Tự Cẩm

Chương 793 : Tan rã trong không vui

    trước sau   
Liêfnxmn lụynrdy đcddeếkxiln Tháidzmi Hậfnxmu, Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil khôzrsbng thểmlnj nhẫkxvvn nhịgqjyn.

Mộqmazt vịgqjy trưgrmevikzng giảynrd sau khi nâowvsng đcddeskdg ôzrsbng thưgrmeawetng vịgqjy liềfsjpn ru rúfsjp trong nhàtecm, sẽbvju nhằldlkm vàtecmo mộqmazt đcddeadzra cháidzmu gáidzmi?

Đidzmiềfsjpu nàtecmy hoàtecmn toàtecmn nófsjpi khôzrsbng thôzrsbng, càtecmng khôzrsbng thểmlnj tiếkxilp nhậfnxmn.

Nhưgrmeng vớtzkyi Từowvs Ninh Cung, ởvikzowvsu trong nộqmazi tâowvsm ôzrsbng rốidzmt cuộqmazc vẫkxvvn sinh ra vàtecmi phầgscnn nghi ngờvbon, bởvikzi vậfnxmy đcddeidzmi vớtzkyi lờvboni Hiềfsjpn phi nófsjpi càtecmng thêfnxmm bựhogdc bộqmazi.

Hiềfsjpn phi ho khan mộqmazt tiếkxilng, ởvikz trêfnxmn khăgrmen lưgrmeu lạgriti vếkxilt máidzmu loang lổpqzj, bi ai nófsjpi vớtzkyi Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil: “Làtecm Hoàtecmng Hậfnxmu nófsjpi bậfnxmy nófsjpi bạgrit trưgrmetzkyc, thiếkxilp mớtzkyi bấmlnjt đcddergivc dĩkxil hỏkxili lạgriti.”

Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil liếkxilc Hoàtecmng Hậfnxmu mộqmazt cáidzmi, lạgritnh lùvikzng nófsjpi: “Lúfsjpc nàtecmy ngưgrmeơyfgvi còprrln muốidzmn liêfnxmn lụynrdy Hoàtecmng Hậfnxmu, quảynrd thựhogdc khôzrsbng biếkxilt hốidzmi cảynrdi!”


grme trưgrmetzkyc mặejfft phi tầgscnn giữpqzjgscnn tôzrsbn nghiêfnxmm Hoàtecmng Hậfnxmu vớtzkyi Cảynrdnh Minh Đidzmếkxiltecmfsjpi đcddeãyvxd thàtecmnh thófsjpi quen, nhưgrmeng trong lòprrlng ôzrsbng cũyfgvng cảynrdm thấmlnjy ngôzrsbn ngữpqzj củqvhxa Hoàtecmng Hậfnxmu cófsjp chúfsjpt quáidzm khípqzjch.

Nhìgscnn nhìgscnn máidzmu tưgrmeơyfgvi trêfnxmn khăgrmen trong tay Hiềfsjpn phi, Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil trầgscnm mặejfft nófsjpi: “Lụynrda trắrgivng hoặejffc rưgrmeawetu đcddeqmazc, ngưgrmeơyfgvi chọwedon mộqmazt loạgriti đcddei, niệjadnm tìgscnnh ngưgrmeơyfgvi theo trẫkxvvm nhiềfsjpu năgrmem, trẫkxvvm thưgrmevikzng ngưgrmeơyfgvi mộqmazt cáidzmi chếkxilt toàtecmn thâowvsy.”

Hiềfsjpn phi cảynrd ngưgrmevboni chấmlnjn đcddeqmazng, quỳswyjidzmt đcddemlnjt pháidzmt run, thấmlnjp giọwedong nófsjpi: “Thiếkxilp…… Cảynrdm tạgrit Hoàtecmng Thưgrmeawetng.”

tecm ta cho rằldlkng chípqzjnh mìgscnnh bệjadnnh nguy kịgqjych, mạgritng khôzrsbng lâowvsu dàtecmi, dùvikzng mạgritng nàtecmy xâowvsy cho nhi tửuybu con đcddeưgrmevbonng dựhogda vàtecmo Tháidzmi Hậfnxmu làtecm đcddeáidzmng giáidzm, nhưgrmeng khi tửuybu vong thậfnxmt sựhogd đcddeếkxiln, hófsjpa ra vẫkxvvn sẽbvju sợawet.

Hoàtecmng Hậfnxmu thấmlnjy vậfnxmy gấmlnjp giọwedong nófsjpi: “Hoàtecmng Thưgrmeawetng, khôzrsbng thểmlnj!”

“Làtecmm sao?” Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil mặejfft khôzrsbng cảynrdm xúfsjpc nhìgscnn Hoàtecmng Hậfnxmu.

Hoàtecmng Hậfnxmu nhúfsjpn gốidzmi hàtecmnh lễkxvv vớtzkyi Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil: “Hoàtecmng Thưgrmeawetng, ta vẫkxvvn cho rằldlkng Hiềfsjpn phi hạgriti Phúfsjpc Thanh còprrln cófsjpwhuyn tìgscnnh kháidzmc, tuyệjadnt khôzrsbng phảynrdi đcddeơyfgvn giảynrdn làtecmgscn thầgscnm hậfnxmn ta ghi Cẩwhuyn Nhi dưgrmetzkyi danh nghĩkxila nhưgrme vậfnxmy——”

“Vậfnxmy ngưgrmeơyfgvi cảynrdm thấmlnjy cófsjpwhuyn tìgscnnh gìgscn?” Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil hỏkxili lạgriti.

Hoàtecmng Hậfnxmu nhấmlnjt thờvboni trầgscnm mặejffc.

Lấmlnjy sựhogd hiểmlnju biếkxilt củqvhxa bàtecm vềfsjp Hoàtecmng Thưgrmeawetng, ngang nhiêfnxmn đcddeưgrmea ra hoàtecmi nghi vớtzkyi Tháidzmi Hậfnxmu Hoàtecmng Thưgrmeawetng chắrgivc chắrgivn sẽbvju tứadzrc giậfnxmn.

Hoàtecmng Hậfnxmu đcddeàtecmnh phảynrdi nófsjpi: “Cófsjpwhuyn tìgscnnh gìgscn, cạgrity miệjadnng Hiềfsjpn phi ra mớtzkyi cófsjp thểmlnj biếkxilt đcddeưgrmeawetc.”

Hiềfsjpn phi nằldlkm rạgritp trêfnxmn mặejfft đcddemlnjt, nhìgscnn chằldlkm chằldlkm gạgritch ngọwedoc cưgrmevboni lạgritnh.

Trong phòprrlng đcddeèrfwmn đcddeuốidzmc sáidzmng trưgrmeng, gạgritch ngọwedoc chiếkxilu ra khuôzrsbn mặejfft mơyfgv hồhogd củqvhxa Hiềfsjpn phi, cùvikzng vớtzkyi khófsjpe miệjadnng cong lêfnxmn.


Cạgrity miệjadnng bàtecm ta ra? Hoàtecmng Hậfnxmu mơyfgvgrmevikzng!

tecm ta biếkxilt Hoàtecmng Hậfnxmu khôzrsbng dáidzmm nófsjpi thẳjvegng hoàtecmi nghi Tháidzmi Hậfnxmu, nhưgrme vậfnxmy Hoàtecmng Thưgrmeawetng chắrgivc chắrgivn sẽbvju giậfnxmn dữpqzj.

“Hoàtecmng Thưgrmeawetng, từowvs khi lãyvxdo Thấmlnjt vàtecm thiếkxilp thoáidzmt ly quan hệjadn mẫkxvvu tửuybu, thiếkxilp nhấmlnjt thờvboni hồhogd đcddehogd sinh lòprrlng ghen ghénhlwt Hoàtecmng Hậfnxmu mớtzkyi cófsjp sựhogd việjadnc hôzrsbm nay, nhưgrmeng Hoàtecmng Hậfnxmu lạgriti luôzrsbn miệjadnng nófsjpi cófsjpwhuyn tìgscnnh kháidzmc, nófsjpi thiếkxilp bịgqjy ngưgrmevboni kháidzmc mêfnxm hoặejffc, đcddeiềfsjpu nàtecmy khiếkxiln thiếkxilp thấmlnjy khófsjp hiểmlnju. Thiếkxilp làtecm ngưgrmevboni hẳjvegn phảynrdi chếkxilt, nếkxilu thựhogdc sựhogdfsjp ngưgrmevboni mêfnxm hoặejffc, chẳjvegng lẽbvju ta sẽbvju cam tâowvsm làtecmm kẻzlht chếkxilt thay màtecm đcddemlnj ngưgrmevboni nọwedo đcddeadzrng ngoàtecmi cuộqmazc?”

Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil nghe Hiềfsjpn phi nófsjpi, khôzrsbng thểmlnj khôzrsbng nófsjpi cófsjp chúfsjpt đcddegrito lýgqjy.

Hiềfsjpn phi nófsjpi tiếkxilp: “Thiếkxilp khôzrsbng phảynrdi phi tầgscnn cấmlnjp thấmlnjp gìgscn, còprrln sinh ra hai vịgqjy hoàtecmng tửuybu, ngoạgriti trừowvs ba ngưgrmevboni ngàtecmi Hoàtecmng Hậfnxmu, vớtzkyi Tháidzmi Hậfnxmu thiếkxilp vừowvsa mớtzkyi nhắrgivc tớtzkyi ra, thửuybu hỏkxili ai cófsjp thểmlnjfnxm hoặejffc thiếkxilp? Thiếkxilp rõownntecmng đcddeãyvxdfsjpi rõownn nguyêfnxmn nhâowvsn, Hoàtecmng Hậfnxmu lạgriti khôzrsbng muốidzmn tin tưgrmevikzng…… Hoàtecmng Thưgrmeawetng, ngưgrmevboni sắrgivp chếkxilt lờvboni nófsjpi cũyfgvng thiệjadnn, cho dùvikz ngàtecmi hậfnxmn thiếkxilp, tứadzrc thiếkxilp, cũyfgvng xin ngàtecmi cẩwhuyn thậfnxmn suy nghĩkxil xem Hoàtecmng Hậfnxmu nófsjpi nhưgrme vậfnxmy đcddeếkxiln tộqmazt cùvikzng cófsjp mụynrdc đcddeípqzjch gìgscn ——”

“Đidzmqvhx rồhogdi, Hoàtecmng Hậfnxmu nhưgrme thếkxiltecmo còprrln chưgrmea tớtzkyi lưgrmeawett mộqmazt tộqmazi nhâowvsn nhưgrme ngưgrmeơyfgvi pháidzmn xénhlwt!” Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil quáidzmt.

tecm Hoàtecmng Hậfnxmu nghe xong lờvboni nàtecmy củqvhxa Hiềfsjpn phi, trong cơyfgvn phẫkxvvn nộqmazyfgvng khôzrsbng thểmlnj khôzrsbng thừowvsa nhậfnxmn đcddeidzmi phưgrmeơyfgvng lưgrmeskdgi xáidzmn hoa sen.

ownntecmng đcddeãyvxdtecm cụynrdc diệjadnn thảynrdm bạgriti, khôzrsbng còprrln đcddeưgrmevbonng sốidzmng, lạgriti vẫkxvvn cófsjp thểmlnj châowvsm ngòprrli quan hệjadn giữpqzja Hoàtecmng Thưgrmeawetng vàtecmtecm, làtecmm Hoàtecmng Thưgrmeawetng hiềfsjpm khípqzjch vớtzkyi bàtecm.

Cứadzr nhưgrme vậfnxmy, sau đcddeófsjptecmfsjp nhắrgivc đcddeếkxiln Tháidzmi Hậfnxmu, Hoàtecmng Thưgrmeawetng chắrgivc chắrgivn nghĩkxil nhiềfsjpu.

Hoàtecmng Hậfnxmu đcddeang muốidzmn nófsjpi chuyệjadnn, Hiềfsjpn phi đcddeqmazt nhiêfnxmn nắrgivm chặejfft vạgritt áidzmo kịgqjych liệjadnt ho khan.

tecm ta càtecmng ho càtecmng mạgritnh mẽbvju, từowvsng ngụynrdm từowvsng ngụynrdm máidzmu tưgrmeơyfgvi từowvs trong miệjadnng phun ra, nhìgscnn cựhogdc kỳswyjtecmm cho ngưgrmevboni ta sợawetyvxdi.

Cảynrdnh Minh Đidzmếkxiltecmo từowvsng chịgqjyu xung kípqzjch nhưgrme vậfnxmy, sửuybung sốidzmt mộqmazt chúfsjpt gấmlnjp giọwedong hôzrsb: “Truyềfsjpn tháidzmi y ——”

Hiềfsjpn phi làtecm đcddeáidzmng chếkxilt, nhưgrmeng trơyfgv mắrgivt nhìgscnn bàtecm ho chếkxilt, vẫkxvvn cófsjp chúfsjpt chịgqjyu khôzrsbng nổpqzji.


Hoàtecmng Hậfnxmu còprrln gấmlnjp hơyfgvn Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil, thúfsjpc giụynrdc tâowvsm phúfsjpc: “Mau mau truyềfsjpn tháidzmi y tớtzkyi!”

Hiềfsjpn phi nhìgscnn Hoàtecmng Hậfnxmu gấmlnjp gáidzmp, đcddeáidzmy mắrgivt tuôzrsbn tràtecmo ýgqjygrmevboni, ho đcddeếkxiln lạgriti lợaweti hạgriti hơyfgvn, bỗawetng nhiêfnxmn mộqmazt búfsjpng máidzmu nhưgrmeyfgvi têfnxmn phun ra, thẳjvegng tắrgivp ngãyvxd xuốidzmng.

Phầgscnn đcddegscnu đcddeynrdng mạgritnh vàtecmo gạgritch ngọwedoc lạgritnh băgrmeng, Hiềfsjpn phi đcddeãyvxd khôzrsbng còprrln cảynrdm giáidzmc đcddeau đcddetzkyn, khi hắrgivc áidzmm ùvikza tớtzkyi, mộqmazt giọwedot nưgrmetzkyc mắrgivt theo khófsjpe mắrgivt rơyfgvi xuốidzmng.

Trong nháidzmy mắrgivt ấmlnjy, trưgrmetzkyc mắrgivt bàtecm ta nhưgrme đcddeèrfwmn kénhlwo quâowvsn thoảynrdng qua rấmlnjt nhiềfsjpu hìgscnnh ảynrdnh.

fsjp thờvboni còprrln trẻzlht mẫkxvvu thâowvsn dạgrity bảynrdo mong đcddeaweti vớtzkyi bàtecm ta, cófsjp tia đcddeqmazng lòprrlng mớtzkyi gặejffp Đidzmếkxilgrmeơyfgvng lúfsjpc vừowvsa đcddeưgrmeawetc nâowvsng vàtecmo cung cùvikzng lâowvsu dàtecmi chếkxilt lặejffng, cófsjp niềfsjpm vui sưgrmetzkyng khi sinh hạgrit trưgrmevikzng tửuybu, còprrln cófsjp nhữpqzjng đcddemlnju tranh vàtecmwhuyn nhẫkxvvn trong kiếkxilp sốidzmng ởvikz hậfnxmu cung.

tecm giờvbon khắrgivc nàtecmy, theo nhữpqzjng dòprrlng máidzmu nófsjpng rờvboni khỏkxili thâowvsn thểmlnj, tấmlnjt cảynrd tấmlnjt cảynrd đcddefsjpu tan biếkxiln, mang theo khôzrsbng cam lòprrlng cùvikzng tiếkxilc nuốidzmi, cùvikzng vớtzkyi mộqmazt chúfsjpt chờvbon đcddeaweti nhỏkxilnhlw yếkxilu ớtzkyt nhưgrmeyfgv nhệjadnn củqvhxa bàtecm ta.

Chưgrmeơyfgvng Nhi, nưgrmeơyfgvng vềfsjp sau khôzrsbng thểmlnj giúfsjpp con nữpqzja rồhogdi ……

Chờvbon đcddeếkxiln khi tháidzmi y chạgrity tớtzkyi, khôzrsbng dáidzmm lộqmaz ra hoảynrdng sợawet vois nhữpqzjng gìgscngscnnh chứadzrng kiếkxiln, cấmlnjp Hiềfsjpn phi kháidzmm xong quáidzmfsjpi đcddegscnu nófsjpi: “Hồhogdi bẩwhuym Hoàtecmng Thưgrmeawetng, Hiềfsjpn phi đcddeãyvxd đcddei rồhogdi.”

Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil nhìgscnn chằldlkm chằldlkm thi thểmlnj Hiềfsjpn phi mộqmazt lúfsjpc lâowvsu, bìgscnnh tĩkxilnh nófsjpi: “Kénhlwo xuốidzmng đcddei. Quýgqjy thịgqjygrmeu hạgriti hai vịgqjyzrsbng chúfsjpa, nghiệjadnp chưgrmetzkyng nặejffng nềfsjp, biếkxilm làtecmm thứadzrowvsn khôzrsbng đcddeưgrmeawetc táidzmng nhậfnxmp hoàtecmng lăgrmeng……”

Sau đcddeófsjp, Đidzmếkxil Hậfnxmu nhìgscnn nhau khôzrsbng nófsjpi gìgscn, trầgscnm mặejffc lâowvsu dàtecmi.

Trong phòprrlng áidzmnh nếkxiln heo hắrgivt, đcddeãyvxd cháidzmy hơyfgvn phâowvsn nửuybua.

Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil dẫkxvvn đcddegscnu đcddeáidzmnh vỡskdg trầgscnm mặejffc: “ Mẫkxvvu hậfnxmu bêfnxmn kia nếkxilu cófsjp hỏkxili, Hậfnxmu cứadzr đcddeơyfgvn giảynrdn nófsjpi hai câowvsu, đcddeskdg cho lãyvxdo nhâowvsn gia ngàtecmi lo lắrgivng.”

Hoàtecmng Hậfnxmu rũyfgv mắrgivt hỏkxili: “Nêfnxmn nófsjpi rõownn nộqmazi tìgscnnh vớtzkyi An Quốidzmc Côzrsbng phủqvhx khôzrsbng?”


“Việjadnc nàtecmy trẫkxvvm sẽbvju sắrgivp xếkxilp. Ngàtecmy mai gọwedoi lãyvxdo Tứadzr tiếkxiln cung, đcddemlnj hắrgivn gặejffp mặejfft Quýgqjy thịgqjy lầgscnn cuốidzmi.”

Hoàtecmng Hậfnxmu khẽbvju gậfnxmt đcddegscnu, mắrgivt lạgritnh nhìgscnn thi thểmlnj Hiềfsjpn phi bịgqjy hai cung nhâowvsn kénhlwo đcddei, mípqzjm môzrsbi hỏkxili Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil: “Hoàtecmng Thưgrmeawetng thậfnxmt sựhogd cảynrdm thấmlnjy Hiềfsjpn phi…… Quýgqjy thịgqjy hạgriti Phúfsjpc Thanh làtecm bởvikzi vìgscn ghen ghénhlwt lãyvxdo Thấmlnjt ghi dưgrmetzkyi danh nghĩkxila ta?”

“Bằldlkng khôzrsbng thìgscn sao?” Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil nhìgscnn chăgrmem chúfsjp Hoàtecmng Hậfnxmu, áidzmnh mắrgivt sáidzmng quắrgivc, “Hoàtecmng Hậfnxmu đcddeang hoàtecmi nghi ai?”

Ôcsevng dừowvsng mộqmazt chúfsjpt, hỏkxili: “Tháidzmi Hậfnxmu sao?”

Hoàtecmng Hậfnxmu mi vũyfgv run lêfnxmn, rấmlnjt muốidzmn gậfnxmt đcddegscnu, nhưgrmeng lýgqjy trípqzj vẫkxvvn ngăgrmen cảynrdn bàtecm.

“Khôzrsbng dáidzmm…… Chỉrfwmtecm Phúfsjpc Thanh vàtecmi lầgscnn xảynrdy ra chuyệjadnn đcddefsjpu dípqzjnh dáidzmng đcddeếkxiln Từowvs Ninh Cung, Hoàtecmng Thưgrmeawetng khôzrsbng cảynrdm thấmlnjy kỳswyj quáidzmi sao?”

Sắrgivc mặejfft Cảynrdnh Minh Đidzmếkxilfsjp chúfsjpt khófsjp coi: “Ta cũyfgvng cho rằldlkng Từowvs Ninh Cung ẩwhuyn giấmlnju kẻzlht gian, nhưgrmeng trưgrmetzkyc khi mọwedoi chuyệjadnn chưgrmea đcddeiềfsjpu tra rõownn Hoàtecmng Hậfnxmu chớtzkyfsjp ngờvbon vựhogdc lung tung, miễkxvvn cho Tháidzmi Hậfnxmu lạgritnh lòprrlng, làtecmm ta khófsjp tựhogd xửuybu.”

Hoàtecmng Hậfnxmu nhẫkxvvn nhịgqjyn, chung quy nhịgqjyn khôzrsbng đcddeưgrmeawetc hỏkxili: “Hoàtecmng Thưgrmeawetng cảynrdm thấmlnjy khi nàtecmo thìgscnfsjp thểmlnj đcddeiềfsjpu tra rõownn? Phúfsjpc Thanh lầgscnn lưgrmeawett bịgqjy hạgriti, Thậfnxmp Ngũyfgvvikzng Thậfnxmp Tứadzr trưgrmetzkyc sau uổpqzjng mạgritng, chẳjvegng lẽbvju cứadzr tiếkxilp tụynrdc đcddemlnj mặejffc trong cung chưgrmetzkyng khípqzjvikz mịgqjyt?”

“Hoàtecmng Hậfnxmu vẫkxvvn cho rằldlkng Quýgqjy thịgqjy hạgriti Phúfsjpc Thanh cófsjp liêfnxmn quan đcddeếkxiln Từowvs Ninh Cung?”

Hoàtecmng Hậfnxmu nhàtecmn nhạgritt nófsjpi: “Ta chỉrfwm biếkxilt tin đcddehogdn vôzrsbgrmen cứadzr tấmlnjt cófsjp nguyêfnxmn nhâowvsn.”

“Ngưgrmeơyfgvi ——” Cảynrdnh Minh Đidzmếkxilfsjp chúfsjpt thẹffasn quáidzmfsjpa giậfnxmn.

Hoàtecmng Hậfnxmu đcddeidzmi diệjadnn vớtzkyi Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil, khôzrsbng chúfsjpt nàtecmo lùvikzi bưgrmetzkyc.

“Từowvs Ninh Cung nơyfgvi đcddeófsjp ta sẽbvju cho ngưgrmevboni nhìgscnn chằldlkm chằldlkm, Hoàtecmng Hậfnxmu chớtzkyfsjp suy nghĩkxil miêfnxmn man nữpqzja!” Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil dứadzrt lờvboni, hầgscnm hừowvs phấmlnjt tay áidzmo bỏkxil đcddei.

Hoàtecmng Hậfnxmu ngồhogdi xuốidzmng, tứadzrc giậfnxmn vỗawet mặejfft bàtecmn, mắrgivng: “Ngu hiếkxilu! Chấmlnjp mêfnxm bấmlnjt ngộqmaz! Lãyvxdo hồhogd đcddehogd!”

Đidzmang mắrgivng, lạgriti thấmlnjy Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil đcddei vòprrlng trởvikz vềfsjp.

Hoàtecmng Hậfnxmu nghẹffasn lờvboni.

Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil nghe thấmlnjy mộqmazt nửuybua lờvboni mắrgivng chửuybui củqvhxa Hoàtecmng Hậfnxmu, vìgscn mặejfft mũyfgvi nêfnxmn khôzrsbng tiệjadnn vạgritch trầgscnn, đcddeen mặejfft nófsjpi: “Đidzmâowvsy làtecmgrmeskdgng Tâowvsm Đidzmiệjadnn!” ( Vũyfgv: Máidzm! Cho t cưgrmevboni ổpqzjng cáidzmi.)

ownntecmng làtecm đcddegqjya bàtecmn nhàtecmgscnnh, dựhogda vàtecmo cáidzmi gìgscntecm ôzrsbng đcddei, phảynrdi đcddei cũyfgvng làtecm Hoàtecmng Hậfnxmu đcddei.

Hoàtecmng Hậfnxmu đcddeadzrng dậfnxmy, xụynrd mặejfft xong gốidzmi vớtzkyi Cảynrdnh Minh Đidzmếkxil, phấmlnjt tay áidzmo rờvboni đcddei.

Đidzmi thìgscn đcddei, cho rằldlkng bàtecm hiếkxilm lạgritvikz lạgriti đcddeâowvsy chắrgivc?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.