Tru Tiên

Chương 181 : Tội Nghiệt

    trước sau   
   

“Đadmqó là chuyêwetịn của mưeodwơflpz̀i mâadmq́y nălijfm vêwetì trưeodwơflpźc, nhưeodwng trong đcxnmâadmq̀u ta nó vâadmq̃n giôiwkéng nhưeodw chuyêwetịn mơflpźi xảy ra ngày hôiwkem qua, vâadmq̃n rõ môiwkèn môiwkẹt, khôiwkeng thêwetỉ nào quêwetin dù chỉ môiwkẹt chi tiêwetít nhỏ”. Giọng của Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn phălijf̉ng lălijf̣ng mà châadmq̣m rãi vang lêwetin trong phòng, ôiwkeng bălijf́t đcxnmâadmq̀u kêwetỉ vêwetì chuyêwetịn cũ. “Ta còn nhơflpź râadmq́t rõ, hôiwkem đcxnmó là môiwkẹt ngày ảm đcxnmạm. Ngay tưeodẁ sáng sơflpźm ta đcxnmã cảm thâadmq́y trong lòng có gì đcxnmó bâadmq́t an song lại khôiwkeng thêwetỉ nói ra chuyêwetịn khôiwkeng ôiwkẻn rôiwkét cuôiwkẹc là chuyêwetịn gì cả nhưeodw̃ng côiwkeng viêwetịc thưeodwơflpz̀ng ngày ta cũng phâadmqn tâadmqm khôiwkeng làm đcxnmêwetín nơflpzi đcxnmêwetín chôiwkén. Tình trạng vôiwke cùng khác thưeodwơflpz̀ng âadmq́y, ngay cả bản thâadmqn ta cũng khôiwkeng călijf́t nghĩa đcxnmưeodwơflpẓc, vì thêwetí khi âadmq́y trong lòng thâadmq̣t thâadmq̣p phâadmq̀n lo lălijf́ng. Cưeodẃ nhưeodw thêwetí cho đcxnmêwetín châadmq̣p tôiwkéi, nghe thâadmq́y tiêwetíng chuôiwkeng chiêwetìu, mălijf́t thâadmq́y trơflpz̀i đcxnmang dâadmq̀n tôiwkéi lại, ta mơflpźi cảm thâadmq́y yêwetin tâadmqm hơflpzn môiwkẹt chút. Lúc âadmq́y, ta chỉ cảm thâadmq́y hălijf̉n là mình tu hành chưeodwa đcxnmủ nêwetin nhâadmq́t thơflpz̀i ý loạn tâadmqm mêweti mà thôiwkei. Khôiwkeng ngơflpz̀ đcxnmúng vào cái lúc trơflpz̀i nhá nhem âadmq́y, đcxnmôiwkẹt nhiêwetin nghe thâadmq́y ngoài côiwkẻng bản Tưeodẉ truyêwetìn đcxnmêwetín môiwkẹt tiêwetíng kêwetiu chói tai…”.

 

Nói đcxnmêwetín đcxnmâadmqy, Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn quay đcxnmâadmq̀u lại nhìn Pháp Tưeodwơflpźng môiwkẹt hôiwkèi.

 

Pháp Tưeodwơflpźng gâadmq̣t đcxnmâadmq̀u: “Đadmqúng thêwetí, lúc âadmq́y là lúc các đcxnmêwetị tưeodw̉ tuâadmq̀n thị sơflpzn môiwken đcxnmôiwkẹt nhiêwetin nhìn thâadmq́y môiwkẹt ngưeodwơflpz̀i hôiwken mêwetilijf̀m dưeodwơflpźi đcxnmâadmq́t ơflpz̉ môiwkẹt nơflpzi khôiwkeng xa ngoài cưeodw̉a vưeodwơflpz̀n chùa, vôiwkẹi đcxnmi tơflpźi kiêwetỉm tra, nào ngơflpz̀ …lại chính là PHôiwkẻ Trí sưeodw thúc”.




 

Pháp Tưeodwơflpźng thơflpz̉ dài môiwkẹt hơflpzi rôiwkèi tiêwetíp: “Khi âadmq́y thâadmq̀n trí sưeodw thúc khôiwkeng tỉnh táo, sălijf́c mălijf̣t thì tiêwetìu tuỵ vôiwke cùng, chỉ trêwetin hai gò má khôiwkeng hiêwetỉu vì sao lại có màu hôiwkèng râadmq́t kỳ lạ. Mãi vêwetì sau bâadmq̀n tălijfng mơflpźi biêwetít, đcxnmó là vì sưeodw thúc muôiwkén tạm kéo dài sưeodẉ sôiwkéng nêwetin đcxnmã uôiwkéng kỳ dưeodwơflpẓc Tam Nhâadmq̣t Tâadmq́t Tưeodw̉ hoàn.

 

Quỷ Lêwetị nghe tơflpźi đcxnmâadmqy, bôiwkẽng lălijf̣ng ngưeodwơflpz̀i xuôiwkéng. Têwetin loại dưeodwơflpẓc hoàn này đcxnmúng là chưeodwa tưeodẁng nghe qua. Hălijf́n nhịn khôiwkeng đcxnmưeodwơflpẓc, phải lêwetin tiêwetíng: “Tam Nhâadmq̣tTâadmq́t Tưeodw̉ Hoàn, đcxnmó là loại kỳ dưeodwơflpẓc gì vâadmq̣y?”.

 

Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn thơflpz̉ dài: “Loại kỳ dưeodwơflpẓc này khôiwkeng phải dùng cho mục đcxnmích đcxnmúng đcxnmălijf́n gì, nghe nói do môiwkẹt quái nhâadmqn có ngoại hiêwetịu là Quỷ Y trong ma giáo nălijfm xưeodwa đcxnmwetìu chêwetí ra. Phục loại dưeodwơflpẓc này, cho dù có bị thưeodwơflpẓng nălijf̣ng sălijf́p chêwetít, dưeodwơflpẓc tính cũng có thêwetỉ kích thích tiêwetìm lưeodẉc của bản thâadmqn khiêwetín ngưeodwơflpz̀i có thêwetỉ sôiwkéng đcxnmưeodwơflpẓc thêwetim ba ngày, đcxnmôiwkèng thơflpz̀i trong ba ngày này, miêwetĩn cưeodwơflpz̃ng cũng vâadmq̃n có thêwetỉ duy trì đcxnmưeodwơflpẓc thêwetỉ lưeodẉc của ngưeodwơflpz̀i bình thưeodwơflpz̀ng. Có đcxnmwetìu môiwkẹt khi ba ngày qua đcxnmi, thuôiwkéc lâadmq̣p tưeodẃc biêwetín thành môiwkẹt loại đcxnmôiwkẹc dưeodwơflpẓc đcxnmêwetị nhâadmq́t thiêwetin hạ, cho dù là ngưeodwơflpz̀i có thêwetỉ lưeodẉc hoàn hảo, đcxnmạo hạnh thôiwkeng thiêwetin, cũng khôiwkeng thêwetỉ chôiwkéng lại đcxnmôiwkẹc tính kỳ lạ của nó, chỉ còn đcxnmưeodwơflpz̀ng chêwetít. Vì thêwetí mơflpźi có cái têwetin kỳ quái nhưeodwadmq̣y”.

 

lijf̣ng im môiwkẹt lúc, Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn nói tiêwetíp: “Khi âadmq́y đcxnmưeodwơflpzng nhiêwetin chúng ta khôiwkeng biêwetít nhiêwetìu đcxnmêwetín thêwetí, có đcxnmwetìu sau khi nhâadmq̣n đcxnmưeodwơflpẓc câadmq́p báo của đcxnmôiwkè nhi là Pháp Tưeodwơflpźng, ta quả là kinh hãi thâadmq̣t sưeodẉ. Phôiwkẻ Trí sưeodw đcxnmêwetị thôiwkeng minh trơflpz̀i phú, đcxnmạo hạnh thâadmqm hâadmq̣u, luôiwken là nhâadmqn vâadmq̣t xuâadmq́t chúng trong Thiêwetin Âvbzpm Tưeodẉ, thâadmq̣t khôiwkeng ngơflpz̀ lại trơflpz̉ thành nhưeodwadmq̣y. Ta lâadmq̣p tưeodẃc sai ngưeodwơflpz̀i khiêweting sưeodw đcxnmêwetị vào trong thiêwetìn phòng chưeodw̃a trị, thêwetí nhưeodwng sưeodw đcxnmêwetị vâadmq̃n cưeodẃ hôiwken mêweti mãi khôiwkeng tỉnh, châadmqn khí trong cơflpz thêwetỉ rôiwkéi loạn, khôiwkeng phải chỉ trúng kịch đcxnmôiwkẹc, mà còn bị môiwkẹt nhâadmqn vâadmq̣t đcxnmạo hạnh cao thâadmqm nào đcxnmó đcxnmánh trọng thưeodwơflpzng, tính mạng đcxnmã đcxnmêwetín lúc dâadmq̀u cạn đcxnmèn khôiwkeiwkèi”.

 

eodẉ viêwetịc xảy ra đcxnmã mưeodwơflpz̀i mâadmq́y nălijfm rôiwkèi, sălijf́c mălijf̣t Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn vâadmq̃n lôiwkẹ rõ vẻ đcxnmau thưeodwơflpzng tôiwkẹt đcxnmôiwkẹ, câadmqu chuyêwetịn nălijfm xưeodwa của Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn hălijf̉n là môiwkẹt đcxnmả kích lơflpźn vôiwke cùng. “Đadmqêwetim hôiwkem đcxnmó ta, dôiwkéc hêwetít sưeodẃc ra chưeodw̃a trị cho Phôiwkẻ Trí sưeodw đcxnmêwetị, thêwetí nhưeodwng mălijf̣c cho ta dùng đcxnmủ mọi linh dưeodwơflpẓc, hao tôiwkẻn mọi châadmqn nguyêwetin cũng khôiwkeng làm cho sưeodw đcxnmêwetị tỉnh lại đcxnmưeodwơflpẓc. Thâadmq́y sưeodw đcxnmêwetị hỏi thơflpz̉ càng lúc càng yêwetíu, trong lòng ta đcxnmau đcxnmơflpźn khôiwkeng biêwetít đcxnmêwetín nhưeodwơflpz̀ng nào. Ngưeodwơflpz̀i sưeodw đcxnmêwetị yêwetiu quý nhâadmq́t của ta, niêwetìm hy vọng của cả bản tưeodẉ lại có chêwetít đcxnmi môiwkẹt cách khó hiêwetỉu nhưeodwadmq̣y sao?. Phôiwkẻ Trí sưeodw đcxnmêwetị bị trọng thưeodwơflpzng nhưeodwadmq̣y, cho dù có chêwetít trưeodwơflpźc đcxnmó vài ngày cũng khôiwkeng có gì là lạ, có đcxnmwetìu sưeodw đcxnmêwetị đcxnmã côiwké gưeodwơflpẓng dâadmq̣y đcxnmêwetỉ trơflpz̉ vêwetì Thiêwetin Âvbzpm Tưeodẉ, chălijf́c chălijf́n trưeodwơflpźc khi chêwetít có đcxnmwetìu gì muôiwkén nói, hoălijf̣c giả cũng phải có chuyêwetịn gì quan trọng, nhâadmq́t đcxnmịnh phải kêwetỉ lại vơflpźi chúng ta.”

 

Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn kêwetỉ đcxnmêwetín đcxnmâadmqy, thơflpz̉ dài môiwkẹt tiêwetíng rôiwkèi trâadmq̀m ngưeodwơflpz̀i xuôiwkéng, dưeodwơflpz̀ng nhưeodwadmqm trí Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn ngày càng chìm đcxnmălijf́m vào câadmqu chuyêwetịn hơflpzn mưeodwơflpz̀i nălijfm trưeodwơflpźc.

 

iwkẹt hôiwkèi sau, Pháp Tưeodwơflpźng ơflpz̉ bêwetin cạnh khẽ ho lêwetin môiwkẹt tiêwetíng, nói: “Sưeodw phụ, nălijfm xưeodwa con luôiwken cùng Ngưeodwơflpz̀i ơflpz̉ bêwetin cạnh Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc, chi bălijf̀ng tiêwetíp theo hãy đcxnmêwetỉ con kêwetỉ thay Ngưeodwơflpz̀i cho?”.

 

Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn khôiwkeng nói, chỉ yêwetin lălijf̣ng gâadmq̣t đcxnmâadmq̀u.

Pháp Tưeodwơflpźng nhẹ lâadmq́y hơflpzi, châadmq̣m rãi kêwetỉ tiêwetíp: “Bâadmq̀n tălijfng nălijfm xưeodwa ơflpz̉ bêwetin sưeodw phụ, nhìn sưeodw phụ và Phôiwkẻ Phưeodwơflpzng sưeodw thúc cưeodẃu chưeodw̃a cho Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc, nhưeodwng đcxnmêwetìu khôiwkeng có kêwetít quả, trong lòng cũng lo lălijf́ng nhưeodw có lưeodw̉a đcxnmôiwkét. Thưeodwơflpz̀ng ngày Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc đcxnmôiwkéi xưeodw̉ vơflpźi bâadmq̀n tălijfng thâadmq̣t tôiwkét, chỉ tiêwetíc là bâadmq̀n tălijfng đcxnmạo hạnh nôiwkeng cạn, khôiwkeng thêwetỉ làm gì đcxnmêwetỉ giúp cho sưeodw thúc. Khôiwkeng ngơflpz̀ đcxnmúng vào lúc chúng ta kiêwetịt sưeodẃc cùng đcxnmưeodwơflpz̀ng thì đcxnmêwetim hôiwkem đcxnmó, Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc đcxnmôiwkẹt nhiêwetin tỉnh lại”.

 

“A…” Quỷ Lêwetị nhưeodwơflpźn mày, khẽ lâadmq̉m bâadmq̉m môiwkẹt tiêwetíng, nhưeodwng rôiwkèi nhanh chóng kìm nén đcxnmưeodwơflpẓc bản thâadmqn, sălijf́c mălijf̣t trơflpz̉ lại bình tĩnh nhưeodw trưeodwơflpźc.

 

Pháp Tưeodwơflpźng nhìn Quỷ Lêwetị, vâadmq̃n đcxnmêwetìu đcxnmêwetìu kêwetỉ: “Khi âadmq́y đcxnmúng vao lúc bâadmq̀n tălijfng đcxnmang túc trưeodẉc bêwetin sưeodw thúc. Vưeodẁa mưeodẁng rơflpz̃ vưeodẁa ngạc nhiêwetin, bâadmq̀n tălijfng lâadmq̣p tưeodẃc đcxnmi thôiwkeng báo cho sưeodw phụ và Phôiwkẻ Phưeodwơflpzng sưeodw thúc đcxnmêwetín. Tuy đcxnmã mưeodwơflpz̀i mâadmq́y nălijfm trôiwkei qua nhưeodwng bâadmq̀n tălijfng vâadmq̃n còn nhơflpź rõ, sălijf́c mălijf̣t của Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc lúc âadmq́y tái nhơflpẓt đcxnmi y nhưeodw ngưeodwơflpz̀i chêwetít vâadmq̣y, thêwetí nhưeodwng phâadmq̀n trêwetin hai gò mà thì lại đcxnmỏ lưeodẉng thâadmq̣t kỳ lạ. Thâadmq́y sưeodw thúc có biêwetín chuyêwetỉn, sưeodw phụ và chúng ta đcxnmêwetìu râadmq́t vui mưeodẁng. Tuy thâadmq́y sălijf́c mălijf̣t của ngưeodwơflpz̀i có phâadmq̀n côiwkẻ quái, song nhâadmq́t thơflpz̀i cũng khôiwkeng đcxnmêwetỉ ý nhiêwetìu. Lúc âadmq́y, sưeodw phụ đcxnmang đcxnmịnh hỏi sưeodw thúc xem rôiwkét cuôiwkẹc đcxnmã xảy ra chuyêwetịn gì, làm sao lại bị thưeodwơflpẓng đcxnmêwetín mưeodẃc này?? Khôiwkeng ngơflpz̀ sưeodw thúc vưeodẁa nhìn thâadmq́y sưeodw phụ, sưeodw thúc…sưeodw thúc…”

 

Pháp Tưeodwơflpźng ngưeodẁng môiwkẹt lúc, vẻ nhưeodw muôiwkén trâadmq́n tĩnh lại.

 

Cả călijfn phòng trơflpz̉ nêwetin im phălijfng phălijf́c, Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn nhălijf́m chălijf̣t hai mălijf́t, miêwetịng khẽ đcxnmọc câadmqu phâadmq̣t hiêwetịu, tràng hạt trong tay khôiwkeng ngưeodẁng xoay chuyêwetỉn, Quỷ Lêwetị sălijf́c mălijf̣t bình thản vâadmq̃n tâadmq̣p trung lălijf́ng nghe.

 

lijf́c mălijf̣t Pháp Tưeodwơflpźng nhălijfn lại thâadmq̣t khó coi, cuôiwkéi cùng cúng tiêwetíp tục:

“…Sau khi Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc tỉnh lại, cưeodẃ nălijf̀m đcxnmó lălijf̣ng im. Khôiwkeng ngơflpz̀ sau khi nghe đcxnmưeodwơflpẓc tin sưeodw phụ sẽ đcxnmêwetín, vưeodẁa trôiwkeng thâadmq́y sưeodw phụ, đcxnmôiwkẹt nhiêwetin sưeodw thúc nhưeodw bị kích thích, toàn thâadmqn run lêwetin bâadmq̀n bâadmq̣t, ngôiwkèi thălijf̉ng dâadmq̣y trêwetin giưeodwơflpz̀ng… Bâadmq̀n tălijfng, sưeodw  phụ và Phôiwkẻ Phưeodwơflpzng sưeodw thúc đcxnmêwetìu hêwetít sưeodẃc kinh ngạc, chỉ thâadmq́y sălijf́c mălijf̣t của Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc khi âadmq́y đcxnmỏ lưeodẉng nhưeodw máu, hai mălijf́t chălijf̀m chălijf̀m nhưeodw dán vào ngưeodwơflpz̀i sưeodw  phụ, đcxnmưeodwa cánh tay khôiwke quălijf́t ra chỉ vào sưeodw phụ. Sưeodw phụ bưeodwơflpźc nhanh lại, nălijf́m chălijf̣t lâadmq́y tay của sưeodw thúc, đcxnmang đcxnmịnh nói thì Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc lại…”.

 

Trêwetin mălijf̣t Pháp Tưeodwơflpźng thoáng hiêwetịn vẻ lưeodwơflpz̃ng lưeodẉ, liêwetíc nhìn Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn, sălijf́c mălijf̣t Thưeodwơflpẓng nhâadmqn khôiwkeng hêwetì thay đcxnmôiwkẻi, vâadmq̃n ngôiwkèi nhălijf́m chălijf̣t hai mălijf́t.

 

Pháp tưeodwơflpźng trâadmq̀m ngâadmqm môiwkẹt hôiwkèi,rôiwkèi tiêwetíp tục nói: “Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc vưeodẁa nălijf́m tay của sưeodw phụ, đcxnmôiwkẹt nhiêwetin sưeodw thúc chơflpẓt run bălijf́n lêwetin, gục vào lòng sưeodw phụ khóc oà lêwetin nhưeodwiwkẹt đcxnmưeodẃa trẻ…”.

 

“Cái gì?” Quỷ Lêwetị nghe đcxnmêwetín đcxnmâadmqy, nhâadmq́t lơflpz̀i khôiwkeng thêwetỉ kêwetìm chêwetí nôiwkẻi tình cảm,, đcxnmưeodẃng phălijf́t dâadmq̣y, nhìn chălijf̀m chălijf̀m vào Pháp Tưeodwơflpźng.

 

Trong mălijf́t của Quỷ Lêwetị, vị Phôiwkẻ Trí thâadmq̀n tălijfng âadmq́y bâadmq́t kêwetỉ là đcxnmã làm nhưeodw̃ng chuyêwetịn gì, xong âadmq́n tưeodwơflpẓng thâadmq̀n tălijfng đcxnmêwetỉ lại trong hălijf́n đcxnmâadmqu còn giôiwkéng môiwkẹt hình ảnh môiwkẹt con ngưeodwơflpz̀i nưeodw̃a?

 

Pháp tưeodwơflpźng thơflpz̉ dài: “Khi âadmq́y ba ngưeodwơflpz̀i chúng ta sơflpẓ hêwetít hôiwkèn, châadmqn tay lóng ngóng khôiwkeng hiêwetỉu Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc rôiwkét cuôiwkẹc bị làm sao, tại sao lại khôiwkeng bình thưeodwơflpz̀ng nhưeodw thêwetí. Thêwetí nhưeodwng nhìn bôiwkẹ dạng của sưeodw thúc, lại cảm thâadmq́y râadmq́t đcxnmau lòng, thâadmq̣t khôiwkeng biêwetít nêwetin làm gì là tôiwkét. Bâadmq̀n tălijfng lúc âadmq́y chỉ còn nhơflpź Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc khóc gào đcxnmau khôiwkẻ, nói vơflpźi sưeodw phụ: “sưeodw huynh, sưeodw huynh sưeodw đcxnmêwetị đcxnmáng chêwetít, đcxnmã làm ra tôiwkẹi nghiêwetịt tày trơflpz̀i, cho dù có chêwetít môiwkẹt vạn lâadmq̀n cũng khôiwkeng thêwetỉ bù đcxnmălijf́p môiwkẹt phâadmq̀n vạn!”

 

Khoé mălijf́t Quỷ Lêwetị đcxnmôiwkẹt nhiêwetin giâadmq̣t mạnh, rălijfng nghiêwetín chălijf̣t lại, song hălijf́n vâadmq̃n im lălijf̣ng.

 

Pháp Tưeodwơflpźng hạ thâadmq́p giọng: “Bâadmq̀n tălijfng lúc âadmq́y trong lòng vưeodẁa sơflpẓ hãi, vưeodẁa lo lălijf́ng rôiwkéi bơflpz̀i, nhìn sang sưeodw phụ, hălijf̉n là cũng cùng môiwkẹt suy nghĩ nhưeodwadmq̣y. Có đcxnmwetìu tình hình khi âadmq́y, Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc tâadmqm thâadmq̀n mêweti loạn, gâadmq̀n nhưeodw đcxnmã phát đcxnmwetin, chúng ta khôiwkeng biêwetít làm gì hơflpzn, chỉ còn cách ra lơflpz̀i khuyêwetin nhủ, hy vọng sưeodw thúc có thêwetỉ an tâadmqm nghỉ ngơflpzi, nhưeodw̃ng chuyêwetịn khác đcxnmơflpẓi vêwetít thưeodwơflpzng khỏi rôiwkèi hãy nói. Thêwetí nhưeodwng sưeodw thúc nhâadmq́t quyêwetít khôiwkeng đcxnmôiwkèng ý, và nói ngưeodwơflpz̀i vì muôiwkén trơflpz̉ vêwetì Thiêwetin Âvbzpm Tưeodẉ mà đcxnmã uôiwkéng Tam Nhâadmq̣t Tâadmq́t Tưeodw̉ hoàn, đcxnmêwetim nay là hạn cuôiwkéi cùng. Trưeodwơflpźc khi chêwetít, ngưeodwơflpz̀i có viêwetịc quan trọng phải nói cho sưeodw  phụ và các sưeodw thúc biêwetít và có viêwetịc lơflpźn nhơflpz̀ vả. Nêwetíu khôiwkeng ngưeodwơflpz̀i chêwetít mà khôiwkeng thêwetỉ an lòng”

 

“Chúng ta nghe đcxnmêwetín đcxnmó, ngưeodwơflpz̀i nào ngưeodwơflpz̀i nâadmq́y đcxnmêwetìu vưeodẁa kinh hãi, vưeodẁa lo lălijf́ng, nhưeodwng sưeodw thúc đcxnmã nói vâadmq̣y, chúng ta còn cách nào khác hơflpzn là cưeodẃ mălijf̣c cho sưeodw thúc nói. Bâadmq̀n tălijfng vôiwkén còn cho rălijf̀ng do sưeodw thúc bị trọng thưeodwơflpzng, thâadmq̀n trí đcxnmã khôiwkeng còn sáng suôiwkét, nào ngơflpz̀, khi sưeodw thúc nói ra lại là môiwkẹt chuyêwetịn đcxnmại nghịch phâadmq̣t tâadmqm nhâadmqn luâadmqn, tôiwkẹi nghiêwetịt tày trơflpz̀i”

 

Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn thơflpz̉ dài môiwkẹt tiêwetíng, chălijf́p tay: “A di đcxnmà phâadmq̣t”.

 

Pháp tưeodwơflpźng thâadmq́y thêwetí cũng chălijf́p tay niêwetịm phâadmq̣t hiêwetịu, rôiwkèi nhìn sang phía Quỷ Lêwetị, sălijf́c mălijf̣t của hălijf́n đcxnmang dâadmq̀n biêwetín sang môiwkẹt màu xanh xám, Pháp Tưeodwơflpźng khẽ nhălijf́m mălijf́t nói tiêwetíp: “Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc nălijf́m chălijf̣t tay của sưeodw phụ, vưeodẁa nói, nưeodwơflpźc mălijf́t vưeodẁa lã chã tuôiwken. Mâadmq́y ngưeodwơflpz̀i chúng bâadmq̀n tălijfng đcxnmưeodẃng bêwetin cạnh nghe, càng nghe càng thâadmq́y sơflpẓ, thâadmq̣m chí gai ôiwkéc nôiwkẻi hêwetít cả lêwetin. Sưeodw thúc vì thưeodẉc hiêwetịn hy vọng Phâadmq̣t Đadmqạo tham ngôiwkẹ nhâadmq́t thêwetỉ của mình, mâadmq́y ngày trưeodwơflpźc đcxnmã lêwetin Thanh Vâadmqn sơflpzn bái kiêwetín chưeodwơflpz̉ng giáo của Thanh Vâadmqn môiwken là Đadmqạo huyêwetìn Châadmqn Nhâadmqn, bày tỏ suy nghĩ của mình, đcxnmáng tiêwetíc là bị Đadmqạo Huyêwetìn Châadmqn Nhâadmqn cưeodẉ tuyêwetịt. Sưeodw thúc thâadmq́t vọng xuôiwkéng núi, đcxnmêwetín môiwkẹt thôiwken nhỏ dưeodwơflpźi Thanh Vâadmqn sơflpzn, thôiwken đcxnmó có têwetin là Thảo Miêwetíu thôiwken…”.

 

iwkẹt âadmqm thanh đcxnmôiwkẻ vơflpz̃ vang lêwetin, dưeodwơflpz̀ng nhưeodw cùng lúc vơflpźi ba chưeodw̃ Thảo Miêwetíu thôiwken. Tay của Quỷ Lêwetị đcxnmălijf̣t trêwetin mălijf̣t bàn, trong lúc xúc đcxnmôiwkẹng đcxnmã vălijf̣n nát môiwkẹt góc rôiwkèi bóp vụn thành cám.

 

Pháp tưeodwơflpźng liêwetíc nhìn vêwetì phía chiêwetíc bàn, lòng thâadmq̀m thơflpz̉ dài, song vâadmq̃n tiêwetíp tục kêwetỉ: “Hôiwkem đcxnmó, sưeodw thúc đcxnmi vào trong Thảo Miêwetíu thôiwken, dưeodẁng châadmqn nghỉ tạm trong môiwkẹt ngôiwkei miêwetíu đcxnmôiwkẻ nát cuôiwkéi thôiwken, vôiwke tình nhìn thâadmq́y môiwkẹt đcxnmám trẻ vui đcxnmùa, trong đcxnmó có hai đcxnmưeodẃa bé sau khi cãi vả đcxnmã suýt chút nưeodw̃a gâadmqy nêwetin chuyêwetịn đcxnmáng tiêwetíc, may mà Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc kịp thơflpz̀i ra tay, cũng coi nhưeodw là đcxnmã cưeodẃu đcxnmưeodwơflpẓc môiwkẹt mạng trong sôiwké nhưeodw̃ng đcxnmưeodẃa trẻ âadmq́y”.




 

lijf́c mălijf̣t Quỷ Lêwetị lại môiwkẹt lâadmq̀n nưeodw̃a biêwetín đcxnmôiwkẻi, hai tay nălijf́m chălijf̣t, ánh mălijf́t hiêwetịn rõ vẻ đcxnmau khôiwkẻ.

 

“Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc vôiwkén khôiwkeng bâadmq̣n tâadmqm đcxnmêwetín chuyêwetịn này, nhưeodwng lúc trơflpz̀i đcxnmã châadmq̣p choạng tôiwkéi, lại sălijf́p có mưeodwa nêwetin đcxnmịnh ngủ lại trong ngôiwkei miêwetíu đcxnmó môiwkẹt đcxnmêwetim, hôiwkem sau mơflpźi đcxnmi. Nào ngơflpz̀, đcxnmúng trong đcxnmêwetim hôiwkem đcxnmó đcxnmã xảy ra chuyêwetịn…”.

 

Quỷ Lêwetị cúi gălijf̀m mălijf̣t xuôiwkéng, nhưeodw khôiwkeng muôiwkén ai nhìn thâadmq́y sălijf́c mălijf̣t của hălijf́n lúc bâadmq́y giơflpz̀.

 

iwkèi ưeodẃc nhưeodw nhưeodw̃ng nhát dao cưeodẃa sâadmqu vào tim gan, máu trào phun khôiwkeng thêwetỉ câadmq̀m lại đcxnmưeodwơflpẓc!

 

Giọng của Pháp Tưeodwơflpźng lại đcxnmêwetìu đcxnmêwetìu vang lêwetin: “Đadmqêwetim hôiwkem âadmq́y, Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc bôiwkẽng tưeodẁ trong thiêwetìn đcxnmịnh tỉnh dâadmq̣y, phát hiêwetịn thâadmq́y môiwkẹt yêwetiu nhâadmqn áo đcxnmen lưeodwơflpźt vào trong miêwetíu, đcxnmịnh cưeodwơflpźp đcxnmi đcxnmưeodẃa trẻ có tưeodw châadmq́t râadmq́t tôiwkét âadmq́y. Sưeodw thúc đcxnmưeodwơflpzng nhiêwetin khôiwkeng thêwetỉ ngôiwkèi yêwetin khôiwkeng quan tâadmqm, bèn ra tay cưeodẃu đcxnmưeodẃa bé, nhưeodwng sưeodẉ viêwetịc lại lălijf́t léo khôiwken lưeodwơflpz̀ng, khôiwkeng ngơflpz̀ yêwetiu nhâadmqn đcxnmó lại ác đcxnmôiwkẹc thâadmqm hiêwetỉm, vôiwkén chỉ lâadmq́y đcxnmưeodẃa trẻ làm môiwkèi, còn mục đcxnmích chính lại là sưeodw thúc”.

 

“Yêwetiu nhâadmqn áo đcxnmen đcxnmó ngâadmq̀m giâadmq́u Thâadmq́t Vĩ Ngôiwkeiwkeng kì đcxnmôiwkẹc thiêwetin hạ trêwetin ngưeodwơflpz̀i đcxnmưeodẃa trẻ, môiwkẹt chưeodwơflpz̉ng đcxnmã hạ đcxnmôiwkẹc vào sưeodw thúc, tiêwetíp đcxnmó hălijf́n nhâadmqn cơflpziwkẹi sưeodw thúc tâadmqm thâadmq̀n rôiwkèi loạn, lại dùng ma pháp yêwetiu giáo đcxnmả thưeodwơflpzng sưeodw thúc. Cũng đcxnmêwetín khi âadmq́y, sưeodw thúc mơflpźi hiêwetỉu, thì ra têwetin yêwetiu nhâadmqn áo đcxnmen âadmq́y giơflpz̉ mọi thủ đcxnmoạn tàn đcxnmôiwkẹc ra cũng chỉ vì viêwetin Phêwetị Huyêwetít Châadmqu, vâadmq̣t đcxnmại hung đcxnmã  phong âadmq́n trêwetin ngưeodwơflpz̀i sưeodw thúc”.

 

Quỷ Lêwetị khẽ rùng mình nhưeodwng lại khôiwkeng hêwetì ngâadmq̉ng đcxnmâadmq̀u.

 

“Yêwetiu nhâadmqn đcxnmó tuy nham hiêwetỉm tàn đcxnmôiwkẹc, song Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc cũng là bâadmq̣c đcxnmạo hành cao thâadmqm. Mălijf̣c dù thâadmqn bị trọng thưeodwơflpzng, ngưeodwơflpz̀i vâadmq̃n dùng đcxnmại thâadmq̀n thôiwkeng của Phâadmq̣t môiwken đcxnmánh cho yêwetiu nhâadmqn khiêwetíp vía bỏ chạy. Có đcxnmwetìu khi âadmq́y Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc mơflpźi phát hiêwetịn ra, kẻ đcxnmó có thêwetỉ thi triêwetỉn dị thuâadmq̣t đcxnmạo gia châadmqn pháp Thanh Vâadmqn, hălijf̉n là phải có quan hêwetị sâadmqu xa nào đcxnmó vơflpźi Thanh Vâadmqn Môiwken”.

 

“Lúc sưeodw thúc kịch chiêwetín vơflpźi yêwetiu nhâadmqn, mơflpźi biêwetít vì nguyêwetin nhâadmqn gì mà đcxnmưeodẃa trẻ ngưeodwơflpz̀i cưeodẃu lúc ban ngày cũng lălijf̣ng lẽ tìm đcxnmêwetín ngôiwkei côiwkẻ miêwetíu. Sau vài phen ác đcxnmâadmq́u, đcxnmưeodẃa trẻ do bị sưeodẃc ép đcxnmã ngâadmq́t đcxnmi. Cuôiwkéi cùng têwetin yêwetiu nhâadmqn kia đcxnmã phải tháo chạy, nhưeodwng Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc cũng đcxnmã đcxnmêwetín lúc dâadmq̀u cạn đcxnmèn khôiwke, trọng thưeodwơflpzng gâadmq̀n kêwetì cái chêwetít, khôiwkeng thêwetỉ khôiwkeng uôiwkéng Tam Nhâadmq̣t Tâadmq́t Tưeodw̉ hoàn mà ngưeodwơflpz̀i có đcxnmưeodwơflpẓc trong môiwkẹt dịp râadmq́t ngâadmq̃u nhiêwetin nălijfm xưeodwa đcxnmêwetỉ kéo dài sưeodẉ sôiwkéng”.

 

“Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc trưeodwơflpźc là biêwetít mình sẽ chêwetít, tam thâadmq̀n rôiwkéi loạn, khôiwkeng thêwetỉ còn bình tĩnh đcxnmêwetỉ suy xét mọi chuyêwetịn nưeodw̃a, sau là lo lălijf́ng vêwetì viêwetịc yêwetiu nhâadmqn kia sẽ trơflpz̉ lại giêwetít ngưeodwơflpz̀i diêwetịt khâadmq̉u. Tuy ngưeodwơflpz̀i khôiwkeng hêwetì sơflpẓ hãi, xong biêwetít bao thôiwken dâadmqn ơflpz̉ Thảo Miêwetíu thôiwken này, chỉ e sẽ bị yêwetiu nhâadmqn giêwetít sạch, nhưeodw thêwetí khác nào ngưeodwơflpz̀i đcxnmã phạm phải tôiwkẹi nghiêwetịt tày trơflpz̀i. Trong lòng sưeodw thúc lúc âadmq́y đcxnmịnh lêwetin Thanh Vâadmqn môiwken câadmq̀u cưeodẃu, thêwetí nhưeodwng yêwetiu nhâadmqn âadmq́y rõ ràng có quan hêwetị gì đcxnmó vơflpźi Thanh Vâadmqn môiwken, chălijf̉ng may sau khi lêwetin núi bản thâadmqn mình chêwetít khôiwkeng sao, chỉ sơflpẓ lại uôiwkẻng phí sinh mạng bao nhiêwetiu ngưeodwơflpz̀i ơflpz̉ dưeodwơflpźi châadmqn núi”.

 

lijf́c mălijf̣t Pháp Tưeodwơflpźng trơflpz̉ nêwetin thêwetieodwơflpzng, dưeodwơflpz̀ng nhưeodw cũng đcxnmang ơflpz̉ trong tình cảnh tuyêwetịt vọng nălijfm xưeodwa của Phôiwkẻ Trí thâadmq̀n tălijfng vâadmq̣y.

 

“Nhiêwetìu nălijfm trưeodwơflpźc Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc ngao du thiêwetin hạ, đcxnmã vôiwke tình thu phục đcxnmưeodwơflpẓc môiwkẹt hung dị vâadmq̣t là Phêwetị Huyêwetít Châadmqu ơflpz̉ Tâadmqy phưeodwơflpzng. Ngưeodwơflpz̀i đcxnmã vái tạ thưeodwơflpẓng thiêwetin nhâadmqn tưeodẁ, sau đcxnmó dùng thâadmq̀n thôiwkeng đcxnmại pháp của phâadmq̣t môiwken châadmq́n áp hung vâadmq̣t âadmq́y, ngày đcxnmêwetim đcxnmêwetìu đcxnmeo bêwetin mình đcxnmêwetỉ tránh làm hại sinh linh. Có đcxnmwetìu hung khí của Phêwetị Huyêwetít Châadmqu quả đcxnmúng là bản châadmq́t thiêwetin sinh, tuy đcxnmã đcxnmưeodwơflpẓc phâadmq̣t pháp hôiwkẹ thêwetỉ, song vâadmq̃n lălijf̉ng lălijf̣ng ălijfn mòn thâadmq̀n trí của Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc. Chỉ là do hălijf̀ng ngày đcxnmưeodwơflpẓc phâadmq̣t pháp hôiwkẹ trì nêwetin mơflpźi khôiwkeng nhìn ra mà thôiwkei”.

 

“Hôiwkem đcxnmó, Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc đcxnmôiwkéi diêwetịn vơflpźi đcxnmưeodwơflpz̀ng cùng, biêwetít mình sălijf́p chêwetít mà vâadmq̃n còn liêwetin luỵ đcxnmêwetín ngưeodwơflpz̀i bêwetin cạnh, mà tâadmqm nguyêwetịn Đadmqạo Phâadmq̣t nhâadmq́t thêwetỉ cả đcxnmơflpz̀i sưeodw thúc xem ra cũng sălijf́p tan thành bọt nưeodwơflpźc, nêwetin trong lòng bâadmq́t giác rôiwkéi loạn, khôiwkeng ngơflpz̀ trong lúc tuyêwetịt vọng âadmq́y, sưeodw thúc nhưeodw lại nghĩ thôiwkeng đcxnmưeodwơflpẓc môiwkẹt con đcxnmưeodwơflpz̀ng khác có thêwetỉ thưeodẉc hiêwetịn ý nguyêwetịn của Ngưeodwơflpz̀i”.

 

Quỷ Lêwetị càng lúc càng thơflpz̉ mạnh hơflpzn.

 

Pháp Tưeodwơflpźng dưeodẁng môiwkẹt lúc, châadmq̣m rãi nói: “Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc nghĩ đcxnmêwetín viêwetịc truyêwetìn thụ cho môiwkẹt thiêwetíu niêwetin Vôiwke Thưeodwơflpẓng châadmqn pháp Đadmqại Phạm Ban Nhưeodwơflpẓc của phâadmq̣t môiwken, sau đcxnmó đcxnmêwetỉ cho thiêwetíu niêwetin này tìm cách gia nhâadmq̣p Thanh Vâadmqn Môiwken nhưeodw thêwetí có thêwetỉ thưeodẉc hiêwetịn tâadmqm nguyêwetịn cả đcxnmơflpz̀i của ngưeodwơflpz̀i. Sưeodw thúc lúc nào cũng canh cánh bêwetin lòng chuyêwetịn tham ngôiwkẹ phâadmq̣t đcxnmạo, nghĩ đcxnmêwetín đcxnmâadmqy nhưeodw thêwetỉ đcxnmã nălijf́m đcxnmưeodwơflpẓc câadmqy sào cưeodẃu mêwetịnh, nhâadmq́t đcxnmịnh khôiwkeng chịu buôiwkeng ra. Sưeodw thúc đcxnmã chọn chính đcxnmưeodẃa trẻ mà ngưeodwơflpz̀i đcxnmã cưeodẃu, truyêwetìn cho câadmq̣u ta khâadmq̉u quyêwetít châadmqn pháp Đadmqại Phàm Ban nhưeodwơflpẓc, đcxnmôiwkèng thơflpz̀i dălijf̣n khôiwkeng đcxnmưeodwơflpẓc đcxnmêwetỉ lôiwkẹ cho ngưeodwơflpz̀i ngoài biêwetít rălijf̀ng sưeodw thúc đcxnmã phó thác tâadmqm nguyêwetịn cả đcxnmơflpz̀i mình lêwetin ngưeodwơflpz̀i thiêwetíu niêwetin đcxnmó”.

 

“Hưeodẁ …ha ha….” Quỷ Lêwetị côiwké gălijf́ng nén cưeodwơflpz̀i, vẻ mălijf̣t vưeodẁa thêwetieodwơflpzng, vưeodẁa chua chat, xen lâadmq̃n nghẹn ngào.

 

Cũng khôiwkeng biêwetít hălijf́n đcxnmang chêwetieodwơflpz̀i Phôiwkẻ Trí, călijfm hâadmq̣n trơflpz̀i xanh, hay tưeodẉ than cho vâadmq̣n mêwetịnh?

 

Pháp Tưeodwơflpźng đcxnmơflpẓi cho tiêwetíng cưeodwơflpz̀i của Quỷ Lêwetị qua đcxnmi, sălijf́c mălijf̣t lại càng trâadmq̀m xuôiwkéng, tiêwetíp: “Sau khi sălijf́p xêwetíp mọi chuyêwetịn, Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc thi triêwetỉn pháp thuâadmq̣t làm cho đcxnmưeodẃa trẻ kia tiêwetíp tục thiêwetíp đcxnmi, còn bản thâadmqn sưeodw thúc khi âadmq́y do sưeodw phát tác của Tam Nhâadmq̣t Tâadmq́t Tưeodw̉ hoàn, thêwetỉ lưeodẉc đcxnmã dâadmq̀n hôiwkèi phục, vôiwkén đcxnmịnh cưeodẃ thêwetí bỏ đcxnmi, trong ba ngày côiwké gălijf́ng vêwetì đcxnmêwetín Thiêwetin Âvbzpm Tưeodẉ bàn giao hâadmq̣u sưeodẉ. Khôiwkeng ngơflpz̀ đcxnmúng lúc âadmq́y, đcxnmôiwkẹt nhiêwetin sưeodw thúc nhơflpź ra, Thanh Vâadmqn môiwken thu nhâadmq̣p đcxnmôiwkè đcxnmêwetị râadmq́t nghiêwetim ngălijf̣t, thiêwetíu niêwetin âadmq́y lại khôiwkeng phải loại kỳ tài giai châadmq́t ngàn nălijfm có môiwkẹt. Nghĩ kỹ chưeodwa chălijf́c Thanh Vâadmqn môiwken đcxnmã thu nhâadmq̣n câadmq̣u ta làm đcxnmêwetị tưeodw̉!”.

 

“Thâadmq́y tâadmqm nguỵêwetin lơflpźn nhâadmq́t bôiwkẽng chôiwkéc trơflpz̉ nêwetin mong manh, còn bản thâadmqn thì sălijf́p lìa đcxnmơflpz̀i, Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc tâadmqm thâadmq̀n đcxnmại loạn, côiwkẹng vơflpźi viêwetịc thâadmqn bị trọng thưeodwơflpzng, phâadmq̣t pháp tu hành hiêwetỉn nhiêwetin đcxnmã hao tôiwkẻn, khôiwkeng thêwetỉ đcxnmưeodwơflpẓc nhưeodw thưeodwơflpz̀ng ngày, nghiêwetịt khí trong ngưeodwơflpz̀i bị viêwetin Phêwetị Huyêwetít Châadmqu lúc âadmq́y phát tác ra, cuôiwkéi cùng đcxnmã làm ra viêwetịc tày trơflpz̀i khôiwkeng thêwetỉ cưeodẃu vãn”.

 

“Lúc tâadmqm thâadmq̀n Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc hôiwkẽn loạn, đcxnmã bị luôiwkèng nghiêwetịt khí âadmq́y tâadmq́n côiwkeng, đcxnmâadmq̀u óc rôiwkéi bơflpz̀i trong lòng chỉ còn nghĩ đcxnmêwetín làm cách nào đcxnmêwetỉ hoàn thành tâadmqm nguyêwetịn Phâadmq̣t Đadmqạo nhâadmq́t thêwetỉ. Trong khi suy tính đcxnmủ mọi cách, đcxnmôiwkẹt nhiêwetin sưeodw thúc nghĩ tơflpźi viêwetịc chỉ câadmq̀n đcxnmưeodẃa trẻ kia trơflpz̉ thành côiwke nhi, mọi chuyêwetịn lại xảy ran gay dưeodwơflpźi Thanh Vâadmqn sơflpzn, nêwetin chălijf́c chălijf́n Thanh Vâadmqn Môiwken khôiwkeng thêwetỉ chỉ khoanh tay ngôiwkèi nhìn…”.

 

lijf́c mălijf̣t Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn bôiwkẽng hiêwetịn vẻ bi thưeodwơflpzng tôiwkẹt đcxnmỉnh, tràng hạt trong tay chuêwetỉn vâadmq̀n càng nhanh hơflpzn, miêwetịng liêwetin tục niêwetịm phâadmq̣t hiêwetịu.

 

“Thêwetí là…” Giọng Pháp Tưeodwơflpźng trơflpz̉ nêwetin run râadmq̉y: “Phôiwkẻ Trí sưeodw thúc lại nghĩ đcxnmêwetín nêwetin…nêwetin…nêwetin làm thêwetí nào đcxnmêwetỉ đcxnmưeodẃa bé âadmq́y trơflpz̉ thành côiwke nhi, đcxnmêwetỉ dêwetĩ dàng đcxnmưeodwơflpẓc Thanh Vâadmqn Môiwken thu nạp. Lúc âadmq́y, thâadmq̀n trí sưeodw thúc đcxnmã hoàn toàn mâadmq́t đcxnmi bản tính vôiwkén có, đcxnmã bị nghiêwetịt khí của viêwetin Phêwetị Huyêwetít Châadmqu âadmq́y khôiwkéng chêwetí hoàn toàn, cuôiwkéi cùng, sưeodw thúc bưeodwơflpźc vào trong Thào Miêwetíu thôiwken, và bălijf́t đcxnmâadmq̀u ra tay giêwetít ngưeodwơflpz̀i; mà sau khi nhìn thâadmq́y vêwetít máu tưeodwơflpzi đcxnmâadmq̀u tiêwetin thì sưeodw thúc đcxnmã hoàn toàn khôiwkeng thêwetỉ khôiwkéng chêwetí nôiwkẽi mình nưeodw̃a. Hung tính đcxnmại phát, sưeodw thúc đcxnmã thàm sát hơflpzn hai trălijfm mạng ngưeodwơflpz̀i trong thôiwken, gâadmqy nêwetin tôiwkẹi nghiêwetịt tày trơflpz̀i này…!”.

 

“Đadmqủ rôiwkèi đcxnmưeodẁng nói tiêwetíp nưeodw̃a!” Đadmqôiwkẹt nhiêwetin Quỷ Lêwetị thét lêwetin, đcxnmưeodẃng phălijf́t dâadmq̣y nưeodwơflpźc mălijf́t ròng ròng.

 

“Đadmqưeodẁng… kêwetỉ tiêwetíp nưeodw̃a..” Hălijf́n thôiwkéng khôiwkẻ gục đcxnmâadmq̀u lâadmq̉m bâadmq̉m, nâadmq́c nghẹn khôiwkeng thành tiêwetíng.

 

Pháp Tưeodwơflpźng lălijf̣ng yêwetin cuôiwkéi đcxnmâadmq̀u. Trêwetin thiêwetìn sàng Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thuơflpẓng Nhâadmqn mơflpz̉ mălijf́t, châadmq̀m châadmq̣m đcxnmi xuôiwkéng, đcxnmêwetín bêwetin cạnh Quỷ Lêwetị, đcxnmưeodwa tay ra vôiwkẽ nhẹ vào vai hălijf́n: “Hài tưeodw̉! Muôiwkén khóc muôiwkén chưeodw̉i mălijf́ng thì cưeodẃ trút hêwetít ra đcxnmi! Có đcxnmwetìu là chuyêwetịn của ngày trưeodwơflpźc thì con cũng đcxnmã nghe cả rôiwkèi”.

 

Quỷ Lêwetị run run cuôiwkéi gục đcxnmâadmq̀u, călijf́n rălijfng khôiwkeng khóc thành tiêwetíng.

 

Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn khẽ nói: “Cho đcxnmêwetín khi Phôiwkẻ Trí sưeodw đcxnmêwetị hôiwkèi phục thâadmq̀n trí, đcxnmại tôiwkẹi đcxnmã thành, đcxnmưeodẁng trêwetin núi thâadmq́y biêwetỉn máu dưeodwơflpźi châadmqn, toàn thâadmqn sưeodw đcxnmêwetị nhưeodw bị ngũ lôiwkei giáng xuôiwkéng, hoàn toàn mâadmq́t đcxnmi tri giác. Cả đcxnmơflpz̀i côiwkeng đcxnmưeodẃc tu hành đcxnmã đcxnmôiwkẻ theo cả giòng nuơflpźc, lại còn hại chêwetít biêwetít bao ngưeodwơflpz̀i. Tôiwkẹi nghiêwetịt tay trơflpz̀i đcxnmã xé nát tâadmqm phêwetí của Phôiwkẻ Trí sưeodw đcxnmêwetị. Đadmqúng trong cơflpzn hôiwkẽn ác âadmq́y, sưeodw đcxnmêwetị trơflpz̉ vêwetì Thiêwetin Âvbzpm Tưeodẉ, trong tình trạng thâadmq̀n trí bâadmq́t minh, trôiwkeng thâadmq́y ta, sưeodw đcxnmêwetị đcxnmã kêwetỉ hêwetít tâadmq́t cả tôiwkẹi nghiêwetịt của mình. Đadmqau khôiwkẻ muôiwken phâadmq̀n, sưeodw đcxnmêwetị cũng đcxnmã câadmq̀u khâadmq̉n ta nêwetỉ tình huynh đcxnmêwetị bao nălijfm mà cưeodẃu vãn lâadmq́y môiwkẹt phâadmq̀n vạn tôiwkẹi nghiêwetịt của đcxnmêwetị âadmq́y, chỉ câadmq̀n con gălijf̣p khó khălijfn thì nhâadmq́t đcxnmịnh phải ra tay trơflpẓ giúp”.

 

Quỷ Lêwetị côiwké gălijf́ng kiêwetìm nén dòng nưeodwơflpźc mălijf́t, nhưeodwng cuôiwkéi cùng lêwetị thảm cũng tuôiwken trào. Mâadmq́y chục nălijfm chưeodwa hêwetì biêwetít khóc, trang nam nhi kiêwetin cưeodwơflpz̀ng nhưeodwlijf́t thép âadmq́y lúc này nhưeodw biêwetín thành lêwetị nhâadmqn.

 

Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn vẻ mălijf̣t râadmq̀u râadmq̀u: “Phôiwkẻ Trí sưeodw đcxnmêwetị nói lại viêwetịc cuôiwkéi cùng này thì đcxnmôiwkẹc tính phát tác, cuôiwkéi cùng đcxnmã viêwetin tịch trong tay ta. Trưeodwơflpźc khi ra đcxnmi sưeodw đcxnmêwetị nói di côiwkét của mình khôiwkeng đcxnmưeodwơflpẓc hoả tang chôiwken câadmq́t, mà hãy dùng Ngọc Bălijfng Bàn chèn lại, giưeodw̃ lâadmq́y chút xưeodwơflpzng tàn. Ngày sau nêwetìu có môiwkẹt thiêwetíu niêwetin têwetin Truơflpzng Tiêwetỉu Phàm biêwetít đcxnmưeodwơflpẓc châadmqn tưeodwơflpźng sưeodẉ viêwetịc, thì hãy mơflpz̀i câadmq̣u âadmq́y đcxnmêwetín nơflpzi đcxnmâadmqy, mălijf̣c cho câadmq̣u âadmq́y xưeodw̉ lý cái thâadmqn xác tôiwkẹi nghiêwetịt vôiwkeadmq̣n này. Có đcxnmánh, chưeodw̉i hay rălijf́c rải xưeodwơflpzng côiwkét cũng đcxnmưeodwơflpẓc, chúng tălijfng trong Thiêwetin Âvbzpm Tưeodẉ tuyêwetịt đcxnmôiwkéi khôiwkeng can thiêwetịp, hy vọng có thêwetỉ cưeodẃu vãn đcxnmưeodwơflpẓc môiwkẹt phâadmq̀n vạn tôiwkẹi nghiêwetịt của sưeodw đcxnmêwetị”.

 

Quỷ Lêwetị ngâadmq̉ng mạnh đcxnmâadmq̀u lêwetin, Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn nhìn thălijf̉ng vào hai mălijf́t hălijf́n, sălijf́c mălijf̣t nghiêwetim trang, châadmq̀m châadmq̣m nói: “ Hài tưeodw̉, rôiwkét cuôiwkẹc con đcxnmã nghe hêwetít rôiwkèi! Di nguyêwetịn ngày âadmq́y của sưeodw đcxnmêwetị, ta cũng đcxnmã hoàn thành xong. Bâadmqy giơflpz̀ xưeodw̉ lý thêwetí nào là tuỳ ơflpz̉ con. Trong călijfn phòng nhỏ ơflpz̉ hâadmq̣u viêwetịn, con muôiwkén nhưeodw thêwetí nào thì cưeodẃ viêwetịc qua đcxnmâadmq́y”.

 

Quỷ Lêwetị nghiêwetín chălijf̣t hai hàm rălijfng, ánh mălijf́t chălijf̀m chălijf̀m nhìn vào Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn. Khôiwkeng hiêwetỉu vì sao, Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn khôiwkeng dám nhìn vào mălijf́t hălijf́n, lảng sang nơflpzi khác.

 

Quỷ Lêwetị môiwkẽi lúc môiwkẹt thơflpz̉ mạnh hơflpzn, ngưeodẉc đcxnmâadmq̣p thình thịch, sălijf́c mălijf̣t thay đcxnmôiwkẻi ghêweti ghơflpźm. Bâadmq́t chơflpẓt nhưeodw đcxnmã hạ quyêwetít tâadmqm, hălijf́n quay ngoălijf́t ngưeodwơflpz̀i đcxnmi ra, tiêwetíng bưeodwơflpźc châadmqn xa dâadmq̀n vêwetì phía călijfn phòng ơflpz̉ cuôiwkéi hâadmq̣u viêwetịn.

 

Pháp Tưeodwơflpźng sălijf́c mălijf̣t đcxnmại biêwetín: “Sưeodw phụ!”.

 

Phôiwkẻ Hoălijf̀ng Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn khẽ lălijf́c đcxnmâadmq̀u, mălijf̣t hiêwetỉn hiêwetịn môiwkẹt nôiwkẽi đcxnmau nălijf̣ng trĩu, khẽ nói: “Hãy đcxnmêwetỉ câadmq̣u ta đcxnmi! Đadmqó cũng là di nguyêwetịn cuôiwkéi cùng của sưeodw thúc con. Thêwetí sưeodẉ biêwetít bao khôiwkẻ ải, hỏi có bao nhiêwetiu ngưeodwơflpz̀i có thêwetỉ hiêwetỉu thâadmq́u đcxnmưeodwơflpẓc đcxnmâadmqy? A di đcxnmà phâadmq̣t…”.

 

Thưeodwơflpẓng Nhâadmqn chălijf́p tay, lălijf̉ng lălijf̣ng niêwetịm phâadmq̣t hiêwetịu. Trong nháy mălijf́t călijfn phòng bôiwkẽng trơflpz̉ nêwetin im phălijfng phălijf́c

 

lijf̣ng yêwetin xé nát tâadmqm can!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.