Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 237 : Chi mê tình Đóa Thành 2

    trước sau   
Mộhsrrt thâkyibn lãoalinh liệpxutt, Lạgvmfc Thàczycnh chậssgym rãoalii đprfki đprfkếpwkzn trưhibrprfkc mặyaznt côtwpg, biểopsdu tìtspcnh trêawijn mặyaznt cuốfkfii cùpfkong cũjxzung thưhibr tháliloi đprfki mộhsrrt chúpwkzt.

“Đrhsrâkyiby làczyc đprfkfkfii tưhibrvsvung xem mắwytbt củmmaza côtwpg?” Áurqwnh mắwytbt hắwytbn bao trùpfkom côtwpgliloi trưhibrprfkc mặyaznt, tiếpwkzng nómfgbi málilot lạgvmfnh cómfgb chúpwkzt băzqvhng lãoalinh, cũjxzung cómfgb mộhsrrt chúpwkzt khiêawiju khíopsdch nómfgbi khôtwpgng lêawijn lờpeimi.

Lam Đrhsrómfgba hậssgym hựicilc, biệpxutn minh nómfgbi: “Đrhsrúpwkzng làczyc mộhsrrt ngưhibrpeimi trong sốfkfi đprfkómfgb, cómfgb vẻiaqg khôtwpgng thểopsd dựicila vàczyco a, nhưhibrng màczyc so vớprfki ngưhibrpeimi kháliloc vẫqubqn còfhgvn hơkknzn nhiềinzcu lắwytbm?”

Lạgvmfc Thàczycnh gậssgyt gậssgyt đprfkbxkhu, nghe hiểopsdu ýpxut tứzrxb củmmaza côtwpg, “Nómfgbi cáliloch kháliloc, khôtwpgng chỉglmwmfgb mộhsrrt ngưhibrpeimi.”

Lam Đrhsrómfgba nghe đprfkưhibrvsvuc dèzrxb dặyaznt nhìtspcn hắwytbn, dèzrxb dặyaznt suy nghĩqpnl, thếpwkzczyco lạgvmfi cómfgb cảaarrm giáliloc nhưhibrtspcnh làczyckyibm phụrtvd bịehci bắwytbt gian tạgvmfi giưhibrpeimng chứzrxb, nhưhibrng màczyc thựicilc sụrtvd khôtwpgng phảaarri màczyc. Ngưhibrpeimi đprfkàczycn ôtwpgng nàczycy từijjxhibrprfkc Anh xa xôtwpgi trởqonq vềinzc, đprfkyaznc biệpxutt đprfkếpwkzn nhàczyctwpgqonq đprfkâkyiby đprfkopsd tiếpwkzn hàczycnh tuyểopsdn chọopqjn cho côtwpg sao? Hơkknzn nữxxxia chuyệpxutn côtwpg phảaarri đprfki xem mắwytbt vốfkfin anh đprfkãoali sớprfkm biếpwkzt rồiwvbi còfhgvn gìtspc, cómfgbtspc đprfkâkyibu màczyc khủmmazng bốfkfi vậssgyy chứzrxb?

“Tôtwpgi đprfkómfgbi bụrtvdng....” Lam Đrhsrómfgba quay vềinzcczycn ăzqvhn, cầbxkhm lấgokdy mộhsrrt cáliloi bálilonh mỳkknz nhélilot vàczyco miệpxutng, álilonh mắwytbt trong veo nhưhibrhibrprfkc liếpwkzc mắwytbt nhìtspcn anh mộhsrrt cáliloi, hàczycm hồiwvbmfgbi >_< ”Anh cómfgb ăzqvhn cơkknzm hay khôtwpgng? Ngưhibrpeimi bịehci anh cưhibrtspcng chếpwkz đprfkuổpxjfi đprfki rồiwvbi, bằpyuong đprfkómfgb đprfkiwvb ăzqvhn tôtwpgi ăzqvhn khôtwpgng hếpwkzt.”


Ngồiwvbi ởqonq trêawijn chiếpwkzc bàczycn nhỏseng bằpyuong thủmmazy tinh ởqonq phòfhgvng kháliloch nhìtspcn thấgokdy tiểopsdu nữxxxi nhâkyibn kia, tómfgbc dàczyci xõpxuta tung trêawijn mặyaznt áliloo choàczycng, mộhsrrt chiếpwkzc váliloy dàczyci màczycu vàczycng nhạgvmft mặyaznc trêawijn ngưhibrpeimi, cómfgb mộhsrrt loạgvmfi hấgokdp dẫqubqn khiếpwkzn ngưhibrpeimi ta chìtspcm đprfkwytbm, Lạgvmfc Thàczycnh đprfki qua, xanh tạgvmfi mộhsrrt bêawijn cạgvmfnh bàczycn côtwpg ngồiwvbi, mắwytbt kíopsdnh trong suốfkfit, hai mắwytbt anh tảaarrn ra tầbxkhng sálilong mịehci hoặyaznc khiếpwkzn tim kẻiaqg kháliloc phảaarri đprfkssgyp lọopqjan lêawijn.

Lam Đrhsrómfgba cómfgb cảaarrm giáliloc nghẹumtmt thởqonq.

Anh ta.... Anh ta muốfkfin làczycm gìtspc chứzrxb?

lilonh mìtspc vẫqubqn ngậssgym trêawijn miệpxutng, khôtwpgng dálilom cắwytbn, álilonh mắwytbt côtwpg thậssgyt tộhsrri nghiệpxutp nhìtspcn ngưhibrpeimi đprfkàczycn ôtwpgng trưhibrprfkc mắwytbt.

Chỉglmw chốfkfic lálilot, Lạgvmfc Thàczycnh nhíopsdu mi, giơkknz tay lêawijn, mạgvmfnh mẽdvhd lấgokdy ra, đprfkem côtwpgpwkzm đprfkzrxbng dậssgyy, lôtwpgi kéliloo đprfki ra ngoàczyci.

Lam Đrhsrómfgba hoàczycn toàczycn hoảaarrng sợvsvu.

“Anh, anh, anh... Anh muốfkfin làczycm gìtspc a? Anh dẫqubqn tôtwpgi đprfki đprfkâkyibu chứzrxb? Buổpxjfi chiềinzcu tôtwpgi còfhgvn phảaarri đprfki làczycm đprfkgokdy.” Côtwpg khôtwpgng kịehcip cảaarrm thụrtvd đprfkưhibrvsvuc bàczycn tay đprfkang nắwytbm tay côtwpg củmmaza anh cómfgb bao nhiêawiju cứzrxbng rắwytbn cómfgb bao nhiêawiju lạgvmfnh lẽdvhdo, tựicila nhưhibr đprfkhsrrng kinh muốfkfin trốfkfin thoálilot.

twpgng màczycy Lạgvmfc Thàczycnh càczycng nhíopsdu chặyaznt, túpwkzm côtwpg álilop lêawijn trêawijn tưhibrpeimng, chậssgym rãoalii ghélilolilot lạgvmfi nhìtspcn côtwpg từijjx trêawijn xuốfkfing dưhibrprfki:” Ngay cảaarr thờpeimi gian ăzqvhn cơkknzm trưhibra cũjxzung tranh thủmmaz đprfki xem mắwytbt, côtwpg quálilo thèzrxbm khálilot rồiwvbi cómfgb phảaarri hay khôtwpgng? Hửqmbt?”

Lam Đrhsrómfgba bịehci bứzrxbc tưhibrpeimng gồiwvb ghềinzc phíopsda sau đprfkâkyibm vàczyco lưhibrng đprfkau đprfkprfkn khôtwpgng chịehciu nổpxjfi, vừijjxa nghe thấgokdy anh nómfgbi nhưhibr vậssgyy liềinzcn nómfgbng nảaarry: “Cáliloi gìtspc a? Tôtwpgi thèzrxbm khálilot cáliloi quỷwsuhtspc? Năzqvhm nay tôtwpgi 27 tuổpxjfi rồiwvbi, 27 tuổpxjfi đprfkgokdy? Tôtwpgi muốfkfin đprfkem mìtspcnh gảaarr đprfki đprfkưhibrvsvuc chưhibra? Anh gặyaznp qua côtwpgliloi nàczyco 27 tuổpxjfi còfhgvn chưhibra lậssgyp gia đprfkìtspcnh khôtwpgng? Cũjxzung khôtwpgng phảaarri ai cũjxzung tốfkfit phúpwkzc nhưhibr Hi Hi, cómfgb Tầbxkhn Dịehcich Dưhibrơkknzng yêawiju côtwpggokdy, yêawiju đprfkếpwkzn mứzrxbc bàczycy mưhibru tíopsdnh kếpwkz đprfkopsdmfgb thểopsd kếpwkzt hôtwpgn cùpfkong vớprfki côtwpggokdy, tôtwpgi thựicilc sựicil rấgokdt muốfkfin bịehci ngưhibrpeimi ta tíopsdnh kếpwkz a, nhưhibrng màczyc nhữxxxing ngưhibrpeimi theo đprfkuổpxjfi tôtwpgi anh đprfkinzcu thấgokdy rồiwvbi đprfkgokdy, đprfkinzcu làczyc đprfkzrxbc hạgvmfnh nhưhibr vậssgyy, tôtwpgi cómfgb biệpxutn phálilop gìtspc chứzrxb?”

Lạgvmfc Thàczycnh níopsdn thởqonq, cảaarrm thụrtvd đprfkưhibrvsvuc khẩoaliu khíopsd vẫqubqn còfhgvn kiêawiju ngạgvmfo bệpxut vệpxut củmmaza côtwpg.

liloch xa 5 năzqvhm, côtwpgliloi nàczycy vẫqubqn nhưhibr trưhibrprfkc đprfkâkyiby, lắwytbm lờpeimi khôtwpgng ai ngăzqvhn đprfkưhibrvsvuc, gàczyco thélilot khiếpwkzn ngưhibrpeimi ta cảaarrm thấgokdy phiềinzcn phứzrxbc.

Nhẹumtm nhàczycng xoa xoa mi tâkyibm, Lạgvmfc Thàczycnh lạgvmfi lầbxkhn nữxxxia túpwkzm lấgokdy côtwpg, thảaarrn nhiêawijn nómfgbi: “Tôtwpgi mớprfki vừijjxa xuốfkfing máliloy bay, chưhibra cómfgb ăzqvhn cơkknzm, cùpfkong vớprfki tôtwpgi đprfki ra ngoàczyci ăzqvhn.”

mfgb thểopsd bởqonqi vìtspc ngữxxxi khíopsd củmmaza anh khálilo tốfkfit, Lam Đrhsrómfgba khôtwpgng còfhgvn so đprfko gìtspc nữxxxia, thếpwkz nhưhibrng cứzrxbkknzkknzczycng màczycng đprfkãoali bịehci anh túpwkzm lấgokdy lôtwpgi ra khỏsengi căzqvhn phòfhgvng, trưhibrprfkc khi đprfki côtwpg cốfkfi sứzrxbc màczyc cầbxkhm lấgokdy cáliloi túpwkzi xáliloch nhỏseng củmmaza mìtspcnh, khôtwpgng đprfkếpwkzn mứzrxbc ra khỏsengi cửqmbta màczyc ngay cảaarr di đprfkhsrrng cùpfkong tiềinzcn cũjxzung khôtwpgng mang, bằpyuong khôtwpgng bịehcililon đprfki cũjxzung khôtwpgng biếpwkzt.


hibrprfki lầbxkhu, álilonh nắwytbng tưhibrơkknzi sálilong, láliloi xe nhìtspcn thấgokdy hìtspcnh ảaarrnh mộhsrrt đprfkôtwpgi nam nữxxxi đprfki xuốfkfing thìtspcmfgb chúpwkzt giậssgyt mìtspcnh.

Thìtspc ra làczyc nhưhibr vậssgyy.

Thoạgvmft nhìtspcn nữxxxiczyci tửqmbtjxzung khôtwpgng phảaarri làczyc tuổpxjfi trẻiaqg non nớprfkt, chíopsdnh làczyc vẫqubqn cómfgb mộhsrrt cỗpyuokknzi khíopsd khôtwpgng an phậssgyn, thâkyibn ảaarrnh Lạgvmfc Thàczycnh to lớprfkn bao trùpfkom khiếpwkzn cho thâkyibn thểopsdtwpgczycng thêawijm nhỏseng nhắwytbn xinh xắwytbn, từijjxng bưhibrprfkc lảaarro đprfkaarro vìtspc bịehci anh túpwkzm lấgokdy.

“Anh cómfgb thôtwpgi đprfki khôtwpgng hảaarr?” Ýoali nghĩqpnl củmmaza Lam Đrhsrómfgba ứzrxb đprfkopqjng trong álilonh mắwytbt, ngẩoaling đprfkbxkhu nhìtspcn anh: “Anh tớprfki Trung Quốfkfic cũjxzung khôtwpgng thèzrxbm gọopqji lấgokdy mộhsrrt cuộhsrrc đprfkiệpxutn thoạgvmfi, làczycm sao màczyctwpgi biếpwkzt khi nàczyco anh vềinzc, loạgvmfi thờpeimi tiếpwkzt nàczycy, đprfkiwvb ăzqvhn thừijjxa ởqonq nhàczyctwpgi khôtwpgng ăzqvhn hếpwkzt cũjxzung chỉglmwmfgb đprfkpxjf cho chuộhsrrt giálilon ăzqvhn thôtwpgi, anh cómfgb biếpwkzt khôtwpgng hảaarr....”

Cằpyuon nhằpyuon nómfgbi lan man, vẫqubqn nhưhibrzqvhm đprfkómfgb.

Lạgvmfc Thàczycnh sảaarri bưhibrprfkc đprfki lêawijn phíopsda trưhibrprfkc, anh đprfkoaliy vai Lam Đrhsrómfgba đprfkem côtwpg nhélilot vàczyco bêawijn trong.

Cửqmbta xe đprfkem toàczycn bộhsrr thanh âkyibm củmmaza côtwpg nhốfkfit ởqonqawijn ngoàczyci, qua cửqmbta kíopsdnh Lạgvmfc Thàczycnh nhìtspcn liếpwkzc qua bộhsrrlilong côtwpgliloi nhỏseng bịehci ngãoali đprfkau đprfkếpwkzn nhíopsdu màczycy kia, trong lòfhgvng cómfgb chúpwkzt mềinzcm mạgvmfi, khôtwpgng biếpwkzt vìtspc sao màczyc rung đprfkhsrrng, đprfki sang bêawijn kia, mởqonq cửqmbta ngồiwvbi vàczyco trong.

“Tùpfkoy tiệpxutn tìtspcm mộhsrrt kháliloch sạgvmfn, cómfgb thểopsd ăzqvhn đprfkưhibrvsvuc làczyc tốfkfit rồiwvbi, đprfki nhanh lêawijn.” Lạgvmfc Thàczycnh đprfkơkknzn giảaarrn nómfgbi vàczyci câkyibu, tựicila nhưhibr thứzrxbc ăzqvhn màczyc Lam Đrhsrómfgba làczycm ởqonq nhàczyc khôtwpgng thểopsd ăzqvhn đprfkưhibrvsvuc vậssgyy.

Nghĩqpnl nghĩqpnl, côtwpg vẫqubqn làczyc nằpyuom úpwkzp sấgokdp lêawijn ghếpwkz trưhibrprfkc, tốfkfit bụrtvdng nómfgbi: “Báliloc láliloi xe, đprfki đprfkếpwkzn ngãoalihibr phíopsda trưhibrprfkc quẹumtmo phảaarri, đprfki thêawijm 800m nữxxxia cómfgb mộhsrrt kháliloch sạgvmfn lớprfkn đprfkómfgb.”

“Anh ta làczyc từijjx Anh trởqonq vềinzc a! Nưhibrprfkc Anh đprfkgokdy! Anh ta cómfgb tiềinzcn, khôtwpgng hãoalim hạgvmfi chúpwkzt nàczyco đprfkâkyibu.”

Trêawijn mặyaznt láliloi xe níopsdn cưhibrpeimi, mặyaznt Lạgvmfc Thàczycnh lạgvmfi khôtwpgng chúpwkzt thay đprfkpxjfi, mặyaznc kệpxut cho côtwpg hồiwvb nháliloo.

“Tôtwpgi cùpfkong anh ăzqvhn mộhsrrt bữxxxia cơkknzm, sau đprfkómfgb anh đprfkưhibra tôtwpgi đprfkếpwkzn côtwpgng ty, khoảaarrng cáliloch từijjx chỗpyuo đprfkómfgb đprfkếpwkzn côtwpgng ty khôtwpgng xa lắwytbm, chúpwkzng tôtwpgi cómfgb 2 tiếpwkzng nghỉglmw trưhibra thôtwpgi.” Lam Đrhsrómfgba tiếpwkzp tụrtvdc chỉglmw huy, nghĩqpnl nhưhibr thếpwkzczyco cho tốfkfit đprfkumtmp nhấgokdt, “Tôtwpgi nhấgokdt đprfkehcinh cho anh ăzqvhn rấgokdt vui vẻiaqg.”

Giốfkfing nhưhibr tấgokdt cảaarr giớprfki tríopsd thứzrxbc đprfki làczycm trong thàczycnh phốfkficzycy, cuộhsrrc sốfkfing củmmaza côtwpgjxzung cómfgb quy luậssgyt, vòfhgvng qua vòfhgvng lạgvmfi, thờpeimi gian 5 năzqvhm đprfkãoali vộhsrri vãoalipfkoi vềinzc quálilo khứzrxb, đprfkaarro mắwytbt mộhsrrt cáliloi côtwpg thựicilc đprfkãoali 27 tuổpxjfi, mặyaznc kệpxutmfgbopsdch cómfgbp thếpwkzczyco, cuộhsrrc sốfkfing vẫqubqn thựicilc vấgokdt vảaarr.


Lạgvmfc Thàczycnh nhìtspcn thấgokdy côtwpgng trìtspcnh xâkyiby dựicilng bêawijn ngoàczyci cửqmbta sổpxjf, hoa lệpxut chómfgbi mắwytbt, trong lòfhgvng cómfgb chúpwkzt cảaarrm giáliloc lạgvmfnh lẽdvhdo.

“Côtwpg rấgokdt vấgokdt vảaarr?” Anh hỏsengi.

Lam Đrhsrómfgba lắwytbc lắwytbc đprfkbxkhu, “Cũjxzung khôtwpgng tíopsdnh làczyc vậssgyy, chíopsdnh làczycmfgb chúpwkzt vộhsrri vàczycng, Hi Hi đprfki rồiwvbi tôtwpgi khôtwpgng cómfgb việpxutc đprfkopsdczycm, mỗpyuoi ngàczycy đprfkinzcu ởqonq trong côtwpgng ty tálilom chuyệpxutn linh tinh, cùpfkong vớprfki mấgokdy em cùpfkong làczycm đprfki ăzqvhn cơkknzm mua sắwytbm, rấgokdt tốfkfit. Anh ởqonqhibrprfkc Anh chắwytbc làczyc tốfkfit lắwytbm nhỉglmw? Anh cómfgb thểopsd kểopsd cho tôtwpgi nghe mộhsrrt chúpwkzt sựiciltspcnh củmmaza Hi Hi bêawijn đprfkómfgb đprfkưhibrvsvuc khôtwpgng? Cómfgb đprfkưhibrvsvuc khôtwpgng?”

twpgmfgb chúpwkzt lớprfkn mậssgyt, giơkknz tay giậssgyt giậssgyt tay áliloo củmmaza anh.

Trong lòfhgvng Lạgvmfc Thàczycnh cómfgb tia phứzrxbc tạgvmfp, khôtwpgng thểopsdmfgbi thàczycnh lờpeimi.

Anh giơkknz tay cầbxkhm lấgokdy bàczycn tay cómfgb chúpwkzt gầbxkhy yếpwkzu kia.

hibrơkknzng ngómfgbn tay nho nhỏseng, mảaarrnh mai yếpwkzu ớprfkt, cầbxkhm trong lòfhgvng bàczycn tay cómfgb cảaarrm giáliloc muốfkfin thưhibrơkknzng yêawiju. Lạgvmfc Thàczycnh rấgokdt íopsdt cầbxkhm tay con gáliloi, cơkknz hồiwvbczyc chưhibra từijjxng cómfgb, hiệpxutn tạgvmfi mớprfki rõpxutczycng thìtspc ra cảaarrm giáliloc làczyc nhưhibr vậssgyy.

“Lam Đrhsrómfgba!” Lạgvmfc Thàczycnh nhẹumtm nhàczycng hấgokdp mộhsrrt hơkknzi, thảaarrn nhiêawijn quay đprfkbxkhu lạgvmfi nómfgbi, cặyaznp mắwytbt tuấgokdn túpwkzmfgb chúpwkzt hoảaarrng hốfkfit hờpeim hữxxxing, dùpfkong lờpeimi lẽdvhd thưhibrơkknzng lưhibrvsvung nómfgbi: “Nghỉglmwtwpgng việpxutc hiệpxutn tạgvmfi đprfki, đprfki theo tôtwpgi, tôtwpgi cam đprfkoan cáliloi gìtspctwpgjxzung khôtwpgng thiếpwkzu, thếpwkzczyco?”

Lam Đrhsrómfgba choálilong válilong.

twpg hoảaarrng hốfkfit nửqmbta ngàczycy cũjxzung khôtwpgng hiểopsdu đprfkưhibrvsvuc ýpxut tứzrxb củmmaza Lạgvmfc Thàczycnh làczyctspc.

“Đrhsrưhibrơkknzng nhiêawijn còfhgvn cómfgb mộhsrrt đprfkiềinzcu kiệpxutn nữxxxia.” Anh bổpxjf sung, “Dừijjxng tấgokdt cảaarr mấgokdy cuộhsrrc xem mắwytbt chếpwkzt tiệpxutt củmmaza côtwpg đprfki.”

Lam Đrhsrómfgba càczycng choálilong válilong.

twpg thựicilc cẩoalin thậssgyn suy nghĩqpnl mộhsrrt chúpwkzt, côtwpg hiệpxutn tạgvmfi khôtwpgng phảaarri làczyctwpgng hoa xinh đprfkumtmp 19, 20, lạgvmfi càczycng khôtwpgngg phảaarri côtwpgliloi xinh đprfkumtmp nhưhibr Hi Hi khiếpwkzn ngưhibrpeimi ta vừijjxa nhìtspcn thấgokdy đprfkãoali muốfkfin chàczyc đprfkgvmfp, vậssgyn khíopsdczycng khôtwpgng may mắwytbn đprfkếpwkzn mứzrxbc gặyaznp đprfkưhibrvsvuc mộhsrrt ngưhibrpeimi đprfkàczycn ôtwpgng cómfgb tiềinzcn cùpfkong côtwpgmfgb mộhsrrt đprfkoạgvmfn hôtwpgn nhâkyibn cómfgb mộhsrrt khôtwpgng hai kia. Hơkknzn nũjxzua từijjx nhỏseng đprfkếpwkzn lớprfkn thầbxkhy tưhibrprfkng sốfkfi đprfkinzcu nómfgbi cảaarr đprfkpeimi nàczycy côtwpgtwpgczyci cũjxzung vôtwpg tai, đprfkbxkhn đprfkhsrrn cũjxzungcómfgb mặyaznt tốfkfit đprfkómfgb chứzrxb.


(Vôtwpgczyci: khôtwpgng tàczyci giỏsengi, khôtwpgng giàczycu cómfgb.

twpg tai: Khôtwpgng cómfgb tai họopqja nàczyco.)

Nhưhibr vậssgyy, tìtspcnh huốfkfing trưhibrprfkc mắwytbt rốfkfit cuộhsrrc làczycliloi gìtspc?

“Anh... Thiếpwkzu đprfkàczycn bàczyc sao?” Côtwpg đprfkèzrxblilon rung đprfkhsrrng cùpfkong si mêawij, tòfhgvfhgv hỏsengi.

Lạgvmfc Thàczycnh nghĩqpnl nghĩqpnl, anh hẳrizin làczyc khôtwpgng phảaarri thiếpwkzu đprfkàczycn bàczyc, cómfgb thểopsdmfgbi anh chưhibra từijjxng cómfgb đprfkàczycn bàczyc.

Nhưhibr vậssgyy anh nómfgbi ra chuyệpxutn nàczycy rốfkfit cụrtvdc làczyc muốfkfin gìtspc chứzrxb???

Kỳkknz thựicilc trong lòfhgvng Lạgvmfc Thàczycnh vẫqubqn luôtwpgn hiểopsdu rấgokdt rõpxut, anh khôtwpgng xem làczyctwpgng thàczycnh danh toạgvmfi, chỉglmwmfgb thểopsd xem nhưhibr cảaarr đprfkpeimi nàczycy thựicilc sựicil đprfkãoali khôtwpgng cómfgbtspczqvhn khoăzqvhn cùpfkong ưhibru sầbxkhu, mọopqji chuyệpxutn ởqonqawijn Anh đprfkãoalipxjfn đprfkehcinh đprfki vàczyco quỹumtm đprfkgvmfo anh khôtwpgng cầbxkhn phảaarri bôtwpgn ba nữxxxia, mộhsrrt ngưhibrpeimi đprfkàczycn ôtwpgng nhưhibr vậssgyy, cómfgb lẽdvhdczyc trong lòfhgvng đprfkang nghĩqpnl muốfkfin tìtspcm mộhsrrt chốfkfin yêawijn ổpxjfn.

Anh muốfkfin yêawijn ổpxjfn, muốfkfin côtwpgliloi nàczycy ởqonqawijn cạgvmfnh anh, tựicila nhưhibr 5 năzqvhm qua vẫqubqn chỉglmwmfgbtspcnh côtwpg liêawijn lạgvmfc vớprfki anh qua mail, đprfkâkyiby làczyc mốfkfii liêawijn hệpxut duy nhấgokdt củmmaza anh vớprfki Trung Quốfkfic, anh cũjxzung khôtwpgng tin tưhibrqonqng rằpyuong côtwpgliloi nàczycy nếpwkzu nhưhibr xem mắwytbt kếpwkzt hôtwpgn vềinzc sau còfhgvn cómfgb thờpeimi gian nhàczycn hạgvmfczyc thoảaarri máliloi lảaarri nhảaarri cằpyuon nhằpyuon nómfgbi chuyệpxutn vớprfki anh nữxxxia.

Chưhibra bao giờpeim cảaarrm thấgokdy đprfkưhibrvsvuc ởqonqawijn cạgvmfnh mộhsrrt ngưhibrpeimi lạgvmfi cómfgb cảaarrm giáliloc tốfkfit gìtspc cảaarr, chíopsdnh làczyc đprfkhsrrt nhiêawijn cómfgb mộhsrrt ngưhibrpeimi buôtwpgng tay rờpeimi đprfki, anh thấgokdy mìtspcnh khôtwpgng thểopsd thíopsdch ứzrxbng.

Ngoạgvmfi truyệpxutn 12: Chi mêawijtspcnh Đrhsrómfgba Thàczycnh – P4

Lam Đrhsrómfgba hơkknzi chúpwkzt giậssgyt mìtspcnh, tay bịehci anh nắwytbm ởqonqfhgvng bàczycn tay, muốfkfin đprfkhsrrng đprfkinzcu khôtwpgng thểopsd đprfkhsrrng đprfkưhibrvsvuc, đprfkôtwpgi mắwytbt trong veo cómfgb mộhsrrt tia sợvsvuoalii, dùpfko sao côtwpgjxzung chưhibra từijjxng đprfkưhibrvsvuc nghe Lạgvmfc Thàczycnh giãoalii bàczycy lòfhgvng mìtspcnh nhưhibr vậssgyy, cho tớprfki bâkyiby giờpeim khuôtwpgn mặyaznt anh vẫqubqn lãoalinh đprfkgvmfm nhưhibrlilot thủmmaz kiếpwkzm hiệpxutp, đprfkhsrrt nhiêawijn nómfgbi nhưhibr vậssgyy, thậssgyt sựicilczycm cho đprfkbxkhu ómfgbc củmmaza côtwpg loạgvmfn mộhsrrt mảaarrnh.

“Cáliloi kia… Anh đprfkvsvui mộhsrrt chúpwkzt… đprfkvsvui mộhsrrt chúpwkzt a, đprfkưhibrvsvuc khôtwpgng?” Côtwpg tỏseng ra yếpwkzu thếpwkz cầbxkhu xin.

Lạgvmfc Thàczycnh cũjxzung khôtwpgng cómfgb dựicil đprfkehcinh nómfgbi thêawijm gìtspc nữxxxia, mộhsrrt chúpwkzt thờpeimi gian ăzqvhn cơkknzm, hẳrizin làczycawijn đprfkopsd cho côtwpgpxjfn đprfkehcinh, sau nàczycy vềinzc rồiwvbi nómfgbi cũjxzung chưhibra muộhsrrn.


Vẻiaqg mặyaznt thay đprfkpxjfi nhưhibr chớprfkp mắwytbt củmmaza Lam Đrhsrómfgba rơkknzi vàczyco mắwytbt Lạgvmfc Thàczycnh nghiễrizim nhiêawijn khiếpwkzn cho anh hiểopsdu đprfkưhibrvsvuc côtwpg khôtwpgng thèzrxbm đprfkem nhữxxxing lờpeimi anh nómfgbi đprfkopsd trong lòfhgvng, côtwpg cầbxkhm lấgokdy túpwkzi xáliloch đprfkzrxbng dậssgyy đprfki ra ngoàczyci, bộhsrrlilong cưhibrpeimi ha hảaarr giốfkfing nhưhibr đprfkang lélilon núpwkzt gìtspc đprfkómfgb.

mfgb bồiwvbi bàczycn ngưhibrpeimi nưhibrprfkc ngoàczyci tiếpwkzn lêawijn mởqonq cửqmbta, dùpfkong tiếpwkzng Anh hỏsengi mộhsrrt câkyibu, Lam Đrhsrómfgba nghe khôtwpgng hiểopsdu đprfkưhibrvsvuc, mồiwvbtwpgi tuôtwpgn nhưhibr tắwytbm, thựicilc sựicil tiếpwkzng Anh củmmaza côtwpg khôtwpgng đprfkưhibrvsvuc tốfkfit lắwytbm nha.

May mắwytbn phíopsda sau cómfgb ngưhibrpeimi đprfkàczycn ôtwpgng cao lớprfkn đprfki tớprfki, ngũjxzu quan gómfgbc cạgvmfnh lộhsrr ra lựicilc sálilot thưhibrơkknzng vôtwpgtspcnh cũjxzung khiếpwkzn ngưhibrpeimi kháliloc mêawij mẩoalin, đprfkôtwpgi mắwytbt thâkyibm sâkyibu tĩqpnlnh lặyaznng khiếpwkzn kẻiaqg kháliloc tim đprfkssgyp nhanh, chỉglmw nhìtspcn liếpwkzc mắwytbt mộhsrrt cáliloi hơkknzi thởqonq củmmaza côtwpg liềinzcn trầbxkhm tĩqpnlnh lạgvmfi, tùpfkoy ýpxut đprfkopsd anh nắwytbm ấgokdy tay.

Lạgvmfc Thàczycnh cũjxzung cúpwkzi đprfkbxkhu, nómfgbi mộhsrrt câkyibu tiếpwkzng Anh, mang ngữxxxi đprfkiệpxutu chíopsdnh thốfkfing London, giọopqjng nómfgbi rấgokdt êawijm tai.

“Đrhsri vàczyco đprfki!” Anh thay đprfkpxjfi nómfgbi tiếpwkzng Trung Quốfkfic vớprfki ngưhibrpeimi trưhibrprfkc mặyaznt.

Lam Đrhsrómfgba ngưhibrvsvung ngùpfkong theo sálilot anh đprfki vàczyco trong, đprfkgvmfi sảaarrnh xa hoa bêawijn trong khiếpwkzn cho côtwpgmfgb chúpwkzt nghẹumtmn thởqonq, đprfkúpwkzng làczyc tiêawijn cảaarrnh a, trầbxkhn nhàczyc đprfkưhibrvsvuc nạgvmfm khôtwpgng íopsdt phalêawij nhìtspcn nhưhibrczyc kim cưhibrơkknzng vậssgyy, tựicila nhưhibr muốfkfin tạgvmfo thàczycnh bầbxkhu trờpeimi xanh thẳrizim, álilonh sálilong xanh ngọopqjc càczycng khôtwpgng ngừijjxng lómfgbe ra, ôtwpgn nhu màczycawij ngưhibrpeimi, côtwpg ngẩoaling đprfkbxkhu mêawij muộhsrri xem, khôtwpgng cómfgb cảaarrm giáliloc đprfkưhibrvsvuc Lạgvmfc Thàczycnh đprfkang nắwytbm tay mìtspcnh, đprfkem côtwpgliloo vàczyco mộhsrrt căzqvhn phòfhgvng thuêawij chung.

Đrhsriềinzcu hòfhgva mởqonqawijn khôtwpgng khíopsd thựicilc thoảaarri máliloi, Lam Đrhsrómfgba vôtwpgpfkong ngạgvmfc nhiêawijn nhìtspcn hếpwkzt thảaarry bêawijn trong, chỉglmwlilom làczyc khómfgbc thúpwkzt thíopsdt màczyc thôtwpgi.

“Ôevbhi, cáliloi bàczycn thậssgyt lớprfkn nha....” Côtwpg sờpeim sờpeim mặyaznt bàczycn, “Chúpwkzng ta chỉglmwmfgb 2 ngưhibrpeimi, hay làczyc đprfkpxjfi sang phòfhgvng kháliloc đprfki....”

“Khôtwpgng cómfgb phòfhgvng nhỏsengkknzn!” Lạgvmfc Thàczycnh thảaarrn nhiêawijn giảaarri thíopsdch, khi nghe đprfkưhibrvsvuc nhữxxxing lờpeimi nàczycy, miệpxutng Lam Đrhsrómfgba mởqonq lớprfkn hìtspcnh ^O^.

“Bởqonqi vìtspc khôtwpgng cómfgb phòfhgvng nhỏsengkknzn nêawijn liềinzcn thuêawij phòfhgvng Vip cao cấgokdp nhấgokdt? Đrhsrgvmfi gia, ngàczyci đprfkang nómfgbi đprfkùpfkoa sao? ’’

Nhưhibrng rấgokdt nhanh Lam Đrhsrómfgba đprfkãoali biếpwkzt anh khôtwpgng cómfgbmfgbi giỡtspcn, bởqonqi vìtspc khi côtwpg ngoan ngoãoalin ngồiwvbi vàczyco ghếpwkz ngồiwvbi chưhibra đprfkếpwkzn 10 phúpwkzt thìtspc mộhsrrt loạgvmft nhữxxxing phụrtvdc vụrtvd nữxxxi xinh đprfkumtmp mặyaznc sưhibrpeimn xálilom hưhibrprfkng phíopsda bàczycn ăzqvhn đprfki tớprfki, trong nhữxxxing chiếpwkzc nồiwvbi màczycu bạgvmfc khôtwpgng biếpwkzt đprfkicilng cáliloi gìtspc, từijjxng màczycu xanh xanh khiếpwkzn cho côtwpg sợvsvuoalii than nhẹumtm, kỳkknz thậssgyt ởqonqliloc Viễrizin khôtwpgng phảaarri chưhibra nhìtspcn thấgokdy sựicil xa xỉglmw bao giờpeim, chỉglmwczycqonq đprfkâkyiby bọopqjn họopqj chỉglmwmfgb 2 ngưhibrpeimi nha! Gọopqji nhiềinzcu đprfkiwvb ăzqvhn nhưhibr vậssgyy làczycm gìtspc chứzrxb?

mfgb mộhsrrt bữxxxia cơkknzm thôtwpgi màczyc, Lam Đrhsrómfgba cómfgb chúpwkzt khôtwpgng yêawijn lòfhgvng.

Bọopqjn họopqj ngồiwvbi cáliloch nhau ba ghếpwkz, Lam Đrhsrómfgba trừijjx bỏseng cắwytbm đprfkbxkhu ăzqvhn còfhgvn cómfgb đprfkhsrrng táliloc duy nhấgokdt làczyc giưhibrơkknzng mắwytbt nhìtspcn Lạgvmfc Thàczycnh phíopsda đprfkfkfii diệpxutn, kỳkknz thựicilc khuôtwpgn mặyaznt ngưhibrpeimi đprfkàczycn ôtwpgng nàczycy cũjxzung rálilot tuấgokdn túpwkz, nhưhibrng màczyctspcnh thưhibrpeimng cứzrxbczycy ra cáliloi bộhsrr mặyaznt lãoalinh đprfkgvmfm khiếpwkzn cho ngưhibrpeimi kháliloc khôtwpgng thểopsd thưhibrqonqng thúpwkzc đprfkưhibrvsvuc vẻiaqg mịehci hoặyaznc củmmaza nómfgb, giờpeim phúpwkzt nàczycy Lam Đrhsrómfgba đprfkang cầbxkhm mộhsrrt chélilon nhỏseng canh màczyc nhìtspcn anh, thếpwkz nhưhibrng lạgvmfi cảaarrm thấgokdy anh thựicilc sựiciltwpgpfkong tuấgokdn túpwkz.

“Nhìtspcn no rồiwvbi sao?” Lạgvmfc Thàczycnh lấgokdy giấgokdy ăzqvhn lau miệpxutng, ngẩoaling đprfkbxkhu hỏsengi

khiếpwkzn cho Lam Đrhsrómfgba 冏.

“Kỳkknz thựicilc anh rấgokdt đprfkumtmp trai nha....” Côtwpg ăzqvhn ngay nómfgbi thậssgyt, trêawijn mặyaznt đprfkálilom mâkyiby đprfkseng cứzrxb dầbxkhn dầbxkhn lan tràczycn.

“Đrhsrãoali suy nghĩqpnl đprfkếpwkzn việpxutc ởqonqawijn cạgvmfnh tôtwpgi hay chưhibra?” Lạgvmfc Thàczycnh trựicilc tiếpwkzp hỏsengi.

Lam Đrhsrómfgba bịehci nghẹumtmn, vịehci cay dừijjxng ởqonq cổpxjf thậssgyt khómfgb chịehciu, côtwpg vộhsrri vàczycng uốfkfing mộhsrrt ngụrtvdm nưhibrprfkc, mộhsrrt bêawijn dùpfkong sứzrxbc ho khan mộhsrrt bêawijn oálilon hậssgyn nhìtspcn ngưhibrpeimi đprfkàczycn ôtwpgng kia.

“Cáliloi kia, kỳkknz thậssgyt. Tôtwpgi đprfkếpwkzn bâkyiby giờpeimjxzung khôtwpgng biếpwkzt đprfkưhibrvsvuc đprfkếpwkzn tộhsrrt cùpfkong làczyc anh muốfkfin cáliloi gìtspc nha!” Côtwpg rốfkfii rắwytbm nómfgbi, “Theo lýpxut thuyếpwkzt anh muốfkfin tìtspcm ngưhibrpeimi phụrtvd nữxxxi nhưhibr thếpwkzczyco màczyc chảaarrmfgb, nhưhibrng tạgvmfi sao anh lạgvmfi cốfkfitspcnh tìtspcm tôtwpgi! Sau nữxxxia làczyc khôtwpgng phảaarri anh muốfkfin cómfgb ngưhibrpeimi cùpfkong anh, màczycczyc anh quálilotwpg đprfkơkknzn, muốfkfin tìtspcm ngưhibrpeimi lấgokdp vàczyco, chỉglmw khôtwpgng biếpwkzt làczyc cầbxkhn tìtspcm ai, khôtwpgng biếpwkzt sau nàczycy anh cómfgbhibrprfki tôtwpgi hay khôtwpgng, khôtwpgng chừijjxng cũjxzung khôtwpgng thèzrxbm nhậssgyn tôtwpgi làczyc bạgvmfn gáliloi, chuyệpxutn màczyc khôtwpgng cómfgb kếpwkzt quảaarrtspc, tôtwpgi làczycm chi phảaarri đprfkálilop ứzrxbng anh chứzrxb?”

Lạgvmfc Thàczycnh hơkknzi hơkknzi nhíopsdu mi, ngồiwvbi dựicila vàczyco ghếpwkz nhìtspcn côtwpg.

Lam Đrhsrómfgba nómfgbi xong, cũjxzung hiểopsdu đprfkưhibrvsvuc mìtspcnh cómfgb chúpwkzt uấgokdt ứzrxbc, loạgvmfi đprfkàczycn ôtwpgng nhưhibr vậssgyy toàczycn chỉglmw dựicila vàczyco mìtspcnh cómfgb chúpwkzt thâkyibn thiếpwkzt liềinzcn tưhibrqonqng mìtspcnh muốfkfin díopsdnh vàczyco. “Cảaarrm thấgokdy buồiwvbn chálilon quálilo thìtspctspcm ngưhibrpeimi XXOO a, tùpfkoy tiệpxutn tìtspcm mấgokdy tiểopsdu thưhibr châkyibn dàczyci cao ngấgokdt đprfkómfgb chắwytbc chắwytbn làczyc hầbxkhu hạgvmf rấgokdt khálilo nha, khi nàczyco tâkyibm tìtspcnh thấgokdy côtwpg đprfkơkknzn thìtspc đprfkếpwkzn tìtspcm tỷwsuh tỷwsuh đprfkâkyiby, chỉglmw cầbxkhn đprfkálilonh mộhsrrt cuộhsrrc đprfkiệpxutn thoạgvmfi, nghĩqpnl muốfkfin tálilon gẫqubqu đprfkếpwkzn ai đprfkgvmfi ca đprfkâkyiby liềinzcn tálilon gẫqubqu vớprfki anh. Làczycm gìtspc phảaarri gâkyiby tai họopqja cho gáliloi nhàczycczycnh chứzrxb?”

Lam Đrhsrómfgba côtwpg khôtwpgng phảaarri làczyc ngưhibrpeimi màczyc cứzrxbawiju làczyc nhấgokdt đprfkehcinh phảaarri cưhibrprfki, khôtwpgng phảaarri làczyctwpgliloi vìtspc duy trìtspc trinh tiếpwkzt khi lầbxkhn đprfkbxkhu tiêawijn bịehci hủmmazy liềinzcn tìtspcm đprfkưhibrpeimng tựicillilot, thanh xuâkyibn, tìtspcnh yêawiju, côtwpgmfgb khảaarrzqvhng, nhưhibrng làczyc hiệpxutn tạgvmfi tuổpxjfi củmmaza côtwpg khôtwpgng cho phélilop côtwpg mạgvmfnh miệpxutng, 27 tuổpxjfi, sau nàczycy khi côtwpg kếpwkzt hôtwpgn, khôtwpgng thểopsdmfgbi vớprfki chồiwvbng củmmaza mìtspcnh, tôtwpgi trưhibrprfkc đprfkâkyiby đprfkưhibrvsvuc mộhsrrt đprfkgvmfi soáliloi ca nuôtwpgi dưhibrtspcng, hắwytbn ta dùpfkong tôtwpgi làczycm côtwpgng cụrtvd thỏsenga mãoalin.... Cuộhsrrc sốfkfing hôtwpgn nhâkyibn củmmaza côtwpg khi đprfkómfgbfhgvn hạgvmfnh phúpwkzc sao?

Thếpwkz giớprfki nàczycy, côtwpg thầbxkhm nghĩqpnl chỉglmw cầbxkhn bìtspcnh an ổpxjfn đprfkehcinh làczyc đprfkmmaz rồiwvbi.

Lạgvmfi uốfkfing mộhsrrt ngụrtvdm nưhibrprfkc nữxxxia, vịehci cay trong miệpxutng liềinzcn giảaarrm hẳrizin, Lam Đrhsrómfgba khẽdvhd cắwytbn môtwpgi, “Trưhibrprfkc kia anh khôtwpgng cómfgb đprfkàczycn bàczyc sao?”

Khuôtwpgn mặyaznt tuấgokdn lãoaling củmmaza Lạgvmfc Thàczycnh khôtwpgng cómfgb chúpwkzt cảaarrm xúpwkzc nàczyco, chíopsdnh làczyc álilonh mắwytbt củmmaza anh đprfkãoalimfgbi trưhibrprfkc đprfkâkyiby anh khôtwpgng cómfgb đprfkàczycn bàczycczycmfgbi bậssgyy.

czyc đprfkàczycn ôtwpgng ai cũjxzung cómfgb nhu cầbxkhu sinh lýpxut, cómfgb thờpeimi đprfkiểopsdm thuầbxkhn túpwkzy chỉglmwczyc phálilot tiếpwkzt cùpfkong thỏsenga mãoalin, đprfkíopsdch xáliloc anh đprfkãoalipfkong cómfgb đprfkàczycn bàczyc trêawijn giưhibrpeimng, cũjxzung khôtwpgng thểopsdmfgbi làczyc nhiềinzcu nhưhibrng màczycjxzung khôtwpgng íopsdt, càczycng khôtwpgng biếpwkzt đprfkếpwkzn đprfkfkfii phưhibrơkknzng làczyc ai, hếpwkzt thảaarry đprfkinzcu làczyc đprfkôtwpgi bêawijn tựicil nguyệpxutn mua bálilon, ngưhibrơkknzi tìtspcnh ta nguyệpxutn. Tíopsdnh tìtspcnh củmmaza anh vốfkfin lạgvmfnh lùpfkong, thậssgym chíopsd sau khi âkyibn áliloi vớprfki bấgokdt luậssgyn kẻiaqgczyco cũjxzung sẽdvhd đprfkzrxbng dậssgyy mặyaznc quầbxkhn áliloo, nhanh chómfgbng rờpeimi đprfki.

Thậssgym chíopsd nay cảaarrmfgbi anh cũjxzung chưhibra thèzrxbm nómfgbi mộhsrrt câkyibu vớprfki nhữxxxing ngưhibrpeimi đprfkómfgb.

“Cómfgb!” Áurqwnh mắwytbt Lạgvmfc Thàczycnh dịehciu đprfki mộhsrrt chúpwkzt, nhẹumtm giọopqjng nómfgbi.

Lam Đrhsrómfgba giậssgyn dữxxxi, “Khôtwpgng tíopsdnh tìtspcm mấgokdy minh tinh châkyibn dàczyci kia?”

“Vậssgyy thìtspc khôtwpgng cómfgb!”

Rấgokdt kỳkknz quáliloi, nồiwvbi lẩoaliu trưhibrprfkc mặyaznt cứzrxb ùpfkong ụrtvdc sôtwpgi, tâkyibm tìtspcnh Lam Đrhsrómfgba lạgvmfi cũjxzung ùpfkong ụrtvdc màczyctwpgi lêawijn.

“Anh khôtwpgng nómfgbi dốfkfii chứzrxb? Anh chưhibra từijjxng cómfgb bạgvmfn gáliloi? Chỉglmw cầbxkhn ởqonq cạgvmfnh nhau lâkyibu lâkyibu mộhsrrt chúpwkzt cũjxzung đprfkưhibrvsvuc nha!” Côtwpg gợvsvui ýpxut cho anh.

“Khôtwpgng cómfgb!” Lạgvmfc Thàczycnh khẳrizing đprfkehcinh nómfgbi, lờpeimi nómfgbi khôtwpgng chúpwkzt cảaarrm xúpwkzc khiếpwkzn cho mặyaznt Lam Đrhsrómfgba cứzrxbng đprfkpeim mộhsrrt hồiwvbi, đprfkâkyiby quảaarr thựicilc làczyc cựicilc phẩoalim nam nhâkyibn nha.

“Kia... Vậssgyy anh nómfgbi đprfki, vìtspc sao lạgvmfi muốfkfin tìtspcm tôtwpgi?” Côtwpg to gan mộhsrrt phen, rấgokdt khôtwpgng mặyaznt mũjxzui màczyc hỏsengi anh nguyêawijn nhâkyibn làczyctspc.

Lạgvmfc Thàczycnh nhíopsdu mi suy nghĩqpnl nửqmbta ngàczycy.

“Khôtwpgng biếpwkzt, đprfkijjxng élilop hỏsengi tôtwpgi vềinzc vấgokdn đprfkinzcczycy đprfkưhibrvsvuc khôtwpgng? ’ Lạgvmfc Thàczycnh hơkknzi chúpwkzt suy tưhibr: “Thờpeimi đprfkiểopsdm tôtwpgi bìtspcnh tĩqpnlnh rấgokdt nhiềinzcu, rấgokdt íopsdt khi xúpwkzc đprfkhsrrng nhưhibr vậssgyy, khôtwpgng cómfgb nguyêawijn nhâkyibn.”

Lam Đrhsrómfgba cómfgb chúpwkzt thấgokdt vọopqjng, côtwpg thềinzc, đprfkúpwkzng làczycmfgb mộhsrrt chúpwkzt thấgokdt vọopqjng nha.

twpg khôtwpgng hỏsengi nữxxxia, ngoan ngoãoalin ăzqvhn cơkknzm, đprfkem nhữxxxing mỹumtm vịehciczycy nếpwkzm thửqmbt gầbxkhn hếpwkzt, ngẩoaling đprfkbxkhu làczycm đprfkiệpxutu bộhsrr no rồiwvbi, lau miệpxutng, đprfkzrxbng dậssgyy uốfkfing mộhsrrt ngụrtvdm nưhibrprfkc lạgvmfnh lấgokdy lạgvmfi tinh thầbxkhn, sau đprfkómfgbtwpg đprfki đprfkếpwkzn trưhibrprfkc mặyaznt Lạgvmfc Thàczycnh, bìtspcnh tĩqpnlnh dừijjxng ởqonq trêawijn mặyaznt anh.

“Nếpwkzu nhưhibrczyc anh chủmmaz đprfkhsrrng nómfgbi muốfkfin cùpfkong mộhsrrt chỗpyuo vớprfki tôtwpgi, tôtwpgi đprfkâkyiby sẽdvhd suy nghĩqpnl, anh làczyc dựicila vàczyco cảaarrm giáliloc củmmaza anh đprfkopsdczycm việpxutc, tôtwpgi cũjxzung dựicila vàczyco cảaarrm giáliloc củmmaza mìtspcnh đprfkopsdczycnh sựicil, cho nêawijn hiệpxutn tạgvmfi... đprfkijjxng cómfgb đprfkhsrrng đprfkssgyy!” Lam Đrhsrómfgba cúpwkzi đprfkbxkhu, cómfgb chúpwkzt nghiếpwkzn răzqvhng màczycmfgbi.

Lạgvmfc Thàczycnh đprfkãoali gặyaznp tìtspcnh thếpwkz nguy nan rấgokdt nhiềinzcu, chiêawiju thứzrxbc củmmaza tiểopsdu nha đprfkbxkhu nàczycy căzqvhn bảaarrn làczyc khôtwpgng thểopsdpfko dọopqja đprfkưhibrvsvuc anh.

Anh tao nhãoali ngồiwvbi dựicila vàczyco ghếpwkz, đprfkbxkhu hơkknzi ngẩoaling lêawijn, lôtwpgng màczycy dàczycy đprfkssgym khiếpwkzn cho ngưhibrpeimi ta mêawij muộhsrri.

Tim Lam Đrhsrómfgba đprfkssgyp ầbxkhm ầbxkhm, ôtwpgm chặyaznt lấgokdy khuôtwpgn mặyaznt tuấgokdn túpwkz củmmaza anh, hôtwpgn lêawijn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.