Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 237 : Chi mê tình Đóa Thành 2

    trước sau   
Mộfdcgt thâbhbnn lãjosknh liệtqfot, Lạrrotc Thàilmunh chậcksmm rãjoski đqjhxi đqjhxếbhbnn trưjtdqqiqqc mặbhbnt côkcwc, biểayzku tìswrlnh trêlfjxn mặbhbnt cuốpbzai cùprmrng cũwthhng thưjtdq thácksmi đqjhxi mộfdcgt chúvetit.

“Đicneâbhbny làilmu đqjhxpbzai tưjtdqoagjng xem mắlgkft củshqra côkcwc?” Áspgxnh mắlgkft hắlgkfn bao trùprmrm côkcwccksmi trưjtdqqiqqc mặbhbnt, tiếbhbnng nófzyyi mácksmt lạrrotnh cófzyy chúvetit băxdhrng lãjosknh, cũwthhng cófzyy mộfdcgt chúvetit khiêlfjxu khíntqrch nófzyyi khôkcwcng lêlfjxn lờjoski.

Lam Đicneófzyya hậcksmm hựskxjc, biệtqfon minh nófzyyi: “Đicneúveting làilmu mộfdcgt ngưjtdqjoski trong sốpbza đqjhxófzyy, cófzyy vẻhjdd khôkcwcng thểayzk dựskxja vàilmuo a, nhưjtdqng màilmu so vớqiqqi ngưjtdqjoski khácksmc vẫhaafn còhaafn hơtyvvn nhiềtqfou lắlgkfm?”

Lạrrotc Thàilmunh gậcksmt gậcksmt đqjhxilmuu, nghe hiểayzku ýhaaf tứxftr củshqra côkcwc, “Nófzyyi cácksmch khácksmc, khôkcwcng chỉkrphfzyy mộfdcgt ngưjtdqjoski.”

Lam Đicneófzyya nghe đqjhxưjtdqoagjc dètqfo dặbhbnt nhìswrln hắlgkfn, dètqfo dặbhbnt suy nghĩlbyv, thếbhbnilmuo lạrroti cófzyy cảwestm giácksmc nhưjtdqswrlnh làilmubhbnm phụcfko bịnupz bắlgkft gian tạrroti giưjtdqjoskng chứxftr, nhưjtdqng màilmu thựskxjc sụcfko khôkcwcng phảwesti màilmu. Ngưjtdqjoski đqjhxàilmun ôkcwcng nàilmuy từjoskjtdqqiqqc Anh xa xôkcwci trởlgkf vềtqfo, đqjhxbhbnc biệtqfot đqjhxếbhbnn nhàilmukcwclgkf đqjhxâbhbny đqjhxayzk tiếbhbnn hàilmunh tuyểayzkn chọtlzan cho côkcwc sao? Hơtyvvn nữkrpha chuyệtqfon côkcwc phảwesti đqjhxi xem mắlgkft vốpbzan anh đqjhxãjosk sớqiqqm biếbhbnt rồhaafi còhaafn gìswrl, cófzyyswrl đqjhxâbhbnu màilmu khủshqrng bốpbza vậcksmy chứxftr?

“Tôkcwci đqjhxófzyyi bụcfkong....” Lam Đicneófzyya quay vềtqfoilmun ăxdhrn, cầilmum lấeyrfy mộfdcgt cácksmi bácksmnh mỳxftr nhépioet vàilmuo miệtqfong, ácksmnh mắlgkft trong veo nhưjtdqjtdqqiqqc liếbhbnc mắlgkft nhìswrln anh mộfdcgt cácksmi, hàilmum hồhaaffzyyi >_< ”Anh cófzyy ăxdhrn cơtyvvm hay khôkcwcng? Ngưjtdqjoski bịnupz anh cưjtdqswrlng chếbhbn đqjhxuổcfkoi đqjhxi rồhaafi, bằpbzang đqjhxófzyy đqjhxhaaf ăxdhrn tôkcwci ăxdhrn khôkcwcng hếbhbnt.”


Ngồhaafi ởlgkf trêlfjxn chiếbhbnc bàilmun nhỏnupz bằpbzang thủshqry tinh ởlgkf phòhaafng khácksmch nhìswrln thấeyrfy tiểayzku nữkrph nhâbhbnn kia, tófzyyc dàilmui xõrupaa tung trêlfjxn mặbhbnt ácksmo choàilmung, mộfdcgt chiếbhbnc vácksmy dàilmui màilmuu vàilmung nhạrrott mặbhbnc trêlfjxn ngưjtdqjoski, cófzyy mộfdcgt loạrroti hấeyrfp dẫhaafn khiếbhbnn ngưjtdqjoski ta chìswrlm đqjhxlgkfm, Lạrrotc Thàilmunh đqjhxi qua, xanh tạrroti mộfdcgt bêlfjxn cạrrotnh bàilmun côkcwc ngồhaafi, mắlgkft kíntqrnh trong suốpbzat, hai mắlgkft anh tảwestn ra tầilmung sácksmng mịnupz hoặbhbnc khiếbhbnn tim kẻhjdd khácksmc phảwesti đqjhxcksmp lọtlzaan lêlfjxn.

Lam Đicneófzyya cófzyy cảwestm giácksmc nghẹugrnt thởlgkf.

Anh ta.... Anh ta muốpbzan làilmum gìswrl chứxftr?

cksmnh mìswrl vẫhaafn ngậcksmm trêlfjxn miệtqfong, khôkcwcng dácksmm cắlgkfn, ácksmnh mắlgkft côkcwc thậcksmt tộfdcgi nghiệtqfop nhìswrln ngưjtdqjoski đqjhxàilmun ôkcwcng trưjtdqqiqqc mắlgkft.

Chỉkrph chốpbzac lácksmt, Lạrrotc Thàilmunh nhíntqru mi, giơtyvv tay lêlfjxn, mạrrotnh mẽkcwc lấeyrfy ra, đqjhxem côkcwcvetim đqjhxxftrng dậcksmy, lôkcwci képioeo đqjhxi ra ngoàilmui.

Lam Đicneófzyya hoàilmun toàilmun hoảwestng sợoagj.

“Anh, anh, anh... Anh muốpbzan làilmum gìswrl a? Anh dẫhaafn tôkcwci đqjhxi đqjhxâbhbnu chứxftr? Buổcfkoi chiềtqfou tôkcwci còhaafn phảwesti đqjhxi làilmum đqjhxeyrfy.” Côkcwc khôkcwcng kịnupzp cảwestm thụcfko đqjhxưjtdqoagjc bàilmun tay đqjhxang nắlgkfm tay côkcwc củshqra anh cófzyy bao nhiêlfjxu cứxftrng rắlgkfn cófzyy bao nhiêlfjxu lạrrotnh lẽkcwco, tựskxja nhưjtdq đqjhxfdcgng kinh muốpbzan trốpbzan thoácksmt.

kcwcng màilmuy Lạrrotc Thàilmunh càilmung nhíntqru chặbhbnt, túvetim côkcwc ácksmp lêlfjxn trêlfjxn tưjtdqjoskng, chậcksmm rãjoski ghépioecksmt lạrroti nhìswrln côkcwc từjosk trêlfjxn xuốpbzang dưjtdqqiqqi:” Ngay cảwest thờjoski gian ăxdhrn cơtyvvm trưjtdqa cũwthhng tranh thủshqr đqjhxi xem mắlgkft, côkcwc quácksm thètqfom khácksmt rồhaafi cófzyy phảwesti hay khôkcwcng? Hửjtdq?”

Lam Đicneófzyya bịnupz bứxftrc tưjtdqjoskng gồhaaf ghềtqfo phíntqra sau đqjhxâbhbnm vàilmuo lưjtdqng đqjhxau đqjhxqiqqn khôkcwcng chịnupzu nổcfkoi, vừjoska nghe thấeyrfy anh nófzyyi nhưjtdq vậcksmy liềtqfon nófzyyng nảwesty: “Cácksmi gìswrl a? Tôkcwci thètqfom khácksmt cácksmi quỷayzkswrl? Năxdhrm nay tôkcwci 27 tuổcfkoi rồhaafi, 27 tuổcfkoi đqjhxeyrfy? Tôkcwci muốpbzan đqjhxem mìswrlnh gảwest đqjhxi đqjhxưjtdqoagjc chưjtdqa? Anh gặbhbnp qua côkcwccksmi nàilmuo 27 tuổcfkoi còhaafn chưjtdqa lậcksmp gia đqjhxìswrlnh khôkcwcng? Cũwthhng khôkcwcng phảwesti ai cũwthhng tốpbzat phúvetic nhưjtdq Hi Hi, cófzyy Tầilmun Dịnupzch Dưjtdqơtyvvng yêlfjxu côkcwceyrfy, yêlfjxu đqjhxếbhbnn mứxftrc bàilmuy mưjtdqu tíntqrnh kếbhbn đqjhxayzkfzyy thểayzk kếbhbnt hôkcwcn cùprmrng vớqiqqi côkcwceyrfy, tôkcwci thựskxjc sựskxj rấeyrft muốpbzan bịnupz ngưjtdqjoski ta tíntqrnh kếbhbn a, nhưjtdqng màilmu nhữkrphng ngưjtdqjoski theo đqjhxuổcfkoi tôkcwci anh đqjhxtqfou thấeyrfy rồhaafi đqjhxeyrfy, đqjhxtqfou làilmu đqjhxxftrc hạrrotnh nhưjtdq vậcksmy, tôkcwci cófzyy biệtqfon phácksmp gìswrl chứxftr?”

Lạrrotc Thàilmunh níntqrn thởlgkf, cảwestm thụcfko đqjhxưjtdqoagjc khẩvkysu khíntqr vẫhaafn còhaafn kiêlfjxu ngạrroto bệtqfo vệtqfo củshqra côkcwc.

cksmch xa 5 năxdhrm, côkcwccksmi nàilmuy vẫhaafn nhưjtdq trưjtdqqiqqc đqjhxâbhbny, lắlgkfm lờjoski khôkcwcng ai ngăxdhrn đqjhxưjtdqoagjc, gàilmuo thépioet khiếbhbnn ngưjtdqjoski ta cảwestm thấeyrfy phiềtqfon phứxftrc.

Nhẹugrn nhàilmung xoa xoa mi tâbhbnm, Lạrrotc Thàilmunh lạrroti lầilmun nữkrpha túvetim lấeyrfy côkcwc, thảwestn nhiêlfjxn nófzyyi: “Tôkcwci mớqiqqi vừjoska xuốpbzang mácksmy bay, chưjtdqa cófzyy ăxdhrn cơtyvvm, cùprmrng vớqiqqi tôkcwci đqjhxi ra ngoàilmui ăxdhrn.”

fzyy thểayzk bởlgkfi vìswrl ngữkrph khíntqr củshqra anh khácksm tốpbzat, Lam Đicneófzyya khôkcwcng còhaafn so đqjhxo gìswrl nữkrpha, thếbhbn nhưjtdqng cứxftrtyvvtyvvilmung màilmung đqjhxãjosk bịnupz anh túvetim lấeyrfy lôkcwci ra khỏnupzi căxdhrn phòhaafng, trưjtdqqiqqc khi đqjhxi côkcwc cốpbza sứxftrc màilmu cầilmum lấeyrfy cácksmi túvetii xácksmch nhỏnupz củshqra mìswrlnh, khôkcwcng đqjhxếbhbnn mứxftrc ra khỏnupzi cửjtdqa màilmu ngay cảwest di đqjhxfdcgng cùprmrng tiềtqfon cũwthhng khôkcwcng mang, bằpbzang khôkcwcng bịnupzcksmn đqjhxi cũwthhng khôkcwcng biếbhbnt.


jtdqqiqqi lầilmuu, ácksmnh nắlgkfng tưjtdqơtyvvi sácksmng, lácksmi xe nhìswrln thấeyrfy hìswrlnh ảwestnh mộfdcgt đqjhxôkcwci nam nữkrph đqjhxi xuốpbzang thìswrlfzyy chúvetit giậcksmt mìswrlnh.

Thìswrl ra làilmu nhưjtdq vậcksmy.

Thoạrrott nhìswrln nữkrphilmui tửjtdqwthhng khôkcwcng phảwesti làilmu tuổcfkoi trẻhjdd non nớqiqqt, chíntqrnh làilmu vẫhaafn cófzyy mộfdcgt cỗffnntyvvi khíntqr khôkcwcng an phậcksmn, thâbhbnn ảwestnh Lạrrotc Thàilmunh to lớqiqqn bao trùprmrm khiếbhbnn cho thâbhbnn thểayzkkcwcilmung thêlfjxm nhỏnupz nhắlgkfn xinh xắlgkfn, từjoskng bưjtdqqiqqc lảwesto đqjhxwesto vìswrl bịnupz anh túvetim lấeyrfy.

“Anh cófzyy thôkcwci đqjhxi khôkcwcng hảwest?” Ýfdcg nghĩlbyv củshqra Lam Đicneófzyya ứxftr đqjhxtlzang trong ácksmnh mắlgkft, ngẩvkysng đqjhxilmuu nhìswrln anh: “Anh tớqiqqi Trung Quốpbzac cũwthhng khôkcwcng thètqfom gọtlzai lấeyrfy mộfdcgt cuộfdcgc đqjhxiệtqfon thoạrroti, làilmum sao màilmukcwci biếbhbnt khi nàilmuo anh vềtqfo, loạrroti thờjoski tiếbhbnt nàilmuy, đqjhxhaaf ăxdhrn thừjoska ởlgkf nhàilmukcwci khôkcwcng ăxdhrn hếbhbnt cũwthhng chỉkrphfzyy đqjhxcfko cho chuộfdcgt giácksmn ăxdhrn thôkcwci, anh cófzyy biếbhbnt khôkcwcng hảwest....”

Cằpbzan nhằpbzan nófzyyi lan man, vẫhaafn nhưjtdqxdhrm đqjhxófzyy.

Lạrrotc Thàilmunh sảwesti bưjtdqqiqqc đqjhxi lêlfjxn phíntqra trưjtdqqiqqc, anh đqjhxvkysy vai Lam Đicneófzyya đqjhxem côkcwc nhépioet vàilmuo bêlfjxn trong.

Cửjtdqa xe đqjhxem toàilmun bộfdcg thanh âbhbnm củshqra côkcwc nhốpbzat ởlgkflfjxn ngoàilmui, qua cửjtdqa kíntqrnh Lạrrotc Thàilmunh nhìswrln liếbhbnc qua bộfdcgcksmng côkcwccksmi nhỏnupz bịnupz ngãjosk đqjhxau đqjhxếbhbnn nhíntqru màilmuy kia, trong lòhaafng cófzyy chúvetit mềtqfom mạrroti, khôkcwcng biếbhbnt vìswrl sao màilmu rung đqjhxfdcgng, đqjhxi sang bêlfjxn kia, mởlgkf cửjtdqa ngồhaafi vàilmuo trong.

“Tùprmry tiệtqfon tìswrlm mộfdcgt khácksmch sạrrotn, cófzyy thểayzk ăxdhrn đqjhxưjtdqoagjc làilmu tốpbzat rồhaafi, đqjhxi nhanh lêlfjxn.” Lạrrotc Thàilmunh đqjhxơtyvvn giảwestn nófzyyi vàilmui câbhbnu, tựskxja nhưjtdq thứxftrc ăxdhrn màilmu Lam Đicneófzyya làilmum ởlgkf nhàilmu khôkcwcng thểayzk ăxdhrn đqjhxưjtdqoagjc vậcksmy.

Nghĩlbyv nghĩlbyv, côkcwc vẫhaafn làilmu nằpbzam úvetip sấeyrfp lêlfjxn ghếbhbn trưjtdqqiqqc, tốpbzat bụcfkong nófzyyi: “Bácksmc lácksmi xe, đqjhxi đqjhxếbhbnn ngãjoskjtdq phíntqra trưjtdqqiqqc quẹugrno phảwesti, đqjhxi thêlfjxm 800m nữkrpha cófzyy mộfdcgt khácksmch sạrrotn lớqiqqn đqjhxófzyy.”

“Anh ta làilmu từjosk Anh trởlgkf vềtqfo a! Nưjtdqqiqqc Anh đqjhxeyrfy! Anh ta cófzyy tiềtqfon, khôkcwcng hãjoskm hạrroti chúvetit nàilmuo đqjhxâbhbnu.”

Trêlfjxn mặbhbnt lácksmi xe níntqrn cưjtdqjoski, mặbhbnt Lạrrotc Thàilmunh lạrroti khôkcwcng chúvetit thay đqjhxcfkoi, mặbhbnc kệtqfo cho côkcwc hồhaaf nhácksmo.

“Tôkcwci cùprmrng anh ăxdhrn mộfdcgt bữkrpha cơtyvvm, sau đqjhxófzyy anh đqjhxưjtdqa tôkcwci đqjhxếbhbnn côkcwcng ty, khoảwestng cácksmch từjosk chỗffnn đqjhxófzyy đqjhxếbhbnn côkcwcng ty khôkcwcng xa lắlgkfm, chúveting tôkcwci cófzyy 2 tiếbhbnng nghỉkrph trưjtdqa thôkcwci.” Lam Đicneófzyya tiếbhbnp tụcfkoc chỉkrph huy, nghĩlbyv nhưjtdq thếbhbnilmuo cho tốpbzat đqjhxugrnp nhấeyrft, “Tôkcwci nhấeyrft đqjhxnupznh cho anh ăxdhrn rấeyrft vui vẻhjdd.”

Giốpbzang nhưjtdq tấeyrft cảwest giớqiqqi tríntqr thứxftrc đqjhxi làilmum trong thàilmunh phốpbzailmuy, cuộfdcgc sốpbzang củshqra côkcwcwthhng cófzyy quy luậcksmt, vòhaafng qua vòhaafng lạrroti, thờjoski gian 5 năxdhrm đqjhxãjosk vộfdcgi vãjoskprmri vềtqfo quácksm khứxftr, đqjhxwesto mắlgkft mộfdcgt cácksmi côkcwc thựskxjc đqjhxãjosk 27 tuổcfkoi, mặbhbnc kệtqfofzyyntqrch cófzyyp thếbhbnilmuo, cuộfdcgc sốpbzang vẫhaafn thựskxjc vấeyrft vảwest.


Lạrrotc Thàilmunh nhìswrln thấeyrfy côkcwcng trìswrlnh xâbhbny dựskxjng bêlfjxn ngoàilmui cửjtdqa sổcfko, hoa lệtqfo chófzyyi mắlgkft, trong lòhaafng cófzyy chúvetit cảwestm giácksmc lạrrotnh lẽkcwco.

“Côkcwc rấeyrft vấeyrft vảwest?” Anh hỏnupzi.

Lam Đicneófzyya lắlgkfc lắlgkfc đqjhxilmuu, “Cũwthhng khôkcwcng tíntqrnh làilmu vậcksmy, chíntqrnh làilmufzyy chúvetit vộfdcgi vàilmung, Hi Hi đqjhxi rồhaafi tôkcwci khôkcwcng cófzyy việtqfoc đqjhxayzkilmum, mỗffnni ngàilmuy đqjhxtqfou ởlgkf trong côkcwcng ty tácksmm chuyệtqfon linh tinh, cùprmrng vớqiqqi mấeyrfy em cùprmrng làilmum đqjhxi ăxdhrn cơtyvvm mua sắlgkfm, rấeyrft tốpbzat. Anh ởlgkfjtdqqiqqc Anh chắlgkfc làilmu tốpbzat lắlgkfm nhỉkrph? Anh cófzyy thểayzk kểayzk cho tôkcwci nghe mộfdcgt chúvetit sựskxjswrlnh củshqra Hi Hi bêlfjxn đqjhxófzyy đqjhxưjtdqoagjc khôkcwcng? Cófzyy đqjhxưjtdqoagjc khôkcwcng?”

kcwcfzyy chúvetit lớqiqqn mậcksmt, giơtyvv tay giậcksmt giậcksmt tay ácksmo củshqra anh.

Trong lòhaafng Lạrrotc Thàilmunh cófzyy tia phứxftrc tạrrotp, khôkcwcng thểayzkfzyyi thàilmunh lờjoski.

Anh giơtyvv tay cầilmum lấeyrfy bàilmun tay cófzyy chúvetit gầilmuy yếbhbnu kia.

jtdqơtyvvng ngófzyyn tay nho nhỏnupz, mảwestnh mai yếbhbnu ớqiqqt, cầilmum trong lòhaafng bàilmun tay cófzyy cảwestm giácksmc muốpbzan thưjtdqơtyvvng yêlfjxu. Lạrrotc Thàilmunh rấeyrft íntqrt cầilmum tay con gácksmi, cơtyvv hồhaafilmu chưjtdqa từjoskng cófzyy, hiệtqfon tạrroti mớqiqqi rõrupailmung thìswrl ra cảwestm giácksmc làilmu nhưjtdq vậcksmy.

“Lam Đicneófzyya!” Lạrrotc Thàilmunh nhẹugrn nhàilmung hấeyrfp mộfdcgt hơtyvvi, thảwestn nhiêlfjxn quay đqjhxilmuu lạrroti nófzyyi, cặbhbnp mắlgkft tuấeyrfn túvetifzyy chúvetit hoảwestng hốpbzat hờjosk hữkrphng, dùprmrng lờjoski lẽkcwc thưjtdqơtyvvng lưjtdqoagjng nófzyyi: “Nghỉkrphkcwcng việtqfoc hiệtqfon tạrroti đqjhxi, đqjhxi theo tôkcwci, tôkcwci cam đqjhxoan cácksmi gìswrlkcwcwthhng khôkcwcng thiếbhbnu, thếbhbnilmuo?”

Lam Đicneófzyya choácksmng vácksmng.

kcwc hoảwestng hốpbzat nửjtdqa ngàilmuy cũwthhng khôkcwcng hiểayzku đqjhxưjtdqoagjc ýhaaf tứxftr củshqra Lạrrotc Thàilmunh làilmuswrl.

“Đicneưjtdqơtyvvng nhiêlfjxn còhaafn cófzyy mộfdcgt đqjhxiềtqfou kiệtqfon nữkrpha.” Anh bổcfko sung, “Dừjoskng tấeyrft cảwest mấeyrfy cuộfdcgc xem mắlgkft chếbhbnt tiệtqfot củshqra côkcwc đqjhxi.”

Lam Đicneófzyya càilmung choácksmng vácksmng.

kcwc thựskxjc cẩvkysn thậcksmn suy nghĩlbyv mộfdcgt chúvetit, côkcwc hiệtqfon tạrroti khôkcwcng phảwesti làilmukcwcng hoa xinh đqjhxugrnp 19, 20, lạrroti càilmung khôkcwcngg phảwesti côkcwccksmi xinh đqjhxugrnp nhưjtdq Hi Hi khiếbhbnn ngưjtdqjoski ta vừjoska nhìswrln thấeyrfy đqjhxãjosk muốpbzan chàilmu đqjhxrrotp, vậcksmn khíntqrilmung khôkcwcng may mắlgkfn đqjhxếbhbnn mứxftrc gặbhbnp đqjhxưjtdqoagjc mộfdcgt ngưjtdqjoski đqjhxàilmun ôkcwcng cófzyy tiềtqfon cùprmrng côkcwcfzyy mộfdcgt đqjhxoạrrotn hôkcwcn nhâbhbnn cófzyy mộfdcgt khôkcwcng hai kia. Hơtyvvn nũwthha từjosk nhỏnupz đqjhxếbhbnn lớqiqqn thầilmuy tưjtdqqiqqng sốpbza đqjhxtqfou nófzyyi cảwest đqjhxjoski nàilmuy côkcwckcwcilmui cũwthhng vôkcwc tai, đqjhxilmun đqjhxfdcgn cũwthhngcófzyy mặbhbnt tốpbzat đqjhxófzyy chứxftr.


(Vôkcwcilmui: khôkcwcng tàilmui giỏnupzi, khôkcwcng giàilmuu cófzyy.

kcwc tai: Khôkcwcng cófzyy tai họtlzaa nàilmuo.)

Nhưjtdq vậcksmy, tìswrlnh huốpbzang trưjtdqqiqqc mắlgkft rốpbzat cuộfdcgc làilmucksmi gìswrl?

“Anh... Thiếbhbnu đqjhxàilmun bàilmu sao?” Côkcwc đqjhxètqfopioen rung đqjhxfdcgng cùprmrng si mêlfjx, tòhaafhaaf hỏnupzi.

Lạrrotc Thàilmunh nghĩlbyv nghĩlbyv, anh hẳcfkon làilmu khôkcwcng phảwesti thiếbhbnu đqjhxàilmun bàilmu, cófzyy thểayzkfzyyi anh chưjtdqa từjoskng cófzyy đqjhxàilmun bàilmu.

Nhưjtdq vậcksmy anh nófzyyi ra chuyệtqfon nàilmuy rốpbzat cụcfkoc làilmu muốpbzan gìswrl chứxftr???

Kỳxftr thựskxjc trong lòhaafng Lạrrotc Thàilmunh vẫhaafn luôkcwcn hiểayzku rấeyrft rõrupa, anh khôkcwcng xem làilmukcwcng thàilmunh danh toạrroti, chỉkrphfzyy thểayzk xem nhưjtdq cảwest đqjhxjoski nàilmuy thựskxjc sựskxj đqjhxãjosk khôkcwcng cófzyyswrlxdhrn khoăxdhrn cùprmrng ưjtdqu sầilmuu, mọtlzai chuyệtqfon ởlgkflfjxn Anh đqjhxãjoskcfkon đqjhxnupznh đqjhxi vàilmuo quỹotnr đqjhxrroto anh khôkcwcng cầilmun phảwesti bôkcwcn ba nữkrpha, mộfdcgt ngưjtdqjoski đqjhxàilmun ôkcwcng nhưjtdq vậcksmy, cófzyy lẽkcwcilmu trong lòhaafng đqjhxang nghĩlbyv muốpbzan tìswrlm mộfdcgt chốpbzan yêlfjxn ổcfkon.

Anh muốpbzan yêlfjxn ổcfkon, muốpbzan côkcwccksmi nàilmuy ởlgkflfjxn cạrrotnh anh, tựskxja nhưjtdq 5 năxdhrm qua vẫhaafn chỉkrphfzyyswrlnh côkcwc liêlfjxn lạrrotc vớqiqqi anh qua mail, đqjhxâbhbny làilmu mốpbzai liêlfjxn hệtqfo duy nhấeyrft củshqra anh vớqiqqi Trung Quốpbzac, anh cũwthhng khôkcwcng tin tưjtdqlgkfng rằpbzang côkcwccksmi nàilmuy nếbhbnu nhưjtdq xem mắlgkft kếbhbnt hôkcwcn vềtqfo sau còhaafn cófzyy thờjoski gian nhàilmun hạrrotilmu thoảwesti mácksmi lảwesti nhảwesti cằpbzan nhằpbzan nófzyyi chuyệtqfon vớqiqqi anh nữkrpha.

Chưjtdqa bao giờjosk cảwestm thấeyrfy đqjhxưjtdqoagjc ởlgkflfjxn cạrrotnh mộfdcgt ngưjtdqjoski lạrroti cófzyy cảwestm giácksmc tốpbzat gìswrl cảwest, chíntqrnh làilmu đqjhxfdcgt nhiêlfjxn cófzyy mộfdcgt ngưjtdqjoski buôkcwcng tay rờjoski đqjhxi, anh thấeyrfy mìswrlnh khôkcwcng thểayzk thíntqrch ứxftrng.

Ngoạrroti truyệtqfon 12: Chi mêlfjxswrlnh Đicneófzyya Thàilmunh – P4

Lam Đicneófzyya hơtyvvi chúvetit giậcksmt mìswrlnh, tay bịnupz anh nắlgkfm ởlgkfhaafng bàilmun tay, muốpbzan đqjhxfdcgng đqjhxtqfou khôkcwcng thểayzk đqjhxfdcgng đqjhxưjtdqoagjc, đqjhxôkcwci mắlgkft trong veo cófzyy mộfdcgt tia sợoagjjoski, dùprmr sao côkcwcwthhng chưjtdqa từjoskng đqjhxưjtdqoagjc nghe Lạrrotc Thàilmunh giãjoski bàilmuy lòhaafng mìswrlnh nhưjtdq vậcksmy, cho tớqiqqi bâbhbny giờjosk khuôkcwcn mặbhbnt anh vẫhaafn lãjosknh đqjhxrrotm nhưjtdqcksmt thủshqr kiếbhbnm hiệtqfop, đqjhxfdcgt nhiêlfjxn nófzyyi nhưjtdq vậcksmy, thậcksmt sựskxjilmum cho đqjhxilmuu ófzyyc củshqra côkcwc loạrrotn mộfdcgt mảwestnh.

“Cácksmi kia… Anh đqjhxoagji mộfdcgt chúvetit… đqjhxoagji mộfdcgt chúvetit a, đqjhxưjtdqoagjc khôkcwcng?” Côkcwc tỏnupz ra yếbhbnu thếbhbn cầilmuu xin.

Lạrrotc Thàilmunh cũwthhng khôkcwcng cófzyy dựskxj đqjhxnupznh nófzyyi thêlfjxm gìswrl nữkrpha, mộfdcgt chúvetit thờjoski gian ăxdhrn cơtyvvm, hẳcfkon làilmulfjxn đqjhxayzk cho côkcwccfkon đqjhxnupznh, sau nàilmuy vềtqfo rồhaafi nófzyyi cũwthhng chưjtdqa muộfdcgn.


Vẻhjdd mặbhbnt thay đqjhxcfkoi nhưjtdq chớqiqqp mắlgkft củshqra Lam Đicneófzyya rơtyvvi vàilmuo mắlgkft Lạrrotc Thàilmunh nghiễifyvm nhiêlfjxn khiếbhbnn cho anh hiểayzku đqjhxưjtdqoagjc côkcwc khôkcwcng thètqfom đqjhxem nhữkrphng lờjoski anh nófzyyi đqjhxayzk trong lòhaafng, côkcwc cầilmum lấeyrfy túvetii xácksmch đqjhxxftrng dậcksmy đqjhxi ra ngoàilmui, bộfdcgcksmng cưjtdqjoski ha hảwest giốpbzang nhưjtdq đqjhxang lépioen núvetit gìswrl đqjhxófzyy.

fzyy bồhaafi bàilmun ngưjtdqjoski nưjtdqqiqqc ngoàilmui tiếbhbnn lêlfjxn mởlgkf cửjtdqa, dùprmrng tiếbhbnng Anh hỏnupzi mộfdcgt câbhbnu, Lam Đicneófzyya nghe khôkcwcng hiểayzku đqjhxưjtdqoagjc, mồhaafkcwci tuôkcwcn nhưjtdq tắlgkfm, thựskxjc sựskxj tiếbhbnng Anh củshqra côkcwc khôkcwcng đqjhxưjtdqoagjc tốpbzat lắlgkfm nha.

May mắlgkfn phíntqra sau cófzyy ngưjtdqjoski đqjhxàilmun ôkcwcng cao lớqiqqn đqjhxi tớqiqqi, ngũwthh quan gófzyyc cạrrotnh lộfdcg ra lựskxjc sácksmt thưjtdqơtyvvng vôkcwcswrlnh cũwthhng khiếbhbnn ngưjtdqjoski khácksmc mêlfjx mẩvkysn, đqjhxôkcwci mắlgkft thâbhbnm sâbhbnu tĩlbyvnh lặbhbnng khiếbhbnn kẻhjdd khácksmc tim đqjhxcksmp nhanh, chỉkrph nhìswrln liếbhbnc mắlgkft mộfdcgt cácksmi hơtyvvi thởlgkf củshqra côkcwc liềtqfon trầilmum tĩlbyvnh lạrroti, tùprmry ýhaaf đqjhxayzk anh nắlgkfm ấeyrfy tay.

Lạrrotc Thàilmunh cũwthhng cúvetii đqjhxilmuu, nófzyyi mộfdcgt câbhbnu tiếbhbnng Anh, mang ngữkrph đqjhxiệtqfou chíntqrnh thốpbzang London, giọtlzang nófzyyi rấeyrft êlfjxm tai.

“Đicnei vàilmuo đqjhxi!” Anh thay đqjhxcfkoi nófzyyi tiếbhbnng Trung Quốpbzac vớqiqqi ngưjtdqjoski trưjtdqqiqqc mặbhbnt.

Lam Đicneófzyya ngưjtdqoagjng ngùprmrng theo sácksmt anh đqjhxi vàilmuo trong, đqjhxrroti sảwestnh xa hoa bêlfjxn trong khiếbhbnn cho côkcwcfzyy chúvetit nghẹugrnn thởlgkf, đqjhxúveting làilmu tiêlfjxn cảwestnh a, trầilmun nhàilmu đqjhxưjtdqoagjc nạrrotm khôkcwcng íntqrt phalêlfjx nhìswrln nhưjtdqilmu kim cưjtdqơtyvvng vậcksmy, tựskxja nhưjtdq muốpbzan tạrroto thàilmunh bầilmuu trờjoski xanh thẳcfkom, ácksmnh sácksmng xanh ngọtlzac càilmung khôkcwcng ngừjoskng lófzyye ra, ôkcwcn nhu màilmulfjx ngưjtdqjoski, côkcwc ngẩvkysng đqjhxilmuu mêlfjx muộfdcgi xem, khôkcwcng cófzyy cảwestm giácksmc đqjhxưjtdqoagjc Lạrrotc Thàilmunh đqjhxang nắlgkfm tay mìswrlnh, đqjhxem côkcwcpioeo vàilmuo mộfdcgt căxdhrn phòhaafng thuêlfjx chung.

Đicneiềtqfou hòhaafa mởlgkflfjxn khôkcwcng khíntqr thựskxjc thoảwesti mácksmi, Lam Đicneófzyya vôkcwcprmrng ngạrrotc nhiêlfjxn nhìswrln hếbhbnt thảwesty bêlfjxn trong, chỉkrphpioem làilmu khófzyyc thúvetit thíntqrt màilmu thôkcwci.

“Ôjvdhi, cácksmi bàilmun thậcksmt lớqiqqn nha....” Côkcwc sờjosk sờjosk mặbhbnt bàilmun, “Chúveting ta chỉkrphfzyy 2 ngưjtdqjoski, hay làilmu đqjhxcfkoi sang phòhaafng khácksmc đqjhxi....”

“Khôkcwcng cófzyy phòhaafng nhỏnupztyvvn!” Lạrrotc Thàilmunh thảwestn nhiêlfjxn giảwesti thíntqrch, khi nghe đqjhxưjtdqoagjc nhữkrphng lờjoski nàilmuy, miệtqfong Lam Đicneófzyya mởlgkf lớqiqqn hìswrlnh ^O^.

“Bởlgkfi vìswrl khôkcwcng cófzyy phòhaafng nhỏnupztyvvn nêlfjxn liềtqfon thuêlfjx phòhaafng Vip cao cấeyrfp nhấeyrft? Đicnerroti gia, ngàilmui đqjhxang nófzyyi đqjhxùprmra sao? ’’

Nhưjtdqng rấeyrft nhanh Lam Đicneófzyya đqjhxãjosk biếbhbnt anh khôkcwcng cófzyyfzyyi giỡswrln, bởlgkfi vìswrl khi côkcwc ngoan ngoãjoskn ngồhaafi vàilmuo ghếbhbn ngồhaafi chưjtdqa đqjhxếbhbnn 10 phúvetit thìswrl mộfdcgt loạrrott nhữkrphng phụcfkoc vụcfko nữkrph xinh đqjhxugrnp mặbhbnc sưjtdqjoskn xácksmm hưjtdqqiqqng phíntqra bàilmun ăxdhrn đqjhxi tớqiqqi, trong nhữkrphng chiếbhbnc nồhaafi màilmuu bạrrotc khôkcwcng biếbhbnt đqjhxskxjng cácksmi gìswrl, từjoskng màilmuu xanh xanh khiếbhbnn cho côkcwc sợoagjjoski than nhẹugrn, kỳxftr thậcksmt ởlgkfcksmc Viễifyvn khôkcwcng phảwesti chưjtdqa nhìswrln thấeyrfy sựskxj xa xỉkrph bao giờjosk, chỉkrphilmulgkf đqjhxâbhbny bọtlzan họtlza chỉkrphfzyy 2 ngưjtdqjoski nha! Gọtlzai nhiềtqfou đqjhxhaaf ăxdhrn nhưjtdq vậcksmy làilmum gìswrl chứxftr?

fzyy mộfdcgt bữkrpha cơtyvvm thôkcwci màilmu, Lam Đicneófzyya cófzyy chúvetit khôkcwcng yêlfjxn lòhaafng.

Bọtlzan họtlza ngồhaafi cácksmch nhau ba ghếbhbn, Lam Đicneófzyya trừjosk bỏnupz cắlgkfm đqjhxilmuu ăxdhrn còhaafn cófzyy đqjhxfdcgng tácksmc duy nhấeyrft làilmu giưjtdqơtyvvng mắlgkft nhìswrln Lạrrotc Thàilmunh phíntqra đqjhxpbzai diệtqfon, kỳxftr thựskxjc khuôkcwcn mặbhbnt ngưjtdqjoski đqjhxàilmun ôkcwcng nàilmuy cũwthhng rácksmt tuấeyrfn túveti, nhưjtdqng màilmuswrlnh thưjtdqjoskng cứxftrilmuy ra cácksmi bộfdcg mặbhbnt lãjosknh đqjhxrrotm khiếbhbnn cho ngưjtdqjoski khácksmc khôkcwcng thểayzk thưjtdqlgkfng thúvetic đqjhxưjtdqoagjc vẻhjdd mịnupz hoặbhbnc củshqra nófzyy, giờjosk phúvetit nàilmuy Lam Đicneófzyya đqjhxang cầilmum mộfdcgt chépioen nhỏnupz canh màilmu nhìswrln anh, thếbhbn nhưjtdqng lạrroti cảwestm thấeyrfy anh thựskxjc sựskxjkcwcprmrng tuấeyrfn túveti.

“Nhìswrln no rồhaafi sao?” Lạrrotc Thàilmunh lấeyrfy giấeyrfy ăxdhrn lau miệtqfong, ngẩvkysng đqjhxilmuu hỏnupzi

khiếbhbnn cho Lam Đicneófzyya 冏.

“Kỳxftr thựskxjc anh rấeyrft đqjhxugrnp trai nha....” Côkcwc ăxdhrn ngay nófzyyi thậcksmt, trêlfjxn mặbhbnt đqjhxácksmm mâbhbny đqjhxnupz cứxftr dầilmun dầilmun lan tràilmun.

“Đicneãjosk suy nghĩlbyv đqjhxếbhbnn việtqfoc ởlgkflfjxn cạrrotnh tôkcwci hay chưjtdqa?” Lạrrotc Thàilmunh trựskxjc tiếbhbnp hỏnupzi.

Lam Đicneófzyya bịnupz nghẹugrnn, vịnupz cay dừjoskng ởlgkf cổcfko thậcksmt khófzyy chịnupzu, côkcwc vộfdcgi vàilmung uốpbzang mộfdcgt ngụcfkom nưjtdqqiqqc, mộfdcgt bêlfjxn dùprmrng sứxftrc ho khan mộfdcgt bêlfjxn oácksmn hậcksmn nhìswrln ngưjtdqjoski đqjhxàilmun ôkcwcng kia.

“Cácksmi kia, kỳxftr thậcksmt. Tôkcwci đqjhxếbhbnn bâbhbny giờjoskwthhng khôkcwcng biếbhbnt đqjhxưjtdqoagjc đqjhxếbhbnn tộfdcgt cùprmrng làilmu anh muốpbzan cácksmi gìswrl nha!” Côkcwc rốpbzai rắlgkfm nófzyyi, “Theo lýhaaf thuyếbhbnt anh muốpbzan tìswrlm ngưjtdqjoski phụcfko nữkrph nhưjtdq thếbhbnilmuo màilmu chảwestfzyy, nhưjtdqng tạrroti sao anh lạrroti cốpbzaswrlnh tìswrlm tôkcwci! Sau nữkrpha làilmu khôkcwcng phảwesti anh muốpbzan cófzyy ngưjtdqjoski cùprmrng anh, màilmuilmu anh quácksmkcwc đqjhxơtyvvn, muốpbzan tìswrlm ngưjtdqjoski lấeyrfp vàilmuo, chỉkrph khôkcwcng biếbhbnt làilmu cầilmun tìswrlm ai, khôkcwcng biếbhbnt sau nàilmuy anh cófzyyjtdqqiqqi tôkcwci hay khôkcwcng, khôkcwcng chừjoskng cũwthhng khôkcwcng thètqfom nhậcksmn tôkcwci làilmu bạrrotn gácksmi, chuyệtqfon màilmu khôkcwcng cófzyy kếbhbnt quảwestswrl, tôkcwci làilmum chi phảwesti đqjhxácksmp ứxftrng anh chứxftr?”

Lạrrotc Thàilmunh hơtyvvi hơtyvvi nhíntqru mi, ngồhaafi dựskxja vàilmuo ghếbhbn nhìswrln côkcwc.

Lam Đicneófzyya nófzyyi xong, cũwthhng hiểayzku đqjhxưjtdqoagjc mìswrlnh cófzyy chúvetit uấeyrft ứxftrc, loạrroti đqjhxàilmun ôkcwcng nhưjtdq vậcksmy toàilmun chỉkrph dựskxja vàilmuo mìswrlnh cófzyy chúvetit thâbhbnn thiếbhbnt liềtqfon tưjtdqlgkfng mìswrlnh muốpbzan díntqrnh vàilmuo. “Cảwestm thấeyrfy buồhaafn chácksmn quácksm thìswrlswrlm ngưjtdqjoski XXOO a, tùprmry tiệtqfon tìswrlm mấeyrfy tiểayzku thưjtdq châbhbnn dàilmui cao ngấeyrft đqjhxófzyy chắlgkfc chắlgkfn làilmu hầilmuu hạrrot rấeyrft khácksm nha, khi nàilmuo tâbhbnm tìswrlnh thấeyrfy côkcwc đqjhxơtyvvn thìswrl đqjhxếbhbnn tìswrlm tỷayzk tỷayzk đqjhxâbhbny, chỉkrph cầilmun đqjhxácksmnh mộfdcgt cuộfdcgc đqjhxiệtqfon thoạrroti, nghĩlbyv muốpbzan tácksmn gẫhaafu đqjhxếbhbnn ai đqjhxrroti ca đqjhxâbhbny liềtqfon tácksmn gẫhaafu vớqiqqi anh. Làilmum gìswrl phảwesti gâbhbny tai họtlzaa cho gácksmi nhàilmuilmunh chứxftr?”

Lam Đicneófzyya côkcwc khôkcwcng phảwesti làilmu ngưjtdqjoski màilmu cứxftrlfjxu làilmu nhấeyrft đqjhxnupznh phảwesti cưjtdqqiqqi, khôkcwcng phảwesti làilmukcwccksmi vìswrl duy trìswrl trinh tiếbhbnt khi lầilmun đqjhxilmuu tiêlfjxn bịnupz hủshqry liềtqfon tìswrlm đqjhxưjtdqjoskng tựskxjcksmt, thanh xuâbhbnn, tìswrlnh yêlfjxu, côkcwcfzyy khảwestxdhrng, nhưjtdqng làilmu hiệtqfon tạrroti tuổcfkoi củshqra côkcwc khôkcwcng cho phépioep côkcwc mạrrotnh miệtqfong, 27 tuổcfkoi, sau nàilmuy khi côkcwc kếbhbnt hôkcwcn, khôkcwcng thểayzkfzyyi vớqiqqi chồhaafng củshqra mìswrlnh, tôkcwci trưjtdqqiqqc đqjhxâbhbny đqjhxưjtdqoagjc mộfdcgt đqjhxrroti soácksmi ca nuôkcwci dưjtdqswrlng, hắlgkfn ta dùprmrng tôkcwci làilmum côkcwcng cụcfko thỏnupza mãjoskn.... Cuộfdcgc sốpbzang hôkcwcn nhâbhbnn củshqra côkcwc khi đqjhxófzyyhaafn hạrrotnh phúvetic sao?

Thếbhbn giớqiqqi nàilmuy, côkcwc thầilmum nghĩlbyv chỉkrph cầilmun bìswrlnh an ổcfkon đqjhxnupznh làilmu đqjhxshqr rồhaafi.

Lạrroti uốpbzang mộfdcgt ngụcfkom nưjtdqqiqqc nữkrpha, vịnupz cay trong miệtqfong liềtqfon giảwestm hẳcfkon, Lam Đicneófzyya khẽkcwc cắlgkfn môkcwci, “Trưjtdqqiqqc kia anh khôkcwcng cófzyy đqjhxàilmun bàilmu sao?”

Khuôkcwcn mặbhbnt tuấeyrfn lãjoskng củshqra Lạrrotc Thàilmunh khôkcwcng cófzyy chúvetit cảwestm xúvetic nàilmuo, chíntqrnh làilmu ácksmnh mắlgkft củshqra anh đqjhxãjoskfzyyi trưjtdqqiqqc đqjhxâbhbny anh khôkcwcng cófzyy đqjhxàilmun bàilmuilmufzyyi bậcksmy.

ilmu đqjhxàilmun ôkcwcng ai cũwthhng cófzyy nhu cầilmuu sinh lýhaaf, cófzyy thờjoski đqjhxiểayzkm thuầilmun túvetiy chỉkrphilmu phácksmt tiếbhbnt cùprmrng thỏnupza mãjoskn, đqjhxíntqrch xácksmc anh đqjhxãjoskprmrng cófzyy đqjhxàilmun bàilmu trêlfjxn giưjtdqjoskng, cũwthhng khôkcwcng thểayzkfzyyi làilmu nhiềtqfou nhưjtdqng màilmuwthhng khôkcwcng íntqrt, càilmung khôkcwcng biếbhbnt đqjhxếbhbnn đqjhxpbzai phưjtdqơtyvvng làilmu ai, hếbhbnt thảwesty đqjhxtqfou làilmu đqjhxôkcwci bêlfjxn tựskxj nguyệtqfon mua bácksmn, ngưjtdqơtyvvi tìswrlnh ta nguyệtqfon. Tíntqrnh tìswrlnh củshqra anh vốpbzan lạrrotnh lùprmrng, thậcksmm chíntqr sau khi âbhbnn ácksmi vớqiqqi bấeyrft luậcksmn kẻhjddilmuo cũwthhng sẽkcwc đqjhxxftrng dậcksmy mặbhbnc quầilmun ácksmo, nhanh chófzyyng rờjoski đqjhxi.

Thậcksmm chíntqr nay cảwestfzyyi anh cũwthhng chưjtdqa thètqfom nófzyyi mộfdcgt câbhbnu vớqiqqi nhữkrphng ngưjtdqjoski đqjhxófzyy.

“Cófzyy!” Áspgxnh mắlgkft Lạrrotc Thàilmunh dịnupzu đqjhxi mộfdcgt chúvetit, nhẹugrn giọtlzang nófzyyi.

Lam Đicneófzyya giậcksmn dữkrph, “Khôkcwcng tíntqrnh tìswrlm mấeyrfy minh tinh châbhbnn dàilmui kia?”

“Vậcksmy thìswrl khôkcwcng cófzyy!”

Rấeyrft kỳxftr quácksmi, nồhaafi lẩvkysu trưjtdqqiqqc mặbhbnt cứxftr ùprmrng ụcfkoc sôkcwci, tâbhbnm tìswrlnh Lam Đicneófzyya lạrroti cũwthhng ùprmrng ụcfkoc màilmukcwci lêlfjxn.

“Anh khôkcwcng nófzyyi dốpbzai chứxftr? Anh chưjtdqa từjoskng cófzyy bạrrotn gácksmi? Chỉkrph cầilmun ởlgkf cạrrotnh nhau lâbhbnu lâbhbnu mộfdcgt chúvetit cũwthhng đqjhxưjtdqoagjc nha!” Côkcwc gợoagji ýhaaf cho anh.

“Khôkcwcng cófzyy!” Lạrrotc Thàilmunh khẳcfkong đqjhxnupznh nófzyyi, lờjoski nófzyyi khôkcwcng chúvetit cảwestm xúvetic khiếbhbnn cho mặbhbnt Lam Đicneófzyya cứxftrng đqjhxjosk mộfdcgt hồhaafi, đqjhxâbhbny quảwest thựskxjc làilmu cựskxjc phẩvkysm nam nhâbhbnn nha.

“Kia... Vậcksmy anh nófzyyi đqjhxi, vìswrl sao lạrroti muốpbzan tìswrlm tôkcwci?” Côkcwc to gan mộfdcgt phen, rấeyrft khôkcwcng mặbhbnt mũwthhi màilmu hỏnupzi anh nguyêlfjxn nhâbhbnn làilmuswrl.

Lạrrotc Thàilmunh nhíntqru mi suy nghĩlbyv nửjtdqa ngàilmuy.

“Khôkcwcng biếbhbnt, đqjhxjoskng épioep hỏnupzi tôkcwci vềtqfo vấeyrfn đqjhxtqfoilmuy đqjhxưjtdqoagjc khôkcwcng? ’ Lạrrotc Thàilmunh hơtyvvi chúvetit suy tưjtdq: “Thờjoski đqjhxiểayzkm tôkcwci bìswrlnh tĩlbyvnh rấeyrft nhiềtqfou, rấeyrft íntqrt khi xúvetic đqjhxfdcgng nhưjtdq vậcksmy, khôkcwcng cófzyy nguyêlfjxn nhâbhbnn.”

Lam Đicneófzyya cófzyy chúvetit thấeyrft vọtlzang, côkcwc thềtqfo, đqjhxúveting làilmufzyy mộfdcgt chúvetit thấeyrft vọtlzang nha.

kcwc khôkcwcng hỏnupzi nữkrpha, ngoan ngoãjoskn ăxdhrn cơtyvvm, đqjhxem nhữkrphng mỹotnr vịnupzilmuy nếbhbnm thửjtdq gầilmun hếbhbnt, ngẩvkysng đqjhxilmuu làilmum đqjhxiệtqfou bộfdcg no rồhaafi, lau miệtqfong, đqjhxxftrng dậcksmy uốpbzang mộfdcgt ngụcfkom nưjtdqqiqqc lạrrotnh lấeyrfy lạrroti tinh thầilmun, sau đqjhxófzyykcwc đqjhxi đqjhxếbhbnn trưjtdqqiqqc mặbhbnt Lạrrotc Thàilmunh, bìswrlnh tĩlbyvnh dừjoskng ởlgkf trêlfjxn mặbhbnt anh.

“Nếbhbnu nhưjtdqilmu anh chủshqr đqjhxfdcgng nófzyyi muốpbzan cùprmrng mộfdcgt chỗffnn vớqiqqi tôkcwci, tôkcwci đqjhxâbhbny sẽkcwc suy nghĩlbyv, anh làilmu dựskxja vàilmuo cảwestm giácksmc củshqra anh đqjhxayzkilmum việtqfoc, tôkcwci cũwthhng dựskxja vàilmuo cảwestm giácksmc củshqra mìswrlnh đqjhxayzkilmunh sựskxj, cho nêlfjxn hiệtqfon tạrroti... đqjhxjoskng cófzyy đqjhxfdcgng đqjhxcksmy!” Lam Đicneófzyya cúvetii đqjhxilmuu, cófzyy chúvetit nghiếbhbnn răxdhrng màilmufzyyi.

Lạrrotc Thàilmunh đqjhxãjosk gặbhbnp tìswrlnh thếbhbn nguy nan rấeyrft nhiềtqfou, chiêlfjxu thứxftrc củshqra tiểayzku nha đqjhxilmuu nàilmuy căxdhrn bảwestn làilmu khôkcwcng thểayzkprmr dọtlzaa đqjhxưjtdqoagjc anh.

Anh tao nhãjosk ngồhaafi dựskxja vàilmuo ghếbhbn, đqjhxilmuu hơtyvvi ngẩvkysng lêlfjxn, lôkcwcng màilmuy dàilmuy đqjhxcksmm khiếbhbnn cho ngưjtdqjoski ta mêlfjx muộfdcgi.

Tim Lam Đicneófzyya đqjhxcksmp ầilmum ầilmum, ôkcwcm chặbhbnt lấeyrfy khuôkcwcn mặbhbnt tuấeyrfn túveti củshqra anh, hôkcwcn lêlfjxn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.