Tru Tiên

Chương 220 : Huyết Trận

    trước sau   
   

H ôzrxd̀ Kỳ Phong, Quỷ Vưcokuơdlxpng Tôzrxdng tôzrxd̉ng đsybeàn.

Trêzcljn đsybeưcokuơdlxp̀ng Quỷ Lêzclj̣ chỉ thâspcḱy đsybeâspck̀u óc trôzrxd́ng rôzrxd̃ng, chỉ có thâspckn ánh mơdlxpzrxd̀ của nưcokũ tưcokú thâspck̀n bí kia lâspck̉n khuâspcḱt âspck̉n hiêzclj̣n trưcokuơdlxṕc mămksd́t hămksd́n, chỉ là, hămksd́n lại biêzclj́t râspcḱt rõ đsybeó chỉ là môzrxḍt ảo ảnh mà thôzrxdi.

           

Lẽ nào khôzrxdng phải?

           

Trong lúc hoang mang, hămksd́n mơdlxṕi phát hiêzclj̣n khôzrxdng biêzclj́t tưcokù lúc nào hămksd́n đsybeã rơdlxp̀i khỏi thạch thâspcḱt của mình, cưcokủa đsybeá đsybeã mơdlxp̉ rôzrxḍng, tưcokù bêzcljn ngoài nhìn vào, vâspck̃n có thêzclj̉ thâspcḱy bêzcljn trong hôzrxd̃n loạn tơdlxpi bơdlxp̀i, đsybeâspcky chính là kêzclj́t quả của trưcokuơdlxp̀ng đsybeâspcḱu pháp khi nãy của hămksd́n vơdlxṕi Quỷ Vưcokuơdlxpng khi nãy.

           

mksd́n nhìn đsybeôzrxd́ng bưcokùa bôzrxḍn đsybeó, trâspck̀m mămksḍc râspcḱt lâspcku, châspcḳm rãi bưcokuơdlxṕc vào, tìm môzrxḍt chiêzclj́c ghêzclj́ còn nguyêzcljn vẹn ngôzrxd̀i xuôzrxd́ng bêzcljn cạnh chiêzclj́c bàn vơdlxp̃ nát, ngâspck̉n ngơdlxp xuâspcḱt thâspck̀n.

           

Tiêzclj̉u Hôzrxdi ơdlxp̉ bêzcljn cạnh chạy tơdlxṕi, hình nhưcokuspckm trạng vâspck̃n râspcḱt u ám, chămksd̉ng nói tiêzclj́ng nào bò lêzcljn vai Quỷ Lêzclj̣ ngôzrxd̀i xuôzrxd́ng, sau đsybeó cũng ngâspck̉n ngơdlxp xuâspcḱt thâspck̀n.

           

Có lẽ nó đsybeang lo lămksd́ng cho Thao Thiêzclj́t.

           

zrxḍt ngưcokuơdlxp̀i môzrxḍt khỉ, cưcokú ngôzrxd̀i nhưcokuspcḳy hôzrxd̀i lâspcku, khôzrxdng nói tiêzclj́ng nào, khôzrxdng khí trong thạch thâspcḱt trơdlxp̉  nêzcljn nămksḍng nêzclj̀ dị thưcokuơdlxp̀ng. Cuôzrxd́i cùng, đsybeôzrxḍt nhiêzcljn Quỷ Lêzclj̣ khẽ đsybeôzrxḍng thâspckn mình, sau đsybeó đsybeưcokua tay ra kéo Tiêzclj̉u Hôzrxdi xuôzrxd́ng, đsybeưcokua ra trưcokuơdlxṕc mămksd́t.

           

Ba con mămksd́t của Tiêzclj̉u Hôzrxdi cùng hâspcḱp háy, nhìn chămksd̀m chămksd̀m vào Quỷ Lêzclj̣.

           

Quỷ Lêzclj̣ thâspcḱp giọng nói: “Tiêzclj̉u Hôzrxdi, ngưcokuơdlxpi nói ta phải làm sao?”.




           

Tiêzclj̉u Hôzrxdi khôzrxdng nói tiêzclj́ng nào, chỉ nhìn hămksd́n.

           

Quỷ Lêzclj̣ hình nhưcoku cũng khôzrxdng đsybeêzclj̉ ý xem nó có trả lơdlxp̀i hay khôzrxdng, chỉ lâspck̀m bâspck̀m nói môzrxḍt mình: “Con đsybeưcokuơdlxp̀ng này, ta làm sao mơdlxṕi đsybei tiêzclj́p đsybeưcokuơdlxp̣c...”.

 

* * * * * *

           

Trung sơdlxpn bâspcḱt trí tuêzclj́ nguyêzclj̣t, quang âspckm nhưcoku thủy tiêzclju thêzclj̣.

           

zrxḍt nơdlxpi âspck̉n mâspcḳt nhâspcḱt ơdlxp̉ lưcokung chưcokùng núi Hôzrxd̀ Kỳ Sơdlxpn, bêzcljn trong Huyêzclj́t Trì khôzrxd̉ng lôzrxd̀, mùi máu tanh bôzrxd́c lêzcljn nôzrxd̀ng nămksḍc, nơdlxpi này tôzrxd̀n tại trong môzrxḍt góc nào đsybeó mà thêzclj́ nhâspckn đsybeã quêzcljn lãng, khôzrxdng ai biêzclj́t đsybeưcokuơdlxp̣c.

           

cokụ nhiêzcljn, ngoại trưcokù hai ngưcokuơdlxp̀i, Quỷ Vưcokuơdlxpng và Quỷ Tiêzcljn Sinh.

 

zcljn trong Huyêzclj́t Trì khôzrxd̉ng lôzrxd̀ vâspck̃n nhưcoku trưcokuơdlxṕc, cơdlxp thêzclj̉ linh thú bị câspck̀m giưcokũ trong làn máu, chỉ có đsybezclj̀u ngoại trưcokù Quỳ Ngưcokuu, Hoàng Đvphrzclj̉u, lúc này bêzcljn trong Huyêzclj́t Trì còn có thêzcljm hai bóng thâspckn ảnh nưcokũa, môzrxḍt là Thao Thiêzclj́t đsybeang giãy dụa nhưcokung khôzrxdng thêzclj̉ thoát đsybeưcokuơdlxp̣c, môzrxḍt bóng nưcokũa, là môzrxḍt quái thú to lơdlxṕn dị thưcokuơdlxp̀ng, đsybeâspck̀u giôzrxd́ng nhưcoku loài rôzrxd̀ng trong thuyêzclj̀n thuyêzclj́t, thâspckn thêzclj̉ còn lơdlxṕn hơdlxpn Quỳ Ngưcokuu gâspcḱp bôzrxḍi, bơdlxp̉i vì nó bị làn nưcokuơdlxṕc máu che khuâspcḱt, nêzcljn hình dáng cụ thêzclj̉ khôzrxdng thêzclj̉ nhìn rõ đsybeưcokuơdlxp̣c là, nhưcokung tưcokù phâspck̀n cơdlxp thêzclj̉ trôzrxd̀i lêzcljn mămksḍt nưcokuơdlxṕc của nó, có thêzclj̉ đsybeoán đsybedlxp̣c đsybeâspcky chính là ma thú trong truyêzclj̀n thuyêzclj́t của ma giáo: Chúc Long.

 

Quỳ Ngưcokuu và Hoàng Đvphrzclj̉u bị câspck̀m giưcokũ đsybeã lâspcku, nêzcljn sơdlxṕm đsybeã chỉ còn thoi thóp thơdlxp̉, khôzrxdng thêzclj̉ phâspcḱn châspcḱn tinh thâspck̀n lêzcljn đsybeưcokuơdlxp̣c, Chúc Long xem ra cũng đsybeã gục, khôzrxdng còn chút sinh khí. Duy chỉ có Thao Thiêzclj́t là vưcokùa mơdlxṕi bị bămksd́t, tinh thâspck̀n lưcokục khí đsybeêzclj̀u còn đsybeâspck̀y đsybeủ,khôzrxdng ngưcokùng gâspck̀m lêzcljn nhưcokũng tiêzclj́ng phâspck̃n nôzrxḍ, làm huyêzclj́t thủy xung quanh khôzrxdng ngưcokùng sôzrxdi lêzcljn sùng sục, rõ ràng là nó đsybeang vôzrxd cùng cămksdm phâspck̃n.

 

Chỉ là bêzcljn trong Huyêzclj́t Tri, dưcokuơdlxp̀ng nhưcoku có môzrxḍt sưcokúc mạnh dị thưcokuơdlxp̀ng gì đsybeó, chămksd̉ng nhưcokũng câspck̀m giưcokũ đsybeưcokuơdlxp̣c ba con dị thú kia, mà cả Thao Thiêzclj́t cũng khôzrxdng thoát ra đsybeưcokuơdlxp̣c, chỉ biêzclj́t gâspck̀m lêzcljn mà khôzrxdng thêzclj̉ làm gì. Ngoài ra, bêzcljn trêzcljn Huyêzclj́t Trì, so vơdlxṕi khi trưcokuơdlxṕc, đsybeã có thêzcljm môzrxḍt dị tưcokuơdlxp̣ng.

 

 Đvphró là chiêzclj́c Phục Long Đvphrỉnh thâspck̀n bí côzrxd̉ quái có tưcokù thơdlxp̀i thưcokuơdlxp̣ng côzrxd̉, lúc này đsybeang bay lưcokuơdlxp̣n trêzcljn kkhôzrxdng, cách mămksḍt Huyêzclj́t Trì chưcokùng nămksdm trưcokuơdlxp̣ng, tưcokù thâspckn đsybeỉnh đsybeêzclj́n bôzrxd́n chiêzclj́c châspckn đsybeỉnh đsybeêzclj̀u phát ra môzrxḍt thưcokú ánh sáng kỳ dị nưcokủa tím nưcokủa đsybeỏ, chiêzclj́u xuôzrxd́ng thâspckn thêzclj̉ bôzrxd́n con dị thú, tưcokù xa xa nhìn tơdlxṕi, có thêzclj̉ nhìn thâspcḱy bêzcljn trong bôzrxd́n đsybeạo hào quang giôzrxd́ng nhưcoku thưcokục thêzclj̉, đsybeang có tưcokùng đsybeạo linh lưcokục nhưcoku âspck̉n nhưcoku hiêzclj̣n đsybeang bị hút ra tưcokù thâspckn thêzclj̉ dị thú, bay vào bêzcljn trong Phục Long Đvphrỉnh.

 

Mà vì khôzrxdng ngưcokùng hâspcḱp thu linh lưcokục vôzrxd cùng vôzrxdspcḳn của bôzrxd́n dị thú, nhưcokũng đsybeưcokuơdlxp̀ng nét thôzrxdzclj̣ch trêzcljn Phục Long Đvphrỉnh cũng tưcokù tưcokù thay đsybeôzrxd̉i, cả thâspckn đsybeỉnh bôzrxd́c hơdlxpi mù mịt, màu sămksd́c xỉn xỉn vôzrxd́n có tưcokù tưcokù biêzclj́n mâspcḱt, thay thêzclj́ bơdlxp̉i môzrxḍt màu sáng trong nhưcoku ngọc.

 

Thoạt nhìn, ngưcokuơdlxp̀i ta còn tưcokuơdlxp̉ng rămksd̀ng đsybeâspcky là thánh vâspcḳt tiêzcljn gia trong truyêzclj̀n thuyêzclj́t, siêzclju phàm tháot tục, so vơdlxṕi Huyêzclj́t Trì đsybeâspck̀y máu tanh bêzcljn dưcokuơdlxṕi thâspcḳt hoàn toàn khôzrxdng tưcokuơdlxpng xưcokúng.

 

Chỉ là bêzcljn trong lơdlxṕp tiêzcljn khí đsybeó, lại còn có môzrxḍt chôzrxd̃ quái dị, đsybeó chính là nhưcokũng đsybeôzrxd̀ hình thâspck̀n bí khămksd́c trêzcljn thâspckn đsybeỉnh, bôzrxd́n đsybeôzrxd̀ hình quái thú lúc ám lúc minh, tâspcḱm kính lơdlxṕn tưcokuơdlxp̣ng trưcokung cho Phục Long Đvphrỉnh cũng tưcokù tưcokù bién ảo, chỉ có phâspck̀n cao nhâspcḱt của đsybeôzrxd̀ hình, gưcokuơdlxpng mămksḍt hung dưcokũ đsybeó, là đsybeỏ rưcokục nhưcoku máu, phảng phâspcḱn nhưcoku đsybeang tham lam hút lâspcḱy sưcokúc mạnh đsybeêzclj̉ sôzrxd́ng lại vâspcḳy.




 

Trêzcljn bình đsybeài cách đsybeó khôzrxdng xa, Quỷ Vưcokuơdlxpng và Quỷ Tiêzcljn sinh đsybeang đsybeưcokúng sánh vai.

 

Quỷ Tiêzcljn Sinh toàn thâspckn vâspcḳn hămksd́c y, giôzrxd́ng nhưcokuzrxḍt cái bóng bị đsybeêzcljm tôzrxd́i che phủ vâspcḳy, cho dù là đsybeưcokúng trưcokuơdlxṕc mămksḍt y, cũng khó mà nhìn rõ.

Lúc này, y đsybeang nói vơdlxṕi Quỷ Vưcokuơdlxpng bămksd̀ng thưcokú giọng thâspcḱp trâspck̀m khàn khàn của mình: “Khôzrxdng sai, bêzcljn trêzcljn Phục Long Đvphrỉnh quả nhiêzcljn có khămksd́c chuyêzclj̣n này, Tưcokú Linh tụ lại, hôzrxd̃n đsybeôzrxḍn sơdlxp khai. Lúc này Tưcokú Linh Huyêzclj́t Trâspcḳn đsybeã thành, giơdlxp̀ chỉ còn chơdlxp̀ bảy bảy bôzrxd́n chín ngày cho Phục Long Đvphrỉnh hoàn toàn hút hêzclj́t linh lưcokục của Tưcokú Linh thú, sưcokúc mạnh hôzrxd̃n đsybeôzrxḍn sẽ có thêzclj̉ khai thiêzcljn bích đsybeịa, mơdlxp̉ ra Tu La Chi Môzrxdn, nhưcokuspcḳy tôzrxdng chủ có thêzclj̉ có đsybeưcokuơdlxp̣c thâspck̀n uy vôzrxd thưcokuơdlxp̣ng trong thiêzcljn đsybeịa, khôzrxdng còn đsybeịch thủ nưcokũa”.

 

mksd́c mămksḍt Quỷ Vưcokuơdlxpng đsybeỏ hôzrxd̀ng, song mục lâspcḱp lánh dị quang, nhìn chămksd̀m chămksd̀m vào Phục Long Đvphrỉnh, vẻ hưcokung phâspcḱn lôzrxḍ rõ ra ngoài, khôzrxdng hiêzclj̉u sao đsybeôzrxḍt nhiêzcljn ôzrxdng ta lại ngưcokủa mămksḍt cưcokuơdlxp̀i lêzcljn môzrxḍt tràng dài.

 

Tiêzclj́ng cưcokuơdlxp̀i của ôzrxdng ta đsybeâspck̀y sưcokụ cuôzrxd̀ng vọng và kiêzclju ngạo, phảng phâspcḱt nhưcoku đsybeã là quâspckn lâspckm thiêzcljn hạ, chỉ là tiêzclj́ng cưcokuơdlxp̀i cuôzrxd̀ng vọng này mơdlxṕi vang lêzcljn thì đsybeã đsybeôzrxḍt nhiêzcljn ngưcokung lại, Quỷ Vưcokuơdlxpng chau mày, khẽ đsybeămksḍt tay lêzcljn tâspckm khâspck̉u, sămksd́c mămksḍt chơdlxp̣t trơdlxp̉ nêzcljn trămksd́ng bêzclj̣ch.

Nhưcokung chỉ chôzrxd́c lá sau, đsybeã thâspcḱy kim khí thoáng hiêzclj̣n trêzcljn gưcokuơdlxpng mămksḍt ôzrxdng ta, khôzrxdng bao lâspcku thì đsybeã khôzrxdi phục lại vẻ bình thưcokuơdlxp̀ng.

 

Quỷ Tiêzcljn Sinh đsybeưcokúng môzrxḍt bêzcljn, nhìn thâspcḱy nhưcokuspcḳy, cũng khôzrxdng khỏi ngâspck̉n ngưcokuơdlxp̀i kinh ngạc hỏi: “Tôzrxdng chủ đsybeã đsybeôzrxḍng thủ vơdlxṕi ai? Kẻ nào lại có đsybeạo hành nhưcokuspcḳy?”.

 

Quỷ Vưcokuơdlxpng hít sâspcku vào môzrxḍt hơdlxpi, sămksd́c mămksḍt đsybeã trơdlxp̉ lại hoàn toàn bình thưcokuơdlxp̀ng, y nhămksd́m mămksd́t lại rôzrxd̀i tưcokù tưcokù mơdlxp̉ ra, xạ ra nhưcokũng tia bămksdng lạnh, rít giọng nói: “Đvphrại Phàm Bát Nhã và Thái Cưcokục Huyêzclj̀n Thanh Đvphrạo quả nhiêzcljn đsybeêzclj̀u là kỳ côzrxdng tuỵêzclj̣t thêzclj́, tuy khôzrxdng sămksd́c bén bămksd̀ng thâspck̀n côzrxdng Ma giáo của ta, nhưcokung hâspcḳu bình kéo dài thì thâspcḳt đsybeáng sơdlxp̣”.

 

Quỷ Tiêzcljn Sinh chau mày, trong mămksd́t thoáng hiêzclj̣n dị quang: “Là hămksd́n? Làm sao ngài lại đsybeôzrxḍng thủ vơdlxṕi hămksd́n...”.

 

Nói tơdlxṕi đsybeâspcky, y nhưcoku đsybeôzrxḍt nhiêzcljn nghĩ ra chuyêzclj̣n gì đsybeó, lại nói tiêzclj́p: “Lẽ nào vì Thao Thiêzclj́t?”.

 

Quỷ Vưcokuơdlxpng hưcokù môzrxḍt tiêzclj́ng, khôzrxdng trả lơdlxp̀i câspcku hỏi của Quỷ Tiêzcljn Sinh, chỉ lạnh lùng đsybeáp: “Tiêzclj̉u tưcokủ này tiêzclj̀n bôzrxḍ nhanh ngoài sưcokúc tưcokuơdlxp̉ng tưcokuơdlxp̣ng của ta, chỉ sơdlxp̣ sau này... có thêzclj̉ thành đsybeại họa cũng khôzrxdng chưcokùng”.

 

Quỷ Tiêzcljn Sinh nhìn Quỷ Vưcokuơdlxpng chămksdm chú rôzrxd̀i dịch ánhh mămksd́t qua chôzrxd̃ khác, châspcḳm rãi nói: “Trưcokuơdlxṕc mămksd́t quan trọng nhâspcḱt vâspck̃n là Tưcokú Linh Huyêzclj́t Trâspcḳn, nhưcokũng chuyêzclj̣n khác miêzclj̃n đsybeưcokuơdlxp̣c thì cưcokú miêzclj̃n đsybei”.

 

Quỷ Vưcokuơdlxpng khẽ gâspcḳt đsybeâspck̀u: “Khôzrxdng sai, ta biêzclj́t phâspckn biêzclj̣t nămksḍmg nhẹ. Chuyêzcljn này thì ngưcokuơdlxpi có thêzclj̉ yêzcljn tâspckm”.

 

Quỷ Tiêzcljn Sinh trâspck̀m ngâspckm giâspcky lát rôzrxd̀i nói tiêzclj́p: “Có đsybezclj̀u vơdlxṕi đsybeạo hành cao thâspckm mạt trămksd́c hiêzclj̣n nay của Quỷ Lêzclj̣, thêzcljm vào mâspcḱy ngày nưcokũa linh lưcokục của Tưcokú Linh Huyêzclj́t Trâspcḳn đsybeưcokuơdlxp̣c tămksdng cưcokuơdlxp̀ng, mùi máu tanh sẽ khó mà giâspcḱu nôzrxd̉i hămksd́n. Có hămksd́n ơdlxp̉ đsybeâspcky, e rămksd̀ng sẽ có thêzcljm nhưcokũng biêzclj́n hóa mà chúng ta khôzrxdng thêzclj̉ biêzclj́t trưcokuơdlxṕc. Đvphrêzclj̉ tránh chuyêzclj̣n ngoài ý muôzrxd́n, hay là ngài tìm môzrxḍt cơdlxṕ gì đsybeó, phái hămksd́n ra ngoài thì hơdlxpn”.

 

Quỷ Vưcokuơdlxpng trâspck̀m mămksḍc môzrxḍt lát rôzrxd̀i nói: “Ngưcokuơdlxpi nói đsybeúng!”.

 

Nói đsybeoạn ôzrxdng ta tưcokù tưcokù chau mày, quay ngưcokuơdlxp̀i, chămksd́p tay châspck̀m châspcḳm bưcokuơdlxṕc ra khỏi khu vưcokục Huyêzclj́t Trì.

Nhìn bóng Quỷ Vưcokuơdlxpng khuâspcḱt dâspck̀n, Quỷ Tiêzcljn Sinh mơdlxṕi châspcḳm rãi chuyêzclj̉n thâspckn, bưcokuơdlxṕc ra gâspck̀n mép bình đsybeài, nhìn xuôzrxd́ng dưcokuơdlxṕi.

 

Chỉ thâspcḱy Thao Thiêzclj́t vưcokùa rôzrxd̀i còn câspcḳt lưcokục giãy dụa, cơdlxpzrxd̀ nhưcoku đsybeã bị Phục Long Đvphrỉnh và Huyêzclj́t Trì chêzclj́ phục, dâspck̀n dâspck̀n mâspcḱt đsybei nămksdng lưcokục kháng cưcokụ, lúc này đsybeang nămksd̀m trong Huyêzclj́t Trì, khôzrxdng ngưcokùng thơdlxp̉ hôzrxd̉n hêzclj̉n.

 

Nhìn cảnh tưcokuơdlxp̣ng này, Quỷ Tiêzcljn Sinh châspcḳm rãi câspcḱt lêzcljn môzrxḍt tiêzclj́ng cưcokuơdlxp̀i bămksdng lạnh và khôzrxdng mang theo bâspcḱt cưcokú sămksd́c thái tình cảm gì.

“Hămksd́c hămksd́c... Tu La Chi Môzrxdn...”.

 

* * * * * *

 

Tiêzclj́ng bưcokuơdlxṕc châspckn vang lêzcljn ngoài thạch môzrxdn, nghe râspcḱt gâspcḱp gáp, rõ ràng là có ngưcokuơdlxp̀i đsybeang râspcḱt vôzrxḍi vã.

 

zrxḍt bóng ngưcokuơdlxp̀i xuâspcḱt hiêzclj̣n bêzcljn ngoài thạch thâspcḱt của Quỷ Lêzclj̣, quỳ môzrxḍt châspckn xuôzrxd́ng, cao giọng nói: “Phó tôzrxdng chủ, Quỷ Vưcokuơdlxpng tôzrxdng chủ truyêzclj̀n lêzclj̣nh, mơdlxp̀i ngài đsybeêzclj́n gămksḍp mămksḍt”.

 

Thanh âspckm râspcḱt vang, râspcḱt lơdlxṕn, đsybeêzclj́n nôzrxd̃i vang vọng âspckm âspckm trong thạch thâspcḱt mâspcḱy lưcokuơdlxp̣t mơdlxṕi dưcokút, chỉ là khôzrxdng thâspcḱy có ai lêzcljn tiêzclj́ng đsybeáp lơdlxp̀i.

 

Ngưcokuơdlxp̀i kia ngâspcky ra môzrxḍt lúc, nhưcokung vâspck̃n khôzrxdng dám ngâspck̉ng đsybeâspck̀u lêzcljn.

 

Trong  Quỷ Vưcokuơdlxpng Tôzrxdng, Quỷ Lêzclj̣ xưcokua nay vâspck̃n nôzrxd̉i danh là sát tinh, giáo chúng thôzrxdng thưcokuơdlxp̀ng ít ngưcokuơdlxp̀i dám tiêzclj́p câspcḳn hămksd́n, vôzrxdzclj̃ vơdlxṕi hămksd́n lại càng khôzrxdng phải nói tơdlxṕi.

 

Gã lâspcḱy hêzclj́t can đsybeảm, lại cao giọng nhămksd́c lại môzrxḍt lâspck̀n, chỉ là vâspck̃n khôzrxdng có ngưcokuơdlxp̀i phản ưcokúng. Lúc này gã mơdlxṕi dám ngâspck̉ng đsybeâspck̀u nhìn vào bêzcljn trong thạch thâspcḱt, chỉ thâspcḱy đsybeâspcḳp vào mămksd́t là môzrxḍt cảnh tưcokuơdlxp̣ng hôzrxd̃n loạn, nhưcokung khôzrxdng thâspcḱy bóng dáng Quỷ Lêzclj̣ và con khỉ Tiêzclj̉u Hôzrxdi của hămksd́n đsybeâspcku.

 

Ngưcokuơdlxp̀i kia thâspck̀m kêzclju khôzrxd̉, lămksd́c lămksd́c đsybeâspck̀u, câspcḱt bưcokuơdlxṕc đsybei ra ngoài.

 

* * * * * *

 

Lúc này Quỷ Lêzclj̣ đsybeang đsybei trêzcljn con đsybeưcokuơdlxp̀ng thôzrxdng đsybeạo dài thămksdm thămksd̉m của Quỷ Vưcokuơdlxpng Tôzrxdng, Tiêzclj̉u Hôzrxdi an nhiêzcljn tưcokụ tại ngôzrxd̀i trêzcljn vai hămksd́n. Ánh mămksd́t Quỷ Lêzclj̣ nhìn chămksdm chămksdm vêzclj̀ phía trưcokuơdlxṕc, tuy khôzrxdng thâspcḱy tâspcḳn cùng của con đsybeưcokuơdlxp̀ng, nhưcokung hămksd́n biêzclj́t râspcḱt rõ, thôzrxdng đsybeạo này sẽ đsybeêzclj́n nơdlxpi ơdlxp̉ của Quỷ Vưcokuơdlxpng.

 

“Bâspcḱt kêzclj̉ thêzclj́ nào, ta cũng khôzrxdng thêzclj̉ ơdlxp̉ đsybeâspcky khôzrxdng làm gì đsybeưcokuơdlxp̣c, phải khôzrxdng hả Tiêzclj̉u Hôzrxdi?”.

 

mksd́n lâspck̉m bâspck̉m tưcokụ nói môzrxḍt mình, còn con khỉ Tiêzclj̉u Hôzrxdi cũng đsybeang ngâspcky ngâspcky xuâspcḱt thâspck̀n, khôzrxdng hêzclj̀ chú ý đsybeêzclj́n lơdlxp̀i nói của chủ nhâspckn.

 

Quỷ Lêzclj̣ cũng chămksd̉ng buôzrxd̀n đsybeêzclj̉ ý, cưcokuơdlxp̀i  khôzrxd̉ môzrxḍt tiêzclj́ng rôzrxd̀i nói tiêzclj́p: “Mâspcḱy lâspck̀n rôzrxd̀i, lâspck̀n nào cũng thâspcḱy có hy vọng, nhưcokung đsybeêzclj́n cuôzrxd́i cùng cũng là côzrxdng côzrxd́c, nhưcokung chỉ câspck̀n Bích Dao còn nămksd̀m đsybeó, ta cũng khôzrxdng thêzclj̉ tuyêzclj̣t vọng đsybeưcokuơdlxpc, phải khôzrxdng? Ta biêzclj́t ngưcokuơdlxpi đsybeang lo lămksd́ng đsybezclj̀u gì, đsybeưcokùng nôzrxdn nóng, đsybeơdlxp̣i ta tìm đsybeưcokuơdlxp̣c cách chưcokũa khỏi cho Bích Dao, tưcokụ nhiêzcljn sẽ đsybeòi lại bămksd̀ng hưcokũu cho ngưcokuơdlxpi”.

 

Đvphrôzrxdi tai Tiêzclj̉u Hôzrxdi bâspcḱt chơdlxp̣t dưcokụng lêzcljn, sau đsybeó kêzclju liêzclj̀n mâspcḱy tiêzclj́ng chí chí, Quỷ Lêzclj̣ khẽ mỉm cưcokuơdlxp̀i, chỉ là nụ cưcokuơdlxp̀i chỉ thoáng hiêzclj̣n rôzrxd̀i lâspcḳp tưcokúc biêzclj́n mâspcḱt.

 

mksd́n đsybeưcokúng bêzcljn ngoài của thạch thâspcḱt của Quỷ Vưcokuơdlxpng.

 

zcljn ngoài thạch thâspcḱt vang lêzcljn mâspcḱy thanh âspckm có thêzclj̉ nói là đsybeã quen thuôzrxḍc, Quỷ Vưcokuong ngôzrxd̀i ngay ngămksd́n trêzcljn ghêzclj́, trong đsybeâspck̀u khôzrxdng hiêzclj̉u sao lại hiêzclj̣n lêzcljn hình bóng của nưcokũ nhi.

 

Thạch môzrxdn đsybeã mơdlxp̉ ra, Quỷ Lêzclj̣ xuâspcḱt hiêzclj̣n,

 

“Ngưcokuơdlxpi đsybeêzclj́n rôzrxd̀i hả?”. Quỷ Vưcokuơdlxpng châspcḳm rãi hỏi.

 

“Vâspckng!”.Quỷ Lêzclj̣ gâspcḳt đsybeâspck̀u. Thanh âspckm bình đsybeạm nhưcoku chưcokua tưcokùng xảy ra chuyêzclj̣n gì giưcokũa hai ngưcokuơdlxp̀i vâspcḳy.

 

Hai ngưcokuơdlxp̀i đsybeàn ôzrxdng đsybeêzclj̀u trâspck̀m mămksḍc khôzrxdng nói gì.

 

zrxḍt lúc lâspcku sau, Quỷ Lêzclj̣ mơdlxṕi nói: “Có môzrxḍt chuyêzclj̣n, tôzrxdi muôzrxd́n nói vơdlxṕi ôzrxdng”.

 

“Ngưcokuơdlxpi nói đsybei!”.

 

Quỷ Lêzclj̣ câspcḱt giọng đsybeêzclj̀u đsybeêzclj̀u: “Ôepncng đsybeã dâspck̃n giáo chúng tơdlxṕi đsybeâspcky, còn tôzrxdi đsybeã mang Thao Thiêzclj́t vêzclj̀ cho ôzrxdng, nêzclj́u gâspck̀n đsybeâspcky khôzrxdng còn chuyêzclj̣n gì khác, tôzrxdi muôzrxd́n ra ngoài môzrxḍt chuyêzclj́n, xem thưcokủ xem có cách gì cưcokúu Bích Dao khôzrxdng?”.

 

Quỷ Vưcokuơdlxpng khẽ chau mày, liêzclj́c mămksd́t nhìn Quỷ Lêzclj̣, đsybeúng lúc này, chơdlxp̣t nghe tiêzclj́ng bưcokuơdlxṕc châspckn gâspcḱp gáp vang lêzcljn, giáo chúng vưcokùa phụ trách truyêzclj̀n lêzclj̣nh kia đsybeã quay lại, đsybeang đsybeịnh lêzcljn tiêzclj́ng bâspck̉m báo thì chơdlxp̣t nghe thâspcḱy Quỷ Lêzclj̣ cũng có mămksḍt ơdlxp̉ đsybeó, nhâspcḱt thơdlxp̀i khôzrxdng khỏi ngâspck̉n ngưcokuơdlxp̀i ra ngơdlxp ngác.

 

Quỷ Vưcokuơdlxpng khẽ xua tay môzrxḍt cái, ngưcokuơdlxp̀i kia châspck̀n chưcokù giâspcky lát rôzrxd̀i khom ngưcokuơdlxp̀i hành lêzclj̃, lămksḍng lẽ đsybei ra. Ánh mămksd́t Quỷ Vưcokuơdlxpng tưcokù tưcokù chuyêzclj̉n qua phía Quỷ Lêzclj̣, hămksd́n vâspck̃n yêzcljn lămksḍng đsybeưcokúng đsybeó. Phóng mămksd́t nhìn khămksd́p trêzcljn dưcokuơdlxṕi Ma giáo lúc này, bâspcḱt luâspcḳn là ai đsybeưcokúng trưcokuơdlxṕc mămksḍt Quỷ Vưcokuơdlxpng cũng phải sơdlxp̣ hãi e dè, nhưcokung chỉ có hămksd́n là cơdlxpzrxd̀ nhưcoku chưcokua tưcokùng sơdlxp̣ hãi.

 

Đvphrâspcky chính là nam tưcokủ mà nưcokũ nhi của ôzrxdng ta hêzclj́t long hêzclj́t dạ yêzclju thưcokuơdlxpng sao?

 

“Ngưcokuơdlxpi đsybei đsybei!”.

 

Thanh âspckm của Quỷ Vưcokuơdlxpng đsybeôzrxḍt nhiêzcljn nhưcoku có thêzcljm mâspcḱy phâspck̀n mêzclj̣t mỏi.

 

Quỷ Lêzclj̣ lămksḍng lẽ gâspcḳt đsybeâspck̀u, trâspcḳn đsybeâspcḱu pháp vưcokùa rôzrxd̀i, tuy cả hai đsybeêzclj̀u côzrxd́ giả bôzrxḍ nhưcoku khôzrxdng có chuyêzclj̣n gì, nhưcokung râspcḱt rõ ràng, quan hêzclj̣ vôzrxd́n đsybeã khôzrxdng thâspckn thiêzclj́t lămksd́m của hai ngưcokuơdlxp̀i, giơdlxp̀ lại nhưcoku lại càng cách xa thêzcljm môzrxḍt khoảng lơdlxṕn nưcokũa.

 

mksd́n quay ngưcokuơdlxp̀i đsybei ra ngoài, chỉ là đsybeúng vào lúc hămksd́n bưcokuơdlxṕc qua bâspcḳc tam câspcḱp, đsybeôzrxḍt nhiêzcljn lại khưcokụng ngưcokuơdlxp̀i lại. Môzrxḍt mùi vị kỳ dị khôzrxdng biêzclj́t tưcokù đsybeâspcku xôzrxḍc tơdlxṕi, giôzrxd́ng nhưcoku đsybeôzrxḍt nhiêzcljn hămksd́n bị rơdlxpi xuôzrxd́ng vưcokục sâspcku vạn trưcokuơdlxp̣ng đsybeâspck̀y máy tanh vâspcḳy, hôzrxdspcḱp cũng khó khămksdn, lại giôzrxd́ng nhưcokuzrxḍt cơdlxpn sóng lơdlxṕn âspcḳp tơdlxṕi, máu tanh ngâspcḳp đsybeâspck̀u, tiêzclj́ng nưcokuơdlxṕc sôzrxdi sùng sục vang lêzcljn bêzcljn tai nhưcokuspcḱm.

 

Quỷ Lêzclj̣ biêzclj́n sămksd́c.

 

Nhưcokung mùi vị kỳ dị này giôzrxd́ng  nhưcoku ảo ảnh vâspcḳy, trong nháy mămksd́t đsybeã tan biêzclj́n hoàn toàn, xung quanh lại trơdlxp̉ nêzcljn yêzcljn tĩnh nhưcoku thưcokuơdlxp̀ng.

Thanh âspckm của Quỷ Vưcokuơdlxpng vang lêzcljn sau lưcokung hămksd́n, đsybeêzclj̀u đsybeêzclj̀u khôzrxdng có chút tình cảm: “Sao vâspcḳy?”.

 

Quỷ Lêzclj̣ vâspck̃n quay lưcokung vơdlxṕi ôzrxdng ta, đsybeưcokúng lămksḍng hôzrxd̀i lâspcku rôzrxd̀i đsybeáp: “Khôzrxdng có gì”.

 

Nói dưcokút lơdlxp̀i, liêzclj̀n châspcḳm rãi bưcokuơdlxṕc đsybei.

 

Thạch môzrxdn tưcokù tưcokù đsybeóng lại sau lưcokung hămksd́n, khi hai cánh cưcokủa đsybeá hoàn toàn khép kín lại, Quỷ Lêzclj̣ đsybeôzrxḍt nhiêzcljn quay ngoămksd́t ngưcokuơdlxp̀i lại nhanh nhưcoku chơdlxṕp, song mục sáng rưcokục tinh quang, nhìn chămksd̀m chămksd̀m vào thạch môzrxdn của Quỷ Vưcokuơdlxpng, ánh mămksd́t hămksd́n nhưcoku thâspckm trâspck̀m, cơdlxpzrxd̀ nhưcoku đsybeang nghi hoămksḍc đsybezclj̀u gì đsybeó.

 

Còn ơdlxp̉ bêzcljn trong thạch thâspcḱt, Quỷ Vưcokuơdlxpng cũng nhìn chămksdm chú vào thạch môzrxdn hôzrxd̀i lâspcku, mămksḍt khôzrxdng chút biêzclj̉u tình, dưcokuơdlxp̀ng nhưcoku đsybeang suy nghĩ chuyêzclj̣n gì, nhưcokung cuôzrxd́i cùng cũng lămksd́c đsybeâspck̀u, quay ngưcokuơdlxp̀i đsybei ra đsybeâspck̀u bêzcljn kia của thạch thâspcḱt, vôzrxd̃ vài cái vào tưcokuơdlxp̀ng. Chỉ trong giâspcky lát, cả bưcokúc tưcokuơdlxp̀ng giôzrxd́ng nhưcoku đsybeưcokuơdlxp̣c tạc tưcokù môzrxḍt tảng đsybeá lơdlxṕn đsybeôzrxḍt nhiêzcljn tách ra, đsybeêzclj̉ lôzrxḍ môzrxḍt bí đsybeạo hẹp chỉ đsybeủ môzrxḍt ngưcokuơdlxp̀i đsybei, mùi máu tanh bôzrxd́c lêzcljn nôzrxd̀ng nămksḍc.

 

Quỷ Vưcokuơdlxpng châspcḳm rãi bưcokuơdlxṕc vào, sau lưcokung ôzrxdng ta, tưcokuơdlxp̀ng đsybeá tưcokù tưcokù đsybeóng lại.

 

* * * * * *

 

Trung thôzrxd̉, ơdlxp̉ môzrxḍt nơdlxpi nào đsybeó, cách Nam Cưcokuơdlxpng ngàn dămksḍm, khá gâspck̀n Thanh Vâspckn Sơdlxpn.

 

dlxpi này hoang sơdlxpn dã lãnh, khôzrxdng thâspcḱy bóng ngưcokuơdlxp̀i, sơdlxpn mạch nhâspcḱp nhôzrxd, còn có môzrxḍt con sôzrxdng lơdlxṕn cuôzrxd̀n cuôzrxḍn chảy qua.

 

zclj́u xét vêzclj̀ đsybeịa lý, dãy núi vôzrxd danh này có thêzclj̉ coi là thuôzrxḍc đsybeoạn đsybezrxdi của dãy Thanh Vâspckn Son vĩ đsybeại, còn con sôzrxdng dài kia, cũng có thêzclj̉ coi là môzrxḍt chi lưcokuu thuôzrxḍc thưcokuơdlxp̣ng du con sôzrxdng chảy qua ngoài thành Hà Dưcokuơdlxpng. Chỉ là nơdlxpi này dù sao cũgn cách ThanhVâspckn Sơdlxpn môzrxḍt đsybeoạn đsybeưcokuơdlxp̀ng  khôzrxdng nhỏ, chỉ thâspcḱy mãnh thú âspck̉n hiêzclj̣n, lang hú hôzrxd̉ gâspck̀m, khôzrxdng thâspck̉y nưcokủa phâspck̀n tiêzcljn khí linh tính gì hêzclj́t.

 

Chỉ là nơdlxpi đsybeã bị thiêzcljn đsybeịa nhâspckn gian lãng quyêzcljn này, hôzrxdm nay đsybeã bị phá đsybei sưcokụ yêzcljn tĩnh vôzrxd́n có.

Hai bóng nhâspckn ảnh lưcokuơdlxṕt qua khôzrxdng trung, ngưcokuơdlxp̀i trưcokuơdlxṕc chạy, ngưcokuơdlxp̀i sau đsybezrxd̉i. Phía trưcokuơdlxṕc là môzrxḍt bóng đsybeen, còn ngưcokuơdlxp̀i phía sau thì phản quang lâspcḱp lánh, nhưcokung đsybeêzclj̀u nhanh nhưcoku thiêzclj̉m diêzclj̣n. Hămksd́c ảnh thoămksd́t lêzcljn thoămksd́t xuôzrxd́ng, đsybeôzrxḍt nhiêzcljn trâspck̀m mình lao xuôzrxd̀ng rưcokùng hoang, chạy ngang chạy dọc, cưcokục kỳ khéo léo, có đsybezclj̀u thâspckn ảnh phía sau gã cũng thâspck̀n thôzrxdng khôzrxdng kém, chỉ  thâspcḱy khẽ đsybeảo ngưcokuơdlxp̀i môzrxḍt cái, đsybeã đsybezrxd̉i sát phía sau, khôzrxdng đsybeêzclj̉ bị châspcḳm lại dù chỉ nưcokủa phâspck̀n, thâspcḳm chí còn rút ngămksd́n lại khoảng cách nưcokũa.

 

Đvphrôzrxḍt nhiêzcljn bóng den phía trưcokuơdlxṕc dưcokuơdlxp̀ng nhưcoku biêzclj́t đsybeưcokuơdlxp̣c tạm thơdlxp̀i khôzrxdng thêzclj̉ bỏ rơdlxpi đsybeưcokuơdlxp̣c kẻ đsybeang truy đsybezrxd̉i phía sau, bèn bâspcḱt ngơdlxp̀ khưcokụng ngưcokuơdlxp̀i lại, rôzrxd̀i cơdlxpzrxd̀ nhưcoku cùng môzrxḍt sát na đsybeó, gã đsybeã quay ngoămksd́t ngưcokuơdlxp̀i lại, hưcokũu thủ vung lêzcljn liêzcljn đsybezclj̉m ra nămksdm cái.

 

Chỉ nghe tiêzclj́ng “xì xì” vang lêzcljn, giưcokũa hoang lâspckm, dưcokuơdlxṕi ánh mămksḍt trơdlxp̀i bâspcḱt ngơdlxp̀ xuâspcḱt hiêzclj̣n nămksdm đsybezclj̉m âspckm hỏa, bêzcljn trong ánh lưcokủa còn âspck̉n hiêzclj̣n nhưcokũng bôzrxḍ khó lâspcku đsybeáng sơdlxp̣, cuôzrxd̀ng phong nôzrxd̉i lêzcljn, cuôzrxd́n vêzclj̀ phía thâspckn ảnh đsybeang đsybezrxd̉i sát phía sau.

 

Bóng xám kia nháy mămksd́t đsybeã đsybezrxd̉i tơdlxṕi nơdlxpi, nhưcokung cũng nói dưcokùng là dưcokùng, chỉ là y lúc này cũng đsybeang toàn thâspck̀n tâspcḳp trung vào nămksdm ngọn âspckm hỏa, hiêzclj̉n nhiêzcljn là khôzrxdng dám coi thưcokuơdlxp̀ng. Trong giâspcky lát, chỉ thâspcḱy trêzcljn tay bóng xám đsybeã có môzrxḍt trâspcḳn hàn quang lưcokuu chuyêzclj̉n, đsybeã lâspcḱy ra môzrxḍt pháp bão hình ôzrxd́ng hai đsybeâspck̀u sămksd́c nhọn, sáng long lanh nhưcoku ngọc.

Pháp bảo này vưcokùa xuâspcḱt hiêzclj̣n, câspcky cỏ và mămksḍt đsybeâspcḱt xung quanh liêzclj̀n bị phủ môzrxḍt lơdlxṕp sưcokuơdlxpng mơdlxp̀, nhiêzclj̣t đsybeôzrxḍ cũng lâspcḳp tưcokúc giảm xuôzrxd́ng. Chỉ thâspcḱy nămksdm đsybezclj̉m âspckm hỏa lao tơdlxṕi nhưcoku gió, pháp bảo của ngưcokuơdlxp̀i áo xám xoay chuyêzclj̉n giưcokũa khôzrxdng trung, hút sạch tâspcḱt cả vào bêzcljn trong.

 

Trong nháy mămksd́t, lưcokủa nhưcokumksḍp phải hàn bămksdng, nămksdm đsybezclj̉m âspckm hỏa tưcokù tưcokù tôzrxd́i dâspck̀n rôzrxd̀i biêzclj́n mâspcḱt.

 

mksd́c quang cũng tưcokù tưcokù tản đsybei.

 

“Cưcokủu Hàn Ngưcokung Bămksdng Thích... quả nhiêzcljn lơdlxp̣i hại!”.

 

Ngưcokũ khí ngưcokuơdlxp̀i áo đsybeen cơdlxpzrxd̀ nhưcoku cảm thán, cơdlxpzrxd̀ nhưcoku tán thưcokuơdlxp̉ng, nhưcokung hoàn toàn khôzrxdng hêzclj̀ có vẻ tưcokúc giâspcḳn hay lo lămksd́ng gì.

 

Còn lão già áo xám đsybeưcokúng trưcokuơdlxṕc mămksḍt gã, chính là nhâspckn vâspcḳt sôzrxd́ hai của Phâspck̀n Hưcokuơdlxpng Côzrxd́c, Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách, trong tay lão tưcokụ nhiêzcljn chính là pháp bảo ngày đsybeó đsybeã tưcokùng khiêzclj́n Cưcokủu Vĩ Thiêzcljn Hôzrxd̀ cũng phải côzrxd́ kỵ, Cưcokủu Hàn Ngưcokung Bămksdng Thích.

 

Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách cưcokuơdlxp̀i khan hai tiêzclj́ng rôzrxd̀i trâspck̀m giọng nói: “Đvphrưcokuơdlxp̣c Vu Yêzclju ngưcokuơdlxpi khen môzrxḍt câspcku cũng thâspcḳt khôzrxdng dêzclj̃!”.

 

mksd́c y nhâspckn kia chính là Vu Yêzclju đsybeã sôzrxd́ng sót ơdlxp̉ Sâspckn Ma Côzrxd̉ Đvphrôzrxḍng ngày âspcḱy, chỉ là khôzrxdng biêzclj́t tại sao gã vơdlxṕi Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách lại truy đsybezrxd̉i nhau thêzclj́ này thôzrxdi.

 

Vu Yêzclju đsybeưcokua mămksd́t nhìn Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách môzrxḍt lưcokuơdlxp̣t, đsybeôzrxḍt nhiêzcljn trơdlxp̉ nêzcljn nhũn nhămksḍn: “Lão hưcokũu, ta vơdlxṕi ngưcokuơdlxpi khôzrxdng phải chỉ có giao tình môzrxḍt hai ngày, tại sao ngưcokuơdlxpi cưcokú phải bưcokúc ép ta thêzclj́?”.

 

Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách câspcḱt giọng đsybeêzclj̀u đsybeêzclj̀u đsybeáp: “Mục đsybeích của ta thì đsybeã nói vơdlxṕi ngưcokuơdlxpi tưcokù lâspcku rôzrxd̀i, khôzrxdng có ý gì khác, chỉ là côzrxd́c chủ của chúng ta muôzrxd́n gămksḍp các hạ, có chuyêzclj̣n muôzrxd́n nói, vì vâspcḳy mơdlxṕi mơdlxp̀i các hạ di bôzrxḍ đsybeêzclj́n Phâspck̀n Hưcokuơdlxpng Côzrxd́c, chỉ đsybeơdlxpn giản vâspcḳy mà thôzrxdi”.

 

Vu Yêzclju lămksd́c đsybeâspck̀u cưcokuơdlxp̀i khôzrxd̉: “Vị côzrxd́c chủ sưcoku huynh đsybeó của ngưcokuơdlxpi tâspckm đsybeịa quá thâspckm trâspck̀m, tuy ta sôzrxd́ng trêzcljn đsybeơdlxp̀i này đsybeã lâspcku, nhưcokung vâspck̃n khôzrxdng bì vơdlxṕi y đsybeưcokuơdlxp̣c. Thêzcljm nưcokũa ý đsybeôzrxd̀ của các ngưcokuơdlxpi khôzrxdng rõ ràng, có phải là vì bí mâspcḳt của Vu tôzrxḍc chúng ta khôzrxdng?”.

 

Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách hưcokù môzrxḍt tiêzclj́ng: “Ngưcokuơdlxpi biêzclj́t thì tôzrxd́t, ngày nay Nam Cưcokuơdlxpng hôzrxd̃n loạn, ngũ tôzrxḍc phâspckn tranh, đsybeang câspck̀n Phâspck̀n Hưcokuơdlxpng Côzrxd́c xuâspcḱt diêzclj̣n chủ trì đsybeại cục, huôzrxd́ng hôzrxd̀ chúng ta cũng đsybeâspcku có ác ý. Nói thêzclj́ nào thì nói, chúng ta cũng tôzrxd́t hơdlxpn lũ yêzclju thú cùng hung cưcokục ác âspcḱy nhiêzclj̀u, khôzrxdng phải vâspcḳy sao?”.

 

Vu Yêzclju nhìn lão chămksdm chú, rôzrxd̀i nói: “Bí mâspcḳt vêzclj̀ Thiêzcljn Hỏa của Vu Tôzrxḍc, ta thưcokục sưcokụ khôzrxdng biêzclj́t, nêzclj́u lão bămksd̀ng hưcokũu ngưcokuơdlxpi nêzclj̉ tình quen biêzclj́t lâspcku nămksdm, thì hãy bỏ qua cho ta lâspck̀n này đsybei!”.

 

Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách lămksd́c đsybeâspck̀u: “Ta cũng thâspckn bâspcḱt do kỷ”.

 

Nói dưcokút lơdlxp̀i, Cưcokủu Hàn Ngưcokung Bămksdng Thích trong tay lão châspck̀m châspcḳm hoa lêzcljn nưcokủa vòng trêzcljn khôzrxdng, phát ra hàn khí nghi ngút, bưcokúc vêzclj̀ phía Vu Yêzclju.

 

Vu Yêzclju đsybeưcokúng yêzcljn bâspcḱt đsybeôzrxḍng, khôzrxdng biêzclj́t có phải biêzclj́t rõ mình khôzrxdng thêzclj̉ thoát khỏi Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách, nêzcljn đsybeã bỏ cuôzrxḍc hay khôzrxdng, chỉ châspcḳm rãi nói: “Lão hưcokũu, thêzclj́ gian rôzrxḍng lơdlxṕn, mọi sưcokụ biêzclj́n áo vôzrxd thưcokuơdlxp̀ng, ngày đsybeó ta khôzrxdng theo nưcokuơdlxpng nưcokuơdlxpng và đsybeại ca xuôzrxd́ng cưcokủu tuyêzclj̀n chính là vì muôzrxd́n nhâspckn chưcokúng nămksdm còn lại của mình đsybeêzclj́n Trung thôzrxd̉ đsybeêzclj̉ xem thêzclj́ gian, lẽ nào cả môzrxḍt chuyêzclj̣n nhỏ này, ngưcokuơdlxpi cũng khôzrxdng cho ta cơdlxpzrxḍi hay sao?”.

 

Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách hưcokù lạnh môzrxḍt tiêzclj́ng, rõ ràng là khôzrxdng hêzclj̀ tin lơdlxp̀i Vu Yêzclju, lúc này lão đsybeã bưcokúc đsybeêzclj́n chỉ còn cách Vu Yêzclju chưcokùng ba thưcokuơdlxṕc, nhưcokung bâspcḱt ngơdlxp̀ lão lại biêzclj́n sămksd́c, hai mămksd́t nhìn chămksd̀m chămksd̀m xuôzrxd́ng đsybeâspcḱt.

Chỉ thâspcḱy ánh mămksḍt trơdlxp̀i rưcokục rơdlxp̃, thâspckn ảnh của Vu Yêzclju đsybeôzrxḍt nhiêzcljn phiêzclju phiêzclju hôzrxd́t hôzrxd́t, khôzrxdng hêzclj̀ thâspcḱy bóng đsybeâspcku, hơdlxpn nưcokũa lại đsybeung đsybeưcokua theo gió, cơdlxpzrxd̀ nhưcokuzrxḍt bóng ma vâspcḳy.

 

Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách khẽ đsybeôzrxḍng thâspckn mình, trong nháy mămksd́t đsybeã đsybeêzclj́n trưcokuơdlxṕc mămksḍt Vu Yêzclju, Cưcokủu Hàn Ngưcokung Bămksdng Thích chém bôzrxd̉ xuôzrxd́ng, môzrxḍt đsybeạo hàn quang rưcokục rơdlxp̃ chẻ dọc Vu Yêzclju ra làm đsybeôzrxdi, chỉ là hai nưcokủa đsybeó, trong nháy mămksd́t đsybeã biêzclj́n thành môzrxḍt làn khói đsybeen, biêzclj́n mâspcḱt trong khôzrxdng khí.

 

Thưcokuơdlxp̣ng Quan Sách tưcokúc giâspcḳn đsybeêzclj́n đsybeôzrxḍ gưcokuơdlxpng mămksḍt già nua trơdlxp̉ nêzcljn trămksd́ng bêzclj̣ch nhưcokudlxp̀ giâspcḱy, tưcokụ biêzclj́t trong lúc sơdlxp ý đsybeã đsybeêzclj̉ Vu Yêzclju giỏ trò che mămksd́t, tưcokúc giâspcḳn dâspck̃m mạnh châspckn môzrxḍt cái, tung mình bay lêzcljn khôzrxdng, nhìn quanh bôzrxd́n phía, chỉ thâspcḱy môzrxḍt đsybeạo hămksd́c ảnh đsybeã bay vút đsybei vêzclj̀ phía Bămksd́c, liêzclj̀n lâspcḳp tưcokúc hóa thành môzrxḍt bóng xám đsybezrxd̉i theo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.