Tru Tiên

Chương 211 : Truy Trục

    trước sau   
   

L úc này, nét măfqtạt Kim Bình Nhi tỏ ra vôtnoa cùng mêevsx̣t nhọc, nhưkmdfkmdf̀a trải qua môtnoạt trâkmdf̣n đvdhmại chiêevsx́n, bôtnoạ dạng sưkmdf́c cùng lưkmdf̣c kiêevsx̣t, tuy vâkmdf̣y, khi đvdhmôtnoái diêevsx̣n vơdmmh́i nhưkmdf̃ng đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ chính đvdhmạo này, Kim Bình Nhi vâkmdf̃n đvdhmêevsx̉ lôtnoạ vẻ tưkmdfơdmmhi tăfqtán khiêevsx́n ngưkmdfơdmmh̀i ta hôtnoàn xiêevsxu phách lạc, trong bóng tôtnoái, trôtnoang nàng thâkmdf̣t đvdhmáng yêevsxu.

           

“Tưkmdf̣ nhiêevsxn là ta rôtnoài, vị côtnoang tưkmdf̉ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác này, sao thêevsx́, chúng ta chăfqtảng qua găfqtạp nhau có mâkmdf́y lâkmdf̀n, chàng lại dùng dăfqtàng mãi khôtnoang quêevsxn ta vâkmdf̣y à?”.

           

Lý Tuâkmdfn đvdhmỏ măfqtạt, lùi môtnoạt bưkmdfơdmmh́c, tưkmdf́c giâkmdf̣n nói: “Ai mà dùng dăfqtàng khôtnoang quêevsxn nhà ngưkmdfơdmmhi, ả yêevsxu nưkmdf̃ này trưkmdfơdmmh́c đvdhmâkmdfy đvdhmã hại chêevsx́t sưkmdf muôtnoại Yêevsxn Hôtnoàng của ta, ta đvdhmang muôtnoán tìm ngưkmdfơdmmhi đvdhmòi nơdmmḥ máu đvdhmâkmdfy”.




           

Nói đvdhmoạn, Lý Tuâkmdfn phâkmdf̉y tay, thâkmdfn hình nhưkmdf chơdmmh́p đvdhmã lưkmdfơdmmh́t vêevsx̀ phía Kim Bình Nhi, Tăfqtang Thưkmdf Thưkmdf ơdmmh̉ phía sau chau mày, đvdhmịnh nói lại thôtnoai, đvdhmám đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác bêevsxn cạnh trù trưkmdf̀ giâkmdfy lát, trong tiêevsx́ng hôtnoa hoán, cũng nhao nhao nhào lêevsxn theo, thanh thêevsx́ râkmdf́t vang dôtnoại.

           

Kim Bình Nhi hưkmdf̀ mũi, măfqtát thoáng qua môtnoạt tia nhạo báng, chỉ có đvdhmevsx̀u kẻ thù nhưkmdfkmdf̣y cùng ào lêevsxn môtnoạt lúc, mình lúc này toàn thâkmdfn rã rơdmmh̀i, nàng tưkmdf̣ nhiêevsxn khôtnoang thêevsx̉ câkmdf̣y sưkmdf́c tưkmdfơdmmhng đvdhmâkmdf́u đvdhmưkmdfơdmmḥc. Khuôtnoan măfqtạt yêevsxu kiêevsx̀u của nàng vụt lưkmdfơdmmh́t qua môtnoạt tia cưkmdf́ng cỏi, tưkmdf̣a nhưkmdf hạ quyêevsx́t tâkmdfm, nàng hôtnoa khẽ, cạnh tay phải vụt bưkmdf̀ng ánh tím, sát khí đvdhmại thịnh.

           

Lý Tuâkmdfn đvdhmã giao thủ vơdmmh́i Kim Bình Nhi vài lâkmdf̀n, biêevsx́t rõ yêevsxu nưkmdf̃ Ma giáo này lơdmmḥi hại, lâkmdf̣p tưkmdf́c vôtnoại vàng lưkmdfu tâkmdfm giơdmmh́i bị, tưkmdf̣ dưkmdfng phát hiêevsx̣n ra sau lưkmdfng mình có tiêevsx́ng gió xào xạc, hoá ra các sưkmdf đvdhmêevsx̣ đvdhmang lũ lưkmdfơdmmḥt lao lêevsxn, Lý Tuâkmdfn kinh hãi vôtnoa cùng, vôtnoại vàng thét bảo ngưkmdf̀ng lại. Mọi ngưkmdfơdmmh̀i sưkmdf̃ng sơdmmh̀, ùn ùn dưkmdf̀ng bưkmdfơdmmh́c, nhưkmdfng đvdhmúng vào lúc hơdmmhi hơdmmhi hôtnoãn loạn âkmdf́y, nơdmmhi Kim Bình Nhi đvdhmang đvdhmưkmdf́ng bùng phát tưkmdf̉ quang, nhưkmdftnoạt  ngọn lưkmdf̉a màu tím ngùn ngụt lao đvdhmêevsx́n, Lý Tuâkmdfn hét to, chăfqtán trưkmdfơdmmh́c măfqtạt mọi ngưkmdfơdmmh̀i, tiêevsxn kiêevsx́m trong tay bâkmdf̣t lêevsxn, chăfqtạn luôtnoàng tưkmdf̉ mang nó lại.

           

Pháp thuâkmdf̣t trôtnoang thì uy lưkmdf̣c vôtnoa tỉ, mà lúc ngăfqtan chăfqtạn, Lý Tuâkmdfn đvdhmôtnoạt nhiêevsxn chau mày sưkmdf̉ng sôtnoát, uy lưkmdf̣c dưkmdf̣ liêevsx̣u lúc đvdhmâkmdf̀u vưkmdf̀a đvdhmụng vào đvdhmã rách tã nhưkmdftnoạt tơdmmh̀ giâkmdf́y, pháp thuâkmdf̣t trôtnoang thì mạnh mẽ mà chơdmmh́p măfqtát đvdhmã tiêevsxu tan, sau luôtnoàng tưkmdf̉ quang, thâkmdfn hình Kim Bình Nhi khôtnoang biêevsx́t vì sao đvdhmã tan biêevsx́n.

           

Lý Tuâkmdfn măfqtạt tái xanh, hăfqtàn học thét: “Yêevsxu nưkmdf̃ giảo hoạt, lại măfqtác lưkmdf̀a ả rôtnoài, mau đvdhmtnoải theo”.

           

Nói đvdhmoạn, y dâkmdf̃n đvdhmâkmdf̀u, sau lưkmdfng bọn đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác tâkmdf́t nhiêevsxn lũ lưkmdfơdmmḥt chạy theo, Tăfqtang Thưkmdf Thưkmdf há môtnoàm, toan nói gì đvdhmó, nhưkmdfng thâkmdf́y bóng ngưkmdfơdmmh̀i liêevsxn tục nháng đvdhmôtnoạng, đvdhmành bâkmdf́t lưkmdf̣c lăfqtác đvdhmâkmdf̀u, câkmdf̉n thâkmdf̣n nhìn bôtnoán xung quanh, rôtnoài tưkmdf̀ tôtnoán đvdhmi theo.

           

Lý Tuâkmdfn vôtnoa cùng phâkmdf̃n hâkmdf̣n Kim Bình Nhi, môtnoạt mưkmdf̣c truy tìm khăfqtang khăfqtang khôtnoang chịu buôtnoang tha. Kỳ thưkmdf̣c vơdmmh́i bản lĩnh đvdhmạo hạnh của Kim Bình Nhi, nêevsx́u là ngày thưkmdfơdmmh̀ng bâkmdf́t kỳ lúc nào nơdmmhi nào, cho dù muôtnoán chạy trôtnoán thâkmdf̀n khôtnoang hay quỷ khôtnoang biêevsx́t thêevsx́ này, đvdhmôtnoái vơdmmh́i nàng mà nói tuyêevsx̣t khôtnoang phải là môtnoạt viêevsx̣c khó. Nhưkmdfng hiêevsx̣n tại nàng khôtnoang đvdhmôtnoạng đvdhmâkmdf̣y nôtnoải, môtnoạt là ơdmmh̉ trong hang đvdhmôtnoạng lâkmdfu đvdhmơdmmh̀i này hình nhưkmdf chỉ có môtnoạt con đvdhmưkmdfơdmmh̀ng, khôtnoang có chôtnoã nào đvdhmêevsx̉ trôtnoán tránh, hai là khôtnoang lâkmdfu trưkmdfơdmmh́c đvdhmâkmdfy nàng cũng vưkmdf̀a cùng nưkmdf̃ tưkmdf̉ thâkmdf̀n bí đvdhmôtnoạt nhiêevsxn xuâkmdf́t hiêevsx̣n đvdhmó, cũng chính là Cưkmdf̉u Vĩ Thiêevsxn Hôtnoà Tiêevsx̉u Bạch đvdhmâkmdf́u phép môtnoạt trâkmdf̣n, tuy khôtnoang thọ thưkmdfơdmmhng, nhưkmdfng nhâkmdfn dịp Tiêevsx̉u Bạch và Quỷ Lêevsx̣ giăfqtàng co nhau nàng mơdmmh́i thoát thâkmdfn đvdhmưkmdfơdmmḥc, nhưkmdfng cũng bị pháp thuâkmdf̣t côtnoả quái của Tiêevsx̉u Bạch làm hao phí bao nhiêevsxu là pháp lưkmdf̣c.

           

evsxn biêevsx́t Tiêevsx̉u Bạch là lão tôtnoả ôtnoang của tôtnoạc Hôtnoà yêevsxu, môtnoạt thâkmdfn đvdhmạo hạnh tu hành đvdhmã đvdhmưkmdfơdmmḥc hơdmmhn môtnoạt ngàn năfqtam, đvdhmạo hạnh của ả cao thâkmdfm, yêevsxu thuâkmdf̣t cao cưkmdfơdmmh̀ng, phóng măfqtát khăfqtáp vòm trơdmmh̀i cũng là môtnoạt nhâkmdfn vâkmdf̣t hạng nhâkmdf́t. Kim Bình Nhi tuy thôtnoang minh vôtnoa cùng, nhưkmdfng rôtnoát cục vâkmdf̃n châkmdf̣t vâkmdf̣t dưkmdfơdmmh́i tay Tiêevsx̉u Bạch, nàng vôtnoán cũng khôtnoang coi năfqtạng viêevsx̣c này, môtnoạt là cũng khôtnoang mâkmdf́t măfqtạt, hai là cũng khôtnoang thọ thưkmdfơdmmhng, Tiêevsx̉u Bạch cũng khôtnoang côtnoá ý đvdhmả thưkmdfơdmmhng nàng, ai ngơdmmh̀ trong lúc hưkmdf nhưkmdfơdmmḥc thêevsx́ này, găfqtạp ngay phải bọn Lý Tuâkmdfn.

           

Lý Tuâkmdfn đvdhmtnoải tơdmmh́i, thơdmmh̉ hôtnoản hêevsx̉n, Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác đvdhmưkmdfơdmmḥc xêevsx́p vào môtnoạt trong ba đvdhmại phái phiêevsx̣t chính đvdhmạo, Lý Tuâkmdfn lại là đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ đvdhmăfqtác ý nhâkmdf́t của Vâkmdfn Dịch Lam Côtnoác chủ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác, môtnoạt thâkmdfn tu hành thưkmdf̣c khôtnoang thêevsx̉ xem nhẹ, Kim Bình Nhi mâkmdf́y lâkmdf̀n dùng tiêevsx̉u xảo hoăfqtạc toàn lưkmdf̣c bỏ chạy, đvdhmêevsx̀u khôtnoang có cách nào tránh đvdhmưkmdfơdmmḥc Lý Tuâkmdfn vâkmdf̃n đvdhmang đvdhmtnoải đvdhmăfqtàng sau. Lâkmdfu rôtnoài, Kim Bình Nhi cảm thâkmdf́t băfqtát đvdhmâkmdf̀u tưkmdf́c ngưkmdf̣c, đvdhmêevsx́n hôtnoakmdf́p cũng dâkmdf̀n trơdmmh̉ nêevsxn rôtnoái loạn.

Kim Bình Nhi càng lúc càng lo lăfqtáng, tưkmdf̀ khi vào Trâkmdf́n Ma Côtnoả Đdyqnôtnoạng, vôtnoatnoá chuyêevsx̣n quái dị cưkmdf́ liêevsxn tiêevsx́p xảy ra, đvdhmâkmdf̀u tiêevsxn là găfqtạp nưkmdf̃ tưkmdf̉ thâkmdf̀n bí Tiêevsx̉u Bạch, sau đvdhmó Quỷ Lêevsx̣ và Tiêevsx̉u Bạch đvdhmôtnoàng thơdmmh̀i biêevsx́n mâkmdf́t môtnoạt cách thâkmdf̀n bí, khôtnoang lâkmdfu vưkmdf̀a rôtnoài, sâkmdfu trong hang đvdhmôtnoạng văfqtảng tơdmmh́i tiêevsx́ng rít kinh lạ, tiêevsx́ng rôtnoáng giâkmdf̣n dưkmdf̃ và luôtnoàng sóng nóng bỏng đvdhmêevsx́n vôtnoa cùng, chưkmdf́ng tỏ sâkmdfu trong hang đvdhmôtnoạng có ngưkmdfơdmmh̀i đvdhmôtnoạng thủ đvdhmâkmdf́u phép, song Kim Bình Nhi suy đvdhmi tính lại, cuôtnoái cùng khôtnoang muôtnoán khinh xuâkmdf́t thâkmdfm nhâkmdf̣p, nàng thâkmdf̣t sưkmdf̣ khôtnoang giôtnoáng Quỷ Lêevsx̣ săfqtãn sàng mạo hiêevsx̉m xôtnoang vào sâkmdfu, Quỷ Vưkmdfơdmmhng Tôtnoang và nàng quan hêevsx̣ tuy khôtnoang nhạt, nhưkmdfng cũng khôtnoang đvdhmêevsx́n mưkmdf́c nàng vì ôtnoang ta mà lao vào chôtnoã bán mạng.

           

Lúc này sau lưkmdfng có ngưkmdfơdmmh̀i cưkmdf́ đvdhmtnoải theo sát nút, Kim Bình Nhi trêevsxn đvdhmưkmdfơdmmh̀ng chạy trôtnoán, khôtnoang biêevsx́t đvdhmã vào sâkmdfu trong Trâkmdf́n Ma Côtnoả Đdyqnôtnoạng thêevsxm bao xa rôtnoài. Hang đvdhmôtnoạng lâkmdfu đvdhmơdmmh̀i này sâkmdfu đvdhmêevsx́n mưkmdf́c đvdhmáng sơdmmḥ, tưkmdf̀ bêevsxn ngoài nhìn thì khôtnoang nhâkmdf̣n ra, tuy nhiêevsxn đvdhmôtnoạng huyêevsx̣t này đvdhmịa thêevsx́ khôtnoang có vẻ dôtnoác xuôtnoáng dưkmdfơdmmh́i nghiêevsxm trọng quá, nhưkmdfng khôtnoang biêevsx́t nó rôtnoát cục dâkmdf̃n thôtnoang vêevsx̀ hưkmdfơdmmh́ng nào.

           

evsxn tai tiêevsx́ng gió rít nhưkmdf dao căfqtát, âkmdfm phong đvdhmã tiêevsxu tan hêevsx́t, nhưkmdfng thanh âkmdfm của Lý Tuâkmdfn thì thuỷ chung vâkmdf̃n ơdmmh̉ sau lưkmdfng, khôtnoang hêevsx̀ tan đvdhmi.

           

Đdyqnúng lúc này trong bóng tôtnoái trưkmdfơdmmh́c măfqtạt đvdhmôtnoạt nhiêevsxn có môtnoạt bóng ngưkmdfơdmmh̀i lơdmmh̀ mơdmmh̀ chơdmmh́p lêevsxn, Kim Bình Nhi nhãn lưkmdf̣c tinh tưkmdfơdmmh̀ng, nháy măfqtát đvdhmã nhâkmdf̣n ra đvdhmó là nưkmdf̃ nhâkmdfn vưkmdf̀a rôtnoài khiêevsx́n mình vâkmdf̣t vã khôtnoán khôtnoả, Cưkmdf̉u Vĩ Thiêevsxn Hôtnoà Tiêevsx̉u Bạch.

           

Tiêevsx̉u Bạch lăfqtảng lăfqtạng đvdhmưkmdf́ng sưkmdf̃ng trong bóng tôtnoái, tưkmdf̣a nhưkmdf phát giác ra đvdhmevsx̀u gì, trêevsxn mình bưkmdf̀ng lêevsxn môtnoạt lơdmmh́p sáng dịu màu trăfqtáng, châkmdf̀m châkmdf̣m xoay mình lại.

 

“Lại là ngưkmdfơdmmhi!” Tiêevsx̉u Bạch chau mày, hưkmdfơdmmh́ng vêevsx̀ phía Kim Bình Nhi lơdmmh̀ lưkmdf̃ng thôtnoát.

           

Đdyqnưkmdfơdmmh̀ng chạy của Kim Bình Nhi bị ả ta chăfqtán mâkmdf́t, bâkmdf́t đvdhmăfqtác dĩ phải dưkmdf̀ng bưkmdfơdmmh́c, vưkmdf̀a rôtnoài nàng đvdhmã lĩnh giáo đvdhmạo hạnh và thủ đvdhmoạn của Tiêevsx̉u Bạch, quả thưkmdf̣c khôtnoang dám khinh cưkmdf̉ vọng đvdhmôtnoạng, lúc này trưkmdfơdmmh́c có rào cản, sau có truy binh, măfqtạt nàng tái mét.

           

Tiêevsx̉u Bạch tưkmdf̣a hôtnoà đvdhmang trĩu năfqtạng tâkmdfm sưkmdf̣, liêevsx́c nhìn Kim Bình Nhi, khôtnoang có ý nhưkmdfơdmmh̀ng đvdhmưkmdfơdmmh̀ng, hình nhưkmdf khkôtnoang muôtnoán đvdhmêevsx̉ nàng đvdhmi qua, ả đvdhmang đvdhmịnh mơdmmh̉ miêevsx̣ng nói, đvdhmôtnoạt nhiêevsxn sưkmdf̃ng ngưkmdfơdmmh̀i, xoay mình nhìn tơdmmh́i đvdhmoạn đvdhmưkmdfơdmmh̀ng phía trưkmdfơdmmh́c, rôtnoài cưkmdfơdmmh̀i lạnh: “Quái thâkmdf̣t, hôtnoam nay ngưkmdfơdmmh̀i đvdhmêevsx́n đvdhmâkmdfy đvdhmôtnoang thêevsx́!”.

           

Trong khi ả nói, thâkmdfn hình Lý Tuâkmdfn đvdhmã rít lêevsxn môtnoạt tiêevsx́ng lao vọt tưkmdf̀ trong bóng tôtnoái ra, nhìn rõ hiêevsx̣n trưkmdfơdmmh̀ng vưkmdf̀a xuâkmdf́t hiêevsx̣n thêevsxm môtnoạt nưkmdf̃ tưkmdf̉ tuyêevsx̣t mỹ lạ măfqtạt, Lý Tuâkmdfn hiêevsx̉n nhiêevsxn sinh ý đvdhmêevsx̀ phòng, khôtnoang lâkmdf̣p tưkmdf́c xuâkmdf́t thủ vơdmmh́i Kim Bình Nhi, mà ngưkmdfng bôtnoạ lại đvdhmã.

           

Tiêevsx̉u Bạch liêevsx́c vêevsx̀ phía Lý Tuâkmdfn, măfqtát chơdmmḥt lạnh đvdhmi, nhâkmdf̣n ra Lý Tuâkmdfn, rôtnoài giâkmdfy lát sau, nghe vù vù tiêevsx́ng gió trào lêevsxn, trong bóng tôtnoái phía sau Lý Tuâkmdfn liêevsxn tục nháng đvdhmôtnoạng nhưkmdf̃ng bóng ngưkmdfơdmmh̀i, chính là toán đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác đvdhmtnoải theo đvdhmêevsx́n, nhưkmdf̃ng ngưkmdfơdmmh̀i này đvdhmạo hạnh khôtnoang băfqtàng Lý Tuâkmdfn, tôtnoác đvdhmôtnoạ cũng châkmdf̣m hơdmmhn y nhiêevsx̀u.

 

Ánh măfqtát Tiêevsx̉u Bạch rơdmmhi trêevsxn măfqtạt và trang phục nhưkmdf̃ng đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác,  ả nhìn lưkmdfơdmmh́t môtnoạt vòng, đvdhmôtnoạt nhiêevsxn cưkmdfơdmmh̀i lạnh: “Ngưkmdfơdmmh̀i của Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác?”.




           

Kim Bình Nhi khôtnoang câkmdf̀m đvdhmưkmdfơdmmḥc liêevsx́c nhìn Tiêevsx̉u Bạch môtnoạt cái, âkmdf̉n ưkmdfơdmmh́c nhâkmdf̣n ra trong lơdmmh̀i Tiêevsx̉u Bạch có hàm ý bâkmdf́t mãn đvdhmôtnoái vơdmmh́i nhưkmdf̃ng ngưkmdfơdmmh̀i của này, bâkmdf́t giác ngâkmdf́m ngâkmdf̀m cao hưkmdf́ng. Lý Tuâkmdfn nhâkmdf́t thơdmmh̀i khôtnoang rõ hưkmdf thưkmdf̣c của Tiêevsx̉u Bạch, mà y cũng khôtnoang muôtnoán gâkmdfy thêevsxm răfqtác rôtnoái làm gì, lâkmdf̣p tưkmdf́c dõng dạc bảo: “Tại hạ Lý Tuâkmdfn, toạ hạ đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ của Côtnoác chủ Vâkmdfn Dịch Lam của Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác, khôtnoang biêevsx́t qúy côtnoakmdfơdmmhng là ai? Bọn tại hạ tuyêevsx̣t khôtnoang có ý mạo phạm côtnoakmdfơdmmhng, mà là nưkmdf̃ tưkmdf̉ này”. Y trỏ vào Kim Bình Nhi, nói: “Ả là yêevsxu nưkmdf̃ tác nghiêevsx̣t đvdhma đvdhmoan, ác quán mãn doanh, bọn tại hạ đvdhmang muôtnoán trưkmdf̀ diêevsx̣t ả, nêevsx́u côtnoakmdfơdmmhng khôtnoang có viêevsx̣c gì khác, phiêevsx̀n đvdhmưkmdf́ng sang môtnoạt bêevsxn, bọn tại hạ cảm kích vôtnoa cùng”.

           

Tiêevsx̉u Bạch hưkmdf̀ mũi, khôtnoang nhưkmdf̃ng khôtnoang tránh đvdhmi, còn châkmdf̀m châkmdf̣m tiêevsx́n lêevsxn hai bưkmdfơdmmh́c, lạnh lùng nói: “Ta đvdhmang có chút chuyêevsx̣n, vì vâkmdf̣y khôtnoang thêevsx̉ tránh sang”.

           

Lý Tuâkmdfn tái măfqtạt, bọn đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác sau lưkmdfng y có mâkmdf́y ngưkmdfơdmmh̀i tưkmdf́c giâkmdf̣n thét lêevsxn.

           

Lý Tuâkmdfn trâkmdf̀m tĩnh nói: “Vị côtnoakmdfơdmmhng này, côtnoa bảo vêevsx̣ ả yêevsxu nưkmdf̃, là muôtnoán đvdhmôtnoái đvdhmịch vơdmmh́i Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác, cũng là đvdhmôtnoái đvdhmịch vơdmmh́i chính đvdhmạo trong thiêevsxn hạ, côtnoa biêevsx́t khôtnoang?”.

           

Tiêevsx̉u Bạch phì cưkmdfơdmmh̀i, giơdmmh bàn tay trăfqtáng nhưkmdf ngọc, khe khẽ vuôtnoát mái tóc đvdhmẹp bêevsxn mai, cưkmdfơdmmh̀i nhạt: “Đdyqnôtnoái đvdhmịch vơdmmh́i Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác? Đdyqnôtnoái đvdhmịch vơdmmh́i chính đvdhmạo trong thiêevsxn hạ? Đdyqnôtnoà tiêevsx̉u bôtnoái vôtnoa tri, nhưkmdf̃ng chuyêevsx̣n này bà côtnoa ngưkmdfơdmmhi đvdhmã làm chán ra tưkmdf̀ mâkmdf́y ngàn năfqtam trưkmdfơdmmh́c rôtnoài”.

           

Chúng đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác nhôtnoạn nhạo cả lêevsxn, Lý Tuâkmdfn măfqtạt thoáng săfqtác giâkmdf̣n, chỉ có đvdhmevsx̀u đvdhmịnh lưkmdf̣c của y tôtnoát hơdmmhn đvdhmám đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ kia, nhâkmdf́t thơdmmh̀i chưkmdfa rõ lai lịch thâkmdfn phâkmdf̣n nưkmdf̃ nhâkmdfn thâkmdf̀n bí này, y ngăfqtan cản bọn đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ muôtnoán xôtnoang lêevsxn, hỏi băfqtàng giọng băfqtang giá: “Vị côtnoakmdfơdmmhng này khâkmdf̉u khí lơdmmh́n quá, xin hỏi các hạ là ai?”.

           

Tiêevsx̉u Bạch khôtnoang trả lơdmmh̀i y, trôtnoang có vẻ hơdmmhi sưkmdf̃ng sơdmmh̀, giơdmmh̀ lâkmdfu, ả mơdmmh́i lâkmdf̉m bâkmdf̉m mâkmdf́y câkmdfu, đvdhmôtnoạt nhiêevsxn khúc khích, thì ra là ả tưkmdf̣ cưkmdfơdmmh̀i mình, lăfqtác lăfqtác đvdhmâkmdf̀u, hạ giọng nói: “Bà côtnoa ngưkmdfơdmmhi… ài, lâkmdfu lăfqtám rôtnoài cũng khôtnoang nói nhưkmdf̃ng lơdmmh̀i này, đvdhmêevsx́n mình nghe cũng cảm thâkmdf́y lạ lâkmdf̃m, đvdhmúng là…, ôtnoai, chăfqtảng lẽ đvdhmúng là đvdhmã già rôtnoài sao?”

           

Nói đvdhmoạn, nét cưkmdfơdmmh̀i trêevsxn măfqtạt tiêevsxu tan, thơdmmh̀ thâkmdf̃n xuâkmdf́t thâkmdf̀n, trôtnoang vẻ măfqtạt hình nhưkmdf đvdhmã quêevsxn băfqtãng hiêevsx̣n tại.

           

Kim Bình Nhi đvdhmưkmdf́ng bêevsxn cạnh nín lăfqtạng, nhâkmdf́t thơdmmh̀i khôtnoang biêevsx́t nưkmdf̃ nhâkmdfn côtnoả quái này rôtnoát cục đvdhmang nghĩ gì, Lý Tuâkmdfn vôtnoán dĩ đvdhmevsx̀m đvdhmạm, cũng bị Tiêevsx̉u Bạch làm cho tưkmdf́c muôtnoán xịt khói, y thét: “Ta dùng lơdmmh̀i ngon ngọt khuyêevsxn ngưkmdfơdmmhi, ngưkmdfơdmmhi nêevsx́u khôtnoang chịu tránh ra, thì đvdhmưkmdf̀ng trách ta đvdhmăfqtác tôtnoại. Nói đvdhmoạn, y cưkmdfơdmmh̀i lạnh: “Chỉ dưkmdf̣a vào mâkmdf́y câkmdfu khiêevsxu chiêevsx́n chính đvdhmạo trong thiêevsxn hạ vưkmdf̀a rôtnoài, ta đvdhmã có thêevsx̉ băfqtát ngưkmdfơdmmhi lại, ngưkmdfơdmmhi sẽ biêevsx́t tôtnoát xâkmdf́u”.

           

Tiêevsx̉u Bạch tưkmdf̀ tưkmdf̀ ngưkmdfơdmmh́c măfqtát, nhìn Lý Tuâkmdfn chăfqtàm chăfqtàm, đvdhmôtnoạt nhiêevsxn gọi: “Tiêevsx̉u côtnoakmdfơdmmhng kia”.

           

Kim Bình Nhi thoạt tiêevsxn khôtnoang hiêevsx̉u, mãi cho đvdhmêevsx́n khi Tiêevsx̉u Bạch nhăfqtác lại lâkmdf̀n thưkmdf́ hai, mơdmmh́i giâkmdf̣t mình, ngạc nhiêevsxn đvdhmáp: “Côtnoa gọi ta hả?”.

           

Tiêevsx̉u Bạch hưkmdf̀ mũi: “Khôtnoang phải ngưkmdfơdmmhi, ta còn gọi ai nưkmdf̃a đvdhmâkmdfy?”. Đdyqnoạn, ả khe khẽ xua tay, dâkmdf́n lêevsxn môtnoạt bưkmdfơdmmh́c, đvdhmưkmdf́ng chăfqtạn giưkmdf̃a Kim Bình Nhi và bọn Lý Tuâkmdfn: “Côtnoa đvdhmi đvdhmi, nhưkmdf̃ng kẻ này đvdhmêevsx̉ ta chăfqtạn thay côtnoa”.

           

Bọn Lý Tuâkmdfn tưkmdf́c thơdmmh̀i xôtnoan xao tái măfqtạt, Kim Bình Nhi thì vui mưkmdf̀ng quá mong đvdhmơdmmḥi, khôtnoang dám tin, vôtnoại vã đvdhmáp: “Đdyqna ta… đvdhma tạ tiêevsx̀n bôtnoái”.

Nói xong sơdmmḥ nưkmdf̃ nhâkmdfn côtnoả quái nọ đvdhmôtnoải ý, nàng vôtnoại vã lăfqtác mình lưkmdfơdmmh́t vêevsx̀ bóng tôtnoái âkmdfm u trưkmdfơdmmh́c măfqtạt, bọn Lý Tuâkmdfn làm sao có thêevsx̉ đvdhmêevsx̉ hung thủ giêevsx́t ngưkmdfơdmmh̀i này chạy thoát lâkmdf̀n nưkmdf̃a, vưkmdf̀a đvdhmịnh phát lưkmdf̣c truy đvdhmtnoải, đvdhmã thâkmdf́y môtnoạt đvdhmạo bạch quang chơdmmh́p lêevsxn, nháy măfqtát môtnoạt tâkmdf́m màn sáng đvdhmã bưkmdf̀ng bưkmdf̀ng, chăfqtán trưkmdfơdmmh́c măfqtạt Tiêevsx̉u Bạch, chăfqtạn kín con đvdhmưkmdfơdmmh̀ng đvdhmi tơdmmh́i, giâkmdfy lát sau, bóng Kim Bình Nhi đvdhmã biêevsx́n mâkmdf́t khôtnoang thâkmdf́y đvdhmâkmdfu nưkmdf̃a.

           

Lý Tuâkmdfn giâkmdf̣n nghiêevsx́n răfqtang nghiêevsx́n lơdmmḥi, ngoảnh đvdhmâkmdf̀u tưkmdf́c giâkmdf̣n nói vơdmmh́i Tiêevsx̉u Bạch: “Ngưkmdfơdmmhi rôtnoát cục là kẻ nào, vì sao lại giúp yêevsxu nưkmdf̃ đvdhmó?”.

           

Tiêevsx̉u Bạch khẽ mỉm cưkmdfơdmmh̀i, tưkmdf̣a hôtnoà cơdmmhn tưkmdf́c giâkmdf̣n của Lý Tuâkmdfn, chỉ khiêevsx́n ả thêevsxm cao hưkmdf́ng, ung dung đvdhmáp: “Ta? Ta là ai ngưkmdfơdmmhi băfqtan khoăfqtan làm gì cho phiêevsx̀n! Còn vì sao ta giúp ả, khôtnoang vì gì khác cả, mà chỉ vì ta râkmdf́t chưkmdfơdmmh́ng măfqtát vơdmmh́i bọn ngưkmdfơdmmh̀i Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác các ngưkmdfơdmmhi”.

           

Lý Tuâkmdfn và tâkmdf́t cả nhưkmdf̃ng đvdhmêevsx̣ tưkmdf̉ Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác đvdhmang đvdhmưkmdf́ng sau lưkmdfng đvdhmêevsx̀u sưkmdf̃ng cả lại, nhâkmdf́t thơdmmh̀i nín băfqtạt, khôtnoang thôtnoát đvdhmưkmdfơdmmḥc môtnoạt tiêevsx́ng, Lý Tuâkmdfn khôtnoang nhịn đvdhmưkmdfơdmmḥc hỏi: “Vị côtnoakmdfơdmmhng này, lẽ nào trưkmdfơdmmh́c đvdhmâkmdfy chúng ta đvdhmã tưkmdf̀ng găfqtạp qua, hoăfqtạc giả chúng ta đvdhmã tưkmdf̀ng đvdhmăfqtác tôtnoại vơdmmh́i côtnoa?”.

           

Tiêevsx̉u Bạch lăfqtác đvdhmâkmdf̀u, khẽ đvdhmưkmdfa măfqtát, sóng măfqtát lưkmdfu chuyêevsx̉n nhưkmdfkmdfơdmmh́c, khoé môtnoai găfqtán môtnoạt nụ cưkmdfơdmmh̀i đvdhmoạn phách câkmdfu hôtnoàn: “Chúng ta chưkmdfa tưkmdf̀ng găfqtạp măfqtạt, các ngưkmdfơdmmhi cũng chưkmdfa tưkmdf̀ng đvdhmăfqtác tôtnoại vơdmmh́i ta, nhưkmdfng mà ta…”. Ả tủm tỉm, tưkmdf̣a hôtnoà râkmdf́t cao hưkmdf́ng: “Nhưkmdfng ta cưkmdf́ ngưkmdf́a măfqtát vơdmmh́i bọn Phâkmdf̀n Hưkmdfơdmmhng Côtnoác, ngưkmdfơdmmhi có thêevsx̉ làm gì ta nào?”.

           

Trong bóng tôtnoái, chỉ thâkmdf́y mưkmdfơdmmh̀i mâkmdf́y bóng ngưkmdfơdmmh̀i ào ào xôtnoaevsxn, ùn ùn lao vào tâkmdf́m màn sáng màu trăfqtáng, bêevsxn kia, gưkmdfơdmmhng măfqtạt tưkmdfơdmmhi cưkmdfơdmmh̀i của Tiêevsx̉u Bạch vâkmdf̃n y nguyêevsxn, chỉ là trong ánh măfqtát, vẻ ngạo nghêevsx̃ châkmdfm biêevsx́m càng thêevsxm rõ.

 

* * * * * *

 

Gió, lao theo bóng ngưkmdfơdmmh̀i vôtnoại vã, hoá thành nhưkmdf̃ng tràng rít lêevsxn liêevsxn tục lanh lảnh bêevsxn tai, khôtnoang biêevsx́t tại sao, bao nhiêevsxu đvdhmưkmdfơdmmh̀ng đvdhmi dưkmdfơdmmh́i châkmdfn dâkmdf̀n dâkmdf̀n biêevsx́n mâkmdf́t. Lục Tuyêevsx́t Kỳ bay trong hang đvdhmôtnoạng côtnoả xưkmdfa tăfqtam tôtnoái, hưkmdfơdmmh́ng vêevsx̀ môtnoạt nơdmmhi thâkmdf̀n bí nào đvdhmó ơdmmh̉ đvdhmăfqtàng trưkmdfơdmmh́c.

           

Tuy vâkmdf̃n khôtnoang biêevsx́t, cái gì đvdhmang đvdhmơdmmḥi nàng ơdmmh̉ trưkmdfơdmmh́c măfqtạt, nhưkmdfng trong lòng, vâkmdf̃n có môtnoạt thưkmdf́ tình cảm cuôtnoàng nhiêevsx̣t, sôtnoai trào cháy bỏng trong trái tim lạnh nhưkmdffqtang tuyêevsx́t, tình cảm cuôtnoàng nhiêevsx̣t nhưkmdf ngọn lưkmdf̉a nóng bỏng nhâkmdf́t.

Vì vâkmdf̣y nàng bay đvdhmi, khôtnoang màng bâkmdf̣n tâkmdfm đvdhmêevsx́n ai khác.

           

Nhưkmdf̃ng bóng ngưkmdfơdmmh̀i sau lưkmdfng dâkmdf̀n dâkmdf̀n mơdmmh̀ nhạt, khi vưkmdf̀a lưkmdfơdmmh́t qua môtnoạt nơdmmhi, nàng tưkmdf̣a hôtnoà vôtnoa thưkmdf́c cảm nhâkmdf̣n đvdhmưkmdfơdmmḥc, trong bóng tôtnoái đvdhmó đvdhmang âkmdf̉n núp mọi ngưkmdfơdmmh̀i. Nhưkmdfng cảm giác đvdhmêevsx́n rôtnoài tan nhanh chóng, trong nháy măfqtát nhưkmdf đvdhmevsx̣n quang hoả thạch, bóng ngưkmdfơdmmh̀i đvdhmó phảng phâkmdf́t có chút dị đvdhmôtnoạng, sau đvdhmó phát hiêevsx̣n đvdhmưkmdfơdmmḥc đvdhmevsx̀u gì, lại biêevsx́n mâkmdf́t đvdhmi.

           

Xa xa sau lưkmdfng, tưkmdf̀ng trâkmdf̣n gió vù vù thôtnoải qua, có phải tiêevsx́ng than khẽ đvdhmó khôtnoang?

           

Lục Tuyêevsx́t Kỳ khôtnoang biêevsx́t.

           

Cảm giác này nàng hâkmdf̀u nhưkmdf chưkmdfa tưkmdf̀ng đvdhmêevsx̉ tâkmdfm.

           

Cuôtnoạc đvdhmơdmmh̀i này, có bao nhiêevsxu chuyêevsx̣n, hoăfqtạc có bao nhiêevsxu ngưkmdfơdmmh̀i, đvdhmáng cho mình tưkmdf̀ bỏ tâkmdf́t cả?

           

evsx́u khôtnoang có, phải chăfqtang là bi ai?

           

evsx́u có, thì phải tưkmdf̀ bỏ tâkmdf́t cả!

           

Thiêevsxn gia thâkmdf̀n kiêevsx́m năfqtám trong tay, phát ra ánh sáng cùng lúc càng rưkmdf̣c rơdmmh̃, nhưkmdf dòng máu sôtnoai trào cuôtnoàn cuôtnoạn hưkmdf̀ng hưkmdf̣c.

           

Bóng hình lam săfqtác, càng lúc càng xa, lại phảng phâkmdf́t càng lúc càng gâkmdf̀n!

           

Gió, vâkmdf̃n thôtnoải,

           

Con đvdhmưkmdfơdmmh̀ng phía trưkmdfơdmmh́c, vâkmdf̃n đvdhmen mịt mơdmmh̀,

           

Nhưkmdfng có thêevsx̉ có ngưkmdfơdmmh̀i, đvdhmang ơdmmh̉ tâkmdf̣n cuôtnoái con đvdhmưkmdfơdmmh̀ng âkmdf́y.

           

Nàng bay, bay mãi, bay mãi…

           

tnoạt luôtnoàng sáng xanh lục tưkmdf̀ tưkmdf̀ bưkmdf̀ng lêevsxn phía trưkmdfơdmmh́c, Lục Tuyêevsx́t Kỳ rôtnoát cuôtnoạc nhìn thâkmdf́y tia sáng đvdhmâkmdf̀u tiêevsxn trong bóng tôtnoái, xa xa, nhưkmdftnoạt u linh lơdmmh̉n vơdmmh̉n trong lăfqtạng lẽ.

           

Nàng đvdhmôtnoạt nhiêevsxn ngưkmdfng bưkmdfơdmmh́c, ánh sáng trêevsxn Thiêevsxn Gia thâkmdf̀n kiêevsx́m đvdhmôtnoạt nhiêevsxn lăfqtạn cả vào trong, nhưkmdf ngưkmdfơdmmh̀i con gái sơdmmḥ hãi âkmdfm thâkmdf̀m lâkmdf̉n trôtnoán. Bóng tôtnoái đvdhmen u u tràn tơdmmh́i, nuôtnoát chưkmdf̉ng lâkmdf́y mình nàng, tràn kín lâkmdf́y nàng.

           

Nàng đvdhmưkmdf́ng trong bóng tôtnoái, lăfqtạng lẽ chăfqtam chú nhìn ánh sáng màu xanh lục, đvdhmăfqtàng sau nó, hình nhưkmdf có cái gì đvdhmó đvdhmang đvdhmơdmmḥi nàng?

           

Là thâkmdf́t vọng, hay là chàng?

           

evsx́u là chàng, thì sao đvdhmâkmdfy?

           

Nàng lại do dưkmdf̣, mà dăfqtàn văfqtạt, sưkmdf̣ cuôtnoàng nhiêevsx̣t bưkmdf̀ng bưkmdf̀ng nhưkmdf ngọn lưkmdf̉a trong tim, vâkmdf̃n thiêevsxu đvdhmôtnoát mà chưkmdfa tưkmdf̀ng tiêevsxu tan, ơdmmh̉ nơdmmhi sâkmdfu thăfqtảm của ngọn lưkmdf̉a âkmdf́y, vâkmdf̃n râkmdfm râkmdf́m đvdhmôtnoai phâkmdf̀n xót xa lăfqtạng lẽ.

           

Nàng chăfqtam chú nhìn râkmdf́t lâkmdfu, râkmdf́t lâkmdfu, rôtnoài tưkmdf̀ tôtnoán, nhâkmdf́c bưkmdfơdmmh́c lêevsxn, thụt lùi vêevsx̀ phía sau.

           

Là sơdmmḥ hãi chăfqtang, là chôtnoái bỏ chăfqtang?

           

Đdyqnơdmmh̀i này, còn có ngưkmdfơdmmh̀i mà mình khôtnoang thêevsx̉ đvdhmôtnoái măfqtạt chăfqtang?

           

Khôtnoang thêevsx̉, hay là khôtnoang dám?

           

kmdf̀n dâkmdf̀n, cảm giác nghẹn ngào dâkmdfng lêevsxn, bóng tôtnoái đvdhmang cưkmdfơdmmh̀i găfqtàn xung quanh, ai ơdmmh̉ trưkmdfơdmmh́c măfqtạt đvdhmâkmdf́y? Sôtnoá mêevsx̣nh tưkmdf̀ xưkmdfa tơdmmh́i nay chưkmdfa tưkmdf̀ng mỉm cưkmdfơdmmh̀i, đvdhmâkmdfu có ai dêevsx̃ dàng chiêevsx́n thăfqtáng đvdhmưkmdfơdmmḥc bản thâkmdfn mình. Có thêevsx̉ khôtnoang sơdmmḥ hãi chuyêevsx̣n sôtnoáng chêevsx́t, có thêevsx̉ khôtnoang sơdmmḥ hãi thơdmmh̀i gian, nhưkmdfng ai có thêevsx̉, hoàn toàn đvdhmôtnoái diêevsx̣n vơdmmh́i thâkmdfm tâkmdfm?

           

Trong bóng đvdhmêevsxm, môtnoạt bâkmdf̀u khôtnoang khí tịch mịch.

           

Nàng còn đvdhmịnh lùi thêevsxm nưkmdf̃a.

           

Dung nhan dưkmdfơdmmh́i bóng tôtnoái đvdhmó, liêevsx̣u chưkmdf́a đvdhmưkmdf̣ng sưkmdf̣ đvdhmau đvdhmơdmmh́n đvdhmêevsx́n dưkmdfơdmmh̀ng nào?

           

Đdyqnôtnoạt nhiêevsxn, cơdmmhn sóng nóng bỏng cháy sôtnoai lại xuâkmdf́t hiêevsx̣n, sau luôtnoàng sáng nhạt màu lục, văfqtảng tơdmmh́i tiêevsx́ng gâkmdf̀m rôtnoáng kinh hôtnoàn.

           

Ngọn lưkmdf̉a màu đvdhmỏ rưkmdf̣c, nhưkmdfevsxn hung thủ đvdhmanh ác, cưkmdfơdmmh̀i găfqtàn đvdhmevsxn cuôtnoàng trêevsxn thêevsx́ gian, tiêevsx́ng gâkmdf̀m rôtnoáng châkmdf́n nhiêevsx́p. Măfqtạt đvdhmâkmdf́t dưkmdfơdmmh́i châkmdfn và tưkmdfơdmmh̀ng đvdhmá xung quanh, lại môtnoạt lâkmdf̀n nưkmdf̃a theo nhau rung lêevsxn, có lẽ là vì gâkmdf̀n đvdhmêevsx́n nơdmmhi rôtnoài, măfqtạt đvdhmâkmdf́t runglăfqtác càng châkmdf́n đvdhmôtnoạng dưkmdf̃ dôtnoại, đvdhmúng là khiêevsx́n ngưkmdfơdmmh̀i ta khôtnoang thêevsx̉ tưkmdfơdmmh̉ng tưkmdfơdmmḥng đvdhmưkmdfơdmmḥc, sâkmdfu trong ngọn lưkmdf̉a, có thêevsx̉ diêevsx̃n ra môtnoạt cảnh tưkmdfơdmmḥng nhưkmdf thêevsx́.

           

Ngọn lưkmdf̉a tưkmdf̀ đvdhmăfqtàng xa hăfqtát ánh, đvdhmôtnoai măfqtát trong bóng đvdhmêevsxm  đvdhmôtnoạt nhiêevsxn bùng lêevsxn.

           

Cái đvdhmang cháy, phảng phâkmdf́t là đvdhmôtnoai con ngưkmdfơdmmhi.

           

Ánh sáng màu lam nhạt, đvdhmôtnoạt nhiêevsxn lại môtnoạt lâkmdf̀n nưkmdf̃a bưkmdf̀ng lêevsxn, tưkmdf̀ trong bóng tôtnoái phụt ra, trong cuôtnoàn cuôtnoạn làn sóng nóng, thâkmdfn hình mỹ lêevsx̣ đvdhmó hiêevsxng ngang đvdhmưkmdf́ng sưkmdf̀ng sưkmdf̃ng, mái tóc đvdhmẹp phâkmdf́t phơdmmh.

           

“Bùng!”.

           

Tiêevsx́ng gâkmdf̀m khủng khiêevsx́p và măfqtạt đvdhmâkmdf́t châkmdf́n đvdhmôtnoạng và nhưkmdftnoai khiêevsx́n ngưkmdfơdmmh̀i phàm kinh sơdmmḥ, cả khu hang đvdhmôtnoạng đvdhmêevsx̀u cưkmdf̣a mình lăfqtác lưkmdf, vôtnoatnoá đvdhmâkmdf́t đvdhmá lạc rơdmmhi bêevsxn cạnh nhưkmdfkmdfa, nhưkmdfng bóng hình đvdhmó, khôtnoang còn nguyêevsxn ơdmmh̉ chôtnoã cũ.

           

Nàng bay đvdhmi, nhưkmdf cảnh tưkmdfơdmmḥng ngày tâkmdf̣n thêevsx́, trong cơdmmhn mưkmdfa đvdhmá càng lúc càng đvdhmevsxn cuôtnoàng, bay mãi, hưkmdfơdmmh́ng vêevsx̀ sâkmdfu nơdmmhi ngọn lưkmdf̉a trưkmdfơdmmh́c măfqtạt, nơdmmhi sáng chói nhâkmdf́t, bay tơdmmh́i đvdhmó!

           

Khôtnoang ai biêevsx́t, ơdmmh̉ trưkmdfơdmmh́c măfqtạt là cái gì?

           

Nhưkmdfng ai bâkmdf̣n tâkmdfm cơdmmh chưkmdf́?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.