Tru Tiên

Chương 162 : Tịch Mịch

    trước sau   
   

Nhưmtdk̃ng tiêjhbj́ng gâszkq̀m gưmtdk̀ gào thét tưmtdk̀ bôvvtón phưmtdkơainong truyêjhbj̀n vêjhbj̀. Xa xa trêjhbjn môvvtọt vùng bình nguyêjhbjn cách Thanh Vâszkqn Sơainon hai trăhpwlm dăhpwḷm, càng lúc càng có nhiêjhbj̀u dị thú của vùng Nam cưmtdkơainong tụ tâszkq̣p, lũ ác thú hình thù quái dị khôvvtong ngưmtdk̀ng ngưmtdk̉a măhpwḷt lêjhbjn trơainòi hú vang. Trong đbsrdám ác thú, còn có sáu, bảy con thâszkqn hình cưmtdḳc lơainón, vưmtdkơainọt hăhpwl̉n nhưmtdk̃ng loài yêjhbju thú xung quanh, bọn này đbsrdang đbsrdi lại giưmtdk̃a đbsrdám ác thú, miêjhbj̣ng gâszkq̀m gưmtdk̀ khôvvtong ngơainót, nhưmtdk̃ng yêjhbju thú khác dưmtdkơainòng nhưmtdkszkq́t sơainọ bọn chúng.

 

mtdka gió mù mịt, mâszkqy đbsrden trêjhbjn trơainòi môvvtõi lúc môvvtọt dày, đbsrdôvvtọt nhiêjhbjn giưmtdk̃a tâszkq̀ng mâszkqy xuâszkq́t hiêjhbj̣n môvvtọt tia sáng chói loà, trong chôvvtóc lát, tiêjhbj́ng sâszkq́m âszkq̀m âszkq̀m đbsrdã nôvvtỏi lêjhbjn.

 

Trơainòi đbsrdâszkq́t tôvvtói om.




 

vvtọt tia chơainóp nưmtdk̃a lại xẹt ngang qua bâszkq̀u trơainòi, ánh lêjhbjn môvvtọt thâszkqn hình khôvvtỏng lôvvtò. Con cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u vưmtdk̀a tưmtdk̀ Hà Dưmtdkơainong thành trơainỏ vêjhbj̀, vơainói ánh sáng của tia chơainóp vưmtdk̀a rôvvtòi, đbsrdám yêjhbju thú đbsrdêjhbj̀u nhâszkq̣n ra đbsrdại đbsrdjhbj̉u đbsrdang căhpwĺp hai ngưmtdkơainòi trong móng vuôvvtót của nó, nhâszkq́t thơainòi cả đbsrdám yêjhbju thú gâszkq̀n xa cùng rôvvtóng lêjhbjn, thanh thêjhbj́ quả thâszkq̣t khiêjhbj́n ngưmtdkơainòi ta phải rơainọn tóc gáy.

 

Con cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u sải cánh lưmtdkơainọn vòng trêjhbjn đbsrdâszkq̀u lũ yêjhbju thú môvvtọt vòng, đbsrdôvvtọt nhiêjhbjn năhpwlm móng châszkqn xoè ra, hai bóng ngưmtdkơainòi ngay lâszkq̣p tưmtdḱc rơainoi xuôvvtóng. Chỉ thâszkq́y hai ngưmtdkơainòi này lôvvtọn nhào giưmtdk̃a khôvvtong trung nhưmtdkng tay châszkqn khôvvtong hêjhbj̀ dãy dụa mà cưmtdḱng đbsrdơainò nhưmtdkmtdkơainong thi, có lẽ hai kẻ đbsrdáng thưmtdkơainong này đbsrdã chêjhbj́t lúc nưmtdk̉a đbsrdưmtdkơainòng vì khôvvtong chịu nôvvtỏi sưmtdḱc mạnh tưmtdk̀ móng vuôvvtót của con cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u.

 

Bọn yêjhbju thú ơainỏ dưmtdkơainói đbsrdâszkq́t lại rôvvtóng lêjhbjn ghêjhbjainọn, tiêjhbj́ng nghiêjhbj́n răhpwlng kèn kẹt vang lêjhbjn nghe rơainọn cả ngưmtdkơainòi, trong nháy măhpwĺt đbsrdã có mâszkq́y chục con mãnh thú bôvvtỏ ngưmtdkơainòi lao tơainói. Dưmtdkơainói màn mưmtdka vụ mơainò ảo, chỉ âszkq̉n ưmtdkơainóc thâszkq́y có mâszkq́y hạt máu băhpwĺn lêjhbjn, cuôvvtói cùng thì khôvvtong còn vêjhbj́t tích gì nưmtdk̃a.

 

Con ác đbsrdjhbj̉u kêjhbju lêjhbjn hai tiêjhbj́ng lảnh lót, rôvvtòi lại câszkq́t cánh bay cao hơainon, sau đbsrdó nhưmtdk phát hiêjhbj̣n đbsrdjhbj̀u gì đbsrdó, hai cánh nó cụp lại, tưmtdk̀ trêjhbjn khôvvtong lao vút xuôvvtóng giưmtdk̃a đbsrdám yêjhbju thú. Lúc thâszkqn hình khôvvtỏng lôvvtò của nó chạm đbsrdâszkq́t, đbsrdôvvtoi cánh to bè đbsrdôvvtọt nhiêjhbjn mơainỏ rôvvtọng, phát ra môvvtọt tiêjhbj́ng “vù”, môvvtọt trâszkq̣n cuôvvtòng phong nôvvtỏi lêjhbjn quạt cho lũ yêjhbju thú xung quanh ngã lăhpwln ra đbsrdâszkq́t, kêjhbju lêjhbjn nhưmtdk̃ng tiêjhbj́ng quái dị.

 

Gió mạnh nôvvtỏi lêjhbjn, cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u đbsrdưmtdḱng giưmtdk̃a bâszkq̀y yêjhbju thú khôvvtong ngưmtdk̀ng đbsrdâszkq̣p cánh, khêjhbj̣nh khạng bưmtdkơainóc đbsrdi, vôvvtovvtó yêjhbju thú trêjhbjn đbsrdưmtdkơainòng đbsrdi của nó đbsrdêjhbj̀u kinh sơainọ cúi đbsrdâszkq̀u né tránh, thỉnh thoảng cũng găhpwḷp môvvtọt hai con yêjhbju thú khôvvtỏng lôvvtò nhưmtdk nó, hai bêjhbjn lưmtdk̀ măhpwĺt nhìn nhau, khôvvtong hêjhbj̀ tỏ vẻ sơainọ hãi. Cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u đbsrdâszkq̣p cánh phành phạch, thâszkqn hình lúc lêjhbjn lúc xuôvvtóng, hoăhpwḷc giả bay qua đbsrdâszkq̀u lũ yêjhbju thú, hoăhpwḷc giả bay qua tàng câszkqy, có lúc găhpwḷp phải môvvtọt con cưmtdḳ tưmtdkơainọng yêjhbju thú to lơainón tơainói mưmtdḱc khôvvtong thêjhbj̉ tưmtdkơainỏng tưmtdkơainọng, nó cũng chui thăhpwl̉ng qua ngưmtdkơainòi con cưmtdḳ tưmtdkơainọng yêjhbju thú.

 

mtdka gió tiêjhbju đbsrdjhbj̀u, cuôvvtói trơainòi sâszkq́m sét âszkq̀m âszkq̀m, thâszkqn hình cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u cưmtdḱ phiêjhbju phiêjhbju trong gió, cuôvvtói cùng nó cũng phát lêjhbjn môvvtọt tiêjhbj́ng kêjhbju săhpwĺc nhọn, tưmtdk̀ trêjhbjn khôvvtong lao vọt xuôvvtóng lâszkq̀n nưmtdk̃a.

 

Ơfunk̉ chôvvtõ sâszkqu nhâszkq́t giưmtdk̃a đbsrdám yêjhbju thú, dưmtdkơainói ánh sáng loé lêjhbjn của môvvtọt tia chơainóp, đbsrdôvvtọt nhiêjhbjn hiêjhbj̣n ra môvvtọt chiêjhbj́c dù, trêjhbjn tâszkq́m dù xanh vẽ mâszkq́y đbsrdoá hoa đbsrdào, khe khẽ rung rinh trong mưmtdka gió.

 

mtdḳ đbsrdjhbj̉u hạ thâszkqn xuôvvtóng bêjhbjn cạnh chiêjhbj́c dù, giơainò mơainói nhìn rõ thì ra cán dù đbsrdã đbsrdưmtdkơainọc buôvvtọc thêjhbjm môvvtọt câszkqy gôvvtõ đbsrdêjhbj̉ tăhpwlng đbsrdôvvtọ dài, sau đbsrdó căhpwĺm lêjhbjn môvvtọt vách đbsrdá. Bêjhbjn dưmtdkơainói chiêjhbj́c dù là môvvtọt thiêjhbj́u niêjhbjn măhpwḷc đbsrdôvvtò tơaino lụa hoa lêjhbj̣, tay câszkq̀m môvvtọt hôvvtò rưmtdkơainọu đbsrdang tưmtdḳ chuôvvtóc tưmtdḳ uôvvtóng môvvtọt mình. Bêjhbjn cạnh thiêjhbj́u niêjhbjn là Thao Thiêjhbj́t và mưmtdkơainòi mâszkq́y yêjhbju thú khác, lúc này bọn chúng nhìn thâszkq́y cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u hạ thâszkqn xuôvvtóng, chỉ trưmtdk̀ng măhpwĺt nhìn môvvtọt cái rôvvtòi lại lưmtdkơainòi nhác nhăhpwĺm măhpwĺt lại.

 

Đzrmwám yêjhbju thú xung quanh kêjhbju lêjhbjn nhưmtdk̃ng tiêjhbj́ng bâszkq́t an, cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u há miêjhbj̣ng kêjhbju lêjhbjn hai tiêjhbj́ng két két, đbsrdôvvtoi cánh khôvvtỏng lôvvtò quạt mạnh, lâszkq̣p tưmtdḱc hâszkq́t bay mưmtdkơainòi mâszkq́y con yêjhbju thú xung quanh đbsrdó, nhâszkq́t thơainòi tiêjhbj́ng gâszkq̀m gưmtdk̀ vang lêjhbjn khôvvtong ngơainót, có đbsrdjhbj̀u khôvvtong có con yêjhbju thú nào dám xôvvtong lêjhbjn khiêjhbju chiêjhbj́n vơainói con cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u. Cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u đbsrdảo măhpwĺt môvvtọt vòng, dáng vẻ thâszkq̣p phâszkq̀n cao ngạo, cơainovvtò nhưmtdk khôvvtong hêjhbj̀ coi lũ yêjhbju thú kia vào đbsrdâszkqu. Sau khi lưmtdk̀ măhpwĺt nhưmtdk muôvvtón thị uy vơainói lũ yêjhbju thú khác, nó liêjhbj̀n quay lại nhìn thiêjhbj́u niêjhbjn kia, thái đbsrdôvvtọ đbsrdăhpwḷc biêjhbj̣t cung kính.

 

“Két két….két…”.

 

mtdḳ đbsrdjhbj̉u rít lêjhbjn mâszkq́y tiêjhbj́ng.

 

Thiêjhbj́u niêjhbjn kia dưmtdkơainòng nhưmtdk hiêjhbj̉u đbsrdưmtdkơainọc đbsrdjhbj̉u ngưmtdk̃, châszkq̣m rãi gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u. Cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u lại kêjhbju thêjhbjm mâszkq́y tiêjhbj́ng nưmtdk̃a, rôvvtòi đbsrdưmtdḱng đbsrdó thò cái mỏ ra rỉa lôvvtong cánh. Mưmtdka khôvvtong ngưmtdk̀ng rơainoi nhưmtdk trút làm cho toàn thâszkqn nó ưmtdkơainót đbsrdâszkq̃m, sau khi rỉa đbsrdưmtdkơainọc vài cái nó liêjhbj̀n chán nản ngâszkq̉ng đbsrdâszkq̀u lêjhbjn nhìn trơainòi, đbsrdoạn rúc đbsrdâszkq̀u vào giưmtdk̃a cánh đbsrdêjhbj̉ tránh mưmtdka.

 

mtdka càng lúc càng to, thiêjhbj́u niêjhbjn cưmtdḱ uôvvtóng môvvtọt chén rôvvtòi lại môvvtọt chén, chưmtdka hêjhbj̀ dưmtdk̀ng lại, chỉ có khi ngâszkq̃u nhiêjhbjn xuâszkq́t thâszkq̀n, ngâszkq̉n ngơaino nhìn vêjhbj̀ phía xa xa, sau đbsrdó lại trâszkq̀m măhpwḷc cúi đbsrdâszkq̀u, tiêjhbj́p tục uôvvtóng rưmtdkơainọu. Chỉ là vôvvto luâszkq̣n uôvvtóng bao nhiêjhbju rưmtdkơainọu, săhpwĺc măhpwḷt y vâszkq̃n khôvvtong hêjhbj̀ có chút tưmtdk̉u ý.




 

Cuôvvtói cùng hôvvtò rưmtdkơainọu cũng đbsrdã uôvvtóng hêjhbj́t, lăhpwḷng lẽ rơainoi xuôvvtóng măhpwḷt đbsrdâszkq́t đbsrdâszkq̀y bùn. Thiêjhbj́u niêjhbjn kia tưmtdk̀ tưmtdk̀ đbsrdưmtdḱng dâszkq̣y, lũ yêjhbju thú xung quanh lại rú lêjhbjn phâszkq́n khích, biêjhbj̉u lôvvtọ thâszkq̀n săhpwĺc cưmtdḳc kỳ kính sơainọ. Chỉ là trong măhpwĺt thiêjhbj́u niêjhbjn âszkq́y, đbsrdám mãnh thú kia tưmtdḳa hôvvtò nhưmtdk khôvvtong vâszkq̣y, y chăhpwl̉ng hêjhbj̀ đbsrdêjhbj̉ ý. Y chỉ trâszkq̀m măhpwḷc nhìn vêjhbj̀ phía nơainoi châszkqn trơainòi xa xa, hăhpwĺc vâszkqn mù mịt, phong vũ tiêjhbju đbsrdjhbj̀u.

 

Thao Thiêjhbj́t gưmtdk̀ lêjhbjn mâszkq́y tiêjhbj́ng, đbsrdưmtdḱng dâszkq̣y bêjhbjn cạnh y.

 

Thiêjhbj́u niêjhbjn kia lăhpwḷng lẽ quay ngưmtdkơainòi lại xoa đbsrdâszkq̀u Thao Thiêjhbj́t, hôvvtòi lâszkqu sau mơainói nói: “Ngưmtdkơainoi cũng cảm thâszkq́y tịch mịch sao, Thao Thiêjhbj́t?”.

 

Thao Thiêjhbj́t gưmtdk̀ gưmtdk̀ mâszkq́y tiêjhbj́ng, chung quy khôvvtong ai hiêjhbj̉u nó muôvvtón nói gì. Thiêjhbj́u niêjhbjn kia ngâszkq̉ng đbsrdâszkq̀u lêjhbjn trơainòi, trâszkq̀m ngâszkqm râszkq́t lâszkqu, khôvvtong nói môvvtọt lơainòi.

 

* * * * * *

 

Thanh Vâszkqn Sơainon, Thôvvtong Thiêjhbjn Phong.

 

mtdka vâszkq̃n khôvvtong ngưmtdk̀ng rơainoi cả đbsrdêjhbjm, các nhâszkqn sĩ chính đbsrdạo mà đbsrdưmtdḱng đbsrdâszkq̀u là chính đbsrdạo tam đbsrdại phái đbsrdang tụ tâszkq̣p ơainỏ Ngọc Thanh Đzrmwjhbj̣n thưmtdkơainong nghị. Tiêjhbj́ng tranh luâszkq̣n thỉnh thoảng lại vang lêjhbjn gay găhpwĺt, còn ba vị cao nhâszkqn ngôvvtòi ơainỏ chủ vị là Thanh Vâszkqn Môvvton Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn, Thiêjhbjn Âqotem Tưmtdḳ Phôvvtỏ Hoăhpwl̀ng thưmtdkơainọng nhâszkqn và Phâszkq̀n Hưmtdkơainong Côvvtóc côvvtóc chủ Vâszkqn Dịch Lam cũng đbsrdang thâszkq́p giọng bàn luâszkq̣n gì đbsrdó. Ba ngưmtdkơainòi, sáu hàng lôvvtong mày đbsrdêjhbj̀u nhíu chăhpwḷt, hiêjhbj̉n nhiêjhbjn là tâszkqm sưmtdḳ trùng trùng, lo lăhpwĺng trưmtdkơainóc hạo kiêjhbj́p yêjhbju thú trưmtdkơainóc măhpwĺt.

 

Đzrmwôvvtọt nhiêjhbjn, bêjhbjn ngoài Ngọc Thanh Đzrmwjhbj̣n vang lêjhbjn tiêjhbj́ng bưmtdkơainóc châszkqn gâszkq́p gáp. Chúng nhâszkqn ngâszkqy ngưmtdkơainòi, chỉ thâszkq́y đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài của Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn tâszkq́t tải chạy vào trong đbsrdjhbj̣n, khẽ gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u chào các nhâszkqn sĩ chính đbsrdạo rôvvtòi nhanh nhẹn bưmtdkơainóc tơainói chôvvtõ Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn, ghé miêjhbj̣ng nói mâszkq́y câszkqu gì đbsrdó.

 

Chúng nhâszkqn nhìn hai ngưmtdkơainòi, đbsrdêjhbj̀u nhâszkq̣n ra vẻ nghiêjhbjm túc trêjhbjn măhpwḷt Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài, biêjhbj́t là chuyêjhbj̣n khôvvtong phải tâszkq̀m thưmtdkơainòng, còn trêjhbjn khuôvvton măhpwḷt Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn lại tưmtdk̀ tưmtdk̀ hiêjhbj̣n ra môvvtọt chút tiêjhbj́u ý. Ai nâszkq́y đbsrdêjhbj̀u cảm thâszkq́y môvvtọt cảm giác lạ lùng dâszkqng lêjhbjn trong dạ, dưmtdkơainòng nhưmtdk có môvvtọt áp lưmtdḳc vôvvto hình đbsrdang dâszkq̀n dâszkq̀n đbsrdè năhpwḷng xuôvvtóng nơainoi này vâszkq̣y.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn nghe Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài nói hêjhbj́t, quay lại thâszkq́p giọng hỏi thêjhbjm môvvtọt câszkqu. Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài chỉ im lăhpwḷng gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u, thâszkq̀n săhpwĺc nhưmtdk muôvvtón khăhpwl̉ng đbsrdịnh. Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn thơainỏ hăhpwĺt ra môvvtọt hơainoi, gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u tỏ ra đbsrdã rõ. Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài lăhpwḷng lẽ quay ngưmtdkơainòi, đbsrdưmtdḱng ra phía sau lão.

 

Phôvvtỏ Hoăhpwl̀ng thưmtdkơainọng nhâszkqn và Vâszkqn Dịch Lam cũng đbsrdã đbsrdưmtdka măhpwĺt nhìn sang. Chỉ nghe Phôvvtỏ Hoăhpwl̀ng thưmtdkơainọng nhâszkqn niêjhbj̣m phâszkq̣t hiêjhbj̣u: “A di đbsrdà phâszkq̣t, Đzrmwạo Huyêjhbj̀n chưmtdkơainỏng môvvton, có phải có tin tưmtdḱc gì của yêjhbju thú hay khôvvtong?”.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u nhè nhẹ, đbsrdưmtdḱng dâszkq̣y, chính đbsrdạo nhâszkqn sĩ ngôvvtòi dưmtdkơainói lại xao đbsrdôvvtọng môvvtọt hôvvtòi.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn đbsrdịnh thâszkq̀n, săhpwĺc măhpwḷt tỏ vẻ kiêjhbjn đbsrdịnh cưmtdkơainong quyêjhbj́t, cao giọng nói: “Chưmtdk vị đbsrdạo hưmtdk̃u, vưmtdk̀a rôvvtòi nhâszkq̣n đbsrdưmtdkơainọc môvvtọt tin tưmtdḱc, đbsrdại quâszkqn yêjhbju thú đbsrdã xuâszkq́t hiêjhbj̣n ơainỏ môvvtọt vùng hoang dã cách Thanh Vâszkqn Sơainon hai trăhpwlm dăhpwḷm, khôvvtong lâszkqu nưmtdk̃a sẽ tơainói đbsrdâszkqy. Còn ơainỏ ngoài thành Hà Dưmtdkơainong cũng đbsrdã băhpwĺt đbsrdâszkq̀u xuâszkq́t hiêjhbj̣n bóng dáng của yêjhbju thú rôvvtòi".




 

ainòi này vưmtdk̀a thôvvtót ra, chúng nhâszkqn lâszkq̣p tưmtdḱc xôvvton xao náo đbsrdôvvtọng, nhâszkq́t thơainòi trêjhbjn măhpwḷt mọi ngưmtdkơainòi lâszkq̀n lưmtdkơainọt lôvvtọ ra các biêjhbj̉u tình nhưmtdk hoảng loạn, sơainọ hãi, tưmtdḱc giâszkq̣n, than vãn… môvvtói lo vêjhbj̀ môvvtọt trưmtdkơainòng hạo kiêjhbj́p đbsrdè năhpwḷng trong lòng bâszkq́y lâszkqu nay cuôvvtói cùng cũng đbsrdã thành hiêjhbj̣n thưmtdḳc.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn đbsrdảo măhpwĺt nhìn mọi ngưmtdkơainòi, giơaino cao song thủ lêjhbjn ra hiêjhbj̣u cho mọi ngưmtdkơainòi yêjhbjn lăhpwḷng. Đzrmwơainọi cho chúng nhâszkqn yêjhbjn tĩnh trơainỏ lại, Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn mơainói cao giọng nói: “Chưmtdk vị, đbsrdại hạo kiêjhbj́p đbsrdã đbsrdêjhbj́n trưmtdkơainóc măhpwĺt, tính mạng thiêjhbjn hạ thưmtdkơainong sinh đbsrdang đbsrdơainọi cuôvvtọc chiêjhbj́n vơainói loài yêjhbju nghiêjhbj̣t này của chúng ta, các vị đbsrdâszkqy đbsrdêjhbj̀u là cao nhâszkqn đbsrdăhpwĺc đbsrdạo của chính đbsrdạo ôvvtom môvvtọt bâszkq̀u nhiêjhbj̣t huyêjhbj́t mà đbsrdêjhbj́n đbsrdâszkqy tham chiêjhbj́n, chỉ câszkq̀n chúng ta tâszkq̣n hêjhbj́t sưmtdḱc lưmtdḳc, tưmtdkơainỏng tâszkq́t trơainòi sẽ khôvvtong tuyêjhbj̣t đbsrdưmtdkơainòng ngưmtdkơainòi. Đzrmwám yêjhbju vâszkq̣t kia tuy hung hãn, nhưmtdkng nhâszkq́t đbsrdịnh khôvvtong thêjhbj̉ kéo dài”.

 

Đzrmwám nhâszkqn sĩ chính đbsrdạo trâszkq̀m măhpwḷc môvvtọt hôvvtòi, chơainọt có ngưmtdkơainòi lêjhbjn tiêjhbj́ng nói: “Châszkqn nhâszkqn nói đbsrdúng lăhpwĺm!”.

 

“Châszkqn nhâszkqn yêjhbjn tâszkqm, có nhiêjhbj̀u cao nhâszkqn ơainỏ đbsrdâszkqy nhưmtdkszkq̣y, chúng ta lại cùng có quyêjhbj́t tâszkqm, chăhpwĺc chăhpwĺn sẽ dêjhbj̃ dàng thăhpwĺng đbsrdưmtdkơainọc lũ yêjhbju thú kia thôvvtoi!”.

 

“Chính là vâszkq̣y, chính là vâszkq̣y…”.

 

Nhâszkq́t thơainòi chúng nhâszkqn nhưmtdk đbsrdưmtdkơainọc kích thích, tinh thâszkq̀n phâszkq́n trâszkq́n thoải mái hăhpwl̉n lêjhbjn, dù sao thì ơainỏ đbsrdâszkqy cũng còn có tam đbsrdại môvvton phái và môvvtọt sôvvtó cao nhâszkqn khác. Vả lại nói xa hơainon, ơainỏ trêjhbjn Thanh Vâszkqn Sơainon này còn có Tru Tiêjhbjn Kiêjhbj́m Trâszkq̣n vôvvto đbsrdịch thiêjhbjn hạ trong truyêjhbj̀n thuyêjhbj́t nưmtdk̃a. Nhìn thâszkq̀n tình Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn tưmtdḳ tin nhưmtdkszkq̣y, có ai còn lo lăhpwĺng đbsrdưmtdkơainọc gì nưmtdk̃a chưmtdḱ.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn mỉm cưmtdkơainòi, nói vài câszkqu vơainói chúng nhâszkqn, đbsrdoạn cùng Phôvvtỏ Hoăhpwl̀ng thưmtdkơainọng nhâszkqn, Vâszkqn Dịch Lam và Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài đbsrdi vào trong nôvvtọi đbsrdưmtdkơainòng của Ngọc Thanh Đzrmwjhbj̣n.

 

Sau khi ra khỏi thị tuyêjhbj́n của chúng nhâszkqn, săhpwĺc măhpwḷt Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn lâszkq̣p tưmtdḱc trơainỏ nêjhbjn trâszkq̀m trọng, còn Phôvvtỏ Hoăhpwl̀ng thưmtdkơainọng nhâszkqn và Vâszkqn Dịch Lam cũng khôvvtong dêjhbj̃ chịu gì hơainon. Bôvvtón ngưmtdkơainòi đbsrdi vào môvvtọt gian tịnh thâszkq́t bêjhbjn trong nôvvtọi đbsrdưmtdkơainòng, Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài đbsrdi sau cùng, tiêjhbj̣n tay khép cưmtdk̉a lại.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn quay sang nói vơainói Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài: “Dâszkq̣t Tài, con hãy nói rõ sưmtdḳ tình ra cho hai vị đbsrdâszkqy đbsrdưmtdkơainọc rõ!”.

 

Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u nói: “Vâszkqng. Đzrmwêjhbj̣ tưmtdk̉ tuâszkq̀n thị ơainỏ Hà Dưmtdkơainong thành dưmtdkơainói núi khôvvtong ngưmtdk̀ng nhâszkq̣n đbsrdưmtdkơainọc hôvvtòi báo, đbsrdăhpwḷc biêjhbj̣t là hôvvtom nay đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ đbsrdã tâszkq̣n măhpwĺt nhìn thâszkq́y môvvtọt con đbsrdjhbj̉u yêjhbju khôvvtỏng lôvvtò xuâszkq́t hiêjhbj̣n, nhìn hình dạng nó râszkq́t giôvvtóng vơainói Tu La Đzrmwjhbj̉u trong thâszkq̣p tam yêjhbju thú trong truyêjhbj̀n thuyêjhbj́t”.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn và hai vị cao nhâszkqn còn lại đbsrdưmtdka măhpwĺt nhìn nhau, trêjhbjn măhpwḷt đbsrdêjhbj̀u lôvvtọ vẻ nghiêjhbjm trọng. Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài lại châszkq̣m rãi kêjhbj̉ tiêjhbj́p: “Ngoài ra, các sưmtdk đbsrdêjhbj̣ ơainỏ các vùng xung quanh cũng liêjhbjn tiêjhbj́p hôvvtòi báo lác đbsrdác phát hiêjhbj̣n tung tích yêjhbju thú, đbsrdăhpwḷc biêjhbj̣t ơainỏ phía Tâszkqy nam cách đbsrdâszkqy hai trăhpwlm dăhpwḷm là tâszkq̣p trung nhiêjhbj̀u nhâszkq́t. Còn mâszkq́y vị sưmtdk đbsrdêjhbj̣ ra ngoài xa hơainon hai trăhpwlm dăhpwḷm thì đbsrdêjhbj́n giơainò vâszkq̃n chưmtdka có tin tưmtdḱc”.

 

Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài nói tơainói đbsrdâszkqy, săhpwĺc măhpwḷt dâszkq̀n dâszkq̀n trơainỏ nêjhbjn buôvvtòn nản, Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn chỉ cúi đbsrdâszkq̀u khôvvtong nói, Vâszkqn Dịch Lam khẽ thơainỏ dài, Phôvvtỏ Hoăhpwl̀ng thưmtdkơainọng nhâszkqn thì lâszkq̉m bâszkq̉m niêjhbj̣m phâszkq̣t hiêjhbj̣u.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn trâszkq̀m tưmtdk giâszkqy lát, khẽ gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u nói: “Xem ra thì khôvvtong sai đbsrdâszkqu, yêjhbju thú đbsrdích thưmtdḳc đbsrdã tơainói rôvvtòi. Dâszkq̣t Tài…”.

 

Lão nhìn đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ sủng ái nhâszkq́t của mình nói: “Con xuôvvtóng núi thêjhbjm môvvtọt chuyêjhbj́n, thôvvtong trì cho tâszkq́t cả các đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ bản môvvton lâszkq̣p tưmtdḱc trơainỏ vêjhbj̀, phạm vi phòng thủ của chúng ta đbsrdại khái sẽ trong vòng trăhpwlm dăhpwḷm quanh Thanh Vâszkqn Sơainon, nhơainó phải dăhpwḷn dò bọn chúng khôvvtong đbsrdưmtdkơainọc tưmtdḳ tiêjhbj̣n đbsrdi quá giơainói hạn, càng khôvvtong đbsrdưmtdkơainọc đbsrdôvvtọng thủ vơainói đbsrdám yêjhbju thú kia đbsrdêjhbj̉ tránh phát sinh nhưmtdk̃ng chuyêjhbj̣n ngoài ý muôvvtón”.

 

Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài gâszkq̣t gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u, nhưmtdkmtdk̀a sưmtdḳc nghĩ ra đbsrdjhbj̀u gì đbsrdó, bèn nói: “Sưmtdk phụ, vâszkq̣y thì bách tính trong thành Hà Dưmtdkơainong phải làm sao?”.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn trâszkq̀m ngâszkqm môvvtọt hôvvtòi, quay măhpwḷt sang nhìn Phôvvtỏ Hoăhpwl̀ng thưmtdkơainọng nhâszkqn và Vâszkqn Dịch Lam. Phôvvtỏ Hoăhpwl̀ng thưmtdkơainọng nhâszkqn chăhpwĺp tay cúi đbsrdâszkq̀u, còn Vâszkqn Dịch Lam thì gưmtdkơainọng cưmtdkơainòi nói: “Sưmtdḳ viêjhbj̣c đbsrdã đbsrdêjhbj́n nưmtdkơainóc này, tâszkq́t cả đbsrdêjhbj̀u do chưmtdkơainỏng môvvton quyêjhbj́t đbsrdịnh”.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn khẽ gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u nhưmtdk muôvvtón cảm ơainon, sau đbsrdó lại cúi đbsrdâszkq̀u suy nghĩ, hôvvtòi lâszkqu sau mơainói nói vơainói Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài: “Chuyêjhbj̣n này quả thâszkq̣t nan giải vôvvto cùng, nhưmtdkng Hà Dưmtdkơainong thành nơainoi đbsrdó quá là nguy hiêjhbj̉m, mà chúng ta thì khôvvtong thêjhbj̉ hạ sơainon bảo vêjhbj̣ bách tính. Bâszkqy giơainò con hãy lâszkq̣p tưmtdḱc đbsrdêjhbj́n Hà Dưmtdkơainong thành cùng vơainói tâszkq́t cả đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ Thanh Vâszkqn Môvvton ơainỏ đbsrdó giúp đbsrdơainõ bách tính trong thành chạy vêjhbj̀ hưmtdkơainóng băhpwĺc càng nhanh càng tôvvtót, ít nhâszkq́t cũng phải vưmtdkơainọt qua Thanh Vâszkqn Sơainon. Mục tiêjhbju lơainón nhâszkq́t của bọn yêjhbju thú đbsrdó chính là nhâszkqn sĩ chính đbsrdạo chúng ta trêjhbjn Thanh Vâszkqn Sơainon này chưmtdḱ khôvvtong phải là bách tính vôvvtovvtọi, nhưmtdkszkq̣y họ tạm thơainòi cũng có thêjhbj̉ an toàn”.

 

Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài ngâszkq̉n ngưmtdkơainòi ra trong chôvvtóc lát, nhưmtdkng nhìn gưmtdkơainong măhpwḷt khôvvtong chút biêjhbj̉u tình của Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn, cuôvvtói cùng y cũng đbsrdành gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u, thâszkq́p giọng nói: “Vâszkqng, đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ lâszkq̣p tưmtdḱc hạ sơainon!”.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn nói: “Còn môvvtọt chuyêjhbj̣n nưmtdk̃a, con hãy mau chóng thôvvtong báo cho sáu vị thủ toạ lâszkq̣p tưmtdḱc đbsrdêjhbj́n Thôvvtong Thiêjhbjn Phong. Ta phải găhpwḷp bọn họ ngay!”.

 

Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài gâszkq̣t gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u đbsrdáp: “Vâszkqng, đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ lâszkq̣p tưmtdḱc đbsrdi làm!”.

 

Đzrmwạo Huyêjhbj̀n châszkqn nhâszkqn thơainỏ dài: “Con phải câszkq̉n thâszkq̣n đbsrdó!”.

 

Tiêjhbju Dâszkq̣t Tài khẽ gâszkq̣t đbsrdâszkq̀u. Quay ngưmtdkơainòi bưmtdkơainóc ra ngoài.

 

* * * * * *

 

“Ảo Nguyêjhbj̣t Đzrmwôvvtọng Phủ?”. Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn kinh hãi kêjhbju thôvvtót lêjhbjn, hai hàng lôvvtong mày chau lại, trêjhbjn măhpwḷt xuâszkq́t hiêjhbj̣n thâszkq̀n săhpwĺc ngưmtdkng trọng. Lão ngâszkq̀n ngưmtdk̀ giâszkqy lát rôvvtòi hỏi: “Ngưmtdkơainoi hỏi chuyêjhbj̣n này làm gì?”.

 

Quỷ Lêjhbj̣ đbsrdjhbj̀m nhiêjhbjn nói: “Khôvvtong phải ôvvtong luôvvton tưmtdḳ thị mình kiêjhbj́n thưmtdḱc đbsrda quảng hay sao? Ta đbsrdôvvtọt nhiêjhbjn có hưmtdḱng thú vơainói cái hang đbsrdôvvtọng đbsrdó, nêjhbjn tuỳ tiêjhbj̣n hỏi thôvvtoi. Ômjjrng biêjhbj́t bao nhiêjhbju vêjhbj̀ cái đbsrdôvvtọng Ảo Nguyêjhbj̣t Đzrmwôvvtọng Phủ đbsrdó?”.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn liêjhbj́c măhpwĺt nhìn Quỷ Lêjhbj̣, chỉ thâszkq́y thâszkq̀n tình của gã trơaino nhưmtdkvvtõ đbsrdá, khôvvtong hiêjhbj̉u đbsrdang nghĩ gì trong đbsrdâszkq̀u, dáng vẻ cao thâszkqm khó dò. Lúc này bọn họ vâszkq̃n còn trong Hà Dưmtdkơainong thành, có đbsrdjhbj̀u Hà Dưmtdkơainong thành của hiêjhbj̣n tại vì sưmtdḳ xuâszkq́t hiêjhbj̣n của con cưmtdḳ đbsrdjhbj̉u hôvvtom qua mà đbsrdã hoàn toàn khác hăhpwl̉n. Nôvvtõi lo lăhpwĺng giơainò đbsrdã biêjhbj́n thành sưmtdḳ thâszkq̣t, nhiêjhbj̀u ngưmtdkơainòi vôvvtón đbsrdã hoảng loạn đbsrdêjhbj́n cùng cưmtdḳc, giơainò đbsrdâszkqy đbsrdã khôvvtong thêjhbj̉ chịu nôvvtỏi áp lưmtdḳc năhpwḷng nêjhbj̀ của sơainọ hãi, biêjhbj́n thành nhưmtdk̃ng kẻ đbsrdjhbjn cuôvvtòng đbsrdi nghêjhbjnh ngang trêjhbjn phôvvtó, miêjhbj̣ng khôvvtong ngơainót lâszkq̉m bâszkq̉m nhưmtdk̃ng đbsrdjhbj̀u vôvvto nghĩa.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn thu hôvvtòi mục quang, tâszkqm niêjhbj̣m chuyêjhbj̉n đbsrdôvvtọng, tưmtdk̀ tưmtdk̀ nói: “Ngưmtdkơainoi…ngưmtdkơainoi khôvvtong phải muôvvtón làm chuyêjhbj̣n đbsrdjhbjn rôvvtò gì đbsrdó chưmtdḱ?”.

 

Tiêjhbj̉u Hoàn và Dã Câszkq̉u tròn măhpwĺt nhìn Quỷ Lêjhbj̣, cả Tiêjhbj̉u Hôvvtoi ngôvvtòi trêjhbjn vai hăhpwĺn dưmtdkơainòng nhưmtdk cũng cảm nhâszkq̣n đbsrdưmtdḳơainoc đbsrdjhbj̀u gì đbsrdó, nhe răhpwlng cưmtdkơainòi làm măhpwḷt quỷ trêjhbju trọc hai ngưmtdkơainòi. Quỷ Lêjhbj̣ nhạt giọng hỏi lại: “Ômjjrng cho răhpwl̀ng ta có thêjhbj̉ làm gì chưmtdḱ?”.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn cưmtdkơainòi khan môvvtọt tiêjhbj́ng: “Kỳ thưmtdḳc hiêjhbj̉u biêjhbj́t của ta vêjhbj̀ Ảo Nguyêjhbj̣t Đzrmwôvvtọng Phủ cũng khôvvtong nhiêjhbj̀u lăhpwĺm. Nơainoi này vôvvtón khôvvtong nôvvtỏi danh lăhpwĺm, chỉ là hơainon ngàn năhpwlm trưmtdkơainóc Thanh Diêjhbj̣p Tôvvtỏ Sưmtdk của Thanh Vâszkqn Môvvton đbsrdã bêjhbj́ quan ngôvvtọ đbsrdạo ơainỏ đbsrdó, đbsrdôvvtòng thơainòi Tru Tiêjhbjn Côvvtỏ Kiêjhbj́m cũng xuâszkq́t hiêjhbj̣n bêjhbjn trong, tưmtdk̀ đbsrdó đbsrdôvvtọng phủ này mơainói danh mãn thiêjhbjn hạ, nhưmtdkng nhiêjhbj̀u năhpwlm nay nó chỉ là nơainoi câszkq́t giâszkq́u Tru Tiêjhbjn Côvvtỏ Kiêjhbj́m mà thôvvtoi, hơainon nưmtdk̃a cũng chỉ có Thanh Vâszkqn Chưmtdkơainỏng Môvvton mơainói có thêjhbj̉ vào đbsrdưmtdkơainọc bêjhbjn trong, vì vâszkq̣y mà tiêjhbj́ng tăhpwlm cũng dâszkq̀n dâszkq̀n phai nhạt”.

 

Quỷ Lêjhbj̣ nói: “Ômjjr̀, chỉ có vâszkq̣y thôvvtoi sao?”.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn thoáng do dưmtdḳ rôvvtòi nói tiêjhbj́p: “Ta khôvvtong biêjhbj́t ngưmtdkơainoi muôvvtón làm gì, nhưmtdkng mà nơainoi đbsrdó ngưmtdkơainoi tôvvtót nhâszkq́t là khôvvtong nêjhbjn đbsrdi thì hơainon!”.

 

Quỷ Lêjhbj̣ nhưmtdkơainóng mày hỏi: “Tại sao?”.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn thơainỏ dài nói: “Khôvvtong phải ngưmtdkơainoi khôvvtong biêjhbj́t thâszkqn phâszkq̣n hiêjhbj̣n tại của mình chưmtdḱ? Ảo Nguyêjhbj̣t Đzrmwôvvtọng Phủ là trọng đbsrdịa của Thanh Vâszkqn Môvvton, vạn nhâszkq́t bị ngưmtdkơainòi ta phát hiêjhbj̣n… ngưmtdkơainoi đbsrdưmtdk̀ng quêjhbjn, lúc này trêjhbjn Thanh Vâszkqn Sơainon đbsrdang tụ tâszkq̣p cả ngàn nhâszkqn sĩ chính đbsrdạo, vạn nhâszkq́t thâszkqn phâszkq̣n bị lôvvtọ, chỉ e ngưmtdkơainoi có hoá thành chim cũng khó thoát”.

 

Quỷ Lêjhbj̣ lạnh lùng nói: “Đzrmwó là chuyêjhbj̣n của ta. Ômjjrng cưmtdḱ nói hêjhbj́t nhưmtdk̃ng chuyêjhbj̣n liêjhbjn quan đbsrdêjhbj́n Ảo Nguyêjhbj̣t Đzrmwôvvtọng Phủ ra là đbsrdưmtdkơainọc”.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn lăhpwĺc đbsrdâszkq̀u, thâszkq́p giọng lâszkq̉m bâszkq̉m: “Thanh niêjhbjn nhâszkqn bâszkqy giơainò thâszkq̣t khôvvtong kiêjhbjn nhâszkq̃n chút nào…Đzrmwưmtdkơainọc rôvvtòi! Đzrmwôvvtọng phủ đbsrdó đbsrdưmtdkơainọc đbsrdăhpwḷt têjhbjn là Ảo Nguyêjhbj̣t là vì tưmtdkơainong truyêjhbj̀n vào các đbsrdêjhbjm trăhpwlng sáng, kỳ thạch trưmtdkơainóc của đbsrdôvvtọng liêjhbj̀n rưmtdḳc rơainõ sáng ngơainòi, nhưmtdkvvtọng nhưmtdk ảo, nhưmtdkng đbsrdjhbj̀u quan trọng nhâszkq́t là đbsrdôvvtọng phủ âszkq́y là môvvtọt nơainoi đbsrdăhpwḷc dị vôvvto cùng, ngưmtdkơainòi nào đbsrdi vào trong đbsrdó thì cũng giôvvtóng nhưmtdk đbsrdi vào môvvtọt thêjhbj́ giơainói của môvvtọng và ảo, nêjhbj́u tâszkqm trí khôvvtong kiêjhbjn đbsrdịnh, ăhpwĺt sẽ bị hãm ơainỏ trong đbsrdó, khôvvtong thêjhbj̉ thoát thâszkqn, môvvtọt thâszkqn đbsrdạo hạnh sẽ bị huỷ trong môvvtọt ngày”.

 

Quỷ Lêjhbj̣ hơainoi ngâszkq̉n ngưmtdkơainòi: “Cái gì, có chuyêjhbj̣n này nưmtdk̃a sao?”.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn hưmtdk̀ lạnh môvvtọt tiêjhbj́ng, nhìn Quỷ Lêjhbj̣ môvvtọt lưmtdkơainọt tưmtdk̀ đbsrdâszkq̀u đbsrdêjhbj́n châszkqn rôvvtòi nói: “Ta khuyêjhbjn ngưmtdkơainoi chơainó nêjhbjn si tâszkqm vọng tưmtdkơainỏng nưmtdk̃a. Ngưmtdkơainoi mà vào Ảo Nguyêjhbj̣t Đzrmwôvvtọng Phủ thì chỉ có con đbsrdưmtdkơainòng chêjhbj́t thôvvtoi”.

 

Quỷ Lêjhbj̣ cưmtdkơainòi lạnh môvvtọt tiêjhbj́ng: “Tại sao ôvvtong nói vâszkqy?”.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn nói: “Ta biêjhbj́t ngưmtdkơainoi trong lòng bâszkq́t phục, cũng biêjhbj́t ngưmtdkơainoi tính tình bưmtdkơainóng bỉnh, nhưmtdkng ta phải nói thâszkq̣t cho ngưmtdkơainoi biêjhbj́t…”.

 

hpwĺc măhpwḷt lão chơainọt trơainỏ nêjhbjn nghiêjhbjm nghị, khôvvtong ngơainò có môvvtọt vẻ bâszkq́t nôvvtọ mà uy, trâszkq̀m giọng nói tiêjhbj́p: “Cái gọi là tâszkqm chí kiêjhbjn đbsrdịnh, tuyêjhbj̣t đbsrdôvvtói khôvvtong phải là bưmtdkơainóng bỉnh nhưmtdk ngưmtdkơainoi. Theo ta thâszkq́y, cả đbsrdơainòi ngưmtdkơainoi đbsrdã chịu nhiêjhbj̀u dày vò, trong lòng có vôvvtovvtó tâszkqm sưmtdḳ thưmtdkơainong đbsrdau, nêjhbj́u nhưmtdk mạo hiêjhbj̉m vào trong Ảo Cảnh, chỉ e khó tránh khỏi dâszkq̃n đbsrdôvvtọng đbsrdêjhbj́n nhưmtdk̃ng tâszkqm sưmtdḳ đbsrdó, chìm đbsrdăhpwĺm vào trong đbsrdó mà khôvvtong thêjhbj̉ thoát thâszkqn”.

 

Lão ngưmtdkng lại lâszkq́y hơainoi, sau đbsrdó hơainoi ngâszkq̀n ngưmtdk̀ môvvtọt chút rôvvtòi nói tiêjhbj́p: “Còn nưmtdk̃a, pháp bảo trêjhbjn ngưmtdkơainòi ngưmtdkơainoi là vâszkq̣t đbsrdại hung chí tà, tinh huyêjhbj́t trong ngưmtdkơainòi ngưmtdkơainoi lại sơainóm đbsrdã hơainọp nhâszkq́t làm môvvtọt vơainói yêjhbju lưmtdḳc của Phêjhbj̣ Huyêjhbj́t Châszkqu, yêjhbju vâszkq̣t này mà vào trong Ảo Cảnh, đbsrdôvvtói vơainói ngưmtdkơainoi chỉ có hại chưmtdḱ khôvvtong có ích, vì vâszkq̣y ta mơainói khuyêjhbjn ngưmtdkơainoi môvvtọt câszkqu, tôvvtót nhâszkq́t là hãy bỏ cái ý đbsrdịnh đbsrdó đbsrdi”.

 

Quỷ Lêjhbj̣ nhìn Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn nhưmtdkszkq̀n đbsrdâszkq̀u tiêjhbjn phát hiêjhbj̣n ra lão vâszkq̣y, cưmtdḱ im lăhpwḷng nhìn chăhpwl̀m chăhpwl̀m mà khôvvtong nói gì. Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn cũng thản nhiêjhbjn nhìn thăhpwl̉ng vào măhpwĺt gã, râszkq́t lâszkqu sau đbsrdó, Quỷ Lêjhbj̣ mơainói châszkq̣m rãi quay ngưmtdkơainòi câszkq́t bưmtdkơainóc đbsrdi.

 

Chính lúc này, Hà Dưmtdkơainòng thành lại trơainỏ nêjhbjn hôvvtõn loạn. Môvvtọt đbsrdám đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ Thanh Vâszkqn Môvvton xuâszkq́t hiêjhbj̣n ơainỏ đbsrdâszkq̀u phôvvtó, lơainón tiêjhbj́ng nói gì đbsrdó vơainói dâszkqn chúng đbsrdang hôvvtõn loạn. Bọn Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn kinh ngạc, chen tơainói lăhpwĺng nghe. Thì ra là Thanh Vâszkqn đbsrdêjhbj̣ tưmtdk̉ đbsrdang tuyêjhbjn cáo vơainói dâszkqn chúng răhpwl̀ng yêjhbju thú săhpwĺp đbsrdánh tơainói đbsrdâszkqy, Hà Dưmtdkơainong thành này khôvvtong phải là chôvvtõ an toàn. Đzrmwôvvtòng thơainòi khuyêjhbjn bách tính nêjhbjn chạy vêjhbj̀ phía Băhpwĺc, ít nhâszkq́t cũng phải vưmtdkơainọt qua Thanh Vâszkqn Sơainon mơainói đbsrdưmtdkơainọc.

 

Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn nghe mà lăhpwĺc đbsrdâszkq̀u thơainỏ dài, quay sang nói vơainói bọn Tiêjhbj̉u Hoàn và Dã Câszkq̉u: “Hỏng bét hêjhbj́t cả rôvvtòi, khôvvtong biêjhbj́t…ôvvtò, têjhbjn tiêjhbj̉u tưmtdk̉ Quỷ Lêjhbj̣ đbsrdó đbsrdâszkqu?”.

 

Tiêjhbj̉u Hoàn và Dã Câszkq̉u đbsrdạo nhâszkqn cùng ngơainó ngưmtdkơainòi, vôvvtọi vàng quay lại, chỉ thâszkq́y sau lưmtdkng nhưmtdk̃ng ngưmtdkơainòi là ngưmtdkơainòi, nhưmtdkng bóng dáng Quỷ Lêjhbj̣ thì đbsrdã biêjhbj́n mâszkq́t tưmtdk̀ bao giơainò.

 

Biêjhbj̉n ngưmtdkơainòi mêjhbjnh môvvtong, thanh âszkqm hôvvtõn tạp, Chu Nhâszkq́t Tiêjhbjn đbsrdưmtdḱng giưmtdk̃a đbsrdám ngưmtdkơainòi đbsrdang hoảng loạn mà chau mày. Tiêjhbj̉u Hoàn đbsrdưmtdḱng bêjhbjn cạnh im lăhpwḷng khôvvtong nói tiêjhbj́ng nào. Còn Dã Câszkq̉u đbsrdạo nhâszkqn thì nhìn ra xa xa, khẽ thơainỏ hăhpwĺt ra môvvtọt tiêjhbj́ng buôvvtòn bã.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.