Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 226 : Kết thúc - 5

    trước sau   
Trong lòcabang Lan phu nhâxbsrn nổtstoi lêdsmtn mộshtvt cỗsuod cảuyrcm xúkmlcc kháqpmyc thưxyopznuxng, nhấfdlxt làgwyg áqpmynh mắyzogt yêdsmtu thưxyopơwzumng khắyzogc cốxbsrt củbufpa Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng khi hắyzogn ôpkjnm nàgwygng đcabai vàgwygo, tựhxzja hồxtss nhưxyopbjev mộshtvt tia gợjwlan sóbjevng sau đcabaóbjevbjevng triềzlfzu liềzlfzn ầkmlcm ầkmlcm nổtstoi lêdsmtn, biếlfyrt trêdsmtn đcabaznuxi nàgwygy cóbjev mộshtvt sốxbsr việzmlgc màgwyg chung quy làgwyggwyg khôpkjnng thểvoei ngăejrdn cảuyrcn đcabaưxyopjwlac nữspnua.

Chíqehfnh làgwyg đcababufpa béauwk kia còcaban cóbjev thểvoei sốxbsrng, quảuyrcgwyg mộshtvt kỳstkkqehfch.

Trong chiếlfyrc nôpkjni, béauwk con phấfdlxn nộshtvn dụpldwi dụpldwi hai mắyzogt củbufpa mìyjdfnh, áqpmynh mắyzogt mêdsmt hoặifdxc mởerod lớxorbn nhìyjdfn bốxbsrn phíqehfa, tay châxbsrn khôpkjnng an phậitfvn cựhxzja quậitfvy lung tung, đcabakmlcu cốxbsr ngoáqpmyi sang nhìyjdfn bêdsmtn cạlhyynh chíqehfnh mìyjdfnh, nắyzogm tay hồxtssng nhạlhyyt cọuyrc cọuyrcqpmyi miệzmlgng nhỏcaba nhắyzogn, mộshtvt bộshtvqpmyng miêdsmtn man bấfdlxt đcabaxyopnh.

bjevng sốxbsrt trong thâxbsrn thểvoei rốxbsrt cụpldwc cũkmlcng hoàgwygn toàgwygn rúkmlct đcabai, lôpkjnng mi thậitfvt dàgwygi run rẩamemy mộshtvt chúkmlct, u nhiêdsmtn tỉoljfnh lạlhyyi.

Trầkmlcn nhàgwyggwygu trắyzogng vẽozhf nhữspnung hoa văejrdn thanh lịxyopch, trang tríqehf bởerodi nhữspnung màgwygu sắyzogc xa hoa, Lâxbsrm Hi Hi cảuyrcm đcabaưxyopjwlac sựhxzj mềzlfzm mạlhyyi dưxyopxorbi ngưxyopznuxi mìyjdfnh, nhưxyopgwyg thìyjdfnh lìyjdfnh bịxyopauwkm vàgwygo mộshtvt chiếlfyrc xe chạlhyyy hồxtssi lâxbsru trong sưxyopơwzumng mùzlfz vậitfvy, máqpmykmlcm đcabaxtssng tiềzlfzn sâxbsru rộshtvng bỗsuodng giãtston ra, nàgwygng nâxbsrng tay dụpldwi mắyzogt chíqehfnh mìyjdfnh, khôpkjnng biếlfyrt đcabaãtsto xảuyrcy ra chuyệzmlgn gìyjdf.

Hấfdlxp mộshtvt ngụpldwm khíqehf, lồxtssng ngựhxzjc truyềzlfzn đcabaếlfyrn vàgwygi tia đcabaau đcabaxorbn, thấfdlxy đcabaưxyopjwlac kim chuyềzlfzn đcabaang cắyzogm sâxbsru vàgwygo tay mìyjdfnh.


ejrdng gạlhyyc màgwygu trắyzogng trêdsmtn tay vàgwygxyopng lộshtv ra, tựhxzja nhưxyopgwyg bừbfreng tỉoljfnh sau mộshtvt giấfdlxc ngủbufp ngàgwygn thu, đcabaâxbsry làgwyg thếlfyrgwygo?

xbsrm Hi Hi dừbfreng ởerod áqpmynh sáqpmyng sáqpmyng lạlhyyng ngoàgwygi cửakwja sổtsto, rốxbsrt cụpldwc cũkmlcng giậitfvt mìyjdfnh nhớxorb lạlhyyi ngàgwygy mưxyopa to kia, nàgwygng bịxyopxyopa nặifdxng nềzlfzqpmyp vàgwygo ngưxyopznuxi, sắyzogp đcababufpng khôpkjnng vữspnung nữspnua, trêdsmtn mộshtvt váqpmych núkmlci cao cao, lòcabang củbufpa nàgwygng bịxyop hung hăejrdng xéauwkqpmyt thàgwygnh mảuyrcnh nhỏcaba, cùzlfzng vớxorbi thâxbsrn thểvoei đcabaau đcabaxorbn buôpkjnng xuốxbsrng vựhxzjc sâxbsru.

Trong giâxbsry phúkmlct đcabaóbjev mặifdxt nàgwygng táqpmyi nhợjwlat, cảuyrcm giáqpmyc mãtstonh liệzmlgt sợjwlatstoi nổtsto tung tràgwygn ra.

Thếlfyr nhưxyopng bêdsmtn cạlhyynh lạlhyyi cóbjev đcabashtvng tĩwbarnh.

gwygng sửakwjng sốxbsrt mộshtvt chúkmlct, nhìyjdfn thấfdlxy cáqpmyi nôpkjni quen thuộshtvc, đcabalhyyi nãtstoo từbfre từbfre trấfdlxn đcabaxyopnh lạlhyyi, cảuyrcnh tưxyopjwlang trưxyopxorbc mắyzogt thậitfvt rõbmasgwygng, béauwk con phấfdlxn nộshtvn đcabaang nhìyjdfn chằckmzm chằckmzm nàgwygng, áqpmynh mắyzogt trong veo nhưxyopxyopxorbc mởerod lớxorbn, miệzmlgng đcabaôpkjn đcabaôpkjn bắyzogt đcabakmlcu cưxyopznuxi, nắyzogm tay hồxtssng nhạlhyyt y y ôpkjn ôpkjnkmlca máqpmyy.

“Cụpldwc cưxyopng!”

Trong lòcabang Lâxbsrm Hi Hi kịxyopch liệzmlgt run rẩamemy, thấfdlxt thanh kêdsmtu lêdsmtn: “Cụpldwc cưxyopng!”

gwygng xoay ngưxyopznuxi xuốxbsrng giưxyopznuxng, khôpkjnng đcabavoei ýhxzj đcabaếlfyrn kim chuyềzlfzn còcaban cắyzogm ởerod mu bàgwygn tay, đcabai đcabaếlfyrn bêdsmtn cáqpmyi nôpkjni, chậitfvm rãtstoi ngồxtssi xổtstom xuốxbsrng, áqpmynh mắyzogt chứbufpa đcabahxzjng lo lắyzogng cùzlfzng tìyjdfnh yêdsmtu bao la nhìyjdfn cụpldwc cưxyopng bêdsmtn trong.

bjev thựhxzjc nghịxyopch ngợjwlam, tinh thầkmlcn cóbjev vẻadam tốxbsrt lắyzogm, vếlfyrt xưxyopxorbc trêdsmtn mặifdxt cóbjev vẻadam đcabaãtsto phai nhạlhyyt rấfdlxt nhiềzlfzu. Khảuyrcejrdng liềzlfzn sẹauwko củbufpa trẻadam con luôpkjnn luôpkjnn tốxbsrt lắyzogm, dầkmlcn dầkmlcn đcabazlfzu đcabaãtsto nhìyjdfn khôpkjnng thấfdlxy.

“....” Trong nháqpmyy mắyzogt Lâxbsrm Hi Hi cảuyrcm đcabashtvng đcabaếlfyrn khôpkjnng nóbjevi lêdsmtn lờznuxi, bịxyopt kíqehfn miệzmlgng, nàgwygng khôpkjnng biếlfyrt đcabaãtsto xảuyrcy ra chuyệzmlgn gìyjdf, nàgwygng cưxyop nhiêdsmtn khôpkjnng cóbjev chếlfyrt. Cụpldwc cưxyopng liềzlfzn ởeroddsmtn cạlhyynh nàgwygng, bêdsmtn ngoàgwygi làgwyg áqpmynh mặifdxt trờznuxi sáqpmyng lạlhyyn.

“Ômcou...... Ômcou......” Cụpldwc cưxyopng vôpkjnzlfzng vui mừbfreng, khóbjevbjev thểvoeixyoperodng tưxyopjwlang đcabaưxyopjwlac đcababufpa nhỏcaba mớxorbi hơwzumn mộshtvt tháqpmyng lạlhyyi cóbjev thểvoeibjev biểvoeiu cảuyrcm đcabaa dạlhyyng đcabaếlfyrn vậitfvy, tinh lựhxzjc cũkmlcng dồxtssi dàgwygo.

“Cụpldwc cưxyopng...” Lòcabang Lâxbsrm Hi Hi dâxbsrng lêdsmtn mộshtvt trậitfvn đcabaau đcabaxorbn, giơwzum tay ôpkjnm lấfdlxy cụpldwc cưxyopng khỏcabai chiếlfyrc nôpkjni, tuy rằckmzng vừbfrea tỉoljfnh dậitfvy chưxyopa nhiềzlfzu khíqehf lựhxzjc, nhưxyopng màgwyggwygng ôpkjnm rấfdlxt cẩamemn thậitfvn, làgwygm cho cụpldwc cưxyopng thảuyrc lỏcabang trong lồxtssng ngựhxzjc mạlhyyi củbufpa nàgwygng, thoảuyrci máqpmyi dựhxzja vàgwygo bộshtv ngựhxzjc mềzlfzm mạlhyyi củbufpa nàgwygng, tham luyếlfyrn hưxyopơwzumng thơwzumm trêdsmtn ngưxyopznuxi nàgwygng, nàgwygng nhẹauwk giọuyrcng nỉoljf non; “Mẹauwkerod đcabaâxbsry… Mẹauwk lo lắyzogng con đcabaếlfyrn chếlfyrt mấfdlxt....”

dsmtn ngoàgwygi hàgwygnh lang, thâxbsrn ảuyrcnh cao ngấfdlxt mang Tâxbsry trang củbufpa Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng hưxyopxorbng bêdsmtn nàgwygy đcabai tớxorbi, phíqehfa sau làgwyg ngưxyopznuxi đcabaàgwygn ôpkjnng tóbjevc vàgwygng Colin, tựhxzja hồxtss cuộshtvc hộshtvi nghịxyop chíqehfnh thứbufpc còcaban chưxyopa cóbjev chấfdlxm dứbufpt, hai ngưxyopznuxi đcabaang nhỏcaba giọuyrcng thảuyrco luậitfvn cáqpmyi gìyjdf, Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng khôpkjnng yêdsmtn lòcabang bưxyopxorbc càgwygng nhanh, Colin vẫtston theo sáqpmyt bưxyopxorbc châxbsrn củbufpa hắyzogn.


“Hắyzogc hắyzogc, anh trai thâxbsrn yêdsmtu củbufpa em, khôpkjnng cầkmlcn gấfdlxp gáqpmyp quáqpmy nhưxyop vậitfvy chứbufp? Lâxbsrm luôpkjnn luôpkjnn cóbjev ngưxyopznuxi chăejrdm sóbjevc 24/24 màgwyg.”

“Em đcabai theo anh làgwygm gìyjdf hảuyrc?”

“Anh hỏcabai em đcabai theo làgwygm cáqpmyi gìyjdf?” Thâxbsrn ảuyrcnh cao ngấfdlxt củbufpa Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng dừbfreng lạlhyyi, áqpmynh mắyzogt thâxbsrm thúkmlcy đcabauyrco qua khuôpkjnn mặifdxt Colin, “Khôpkjnng phảuyrci làgwygpkjnng việzmlgc đcabaang còcaban mộshtvt đcabaxbsrng sao? Em rấfdlxt nhàgwygm cháqpmyn đcabaúkmlcng khôpkjnng?”

Biểvoeiu tìyjdfnh trêdsmtn mặifdxt Colin thựhxzjc rựhxzjc rỡagpl, gian nan nóbjevi: “Anh, anh cóbjev biếlfyrt làgwyg từbfre khi Lâxbsrm tìyjdfm đcabaưxyopjwlac đcabaưxyopznuxng sốxbsrng trong chỗsuod chếlfyrt em còcaban chưxyopa cóbjev gặifdxp côpkjnfdlxy hay khôpkjnng, bâxbsry giờznux lạlhyyi làgwyg cuốxbsri tuầkmlcn, em thậitfvt sựhxzj muốxbsrn nhìyjdfn xem tìyjdfnh trạlhyyng củbufpa côpkjnfdlxy! Còcaban cóbjev anh khôpkjnng đcabaưxyopjwlac quêdsmtn nha, ngàgwygy màgwygpkjnfdlxy gặifdxp chuyệzmlgn khôpkjnng may côpkjnfdlxy khôpkjnng chỉoljf gọuyrci đcabaiệzmlgn cho anh màgwygcaba gọuyrci cảuyrc cho em nữspnua. Nhữspnung đcabaiềzlfzu nàgwygy cho thấfdlxy côpkjnfdlxy cũkmlcng thựhxzjc đcabavoei ýhxzj đcabaếlfyrn em, anh cóbjev biếlfyrt khôpkjnng hảuyrc?”

Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng nhìyjdfn Colin, đcabaèalkuauwkn ýhxzj nghĩwbar muốxbsrn bóbjevp chếlfyrt hắyzogn xuốxbsrng dưxyopxorbi, áqpmynh mắyzogt vôpkjnzlfzng lạlhyynh nhạlhyyt.

“Ngàgwygy đcabaóbjev anh đcabaang ởerod trong cuộshtvc họuyrcp thưxyopơwzumng mạlhyyi khôpkjnng cóbjev biệzmlgn pháqpmyp nghe đcabaiệzmlgn thoạlhyyi, còcaban màgwygy… Anh nhớxorb khôpkjnng nhầkmlcm hìyjdfnh nhưxyop ngàgwygy hôpkjnm đcabaóbjev, màgwygy hẳudyvn làgwyg đcabaang ởerod trong kháqpmych sạlhyyn trung tâxbsrm củbufpa London thìyjdf phảuyrci, hìyjdfnh nhưxyopgwyg đcabaang ởerod trêdsmtn giưxyopznuxng củbufpa mộshtvt ngưxyopznuxi đcabaàgwygn bàgwyggwygo đcabaóbjev, phảuyrci khôpkjnng?”

Colin nghe đcabaưxyopjwlac nhũkmlcng lờznuxi hắyzogn nóbjevi, mặifdxt xanh đcabaếlfyrn mứbufpc nhưxyop ăejrdn phảuyrci càgwyg đcabashtvc dưxyopjwlac.

“Chuyệzmlgn nàgwygy... Thậitfvt sựhxzj chỉoljfgwyg ngoàgwygi ýhxzj muốxbsrn....”

Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng khôpkjnng thèalkum nhìyjdfn lạlhyyi hắyzogn, nhấfdlxc châxbsrn hưxyopxorbng phíqehfa cáqpmynh củbufpa lớxorbn đcabai đcabaếlfyrn, trong lòcabang hắyzogn hiệzmlgn tạlhyyi tràgwygn ngậitfvp hìyjdfnh ảuyrcnh tiểvoeiu nữspnu nhâxbsrn đcabaang sốxbsrt mêdsmt man kia, báqpmyc sĩwbarbjevi trong vòcabang 2 ngàgwygy nàgwygng sẽozhf hạlhyy sốxbsrt, hiệzmlgn tạlhyyi thìyjdf thếlfyrgwygo? Hắyzogn khôpkjnng thấfdlxy nàgwygng đcabaãtsto tốxbsrt hơwzumn chúkmlct nàgwygo cảuyrc.

qpmynh cửakwja “Cạlhyych!” mộshtvt tiếlfyrng trầkmlcm trọuyrcng mởerod ra.

“Anh, em cam đcabaoan, cho em vàgwygo xem xong sẽozhf đcabai ngay....”

“Màgwygy dáqpmym kinh đcabashtvng đcabaếlfyrn côpkjnfdlxy, anh sẽozhf cam đcabaoan néauwkm màgwygy lêdsmtn tầkmlcng cao nhấfdlxt củbufpa lâxbsru đcabaàgwygi.”

Trong căejrdn phòcabang trốxbsrng trảuyrci tràgwygn ngậitfvp hưxyopơwzumng hoa báqpmych hợjwlap, Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng đcabai vàgwygo, liếlfyrc mắyzogt đcabauyrco qua mộshtvt cáqpmyi, hôpkjn hấfdlxp nhấfdlxt thờznuxi nghẹauwkn lạlhyyi, khôpkjnng thểvoei nhúkmlcc nhíqehfch, sau mộshtvt lúkmlcc lâxbsru, sắyzogc mặifdxt táqpmyi nhợjwlat mớxorbi dịxyopu đcabai mộshtvt chúkmlct.


pkjnqpmyi xinh đcabaauwkp kia, áqpmynh mắyzogt trong veo đcabaang ngâxbsry dạlhyyi nhìyjdfn cụpldwc cưxyopng trong lồxtssng ngựhxzjc, cưxyopznuxi yếlfyru ớxorbt, tuy rằckmzng khuôpkjnn mặifdxt còcaban chúkmlct táqpmyi nhợjwlat, nhưxyopng nàgwygng đcabaãtsto tỉoljfnh... Nàgwygng thựhxzjc sựhxzj đcabaãtsto tỉoljfnh rồxtssi.

“Hi Hi! ” Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng khôpkjnng dáqpmym tin kêdsmtu lêdsmtn mộshtvt tiếlfyrng, nhanh chóbjevng đcabai qua, “Hi Hi...”

Nghe đcabaưxyopjwlac mộshtvt tiếlfyrng gọuyrci kia, Lâxbsrm Hi Hi run sợjwla mộshtvt chúkmlct, vừbfrea ngẩamemng mắyzogt lêdsmtn đcabaãtsto nhìyjdfn thấfdlxy mộshtvt thâxbsrn ảuyrcnh cao lớxorbn hưxyopxorbng phíqehfa mìyjdfnh đcabai đcabaếlfyrn, nàgwygng nhẹauwk nhàgwygng mấfdlxp máqpmyy môpkjni anh đcabaàgwygo, kíqehfch đcabashtvng trong lòcabang vưxyopjwlat xa tưxyoperodng tưxyopjwlang.

“Anh.... Anh nhưxyop thếlfyrgwygo?” Nàgwygng ôpkjnm béauwk con, tay vẫtston còcaban kim chuyềzlfzn, Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng khôpkjnng dáqpmym đcabai đcabaếlfyrn ôpkjnm chặifdxt lấfdlxy nàgwygng, chỉoljfbjev thểvoei run nhèalku nhẹauwk ôpkjnm lấfdlxy thắyzogt lưxyopng đcabaemm nàgwygng kéauwko vàgwygo trong ngựhxzjc, áqpmynh mắyzogt thâxbsrm thúkmlcy liếlfyrc mắyzogt nhìyjdfn cụpldwc cưxyopng trong ngựhxzjc nàgwygng, sau đcabaóbjev áqpmynh mắyzogt lưxyopu luyếlfyrn dừbfreng trêdsmtn mặifdxt nàgwygng, thanh âxbsrm ôpkjnn nhu: “Tỉoljfnh lúkmlcc nàgwygo? Sao lạlhyyi khôpkjnng biếlfyrt đcabaưxyopznuxng gọuyrci ngưxyopznuxi lạlhyyi đcabaâxbsry?”

xbsrm Hi Hi nóbjevi khôpkjnng nêdsmtn lờznuxi, nàgwygng rấfdlxt kinh ngạlhyyc, lạlhyyi nhìyjdfn thấfdlxy khuôpkjnn mặifdxt bấfdlxt đcabashtvng củbufpa hắyzogn.

“Chếlfyrt tiệzmlgt!” Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng đcabashtvt nhiêdsmtn nhíqehfu màgwygy, nắyzogm lấfdlxy cổtsto tay nàgwygng chậitfvm rãtstoi nâxbsrng lêdsmtn, “Bảuyrco bốxbsri, khôpkjnng cầkmlcn xuốxbsrng giưxyopznuxng, đcabaem con buôpkjnng ra, lêdsmtn giưxyopznuxng nằckmzm, nghe anh nóbjevi khôpkjnng?”

qdhhng chuyềzlfzn cắyzogm vàgwygo tay nàgwygng kia đcabaãtsto bịxyopqpmyu chảuyrcy ngưxyopjwlac nhuộshtvm đcabacabaxyopơwzumi mộshtvt đcabaoạlhyyn...

xbsrm Hi Hi buôpkjnng cụpldwc cưxyopng ra, sau đcabaóbjevcaban chưxyopa kịxyopp dùzlfzng sứbufpc, cảuyrc ngưxyopznuxi đcabaãtsto bịxyop ôpkjnm lấfdlxy, mộshtvt tay còcaban lạlhyyi củbufpa nàgwygng vòcabang qua cổtsto hắyzogn, tùzlfzy ýhxzj đcabavoei hắyzogn yêdsmtu thưxyopơwzumng nắyzogm lấfdlxy cổtsto tay củbufpa nàgwygng, đcabaem nàgwygng đcabaifdxt lêdsmtn giữspnua giưxyopznuxng.

Trêdsmtn mặifdxt Colin khẽozhf hiệzmlgn lêdsmtn tia chấfdlxn đcabashtvng cùzlfzng kinh hỉoljf, đcabai tớxorbi gầkmlcn nóbjevi: “Hắyzogc, Lâxbsrm, tôpkjni thựhxzjc rấfdlxt vui, côpkjn thựhxzjc đcabaãtsto tỉoljfnh! Côpkjncaban nhớxorbpkjni khôpkjnng? Tôpkjni làgwyg Colin a!”

xbsrm Hi Hi lạlhyyi khẽozhf giậitfvt mìyjdfnh, nhìyjdfn nam nhâxbsrn vui vẻadam trưxyopxorbc mắyzogt, khôpkjnng biếlfyrt nêdsmtn trảuyrc lờznuxi thếlfyrgwygo.

gwygng taấfdlxt cảuyrc đcabazlfzu tốxbsrt lắyzogm, chẳudyvng qua làgwyggwygng khôpkjnng biếlfyrt tộshtvt cùzlfzng đcabaãtsto xảuyrcy ra chuyệzmlgn gìyjdf, ai tớxorbi nóbjevi cho nàgwygng biếlfyrt vớxorbi?

“Đjehai ra ngoàgwygi!” Thanh âxbsrm lạlhyynh nhưxyopejrdng củbufpa Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng vang lêdsmtn bêdsmtn tai.

Colin giậitfvt mìyjdfnh, ngâxbsry ngưxyopznuxi: “Kìyjdfa, anh trai!”

“Kêdsmtu màgwygy đcabai ra ngoàgwygi khôpkjnng nghe thấfdlxy hảuyrc, thậitfvt ầkmlcm ĩwbar.” Tầkmlcn Dịxyopch Dưxyopơwzumng khôpkjnng kiêdsmtn nhẫtston nhíqehfu mi nhìyjdfn hắyzogn, tay kia khôpkjnng quêdsmtn hạlhyy thấfdlxp cổtsto tay củbufpa Lâxbsrm Hi Hi xuốxbsrng, đcabazlfz phòcabang máqpmyu lạlhyyi chảuyrcy ngưxyopjwlac lêdsmtn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.