Tru Tiên

Chương 184 : Vô Tự Ngọc Bích

    trước sau   
   

Tiêesnt́ng chuôamaxng lại môamax̣t lânpnt̀n nưtljw̃a ngânpntn nga vang vọng trêesntn đkgzsỉnh Tu Di Sơcvihn, báo hiêesnṭu môamax̣t ngày mơcvih́i băqbsẃt đkgzsânpnt̀u.

 

qbsẉt trơcvih̀i ban mai, vẽ lêesntn môamax̣t vânpnt̀ng sáng nho nhỏ ơcvih̉ phía đkgzsăqbsẁng đkgzsôamaxng, răqbsẃc nhưtljw̃ng tia năqbsẃng đkgzsânpnt̀u tiêesntn xuôamax́ng nhânpntn gian. Trêesntn con đkgzsưtljwơcvih̀ng núi buôamax̉i sơcvih́m, đkgzsã có khá nhiêesnt̀u bách tính đkgzsang men theo con đkgzsưtljwơcvih̀ng tiêesnt́n vêesnt̀ phía ngôamaxi chùa hùng vĩ ânpnt́y, bọn họ đkgzsa phânpnt̀n đkgzsêesnt̀u mang theo hưtljwơcvihng hoa, vẻ măqbsẉt đkgzsânpnt̀y thành kính.

 

Trong đkgzsó có môamax̣t sôamax́ ngưtljwơcvih̀i còn mang theo con trẻ cùng đkgzsi lêesnt̃ bái. Bọn trẻ đkgzsúng là hiêesnt́u đkgzsôamax̣ng, đkgzsi trêesntn đkgzsưtljwơcvih̀ng núi chăqbsw̉ng hêesnt́ cảm thânpnt́y mêesnṭt nhọc, trái lại khá nhiêesnt̀u thiêesnt́u niêesntn còn chạy lêesntn chạy xuôamax́ng tưtljwng bưtljẁng, có vẻ rânpnt́t lânpnt́y làm thích thú.




 

tljwơcvihng sơcvih́m vânpnt̃n chưtljwa tan hêesnt́t, vânpnt̃n còn quânpnt̉n quanh bêesntn ngoài Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ, trong khôamaxng khí cảm thânpnt́y có hơcvihi chút ânpnt̉m ưtljwơcvih́t. Nhưtljw̃ng tăqbswng nhânpntn dânpnṭy sơcvih́m đkgzsã làm xong viêesnṭc tụng kinh buôamax̉i sáng băqbsẃt buôamax̣c cho môamax̣t ngày, lúc này đkgzsêesnt̀u đkgzsang quét dọn sânpntn chùa, nhẹ nhàng quét nhưtljw̃ng chiêesnt́c lá rụng đkgzsêesntm qua sang môamax̣t bêesntn.

 

Toàn bôamax̣ Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ lúc này dưtljwơcvih̀ng nhưtljw có vẻ thanh bình trang nghiêesntm, chìm trong nhưtljw̃ng cơcvihn gió núi mơcvihn man, mang theo trong nó mùi thơcvihm thoang thoảng của lá cânpnty.

 

Tiêesnt́ng chuôamaxng ngânpntn nga ânpnt́y, dânpnt̃n đkgzsưtljwơcvih̀ng cho đkgzsám ngưtljwơcvih̀i ơcvih̉ dưtljwơcvih́i núi, cũng ânpntm vang khăqbsẃp trong chùa, đkgzsánh thưtljẃc nhưtljw̃ng ngưtljwơcvih̀i còn đkgzsang say ngủ.

 

qbsẃn tưtljẁ tưtljẁ thưtljẃc giânpnt́c.

 

Đesntã lânpntu rôamax̀i, chưtljwa có đkgzsưtljwơcviḥc môamax̣t giânpnt́c ngủ thoải mái nhưtljwnpnṭy, yêesntn lăqbsẉng tỉnh giânpnt́c, trong giânpnt́c ngủ hăqbsẃn cũng thânpnt́y yêesntn bình vôamax cùng, ngay cả môamax̣ng mị cũng khôamaxng có, chỉ là ngủ say, yêesntn lăqbsẉng ngủ say.

 

Đesntesnt̀u này quả nhiêesntn khiêesnt́n con ngưtljwơcvih̀i cảm thânpnt́y hạnh phúc.

 

qbsẃn lăqbsẉng lẽ nghe hôamax̀i chuôamaxng ngânpntn nga, dưtljwơcvih̀ng nhưtljwcvihi ânpntm thanh ânpnt́y vang vọng khôamaxng phải là khôamaxng gian rôamax̣ng lơcvih́n bêesntn ngoài căqbswn phòng, mà là trong tim hăqbsẃn. Thânpnṭm chí hăqbsẃn còn có môamax̣t thưtljẃ cảm giác răqbsẁng, tiêesnt́ng chuôamaxng ânpnt́y, vôamax́n vang lêesntn dành cho môamax̣t mình hăqbsẃn.

 

Cho đkgzsêesnt́n khi tiêesnt́ng chuôamaxng nhỏ dânpnt̀n, hăqbsẃn cuôamax́i cùng mơcvih́i tưtljẁ tưtljẁ đkgzsưtljẃng dânpnṭy, mơcvih̉ cưtljw̉a phòng đkgzsi ra bêesntn ngoài, ngưtljw̉a đkgzsânpnt̀u, vưtljwơcvihn vai, hít thânpnṭt sânpntu.

 

Mùi khôamaxng khí ânpnt̉m ưtljwơcvih́t trêesntn núi vưtljẁa chui vào ngưtljẉc hăqbsẃn, trêesntn khuôamaxn măqbsẉt hăqbsẃn tưtljẁ tưtljẁ hiêesnṭn lêesntn vẻ hài lòng ít thânpnt́y, chỉ muôamax́n đkgzsưtljẃng mãi nhưtljwnpnṭy, nhưtljwng lúc này môamax̣t ânpntm thanh tưtljẁ phía cưtljw̉a đkgzsình viêesnṭn truyêesnt̀n tơcvih́i.

 

“Trưtljwơcvihng thí chủ dânpnṭy rôamax̀i sao”.

 

Quỷ Lêesnṭ quay đkgzsânpnt̀u nhìn, chỉ thânpnt́y Pháp tưtljwơcvih́ng nét măqbsẉt tưtljwơcvihi cưtljwơcvih̀i, đkgzsưtljẃng ngay ơcvih̉ côamax̉ng cách đkgzsânpnt́y khôamaxng xa nhìn hăqbsẃn, liêesnt̀n gânpnṭt đkgzsânpnt̀u nói: “Sơcvih́m quá”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng nhìn hăqbsẃn dò xét hai lưtljwơcviḥt rôamax̀i mỉm cưtljwơcvih̀i nói: “Thí chủ đkgzsã trải qua mânpnt́y bưtljw̃a tĩnh dưtljwơcvih̃ng, thưtljwơcvihng thêesnt́ trêesntn thânpntn thêesnt̉ phânpnt̀n lơcvih́n đkgzsã lành lăqbsẉn, nhưtljwng ngưtljwơcvih̀i ta nói răqbsẁng bêesnṭnh năqbsẉng vưtljẁa khỏi, thí chủ vânpnt̃n phải chú ý bản thânpntn môamax̣t chút. Tu Di Sơcvihn đkgzsịa thêesnt́ rânpnt́t cao, sơcvih́m tôamax́i khôamaxng nhưtljw đkgzsịa giơcvih́i trânpnt̀n tục, hàn khí rânpnt́t năqbsẉng, thí chủ bản thânpntn nêesntn giưtljw̃ gìn”.

 

Quỷ Lêesnṭ gânpnṭt đkgzsânpnt̀u đkgzsáp: “Đesnta tạ đkgzsã quan tânpntm, ta đkgzsã ghi nhơcvih́ rôamax̀i. À này, khôamaxng biêesnt́t hôamaxm nay phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng Phôamax̉ Hòang Thưtljwơcviḥng Nhânpntn có rảnh khôamaxng. Ta hy vọng có thêesnt̉ găqbsẉp đkgzsại sưtljw, quânpnt́y quả môamax̣t chút”.




 

Pháp Tưtljwơcvih́ng cưtljwơcvih̀i nói: “Thưtljẉc là tôamax́t quá, ta đkgzsang phụng mêesnṭnh sưtljw phụ, đkgzsăqbsẉc biêesnṭt đkgzsêesnt́n đkgzsânpnty mơcvih̀i Trưtljwơcvihng thí chủ sau khi ăqbswn xong bưtljw̃a sáng thì sang găqbsẉp gơcvih̃”.

 

Quỷ Lêesnṭ ngạc nhiêesntn giânpnty lát, hỏi: “Tại sao? Phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng đkgzsại sưtljw tìm ta có chuyêesnṭn gì à?”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng đkgzsáp: “Chuyêesnṭn này tiêesnt̉u tăqbswng khôamaxng biêesnt́t, có lẽ cũng chỉ muôamax́n hỏi thăqbswm xem thưtljwơcvihng thêesnt́ thí chủ thêesnt́ nào rôamax̀i”.

 

Quỷ Lêesnṭ trânpnt̀m ngânpntm giânpnty lát, nói: “Nêesnt́u vânpnṭy, môamax̣t lát nưtljw̃a ta có thêesnt̉ qua bái kiêesnt́n phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng đkgzsại sưtljw”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng chăqbsẃp tay nói: ‘Thí chủ khôamaxng cânpnt̀n phải vôamax̣i, lúc nãy phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng đkgzsăqbsẉc biêesnṭt chỉ thị, khôamaxng đkgzsưtljwơcviḥc thúc giục thí chủ. Âloagn sưtljw lão nhânpntn gia vânpnt̃n ơcvih̉ trong thiêesnt̀n thânpnt́t Tiêesnt̉u Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ trêesntn đkgzsỉnh núi, lát nưtljw̃a thí chủ có thơcvih̀i gian thì cưtljẃ tưtljẉ đkgzsi trưtljwơcvih́c cũng đkgzsưtljwơcviḥc”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng cưtljwơcvih̀i nhạt môamax̣t tiêesnt́ng rôamax̀i nói: “Trong Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ, chỉ cânpnt̀n thí chủ muôamax́n, mọi chôamax̃ thí chủ đkgzsêesnt̀u có thêesnt̉ tiêesnt́n vào, chăqbsw̉ng có gì phải côamax́ kỵ cả”.

 

Quỷ Lêesnṭ trong lòng rung đkgzsôamax̣ng, nhìn vêesnt̀ phía Pháp Tưtljwơcvih́ng. Pháp Tưtljwơcvih́ng nói cânpntu này ra ânpnt̉n chưtljẃa môamax̣t thânpntm ý to lơcvih́n, tưtljẉa nhưtljw đkgzsã xem hăqbsẃn là ngưtljwơcvih̀i của Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ, có lẽ, trong mânpnt́y tăqbswng nhânpntn Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ này, hăqbsẃn là ngưtljwơcvih̀i đkgzsã tưtljẁng bái lạy Phôamax̉ Trí, chung qui cũng đkgzsã coi là môamax̣t ngưtljwơcvih̀i của Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ chăqbswng?

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng quay măqbsẉt bưtljwơcvih́c đkgzsi. Quỷ Lêesnṭ nhìn theo bóng dáng của hăqbsẃn, im lăqbsẉng giânpnty lát rôamax̀i lânpnṭp tưtljẃc quay trơcvih̉ vêesnt̀ gian thiêesnt̀n phòng của bản thânpntn.

 

Lúc đkgzsêesnt́n đkgzsỉnh núi, Quỷ Lêesnṭ vânpnt̃n khôamaxng tránh đkgzsưtljwơcviḥc khe khẽ rùng mình, đkgzsôamax́i vơcvih́i hăqbsẃn mà nói, nơcvihi này đkgzsúng là nơcvihi khiêesnt́n hàng trăqbswm thưtljẃ cảm xúc của hăqbsẃn đkgzsan xen vào nhau.

 

tljwơcvih́i ánh năqbsẃng măqbsẉt trơcvih̀i, Tiêesnt̉u Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ đkgzsơcvihn sơcvih khôamaxng lòe loẹt tọa lạc ngay phía trưtljwơcvih́c măqbsẉt, tưtljwơcvih̀ng thânpnt́p lè tè, khoảng sânpntn nho nhỏ, lẽ nào còn có dânpnt́u vêesnt́t của cái đkgzsêesntm kinh tânpntm đkgzsôamax̣ng phách ânpnt́y?

 

Quay đkgzsânpnt̀u, nhìn xuôamax́ng, xa xa tưtljẁ bêesntn trong Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ lại loáng thoáng truyêesnt̀n đkgzsêesnt́n tiêesnt́ng ngưtljwơcvih̀i, hưtljwơcvihng khói nghi ngút, đkgzsúng là môamax̣t quang cảnh náo nhiêesnṭt. Lẽ nào đkgzsám ngưtljwơcvih̀i sôamax́ng bình yêesntn ânpnt́y, trái lại lại hạnh phúc vui vẻ hơcvihn?

 

qbsẃn lăqbsẉng lẽ quay mình lại, bưtljwơcvih́c rânpnt́t nhanh vêesnt̀ phía Tiêesnt̉u Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ, nơcvihi này bao trùm bơcvih̉i sưtljẉ yêesntn lăqbsẉng đkgzsăqbsẉc biêesnṭt, trong cả khoảng sânpntn to lơcvih́n nhưtljwnpnṭy, dưtljwơcvih̀ng nhưtljw chỉ có môamax̃i tiêesnt́ng bưtljwơcvih́c chânpntn của hăqbsẃn vang vọng.

 

Khi đkgzsi đkgzsêesnt̀n trưtljwơcvih́c cưtljw̉a gian đkgzsesnṭn thânpnt́t ânpnt́y, Quỷ Lêesnṭ dưtljẁng bưtljwơcvih́c, vôamax tình đkgzsưtljwa măqbsẃt nhìn ra phía đkgzsăqbsẁng sau cái sânpntn đkgzsó, ơcvih̉ đkgzsó có môamax̣t lôamax́i đkgzsi nhỏ bị chăqbsẃn bơcvih̉i bưtljẃc tưtljwơcvih̀ng, nhưtljwng vânpnt̃n có thêesnt̉ nhìn thânpnt́y tânpnṭn đkgzsêesnt́n phía đkgzsăqbsẁng sau, chỉ là lúc này, nơcvihi tiêesnt̉u viêesnṭn phía sau cùng ânpnt́y, trôamax́ng huyêesnt́ch trôamax́ng hoác.




esnṭt nhưtljw, ngưtljwơcvih̀i ta trânpnt̀n trụi đkgzsêesnt́n đkgzsó, rôamax̀i lại bỏ trôamax́ng nơcvihi đkgzsó mà đkgzsi.

 

qbsẃn gõ vào cánh cưtljw̉a thiêesnt̀n thânpnt́t, lânpnṭp tưtljẃc, tưtljẁ bêesntn trong vọng ra ânpntm thanh hòa nhã của Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn: “Trưtljwơcvihng thí chủ, xin mơcvih̀i mau vào!”

 

Quỷ Lêesnṭ lãnh đkgzsạm đkgzsáp lơcvih̀i, đkgzsânpnt̉y cưtljw̉a phòng tiêesnt́n vào. Bêesntn trong phòng lúc này, chỉ có môamax̣t mình Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn đkgzsang ngôamax̀i trêesntn thiêesnt̀n sàng, măqbsẃt lôamax̣ vẻ tưtljwơcvihi cưtljwơcvih̀i nhìn Quỷ Lêesnṭ đkgzsang tiêesnt́n vào.

 

Quỷ Lêesnṭ gânpnṭt đkgzsânpnt̀u nói vơcvih́i Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn: “Đesntại sưtljw, ta nghe Pháp Tưtljwơcvih́ng sưtljw huynh nói, ngài có chuyêesnṭn muôamax́n tìm ta?”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn đkgzsáp: “Đesntúng vânpnṭy, nhưtljwng nghe nói thí chủ cũng có chuyêesnṭn muôamax́n thưtljwơcvihng nghị vơcvih́i ta?”.

 

Quỷ Lêesnṭ trânpnt̀m ngânpntm giânpnty lát, gânpnṭt đkgzsânpnt̀u nói: “Đesntúng, kỳ thânpnṭt cũng khôamaxng có chuyêesnṭn gì to tát, chủ yêesnt́u là tại hạ ơcvih̉ đkgzsânpnty cũng đkgzsã nhiêesnt̀u ngày, hiêesnṭn nay thưtljwơcvihng thêesnt́ cũng đkgzsã khỏi nhiêesnt̀u, thưtljẉc khôamaxng dám tiêesnt́p tục quânpnt́y quả”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn mim cưtljwơcvih̀i nói: “Tiêesnt̉u thí chủ lẽ nào nói vânpnṭy”.

 

Quỷ Lêesnṭ lăqbsẃc lăqbsẃc đkgzsânpnt̀u, nói: “Hôamaxm đkgzsó dưtljwơcvih́i Thanh Vânpntn Sơcvihn, đkgzsại sưtljw đkgzsã cưtljẃu mạng ta, sau đkgzsó tại nơcvihi này, đkgzsại sưtljw lại giúp ta khai thôamaxng gút thăqbsẃt trong lòng, thânpnṭt lânpnt́y làm cảm kích vôamax cùng. Nhưtljwng tại hạ chung qui là ngưtljwơcvih̀i trong ma giáo, ơcvih̉ lânpntu nơcvihi này, phânpnt̀n nào sẽ làm ảnh hưtljwơcvih̉ng đkgzsêesnt́n thanh danh của quí tưtljẉ”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng đkgzsạo nhânpntn nghiêesntm săqbsẃc măqbsẉt nói: “Tiêesnt̉u thí chủ, có môamax̣t cânpntu, lão nạp khôamaxng biêesnt́t có nêesntn nói ra hay khôamaxng?”.

 

Quỷ Lêesnṭ đkgzsáp: “Xin đkgzsại sưtljwtljẃ nói”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn gânpnṭt gânpnṭt đkgzsânpnt̀u, nói: ‘Nêesnt́u đkgzsã vânpnṭy, thưtljẃ cho lão nạp nói thăqbsw̉ng. Xem tưtljwơcvih́ng khí săqbsẃc măqbsẉt tiêesnt̉u thí chủ, tuyêesnṭt đkgzsôamax́i khôamaxng phải là môamax̣t kẻ cùng hung cưtljẉc ác, thânpntn chìm trong ma đkgzsạo, chăqbsw̉ng qua chỉ là sôamax́ mêesnṭnh tạo ra nhưtljwnpnṭy, khôamaxng phải là do tiêesnt̉u thí chủ. Hơcvihn nưtljw̃a tiêesnt̉u thí chủ và Phôamax̉ Trí sưtljw đkgzsêesnṭ có môamax̣t đkgzsoạn túc duyêesntn nhưtljwnpnṭy, thì cũng là có duyêesntn vơcvih́i Phânpnṭt. Chỉ cânpnt̀n thí chủ nguyêesnṭn ý quay đkgzsânpnt̀u là bơcvih̀, Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ đkgzsưtljwơcvihng nhiêesntn sẽ hêesnt́t sưtljẃc bảo vêesnṭ, khôamaxng nói là Thanh Vânpntn Môamaxn, mà cả chính đkgzsạo thiêesntn hạ cùng nhau kéo đkgzsêesnt́n, têesnṭ tưtljẉ cũng khôamaxng hêesnt̀ sơcviḥ hãi. Phânpnṭt nói, cưtljẃu ngưtljwơcvih̀i môamax̣t lânpnt̀n là côamaxng đkgzsưtljẃc vôamax thưtljwơcviḥng, tiêesnt̉u thí chủ là ngưtljwơcvih̀i có duyêesntn, sao khôamaxng thêesnt̉ vưtljẃt bỏ vưtljwơcvih́ng bânpnṭn trânpnt̀n thêesnt́, đkgzsêesnt̉ đkgzsạt đkgzsêesnt́n cái thanh tịnh tưtljẉ tại, há chăqbsw̉ng tôamax́t lăqbsẃm sao?”.

 

Nói xong, ôamaxng ta măqbsẉt đkgzsânpnt̀y tưtljẉ tin, nhìn Quỷ Lêesnṭ.

 

Bản thânpntn Quỷ Lêesnṭ khôamaxng nghĩ răqbsẁng Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn có thêesnt̉ nói ra nhưtljw̃ng lơcvih̀i đkgzsó, nhânpnt́t thơcvih̀i đkgzsưtljẃng ngânpnty ra. Mânpnt́y ngày vưtljẁa qua hăqbsẃn ơcvih̉ tại Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ, tânpntm trạng hoàn toàn khác hăqbsw̉n hôamax̀i trưtljwơcvih́c, rânpnt́t là nhẹ nhàng thanh thản, trong thânpntm tânpntm hăqbsẃn vôamax cùng hoan hỉ, chỉ là hăqbsẃn là môamax̣t thânpntn nam tưtljw̉, chung quy vânpnt̃n còn có nhưtljw̃ng chuyêesnṭn khôamaxng thêesnt̉ gạt qua môamax̣t bêesntn đkgzsưtljwơcviḥc.

 

qbsẃn im lăqbsẉng hôamax̀i lânpntu, cuôamax́i cùng tưtljẁ tưtljẁ ngânpnt̉ng đkgzsânpnt̀u lêesntn, hưtljwơcvih́ng vêesnt̀ Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn vái dài môamax̣t cái, nói: “Tại hạ biêesnt́t, đkgzsại sưtljw thânpnṭt lòng đkgzsôamax́i vơcvih́i ta, muôamax́n đkgzsesnt̉m hóa sưtljẉ ngu dôamax́t ngoan côamax́ của ta, nhưtljwng ta vôamax́n là tục thêesnt́ nam nhânpntn, chìm nôamax̉i theo sưtljẉ đkgzsơcvih̀i, trong thêesnt́ giơcvih́i trânpnt̀n tục ânpnt́y, vânpnt̃n còn có vôamaxamax́ môamax́i bânpnṭn tânpntm, thành thưtljw̉ chăqbsw̉ng thêesnt̉ bỏ đkgzsưtljwơcviḥc. Ý tôamax́t của đkgzsại sưtljw, thưtljẃ cho tại hạ vôamax pháp khôamaxng nhânpnṭn lãnh”.

 

Nói rôamax̀i, hăqbsẃn thơcvih̉ dài môamax̣t tiêesnt́ng, toan xoay ngưtljwơcvih̀i bưtljwơcvih́c ra, thì Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn cânpnt́t lơcvih̀i: “Thí chủ khoan đkgzsi”.

 

Quỷ Lêesnṭ nói: “Đesntại sưtljw còn chuyêesnṭn gì nưtljw̃a sao?”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn trêesntn măqbsẉt thóang hiêesnṭn vẻ suy tưtljw, chânpnṭm rãi nói: “Thí chủ tânpntm nhưtljw bàn thạch, lão nạp cũng khôamaxng dám miêesnt̃n cưtljwơcvih̃ng, tuy nhiêesntn nêesnt́u thí chủ nguyêesnṭn ý nói vânpnṭy, têesnṭ tưtljẉ cũng có môamax̣t thỉnh cânpnt̀u, dám mong thí chủ hoàn thành cho”.

 

Quỷ Lêesnṭ cảm thânpnt́y ngạc nhiêesntn, nói: “Chuyêesnṭn gì vânpnṭy, phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng đkgzsại sưtljwtljẃ nói ra đkgzsưtljẁng ngại”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn nhìn hăqbsẃn, nói: “Năqbswm đkgzsó Phôamax̉ Trí sưtljw đkgzsêesnṭ rơcvihi vào kêesnt́t cục nhưtljwnpnṭy, măqbsẉc dù là tôamax̣i nghiêesnṭt của bản thânpntn, tôamax̣i khôamaxng thêesnt̉ nào dung tha, nhưtljwng căqbswn nguyêesntn của nó, khôamaxng thêesnt̉ tránh khỏi can hêesnṭ đkgzsêesnt́n vânpnṭt đkgzsại hung “Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu” này. Ngày nay Phôamax̉ Trí sưtljw đkgzsêesnṭ cũng đkgzsã qua đkgzsơcvih̀i, nhưtljwng thưtljẃ hung vânpnṭt ânpnt́y vânpnt̃n còn ơcvih̉ bêesntn mình thí chủ, làm hại tiêesnt̉u thí chủ”.

 

Quỷ Lêesnṭ lăqbsẉng yêesntn giânpnty lát rôamax̀i nói: “Ý của đkgzsại sưtljw là...”.

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn chăqbsẃp tay đkgzsáp: “Tiêesnt̉u thí chủ bânpnt́t tânpnt́t phải nghi ngơcvih̀, lão nạp tình khôamaxng có ác ý gì khác. Nhưtljwng phêesnṭ huyêesnt́t chânpntu này bêesntn trong ânpnt̀n chưtljẃa lêesnṭ khí hung liêesnṭt, hại ngưtljwơcvih̀i hại mình. Năqbswm đkgzsó khi Phôamax̉ Trí sưtljw đkgzsêesnṭ qua đkgzsơcvih̀i, suôamax́t mưtljwơcvih̀i năqbswm lão nạp lao tânpntm khôamax̉ tưtljẃ có dưtljw, chưtljwa lúc nào ngưtljẁng nghĩ ngơcviḥi vêesnt̀ đkgzsesnt̉m này, may nhơcvih̀ ơcvihn trơcvih̀i, cuôamax́i cùng cũng đkgzsã nghĩ ra môamax̣t biêesnṭn pháp, hoăqbsẉc giả có thêesnt̉ khăqbsẃc chêesnt́ đkgzsưtljwơcviḥc hung vânpnṭt lêesnṭ khí nhưtljw Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu. Khôamaxng biêesnt́t có muôamax́n thưtljw̉ môamax̣t lânpnt̀n khôamaxng?”.

 

Quỷ Lêesnṭ biêesnt́n săqbsẃc, Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu tuy uy lưtljẉc vôamax cùng, nhưtljwng thưtljẃ lêesnṭ khí ânpnt́y trong mưtljwơcvih̀i năqbswm nay, khôamaxng biêesnt́t đkgzsã khiêesnt́n hăqbsẃn đkgzsau đkgzsơcvih́n bao nhiêesntu lânpnt̀n, thânpnṭm chí tính cách của hăqbsẃn, dưtljwơcvih̀ng nhưtljw cũng bị nó dânpnt̀n dânpnt̀n cải biêesnt́n, có lúc hăqbsẃn cũng tưtljẁng nghĩ đkgzsêesnt́n tình cảnh của Phôamax̉ Trí năqbswm đkgzsó, nghĩ đkgzsêesnt́n cục diêesnṭn vạn nhânpnt́t bản thânpntn mình cũng bị thưtljẃ lêesnṭ khí này khôamax́ng chêesnt́, khôamaxng nén đkgzsưtljwơcviḥc môamax̀ hôamaxi lạnh đkgzsôamax̉ ròng ròng. Nhưtljwng viêesnṭc này tưtljẉ nhiêesntn khôamaxng thêesnt̉ cho ngưtljwơcvih̀i ngoài biêesnt́t, hăqbsẃn măqbsẉc dù lo ânpntu, nhưtljwng cũng khôamaxng có giải pháp nào tôamax́t cả, khôamaxng ngơcvih̀ hôamaxm nay đkgzsôamax̣t nhiêesntn nghe thânpnt́y Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn nói ra môamax̣t cânpntu nhưtljwnpnṭy, nhânpnt́t thơcvih̀i đkgzsánh trúng chôamax̃ lo lăqbsẃng nhânpnt́t trong lòng hăqbsẃn.

 

Quỷ Lêesnṭ đkgzsăqbsẃn đkgzso hôamax̀i lânpntu, cuôamax́i cùng chânpnṭm rãi nói: Phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng đkgzsại sưtljw có biêesnṭn pháp tôamaxt nhưtljwnpnṭy, khôamaxng biêesnt́t xưtljw̉ trí thêesnt́ nào?”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn nét măqbsẉt trang trọng, nói: “Biêesnṭn pháp này kỳ thưtljẉc rânpnt́t đkgzsơcvihn giản, nói thăqbsw̉ng ra, là lânpnt́y ngã phânpnṭt thânpnt̀n thôamaxng phânpnṭt lưtljẉc, tưtljẁ bi vôamax biêesntn, đkgzsem hóa giải các lêesnṭ khí trêesntn thêesnt́ gian này. Tại hânpnṭu sơcvihn của Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ, có môamax̣t nơcvihi gọi là “Vôamaxtljẉ Ngọc Bích”, cao hơcvihn bảy trưtljwơcviḥng, nhăqbsw̃n nhưtljw ngọc, truyêesnt̀n răqbsẁng năqbswm xưtljwa tôamax̉ sưtljw của Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ ngôamax̣ thôamaxng phânpnṭt lý nơcvihi Vôamaxtljẉ Ngọc Bích đkgzsó, tưtljẁ đkgzsó khai lânpnṭp ra Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ chúng ta”.

 

Quỷ Lêesnṭ nhíu mày, khôamaxng hiêesnt̉u đkgzsesnt̀u này có quan hêesnṭ gì vơcvih́i lêesnṭ khí của Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu, chỉ nghe thânpnt́y Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn nói tiêesnt́p: “Là vì nơcvihi đkgzsịa giơcvih́i đkgzsó, chính là nơcvihi phânpnṭt khí tôamax́t lành nhânpnt́t trong dânpnt̃y Tu Di Sơcvihn này, chỉ cânpnt̀n tiêesnt̉u thí chủ tĩnh tọa ơcvih̉ đkgzsó môamax̣t thơcvih̀i gian, lão nạp lại xuânpnt́t lĩnh toàn thêesnt̉ tăqbswng nhânpntn kêesnt́t thành pháp trânpnṭn “Kim Cưtljwơcvihng Hoàn” bao quanh bưtljẃc tưtljwơcvih̀ng ngọc, nhưtljwnpnṭy khí lành sẽ đkgzsại thịnh, hăqbsẉc giả có thêesnt̉ trânpnt́n áp đkgzsưtljwơcviḥc lêesnṭ khí của Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu đkgzsã ngânpnt́m sânpntu vào trong ngưtljwơcvih̀i tiêesnt̉u thí chủ, cũng khôamaxng biêesnt́t chưtljẁng”.

 

Quỷ Lêesnṭ rúng đkgzsôamax̣ng toàn thânpntn, đkgzsúng là khôamaxng thêesnt̉ ngơcvih̀ đkgzsưtljwơcviḥc mục quang của Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn lại đkgzsôamax̣c đkgzsáo nhưtljwnpnṭy, chăqbsw̉ng biêesnt́t tưtljẁ khi nào đkgzsã nhìn thânpnt́u tình cảnh hôamax̃n loạn của khí mạch bêesntn trong ngưtljwơcvih̀i mình. Hăqbsẃn nghĩ ngơcviḥi giânpnty lát, dưtljẃt khoát nói: “Ý tôamax́t của đkgzsại sưtljw, tại hạ đkgzsã biêesnt́t. Đesntã nhưtljwnpnṭy, tại hạ sẽ ngôamax̀i dưtljwơcvih́i Vôamaxtljẉ Ngọc Bích đkgzsó mânpnt́y hôamaxm. Nhưtljwng sau đkgzsó, tại hạ xin cáo biêesnṭt”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng đkgzsại sưtljw chăqbsẃp tay gânpnṭt đkgzsânpnt̀u, mỉm cưtljwơcvih̀i nói: “Thí chủ yêesntn tânpntm, têesnṭ tưtljẉ tuyêesnṭt khôamaxng dám cản trơcvih̉ thí chủ”.

 

Quỷ Lêesnṭ gânpnṭt gânpnṭt đkgzsânpnt̀u, xoay mình bưtljwơcvih́c ra bêesntn ngoài. Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn nhìn theo cho đkgzsêesnt́n khi hăqbsẃn đkgzsi khuânpnt́t, thơcvih̉ dài môamax̣t tiêesnt́ng, lânpnt̉m bânpnt̉m môamax̣t mình: “Sưtljw đkgzsêesnṭ, sưtljw đkgzsêesnṭ ơcvih̉ trêesntn trơcvih̀i cao có linh thiêesntng, phải bảo vêesnṭ cho hài tưtljw̉ này...”.

 

* * * * * *

 

Theo Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn nói Vôamaxtljẉ Ngọc Bích ơcvih̉ hânpnṭu sơcvihn của núi Tu Di, Quỷ Lêesnṭ vôamax́n cũng nghĩ sẽ rânpnt́t dêesnt̃ dàng tìm thânpnt́y, khôamaxng ngơcvih̀ hôamaxm đkgzsó chuânpnt̉n bị xong đkgzsânpntu đkgzsânpnt́y, theo chânpntn hai vị huynh đkgzsêesnṭ Pháp Tưtljwơcvih́ng và Pháp Thiêesnṭn dânpnt̃n đkgzsưtljwơcvih̀ng ơcvih̉ phía trưtljwơcvih́c đkgzsi vêesnt̀ phía hânpnṭu sơcvihn, ai ngơcvih̀ đkgzsã hơcvihn nưtljw̉a canh giơcvih̀ cũng vânpnt̃n chăqbsw̉ng thânpnt́y bóng dáng đkgzsânpntu cả.

 

Quỷ Lêesnṭ trong lòng có chút hoài nghi, nhưtljwng cũng khôamaxng nói ra, nào ngơcvih̀ Pháp Tưtljwơcvih́ng cânpnt̉n thânpnṭn chu đkgzsáo, nhìn thânpnt́y nét măqbsẉt Quỷ Lêesnṭ có nét hoài nghi, môamax̣t hai trôamaxng ngóng, liêesnt̀n cưtljwơcvih̀i nói: “Trưtljwơcvihng thí chủ, ngưtljwơcvih̀i đkgzsang nghĩ Vôamaxtljẉ Ngọc Bích tại sao lại xa nhưtljwnpnṭy phài khôamaxng?”.

 

Quỷ Lêesnṭ bị hăqbsẃn hỏi vânpnṭy cũng chăqbsw̉ng dânpnt́u diêesnt́m nưtljw̃a, đkgzsáp: “Dám hỏi sưtljw huynh, Vôamaxtljẉ Ngọc Bích ânpnt́y cuôamax́i cùng là ơcvih̉ nơcvihi nào, làm thêesnt́ nào mà tơcvih́i đkgzsưtljwơcviḥc?”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng vưtljẁa đkgzsi vưtljẁa cưtljwơcvih̀i nói: “Cái này nói ra thì dài lăqbsẃm. Vôamaxtljẉ Ngọc Bích xuânpnt́t hiêesnṭn khi nào, tưtljẉ nhiêesntn khôamaxng ai biêesnt́t rõ, chỉ biêesnt́t môamax̣t nghìn năqbswm trưtljwơcvih́c, khi sáng lânpnṭp ra Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ vânpnt̃n còn là môamax̣t tăqbswng nhânpntn hành hưtljwơcvihng, vânpntn du tưtljẃ phưtljwơcvihng, có môamax̣t ngày khôamaxng biêesnt́t tại sao, trong lúc ngôamax̣ nhânpnṭp đkgzsỉnh Tu Di Sơcvihn, rôamax̀i bị lạc đkgzsưtljwơcvih̀ng, lại cũng khôamaxng có cách nào thoát đkgzsưtljwơcviḥc. Khôamaxng chịu nôamax̉i, tôamax̉ sưtljw liêesnt̀n chạy loạn lêesntn trong khu rưtljẁng này, cũng là phânpnṭt duyêesntn trơcvih̀i sinh, cuôamax́i cùng ngài nhìn thânpnt́y môamax̣t bưtljẃc tưtljwơcvih̀ng đkgzsá bóng nhoáng nhưtljw ngọc. Lúc đkgzsó, tôamax̉ sưtljw đkgzsã đkgzsói khát khôamaxng chịu nôamax̉i, buôamax̀n ngủ rũ ra, liêesnt̀n năqbsẁm ngủ bêesntn dưtljwơcvih́i tânpnt́m tưtljwơcvih̀ng ngọc ânpnt́y”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng nói đkgzsêesnt́n đkgzsó, dưtljẁng lại giânpnty lát, Quỷ Lêesnṭ khôamaxng nhịn đkgzsưtljwơcviḥc bèn hỏi: “Này, sau đkgzsó thêesnt́ nào?”.

 

Trêesntn con đkgzsưtljwơcvih̀ng núi trưtljwơcvih́c măqbsẉt Pháp Tưtljwơcvih́ng xuânpnt́t hiêesnṭn môamax̣t lôamax́i rẽ, Pháp Tưtljwơcvih́ng đkgzsi sang hưtljwơcvih́ng bêesntn trái, trong khi dânpnt̃n Quỷ Lêesnṭ đkgzsi xuôamax́ng đkgzsọan đkgzsưtljwơcvih̀ng dôamax́c, đkgzsôamax̀ng thơcvih̀i miêesnṭng kêesnt̉: “Truyêesnt̀n răqbsẁng vị tôamax̉ sưtljw đkgzsó ngôamax̀i dưtljwơcvih́i Vôamaxtljẉ Ngọc Bích ba ngày ba đkgzsêesntm, khôamaxng rõ làm thêesnt́ nào, cuôamax́i cùng tưtljẁ cơcvihn đkgzsói khát khôamaxng thêesnt̉ chịu nôamax̉i ban đkgzsânpnt̀u đkgzsã dânpnt̀n dânpnt̀n nhânpnṭp đkgzsịnh, tânpntm an thânpnt̀n đkgzsịnh, tiêesnt́n nhânpnṭp vào cảnh giơcvih́i đkgzsại viêesntn mãn trong phânpnṭt môamaxn chúng ta, ba ngày sau, ngưtljwơcvih̀i cuôamax́i cùng đkgzsã ngôamax̣ đkgzsưtljwơcviḥc phânpnṭt pháp dưtljwơcvih́i Vôamaxtljẉ Ngọc Bích này. Ngoài ra, thânpnṭm chí còn truyêesnt̀n răqbsẁng...”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng quay đkgzsânpnt̀u lại nhìn Quỷ Lêesnṭ cưtljwơcvih̀i thânpnt̀n bí, nói: “Lại truyêesnt̀n răqbsẁng, vị tôamax̉ sưtljw ânpnt́y cũng chính tại dưtljwơcvih́i Vôamaxtljẉ Ngọc Bích đkgzsó, cuôamax́i cùng đkgzsã ngôamax̣ ra đkgzsưtljwơcviḥc Đesntại Phạm Bát Nhã chânpntn pháp vôamax thưtljwơcviḥng truyêesnt̀n qua các thơcvih̀i đkgzsại của Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ chúng ta, tưtljẁ đkgzsó lânpnṭp lêesntn vị trí của Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ trong giơcvih́i tu đkgzsạo thiêesntn hạ”.

 

Quỷ Lêesnṭ ngânpnt̉n ra môamax̣t lát, lăqbsẃc lăqbsẃc đkgzsânpnt̀u, hơcvihi cảm thânpnt́y truyêesnt̀n thuyêesnt́t vêesnt̀ Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ tôamax̉ sưtljw quả thưtljẉc có đkgzsôamaxi chút hoạt kêesnt, nghe ra có rânpnt́t nhiêesnt̀u đkgzsesnt̉m khôamaxng thânpnṭt. Vôamax́n dĩ hăqbsẃn đkgzsôamax́i vơcvih́i biêesnṭn pháp này của Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn, cũng ngânpnt̀m có chút kỳ vọng, nhưtljwng bânpnty giơcvih̀ nghe Pháp Tưtljwơcvih́ng giảng giải sưtljẉ côamax́ nhưtljwnpnṭy, trái lại khiêesnt́n cho hăqbsẃn có phânpnt̀n tiu nghỉu, khôamaxng nén đkgzsưtljwơcviḥc kín đkgzsáo thơcvih̉ dài.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng rânpnt́t tinh ý, trôamaxng ngay thânpnt́y sưtljẉ biêesnt́n hóa trêesntn săqbsẃc măqbsẉt Quỷ Lêesnṭ, nhưtljwng mỉm cưtljwơcvih̀i dânpnt̃n đkgzsưtljwơcvih̀ng, cũng khôamaxng nói gì cả, phânpnt̀n hòa thưtljwơcviḥng to cao Pháp Thiêesnṭn đkgzsi đkgzsăqbsẁng sau bọn họ, dáng vẻ lúc nào cũng im lăqbsẉng, chăqbsw̉ng hêesnt́ nói chuyêesnṭn cânpntu nào.

 

Ba ngưtljwơcvih̀i bưtljwơcvih́c đkgzsi theo sơcvihn lôamax̣ gânpnt̀n thêesntm nưtljw̉a canh giơcvih̀ nưtljw̃a, ngoăqbsẁn ngoèo xuyêesntn qua các đkgzsỉnh núi cao, bânpnt́t giác đkgzsã bỏ lại Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ tânpnṭn mãi phía sau lưtljwng, chăqbsw̉ng nhìn thânpnt́y đkgzsânpntu nưtljw̃a.

 

Quỷ Lêesnṭ khôamaxng hêesnt̀ nghĩ răqbsẁng dãy núi đkgzsăqbsẁng sau Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ nào ngơcvih̀ lại quá rôamax̣ng lơcvih́n hơcvihn tưtljwơcvih̉ng tưtljwơcviḥng rânpnt́t nhiêesnt̀u, chỉ thânpnt́y núi non trùng đkgzsesnṭp, gió núi vi vu, hai bêesntn đkgzsưtljwơcvih̀ng hoăqbsẉc có kỳ nham chót vót, thiêesntn kỳ bách quái, hoăqbsẉc có thác nưtljwơcvih́c dưtljẉng đkgzsưtljẃng, tưtljẁ trêesntn trơcvih̀i cao ânpnt̀m ânpnt̀m đkgzsôamax̉ xuôamax́ng giôamax́ng nhưtljw chiêesnt́c dânpnty lưtljwng băqbsẁng ngọc.

 

Đesnti trêesntn con đkgzsưtljwơcvih̀ng này, chỉ cảm thânpnt́y tânpntm hôamax̀n nhânpnt́t thơcvih̀i rôamax̣ng mơcvih̉, nhìn ngăqbsẃm cảnh đkgzsẹp gânpnt̀n xa chung quanh mình, cảm thânpnt́y trong lòng chăqbsw̉ng còn chút phiêesnt̀n muôamax̣n nào cả.

 

amax̃ng nhiêesntn nghe thânpnt́y Pháp Tưtljwơcvih́ng ơcvih̉ phía đkgzsăqbsẁng trưtljwơcvih́c nói: “Nó ơcvih̉ ngay đkgzsăqbsẁng trưtljwơcvih́c măqbsẉt”.

 

Quỷ Lêesnṭ giânpnṭt mình, nhìn vêesnt̀ phía trưtljwơcvih́c, nhưtljwng chỉ thânpnt́y phía trưtljwơcvih́c vânpnt̃n là đkgzsưtljwơcvih̀ng núi quanh co môamax̣t bêesntn đkgzsưtljwơcvih̀ng là rưtljẁng cânpnty rânpnṭm rạp, phía bêesntn kia thì toàn bụi cânpnty cỏ dại, ngoài ba trưtljwơcviḥng là môamax̣t vách đkgzsá, ơcvih̉ đkgzsânpntu mà có cái thưtljẃ Vôamaxtljẉ Ngọc Bích cao hơcvihn bảy trưtljwơcviḥng mà bọn họ tưtljẁng nói?

 

“Dám hỏi sưtljw huynh, Vôamaxtljẉ Ngọc Bích ơcvih̉ nơcvihi nào?”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng mỉm cưtljwơcvih̀i, tiêesnt́n lêesntn phía trưtljwơcvih́c mânpnt́y bưtljwơcvih́c, đkgzsi đkgzsêesnt́n vách đkgzsá đkgzsó, quay đkgzsânpnt̀u lại nói: “Chính là nơcvihi này”.

 

Quỷ Lêesnṭ đkgzsi đkgzsêesnt́n bêesntn cạnh hăqbsẃn ta, đkgzsưtljẃng ơcvih̉ bêesntn trêesntn vách đkgzsá đkgzsưtljwa măqbsẃt nhìn xuôamax́ng, chỉ thânpnt́y bêesntn dưtljwơcvih́i vách đkgzsá ânpnt́y tràn đkgzsânpnt̀y vụ khí, cuôamax̀n cuôamax̣n nhưtljw ba đkgzsào, trào lêesntn thụt xuôamax́ng khôamaxng ngưtljẁng, có lẽ là môamax̣t sơcvihn côamax́c. Đesntăqbsẁng xa lơcvih̀ mơcvih̀ nhìn thânpnt́y bóng núi mơcvih̀ mơcvih̀, nhưtljwng đkgzsêesnt̀u ơcvih̉ tânpnṭn mãi đkgzsăqbsẁng xa.

 

Quỷ Lêesnṭ ngưtljwng thânpnt̀n suy nghĩ, quay đkgzsânpnt̀u nhìn Pháp Tưtljwơcvih́ng hỏi: “Phải chăqbswng là ơcvih̉ trong sơcvihn côamax́c này?”.

 

Pháp Tưtljwơcvih́ng cưtljwơcvih̀i đkgzsáp: “Nó ơcvih̉ dưtljwơcvih́i chânpntn của ta và ngưtljwơcvihi”.

 

Quỷ Lêesnṭ ngạc nhiêesntn, Pháp Tưtljwơcvih́ng vânpnt̃n cưtljwơcvih̀i: “Chúng ta xuôamax́ng thôamaxi!”.

 

Nói rôamax̀i, Pháp Tưtljwơcvih́ng tung mình nhảy xuôamax́ng, Pháp Thiêesnṭn cũng lânpnṭp tưtljẃc bám theo.

 

Quỷ Lêesnṭ đkgzsưtljẃng trêesntn vách đkgzsá, trânpnt̀m ngânpntm giânpnty lát rôamax̀i cũng nhảy xuôamax́ng dưtljwơcvih́i.

Trong làn vụ khí, Phêesnṭ Hôamax̀n phát ra ánh sáng màu xanh đkgzsen lânpnṭp lòe, chânpnt̀m chânpnṭm bao lânpnt́y bảo vêesnṭ Quỷ Lêesnṭ, rôamax̀i tưtljẁ tưtljẁ hạ xuôamax́ng.

 

Vụ khí nơcvihi này dưtljwơcvih̀ng nhưtljw có đkgzsôamaxi chút kỳ quái, đkgzsânpnṭm đkgzsăqbsẉc mà khôamaxng phải đkgzsânpnṭm đkgzsăqbsẉc, nhưtljwng nhưtljwamax̣t đkgzsám tơcvihamax́i xoăqbsẃn xít lânpnt́y nhau, kêesnṭ cho gió núi khuânpnt́y đkgzsảo cũng khôamaxng hêesnt̀ thânpnt́y tan ra nưtljw̉a phânpntn. Trong khi hạ xuôamax́ng, Quỷ Lêesnṭ chú ý nhìn vách núi phía trưtljwơcvih́c, nhưtljwng chỉ thânpnt́y trưtljwơcvih́c măqbsẃt toàn là bạch vụ, quả thưtljẉc chăqbsw̉ng thêesnt̉ trôamaxng thânpnt́y gì cả.

 

qbsẃn trong lòng lânpnt́y làm lạ, bèn thúc Phêesnṭ Hôamax̀n, tiêesnt́n gânpnt̀n vêesnt̀ phía vách núi môamax̣t chút, đkgzsúng lúc hăqbsẃn ngưtljwng thânpnt̀n, đkgzsôamax̣t nhiêesntn, hăqbsẃn nhìn thânpnt́y phía trưtljwơcvih́c măqbsẉt vọt ra môamax̣t bóng ngưtljwơcvih̀i.

 

Quỷ Lêesnṭ giânpnṭt mình, vôamax̣i vàng dưtljẁng lại, ngưtljwng thânpnt̀n quan sát, sưtljẉ kinh ngạc ânpnt́y khôamaxng hêesnt̀ nhỏ, chỉ thânpnt́y đkgzsôamax̣t ngôamax̣t đkgzsưtljẃng trưtljwơcvih́c măqbsẉt bản thânpntn là môamax̣t têesntn Quỷ Lêesnṭ hình dáng giôamax́ng hêesnṭt mình, nét măqbsẉt ngạc nhiêesntn đkgzsang nhìn mình.

 

Ánh măqbsẃt ngưtljwơcvih̀i đkgzsó thăqbswm thăqbsw̉m, trêesntn khuôamaxn măqbsẉt có nét phong trânpnt̀n, trêesntn tay cũng cânpnt̀m môamax̣t thanh phêesnṭ hôamax̀n ma bôamax̉ng. Đesntúng lúc Quỷ Lêesnṭ đkgzsang chânpnt́n đkgzsôamax̣ng, bôamax̃ng môamax̣t tiêesnt́ng phạm xưtljwơcvih́ng nhưtljwtljẁ trêesntn trơcvih̀i truyêesnt̀n xuôamax́ng, giôamax́ng nhưtljwamax̣t tiêesnt́ng chuôamaxng lơcvih́n trânpnt̀m trânpnt̀m vang vọng bêesntn tai hăqbsẃn.

 

Cùng vơcvih́i tiêesnt́ng phạm xưtljwơcvih́ng ânpnt́y, môamax̣t thưtljẃ sưtljẃc mạnh trang nghiêesntm trong giânpnty lát tưtljẁ nơcvihi chưtljwa biêesnt́t têesntn bêesntn dưtljwơcvih́i chânpntn xôamaxng thăqbsw̉ng lêesntn trơcvih̀i cao, nhưtljw sóng lơcvih́n xuyêesntn qua bânpnt̀u trơcvih̀i, vụ khí xung quanh tưtljẃc thì bị quét tung đkgzsi, khiêesnt́n cho bóng nhânpntn ảnh ânpnt́y tan biêesnt́n mânpnt́t khôamaxng còn nhìn thânpnt́y nưtljw̃a. Nhưtljwng Quỷ Lêesnṭ cảm thânpnt́y trong lòng đkgzsau đkgzsơcvih́n, luôamax̀ng khí băqbswng lạnh trong cơcvih thêesnt̉ bânpnt́t ngơcvih̀ khôamaxng thôamaxi mà đkgzsôamax̣ng, giôamax́ng nhưtljw nó cưtljẉc kỳ căqbswm ghét thưtljẃ phânpnṭt khí đkgzsó, tưtljẉ vùng lêesntn kháng cưtljẉ.

 

Quỷ Lêesnṭ kinh ngạc, lại cảm thânpnt̀y bêesntn trong cơcvih thêesnt̉, ngoại trưtljẁ yêesntu lưtljẉc của Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu bôamax̀n chôamax̀n dục đkgzsôamax̣ng, tưtljẉ hôamax̀ chịu ảnh hưtljwơcvih̉ng bơcvih̉i phânpnṭt khí tại nơcvihi này, Đesntại Phạm Bát Nhã bản thânpntn tu hành cũng khôamaxng cam chịu lép vêesnt̀, sôamaxi lêesntn sùng sục, có ý muôamaxn quyêesnt́t môamax̣t trânpnṭn thưtljw hùng cùng vơcvih́i yêesntu lưtljẉc của Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu.

 

Chưtljwa băqbsẃt đkgzsânpnt̀u, nhưtljwng bêesntn trong cơcvih thêesnt̉ quả thânpnṭt đkgzsã có sưtljẉ biêesnt́n hóa rânpnt́t to lơcvih́n. Đesntịa khí nơcvihi đkgzsânpnt́t này đkgzsúng là khôamaxng thêesnt̉ hình dung ra đkgzsưtljwơcviḥc. Quỷ Lêesnṭ trong lòng hêesnt́t sưtljẃc kinh ngạc, nhânpnt́t thơcvih̀i quêesntn khuânpnt́y mânpnt́t nhânpntn ảnh quái dị ban nãy trôamaxng thânpnt́y trong đkgzsám vụ khí, chỉ là thôamaxi thúc tu vị của bản thânpntn, bảo hôamax̣ tânpntm mạch, tưtljẁ tưtljẁ hạ xuôamax́ng.

 

Chăqbsw̉ng bao lânpntu sau, vụ khí dânpnt̀n mỏng dânpnt̀n, cảnh săqbsẃc dưtljwơcvih́i chânpntn nhanh chóng hiêesnṭn rõ, đkgzsó là môamax̣t thạch đkgzsài nho nhỏ, bóng loáng, xung quanh trong phạm vi ba trưtljwơcviḥng, cânpnty côamax́i thưtljwa thơcvih́t, có mânpnt́y chục vị tăqbswng nhânpntn của Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ đkgzsang ngôamax̀i vânpnty quanh. Xem ra mânpnt́y vị tăqbswng nhânpntn này ngưtljwơcvih̀i ngôamax̀i gânpnt̀n kẻ ngôamax̀i xa, chăqbsw̉ng hêesnt̀ có qui củ tuânpnt̀n tưtljẉ gì, nhưtljwng trong đkgzsó kín đkgzsáo hàm chưtljẃa lý lẽ bí mânpnṭt, phânpnṭt lưtljẉc mơcvih̀ mơcvih̀ lưtljwu chuyêesnt̉n bêesntn trong, đkgzsúng là ngânpnt́m ngânpnt̀m tạo nêesntn môamax̣t trânpnṭn thêesnt́.

 

Quỷ Lêesnṭ lại nhìn kỹ vài lânpnt̀n, chơcviḥt thânpnt́y có chút quen thuôamax̣c, nghĩ đkgzsi nghĩ lại, liêesnt̀n nhơcvih́ ra đkgzsó là môamax̣t thêesnt̉ chưtljw̃ côamax̉ chuyêesnt́t, hình chânpntn ngôamaxn của phânpnṭt môamaxn.

 

Quỷ Lêesnṭ nhanh chóng hạ xuôamax́ng măqbsẉt đkgzsânpnt́t, đkgzsưtljwa măqbsẃt nhìn quanh, chỉ thânpnt́y hai ngưtljwơcvih̀i Pháp Tưtljwơcvih́ng, Pháp Thiêesnṭn lúc này đkgzsêesnt̀u đkgzsã ngôamax̀i trong đkgzsám tăqbswng nhânpntn, lăqbsẉng im chăqbsẃp tay, nhăqbsẃm măqbsẃt, khôamaxng nhìn đkgzsêesnt́n hăqbsẃn môamax̣t lânpnt̀n nào nưtljw̃a. Dânpnt̃n đkgzsânpnt̀u đkgzsám tăqbswng nhânpntn chính là Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn. Ngưtljwơcvih̀i ngôamax̀i phía bêesntn trái ôamaxng ta, Quỷ Lêesnṭ cũng đkgzsã tưtljẁng găqbsẉp qua, đkgzsó là Phôamax̉ Phưtljwơcvihng Thânpnt̀n Tăqbswng, ngưtljwơcvih̀i tưtljẁng đkgzsại triêesnt̉n thânpnt̀n uy trêesntn Thanh Vânpntn Sơcvihn năqbswm đkgzsó.

 

Còn tăqbswng nhânpntn ngôamax̀i phía bêesntn phải Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn, trôamaxng rânpnt́t lạ. Quỷ Lêesnṭ trưtljwơcvih́c đkgzsânpnty chưtljwa tưtljẁng găqbsẉp qua. Khuôamaxn măqbsẉt ôamaxng ta quăqbsẃt queo, săqbsẃc măqbsẉt vàng ủng, giôamax́ng hêesnṭt nhưtljwqbsẃc măqbsẉt ngưtljwơcvih̀i chêesnt́t, nhưtljwng dáng vẻ già nua còn vưtljwơcviḥt xa Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn, hiêesnt̉n nhiêesntn cũng là môamax̣t nhânpntn vânpnṭt lạ lùng trong Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ.

 

Quỷ Lêesnṭ cũng chăqbsw̉ng nhiêesnt̀u lơcvih̀i, hưtljwơcvih́ng vêesnt̀ Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn cúi đkgzsânpnt̀u hành lêesnt̃, Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn chăqbsẃp tay đkgzsáp lêesnt̃, mỉm cưtljwơcvih̀i nói: “Tiêesnt̉u thí chủ đkgzsã đkgzsêesnt́n rôamax̀i”.

 

Quỷ Lêesnṭ gânpnṭt đkgzsânpnt̀u đkgzsáp: “Đesntúng, nhưtljwng khôamaxng biêesnt́t phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng đkgzsại sưtljw muôamax́n tại hạ làm gì?”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn chỉ ra chôamax̃ bình đkgzsài nói: “ Khôamaxng gì khác, Tiêesnt̉u thí chủ chỉ cânpnt̀n an tọa trêesntn bình đkgzsài đkgzsó, đkgzsesnt̀u khí tĩnh tânpntm, ngôamax̀i đkgzsó vài ngày là đkgzsưtljwơcviḥc”.

 

Quỷ Lêesnṭ gânpnṭt gânpnṭt đkgzsânpnt̀u, quay đkgzsânpnt̀u nhìn thạch đkgzsài có môamax̣t cái, lânpnṭp tưtljẃc lại ngânpnt̉ng đkgzsânpnt̀u lêesntn nhìn bôamax́n xung quanh, chỉ thânpnt́y trêesntn đkgzsânpnt̀u vụ khí đkgzsânpnṭm đkgzsăqbsẉc bao phủ khăqbsẃp nơcvihi, nơcvihi nào mà có cái thưtljẃ Vôamaxtljẉ Ngọc Bích trong truyêesnt̀n thuyêesnt́t? Khôamaxng nén đkgzsưtljwơcviḥc hỏi: “Xin hỏi phưtljwơcvihng trưtljwơcviḥng đkgzsại sưtljw, Vôamaxtljẉ Ngọc Bích ơcvih̉ đkgzsânpntu vânpnṭy?”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn mỉm cưtljwơcvih̀i đkgzsáp: “ Lát nưtljw̃a tiêesnt̉u thí chủ sẽ nhìn thânpnt́y”.

 

Quỷ Lêesnṭ ngạc nhiêesntn, gânpnṭt gânpnṭt đkgzsânpnt̀u, xoay mình đkgzsi lêesntn toan ngôamax̀i lêesntn thạch đkgzsài đkgzsó, bôamax̃ng nhiêesntn trêesntn trơcvih̀i loáng thóang có môamax̣t ânpntm thanh chói tai, là tiêesnt́ng gió, là tiêesnt́ng thú gânpnt̀m rôamax́ng, xuyêesntn vânpntn thânpnt́u vụ truyêesnt̀n tơcvih́i, ngay sau đkgzsó môamax̣t quânpnt̀ng sáng chói măqbsẉt xé toang mânpnty mù dày đkgzsăqbsẉc, rọi xuôamax́ng, chiêesnt́u đkgzsúng lêesntn ngưtljwơcvih̀i Quỷ Lêesnṭ.

 

Quỷ Lêesnṭ lùi lại môamax̣t bưtljwơcvih́c, ngânpnt̉ng đkgzsânpnt̀u nhìn lêesntn, chỉ thânpnt́y trong sơcvihn côamax́c kỳ thanh vang lưtljẁng, tưtljẉa nhưtljwnpnt́m dânpnṭy, nơcvihi biêesnt̉n mânpnty mù dày đkgzsăqbsẉc ânpnt́y chơcvih́p nôamax̉i ba đkgzsào, tưtljẁ thêesnt́ vôamax́n dĩ khe khẽ dânpnṭp dêesnt̀nh chuyêesnt̉n thành nhưtljw̃ng con sóng lơcvih́n, bôamax́n bêesnt̀ sóng to nôamax̉i lêesntn, tưtljẃc thì chôamax̃ hơcvih̉ xuânpnt́t hiêesnṭn môamax̃i lúc môamax̣t nhiêesnt̀u, mânpnty mù dày đkgzsăqbsẉc môamax̃i lúc môamax̣t mỏng, làm ló ra môamax̣t đkgzsạo lại môamax̣t đkgzsạo, môamax̣t chùm lại môamax̣t chùm hào quang.

 

Đesntôamax́i diêesnṭn vơcvih́i hiêesnṭn tưtljwơcviḥng kỳ dị của trơcvih̀i đkgzsânpnt́t này, Quỷ Lêesnṭ chú ý rânpnt́t lânpntu, chỉ thânpnt́y mânpnty mù dày đkgzsăqbsẉc cuôamax́i cùng đkgzsã tan hêesnt́t, hào quang rót xuôamax́ng, giânpnty lát trơcvih̀i đkgzsânpnt́t tràn ngânpnṭp ánh sáng chói măqbsẃt, khiêesnt́n cho tânpnt́t cả mọi ngưtljwơcvih̀i có măqbsẉt đkgzsêesnt̀u khôamaxng thêesnt̉ mơcvih̉ măqbsẃt nhìn. Qua môamax̣t lát sau, mơcvih́i tưtljẁ tưtljẁ hòa hoãn trơcvih̉ lại.

 

Khi Quỷ Lêesnṭ mơcvih̉ măqbsẃt trơcvih̉ lại, toàn thânpntn rung đkgzsôamax̣ng, đkgzsôamax̣t ngôamax̣t nhìn thânpnt́y tânpnt́m Vôamaxtljẉ Ngọc Bích trong truyêesnt̀n thuyêesnt́t ânpnt́y.

 

Trưtljwơcvih́c măqbsẉt hăqbsẃn, đkgzsăqbsẁng sau cái thạch đkgzsài nho nhỏ đkgzsó, bêesntn dưtljwơcvih́i vách đkgzsá, môamax̣t tânpnt́m tuyêesnṭt bích nhưtljwtljwơcvihng, thăqbsw̉ng đkgzsưtljẃng, cao hơcvihn bảy trưtljwơcviḥng, rôamax̣ng hơcvihn bôamax́n trưtljwơcviḥng, chânpnt́t đkgzsá trôamaxng nhưtljw ngọc nhưtljwng khôamaxng phải là ngọc, vôamax cùng sáng loáng, phản chiêesnt́u mỹ cảnh của trơcvih̀i đkgzsânpnt́t, các dãy núi gânpnt̀n xa tânpnt́t cả đkgzsêesnt̀u trong ngọc bích này. Và Quỷ Lêesnṭ cùng chúng tăqbswng nhânpntn Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ đkgzsúng chỉ nhưtljw nhưtljw̃ng con kiêesnt́n bé nhỏ bêesntn dưtljwơcvih́i tuyêesnṭt bích này.

 

So vơcvih́i thiêesntn đkgzsịa tạo hóa, con ngưtljwơcvih̀i là hoàn toàn bé nhỏ!

 

Quỷ Lêesnṭ im lăqbsẉng, lúc lânpntu sau thơcvih̉ dài môamax̣t tiêesnt́ng, chăqbsw̉ng nói cânpntu nào, đkgzsi đkgzsêesnt́n bêesntn trêesntn bình đkgzsài đkgzsó khoanh chânpntn ngôamax̀i xuôamax́ng, cũng khôamaxng nhìn đkgzsêesnt́n mọi ngưtljwơcvih̀i xung quanh nưtljw̃a, hít môamax̣t hơcvihi dài, lânpnṭp tưtljẃc nhăqbsẃm măqbsẃt, ngôamax̀i yêesntn nhưtljwnpnṭy khôamaxng hêesnt̀ đkgzsôamax̣ng đkgzsânpnṭy.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn ngăqbsẃm nhìn Quỷ Lêesnṭ hôamax̀i lânpntu, rôamax̀i quay đkgzsânpnt̀u lại nhìn đkgzsám tăqbswng nhânpntn phía sau lưtljwng mình, gânpnṭt gânpnṭt đkgzsânpnt̀u.

 

npnt́y chục tăqbswng nhânpntn Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ, bao gôamax̀m cả Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn, côamax̣ng thêesntm Pháp Tưtljwơcvih́ng, Pháp Thiêesnṭn, đkgzsêesnt̀u nhânpnt́t têesnt̀ chăqbsẃp tay niêesnṭm phânpnṭt.

 

Hàng chục đkgzsạo kim quang mơcvih̀ mơcvih̀, tưtljẁ tưtljẁ bưtljẁng lêesntn, tiêesnt́ng tụng kinh lânpnt̀m rânpnt̀m, nhưtljwtljẁ trêesntn trơcvih̀i truyêesnt̀n xuôamax́ng.

 

Đesntôamax̣t nhiêesntn, kim quang đkgzsại thịnh, chỉ thânpnt́y bêesntn trong pháp trânpnṭn kỳ dị chúng tăqbswng nhânpntn đkgzsang ngôamax̀i, ánh sáng vàng lưtljwu chuyêesnt̉n, phânpnṭt khí trang nghiêesntm, kim quang do chúng tăqbswng nhânpntn phát ra môamax̃i lúc môamax̣t rưtljẉc rơcvih̃ chói măqbsẃt, giânpnty lát sau, chỉ nghe thânpnt́y môamax̣t ânpntm thanh to lơcvih́n vang lêesntn chânpnt́n đkgzsôamax̣ng màng nhĩ, môamax̣t chưtljw̃ “Phânpnṭt” màu vàng rưtljẉc rơcvih̃ huy hoàng xuânpnt́t hiêesnṭn phía bêesntn trêesntn trânpnṭn pháp, rôamax̀i tưtljẁ tưtljẁ bay lêesntn cao.

 

Tiêesnt́ng tụng kinh môamax̃i lúc môamax̣t lơcvih́n, trơcvih̀i đkgzsânpnt́t trang nghiêesntm, chỉ thânpnt́y chưtljw̃ Phânpnṭt màu vàng ânpnt́y càng lúc càng bay lêesntn cao, tưtljẁ tưtljẁ chạm đkgzsêesnt́n trơcvih̀i cao, rôamax̀i dưtljẁng lại. Dưtljwơcvih́i ánh măqbsẉt trơcvih̀i chói lọi, nó càng tỏa sáng rưtljẉc rơcvih̃ khôamaxng thêesnt̉ nhìn thăqbsw̉ng vào đkgzsưtljwơcviḥc.

 

tljwơcvih̀ng nhưtljw bị phânpnṭt gia chânpntn ngôamaxn chích phát, trêesntn mảng tuyêesnṭt bích ânpnt́y, trêesntn ngọc bích vôamax́n sáng loáng ânpnt́y dânpnt̀n dânpnt̀n xuânpnt́t hiêesnṭn hình ảnh phản chiêesnt́u của chưtljw̃ Phânpnṭt. Nhưtljwng khôamaxng giôamax́ng nhưtljw các măqbsẉt gưtljwơcvihng tânpnt̀m thưtljwơcvih̀ng khác, tưtljẁ môamax̣t đkgzsesnṭm nhỏ tưtljẁ tưtljẁ biêesnt́n thành to, rôamax̀i dânpnt̀n dânpnt̀n phát ra kim quang, chânpnt̀m chânpnt̀m hiêesnṭn ra hình môamax̣t chưtljw̃ “Phânpnṭt”, và trong khi hình ảnh trêesntn Vôamaxtljẉ Ngọc Bích lơcvih́n dânpnt̀n lêesntn, thì phânpnṭt gia chânpntn ngôamaxn trêesntn bânpnt̀u trơcvih̀i lại hình nhưtljw có mơcvih̀ đkgzsi đkgzsôamaxi chút.

 

Thoáng chôamax́c, chưtljw̃ Phânpnṭt trêesntn Vôamaxtljẉ Ngọc Bích đkgzsã gânpnt̀n nhưtljw to hơcvihn chưtljw̃ Phânpnṭt gôamax́c trêesntn bânpnt̀u trơcvih̀i, chỉ lúc này, toàn bôamax̣ Vôamaxtljẉ Ngọc Bích kim quang rưtljẉc rơcvih̃, ngùn ngụt tỏa sáng theo tưtljẁng hôamax̀i tụng kinh. Đesntôamax̣t nhiêesntn, môamax̣t luôamax̀ng phânpnṭt quang màu vàng nhânpnṭt phóng ra tưtljẁ bưtljẃc tưtljwơcvih̀ng ngọc, tưtljẁ tưtljẁ chiêesnt́u xuôamax́ng, bao trùm lânpnt́y thânpntn thêesnt̉ Quỷ Lêesnṭ đkgzsang ngôamax̀i an tọa.

 

Quỷ Lêesnṭ thânpntn hình chânpnt́n đkgzsôamax̣ng, vẻ măqbsẉt loáng thoáng lôamax̣ vẻ đkgzsau đkgzsơcvih́n, nhưtljwng chăqbsw̉ng hêesnt́ mơcvih̉ măqbsẃt, cưtljẃ thêesnt́ nhânpnt̃n nại chịu đkgzsưtljẉng. Ngay sau đkgzsó, nét măqbsẉt thôamax́ng khôamax̉ trêesntn khuôamaxn măqbsẉt biêesnt́n mânpnt́t, hăqbsẃn tiêesnt́p tục an tọa bânpnt́t đkgzsôamax̣ng.

 

Phânpnṭt quang mơcvih̀ mơcvih̀ phát ra tưtljẁ Vôamaxtljẉ Ngọc Bích, chăqbsw̉ng hêesnt́ có chút biêesnt́n hóa gì, chỉ thânpnt́y ánh sáng chânpnt̀m chânpnṭm chơcvih́p sáng, tỏa ra môamax̣t vẻ trang nghiêesntm khôamaxng diêesnt̃n tả băqbsẁng lơcvih̀i.

 

qbswng nhânpntn Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ ngôamax̀i xung quanh nét măqbsẉt cũng đkgzsêesnt̀u khôamaxng thay đkgzsôamax̉i, khẽ khẽ niêesnṭm phânpnṭt, ánh sáng trêesntn trânpnṭn pháp của bọn họ cũng tưtljẁ tưtljẁ lưtljwu chuyêesnt̉n, duy trì chânpntn ngôamaxn phânpnṭt gia phía trêesntn trơcvih̀i đkgzsó.

 

Thơcvih̀i gian lưtljwu chuyêesnt̉n, cưtljẃ lăqbsẉng lẽ nhưtljwnpnṭy mà trôamaxi qua.

 

Ba ngày sau, chânpntn ngôamaxn chưtljw̃ “Phânpnṭt” trêesntn Vôamaxtljẉ Ngọc Bích vânpnt̃n chăqbsw̉ng hêesnt́ có xu thêesnt́ yêesnt́u đkgzsi, trái lại phânpnṭt quang mơcvih̀ mơcvih̀ do nó phát ra, cũng vânpnt̃n bao trùm lânpnt́y thânpntn mình Quỷ Lêesnṭ.

 

Quỷ Lêesnṭ vẻ măqbsẉt lăqbsẉng lẽ, dưtljwơcvih̀ng nhưtljw ba ngày này đkgzsôamax́i vơcvih́i hăqbsẃn mà nói, hoàn toàn chăqbsw̉ng có gì cải biêesnt́n, vânpnt̃n hêesnṭt nhưtljw ba ngày trưtljwơcvih́c đkgzsó, trái lại xung quanh Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn, đkgzsám tăqbswng nhânpntn Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ đkgzsang duy trì pháp trânpnṭn măqbsẉc dù khôamaxng có gì biêesnt́n hóa, nhưtljwng trêesntn măqbsẉt ai nânpnt́y đkgzsêesnt̀u lơcvih̀ mơcvih̀ có nét mêesnṭt mỏi.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn tưtljẁ trạng thái nhânpnṭp đkgzsịnh tưtljẁ tưtljẁ mơcvih̉ măqbsẃt, nhìn vêesnt̀ phía Quỷ Lêesnṭ vânpnt̃n dáng lăqbsẉng lẽ an tọa, môamax̣t lúc lânpntu sau khẽ than thơcvih̉: “Si nhânpntn, si nhânpntn, cuôamax́i cùng vânpnt̃n chăqbsw̉ng chịu tưtljẁ bỏ sao?”.

 

Nói xong, ôamaxng ta khẽ lăqbsẃc đkgzsânpnt̀u, thơcvih̉ dài mãi khôamaxng thôamaxi.

 

Phôamax̉ Phưtljwơcvihng Thânpnt̀n Tăqbswng ngôamax̀i bêesntn trái ôamaxng ta lạnh lùng nói: “Chúng ta vânpnt́t vả nhưtljw thêesnt́ này, bôamax́ trí phânpnṭt môamaxn hàng ma đkgzsại trânpnṭn, chỉ là muôamax́n vì hăqbsẃn mà hàng giải lêesnṭ khí của Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu, môamax̣t đkgzsesnt̀u quan trọng hơcvihn nưtljw̃a là muôamax́n hóa giải tânpntm ma của hăqbsẃn. Nhưtljwng lòng hăqbsẃn đkgzsóng chăqbsẉt, tânpntm ma khó mà đkgzsi khỏi, thânpnṭm chí hóa giải đkgzsưtljwơcviḥc lêesnṭ khí của Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu, biêesnt́t đkgzsânpntu đkgzsưtljwơcviḥc ngày khác có lại thành ma hay khôamaxng? Viêesnṭc chúng ta làm hôamaxm nay, chỉ sơcviḥ trái lại là trơcviḥ trụ vi ngưtljwơcviḥc mânpnt́t thôamaxi!”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn nhíu mày, nét măqbsẉt sânpnt̀m xuôamax́ng, nói: “Sưtljw đkgzsêesnṭ, thiêesnt́u niêesntn này và Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ ta có quan hêesnṭ rânpnt́t là sânpntu săqbsẃc, vôamax luânpnṭn thêesnt́ nào chúng ta cũng khôamaxng thêesnt̉ dêesnt̃ dàng tưtljẁ bỏ, ngưtljwơcvihi tại sao lại nói nhưtljwnpnṭy?”.

Phôamax̉ Phưtljwơcvihng săqbsẃc măqbsẉt biêesnt́n đkgzsôamax̉i, chăqbsẃp tay nói: “Sưtljw huynh giáo huânpnt́n rânpnt́t phải. Ta hoàn toàn khôamaxng có thành kiêesnt́n vơcvih́i thiêesnt́u niêesntn này, thânpnṭt ra nghĩ đkgzsêesnt́n năqbswm đkgzsó... năqbswm đkgzsó tình cảnh sưtljw huynh đkgzsêesnṭ chúng ta sinh ly tưtljw̉ biêesnṭt, trong lòng bi thưtljwơcvihng, thânpnṭt khôamaxng muôamax́n lại thânpnt́y hăqbsẃn cùng bưtljẃc trêesntn tà lôamax̣. Tiêesnt̉u đkgzsêesnṭ lơcvih̃ lơcvih̀i, xin sưtljw huynh trách phạt”.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn vẻ măqbsẉt hòa hoãn trơcvih̉ lại, nói: “Ta lẽ nào lẽ nào khôamaxng có tânpntm tưtljw đkgzsó, nêesnt́u khôamaxng thì cũng chăqbsw̉ng lânpnṭp ra hàng ma đkgzsại trânpnṭn này, ý muôamax́n dùng năqbswng lưtljẉc to lơcvih́n của phânpnṭt gia chânpntn pháp, đkgzsôamax̣ hoá cho hăqbsẃn. Nhưtljwng ngay cả dưtljwơcvih́i Vôamaxtljẉ Ngọc Bích này, hăqbsẃn dưtljwơcvih̀ng nhưtljw cũng...”.

 

Ôfjkvng ta nói xong, đkgzsôamax̣t nhiêesntn trong sơcvihn côamax́c vôamax́n dĩ tĩnh mịch và trang nghiêesntm tưtljẁ trêesntn khôamaxng trung phát ra môamax̣t ânpntm thanh vang dôamax̣i, toàn bôamax̣ Vôamaxtljẉ Ngọc Bích bânpnt́t giác hơcvihi hơcvihi rung lêesntn, tưtljẃc thì chưtljw̃ Phânpnṭt trêesntn trơcvih̀i cao và trêesntn măqbsẉt Vôamaxtljẉ Ngọc Bích rung rung muôamax́n đkgzsôamax̉.

 

Đesntám Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn, chúng tăqbswng nhânpntn Thiêesntn Âloagm Tưtljẉ kinh ngạc thânpnt́t săqbsẃc, nhânpnt́t thơcvih̀i hãi hùng, vôamax̣i vàng thôamaxi trì chânpntn pháp, khôamaxng ngơcvih̀ trêesntn măqbsẉt Quỷ Lêesnṭ đkgzsôamaxt ngôamax̣t xuânpnt́t hiêesnṭn vẻ thôamax́ng khôamax̉, Phêesnṭ Hôamax̀n bị phânpnṭt pháp áp chêesnt́ suôamax́t ba ngày nay bânpnt́t ngơcvih̀ sáng bưtljẁng lêesntn, môamax̣t làn hăqbsẃc khí trong nháy măqbsẃt đkgzsã bao trùm toàn bôamax̣ khuôamaxn măqbsẉt hăqbsẃn.

 

Phôamax̉ Hoăqbsẁng Thưtljwơcviḥng Nhânpntn chưtljwa tưtljẁng nghĩ răqbsẁng yêesntu lưtljẉc của Phêesnṭ Huyêesnt́t Chânpntu ngoan cưtljwơcvih̀ng nhưtljwnpnṭy, sau ba ngày ba đkgzsêesntm sânpntn phục, khôamaxng ngơcvih̀ còn có dưtljwtljẉc phản kháng, đkgzsang đkgzsịnh môamax̣t lânpnt̀n nưtljw̃a hôamax hoán chúng nhânpntn duy trì pháp trânpnṭn, thì Quỷ Lêesnṭ cũng đkgzsã khôamaxng chịu đkgzsưtljẉng đkgzsưtljwơcviḥc nưtljw̃a, phát ra môamax̣t tiêesnt́ng hú dài, bay vọt lêesntn khôamaxng.

 

Chânpntn ngôamaxn chưtljw̃ Phânpnṭt trêesntn khôamaxng trung vơcvih̃ tan ra, Quỷ Lêesnṭ tại chânpntn ngôamaxn khôamaxng trung ngưtljw̉a măqbsẉt lêesntn trơcvih̀i hú dài, tình trạng giôamax́ng nhưtljw bị đkgzsesntn, đkgzsôamax̀ng thơcvih̀i quay đkgzsânpnt̀u nhìn vêesnt̀ phía Vôamaxtljẉ Ngọc Bích, chỉ thânpnt́y nơcvihi Vôamaxtljẉ Ngọc Bích ânpnt́y có rânpnt́t nhiêesnt̀u đkgzsạo dị mang đkgzsỏ sânpnt̃m, ánh vàng ánh đkgzsỏ, tranh đkgzsânpnt́u liêesntn tục khôamaxng ngưtljẁng.

 

Vào lúc các tia sáng ânpnt́y chơcvih́p lêesntn loạn xạ, bêesntn trêesntn Vôamaxtljẉ Ngọc Bích sáng loáng, tưtljẁ trêesntn xuôamax́ng dưtljwơcvih́i, tưtljẁng đkgzsesnt̉m tưtljẁng đkgzsesnt̉m nhưtljw khăqbsẃc thânpnṭt sânpntu, hiêesnṭn ra môamax̣t hàng đkgzsại tưtljẉ, bêesntn cạnh đkgzsó, liêesnt̀n có vôamaxamax́ chưtljw̃ màu vàng kỳ quăqbsẉc khó hiêesnt̉u, nhưtljwamaxi lêesntn nhảy nhót trong ánh sáng màu vàng và màu hôamax̀ng đkgzsang lânpnṭp lòe trêesntn Ngọc Bích, khiêesnt́n ngưtljwơcvih̀i ta hoa măqbsẃt chóng măqbsẉt. Nhưtljwng hàng đkgzsại tưtljẉ ânpnt́y thì nhìn thânpnt́y rânpnt́t rõ, chính là:

 

“Thiêesntn Đesntịa Bânpnt́t Nhânpntn, Dĩ Vạn Vânpnṭt Vi Sôamaxnpnt̉u”.

 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.