Tru Tiên

Chương 204 : Dị Nhân

    trước sau   
   

Trung thôhnwz̉, hai mưqylpơvligi dăvfrṭm ngoài thành Hà Dưqylpơvligng.

Trơvlig̀i tôhnwźi dâfzgèn, trêgsotn con đzzwqưqylpơvlig̀ng cũ, ngưqylpơvlig̀i qua lại đzzwqã băvfrt́t đzzwqâfzgèu văvfrt́ng bóng. Thơvlig̀i buôhnwz̉i hôhnwz̃n loạn, yêgsotu ma thịnh hành, dâfzgẽu có ơvlig̉ dưqylpơvliǵi châfzgen núi Thanh Vâfzgen môhnwzn, ai dám chăvfrt́c răvfrt̀ng sẽ khôhnwzng hôhnwźt nhiêgsotn đzzwqụng đzzwqâfzgèu lũ yêgsotu mà quái quỷ.

 

Con ngưqylpơvlig̀i ai mà chăvfrt̉ng quý mạng sôhnwźng của mình, hà huôhnwźng trong tình thêgsot́ này, sau thơvlig̀i yêgsotu thú nhiêgsot̀u lâfzgèn cưqylpơvlig̃ng bưqylṕc trăvfrtm họ, nhưqylpng ngưqylpơvlig̀i sôhnwźng sót, dĩ nhiêgsotn càng biêgsot́t coi trọng bản mêgsoṭnh.

 

Nhưqylpng rôhnwźt cục cũng có bóng ngưqylpơvlig̀i hiêgsoṭn ra ơvlig̉ phía đzzwqâfzgèu đzzwqưqylpơvlig̀ng, đzzwqi đzzwqâfzgèu là môhnwẓt lão trưqylpơvlig̣ng, dáng dâfzgép tiêgsotn phong đzzwqạo côhnwźt, trong tay câfzgèm môhnwẓt cán trúc, phâfzgèn trêgsotn côhnwẓt miêgsot́ng vải vơvliǵi hàng chưqylp̃ viêgsot́t đzzwqưqylṕng “Tiêgsotn nhâfzgen chỉ lôhnwẓ”. Theo gót là môhnwẓt nam môhnwẓt nưqylp̃, nam thì khăvfrtn che măvfrṭt, nưqylp̃ thì xinh đzzwqẹp khả ái. Trơvlig̀i sâfzgẽm tôhnwźi mà nưqylp̃ lang âfzgéy căvfrṭp măvfrt́t vâfzgẽn chăvfrtm chú dán vào quyêgsot̉n sách bìa đzzwqan vôhnwz đzzwqêgsot̀ trêgsotn tay.

 

Đpqrvưqylpơvligng nhiêgsotn đzzwqó là nhóm ngưqylpơvlig̀i Chu Nhâfzgét Tiêgsotn, Tiêgsot̉u Hoàn và Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen hàng môhnwẓt bưqylpơvliǵc tơvliǵi.

 

Trêgsotn đzzwqưqylpơvlig̀ng đzzwqi, khi lôhnwzi lúc kéo, Chu Nhâfzgét Tiêgsotn níu khách bôhnwẓ hành đzzwqêgsot́n bêgsotn, măvfrṭt mày hơvliǵn hơvlig̉ nói chuyêgsoṭn trêgsotn trơvlig̀i dưqylpơvliǵi đzzwqâfzgét loạn xị lăvfrtng nhăvfrtng, đzzwqưqylpơvligng nhiêgsotn Tiêgsot̉u Hoàn và Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen nghe chăvfrt̉ng thuâfzgẹn tai. Nhưqylpng nhưqylp̃ng ngưqylpơvlig̀i bị lão kéo lại xem tuơvliǵng, sau khi nghe Chu Nhâfzgét Tiêgsotn nói qua vêgsot̀ tưqylpơvligng lại hâfzgẹu vâfzgẹn của mình thì tinh thâfzgèn châfzgén đzzwqôhnwẓng, giao tiêgsot̀n cho lão xong thì lại nhưqylp thêgsot̉ phục hoàn sinh khí, thơvligi thơvliǵi bỏ đzzwqi.

 

Tiêgsot̉u Hoàn ngoài viêgsoṭc thâfzgeu tiêgsot̀n sau khi Chu Nhâfzgét Tiêgsotn xong viêgsoṭc lưqylpơvlig̀ng gạt con bạc thoả thích, còn lại chỉ thu mình đzzwqọc sách.

 

qylp̀ ngày âfzgéy tơvliǵi nay, Tiêgsot̉u Hoàn đzzwqôhnwźi vơvliǵi quyêgsot̉n sách mà Quỷ tiêgsotn sinh lưqylpu lại, ghi chép nhưqylp̃ng Ma Giáo quỷ dị bí thuâfzgẹt, chăvfrt̉ng ngơvlig̀ càng đzzwqọc càng mêgsot, khôhnwzng nhưqylp̃ng khi rãnh rôhnwz̃i lại lâfzgéy ra xem mà khi đzzwqi đzzwqưqylpơvlig̀ng, quyêgsot̉n sách âfzgéy chăvfrt̉ng lúc nào là rơvlig̀i tay. Trơvlig̀i đzzwqã tôhnwźi dâfzgèn mà côhnwzqylpơvlig̀ng nhưqylpfzgẽn chưqylpa hay, tâfzgem trí dôhnwz̀n hêgsot́t vào cuôhnwźn sách.

Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen ơvlig̉ bêgsotn cạnh câfzgét tiêgsot́ng gọi Chu Nhâfzgét Tiêgsotn nói: “Tiêgsot̀n bôhnwźi, nhìn trơvlig̀i xem chưqylp̀ng chúng ta khôhnwzng tơvliǵi đzzwqưqylpơvlig̣c thành Hà Dưqylpơvligng, nêgsot́u chăvfrt̉ng tìm đzzwqưqylpơvlig̣c nơvligi trú âfzgẻn, chỉ sơvlig̣ rút cục phải ngủ ơvlig̉ ngoài đzzwqôhnwz̀ng”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn ngăvfrt́m săvfrt́c trơvlig̀i khẽ gâfzgẹt đzzwqâfzgèu, nhìn xung quanh chỉ thâfzgéy bôhnwźn bêgsot̀ mâfzgẹp mơvlig̀, đzzwqưqylp̀ng nói đzzwqêgsot́n có ngưqylpơvlig̀i sinh sôhnwźng ơvlig̉ cái ơvlig̉ nơvligi hoang dã này, ngay cả môhnwẓt toà miêgsot́u hoang phòng ôhnwźc hưqylp hoại e cũng chăvfrt̉ng có.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn ho khan môhnwẓt tiêgsot́ng, chỉ thâfzgéy Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen là đzzwqêgsot̉ măvfrt́t tơvliǵi lão, còn đzzwqưqylṕa cháu Tiêgsot̉u Hoàn đzzwqang nôhnwźi gót sau lưqylpng Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen thì cả môhnwẓt cưqylp̉ chỉ phản ưqylṕng cũng khôhnwzng có, dôhnwz̀n cả tâfzgem tưqylp đzzwqọc quyêgsot̉n sách quỷ bìa đzzwqen. Chu Nhâfzgét Tiêgsotn luôhnwzn nghĩ đzzwqêgsot̉ đzzwqưqylṕa cháu gái lão đzzwqọc cuôhnwźn sách ma giáo đzzwqó thưqylp̣c khôhnwzng ôhnwz̉n, khôhnwz̉ nôhnwz̃i càng lo lăvfrt́ng lại càng khó mà ngon ngọt thuyêgsot́t phục ả. Môhnwz̃i lâfzgèn lão này nọ vơvliǵi ả vêgsot̀ sưqylp̣ tàn nhâfzgẽn vôhnwz đzzwqạo của Ma Giáo, nhưqylp̃ng thủ đzzwqoạn ác đzzwqôhnwẓc yêgsotu tà, Tiêgsot̉u Hoàn đzzwqêgsot̀u trả lơvlig̀i lão băvfrt̀ng câfzgeu: “Nhưqylp̃ng loại phưqylpơvligng pháp yêgsotu tà cưqylṕu ngưqylpơvlig̀i quả thâfzgẹt nhiêgsot̀u lăvfrt́m, có thêgsot̉ sánh vơvliǵi phưqylpơvligng pháp của ôhnwzng đzzwqó”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn môhnwz̃i khi nghe vâfzgẹy thì toát môhnwz̀ hôhnwzi hôhnwẓt, đzzwqôhnwźi đzzwqáp khôhnwzng xong. Nhưqylpng lão măvfrṭt dâfzgèy, quyêgsot́t chăvfrt̉ng chịu thua, vâfzgẽn muôhnwźn bảo Tiêgsot̉u Hoàn liêgsoṭng quyêgsot̉n sách đzzwqó nhưqylpng lại khôhnwzng có lú do gì chánh đzzwqáng.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn quay ngưqylpơvlig̀i nhìn Tiêgsot̉u Hoàn, ngó thâfzgéy quyêgsot̉n sách thâfzgẹt xôhnwźn măvfrt́t, chăvfrt̉ng hiêgsot̉u thêgsot́ nào lâfzgẹp tưqylṕc to tiêgsot́ng quát: “Tiêgsot̉u Hoàn, sao lúc nào ngưqylpơvligi cũng đzzwqọc cuôhnwźn sách quái quỷ đzzwqó vâfzgẹy?”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn cuôhnwźi cùng mơvliǵi ngâfzgẻng đzzwqâfzgèu lêgsotn, nhìn Chu Nhâfzgét Tiêgsotn, bưqylp̣c dọc cãi: “Gia gia, chúng ta đzzwqi châfzgẹm nhưqylp thêgsot́ này khôhnwzng phải vì cháu đzzwqọc sách mà là tại gia gia bẻo lẻo lưqylp̀a ngưqylpơvlig̀i xem tưqylpơvliǵng lâfzgéy tiêgsot̀n, thành ra tiêgsot́n hành mơvliǵi châfzgẹm chạp.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn cưqylṕng họng đzzwqỏ măvfrṭt tăvfrt̀ng hăvfrt́ng vài tiêgsot́ng rôhnwz̀i quay sang phía khác cưqylpơvlig̀i chôhnwźng chêgsot́ nói: “Đpqrvủ rôhnwz̀i, đzzwqủ rôhnwz̀i, chúng ta khôhnwzng nói chuyêgsoṭn này nưqylp̃a, theo ý ta, hiêgsoṭn tại chúng ta khôhnwzng có chôhnwz̃ đzzwqêgsot̉ ngủ, nói tóm lại là mau nghĩ ra cách nào đzzwqi thôhnwzi”.

 

Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen lăvfrt́c đzzwqâfzgèu nói: “Ơykrv̉ đzzwqâfzgey quả thưqylp̣c chăvfrt̉ng có nhà đzzwqêgsot̉ mà tá túc, tiêgsot̀n bôhnwźi thôhnwzng thuôhnwẓc nơvligi này hơvlign bọn tại hạ, thưqylp̉ nhơvliǵ xem quanh đzzwqâfzgey có ngôhnwzi miêgsot́u hoang nào đzzwqêgsot̉ chúng ta có thêgsot̉ nghỉ lại môhnwẓt đzzwqêgsotm khôhnwzng?”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn hưqylp̀ môhnwẓt tiêgsot́ng rôhnwz̀i cưqylpơvlig̀i nhạt nói: “Ngưqylpơvligi sao biêgsot́t ta quen thuôhnwẓc chôhnwz̃ này, lão phu tuy sinh truơvlig̉ng ơvlig̉ thành Hà Dưqylpơvligng, nhưqylpng sau này lại phiêgsotu bạt châfzgen trơvlig̀i, khi đzzwqêgsot́n đzzwqâfzgey bôhnwz̃ng thâfzgéy quen thuôhnwẓc…ơvlig kìa…”.




 

Lão đzzwqôhnwẓt nhiêgsotn lôhnwẓ vẻ đzzwqăvfrtm chiêgsotu, lơvlig̀i nói nưqylp̉a chưqylp̀ng bôhnwz̃ng nhiêgsotn dưqylp̀ng lại.

 

Tiêgsot̉u Hoàn và Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen hơvligi ngạc nhiêgsotn. Tiêgsot̉u Hoàn câfzgét tiêgsot́ng gọi: “Gia gia, gia gia đzzwqịnh nói gì vâfzgẹy?”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn nhíu mày tưqylp̣a hôhnwz̀ nghĩ ra đzzwqgsot̀u gì nhưqylpng khôhnwzng rõ rêgsoṭt, tưqylp̀ tưqylp̀ xoay mình nhìn vêgsot̀ phía trưqylpơvliǵc, nhưqylp thêgsot̉ găvfrt́ng nhơvliǵ: “Đpqrvăvfrt̀ng kia nêgsot́u ta nhơvliǵ khôhnwzng lâfzgèm thì phía trưqylpơvliǵc khôhnwzng xa có môhnwẓt lôhnwźi rẽ, đzzwqi theo lôhnwźi đzzwqó, dâfzgẽu có hơvligi xa, nhưqylpng quả thâfzgẹt có môhnwẓt gian nhà ơvlig̉ đzzwqó”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn và Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen cả hai đzzwqêgsot̀u phâfzgén khơvlig̉i. Tiêgsot̉u Hoàn cưqylpơvlig̀i nói: “Nêgsot́u thâfzgẹt vâfzgẹy thì chúng ta còn châfzgèn chơvlig̀ gì nưqylp̃a mà khôhnwzng đzzwqi nhanh lêgsotn”.

 

Chăvfrt̉ng biêgsot́t thêgsot́ nào mà Chu Nhâfzgét Tiêgsotn lại tỏ vẻ hơvligi lưqylpơvlig̃ng lưqylp̣, vâfzgèng trán nhăvfrtn nhíu, găvfrt́ng sưqylṕc nhơvliǵ lại nói: “Nhưqylpng ta cảm thâfzgéy có gì khôhnwzng ôhnwz̉n, thơvlig̀i gian thưqylp̣c lâfzgeu quá rôhnwz̀i, ta chỉ nhơvliǵ mang máng là ơvlig̉ ngoại thành Hà Dưqylpơvligng đzzwqi theo hưqylpơvliǵng này đzzwqích xác có môhnwẓt ngôhnwzi nhà, nhưqylpng hình nhưqylp ngôhnwzi nhà âfzgéy khôhnwzng phải là môhnwẓt nơvligi tôhnwźt. Còn khôhnwzng tôhnwźt nhưqylp thêgsot́ nào thì ta chăvfrt̉ng thêgsot̉ nghĩ ra…”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn trơvlig̣n măvfrt́t nhìn lão, đzzwqi vưqylpơvlig̣t lêgsotn phía trưqylpơvliǵc khôhnwzng thèm đzzwqêgsot̉ ý đzzwqêgsot́n lão nưqylp̃a, miêgsoṭng lý luâfzgẹn: “Đpqrvưqylpơvlig̣c lăvfrt́m, chúng ta đzzwqi nhanh lêgsotn, chỉ câfzgèn có nhà dâfzgẽu có hưqylp hại cũng còn hơvlign phải ngủ ngoài trơvlig̀i”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn đzzwqã câfzgét bưqylpơvliǵc đzzwqi trưqylpơvliǵc thì Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen dĩ nhiêgsotn nôhnwźi gót. Chu Nhâfzgét Tiêgsotn miêgsot̃n cưqylpơvlig̃ng theo sau, đzzwqôhnwzi mày nhăvfrtn tít, tay khôhnwzng ngưqylp̀ng gõ đzzwqâfzgèu, môhnwz̀m thì lâfzgẻm bâfzgẻm: “Thâfzgẹt sưqylp̣ ơvlig̉ đzzwqó có nhà hay khôhnwzng, thì ta chăvfrt̉ng thêgsot̉ nào nhơvliǵ nôhnwz̉i!”.

 

Đpqrvi đzzwqưqylpơvlig̣c môhnwẓt quãng thì đzzwqã tôhnwźi hăvfrt̉n, may mà trêgsotn trơvlig̀i còn có vài vì sao le lói nêgsotn vâfzgẽn nhìn thâfzgéy đzzwqưqylpơvlig̀ng, ba ngưqylpơvlig̀i phát hiêgsoṭn quả nhiêgsotn có môhnwẓt con đzzwqưqylpơvlig̀ng nhỏ vôhnwz̃n đzzwqã bị che khuâfzgét dâfzgẽn vào rưqylp̀ng sâfzgeu.

Tiêgsot̉u Hoàn và Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen cả hai cùng gâfzgẹt đzzwqâfzgèu rôhnwz̀i rẽ vào con đzzwqưqylpơvlig̀ng nhỏ âfzgéy. Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen gia tăvfrtng cưqylpơvliǵc bôhnwẓ, môhnwẓt măvfrṭt đzzwqi trưqylpơvliǵc Tiêgsot̉u Hoàn, măvfrṭt khác nghiêgsotm câfzgẻn chú ý xung quanh. Chu Nhâfzgét Tiêgsotn thuỷ chung vâfzgẽn đzzwqi sau chót, miêgsoṭng lải nhải lâfzgèm bâfzgèm, răvfrt̀ng lão khôhnwzng nhơvliǵ nôhnwz̉i lại lịch của căvfrtn nhà đzzwqó, cũng nhưqylpvfrtn nhà âfzgéy dùng đzzwqêgsot̉ làm gì.

Con đzzwqưqylpơvlig̀ng quả thâfzgẹt dài, cả ba đzzwqã đzzwqi có đzzwqêgsot́n nưqylp̉a canh giơvlig̀ mà vâfzgẽn khôhnwzng thâfzgéy bóng dáng ngôhnwzi nhà đzzwqâfzgeu cả. Tiêgsot̉u Hoàn băvfrt́t đzzwqâfzgèu hoài nghi quay sang hỏi Chu Nhâfzgét Tiêgsotn: “Gia gia, gia gia khôhnwzng nhơvliǵ lâfzgèm đzzwqâfzgéy chưqylṕ?”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn bị Tiêgsot̉u Hoàn nhìn chăvfrt̀m chăvfrt̀m thì bâfzgét giác lòng chùng xuôhnwźng. Lão cưqylpơvlig̀i khoả lâfzgép nói: “Đpqrvâfzgéy là…đzzwqâfzgéy là…ngưqylpơvligi cũng biêgsot́t ta đzzwqã già quá rôhnwz̀i, thâfzgẹt chăvfrt̉ng tránh khỏi có lúc lâfzgèm lâfzgẽn môhnwẓt chuyêgsoṭn, nhưqylpng ta chăvfrt́c chăvfrt́n là trêgsotn con đzzwqưqylpơvlig̀ng này có môhnwẓt ngôhnwzi nhà. Có đzzwqgsot̀u căvfrtn nhà âfzgéy nhưqylp thêgsot́ nào thì ta nhâfzgét thơvlig̀i chăvfrt̉ng nhơvliǵ đzzwqưqylpơvlig̣c. Lại nưqylp̃a, đzzwqã bao năvfrtm qua rôhnwz̀i, có thêgsot̉ căvfrtn nhà âfzgéy đzzwqã bị ngưqylpơvlig̀i ta dơvlig̃ bỏ, chưqylpa nói chưqylp̀ng gió tuyêgsot́t mưqylpa bão đzzwqã làm sâfzgẹp nó mâfzgét rôhnwz̀i”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn lăvfrṭng ngưqylpơvlig̀i trong giâfzgey lát rôhnwz̀i nhè nhẹ lăvfrt́c đzzwqâfzgèu, vưqylp̀a chuyêgsot̉n mình thì ơvlig̉ phía trưqylpơvliǵc Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen bâfzgét chơvlig̣t dưqylp̀ng lại xoay đzzwqâfzgèu câfzgét giọng thét: “Các ngưqylpơvlig̀i mau lêgsotn, căvfrtn nhà đzzwqâfzgey rôhnwz̀i!”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn cùng Chu Nhâfzgét Tiêgsotn cả hai đzzwqêgsot̀u nưqylṕc lòng, Chu Nhâfzgét Tiêgsotn lâfzgẹp tưqylṕc hoan hỉ, lơvliǵn tiêgsot́ng cưqylpơvlig̀i nói: “A ha, lão đzzwqã bảo mà, tiêgsotn nhâfzgen đzzwqâfzgey vôhnwźn dĩ thôhnwzng tuêgsoṭ, làm gì khôhnwzng nhơvliǵ đzzwqưqylpơvlig̣c ơvlig̉ đzzwqâfzgey có căvfrtn nhà, sai chạy thêgsot́ nào đzzwqưqylpơvlig̣c”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn chăvfrt̉ng lý gì đzzwqêgsot́n lão nưqylp̃a, lẹ làng bưqylpơvliǵc đzzwqêgsot́n bêgsotn Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen nhìn vêgsot̀ phía trưqylpơvliǵc. Quả nhiêgsotn ơvlig̉ cuôhnwźi đzzwqưqylpơvlig̀ng có môhnwẓt căvfrtn nhà năvfrt̀m trêgsotn môhnwẓt miêgsot́ng đzzwqâfzgét khôhnwzng nhỏ, tưqylp̀ xa đzzwqã thâfzgéy vưqylpơvlig̀n tưqylpơvlig̣c hoang vu, vách tưqylpơvlig̀ng đzzwqôhnwz̉ nát, môhnwẓt chút hơvligi hưqylpơvliǵm ngưqylpơvlig̀i cũng khôhnwzng có, hiêgsot̉n nhiêgsotn là đzzwqã bị bỏ hoang tưqylp̀ nhiêgsot̀u năvfrtm rôhnwz̀i.




 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn châfzgèm châfzgẹm bưqylpơvliǵc tơvliǵi, vẻ măvfrṭt dưqylpơvligng dưqylpơvligng tưqylp̣ đzzwqăvfrt́c, miêgsoṭng còn đzzwqang chóp chép tính huyêgsotnh hoang tiêgsot́p thì Tiêgsot̉u Hoàn đzzwqã trơvlig̣n măvfrt́t nhìn lão giâfzgẹn dưqylp̃ thúc giục: “Lẹ lêgsotn đzzwqi gia gia”.

 

Ba ngưqylpơvlig̀i khôhnwzng nói gì nưqylp̃a tiêgsot́n bưqylpơvliǵc vêgsot̀ phía ngôhnwzi nhà. Ngọn gió đzzwqêgsotm nơvligi hoang dã thoảng hơvligi lạnh lẽo khiêgsot́n họ co ro rụt côhnwz̉.

 

Đpqrvêgsot́n gâfzgèn nhìn kỹ lại thì quả là môhnwẓt ngôhnwzi nhà đzzwqôhnwz̉ nát khôhnwzng thêgsot̉ ơvlig̉ đzzwqưqylpơvlig̣c, phêgsotn dâfzgẹu đzzwqã vơvlig̃ vụn, côhnwz̉ng vưqylpơvlig̀n thì chỉ còn sót môhnwz̃i cái khung, cánh côhnwz̉ng cũng chăvfrt̉ng có.

 

Giưqylp̃a khoảng vưqylpơvlig̀n hoang đzzwqó là căvfrtn nhà, xem xét tưqylp̀ trêgsotn xuôhnwźng, mái nhà tưqylp̣a hôhnwz̀ đzzwqã bị sâfzgẹp quá nưqylp̉a, rưqylpơvlig̀ng côhnwẓt lòi ra. Nhà dưqylpơvlig̀ng nhưqylp có cưqylp̉a nhưqylpng đzzwqã bị tung khoá. Toàn bôhnwẓ căvfrtn nhà kiêgsot́n trúc băvfrt̀ng gôhnwz̃, sau bao ngày dãi dâfzgèu mưqylpa gió nêgsotn đzzwqã bôhnwźc mùi âfzgẻm môhnwźc.

 

Tiêgsot̉u Hoàn nhíu mày nhưqylpng Chu Nhâfzgét Tiêgsotn ngưqylpơvlig̣c lại xem chưqylp̀ng cao hưqylṕng, lão tưqylp̀ tưqylp̀ tiêgsot́n vào sâfzgen, nhìn quanh chỉ thâfzgéy cỏ dại mọc lan tràn khăvfrt́p nơvligi, xem ra khôhnwzng có gì quái dị, tuy chăvfrt̉ng đzzwqáng gọi là nhà, nhưqylpng ít ra thì nơvligi đzzwqâfzgey cũng chăvfrt̉ng có gì là nguy hiêgsot̉m cả.

 

Lão quay ra gọi Tiêgsot̉u Hoàn và Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen vào, Tiêgsot̉u Hoàn đzzwqêgsot́n bêgsotn Chu Nhâfzgét Tiêgsotn, do dưqylp̣ môhnwẓt lát thình lình quay sang Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen hỏi: “Đpqrvạo trưqylpơvlig̉ng nghĩ sao, gian nhà này hình nhưqylp chúng ta tưqylp̀ng thâfzgéy rôhnwz̀i thì phải?”.

 

Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen giâfzgẹt mình nhìn xung quanh đzzwqâfzgey đzzwqó môhnwẓt lát rôhnwz̀i lăvfrt́c đzzwqâfzgèu tỏ vẻ chưqylpa thâfzgéy. Chu Nhâfzgét Tiêgsotn khó chịu nói: “Ngưqylpơvligi thì nhơvliǵ gì, căvfrtn nhà ơvlig̉ đzzwqâfzgey bao nhiêgsotu năvfrtm, đzzwqêgsot́n gia gia ngưqylpơvligi đzzwqâfzgey cũng còn khôhnwzng nhơvliǵ, ngưqylpơvligi lại thâfzgéy qua rôhnwz̀i sao?”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn nhún vai nói: “Đpqrvi thôhnwzi!”. Dưqylṕt lơvlig̀i cả hai ngưqylpơvlig̀i cùng bưqylpơvliǵc lêgsotn bâfzgẹc thêgsot̀m đzzwqá vơvliǵi tay đzzwqâfzgẻy cưqylp̉a.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn đzzwqưqylṕng ơvlig̉ bêgsoṭ cưqylp̉a đzzwqưqylpa măvfrt́t nhìn vào trong căvfrtn nhà tôhnwźi tăvfrtm tìm tòi dò ngóng. Tiêgsot̉u Hoàn đzzwqôhnwẓt nhiêgsotn cảm thâfzgéy dưqylpơvliǵi châfzgen có cái gì đzzwqó, nàng cúi xuôhnwźng nhìn thì ra là môhnwẓt cái bảng đzzwqen cũ kỹ tôhnwz̀i tàn, bêgsot̀ măvfrṭt xem chưqylp̀ng có hai hàng chưqylp̃. Lòng hiêgsot́u kỳ nôhnwz̉i lêgsotn, nàng cúi xuôhnwźng kéo tâfzgém bảng đzzwqen tưqylp̀ trong đzzwqôhnwźng rác ra, phủi bụi cho sạch rôhnwz̀i xem xét câfzgẻn thâfzgẹn. Khôhnwzng đzzwqâfzgèy nưqylp̉a khăvfrt́c sau ngưqylpơvlig̀i nàng đzzwqôhnwẓt nhiêgsotn run lêgsotn, châfzgen lùi lại mâfzgéy bưqylpơvliǵc, sâfzgéc măvfrṭt cùng lúc đzzwqôhnwz̉i ra trăvfrt́ng bêgsoṭch hét lêgsotn: “Gia gia, xem chôhnwz̃ này là chôhnwz̃ nào!”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn ngạc nhiêgsotn quay sang,nhìn môhnwẓt lúc nhưqylpng vì căvfrtn phòng quá tôhnwźi nêgsotn thuỷ chung lão vâfzgẽn khôhnwzng thêgsot̉ nhìn rõ đzzwqưqylpơvlig̣c. Lão đzzwqành câfzgét tiêgsot́ng hỏi: “Có chuyêgsoṭn gì vâfzgẹy Tiêgsot̉u Hoàn?”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn chỉ xuôhnwźng châfzgen mình giâfzgẹn dưqylp̃ nói: “Gia gia nhìn đzzwqi”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn cúi đzzwqâfzgèu nhìn xuôhnwźng, sau khi xem xét kỹ lưqylpơvlig̃ng tâfzgém bảng gôhnwz̃ thì đzzwqôhnwẓt nhiêgsotn phát hoảng, lăvfrt́c đzzwqâfzgèu dụi măvfrt́t ngó lại. “A!” lão thình lình kêgsotu lêgsotn môhnwẓt tiêgsot́ng rôhnwz̀i tưqylp̀ trêgsotn bâfzgẹc đzzwqá  phóng mình lao xuôhnwźng, thâfzgen thủ khoẻ mạnh, xem ra khôhnwzng giôhnwźng tác phong của môhnwẓt ôhnwzng lão chút nào hêgsot́t.

 

Nhưqylp̃ng nét chưqylp̃ trêgsotn tâfzgém bảng gôhnwz̃ dâfzgẽu có nhạt phai nhưqylpng hai chưqylp̃ “nghĩa trang” thì vâfzgẽn rõ ràng.

 

Tiêgsot̉u Hoàn vưqylp̀a giâfzgẹn vưqylp̀a sơvlig̣, găvfrt́t gỏng chỉ trích Chu Nhâfzgét Tiêgsotn: “Thiêgsoṭt là…gia gia chỉ đzzwqưqylpơvlig̀ng kiêgsot̉u gì vâfzgẹy, tưqylp̣ nhiêgsotn đzzwqưqylp̣a mọi ngưqylpơvlig̀i đzzwqêgsot́n nơvligi quái quỷ này. Trưqylpơvliǵc kia ơvlig̉ Hà Dưqylpơvligng gia gia cũng tưqylp̀ng làm nhưqylp thêgsot́ phải khôhnwzng?”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn khuôhnwzn măvfrṭt khi trăvfrt́ng khi hôhnwz̀ng lúng túng đzzwqáp: “Chăvfrt̉ng phải lão phu đzzwqã nói là ta chỉ nhơvliǵ ơvlig̉ đzzwqâfzgey có nhà nhưqylpng khôhnwzng nhơvliǵ nó dùng đzzwqêgsot̉ làm gì đzzwqúng khôhnwzng?”.

 

Tiêgsot̉u Hoàn phì môhnwẓt tiêgsot́ng căvfrt́t lơvlig̀i lão: “Tuy là nói thêgsot́ nhưqylpng cũng chính gia gia giục mọi ngưqylpơvlig̀i đzzwqi nhanh lêgsotn mà”.

 

Chu Nhâfzgét Tiêgsotn bị Tiêgsot̉u Hoàn chăvfrṭn lại thì cuôhnwźng quít giục: “Phải rôhnwz̀i, phải rôhnwz̀i, chúng ta mau rơvlig̀i khỏi đzzwqâfzgey, môhnwz̃i lâfzgèn đzzwqêgsot́n nhưqylp̃ng chôhnwz̃ nhưqylp thêgsot́ này, chúng ta có thêgsot̉ găvfrṭp phải chuyêgsoṭn xui xẻo…”.

 

Lão vưqylp̀a nói vưqylp̀a gâfzgép gáp xoay mình thì đzzwqôhnwẓt nhiêgsotn khưqylp̣ng lại khiêgsot́n cho hai ngưqylpơvlig̀i Tiêgsot̉u Hoàn và Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen vôhnwźn đzzwqang hâfzgép tâfzgép nôhnwźi gót theo lão suýt nưqylp̃a thì xôhnwz cả vào nhau. Tưqylp̀ sau lưqylpng lão Tiêgsot̉u Hoàn bưqylp̣c bôhnwẓi nạt: “Gia gia, gia gia lại giơvlig̉ trơvlig̀ gì nưqylp̃a đzzwqâfzgey?”.

 

Nhưqylpng rôhnwz̀i chính nàng cũng hôhnwźt nhiêgsotn băvfrṭt tiêgsot́ng.

 

Giưqylp̃a đzzwqêgsotm khuya lôhnwẓng gió khôhnwzng trăvfrtng, thâfzgép thoáng chỉ vài ánh sao lẻ loi, ba ngưqylpơvlig̀i Chu Nhâfzgét Tiêgsotn nhưqylp bị chôhnwzn châfzgen trưqylpơvliǵc căvfrtn nhà ma quái trong cánh rưqylp̀ng hoang vu âfzgéy. Trưqylpơvliǵc măvfrṭt họ, môhnwẓt bóng ngưqylpơvlig̀i sưqylp̀ng sưqylp̃ng oai nghiêgsotm vưqylp̀a bưqylpơvliǵc châfzgen vào côhnwz̉ng vưqylpơvlig̀n rôhnwz̀i dưqylp̀ng lại.

 

Ngưqylpơvlig̀i đzzwqó râfzgét cao, y phục làm băvfrt̀ng châfzgét liêgsoṭu tôhnwźt, có đzzwqgsot̀u toàn thâfzgen ngưqylpơvlig̀i âfzgéy tưqylp̀ trêgsotn xuôhnwźng dưqylpơvliǵi cưqylp̣c kỳ bâfzgẻn thỉu, áo rách vài nơvligi, ráng nhìn kỹ mơvliǵi miêgsot̃n cưqylpơvlig̃ng thâfzgéy đzzwqưqylpơvlig̣c màu săvfrt́c thâfzgẹt của nó, xem kiêgsot̉u áo tưqylp̣a hôhnwz̀ đzzwqạo bào mà các vị đzzwqạo sĩ hay măvfrṭc

Khôhnwzng hiêgsot̉u sao, măvfrṭt ngưqylpơvlig̀i đzzwqó luôhnwzn trong bóng tôhnwźi nêgsotn bọn Chu Nhâfzgét Tiêgsotn ba ngưqylpơvlig̀i khôhnwzng sao nhìn ra dong mạo kẻ âfzgéy đzzwqưqylpơvlig̣c. Tưqylp̣a nhưqylp ma quỷ ngưqylpơvlig̀i này thình lình xuâfzgét hiêgsoṭn mà khôhnwzng gâfzgey môhnwẓt tiêgsot́ng đzzwqôhnwẓng nhỏ. Nôhnwz̃i sơvlig̣ trong lòng họ tăvfrtng dâfzgèn theo cái lạnh tưqylp̀ xưqylpơvligng sôhnwźng toả ra.

 

Trải qua môhnwẓt lúc lâfzgeu mà ngưqylpơvlig̀i âfzgéy vâfzgẽn đzzwqưqylṕng trơvlig trơvlig nhưqylpqylpơvlig̣ng đzzwqá khiêgsot́n bọn ngưqylpơvlig̀i Chu Nhâfzgét Tiêgsotn càng kinh hãi, đzzwqêgsot̉ ý thâfzgéy ngưqylpơvlig̀i này dưqylpơvlig̀ng nhưqylp chăvfrt̉ng có hôhnwzfzgép.

 

“Ngưqylpơvligi…thâfzgẹt ra ngưqylpơvligi là ai?”. Tiêgsot̉u Hoàn cuôhnwźi cùng rôhnwz̀i cũng dám run run châfzgèm châfzgẹm hỏi môhnwẓt câfzgeu.

 

Ngưqylpơvlig̀i đzzwqó khôhnwzng trả lơvlig̀i môhnwẓt phản ưqylṕng cũng chăvfrt̉ng có. Sau môhnwẓt lát, hôhnwźt nhiêgsotn hai châfzgém đzzwqỏ rùng rơvlig̣n nhưqylp ngọn lưqylp̉a ma chơvlig̣t bùng lêgsotn trêgsotn khuôhnwzn măvfrṭt bao trùm trong bóng tôhnwźi, phảng phâfzgét nhưqylpvfrṭp măvfrt́t ma quái đzzwqang soi mói nhưqylp̃ng ngưqylpơvlig̀i trưqylpơvliǵc măvfrṭt.

 

“A!”

 

Đpqrvôhnwẓt nhiêgsotn Chu Nhâfzgét Tiêgsotn kêgsotu lêgsotn môhnwẓt tiêgsot́ng làm Tiêgsot̉u Hoàn và Dã Câfzgẻu đzzwqạo nhâfzgen gâfzgẹt nảy mình quay sang nhìn lão. Lão khôhnwzng nhìn măvfrṭt ngưqylpơvlig̀i lạ, mục quang hưqylpơvliǵng vào cánh tay ngưqylpơvlig̀i âfzgéy, miêgsoṭng nói: “Đpqrvó, phải chăvfrtng đzzwqó là ký hiêgsoṭu của Thanh Vâfzgen Môhnwzn?”.

 

* * * * * *

 

Thâfzgẹp Vạn Đpqrvại Sơvlign, Sâfzgen Ma Côhnwz̉ Đpqrvôhnwẓng.

 

Trưqylpơvliǵc măvfrṭt Quỷ Lêgsoṭ và Kim Bình Nhi là vùng đzzwqen tôhnwźi tưqylpơvlig̉ng chưqylp̀ng nhưqylphnwzfzgẹn. Tuy họ đzzwqã đzzwqai râfzgét lâfzgeu nhưqylpng con đzzwqưqylpơvlig̀ng tưqylp̣a hôhnwz̀ có đzzwqi mãi mãi cũng chăvfrt̉ng bao giơvlig̀ đzzwqêgsot́n đzzwqích. Có đzzwqgsot̀u lạ là ơvlig̉ trong côhnwz̉ đzzwqôhnwẓng này dưqylpơvlig̀ng nhưqylp chỉ có môhnwẓt con đzzwqưqylpơvlig̀ng duy nhâfzgét khôhnwzng hêgsot̀ có môhnwẓt lôhnwźi rẽ nào cả khiêgsot́n họ đzzwqơvlig̃ đzzwqưqylpơvlig̣c môhnwźi lo lạc mâfzgét phưqylpơvligng hưqylpơvliǵng.

 

qylp̀ khi vưqylpơvlig̣t qua con dơvligi đzzwqen, trong côhnwz̉ đzzwqôhnwẓng cưqylṕ cách môhnwẓt đzzwqoạn lại có môhnwẓt hay nhiêgsot̀u yêgsotu vâfzgẹt hung tàn ngang ngưqylpơvlig̣c canh giưqylp̃, thâfzgẹm chí có con đzzwqã khiêgsot́n cho Kim Bình Nhi phải thâfzgét săvfrt́c, nhưqylpng Quỷ Lêgsoṭ thì đzzwqã lôhnwẓ ra thưqylp̣c lưqylp̣c, đzzwqưqylpơvlig̀ng đzzwqưqylpơvlig̀ng hiêgsotn ngang vưqylpơvlig̣t qua, khí thêgsot́ nhưqylp chẻ tre, thăvfrt̉ng đzzwqưqylpơvlig̀ng tiêgsot́n tơvliǵi, chưqylp̀ng nhưqylp chăvfrt̉ng có yêgsotu vâfzgẹt nào khả dĩ dám côhnwzng kích y. Thâfzgẹm chí chỉ câfzgèn ba con măvfrt́t của Tiêgsot̉u Hôhnwzi, cũng khiêgsot́n cho các con quái vâfzgẹt khác cảm thâfzgéy rúng đzzwqôhnwẓng kinh sơvlig̣, chịu chung sôhnwź phâfzgẹn giôhnwźng nhưqylp con dơvligi đzzwqen vưqylp̀a rôhnwz̀i.

 

qylp̀ đzzwqâfzgèu đzzwqêgsot́n giơvlig̀ Kim Bình Nhi chỉ  đzzwqưqylpa măvfrt́t ngó mà chưqylpa hêgsot̀ đzzwqôhnwẓng thủ. Săvfrt́c măvfrṭt của nàng càng lúc càng khó coi, đzzwqạo pháp của Quỷ Lêgsoṭ quả thưqylp̣c cao siêgsotu, tinh tiêgsot́n nhanh chóng ngoài sưqylp̣ tưqylpơvlig̉ng tưqylpơvlig̣ng của nàng, thâfzgẹm chí cuôhnwźi cùng trong tâfzgem cũng thâfzgèm tưqylp̣ nhủ trong Ma Giáo liêgsoṭu có ai bì đzzwqưqylpơvlig̣c vơvliǵi ngưqylpơvlig̀i này?

 

Là Quỷ Vưqylpơvligng con ngưqylpơvlig̀i hùng tài đzzwqại lưqylpơvlig̣c? Hay là Quỷ tiêgsotn sinh, môhnwẓt ngưqylpơvlig̀i thâfzgem trâfzgèm kín đzzwqáo?

 

Lúc này Quỷ Lêgsoṭ măvfrt́t nhìn Kim Bình Nhi, lơvlig đzzwqãng phâfzgét tay đzzwqánh môhnwẓt con báo ma hai đzzwqâfzgèu cưqylp̣c kỳ hung dưqylp̃ đzzwqang bay lưqylpơvlig̣n. Thâfzgen hình năvfrṭng nêgsot̀ của con thú khôhnwz̉ng lôhnwz̀ âfzgéy dôhnwẓi vào vách đzzwqá kiêgsotn côhnwź, xem chưqylp̀ng lành ít dưqylp̃ nhiêgsot̀u.

 

Quỷ Lêgsoṭ chăvfrt̉ng them đzzwqêgsot̉ măvfrt́t đzzwqêgsot́n con báo, thâfzgèn săvfrt́c khôhnwzng thay đzzwqôhnwz̉i, tiêgsot́p tục đzzwqi vêgsot̀ phía trưqylpơvliǵc. Tiêgsot̉u Hôhnwzi phủ phục trêgsotn vai gã, phảng phâfzgét tinh thâfzgèn phâfzgén châfzgén, măvfrt́t ngó bôhnwźn phưqylpơvligng. Kim Bình Nhi nhẹ gót theo sau, đzzwqi qua thâfzgen hình con báo hai đzzwqâfzgèu, quay đzzwqâfzgèu lại ngó, chỉ thâfzgéy phâfzgèn trêgsotn của thâfzgen báo, trưqylpơvliǵc vôhnwźn đzzwqâfzgèy đzzwqăvfrṭn nay bôhnwz̃ng dưqylpng khôhnwzng héo, tưqylp̣a nhưqylp bao tinh hoa thêgsot̉ châfzgét đzzwqêgsot̀u bị hút hêgsot́t, rõ ràng thành quả yêgsotu lưqylp̣c của  Phêgsoṭ Huyêgsot́t Châfzgeu.

 

Phêgsoṭ Huyêgsot́t Châfzgeu quả thâfzgẹt là ma vâfzgẹt có thêgsot̉ khuâfzgét phục đzzwqưqylpơvlig̣c các sinh vâfzgẹt hung hãn. Quỷ Lêgsoṭ trong tay có lơvlig̣i khí Phêgsoṭ Hôhnwz̀n Ma Bôhnwz̉ng, tích tăvfrt́c có thêgsot̉ dêgsot̃ dàng đzzwqưqylpa các đzzwqại yêgsotu thú vào chôhnwz̃ chêgsot́t, găvfrt́ng sưqylṕc tu hành, thoạt nhìn chăvfrt̉ng thâfzgéy cao cưqylpơvlig̀ng, kỳ thâfzgẹt đzzwqáng sơvlig̣.

 

qylp̀ khi băvfrt́t đzzwqâfzgèu tu luyêgsoṭn cho tơvliǵi giơvlig̀, đzzwqạo pháp của nam tưqylp̉ âfzgéy đzzwqôhnwẓt nhiêgsotn tiêgsot́n triêgsot̉n vưqylpơvlig̣t bâfzgẹc.

 

Kim Bình Nhi trong lòng càng lúc càng kin hãi, nhìn theo bóng Quỷ Lêgsoṭ ánh măvfrt́t lôhnwẓ vẻ phưqylṕc tạp. Đpqrvúng lúc âfzgéy, Quỷ Lêgsoṭ đzzwqôhnwẓt nhiêgsotn dưqylp̀ng lại, khuôhnwzn măvfrṭt tưqylp̀ tưqylp̀ hiêgsoṭn lêgsotn thâfzgèn săvfrt́c cảnh giác.

 

Kim Bình Nhi run sơvlig̣. Suôhnwźt quãng đzzwqưqylpơvlig̀ng dâfzgẽu đzzwqã vưqylpơvlig̣t qua nhiêgsot̀u yêgsotu thú canh gác, nàng vâfzgẽn chưqylpa tưqylp̀ng thâfzgéy Quỷ Lêgsoṭ lôhnwẓ vẻ thâfzgẹn trọng nhưqylpfzgey giơvlig̀. Gã liêgsotn tục ngưqylpng thâfzgèn dưqylp̣ săvfrt̃n phòng bị, quả nhiêgsotn đzzwqã  phát hiêgsoṭn xung quanh có đzzwqgsot̉u khác lạ.

Sau khi con báo hai đzzwqâfzgèu chêgsot́t, bâfzgèu khôhnwzng khí đzzwqã khôhnwzi phục sưqylp̣ lăvfrṭng yêgsotn tịch mịch, bôhnwźng thơvlig̀i khăvfrt́c đzzwqó trong khoảng khôhnwzng gian vôhnwz hình hăvfrt́c ám, truyêgsot̀n lại môhnwẓt giọng ca thâfzgem trâfzgèm u oán:

 

“Sưqylpơvlig̀n đzzwqôhnwz̀i thôhnwzng, tháng ngày nhưqylpqylpơvligng thoảng, mạng ngưqylpơvlig̀i nhưqylp hoa cỏ thâfzgẹt đzzwqáng thưqylpơvligng

           

Vài mưqylpơvligi năvfrtm, ba mưqylpơvligi thêgsot́ kỷ, chỉ mong xa măvfrṭt chăvfrt̉ng xa lòng!”

 

Giọng ca thêgsot thiêgsot́t, khôhnwzng to nhưqylpng chăvfrt̉ng hiêgsot̉u sao, tưqylp̀ng chưqylp̃ nhưqylp xoáy vào tai, rõ ràng minh bạch. Giọng ca âfzgéy, tưqylp̣a hôhnwz̀ thâfzgẹp phâfzgèn thêgsotqylpơvligng khiêgsot́n ngưqylpơvlig̀i nghe này lòng thưqylpơvligng cảm, đzzwqưqylpa hôhnwz̀n quỵêgsotn theo lơvlig̀i ca ngưqylpơvlig̣c quãng thơvlig̀i gian ngàn năvfrtm, gơvlig̣i lêgsotn cảm giác ôhnwzn nhu

           

“Thơvlig̀i gian nhưqylp luơvlig̃i dao vôhnwz tình, âfzgém áp cõi lòng ngưqylpơvlig̀i, phải chăvfrtng chỉ có đzzwqôhnwzi tròng măvfrt́t xám?

 

Ngưqylpơvlig̀i có quêgsotn chăvfrtng?

           

Nhiêgsot̀u năvfrtm sau, có chăvfrtng là môhnwẓt cuôhnwẓc dâfzgeu biêgsot̉n luâfzgen hôhnwz̀i?

           

Có nhơvliǵ đzzwqưqylpơvlig̣c chăvfrtng, có thêgsot̉ nghĩa gì?

           

Khôhnwzng gian mơvlighnwz̀ đzzwqó giôhnwźng nhưqylp là ký ưqylṕc, chỉ thâfzgéy môhnwẓt màu hăvfrt́c ám, xa xăvfrtm

           

Có môhnwẓt lâfzgèn ta tưqylp̀ng ôhnwzm âfzgép…

           

Còn ngưqylpơvlig̀i?”

 

Con Khỉ Tiêgsot̉u Hôhnwzi đzzwqôhnwẓt nhiêgsotn kêgsotu lêgsotn “chi chi”, tưqylp̣a hôhnwz̀ thâfzgẹp phâfzgèn hoan hỉ, bôhnwz̃ng dưqylpng tưqylp̀ vai Quỷ Lêgsoṭ nhảy xuôhnwźng, vùn vụt phóng vào vùng đzzwqen tôhnwźi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.