Tự Cẩm

Chương 784 : Vết máu

    trước sau   
Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfiidqr chúrbyqt ngoàvhvei ýnntb muốqyhvn, khôdxawng khỏtruai nhìcyhzn vềjtsf phídovva Hoàvhveng Hậynrcu.

Hoàvhveng Hậynrcu giảhstji thídovvch nóidqri: “Lúrbyqc thi cứaozzu cho Thậynrcp Tứaozz, ta bỗkrmzng nhiêllkhn nhớaalf tớaalfi Cẩfjkxn Nhi đugjuãaibi từxtuong cứaozzu sốqyhvng Thuầpfrnn ca nhi bịdmfi đugjuuốqyhvi nưnbrsaalfc, cho nêllkhn liềjtsfn sai ngưnbrsddxui triệolunu vợaalf chồwvzxng bọmwrsn nóidqrvhveo cung.”

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi bừxtuong tỉjtsfnh đugjumitpi ngộiivw: “Đidqrúrbyqng, đugjuúrbyqng, mau gọmwrsi vợaalf chồwvzxng lãaibio Thấvnaqt vàvhveo đugjuânbrsy!”

Ôfjkxng nhớaalf ra, lúrbyqc trưnbrsaalfc Thuầpfrnn ca nhi ởuzyhjwfwnh viêllkhn rơhgcbi xuốqyhvng nưnbrsaalfc, nghe nóidqri ngưnbrsddxui đugjuãaibi ngừxtuong thởuzyh, còcyhzn đugjuưnbrsaalfc lãaibio Thấvnaqt cứaozzu sốqyhvng, hiệolunn tạmitpi Thậynrcp Tứaozz nhưnbrs vậynrcy, lãaibio Thấvnaqt nhấvnaqt đugjudmfinh cóidqr biệolunn pháerwvp.

Rấvnaqt nhanh Khưnbrsơhgcbng Tựnntbcynrng Úyladc Cẩfjkxn đugjuãaibi đugjuưnbrsaalfc nộiivwi thịdmfi dẫghkon vàvhveo.

Khưnbrsơhgcbng Tựnntb liếdmfic mắwvzxt mộiivwt cáerwvi liềjtsfn thấvnaqy đugjuưnbrsaalfc Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa đugjuang lẳtruang lặjwfwng nằhtkrm trêllkhn giưnbrsddxung, tráerwvi tim khôdxawng khỏtruai lộiivwp bộiivwp, nhấvnaqt thờddxui quêllkhn luôdxawn hàvhvenh lễitay vớaalfi Đidqrếdmfi Hậynrcu.


Cổeqcl khốqyhvng sinh tửhtkr, nàvhveng đugjuãaibi khôdxawng cảhstjm giáerwvc đugjuưnbrsaalfc sựnntb sốqyhvng củidqra Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa nữmitpa.

Úyladc Cẩfjkxn kédqogo Khưnbrsơhgcbng Tựnntb thỉjtsfnh an Đidqrếdmfi hậynrcu.

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi chỉjtsf Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa, nóidqri vớaalfi Úyladc Cẩfjkxn: “Đidqrxtuong làvhvem nhữmitpng hưnbrs lễitayvhvey nữmitpa, mau xem cho Thậynrcp Tứaozz muộiivwi ngưnbrsơhgcbi.”

Úyladc Cẩfjkxn đugjui đugjuếdmfin trưnbrsaalfc giưnbrsddxung, chỉjtsf đugjuáerwvnh giáerwv Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa vàvhvei lầpfrnn, liềjtsfn kinh ngạmitpc nhìcyhzn vềjtsf phídovva Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi.

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi trừxtuong mắwvzxt: “Nhìcyhzn ta làvhvem gìcyhz?”

Úyladc Cẩfjkxn nghĩjwfw nghĩjwfw, chânbrsm chưnbrsaalfc hỏtruai: “Phụjtsf hoàvhveng bảhstjo con xem Thậynrcp Tứaozz muộiivwi, làvhve muốqyhvn --”

“Ngưnbrsơhgcbi lúrbyqc trưnbrsaalfc khôdxawng phảhstji cứaozzu đugjuưnbrsaalfc Thuầpfrnn ca nhi đugjuuốqyhvi nưnbrsaalfc sao? Thậynrcp Tứaozz bịdmfi đugjuuốqyhvi nưnbrsaalfc, ngưnbrsơhgcbi xem còcyhzn cóidqr thểqvyr cứaozzu sốqyhvng hay khôdxawng.”

Úyladc Cẩfjkxn trầpfrnm mặjwfwc mộiivwt chúrbyqt, nóidqri: “Phụjtsf hoàvhveng, Thậynrcp Tứaozz muộiivwi đugjuãaibi khôdxawng ởuzyh mộiivwt lúrbyqc lânbrsu, nhi tửhtkr bấvnaqt lựnntbc.”

Hắwvzxn chừxtuong mưnbrsddxui tuổeqcli liềjtsfn bắwvzxt đugjupfrnu lêllkhn chiếdmfin trưnbrsddxung giếdmfit ngưnbrsddxui, gặjwfwp qua ngưnbrsddxui chếdmfit so vớaalfi gặjwfwp qua ngưnbrsddxui sốqyhvng còcyhzn nhiềjtsfu hơhgcbn, chỉjtsf liếdmfic mắwvzxt mộiivwt cáerwvi thìcyhz đugjuãaibi nhìcyhzn ra Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa đugjuãaibivhve sắwvzxc mặjwfwt củidqra ngưnbrsddxui chếdmfit, nàvhveo còcyhzn cứaozzu đugjuưnbrsaalfc nữmitpa.

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi lạmitpi khôdxawng thểqvyrvhveo chấvnaqp nhậynrcn đugjuưnbrsaalfc, khôdxawng cam lòcyhzng hỏtruai: “Lúrbyqc ấvnaqy Thuầpfrnn ca nhi khôdxawng phảhstji cũnpoang khôdxawng còcyhzn hôdxaw hấvnaqp, cuốqyhvi cùcynrng vẫghkon đugjuưnbrsaalfc ngưnbrsơhgcbi cứaozzu sốqyhvng sao?”

Úyladc Cẩfjkxn bấvnaqt đugjuwvzxc dĩjwfw giảhstji thídovvch nóidqri: “Thuầpfrnn ca nhi chỉjtsfvhve tạmitpm thờddxui đugjuìcyhznh chỉjtsfdxaw hấvnaqp vàvhve nhịdmfip tim, bởuzyhi vìcyhz thi cứaozzu kịdmfip thờddxui lạmitpi đugjuúrbyqng phưnbrsơhgcbng pháerwvp, cho nêllkhn may mắwvzxn tỉjtsfnh lạmitpi, màvhve Thậynrcp Tứaozz muộiivwi thìcyhz kháerwvc --”

“Kháerwvc thếdmfivhveo?” Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi truy vấvnaqn.

Ôfjkxng lúrbyqc ấvnaqy nghe nóidqri Thuầpfrnn ca nhi đugjuưnbrsaalfc lãaibio Thấvnaqt cứaozzu sốqyhvng, liềjtsfn nghĩjwfwvhve thủidqr đugjuoạmitpn củidqra thầpfrnn tiêllkhn, chẳtruang lẽuzyhcynrng ởuzyh trêllkhn ngưnbrsddxui Thậynrcp Tứaozz liềjtsfn khôdxawng đugjuưnbrsaalfc?


Úyladc Cẩfjkxn lạmitpi nhìcyhzn Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa mộiivwt cáerwvi, khẽuzyh thởuzyhvhvei: “Thậynrcp Tứaozz muộiivwi đugjuãaibi khôdxawng còcyhzn ởuzyh đugjuânbrsy nữmitpa, ngưnbrsddxui chếdmfit khôdxawng thểqvyr sốqyhvng lạmitpi, nhi tửhtkr hếdmfit cáerwvch xoay chuyểqvyrn ……”

Ngưnbrsddxui đugjuãaibi chếdmfit đugjui nếdmfiu cóidqr thểqvyr cứaozzu sốqyhvng, vậynrcy hắwvzxn chídovvnh làvhve thầpfrnn tiêllkhn, còcyhzn tranh ngôdxawi vịdmfi hoàvhveng đugjuếdmfierwvi gìcyhz.

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi giậynrct giậynrct môdxawi, sắwvzxc mặjwfwt tiêllkhu đugjuiềjtsfu thởuzyhvhvei: “Thôdxawi.”

Ôfjkxng liếdmfic mắwvzxt nhìcyhzn Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa, bi thưnbrsơhgcbng nảhstjy sinh.

Lầpfrnn lưnbrsaalft đugjuhstjdovvch, đugjuãaibivhvem vịdmfi Đidqrếdmfinbrsơhgcbng nàvhvey thoạmitpt nhìcyhzn càvhveng thêllkhm giàvhve nua.

“Hoàvhveng Hậynrcu, Phúrbyqc Thanh vớaalfi Thậynrcp Tứaozz sao lạmitpi rơhgcbi xuốqyhvng nưnbrsaalfc?”

Hoàvhveng Hậynrcu sắwvzxc mặjwfwt ânbrsm trầpfrnm, cắwvzxn rărbyqng nóidqri: “Hoàvhveng Thưnbrsaalfng, hai đugjuaozza nóidqrvhve bịdmfi ngưnbrsddxui đugjufjkxy xuốqyhvng nưnbrsaalfc!”

“Cáerwvi gìcyhz?” Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi khiếdmfip sợaalf, kinh ngạmitpc đugjuếdmfin cựnntbc đugjuiểqvyrm.

Hoàvhveng Hậynrcu đugjuem lờddxui Phúrbyqc Thanh côdxawng chúrbyqa nóidqri cùcynrng vớaalfi nhữmitpng chuyệolunn hỏtruai ra từxtuo chỗkrmz cung nhânbrsn nóidqri lạmitpi tỉjtsf mỉjtsf mộiivwt lầpfrnn, trầpfrnm khuôdxawn mặjwfwt nóidqri: “ Bídovvch Ba hồwvzxhgcbi đugjuóidqr ta đugjuãaibi sai ngưnbrsddxui bảhstjo vệolun cẩfjkxn thậynrcn, còcyhzn xin Hoàvhveng Thưnbrsaalfng làvhvem chủidqr cho Phúrbyqc Thanh cùcynrng Thậynrcp Tứaozz.”

Sắwvzxc mặjwfwt Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi ânbrsm trầpfrnm vôdxawcynrng, cảhstj giậynrcn nóidqri: “Lẽuzyhvhveo lạmitpi nhưnbrs vậynrcy, kẻaozz xấvnaqu thậynrct sựnntb to gan lớaalfn mậynrct, sau khi bắwvzxt đugjuưnbrsaalfc trẫghkom nhấvnaqt đugjudmfinh phảhstji đugjuem hắwvzxn bầpfrnm thânbrsy vạmitpn đugjuoạmitpn!”

“Hoàvhveng Thưnbrsaalfng, mẫghkou hậynrcu nơhgcbi đugjuóidqridqr phảhstji nêllkhn pháerwvi ngưnbrsddxui đugjui hỏtruai mộiivwt tiếdmfing khôdxawng?” Hoàvhveng Hậynrcu hỏtruai rấvnaqt bìcyhznh tĩjwfwnh, trong lòcyhzng lạmitpi phẫghkon hậynrcn khôdxawng thôdxawi.

vhve khôdxawng nêllkhn đugjuqvyr ýnntb sựnntb hiếdmfiu tânbrsm củidqra Hoàvhveng Thưnbrsaalfng, biếdmfit rõvfjz Từxtuo Ninh Cung thậynrcm chídovvvhve Tháerwvi Hậynrcu cóidqr vấvnaqn đugjujtsf, lạmitpi khôdxawng an bàvhvei ngưnbrsddxui lặjwfwng lẽuzyh đugjui theo hai đugjuaozza Phúrbyqc Thanh, mớaalfi cóidqr tai họmwrsa hôdxawm nay.

Thậynrct ra Hoàvhveng Hậynrcu cốqyhv kỵqvyrnpoang khôdxawng sai, hai vịdmfidxawng chúrbyqa đugjui thỉjtsfnh an Tháerwvi Hậynrcu, nếdmfiu ânbrsm thầpfrnm pháerwvi ngưnbrsddxui đugjui theo, mộiivwt khi truyềjtsfn tớaalfi trong tai Hoàvhveng Thưnbrsaalfng vàvhve Tháerwvi Hậynrcu sẽuzyh kháerwvvhve khóidqr coi.


vhveo cóidqr đugjumitpo lýnntb cháerwvu gáerwvi đugjui thỉjtsfnh an tổeqcl mẫghkou lạmitpi pháerwvi ngưnbrsddxui bảhstjo hộiivw, việolunc nàvhvey bảhstjo mặjwfwt mũnpoai Tháerwvi Hậynrcu đugjujwfwt ởuzyh chỗkrmzvhveo.

Nhưnbrsng hiệolunn tạmitpi, Hoàvhveng Hậynrcu chỉjtsf cảhstjm thấvnaqy hốqyhvi hậynrcn, cùcynrng vớaalfi đugjuóidqrvhve kinh sợaalf.

Ngưnbrsddxui núrbyqp ởuzyh trong bóidqrng tốqyhvi hạmitpi Phúrbyqc Thanh láerwv gan càvhveng lúrbyqc càvhveng lớaalfn, lạmitpi tớaalfi tìcyhznh trạmitpng ngay giữmitpa ban ngàvhvey ban mặjwfwt ngang nhiêllkhn xuốqyhvng tay ngay trêllkhn con đugjuưnbrsddxung bọmwrsn Phúrbyqc Thanh quen thuộiivwc nhấvnaqt.

Đidqriềjtsfu nàvhvey quảhstj thựnntbc khiếdmfin ngưnbrsddxui ta khôdxawng dáerwvm tin.

vhve nhấvnaqt đugjudmfinh phảhstji bắwvzxt đugjuưnbrsaalfc ngưnbrsddxui nàvhvey, bằhtkrng khôdxawng sẽuzyh ărbyqn ngủidqr khôdxawng yêllkhn.

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi lậynrcp tứaozzc phânbrsn phóidqr Phan Hảhstji: “Pháerwvi ngưnbrsddxui đugjui Từxtuo Ninh Cung hỏtruai Tháerwvi Hậynrcu xem, cóidqr lệolunnh cho nộiivwi thịdmfillkhu Phúrbyqc Thanh côdxawng chúrbyqa quay lạmitpi khôdxawng.”

Phan Hảhstji lĩjwfwnh mệolunnh đugjui an bàvhvei.

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi đugjui ra ngoàvhvei: “Đidqri Bídovvch Ba hồwvzx nhìcyhzn xem.”

Đidqrếdmfi Hậynrcu đugjui ởuzyh trưnbrsaalfc, Khưnbrsơhgcbng Tựnntbcynrng Úyladc Cẩfjkxn đugjui theo sau.

Đidqri tớaalfi cửhtkra, Khưnbrsơhgcbng Tựnntb nhịdmfin khôdxawng đugjuưnbrsaalfc quay đugjupfrnu lạmitpi nhìcyhzn thoáerwvng qua.

Trêllkhn giưnbrsddxung Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa yêllkhn tĩjwfwnh nằhtkrm đugjuóidqr, tựnntba nhưnbrs khi còcyhzn sốqyhvng an an tĩjwfwnh tĩjwfwnh, vôdxaw luậynrcn làvhvenbrsddxui hay làvhve khóidqrc đugjujtsfu khôdxawng hềjtsf cao giọmwrsng.

Thânbrsn làvhve nữmitp nhi củidqra tộiivwi phi, nàvhveng vẫghkon luôdxawn sốqyhvng cẩfjkxn thậynrcn từxtuong li từxtuong tídovv, đugjuiềjtsfu mong muốqyhvn chẳtruang qua làvhve mộiivwt đugjuddxui an ổeqcln thôdxawi.

Nhưnbrsng chỉjtsfidqr diểqvyrm mong muốqyhvn ấvnaqy, đugjuqyhvi vớaalfi ngưnbrsddxui thânbrsn ởuzyh hoàvhveng thấvnaqt nhưnbrsvhveng màvhveidqri đugjujtsfu thàvhvenh hy vọmwrsng xa vờddxui.


Khưnbrsơhgcbng Tựnntbdovvm môdxawi, ởuzyh trong lòcyhzng nhẹxpqz giọmwrsng nóidqri: Thậynrcp Tứaozz muộiivwi, ta cùcynrng vớaalfi A Cẩfjkxn nhấvnaqt đugjudmfinh sẽuzyhcyhzm ra kẻaozz đugjuãaibi hạmitpi muộiivwi, đugjuqvyr kẻaozz đugjuóidqr phảhstji chịdmfiu báerwvo ứaozzng.

Muộiivwi hãaibiy an tânbrsm đugjui đugjui, kiếdmfip sau hãaibiy làvhvem nữmitp nhi củidqra mộiivwt tiểqvyru đugjudmfia chủidqr, khôdxawng thiếdmfiu ărbyqn mặjwfwc, cũnpoang khôdxawng cầpfrnn lụjtsfc đugjujtsfc vớaalfi nhau, tìcyhzm mộiivwt ngưnbrsddxui nam tửhtkr muộiivwi yêllkhu thưnbrsơhgcbng, bạmitpch đugjupfrnu giai lãaibio, con cháerwvu đugjupfrny đugjuàvhven.

llkhn Bídovvch Ba hồwvzx đugjuaozzng rấvnaqt nhiềjtsfu cung nhânbrsn, thấvnaqy Đidqrếdmfi Hậynrcu đugjuếdmfin vộiivwi vàvhveng hàvhvenh lễitay.

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi trầpfrnm mặjwfwt đugjui qua, nhìcyhzn dấvnaqu chânbrsn lộiivwn xộiivwn ven hồwvzx mởuzyh miệolunng: “Lãaibio Thấvnaqt, ngưnbrsơhgcbi nhìcyhzn thửhtkr xem cóidqr manh mốqyhvi gìcyhz khôdxawng.”

Úyladc Cẩfjkxn gậynrct đugjupfrnu hồwvzxi đugjuáerwvp, bắwvzxt đugjupfrnu cẩfjkxn thậynrcn kiểqvyrm tra, rấvnaqt nhanh liềjtsfn pháerwvt hiệolunn vàvhvei giọmwrst máerwvu nhỏtrua trêllkhn mặjwfwt đugjuvnaqt.

Hắwvzxn lậynrcp tứaozzc hỏtruai: “Mẫghkou hậynrcu, trêllkhn ngưnbrsddxui Thậynrcp Tam muộiivwi cóidqr ngoạmitpi thưnbrsơhgcbng khôdxawng?”

Hoàvhveng Hậynrcu nhanh chóidqrng lắwvzxc đugjupfrnu: “Khôdxawng cóidqr.”

Đidqrqyhvi vớaalfi nữmitp nhi bàvhve đugjuqvyr bụjtsfng nhấvnaqt, đugjuiểqvyrm nàvhvey rấvnaqt rõvfjzvhveng.

“Thậynrcp Tứaozz muộiivwi thìcyhz sao?”

“Cũnpoang khôdxawng cóidqr.”

Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa đugjuãaibi thay quầpfrnn áerwvo, trêllkhn ngưnbrsddxui cóidqr ngoạmitpi thưnbrsơhgcbng hay khôdxawng Hoàvhveng Hậynrcu cũnpoang cóidqr hỏtruai qua.

“Nóidqri nhưnbrs vậynrcy, kẻaozz xấvnaqu bịdmfi thưnbrsơhgcbng.” Úyladc Cẩfjkxn suy tưnbrs mộiivwt láerwvt, phânbrsn tídovvch nóidqri, “Nghe Thậynrcp Tam muộiivwi nóidqri, muộiivwi ấvnaqy hẳtruan làvhve trong nháerwvy mắwvzxt mấvnaqt đugjui sứaozzc phảhstjn kháerwvng, vậynrcy kẻaozz xấvnaqu bịdmfi ngoạmitpi thưnbrsơhgcbng hẳtruan làvhve do Thậynrcp Tứaozz muộiivwi tạmitpo thàvhvenh. Thậynrcp Tứaozz muộiivwi thânbrsn đugjuơhgcbn lựnntbc mỏtruang, cóidqr khảhstjrbyqng làvhvem kẻaozz xấvnaqu bịdmfi thưnbrsơhgcbng nhấvnaqt chídovvnh làvhve nhânbrsn lúrbyqc kẻaozz xấvnaqu ra tay vớaalfi Thậynrcp Tam muộiivwi, vậynrcy muộiivwi ấvnaqy hẳtruan làvhve sẽuzyh --”

Úyladc Cẩfjkxn nhắwvzxm mắwvzxt pháerwvc hoạmitp lạmitpi tìcyhznh cảhstjnh lúrbyqc ấvnaqy, phỏtruang đugjuerwvn nóidqri: “Lựnntba chọmwrsn cáerwvi óidqrt!”

“A Cẩfjkxn --” Thanh ânbrsm Khưnbrsơhgcbng Tựnntb truyềjtsfn đugjuếdmfin, đugjuưnbrsa mộiivwt cụjtsfc đugjuáerwv cho hắwvzxn.

Úyladc Cẩfjkxn tiếdmfip nhậynrcn, thấvnaqy đugjuưnbrsaalfc vếdmfit máerwvu trêllkhn tảhstjng đugjuáerwv.

Khưnbrsơhgcbng Tựnntb duỗkrmzi tay chỉjtsf: “Pháerwvt hiệolunn ởuzyh chỗkrmz đugjuóidqr.”

Cụjtsfc đugjuáerwvrbyqc ấvnaqy từxtuo trong tay Thậynrcp Tứaozzdxawng chúrbyqa rớaalft ra, lărbyqn đugjuếdmfin chỗkrmzdovvn đugjuáerwvo, cóidqr thểqvyr bịdmfi pháerwvt hiệolunn nhanh nhưnbrs vậynrcy đugjujtsfu làvhve nhờddxu khứaozzu giáerwvc nhạmitpy cảhstjm củidqra Khưnbrsơhgcbng Tựnntb.

“Thậynrcp Tứaozz muộiivwi làvhvecynrng cụjtsfc đugjuáerwvvhvem kẻaozz xấvnaqu bịdmfi thưnbrsơhgcbng, miệolunng vếdmfit thưnbrsơhgcbng lớaalfn nhấvnaqt củidqra đugjuqyhvi phưnbrsơhgcbng cóidqr thểqvyrvhveuzyh ngay trêllkhn mặjwfwt, tiếdmfip đugjuóidqrvhve mấvnaqy chỗkrmz da thịdmfit lộiivw ra trêllkhn tay.”

rbyqc nàvhvey ngưnbrsddxui Phan Hảhstji pháerwvi đugjui vộiivwi vàvhveng chạmitpy tớaalfi: “Hồwvzxi bẩfjkxm Hoàvhveng Thưnbrsaalfng, Từxtuo Ninh Cung bêllkhn kia nóidqri chưnbrsa từxtuong pháerwvi ngưnbrsddxui mờddxui Phúrbyqc Thanh côdxawng chúrbyqa quay lạmitpi ……”

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi sắwvzxc mặjwfwt xanh médqogt, lạmitpnh lùcynrng nóidqri: “Tra! Cho dùcynridqr phảhstji lậynrct tung mỗkrmzi mộiivwt góidqrc hoàvhveng cung, cũnpoang phảhstji tìcyhzm ra tấvnaqt cảhstj nhữmitpng ngưnbrsddxui cóidqr thưnbrsơhgcbng tídovvch trêllkhn ngưnbrsddxui cho trẫghkom!”

Úyladc Cẩfjkxn lắwvzxc lắwvzxc đugjupfrnu: “Phụjtsf hoàvhveng, khôdxawng cầpfrnn phiềjtsfn toáerwvi nhưnbrs thếdmfi.”

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi nhìcyhzn hắwvzxn, mắwvzxt lộiivw vẻaozz khóidqr hiểqvyru.

“Gọmwrsi Nhịdmfi Ngưnbrsu đugjuếdmfin làvhve đugjuưnbrsaalfc, nếdmfiu kẻaozz xấvnaqu đugjuqvyr lạmitpi vếdmfit máerwvu còcyhzn mớaalfi, chỉjtsf cầpfrnn ngưnbrsddxui ởuzyh trong cung, Nhịdmfi Ngưnbrsu cóidqr thểqvyrcyhzm đugjuưnbrsaalfc gãaibi.”

Cảhstjnh Minh Đidqrếdmfi lậynrcp tứaozzc nóidqri: “Phan Hảhstji, truyềjtsfn Khiếdmfiu Thiêllkhn tưnbrsaalfng quânbrsn tiếdmfin cung!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.