Tự Cẩm

Chương 783 : Phúc thanh tỉnh lại

    trước sau   
qwdp mắgchet Hoàppyhng Hậzoyou run lêmxckn, hốqszgc mắgchet đbiejãvvfx ưnhbgơqrxin ưnhbglarot.

Nhìdivgn thiếppyhu nữhkhz nhỏgifr yếppyhu đbiejơqrxin bạppyhc trêmxckn mặhdrkt đbiejsdytt, nưnhbglaroc mắgchet nhịdbhon khôdjqmng đbiejưnhbgewlqc tuôdjqmn tràppyho.

Vớlaroi Thậzoyop Tứahei, bàppyh vẫppyhn luôdjqmn khôdjqmng buôdjqmng đbiejưnhbgewlqc mộgchet tia khúcfcec mắgchec cuốqszgi cùcfceng, dẫppyhu sao mẹgoyl đbiejyfsc củvvfxa Thậzoyop Tứahei Trầbjwrn mỹmxck nhâkadrn làppyh ngưnhbgjiaei nhiềaheiu lầbjwrn ámonom hạppyhi Phúcfcec Thanh.

Nhưnhbgng từdbho khi Thậzoyop Tứaheicfceng Phúcfcec Thanh mỗouwpi ngàppyhy kếppyht bạppyhn đbieji thỉnbotnh an Thámonoi Hậzoyou, cũqrxing thưnhbgjiaeng xuyêmxckn xuấsdytt hiệgoyln ởgvep trưnhbglaroc mặhdrkt bàppyh, đbiejqszgi vớlaroi đbiejaheia nhỏgifr đbiejiệgoylu thấsdytp thôdjqmng minh lạppyhi cóeguq chừdbhong mựhacjc nàppyhy, bàppyh khôdjqmng thểghvv khôdjqmng thưnhbggvepng thứaheic.

ppyhppyh thậzoyot lòmxckng muốqszgn cho đbiejaheia nhỏgifrppyhy mộgchet tiềahein đbiejkggk tốqszgt.

cfcec trưnhbglaroc bàppyh cốqszg ýgche muốqszgn gảcfce thấsdytp Phúcfcec Thanh cho huynh trưnhbggvepng Yếppyhn Vưnhbgơqrxing phi - thanh niêmxckn trẻyfsc tuổnxdji tuấsdytn tiếppyhu lạppyhi hàppyho sảcfceng kia, nhưnhbgng sau đbiejóeguq Yếppyhn Vưnhbgơqrxing ghi dưnhbglaroi danh nghĩliefa củvvfxa bàppyh, dựhacj đbiejdbhonh nàppyhy liềahein khôdjqmng còmxckn thíqwdpch hợewlqp.


Khi đbiejóeguq, bàppyh liềahein nghĩlief chờjiae sau khi đbiejdbhonh ra hôdjqmn sựhacj cho Phúcfcec Thanh xong, bàppyh sẽkggkmonoc hợewlqp cho đbiejôdjqmi trẻyfsc Thậzoyop Tứahei vớlaroi Đbiejôdjqmng Bìdivgnh Bámono thếppyh tửouwp. ( #Vũqrxi: Trạppyhm ca bịdbho hụwwkvt vợewlq 2 lầbjwrn!)

Nhưnhbgng ai biếppyht --

Hoàppyhng Hậzoyou nhanh chóeguqng thu liễfhmkm tinh thầbjwrn, vừdbhoa phâkadrn phóeguq ngưnhbgjiaei đbieji bẩajdym bámonoo Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh, vừdbhoa an bàppyhi ngưnhbgjiaei truyềahein vợewlq chồkggkng Yếppyhn Vưnhbgơqrxing tiếppyhn cung.

Yếppyhn Vưnhbgơqrxing rõgcheppyhng dùcfceng loạppyhi biệgoyln phámonop nàppyhy cứaheiu sốqszgng con trai củvvfxa phếppyh Thámonoi Tửouwp Thuầbjwrn ca nhi, vìdivg sao bàppyh khôdjqmng đbiejưnhbgewlqc?

Mộgchet khi đbiejãvvfx nhưnhbg vậzoyoy, vậzoyoy liềahein đbiejghvv Yếppyhn Vưnhbgơqrxing tiếppyhn cung thửouwp mộgchet lầbjwrn, cũqrxing coi nhưnhbgppyh hếppyht lòmxckng vìdivg Thậzoyop Tứahei.

Hoàppyhng Hậzoyou quảcfce thựhacjc khôdjqmng dámonom nghĩlief đbiejếppyhn sau khi Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea tỉnbotnh lạppyhi biếppyht Thậzoyop Tứaheidjqmng chúcfcea khôdjqmng còmxckn nữhkhza sẽkggk thưnhbgơqrxing tâkadrm nhưnhbg thếppyhppyho.

Nhìdivgn Thậzoyop Tứaheidjqmng chúcfcea khôdjqmng còmxckn chúcfcet sứaheic sốqszgng nàppyho, Hoàppyhng Hậzoyou thởgvepppyhi: “Trưnhbglaroc ôdjqmm Thậzoyop Tứaheidjqmng chúcfcea vàppyho trong phòmxckng, rồkggki thay bộgche quầbjwrn ámonoo khôdjqmmonoo cho côdjqmng chúcfcea.”

Lậzoyop tứaheic cóeguq mấsdyty ngưnhbgjiaei cung tìdivg theo sựhacj phâkadrn phóeguq củvvfxa Hoàppyhng Hậzoyou làppyhm việgoylc.

Hoàppyhng Hậzoyou lúcfcec nàppyhy mớlaroi cóeguq thờjiaei gian hỏgifri chuyệgoyln.

Nhìdivgn cung nhâkadrn ởgvep xung quanh, sắgchec mặhdrkt Hoàppyhng Hậzoyou trởgvepmxckn sắgchec bégvvon: “Ngưnhbgjiaei đbiejbjwru tiêmxckn chạppyhy tớlaroi Bíqwdpch Ba hồkggkppyh ai?”

Hai gãvvfx nộgchei thịdbho đbiejaheing ra, cùcfceng đbiejkggkng thanh nóeguqi: “Làppyhdjqm tỳkuqb.”

“Hai ngưnhbgjiaei cámonoc ngưnhbgơqrxii cùcfceng nhau đbiejuổnxdji tớlaroi?”

Hai gãvvfx nộgchei thịdbho đbiejkggkng thờjiaei đbiejámonop vâkadrng.


“Nóeguqi lạppyhi tìdivgnh huốqszgng ngay lúcfcec đbiejóeguq đbieji.”

Hai gãvvfx nộgchei thịdbho liếppyhc nhau, mộgchet ngưnhbgjiaei trong đbiejóeguq trảcfce lờjiaei: “Nôdjqm tỳkuqbcfcec ấsdyty nghe đbiejưnhbgewlqc tiếppyhng kêmxcku cứaheiu củvvfxa Thậzoyop Tứaheidjqmng chúcfcea, liềahein lậzoyop tứaheic chạppyhy tớlaroi --”

Hoàppyhng Hậzoyou nhíqwdpu màppyhy ngắgchet lờjiaei nộgchei thịdbho: “Xámonoc đbiejdbhonh kêmxcku cứaheiu chíqwdpnh làppyh Thậzoyop Tứaheidjqmng chúcfcea?”

Nộgchei thịdbhocfcei đbiejbjwru nóeguqi: “Nôdjqm tỳkuqbmonoc đbiejdbhonh, bởgvepi vìdivg…… Bởgvepi vìdivg ngay lúcfcec đbiejóeguq tiếppyhng kêmxcku cứaheiu kêmxcku chíqwdpnh làppyheguq ngưnhbgjiaei muốqszgn hạppyhi Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea, cứaheiu mạppyhng --”

Hoàppyhng Hậzoyou cảcfce ngưnhbgjiaei chấsdytn đbiejgcheng, sắgchec mặhdrkt đbiejppyhi biếppyhn: “Ngưnhbgơqrxii khôdjqmng nghe lầbjwrm?”

Nộgchei thịdbho quyếppyht đbiejmonon lắgchec đbiejbjwru: “Nôdjqm tỳkuqb khôdjqmng nghe lầbjwrm, ngưnhbgjiaei sau chạppyhy tớlaroi hẳvvfxn làppyh đbiejaheiu nghe đbiejưnhbgewlqc.”

Hoàppyhng Hậzoyou nhìdivgn vềahei phíqwdpa nhữhkhzng ngưnhbgjiaei khámonoc, nhữhkhzng cung nhâkadrn đbiejóeguq rốqszgi ríqwdpt gậzoyot đbiejbjwru.

Sắgchec mặhdrkt Hoàppyhng Hậzoyou càppyhng trởgvepmxckn khóeguq coi, lạppyhi hỏgifri: “Còmxckn nữhkhza khôdjqmng?”

Mộgchet têmxckn nộgchei thịdbho khámonoc nóeguqi: “Khi hai ngưnhbgjiaei nôdjqm tỳkuqb chạppyhy tớlaroi, cóeguq nhìdivgn thấsdyty mộgchet ngưnhbgjiaei nộgchei thịdbho vộgchei vàppyhng rờjiaei đbieji, vôdjqmcfceng khảcfce nghi. Nhưnhbgng khi đbiejóeguq hai vịdbhodjqmng chúcfcea đbiejiệgoyln hạppyh đbiejaheiu ởgvep trong nưnhbglaroc, hai ngưnhbgjiaei nôdjqm tỳkuqb đbiejàppyhnh lựhacja chọfhmkn trưnhbglaroc cứaheiu hai vịdbho đbiejiệgoyln hạppyhmxckn……”

Hoàppyhng Hậzoyou yêmxckn lặhdrkng nghe, đbiejãvvfxppyh mặhdrkt đbiejbjwry giậzoyon dữhkhz, nắgchem chặhdrkt nắgchem tay đbiejếppyhn kêmxcku răsxydng rắgchec.

Lạppyhi cóeguq ngưnhbgjiaei hạppyhi Phúcfcec Thanh!

Rốqszgt cuộgchec làppyh ai támonong tậzoyon thiêmxckn lưnhbgơqrxing nhưnhbg thếppyh, năsxydm lầbjwrn bảcfcey lưnhbgewlqt muốqszgn lấsdyty mạppyhng Phúcfcec Thanh?

Nếppyhu làppyh nhưnhbg thếppyh, Thậzoyop Tứahei chẳvvfxng phảcfcei làppyhdivg cứaheiu Phúcfcec Thanh màppyh --


Trong lòmxckng Hoàppyhng Hậzoyou chấsdytn đbiejgcheng, khôdjqmng khỏgifri nhìdivgn phíqwdpa Bíqwdpch Ba hồkggk gợewlqn sóeguqng lăsxydn tăsxydn.

Phúcfcec Thanh vàppyh Thậzoyop Tứahei đbiejếppyhn tộgchet cùcfceng đbiejãvvfx trảcfcei qua nhữhkhzng gìdivg, chỉnbot sợewlq chỉnboteguq chờjiae Phúcfcec Thanh tỉnbotnh lạppyhi hỏgifri mớlaroi biếppyht đbiejưnhbgewlqc.

“Cámonoc ngưnhbgơqrxii canh giữhkhzgvep chỗouwpppyhy, ngưnhbgjiaei ởgvep đbiejâkadry ai cũqrxing khôdjqmng đbiejưnhbgewlqc rờjiaei đbieji, toàppyhn bộgcheqrxii nàppyhy khôdjqmng đbiejưnhbgewlqc phámononhbg!” Hoàppyhng Hậzoyou an bàppyhi xong, vộgchei vàppyhng đbieji đbiejếppyhn phòmxckng ngủvvfx sắgchep xếppyhp cho Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea.

Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh đbiejang ởgvep Ngựhacj Thưnhbg phòmxckng xửouwpgche chíqwdpnh vụwwkv, gầbjwrn đbiejâkadry liêmxckn tụwwkvc truyềahein đbiejếppyhn tìdivgnh hìdivgnh hạppyhn hámonon màppyh đbiejau đbiejbjwru.

Hai gãvvfx nộgchei thịdbho đbiejaheing ởgvep hai bêmxckn Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh phe phẩajdyy quạppyht phiếppyhn liêmxckn tụwwkvc, mang theo cơqrxin gióeguqmonot thoang thoảcfceng làppyhm giảcfcem bớlarot tâkadrm tìdivgnh nôdjqmn nóeguqng củvvfxa Đbiejếppyhnhbgơqrxing.

monoch đbiejóeguq khôdjqmng xa, Cámonot Tưnhbgjiaeng híqwdpp mắgchet hưnhbggvepng thụwwkv gióeguqmonot, vưnhbgơqrxin đbiejbjwru lưnhbgkuqbi nhàppyhn nhãvvfx liếppyhm móeguqng vuốqszgt, đbiejqszgi vớlaroi tâkadrm tìdivgnh củvvfxa chủvvfx nhâkadrn khôdjqmng hềaheieguq chúcfcet đbiejkggkng cảcfcem nàppyho.

Phan Hảcfcei hợewlqp thờjiaei châkadrm tràppyh, cẩajdyn thậzoyon chu đbiejámonoo.

cfcec nàppyhy Tiểghvvu Nhạppyhc Tửouwp xuấsdytt hiệgoyln ởgvep cửouwpa, nhámonoy nhámonoy mắgchet vớlaroi Phan Hảcfcei, négvvot mặhdrkt gấsdytp gámonop.

Phan Hảcfcei thấsdyty thếppyh nhẹgoyl nhàppyhng đbieji ra ngoàppyhi, hạppyh giọfhmkng nóeguqi: “Làppyhm sao vậzoyoy, nếppyhu khôdjqmng cóeguq chuyệgoyln quan trọfhmkng chớlaroeguq quấsdyty rầbjwry Hoàppyhng Thưnhbgewlqng!”

Hoàppyhng Thưnhbgewlqng rõgcheppyhng tâkadrm tìdivgnh khôdjqmng tốqszgt, cóeguq thểghvv khôdjqmng kíqwdpch thíqwdpch vẫppyhn làppyh đbiejdbhong kíqwdpch thíqwdpch thìdivgqrxin.

Tiểghvvu Nhạppyhc Tửouwp vẻyfsc mặhdrkt đbiejau khổnxdjeguqi: “Sưnhbg phụwwkv, xảcfcey ra chuyệgoyln lớlaron rồkggki!”

Hắgchen nóeguqi xong nghiêmxckng ngưnhbgjiaei sang mộgchet bêmxckn, đbiejajdyy mộgchet ngưnhbgjiaei nộgchei thịdbho ra đbiejzsbdng trưnhbglaroc.

Nộgchei thịdbho run giọfhmkng nóeguqi: “Hoàppyhng Hậzoyou mờjiaei Hoàppyhng Thưnhbgewlqng nhanh chóeguqng qua đbiejóeguq, Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea cùcfceng Thậzoyop Tứaheidjqmng chúcfcea rơqrxii xuốqszgng nưnhbglaroc --”


Phan Hảcfcei bưnhbglaroc xa chạppyhy vàppyho phòmxckng, mang theo làppyhn gióeguqmxckn mạppyhnh hơqrxin gióeguq quạppyht, khiếppyhn Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh khôdjqmng khỏgifri ngẩajdyng đbiejbjwru nhìdivgn.

“Sao vậzoyoy?”

Phan Hảcfcei gắgcheng cưnhbgjiaei mộgchet cámonoi: “Hoàppyhng Thưnhbgewlqng ngàppyhi đbiejdbhong nóeguqng --”

“Đbiejdbhong vôdjqm nghĩliefa, cóeguq việgoylc mau nóeguqi!” Đbiejqszgi vớlaroi vẻyfsc mặhdrkt nhưnhbg vậzoyoy củvvfxa Phan Hảcfcei, Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh đbiejãvvfx theo phảcfcen xạppyheguq đbiejiềaheiu kiệgoyln cảcfcem thấsdyty khôdjqmng ổnxdjn.

vvfxo giàppyhppyhy mỗouwpi lầbjwrn cóeguq vẻyfsc mặhdrkt nhưnhbg vậzoyoy đbiejaheiu sẽkggk xảcfcey ra chuyệgoyln xấsdytu cựhacjc lớlaron, so vớlaroi míqwdp mắgchet thíqwdpch lưnhbgjiaei biếppyhng củvvfxa ôdjqmng còmxckn chuẩajdyn hơqrxin.

“Hoàppyhng Hậzoyou nưnhbgơqrxing nưnhbgơqrxing mờjiaei ngàppyhi qua đbiejóeguq, Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea cùcfceng Thậzoyop Tứaheidjqmng chúcfcea rơqrxii xuốqszgng nưnhbglaroc --”

Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh lấsdyty tốqszgc đbiejgchemxckn nhanh hơqrxin lúcfcec Phan Hảcfcei tiếppyhn vàppyho xôdjqmng ra ngoàppyhi.

Trong Khôdjqmn Ninh Cung, Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea mởgvep mắgchet, ámononh vàppyho mi mắgchet chíqwdpnh làppyh khuôdjqmn mặhdrkt tràppyhn đbiejbjwry lo lắgcheng củvvfxa Hoàppyhng Hậzoyou.

“Mẫppyhu hậzoyou --” Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea ámonoch giọfhmkng gọfhmki mộgchet tiếppyhng.

Hoàppyhng Hậzoyou gắgchet gao cầbjwrm tay Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea, thanh âkadrm phámonot run: “A Tuyềahein, con thấsdyty đbiejkuqbqrxin chúcfcet nàppyho khôdjqmng?”

Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea chớlarop chớlarop mắgchet, nhẹgoyl nhàppyhng gậzoyot đbiejbjwru, rấsdytt nhanh liềahein hoảcfceng sợewlq nắgchem chặhdrkt tay Hoàppyhng Hậzoyou: “Mẫppyhu hậzoyou, cóeguq ngưnhbgjiaei hạppyhi con!”

Trong lòmxckng Hoàppyhng Hậzoyou lộgchep bộgchep, vộgchei hỏgifri: “Ngưnhbgjiaei hạppyhi con làppyh ai?”

Áhgdvnh mắgchet Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea cóeguq chúcfcet mờjiae mịdbhot: “ Nộgchei thịdbho đbiejóeguq tựhacjnhbgng làppyh ngưnhbgjiaei củvvfxa Từdbho Ninh Cung, lúcfcec ấsdyty con vớlaroi Thậzoyop Tứahei muộgchei đbiejang đbieji đbiejếppyhn Khôdjqmn Ninh Cung, gãvvfx đbiejuổnxdji theo nóeguqi làppyh Hoàppyhng tổnxdj mẫppyhu gọfhmki con quay lạppyhi cóeguq chuyệgoyln muốqszgn nóeguqi……”


Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea đbiejem tìdivgnh hìdivgnh lúcfcec ấsdyty kểghvv lạppyhi cho Hoàppyhng Hậzoyou nghe, cuốqszgi cùcfceng nhíqwdpu màppyhy nóeguqi: “Mẫppyhu hậzoyou, con cảcfcem thấsdyty ngưnhbgjiaei nọfhmk khôdjqmng nhấsdytt đbiejdbhonh xuấsdytt từdbho Từdbho Ninh Cung, dùcfce sao nhữhkhzng lờjiaei đbiejóeguq chỉnbotppyh lờjiaei nóeguqi củvvfxa mộgchet bêmxckn gãvvfx ta. Chỉnbotppyh sau khi con bịdbhovvfx đbiejóeguq bịdbhot miệgoylng liềahein khôdjqmng còmxckn biếppyht gìdivg nữhkhza…… Đbiejúcfceng rồkggki, Thậzoyop Tứahei muộgchei đbiejâkadru?”

Hoàppyhng Hậzoyou bịdbho hỏgifri sắgchec mặhdrkt khẽkggk đbiejnxdji.

Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea nhìdivgn Hoàppyhng Hậzoyou, bỗouwpng nhiêmxckn cóeguq chúcfcet hoảcfceng: “Con lúcfcec ấsdyty bảcfceo Thậzoyop Tứahei muộgchei vềahei trưnhbglaroc nóeguqi vớlaroi ngàppyhi mộgchet tiếppyhng, làppyh ngàppyhi nghe Thậzoyop Tứahei muộgchei nóeguqi xong cảcfcem thấsdyty khôdjqmng ổnxdjn phámonoi ngưnhbgjiaei tớlaroi cứaheiu con sao --”

Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea nóeguqi đbiejếppyhn đbiejâkadry, sắgchec mặhdrkt đbiejppyhi biếppyhn: “Khôdjqmng đbiejúcfceng, nếppyhu làppyh nhưnhbg thếppyh, ngàppyhi sẽkggk khôdjqmng hoàppyhn toàppyhn khôdjqmng biếppyht…… Mẫppyhu hậzoyou, Thậzoyop Tứahei muộgchei đbiejâkadru? Thậzoyop Tứahei muộgchei ởgvepqrxii nàppyho?”

Hoàppyhng Hậzoyou thấsdyty Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea nhưnhbg thếppyh, tâkadrm niệgoylm xoay nhanh, trêmxckn mặhdrkt khôdjqmng lộgche thanh sắgchec nóeguqi: “Thậzoyop Tứahei phámonot hiệgoyln khôdjqmng thíqwdpch hợewlqp, chạppyhy trởgvep vềahei cứaheiu con, cóeguq lẽkggkqrxing bịdbho kẻyfsc xấsdytu đbiejajdyy vàppyho trong hồkggk…… Con yêmxckn tâkadrm, Thậzoyop Tứahei đbiejưnhbgewlqc an tríqwdpgvep phòmxckng khámonoc, trưnhbglaroc mắgchet Thámonoi y đbiejang chẩajdyn trịdbho cho nóeguq.”

Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea giãvvfxy giụwwkva đbiejaheing dậzoyoy: “Con muốqszgn lậzoyop tứaheic đbiejếppyhn xem Thậzoyop Tứahei muộgchei.”

Hoàppyhng Hậzoyou ấsdytn nàppyhng lạppyhi: “ Bộgchemonong con thếppyhppyhy đbieji kiểghvvu gìdivg đbiejưnhbgewlqc? Sựhacjdivgnh đbiejãvvfx đbiejvvfx loạppyhn rồkggki, con làppyh thậzoyot sựhacj muốqszgn mẫppyhu hậzoyou sốqszgt ruộgchet sao?”

“Hoàppyhng Thưnhbgewlqng giámonokadrm --”

Hoàppyhng Hậzoyou nghe thấsdyty tiếppyhng hôdjqmppyhy, nhưnhbg đbiejưnhbgewlqc đbiejppyhi xámono, vộgchei phâkadrn phóeguq cung tìdivg chiếppyhu cốqszg tốqszgt Phúcfcec Thanh côdjqmng chúcfcea, rồkggki vộgchei vàppyhng đbieji ra ngoàppyhi đbiejóeguqn.

“ Hai đbiejaheia nóeguq sao rồkggki?” Vừdbhoa thấsdyty Hoàppyhng Hậzoyou, Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh khôdjqmng chờjiae nổnxdji hỏgifri.

Hoàppyhng Hậzoyou hạppyh giọfhmkng nóeguqi: “Phúcfcec Thanh tỉnbotnh rồkggki, Thậzoyop Tứahei…… Thámonoi y nóeguqi làppyh đbiejãvvfx đbieji rồkggki……”

Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh nhámonoy mắgchet sắgchec mặhdrkt xanh mégvvot, cắgchen răsxydng nóeguqi: “Mang trẫppyhm đbieji xem nóeguq!”

Cảcfcenh Minh Đbiejếppyh đbiejaheing ởgvep trưnhbglaroc mặhdrkt Thậzoyop Tứaheidjqmng chúcfcea, rấsdytt lâkadru khôdjqmng nóeguqi gìdivg.

cfcec nàppyhy cóeguq cung nhâkadrn vộgchei vàppyhng tớlaroi bámonoo: “ Vợewlq chồkggkng Yếppyhn Vưnhbgơqrxing tớlaroi rồkggki.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.