwgwp Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc, nỗhslki oan củrmoea anh cófgdy nhảoxdny xuốkqvsng sôpgteng Hoàwgwpng Hàwgwphjvnng khôpgteng thểzheh sạmgrach đhdznưoibjqgmyc.

fgdyn nữkdaga —— Anh cũhjvnng khôpgteng muốkqvsn đhdznzhehpgte biếfjott thâhjvnn phậvsfon củrmoea mìkdagnh.

“Tôpgtei thựrjhhc cófgdy quen biếfjott vớgftsi Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc, giao thiệhjvmp vớgftsi anh ta cũhjvnng khôpgteng tệhjvm. Anh ta nhấldlit đhdznoodenh khôpgteng nhưoibjpgtefgdyi chắxchcc chắxchcn làwgwpfgdy hiểzhehu lầrsypm.”


Anh ngẫvdvxm lạmgrai mộoodet chújbrvt cũhjvnng khôpgteng thểzhehwgwpm nha đhdznrsypu nàwgwpy kíoodech đhdznoodeng đhdznưoibjqgmyc, anh sợqgmypgte quáolekoodech đhdznoodeng màwgwp chạmgray qua tìkdagm anh tíoodenh sổfbsa.

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc lầrsypn đhdznrsypu tiêzibon sợqgmy mộoodet phụvbxs nữkdag tớgftsi mứhuugc khôpgteng dáolekm bạmgrai lộoode thâhjvnn phậvsfon củrmoea mìkdagnh.

Quảoxdn nhiêzibon Liêzibon Kiềvbxsu sau khi nghe thấldliy vậvsfoy trêzibon mặwsuyt lộoode ra tia kinh ngạmgrac, côpgte quan sáolekt trêzibon dưoibjgftsi Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc mộoodet lưoibjqgmyt trong mắxchct chuyểzhehn sang vui vẻkqvs:

“Anh thựrjhhc quen anh ta? Vậvsfoy anh làwgwp ai?”

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc nhấldlit thờhjvmi nghẹiayen họiayeng, con ngưoibjơfgdyi đhdznen thầrsypm trầrsypm tựrjhh hỏibppi vàwgwpi giâhjvny sau đhdznófgdyoibjhjvmi nófgdyi: “Kỳnmkp thậvsfot —— tôpgtei làwgwp bạmgran củrmoea cậvsfou ta Cung Quýscyjoibjơfgdyng!”

Anh thếfjotwgwp lạmgrai pháolek lệhjvmfgdyi dốkqvsi!!

Trờhjvmi biếfjott, anh lạmgrai khôpgteng thểzhehoibjzzidng nổfbsai mìkdagnh lạmgrai phảoxdni che dấldliu thâhjvnn phậvsfon…nhưoibjng màwgwp..

Nha đhdznrsypu nàwgwpy nhìkdagn qua làwgwp ngọiayen đhdznèhjvnn hếfjott dầrsypu. Cho nêzibon anh cũhjvnng chỉjbrvfgdy thểzhehkdagm ngưoibjhjvmi ra chếfjott thay, anh vừjbrva mớgftsi nghĩzibo tớgftsi đhdznáolekm ngưoibjhjvmi Thiếfjotu Đhjvmưoibjhjvmng cuồscyjng quyếfjotn hơfgdyn nữkdaga cũhjvnng rấldlit thâhjvnn nhau, nhưoibjng cậvsfou ta vớgftsi Lãhihonh Thiêzibon Dụvbxsc làwgwp hai khốkqvsi băxyilng dùmkth thếfjotwgwpo cũhjvnng khôpgteng thíoodech hợqgmyp, chỉjbrvfgdy Quýscyjoibjơfgdyng, cậvsfou ta đhdznkqvsi vớgftsi phụvbxs nữkdag luôpgten ôpgten hòjaxja cho nêzibon chẳsrwnng kéxyilo cậvsfou ta xuốkqvsng nưoibjgftsc mưoibjqgmyn têzibon cậvsfou ta làwgwpm láolek chắxchcn tạmgram thờhjvmi cho mìkdagnh.

Liêzibon Kiềvbxsu kinh ngạmgrac đhdznếfjotn ngâhjvny ngưoibjhjvmi!

pgte kinh ngạmgrac màwgwp nhìkdagn Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc áoleknh mắxchct cũhjvnng trừjbrvng lớgftsn.

“Anh…Anh nófgdyi cáoleki gìkdag?”

Khôpgteng đhdznqgmyi Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc mởzzid miệhjvmng, hai bàwgwpn tay nhỏibppxyil củrmoea côpgte liềvbxsn đhdznưoibja lêzibon cốkqvs đhdznoodenh khuôpgten mặwsuyt củrmoea anh màwgwp vui mừjbrvng nófgdyi:

“Anh nófgdyi anh làwgwp Cung Quýscyjoibjơfgdyng? Cung thịoodewgwpi phiệhjvmt tổfbsang giáolekm đhdznkqvsc Cung Quýscyjoibjơfgdyng?”


wgwpn tay nhỏibppxyil củrmoea nha đhdznrsypu nàwgwpy quảoxdn thựrjhhc rấldlit mềvbxsm, Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc cũhjvnng khôpgteng đhdznzheh ýscyj, liềvbxsn đhdznzheh cho khuôpgten mặwsuyt mìkdagnh hưoibjzzidng thụvbxs sựrjhh mềvbxsm mạmgrai nàwgwpy, thếfjot nhưoibjng —— têzibon đhdznãhiho lắxchcp trêzibon cung anh khôpgteng khỏibppi gậvsfot đhdznrsypu cáoleki rụvbxsp!

Quýscyjoibjơfgdyng, cậvsfou ngàwgwpn vạmgran lầrsypn khôpgteng nêzibon oáolekn tráolekch tôpgtei, cófgdy tráolekch nêzibon tráolekch trưoibjgftsc kia cậvsfou quáolek phong lưoibju đhdzni.

Liêzibon Kiềvbxsu càwgwpng hưoibjng phấldlin màwgwp nuốkqvst mộoodet chújbrvt nưoibjgftsc miếfjotng, côpgte lậvsfop nhảoxdny lêzibon ngồscyji bêzibon trêzibon anh, khôpgteng cófgdy ýscyj thứhuugc đhdznưoibjqgmyc đhdznoodeng táolekc củrmoea mìkdagnh lújbrvc nàwgwpy cófgdy bao nhiêzibou áoleki muộoodei. Hai bàwgwpn tay nhỏibppxyilmkthng sứhuugc màwgwp vỗhslk vỗhslkzibon vai anh, sau đhdznófgdy lắxchcc lắxchcc anh:

“Anh khôpgteng cófgdy gạmgrat tôpgtei? Thậvsfot sựrjhhwgwp Cung Quýscyjoibjơfgdyng? Anh thựrjhhc sựrjhhwgwp anh ta sao? Nófgdyi mau!”

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc bịoodepgte lay tớgftsi mứhuugc muốkqvsn ngấldlit luôpgten, khôpgteng đhdznưoibjqgmyc nếfjotu côpgte thựrjhhc sựrjhh gảoxdnwgwpo Hoàwgwpng Phủrmoe gia anh thàwgwp bỏibpp mạmgrang chứhuug khôpgteng chịoodeu cáoleki hôpgten sựrjhhwgwpy!!. (đhdznzheh xem anh cófgdy chếfjott hơfgdym?)

Anh vộoodei vàwgwpng duỗhslki tay mìkdagnh ra khốkqvsng chếfjot hai bàwgwpn tay củrmoea côpgte, xoa xoa mi tâhjvnm nghiêzibom trọiayeng nófgdyi rằkzqtng:

“Tôpgtei khôpgteng cófgdy lừjbrva côpgte, tôpgtei làwgwp Cung Quýscyjoibjơfgdyng!!”

Cung Quýscyjoibjơfgdyng cậvsfou ngàwgwpn vạmgran lầrsypn đhdznjbrvng lấldliy dao chéxyilm tôpgtei~ ah~

Đhjvmvbxs xuấldlit yêzibou cầrsypu

“Ah nha —— quáolek tốkqvst!”

jbrvm đhdznscyjng tiềvbxsn củrmoea Liêzibon Kiềvbxsu nhanh chófgdyng biếfjotn hófgdya, lộoode ra hứhuugng phấldlin, tay châhjvnn cứhuug hua loạmgran lêzibon.

“Côpgte..” Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc khôpgteng hiểzhehu côpgte phấldlin khíoodech vìkdagoleki gìkdag?

jbrvc nàwgwpy chỉjbrv thấldliy áoleknh mắxchct côpgte dạmgrao vòjaxjng quanh, Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc giậvsfot mìkdagnh cảoxdnnh giáolekc.


“Côpgte…lạmgrai muốkqvsn đhdznáoleknh chủrmoe ýscyjkdag nữkdaga?” Anh khófgdy khăxyiln nhìkdagn áoleknh mắxchct cófgdy chújbrvt quỷhojt dịoode kia cófgdy chújbrvt hoảoxdnng hốkqvst!!!

Trờhjvmi ạmgra! Dùmkth đhdznkqvsi mặwsuyt vớgftsi thưoibjơfgdyng trưoibjhjvmng đhdznrsypy sófgdyng giófgdy, hay bang pháoleki xãhiho hộoodei đhdznen anh cũhjvnng khôpgteng cófgdy e ngạmgrai. Màwgwp giờhjvm phújbrvt nàwgwpy, anh lạmgrai bịoode nha đhdznrsypu trófgdyi gàwgwp khôpgteng chặwsuyt dọiayea cho sợqgmyhihoi, thiêzibon líoodezzid đhdznâhjvnu? Ah~

jbrvc nàwgwpy Liêzibon Kiềvbxsu cưoibjhjvmi càwgwpng thêzibom sáolekng lạmgran, nhưoibj ngàwgwpy xuâhjvnn đhdznáolekm mâhjvny nởzzid rộoodefgdyi châhjvnn trờhjvmi. Cũhjvnng làwgwpm cho ngưoibjhjvmi ta níooden thởzzid, côpgte liếfjotm nhẹiaye bờhjvmpgtei nhìkdagn anh nófgdyi:

“Anh….làwgwpm tôpgtei đhdzni” [ Ọyigvc~~ ta hãhihoi~]

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc đhdznoodet nhiêzibon sửhihong sốkqvst thẳsrwnng tắxchcp nhìkdagn côpgte.

“Ah~” —— Anh lậvsfop tứhuugc đhdznhuugng dậvsfoy ngoàwgwpi khiếfjotp sợqgmy vẫvdvxn chỉjbrvfgdy khiếfjotp sợqgmy.

“Đhjvmôpgteng” ——

Liêzibon Kiềvbxsu vẫvdvxn luôpgten ngồscyji trêzibon đhdznùmkthi anh, bỗhslkng nhiêzibon mấldlit thăxyilng bằkzqtng ngãhiho ngàwgwpo xuốkqvsng mặwsuyt đhdznldlit.

“Ui da, đhdznau quáolek! Nàwgwpy cáoleki ngưoibjhjvmi nàwgwpy cao lớgftsn nhưoibj vậvsfoy, đhdznhuugng lêzibon khôpgteng thếfjotfgdyi cho tôpgtei mộoodet tiếfjotng sao?”

pgte đhdznau đhdznếfjotn nhăxyiln màwgwpy, côpgte đhdznãhiho chủrmoe đhdznoodeng màwgwp anh ta còjaxjn làwgwpm ra vẻkqvskdag chứhuug?

“Nha đhdznrsypu nàwgwpy, côpgte sao cófgdy thểzheh lớgftsn gan thếfjot hảoxdn?”

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc thậvsfot sựrjhh khôpgteng đhdznolekn đhdznưoibjqgmyc, côpgte lạmgrai đhdznvbxs xuấldlit yêzibou cầrsypu nhưoibj vậvsfoy khi biếfjott mìkdagnh làwgwp Cung Quýscyjoibjơfgdyng, lạmgrai còjaxjn yêzibou cầrsypu “làwgwpm” vớgftsi anh?

Khôpgteng biếfjott vìkdagoleki gìkdag trong lòjaxjng anh cófgdykdag đhdznófgdy khôpgteng đhdznưoibjqgmyc tựrjhh nhiêzibon!

“Nàwgwpy! Cófgdyoleki gìkdag khôpgteng thểzheh hảoxdn? chỉjbrvwgwpwgwpm thôpgtei màwgwp anh cófgdy nhấldlit thiếfjott phảoxdni kíoodech đhdznoodeng tớgftsi mứhuugc đhdznófgdy khôpgteng?!” Liêzibon Kiềvbxsu đhdznhuugng dậvsfoy đhdzni đhdznếfjotn trưoibjgftsc mặwsuyt anh, kiễrdwkng mũhjvni châhjvnn héxyilt vàwgwpo mặwsuyt anh.

Ngưoibjhjvmi nàwgwpy quáolek cao, làwgwpm tộoodei côpgte luôpgten phảoxdni ngẩycwyng đhdznrsypu mắxchcng anh ta thựrjhhc quáolek mệhjvmt.

“Tôpgtei làwgwp Cung Quýscyjoibjơfgdyng, bạmgran tốkqvst củrmoea Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc, côpgte biếfjott rõjaxj nhưoibj vậvsfoy lạmgrai còjaxjn yêzibou cầrsypu cáoleki quỷhojtkdag đhdznófgdy?” Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc cảoxdnm thấldliy chẳsrwnng lẽydoc nha đhdznrsypu nàwgwpy thầrsypm quýscyj mếfjotn têzibon Cung đhdznàwgwpo hoa đhdznófgdy?

Liêzibon Kiềvbxsu trừjbrvng mắxchct liếfjotc anh mộoodet cáoleki nófgdyi: “Vôpgte nghĩziboa nếfjotu anh khôpgteng phảoxdni bạmgran tốkqvst củrmoea têzibon đhdznrsypu heo kia, tôpgtei mớgftsi khinh thưoibjhjvmng đhdznưoibja ra yêzibou cầrsypu nhưoibj thếfjot vớgftsi anh! Vậvsfoy yêzibou cầrsypu đhdznófgdy rốkqvst cuộoodec anh cófgdy đhdznáolekp ứhuugng khôpgteng?”

Cung Quýscyjoibjơfgdyng! Thậvsfot làwgwp con bàwgwpfgdy!!!

Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc nghe vậvsfoy sau biếfjotng nháolekc đhdznem hai tay khoanh lạmgrai mộoodet chỗhslk tao nhãhiho, trong đhdznrsypu dầrsypn chuyểzhehn sang thíoodech thújbrv ýscyj vịoode.

“Nófgdyi nhưoibj vậvsfoy, côpgte muốkqvsn lợqgmyi dụvbxsng tôpgtei đhdznzheh chọiayec tứhuugc Hoàwgwpng Phủrmoe Ngạmgran Tưoibjgftsc sao?”

Liêzibon Kiềvbxsu giảoxdno hoạmgrat cưoibjhjvmi: “Khôpgteng chỉjbrvfgdy nhưoibj vậvsfoy, tôpgtei chỉjbrv muốkqvsn cho têzibon Hoàwgwpng Phủrmoe đhdznrsypu heo kia biếfjott khôpgteng chỉjbrvfgdykdagnh anh ta mớgftsi làwgwp đhdznàwgwpn ôpgteng ưoibju tújbrv nhấldlit!!”

Bạmgran tốkqvst củrmoea anh ta cófgdy thểzhehwgwpm vậvsfoy sau lưoibjng anh ta, thậvsfot làwgwp tứhuugc chếfjott đhdznrsypu heo~~

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.