Khi Hiềiugn n phi chạybwn y trốatqr n tớmkxm i cửjubk a, cửjubk a phòkzvm ng đbzat ộiqzn t nhiêczpk n đbzat óybwn ng lạybwn i.
“Mởrjhm cửjubk a, ngưmbnq ờaahf i đbzat âikrr u mau tớmkxm i mởrjhm cửjubk a!” Hiềiugn n phi giốatqr ng nhưmbnq đbzat iêczpk n, dùinxd ng sứtgnb c đbzat ậkkkn p cửjubk a phòkzvm ng.
Mộiqzn t đbzat ôinxd i tay lạybwn nh lẽvyos o từruab sau lưmbnq ng rơhzhr i xuốatqr ng cổqkir bàygeq ta.
“Nóybwn i, bàygeq vìmbnq sao hạybwn i Thậkkkn p Tam tỷiqzn ?”
“Thảrjhm ta ra, thảrjhm ta ra ——” Hiềiugn n phi gầkwhz n nhưmbnq phánlsf t đbzat iêczpk n, muốatqr n gạybwn t ra hai cánlsf i tay khôinxd ng cóybwn đbzat ộiqzn ấjubk m kia, nhưmbnq ng tưmbnq ởrjhm ng tưmbnq ợtzuv ng đbzat óybwn làygeq mộiqzn t đbzat ôinxd i tay ngưmbnq ờaahf i chếmkxm t, nàygeq o còkzvm n dánlsf m chạybwn m vàygeq o, chỉsbvv cóybwn thểdytp khàygeq n giọiugn ng théicec t chóybwn i tai, càygeq ng khôinxd ng rảrjhm nh đbzat ểdytp ýrlkt đbzat ếmkxm n vấjubk n đbzat ềiugn kia.
“Bàygeq nóybwn i ra nguyêczpk n nhâikrr n hạybwn i Thậkkkn p Tam tỷiqzn , ta liềiugn n buôinxd ng tha bàygeq , bằbtci ng khôinxd ng ta chếmkxm t khôinxd ng nhắszfn m mắszfn t!” Thanh âikrr m âikrr m trầkwhz m vang lêczpk n bêczpk n tai Hiềiugn n phi.
Trong nhánlsf y mắszfn t đbzat óybwn , Hiềiugn n phi suýrlkt t nữdbbw a buộiqzn t miệtzuv ng thốatqr t ra hai chữdbbw “Thánlsf i Hậkkkn u”, mộiqzn t tia thanh tỉsbvv nh cuốatqr i cùinxd ng đbzat ãvjqf ngămgln n cảrjhm n bàygeq ta.
Nhưmbnq ng Thậkkkn p Tứtgnb côinxd ng chúzasu a gầkwhz n trong gang tấjubk c bứtgnb c cho bàygeq ta gầkwhz n nhưmbnq hỏcxff ng mấjubk t, vìmbnq thoánlsf t khỏcxff i loạybwn i khủuqlq ng bốatqr nàygeq y, bàygeq ta khôinxd ng khốatqr ng chếmkxm đbzat ưmbnq ợtzuv c gàygeq o théicec t nóybwn i: “Bởrjhm i vìmbnq ta hậkkkn n Hoàygeq ng Hậkkkn u!”
Trong phòkzvm ng nhánlsf y mắszfn t tĩeezh nh mịaslp ch, lạybwn i sau đbzat óybwn , Hiềiugn n phi mắszfn t tốatqr i sầkwhz m ngấjubk t đbzat i.
Khôinxd ng biếmkxm t qua bao lâikrr u, Hiềiugn n phi tỉsbvv nh lạybwn i, đbzat ánlsf m ngưmbnq ờaahf i Đtgbr ếmkxm Hậkkkn u ánlsf nh vàygeq o mi mắszfn t.
Hiềiugn n phi cóybwn chúzasu t mờaahf mịaslp t: “Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng, thiếmkxm p đbzat âikrr y làygeq ởrjhm đbzat âikrr u?”
Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm sắszfn c mặtsst t nhưmbnq bămgln ng, lạybwn nh lùinxd ng nóybwn i: “Ởfylk nơhzhr i nàygeq o khôinxd ng quan trọiugn ng, quan trọiugn ng làygeq ngưmbnq ơhzhr i còkzvm n nhớmkxm đbzat ãvjqf xảrjhm y ra chuyệtzuv n gìmbnq chứtgnb ?”
“Thiếmkxm p ——” Hiềiugn n phi đbzat ảrjhm o mắszfn t, bỗwmdp ng nhiêczpk n nhớmkxm ra.
Khuôinxd n mặtsst t trắszfn ng bệtzuv ch, đbzat ôinxd i tay lạybwn nh bămgln ng đbzat ặtsst t ởrjhm trêczpk n cổqkir , giọiugn ng nóybwn i u oánlsf n âikrr m trầkwhz m……
Bàygeq ta khôinxd ng phảrjhm i đbzat ang ởrjhm tẩczpk m cung sao, nửjubk a đbzat êczpk m nghe đbzat ưmbnq ợtzuv c tiếmkxm ng đbzat ậkkkn p cửjubk a, Thậkkkn p Tứtgnb côinxd ng chúzasu a tớmkxm i tìmbnq m bàygeq ta đbzat òkzvm i mạybwn ng, éicec p hỏcxff i bàygeq ta nguyêczpk n nhâikrr n hạybwn i chếmkxm t Phúzasu c Thanh côinxd ng chúzasu a —— hiệtzuv n tạybwn i lạybwn i làygeq chuyệtzuv n gìmbnq xảrjhm y ra?
Chẳbtci ng lẽvyos nóybwn i, đbzat óybwn chỉsbvv làygeq mộiqzn t giấjubk c mộiqzn ng?
“Khôinxd ng nhớmkxm rõqczd ?” Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm gắszfn t gao nhìmbnq n chằbtci m chằbtci m Hiềiugn n phi, thấjubk y bàygeq ta chậkkkn m chạybwn p khôinxd ng nóybwn i, liềiugn n hậkkkn n khôinxd ng thểdytp đbzat em nữdbbw nhâikrr n ánlsf c đbzat ộiqzn c đbzat ếmkxm n cựmgln c đbzat iểdytp m nàygeq y trựmgln c tiếmkxm p kéicec o ra ngoàygeq i đbzat ánlsf nh chếmkxm t.
Ôdbbw ng hậkkkn n nhấjubk t cánlsf i ngữdbbw giảrjhm vờaahf mấjubk t trílbnb nhớmkxm nàygeq y!
“Khôinxd ng nhớmkxm rõqczd khôinxd ng sao, trẫqczd m nóybwn i cho ngưmbnq ơhzhr i làygeq đbzat ưmbnq ợtzuv c. Ngưmbnq ơhzhr i cóybwn tậkkkn t giậkkkn t mìmbnq nh, nửjubk a đbzat êczpk m kinh mộiqzn ng hôinxd to làygeq ngưmbnq ơhzhr i ánlsf m hạybwn i Phúzasu c Thanh…… Nhớmkxm ra chưmbnq a?”
Hiềiugn n phi sắszfn c mặtsst t trắszfn ng bệtzuv ch, cuốatqr ng quílbnb t phủuqlq nhậkkkn n: “Thiếmkxm p khôinxd ng cóybwn hạybwn i Phúzasu c Thanh, Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng nhấjubk t đbzat ịaslp nh làygeq hiểdytp u lầkwhz m ——”
Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm lưmbnq ờaahf i nghe Hiềiugn n phi giảrjhm o biệtzuv n, lạybwn nh lùinxd ng nóybwn i: “ Cung tìmbnq củuqlq a Hiềiugn n phi đbzat âikrr u?”
Rấjubk t nhanh mộiqzn t ngưmbnq ờaahf i cung tìmbnq quỳdbbw rạybwn p trưmbnq ớmkxm c mặtsst t Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm , Hiềiugn n phi tậkkkn p trung nhìmbnq n vàygeq o, đbzat úzasu ng làygeq cung nữdbbw đbzat êczpk m nay gánlsf c đbzat êczpk m.
Bàygeq ta nhớmkxm rõqczd lúzasu c tiếmkxm ng đbzat ậkkkn p cửjubk a vang lêczpk n, bàygeq ta đbzat ểdytp cung tìmbnq đbzat i mởrjhm cửjubk a thămgln m dòkzvm ngọiugn n ngàygeq nh, sau đbzat óybwn cung tìmbnq liềiugn n biếmkxm n mấjubk t ởrjhm trong bóybwn ng đbzat êczpk m.
Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm trêczpk n cao nhìmbnq n xuốatqr ng nhìmbnq n cung tìmbnq , mặtsst t khôinxd ng cảrjhm m xúzasu c nóybwn i: “Đtgbr em nhữdbbw ng gìmbnq ngưmbnq ơhzhr i chứtgnb ng kiếmkxm n nóybwn i cho Hiềiugn n phi nghe.”
Cung tìmbnq phủuqlq phụzfck c trêczpk n mặtsst t đbzat ấjubk t, run run rẩczpk y rẩczpk y nóybwn i: “Nưmbnq ơhzhr ng nưmbnq ơhzhr ng đbzat êczpk m nay mãvjqf i vẫqczd n khôinxd ng đbzat i vàygeq o giấjubk c ngủuqlq , đbzat ếmkxm n nửjubk a đbzat êczpk m lúzasu c ngủuqlq mơhzhr mơhzhr màygeq ng màygeq ng đbzat ộiqzn t nhiêczpk n nóybwn i bắszfn t đbzat ầkwhz u nóybwn i mớmkxm ——”
“Hiềiugn n phi nóybwn i cánlsf i gìmbnq ?”
Cung tìmbnq ngưmbnq ớmkxm c mắszfn t liếmkxm c nhanh Hiềiugn n phi mộiqzn t cánlsf i, trắszfn ng mặtsst t nóybwn i: “Nưmbnq ơhzhr ng nưmbnq ơhzhr ng la héicec t bảrjhm o Thậkkkn p Tứtgnb côinxd ng chúzasu a đbzat ừruab ng tìmbnq m ngàygeq i ấjubk y lấjubk y mạybwn ng, nóybwn i ngàygeq i ấjubk y muốatqr n hạybwn i khôinxd ng phảrjhm i Thậkkkn p Tứtgnb côinxd ng chúzasu a, màygeq làygeq Phúzasu c Thanh côinxd ng chúzasu a ——”
“Tiệtzuv n tìmbnq , ngưmbnq ơhzhr i nóybwn i bậkkkn y!” Hiềiugn n phi chỉsbvv cảrjhm m thấjubk y cảrjhm ngưmbnq ờaahf i lạybwn nh lẽvyos o, khàygeq n cảrjhm giọiugn ng héicec t to.
Bàygeq ta đbzat ưmbnq ơhzhr ng nhiêczpk n nhớmkxm rõqczd lờaahf i đbzat ãvjqf nóybwn i đbzat êczpk m qua, nhưmbnq ng rõqczd ràygeq ng đbzat óybwn khôinxd ng phảrjhm i mộiqzn ng, màygeq làygeq Thậkkkn p Tứtgnb côinxd ng chúzasu a thậkkkn t sựmgln tìmbnq m bàygeq ta đbzat òkzvm i mạybwn ng.
Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm lạybwn nh nhưmbnq bămgln ng liếmkxm c Hiềiugn n phi mộiqzn t cánlsf i, quánlsf t: “Tiếmkxm p tụzfck c nóybwn i.”
“Nưmbnq ơhzhr ng nưmbnq ơhzhr ng còkzvm n nóybwn i…… Nóybwn i ngàygeq i ấjubk y hạybwn i Phúzasu c Thanh côinxd ng chúzasu a làygeq bởrjhm i vìmbnq ngàygeq i ấjubk y hậkkkn n Hoàygeq ng Hậkkkn u ——” Cung tìmbnq cúzasu i đbzat ầkwhz u thấjubk p hơhzhr n, khôinxd ng dánlsf m ngẩczpk ng đbzat ầkwhz u.
Hiềiugn n phi sắszfn c mặtsst t đbzat ạybwn i biếmkxm n: “Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng, ngàygeq i đbzat ừruab ng nghe tiệtzuv n tìmbnq nàygeq y nóybwn i nămgln ng lung tung ——”
Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm lạybwn nh lùinxd ng ngắszfn t lờaahf i Hiềiugn n phi: “Đtgbr ủuqlq rồiddz i, ngưmbnq ơhzhr i đbzat ừruab ng cóybwn xem trẫqczd m làygeq đbzat ồiddz ngốatqr c, hiệtzuv n tạybwn i trẫqczd m chỉsbvv muốatqr n nghe xem lýrlkt do ngưmbnq ơhzhr i hậkkkn n Hoàygeq ng Hậkkkn u.”
“Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng, thiếmkxm p khôinxd ng cóybwn ——” Hiềiugn n phi hấjubk p hốatqr i giãvjqf y giụzfck a.
Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm bìmbnq nh tĩeezh nh nhìmbnq n bàygeq ta, đbzat ánlsf y mắszfn t đbzat ềiugn u làygeq lạybwn nh lùinxd ng: “Hay làygeq nóybwn i, ngưmbnq ơhzhr i muốatqr n cho trẫqczd m cũiddz ng gọiugn i lãvjqf o Tứtgnb tiếmkxm n cung hỏcxff i mộiqzn t câikrr u?”
Ôdbbw ng cầkwhz n chỉsbvv làygeq giữdbbw a Hiềiugn n phi vàygeq Ninh phi xánlsf c nhậkkkn n kẻatqr sai khiếmkxm n sau màygeq n, còkzvm n vềiugn cóybwn chứtgnb ng cứtgnb hay khôinxd ng, hoặtsst c làygeq sau khi bắszfn t đbzat ưmbnq ợtzuv c cóybwn thừruab a nhậkkkn n hay khôinxd ng, cămgln n bảrjhm n làygeq râikrr u ria.
Hiềiugn n phi giãvjqf y giụzfck a sẽvyos chỉsbvv gia tămgln ng phẫqczd n nộiqzn củuqlq a ôinxd ng thôinxd i.
Màygeq đbzat em chuyệtzuv n Thậkkkn p Tứtgnb gõqczd cửjubk a quy thàygeq nh Hiềiugn n phi nằbtci m mơhzhr , thìmbnq làygeq vìmbnq che đbzat ậkkkn y chuyệtzuv n quỷiqzn thầkwhz n, đbzat ốatqr i ngoạybwn i cóybwn lýrlkt do phùinxd hợtzuv p thoánlsf i thánlsf c.
Dùinxd sao so vớmkxm i quỷiqzn gõqczd cửjubk a, Hiềiugn n phi nóybwn i mớmkxm lỡeibn miệtzuv ng quang minh hơhzhr n nhiềiugn u.
Ôdbbw ng chílbnb nh làygeq châikrr n long thiêczpk n tửjubk , cóybwn long khílbnb trừruab tàygeq hoàygeq ng cung lạybwn i cóybwn thểdytp cóybwn quỷiqzn quấjubk y phánlsf , truyềiugn n ra mặtsst t mũiddz i củuqlq a ôinxd ng biếmkxm t đbzat ểdytp ởrjhm đbzat âikrr u?
Lờaahf i Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm nóybwn i đbzat ãvjqf đbzat ánlsf nh trúzasu ng uy hiếmkxm p củuqlq a Hiềiugn n phi, làygeq m bàygeq ta khôinxd ng dánlsf m biệtzuv n giảrjhm i nữdbbw a.
Khuôinxd n mặtsst t Hiềiugn n phi biếmkxm n thàygeq nh màygeq u xánlsf m trắszfn ng, lung lay ngãvjqf oặtsst t xuốatqr ng giưmbnq ờaahf ng.
Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm khôinxd ng hềiugn cóybwn chúzasu t thưmbnq ơhzhr ng tiếmkxm c, lạybwn nh lùinxd ng nóybwn i: “Nóybwn i đbzat i, trẫqczd m khôinxd ng cóybwn thờaahf i gian dâikrr y dưmbnq a vớmkxm i ngưmbnq ơhzhr i.”
Hiềiugn n phi quỳdbbw rạybwn p trêczpk n mặtsst t đbzat ấjubk t, rõqczd ràygeq ng làygeq giữdbbw a đbzat êczpk m mùinxd a hạybwn , ýrlkt lạybwn nh lạybwn i vẫqczd n từruab ngọiugn c gạybwn ch thấjubk m vàygeq o trong xưmbnq ơhzhr ng cốatqr t bàygeq ta.
Mộiqzn t giọiugn t nưmbnq ớmkxm c mắszfn t từruab khóybwn e mắszfn t bàygeq ta chảrjhm y xuốatqr ng, chảrjhm y vàygeq o khóybwn e miệtzuv ng, cùinxd ng tanh ngọiugn t trong miệtzuv ng hòkzvm a vàygeq o nhau.
Hiềiugn n phi cắszfn n cắszfn n đbzat ầkwhz u lưmbnq ỡeibn i, nứtgnb c nởrjhm nóybwn i: “Làygeq thiếmkxm p nhấjubk t thờaahf i bịaslp ma quỷiqzn ánlsf m ảrjhm nh, ghen ghéicec t Hoàygeq ng Hậkkkn u cưmbnq ớmkxm p đbzat i lãvjqf o Thấjubk t……”
Từruab đbzat ầkwhz u đbzat ếmkxm n cuốatqr i khôinxd ng nóybwn i mộiqzn t lờaahf i Hoàygeq ng Hậkkkn u nghe vậkkkn y cưmbnq ờaahf i lạybwn nh ra tiếmkxm ng: “Ngưmbnq ơhzhr i ghen ghéicec t bổqkir n cung cưmbnq ớmkxm p đbzat i Cẩczpk n Nhi?”
Hai chữdbbw “Cẩczpk n Nhi” làygeq m Hiềiugn n phi ngẩczpk n ngưmbnq ờaahf i, mớmkxm i phảrjhm n ứtgnb ng đbzat ưmbnq ợtzuv c làygeq đbzat ang nóybwn i Úgmfp c Cẩczpk n.
Sau khi phảrjhm n ứtgnb ng lạybwn i, mộiqzn t luồiddz ng mánlsf u nóybwn ng liềiugn n xộiqzn c thẳbtci ng lêczpk n cổqkir họiugn ng bàygeq ta.
Hoàygeq ng Hậkkkn u cánlsf i đbzat ồiddz tiệtzuv n nhâikrr n khôinxd ng biếmkxm t xấjubk u hổqkir nàygeq y, thếmkxm màygeq gọiugn i lãvjqf o Thấjubk t làygeq “Cẩczpk n Nhi”, đbzat âikrr y làygeq đbzat ang diễkzvm u võqczd dưmbnq ơhzhr ng oai vớmkxm i bàygeq ta?
Hoàygeq ng Hậkkkn u mílbnb m chặtsst t khóybwn e môinxd i, cùinxd ng Hiềiugn n phi bốatqr n mắszfn t nhìmbnq n nhau.
Bàygeq chílbnb nh làygeq ra sứtgnb c đbzat ánlsf nh chóybwn rơhzhr i xuốatqr ng nưmbnq ớmkxm c đbzat óybwn , đbzat ốatqr i vớmkxm i kẻatqr đbzat ãvjqf hạybwn i nữdbbw nhi củuqlq a bàygeq , chẳbtci ng lẽvyos còkzvm n trôinxd ng cậkkkn y vàygeq o bàygeq nhâikrr n từruab ?
Khôinxd ng chỉsbvv ra sứtgnb c đbzat ánlsf nh chóybwn rơhzhr i xuốatqr ng nưmbnq ớmkxm c, bàygeq còkzvm n muốatqr n tóybwn m gọiugn n chủuqlq nhâikrr n nuôinxd i chóybwn nữdbbw a kìmbnq a.
Hoàygeq ng Hậkkkn u cũiddz ng khôinxd ng tin Hiềiugn n phi sẽvyos chỉsbvv vìmbnq lýrlkt do nàygeq y màygeq hạybwn i Phúzasu c Thanh côinxd ng chúzasu a.
Nếmkxm u Hiềiugn n phi thậkkkn t sựmgln đbzat ểdytp ýrlkt Yếmkxm n Vưmbnq ơhzhr ng, cũiddz ng sẽvyos khôinxd ng làygeq m nhưmbnq khôinxd ng thấjubk y Yếmkxm n Vưmbnq ơhzhr ng.
Bàygeq cũiddz ng làygeq ngưmbnq ờaahf i làygeq m mẹkwhz , nữdbbw nhi ban đbzat êczpk m cóybwn đbzat ánlsf chămgln n hay khôinxd ng đbzat ềiugn u phảrjhm i suy nghĩeezh mộiqzn t chúzasu t, tấjubk m lòkzvm ng từruab mẫqczd u cũiddz ng khôinxd ng phảrjhm i nhưmbnq Hiềiugn n phi.
“Cẩczpk n Nhi làygeq ngưmbnq ơhzhr i khôinxd ng cầkwhz n, Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng nhặtsst t đbzat ưmbnq ợtzuv c đbzat ưmbnq a cho bổqkir n cung, lýrlkt do nàygeq y củuqlq a ngưmbnq ơhzhr i cũiddz ng khôinxd ng thểdytp làygeq m bổqkir n cung tin phụzfck c.”
Mộiqzn t bêczpk n Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm co rúzasu m khóybwn e miệtzuv ng.
Ôdbbw ng nhặtsst t đbzat ưmbnq ợtzuv c? Lãvjqf o Thấjubk t rõqczd ràygeq ng cũiddz ng làygeq con củuqlq a ôinxd ng.
Đtgbr ánlsf y mắszfn t Hiềiugn n phi hiệtzuv n lêczpk n kinh hoảrjhm ng, khàygeq n giọiugn ng nóybwn i: “Cho dùinxd ta khôinxd ng cầkwhz n, thàygeq rằbtci ng vứtgnb t bỏcxff hủuqlq y hoạybwn i, cũiddz ng khôinxd ng muốatqr n tặtsst ng khôinxd ng cho ngưmbnq ờaahf i khánlsf c, ngưmbnq ơhzhr i chiếmkxm m đbzat oạybwn t nhi tửjubk củuqlq a ta, thìmbnq phảrjhm i dùinxd ng nữdbbw nhi củuqlq a ngưmbnq ơhzhr i hoàygeq n lạybwn i ——”
Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm giậkkkn n dữdbbw : “Đtgbr ủuqlq rồiddz i, ngưmbnq ơhzhr i thậkkkn t sựmgln làygeq hếmkxm t thuốatqr c chữdbbw a, ngưmbnq ờaahf i tớmkxm i ——”
Hoàygeq ng Hậkkkn u ngămgln n cảrjhm n nóybwn i: “Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng, ta cảrjhm m thấjubk y Hiềiugn n phi cóybwn ẩczpk n tìmbnq nh khánlsf c, nóybwn i khôinxd ng chừruab ng chílbnb nh làygeq bịaslp ngưmbnq ờaahf i nàygeq o đbzat óybwn mêczpk hoặtsst c.”
Trong lòkzvm ng Hiềiugn n phi cămgln ng thẳbtci ng.
Sựmgln tìmbnq nh bạybwn i lộiqzn , việtzuv c bàygeq ta cóybwn thểdytp làygeq m chílbnb nh làygeq khôinxd ng thểdytp cung khai Thánlsf i Hậkkkn u ra, nhưmbnq vậkkkn y bàygeq ta vàygeq Chưmbnq ơhzhr ng Nhi sẽvyos thậkkkn t sựmgln làygeq vạybwn n kiếmkxm p bấjubk t phụzfck c.
Hiệtzuv n tạybwn i bàygeq ta chỉsbvv cóybwn thểdytp đbzat ánlsf nh cuộiqzn c mộiqzn t keo Thánlsf i Hậkkkn u quyếmkxm t tâikrr m đbzat ốatqr i phóybwn Hoàygeq ng Hậkkkn u.
Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng rấjubk t hiếmkxm u thuậkkkn n vớmkxm i Thánlsf i Hậkkkn u, chỉsbvv cầkwhz n Thánlsf i Hậkkkn u mộiqzn t lòkzvm ng nâikrr ng đbzat ỡeibn Chưmbnq ơhzhr ng Nhi, Chưmbnq ơhzhr ng Nhi sẽvyos cóybwn cơhzhr hộiqzn i xoay ngưmbnq ờaahf i, màygeq khôinxd ng phảrjhm i giốatqr ng nhưmbnq bâikrr y giờaahf bởrjhm i vìmbnq bịaslp Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng ghéicec t bỏcxff màygeq khôinxd ng cóybwn ngàygeq y xuấjubk t đbzat ầkwhz u.
Bàygeq ta tuy thua, nhưmbnq ng làygeq m Chưmbnq ơhzhr ng Nhi vàygeq Thánlsf i Hậkkkn u cóybwn mốatqr i quan hệtzuv , thìmbnq khôinxd ng tílbnb nh làygeq thua hoàygeq n toàygeq n.
Còkzvm n vềiugn Thánlsf i Hậkkkn u cóybwn tuâikrr n thủuqlq hứtgnb a hẹkwhz n hay khôinxd ng, bàygeq ta đbzat ềiugn u cóybwn chuẩczpk n bịaslp ởrjhm sau.
Hiềiugn n phi ngửjubk a đbzat ầkwhz u, nhìmbnq n Hoàygeq ng Hậkkkn u cưmbnq ờaahf i lạybwn nh: “ Hoàygeq ng Hậkkkn u lờaahf i nàygeq y thựmgln c sựmgln cóybwn ýrlkt tứtgnb , ta tuy khôinxd ng cóybwn thâikrr n phậkkkn n cao quýrlkt nhưmbnq Hoàygeq ng Hậkkkn u, nhưmbnq ng cũiddz ng làygeq mộiqzn t trong bốatqr n phi, trong cung nàygeq y ai cóybwn thểdytp mêczpk hoặtsst c ta? Chẳbtci ng lẽvyos làygeq Hoàygeq ng Hậkkkn u, Hoàygeq ng Thưmbnq ợtzuv ng, hoặtsst c làygeq Thánlsf i Hậkkkn u?”
“Câikrr m mồiddz m!” Cảrjhm nh Minh Đtgbr ếmkxm sắszfn c mặtsst t xanh méicec t, “Ngưmbnq ơhzhr i còkzvm n ămgln n nóybwn i bậkkkn y bạybwn , đbzat ừruab ng tránlsf ch trẫqczd m vôinxd tìmbnq nh.”
“Mở
Mộ
“Nó
“Thả
“Bà
Trong nhá
Như
Trong phò
Khô
Hiề
Cả
“Thiế
Khuô
Bà
Chẳ
“Khô
Ô
“Khô
Hiề
Cả
Rấ
Bà
Cả
Cung tì
“Hiề
Cung tì
“Tiệ
Bà
Cả
“Nư
Hiề
Cả
“Hoà
Cả
Ô
Hiề
Mà
Dù
Ô
Lờ
Khuô
Cả
Hiề
Mộ
Hiề
Từ
Hai chữ
Sau khi phả
Hoà
Hoà
Bà
Khô
Hoà
Nế
Bà
“Cẩ
Mộ
Ô
Đ
Cả
Hoà
Trong lò
Sự
Hiệ
Hoà
Bà
Cò
Hiề
“Câ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.