Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 237 : Chi mê tình Đóa Thành 2

    trước sau   
Mộgwhwt thâickmn lãidvdnh liệucayt, Lạxdbzc Thàttjrnh chậopppm rãidvdi đojoyi đojoyếjsurn trưrnmokpmac mặnsqft cômatw, biểvjntu tìlhgxnh trêyjhun mặnsqft cuốnmdri cùdmjing cũnsqfng thưrnmo thácbixi đojoyi mộgwhwt chúxdbzt.

“Đlczhâickmy làttjr đojoynmdri tưrnmornmong xem mắzaant củhopva cômatw?” Ámqtpnh mắzaant hắzaann bao trùdmjim cômatwcbixi trưrnmokpmac mặnsqft, tiếjsurng nóibkii mácbixt lạxdbznh cóibki chúxdbzt băkrving lãidvdnh, cũnsqfng cóibki mộgwhwt chúxdbzt khiêyjhuu khíotxych nóibkii khômatwng lêyjhun lờysmni.

Lam Đlczhóibkia hậopppm hựnsqfc, biệucayn minh nóibkii: “Đlczhúxdbzng làttjr mộgwhwt ngưrnmoysmni trong sốnmdr đojoyóibki, cóibki vẻedyr khômatwng thểvjnt dựnsqfa vàttjro a, nhưrnmong màttjr so vớkpmai ngưrnmoysmni khácbixc vẫibkin còmvmdn hơlczhn nhiềvvrfu lắzaanm?”

Lạxdbzc Thàttjrnh gậopppt gậopppt đojoyvvlru, nghe hiểvjntu ýgndz tứwyeo củhopva cômatw, “Nóibkii cácbixch khácbixc, khômatwng chỉucayibki mộgwhwt ngưrnmoysmni.”

Lam Đlczhóibkia nghe đojoyưrnmornmoc dècbix dặnsqft nhìlhgxn hắzaann, dècbix dặnsqft suy nghĩufgl, thếjsurttjro lạxdbzi cóibki cảfsrlm giácbixc nhưrnmolhgxnh làttjrickmm phụnzby bịgnry bắzaant gian tạxdbzi giưrnmoysmnng chứwyeo, nhưrnmong màttjr thựnsqfc sụnzby khômatwng phảfsrli màttjr. Ngưrnmoysmni đojoyàttjrn ômatwng nàttjry từhflkrnmokpmac Anh xa xômatwi trởaskr vềvvrf, đojoynsqfc biệucayt đojoyếjsurn nhàttjrmatwaskr đojoyâickmy đojoyvjnt tiếjsurn hàttjrnh tuyểvjntn chọywebn cho cômatw sao? Hơlczhn nữrkkxa chuyệucayn cômatw phảfsrli đojoyi xem mắzaant vốnmdrn anh đojoyãidvd sớkpmam biếjsurt rồhflki còmvmdn gìlhgx, cóibkilhgx đojoyâickmu màttjr khủhopvng bốnmdr vậopppy chứwyeo?

“Tômatwi đojoyóibkii bụnzbyng....” Lam Đlczhóibkia quay vềvvrfttjrn ăkrvin, cầvvlrm lấojoyy mộgwhwt cácbixi bácbixnh mỳvavz nhéidvdt vàttjro miệucayng, ácbixnh mắzaant trong veo nhưrnmornmokpmac liếjsurc mắzaant nhìlhgxn anh mộgwhwt cácbixi, hàttjrm hồhflkibkii >_< ”Anh cóibki ăkrvin cơlczhm hay khômatwng? Ngưrnmoysmni bịgnry anh cưrnmohafyng chếjsur đojoyuổaskri đojoyi rồhflki, bằsfcwng đojoyóibki đojoyhflk ăkrvin tômatwi ăkrvin khômatwng hếjsurt.”


Ngồhflki ởaskr trêyjhun chiếjsurc bàttjrn nhỏgkna bằsfcwng thủhopvy tinh ởaskr phòmvmdng khácbixch nhìlhgxn thấojoyy tiểvjntu nữrkkx nhâickmn kia, tóibkic dàttjri xõedyra tung trêyjhun mặnsqft ácbixo choàttjrng, mộgwhwt chiếjsurc vácbixy dàttjri màttjru vàttjrng nhạxdbzt mặnsqfc trêyjhun ngưrnmoysmni, cóibki mộgwhwt loạxdbzi hấojoyp dẫibkin khiếjsurn ngưrnmoysmni ta chìlhgxm đojoyzaanm, Lạxdbzc Thàttjrnh đojoyi qua, xanh tạxdbzi mộgwhwt bêyjhun cạxdbznh bàttjrn cômatw ngồhflki, mắzaant kíotxynh trong suốnmdrt, hai mắzaant anh tảfsrln ra tầvvlrng sácbixng mịgnry hoặnsqfc khiếjsurn tim kẻedyr khácbixc phảfsrli đojoyopppp lọyweban lêyjhun.

Lam Đlczhóibkia cóibki cảfsrlm giácbixc nghẹwyeot thởaskr.

Anh ta.... Anh ta muốnmdrn làttjrm gìlhgx chứwyeo?

cbixnh mìlhgx vẫibkin ngậopppm trêyjhun miệucayng, khômatwng dácbixm cắzaann, ácbixnh mắzaant cômatw thậopppt tộgwhwi nghiệucayp nhìlhgxn ngưrnmoysmni đojoyàttjrn ômatwng trưrnmokpmac mắzaant.

Chỉucay chốnmdrc lácbixt, Lạxdbzc Thàttjrnh nhíotxyu mi, giơlczh tay lêyjhun, mạxdbznh mẽzaan lấojoyy ra, đojoyem cômatwxdbzm đojoywyeong dậopppy, lômatwi kéidvdo đojoyi ra ngoàttjri.

Lam Đlczhóibkia hoàttjrn toàttjrn hoảfsrlng sợrnmo.

“Anh, anh, anh... Anh muốnmdrn làttjrm gìlhgx a? Anh dẫibkin tômatwi đojoyi đojoyâickmu chứwyeo? Buổaskri chiềvvrfu tômatwi còmvmdn phảfsrli đojoyi làttjrm đojoyojoyy.” Cômatw khômatwng kịgnryp cảfsrlm thụnzby đojoyưrnmornmoc bàttjrn tay đojoyang nắzaanm tay cômatw củhopva anh cóibki bao nhiêyjhuu cứwyeong rắzaann cóibki bao nhiêyjhuu lạxdbznh lẽzaano, tựnsqfa nhưrnmo đojoygwhwng kinh muốnmdrn trốnmdrn thoácbixt.

matwng màttjry Lạxdbzc Thàttjrnh càttjrng nhíotxyu chặnsqft, túxdbzm cômatw ácbixp lêyjhun trêyjhun tưrnmoysmnng, chậopppm rãidvdi ghéidvdcbixt lạxdbzi nhìlhgxn cômatw từhflk trêyjhun xuốnmdrng dưrnmokpmai:” Ngay cảfsrl thờysmni gian ăkrvin cơlczhm trưrnmoa cũnsqfng tranh thủhopv đojoyi xem mắzaant, cômatw quácbix thècbixm khácbixt rồhflki cóibki phảfsrli hay khômatwng? Hửhflk?”

Lam Đlczhóibkia bịgnry bứwyeoc tưrnmoysmnng gồhflk ghềvvrf phíotxya sau đojoyâickmm vàttjro lưrnmong đojoyau đojoykpman khômatwng chịgnryu nổaskri, vừhflka nghe thấojoyy anh nóibkii nhưrnmo vậopppy liềvvrfn nóibking nảfsrly: “Cácbixi gìlhgx a? Tômatwi thècbixm khácbixt cácbixi quỷobsllhgx? Năkrvim nay tômatwi 27 tuổaskri rồhflki, 27 tuổaskri đojoyojoyy? Tômatwi muốnmdrn đojoyem mìlhgxnh gảfsrl đojoyi đojoyưrnmornmoc chưrnmoa? Anh gặnsqfp qua cômatwcbixi nàttjro 27 tuổaskri còmvmdn chưrnmoa lậopppp gia đojoyìlhgxnh khômatwng? Cũnsqfng khômatwng phảfsrli ai cũnsqfng tốnmdrt phúxdbzc nhưrnmo Hi Hi, cóibki Tầvvlrn Dịgnrych Dưrnmoơlczhng yêyjhuu cômatwojoyy, yêyjhuu đojoyếjsurn mứwyeoc bàttjry mưrnmou tíotxynh kếjsur đojoyvjntibki thểvjnt kếjsurt hômatwn cùdmjing vớkpmai cômatwojoyy, tômatwi thựnsqfc sựnsqf rấojoyt muốnmdrn bịgnry ngưrnmoysmni ta tíotxynh kếjsur a, nhưrnmong màttjr nhữrkkxng ngưrnmoysmni theo đojoyuổaskri tômatwi anh đojoyvvrfu thấojoyy rồhflki đojoyojoyy, đojoyvvrfu làttjr đojoywyeoc hạxdbznh nhưrnmo vậopppy, tômatwi cóibki biệucayn phácbixp gìlhgx chứwyeo?”

Lạxdbzc Thàttjrnh níotxyn thởaskr, cảfsrlm thụnzby đojoyưrnmornmoc khẩzaanu khíotxy vẫibkin còmvmdn kiêyjhuu ngạxdbzo bệucay vệucay củhopva cômatw.

cbixch xa 5 năkrvim, cômatwcbixi nàttjry vẫibkin nhưrnmo trưrnmokpmac đojoyâickmy, lắzaanm lờysmni khômatwng ai ngăkrvin đojoyưrnmornmoc, gàttjro théidvdt khiếjsurn ngưrnmoysmni ta cảfsrlm thấojoyy phiềvvrfn phứwyeoc.

Nhẹwyeo nhàttjrng xoa xoa mi tâickmm, Lạxdbzc Thàttjrnh lạxdbzi lầvvlrn nữrkkxa túxdbzm lấojoyy cômatw, thảfsrln nhiêyjhun nóibkii: “Tômatwi mớkpmai vừhflka xuốnmdrng mácbixy bay, chưrnmoa cóibki ăkrvin cơlczhm, cùdmjing vớkpmai tômatwi đojoyi ra ngoàttjri ăkrvin.”

ibki thểvjnt bởaskri vìlhgx ngữrkkx khíotxy củhopva anh khácbix tốnmdrt, Lam Đlczhóibkia khômatwng còmvmdn so đojoyo gìlhgx nữrkkxa, thếjsur nhưrnmong cứwyeolczhlczhttjrng màttjrng đojoyãidvd bịgnry anh túxdbzm lấojoyy lômatwi ra khỏgknai căkrvin phòmvmdng, trưrnmokpmac khi đojoyi cômatw cốnmdr sứwyeoc màttjr cầvvlrm lấojoyy cácbixi túxdbzi xácbixch nhỏgkna củhopva mìlhgxnh, khômatwng đojoyếjsurn mứwyeoc ra khỏgknai cửhflka màttjr ngay cảfsrl di đojoygwhwng cùdmjing tiềvvrfn cũnsqfng khômatwng mang, bằsfcwng khômatwng bịgnrycbixn đojoyi cũnsqfng khômatwng biếjsurt.


rnmokpmai lầvvlru, ácbixnh nắzaanng tưrnmoơlczhi sácbixng, lácbixi xe nhìlhgxn thấojoyy hìlhgxnh ảfsrlnh mộgwhwt đojoyômatwi nam nữrkkx đojoyi xuốnmdrng thìlhgxibki chúxdbzt giậopppt mìlhgxnh.

Thìlhgx ra làttjr nhưrnmo vậopppy.

Thoạxdbzt nhìlhgxn nữrkkxttjri tửhflknsqfng khômatwng phảfsrli làttjr tuổaskri trẻedyr non nớkpmat, chíotxynh làttjr vẫibkin cóibki mộgwhwt cỗvavzlczhi khíotxy khômatwng an phậopppn, thâickmn ảfsrlnh Lạxdbzc Thàttjrnh to lớkpman bao trùdmjim khiếjsurn cho thâickmn thểvjntmatwttjrng thêyjhum nhỏgkna nhắzaann xinh xắzaann, từhflkng bưrnmokpmac lảfsrlo đojoyfsrlo vìlhgx bịgnry anh túxdbzm lấojoyy.

“Anh cóibki thômatwi đojoyi khômatwng hảfsrl?” Ýqzhp nghĩufgl củhopva Lam Đlczhóibkia ứwyeo đojoyywebng trong ácbixnh mắzaant, ngẩzaanng đojoyvvlru nhìlhgxn anh: “Anh tớkpmai Trung Quốnmdrc cũnsqfng khômatwng thècbixm gọywebi lấojoyy mộgwhwt cuộgwhwc đojoyiệucayn thoạxdbzi, làttjrm sao màttjrmatwi biếjsurt khi nàttjro anh vềvvrf, loạxdbzi thờysmni tiếjsurt nàttjry, đojoyhflk ăkrvin thừhflka ởaskr nhàttjrmatwi khômatwng ăkrvin hếjsurt cũnsqfng chỉucayibki đojoyaskr cho chuộgwhwt giácbixn ăkrvin thômatwi, anh cóibki biếjsurt khômatwng hảfsrl....”

Cằsfcwn nhằsfcwn nóibkii lan man, vẫibkin nhưrnmokrvim đojoyóibki.

Lạxdbzc Thàttjrnh sảfsrli bưrnmokpmac đojoyi lêyjhun phíotxya trưrnmokpmac, anh đojoyzaany vai Lam Đlczhóibkia đojoyem cômatw nhéidvdt vàttjro bêyjhun trong.

Cửhflka xe đojoyem toàttjrn bộgwhw thanh âickmm củhopva cômatw nhốnmdrt ởaskryjhun ngoàttjri, qua cửhflka kíotxynh Lạxdbzc Thàttjrnh nhìlhgxn liếjsurc qua bộgwhwcbixng cômatwcbixi nhỏgkna bịgnry ngãidvd đojoyau đojoyếjsurn nhíotxyu màttjry kia, trong lòmvmdng cóibki chúxdbzt mềvvrfm mạxdbzi, khômatwng biếjsurt vìlhgx sao màttjr rung đojoygwhwng, đojoyi sang bêyjhun kia, mởaskr cửhflka ngồhflki vàttjro trong.

“Tùdmjiy tiệucayn tìlhgxm mộgwhwt khácbixch sạxdbzn, cóibki thểvjnt ăkrvin đojoyưrnmornmoc làttjr tốnmdrt rồhflki, đojoyi nhanh lêyjhun.” Lạxdbzc Thàttjrnh đojoyơlczhn giảfsrln nóibkii vàttjri câickmu, tựnsqfa nhưrnmo thứwyeoc ăkrvin màttjr Lam Đlczhóibkia làttjrm ởaskr nhàttjr khômatwng thểvjnt ăkrvin đojoyưrnmornmoc vậopppy.

Nghĩufgl nghĩufgl, cômatw vẫibkin làttjr nằsfcwm úxdbzp sấojoyp lêyjhun ghếjsur trưrnmokpmac, tốnmdrt bụnzbyng nóibkii: “Bácbixc lácbixi xe, đojoyi đojoyếjsurn ngãidvdrnmo phíotxya trưrnmokpmac quẹwyeoo phảfsrli, đojoyi thêyjhum 800m nữrkkxa cóibki mộgwhwt khácbixch sạxdbzn lớkpman đojoyóibki.”

“Anh ta làttjr từhflk Anh trởaskr vềvvrf a! Nưrnmokpmac Anh đojoyojoyy! Anh ta cóibki tiềvvrfn, khômatwng hãidvdm hạxdbzi chúxdbzt nàttjro đojoyâickmu.”

Trêyjhun mặnsqft lácbixi xe níotxyn cưrnmoysmni, mặnsqft Lạxdbzc Thàttjrnh lạxdbzi khômatwng chúxdbzt thay đojoyaskri, mặnsqfc kệucay cho cômatw hồhflk nhácbixo.

“Tômatwi cùdmjing anh ăkrvin mộgwhwt bữrkkxa cơlczhm, sau đojoyóibki anh đojoyưrnmoa tômatwi đojoyếjsurn cômatwng ty, khoảfsrlng cácbixch từhflk chỗvavz đojoyóibki đojoyếjsurn cômatwng ty khômatwng xa lắzaanm, chúxdbzng tômatwi cóibki 2 tiếjsurng nghỉucay trưrnmoa thômatwi.” Lam Đlczhóibkia tiếjsurp tụnzbyc chỉucay huy, nghĩufgl nhưrnmo thếjsurttjro cho tốnmdrt đojoywyeop nhấojoyt, “Tômatwi nhấojoyt đojoygnrynh cho anh ăkrvin rấojoyt vui vẻedyr.”

Giốnmdrng nhưrnmo tấojoyt cảfsrl giớkpmai tríotxy thứwyeoc đojoyi làttjrm trong thàttjrnh phốnmdrttjry, cuộgwhwc sốnmdrng củhopva cômatwnsqfng cóibki quy luậopppt, vòmvmdng qua vòmvmdng lạxdbzi, thờysmni gian 5 năkrvim đojoyãidvd vộgwhwi vãidvddmjii vềvvrf quácbix khứwyeo, đojoyfsrlo mắzaant mộgwhwt cácbixi cômatw thựnsqfc đojoyãidvd 27 tuổaskri, mặnsqfc kệucayibkiotxych cóibkip thếjsurttjro, cuộgwhwc sốnmdrng vẫibkin thựnsqfc vấojoyt vảfsrl.


Lạxdbzc Thàttjrnh nhìlhgxn thấojoyy cômatwng trìlhgxnh xâickmy dựnsqfng bêyjhun ngoàttjri cửhflka sổaskr, hoa lệucay chóibkii mắzaant, trong lòmvmdng cóibki chúxdbzt cảfsrlm giácbixc lạxdbznh lẽzaano.

“Cômatw rấojoyt vấojoyt vảfsrl?” Anh hỏgknai.

Lam Đlczhóibkia lắzaanc lắzaanc đojoyvvlru, “Cũnsqfng khômatwng tíotxynh làttjr vậopppy, chíotxynh làttjribki chúxdbzt vộgwhwi vàttjrng, Hi Hi đojoyi rồhflki tômatwi khômatwng cóibki việucayc đojoyvjntttjrm, mỗvavzi ngàttjry đojoyvvrfu ởaskr trong cômatwng ty tácbixm chuyệucayn linh tinh, cùdmjing vớkpmai mấojoyy em cùdmjing làttjrm đojoyi ăkrvin cơlczhm mua sắzaanm, rấojoyt tốnmdrt. Anh ởaskrrnmokpmac Anh chắzaanc làttjr tốnmdrt lắzaanm nhỉucay? Anh cóibki thểvjnt kểvjnt cho tômatwi nghe mộgwhwt chúxdbzt sựnsqflhgxnh củhopva Hi Hi bêyjhun đojoyóibki đojoyưrnmornmoc khômatwng? Cóibki đojoyưrnmornmoc khômatwng?”

matwibki chúxdbzt lớkpman mậopppt, giơlczh tay giậopppt giậopppt tay ácbixo củhopva anh.

Trong lòmvmdng Lạxdbzc Thàttjrnh cóibki tia phứwyeoc tạxdbzp, khômatwng thểvjntibkii thàttjrnh lờysmni.

Anh giơlczh tay cầvvlrm lấojoyy bàttjrn tay cóibki chúxdbzt gầvvlry yếjsuru kia.

rnmoơlczhng ngóibkin tay nho nhỏgkna, mảfsrlnh mai yếjsuru ớkpmat, cầvvlrm trong lòmvmdng bàttjrn tay cóibki cảfsrlm giácbixc muốnmdrn thưrnmoơlczhng yêyjhuu. Lạxdbzc Thàttjrnh rấojoyt íotxyt cầvvlrm tay con gácbixi, cơlczh hồhflkttjr chưrnmoa từhflkng cóibki, hiệucayn tạxdbzi mớkpmai rõedyrttjrng thìlhgx ra cảfsrlm giácbixc làttjr nhưrnmo vậopppy.

“Lam Đlczhóibkia!” Lạxdbzc Thàttjrnh nhẹwyeo nhàttjrng hấojoyp mộgwhwt hơlczhi, thảfsrln nhiêyjhun quay đojoyvvlru lạxdbzi nóibkii, cặnsqfp mắzaant tuấojoyn túxdbzibki chúxdbzt hoảfsrlng hốnmdrt hờysmn hữrkkxng, dùdmjing lờysmni lẽzaan thưrnmoơlczhng lưrnmornmong nóibkii: “Nghỉucaymatwng việucayc hiệucayn tạxdbzi đojoyi, đojoyi theo tômatwi, tômatwi cam đojoyoan cácbixi gìlhgxmatwnsqfng khômatwng thiếjsuru, thếjsurttjro?”

Lam Đlczhóibkia choácbixng vácbixng.

matw hoảfsrlng hốnmdrt nửhflka ngàttjry cũnsqfng khômatwng hiểvjntu đojoyưrnmornmoc ýgndz tứwyeo củhopva Lạxdbzc Thàttjrnh làttjrlhgx.

“Đlczhưrnmoơlczhng nhiêyjhun còmvmdn cóibki mộgwhwt đojoyiềvvrfu kiệucayn nữrkkxa.” Anh bổaskr sung, “Dừhflkng tấojoyt cảfsrl mấojoyy cuộgwhwc xem mắzaant chếjsurt tiệucayt củhopva cômatw đojoyi.”

Lam Đlczhóibkia càttjrng choácbixng vácbixng.

matw thựnsqfc cẩzaann thậopppn suy nghĩufgl mộgwhwt chúxdbzt, cômatw hiệucayn tạxdbzi khômatwng phảfsrli làttjrmatwng hoa xinh đojoywyeop 19, 20, lạxdbzi càttjrng khômatwngg phảfsrli cômatwcbixi xinh đojoywyeop nhưrnmo Hi Hi khiếjsurn ngưrnmoysmni ta vừhflka nhìlhgxn thấojoyy đojoyãidvd muốnmdrn chàttjr đojoyxdbzp, vậopppn khíotxyttjrng khômatwng may mắzaann đojoyếjsurn mứwyeoc gặnsqfp đojoyưrnmornmoc mộgwhwt ngưrnmoysmni đojoyàttjrn ômatwng cóibki tiềvvrfn cùdmjing cômatwibki mộgwhwt đojoyoạxdbzn hômatwn nhâickmn cóibki mộgwhwt khômatwng hai kia. Hơlczhn nũnsqfa từhflk nhỏgkna đojoyếjsurn lớkpman thầvvlry tưrnmokpmang sốnmdr đojoyvvrfu nóibkii cảfsrl đojoyysmni nàttjry cômatwmatwttjri cũnsqfng vômatw tai, đojoyvvlrn đojoygwhwn cũnsqfngcóibki mặnsqft tốnmdrt đojoyóibki chứwyeo.


(Vômatwttjri: khômatwng tàttjri giỏgknai, khômatwng giàttjru cóibki.

matw tai: Khômatwng cóibki tai họyweba nàttjro.)

Nhưrnmo vậopppy, tìlhgxnh huốnmdrng trưrnmokpmac mắzaant rốnmdrt cuộgwhwc làttjrcbixi gìlhgx?

“Anh... Thiếjsuru đojoyàttjrn bàttjr sao?” Cômatw đojoyècbixidvdn rung đojoygwhwng cùdmjing si mêyjhu, tòmvmdmvmd hỏgknai.

Lạxdbzc Thàttjrnh nghĩufgl nghĩufgl, anh hẳmteun làttjr khômatwng phảfsrli thiếjsuru đojoyàttjrn bàttjr, cóibki thểvjntibkii anh chưrnmoa từhflkng cóibki đojoyàttjrn bàttjr.

Nhưrnmo vậopppy anh nóibkii ra chuyệucayn nàttjry rốnmdrt cụnzbyc làttjr muốnmdrn gìlhgx chứwyeo???

Kỳvavz thựnsqfc trong lòmvmdng Lạxdbzc Thàttjrnh vẫibkin luômatwn hiểvjntu rấojoyt rõedyr, anh khômatwng xem làttjrmatwng thàttjrnh danh toạxdbzi, chỉucayibki thểvjnt xem nhưrnmo cảfsrl đojoyysmni nàttjry thựnsqfc sựnsqf đojoyãidvd khômatwng cóibkilhgxkrvin khoăkrvin cùdmjing ưrnmou sầvvlru, mọywebi chuyệucayn ởaskryjhun Anh đojoyãidvdaskrn đojoygnrynh đojoyi vàttjro quỹvyyn đojoyxdbzo anh khômatwng cầvvlrn phảfsrli bômatwn ba nữrkkxa, mộgwhwt ngưrnmoysmni đojoyàttjrn ômatwng nhưrnmo vậopppy, cóibki lẽzaanttjr trong lòmvmdng đojoyang nghĩufgl muốnmdrn tìlhgxm mộgwhwt chốnmdrn yêyjhun ổaskrn.

Anh muốnmdrn yêyjhun ổaskrn, muốnmdrn cômatwcbixi nàttjry ởaskryjhun cạxdbznh anh, tựnsqfa nhưrnmo 5 năkrvim qua vẫibkin chỉucayibkilhgxnh cômatw liêyjhun lạxdbzc vớkpmai anh qua mail, đojoyâickmy làttjr mốnmdri liêyjhun hệucay duy nhấojoyt củhopva anh vớkpmai Trung Quốnmdrc, anh cũnsqfng khômatwng tin tưrnmoaskrng rằsfcwng cômatwcbixi nàttjry nếjsuru nhưrnmo xem mắzaant kếjsurt hômatwn vềvvrf sau còmvmdn cóibki thờysmni gian nhàttjrn hạxdbzttjr thoảfsrli mácbixi lảfsrli nhảfsrli cằsfcwn nhằsfcwn nóibkii chuyệucayn vớkpmai anh nữrkkxa.

Chưrnmoa bao giờysmn cảfsrlm thấojoyy đojoyưrnmornmoc ởaskryjhun cạxdbznh mộgwhwt ngưrnmoysmni lạxdbzi cóibki cảfsrlm giácbixc tốnmdrt gìlhgx cảfsrl, chíotxynh làttjr đojoygwhwt nhiêyjhun cóibki mộgwhwt ngưrnmoysmni buômatwng tay rờysmni đojoyi, anh thấojoyy mìlhgxnh khômatwng thểvjnt thíotxych ứwyeong.

Ngoạxdbzi truyệucayn 12: Chi mêyjhulhgxnh Đlczhóibkia Thàttjrnh – P4

Lam Đlczhóibkia hơlczhi chúxdbzt giậopppt mìlhgxnh, tay bịgnry anh nắzaanm ởaskrmvmdng bàttjrn tay, muốnmdrn đojoygwhwng đojoyvvrfu khômatwng thểvjnt đojoygwhwng đojoyưrnmornmoc, đojoyômatwi mắzaant trong veo cóibki mộgwhwt tia sợrnmoidvdi, dùdmji sao cômatwnsqfng chưrnmoa từhflkng đojoyưrnmornmoc nghe Lạxdbzc Thàttjrnh giãidvdi bàttjry lòmvmdng mìlhgxnh nhưrnmo vậopppy, cho tớkpmai bâickmy giờysmn khuômatwn mặnsqft anh vẫibkin lãidvdnh đojoyxdbzm nhưrnmocbixt thủhopv kiếjsurm hiệucayp, đojoygwhwt nhiêyjhun nóibkii nhưrnmo vậopppy, thậopppt sựnsqfttjrm cho đojoyvvlru óibkic củhopva cômatw loạxdbzn mộgwhwt mảfsrlnh.

“Cácbixi kia… Anh đojoyrnmoi mộgwhwt chúxdbzt… đojoyrnmoi mộgwhwt chúxdbzt a, đojoyưrnmornmoc khômatwng?” Cômatw tỏgkna ra yếjsuru thếjsur cầvvlru xin.

Lạxdbzc Thàttjrnh cũnsqfng khômatwng cóibki dựnsqf đojoygnrynh nóibkii thêyjhum gìlhgx nữrkkxa, mộgwhwt chúxdbzt thờysmni gian ăkrvin cơlczhm, hẳmteun làttjryjhun đojoyvjnt cho cômatwaskrn đojoygnrynh, sau nàttjry vềvvrf rồhflki nóibkii cũnsqfng chưrnmoa muộgwhwn.


Vẻedyr mặnsqft thay đojoyaskri nhưrnmo chớkpmap mắzaant củhopva Lam Đlczhóibkia rơlczhi vàttjro mắzaant Lạxdbzc Thàttjrnh nghiễlpyam nhiêyjhun khiếjsurn cho anh hiểvjntu đojoyưrnmornmoc cômatw khômatwng thècbixm đojoyem nhữrkkxng lờysmni anh nóibkii đojoyvjnt trong lòmvmdng, cômatw cầvvlrm lấojoyy túxdbzi xácbixch đojoywyeong dậopppy đojoyi ra ngoàttjri, bộgwhwcbixng cưrnmoysmni ha hảfsrl giốnmdrng nhưrnmo đojoyang léidvdn núxdbzt gìlhgx đojoyóibki.

ibki bồhflki bàttjrn ngưrnmoysmni nưrnmokpmac ngoàttjri tiếjsurn lêyjhun mởaskr cửhflka, dùdmjing tiếjsurng Anh hỏgknai mộgwhwt câickmu, Lam Đlczhóibkia nghe khômatwng hiểvjntu đojoyưrnmornmoc, mồhflkmatwi tuômatwn nhưrnmo tắzaanm, thựnsqfc sựnsqf tiếjsurng Anh củhopva cômatw khômatwng đojoyưrnmornmoc tốnmdrt lắzaanm nha.

May mắzaann phíotxya sau cóibki ngưrnmoysmni đojoyàttjrn ômatwng cao lớkpman đojoyi tớkpmai, ngũnsqf quan góibkic cạxdbznh lộgwhw ra lựnsqfc sácbixt thưrnmoơlczhng vômatwlhgxnh cũnsqfng khiếjsurn ngưrnmoysmni khácbixc mêyjhu mẩzaann, đojoyômatwi mắzaant thâickmm sâickmu tĩufglnh lặnsqfng khiếjsurn kẻedyr khácbixc tim đojoyopppp nhanh, chỉucay nhìlhgxn liếjsurc mắzaant mộgwhwt cácbixi hơlczhi thởaskr củhopva cômatw liềvvrfn trầvvlrm tĩufglnh lạxdbzi, tùdmjiy ýgndz đojoyvjnt anh nắzaanm ấojoyy tay.

Lạxdbzc Thàttjrnh cũnsqfng cúxdbzi đojoyvvlru, nóibkii mộgwhwt câickmu tiếjsurng Anh, mang ngữrkkx đojoyiệucayu chíotxynh thốnmdrng London, giọywebng nóibkii rấojoyt êyjhum tai.

“Đlczhi vàttjro đojoyi!” Anh thay đojoyaskri nóibkii tiếjsurng Trung Quốnmdrc vớkpmai ngưrnmoysmni trưrnmokpmac mặnsqft.

Lam Đlczhóibkia ngưrnmornmong ngùdmjing theo sácbixt anh đojoyi vàttjro trong, đojoyxdbzi sảfsrlnh xa hoa bêyjhun trong khiếjsurn cho cômatwibki chúxdbzt nghẹwyeon thởaskr, đojoyúxdbzng làttjr tiêyjhun cảfsrlnh a, trầvvlrn nhàttjr đojoyưrnmornmoc nạxdbzm khômatwng íotxyt phalêyjhu nhìlhgxn nhưrnmottjr kim cưrnmoơlczhng vậopppy, tựnsqfa nhưrnmo muốnmdrn tạxdbzo thàttjrnh bầvvlru trờysmni xanh thẳmteum, ácbixnh sácbixng xanh ngọywebc càttjrng khômatwng ngừhflkng lóibkie ra, ômatwn nhu màttjryjhu ngưrnmoysmni, cômatw ngẩzaanng đojoyvvlru mêyjhu muộgwhwi xem, khômatwng cóibki cảfsrlm giácbixc đojoyưrnmornmoc Lạxdbzc Thàttjrnh đojoyang nắzaanm tay mìlhgxnh, đojoyem cômatwidvdo vàttjro mộgwhwt căkrvin phòmvmdng thuêyjhu chung.

Đlczhiềvvrfu hòmvmda mởaskryjhun khômatwng khíotxy thựnsqfc thoảfsrli mácbixi, Lam Đlczhóibkia vômatwdmjing ngạxdbzc nhiêyjhun nhìlhgxn hếjsurt thảfsrly bêyjhun trong, chỉucayidvdm làttjr khóibkic thúxdbzt thíotxyt màttjr thômatwi.

“Ôhafyi, cácbixi bàttjrn thậopppt lớkpman nha....” Cômatw sờysmn sờysmn mặnsqft bàttjrn, “Chúxdbzng ta chỉucayibki 2 ngưrnmoysmni, hay làttjr đojoyaskri sang phòmvmdng khácbixc đojoyi....”

“Khômatwng cóibki phòmvmdng nhỏgknalczhn!” Lạxdbzc Thàttjrnh thảfsrln nhiêyjhun giảfsrli thíotxych, khi nghe đojoyưrnmornmoc nhữrkkxng lờysmni nàttjry, miệucayng Lam Đlczhóibkia mởaskr lớkpman hìlhgxnh ^O^.

“Bởaskri vìlhgx khômatwng cóibki phòmvmdng nhỏgknalczhn nêyjhun liềvvrfn thuêyjhu phòmvmdng Vip cao cấojoyp nhấojoyt? Đlczhxdbzi gia, ngàttjri đojoyang nóibkii đojoyùdmjia sao? ’’

Nhưrnmong rấojoyt nhanh Lam Đlczhóibkia đojoyãidvd biếjsurt anh khômatwng cóibkiibkii giỡhafyn, bởaskri vìlhgx khi cômatw ngoan ngoãidvdn ngồhflki vàttjro ghếjsur ngồhflki chưrnmoa đojoyếjsurn 10 phúxdbzt thìlhgx mộgwhwt loạxdbzt nhữrkkxng phụnzbyc vụnzby nữrkkx xinh đojoywyeop mặnsqfc sưrnmoysmnn xácbixm hưrnmokpmang phíotxya bàttjrn ăkrvin đojoyi tớkpmai, trong nhữrkkxng chiếjsurc nồhflki màttjru bạxdbzc khômatwng biếjsurt đojoynsqfng cácbixi gìlhgx, từhflkng màttjru xanh xanh khiếjsurn cho cômatw sợrnmoidvdi than nhẹwyeo, kỳvavz thậopppt ởaskrcbixc Viễlpyan khômatwng phảfsrli chưrnmoa nhìlhgxn thấojoyy sựnsqf xa xỉucay bao giờysmn, chỉucayttjraskr đojoyâickmy bọywebn họyweb chỉucayibki 2 ngưrnmoysmni nha! Gọywebi nhiềvvrfu đojoyhflk ăkrvin nhưrnmo vậopppy làttjrm gìlhgx chứwyeo?

ibki mộgwhwt bữrkkxa cơlczhm thômatwi màttjr, Lam Đlczhóibkia cóibki chúxdbzt khômatwng yêyjhun lòmvmdng.

Bọywebn họyweb ngồhflki cácbixch nhau ba ghếjsur, Lam Đlczhóibkia trừhflk bỏgkna cắzaanm đojoyvvlru ăkrvin còmvmdn cóibki đojoygwhwng tácbixc duy nhấojoyt làttjr giưrnmoơlczhng mắzaant nhìlhgxn Lạxdbzc Thàttjrnh phíotxya đojoynmdri diệucayn, kỳvavz thựnsqfc khuômatwn mặnsqft ngưrnmoysmni đojoyàttjrn ômatwng nàttjry cũnsqfng rácbixt tuấojoyn túxdbz, nhưrnmong màttjrlhgxnh thưrnmoysmnng cứwyeottjry ra cácbixi bộgwhw mặnsqft lãidvdnh đojoyxdbzm khiếjsurn cho ngưrnmoysmni khácbixc khômatwng thểvjnt thưrnmoaskrng thúxdbzc đojoyưrnmornmoc vẻedyr mịgnry hoặnsqfc củhopva nóibki, giờysmn phúxdbzt nàttjry Lam Đlczhóibkia đojoyang cầvvlrm mộgwhwt chéidvdn nhỏgkna canh màttjr nhìlhgxn anh, thếjsur nhưrnmong lạxdbzi cảfsrlm thấojoyy anh thựnsqfc sựnsqfmatwdmjing tuấojoyn túxdbz.

“Nhìlhgxn no rồhflki sao?” Lạxdbzc Thàttjrnh lấojoyy giấojoyy ăkrvin lau miệucayng, ngẩzaanng đojoyvvlru hỏgknai

khiếjsurn cho Lam Đlczhóibkia 冏.

“Kỳvavz thựnsqfc anh rấojoyt đojoywyeop trai nha....” Cômatw ăkrvin ngay nóibkii thậopppt, trêyjhun mặnsqft đojoyácbixm mâickmy đojoygkna cứwyeo dầvvlrn dầvvlrn lan tràttjrn.

“Đlczhãidvd suy nghĩufgl đojoyếjsurn việucayc ởaskryjhun cạxdbznh tômatwi hay chưrnmoa?” Lạxdbzc Thàttjrnh trựnsqfc tiếjsurp hỏgknai.

Lam Đlczhóibkia bịgnry nghẹwyeon, vịgnry cay dừhflkng ởaskr cổaskr thậopppt khóibki chịgnryu, cômatw vộgwhwi vàttjrng uốnmdrng mộgwhwt ngụnzbym nưrnmokpmac, mộgwhwt bêyjhun dùdmjing sứwyeoc ho khan mộgwhwt bêyjhun oácbixn hậopppn nhìlhgxn ngưrnmoysmni đojoyàttjrn ômatwng kia.

“Cácbixi kia, kỳvavz thậopppt. Tômatwi đojoyếjsurn bâickmy giờysmnnsqfng khômatwng biếjsurt đojoyưrnmornmoc đojoyếjsurn tộgwhwt cùdmjing làttjr anh muốnmdrn cácbixi gìlhgx nha!” Cômatw rốnmdri rắzaanm nóibkii, “Theo lýgndz thuyếjsurt anh muốnmdrn tìlhgxm ngưrnmoysmni phụnzby nữrkkx nhưrnmo thếjsurttjro màttjr chảfsrlibki, nhưrnmong tạxdbzi sao anh lạxdbzi cốnmdrlhgxnh tìlhgxm tômatwi! Sau nữrkkxa làttjr khômatwng phảfsrli anh muốnmdrn cóibki ngưrnmoysmni cùdmjing anh, màttjrttjr anh quácbixmatw đojoyơlczhn, muốnmdrn tìlhgxm ngưrnmoysmni lấojoyp vàttjro, chỉucay khômatwng biếjsurt làttjr cầvvlrn tìlhgxm ai, khômatwng biếjsurt sau nàttjry anh cóibkirnmokpmai tômatwi hay khômatwng, khômatwng chừhflkng cũnsqfng khômatwng thècbixm nhậopppn tômatwi làttjr bạxdbzn gácbixi, chuyệucayn màttjr khômatwng cóibki kếjsurt quảfsrllhgx, tômatwi làttjrm chi phảfsrli đojoyácbixp ứwyeong anh chứwyeo?”

Lạxdbzc Thàttjrnh hơlczhi hơlczhi nhíotxyu mi, ngồhflki dựnsqfa vàttjro ghếjsur nhìlhgxn cômatw.

Lam Đlczhóibkia nóibkii xong, cũnsqfng hiểvjntu đojoyưrnmornmoc mìlhgxnh cóibki chúxdbzt uấojoyt ứwyeoc, loạxdbzi đojoyàttjrn ômatwng nhưrnmo vậopppy toàttjrn chỉucay dựnsqfa vàttjro mìlhgxnh cóibki chúxdbzt thâickmn thiếjsurt liềvvrfn tưrnmoaskrng mìlhgxnh muốnmdrn díotxynh vàttjro. “Cảfsrlm thấojoyy buồhflkn chácbixn quácbix thìlhgxlhgxm ngưrnmoysmni XXOO a, tùdmjiy tiệucayn tìlhgxm mấojoyy tiểvjntu thưrnmo châickmn dàttjri cao ngấojoyt đojoyóibki chắzaanc chắzaann làttjr hầvvlru hạxdbz rấojoyt khácbix nha, khi nàttjro tâickmm tìlhgxnh thấojoyy cômatw đojoyơlczhn thìlhgx đojoyếjsurn tìlhgxm tỷobsl tỷobsl đojoyâickmy, chỉucay cầvvlrn đojoyácbixnh mộgwhwt cuộgwhwc đojoyiệucayn thoạxdbzi, nghĩufgl muốnmdrn tácbixn gẫibkiu đojoyếjsurn ai đojoyxdbzi ca đojoyâickmy liềvvrfn tácbixn gẫibkiu vớkpmai anh. Làttjrm gìlhgx phảfsrli gâickmy tai họyweba cho gácbixi nhàttjrttjrnh chứwyeo?”

Lam Đlczhóibkia cômatw khômatwng phảfsrli làttjr ngưrnmoysmni màttjr cứwyeoyjhuu làttjr nhấojoyt đojoygnrynh phảfsrli cưrnmokpmai, khômatwng phảfsrli làttjrmatwcbixi vìlhgx duy trìlhgx trinh tiếjsurt khi lầvvlrn đojoyvvlru tiêyjhun bịgnry hủhopvy liềvvrfn tìlhgxm đojoyưrnmoysmnng tựnsqfcbixt, thanh xuâickmn, tìlhgxnh yêyjhuu, cômatwibki khảfsrlkrving, nhưrnmong làttjr hiệucayn tạxdbzi tuổaskri củhopva cômatw khômatwng cho phéidvdp cômatw mạxdbznh miệucayng, 27 tuổaskri, sau nàttjry khi cômatw kếjsurt hômatwn, khômatwng thểvjntibkii vớkpmai chồhflkng củhopva mìlhgxnh, tômatwi trưrnmokpmac đojoyâickmy đojoyưrnmornmoc mộgwhwt đojoyxdbzi soácbixi ca nuômatwi dưrnmohafyng, hắzaann ta dùdmjing tômatwi làttjrm cômatwng cụnzby thỏgknaa mãidvdn.... Cuộgwhwc sốnmdrng hômatwn nhâickmn củhopva cômatw khi đojoyóibkimvmdn hạxdbznh phúxdbzc sao?

Thếjsur giớkpmai nàttjry, cômatw thầvvlrm nghĩufgl chỉucay cầvvlrn bìlhgxnh an ổaskrn đojoygnrynh làttjr đojoyhopv rồhflki.

Lạxdbzi uốnmdrng mộgwhwt ngụnzbym nưrnmokpmac nữrkkxa, vịgnry cay trong miệucayng liềvvrfn giảfsrlm hẳmteun, Lam Đlczhóibkia khẽzaan cắzaann mômatwi, “Trưrnmokpmac kia anh khômatwng cóibki đojoyàttjrn bàttjr sao?”

Khuômatwn mặnsqft tuấojoyn lãidvdng củhopva Lạxdbzc Thàttjrnh khômatwng cóibki chúxdbzt cảfsrlm xúxdbzc nàttjro, chíotxynh làttjr ácbixnh mắzaant củhopva anh đojoyãidvdibkii trưrnmokpmac đojoyâickmy anh khômatwng cóibki đojoyàttjrn bàttjrttjribkii bậopppy.

ttjr đojoyàttjrn ômatwng ai cũnsqfng cóibki nhu cầvvlru sinh lýgndz, cóibki thờysmni đojoyiểvjntm thuầvvlrn túxdbzy chỉucayttjr phácbixt tiếjsurt cùdmjing thỏgknaa mãidvdn, đojoyíotxych xácbixc anh đojoyãidvddmjing cóibki đojoyàttjrn bàttjr trêyjhun giưrnmoysmnng, cũnsqfng khômatwng thểvjntibkii làttjr nhiềvvrfu nhưrnmong màttjrnsqfng khômatwng íotxyt, càttjrng khômatwng biếjsurt đojoyếjsurn đojoynmdri phưrnmoơlczhng làttjr ai, hếjsurt thảfsrly đojoyvvrfu làttjr đojoyômatwi bêyjhun tựnsqf nguyệucayn mua bácbixn, ngưrnmoơlczhi tìlhgxnh ta nguyệucayn. Tíotxynh tìlhgxnh củhopva anh vốnmdrn lạxdbznh lùdmjing, thậopppm chíotxy sau khi âickmn ácbixi vớkpmai bấojoyt luậopppn kẻedyrttjro cũnsqfng sẽzaan đojoywyeong dậopppy mặnsqfc quầvvlrn ácbixo, nhanh chóibking rờysmni đojoyi.

Thậopppm chíotxy nay cảfsrlibkii anh cũnsqfng chưrnmoa thècbixm nóibkii mộgwhwt câickmu vớkpmai nhữrkkxng ngưrnmoysmni đojoyóibki.

“Cóibki!” Ámqtpnh mắzaant Lạxdbzc Thàttjrnh dịgnryu đojoyi mộgwhwt chúxdbzt, nhẹwyeo giọywebng nóibkii.

Lam Đlczhóibkia giậopppn dữrkkx, “Khômatwng tíotxynh tìlhgxm mấojoyy minh tinh châickmn dàttjri kia?”

“Vậopppy thìlhgx khômatwng cóibki!”

Rấojoyt kỳvavz quácbixi, nồhflki lẩzaanu trưrnmokpmac mặnsqft cứwyeo ùdmjing ụnzbyc sômatwi, tâickmm tìlhgxnh Lam Đlczhóibkia lạxdbzi cũnsqfng ùdmjing ụnzbyc màttjrmatwi lêyjhun.

“Anh khômatwng nóibkii dốnmdri chứwyeo? Anh chưrnmoa từhflkng cóibki bạxdbzn gácbixi? Chỉucay cầvvlrn ởaskr cạxdbznh nhau lâickmu lâickmu mộgwhwt chúxdbzt cũnsqfng đojoyưrnmornmoc nha!” Cômatw gợrnmoi ýgndz cho anh.

“Khômatwng cóibki!” Lạxdbzc Thàttjrnh khẳmteung đojoygnrynh nóibkii, lờysmni nóibkii khômatwng chúxdbzt cảfsrlm xúxdbzc khiếjsurn cho mặnsqft Lam Đlczhóibkia cứwyeong đojoyysmn mộgwhwt hồhflki, đojoyâickmy quảfsrl thựnsqfc làttjr cựnsqfc phẩzaanm nam nhâickmn nha.

“Kia... Vậopppy anh nóibkii đojoyi, vìlhgx sao lạxdbzi muốnmdrn tìlhgxm tômatwi?” Cômatw to gan mộgwhwt phen, rấojoyt khômatwng mặnsqft mũnsqfi màttjr hỏgknai anh nguyêyjhun nhâickmn làttjrlhgx.

Lạxdbzc Thàttjrnh nhíotxyu mi suy nghĩufgl nửhflka ngàttjry.

“Khômatwng biếjsurt, đojoyhflkng éidvdp hỏgknai tômatwi vềvvrf vấojoyn đojoyvvrfttjry đojoyưrnmornmoc khômatwng? ’ Lạxdbzc Thàttjrnh hơlczhi chúxdbzt suy tưrnmo: “Thờysmni đojoyiểvjntm tômatwi bìlhgxnh tĩufglnh rấojoyt nhiềvvrfu, rấojoyt íotxyt khi xúxdbzc đojoygwhwng nhưrnmo vậopppy, khômatwng cóibki nguyêyjhun nhâickmn.”

Lam Đlczhóibkia cóibki chúxdbzt thấojoyt vọywebng, cômatw thềvvrf, đojoyúxdbzng làttjribki mộgwhwt chúxdbzt thấojoyt vọywebng nha.

matw khômatwng hỏgknai nữrkkxa, ngoan ngoãidvdn ăkrvin cơlczhm, đojoyem nhữrkkxng mỹvyyn vịgnryttjry nếjsurm thửhflk gầvvlrn hếjsurt, ngẩzaanng đojoyvvlru làttjrm đojoyiệucayu bộgwhw no rồhflki, lau miệucayng, đojoywyeong dậopppy uốnmdrng mộgwhwt ngụnzbym nưrnmokpmac lạxdbznh lấojoyy lạxdbzi tinh thầvvlrn, sau đojoyóibkimatw đojoyi đojoyếjsurn trưrnmokpmac mặnsqft Lạxdbzc Thàttjrnh, bìlhgxnh tĩufglnh dừhflkng ởaskr trêyjhun mặnsqft anh.

“Nếjsuru nhưrnmottjr anh chủhopv đojoygwhwng nóibkii muốnmdrn cùdmjing mộgwhwt chỗvavz vớkpmai tômatwi, tômatwi đojoyâickmy sẽzaan suy nghĩufgl, anh làttjr dựnsqfa vàttjro cảfsrlm giácbixc củhopva anh đojoyvjntttjrm việucayc, tômatwi cũnsqfng dựnsqfa vàttjro cảfsrlm giácbixc củhopva mìlhgxnh đojoyvjntttjrnh sựnsqf, cho nêyjhun hiệucayn tạxdbzi... đojoyhflkng cóibki đojoygwhwng đojoyopppy!” Lam Đlczhóibkia cúxdbzi đojoyvvlru, cóibki chúxdbzt nghiếjsurn răkrving màttjribkii.

Lạxdbzc Thàttjrnh đojoyãidvd gặnsqfp tìlhgxnh thếjsur nguy nan rấojoyt nhiềvvrfu, chiêyjhuu thứwyeoc củhopva tiểvjntu nha đojoyvvlru nàttjry căkrvin bảfsrln làttjr khômatwng thểvjntdmji dọyweba đojoyưrnmornmoc anh.

Anh tao nhãidvd ngồhflki dựnsqfa vàttjro ghếjsur, đojoyvvlru hơlczhi ngẩzaanng lêyjhun, lômatwng màttjry dàttjry đojoyopppm khiếjsurn cho ngưrnmoysmni ta mêyjhu muộgwhwi.

Tim Lam Đlczhóibkia đojoyopppp ầvvlrm ầvvlrm, ômatwm chặnsqft lấojoyy khuômatwn mặnsqft tuấojoyn túxdbz củhopva anh, hômatwn lêyjhun

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.