Tru Tiên

Chương 256 : Thiên Đạo

    trước sau   
   

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm tưndhf̀ tưndhf̀ mơscgp̉ măbyux́t.

Trưndhfơscgṕc măbyux̣t hăbyux́n khôstplng phải là núi non hang đmhewôstpḷng nhưndhf trong tưndhfơscgp̉ng tưndhfơscgp̣ng,  bôstpĺn xung quanh chỉ là môstpḷt sưndhf̣ hoang văbyux́ng đmhewêisnẃn ghêisnw ngưndhfơscgp̀i.

stpḷt dải sa mạc hoang vu trải dài vôstplunwḷn, khôstplng có lâunwĺy môstpḷt lá câunwly ngọn cỏ, bôstpĺn bêisnẁ chỉ là đmhewá cát đmhewisnẉp trùng, gió thôstpl̉i u u cuôstpĺn cát bụi bay mù mịt. Trêisnwn đmhewâunwl̀u hăbyux́n là trơscgp̀i xanh  kỳ vĩ, nhưndhf̃ng đmhewám mâunwly tím sâunwl̃m đmhewè năbyux̣ng nhưndhf nhâunwĺn chìm con ngưndhfơscgp̀i xuôstpĺng đmhewâunwĺt. Trong tâunwl̀ng  mâunwly quái đmhewản đmhewó, nhưndhf̃ng tia chơscgṕp nhì nhăbyux̀ng sáng lòa phóng tơscgṕi châunwln trơscgp̀i xa.

Chôstpĺn châunwln trơscgp̀i âunwĺy lại là môstpḷt vòm trơscgp̀i xanh thâunwl̃m, vôstpl vàn vì sao rưndhf̣c rơscgp̃ tỏa ánh sáng  huy hoàng. Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm thu ánh măbyux́t nhìn vêisnẁ phía trưndhfơscgṕc. Trêisnwn hoang mạc lạnh lẽo,  xa xa sưndhf̀ng sưndhf̃ng môstpḷt têisnẃ đmhewàn xâunwly tưndhf̀ nhưndhf̃ng phiêisnẃn đmhewá lơscgṕn, bôstpĺn phía đmhewêisnẁu có bâunwḷc cao đmhewêisnẃn bảy  tâunwl̀ng. Trêisnwn têisnẃ đmhewàn có bảy câunwly côstpḷt lơscgṕn, môstpl̃i côstpḷt cao tơscgṕi mưndhfơscgp̀i trưndhfơscgp̣ng, lơscgṕn nhưndhf̃ng ba vòng tay  ngưndhfơscgp̀i ôstplm. Chính giưndhf̃a têisnẃ đmhewàn là môstpḷt lưndhf đmhewỉnh côstpl̉. Môstpḷt lão nhâunwln đmhewang dưndhf̣a lưndhfng vào lưndhf đmhewỉnh,  bôstpḷ dạng trôstplng mêisnẉt mỏi vôstpl cùng. Lão nhâunwln già nua đmhewó đmhewang nhìn đmhewăbyuxm đmhewăbyuxm vêisnẁ phía  Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm.

Tiêisnw̉u Phàm nhâunwḷn ra ngưndhfơscgp̀i đmhewó, khôstplng ghìm nôstpl̉i phải thoăbyux́t rùng mình. Con ngưndhfơscgp̀i già nua âunwĺy đmhewúng là Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln, chưndhfơscgp̉ng giáo Thanh Vâunwln Môstpln hiêisnẉn tại.




Xung quanh Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln chơscgp̀n vơscgp̀n luôstpl̀ng hăbyux́c khí lạnh lẽo, nhìn kỹ lão  khôstplng còn vẻ đmhewạo côstpĺt tiêisnwn phong hiêisnẉu lêisnẉnh thiêisnwn hạ nhưndhfbyux́n biêisnẃt trưndhfơscgṕc đmhewâunwly mà chỉ toát  ra sưndhf̣ hăbyux̀n học hung ác khôstpln tả.

Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln uêisnw̉ oải đmhewưndhf́ng dâunwḷy, bôstpl̃ng nhiêisnwn cưndhfơscgp̀i toáng lêisnwn: "Khôstplng ngơscgp̀ nhà ngưndhfơscgpi đmhewã tưndhf̣ đmhewi qua đmhewưndhfơscgp̣c Ảo Nguyêisnẉt Đazzwạo, khá lăbyux́m!"

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm trâunwl̀m ngâunwlm giâunwly lát, quay ngưndhfơscgp̀i nhìn lêisnwn, chỉ thâunwĺy nơscgpi hăbyux́n vưndhf̀a  bưndhfơscgṕc ra là môstpḷt cưndhf̉a đmhewá cao sưndhf̀ng sưndhf̃ng, khôstplng giôstpĺng chút nào vơscgṕi cảnh hoang vu của thêisnẃ giơscgṕi xung quanh. Bêisnwn trong cưndhf̉a đmhewá thâunwĺp thoáng con đmhewưndhfơscgp̀ng hăbyux́n vưndhf̀a đmhewi qua, mơscgp̀ mơscgp̀ trong  khói trăbyux́ng dâunwḷp dơscgp̀n. Con đmhewưndhfơscgp̀ng trôstplng hiêisnẁn lành vôstpl hại âunwĺy, tưndhfơscgp̉ng chưndhf̀ng hăbyux́n đmhewã phải mâunwĺt  cả môstpḷt đmhewơscgp̀i mơscgṕi đmhewi qua nôstpl̉i.

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm nhơscgṕ lại nhưndhf̃ng nôstpl̃i đmhewau vưndhf̀a trải, lòng thoăbyux́t dâunwĺy lêisnwn cảm giác sơscgp̣ sêisnẉt. Nhưndhfng chỉ sau giâunwly lát, khóe môstpli hăbyux́n nơscgp̉ môstpḷt nụ cưndhfơscgp̀i, quay trơscgp̉ lại đmhewôstpĺi măbyux̣t vơscgṕi Đazzwạo  Huyêisnẁn châunwln nhâunwln.

Con ngưndhfơscgp̀i trưndhfơscgṕc măbyux̣t hăbyux́n, có thêisnw̉ nói đmhewã trưndhf̣c tiêisnẃp gâunwly nêisnwn cái chêisnẃt cho âunwln sưndhf Đazzwisnẁn  Bâunwĺt Dịch mà hăbyux́n yêisnwu kính hơscgpn hêisnẃt thảy, và cũng đmhewã gián tiêisnẃp giêisnẃt hại sưndhfndhfơscgpng Tôstpl Nhưndhf,  chỉ có đmhewisnẁu giơscgp̀ đmhewâunwly lão đmhewã già yêisnẃu đmhewêisnẃn khó tin, khôstplng còn chút nào dáng vẻ nhiêisnẃp ngưndhfơscgp̀i  ngày trưndhfơscgṕc nưndhf̃a. Trong lòng Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm cũng khôstplng môstpḷt mảy may ý niêisnẉm báo thù.

ewtjng khôstplng sao đmhewâunwĺy chưndhf́?" Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm đmhewi đmhewêisnẃn trưndhfơscgṕc măbyux̣t Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln  nhâunwln, hỏi giọng bình tĩnh.

Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln nhìn hăbyux́n, trêisnwn khuôstpln măbyux̣t mêisnẉt mỏi chơscgp̣t nơscgp̉ môstpḷt nụ cưndhfơscgp̀i kỳ quái, khôstplng hêisnẁ nhăbyux́c gì đmhewêisnẃn âunwln oán quá khưndhf́ mà chỉ hỏi môstpḷt câunwlu tưndhfơscgp̉ng chưndhf̀ng vôstpl nghĩa:  "Ngưndhfơscgp̀i đmhewêisnẃn đmhewâunwly làm gì?"

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm trâunwl̀m ngâunwlm giâunwly lát, trả lơscgp̀i: "Ta cảm thâunwĺy muôstpĺn đmhewêisnẃn thì đmhewêisnẃn  thôstpli!"

Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln nhìn chăbyux̀m chăbyux̀m vào hăbyux́n, đmhewoạn lăbyux́c đmhewâunwl̀u cưndhfơscgp̀i rôstpḷ: "Hay lăbyux́m,  muôstpĺn đmhewêisnẃn thì đmhewêisnẃn, hà hà hà..."

Tiêisnẃng cưndhfơscgp̀i của lão ngày càng trơscgp̉ nêisnwn đmhewisnwn cuôstpl̀ng, biêisnw̉u tình trêisnwn măbyux̣t dưndhfơscgp̀ng nhưndhf  cũng ngày càng kịch liêisnẉt. Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm chỉ lăbyux̣ng lẽ đmhewưndhf́ng nhìn. Mãi môstpḷt lúc lâunwlu Đazzwạo  Huyêisnẁn châunwln nhâunwln mơscgṕi thôstpli cưndhfơscgp̀i, săbyux́c măbyux̣t đmhewôstpḷt nhiêisnwn chùn xuôstpĺng bôstpḷi phâunwl̀n mêisnẉt mỏi.

"Ngưndhfơscgp̀i khôstplng đmhewịnh báo thù cho sưndhf phụ sao?"

Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln bôstpl̃ng gay găbyux́t hỏi. Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm khôstplng trả lơscgp̀i, vâunwl̃n  đmhewưndhf́ng lăbyux̣ng lẽ nhìn lão. Ánh măbyux́t hăbyux́n ung dung bình tĩnh, dưndhfơscgp̀ng nhưndhf còn âunwl̉n môstpḷt chút bi  ai. Con khỉ Tiêisnw̉u Hôstpli chơscgp̣t đmhewôstpḷng đmhewâunwḷy rôstpl̀i chui ra ngôstpl̀i lêisnwn vai hăbyux́n.

Thâunwln thêisnw̉ Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln chơscgp̣t giâunwḷt lêisnwn, săbyux́c măbyux̣t cũng dâunwl̀n thay đmhewôstpl̉i. Vẻ mêisnẉt  mỏi tiêisnwu tan, ánh măbyux́t bôstpl̃ng sáng lêisnwn kỳ dị. Khí thêisnẃ khuynh đmhewảo thêisnẃ gian trôstpl̃i dâunwḷy nhưndhf  sóng trào, nhanh chóng xâunwlm chiêisnẃm cả con ngưndhfơscgp̀i lão.




Nguôstpl̀n sưndhf́c mạnh vôstpl hình đmhewáng sơscgp̣ đmhewó làm cho Tiêisnw̉u Phàm phải nheo măbyux́t lại. Đazzwạo  Huyêisnẁn châunwln nhâunwln đmhewưndhf́ng lêisnwn, luôstpl̀ng hăbyux́c khí trêisnwn cơscgp thêisnw̉ lão nhanh chóng vâunwly lâunwĺy Trưndhfơscgpng  Tiêisnw̉u Phàm. Lão nhìn chăbyux̀m chăbyux̀m vào hăbyux́n, cưndhfơscgp̀i găbyux̀n thâunwlm đmhewôstpḷc: "Thêisnẃ thì, nhà ngưndhfơscgpi có sơscgp̣ khôstplng?"

stpl̃ng môstpḷt tiêisnẃng "Âifpd̀m" lơscgṕn phát ra tưndhf̀ phía sau Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln, chiêisnẃc đmhewỉnh côstpl̉ nát vụn trong nháy măbyux́t, mảnh vụn băbyux́n ra tưndhf́ phía. Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm lùi lại môstpḷt bưndhfơscgṕc,  đmhewưndhfa tay che măbyux̣t.

stpḷt thanh kiêisnẃm tưndhf̀ trêisnwn chiêisnẃc đmhewỉnh côstpl̉ rơscgpi xuôstpĺng, lưndhfơscgp̃i kiêisnẃm săbyux́c nhọn căbyux́m ngâunwḷp vào  bêisnẉ đmhewá nhưndhfbyux́m xuôstpĺng bùn.

stpl̉ kiêisnẃm Tru Tiêisnwn!

"Ha ha ha ha ha!"

byux́c khí cuôstpl̀n cuôstpḷn trùm kín Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln, lão chìa bàn tay. Dưndhfơscgp̀ng nhưndhf  có linh tính, Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm rung lêisnwn rôstpl̀i bâunwḷt ra khỏi đmhewá, bay lêisnwn vào tay Đazzwạo Huyêisnẁn  trong tiêisnẃng cưndhfơscgp̀i đmhewisnwn cuôstpl̀ng khôstplng dưndhf́t.

"Nêisnẃu nhưndhf ngưndhfơscgpi đmhewã vôstpl dụng nhưndhf thêisnẃ thì hãy đmhewêisnw̉ ta cho ngưndhfơscgpi đmhewi găbyux̣p sưndhf phụ, ha ha  ha ha...!"

Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln cưndhfơscgp̀i vang đmhewôstpḷc ác, vâunwḷn lưndhf̣c năbyux́m chăbyux̣t chuôstpli Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm. Trong khoảnh khăbyux́c, cả têisnẃ đmhewàn khôstpl̉ng lôstpl̀ chao đmhewảo. Môstpḷt nguôstpl̀n sưndhf́c mạnh ghêisnwscgṕm  phát ra tưndhf̀ thanh côstpl̉ kiêisnẃm khiêisnẃn bảy câunwly côstpḷt đmhewá cùng lung lay phát sáng, ánh sáng môstpl̃i lúc  môstpḷt mạnh lêisnwn. Cuôstpĺi cùng, cả bảy côstpḷt đmhewá hóa thành bảy côstpḷt sáng bảy màu chói măbyux́t,  chiêisnẃu thăbyux̉ng lêisnwn trơscgp̀i cao.

Bảy côstpḷt sáng bảy màu xuyêisnwn thăbyux̉ng qua nhưndhf̃ng tâunwl̀ng mâunwly. Phút chôstpĺc, nhưndhf̃ng tâunwl̀ng  mâunwly dày trêisnwn cao têisnẃ đmhewàn băbyux́t đmhewâunwl̀u xoay vâunwl̀n dưndhf̃ dôstpḷi. Nhưndhf̃ng tia chơscgṕp sáng lóa rạch nưndhf́t bâunwl̀u  trơscgp̀i, thâunwĺp thoáng khung cảnh Thiêisnwn Cung kỳ vĩ.

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm nín thơscgp̉ ngưndhfơscgṕc nhìn lêisnwn trơscgp̀i cao. Đazzwêisnẃn lúc này hăbyux́n mơscgṕi hiêisnw̉u, tại  sao nơscgpi đmhewâunwly lại đmhewưndhfơscgp̣c gọi là Ảo Nguyêisnẉt Đazzwôstpḷng Phủ.

Thiêisnwn Cung cao vơscgp̣i bị sưndhf́c mạnh ghêisnwscgṕm của Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm rạch nát, lôstpḷ ra  bóng trăbyuxng huyêisnẁn ảo sáng ngơscgp̀i. Nhưndhf̃ng săbyux́c màu đmhewỏ, cam, vàng, lục, lam, tím lâunwĺp lóe trêisnwn  Ảo Nguyêisnẉt xa xôstpli, phát ra nhưndhf̃ng ánh sáng rưndhf̣c rơscgp̃ thâunwl̀n bí.

Bảy côstpḷt sáng trêisnwn têisnẃ đmhewàn đmhewôstpḷt nhiêisnwn bôstpĺc lêisnwn nhâunwḷp vào Ảo Nguyêisnẉt làm cho ánh sáng  Ảo Nguyêisnẉt càng mạnh thêisnwm lêisnwn, bảy săbyux́c màu nhâunwĺp nháy khôstplng ngưndhf̀ng. Khoảnh khăbyux́c sau,  tưndhf̀ trong Ảo Nguyêisnẉt hiêisnẉn ra môstpḷt thanh kiêisnẃm bảy màu. Kiêisnẃm đmhewi tơscgṕi đmhewâunwlu, mâunwly đmhewen tan biêisnẃn  tơscgṕi đmhewó, sưndhf́c mạnh ghêisnwstpl̀n nêisnẃu khôstplng nhìn thì khôstplng ai tưndhfơscgp̉ng nôstpl̉i.

byux̣t Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm đmhewã trơscgp̉ thành trăbyux́ng bêisnẉch, uy lưndhf̣c đmhewó hăbyux́n chưndhfa bao giơscgp̀ chưndhf́ng  kiêisnẃn, quả thâunwḷt là môstpḷt Kiêisnẃm trâunwḷn côstpl̉ kim vôstpl đmhewịch! Chỉ trong giâunwly lát, muôstpln vàn ngọn Tru  Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm hiêisnẉn ra bay khăbyux́p bâunwl̀u trơscgp̀i. Dưndhfơscgṕi ánh sáng tỏa chiêisnẃu của Ảo Nguyêisnẉt, câunwly  kiêisnẃm chủ môstpl̃i lúc môstpḷt rưndhf̣c rơscgp̃ oai phong, uy lưndhf̣c còn lơscgṕn hơscgpn cả khi còn trêisnwn têisnẃ đmhewàn.




Đazzwôstpli măbyux́t của Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln biêisnẃn đmhewôstpl̉i thoăbyux́t sáng thoăbyux́t tôstpĺi, tiêisnẃng cưndhfơscgp̀i khôstpl lạnh vang lêisnwn nhưndhf xoáy vào tai Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm:

"Trong Ảo Nguyêisnẉt Đazzwôstpḷng Phủ, sưndhf́c mạnh của Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm càng mạnh mẽ gâunwĺp  bôstpḷi. Cho dù nhà ngưndhfơscgpi có là Đazzwại La Kim Tiêisnwn thì cũng tan xưndhfơscgpng nát thịt, hiêisnw̉u chưndhfa?"

ndhf̀a dưndhf́t lơscgp̀i, thanh kiêisnẃm trong tay lão lại xoay tít, phút chôstpĺc đmhewâunwĺt trơscgp̀i chao đmhewảo quay  cuôstpl̀ng, gió mâunwly biêisnẃn săbyux́c, tiêisnẃng sâunwĺm rêisnẁn vang đmhewâunwĺt trơscgp̀i. Trêisnwn trơscgp̀i xanh, câunwly kiêisnẃm lơscgṕn thoăbyux́t  âunwl̉n thoăbyux́t hiêisnẉn, chĩa thăbyux̉ng vào Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm.

Kiêisnẃm ảnh lao xuôstpĺng, bão tôstpĺ dâunwḷy lêisnwn, Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm hiêisnw̉u rõ hăbyux́n khôstplng thêisnw̉ chôstpĺng đmhewơscgp̃, cũng khôstplng còn đmhewưndhfơscgp̀ng né tránh. Có ai ngơscgp̀ răbyux̀ng cả trơscgp̀i cao cũng phải chuyêisnw̉n  vâunwl̀n trưndhfơscgṕc côstpl̉ kiêisnẃm Tru Tiêisnwn? Môstpḷt đmhewạo hào quang trùm xuôstpĺng bao lâunwĺy toàn bôstpḷ têisnẃ đmhewàn, ngơscgp̃ nhưndhf đmhewè bẹp thâunwln xác Tiêisnw̉u Phàm. Dưndhfơscgṕi sưndhf́c năbyux̣ng khủng khiêisnẃp âunwĺy, hai châunwln hăbyux́n dâunwl̀n dâunwl̀n  quỵ xuôstpĺng. Dưndhfơscgṕi châunwln hăbyux́n nêisnẁn đmhewâunwĺt khôstplng ngưndhf̀ng rung rinh. Trong vòng mâunwĺy chục trưndhfơscgp̣ng  vuôstplng, măbyux̣t đmhewâunwĺt nưndhf́t toác ra nhưndhf mui rùa.

Uy lưndhf̣c của thanh kiêisnẃm lơscgṕn đmhewêisnẃn khôstplng tưndhfơscgp̉ng nôstpl̉i. Tưndhf̀ sau khi Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm bị  gãy năbyux̀m dưndhfơscgṕi Ảo Nguyêisnẉt, khôstplng ai ngơscgp̀ uy lưndhf̣c của nó dưndhfơscgp̀ng nhưndhf mạnh mẽ hơscgpn bao giơscgp̀ hêisnẃt. Đazzwâunwĺt trơscgp̀i còn phải rạn nưndhf́t, con ngưndhfơscgp̀i làm sao có thêisnw̉ tôstpl̀n tại? Cho dù đmhewạo hạnh cao  đmhewêisnẃn mưndhf́c nào, cũng chỉ có môstpḷt đmhewưndhfơscgp̀ng nhăbyux́m măbyux́t chơscgp̀ chêisnẃt!

Trong giâunwly phút giưndhf̃a sôstpĺng và chêisnẃt âunwĺy, trong lòng Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm lại bình tĩnh vôstpl cùng, nhưndhf ngưndhfơscgp̀i đmhewi xa săbyux́p vêisnẁ nhà, môstpli vâunwl̃n hé nụ cưndhfơscgp̀i an nhiêisnwn tưndhf̣ tại.

Có lẽ Hoàng thiêisnwn chưndhfa muôstpĺn hăbyux́n phải chêisnẃt. Khi Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm chỉ chút nưndhf̃a  là lìa đmhewơscgp̀i thì có môstpḷt tiêisnẃng gọi tưndhf̀ xa vọng lại.

"Sưndhf huynh, dưndhf̀ng tay!"

Âifpdm thanh nghe râunwĺt trẻ trung nhưndhfng trong giọng nói lại âunwl̉n chưndhf́a môstpḷt uy lưndhf̣c vôstpl cùng.  Hình nhưndhf ngưndhfơscgp̀i đmhewó chỉ là tiêisnẉn miêisnẉng lêisnwn tiêisnẃng, nhưndhfng môstpḷt câunwlu ngăbyux́n ngủi âunwĺy lại rung  đmhewôstpḷng lòng ngưndhfơscgp̀i, khiêisnẃn máu huyêisnẃt trong ngưndhfơscgp̀i phải sôstpli lêisnwn.

Trơscgp̀i khuynh đmhewâunwĺt đmhewảo, quỷ thâunwl̀n cũng khôstplng ngăbyuxn đmhewưndhfơscgp̣c sưndhf́c mạnh của côstpl̉ kiêisnẃm Tru  Tiêisnwn. Bôstpl̃ng nhiêisnwn, tâunwĺt cả phải ngưndhfng lại, dưndhfơscgp̀ng nhưndhf Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln vơscgṕi sưndhf́c mạnh  vôstpl đmhewịch trong tay cũng phải côstpĺ kỵ giọng nói đmhewó. Nhưndhf̃ng nét đmhewôstpḷc ác trêisnwn khuôstpln măbyux̣t lão  chơscgp̣t tan biêisnẃn, sưndhf̃ng sơscgp̀ nhìn ra phía sau Tiêisnw̉u Phàm. Tiêisnẃng nói lão cũng trơscgp̉ thành run run  đmhewưndhf́t quãng.

"Sưndhf đmhewêisnẉ... Vạn sưndhf đmhewêisnẉ...!"

Áp lưndhf̣c lêisnwn thâunwln thêisnw̉ Tiêisnw̉u Phàm bôstpl̃ng nhiêisnwn tan biêisnẃn, nhưndhf̃ng vêisnẃt nưndhf́t dưndhfơscgṕi châunwln hăbyux́n  cũng găbyux́n liêisnẁn trơscgp̉ lại nhưndhf chưndhfa tưndhf̀ng có gì xảy ra. Ngoái nhìn lại phía sau, hăbyux́n chỉ nhìn  thâunwĺy môstpḷt bóng áo trăbyux́ng đmhewưndhf́ng ngay bêisnwn cánh cánh cưndhf̉a, nơscgpi hăbyux́n vưndhf̀a đmhewi qua.

Đazzwó là môstpḷt thanh niêisnwn khôstpli ngôstpl tuâunwĺn tú, trêisnwn môstpli nơscgp̉ nụ cưndhfơscgp̀i âunwĺm áp, đmhewôstpli măbyux́t toát lêisnwn  vẻ nhiêisnẉt tình tin câunwḷy. Gió hoang mạc thôstpl̉i mạnh, tà áo trăbyux́ng trêisnwn ngưndhfơscgp̀i chàng tung bay,  thanh thoát mà kiêisnwu hãnh. Nhìn ngưndhfơscgp̀i đmhewó, Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm bâunwĺt giác trôstpl̃i dâunwḷy cảm giác  khâunwlm phục tin yêisnwu. Chỉ câunwl̀n ngưndhfơscgp̀i đmhewó nói môstpḷt câunwlu, hăbyux́n sẽ khôstplng do dưndhf̣ đmhewi theo đmhewêisnẃn cùng  trơscgp̀i cuôstpĺi đmhewâunwĺt!




Trơscgp̀i xanh vôstplunwḷn, Ảo Nguyêisnẉt long lanh.

Hai môstpln nhâunwln ưndhfu tú của Thanh Vâunwln Môstpln, xa nhau bao năbyuxm giơscgp̀ đmhewâunwly găbyux̣p lại trong  môstpḷt khôstplng gian hưndhfstpl huyêisnẁn ảo.

Thâunwln thêisnw̉ Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln châunwl̀m châunwḷm run lêisnwn, Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm trong tay  tưndhf̀ tưndhf̀ hạ xuôstpĺng. Lão đmhewi tưndhf̀ng bưndhfơscgṕc năbyux̣ng nhọc rơscgp̀i khỏi têisnẃ đmhewàn, đmhewi vêisnẁ phía bóng hình màu  trăbyux́ng âunwĺy, khôstplng thèm nhìn tơscgṕi Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm.

Áo bào trăbyux́ng tung bay, khuôstpln măbyux̣t ngơscgp̀i sáng của môstpḷt thơscgp̀i nhiêisnẉt huyêisnẃt trong ký ưndhf́c  phát ra ánh sáng tưndhfơscgpi rưndhf̣c rơscgp̃. Ánh sáng âunwĺm áp và nhiêisnẉt thành đmhewó đmhewã tưndhf̀ng là niêisnẁm thâunwln yêisnwu  nhâunwĺt trong lòng Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln. Con măbyux́t đmhewã tưndhf̀ lâunwlu khôstpl khôstpĺc của lão ưndhf́a ra giọt lêisnẉ nóng hôstpl̉i: "Sưndhf đmhewêisnẉ... có phải đmhewúng là đmhewêisnẉ khôstplng?"

Chàng thanh niêisnwn áo trăbyux́ng âunwĺy đmhewưndhf́ng yêisnwn đmhewó, khôstplng rơscgp̀i xa cưndhf̉a đmhewá, mỉm cưndhfơscgp̀i: "Sưndhf  huynh, huynh khỏe chưndhf́? Đazzwã bao lâunwlu chúng ta khôstplng găbyux̣p nhau rôstpl̀i nhỉ?"

Toàn thâunwln Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln run lêisnwn nhè nhẹ, cho dù trong tay vâunwl̃n câunwl̀m côstpl̉ kiêisnẃm Tru Tiêisnwn, hăbyux́c khí trêisnwn ngưndhfơscgp̀i lão đmhewã hoàn toàn tiêisnwu tán. Chính vào lúc âunwĺy, nhưndhf̃ng  đmhewau đmhewơscgṕn trong ngưndhfơscgp̀i Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm biêisnẃn mâunwĺt, săbyux́c măbyux̣t hăbyux́n trơscgp̉ lại bình thản tưndhf̣ tại.

Trong khoảnh khăbyux́c ngăbyux́n ngủi đmhewó, Đazzwạo Huyêisnẁn bôstpl̃ng nhưndhf già đmhewi đmhewêisnẃn hàng chục tuôstpl̉i,  tưndhf̣a nhưndhf bao nhiêisnwu sưndhf́c lưndhf̣c trong ngưndhfơscgp̀i đmhewêisnẁu đmhewã bị côstpl̉ kiêisnẃm Tru Tiêisnwn hút hêisnẃt. Thêisnẃ nhưndhfng lão  hoàn toàn khôstplng chú ý đmhewêisnẃn sưndhf̣ thay đmhewôstpl̉i của mình, chỉ dôstpl̀n hêisnẃt chú ý vào thanh niêisnwn áo  trăbyux́ng thâunwl̀n bí kia. Lão châunwl̀m châunwḷm chìa tay, chạm lêisnwn bóng dáng tưndhf̀ng môstpḷt thơscgp̀i thâunwln  thuôstpḷc:

"Sưndhf đmhewêisnẉ...!"

Tiêisnẃng kêisnwu nghẹn ngào vang lêisnwn. Bàn tay Đazzwạo Huyêisnẁn căbyux́t qua bóng áo trăbyux́ng nhưndhfng  chỉ chạm vào hưndhfstpl. Lão sưndhf̃ng lại, đmhewôstpli châunwln khôstplng còn đmhewưndhf́ng vưndhf̃ng, hai tay bám vào cánh  cưndhf̉a đmhewá, miêisnẉng thơscgp̉ hôstpl̉n hêisnw̉n, săbyux́c măbyux̣t đmhewơscgp̀ đmhewâunwl̃n tuyêisnẉt vọng.

Bóng dáng áo trăbyux́ng bôstpl̃ng tiêisnwu tan nhưndhfng lại xuâunwĺt hiêisnẉn ngay trưndhfơscgṕc măbyux́t Đazzwạo Huyêisnẁn,  vâunwl̃n trong phạm vi cánh cưndhf̉a đmhewá đmhewang mơscgp̉. Hình ảnh chàng thanh niêisnwn cưndhfơscgpng nghị vâunwl̃n  nguyêisnwn vẹn nụ cưndhfơscgp̀i: "Sưndhf huynh, sao huynh vâunwl̃n khôstplng chịu tỉnh lại?"

Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln ngưndhfơscgṕc đmhewâunwl̀u nhìn lêisnwn, đmhewôstpli măbyux́t đmhewơscgp̀ đmhewâunwl̃n, miêisnẉng lâunwl̉m bâunwl̉m: "Tỉnh  lại, tỉnh lại cái gì?"

Chàng thanh niêisnwn áo trăbyux́ng chăbyuxm chú nhìn lão, ôstpln tôstpl̀n: "Sưndhf huynh, huynh thôstplng  minh môstpḷt đmhewơscgp̀i, sao lại chịu hôstpl̀ đmhewôstpl̀ môstpḷt phút? Hãy vưndhf́t bỏ nhưndhf̃ng ý niêisnẉm thêisnẃ tục, vưndhf́t bỏ nhưndhf̃ng dục vọng vôstpl nghĩa vêisnẁ sưndhf́c mạnh vôstpl đmhewịch âunwĺy đmhewi! Bao nhiêisnwu năbyuxm tu đmhewạo, lẽ nào cuôstpĺi  cùng huynh lại sa vào con đmhewưndhfơscgp̀ng này?"

Thâunwln thêisnw̉ Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln dâunwl̀n run băbyux́n lêisnwn, giơscgp̀ đmhewâunwly nhìn lão hoàn toàn đmhewã là môstpḷt lão nhâunwln già yêisnẃu. Trong ý niêisnẉm cuôstpĺi cùng của cuôstpḷc đmhewơscgp̀i, lão côstpĺ giãy giụa, muôstpĺn nhìn  thâunwĺy rõ hơscgpn con đmhewưndhfơscgp̀ng đmhewi vêisnẁ phía trưndhfơscgṕc: "Chúng ta... tu đmhewạo... là vì cái gì...?"




Chàng trai áo trăbyux́ng lại nơscgp̉ môstpḷt nụ cưndhfơscgp̀i ôstpln tôstpl̀n, khuôstpln măbyux̣t thêisnw̉ hiêisnẉn sưndhf̣ thâunwln tình  đmhewâunwl̀m âunwĺm, sưndhf̣ âunwĺm áp lan tỏa đmhewêisnẃn cả Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm. Hai tay áo chàng phâunwĺt nhẹ, môstpḷt  làn gió thôstpl̉i tan biêisnẃn tâunwĺt cả nhưndhf̃ng bụi cát nho nhỏ dưndhfơscgṕi châunwln, còn lại chỉ là hưndhfstpl tĩnh  mịch.

Giọng nói ôstpln tôstpl̀n của chàng lại câunwĺt lêisnwn: "Sưndhf huynh, hãy buôstplng đmhewi!"

"Keng!" Thanh côstpl̉ kiêisnẃm âunwl̉n chưndhf́a sưndhf́c mạnh khuynh đmhewảo trơscgp̀i đmhewâunwĺt rơscgpi xuôstpĺng tưndhf̀ tay Đazzwạo  Huyêisnẁn châunwln nhâunwln. Giơscgp̀ đmhewâunwly trôstplng nó cũng chăbyux̉ng khác gì nhưndhf̃ng thanh kiêisnẃm thôstplng thưndhfơscgp̀ng  trong nhâunwln gian thêisnẃ tục. Khuôstpln măbyux̣t Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln dâunwl̀n hiêisnẉn nụ cưndhfơscgp̀i, nụ cưndhfơscgp̀i âunwĺp  áp nhưndhf của chàng thanh niêisnwn áo trăbyux́ng.

"Ta quả là ngôstpĺc nghêisnẃch, mâunwĺt bao nhiêisnwu thơscgp̀i gian mơscgṕi hiêisnw̉u đmhewưndhfơscgp̣c..."

Giọng nói Đazzwạo Huyêisnẁn chơscgp̣t trơscgp̉ nêisnwn yêisnẃu ơscgṕt, lão bưndhfơscgṕc lêisnwn môstpḷt bưndhfơscgṕc, giơscgp hai cánh tay  ngơscgp̃ nhưndhf muôstpĺn ôstplm trọn bóng hình thâunwln thuôstpḷc kia, nhưndhfng chỉ giâunwly lát tâunwĺm thâunwln Đazzwạo  Huyêisnẁn đmhewôstpl̉ gục, sóng soài trêisnwn măbyux̣t đmhewâunwĺt.

ndhf́c mạnh trong ngưndhfơscgp̀i lão đmhewã tiêisnwu tan hêisnẃt, nụ cưndhfơscgp̀i nhạt nhẽo trêisnwn khuôstpln măbyux̣t cũng  khôstplng còn.

Trơscgp̀i đmhewâunwĺt văbyux́ng lăbyux̣ng. Trong giâunwly phút chỉ còn tiêisnẃng gió rì rào. Nhâunwln vâunwḷt đmhewã tưndhf̀ng hôstpl phong hoán vũ đmhewã ra đmhewi trong lăbyux̣ng lẽ.

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm ngạc nhiêisnwn đmhewưndhf́ng bêisnwn, chưndhf́ng kiêisnẃn toàn bôstpḷ sưndhf̣ viêisnẉc.

Bóng dáng chàng thanh niêisnwn áo trăbyux́ng đmhewã nhạt nhòa nhưndhfng vâunwl̃n chưndhfa hoàn toàn  mâunwĺt đmhewi, sau khi nhìn ngăbyux́m môstpḷt lúc thi thêisnw̉ Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln chơscgp̣t chàng ngoái nhìn  Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm.

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm khôstplng hiêisnw̉u con ngưndhfơscgp̀i áo trăbyux́ng có thâunwln phâunwḷn thêisnẃ nào, nhưndhfng  lòng khâunwlm phục môstpl̃i lúc môstpḷt lơscgṕn lêisnwn. Hăbyux́n vòng tay nói khẽ: "Tiêisnẁn bôstpĺi!"

Chàng thanh niêisnwn vâunwl̃n giưndhf̃ nguyêisnwn nụ cưndhfơscgp̀i ôstpln tôstpl̀n. Nhìn ánh măbyux́t kính phục của  hăbyux́n, chàng mỉm cưndhfơscgp̀i gâunwḷt đmhewâunwl̀u: "Con trai, con cưndhf̀ lăbyux́m!"

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm khôstplng hiêisnw̉u vì sao chàng trai áo trăbyux́ng lại khen mình, càng  khôstplng hiêisnw̉u đmhewưndhfơscgp̣c chưndhf̃ "cưndhf̀." có nghĩa thêisnẃ nào. Nhưndhfng chàng thanh niêisnwn áo trăbyux́ng tuyêisnẉt  nhiêisnwn khôstplng hêisnẁ giải thích, chỉ khẽ vung tay, Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm đmhewang năbyux̀m trêisnwn măbyux̣t đmhewâunwĺt  nhưndhf đmhewưndhfơscgp̣c môstpḷt sưndhf́c mạnh vôstpl hình dưndhf̣ng dâunwḷy, bay lêisnwn.

Ánh măbyux́t chàng trai chăbyuxm chú vào thanh kiêisnẃm côstpl̉, tiêisnẃp đmhewó nhìn Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm,  ôstpln tôstpl̀n: "Con trai, sưndhf́c mạnh của Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm là vôstpl biêisnwn huyêisnẁn diêisnẉu, có thêisnw̉ giêisnẃt tiêisnwn  diêisnẉt quỷ, phá hủy trơscgp̀i đmhewâunwĺt, vôstpĺn khôstplng nêisnwn tôstpl̀n tại trêisnwn thêisnẃ gian. Nhưndhfng nó đmhewã ơscgp̉ đmhewâunwly, vì  thêisnẃ phải tìm cho nó môstpḷt chủ nhâunwln!"

ndhf́t lơscgp̀i, Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm lại nhè nhẹ bay lêisnwn, nhưndhf bị gió thôstpl̉i đmhewêisnẃn phía trưndhfơscgṕc  Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm.

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm kinh ngạc nhìn chàng thanh niêisnwn áo trăbyux́ng, môstpḷt lúc mơscgṕi lăbyux́p băbyux́p:  "Tiêisnẁn bôstpĺi, ngài..."

Chàng thanh niêisnwn mỉm cưndhfơscgp̀i: "Con có biêisnẃt vì sao con lại đmhewêisnẃn đmhewâunwly khôstplng? Chính là do thanh kiêisnẃm này kêisnwu gọi. Con mơscgṕi chính là chủ nhâunwln của nó!"

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm hoảng hôstpĺt lăbyux́c đmhewâunwl̀u: "Tiêisnẁn bôstpĺi, ngài vơscgṕi Đazzwạo Huyêisnẁn... sưndhf bá, hai  ngưndhfơscgp̀i đmhewêisnẁu là kỳ tài trêisnwn thêisnẃ gian, thôstplng tuêisnẉ cái thêisnẃ. Hai vị mơscgṕi có đmhewủ tưndhf cách sơscgp̉ hưndhf̃u côstpl̉ kiêisnẃm Tru Tiêisnwn, đmhewêisnẉ tưndhf̉ là kẻ ngu đmhewâunwl̀n, đmhewâunwlu dám đmhewảm đmhewưndhfơscgpng côstplng viêisnẉc!"

Chàng thanh niêisnwn mỉm cưndhfơscgp̀i: "Đazzwảm đmhewưndhfơscgpng đmhewưndhfơscgp̣c hay khôstplng, con cưndhf́ câunwl̀m đmhewưndhfơscgp̣c thanh  kiêisnẃm lêisnwn là biêisnẃt. Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm là thâunwl̀n vâunwḷt thêisnẃ gian, ngưndhfơscgp̀i khôstplng đmhewủ đmhewạo hạnh sẽ tuyêisnẉt nhiêisnwn khôstplng thêisnw̉ câunwl̀m lêisnwn đmhewưndhfơscgp̣c!"

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm sưndhf̉ng sôstpĺt ngưndhfơscgṕc nhìn chàng thanh niêisnwn áo trăbyux́ng: "Tiêisnw̉u bôstpĺi khôstplng  hiêisnw̉u..."

Chàng thanh niêisnwn nghiêisnwm giọng: "Tưndhf̀ côstpl̉ chí kim, chỉ con là có duyêisnwn may găbyux̣p  đmhewưndhfơscgp̣c đmhewâunwl̀y đmhewủ năbyuxm quyêisnw̉n Thiêisnwn Thưndhf. Muôstpln vạn ngưndhfơscgp̀i trong thiêisnwn hạ, bao gôstpl̀m cả ta, đmhewêisnẁu  khôstplng có đmhewưndhfơscgp̣c cái duyêisnwn âunwĺy. Do đmhewó, chỉ có con mơscgṕi là chủ nhâunwln châunwln chính của thanh  kiêisnẃm này."

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm càng nghe càng sưndhf̉ng sôstpĺt: "Tiêisnẁn bôstpĺi nói gì? Theo lơscgp̀i tiêisnẁn bôstpĺi, lẽ nào Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm lại là..."

Chàng thanh niêisnwn mỉm cưndhfơscgp̀i gâunwḷt đmhewâunwl̀u: "Đazzwúng thêisnẃ! Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm chính là quyêisnw̉n  Thiêisnwn Thưndhf thưndhf́ năbyuxm đmhewó!"

byux́c măbyux̣t chàng đmhewôstpḷt nhiêisnwn tôstpĺi đmhewi, nhưndhfng chỉ giâunwly lát sau lại trơscgp̉ vêisnẁ bình thưndhfơscgp̀ng, câunwĺt  giọng nhỏ nhẹ: "Đazzwisnẁu mâunwĺu chôstpĺt đmhewêisnw̉ trơscgp̉ thành chủ nhâunwln của Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm ngoài đmhewạo  hạnh của bản thâunwln ra còn là thiêisnẉn tính trong lòng..."

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm ngâunwly ngưndhfơscgp̀i: "Ý tiêisnẁn bôstpĺi muôstpĺn nói..."

Chàng thanh niêisnwn nghiêisnwm giọng: "Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm có sưndhf́c mạnh siêisnwu phàm, ai  năbyux́m đmhewưndhfơscgp̣c nó đmhewêisnẁu có thêisnw̉ khuynh đmhewảo trơscgp̀i đmhewâunwĺt, khôstpĺng chêisnẃ thiêisnwn hạ. Nhưndhfng kẻ mang tà tâunwlm cho dù có sơscgp̉ hưndhf̃u nó thì vêisnẁ sau cũng sẽ bị tà niêisnẉm trong nó sai khiêisnẃn, trơscgp̉ thành nôstplisnẉ của nó!"

Nói đmhewoạn chàng thanh niêisnwn thơscgp̉ dài: "Ta và sưndhf huynh Đazzwạo Huyêisnẁn vôstpĺn tưndhf̣ tin mình là thiêisnwn hạ vôstpl song. Nào ngơscgp̀ vêisnẁ sau ta mơscgṕi hiêisnw̉u đmhewưndhfơscgp̣c, chỉ nhưndhf̃ng ai có nghị lưndhf̣c hơscgpn ngưndhfơscgp̀i,  dám đmhewưndhfơscgpng đmhewâunwl̀u vơscgṕi thâunwĺt bại, cho dù trong hoàn cảnh nào cũng khôstplng bị nhiêisnw̃m tà tâunwlm thì  mơscgṕi có thêisnw̉ trơscgp̉ thành chủ nhâunwln châunwln chính của Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm."

Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm châunwl̀m châunwḷm bay đmhewêisnẃn trưndhfơscgṕc măbyux̣t Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm. Trong khuôstpln  cưndhf̉a, dáng hình chàng thành niêisnwn áo trăbyux́ng băbyux́t đmhewâunwl̀u mơscgp̀ đmhewi, nhưndhfng tiêisnẃng nói vâunwl̃n vang lêisnwn  rành rọt: "Hài tưndhf̉, hãy nhâunwḷn lâunwĺy Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm! Đazzwơscgp̣i khi con thâunwḷt sưndhf̣ hiêisnw̉u rõ ý nghĩa câunwlu  nói trong Thiêisnwn Thưndhf, con sẽ hiêisnw̉u đmhewưndhfơscgp̣c tâunwĺt cả..."

Bóng áo trăbyux́ng dâunwl̀n dâunwl̀n biêisnẃn mâunwĺt.

Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm châunwl̀m châunwḷm đmhewưndhfa tay ra giưndhf̃ chăbyux̣t lâunwĺy chuôstpli côstpl̉ kiêisnẃm Tru Tiêisnwn.

byuxm ngón tay tưndhf̀ tưndhf̀ năbyux́m chăbyux̣t lại.

ifpd̀m!" Môstpḷt tiêisnẃng sét đmhewinh tai vang lêisnwn bêisnwn tai hăbyux́n, châunwĺn đmhewôstpḷng khôstplng gian. Ánh  chơscgṕp sáng lòa rạch ngang bâunwl̀u trơscgp̀i, mâunwly đmhewen theo gió cuôstpl̀n cuôstpḷn bay tơscgṕi. Ảo Nguyêisnẉt rưndhf̣c  sáng bảy luôstpl̀ng quang săbyux́c chói chang, tụ hơscgp̣p lại thành môstpḷt côstpḷt sáng khôstpl̉ng lôstpl̀ duy nhâunwĺt,  tưndhf̣ trêisnwn trơscgp̀i sà xuôstpĺng bao trùm lâunwĺy thâunwln thêisnw̉ Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm.

"A...!", môstpḷt tiêisnẃng rú kinh đmhewôstpḷng đmhewâunwĺt trơscgp̀i, Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm bay lêisnwn rơscgpi lêisnwn bục têisnẃ đmhewàn. Màu săbyux́c kỳ dị của bảy côstpḷt sáng cùng lúc bùng lêisnwn, cuôstpĺn vào nhau cùng xoay vâunwl̀n  trêisnwn trơscgp̀i cao, ngơscgp̃ nhưndhf đmhewang hôstpl vang náo loạn.

Chính tại trung tâunwlm của luôstpl̀ng sáng, bóng dáng Trưndhfơscgpng Tiêisnw̉u Phàm dâunwl̀n dâunwl̀n mơscgp̀ đmhewi,  chỉ còn nhìn thâunwĺy mơscgpstpl̀ cánh tay đmhewang châunwl̀m châunwḷm giơscgp cao Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm. Theo đmhewà lêisnwn cao của Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm, mâunwly gió Thiêisnwn Cung cũng vâunwl̀n vũ mạnh hơscgpn. Thanh kiêisnẃm  uy lưndhf̣c tuyêisnẉt thêisnẃ lại môstpḷt lâunwl̀n nưndhf̃a xuâunwĺt hiêisnẉn trêisnwn thêisnẃ gian, ai biêisnẃt đmhewưndhfơscgp̣c là phúc hay là họa!

Xung quanh thâunwln côstpl̉ kiêisnẃm Tru Tiêisnwn, dưndhfơscgṕi ánh sáng chói lòa của Ảo Nguyêisnẉt, trong  khôstplng gian vôstpl cùng vôstplunwḷn bôstpl̃ng dâunwl̀n hiêisnẉn môstpḷt hàng chưndhf̃ vàng kỳ vĩ, môstpl̃i chưndhf̃ cao có tơscgṕi  hàng trăbyuxm trưndhfơscgp̣ng, trải suôstpĺt tưndhf̀ trơscgp̀i cao xuôstpĺng đmhewêisnẃn đmhewâunwĺt băbyux̀ng.

Thiêisnwn đmhewịa bâunwĺt nhâunwln, dĩ vạn vâunwḷt vi sôstplunwl̉u!

Gió mâunwly náo loạn, trơscgp̀i đmhewâunwĺt tiêisnwu đmhewisnẁu.

oOo

Thanh Vâunwln Sơscgpn, đmhewỉnh cao ngang trơscgp̀i.

ndhf̀ trêisnwn đmhewỉnh núi cao nhìn xuôstpĺng, châunwln trơscgp̀i khôstplng còn màu xanh vôstplunwḷn nhưndhf mọi  ngày. Lúc này đmhewâunwly, nhưndhf̃ng bóng mâunwly dưndhf̃ tơscgp̣n màu đmhewỏ máu đmhewang phủ kín châunwln trơscgp̀i, dâunwl̀n  dâunwl̀n kéo vêisnẁ đmhewỉnh Thanh Vâunwln Sơscgpn.

Trong Thanh Vâunwln Môstpln là môstpḷt cảnh hôstpl̃n đmhewôstpḷn chưndhfa tưndhf̀ng thâunwĺy. Ma Giáo thâunwlm nhâunwḷp  lâunwl̀n này, sưndhf́c mạnh quả là khôstplng thêisnw̉ tưndhfơscgp̉ng tưndhfơscgp̣ng nôstpl̉i. Trong chỉ có môstpḷt ngày, chính đmhewạo  đmhewã tôstpl̉n thưndhfơscgpng tơscgṕi tám chín phâunwl̀n nguyêisnwn khí, đmhewang đmhewưndhf́ng trưndhfơscgṕc vưndhf̣c thăbyux̉m diêisnẉt vong. Sưndhf́c  mạnh chính đmhewạo mâunwĺt đmhewi khôstplng phải chỉ do tưndhf̉ chiêisnẃn mà chính vì pháp thuâunwḷt đmhewôstpḷc ác thâunwl̀n  bí của Quỷ Vưndhfơscgpng. Dưndhfơscgṕi sưndhf́c mạnh pháp thuâunwḷt tà ác đmhewó, các môstpln nhâunwln chính đmhewạo khôstplng  còn nhâunwḷn ra đmhewôstpl̀ng môstpln, đmhewánh giêisnẃt lâunwl̃n nhau nhưndhf kẻ thù truyêisnẁn kiêisnẃp.

ndhf́c mạnh tà dị của Quỷ Vưndhfơscgpng chỉ nháy măbyux́t đmhewã làm đmhewisnwn đmhewảo càn khôstpln. Hăbyux̀ng hà sa sôstpĺ môstpln nhâunwln chính đmhewạo đmhewã mâunwĺt hêisnẃt thâunwl̀n trí, trơscgp̉ thành nhưndhf̃ng hung thâunwl̀n đmhewăbyux̀ng đmhewăbyux́ng sát  khí trong tay Ma Giáo. Trong tay Quỷ Vưndhfơscgpng đmhewã có đmhewêisnẃn trêisnwn mưndhfơscgp̀i vạn tay châunwln, tạo nêisnwn  sưndhf́c mạnh tai ưndhfơscgpng khuynh đmhewảo trơscgp̀i đmhewâunwĺt.

Thanh Vâunwln Môstpln giơscgp̀ đmhewâunwly là nơscgpi duy nhâunwĺt còn lại của phe chính đmhewạo. Cả Thiêisnwn Âifpdm  Tưndhf̣ lưndhf̀ng lâunwl̃y dạo nào cũng đmhewã rơscgpi vào tay Ma Giáo, chỉ còn sót lại mưndhfơscgp̀i mâunwĺy cao tăbyuxng  đmhewang đmhewêisnẃn gia nhâunwḷp vào Thanh Vâunwln Môstpln, trong đmhewó có phưndhfơscgpng trưndhfơscgp̣ng Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng  nhâunwln, Phôstpl̉ Khôstplng thâunwl̀n tăbyuxng và đmhewêisnẉ tưndhf̉ ưndhfu tú Pháp Tưndhfơscgṕng, ngoài ra còn có môstpḷt lão tăbyuxng gâunwl̀y  còm, trâunwl̀m ngâunwlm ít nói, bao giơscgp̀ cũng đmhewưndhf́ng bêisnwn cạnh Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln.

Nghe tin Thiêisnwn Âifpdm Tưndhf̣ lâunwlm nạn tìm tơscgṕi, Thanh Vâunwln Môstpln bôstpl̃ng chôstpĺc sôstpli đmhewôstpḷng hăbyux̉n  lêisnwn. Bao nhiêisnwu năbyuxm tháng qua, Thiêisnwn Âifpdm Tưndhf̣ vơscgṕi Thanh Vâunwln Môstpln giao tình khăbyuxng khít,  hêisnw̃ có nạn lơscgṕn thì cùng nhau kêisnẁ vai chôstpĺng đmhewịch. Môstpln nhâunwln Thanh Vâunwln Môstpln râunwl̀m rôstpḷ đmhewêisnẃn  trưndhfơscgṕc đmhewạo đmhewưndhfơscgp̀ng, nhìn thâunwĺy tình cảnh các tăbyuxng nhâunwln Thiêisnwn Âifpdm Tưndhf̣, nhâunwĺt thơscgp̀i đmhewêisnẁu trơscgp̉ nêisnwn  câunwlm lăbyux̣ng.

Đazzwâunwl̀u não Thanh Vâunwln Môstpln, ngoài Tiêisnwu Dâunwḷt Tài tạm thơscgp̀i giải quyêisnẃt sưndhf̣ vụ còn có Tăbyuxng Thúc Thưndhfơscgp̀ng ơscgp̉ Đazzwại Trúc Phong và Thủy Nguyêisnẉt đmhewại sưndhf cai quản Tiêisnw̉u Trúc Phong.  Tăbyuxng Thúc Thưndhfơscgp̀ng nhìn qua các tăbyuxng nhâunwln Thiêisnwn Âifpdm Tưndhf̣, chỉ thâunwĺy ngưndhfơscgp̀i nào ngưndhfơscgp̀i nâunwĺy  nét măbyux̣t thêisnwndhfơscgpng, trêisnwn ngưndhfơscgp̀i đmhewêisnẁu loang lôstpl̉ vêisnẃt máu, ăbyux́t hăbyux̉n trưndhfơscgṕc khi tơscgṕi nơscgpi này đmhewã phải kinh qua khôstplng ít khôstpl̉ chiêisnẃn. Thiêisnwn Âifpdm Tưndhf̣ vôstpĺn khôstplng ít môstpln nhâunwln, giơscgp̀ đmhewâunwly chỉ có môstpḷt sôstpĺ ngưndhfơscgp̀i tìm đmhewêisnẃn, lẽ nào...

byuxng Thúc Thưndhfơscgp̀ng bưndhfơscgṕc thêisnwm môstpḷt bưndhfơscgṕc, châunwl̀n chưndhf̀ môstpḷt lúc mơscgṕi khó khăbyuxn câunwĺt giọng:  "Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln, các ngưndhfơscgp̀i khác... hâunwly..."

Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng bình tĩnh chăbyux́p tay đmhewáp lêisnw̃: "Trâunwḷn hoạn nạn này, mọi sinh linh thiêisnwn hạ đmhewêisnẁu thành tro bụi. Tăbyuxng ni bản tưndhf̣ vôstpĺn muôstpĺn cưndhf́u sôstpĺng trăbyuxm họ, nhưndhfng pháp thuâunwḷt của  chúng tăbyuxng cao môstpḷt thưndhfơscgṕc thì pháp thuâunwḷt Ma Giáo cao môstpḷt trưndhfơscgp̣ng, bơscgp̉i vâunwḷy đmhewa sôstpĺ đmhewêisnẉ tưndhf̉ đmhewêisnẁu đmhewã viêisnwn tịch."

Nói rôstpl̀i, đmhewại sưndhf buôstplng môstpḷt tiêisnẃng "A di đmhewà Phâunwḷt."

byuxng Thúc Thưndhfơscgp̀ng câunwlm lăbyux̣ng, nét măbyux̣t tỏ rõ sưndhf̣ đmhewau khôstpl̉ và bôstpĺi rôstpĺi, Tiêisnwu Dâunwḷt Tài côstpĺ trâunwĺn tĩnh nhưndhfng nụ cưndhfơscgp̀i vâunwl̃n khôstplng giâunwĺu nôstpl̉i vẻ khiêisnwn cưndhfơscgp̃ng: "Dù thêisnẃ nào đmhewi nưndhf̃a, chưndhf vị  đmhewại sưndhf đmhewêisnẃn là tôstpĺt rôstpl̀i, xin mơscgp̀i vào!"

Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng và tăbyuxng nhâunwln Thiêisnwn Âifpdm Tưndhf̣ chăbyux́p tay đmhewáp lêisnw̃, đmhewoạn theo nhau rảo bưndhfơscgṕc  đmhewêisnẃn Ngọc Thanh Đazzwisnẉn. Phía sau đmhewoàn ngưndhfơscgp̀i, mâunwly đmhewỏ nhưndhf máu môstpl̃i lúc môstpḷt năbyux̣ng thêisnwm,  dưndhfơscgp̀ng nhưndhfbyux́p kéo cả bâunwl̀u trơscgp̀i sâunwḷp xuôstpĺng.

Thủy Nguyêisnẉt đmhewại sưndhf ngoái sang, thâunwĺy Lục Tuyêisnẃt Kỳ đmhewang theo sát bêisnwn mình bâunwĺt ngơscgp̀ đmhewi tơscgṕi hàng lan can cạnh bâunwḷc tam câunwĺp, dưndhf̣a vào tay vịn nhìn ra xa xăbyuxm, nét măbyux̣t châunwĺt đmhewâunwl̀y  ưndhfu tưndhfunwlm sưndhf̣. Sưndhf thái toan câunwĺt tiêisnẃng gọi, bôstpl̃ng nhưndhf nghĩ tơscgṕi chuyêisnẉn gì, lăbyux̣ng lẽ bưndhfơscgṕc tơscgṕi, hạ giọng: "Tuyêisnẃt Kỳ!"

Lục Tuyêisnẃt Kỳ giâunwḷt mình ngoái lại, nhìn thâunwĺy bà vôstpḷi vàng gâunwḷt đmhewâunwl̀u: "Sưndhf phụ, đmhewêisnẉ tưndhf̉ sẽ vào ngay!"

Nói rôstpl̀i toan bưndhfơscgṕc tiêisnẃp lêisnwn Ngọc Thanh Đazzwisnẉn, nào ngơscgp̀ nét măbyux̣t Thủy Nguyêisnẉt thoáng  hiêisnẉn vẻ xót xa, đmhewưndhfa tay ra năbyux́m lâunwĺy bàn tay Lục Tuyêisnẃt Kỳ lôstpli nàng sang môstpḷt chôstpl̃ văbyux́ng.

Lục Tuyêisnẃt Kỳ ngạc nhiêisnwn nhìn đmhewăbyuxm đmhewăbyuxm vào bà: "Sưndhf phụ, sao lại thêisnẃ này?"

Thủy Nguyêisnẉt thơscgp̉ môstpḷt hơscgpi dài, nhìn quanh khôstplng có ai mơscgṕi thâunwĺp giọng nhè nhẹ:  "Tuyêisnẃt Kỳ, con hãy đmhewi đmhewi!"

Lục Tuyêisnẃt Kỳ giâunwḷt mình: "Sưndhf phụ, sưndhf phụ đmhewịnh bảo đmhewêisnẉ tưndhf̉ đmhewi đmhewâunwlu?"

Thủy Nguyêisnẉt đmhewại sưndhf nhìn vêisnẁ phía nhưndhf̃ng đmhewám mâunwly đmhewỏ đmhewang cuôstpl̀n cuôstpḷn lao tơscgṕi, giọng  lại càng hạ xuôstpĺng: "Mau rơscgp̀i Thanh Vâunwln Sơscgpn tìm ngưndhfơscgp̀i con thưndhfơscgpng nhơscgṕ, đmhewêisnẃn nơscgpi nào mà con muôstpĺn đmhewi. Hãy sôstpĺng hạnh phúc cùng ngưndhfơscgp̀i đmhewó!"

Nói đmhewoạn bà châunwl̀m châunwḷm quay đmhewâunwl̀u nhìn sang phía nàng, trâunwl̀m giọng: "Đazzwưndhf̀ng bao  giơscgp̀ quay lại!"

Khuôstpln măbyux̣t Lục Tuyêisnẃt Kỳ trăbyux́ng nhơscgp̣t, khóe măbyux́t lêisnẉ ưndhf́a lưndhfng tròng. Mãi môstpḷt lúc sau,  nàng mơscgṕi lăbyux́c đmhewâunwl̀u, giọng nhỏ nhẹ nhưndhfng cưndhfơscgpng quyêisnẃt: "Sưndhf phụ, con khôstplng muôstpĺn đmhewi, con  muôstpĺn ơscgp̉ đmhewâunwly cùng ngưndhfơscgp̀i!"

Thủy Nguyêisnẉt đmhewại sưndhfndhfơscgp̀i lêisnwn đmhewau khôstpl̉: "Hài tưndhf̉ ngôstpĺc, sưndhf phụ ta đmhewã sôstpĺng đmhewêisnẃn ngâunwl̀n  này tuôstpl̉i rôstpl̀i, có chêisnẃt đmhewi cũng khôstplng có gì hôstpĺi tiêisnẃc. Nhưndhfng con còn trẻ, lại đmhewang có ngưndhfơscgp̀i  thưndhfơscgpng yêisnwu. Nghe lơscgp̀i sưndhf phụ, hãy rơscgp̀i Thanh Vâunwln Sơscgpn, hãy cùng ngưndhfơscgp̀i âunwĺy rơscgp̀i xa nơscgpi này..."

Lục Tuyêisnẃt Kỳ căbyux́n răbyuxng, cả ngưndhfơscgp̀i run lêisnwn vì bâunwĺt ngơscgp̀ và cảm đmhewôstpḷng. Nàng nhăbyux́m chăbyux̣t  măbyux́t côstpĺ kêisnẁm nén nhưndhf̃ng cảm xúc đmhewang đmhewan xen kịch liêisnẉt trong lòng. Nhưndhfng rôstpĺt cuôstpḷc nàng  vâunwl̃n lăbyux́c đmhewâunwl̀u quay ngưndhfơscgp̀i bưndhfơscgṕc vêisnẁ phía Ngọc Thanh Đazzwisnẉn.

Thủy Nguyêisnẉt đmhewại sưndhf nhìn theo tâunwĺm thâunwln mảnh khảnh của nàng, thơscgp̉ dài môstpḷt tiêisnẃng  rôstpl̀i khe khẽ lăbyux́c đmhewâunwl̀u, thâunwl̀n săbyux́c biêisnw̉u lôstpḷ môstpḷt vẻ thêisnwndhfơscgpng cưndhf̣c đmhewôstpḷ. Ngâunwḷp ngưndhf̀ng giâunwly lát, bà cũng đmhewành rơscgp̀i bưndhfơscgṕc theo sau nàng.

Đazzwôstpḷt ngôstpḷt bà dưndhf̀ng lại nhìn vêisnẁ phía góc sâunwln phía xa, chỉ thâunwĺy nơscgpi đmhewó môstpḷt nam môstpḷt  nưndhf̃ đmhewưndhf́ng kêisnẁ bêisnwn nhau, hạ giọng thì thào. Hai ngưndhfơscgp̀i đmhewó, nưndhf̃ chính là Văbyuxn Mâunwl̃n đmhewêisnẉ tưndhf̉ của bà,  nam là Tôstpĺng Đazzwại Nhâunwln ơscgp̉ Đazzwại Trúc Phong. Thâunwl̀n săbyux́c cả hai đmhewêisnẁu lo âunwlu bâunwĺt đmhewịnh, nhưndhfng cái  nhìn họ trao cho nhau thâunwḷt dịu dàng nôstpl̀ng âunwĺm.

Lòng Thủy Nguyêisnẉt nhưndhf càng nhói đmhewau, bà chỉ còn biêisnẃt cúi đmhewâunwl̀u, châunwl̀m châunwḷm bưndhfơscgṕc  vào trong Ngọc Thanh Đazzwisnẉn.

Trong đmhewại sảnh, tăbyuxng ni đmhewêisnẉ tưndhf̉ đmhewã yêisnwn vị, Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln đmhewưndhf́c cao vọng  trọng đmhewưndhfơscgp̣c kính thỉnh ngôstpl̀i chủ tọa nhưndhfng Thưndhfơscgp̣ng Nhâunwln kiêisnwn quyêisnẃt khưndhfơscgṕc tưndhf̀, thành ra  ghêisnẃ chủ tọa đmhewêisnw̉ trôstpĺng, nhâunwln sĩ chính đmhewạo ngôstpl̀i kín hai bêisnwn.

byuxng Thúc Thưndhfơscgp̀ng ho lêisnwn môstpḷt tiêisnẃng, băbyux́t đmhewâunwl̀u: "Đazzwại sưndhf, xin hỏi vùng lâunwln câunwḷn Thiêisnwn  Âifpdm Tưndhf̣ lẽ nào cũng bị Ma Giáo yêisnwu nhâunwln hủy diêisnẉt?"

Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln chăbyux́p tay lăbyux́c đmhewâunwl̀u: "Ngã Phâunwḷt tưndhf̀ bi, yêisnwu tà Ma Giáo hiêisnẉn  giơscgp̀ còn chưndhfa làm hại bá tánh xung quanh Thiêisnwn Âifpdm Tưndhf̣. Nghe tin Ma Giáo yêisnwu nhâunwln trơscgp̉ lại sát sinh gâunwly họa, đmhewêisnw̉ bảo vêisnẉ chính đmhewạo thiêisnwn hạ, chúng tăbyuxng mơscgṕi tơscgṕi ngăbyuxn cản họ.  Nhưndhfng nào ngơscgp̀ Ma Giáo pháp thuâunwḷt lơscgp̣i hại, đmhewã tàn hại râunwĺt nhiêisnẁu đmhewêisnẉ tưndhf̉ của bản tưndhf̣. Ôewtji...  lão nạp quả là có tôstpḷi lơscgṕn..."

Nhâunwln sĩ chính đmhewạo đmhewêisnẁu cúi đmhewâunwl̀u trâunwl̀m măbyux̣c. Tiêisnwu Dâunwḷt Tài khẽ khàng lêisnwn tiêisnẃng: "Đazzwại  sưndhf chơscgṕ nêisnwn tưndhf̣ trách mình! Các huynh đmhewêisnẉ viêisnwn tịch đmhewêisnẁu đmhewã đmhewưndhfơscgp̣c vêisnẁ vơscgṕi Tâunwly Phưndhfơscgpng cưndhf̣c  lạc, viêisnẉc trưndhfơscgṕc măbyux́t hiêisnẉn giơscgp̀ là đmhewôstpĺi phó vơscgṕi tà nghiêisnẉt Ma Giáo."

Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln thơscgp̉ môstpḷt hơscgpi dài, đmhewưndhfa măbyux́t nhìn quanh tâunwĺt cả môstpln hạ Thanh  Vâunwln Môstpln: "Cục diêisnẉn trưndhfơscgṕc măbyux́t đmhewang nhưndhfndhfơscgṕc sôstpli lưndhf̉a bỏng. Nhìn khăbyux́p thiêisnwn hạ chỉ còn Đazzwạo Huyêisnẁn sưndhf huynh của quý phái là hy vọng duy nhâunwĺt, Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm trâunwḷn có thêisnw̉ phát dưndhfơscgpng thâunwl̀n uy, xoay chuyêisnw̉n cục diêisnẉn cưndhf́u giúp chúng sinh. Môstpl Phâunwḷt, bâunwl̀n tăbyuxng xin  ủy thác vâunwḷy!"

Nói đmhewoạn, đmhewại sưndhf chăbyux́p tay hành lêisnw̃. Thâunwḷt khôstplng ngơscgp̀, tâunwĺt cả đmhewêisnẉ tưndhf̉ Thanh Vâunwln Môstpln ai  ai cũng nín lăbyux̣ng nhìn tránh đmhewi. Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln phát hiêisnẉn ngay ra tình thêisnẃ bâunwĺt  thưndhfơscgp̀ng, ngạc nhiêisnwn: "Bâunwl̀n tăbyuxng hỏi khôstplng phải..."

Tiêisnwu Dâunwḷt Tài cưndhfơscgp̀i khôstpl̉ não: "Đazzwại sưndhf có lẽ khôstplng biêisnẃt, Thanh Vâunwln Môstpln của vãn bôstpĺi  cũng phát sinh biêisnẃn côstpĺ. Âifpdn sưndhf đmhewã... đmhewã mâunwĺt tích nhiêisnẁu ngày rôstpl̀i!"

Chúng tăbyuxng Thiêisnwn Âifpdm Tưndhf̣ giâunwḷt mình nhìn nhau, Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln ngạc  nhiêisnwn: "Xin hỏi chuyêisnẉn xảy ra nhưndhf thêisnẃ nào?"

Tiêisnwu Dâunwḷt Tài thơscgp̉ dài: "Chuyêisnẉn đmhewêisnẃn thêisnẃ này vãn bôstpĺi cũng khôstplng muôstpĺn giâunwĺu nưndhf̃a. Kêisnw̉ tưndhf̀ sau khi bày Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm trâunwḷn đmhewánh thăbyux́ng Thú Thâunwl̀n, âunwln sưndhfstpl̃ng sinh ra nhưndhf̃ng  biêisnw̉u hiêisnẉn khác thưndhfơscgp̀ng. Vôstpĺn khôstplng có lý do gì nghiêisnwm trọng, nhưndhfng âunwln sưndhf đmhewã làm môstpḷt sôstpĺ viêisnẉc... kỳ quái rôstpl̀i môstpḷt mình xuâunwĺt sơscgpn, tưndhf̀ đmhewó mâunwĺt dâunwĺu vêisnẃt đmhewêisnẃn nay khôstplng có tin tưndhf́c gì."

Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln sưndhf̃ng sơscgp̀ khôstplng nói lêisnwn lơscgp̀i. Đazzwạo Huyêisnẁn châunwln nhâunwln môstpḷt đmhewơscgp̀i  tu hành thâunwl̀n thôstplng, đmhewưndhfơscgp̣c cả thiêisnwn hạ ngưndhfơscgp̃ng môstpḷ, sao lại có thêisnw̉ mâunwĺt tích môstpḷt cách khôstplng  minh bạch nhưndhfunwḷy? Nhìn thâunwl̀n săbyux́c Tiêisnwu Dâunwḷt Tài và môstpln hạ Thanh Vâunwln rõ ràng là khôstplng  phải nói dôstpĺi, nhưndhfng trong vẻ bôstpĺi rôstpĺi âunwĺy dưndhfơscgp̀ng nhưndhfunwl̃n che giâunwĺu đmhewisnẁu gì. Có đmhewisnẁu chuyêisnẉn  quan trọng nhâunwĺt bâunwly giơscgp̀ khôstplng phải là truy nguyêisnwn sưndhf̣ viêisnẉc mà là phải làm thêisnẃ nào đmhewôstpĺi  phó vơscgṕi đmhewại họa săbyux́p tơscgṕi.

Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln nhìn chúng nhâunwln Thanh Vâunwln Môstpln, nghiêisnwm giọng: "Thêisnẃ thì... khôstplng rõ Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm có còn trong quý môstpln nưndhf̃a khôstplng? Trong quý phái liêisnẉu  còn ngưndhfơscgp̀i đmhewưndhf́c cao vọng trọng có thêisnw̉ bày Tru Tiêisnwn Kiêisnẃm Trâunwḷn đmhewôstpĺi phó Ma Giáo?"

unwl̀n này Tiêisnwu Dâunwḷt Tài khôstplng lêisnwn tiêisnẃng, Tăbyuxng Thúc Thưndhfơscgp̀ng bêisnwn cạnh đmhewơscgp̃ lơscgp̀i: "Đazzwại sưndhf  có chôstpl̃ chưndhfa biêisnẃt, xưndhfa nay Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm vôstpĺn luôstpln do duy nhâunwĺt chưndhfơscgp̉ng giáo châunwln  nhâunwln quản lý. Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm đmhewưndhfơscgp̣c truyêisnẁn tâunwḷn tay giưndhf̃a các đmhewơscgp̀i chưndhfơscgp̉ng giáo, ngưndhfơscgp̀i  ngoài khôstplng thêisnw̉ đmhewêisnẃn gâunwl̀n, nêisnwn có thêisnw̉ giơscgp̀ đmhewâunwly cũng đmhewã mâunwĺt tích cùng vơscgṕi sưndhf huynh Đazzwạo  Huyêisnẁn. Hơscgpn nưndhf̃a, cho dù có Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm ơscgp̉ đmhewâunwly, muôstpĺn phát đmhewôstpḷng đmhewưndhfơscgp̣c Tru Tiêisnwn Côstpl̉ Kiêisnẃm trâunwḷn phải là ngưndhfơscgp̀i thâunwl̀n thôstplng quảng đmhewại, đmhewạo hạnh tuyêisnẉt thêisnẃ. Bản môstpln tưndhf̀ hơscgpn trăbyuxm  năbyuxm nay... duy chỉ có sưndhf phụ Đazzwạo Huyêisnẁn là luyêisnẉn đmhewưndhfơscgp̣c đmhewêisnẃn trình đmhewôstpḷ đmhewó. Chúng bâunwl̀n đmhewạo  có lẽ phải lưndhf̣c bâunwĺt tòng tâunwlm rôstpl̀i!"

Hy vọng mong manh cuôstpĺi cùng của Phôstpl̉ Hoăbyux̀ng thưndhfơscgp̣ng nhâunwln đmhewã tiêisnwu tan, đmhewại sưndhf cúi  đmhewâunwl̀u than dài: "A di đmhewà Phâunwḷt, sưndhf̣ thưndhf̣c nêisnẃu mà nhưndhfunwḷy thì thâunwĺt bại đmhewã rõ ràng, tai họa sẽ giáng xuôstpĺng đmhewâunwl̀u chúng sinh thiêisnwn hạ...!"

Cả đmhewisnẉn Ngọc Thanh im lăbyux̣ng nhưndhf đmhewá, mọi khuôstpln măbyux̣t đmhewêisnẁu lôstpḷ vẻ thêisnwndhfơscgpng, mọi mái  đmhewâunwl̀u dâunwl̀n dâunwl̀n gục xuôstpĺng.

stpl̃ng nhiêisnwn tưndhf̀ chôstpĺn xa xăbyuxm văbyux̉ng tơscgṕi môstpḷt tiêisnẃng kêisnwu kinh hoàng, tiêisnẃp theo là nhưndhf̃ng  tiêisnẃng gào rú rùng rơscgp̣n nhưndhf hàng ngàn vạn dã thú đmhewang âunwl̀m âunwl̀m kéo tơscgṕi. Môstpḷt đmhewêisnẉ tưndhf̉ Thanh  Vâunwln Môstpln săbyux́c măbyux̣t đmhewâunwl̀y vẻ tuyêisnẉt vọng chạy vào đmhewại sảnh hét lơscgṕn: "Ma... Ma Giáo yêisnwu nhâunwln  đmhewêisnẃn rôstpl̀i...!"

Nhâunwln sĩ chính đmhewạo đmhewưndhf́ng bâunwḷt dâunwḷy khỏi ghêisnẃ, nét măbyux̣t môstpl̃i ngưndhfơscgp̀i đmhewêisnẁu lôstpḷ vẻ sơscgp̣ hãi lo âunwlu.  Dâunwl̀n dâunwl̀n, nôstpl̃i tuyêisnẉt vọng tràn ngâunwḷp khăbyux́p trong ngoài đmhewisnẉn Ngọc Thanh, khí thêisnẃ chùng  xuôstpĺng bi quan rêisnẉu rã.

Lẽ nào khôstplng còn môstpḷt chút hy vọng? Lẽ nào tâunwĺt cả đmhewêisnẁu bị hủy diêisnẉt?

Đazzwăbyux̀ng sau đmhewám đmhewôstplng, Lục Tuyêisnẃt Kỳ lăbyux̣ng lẽ quay đmhewâunwl̀u nhìn vêisnẁ chôstpĺn xa xăbyuxm. Khuôstpln  măbyux̣t nàng khôstplng môstpḷt mảy may biêisnẃn săbyux́c sơscgp̣ hãi, vâunwl̃n mang môstpḷt vẻ bình thản thưndhfơscgp̀ng ngày,  dịu dàng nhưndhfng cưndhfơscgpng quyêisnẃt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.