“Đ
admqó là chuyê
wetịn của mư
eodwơ
flpz̀i mâ
admq́y nă
lijfm vê
wetì trư
eodwơ
flpźc, như
eodwng trong đ
cxnmâ
admq̀u ta nó vâ
admq̃n giô
iwkéng như
eodw chuyê
wetịn mơ
flpźi xảy ra ngày hô
iwkem qua, vâ
admq̃n rõ mô
iwkèn mô
iwkẹt, khô
iwkeng thê
wetỉ nào quê
wetin dù chỉ mô
iwkẹt chi tiê
wetít nhỏ”. Giọng của Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn phă
lijf̉ng lă
lijf̣ng mà châ
admq̣m rãi vang lê
wetin trong phòng, ô
iwkeng bă
lijf́t đ
cxnmâ
admq̀u kê
wetỉ vê
wetì chuyê
wetịn cũ. “Ta còn nhơ
flpź râ
admq́t rõ, hô
iwkem đ
cxnmó là mô
iwkẹt ngày ảm đ
cxnmạm. Ngay tư
eodẁ sáng sơ
flpźm ta đ
cxnmã cảm thâ
admq́y trong lòng có gì đ
cxnmó bâ
admq́t an song lại khô
iwkeng thê
wetỉ nói ra chuyê
wetịn khô
iwkeng ô
iwkẻn rô
iwkét cuô
iwkẹc là chuyê
wetịn gì cả như
eodw̃ng cô
iwkeng viê
wetịc thư
eodwơ
flpz̀ng ngày ta cũng phâ
admqn tâ
admqm khô
iwkeng làm đ
cxnmê
wetín nơ
flpzi đ
cxnmê
wetín chô
iwkén. Tình trạng vô
iwke cùng khác thư
eodwơ
flpz̀ng â
admq́y, ngay cả bản thâ
admqn ta cũng khô
iwkeng că
lijf́t nghĩa đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc, vì thê
wetí khi â
admq́y trong lòng thâ
admq̣t thâ
admq̣p phâ
admq̀n lo lă
lijf́ng. Cư
eodẃ như
eodw thê
wetí cho đ
cxnmê
wetín châ
admq̣p tô
iwkéi, nghe thâ
admq́y tiê
wetíng chuô
iwkeng chiê
wetìu, mă
lijf́t thâ
admq́y trơ
flpz̀i đ
cxnmang dâ
admq̀n tô
iwkéi lại, ta mơ
flpźi cảm thâ
admq́y yê
wetin tâ
admqm hơ
flpzn mô
iwkẹt chút. Lúc â
admq́y, ta chỉ cảm thâ
admq́y hă
lijf̉n là mình tu hành chư
eodwa đ
cxnmủ nê
wetin nhâ
admq́t thơ
flpz̀i ý loạn tâ
admqm mê
weti mà thô
iwkei. Khô
iwkeng ngơ
flpz̀ đ
cxnmúng vào cái lúc trơ
flpz̀i nhá nhem â
admq́y, đ
cxnmô
iwkẹt nhiê
wetin nghe thâ
admq́y ngoài cô
iwkẻng bản Tư
eodẉ truyê
wetìn đ
cxnmê
wetín mô
iwkẹt tiê
wetíng kê
wetiu chói tai…”.
Nói đ
cxnmê
wetín đ
cxnmâ
admqy, Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn quay đ
cxnmâ
admq̀u lại nhìn Pháp Tư
eodwơ
flpźng mô
iwkẹt hô
iwkèi.
Pháp Tư
eodwơ
flpźng gâ
admq̣t đ
cxnmâ
admq̀u: “Đ
admqúng thê
wetí, lúc â
admq́y là lúc các đ
cxnmê
wetị tư
eodw̉ tuâ
admq̀n thị sơ
flpzn mô
iwken đ
cxnmô
iwkẹt nhiê
wetin nhìn thâ
admq́y mô
iwkẹt ngư
eodwơ
flpz̀i hô
iwken mê
weti nă
lijf̀m dư
eodwơ
flpźi đ
cxnmâ
admq́t ơ
flpz̉ mô
iwkẹt nơ
flpzi khô
iwkeng xa ngoài cư
eodw̉a vư
eodwơ
flpz̀n chùa, vô
iwkẹi đ
cxnmi tơ
flpźi kiê
wetỉm tra, nào ngơ
flpz̀ …lại chính là PHô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc”.
Pháp Tư
eodwơ
flpźng thơ
flpz̉ dài mô
iwkẹt hơ
flpzi rô
iwkèi tiê
wetíp: “Khi â
admq́y thâ
admq̀n trí sư
eodw thúc khô
iwkeng tỉnh táo, să
lijf́c mă
lijf̣t thì tiê
wetìu tuỵ vô
iwke cùng, chỉ trê
wetin hai gò má khô
iwkeng hiê
wetỉu vì sao lại có màu hô
iwkèng râ
admq́t kỳ lạ. Mãi vê
wetì sau bâ
admq̀n tă
lijfng mơ
flpźi biê
wetít, đ
cxnmó là vì sư
eodw thúc muô
iwkén tạm kéo dài sư
eodẉ sô
iwkéng nê
wetin đ
cxnmã uô
iwkéng kỳ dư
eodwơ
flpẓc Tam Nhâ
admq̣t Tâ
admq́t Tư
eodw̉ hoàn.
Quỷ Lê
wetị nghe tơ
flpźi đ
cxnmâ
admqy, bô
iwkẽng lă
lijf̣ng ngư
eodwơ
flpz̀i xuô
iwkéng. Tê
wetin loại dư
eodwơ
flpẓc hoàn này đ
cxnmúng là chư
eodwa tư
eodẁng nghe qua. Hă
lijf́n nhịn khô
iwkeng đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc, phải lê
wetin tiê
wetíng: “Tam Nhâ
admq̣tTâ
admq́t Tư
eodw̉ Hoàn, đ
cxnmó là loại kỳ dư
eodwơ
flpẓc gì vâ
admq̣y?”.
Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn thơ
flpz̉ dài: “Loại kỳ dư
eodwơ
flpẓc này khô
iwkeng phải dùng cho mục đ
cxnmích đ
cxnmúng đ
cxnmă
lijf́n gì, nghe nói do mô
iwkẹt quái nhâ
admqn có ngoại hiê
wetịu là Quỷ Y trong ma giáo nă
lijfm xư
eodwa đ
cxnmiê
wetìu chê
wetí ra. Phục loại dư
eodwơ
flpẓc này, cho dù có bị thư
eodwơ
flpẓng nă
lijf̣ng să
lijf́p chê
wetít, dư
eodwơ
flpẓc tính cũng có thê
wetỉ kích thích tiê
wetìm lư
eodẉc của bản thâ
admqn khiê
wetín ngư
eodwơ
flpz̀i có thê
wetỉ sô
iwkéng đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc thê
wetim ba ngày, đ
cxnmô
iwkèng thơ
flpz̀i trong ba ngày này, miê
wetĩn cư
eodwơ
flpz̃ng cũng vâ
admq̃n có thê
wetỉ duy trì đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc thê
wetỉ lư
eodẉc của ngư
eodwơ
flpz̀i bình thư
eodwơ
flpz̀ng. Có đ
cxnmiê
wetìu mô
iwkẹt khi ba ngày qua đ
cxnmi, thuô
iwkéc lâ
admq̣p tư
eodẃc biê
wetín thành mô
iwkẹt loại đ
cxnmô
iwkẹc dư
eodwơ
flpẓc đ
cxnmê
wetị nhâ
admq́t thiê
wetin hạ, cho dù là ngư
eodwơ
flpz̀i có thê
wetỉ lư
eodẉc hoàn hảo, đ
cxnmạo hạnh thô
iwkeng thiê
wetin, cũng khô
iwkeng thê
wetỉ chô
iwkéng lại đ
cxnmô
iwkẹc tính kỳ lạ của nó, chỉ còn đ
cxnmư
eodwơ
flpz̀ng chê
wetít. Vì thê
wetí mơ
flpźi có cái tê
wetin kỳ quái như
eodw vâ
admq̣y”.
Lă
lijf̣ng im mô
iwkẹt lúc, Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn nói tiê
wetíp: “Khi â
admq́y đ
cxnmư
eodwơ
flpzng nhiê
wetin chúng ta khô
iwkeng biê
wetít nhiê
wetìu đ
cxnmê
wetín thê
wetí, có đ
cxnmiê
wetìu sau khi nhâ
admq̣n đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc câ
admq́p báo của đ
cxnmô
iwkè nhi là Pháp Tư
eodwơ
flpźng, ta quả là kinh hãi thâ
admq̣t sư
eodẉ. Phô
iwkẻ Trí sư
eodw đ
cxnmê
wetị thô
iwkeng minh trơ
flpz̀i phú, đ
cxnmạo hạnh thâ
admqm hâ
admq̣u, luô
iwken là nhâ
admqn vâ
admq̣t xuâ
admq́t chúng trong Thiê
wetin Â
vbzpm Tư
eodẉ, thâ
admq̣t khô
iwkeng ngơ
flpz̀ lại trơ
flpz̉ thành như
eodw vâ
admq̣y. Ta lâ
admq̣p tư
eodẃc sai ngư
eodwơ
flpz̀i khiê
weting sư
eodw đ
cxnmê
wetị vào trong thiê
wetìn phòng chư
eodw̃a trị, thê
wetí như
eodwng sư
eodw đ
cxnmê
wetị vâ
admq̃n cư
eodẃ hô
iwken mê
weti mãi khô
iwkeng tỉnh, châ
admqn khí trong cơ
flpz thê
wetỉ rô
iwkéi loạn, khô
iwkeng phải chỉ trúng kịch đ
cxnmô
iwkẹc, mà còn bị mô
iwkẹt nhâ
admqn vâ
admq̣t đ
cxnmạo hạnh cao thâ
admqm nào đ
cxnmó đ
cxnmánh trọng thư
eodwơ
flpzng, tính mạng đ
cxnmã đ
cxnmê
wetín lúc dâ
admq̀u cạn đ
cxnmèn khô
iwke rô
iwkèi”.
Sư
eodẉ viê
wetịc xảy ra đ
cxnmã mư
eodwơ
flpz̀i mâ
admq́y nă
lijfm rô
iwkèi, să
lijf́c mă
lijf̣t Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn vâ
admq̃n lô
iwkẹ rõ vẻ đ
cxnmau thư
eodwơ
flpzng tô
iwkẹt đ
cxnmô
iwkẹ, câ
admqu chuyê
wetịn nă
lijfm xư
eodwa của Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn hă
lijf̉n là mô
iwkẹt đ
cxnmả kích lơ
flpźn vô
iwke cùng. “Đ
admqê
wetim hô
iwkem đ
cxnmó ta, dô
iwkéc hê
wetít sư
eodẃc ra chư
eodw̃a trị cho Phô
iwkẻ Trí sư
eodw đ
cxnmê
wetị, thê
wetí như
eodwng mă
lijf̣c cho ta dùng đ
cxnmủ mọi linh dư
eodwơ
flpẓc, hao tô
iwkẻn mọi châ
admqn nguyê
wetin cũng khô
iwkeng làm cho sư
eodw đ
cxnmê
wetị tỉnh lại đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc. Thâ
admq́y sư
eodw đ
cxnmê
wetị hỏi thơ
flpz̉ càng lúc càng yê
wetíu, trong lòng ta đ
cxnmau đ
cxnmơ
flpźn khô
iwkeng biê
wetít đ
cxnmê
wetín như
eodwơ
flpz̀ng nào. Ngư
eodwơ
flpz̀i sư
eodw đ
cxnmê
wetị yê
wetiu quý nhâ
admq́t của ta, niê
wetìm hy vọng của cả bản tư
eodẉ lại có chê
wetít đ
cxnmi mô
iwkẹt cách khó hiê
wetỉu như
eodw vâ
admq̣y sao?. Phô
iwkẻ Trí sư
eodw đ
cxnmê
wetị bị trọng thư
eodwơ
flpzng như
eodw vâ
admq̣y, cho dù có chê
wetít trư
eodwơ
flpźc đ
cxnmó vài ngày cũng khô
iwkeng có gì là lạ, có đ
cxnmiê
wetìu sư
eodw đ
cxnmê
wetị đ
cxnmã cô
iwké gư
eodwơ
flpẓng dâ
admq̣y đ
cxnmê
wetỉ trơ
flpz̉ vê
wetì Thiê
wetin Â
vbzpm Tư
eodẉ, chă
lijf́c chă
lijf́n trư
eodwơ
flpźc khi chê
wetít có đ
cxnmiê
wetìu gì muô
iwkén nói, hoă
lijf̣c giả cũng phải có chuyê
wetịn gì quan trọng, nhâ
admq́t đ
cxnmịnh phải kê
wetỉ lại vơ
flpźi chúng ta.”
Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn kê
wetỉ đ
cxnmê
wetín đ
cxnmâ
admqy, thơ
flpz̉ dài mô
iwkẹt tiê
wetíng rô
iwkèi trâ
admq̀m ngư
eodwơ
flpz̀i xuô
iwkéng, dư
eodwơ
flpz̀ng như
eodw tâ
admqm trí Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn ngày càng chìm đ
cxnmă
lijf́m vào câ
admqu chuyê
wetịn hơ
flpzn mư
eodwơ
flpz̀i nă
lijfm trư
eodwơ
flpźc.
Mô
iwkẹt hô
iwkèi sau, Pháp Tư
eodwơ
flpźng ơ
flpz̉ bê
wetin cạnh khẽ ho lê
wetin mô
iwkẹt tiê
wetíng, nói: “Sư
eodw phụ, nă
lijfm xư
eodwa con luô
iwken cùng Ngư
eodwơ
flpz̀i ơ
flpz̉ bê
wetin cạnh Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc, chi bă
lijf̀ng tiê
wetíp theo hãy đ
cxnmê
wetỉ con kê
wetỉ thay Ngư
eodwơ
flpz̀i cho?”.
Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn khô
iwkeng nói, chỉ yê
wetin lă
lijf̣ng gâ
admq̣t đ
cxnmâ
admq̀u.
Pháp Tư
eodwơ
flpźng nhẹ lâ
admq́y hơ
flpzi, châ
admq̣m rãi kê
wetỉ tiê
wetíp: “Bâ
admq̀n tă
lijfng nă
lijfm xư
eodwa ơ
flpz̉ bê
wetin sư
eodw phụ, nhìn sư
eodw phụ và Phô
iwkẻ Phư
eodwơ
flpzng sư
eodw thúc cư
eodẃu chư
eodw̃a cho Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc, như
eodwng đ
cxnmê
wetìu khô
iwkeng có kê
wetít quả, trong lòng cũng lo lă
lijf́ng như
eodw có lư
eodw̉a đ
cxnmô
iwkét. Thư
eodwơ
flpz̀ng ngày Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc đ
cxnmô
iwkéi xư
eodw̉ vơ
flpźi bâ
admq̀n tă
lijfng thâ
admq̣t tô
iwkét, chỉ tiê
wetíc là bâ
admq̀n tă
lijfng đ
cxnmạo hạnh nô
iwkeng cạn, khô
iwkeng thê
wetỉ làm gì đ
cxnmê
wetỉ giúp cho sư
eodw thúc. Khô
iwkeng ngơ
flpz̀ đ
cxnmúng vào lúc chúng ta kiê
wetịt sư
eodẃc cùng đ
cxnmư
eodwơ
flpz̀ng thì đ
cxnmê
wetim hô
iwkem đ
cxnmó, Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc đ
cxnmô
iwkẹt nhiê
wetin tỉnh lại”.
“A…” Quỷ Lê
wetị như
eodwơ
flpźn mày, khẽ lâ
admq̉m bâ
admq̉m mô
iwkẹt tiê
wetíng, như
eodwng rô
iwkèi nhanh chóng kìm nén đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc bản thâ
admqn, să
lijf́c mă
lijf̣t trơ
flpz̉ lại bình tĩnh như
eodw trư
eodwơ
flpźc.
Pháp Tư
eodwơ
flpźng nhìn Quỷ Lê
wetị, vâ
admq̃n đ
cxnmê
wetìu đ
cxnmê
wetìu kê
wetỉ: “Khi â
admq́y đ
cxnmúng vao lúc bâ
admq̀n tă
lijfng đ
cxnmang túc trư
eodẉc bê
wetin sư
eodw thúc. Vư
eodẁa mư
eodẁng rơ
flpz̃ vư
eodẁa ngạc nhiê
wetin, bâ
admq̀n tă
lijfng lâ
admq̣p tư
eodẃc đ
cxnmi thô
iwkeng báo cho sư
eodw phụ và Phô
iwkẻ Phư
eodwơ
flpzng sư
eodw thúc đ
cxnmê
wetín. Tuy đ
cxnmã mư
eodwơ
flpz̀i mâ
admq́y nă
lijfm trô
iwkei qua như
eodwng bâ
admq̀n tă
lijfng vâ
admq̃n còn nhơ
flpź rõ, să
lijf́c mă
lijf̣t của Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc lúc â
admq́y tái nhơ
flpẓt đ
cxnmi y như
eodw ngư
eodwơ
flpz̀i chê
wetít vâ
admq̣y, thê
wetí như
eodwng phâ
admq̀n trê
wetin hai gò mà thì lại đ
cxnmỏ lư
eodẉng thâ
admq̣t kỳ lạ. Thâ
admq́y sư
eodw thúc có biê
wetín chuyê
wetỉn, sư
eodw phụ và chúng ta đ
cxnmê
wetìu râ
admq́t vui mư
eodẁng. Tuy thâ
admq́y să
lijf́c mă
lijf̣t của ngư
eodwơ
flpz̀i có phâ
admq̀n cô
iwkẻ quái, song nhâ
admq́t thơ
flpz̀i cũng khô
iwkeng đ
cxnmê
wetỉ ý nhiê
wetìu. Lúc â
admq́y, sư
eodw phụ đ
cxnmang đ
cxnmịnh hỏi sư
eodw thúc xem rô
iwkét cuô
iwkẹc đ
cxnmã xảy ra chuyê
wetịn gì, làm sao lại bị thư
eodwơ
flpẓng đ
cxnmê
wetín mư
eodẃc này?? Khô
iwkeng ngơ
flpz̀ sư
eodw thúc vư
eodẁa nhìn thâ
admq́y sư
eodw phụ, sư
eodw thúc…sư
eodw thúc…”
Pháp Tư
eodwơ
flpźng ngư
eodẁng mô
iwkẹt lúc, vẻ như
eodw muô
iwkén trâ
admq́n tĩnh lại.
Cả că
lijfn phòng trơ
flpz̉ nê
wetin im phă
lijfng phă
lijf́c, Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn nhă
lijf́m chă
lijf̣t hai mă
lijf́t, miê
wetịng khẽ đ
cxnmọc câ
admqu phâ
admq̣t hiê
wetịu, tràng hạt trong tay khô
iwkeng ngư
eodẁng xoay chuyê
wetỉn, Quỷ Lê
wetị să
lijf́c mă
lijf̣t bình thản vâ
admq̃n tâ
admq̣p trung lă
lijf́ng nghe.
Să
lijf́c mă
lijf̣t Pháp Tư
eodwơ
flpźng nhă
lijfn lại thâ
admq̣t khó coi, cuô
iwkéi cùng cúng tiê
wetíp tục:
“…Sau khi Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc tỉnh lại, cư
eodẃ nă
lijf̀m đ
cxnmó lă
lijf̣ng im. Khô
iwkeng ngơ
flpz̀ sau khi nghe đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc tin sư
eodw phụ sẽ đ
cxnmê
wetín, vư
eodẁa trô
iwkeng thâ
admq́y sư
eodw phụ, đ
cxnmô
iwkẹt nhiê
wetin sư
eodw thúc như
eodw bị kích thích, toàn thâ
admqn run lê
wetin bâ
admq̀n bâ
admq̣t, ngô
iwkèi thă
lijf̉ng dâ
admq̣y trê
wetin giư
eodwơ
flpz̀ng… Bâ
admq̀n tă
lijfng, sư
eodw phụ và Phô
iwkẻ Phư
eodwơ
flpzng sư
eodw thúc đ
cxnmê
wetìu hê
wetít sư
eodẃc kinh ngạc, chỉ thâ
admq́y să
lijf́c mă
lijf̣t của Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc khi â
admq́y đ
cxnmỏ lư
eodẉng như
eodw máu, hai mă
lijf́t chă
lijf̀m chă
lijf̀m như
eodw dán vào ngư
eodwơ
flpz̀i sư
eodw phụ, đ
cxnmư
eodwa cánh tay khô
iwke quă
lijf́t ra chỉ vào sư
eodw phụ. Sư
eodw phụ bư
eodwơ
flpźc nhanh lại, nă
lijf́m chă
lijf̣t lâ
admq́y tay của sư
eodw thúc, đ
cxnmang đ
cxnmịnh nói thì Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc lại…”.
Trê
wetin mă
lijf̣t Pháp Tư
eodwơ
flpźng thoáng hiê
wetịn vẻ lư
eodwơ
flpz̃ng lư
eodẉ, liê
wetíc nhìn Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn, să
lijf́c mă
lijf̣t Thư
eodwơ
flpẓng nhâ
admqn khô
iwkeng hê
wetì thay đ
cxnmô
iwkẻi, vâ
admq̃n ngô
iwkèi nhă
lijf́m chă
lijf̣t hai mă
lijf́t.
Pháp tư
eodwơ
flpźng trâ
admq̀m ngâ
admqm mô
iwkẹt hô
iwkèi,rô
iwkèi tiê
wetíp tục nói: “Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc vư
eodẁa nă
lijf́m tay của sư
eodw phụ, đ
cxnmô
iwkẹt nhiê
wetin sư
eodw thúc chơ
flpẓt run bă
lijf́n lê
wetin, gục vào lòng sư
eodw phụ khóc oà lê
wetin như
eodw mô
iwkẹt đ
cxnmư
eodẃa trẻ…”.
“Cái gì?” Quỷ Lê
wetị nghe đ
cxnmê
wetín đ
cxnmâ
admqy, nhâ
admq́t lơ
flpz̀i khô
iwkeng thê
wetỉ kê
wetìm chê
wetí nô
iwkẻi tình cảm,, đ
cxnmư
eodẃng phă
lijf́t dâ
admq̣y, nhìn chă
lijf̀m chă
lijf̀m vào Pháp Tư
eodwơ
flpźng.
Trong mă
lijf́t của Quỷ Lê
wetị, vị Phô
iwkẻ Trí thâ
admq̀n tă
lijfng â
admq́y bâ
admq́t kê
wetỉ là đ
cxnmã làm như
eodw̃ng chuyê
wetịn gì, xong â
admq́n tư
eodwơ
flpẓng thâ
admq̀n tă
lijfng đ
cxnmê
wetỉ lại trong hă
lijf́n đ
cxnmâ
admqu còn giô
iwkéng mô
iwkẹt hình ảnh mô
iwkẹt con ngư
eodwơ
flpz̀i nư
eodw̃a?
Pháp tư
eodwơ
flpźng thơ
flpz̉ dài: “Khi â
admq́y ba ngư
eodwơ
flpz̀i chúng ta sơ
flpẓ hê
wetít hô
iwkèn, châ
admqn tay lóng ngóng khô
iwkeng hiê
wetỉu Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc rô
iwkét cuô
iwkẹc bị làm sao, tại sao lại khô
iwkeng bình thư
eodwơ
flpz̀ng như
eodw thê
wetí. Thê
wetí như
eodwng nhìn bô
iwkẹ dạng của sư
eodw thúc, lại cảm thâ
admq́y râ
admq́t đ
cxnmau lòng, thâ
admq̣t khô
iwkeng biê
wetít nê
wetin làm gì là tô
iwkét. Bâ
admq̀n tă
lijfng lúc â
admq́y chỉ còn nhơ
flpź Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc khóc gào đ
cxnmau khô
iwkẻ, nói vơ
flpźi sư
eodw phụ: “sư
eodw huynh, sư
eodw huynh sư
eodw đ
cxnmê
wetị đ
cxnmáng chê
wetít, đ
cxnmã làm ra tô
iwkẹi nghiê
wetịt tày trơ
flpz̀i, cho dù có chê
wetít mô
iwkẹt vạn lâ
admq̀n cũng khô
iwkeng thê
wetỉ bù đ
cxnmă
lijf́p mô
iwkẹt phâ
admq̀n vạn!”
Khoé mă
lijf́t Quỷ Lê
wetị đ
cxnmô
iwkẹt nhiê
wetin giâ
admq̣t mạnh, ră
lijfng nghiê
wetín chă
lijf̣t lại, song hă
lijf́n vâ
admq̃n im lă
lijf̣ng.
Pháp Tư
eodwơ
flpźng hạ thâ
admq́p giọng: “Bâ
admq̀n tă
lijfng lúc â
admq́y trong lòng vư
eodẁa sơ
flpẓ hãi, vư
eodẁa lo lă
lijf́ng rô
iwkéi bơ
flpz̀i, nhìn sang sư
eodw phụ, hă
lijf̉n là cũng cùng mô
iwkẹt suy nghĩ như
eodw vâ
admq̣y. Có đ
cxnmiê
wetìu tình hình khi â
admq́y, Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc tâ
admqm thâ
admq̀n mê
weti loạn, gâ
admq̀n như
eodw đ
cxnmã phát đ
cxnmiê
wetin, chúng ta khô
iwkeng biê
wetít làm gì hơ
flpzn, chỉ còn cách ra lơ
flpz̀i khuyê
wetin nhủ, hy vọng sư
eodw thúc có thê
wetỉ an tâ
admqm nghỉ ngơ
flpzi, như
eodw̃ng chuyê
wetịn khác đ
cxnmơ
flpẓi vê
wetít thư
eodwơ
flpzng khỏi rô
iwkèi hãy nói. Thê
wetí như
eodwng sư
eodw thúc nhâ
admq́t quyê
wetít khô
iwkeng đ
cxnmô
iwkèng ý, và nói ngư
eodwơ
flpz̀i vì muô
iwkén trơ
flpz̉ vê
wetì Thiê
wetin Â
vbzpm Tư
eodẉ mà đ
cxnmã uô
iwkéng Tam Nhâ
admq̣t Tâ
admq́t Tư
eodw̉ hoàn, đ
cxnmê
wetim nay là hạn cuô
iwkéi cùng. Trư
eodwơ
flpźc khi chê
wetít, ngư
eodwơ
flpz̀i có viê
wetịc quan trọng phải nói cho sư
eodw phụ và các sư
eodw thúc biê
wetít và có viê
wetịc lơ
flpźn nhơ
flpz̀ vả. Nê
wetíu khô
iwkeng ngư
eodwơ
flpz̀i chê
wetít mà khô
iwkeng thê
wetỉ an lòng”
“Chúng ta nghe đ
cxnmê
wetín đ
cxnmó, ngư
eodwơ
flpz̀i nào ngư
eodwơ
flpz̀i nâ
admq́y đ
cxnmê
wetìu vư
eodẁa kinh hãi, vư
eodẁa lo lă
lijf́ng, như
eodwng sư
eodw thúc đ
cxnmã nói vâ
admq̣y, chúng ta còn cách nào khác hơ
flpzn là cư
eodẃ mă
lijf̣c cho sư
eodw thúc nói. Bâ
admq̀n tă
lijfng vô
iwkén còn cho ră
lijf̀ng do sư
eodw thúc bị trọng thư
eodwơ
flpzng, thâ
admq̀n trí đ
cxnmã khô
iwkeng còn sáng suô
iwkét, nào ngơ
flpz̀, khi sư
eodw thúc nói ra lại là mô
iwkẹt chuyê
wetịn đ
cxnmại nghịch phâ
admq̣t tâ
admqm nhâ
admqn luâ
admqn, tô
iwkẹi nghiê
wetịt tày trơ
flpz̀i”
Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn thơ
flpz̉ dài mô
iwkẹt tiê
wetíng, chă
lijf́p tay: “A di đ
cxnmà phâ
admq̣t”.
Pháp tư
eodwơ
flpźng thâ
admq́y thê
wetí cũng chă
lijf́p tay niê
wetịm phâ
admq̣t hiê
wetịu, rô
iwkèi nhìn sang phía Quỷ Lê
wetị, să
lijf́c mă
lijf̣t của hă
lijf́n đ
cxnmang dâ
admq̀n biê
wetín sang mô
iwkẹt màu xanh xám, Pháp Tư
eodwơ
flpźng khẽ nhă
lijf́m mă
lijf́t nói tiê
wetíp: “Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc nă
lijf́m chă
lijf̣t tay của sư
eodw phụ, vư
eodẁa nói, nư
eodwơ
flpźc mă
lijf́t vư
eodẁa lã chã tuô
iwken. Mâ
admq́y ngư
eodwơ
flpz̀i chúng bâ
admq̀n tă
lijfng đ
cxnmư
eodẃng bê
wetin cạnh nghe, càng nghe càng thâ
admq́y sơ
flpẓ, thâ
admq̣m chí gai ô
iwkéc nô
iwkẻi hê
wetít cả lê
wetin. Sư
eodw thúc vì thư
eodẉc hiê
wetịn hy vọng Phâ
admq̣t Đ
admqạo tham ngô
iwkẹ nhâ
admq́t thê
wetỉ của mình, mâ
admq́y ngày trư
eodwơ
flpźc đ
cxnmã lê
wetin Thanh Vâ
admqn sơ
flpzn bái kiê
wetín chư
eodwơ
flpz̉ng giáo của Thanh Vâ
admqn mô
iwken là Đ
admqạo huyê
wetìn Châ
admqn Nhâ
admqn, bày tỏ suy nghĩ của mình, đ
cxnmáng tiê
wetíc là bị Đ
admqạo Huyê
wetìn Châ
admqn Nhâ
admqn cư
eodẉ tuyê
wetịt. Sư
eodw thúc thâ
admq́t vọng xuô
iwkéng núi, đ
cxnmê
wetín mô
iwkẹt thô
iwken nhỏ dư
eodwơ
flpźi Thanh Vâ
admqn sơ
flpzn, thô
iwken đ
cxnmó có tê
wetin là Thảo Miê
wetíu thô
iwken…”.
Mô
iwkẹt â
admqm thanh đ
cxnmô
iwkẻ vơ
flpz̃ vang lê
wetin, dư
eodwơ
flpz̀ng như
eodw cùng lúc vơ
flpźi ba chư
eodw̃ Thảo Miê
wetíu thô
iwken. Tay của Quỷ Lê
wetị đ
cxnmă
lijf̣t trê
wetin mă
lijf̣t bàn, trong lúc xúc đ
cxnmô
iwkẹng đ
cxnmã vă
lijf̣n nát mô
iwkẹt góc rô
iwkèi bóp vụn thành cám.
Pháp tư
eodwơ
flpźng liê
wetíc nhìn vê
wetì phía chiê
wetíc bàn, lòng thâ
admq̀m thơ
flpz̉ dài, song vâ
admq̃n tiê
wetíp tục kê
wetỉ: “Hô
iwkem đ
cxnmó, sư
eodw thúc đ
cxnmi vào trong Thảo Miê
wetíu thô
iwken, dư
eodẁng châ
admqn nghỉ tạm trong mô
iwkẹt ngô
iwkei miê
wetíu đ
cxnmô
iwkẻ nát cuô
iwkéi thô
iwken, vô
iwke tình nhìn thâ
admq́y mô
iwkẹt đ
cxnmám trẻ vui đ
cxnmùa, trong đ
cxnmó có hai đ
cxnmư
eodẃa bé sau khi cãi vả đ
cxnmã suýt chút nư
eodw̃a gâ
admqy nê
wetin chuyê
wetịn đ
cxnmáng tiê
wetíc, may mà Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc kịp thơ
flpz̀i ra tay, cũng coi như
eodw là đ
cxnmã cư
eodẃu đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc mô
iwkẹt mạng trong sô
iwké như
eodw̃ng đ
cxnmư
eodẃa trẻ â
admq́y”.
Să
lijf́c mă
lijf̣t Quỷ Lê
wetị lại mô
iwkẹt lâ
admq̀n nư
eodw̃a biê
wetín đ
cxnmô
iwkẻi, hai tay nă
lijf́m chă
lijf̣t, ánh mă
lijf́t hiê
wetịn rõ vẻ đ
cxnmau khô
iwkẻ.
“Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc vô
iwkén khô
iwkeng bâ
admq̣n tâ
admqm đ
cxnmê
wetín chuyê
wetịn này, như
eodwng lúc trơ
flpz̀i đ
cxnmã châ
admq̣p choạng tô
iwkéi, lại să
lijf́p có mư
eodwa nê
wetin đ
cxnmịnh ngủ lại trong ngô
iwkei miê
wetíu đ
cxnmó mô
iwkẹt đ
cxnmê
wetim, hô
iwkem sau mơ
flpźi đ
cxnmi. Nào ngơ
flpz̀, đ
cxnmúng trong đ
cxnmê
wetim hô
iwkem đ
cxnmó đ
cxnmã xảy ra chuyê
wetịn…”.
Quỷ Lê
wetị cúi gă
lijf̀m mă
lijf̣t xuô
iwkéng, như
eodw khô
iwkeng muô
iwkén ai nhìn thâ
admq́y să
lijf́c mă
lijf̣t của hă
lijf́n lúc bâ
admq́y giơ
flpz̀.
Hô
iwkèi ư
eodẃc như
eodw như
eodw̃ng nhát dao cư
eodẃa sâ
admqu vào tim gan, máu trào phun khô
iwkeng thê
wetỉ câ
admq̀m lại đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc!
Giọng của Pháp Tư
eodwơ
flpźng lại đ
cxnmê
wetìu đ
cxnmê
wetìu vang lê
wetin: “Đ
admqê
wetim hô
iwkem â
admq́y, Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc bô
iwkẽng tư
eodẁ trong thiê
wetìn đ
cxnmịnh tỉnh dâ
admq̣y, phát hiê
wetịn thâ
admq́y mô
iwkẹt yê
wetiu nhâ
admqn áo đ
cxnmen lư
eodwơ
flpźt vào trong miê
wetíu, đ
cxnmịnh cư
eodwơ
flpźp đ
cxnmi đ
cxnmư
eodẃa trẻ có tư
eodw châ
admq́t râ
admq́t tô
iwkét â
admq́y. Sư
eodw thúc đ
cxnmư
eodwơ
flpzng nhiê
wetin khô
iwkeng thê
wetỉ ngô
iwkèi yê
wetin khô
iwkeng quan tâ
admqm, bèn ra tay cư
eodẃu đ
cxnmư
eodẃa bé, như
eodwng sư
eodẉ viê
wetịc lại lă
lijf́t léo khô
iwken lư
eodwơ
flpz̀ng, khô
iwkeng ngơ
flpz̀ yê
wetiu nhâ
admqn đ
cxnmó lại ác đ
cxnmô
iwkẹc thâ
admqm hiê
wetỉm, vô
iwkén chỉ lâ
admq́y đ
cxnmư
eodẃa trẻ làm mô
iwkèi, còn mục đ
cxnmích chính lại là sư
eodw thúc”.
“Yê
wetiu nhâ
admqn áo đ
cxnmen đ
cxnmó ngâ
admq̀m giâ
admq́u Thâ
admq́t Vĩ Ngô
iwke Cô
iwkeng kì đ
cxnmô
iwkẹc thiê
wetin hạ trê
wetin ngư
eodwơ
flpz̀i đ
cxnmư
eodẃa trẻ, mô
iwkẹt chư
eodwơ
flpz̉ng đ
cxnmã hạ đ
cxnmô
iwkẹc vào sư
eodw thúc, tiê
wetíp đ
cxnmó hă
lijf́n nhâ
admqn cơ
flpz hô
iwkẹi sư
eodw thúc tâ
admqm thâ
admq̀n rô
iwkèi loạn, lại dùng ma pháp yê
wetiu giáo đ
cxnmả thư
eodwơ
flpzng sư
eodw thúc. Cũng đ
cxnmê
wetín khi â
admq́y, sư
eodw thúc mơ
flpźi hiê
wetỉu, thì ra tê
wetin yê
wetiu nhâ
admqn áo đ
cxnmen â
admq́y giơ
flpz̉ mọi thủ đ
cxnmoạn tàn đ
cxnmô
iwkẹc ra cũng chỉ vì viê
wetin Phê
wetị Huyê
wetít Châ
admqu, vâ
admq̣t đ
cxnmại hung đ
cxnmã phong â
admq́n trê
wetin ngư
eodwơ
flpz̀i sư
eodw thúc”.
Quỷ Lê
wetị khẽ rùng mình như
eodwng lại khô
iwkeng hê
wetì ngâ
admq̉ng đ
cxnmâ
admq̀u.
“Yê
wetiu nhâ
admqn đ
cxnmó tuy nham hiê
wetỉm tàn đ
cxnmô
iwkẹc, song Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc cũng là bâ
admq̣c đ
cxnmạo hành cao thâ
admqm. Mă
lijf̣c dù thâ
admqn bị trọng thư
eodwơ
flpzng, ngư
eodwơ
flpz̀i vâ
admq̃n dùng đ
cxnmại thâ
admq̀n thô
iwkeng của Phâ
admq̣t mô
iwken đ
cxnmánh cho yê
wetiu nhâ
admqn khiê
wetíp vía bỏ chạy. Có đ
cxnmiê
wetìu khi â
admq́y Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc mơ
flpźi phát hiê
wetịn ra, kẻ đ
cxnmó có thê
wetỉ thi triê
wetỉn dị thuâ
admq̣t đ
cxnmạo gia châ
admqn pháp Thanh Vâ
admqn, hă
lijf̉n là phải có quan hê
wetị sâ
admqu xa nào đ
cxnmó vơ
flpźi Thanh Vâ
admqn Mô
iwken”.
“Lúc sư
eodw thúc kịch chiê
wetín vơ
flpźi yê
wetiu nhâ
admqn, mơ
flpźi biê
wetít vì nguyê
wetin nhâ
admqn gì mà đ
cxnmư
eodẃa trẻ ngư
eodwơ
flpz̀i cư
eodẃu lúc ban ngày cũng lă
lijf̣ng lẽ tìm đ
cxnmê
wetín ngô
iwkei cô
iwkẻ miê
wetíu. Sau vài phen ác đ
cxnmâ
admq́u, đ
cxnmư
eodẃa trẻ do bị sư
eodẃc ép đ
cxnmã ngâ
admq́t đ
cxnmi. Cuô
iwkéi cùng tê
wetin yê
wetiu nhâ
admqn kia đ
cxnmã phải tháo chạy, như
eodwng Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc cũng đ
cxnmã đ
cxnmê
wetín lúc dâ
admq̀u cạn đ
cxnmèn khô
iwke, trọng thư
eodwơ
flpzng gâ
admq̀n kê
wetì cái chê
wetít, khô
iwkeng thê
wetỉ khô
iwkeng uô
iwkéng Tam Nhâ
admq̣t Tâ
admq́t Tư
eodw̉ hoàn mà ngư
eodwơ
flpz̀i có đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc trong mô
iwkẹt dịp râ
admq́t ngâ
admq̃u nhiê
wetin nă
lijfm xư
eodwa đ
cxnmê
wetỉ kéo dài sư
eodẉ sô
iwkéng”.
“Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc trư
eodwơ
flpźc là biê
wetít mình sẽ chê
wetít, tam thâ
admq̀n rô
iwkéi loạn, khô
iwkeng thê
wetỉ còn bình tĩnh đ
cxnmê
wetỉ suy xét mọi chuyê
wetịn nư
eodw̃a, sau là lo lă
lijf́ng vê
wetì viê
wetịc yê
wetiu nhâ
admqn kia sẽ trơ
flpz̉ lại giê
wetít ngư
eodwơ
flpz̀i diê
wetịt khâ
admq̉u. Tuy ngư
eodwơ
flpz̀i khô
iwkeng hê
wetì sơ
flpẓ hãi, xong biê
wetít bao thô
iwken dâ
admqn ơ
flpz̉ Thảo Miê
wetíu thô
iwken này, chỉ e sẽ bị yê
wetiu nhâ
admqn giê
wetít sạch, như
eodw thê
wetí khác nào ngư
eodwơ
flpz̀i đ
cxnmã phạm phải tô
iwkẹi nghiê
wetịt tày trơ
flpz̀i. Trong lòng sư
eodw thúc lúc â
admq́y đ
cxnmịnh lê
wetin Thanh Vâ
admqn mô
iwken câ
admq̀u cư
eodẃu, thê
wetí như
eodwng yê
wetiu nhâ
admqn â
admq́y rõ ràng có quan hê
wetị gì đ
cxnmó vơ
flpźi Thanh Vâ
admqn mô
iwken, chă
lijf̉ng may sau khi lê
wetin núi bản thâ
admqn mình chê
wetít khô
iwkeng sao, chỉ sơ
flpẓ lại uô
iwkẻng phí sinh mạng bao nhiê
wetiu ngư
eodwơ
flpz̀i ơ
flpz̉ dư
eodwơ
flpźi châ
admqn núi”.
Să
lijf́c mă
lijf̣t Pháp Tư
eodwơ
flpźng trơ
flpz̉ nê
wetin thê
weti lư
eodwơ
flpzng, dư
eodwơ
flpz̀ng như
eodw cũng đ
cxnmang ơ
flpz̉ trong tình cảnh tuyê
wetịt vọng nă
lijfm xư
eodwa của Phô
iwkẻ Trí thâ
admq̀n tă
lijfng vâ
admq̣y.
“Nhiê
wetìu nă
lijfm trư
eodwơ
flpźc Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc ngao du thiê
wetin hạ, đ
cxnmã vô
iwke tình thu phục đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc mô
iwkẹt hung dị vâ
admq̣t là Phê
wetị Huyê
wetít Châ
admqu ơ
flpz̉ Tâ
admqy phư
eodwơ
flpzng. Ngư
eodwơ
flpz̀i đ
cxnmã vái tạ thư
eodwơ
flpẓng thiê
wetin nhâ
admqn tư
eodẁ, sau đ
cxnmó dùng thâ
admq̀n thô
iwkeng đ
cxnmại pháp của phâ
admq̣t mô
iwken châ
admq́n áp hung vâ
admq̣t â
admq́y, ngày đ
cxnmê
wetim đ
cxnmê
wetìu đ
cxnmeo bê
wetin mình đ
cxnmê
wetỉ tránh làm hại sinh linh. Có đ
cxnmiê
wetìu hung khí của Phê
wetị Huyê
wetít Châ
admqu quả đ
cxnmúng là bản châ
admq́t thiê
wetin sinh, tuy đ
cxnmã đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc phâ
admq̣t pháp hô
iwkẹ thê
wetỉ, song vâ
admq̃n lă
lijf̉ng lă
lijf̣ng ă
lijfn mòn thâ
admq̀n trí của Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc. Chỉ là do hă
lijf̀ng ngày đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc phâ
admq̣t pháp hô
iwkẹ trì nê
wetin mơ
flpźi khô
iwkeng nhìn ra mà thô
iwkei”.
“Hô
iwkem đ
cxnmó, Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc đ
cxnmô
iwkéi diê
wetịn vơ
flpźi đ
cxnmư
eodwơ
flpz̀ng cùng, biê
wetít mình să
lijf́p chê
wetít mà vâ
admq̃n còn liê
wetin luỵ đ
cxnmê
wetín ngư
eodwơ
flpz̀i bê
wetin cạnh, mà tâ
admqm nguyê
wetịn Đ
admqạo Phâ
admq̣t nhâ
admq́t thê
wetỉ cả đ
cxnmơ
flpz̀i sư
eodw thúc xem ra cũng să
lijf́p tan thành bọt nư
eodwơ
flpźc, nê
wetin trong lòng bâ
admq́t giác rô
iwkéi loạn, khô
iwkeng ngơ
flpz̀ trong lúc tuyê
wetịt vọng â
admq́y, sư
eodw thúc như
eodw lại nghĩ thô
iwkeng đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc mô
iwkẹt con đ
cxnmư
eodwơ
flpz̀ng khác có thê
wetỉ thư
eodẉc hiê
wetịn ý nguyê
wetịn của Ngư
eodwơ
flpz̀i”.
Quỷ Lê
wetị càng lúc càng thơ
flpz̉ mạnh hơ
flpzn.
Pháp Tư
eodwơ
flpźng dư
eodẁng mô
iwkẹt lúc, châ
admq̣m rãi nói: “Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc nghĩ đ
cxnmê
wetín viê
wetịc truyê
wetìn thụ cho mô
iwkẹt thiê
wetíu niê
wetin Vô
iwke Thư
eodwơ
flpẓng châ
admqn pháp Đ
admqại Phạm Ban Như
eodwơ
flpẓc của phâ
admq̣t mô
iwken, sau đ
cxnmó đ
cxnmê
wetỉ cho thiê
wetíu niê
wetin này tìm cách gia nhâ
admq̣p Thanh Vâ
admqn Mô
iwken như
eodw thê
wetí có thê
wetỉ thư
eodẉc hiê
wetịn tâ
admqm nguyê
wetịn cả đ
cxnmơ
flpz̀i của ngư
eodwơ
flpz̀i. Sư
eodw thúc lúc nào cũng canh cánh bê
wetin lòng chuyê
wetịn tham ngô
iwkẹ phâ
admq̣t đ
cxnmạo, nghĩ đ
cxnmê
wetín đ
cxnmâ
admqy như
eodw thê
wetỉ đ
cxnmã nă
lijf́m đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc câ
admqy sào cư
eodẃu mê
wetịnh, nhâ
admq́t đ
cxnmịnh khô
iwkeng chịu buô
iwkeng ra. Sư
eodw thúc đ
cxnmã chọn chính đ
cxnmư
eodẃa trẻ mà ngư
eodwơ
flpz̀i đ
cxnmã cư
eodẃu, truyê
wetìn cho câ
admq̣u ta khâ
admq̉u quyê
wetít châ
admqn pháp Đ
admqại Phàm Ban như
eodwơ
flpẓc, đ
cxnmô
iwkèng thơ
flpz̀i dă
lijf̣n khô
iwkeng đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc đ
cxnmê
wetỉ lô
iwkẹ cho ngư
eodwơ
flpz̀i ngoài biê
wetít ră
lijf̀ng sư
eodw thúc đ
cxnmã phó thác tâ
admqm nguyê
wetịn cả đ
cxnmơ
flpz̀i mình lê
wetin ngư
eodwơ
flpz̀i thiê
wetíu niê
wetin đ
cxnmó”.
“Hư
eodẁ …ha ha….” Quỷ Lê
wetị cô
iwké gă
lijf́ng nén cư
eodwơ
flpz̀i, vẻ mă
lijf̣t vư
eodẁa thê
weti lư
eodwơ
flpzng, vư
eodẁa chua chat, xen lâ
admq̃n nghẹn ngào.
Cũng khô
iwkeng biê
wetít hă
lijf́n đ
cxnmang chê
weti cư
eodwơ
flpz̀i Phô
iwkẻ Trí, că
lijfm hâ
admq̣n trơ
flpz̀i xanh, hay tư
eodẉ than cho vâ
admq̣n mê
wetịnh?
Pháp Tư
eodwơ
flpźng đ
cxnmơ
flpẓi cho tiê
wetíng cư
eodwơ
flpz̀i của Quỷ Lê
wetị qua đ
cxnmi, să
lijf́c mă
lijf̣t lại càng trâ
admq̀m xuô
iwkéng, tiê
wetíp: “Sau khi să
lijf́p xê
wetíp mọi chuyê
wetịn, Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc thi triê
wetỉn pháp thuâ
admq̣t làm cho đ
cxnmư
eodẃa trẻ kia tiê
wetíp tục thiê
wetíp đ
cxnmi, còn bản thâ
admqn sư
eodw thúc khi â
admq́y do sư
eodw phát tác của Tam Nhâ
admq̣t Tâ
admq́t Tư
eodw̉ hoàn, thê
wetỉ lư
eodẉc đ
cxnmã dâ
admq̀n hô
iwkèi phục, vô
iwkén đ
cxnmịnh cư
eodẃ thê
wetí bỏ đ
cxnmi, trong ba ngày cô
iwké gă
lijf́ng vê
wetì đ
cxnmê
wetín Thiê
wetin Â
vbzpm Tư
eodẉ bàn giao hâ
admq̣u sư
eodẉ. Khô
iwkeng ngơ
flpz̀ đ
cxnmúng lúc â
admq́y, đ
cxnmô
iwkẹt nhiê
wetin sư
eodw thúc nhơ
flpź ra, Thanh Vâ
admqn mô
iwken thu nhâ
admq̣p đ
cxnmô
iwkè đ
cxnmê
wetị râ
admq́t nghiê
wetim ngă
lijf̣t, thiê
wetíu niê
wetin â
admq́y lại khô
iwkeng phải loại kỳ tài giai châ
admq́t ngàn nă
lijfm có mô
iwkẹt. Nghĩ kỹ chư
eodwa chă
lijf́c Thanh Vâ
admqn mô
iwken đ
cxnmã thu nhâ
admq̣n câ
admq̣u ta làm đ
cxnmê
wetị tư
eodw̉!”.
“Thâ
admq́y tâ
admqm nguỵê
wetin lơ
flpźn nhâ
admq́t bô
iwkẽng chô
iwkéc trơ
flpz̉ nê
wetin mong manh, còn bản thâ
admqn thì să
lijf́p lìa đ
cxnmơ
flpz̀i, Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc tâ
admqm thâ
admq̀n đ
cxnmại loạn, cô
iwkẹng vơ
flpźi viê
wetịc thâ
admqn bị trọng thư
eodwơ
flpzng, phâ
admq̣t pháp tu hành hiê
wetỉn nhiê
wetin đ
cxnmã hao tô
iwkẻn, khô
iwkeng thê
wetỉ đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc như
eodw thư
eodwơ
flpz̀ng ngày, nghiê
wetịt khí trong ngư
eodwơ
flpz̀i bị viê
wetin Phê
wetị Huyê
wetít Châ
admqu lúc â
admq́y phát tác ra, cuô
iwkéi cùng đ
cxnmã làm ra viê
wetịc tày trơ
flpz̀i khô
iwkeng thê
wetỉ cư
eodẃu vãn”.
“Lúc tâ
admqm thâ
admq̀n Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc hô
iwkẽn loạn, đ
cxnmã bị luô
iwkèng nghiê
wetịt khí â
admq́y tâ
admq́n cô
iwkeng, đ
cxnmâ
admq̀u óc rô
iwkéi bơ
flpz̀i trong lòng chỉ còn nghĩ đ
cxnmê
wetín làm cách nào đ
cxnmê
wetỉ hoàn thành tâ
admqm nguyê
wetịn Phâ
admq̣t Đ
admqạo nhâ
admq́t thê
wetỉ. Trong khi suy tính đ
cxnmủ mọi cách, đ
cxnmô
iwkẹt nhiê
wetin sư
eodw thúc nghĩ tơ
flpźi viê
wetịc chỉ câ
admq̀n đ
cxnmư
eodẃa trẻ kia trơ
flpz̉ thành cô
iwke nhi, mọi chuyê
wetịn lại xảy ran gay dư
eodwơ
flpźi Thanh Vâ
admqn sơ
flpzn, nê
wetin chă
lijf́c chă
lijf́n Thanh Vâ
admqn Mô
iwken khô
iwkeng thê
wetỉ chỉ khoanh tay ngô
iwkèi nhìn…”.
Să
lijf́c mă
lijf̣t Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn bô
iwkẽng hiê
wetịn vẻ bi thư
eodwơ
flpzng tô
iwkẹt đ
cxnmỉnh, tràng hạt trong tay chuê
wetỉn vâ
admq̀n càng nhanh hơ
flpzn, miê
wetịng liê
wetin tục niê
wetịm phâ
admq̣t hiê
wetịu.
“Thê
wetí là…” Giọng Pháp Tư
eodwơ
flpźng trơ
flpz̉ nê
wetin run râ
admq̉y: “Phô
iwkẻ Trí sư
eodw thúc lại nghĩ đ
cxnmê
wetín nê
wetin…nê
wetin…nê
wetin làm thê
wetí nào đ
cxnmê
wetỉ đ
cxnmư
eodẃa bé â
admq́y trơ
flpz̉ thành cô
iwke nhi, đ
cxnmê
wetỉ dê
wetĩ dàng đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc Thanh Vâ
admqn Mô
iwken thu nạp. Lúc â
admq́y, thâ
admq̀n trí sư
eodw thúc đ
cxnmã hoàn toàn mâ
admq́t đ
cxnmi bản tính vô
iwkén có, đ
cxnmã bị nghiê
wetịt khí của viê
wetin Phê
wetị Huyê
wetít Châ
admqu â
admq́y khô
iwkéng chê
wetí hoàn toàn, cuô
iwkéi cùng, sư
eodw thúc bư
eodwơ
flpźc vào trong Thào Miê
wetíu thô
iwken, và bă
lijf́t đ
cxnmâ
admq̀u ra tay giê
wetít ngư
eodwơ
flpz̀i; mà sau khi nhìn thâ
admq́y vê
wetít máu tư
eodwơ
flpzi đ
cxnmâ
admq̀u tiê
wetin thì sư
eodw thúc đ
cxnmã hoàn toàn khô
iwkeng thê
wetỉ khô
iwkéng chê
wetí nô
iwkẽi mình nư
eodw̃a. Hung tính đ
cxnmại phát, sư
eodw thúc đ
cxnmã thàm sát hơ
flpzn hai tră
lijfm mạng ngư
eodwơ
flpz̀i trong thô
iwken, gâ
admqy nê
wetin tô
iwkẹi nghiê
wetịt tày trơ
flpz̀i này…!”.
“Đ
admqủ rô
iwkèi đ
cxnmư
eodẁng nói tiê
wetíp nư
eodw̃a!” Đ
admqô
iwkẹt nhiê
wetin Quỷ Lê
wetị thét lê
wetin, đ
cxnmư
eodẃng phă
lijf́t dâ
admq̣y nư
eodwơ
flpźc mă
lijf́t ròng ròng.
“Đ
admqư
eodẁng… kê
wetỉ tiê
wetíp nư
eodw̃a..” Hă
lijf́n thô
iwkéng khô
iwkẻ gục đ
cxnmâ
admq̀u lâ
admq̉m bâ
admq̉m, nâ
admq́c nghẹn khô
iwkeng thành tiê
wetíng.
Pháp Tư
eodwơ
flpźng lă
lijf̣ng yê
wetin cuô
iwkéi đ
cxnmâ
admq̀u. Trê
wetin thiê
wetìn sàng Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thuơ
flpẓng Nhâ
admqn mơ
flpz̉ mă
lijf́t, châ
admq̀m châ
admq̣m đ
cxnmi xuô
iwkéng, đ
cxnmê
wetín bê
wetin cạnh Quỷ Lê
wetị, đ
cxnmư
eodwa tay ra vô
iwkẽ nhẹ vào vai hă
lijf́n: “Hài tư
eodw̉! Muô
iwkén khóc muô
iwkén chư
eodw̉i mă
lijf́ng thì cư
eodẃ trút hê
wetít ra đ
cxnmi! Có đ
cxnmiê
wetìu là chuyê
wetịn của ngày trư
eodwơ
flpźc thì con cũng đ
cxnmã nghe cả rô
iwkèi”.
Quỷ Lê
wetị run run cuô
iwkéi gục đ
cxnmâ
admq̀u, că
lijf́n ră
lijfng khô
iwkeng khóc thành tiê
wetíng.
Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn khẽ nói: “Cho đ
cxnmê
wetín khi Phô
iwkẻ Trí sư
eodw đ
cxnmê
wetị hô
iwkèi phục thâ
admq̀n trí, đ
cxnmại tô
iwkẹi đ
cxnmã thành, đ
cxnmư
eodẁng trê
wetin núi thâ
admq́y biê
wetỉn máu dư
eodwơ
flpźi châ
admqn, toàn thâ
admqn sư
eodw đ
cxnmê
wetị như
eodw bị ngũ lô
iwkei giáng xuô
iwkéng, hoàn toàn mâ
admq́t đ
cxnmi tri giác. Cả đ
cxnmơ
flpz̀i cô
iwkeng đ
cxnmư
eodẃc tu hành đ
cxnmã đ
cxnmô
iwkẻ theo cả giòng nuơ
flpźc, lại còn hại chê
wetít biê
wetít bao ngư
eodwơ
flpz̀i. Tô
iwkẹi nghiê
wetịt tay trơ
flpz̀i đ
cxnmã xé nát tâ
admqm phê
wetí của Phô
iwkẻ Trí sư
eodw đ
cxnmê
wetị. Đ
admqúng trong cơ
flpzn hô
iwkẽn ác â
admq́y, sư
eodw đ
cxnmê
wetị trơ
flpz̉ vê
wetì Thiê
wetin Â
vbzpm Tư
eodẉ, trong tình trạng thâ
admq̀n trí bâ
admq́t minh, trô
iwkeng thâ
admq́y ta, sư
eodw đ
cxnmê
wetị đ
cxnmã kê
wetỉ hê
wetít tâ
admq́t cả tô
iwkẹi nghiê
wetịt của mình. Đ
admqau khô
iwkẻ muô
iwken phâ
admq̀n, sư
eodw đ
cxnmê
wetị cũng đ
cxnmã câ
admq̀u khâ
admq̉n ta nê
wetỉ tình huynh đ
cxnmê
wetị bao nă
lijfm mà cư
eodẃu vãn lâ
admq́y mô
iwkẹt phâ
admq̀n vạn tô
iwkẹi nghiê
wetịt của đ
cxnmê
wetị â
admq́y, chỉ câ
admq̀n con gă
lijf̣p khó khă
lijfn thì nhâ
admq́t đ
cxnmịnh phải ra tay trơ
flpẓ giúp”.
Quỷ Lê
wetị cô
iwké gă
lijf́ng kiê
wetìm nén dòng nư
eodwơ
flpźc mă
lijf́t, như
eodwng cuô
iwkéi cùng lê
wetị thảm cũng tuô
iwken trào. Mâ
admq́y chục nă
lijfm chư
eodwa hê
wetì biê
wetít khóc, trang nam nhi kiê
wetin cư
eodwơ
flpz̀ng như
eodw să
lijf́t thép â
admq́y lúc này như
eodw biê
wetín thành lê
wetị nhâ
admqn.
Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn vẻ mă
lijf̣t râ
admq̀u râ
admq̀u: “Phô
iwkẻ Trí sư
eodw đ
cxnmê
wetị nói lại viê
wetịc cuô
iwkéi cùng này thì đ
cxnmô
iwkẹc tính phát tác, cuô
iwkéi cùng đ
cxnmã viê
wetin tịch trong tay ta. Trư
eodwơ
flpźc khi ra đ
cxnmi sư
eodw đ
cxnmê
wetị nói di cô
iwkét của mình khô
iwkeng đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc hoả tang chô
iwken câ
admq́t, mà hãy dùng Ngọc Bă
lijfng Bàn chèn lại, giư
eodw̃ lâ
admq́y chút xư
eodwơ
flpzng tàn. Ngày sau nê
wetìu có mô
iwkẹt thiê
wetíu niê
wetin tê
wetin Truơ
flpzng Tiê
wetỉu Phàm biê
wetít đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc châ
admqn tư
eodwơ
flpźng sư
eodẉ viê
wetịc, thì hãy mơ
flpz̀i câ
admq̣u â
admq́y đ
cxnmê
wetín nơ
flpzi đ
cxnmâ
admqy, mă
lijf̣c cho câ
admq̣u â
admq́y xư
eodw̉ lý cái thâ
admqn xác tô
iwkẹi nghiê
wetịt vô
iwke tâ
admq̣n này. Có đ
cxnmánh, chư
eodw̉i hay ră
lijf́c rải xư
eodwơ
flpzng cô
iwkét cũng đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc, chúng tă
lijfng trong Thiê
wetin Â
vbzpm Tư
eodẉ tuyê
wetịt đ
cxnmô
iwkéi khô
iwkeng can thiê
wetịp, hy vọng có thê
wetỉ cư
eodẃu vãn đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc mô
iwkẹt phâ
admq̀n vạn tô
iwkẹi nghiê
wetịt của sư
eodw đ
cxnmê
wetị”.
Quỷ Lê
wetị ngâ
admq̉ng mạnh đ
cxnmâ
admq̀u lê
wetin, Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn nhìn thă
lijf̉ng vào hai mă
lijf́t hă
lijf́n, să
lijf́c mă
lijf̣t nghiê
wetim trang, châ
admq̀m châ
admq̣m nói: “ Hài tư
eodw̉, rô
iwkét cuô
iwkẹc con đ
cxnmã nghe hê
wetít rô
iwkèi! Di nguyê
wetịn ngày â
admq́y của sư
eodw đ
cxnmê
wetị, ta cũng đ
cxnmã hoàn thành xong. Bâ
admqy giơ
flpz̀ xư
eodw̉ lý thê
wetí nào là tuỳ ơ
flpz̉ con. Trong că
lijfn phòng nhỏ ơ
flpz̉ hâ
admq̣u viê
wetịn, con muô
iwkén như
eodw thê
wetí nào thì cư
eodẃ viê
wetịc qua đ
cxnmâ
admq́y”.
Quỷ Lê
wetị nghiê
wetín chă
lijf̣t hai hàm ră
lijfng, ánh mă
lijf́t chă
lijf̀m chă
lijf̀m nhìn vào Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn. Khô
iwkeng hiê
wetỉu vì sao, Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn khô
iwkeng dám nhìn vào mă
lijf́t hă
lijf́n, lảng sang nơ
flpzi khác.
Quỷ Lê
wetị mô
iwkẽi lúc mô
iwkẹt thơ
flpz̉ mạnh hơ
flpzn, ngư
eodẉc đ
cxnmâ
admq̣p thình thịch, să
lijf́c mă
lijf̣t thay đ
cxnmô
iwkẻi ghê
weti ghơ
flpźm. Bâ
admq́t chơ
flpẓt như
eodw đ
cxnmã hạ quyê
wetít tâ
admqm, hă
lijf́n quay ngoă
lijf́t ngư
eodwơ
flpz̀i đ
cxnmi ra, tiê
wetíng bư
eodwơ
flpźc châ
admqn xa dâ
admq̀n vê
wetì phía că
lijfn phòng ơ
flpz̉ cuô
iwkéi hâ
admq̣u viê
wetịn.
Pháp Tư
eodwơ
flpźng să
lijf́c mă
lijf̣t đ
cxnmại biê
wetín: “Sư
eodw phụ!”.
Phô
iwkẻ Hoă
lijf̀ng Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn khẽ lă
lijf́c đ
cxnmâ
admq̀u, mă
lijf̣t hiê
wetỉn hiê
wetịn mô
iwkẹt nô
iwkẽi đ
cxnmau nă
lijf̣ng trĩu, khẽ nói: “Hãy đ
cxnmê
wetỉ câ
admq̣u ta đ
cxnmi! Đ
admqó cũng là di nguyê
wetịn cuô
iwkéi cùng của sư
eodw thúc con. Thê
wetí sư
eodẉ biê
wetít bao khô
iwkẻ ải, hỏi có bao nhiê
wetiu ngư
eodwơ
flpz̀i có thê
wetỉ hiê
wetỉu thâ
admq́u đ
cxnmư
eodwơ
flpẓc đ
cxnmâ
admqy? A di đ
cxnmà phâ
admq̣t…”.
Thư
eodwơ
flpẓng Nhâ
admqn chă
lijf́p tay, lă
lijf̉ng lă
lijf̣ng niê
wetịm phâ
admq̣t hiê
wetịu. Trong nháy mă
lijf́t că
lijfn phòng bô
iwkẽng trơ
flpz̉ nê
wetin im phă
lijfng phă
lijf́c
Lă
lijf̣ng yê
wetin xé nát tâ
admqm can!
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.