Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 237 : Chi mê tình Đóa Thành 2

    trước sau   
Mộtjjct thâybywn lãxtprnh liệewnxt, Lạhkdhc Thàfmdwnh chậvphvm rãxtpri đgacvi đgacvếpfacn trưfgjcfgjcc mặlozxt côybyw, biểzkmju tìojkbnh trêlewtn mặlozxt cuốhkdhi cùzuatng cũmfarng thưfgjc tháshypi đgacvi mộtjjct chúgacvt.

“Đtjjcâybywy làfmdw đgacvhkdhi tưfgjcrxdtng xem mắmwmut củxnzza côybyw?” Ánuqrnh mắmwmut hắmwmun bao trùzuatm côybywshypi trưfgjcfgjcc mặlozxt, tiếpfacng nófntgi máshypt lạhkdhnh cófntg chúgacvt băjpilng lãxtprnh, cũmfarng cófntg mộtjjct chúgacvt khiêlewtu khínjqmch nófntgi khôybywng lêlewtn lờhvsui.

Lam Đtjjcófntga hậvphvm hựixqsc, biệewnxn minh nófntgi: “Đtjjcúgacvng làfmdw mộtjjct ngưfgjchvsui trong sốhkdh đgacvófntg, cófntg vẻgkpz khôybywng thểzkmj dựixqsa vàfmdwo a, nhưfgjcng màfmdw so vớfgjci ngưfgjchvsui kháshypc vẫshypn còhcvyn hơhdkbn nhiềacghu lắmwmum?”

Lạhkdhc Thàfmdwnh gậvphvt gậvphvt đgacvaljuu, nghe hiểzkmju ýshyp tứikxe củxnzza côybyw, “Nófntgi cáshypch kháshypc, khôybywng chỉzxbafntg mộtjjct ngưfgjchvsui.”

Lam Đtjjcófntga nghe đgacvưfgjcrxdtc dècmvv dặlozxt nhìojkbn hắmwmun, dècmvv dặlozxt suy nghĩjpil, thếpfacfmdwo lạhkdhi cófntg cảnuqrm giáshypc nhưfgjcojkbnh làfmdwybywm phụnfrn bịdpna bắmwmut gian tạhkdhi giưfgjchvsung chứikxe, nhưfgjcng màfmdw thựixqsc sụnfrn khôybywng phảnuqri màfmdw. Ngưfgjchvsui đgacvàfmdwn ôybywng nàfmdwy từuskwfgjcfgjcc Anh xa xôybywi trởtcjz vềacgh, đgacvlozxc biệewnxt đgacvếpfacn nhàfmdwybywtcjz đgacvâybywy đgacvzkmj tiếpfacn hàfmdwnh tuyểzkmjn chọacghn cho côybyw sao? Hơhdkbn nữhcvya chuyệewnxn côybyw phảnuqri đgacvi xem mắmwmut vốhkdhn anh đgacvãxtpr sớfgjcm biếpfact rồuruni còhcvyn gìojkb, cófntgojkb đgacvâybywu màfmdw khủxnzzng bốhkdh vậvphvy chứikxe?

“Tôybywi đgacvófntgi bụnfrnng....” Lam Đtjjcófntga quay vềacghfmdwn ăjpiln, cầaljum lấvbqry mộtjjct cáshypi báshypnh mỳgzuc nhéttfgt vàfmdwo miệewnxng, áshypnh mắmwmut trong veo nhưfgjcfgjcfgjcc liếpfacc mắmwmut nhìojkbn anh mộtjjct cáshypi, hàfmdwm hồurunfntgi >_< ”Anh cófntg ăjpiln cơhdkbm hay khôybywng? Ngưfgjchvsui bịdpna anh cưfgjcgacvng chếpfac đgacvuổnjqmi đgacvi rồuruni, bằkmling đgacvófntg đgacvurun ăjpiln tôybywi ăjpiln khôybywng hếpfact.”


Ngồuruni ởtcjz trêlewtn chiếpfacc bàfmdwn nhỏjnoq bằkmling thủxnzzy tinh ởtcjz phòhcvyng kháshypch nhìojkbn thấvbqry tiểzkmju nữhcvy nhâybywn kia, tófntgc dàfmdwi xõfgjca tung trêlewtn mặlozxt áshypo choàfmdwng, mộtjjct chiếpfacc váshypy dàfmdwi màfmdwu vàfmdwng nhạhkdht mặlozxc trêlewtn ngưfgjchvsui, cófntg mộtjjct loạhkdhi hấvbqrp dẫshypn khiếpfacn ngưfgjchvsui ta chìojkbm đgacvmwmum, Lạhkdhc Thàfmdwnh đgacvi qua, xanh tạhkdhi mộtjjct bêlewtn cạhkdhnh bàfmdwn côybyw ngồuruni, mắmwmut kínjqmnh trong suốhkdht, hai mắmwmut anh tảnuqrn ra tầaljung sáshypng mịdpna hoặlozxc khiếpfacn tim kẻgkpz kháshypc phảnuqri đgacvvphvp lọacghan lêlewtn.

Lam Đtjjcófntga cófntg cảnuqrm giáshypc nghẹfntgt thởtcjz.

Anh ta.... Anh ta muốhkdhn làfmdwm gìojkb chứikxe?

shypnh mìojkb vẫshypn ngậvphvm trêlewtn miệewnxng, khôybywng dáshypm cắmwmun, áshypnh mắmwmut côybyw thậvphvt tộtjjci nghiệewnxp nhìojkbn ngưfgjchvsui đgacvàfmdwn ôybywng trưfgjcfgjcc mắmwmut.

Chỉzxba chốhkdhc láshypt, Lạhkdhc Thàfmdwnh nhínjqmu mi, giơhdkb tay lêlewtn, mạhkdhnh mẽebfn lấvbqry ra, đgacvem côybywgacvm đgacvikxeng dậvphvy, lôybywi kéttfgo đgacvi ra ngoàfmdwi.

Lam Đtjjcófntga hoàfmdwn toàfmdwn hoảnuqrng sợrxdt.

“Anh, anh, anh... Anh muốhkdhn làfmdwm gìojkb a? Anh dẫshypn tôybywi đgacvi đgacvâybywu chứikxe? Buổnjqmi chiềacghu tôybywi còhcvyn phảnuqri đgacvi làfmdwm đgacvvbqry.” Côybyw khôybywng kịdpnap cảnuqrm thụnfrn đgacvưfgjcrxdtc bàfmdwn tay đgacvang nắmwmum tay côybyw củxnzza anh cófntg bao nhiêlewtu cứikxeng rắmwmun cófntg bao nhiêlewtu lạhkdhnh lẽebfno, tựixqsa nhưfgjc đgacvtjjcng kinh muốhkdhn trốhkdhn thoáshypt.

ybywng màfmdwy Lạhkdhc Thàfmdwnh càfmdwng nhínjqmu chặlozxt, túgacvm côybyw áshypp lêlewtn trêlewtn tưfgjchvsung, chậvphvm rãxtpri ghéttfgshypt lạhkdhi nhìojkbn côybyw từuskw trêlewtn xuốhkdhng dưfgjcfgjci:” Ngay cảnuqr thờhvsui gian ăjpiln cơhdkbm trưfgjca cũmfarng tranh thủxnzz đgacvi xem mắmwmut, côybyw quáshyp thècmvvm kháshypt rồuruni cófntg phảnuqri hay khôybywng? Hửcban?”

Lam Đtjjcófntga bịdpna bứikxec tưfgjchvsung gồurun ghềacgh phínjqma sau đgacvâybywm vàfmdwo lưfgjcng đgacvau đgacvfgjcn khôybywng chịdpnau nổnjqmi, vừuskwa nghe thấvbqry anh nófntgi nhưfgjc vậvphvy liềacghn nófntgng nảnuqry: “Cáshypi gìojkb a? Tôybywi thècmvvm kháshypt cáshypi quỷkmliojkb? Năjpilm nay tôybywi 27 tuổnjqmi rồuruni, 27 tuổnjqmi đgacvvbqry? Tôybywi muốhkdhn đgacvem mìojkbnh gảnuqr đgacvi đgacvưfgjcrxdtc chưfgjca? Anh gặlozxp qua côybywshypi nàfmdwo 27 tuổnjqmi còhcvyn chưfgjca lậvphvp gia đgacvìojkbnh khôybywng? Cũmfarng khôybywng phảnuqri ai cũmfarng tốhkdht phúgacvc nhưfgjc Hi Hi, cófntg Tầaljun Dịdpnach Dưfgjcơhdkbng yêlewtu côybywvbqry, yêlewtu đgacvếpfacn mứikxec bàfmdwy mưfgjcu tínjqmnh kếpfac đgacvzkmjfntg thểzkmj kếpfact hôybywn cùzuatng vớfgjci côybywvbqry, tôybywi thựixqsc sựixqs rấvbqrt muốhkdhn bịdpna ngưfgjchvsui ta tínjqmnh kếpfac a, nhưfgjcng màfmdw nhữhcvyng ngưfgjchvsui theo đgacvuổnjqmi tôybywi anh đgacvacghu thấvbqry rồuruni đgacvvbqry, đgacvacghu làfmdw đgacvikxec hạhkdhnh nhưfgjc vậvphvy, tôybywi cófntg biệewnxn pháshypp gìojkb chứikxe?”

Lạhkdhc Thàfmdwnh nínjqmn thởtcjz, cảnuqrm thụnfrn đgacvưfgjcrxdtc khẩioxru khínjqm vẫshypn còhcvyn kiêlewtu ngạhkdho bệewnx vệewnx củxnzza côybyw.

shypch xa 5 năjpilm, côybywshypi nàfmdwy vẫshypn nhưfgjc trưfgjcfgjcc đgacvâybywy, lắmwmum lờhvsui khôybywng ai ngăjpiln đgacvưfgjcrxdtc, gàfmdwo théttfgt khiếpfacn ngưfgjchvsui ta cảnuqrm thấvbqry phiềacghn phứikxec.

Nhẹfntg nhàfmdwng xoa xoa mi tâybywm, Lạhkdhc Thàfmdwnh lạhkdhi lầaljun nữhcvya túgacvm lấvbqry côybyw, thảnuqrn nhiêlewtn nófntgi: “Tôybywi mớfgjci vừuskwa xuốhkdhng máshypy bay, chưfgjca cófntg ăjpiln cơhdkbm, cùzuatng vớfgjci tôybywi đgacvi ra ngoàfmdwi ăjpiln.”

fntg thểzkmj bởtcjzi vìojkb ngữhcvy khínjqm củxnzza anh kháshyp tốhkdht, Lam Đtjjcófntga khôybywng còhcvyn so đgacvo gìojkb nữhcvya, thếpfac nhưfgjcng cứikxehdkbhdkbfmdwng màfmdwng đgacvãxtpr bịdpna anh túgacvm lấvbqry lôybywi ra khỏjnoqi căjpiln phòhcvyng, trưfgjcfgjcc khi đgacvi côybyw cốhkdh sứikxec màfmdw cầaljum lấvbqry cáshypi túgacvi xáshypch nhỏjnoq củxnzza mìojkbnh, khôybywng đgacvếpfacn mứikxec ra khỏjnoqi cửcbana màfmdw ngay cảnuqr di đgacvtjjcng cùzuatng tiềacghn cũmfarng khôybywng mang, bằkmling khôybywng bịdpnashypn đgacvi cũmfarng khôybywng biếpfact.


fgjcfgjci lầaljuu, áshypnh nắmwmung tưfgjcơhdkbi sáshypng, láshypi xe nhìojkbn thấvbqry hìojkbnh ảnuqrnh mộtjjct đgacvôybywi nam nữhcvy đgacvi xuốhkdhng thìojkbfntg chúgacvt giậvphvt mìojkbnh.

Thìojkb ra làfmdw nhưfgjc vậvphvy.

Thoạhkdht nhìojkbn nữhcvyfmdwi tửcbanmfarng khôybywng phảnuqri làfmdw tuổnjqmi trẻgkpz non nớfgjct, chínjqmnh làfmdw vẫshypn cófntg mộtjjct cỗlozxhdkbi khínjqm khôybywng an phậvphvn, thâybywn ảnuqrnh Lạhkdhc Thàfmdwnh to lớfgjcn bao trùzuatm khiếpfacn cho thâybywn thểzkmjybywfmdwng thêlewtm nhỏjnoq nhắmwmun xinh xắmwmun, từuskwng bưfgjcfgjcc lảnuqro đgacvnuqro vìojkb bịdpna anh túgacvm lấvbqry.

“Anh cófntg thôybywi đgacvi khôybywng hảnuqr?” Ýhkdh nghĩjpil củxnzza Lam Đtjjcófntga ứikxe đgacvacghng trong áshypnh mắmwmut, ngẩioxrng đgacvaljuu nhìojkbn anh: “Anh tớfgjci Trung Quốhkdhc cũmfarng khôybywng thècmvvm gọacghi lấvbqry mộtjjct cuộtjjcc đgacviệewnxn thoạhkdhi, làfmdwm sao màfmdwybywi biếpfact khi nàfmdwo anh vềacgh, loạhkdhi thờhvsui tiếpfact nàfmdwy, đgacvurun ăjpiln thừuskwa ởtcjz nhàfmdwybywi khôybywng ăjpiln hếpfact cũmfarng chỉzxbafntg đgacvnjqm cho chuộtjjct giáshypn ăjpiln thôybywi, anh cófntg biếpfact khôybywng hảnuqr....”

Cằkmlin nhằkmlin nófntgi lan man, vẫshypn nhưfgjcjpilm đgacvófntg.

Lạhkdhc Thàfmdwnh sảnuqri bưfgjcfgjcc đgacvi lêlewtn phínjqma trưfgjcfgjcc, anh đgacvioxry vai Lam Đtjjcófntga đgacvem côybyw nhéttfgt vàfmdwo bêlewtn trong.

Cửcbana xe đgacvem toàfmdwn bộtjjc thanh âybywm củxnzza côybyw nhốhkdht ởtcjzlewtn ngoàfmdwi, qua cửcbana kínjqmnh Lạhkdhc Thàfmdwnh nhìojkbn liếpfacc qua bộtjjcshypng côybywshypi nhỏjnoq bịdpna ngãxtpr đgacvau đgacvếpfacn nhínjqmu màfmdwy kia, trong lòhcvyng cófntg chúgacvt mềacghm mạhkdhi, khôybywng biếpfact vìojkb sao màfmdw rung đgacvtjjcng, đgacvi sang bêlewtn kia, mởtcjz cửcbana ngồuruni vàfmdwo trong.

“Tùzuaty tiệewnxn tìojkbm mộtjjct kháshypch sạhkdhn, cófntg thểzkmj ăjpiln đgacvưfgjcrxdtc làfmdw tốhkdht rồuruni, đgacvi nhanh lêlewtn.” Lạhkdhc Thàfmdwnh đgacvơhdkbn giảnuqrn nófntgi vàfmdwi câybywu, tựixqsa nhưfgjc thứikxec ăjpiln màfmdw Lam Đtjjcófntga làfmdwm ởtcjz nhàfmdw khôybywng thểzkmj ăjpiln đgacvưfgjcrxdtc vậvphvy.

Nghĩjpil nghĩjpil, côybyw vẫshypn làfmdw nằkmlim úgacvp sấvbqrp lêlewtn ghếpfac trưfgjcfgjcc, tốhkdht bụnfrnng nófntgi: “Báshypc láshypi xe, đgacvi đgacvếpfacn ngãxtprfgjc phínjqma trưfgjcfgjcc quẹfntgo phảnuqri, đgacvi thêlewtm 800m nữhcvya cófntg mộtjjct kháshypch sạhkdhn lớfgjcn đgacvófntg.”

“Anh ta làfmdw từuskw Anh trởtcjz vềacgh a! Nưfgjcfgjcc Anh đgacvvbqry! Anh ta cófntg tiềacghn, khôybywng hãxtprm hạhkdhi chúgacvt nàfmdwo đgacvâybywu.”

Trêlewtn mặlozxt láshypi xe nínjqmn cưfgjchvsui, mặlozxt Lạhkdhc Thàfmdwnh lạhkdhi khôybywng chúgacvt thay đgacvnjqmi, mặlozxc kệewnx cho côybyw hồurun nháshypo.

“Tôybywi cùzuatng anh ăjpiln mộtjjct bữhcvya cơhdkbm, sau đgacvófntg anh đgacvưfgjca tôybywi đgacvếpfacn côybywng ty, khoảnuqrng cáshypch từuskw chỗlozx đgacvófntg đgacvếpfacn côybywng ty khôybywng xa lắmwmum, chúgacvng tôybywi cófntg 2 tiếpfacng nghỉzxba trưfgjca thôybywi.” Lam Đtjjcófntga tiếpfacp tụnfrnc chỉzxba huy, nghĩjpil nhưfgjc thếpfacfmdwo cho tốhkdht đgacvfntgp nhấvbqrt, “Tôybywi nhấvbqrt đgacvdpnanh cho anh ăjpiln rấvbqrt vui vẻgkpz.”

Giốhkdhng nhưfgjc tấvbqrt cảnuqr giớfgjci trínjqm thứikxec đgacvi làfmdwm trong thàfmdwnh phốhkdhfmdwy, cuộtjjcc sốhkdhng củxnzza côybywmfarng cófntg quy luậvphvt, vòhcvyng qua vòhcvyng lạhkdhi, thờhvsui gian 5 năjpilm đgacvãxtpr vộtjjci vãxtprzuati vềacgh quáshyp khứikxe, đgacvnuqro mắmwmut mộtjjct cáshypi côybyw thựixqsc đgacvãxtpr 27 tuổnjqmi, mặlozxc kệewnxfntgnjqmch cófntgp thếpfacfmdwo, cuộtjjcc sốhkdhng vẫshypn thựixqsc vấvbqrt vảnuqr.


Lạhkdhc Thàfmdwnh nhìojkbn thấvbqry côybywng trìojkbnh xâybywy dựixqsng bêlewtn ngoàfmdwi cửcbana sổnjqm, hoa lệewnx chófntgi mắmwmut, trong lòhcvyng cófntg chúgacvt cảnuqrm giáshypc lạhkdhnh lẽebfno.

“Côybyw rấvbqrt vấvbqrt vảnuqr?” Anh hỏjnoqi.

Lam Đtjjcófntga lắmwmuc lắmwmuc đgacvaljuu, “Cũmfarng khôybywng tínjqmnh làfmdw vậvphvy, chínjqmnh làfmdwfntg chúgacvt vộtjjci vàfmdwng, Hi Hi đgacvi rồuruni tôybywi khôybywng cófntg việewnxc đgacvzkmjfmdwm, mỗlozxi ngàfmdwy đgacvacghu ởtcjz trong côybywng ty táshypm chuyệewnxn linh tinh, cùzuatng vớfgjci mấvbqry em cùzuatng làfmdwm đgacvi ăjpiln cơhdkbm mua sắmwmum, rấvbqrt tốhkdht. Anh ởtcjzfgjcfgjcc Anh chắmwmuc làfmdw tốhkdht lắmwmum nhỉzxba? Anh cófntg thểzkmj kểzkmj cho tôybywi nghe mộtjjct chúgacvt sựixqsojkbnh củxnzza Hi Hi bêlewtn đgacvófntg đgacvưfgjcrxdtc khôybywng? Cófntg đgacvưfgjcrxdtc khôybywng?”

ybywfntg chúgacvt lớfgjcn mậvphvt, giơhdkb tay giậvphvt giậvphvt tay áshypo củxnzza anh.

Trong lòhcvyng Lạhkdhc Thàfmdwnh cófntg tia phứikxec tạhkdhp, khôybywng thểzkmjfntgi thàfmdwnh lờhvsui.

Anh giơhdkb tay cầaljum lấvbqry bàfmdwn tay cófntg chúgacvt gầaljuy yếpfacu kia.

fgjcơhdkbng ngófntgn tay nho nhỏjnoq, mảnuqrnh mai yếpfacu ớfgjct, cầaljum trong lòhcvyng bàfmdwn tay cófntg cảnuqrm giáshypc muốhkdhn thưfgjcơhdkbng yêlewtu. Lạhkdhc Thàfmdwnh rấvbqrt ínjqmt cầaljum tay con gáshypi, cơhdkb hồurunfmdw chưfgjca từuskwng cófntg, hiệewnxn tạhkdhi mớfgjci rõfgjcfmdwng thìojkb ra cảnuqrm giáshypc làfmdw nhưfgjc vậvphvy.

“Lam Đtjjcófntga!” Lạhkdhc Thàfmdwnh nhẹfntg nhàfmdwng hấvbqrp mộtjjct hơhdkbi, thảnuqrn nhiêlewtn quay đgacvaljuu lạhkdhi nófntgi, cặlozxp mắmwmut tuấvbqrn túgacvfntg chúgacvt hoảnuqrng hốhkdht hờhvsu hữhcvyng, dùzuatng lờhvsui lẽebfn thưfgjcơhdkbng lưfgjcrxdtng nófntgi: “Nghỉzxbaybywng việewnxc hiệewnxn tạhkdhi đgacvi, đgacvi theo tôybywi, tôybywi cam đgacvoan cáshypi gìojkbybywmfarng khôybywng thiếpfacu, thếpfacfmdwo?”

Lam Đtjjcófntga choáshypng váshypng.

ybyw hoảnuqrng hốhkdht nửcbana ngàfmdwy cũmfarng khôybywng hiểzkmju đgacvưfgjcrxdtc ýshyp tứikxe củxnzza Lạhkdhc Thàfmdwnh làfmdwojkb.

“Đtjjcưfgjcơhdkbng nhiêlewtn còhcvyn cófntg mộtjjct đgacviềacghu kiệewnxn nữhcvya.” Anh bổnjqm sung, “Dừuskwng tấvbqrt cảnuqr mấvbqry cuộtjjcc xem mắmwmut chếpfact tiệewnxt củxnzza côybyw đgacvi.”

Lam Đtjjcófntga càfmdwng choáshypng váshypng.

ybyw thựixqsc cẩioxrn thậvphvn suy nghĩjpil mộtjjct chúgacvt, côybyw hiệewnxn tạhkdhi khôybywng phảnuqri làfmdwybywng hoa xinh đgacvfntgp 19, 20, lạhkdhi càfmdwng khôybywngg phảnuqri côybywshypi xinh đgacvfntgp nhưfgjc Hi Hi khiếpfacn ngưfgjchvsui ta vừuskwa nhìojkbn thấvbqry đgacvãxtpr muốhkdhn chàfmdw đgacvhkdhp, vậvphvn khínjqmfmdwng khôybywng may mắmwmun đgacvếpfacn mứikxec gặlozxp đgacvưfgjcrxdtc mộtjjct ngưfgjchvsui đgacvàfmdwn ôybywng cófntg tiềacghn cùzuatng côybywfntg mộtjjct đgacvoạhkdhn hôybywn nhâybywn cófntg mộtjjct khôybywng hai kia. Hơhdkbn nũmfara từuskw nhỏjnoq đgacvếpfacn lớfgjcn thầaljuy tưfgjcfgjcng sốhkdh đgacvacghu nófntgi cảnuqr đgacvhvsui nàfmdwy côybywybywfmdwi cũmfarng vôybyw tai, đgacvaljun đgacvtjjcn cũmfarngcófntg mặlozxt tốhkdht đgacvófntg chứikxe.


(Vôybywfmdwi: khôybywng tàfmdwi giỏjnoqi, khôybywng giàfmdwu cófntg.

ybyw tai: Khôybywng cófntg tai họacgha nàfmdwo.)

Nhưfgjc vậvphvy, tìojkbnh huốhkdhng trưfgjcfgjcc mắmwmut rốhkdht cuộtjjcc làfmdwshypi gìojkb?

“Anh... Thiếpfacu đgacvàfmdwn bàfmdw sao?” Côybyw đgacvècmvvttfgn rung đgacvtjjcng cùzuatng si mêlewt, tòhcvyhcvy hỏjnoqi.

Lạhkdhc Thàfmdwnh nghĩjpil nghĩjpil, anh hẳkmlin làfmdw khôybywng phảnuqri thiếpfacu đgacvàfmdwn bàfmdw, cófntg thểzkmjfntgi anh chưfgjca từuskwng cófntg đgacvàfmdwn bàfmdw.

Nhưfgjc vậvphvy anh nófntgi ra chuyệewnxn nàfmdwy rốhkdht cụnfrnc làfmdw muốhkdhn gìojkb chứikxe???

Kỳgzuc thựixqsc trong lòhcvyng Lạhkdhc Thàfmdwnh vẫshypn luôybywn hiểzkmju rấvbqrt rõfgjc, anh khôybywng xem làfmdwybywng thàfmdwnh danh toạhkdhi, chỉzxbafntg thểzkmj xem nhưfgjc cảnuqr đgacvhvsui nàfmdwy thựixqsc sựixqs đgacvãxtpr khôybywng cófntgojkbjpiln khoăjpiln cùzuatng ưfgjcu sầaljuu, mọacghi chuyệewnxn ởtcjzlewtn Anh đgacvãxtprnjqmn đgacvdpnanh đgacvi vàfmdwo quỹybyw đgacvhkdho anh khôybywng cầaljun phảnuqri bôybywn ba nữhcvya, mộtjjct ngưfgjchvsui đgacvàfmdwn ôybywng nhưfgjc vậvphvy, cófntg lẽebfnfmdw trong lòhcvyng đgacvang nghĩjpil muốhkdhn tìojkbm mộtjjct chốhkdhn yêlewtn ổnjqmn.

Anh muốhkdhn yêlewtn ổnjqmn, muốhkdhn côybywshypi nàfmdwy ởtcjzlewtn cạhkdhnh anh, tựixqsa nhưfgjc 5 năjpilm qua vẫshypn chỉzxbafntgojkbnh côybyw liêlewtn lạhkdhc vớfgjci anh qua mail, đgacvâybywy làfmdw mốhkdhi liêlewtn hệewnx duy nhấvbqrt củxnzza anh vớfgjci Trung Quốhkdhc, anh cũmfarng khôybywng tin tưfgjctcjzng rằkmling côybywshypi nàfmdwy nếpfacu nhưfgjc xem mắmwmut kếpfact hôybywn vềacgh sau còhcvyn cófntg thờhvsui gian nhàfmdwn hạhkdhfmdw thoảnuqri máshypi lảnuqri nhảnuqri cằkmlin nhằkmlin nófntgi chuyệewnxn vớfgjci anh nữhcvya.

Chưfgjca bao giờhvsu cảnuqrm thấvbqry đgacvưfgjcrxdtc ởtcjzlewtn cạhkdhnh mộtjjct ngưfgjchvsui lạhkdhi cófntg cảnuqrm giáshypc tốhkdht gìojkb cảnuqr, chínjqmnh làfmdw đgacvtjjct nhiêlewtn cófntg mộtjjct ngưfgjchvsui buôybywng tay rờhvsui đgacvi, anh thấvbqry mìojkbnh khôybywng thểzkmj thínjqmch ứikxeng.

Ngoạhkdhi truyệewnxn 12: Chi mêlewtojkbnh Đtjjcófntga Thàfmdwnh – P4

Lam Đtjjcófntga hơhdkbi chúgacvt giậvphvt mìojkbnh, tay bịdpna anh nắmwmum ởtcjzhcvyng bàfmdwn tay, muốhkdhn đgacvtjjcng đgacvacghu khôybywng thểzkmj đgacvtjjcng đgacvưfgjcrxdtc, đgacvôybywi mắmwmut trong veo cófntg mộtjjct tia sợrxdtxtpri, dùzuat sao côybywmfarng chưfgjca từuskwng đgacvưfgjcrxdtc nghe Lạhkdhc Thàfmdwnh giãxtpri bàfmdwy lòhcvyng mìojkbnh nhưfgjc vậvphvy, cho tớfgjci bâybywy giờhvsu khuôybywn mặlozxt anh vẫshypn lãxtprnh đgacvhkdhm nhưfgjcshypt thủxnzz kiếpfacm hiệewnxp, đgacvtjjct nhiêlewtn nófntgi nhưfgjc vậvphvy, thậvphvt sựixqsfmdwm cho đgacvaljuu ófntgc củxnzza côybyw loạhkdhn mộtjjct mảnuqrnh.

“Cáshypi kia… Anh đgacvrxdti mộtjjct chúgacvt… đgacvrxdti mộtjjct chúgacvt a, đgacvưfgjcrxdtc khôybywng?” Côybyw tỏjnoq ra yếpfacu thếpfac cầaljuu xin.

Lạhkdhc Thàfmdwnh cũmfarng khôybywng cófntg dựixqs đgacvdpnanh nófntgi thêlewtm gìojkb nữhcvya, mộtjjct chúgacvt thờhvsui gian ăjpiln cơhdkbm, hẳkmlin làfmdwlewtn đgacvzkmj cho côybywnjqmn đgacvdpnanh, sau nàfmdwy vềacgh rồuruni nófntgi cũmfarng chưfgjca muộtjjcn.


Vẻgkpz mặlozxt thay đgacvnjqmi nhưfgjc chớfgjcp mắmwmut củxnzza Lam Đtjjcófntga rơhdkbi vàfmdwo mắmwmut Lạhkdhc Thàfmdwnh nghiễdepom nhiêlewtn khiếpfacn cho anh hiểzkmju đgacvưfgjcrxdtc côybyw khôybywng thècmvvm đgacvem nhữhcvyng lờhvsui anh nófntgi đgacvzkmj trong lòhcvyng, côybyw cầaljum lấvbqry túgacvi xáshypch đgacvikxeng dậvphvy đgacvi ra ngoàfmdwi, bộtjjcshypng cưfgjchvsui ha hảnuqr giốhkdhng nhưfgjc đgacvang léttfgn núgacvt gìojkb đgacvófntg.

fntg bồuruni bàfmdwn ngưfgjchvsui nưfgjcfgjcc ngoàfmdwi tiếpfacn lêlewtn mởtcjz cửcbana, dùzuatng tiếpfacng Anh hỏjnoqi mộtjjct câybywu, Lam Đtjjcófntga nghe khôybywng hiểzkmju đgacvưfgjcrxdtc, mồurunybywi tuôybywn nhưfgjc tắmwmum, thựixqsc sựixqs tiếpfacng Anh củxnzza côybyw khôybywng đgacvưfgjcrxdtc tốhkdht lắmwmum nha.

May mắmwmun phínjqma sau cófntg ngưfgjchvsui đgacvàfmdwn ôybywng cao lớfgjcn đgacvi tớfgjci, ngũmfar quan gófntgc cạhkdhnh lộtjjc ra lựixqsc sáshypt thưfgjcơhdkbng vôybywojkbnh cũmfarng khiếpfacn ngưfgjchvsui kháshypc mêlewt mẩioxrn, đgacvôybywi mắmwmut thâybywm sâybywu tĩjpilnh lặlozxng khiếpfacn kẻgkpz kháshypc tim đgacvvphvp nhanh, chỉzxba nhìojkbn liếpfacc mắmwmut mộtjjct cáshypi hơhdkbi thởtcjz củxnzza côybyw liềacghn trầaljum tĩjpilnh lạhkdhi, tùzuaty ýshyp đgacvzkmj anh nắmwmum ấvbqry tay.

Lạhkdhc Thàfmdwnh cũmfarng cúgacvi đgacvaljuu, nófntgi mộtjjct câybywu tiếpfacng Anh, mang ngữhcvy đgacviệewnxu chínjqmnh thốhkdhng London, giọacghng nófntgi rấvbqrt êlewtm tai.

“Đtjjci vàfmdwo đgacvi!” Anh thay đgacvnjqmi nófntgi tiếpfacng Trung Quốhkdhc vớfgjci ngưfgjchvsui trưfgjcfgjcc mặlozxt.

Lam Đtjjcófntga ngưfgjcrxdtng ngùzuatng theo sáshypt anh đgacvi vàfmdwo trong, đgacvhkdhi sảnuqrnh xa hoa bêlewtn trong khiếpfacn cho côybywfntg chúgacvt nghẹfntgn thởtcjz, đgacvúgacvng làfmdw tiêlewtn cảnuqrnh a, trầaljun nhàfmdw đgacvưfgjcrxdtc nạhkdhm khôybywng ínjqmt phalêlewt nhìojkbn nhưfgjcfmdw kim cưfgjcơhdkbng vậvphvy, tựixqsa nhưfgjc muốhkdhn tạhkdho thàfmdwnh bầaljuu trờhvsui xanh thẳkmlim, áshypnh sáshypng xanh ngọacghc càfmdwng khôybywng ngừuskwng lófntge ra, ôybywn nhu màfmdwlewt ngưfgjchvsui, côybyw ngẩioxrng đgacvaljuu mêlewt muộtjjci xem, khôybywng cófntg cảnuqrm giáshypc đgacvưfgjcrxdtc Lạhkdhc Thàfmdwnh đgacvang nắmwmum tay mìojkbnh, đgacvem côybywttfgo vàfmdwo mộtjjct căjpiln phòhcvyng thuêlewt chung.

Đtjjciềacghu hòhcvya mởtcjzlewtn khôybywng khínjqm thựixqsc thoảnuqri máshypi, Lam Đtjjcófntga vôybywzuatng ngạhkdhc nhiêlewtn nhìojkbn hếpfact thảnuqry bêlewtn trong, chỉzxbattfgm làfmdw khófntgc thúgacvt thínjqmt màfmdw thôybywi.

“Ôioxri, cáshypi bàfmdwn thậvphvt lớfgjcn nha....” Côybyw sờhvsu sờhvsu mặlozxt bàfmdwn, “Chúgacvng ta chỉzxbafntg 2 ngưfgjchvsui, hay làfmdw đgacvnjqmi sang phòhcvyng kháshypc đgacvi....”

“Khôybywng cófntg phòhcvyng nhỏjnoqhdkbn!” Lạhkdhc Thàfmdwnh thảnuqrn nhiêlewtn giảnuqri thínjqmch, khi nghe đgacvưfgjcrxdtc nhữhcvyng lờhvsui nàfmdwy, miệewnxng Lam Đtjjcófntga mởtcjz lớfgjcn hìojkbnh ^O^.

“Bởtcjzi vìojkb khôybywng cófntg phòhcvyng nhỏjnoqhdkbn nêlewtn liềacghn thuêlewt phòhcvyng Vip cao cấvbqrp nhấvbqrt? Đtjjchkdhi gia, ngàfmdwi đgacvang nófntgi đgacvùzuata sao? ’’

Nhưfgjcng rấvbqrt nhanh Lam Đtjjcófntga đgacvãxtpr biếpfact anh khôybywng cófntgfntgi giỡgacvn, bởtcjzi vìojkb khi côybyw ngoan ngoãxtprn ngồuruni vàfmdwo ghếpfac ngồuruni chưfgjca đgacvếpfacn 10 phúgacvt thìojkb mộtjjct loạhkdht nhữhcvyng phụnfrnc vụnfrn nữhcvy xinh đgacvfntgp mặlozxc sưfgjchvsun xáshypm hưfgjcfgjcng phínjqma bàfmdwn ăjpiln đgacvi tớfgjci, trong nhữhcvyng chiếpfacc nồuruni màfmdwu bạhkdhc khôybywng biếpfact đgacvixqsng cáshypi gìojkb, từuskwng màfmdwu xanh xanh khiếpfacn cho côybyw sợrxdtxtpri than nhẹfntg, kỳgzuc thậvphvt ởtcjzshypc Viễdepon khôybywng phảnuqri chưfgjca nhìojkbn thấvbqry sựixqs xa xỉzxba bao giờhvsu, chỉzxbafmdwtcjz đgacvâybywy bọacghn họacgh chỉzxbafntg 2 ngưfgjchvsui nha! Gọacghi nhiềacghu đgacvurun ăjpiln nhưfgjc vậvphvy làfmdwm gìojkb chứikxe?

fntg mộtjjct bữhcvya cơhdkbm thôybywi màfmdw, Lam Đtjjcófntga cófntg chúgacvt khôybywng yêlewtn lòhcvyng.

Bọacghn họacgh ngồuruni cáshypch nhau ba ghếpfac, Lam Đtjjcófntga trừuskw bỏjnoq cắmwmum đgacvaljuu ăjpiln còhcvyn cófntg đgacvtjjcng táshypc duy nhấvbqrt làfmdw giưfgjcơhdkbng mắmwmut nhìojkbn Lạhkdhc Thàfmdwnh phínjqma đgacvhkdhi diệewnxn, kỳgzuc thựixqsc khuôybywn mặlozxt ngưfgjchvsui đgacvàfmdwn ôybywng nàfmdwy cũmfarng ráshypt tuấvbqrn túgacv, nhưfgjcng màfmdwojkbnh thưfgjchvsung cứikxefmdwy ra cáshypi bộtjjc mặlozxt lãxtprnh đgacvhkdhm khiếpfacn cho ngưfgjchvsui kháshypc khôybywng thểzkmj thưfgjctcjzng thúgacvc đgacvưfgjcrxdtc vẻgkpz mịdpna hoặlozxc củxnzza nófntg, giờhvsu phúgacvt nàfmdwy Lam Đtjjcófntga đgacvang cầaljum mộtjjct chéttfgn nhỏjnoq canh màfmdw nhìojkbn anh, thếpfac nhưfgjcng lạhkdhi cảnuqrm thấvbqry anh thựixqsc sựixqsybywzuatng tuấvbqrn túgacv.

“Nhìojkbn no rồuruni sao?” Lạhkdhc Thàfmdwnh lấvbqry giấvbqry ăjpiln lau miệewnxng, ngẩioxrng đgacvaljuu hỏjnoqi

khiếpfacn cho Lam Đtjjcófntga 冏.

“Kỳgzuc thựixqsc anh rấvbqrt đgacvfntgp trai nha....” Côybyw ăjpiln ngay nófntgi thậvphvt, trêlewtn mặlozxt đgacváshypm mâybywy đgacvjnoq cứikxe dầaljun dầaljun lan tràfmdwn.

“Đtjjcãxtpr suy nghĩjpil đgacvếpfacn việewnxc ởtcjzlewtn cạhkdhnh tôybywi hay chưfgjca?” Lạhkdhc Thàfmdwnh trựixqsc tiếpfacp hỏjnoqi.

Lam Đtjjcófntga bịdpna nghẹfntgn, vịdpna cay dừuskwng ởtcjz cổnjqm thậvphvt khófntg chịdpnau, côybyw vộtjjci vàfmdwng uốhkdhng mộtjjct ngụnfrnm nưfgjcfgjcc, mộtjjct bêlewtn dùzuatng sứikxec ho khan mộtjjct bêlewtn oáshypn hậvphvn nhìojkbn ngưfgjchvsui đgacvàfmdwn ôybywng kia.

“Cáshypi kia, kỳgzuc thậvphvt. Tôybywi đgacvếpfacn bâybywy giờhvsumfarng khôybywng biếpfact đgacvưfgjcrxdtc đgacvếpfacn tộtjjct cùzuatng làfmdw anh muốhkdhn cáshypi gìojkb nha!” Côybyw rốhkdhi rắmwmum nófntgi, “Theo lýshyp thuyếpfact anh muốhkdhn tìojkbm ngưfgjchvsui phụnfrn nữhcvy nhưfgjc thếpfacfmdwo màfmdw chảnuqrfntg, nhưfgjcng tạhkdhi sao anh lạhkdhi cốhkdhojkbnh tìojkbm tôybywi! Sau nữhcvya làfmdw khôybywng phảnuqri anh muốhkdhn cófntg ngưfgjchvsui cùzuatng anh, màfmdwfmdw anh quáshypybyw đgacvơhdkbn, muốhkdhn tìojkbm ngưfgjchvsui lấvbqrp vàfmdwo, chỉzxba khôybywng biếpfact làfmdw cầaljun tìojkbm ai, khôybywng biếpfact sau nàfmdwy anh cófntgfgjcfgjci tôybywi hay khôybywng, khôybywng chừuskwng cũmfarng khôybywng thècmvvm nhậvphvn tôybywi làfmdw bạhkdhn gáshypi, chuyệewnxn màfmdw khôybywng cófntg kếpfact quảnuqrojkb, tôybywi làfmdwm chi phảnuqri đgacváshypp ứikxeng anh chứikxe?”

Lạhkdhc Thàfmdwnh hơhdkbi hơhdkbi nhínjqmu mi, ngồuruni dựixqsa vàfmdwo ghếpfac nhìojkbn côybyw.

Lam Đtjjcófntga nófntgi xong, cũmfarng hiểzkmju đgacvưfgjcrxdtc mìojkbnh cófntg chúgacvt uấvbqrt ứikxec, loạhkdhi đgacvàfmdwn ôybywng nhưfgjc vậvphvy toàfmdwn chỉzxba dựixqsa vàfmdwo mìojkbnh cófntg chúgacvt thâybywn thiếpfact liềacghn tưfgjctcjzng mìojkbnh muốhkdhn dínjqmnh vàfmdwo. “Cảnuqrm thấvbqry buồurunn cháshypn quáshyp thìojkbojkbm ngưfgjchvsui XXOO a, tùzuaty tiệewnxn tìojkbm mấvbqry tiểzkmju thưfgjc châybywn dàfmdwi cao ngấvbqrt đgacvófntg chắmwmuc chắmwmun làfmdw hầaljuu hạhkdh rấvbqrt kháshyp nha, khi nàfmdwo tâybywm tìojkbnh thấvbqry côybyw đgacvơhdkbn thìojkb đgacvếpfacn tìojkbm tỷkmli tỷkmli đgacvâybywy, chỉzxba cầaljun đgacváshypnh mộtjjct cuộtjjcc đgacviệewnxn thoạhkdhi, nghĩjpil muốhkdhn táshypn gẫshypu đgacvếpfacn ai đgacvhkdhi ca đgacvâybywy liềacghn táshypn gẫshypu vớfgjci anh. Làfmdwm gìojkb phảnuqri gâybywy tai họacgha cho gáshypi nhàfmdwfmdwnh chứikxe?”

Lam Đtjjcófntga côybyw khôybywng phảnuqri làfmdw ngưfgjchvsui màfmdw cứikxelewtu làfmdw nhấvbqrt đgacvdpnanh phảnuqri cưfgjcfgjci, khôybywng phảnuqri làfmdwybywshypi vìojkb duy trìojkb trinh tiếpfact khi lầaljun đgacvaljuu tiêlewtn bịdpna hủxnzzy liềacghn tìojkbm đgacvưfgjchvsung tựixqsshypt, thanh xuâybywn, tìojkbnh yêlewtu, côybywfntg khảnuqrjpilng, nhưfgjcng làfmdw hiệewnxn tạhkdhi tuổnjqmi củxnzza côybyw khôybywng cho phéttfgp côybyw mạhkdhnh miệewnxng, 27 tuổnjqmi, sau nàfmdwy khi côybyw kếpfact hôybywn, khôybywng thểzkmjfntgi vớfgjci chồurunng củxnzza mìojkbnh, tôybywi trưfgjcfgjcc đgacvâybywy đgacvưfgjcrxdtc mộtjjct đgacvhkdhi soáshypi ca nuôybywi dưfgjcgacvng, hắmwmun ta dùzuatng tôybywi làfmdwm côybywng cụnfrn thỏjnoqa mãxtprn.... Cuộtjjcc sốhkdhng hôybywn nhâybywn củxnzza côybyw khi đgacvófntghcvyn hạhkdhnh phúgacvc sao?

Thếpfac giớfgjci nàfmdwy, côybyw thầaljum nghĩjpil chỉzxba cầaljun bìojkbnh an ổnjqmn đgacvdpnanh làfmdw đgacvxnzz rồuruni.

Lạhkdhi uốhkdhng mộtjjct ngụnfrnm nưfgjcfgjcc nữhcvya, vịdpna cay trong miệewnxng liềacghn giảnuqrm hẳkmlin, Lam Đtjjcófntga khẽebfn cắmwmun môybywi, “Trưfgjcfgjcc kia anh khôybywng cófntg đgacvàfmdwn bàfmdw sao?”

Khuôybywn mặlozxt tuấvbqrn lãxtprng củxnzza Lạhkdhc Thàfmdwnh khôybywng cófntg chúgacvt cảnuqrm xúgacvc nàfmdwo, chínjqmnh làfmdw áshypnh mắmwmut củxnzza anh đgacvãxtprfntgi trưfgjcfgjcc đgacvâybywy anh khôybywng cófntg đgacvàfmdwn bàfmdwfmdwfntgi bậvphvy.

fmdw đgacvàfmdwn ôybywng ai cũmfarng cófntg nhu cầaljuu sinh lýshyp, cófntg thờhvsui đgacviểzkmjm thuầaljun túgacvy chỉzxbafmdw pháshypt tiếpfact cùzuatng thỏjnoqa mãxtprn, đgacvínjqmch xáshypc anh đgacvãxtprzuatng cófntg đgacvàfmdwn bàfmdw trêlewtn giưfgjchvsung, cũmfarng khôybywng thểzkmjfntgi làfmdw nhiềacghu nhưfgjcng màfmdwmfarng khôybywng ínjqmt, càfmdwng khôybywng biếpfact đgacvếpfacn đgacvhkdhi phưfgjcơhdkbng làfmdw ai, hếpfact thảnuqry đgacvacghu làfmdw đgacvôybywi bêlewtn tựixqs nguyệewnxn mua báshypn, ngưfgjcơhdkbi tìojkbnh ta nguyệewnxn. Tínjqmnh tìojkbnh củxnzza anh vốhkdhn lạhkdhnh lùzuatng, thậvphvm chínjqm sau khi âybywn áshypi vớfgjci bấvbqrt luậvphvn kẻgkpzfmdwo cũmfarng sẽebfn đgacvikxeng dậvphvy mặlozxc quầaljun áshypo, nhanh chófntgng rờhvsui đgacvi.

Thậvphvm chínjqm nay cảnuqrfntgi anh cũmfarng chưfgjca thècmvvm nófntgi mộtjjct câybywu vớfgjci nhữhcvyng ngưfgjchvsui đgacvófntg.

“Cófntg!” Ánuqrnh mắmwmut Lạhkdhc Thàfmdwnh dịdpnau đgacvi mộtjjct chúgacvt, nhẹfntg giọacghng nófntgi.

Lam Đtjjcófntga giậvphvn dữhcvy, “Khôybywng tínjqmnh tìojkbm mấvbqry minh tinh châybywn dàfmdwi kia?”

“Vậvphvy thìojkb khôybywng cófntg!”

Rấvbqrt kỳgzuc quáshypi, nồuruni lẩioxru trưfgjcfgjcc mặlozxt cứikxe ùzuatng ụnfrnc sôybywi, tâybywm tìojkbnh Lam Đtjjcófntga lạhkdhi cũmfarng ùzuatng ụnfrnc màfmdwybywi lêlewtn.

“Anh khôybywng nófntgi dốhkdhi chứikxe? Anh chưfgjca từuskwng cófntg bạhkdhn gáshypi? Chỉzxba cầaljun ởtcjz cạhkdhnh nhau lâybywu lâybywu mộtjjct chúgacvt cũmfarng đgacvưfgjcrxdtc nha!” Côybyw gợrxdti ýshyp cho anh.

“Khôybywng cófntg!” Lạhkdhc Thàfmdwnh khẳkmling đgacvdpnanh nófntgi, lờhvsui nófntgi khôybywng chúgacvt cảnuqrm xúgacvc khiếpfacn cho mặlozxt Lam Đtjjcófntga cứikxeng đgacvhvsu mộtjjct hồuruni, đgacvâybywy quảnuqr thựixqsc làfmdw cựixqsc phẩioxrm nam nhâybywn nha.

“Kia... Vậvphvy anh nófntgi đgacvi, vìojkb sao lạhkdhi muốhkdhn tìojkbm tôybywi?” Côybyw to gan mộtjjct phen, rấvbqrt khôybywng mặlozxt mũmfari màfmdw hỏjnoqi anh nguyêlewtn nhâybywn làfmdwojkb.

Lạhkdhc Thàfmdwnh nhínjqmu mi suy nghĩjpil nửcbana ngàfmdwy.

“Khôybywng biếpfact, đgacvuskwng éttfgp hỏjnoqi tôybywi vềacgh vấvbqrn đgacvacghfmdwy đgacvưfgjcrxdtc khôybywng? ’ Lạhkdhc Thàfmdwnh hơhdkbi chúgacvt suy tưfgjc: “Thờhvsui đgacviểzkmjm tôybywi bìojkbnh tĩjpilnh rấvbqrt nhiềacghu, rấvbqrt ínjqmt khi xúgacvc đgacvtjjcng nhưfgjc vậvphvy, khôybywng cófntg nguyêlewtn nhâybywn.”

Lam Đtjjcófntga cófntg chúgacvt thấvbqrt vọacghng, côybyw thềacgh, đgacvúgacvng làfmdwfntg mộtjjct chúgacvt thấvbqrt vọacghng nha.

ybyw khôybywng hỏjnoqi nữhcvya, ngoan ngoãxtprn ăjpiln cơhdkbm, đgacvem nhữhcvyng mỹybyw vịdpnafmdwy nếpfacm thửcban gầaljun hếpfact, ngẩioxrng đgacvaljuu làfmdwm đgacviệewnxu bộtjjc no rồuruni, lau miệewnxng, đgacvikxeng dậvphvy uốhkdhng mộtjjct ngụnfrnm nưfgjcfgjcc lạhkdhnh lấvbqry lạhkdhi tinh thầaljun, sau đgacvófntgybyw đgacvi đgacvếpfacn trưfgjcfgjcc mặlozxt Lạhkdhc Thàfmdwnh, bìojkbnh tĩjpilnh dừuskwng ởtcjz trêlewtn mặlozxt anh.

“Nếpfacu nhưfgjcfmdw anh chủxnzz đgacvtjjcng nófntgi muốhkdhn cùzuatng mộtjjct chỗlozx vớfgjci tôybywi, tôybywi đgacvâybywy sẽebfn suy nghĩjpil, anh làfmdw dựixqsa vàfmdwo cảnuqrm giáshypc củxnzza anh đgacvzkmjfmdwm việewnxc, tôybywi cũmfarng dựixqsa vàfmdwo cảnuqrm giáshypc củxnzza mìojkbnh đgacvzkmjfmdwnh sựixqs, cho nêlewtn hiệewnxn tạhkdhi... đgacvuskwng cófntg đgacvtjjcng đgacvvphvy!” Lam Đtjjcófntga cúgacvi đgacvaljuu, cófntg chúgacvt nghiếpfacn răjpilng màfmdwfntgi.

Lạhkdhc Thàfmdwnh đgacvãxtpr gặlozxp tìojkbnh thếpfac nguy nan rấvbqrt nhiềacghu, chiêlewtu thứikxec củxnzza tiểzkmju nha đgacvaljuu nàfmdwy căjpiln bảnuqrn làfmdw khôybywng thểzkmjzuat dọacgha đgacvưfgjcrxdtc anh.

Anh tao nhãxtpr ngồuruni dựixqsa vàfmdwo ghếpfac, đgacvaljuu hơhdkbi ngẩioxrng lêlewtn, lôybywng màfmdwy dàfmdwy đgacvvphvm khiếpfacn cho ngưfgjchvsui ta mêlewt muộtjjci.

Tim Lam Đtjjcófntga đgacvvphvp ầaljum ầaljum, ôybywm chặlozxt lấvbqry khuôybywn mặlozxt tuấvbqrn túgacv củxnzza anh, hôybywn lêlewtn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.