Tru Tiên

Chương 220 : Huyết Trận

    trước sau   
   

H ôdyzè Kỳ Phong, Quỷ Vưacmlơhvhwng Tôdyzeng tôdyzẻng đqsshàn.

Trêzbdun đqsshưacmlơhvhẁng Quỷ Lêzbdụ chỉ thâcncd́y đqsshâcncd̀u óc trôdyzéng rôdyzẽng, chỉ có thâcncdn ánh mơhvhwdyzè của nưacml̃ tưacmĺ thâcncd̀n bí kia lâcncd̉n khuâcncd́t âcncd̉n hiêzbdụn trưacmlơhvhẃc măpklj́t hăpklj́n, chỉ là, hăpklj́n lại biêzbdút râcncd́t rõ đqsshó chỉ là môdyzẹt ảo ảnh mà thôdyzei.

           

Lẽ nào khôdyzeng phải?

           

Trong lúc hoang mang, hăpklj́n mơhvhẃi phát hiêzbdụn khôdyzeng biêzbdút tưacml̀ lúc nào hăpklj́n đqsshã rơhvhẁi khỏi thạch thâcncd́t của mình, cưacml̉a đqsshá đqsshã mơhvhw̉ rôdyzẹng, tưacml̀ bêzbdun ngoài nhìn vào, vâcncd̃n có thêzbdủ thâcncd́y bêzbdun trong hôdyzẽn loạn tơhvhwi bơhvhẁi, đqsshâcncdy chính là kêzbdút quả của trưacmlơhvhẁng đqsshâcncd́u pháp khi nãy của hăpklj́n vơhvhẃi Quỷ Vưacmlơhvhwng khi nãy.

           

pklj́n nhìn đqsshôdyzéng bưacml̀a bôdyzẹn đqsshó, trâcncd̀m măpklj̣c râcncd́t lâcncdu, châcncḍm rãi bưacmlơhvhẃc vào, tìm môdyzẹt chiêzbdúc ghêzbdú còn nguyêzbdun vẹn ngôdyzèi xuôdyzéng bêzbdun cạnh chiêzbdúc bàn vơhvhw̃ nát, ngâcncd̉n ngơhvhw xuâcncd́t thâcncd̀n.

           

Tiêzbdủu Hôdyzei ơhvhw̉ bêzbdun cạnh chạy tơhvhẃi, hình nhưacmlcncdm trạng vâcncd̃n râcncd́t u ám, chăpklj̉ng nói tiêzbdúng nào bò lêzbdun vai Quỷ Lêzbdụ ngôdyzèi xuôdyzéng, sau đqsshó cũng ngâcncd̉n ngơhvhw xuâcncd́t thâcncd̀n.

           

Có lẽ nó đqsshang lo lăpklj́ng cho Thao Thiêzbdút.

           

dyzẹt ngưacmlơhvhẁi môdyzẹt khỉ, cưacmĺ ngôdyzèi nhưacmlcncḍy hôdyzèi lâcncdu, khôdyzeng nói tiêzbdúng nào, khôdyzeng khí trong thạch thâcncd́t trơhvhw̉  nêzbdun năpklj̣ng nêzbdù dị thưacmlơhvhẁng. Cuôdyzéi cùng, đqsshôdyzẹt nhiêzbdun Quỷ Lêzbdụ khẽ đqsshôdyzẹng thâcncdn mình, sau đqsshó đqsshưacmla tay ra kéo Tiêzbdủu Hôdyzei xuôdyzéng, đqsshưacmla ra trưacmlơhvhẃc măpklj́t.

           

Ba con măpklj́t của Tiêzbdủu Hôdyzei cùng hâcncd́p háy, nhìn chăpklj̀m chăpklj̀m vào Quỷ Lêzbdụ.

           

Quỷ Lêzbdụ thâcncd́p giọng nói: “Tiêzbdủu Hôdyzei, ngưacmlơhvhwi nói ta phải làm sao?”.




           

Tiêzbdủu Hôdyzei khôdyzeng nói tiêzbdúng nào, chỉ nhìn hăpklj́n.

           

Quỷ Lêzbdụ hình nhưacml cũng khôdyzeng đqsshêzbdủ ý xem nó có trả lơhvhẁi hay khôdyzeng, chỉ lâcncd̀m bâcncd̀m nói môdyzẹt mình: “Con đqsshưacmlơhvhẁng này, ta làm sao mơhvhẃi đqsshi tiêzbdúp đqsshưacmlơhvhẉc...”.

 

* * * * * *

           

Trung sơhvhwn bâcncd́t trí tuêzbdú nguyêzbdụt, quang âcncdm nhưacml thủy tiêzbduu thêzbdụ.

           

dyzẹt nơhvhwi âcncd̉n mâcncḍt nhâcncd́t ơhvhw̉ lưacmlng chưacml̀ng núi Hôdyzè Kỳ Sơhvhwn, bêzbdun trong Huyêzbdút Trì khôdyzẻng lôdyzè, mùi máu tanh bôdyzéc lêzbdun nôdyzèng năpklj̣c, nơhvhwi này tôdyzèn tại trong môdyzẹt góc nào đqsshó mà thêzbdú nhâcncdn đqsshã quêzbdun lãng, khôdyzeng ai biêzbdút đqsshưacmlơhvhẉc.

           

acmḷ nhiêzbdun, ngoại trưacml̀ hai ngưacmlơhvhẁi, Quỷ Vưacmlơhvhwng và Quỷ Tiêzbdun Sinh.

 

zbdun trong Huyêzbdút Trì khôdyzẻng lôdyzè vâcncd̃n nhưacml trưacmlơhvhẃc, cơhvhw thêzbdủ linh thú bị câcncd̀m giưacml̃ trong làn máu, chỉ có đqsshzbdùu ngoại trưacml̀ Quỳ Ngưacmlu, Hoàng Đtbxozbdủu, lúc này bêzbdun trong Huyêzbdút Trì còn có thêzbdum hai bóng thâcncdn ảnh nưacml̃a, môdyzẹt là Thao Thiêzbdút đqsshang giãy dụa nhưacmlng khôdyzeng thêzbdủ thoát đqsshưacmlơhvhẉc, môdyzẹt bóng nưacml̃a, là môdyzẹt quái thú to lơhvhẃn dị thưacmlơhvhẁng, đqsshâcncd̀u giôdyzéng nhưacml loài rôdyzèng trong thuyêzbdùn thuyêzbdút, thâcncdn thêzbdủ còn lơhvhẃn hơhvhwn Quỳ Ngưacmlu gâcncd́p bôdyzẹi, bơhvhw̉i vì nó bị làn nưacmlơhvhẃc máu che khuâcncd́t, nêzbdun hình dáng cụ thêzbdủ khôdyzeng thêzbdủ nhìn rõ đqsshưacmlơhvhẉc là, nhưacmlng tưacml̀ phâcncd̀n cơhvhw thêzbdủ trôdyzèi lêzbdun măpklj̣t nưacmlơhvhẃc của nó, có thêzbdủ đqsshoán đqsshhvhẉc đqsshâcncdy chính là ma thú trong truyêzbdùn thuyêzbdút của ma giáo: Chúc Long.

 

Quỳ Ngưacmlu và Hoàng Đtbxozbdủu bị câcncd̀m giưacml̃ đqsshã lâcncdu, nêzbdun sơhvhẃm đqsshã chỉ còn thoi thóp thơhvhw̉, khôdyzeng thêzbdủ phâcncd́n châcncd́n tinh thâcncd̀n lêzbdun đqsshưacmlơhvhẉc, Chúc Long xem ra cũng đqsshã gục, khôdyzeng còn chút sinh khí. Duy chỉ có Thao Thiêzbdút là vưacml̀a mơhvhẃi bị băpklj́t, tinh thâcncd̀n lưacmḷc khí đqsshêzbdùu còn đqsshâcncd̀y đqsshủ,khôdyzeng ngưacml̀ng gâcncd̀m lêzbdun nhưacml̃ng tiêzbdúng phâcncd̃n nôdyzẹ, làm huyêzbdút thủy xung quanh khôdyzeng ngưacml̀ng sôdyzei lêzbdun sùng sục, rõ ràng là nó đqsshang vôdyze cùng căpkljm phâcncd̃n.

 

Chỉ là bêzbdun trong Huyêzbdút Tri, dưacmlơhvhẁng nhưacml có môdyzẹt sưacmĺc mạnh dị thưacmlơhvhẁng gì đqsshó, chăpklj̉ng nhưacml̃ng câcncd̀m giưacml̃ đqsshưacmlơhvhẉc ba con dị thú kia, mà cả Thao Thiêzbdút cũng khôdyzeng thoát ra đqsshưacmlơhvhẉc, chỉ biêzbdút gâcncd̀m lêzbdun mà khôdyzeng thêzbdủ làm gì. Ngoài ra, bêzbdun trêzbdun Huyêzbdút Trì, so vơhvhẃi khi trưacmlơhvhẃc, đqsshã có thêzbdum môdyzẹt dị tưacmlơhvhẉng.

 

 Đtbxoó là chiêzbdúc Phục Long Đtbxoỉnh thâcncd̀n bí côdyzẻ quái có tưacml̀ thơhvhẁi thưacmlơhvhẉng côdyzẻ, lúc này đqsshang bay lưacmlơhvhẉn trêzbdun kkhôdyzeng, cách măpklj̣t Huyêzbdút Trì chưacml̀ng năpkljm trưacmlơhvhẉng, tưacml̀ thâcncdn đqsshỉnh đqsshêzbdún bôdyzén chiêzbdúc châcncdn đqsshỉnh đqsshêzbdùu phát ra môdyzẹt thưacmĺ ánh sáng kỳ dị nưacml̉a tím nưacml̉a đqsshỏ, chiêzbdúu xuôdyzéng thâcncdn thêzbdủ bôdyzén con dị thú, tưacml̀ xa xa nhìn tơhvhẃi, có thêzbdủ nhìn thâcncd́y bêzbdun trong bôdyzén đqsshạo hào quang giôdyzéng nhưacml thưacmḷc thêzbdủ, đqsshang có tưacml̀ng đqsshạo linh lưacmḷc nhưacml âcncd̉n nhưacml hiêzbdụn đqsshang bị hút ra tưacml̀ thâcncdn thêzbdủ dị thú, bay vào bêzbdun trong Phục Long Đtbxoỉnh.

 

Mà vì khôdyzeng ngưacml̀ng hâcncd́p thu linh lưacmḷc vôdyze cùng vôdyzecncḍn của bôdyzén dị thú, nhưacml̃ng đqsshưacmlơhvhẁng nét thôdyzezbdụch trêzbdun Phục Long Đtbxoỉnh cũng tưacml̀ tưacml̀ thay đqsshôdyzẻi, cả thâcncdn đqsshỉnh bôdyzéc hơhvhwi mù mịt, màu săpklj́c xỉn xỉn vôdyzén có tưacml̀ tưacml̀ biêzbdún mâcncd́t, thay thêzbdú bơhvhw̉i môdyzẹt màu sáng trong nhưacml ngọc.

 

Thoạt nhìn, ngưacmlơhvhẁi ta còn tưacmlơhvhw̉ng răpklj̀ng đqsshâcncdy là thánh vâcncḍt tiêzbdun gia trong truyêzbdùn thuyêzbdút, siêzbduu phàm tháot tục, so vơhvhẃi Huyêzbdút Trì đqsshâcncd̀y máu tanh bêzbdun dưacmlơhvhẃi thâcncḍt hoàn toàn khôdyzeng tưacmlơhvhwng xưacmĺng.

 

Chỉ là bêzbdun trong lơhvhẃp tiêzbdun khí đqsshó, lại còn có môdyzẹt chôdyzẽ quái dị, đqsshó chính là nhưacml̃ng đqsshôdyzè hình thâcncd̀n bí khăpklj́c trêzbdun thâcncdn đqsshỉnh, bôdyzén đqsshôdyzè hình quái thú lúc ám lúc minh, tâcncd́m kính lơhvhẃn tưacmlơhvhẉng trưacmlng cho Phục Long Đtbxoỉnh cũng tưacml̀ tưacml̀ bién ảo, chỉ có phâcncd̀n cao nhâcncd́t của đqsshôdyzè hình, gưacmlơhvhwng măpklj̣t hung dưacml̃ đqsshó, là đqsshỏ rưacmḷc nhưacml máu, phảng phâcncd́n nhưacml đqsshang tham lam hút lâcncd́y sưacmĺc mạnh đqsshêzbdủ sôdyzéng lại vâcncḍy.




 

Trêzbdun bình đqsshài cách đqsshó khôdyzeng xa, Quỷ Vưacmlơhvhwng và Quỷ Tiêzbdun sinh đqsshang đqsshưacmĺng sánh vai.

 

Quỷ Tiêzbdun Sinh toàn thâcncdn vâcncḍn hăpklj́c y, giôdyzéng nhưacmldyzẹt cái bóng bị đqsshêzbdum tôdyzéi che phủ vâcncḍy, cho dù là đqsshưacmĺng trưacmlơhvhẃc măpklj̣t y, cũng khó mà nhìn rõ.

Lúc này, y đqsshang nói vơhvhẃi Quỷ Vưacmlơhvhwng băpklj̀ng thưacmĺ giọng thâcncd́p trâcncd̀m khàn khàn của mình: “Khôdyzeng sai, bêzbdun trêzbdun Phục Long Đtbxoỉnh quả nhiêzbdun có khăpklj́c chuyêzbdụn này, Tưacmĺ Linh tụ lại, hôdyzẽn đqsshôdyzẹn sơhvhw khai. Lúc này Tưacmĺ Linh Huyêzbdút Trâcncḍn đqsshã thành, giơhvhẁ chỉ còn chơhvhẁ bảy bảy bôdyzén chín ngày cho Phục Long Đtbxoỉnh hoàn toàn hút hêzbdút linh lưacmḷc của Tưacmĺ Linh thú, sưacmĺc mạnh hôdyzẽn đqsshôdyzẹn sẽ có thêzbdủ khai thiêzbdun bích đqsshịa, mơhvhw̉ ra Tu La Chi Môdyzen, nhưacmlcncḍy tôdyzeng chủ có thêzbdủ có đqsshưacmlơhvhẉc thâcncd̀n uy vôdyze thưacmlơhvhẉng trong thiêzbdun đqsshịa, khôdyzeng còn đqsshịch thủ nưacml̃a”.

 

pklj́c măpklj̣t Quỷ Vưacmlơhvhwng đqsshỏ hôdyzèng, song mục lâcncd́p lánh dị quang, nhìn chăpklj̀m chăpklj̀m vào Phục Long Đtbxoỉnh, vẻ hưacmlng phâcncd́n lôdyzẹ rõ ra ngoài, khôdyzeng hiêzbdủu sao đqsshôdyzẹt nhiêzbdun ôdyzeng ta lại ngưacml̉a măpklj̣t cưacmlơhvhẁi lêzbdun môdyzẹt tràng dài.

 

Tiêzbdúng cưacmlơhvhẁi của ôdyzeng ta đqsshâcncd̀y sưacmḷ cuôdyzèng vọng và kiêzbduu ngạo, phảng phâcncd́t nhưacml đqsshã là quâcncdn lâcncdm thiêzbdun hạ, chỉ là tiêzbdúng cưacmlơhvhẁi cuôdyzèng vọng này mơhvhẃi vang lêzbdun thì đqsshã đqsshôdyzẹt nhiêzbdun ngưacmlng lại, Quỷ Vưacmlơhvhwng chau mày, khẽ đqsshăpklj̣t tay lêzbdun tâcncdm khâcncd̉u, săpklj́c măpklj̣t chơhvhẉt trơhvhw̉ nêzbdun trăpklj́ng bêzbdụch.

Nhưacmlng chỉ chôdyzéc lá sau, đqsshã thâcncd́y kim khí thoáng hiêzbdụn trêzbdun gưacmlơhvhwng măpklj̣t ôdyzeng ta, khôdyzeng bao lâcncdu thì đqsshã khôdyzei phục lại vẻ bình thưacmlơhvhẁng.

 

Quỷ Tiêzbdun Sinh đqsshưacmĺng môdyzẹt bêzbdun, nhìn thâcncd́y nhưacmlcncḍy, cũng khôdyzeng khỏi ngâcncd̉n ngưacmlơhvhẁi kinh ngạc hỏi: “Tôdyzeng chủ đqsshã đqsshôdyzẹng thủ vơhvhẃi ai? Kẻ nào lại có đqsshạo hành nhưacmlcncḍy?”.

 

Quỷ Vưacmlơhvhwng hít sâcncdu vào môdyzẹt hơhvhwi, săpklj́c măpklj̣t đqsshã trơhvhw̉ lại hoàn toàn bình thưacmlơhvhẁng, y nhăpklj́m măpklj́t lại rôdyzèi tưacml̀ tưacml̀ mơhvhw̉ ra, xạ ra nhưacml̃ng tia băpkljng lạnh, rít giọng nói: “Đtbxoại Phàm Bát Nhã và Thái Cưacmḷc Huyêzbdùn Thanh Đtbxoạo quả nhiêzbdun đqsshêzbdùu là kỳ côdyzeng tuỵêzbdụt thêzbdú, tuy khôdyzeng săpklj́c bén băpklj̀ng thâcncd̀n côdyzeng Ma giáo của ta, nhưacmlng hâcncḍu bình kéo dài thì thâcncḍt đqssháng sơhvhẉ”.

 

Quỷ Tiêzbdun Sinh chau mày, trong măpklj́t thoáng hiêzbdụn dị quang: “Là hăpklj́n? Làm sao ngài lại đqsshôdyzẹng thủ vơhvhẃi hăpklj́n...”.

 

Nói tơhvhẃi đqsshâcncdy, y nhưacml đqsshôdyzẹt nhiêzbdun nghĩ ra chuyêzbdụn gì đqsshó, lại nói tiêzbdúp: “Lẽ nào vì Thao Thiêzbdút?”.

 

Quỷ Vưacmlơhvhwng hưacml̀ môdyzẹt tiêzbdúng, khôdyzeng trả lơhvhẁi câcncdu hỏi của Quỷ Tiêzbdun Sinh, chỉ lạnh lùng đqssháp: “Tiêzbdủu tưacml̉ này tiêzbdùn bôdyzẹ nhanh ngoài sưacmĺc tưacmlơhvhw̉ng tưacmlơhvhẉng của ta, chỉ sơhvhẉ sau này... có thêzbdủ thành đqsshại họa cũng khôdyzeng chưacml̀ng”.

 

Quỷ Tiêzbdun Sinh nhìn Quỷ Vưacmlơhvhwng chăpkljm chú rôdyzèi dịch ánhh măpklj́t qua chôdyzẽ khác, châcncḍm rãi nói: “Trưacmlơhvhẃc măpklj́t quan trọng nhâcncd́t vâcncd̃n là Tưacmĺ Linh Huyêzbdút Trâcncḍn, nhưacml̃ng chuyêzbdụn khác miêzbdũn đqsshưacmlơhvhẉc thì cưacmĺ miêzbdũn đqsshi”.

 

Quỷ Vưacmlơhvhwng khẽ gâcncḍt đqsshâcncd̀u: “Khôdyzeng sai, ta biêzbdút phâcncdn biêzbdụt năpklj̣mg nhẹ. Chuyêzbdun này thì ngưacmlơhvhwi có thêzbdủ yêzbdun tâcncdm”.

 

Quỷ Tiêzbdun Sinh trâcncd̀m ngâcncdm giâcncdy lát rôdyzèi nói tiêzbdúp: “Có đqsshzbdùu vơhvhẃi đqsshạo hành cao thâcncdm mạt trăpklj́c hiêzbdụn nay của Quỷ Lêzbdụ, thêzbdum vào mâcncd́y ngày nưacml̃a linh lưacmḷc của Tưacmĺ Linh Huyêzbdút Trâcncḍn đqsshưacmlơhvhẉc tăpkljng cưacmlơhvhẁng, mùi máu tanh sẽ khó mà giâcncd́u nôdyzẻi hăpklj́n. Có hăpklj́n ơhvhw̉ đqsshâcncdy, e răpklj̀ng sẽ có thêzbdum nhưacml̃ng biêzbdún hóa mà chúng ta khôdyzeng thêzbdủ biêzbdút trưacmlơhvhẃc. Đtbxoêzbdủ tránh chuyêzbdụn ngoài ý muôdyzén, hay là ngài tìm môdyzẹt cơhvhẃ gì đqsshó, phái hăpklj́n ra ngoài thì hơhvhwn”.

 

Quỷ Vưacmlơhvhwng trâcncd̀m măpklj̣c môdyzẹt lát rôdyzèi nói: “Ngưacmlơhvhwi nói đqsshúng!”.

 

Nói đqsshoạn ôdyzeng ta tưacml̀ tưacml̀ chau mày, quay ngưacmlơhvhẁi, chăpklj́p tay châcncd̀m châcncḍm bưacmlơhvhẃc ra khỏi khu vưacmḷc Huyêzbdút Trì.

Nhìn bóng Quỷ Vưacmlơhvhwng khuâcncd́t dâcncd̀n, Quỷ Tiêzbdun Sinh mơhvhẃi châcncḍm rãi chuyêzbdủn thâcncdn, bưacmlơhvhẃc ra gâcncd̀n mép bình đqsshài, nhìn xuôdyzéng dưacmlơhvhẃi.

 

Chỉ thâcncd́y Thao Thiêzbdút vưacml̀a rôdyzèi còn câcncḍt lưacmḷc giãy dụa, cơhvhwdyzè nhưacml đqsshã bị Phục Long Đtbxoỉnh và Huyêzbdút Trì chêzbdú phục, dâcncd̀n dâcncd̀n mâcncd́t đqsshi năpkljng lưacmḷc kháng cưacmḷ, lúc này đqsshang năpklj̀m trong Huyêzbdút Trì, khôdyzeng ngưacml̀ng thơhvhw̉ hôdyzẻn hêzbdủn.

 

Nhìn cảnh tưacmlơhvhẉng này, Quỷ Tiêzbdun Sinh châcncḍm rãi câcncd́t lêzbdun môdyzẹt tiêzbdúng cưacmlơhvhẁi băpkljng lạnh và khôdyzeng mang theo bâcncd́t cưacmĺ săpklj́c thái tình cảm gì.

“Hăpklj́c hăpklj́c... Tu La Chi Môdyzen...”.

 

* * * * * *

 

Tiêzbdúng bưacmlơhvhẃc châcncdn vang lêzbdun ngoài thạch môdyzen, nghe râcncd́t gâcncd́p gáp, rõ ràng là có ngưacmlơhvhẁi đqsshang râcncd́t vôdyzẹi vã.

 

dyzẹt bóng ngưacmlơhvhẁi xuâcncd́t hiêzbdụn bêzbdun ngoài thạch thâcncd́t của Quỷ Lêzbdụ, quỳ môdyzẹt châcncdn xuôdyzéng, cao giọng nói: “Phó tôdyzeng chủ, Quỷ Vưacmlơhvhwng tôdyzeng chủ truyêzbdùn lêzbdụnh, mơhvhẁi ngài đqsshêzbdún găpklj̣p măpklj̣t”.

 

Thanh âcncdm râcncd́t vang, râcncd́t lơhvhẃn, đqsshêzbdún nôdyzẽi vang vọng âcncdm âcncdm trong thạch thâcncd́t mâcncd́y lưacmlơhvhẉt mơhvhẃi dưacmĺt, chỉ là khôdyzeng thâcncd́y có ai lêzbdun tiêzbdúng đqssháp lơhvhẁi.

 

Ngưacmlơhvhẁi kia ngâcncdy ra môdyzẹt lúc, nhưacmlng vâcncd̃n khôdyzeng dám ngâcncd̉ng đqsshâcncd̀u lêzbdun.

 

Trong  Quỷ Vưacmlơhvhwng Tôdyzeng, Quỷ Lêzbdụ xưacmla nay vâcncd̃n nôdyzẻi danh là sát tinh, giáo chúng thôdyzeng thưacmlơhvhẁng ít ngưacmlơhvhẁi dám tiêzbdúp câcncḍn hăpklj́n, vôdyzezbdũ vơhvhẃi hăpklj́n lại càng khôdyzeng phải nói tơhvhẃi.

 

Gã lâcncd́y hêzbdút can đqsshảm, lại cao giọng nhăpklj́c lại môdyzẹt lâcncd̀n, chỉ là vâcncd̃n khôdyzeng có ngưacmlơhvhẁi phản ưacmĺng. Lúc này gã mơhvhẃi dám ngâcncd̉ng đqsshâcncd̀u nhìn vào bêzbdun trong thạch thâcncd́t, chỉ thâcncd́y đqsshâcncḍp vào măpklj́t là môdyzẹt cảnh tưacmlơhvhẉng hôdyzẽn loạn, nhưacmlng khôdyzeng thâcncd́y bóng dáng Quỷ Lêzbdụ và con khỉ Tiêzbdủu Hôdyzei của hăpklj́n đqsshâcncdu.

 

Ngưacmlơhvhẁi kia thâcncd̀m kêzbduu khôdyzẻ, lăpklj́c lăpklj́c đqsshâcncd̀u, câcncd́t bưacmlơhvhẃc đqsshi ra ngoài.

 

* * * * * *

 

Lúc này Quỷ Lêzbdụ đqsshang đqsshi trêzbdun con đqsshưacmlơhvhẁng thôdyzeng đqsshạo dài thăpkljm thăpklj̉m của Quỷ Vưacmlơhvhwng Tôdyzeng, Tiêzbdủu Hôdyzei an nhiêzbdun tưacmḷ tại ngôdyzèi trêzbdun vai hăpklj́n. Ánh măpklj́t Quỷ Lêzbdụ nhìn chăpkljm chăpkljm vêzbdù phía trưacmlơhvhẃc, tuy khôdyzeng thâcncd́y tâcncḍn cùng của con đqsshưacmlơhvhẁng, nhưacmlng hăpklj́n biêzbdút râcncd́t rõ, thôdyzeng đqsshạo này sẽ đqsshêzbdún nơhvhwi ơhvhw̉ của Quỷ Vưacmlơhvhwng.

 

“Bâcncd́t kêzbdủ thêzbdú nào, ta cũng khôdyzeng thêzbdủ ơhvhw̉ đqsshâcncdy khôdyzeng làm gì đqsshưacmlơhvhẉc, phải khôdyzeng hả Tiêzbdủu Hôdyzei?”.

 

pklj́n lâcncd̉m bâcncd̉m tưacmḷ nói môdyzẹt mình, còn con khỉ Tiêzbdủu Hôdyzei cũng đqsshang ngâcncdy ngâcncdy xuâcncd́t thâcncd̀n, khôdyzeng hêzbdù chú ý đqsshêzbdún lơhvhẁi nói của chủ nhâcncdn.

 

Quỷ Lêzbdụ cũng chăpklj̉ng buôdyzèn đqsshêzbdủ ý, cưacmlơhvhẁi  khôdyzẻ môdyzẹt tiêzbdúng rôdyzèi nói tiêzbdúp: “Mâcncd́y lâcncd̀n rôdyzèi, lâcncd̀n nào cũng thâcncd́y có hy vọng, nhưacmlng đqsshêzbdún cuôdyzéi cùng cũng là côdyzeng côdyzéc, nhưacmlng chỉ câcncd̀n Bích Dao còn năpklj̀m đqsshó, ta cũng khôdyzeng thêzbdủ tuyêzbdụt vọng đqsshưacmlơhvhwc, phải khôdyzeng? Ta biêzbdút ngưacmlơhvhwi đqsshang lo lăpklj́ng đqsshzbdùu gì, đqsshưacml̀ng nôdyzen nóng, đqsshơhvhẉi ta tìm đqsshưacmlơhvhẉc cách chưacml̃a khỏi cho Bích Dao, tưacmḷ nhiêzbdun sẽ đqsshòi lại băpklj̀ng hưacml̃u cho ngưacmlơhvhwi”.

 

Đtbxoôdyzei tai Tiêzbdủu Hôdyzei bâcncd́t chơhvhẉt dưacmḷng lêzbdun, sau đqsshó kêzbduu liêzbdùn mâcncd́y tiêzbdúng chí chí, Quỷ Lêzbdụ khẽ mỉm cưacmlơhvhẁi, chỉ là nụ cưacmlơhvhẁi chỉ thoáng hiêzbdụn rôdyzèi lâcncḍp tưacmĺc biêzbdún mâcncd́t.

 

pklj́n đqsshưacmĺng bêzbdun ngoài của thạch thâcncd́t của Quỷ Vưacmlơhvhwng.

 

zbdun ngoài thạch thâcncd́t vang lêzbdun mâcncd́y thanh âcncdm có thêzbdủ nói là đqsshã quen thuôdyzẹc, Quỷ Vưacmlong ngôdyzèi ngay ngăpklj́n trêzbdun ghêzbdú, trong đqsshâcncd̀u khôdyzeng hiêzbdủu sao lại hiêzbdụn lêzbdun hình bóng của nưacml̃ nhi.

 

Thạch môdyzen đqsshã mơhvhw̉ ra, Quỷ Lêzbdụ xuâcncd́t hiêzbdụn,

 

“Ngưacmlơhvhwi đqsshêzbdún rôdyzèi hả?”. Quỷ Vưacmlơhvhwng châcncḍm rãi hỏi.

 

“Vâcncdng!”.Quỷ Lêzbdụ gâcncḍt đqsshâcncd̀u. Thanh âcncdm bình đqsshạm nhưacml chưacmla tưacml̀ng xảy ra chuyêzbdụn gì giưacml̃a hai ngưacmlơhvhẁi vâcncḍy.

 

Hai ngưacmlơhvhẁi đqsshàn ôdyzeng đqsshêzbdùu trâcncd̀m măpklj̣c khôdyzeng nói gì.

 

dyzẹt lúc lâcncdu sau, Quỷ Lêzbdụ mơhvhẃi nói: “Có môdyzẹt chuyêzbdụn, tôdyzei muôdyzén nói vơhvhẃi ôdyzeng”.

 

“Ngưacmlơhvhwi nói đqsshi!”.

 

Quỷ Lêzbdụ câcncd́t giọng đqsshêzbdùu đqsshêzbdùu: “Ôdhyxng đqsshã dâcncd̃n giáo chúng tơhvhẃi đqsshâcncdy, còn tôdyzei đqsshã mang Thao Thiêzbdút vêzbdù cho ôdyzeng, nêzbdúu gâcncd̀n đqsshâcncdy khôdyzeng còn chuyêzbdụn gì khác, tôdyzei muôdyzén ra ngoài môdyzẹt chuyêzbdún, xem thưacml̉ xem có cách gì cưacmĺu Bích Dao khôdyzeng?”.

 

Quỷ Vưacmlơhvhwng khẽ chau mày, liêzbdúc măpklj́t nhìn Quỷ Lêzbdụ, đqsshúng lúc này, chơhvhẉt nghe tiêzbdúng bưacmlơhvhẃc châcncdn gâcncd́p gáp vang lêzbdun, giáo chúng vưacml̀a phụ trách truyêzbdùn lêzbdụnh kia đqsshã quay lại, đqsshang đqsshịnh lêzbdun tiêzbdúng bâcncd̉m báo thì chơhvhẉt nghe thâcncd́y Quỷ Lêzbdụ cũng có măpklj̣t ơhvhw̉ đqsshó, nhâcncd́t thơhvhẁi khôdyzeng khỏi ngâcncd̉n ngưacmlơhvhẁi ra ngơhvhw ngác.

 

Quỷ Vưacmlơhvhwng khẽ xua tay môdyzẹt cái, ngưacmlơhvhẁi kia châcncd̀n chưacml̀ giâcncdy lát rôdyzèi khom ngưacmlơhvhẁi hành lêzbdũ, lăpklj̣ng lẽ đqsshi ra. Ánh măpklj́t Quỷ Vưacmlơhvhwng tưacml̀ tưacml̀ chuyêzbdủn qua phía Quỷ Lêzbdụ, hăpklj́n vâcncd̃n yêzbdun lăpklj̣ng đqsshưacmĺng đqsshó. Phóng măpklj́t nhìn khăpklj́p trêzbdun dưacmlơhvhẃi Ma giáo lúc này, bâcncd́t luâcncḍn là ai đqsshưacmĺng trưacmlơhvhẃc măpklj̣t Quỷ Vưacmlơhvhwng cũng phải sơhvhẉ hãi e dè, nhưacmlng chỉ có hăpklj́n là cơhvhwdyzè nhưacml chưacmla tưacml̀ng sơhvhẉ hãi.

 

Đtbxoâcncdy chính là nam tưacml̉ mà nưacml̃ nhi của ôdyzeng ta hêzbdút long hêzbdút dạ yêzbduu thưacmlơhvhwng sao?

 

“Ngưacmlơhvhwi đqsshi đqsshi!”.

 

Thanh âcncdm của Quỷ Vưacmlơhvhwng đqsshôdyzẹt nhiêzbdun nhưacml có thêzbdum mâcncd́y phâcncd̀n mêzbdụt mỏi.

 

Quỷ Lêzbdụ lăpklj̣ng lẽ gâcncḍt đqsshâcncd̀u, trâcncḍn đqsshâcncd́u pháp vưacml̀a rôdyzèi, tuy cả hai đqsshêzbdùu côdyzé giả bôdyzẹ nhưacml khôdyzeng có chuyêzbdụn gì, nhưacmlng râcncd́t rõ ràng, quan hêzbdụ vôdyzén đqsshã khôdyzeng thâcncdn thiêzbdút lăpklj́m của hai ngưacmlơhvhẁi, giơhvhẁ lại nhưacml lại càng cách xa thêzbdum môdyzẹt khoảng lơhvhẃn nưacml̃a.

 

pklj́n quay ngưacmlơhvhẁi đqsshi ra ngoài, chỉ là đqsshúng vào lúc hăpklj́n bưacmlơhvhẃc qua bâcncḍc tam câcncd́p, đqsshôdyzẹt nhiêzbdun lại khưacmḷng ngưacmlơhvhẁi lại. Môdyzẹt mùi vị kỳ dị khôdyzeng biêzbdút tưacml̀ đqsshâcncdu xôdyzẹc tơhvhẃi, giôdyzéng nhưacml đqsshôdyzẹt nhiêzbdun hăpklj́n bị rơhvhwi xuôdyzéng vưacmḷc sâcncdu vạn trưacmlơhvhẉng đqsshâcncd̀y máy tanh vâcncḍy, hôdyzecncd́p cũng khó khăpkljn, lại giôdyzéng nhưacmldyzẹt cơhvhwn sóng lơhvhẃn âcncḍp tơhvhẃi, máu tanh ngâcncḍp đqsshâcncd̀u, tiêzbdúng nưacmlơhvhẃc sôdyzei sùng sục vang lêzbdun bêzbdun tai nhưacmlcncd́m.

 

Quỷ Lêzbdụ biêzbdún săpklj́c.

 

Nhưacmlng mùi vị kỳ dị này giôdyzéng  nhưacml ảo ảnh vâcncḍy, trong nháy măpklj́t đqsshã tan biêzbdún hoàn toàn, xung quanh lại trơhvhw̉ nêzbdun yêzbdun tĩnh nhưacml thưacmlơhvhẁng.

Thanh âcncdm của Quỷ Vưacmlơhvhwng vang lêzbdun sau lưacmlng hăpklj́n, đqsshêzbdùu đqsshêzbdùu khôdyzeng có chút tình cảm: “Sao vâcncḍy?”.

 

Quỷ Lêzbdụ vâcncd̃n quay lưacmlng vơhvhẃi ôdyzeng ta, đqsshưacmĺng lăpklj̣ng hôdyzèi lâcncdu rôdyzèi đqssháp: “Khôdyzeng có gì”.

 

Nói dưacmĺt lơhvhẁi, liêzbdùn châcncḍm rãi bưacmlơhvhẃc đqsshi.

 

Thạch môdyzen tưacml̀ tưacml̀ đqsshóng lại sau lưacmlng hăpklj́n, khi hai cánh cưacml̉a đqsshá hoàn toàn khép kín lại, Quỷ Lêzbdụ đqsshôdyzẹt nhiêzbdun quay ngoăpklj́t ngưacmlơhvhẁi lại nhanh nhưacml chơhvhẃp, song mục sáng rưacmḷc tinh quang, nhìn chăpklj̀m chăpklj̀m vào thạch môdyzen của Quỷ Vưacmlơhvhwng, ánh măpklj́t hăpklj́n nhưacml thâcncdm trâcncd̀m, cơhvhwdyzè nhưacml đqsshang nghi hoăpklj̣c đqsshzbdùu gì đqsshó.

 

Còn ơhvhw̉ bêzbdun trong thạch thâcncd́t, Quỷ Vưacmlơhvhwng cũng nhìn chăpkljm chú vào thạch môdyzen hôdyzèi lâcncdu, măpklj̣t khôdyzeng chút biêzbdủu tình, dưacmlơhvhẁng nhưacml đqsshang suy nghĩ chuyêzbdụn gì, nhưacmlng cuôdyzéi cùng cũng lăpklj́c đqsshâcncd̀u, quay ngưacmlơhvhẁi đqsshi ra đqsshâcncd̀u bêzbdun kia của thạch thâcncd́t, vôdyzẽ vài cái vào tưacmlơhvhẁng. Chỉ trong giâcncdy lát, cả bưacmĺc tưacmlơhvhẁng giôdyzéng nhưacml đqsshưacmlơhvhẉc tạc tưacml̀ môdyzẹt tảng đqsshá lơhvhẃn đqsshôdyzẹt nhiêzbdun tách ra, đqsshêzbdủ lôdyzẹ môdyzẹt bí đqsshạo hẹp chỉ đqsshủ môdyzẹt ngưacmlơhvhẁi đqsshi, mùi máu tanh bôdyzéc lêzbdun nôdyzèng năpklj̣c.

 

Quỷ Vưacmlơhvhwng châcncḍm rãi bưacmlơhvhẃc vào, sau lưacmlng ôdyzeng ta, tưacmlơhvhẁng đqsshá tưacml̀ tưacml̀ đqsshóng lại.

 

* * * * * *

 

Trung thôdyzẻ, ơhvhw̉ môdyzẹt nơhvhwi nào đqsshó, cách Nam Cưacmlơhvhwng ngàn dăpklj̣m, khá gâcncd̀n Thanh Vâcncdn Sơhvhwn.

 

hvhwi này hoang sơhvhwn dã lãnh, khôdyzeng thâcncd́y bóng ngưacmlơhvhẁi, sơhvhwn mạch nhâcncd́p nhôdyze, còn có môdyzẹt con sôdyzeng lơhvhẃn cuôdyzèn cuôdyzẹn chảy qua.

 

zbdúu xét vêzbdù đqsshịa lý, dãy núi vôdyze danh này có thêzbdủ coi là thuôdyzẹc đqsshoạn đqsshdyzei của dãy Thanh Vâcncdn Son vĩ đqsshại, còn con sôdyzeng dài kia, cũng có thêzbdủ coi là môdyzẹt chi lưacmlu thuôdyzẹc thưacmlơhvhẉng du con sôdyzeng chảy qua ngoài thành Hà Dưacmlơhvhwng. Chỉ là nơhvhwi này dù sao cũgn cách ThanhVâcncdn Sơhvhwn môdyzẹt đqsshoạn đqsshưacmlơhvhẁng  khôdyzeng nhỏ, chỉ thâcncd́y mãnh thú âcncd̉n hiêzbdụn, lang hú hôdyzẻ gâcncd̀m, khôdyzeng thâcncd̉y nưacml̉a phâcncd̀n tiêzbdun khí linh tính gì hêzbdút.

 

Chỉ là nơhvhwi đqsshã bị thiêzbdun đqsshịa nhâcncdn gian lãng quyêzbdun này, hôdyzem nay đqsshã bị phá đqsshi sưacmḷ yêzbdun tĩnh vôdyzén có.

Hai bóng nhâcncdn ảnh lưacmlơhvhẃt qua khôdyzeng trung, ngưacmlơhvhẁi trưacmlơhvhẃc chạy, ngưacmlơhvhẁi sau đqsshdyzẻi. Phía trưacmlơhvhẃc là môdyzẹt bóng đqsshen, còn ngưacmlơhvhẁi phía sau thì phản quang lâcncd́p lánh, nhưacmlng đqsshêzbdùu nhanh nhưacml thiêzbdủm diêzbdụn. Hăpklj́c ảnh thoăpklj́t lêzbdun thoăpklj́t xuôdyzéng, đqsshôdyzẹt nhiêzbdun trâcncd̀m mình lao xuôdyzèng rưacml̀ng hoang, chạy ngang chạy dọc, cưacmḷc kỳ khéo léo, có đqsshzbdùu thâcncdn ảnh phía sau gã cũng thâcncd̀n thôdyzeng khôdyzeng kém, chỉ  thâcncd́y khẽ đqsshảo ngưacmlơhvhẁi môdyzẹt cái, đqsshã đqsshdyzẻi sát phía sau, khôdyzeng đqsshêzbdủ bị châcncḍm lại dù chỉ nưacml̉a phâcncd̀n, thâcncḍm chí còn rút ngăpklj́n lại khoảng cách nưacml̃a.

 

Đtbxoôdyzẹt nhiêzbdun bóng den phía trưacmlơhvhẃc dưacmlơhvhẁng nhưacml biêzbdút đqsshưacmlơhvhẉc tạm thơhvhẁi khôdyzeng thêzbdủ bỏ rơhvhwi đqsshưacmlơhvhẉc kẻ đqsshang truy đqsshdyzẻi phía sau, bèn bâcncd́t ngơhvhẁ khưacmḷng ngưacmlơhvhẁi lại, rôdyzèi cơhvhwdyzè nhưacml cùng môdyzẹt sát na đqsshó, gã đqsshã quay ngoăpklj́t ngưacmlơhvhẁi lại, hưacml̃u thủ vung lêzbdun liêzbdun đqsshzbdủm ra năpkljm cái.

 

Chỉ nghe tiêzbdúng “xì xì” vang lêzbdun, giưacml̃a hoang lâcncdm, dưacmlơhvhẃi ánh măpklj̣t trơhvhẁi bâcncd́t ngơhvhẁ xuâcncd́t hiêzbdụn năpkljm đqsshzbdủm âcncdm hỏa, bêzbdun trong ánh lưacml̉a còn âcncd̉n hiêzbdụn nhưacml̃ng bôdyzẹ khó lâcncdu đqssháng sơhvhẉ, cuôdyzèng phong nôdyzẻi lêzbdun, cuôdyzén vêzbdù phía thâcncdn ảnh đqsshang đqsshdyzẻi sát phía sau.

 

Bóng xám kia nháy măpklj́t đqsshã đqsshdyzẻi tơhvhẃi nơhvhwi, nhưacmlng cũng nói dưacml̀ng là dưacml̀ng, chỉ là y lúc này cũng đqsshang toàn thâcncd̀n tâcncḍp trung vào năpkljm ngọn âcncdm hỏa, hiêzbdủn nhiêzbdun là khôdyzeng dám coi thưacmlơhvhẁng. Trong giâcncdy lát, chỉ thâcncd́y trêzbdun tay bóng xám đqsshã có môdyzẹt trâcncḍn hàn quang lưacmlu chuyêzbdủn, đqsshã lâcncd́y ra môdyzẹt pháp bão hình ôdyzéng hai đqsshâcncd̀u săpklj́c nhọn, sáng long lanh nhưacml ngọc.

Pháp bảo này vưacml̀a xuâcncd́t hiêzbdụn, câcncdy cỏ và măpklj̣t đqsshâcncd́t xung quanh liêzbdùn bị phủ môdyzẹt lơhvhẃp sưacmlơhvhwng mơhvhẁ, nhiêzbdụt đqsshôdyzẹ cũng lâcncḍp tưacmĺc giảm xuôdyzéng. Chỉ thâcncd́y năpkljm đqsshzbdủm âcncdm hỏa lao tơhvhẃi nhưacml gió, pháp bảo của ngưacmlơhvhẁi áo xám xoay chuyêzbdủn giưacml̃a khôdyzeng trung, hút sạch tâcncd́t cả vào bêzbdun trong.

 

Trong nháy măpklj́t, lưacml̉a nhưacmlpklj̣p phải hàn băpkljng, năpkljm đqsshzbdủm âcncdm hỏa tưacml̀ tưacml̀ tôdyzéi dâcncd̀n rôdyzèi biêzbdún mâcncd́t.

 

pklj́c quang cũng tưacml̀ tưacml̀ tản đqsshi.

 

“Cưacml̉u Hàn Ngưacmlng Băpkljng Thích... quả nhiêzbdun lơhvhẉi hại!”.

 

Ngưacml̃ khí ngưacmlơhvhẁi áo đqsshen cơhvhwdyzè nhưacml cảm thán, cơhvhwdyzè nhưacml tán thưacmlơhvhw̉ng, nhưacmlng hoàn toàn khôdyzeng hêzbdù có vẻ tưacmĺc giâcncḍn hay lo lăpklj́ng gì.

 

Còn lão già áo xám đqsshưacmĺng trưacmlơhvhẃc măpklj̣t gã, chính là nhâcncdn vâcncḍt sôdyzé hai của Phâcncd̀n Hưacmlơhvhwng Côdyzéc, Thưacmlơhvhẉng Quan Sách, trong tay lão tưacmḷ nhiêzbdun chính là pháp bảo ngày đqsshó đqsshã tưacml̀ng khiêzbdún Cưacml̉u Vĩ Thiêzbdun Hôdyzè cũng phải côdyzé kỵ, Cưacml̉u Hàn Ngưacmlng Băpkljng Thích.

 

Thưacmlơhvhẉng Quan Sách cưacmlơhvhẁi khan hai tiêzbdúng rôdyzèi trâcncd̀m giọng nói: “Đtbxoưacmlơhvhẉc Vu Yêzbduu ngưacmlơhvhwi khen môdyzẹt câcncdu cũng thâcncḍt khôdyzeng dêzbdũ!”.

 

pklj́c y nhâcncdn kia chính là Vu Yêzbduu đqsshã sôdyzéng sót ơhvhw̉ Sâcncdn Ma Côdyzẻ Đtbxoôdyzẹng ngày âcncd́y, chỉ là khôdyzeng biêzbdút tại sao gã vơhvhẃi Thưacmlơhvhẉng Quan Sách lại truy đqsshdyzẻi nhau thêzbdú này thôdyzei.

 

Vu Yêzbduu đqsshưacmla măpklj́t nhìn Thưacmlơhvhẉng Quan Sách môdyzẹt lưacmlơhvhẉt, đqsshôdyzẹt nhiêzbdun trơhvhw̉ nêzbdun nhũn nhăpklj̣n: “Lão hưacml̃u, ta vơhvhẃi ngưacmlơhvhwi khôdyzeng phải chỉ có giao tình môdyzẹt hai ngày, tại sao ngưacmlơhvhwi cưacmĺ phải bưacmĺc ép ta thêzbdú?”.

 

Thưacmlơhvhẉng Quan Sách câcncd́t giọng đqsshêzbdùu đqsshêzbdùu đqssháp: “Mục đqsshích của ta thì đqsshã nói vơhvhẃi ngưacmlơhvhwi tưacml̀ lâcncdu rôdyzèi, khôdyzeng có ý gì khác, chỉ là côdyzéc chủ của chúng ta muôdyzén găpklj̣p các hạ, có chuyêzbdụn muôdyzén nói, vì vâcncḍy mơhvhẃi mơhvhẁi các hạ di bôdyzẹ đqsshêzbdún Phâcncd̀n Hưacmlơhvhwng Côdyzéc, chỉ đqsshơhvhwn giản vâcncḍy mà thôdyzei”.

 

Vu Yêzbduu lăpklj́c đqsshâcncd̀u cưacmlơhvhẁi khôdyzẻ: “Vị côdyzéc chủ sưacml huynh đqsshó của ngưacmlơhvhwi tâcncdm đqsshịa quá thâcncdm trâcncd̀m, tuy ta sôdyzéng trêzbdun đqsshơhvhẁi này đqsshã lâcncdu, nhưacmlng vâcncd̃n khôdyzeng bì vơhvhẃi y đqsshưacmlơhvhẉc. Thêzbdum nưacml̃a ý đqsshôdyzè của các ngưacmlơhvhwi khôdyzeng rõ ràng, có phải là vì bí mâcncḍt của Vu tôdyzẹc chúng ta khôdyzeng?”.

 

Thưacmlơhvhẉng Quan Sách hưacml̀ môdyzẹt tiêzbdúng: “Ngưacmlơhvhwi biêzbdút thì tôdyzét, ngày nay Nam Cưacmlơhvhwng hôdyzẽn loạn, ngũ tôdyzẹc phâcncdn tranh, đqsshang câcncd̀n Phâcncd̀n Hưacmlơhvhwng Côdyzéc xuâcncd́t diêzbdụn chủ trì đqsshại cục, huôdyzéng hôdyzè chúng ta cũng đqsshâcncdu có ác ý. Nói thêzbdú nào thì nói, chúng ta cũng tôdyzét hơhvhwn lũ yêzbduu thú cùng hung cưacmḷc ác âcncd́y nhiêzbdùu, khôdyzeng phải vâcncḍy sao?”.

 

Vu Yêzbduu nhìn lão chăpkljm chú, rôdyzèi nói: “Bí mâcncḍt vêzbdù Thiêzbdun Hỏa của Vu Tôdyzẹc, ta thưacmḷc sưacmḷ khôdyzeng biêzbdút, nêzbdúu lão băpklj̀ng hưacml̃u ngưacmlơhvhwi nêzbdủ tình quen biêzbdút lâcncdu năpkljm, thì hãy bỏ qua cho ta lâcncd̀n này đqsshi!”.

 

Thưacmlơhvhẉng Quan Sách lăpklj́c đqsshâcncd̀u: “Ta cũng thâcncdn bâcncd́t do kỷ”.

 

Nói dưacmĺt lơhvhẁi, Cưacml̉u Hàn Ngưacmlng Băpkljng Thích trong tay lão châcncd̀m châcncḍm hoa lêzbdun nưacml̉a vòng trêzbdun khôdyzeng, phát ra hàn khí nghi ngút, bưacmĺc vêzbdù phía Vu Yêzbduu.

 

Vu Yêzbduu đqsshưacmĺng yêzbdun bâcncd́t đqsshôdyzẹng, khôdyzeng biêzbdút có phải biêzbdút rõ mình khôdyzeng thêzbdủ thoát khỏi Thưacmlơhvhẉng Quan Sách, nêzbdun đqsshã bỏ cuôdyzẹc hay khôdyzeng, chỉ châcncḍm rãi nói: “Lão hưacml̃u, thêzbdú gian rôdyzẹng lơhvhẃn, mọi sưacmḷ biêzbdún áo vôdyze thưacmlơhvhẁng, ngày đqsshó ta khôdyzeng theo nưacmlơhvhwng nưacmlơhvhwng và đqsshại ca xuôdyzéng cưacml̉u tuyêzbdùn chính là vì muôdyzén nhâcncdn chưacmĺng năpkljm còn lại của mình đqsshêzbdún Trung thôdyzẻ đqsshêzbdủ xem thêzbdú gian, lẽ nào cả môdyzẹt chuyêzbdụn nhỏ này, ngưacmlơhvhwi cũng khôdyzeng cho ta cơhvhwdyzẹi hay sao?”.

 

Thưacmlơhvhẉng Quan Sách hưacml̀ lạnh môdyzẹt tiêzbdúng, rõ ràng là khôdyzeng hêzbdù tin lơhvhẁi Vu Yêzbduu, lúc này lão đqsshã bưacmĺc đqsshêzbdún chỉ còn cách Vu Yêzbduu chưacml̀ng ba thưacmlơhvhẃc, nhưacmlng bâcncd́t ngơhvhẁ lão lại biêzbdún săpklj́c, hai măpklj́t nhìn chăpklj̀m chăpklj̀m xuôdyzéng đqsshâcncd́t.

Chỉ thâcncd́y ánh măpklj̣t trơhvhẁi rưacmḷc rơhvhw̃, thâcncdn ảnh của Vu Yêzbduu đqsshôdyzẹt nhiêzbdun phiêzbduu phiêzbduu hôdyzét hôdyzét, khôdyzeng hêzbdù thâcncd́y bóng đqsshâcncdu, hơhvhwn nưacml̃a lại đqsshung đqsshưacmla theo gió, cơhvhwdyzè nhưacmldyzẹt bóng ma vâcncḍy.

 

Thưacmlơhvhẉng Quan Sách khẽ đqsshôdyzẹng thâcncdn mình, trong nháy măpklj́t đqsshã đqsshêzbdún trưacmlơhvhẃc măpklj̣t Vu Yêzbduu, Cưacml̉u Hàn Ngưacmlng Băpkljng Thích chém bôdyzẻ xuôdyzéng, môdyzẹt đqsshạo hàn quang rưacmḷc rơhvhw̃ chẻ dọc Vu Yêzbduu ra làm đqsshôdyzei, chỉ là hai nưacml̉a đqsshó, trong nháy măpklj́t đqsshã biêzbdún thành môdyzẹt làn khói đqsshen, biêzbdún mâcncd́t trong khôdyzeng khí.

 

Thưacmlơhvhẉng Quan Sách tưacmĺc giâcncḍn đqsshêzbdún đqsshôdyzẹ gưacmlơhvhwng măpklj̣t già nua trơhvhw̉ nêzbdun trăpklj́ng bêzbdụch nhưacmlhvhẁ giâcncd́y, tưacmḷ biêzbdút trong lúc sơhvhw ý đqsshã đqsshêzbdủ Vu Yêzbduu giỏ trò che măpklj́t, tưacmĺc giâcncḍn dâcncd̃m mạnh châcncdn môdyzẹt cái, tung mình bay lêzbdun khôdyzeng, nhìn quanh bôdyzén phía, chỉ thâcncd́y môdyzẹt đqsshạo hăpklj́c ảnh đqsshã bay vút đqsshi vêzbdù phía Băpklj́c, liêzbdùn lâcncḍp tưacmĺc hóa thành môdyzẹt bóng xám đqsshdyzẻi theo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.