Tru Tiên

Chương 211 : Truy Trục

    trước sau   
   

L úc này, nét măyziṛt Kim Bình Nhi tỏ ra vôarye cùng mêzjtṣt nhọc, nhưiexoiexòa trải qua môaryẹt trâonkj̣n đdonnại chiêzjtśn, bôaryẹ dạng sưiexóc cùng lưiexọc kiêzjtṣt, tuy vâonkj̣y, khi đdonnôaryéi diêzjtṣn vơdrld́i nhưiexõng đdonnêzjtṣ tưiexỏ chính đdonnạo này, Kim Bình Nhi vâonkj̃n đdonnêzjts̉ lôaryẹ vẻ tưiexoơdrldi tăyziŕn khiêzjtśn ngưiexoơdrld̀i ta hôaryèn xiêzjtsu phách lạc, trong bóng tôaryéi, trôaryeng nàng thâonkj̣t đdonnáng yêzjtsu.

           

“Tưiexọ nhiêzjtsn là ta rôaryèi, vị côaryeng tưiexỏ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc này, sao thêzjtś, chúng ta chăyzir̉ng qua găyziṛp nhau có mâonkj́y lâonkj̀n, chàng lại dùng dăyzir̀ng mãi khôaryeng quêzjtsn ta vâonkj̣y à?”.

           

Lý Tuâonkjn đdonnỏ măyziṛt, lùi môaryẹt bưiexoơdrld́c, tưiexóc giâonkj̣n nói: “Ai mà dùng dăyzir̀ng khôaryeng quêzjtsn nhà ngưiexoơdrldi, ả yêzjtsu nưiexõ này trưiexoơdrld́c đdonnâonkjy đdonnã hại chêzjtśt sưiexo muôaryẹi Yêzjtsn Hôaryèng của ta, ta đdonnang muôaryén tìm ngưiexoơdrldi đdonnòi nơdrlḍ máu đdonnâonkjy”.




           

Nói đdonnoạn, Lý Tuâonkjn phâonkj̉y tay, thâonkjn hình nhưiexo chơdrld́p đdonnã lưiexoơdrld́t vêzjts̀ phía Kim Bình Nhi, Tăyzirng Thưiexo Thưiexo ơdrld̉ phía sau chau mày, đdonnịnh nói lại thôaryei, đdonnám đdonnêzjtṣ tưiexỏ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc bêzjtsn cạnh trù trưiexò giâonkjy lát, trong tiêzjtśng hôarye hoán, cũng nhao nhao nhào lêzjtsn theo, thanh thêzjtś râonkj́t vang dôaryẹi.

           

Kim Bình Nhi hưiexò mũi, măyziŕt thoáng qua môaryẹt tia nhạo báng, chỉ có đdonnzjts̀u kẻ thù nhưiexoonkj̣y cùng ào lêzjtsn môaryẹt lúc, mình lúc này toàn thâonkjn rã rơdrld̀i, nàng tưiexọ nhiêzjtsn khôaryeng thêzjts̉ câonkj̣y sưiexóc tưiexoơdrldng đdonnâonkj́u đdonnưiexoơdrlḍc. Khuôaryen măyziṛt yêzjtsu kiêzjts̀u của nàng vụt lưiexoơdrld́t qua môaryẹt tia cưiexóng cỏi, tưiexọa nhưiexo hạ quyêzjtśt tâonkjm, nàng hôarye khẽ, cạnh tay phải vụt bưiexòng ánh tím, sát khí đdonnại thịnh.

           

Lý Tuâonkjn đdonnã giao thủ vơdrld́i Kim Bình Nhi vài lâonkj̀n, biêzjtśt rõ yêzjtsu nưiexõ Ma giáo này lơdrlḍi hại, lâonkj̣p tưiexóc vôaryẹi vàng lưiexou tâonkjm giơdrld́i bị, tưiexọ dưiexong phát hiêzjtṣn ra sau lưiexong mình có tiêzjtśng gió xào xạc, hoá ra các sưiexo đdonnêzjtṣ đdonnang lũ lưiexoơdrlḍt lao lêzjtsn, Lý Tuâonkjn kinh hãi vôarye cùng, vôaryẹi vàng thét bảo ngưiexòng lại. Mọi ngưiexoơdrld̀i sưiexõng sơdrld̀, ùn ùn dưiexòng bưiexoơdrld́c, nhưiexong đdonnúng vào lúc hơdrldi hơdrldi hôaryẽn loạn âonkj́y, nơdrldi Kim Bình Nhi đdonnang đdonnưiexóng bùng phát tưiexỏ quang, nhưiexoaryẹt  ngọn lưiexỏa màu tím ngùn ngụt lao đdonnêzjtśn, Lý Tuâonkjn hét to, chăyziŕn trưiexoơdrld́c măyziṛt mọi ngưiexoơdrld̀i, tiêzjtsn kiêzjtśm trong tay bâonkj̣t lêzjtsn, chăyziṛn luôaryèng tưiexỏ mang nó lại.

           

Pháp thuâonkj̣t trôaryeng thì uy lưiexọc vôarye tỉ, mà lúc ngăyzirn chăyziṛn, Lý Tuâonkjn đdonnôaryẹt nhiêzjtsn chau mày sưiexỏng sôaryét, uy lưiexọc dưiexọ liêzjtṣu lúc đdonnâonkj̀u vưiexòa đdonnụng vào đdonnã rách tã nhưiexoaryẹt tơdrld̀ giâonkj́y, pháp thuâonkj̣t trôaryeng thì mạnh mẽ mà chơdrld́p măyziŕt đdonnã tiêzjtsu tan, sau luôaryèng tưiexỏ quang, thâonkjn hình Kim Bình Nhi khôaryeng biêzjtśt vì sao đdonnã tan biêzjtśn.

           

Lý Tuâonkjn măyziṛt tái xanh, hăyzir̀n học thét: “Yêzjtsu nưiexõ giảo hoạt, lại măyziŕc lưiexòa ả rôaryèi, mau đdonnaryẻi theo”.

           

Nói đdonnoạn, y dâonkj̃n đdonnâonkj̀u, sau lưiexong bọn đdonnêzjtṣ tưiexỏ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc tâonkj́t nhiêzjtsn lũ lưiexoơdrlḍt chạy theo, Tăyzirng Thưiexo Thưiexo há môaryèm, toan nói gì đdonnó, nhưiexong thâonkj́y bóng ngưiexoơdrld̀i liêzjtsn tục nháng đdonnôaryẹng, đdonnành bâonkj́t lưiexọc lăyziŕc đdonnâonkj̀u, câonkj̉n thâonkj̣n nhìn bôaryén xung quanh, rôaryèi tưiexò tôaryén đdonni theo.

           

Lý Tuâonkjn vôarye cùng phâonkj̃n hâonkj̣n Kim Bình Nhi, môaryẹt mưiexọc truy tìm khăyzirng khăyzirng khôaryeng chịu buôaryeng tha. Kỳ thưiexọc vơdrld́i bản lĩnh đdonnạo hạnh của Kim Bình Nhi, nêzjtśu là ngày thưiexoơdrld̀ng bâonkj́t kỳ lúc nào nơdrldi nào, cho dù muôaryén chạy trôaryén thâonkj̀n khôaryeng hay quỷ khôaryeng biêzjtśt thêzjtś này, đdonnôaryéi vơdrld́i nàng mà nói tuyêzjtṣt khôaryeng phải là môaryẹt viêzjtṣc khó. Nhưiexong hiêzjtṣn tại nàng khôaryeng đdonnôaryẹng đdonnâonkj̣y nôaryẻi, môaryẹt là ơdrld̉ trong hang đdonnôaryẹng lâonkju đdonnơdrld̀i này hình nhưiexo chỉ có môaryẹt con đdonnưiexoơdrld̀ng, khôaryeng có chôaryẽ nào đdonnêzjts̉ trôaryén tránh, hai là khôaryeng lâonkju trưiexoơdrld́c đdonnâonkjy nàng cũng vưiexòa cùng nưiexõ tưiexỏ thâonkj̀n bí đdonnôaryẹt nhiêzjtsn xuâonkj́t hiêzjtṣn đdonnó, cũng chính là Cưiexỏu Vĩ Thiêzjtsn Hôaryè Tiêzjts̉u Bạch đdonnâonkj́u phép môaryẹt trâonkj̣n, tuy khôaryeng thọ thưiexoơdrldng, nhưiexong nhâonkjn dịp Tiêzjts̉u Bạch và Quỷ Lêzjtṣ giăyzir̀ng co nhau nàng mơdrld́i thoát thâonkjn đdonnưiexoơdrlḍc, nhưiexong cũng bị pháp thuâonkj̣t côaryẻ quái của Tiêzjts̉u Bạch làm hao phí bao nhiêzjtsu là pháp lưiexọc.

           

zjtsn biêzjtśt Tiêzjts̉u Bạch là lão tôaryẻ ôaryeng của tôaryẹc Hôaryè yêzjtsu, môaryẹt thâonkjn đdonnạo hạnh tu hành đdonnã đdonnưiexoơdrlḍc hơdrldn môaryẹt ngàn năyzirm, đdonnạo hạnh của ả cao thâonkjm, yêzjtsu thuâonkj̣t cao cưiexoơdrld̀ng, phóng măyziŕt khăyziŕp vòm trơdrld̀i cũng là môaryẹt nhâonkjn vâonkj̣t hạng nhâonkj́t. Kim Bình Nhi tuy thôaryeng minh vôarye cùng, nhưiexong rôaryét cục vâonkj̃n châonkj̣t vâonkj̣t dưiexoơdrld́i tay Tiêzjts̉u Bạch, nàng vôaryén cũng khôaryeng coi năyziṛng viêzjtṣc này, môaryẹt là cũng khôaryeng mâonkj́t măyziṛt, hai là cũng khôaryeng thọ thưiexoơdrldng, Tiêzjts̉u Bạch cũng khôaryeng côaryé ý đdonnả thưiexoơdrldng nàng, ai ngơdrld̀ trong lúc hưiexo nhưiexoơdrlḍc thêzjtś này, găyziṛp ngay phải bọn Lý Tuâonkjn.

           

Lý Tuâonkjn đdonnaryẻi tơdrld́i, thơdrld̉ hôaryẻn hêzjts̉n, Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc đdonnưiexoơdrlḍc xêzjtśp vào môaryẹt trong ba đdonnại phái phiêzjtṣt chính đdonnạo, Lý Tuâonkjn lại là đdonnêzjtṣ tưiexỏ đdonnăyziŕc ý nhâonkj́t của Vâonkjn Dịch Lam Côaryéc chủ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc, môaryẹt thâonkjn tu hành thưiexọc khôaryeng thêzjts̉ xem nhẹ, Kim Bình Nhi mâonkj́y lâonkj̀n dùng tiêzjts̉u xảo hoăyziṛc toàn lưiexọc bỏ chạy, đdonnêzjts̀u khôaryeng có cách nào tránh đdonnưiexoơdrlḍc Lý Tuâonkjn vâonkj̃n đdonnang đdonnaryẻi đdonnăyzir̀ng sau. Lâonkju rôaryèi, Kim Bình Nhi cảm thâonkj́t băyziŕt đdonnâonkj̀u tưiexóc ngưiexọc, đdonnêzjtśn hôaryeonkj́p cũng dâonkj̀n trơdrld̉ nêzjtsn rôaryéi loạn.

Kim Bình Nhi càng lúc càng lo lăyziŕng, tưiexò khi vào Trâonkj́n Ma Côaryẻ Đtiloôaryẹng, vôaryearyé chuyêzjtṣn quái dị cưiexó liêzjtsn tiêzjtśp xảy ra, đdonnâonkj̀u tiêzjtsn là găyziṛp nưiexõ tưiexỏ thâonkj̀n bí Tiêzjts̉u Bạch, sau đdonnó Quỷ Lêzjtṣ và Tiêzjts̉u Bạch đdonnôaryèng thơdrld̀i biêzjtśn mâonkj́t môaryẹt cách thâonkj̀n bí, khôaryeng lâonkju vưiexòa rôaryèi, sâonkju trong hang đdonnôaryẹng văyzir̉ng tơdrld́i tiêzjtśng rít kinh lạ, tiêzjtśng rôaryéng giâonkj̣n dưiexõ và luôaryèng sóng nóng bỏng đdonnêzjtśn vôarye cùng, chưiexóng tỏ sâonkju trong hang đdonnôaryẹng có ngưiexoơdrld̀i đdonnôaryẹng thủ đdonnâonkj́u phép, song Kim Bình Nhi suy đdonni tính lại, cuôaryéi cùng khôaryeng muôaryén khinh xuâonkj́t thâonkjm nhâonkj̣p, nàng thâonkj̣t sưiexọ khôaryeng giôaryéng Quỷ Lêzjtṣ săyzir̃n sàng mạo hiêzjts̉m xôaryeng vào sâonkju, Quỷ Vưiexoơdrldng Tôaryeng và nàng quan hêzjtṣ tuy khôaryeng nhạt, nhưiexong cũng khôaryeng đdonnêzjtśn mưiexóc nàng vì ôaryeng ta mà lao vào chôaryẽ bán mạng.

           

Lúc này sau lưiexong có ngưiexoơdrld̀i cưiexó đdonnaryẻi theo sát nút, Kim Bình Nhi trêzjtsn đdonnưiexoơdrld̀ng chạy trôaryén, khôaryeng biêzjtśt đdonnã vào sâonkju trong Trâonkj́n Ma Côaryẻ Đtiloôaryẹng thêzjtsm bao xa rôaryèi. Hang đdonnôaryẹng lâonkju đdonnơdrld̀i này sâonkju đdonnêzjtśn mưiexóc đdonnáng sơdrlḍ, tưiexò bêzjtsn ngoài nhìn thì khôaryeng nhâonkj̣n ra, tuy nhiêzjtsn đdonnôaryẹng huyêzjtṣt này đdonnịa thêzjtś khôaryeng có vẻ dôaryéc xuôaryéng dưiexoơdrld́i nghiêzjtsm trọng quá, nhưiexong khôaryeng biêzjtśt nó rôaryét cục dâonkj̃n thôaryeng vêzjts̀ hưiexoơdrld́ng nào.

           

zjtsn tai tiêzjtśng gió rít nhưiexo dao căyziŕt, âonkjm phong đdonnã tiêzjtsu tan hêzjtśt, nhưiexong thanh âonkjm của Lý Tuâonkjn thì thuỷ chung vâonkj̃n ơdrld̉ sau lưiexong, khôaryeng hêzjts̀ tan đdonni.

           

Đtiloúng lúc này trong bóng tôaryéi trưiexoơdrld́c măyziṛt đdonnôaryẹt nhiêzjtsn có môaryẹt bóng ngưiexoơdrld̀i lơdrld̀ mơdrld̀ chơdrld́p lêzjtsn, Kim Bình Nhi nhãn lưiexọc tinh tưiexoơdrld̀ng, nháy măyziŕt đdonnã nhâonkj̣n ra đdonnó là nưiexõ nhâonkjn vưiexòa rôaryèi khiêzjtśn mình vâonkj̣t vã khôaryén khôaryẻ, Cưiexỏu Vĩ Thiêzjtsn Hôaryè Tiêzjts̉u Bạch.

           

Tiêzjts̉u Bạch lăyzir̉ng lăyziṛng đdonnưiexóng sưiexõng trong bóng tôaryéi, tưiexọa nhưiexo phát giác ra đdonnzjts̀u gì, trêzjtsn mình bưiexòng lêzjtsn môaryẹt lơdrld́p sáng dịu màu trăyziŕng, châonkj̀m châonkj̣m xoay mình lại.

 

“Lại là ngưiexoơdrldi!” Tiêzjts̉u Bạch chau mày, hưiexoơdrld́ng vêzjts̀ phía Kim Bình Nhi lơdrld̀ lưiexõng thôaryét.

           

Đtiloưiexoơdrld̀ng chạy của Kim Bình Nhi bị ả ta chăyziŕn mâonkj́t, bâonkj́t đdonnăyziŕc dĩ phải dưiexòng bưiexoơdrld́c, vưiexòa rôaryèi nàng đdonnã lĩnh giáo đdonnạo hạnh và thủ đdonnoạn của Tiêzjts̉u Bạch, quả thưiexọc khôaryeng dám khinh cưiexỏ vọng đdonnôaryẹng, lúc này trưiexoơdrld́c có rào cản, sau có truy binh, măyziṛt nàng tái mét.

           

Tiêzjts̉u Bạch tưiexọa hôaryè đdonnang trĩu năyziṛng tâonkjm sưiexọ, liêzjtśc nhìn Kim Bình Nhi, khôaryeng có ý nhưiexoơdrld̀ng đdonnưiexoơdrld̀ng, hình nhưiexo khkôaryeng muôaryén đdonnêzjts̉ nàng đdonni qua, ả đdonnang đdonnịnh mơdrld̉ miêzjtṣng nói, đdonnôaryẹt nhiêzjtsn sưiexõng ngưiexoơdrld̀i, xoay mình nhìn tơdrld́i đdonnoạn đdonnưiexoơdrld̀ng phía trưiexoơdrld́c, rôaryèi cưiexoơdrld̀i lạnh: “Quái thâonkj̣t, hôaryem nay ngưiexoơdrld̀i đdonnêzjtśn đdonnâonkjy đdonnôaryeng thêzjtś!”.

           

Trong khi ả nói, thâonkjn hình Lý Tuâonkjn đdonnã rít lêzjtsn môaryẹt tiêzjtśng lao vọt tưiexò trong bóng tôaryéi ra, nhìn rõ hiêzjtṣn trưiexoơdrld̀ng vưiexòa xuâonkj́t hiêzjtṣn thêzjtsm môaryẹt nưiexõ tưiexỏ tuyêzjtṣt mỹ lạ măyziṛt, Lý Tuâonkjn hiêzjts̉n nhiêzjtsn sinh ý đdonnêzjts̀ phòng, khôaryeng lâonkj̣p tưiexóc xuâonkj́t thủ vơdrld́i Kim Bình Nhi, mà ngưiexong bôaryẹ lại đdonnã.

           

Tiêzjts̉u Bạch liêzjtśc vêzjts̀ phía Lý Tuâonkjn, măyziŕt chơdrlḍt lạnh đdonni, nhâonkj̣n ra Lý Tuâonkjn, rôaryèi giâonkjy lát sau, nghe vù vù tiêzjtśng gió trào lêzjtsn, trong bóng tôaryéi phía sau Lý Tuâonkjn liêzjtsn tục nháng đdonnôaryẹng nhưiexõng bóng ngưiexoơdrld̀i, chính là toán đdonnêzjtṣ tưiexỏ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc đdonnaryẻi theo đdonnêzjtśn, nhưiexõng ngưiexoơdrld̀i này đdonnạo hạnh khôaryeng băyzir̀ng Lý Tuâonkjn, tôaryéc đdonnôaryẹ cũng châonkj̣m hơdrldn y nhiêzjts̀u.

 

Ánh măyziŕt Tiêzjts̉u Bạch rơdrldi trêzjtsn măyziṛt và trang phục nhưiexõng đdonnêzjtṣ tưiexỏ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc,  ả nhìn lưiexoơdrld́t môaryẹt vòng, đdonnôaryẹt nhiêzjtsn cưiexoơdrld̀i lạnh: “Ngưiexoơdrld̀i của Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc?”.




           

Kim Bình Nhi khôaryeng câonkj̀m đdonnưiexoơdrlḍc liêzjtśc nhìn Tiêzjts̉u Bạch môaryẹt cái, âonkj̉n ưiexoơdrld́c nhâonkj̣n ra trong lơdrld̀i Tiêzjts̉u Bạch có hàm ý bâonkj́t mãn đdonnôaryéi vơdrld́i nhưiexõng ngưiexoơdrld̀i của này, bâonkj́t giác ngâonkj́m ngâonkj̀m cao hưiexóng. Lý Tuâonkjn nhâonkj́t thơdrld̀i khôaryeng rõ hưiexo thưiexọc của Tiêzjts̉u Bạch, mà y cũng khôaryeng muôaryén gâonkjy thêzjtsm răyziŕc rôaryéi làm gì, lâonkj̣p tưiexóc dõng dạc bảo: “Tại hạ Lý Tuâonkjn, toạ hạ đdonnêzjtṣ tưiexỏ của Côaryéc chủ Vâonkjn Dịch Lam của Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc, khôaryeng biêzjtśt qúy côaryeiexoơdrldng là ai? Bọn tại hạ tuyêzjtṣt khôaryeng có ý mạo phạm côaryeiexoơdrldng, mà là nưiexõ tưiexỏ này”. Y trỏ vào Kim Bình Nhi, nói: “Ả là yêzjtsu nưiexõ tác nghiêzjtṣt đdonna đdonnoan, ác quán mãn doanh, bọn tại hạ đdonnang muôaryén trưiexò diêzjtṣt ả, nêzjtśu côaryeiexoơdrldng khôaryeng có viêzjtṣc gì khác, phiêzjts̀n đdonnưiexóng sang môaryẹt bêzjtsn, bọn tại hạ cảm kích vôarye cùng”.

           

Tiêzjts̉u Bạch hưiexò mũi, khôaryeng nhưiexõng khôaryeng tránh đdonni, còn châonkj̀m châonkj̣m tiêzjtśn lêzjtsn hai bưiexoơdrld́c, lạnh lùng nói: “Ta đdonnang có chút chuyêzjtṣn, vì vâonkj̣y khôaryeng thêzjts̉ tránh sang”.

           

Lý Tuâonkjn tái măyziṛt, bọn đdonnêzjtṣ tưiexỏ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc sau lưiexong y có mâonkj́y ngưiexoơdrld̀i tưiexóc giâonkj̣n thét lêzjtsn.

           

Lý Tuâonkjn trâonkj̀m tĩnh nói: “Vị côaryeiexoơdrldng này, côarye bảo vêzjtṣ ả yêzjtsu nưiexõ, là muôaryén đdonnôaryéi đdonnịch vơdrld́i Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc, cũng là đdonnôaryéi đdonnịch vơdrld́i chính đdonnạo trong thiêzjtsn hạ, côarye biêzjtśt khôaryeng?”.

           

Tiêzjts̉u Bạch phì cưiexoơdrld̀i, giơdrld bàn tay trăyziŕng nhưiexo ngọc, khe khẽ vuôaryét mái tóc đdonnẹp bêzjtsn mai, cưiexoơdrld̀i nhạt: “Đtiloôaryéi đdonnịch vơdrld́i Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc? Đtiloôaryéi đdonnịch vơdrld́i chính đdonnạo trong thiêzjtsn hạ? Đtiloôaryè tiêzjts̉u bôaryéi vôarye tri, nhưiexõng chuyêzjtṣn này bà côarye ngưiexoơdrldi đdonnã làm chán ra tưiexò mâonkj́y ngàn năyzirm trưiexoơdrld́c rôaryèi”.

           

Chúng đdonnêzjtṣ tưiexỏ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc nhôaryẹn nhạo cả lêzjtsn, Lý Tuâonkjn măyziṛt thoáng săyziŕc giâonkj̣n, chỉ có đdonnzjts̀u đdonnịnh lưiexọc của y tôaryét hơdrldn đdonnám đdonnêzjtṣ tưiexỏ kia, nhâonkj́t thơdrld̀i chưiexoa rõ lai lịch thâonkjn phâonkj̣n nưiexõ nhâonkjn thâonkj̀n bí này, y ngăyzirn cản bọn đdonnêzjtṣ tưiexỏ muôaryén xôaryeng lêzjtsn, hỏi băyzir̀ng giọng băyzirng giá: “Vị côaryeiexoơdrldng này khâonkj̉u khí lơdrld́n quá, xin hỏi các hạ là ai?”.

           

Tiêzjts̉u Bạch khôaryeng trả lơdrld̀i y, trôaryeng có vẻ hơdrldi sưiexõng sơdrld̀, giơdrld̀ lâonkju, ả mơdrld́i lâonkj̉m bâonkj̉m mâonkj́y câonkju, đdonnôaryẹt nhiêzjtsn khúc khích, thì ra là ả tưiexọ cưiexoơdrld̀i mình, lăyziŕc lăyziŕc đdonnâonkj̀u, hạ giọng nói: “Bà côarye ngưiexoơdrldi… ài, lâonkju lăyziŕm rôaryèi cũng khôaryeng nói nhưiexõng lơdrld̀i này, đdonnêzjtśn mình nghe cũng cảm thâonkj́y lạ lâonkj̃m, đdonnúng là…, ôaryei, chăyzir̉ng lẽ đdonnúng là đdonnã già rôaryèi sao?”

           

Nói đdonnoạn, nét cưiexoơdrld̀i trêzjtsn măyziṛt tiêzjtsu tan, thơdrld̀ thâonkj̃n xuâonkj́t thâonkj̀n, trôaryeng vẻ măyziṛt hình nhưiexo đdonnã quêzjtsn băyzir̃ng hiêzjtṣn tại.

           

Kim Bình Nhi đdonnưiexóng bêzjtsn cạnh nín lăyziṛng, nhâonkj́t thơdrld̀i khôaryeng biêzjtśt nưiexõ nhâonkjn côaryẻ quái này rôaryét cục đdonnang nghĩ gì, Lý Tuâonkjn vôaryén dĩ đdonnzjts̀m đdonnạm, cũng bị Tiêzjts̉u Bạch làm cho tưiexóc muôaryén xịt khói, y thét: “Ta dùng lơdrld̀i ngon ngọt khuyêzjtsn ngưiexoơdrldi, ngưiexoơdrldi nêzjtśu khôaryeng chịu tránh ra, thì đdonnưiexòng trách ta đdonnăyziŕc tôaryẹi. Nói đdonnoạn, y cưiexoơdrld̀i lạnh: “Chỉ dưiexọa vào mâonkj́y câonkju khiêzjtsu chiêzjtśn chính đdonnạo trong thiêzjtsn hạ vưiexòa rôaryèi, ta đdonnã có thêzjts̉ băyziŕt ngưiexoơdrldi lại, ngưiexoơdrldi sẽ biêzjtśt tôaryét xâonkj́u”.

           

Tiêzjts̉u Bạch tưiexò tưiexò ngưiexoơdrld́c măyziŕt, nhìn Lý Tuâonkjn chăyzir̀m chăyzir̀m, đdonnôaryẹt nhiêzjtsn gọi: “Tiêzjts̉u côaryeiexoơdrldng kia”.

           

Kim Bình Nhi thoạt tiêzjtsn khôaryeng hiêzjts̉u, mãi cho đdonnêzjtśn khi Tiêzjts̉u Bạch nhăyziŕc lại lâonkj̀n thưiexó hai, mơdrld́i giâonkj̣t mình, ngạc nhiêzjtsn đdonnáp: “Côarye gọi ta hả?”.

           

Tiêzjts̉u Bạch hưiexò mũi: “Khôaryeng phải ngưiexoơdrldi, ta còn gọi ai nưiexõa đdonnâonkjy?”. Đtilooạn, ả khe khẽ xua tay, dâonkj́n lêzjtsn môaryẹt bưiexoơdrld́c, đdonnưiexóng chăyziṛn giưiexõa Kim Bình Nhi và bọn Lý Tuâonkjn: “Côarye đdonni đdonni, nhưiexõng kẻ này đdonnêzjts̉ ta chăyziṛn thay côarye”.

           

Bọn Lý Tuâonkjn tưiexóc thơdrld̀i xôaryen xao tái măyziṛt, Kim Bình Nhi thì vui mưiexòng quá mong đdonnơdrlḍi, khôaryeng dám tin, vôaryẹi vã đdonnáp: “Đtiloa ta… đdonna tạ tiêzjts̀n bôaryéi”.

Nói xong sơdrlḍ nưiexõ nhâonkjn côaryẻ quái nọ đdonnôaryẻi ý, nàng vôaryẹi vã lăyziŕc mình lưiexoơdrld́t vêzjts̀ bóng tôaryéi âonkjm u trưiexoơdrld́c măyziṛt, bọn Lý Tuâonkjn làm sao có thêzjts̉ đdonnêzjts̉ hung thủ giêzjtśt ngưiexoơdrld̀i này chạy thoát lâonkj̀n nưiexõa, vưiexòa đdonnịnh phát lưiexọc truy đdonnaryẻi, đdonnã thâonkj́y môaryẹt đdonnạo bạch quang chơdrld́p lêzjtsn, nháy măyziŕt môaryẹt tâonkj́m màn sáng đdonnã bưiexòng bưiexòng, chăyziŕn trưiexoơdrld́c măyziṛt Tiêzjts̉u Bạch, chăyziṛn kín con đdonnưiexoơdrld̀ng đdonni tơdrld́i, giâonkjy lát sau, bóng Kim Bình Nhi đdonnã biêzjtśn mâonkj́t khôaryeng thâonkj́y đdonnâonkju nưiexõa.

           

Lý Tuâonkjn giâonkj̣n nghiêzjtśn răyzirng nghiêzjtśn lơdrlḍi, ngoảnh đdonnâonkj̀u tưiexóc giâonkj̣n nói vơdrld́i Tiêzjts̉u Bạch: “Ngưiexoơdrldi rôaryét cục là kẻ nào, vì sao lại giúp yêzjtsu nưiexõ đdonnó?”.

           

Tiêzjts̉u Bạch khẽ mỉm cưiexoơdrld̀i, tưiexọa hôaryè cơdrldn tưiexóc giâonkj̣n của Lý Tuâonkjn, chỉ khiêzjtśn ả thêzjtsm cao hưiexóng, ung dung đdonnáp: “Ta? Ta là ai ngưiexoơdrldi băyzirn khoăyzirn làm gì cho phiêzjts̀n! Còn vì sao ta giúp ả, khôaryeng vì gì khác cả, mà chỉ vì ta râonkj́t chưiexoơdrld́ng măyziŕt vơdrld́i bọn ngưiexoơdrld̀i Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc các ngưiexoơdrldi”.

           

Lý Tuâonkjn và tâonkj́t cả nhưiexõng đdonnêzjtṣ tưiexỏ Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc đdonnang đdonnưiexóng sau lưiexong đdonnêzjts̀u sưiexõng cả lại, nhâonkj́t thơdrld̀i nín băyziṛt, khôaryeng thôaryét đdonnưiexoơdrlḍc môaryẹt tiêzjtśng, Lý Tuâonkjn khôaryeng nhịn đdonnưiexoơdrlḍc hỏi: “Vị côaryeiexoơdrldng này, lẽ nào trưiexoơdrld́c đdonnâonkjy chúng ta đdonnã tưiexòng găyziṛp qua, hoăyziṛc giả chúng ta đdonnã tưiexòng đdonnăyziŕc tôaryẹi vơdrld́i côarye?”.

           

Tiêzjts̉u Bạch lăyziŕc đdonnâonkj̀u, khẽ đdonnưiexoa măyziŕt, sóng măyziŕt lưiexou chuyêzjts̉n nhưiexoiexoơdrld́c, khoé môaryei găyziŕn môaryẹt nụ cưiexoơdrld̀i đdonnoạn phách câonkju hôaryèn: “Chúng ta chưiexoa tưiexòng găyziṛp măyziṛt, các ngưiexoơdrldi cũng chưiexoa tưiexòng đdonnăyziŕc tôaryẹi vơdrld́i ta, nhưiexong mà ta…”. Ả tủm tỉm, tưiexọa hôaryè râonkj́t cao hưiexóng: “Nhưiexong ta cưiexó ngưiexóa măyziŕt vơdrld́i bọn Phâonkj̀n Hưiexoơdrldng Côaryéc, ngưiexoơdrldi có thêzjts̉ làm gì ta nào?”.

           

Trong bóng tôaryéi, chỉ thâonkj́y mưiexoơdrld̀i mâonkj́y bóng ngưiexoơdrld̀i ào ào xôaryezjtsn, ùn ùn lao vào tâonkj́m màn sáng màu trăyziŕng, bêzjtsn kia, gưiexoơdrldng măyziṛt tưiexoơdrldi cưiexoơdrld̀i của Tiêzjts̉u Bạch vâonkj̃n y nguyêzjtsn, chỉ là trong ánh măyziŕt, vẻ ngạo nghêzjts̃ châonkjm biêzjtśm càng thêzjtsm rõ.

 

* * * * * *

 

Gió, lao theo bóng ngưiexoơdrld̀i vôaryẹi vã, hoá thành nhưiexõng tràng rít lêzjtsn liêzjtsn tục lanh lảnh bêzjtsn tai, khôaryeng biêzjtśt tại sao, bao nhiêzjtsu đdonnưiexoơdrld̀ng đdonni dưiexoơdrld́i châonkjn dâonkj̀n dâonkj̀n biêzjtśn mâonkj́t. Lục Tuyêzjtśt Kỳ bay trong hang đdonnôaryẹng côaryẻ xưiexoa tăyzirm tôaryéi, hưiexoơdrld́ng vêzjts̀ môaryẹt nơdrldi thâonkj̀n bí nào đdonnó ơdrld̉ đdonnăyzir̀ng trưiexoơdrld́c.

           

Tuy vâonkj̃n khôaryeng biêzjtśt, cái gì đdonnang đdonnơdrlḍi nàng ơdrld̉ trưiexoơdrld́c măyziṛt, nhưiexong trong lòng, vâonkj̃n có môaryẹt thưiexó tình cảm cuôaryèng nhiêzjtṣt, sôaryei trào cháy bỏng trong trái tim lạnh nhưiexoyzirng tuyêzjtśt, tình cảm cuôaryèng nhiêzjtṣt nhưiexo ngọn lưiexỏa nóng bỏng nhâonkj́t.

Vì vâonkj̣y nàng bay đdonni, khôaryeng màng bâonkj̣n tâonkjm đdonnêzjtśn ai khác.

           

Nhưiexõng bóng ngưiexoơdrld̀i sau lưiexong dâonkj̀n dâonkj̀n mơdrld̀ nhạt, khi vưiexòa lưiexoơdrld́t qua môaryẹt nơdrldi, nàng tưiexọa hôaryè vôarye thưiexóc cảm nhâonkj̣n đdonnưiexoơdrlḍc, trong bóng tôaryéi đdonnó đdonnang âonkj̉n núp mọi ngưiexoơdrld̀i. Nhưiexong cảm giác đdonnêzjtśn rôaryèi tan nhanh chóng, trong nháy măyziŕt nhưiexo đdonnzjtṣn quang hoả thạch, bóng ngưiexoơdrld̀i đdonnó phảng phâonkj́t có chút dị đdonnôaryẹng, sau đdonnó phát hiêzjtṣn đdonnưiexoơdrlḍc đdonnzjts̀u gì, lại biêzjtśn mâonkj́t đdonni.

           

Xa xa sau lưiexong, tưiexòng trâonkj̣n gió vù vù thôaryẻi qua, có phải tiêzjtśng than khẽ đdonnó khôaryeng?

           

Lục Tuyêzjtśt Kỳ khôaryeng biêzjtśt.

           

Cảm giác này nàng hâonkj̀u nhưiexo chưiexoa tưiexòng đdonnêzjts̉ tâonkjm.

           

Cuôaryẹc đdonnơdrld̀i này, có bao nhiêzjtsu chuyêzjtṣn, hoăyziṛc có bao nhiêzjtsu ngưiexoơdrld̀i, đdonnáng cho mình tưiexò bỏ tâonkj́t cả?

           

zjtśu khôaryeng có, phải chăyzirng là bi ai?

           

zjtśu có, thì phải tưiexò bỏ tâonkj́t cả!

           

Thiêzjtsn gia thâonkj̀n kiêzjtśm năyziŕm trong tay, phát ra ánh sáng cùng lúc càng rưiexọc rơdrld̃, nhưiexo dòng máu sôaryei trào cuôaryèn cuôaryẹn hưiexòng hưiexọc.

           

Bóng hình lam săyziŕc, càng lúc càng xa, lại phảng phâonkj́t càng lúc càng gâonkj̀n!

           

Gió, vâonkj̃n thôaryẻi,

           

Con đdonnưiexoơdrld̀ng phía trưiexoơdrld́c, vâonkj̃n đdonnen mịt mơdrld̀,

           

Nhưiexong có thêzjts̉ có ngưiexoơdrld̀i, đdonnang ơdrld̉ tâonkj̣n cuôaryéi con đdonnưiexoơdrld̀ng âonkj́y.

           

Nàng bay, bay mãi, bay mãi…

           

aryẹt luôaryèng sáng xanh lục tưiexò tưiexò bưiexòng lêzjtsn phía trưiexoơdrld́c, Lục Tuyêzjtśt Kỳ rôaryét cuôaryẹc nhìn thâonkj́y tia sáng đdonnâonkj̀u tiêzjtsn trong bóng tôaryéi, xa xa, nhưiexoaryẹt u linh lơdrld̉n vơdrld̉n trong lăyziṛng lẽ.

           

Nàng đdonnôaryẹt nhiêzjtsn ngưiexong bưiexoơdrld́c, ánh sáng trêzjtsn Thiêzjtsn Gia thâonkj̀n kiêzjtśm đdonnôaryẹt nhiêzjtsn lăyziṛn cả vào trong, nhưiexo ngưiexoơdrld̀i con gái sơdrlḍ hãi âonkjm thâonkj̀m lâonkj̉n trôaryén. Bóng tôaryéi đdonnen u u tràn tơdrld́i, nuôaryét chưiexỏng lâonkj́y mình nàng, tràn kín lâonkj́y nàng.

           

Nàng đdonnưiexóng trong bóng tôaryéi, lăyziṛng lẽ chăyzirm chú nhìn ánh sáng màu xanh lục, đdonnăyzir̀ng sau nó, hình nhưiexo có cái gì đdonnó đdonnang đdonnơdrlḍi nàng?

           

Là thâonkj́t vọng, hay là chàng?

           

zjtśu là chàng, thì sao đdonnâonkjy?

           

Nàng lại do dưiexọ, mà dăyzir̀n văyziṛt, sưiexọ cuôaryèng nhiêzjtṣt bưiexòng bưiexòng nhưiexo ngọn lưiexỏa trong tim, vâonkj̃n thiêzjtsu đdonnôaryét mà chưiexoa tưiexòng tiêzjtsu tan, ơdrld̉ nơdrldi sâonkju thăyzir̉m của ngọn lưiexỏa âonkj́y, vâonkj̃n râonkjm râonkj́m đdonnôaryei phâonkj̀n xót xa lăyziṛng lẽ.

           

Nàng chăyzirm chú nhìn râonkj́t lâonkju, râonkj́t lâonkju, rôaryèi tưiexò tôaryén, nhâonkj́c bưiexoơdrld́c lêzjtsn, thụt lùi vêzjts̀ phía sau.

           

Là sơdrlḍ hãi chăyzirng, là chôaryéi bỏ chăyzirng?

           

Đtiloơdrld̀i này, còn có ngưiexoơdrld̀i mà mình khôaryeng thêzjts̉ đdonnôaryéi măyziṛt chăyzirng?

           

Khôaryeng thêzjts̉, hay là khôaryeng dám?

           

onkj̀n dâonkj̀n, cảm giác nghẹn ngào dâonkjng lêzjtsn, bóng tôaryéi đdonnang cưiexoơdrld̀i găyzir̀n xung quanh, ai ơdrld̉ trưiexoơdrld́c măyziṛt đdonnâonkj́y? Sôaryé mêzjtṣnh tưiexò xưiexoa tơdrld́i nay chưiexoa tưiexòng mỉm cưiexoơdrld̀i, đdonnâonkju có ai dêzjts̃ dàng chiêzjtśn thăyziŕng đdonnưiexoơdrlḍc bản thâonkjn mình. Có thêzjts̉ khôaryeng sơdrlḍ hãi chuyêzjtṣn sôaryéng chêzjtśt, có thêzjts̉ khôaryeng sơdrlḍ hãi thơdrld̀i gian, nhưiexong ai có thêzjts̉, hoàn toàn đdonnôaryéi diêzjtṣn vơdrld́i thâonkjm tâonkjm?

           

Trong bóng đdonnêzjtsm, môaryẹt bâonkj̀u khôaryeng khí tịch mịch.

           

Nàng còn đdonnịnh lùi thêzjtsm nưiexõa.

           

Dung nhan dưiexoơdrld́i bóng tôaryéi đdonnó, liêzjtṣu chưiexóa đdonnưiexọng sưiexọ đdonnau đdonnơdrld́n đdonnêzjtśn dưiexoơdrld̀ng nào?

           

Đtiloôaryẹt nhiêzjtsn, cơdrldn sóng nóng bỏng cháy sôaryei lại xuâonkj́t hiêzjtṣn, sau luôaryèng sáng nhạt màu lục, văyzir̉ng tơdrld́i tiêzjtśng gâonkj̀m rôaryéng kinh hôaryèn.

           

Ngọn lưiexỏa màu đdonnỏ rưiexọc, nhưiexozjtsn hung thủ đdonnanh ác, cưiexoơdrld̀i găyzir̀n đdonnzjtsn cuôaryèng trêzjtsn thêzjtś gian, tiêzjtśng gâonkj̀m rôaryéng châonkj́n nhiêzjtśp. Măyziṛt đdonnâonkj́t dưiexoơdrld́i châonkjn và tưiexoơdrld̀ng đdonná xung quanh, lại môaryẹt lâonkj̀n nưiexõa theo nhau rung lêzjtsn, có lẽ là vì gâonkj̀n đdonnêzjtśn nơdrldi rôaryèi, măyziṛt đdonnâonkj́t runglăyziŕc càng châonkj́n đdonnôaryẹng dưiexõ dôaryẹi, đdonnúng là khiêzjtśn ngưiexoơdrld̀i ta khôaryeng thêzjts̉ tưiexoơdrld̉ng tưiexoơdrlḍng đdonnưiexoơdrlḍc, sâonkju trong ngọn lưiexỏa, có thêzjts̉ diêzjts̃n ra môaryẹt cảnh tưiexoơdrlḍng nhưiexo thêzjtś.

           

Ngọn lưiexỏa tưiexò đdonnăyzir̀ng xa hăyziŕt ánh, đdonnôaryei măyziŕt trong bóng đdonnêzjtsm  đdonnôaryẹt nhiêzjtsn bùng lêzjtsn.

           

Cái đdonnang cháy, phảng phâonkj́t là đdonnôaryei con ngưiexoơdrldi.

           

Ánh sáng màu lam nhạt, đdonnôaryẹt nhiêzjtsn lại môaryẹt lâonkj̀n nưiexõa bưiexòng lêzjtsn, tưiexò trong bóng tôaryéi phụt ra, trong cuôaryèn cuôaryẹn làn sóng nóng, thâonkjn hình mỹ lêzjtṣ đdonnó hiêzjtsng ngang đdonnưiexóng sưiexòng sưiexõng, mái tóc đdonnẹp phâonkj́t phơdrld.

           

“Bùng!”.

           

Tiêzjtśng gâonkj̀m khủng khiêzjtśp và măyziṛt đdonnâonkj́t châonkj́n đdonnôaryẹng và nhưiexoaryei khiêzjtśn ngưiexoơdrld̀i phàm kinh sơdrlḍ, cả khu hang đdonnôaryẹng đdonnêzjts̀u cưiexọa mình lăyziŕc lưiexo, vôaryearyé đdonnâonkj́t đdonná lạc rơdrldi bêzjtsn cạnh nhưiexoiexoa, nhưiexong bóng hình đdonnó, khôaryeng còn nguyêzjtsn ơdrld̉ chôaryẽ cũ.

           

Nàng bay đdonni, nhưiexo cảnh tưiexoơdrlḍng ngày tâonkj̣n thêzjtś, trong cơdrldn mưiexoa đdonná càng lúc càng đdonnzjtsn cuôaryèng, bay mãi, hưiexoơdrld́ng vêzjts̀ sâonkju nơdrldi ngọn lưiexỏa trưiexoơdrld́c măyziṛt, nơdrldi sáng chói nhâonkj́t, bay tơdrld́i đdonnó!

           

Khôaryeng ai biêzjtśt, ơdrld̉ trưiexoơdrld́c măyziṛt là cái gì?

           

Nhưiexong ai bâonkj̣n tâonkjm cơdrld chưiexó?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.