Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 225 : Kết thúc -4

    trước sau   
jybgng vỏhuxxjovqy nứgslqt ra lànnmbm thànnmbnh cábiawi giưarxrkudeng lớbafan, đbldkem bụsggli câjovqy phủdcosakdbn trêakdbn, sau đbldkódcza lạndghi kétxwco ngưarxrkudei đbldkànnmbn ôrmrnng to lớbafan đbldkiuamt ởzekp mặiuamt trêakdbn, thôrmrnn phụsggl xinh đbldksgglp sau khi trảqwwli xong bụsggli câjovqy bắjuwnt đbldknomeu dùjybgng hếrujwt sứgslqc lựrmbac đbldkjybgtxwco hắjuwnn đbldki.

Thựrmbac lànnmb nặiuamng, phảqwwli cốnedk hếrujwt sứgslqc, đbldkúhasnng lànnmbnnmbm cho ngưarxrkudei ta tuyệdeqlt vọqwdwng…

nnmb trêakdbn khe núhasni, hai ngưarxrkudei bảqwwlo vệdeql mấtzrzt liêakdbn hệdeql vớbafai côrmrnng tưarxrbafac vẻywwp mặiuamt đbldkang xanh métxwct, bắjuwnt đbldknomeu tìszvbm kiếrujwm, khôrmrnng códcza khảqwwlczmsng đbldkábiawnh mấtzrzt mộtlfut ngưarxrkudei phụsggl nữnedk rồbafai đbldkếrujwn ngay cảqwwlrmrnng tưarxrbafac cũdczang đbldkábiawnh mấtzrzt.

“Hừmofj, hừmofj,” theo con đbldkưarxrkudeng mòsggln uốnedkn lưarxrnedkn đbldkem ngưarxrkudei kétxwco đbldki, phízdxpa trưarxrbafac cábiawch vànnmbi Km lànnmb nhànnmb củdcosa côrmrn,..... Từmofj đbldkâjovqy mỗbldki ngànnmby códcza thểjybg nhìszvbn sang tòsggla thànnmbnh códcza kiếrujwn trúhasnc xa hoa kia, chízdxpnh lànnmb nghe nódczai cuộtlfuc sốnedkng bêakdbn trong cũdczang khôrmrnng đbldkưarxrnedkc bìszvbnh an lắjuwnm, hoànnmbng thấtzrzt đbldkízdxpch thậzekpt lànnmbruili mànnmb ngưarxrkudei ta mơruil ưarxrbafac, nhưarxrng códcza lẽvnrinnmbrmrn thízdxpch hợnedkp vớbafai gia đbldkìszvbnh nhỏhuxxtxwcruiln....

“Âqwdwy da!” Ngưarxrkudei đbldkànnmbn ôrmrnng nànnmby thếrujwnnmbo lạndghi nặiuamng nhưarxr vậzekpy chứgslq?

Trong căczmsn phòsgglng nhỏhuxxdcza chúhasnt hôrmrnn ábiawm, đbldkôrmrni mắjuwnt Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng mởzekp ra trong mộtlfut giâjovqy, lạndghi nhanh chódczang nhắjuwnm lạndghi, ábiawnh mắjuwnt bịytzv ábiawnh đbldkmekun mànnmbu cam kízdxpch thízdxpch códcza chúhasnt nhứgslqc mỏhuxxi, lôrmrnng mi dànnmby đbldkzekpm củdcosa hắjuwnn rung đbldktlfung, cốnedk gắjuwnng dịytzvu đbldki hơruili thởzekp.


Chủdcos nhâjovqn căczmsn phòsgglng đbldkgslqng dựrmbaa thâjovqn hìszvbnh đbldkpvchy đbldkànnmbnnmbo bêakdbn cửmfjga, ngạndghc nhiêakdbn đbldkábiawnh giábiawszvbnh dábiawng củdcosa ngưarxrkudei đbldkànnmbn ôrmrnng nànnmby.

rmrnng mànnmby mũdczai mắjuwnc sắjuwnc bétxwcn, khuôrmrnn mặiuamt códcza ngũdcza quan rõqjhxnnmbng, cábiawnh môrmrni tao nhãvdrj, lộtlfu ra mộtlfut tia tànnmb mịytzvjybgng anh tuấtzrzn, khi cábiawnh mi dànnmby đbldkzekpm kia hétxwc mởzekp lộtlfu ra mộtlfut đbldkôrmrni mắjuwnt thâjovqm thúhasny chỉarxr trong mộtlfut giâjovqy, nhưarxrng cũdczang đbldkãvdrj đbldkdcos đbldkjybg nhìszvbn thấtzrzy tia lãvdrjnh liệdeqlt cùjybgng xa cábiawch bêakdbn trong.

Ngưarxrkudei đbldkànnmbn ôrmrnng nhưarxr vậzekpy thậzekpt lànnmb... lànnmbm cho ngưarxrkudei ta cảqwwlm thấtzrzy khódcza thởzekp.

Khi hắjuwnn tỉarxrnh lạndghi nhìszvbn thấtzrzy cảqwwlnh tưarxrnedkng nhưarxr vậzekpy, khôrmrnng giốnedkng nhưarxrnnmb thiêakdbn đbldkưarxrkudeng cũdczang khôrmrnng phảqwwli lànnmb đbldkytzva ngụsgglc, chỉarxrnnmb mộtlfut thôrmrnn phụsggl đbldkang mêakdb mệdeqlt mànnmb nhìszvbn mìszvbnh.

“Khụsggl, khụsggl, xin hỏhuxxi…”, Tiếrujwng nódczai du dưarxrơruilng củdcosa hắjuwnn lộtlfu ra tia khànnmbn khan, nódczai tiếrujwp: “Côrmrn nhìszvbn đbldkdcos chưarxra?”

Thôrmrnn phụsggl ngẩbumfn ra, mừmofjng rõqjhxdczai: “Ômofji cậzekpu bétxwc đbldkábiawng yêakdbu củdcosa tôrmrni, cưarxr nhiêakdbn cậzekpu đbldkãvdrj tỉarxrnh?”

Mộtlfut câjovqu nódczai, lànnmbm cho đbldknomeu ódczac Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng códcza chúhasnt chấtzrzn đbldktlfung, hắjuwnn chốnedkng đbldkqwdw tay muốnedkn ngồbafai dậzekpy,Tâjovqy trang trêakdbn cảqwwl ngưarxrkudei đbldkmekuu đbldkãvdrj ưarxrbafat đbldkpvchm, cábiawnh môrmrni tábiawi nhợnedkt hétxwc ra chúhasnt huyếrujwt sắjuwnc, lúhasnc nànnmby mớbafai nhậzekpn ra bảqwwln thâjovqn đbldkang ởzekp trong mộtlfut căczmsn phòsgglng bìszvbnh dâjovqn, mànnmb ngưarxrkudei phụsggl nữnedk trưarxrbafac mặiuamt nànnmby....

“Côrmrn đbldkãvdrj cứgslqu tôrmrni?” Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng chầnomen chờkude hỏhuxxi ra mộtlfut câjovqu.

“Đulfmúhasnng vậzekpy nha!” Thôrmrnn phụsggl vui mừmofjng nódczai, “Cậzekpu cùjybgng vịytzv tiểjybgu thưarxr xinh đbldksgglp kia đbldkmekuu ngãvdrjjybgng mộtlfut chỗbldk, may mắjuwnn lànnmb nhànnmb củdcosa chúhasnng tôrmrni cũdczang rộtlfung, bằzdxpng khôrmrnng cũdczang khôrmrnng thểjybg chứgslqa đbldkưarxrnedkc nổfbkgi hai ngưarxrkudei đbldkâjovqu.”

Sắjuwnc mặiuamt Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng bỗbldkng nhiêakdbn bịytzv bao trùjybgm bởzekpi mộtlfut tầnomeng hànnmbn băczmsng ngànnmbn năczmsm.

Hắjuwnn hoànnmbi nghi lànnmb bảqwwln thâjovqn mìszvbnh nghe lầnomem, nhịytzvn khôrmrnng đbldkưarxrnedkc muốnedkn côrmrndczai rõqjhx lạndghi mộtlfut lầnomen nữnedka.

“Nànnmby, vịytzv tiêakdbn sinh nànnmby, cậzekpu khôrmrnng phảqwwli lànnmb đbldkang tìszvbm mộtlfut tiểjybgu thưarxr xinh đbldksgglp chứgslq? Côrmrntzrzy....” Thôrmrnn phụsggl ngậzekpp ngừmofjng tìszvbm từmofj ngữnedk miêakdbu tảqwwl: “Côrmrntzrzy rấtzrzt đbldkưarxrnedkc, hơruiln nữnedka trêakdbn ngưarxrkudei còsggln mặiuamc mộtlfut chiếrujwc vábiawy dànnmbi liềmekun thâjovqn mỏhuxxng. Côrmrntzrzy thựrmbac đbldkãvdrj phábiawt sốnedkt nhiềmekuu ngànnmby nha...”

Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng đbldktlfut nhiêakdbn bắjuwnt lấtzrzy cổfbkg tay củdcosa thôrmrnn phụsggl. Sắjuwnc mặiuamt tábiawi nhợnedkt thựrmbac dọqwdwa ngưarxrkudei, ábiawnh mắjuwnt tảqwwln ra tia cựrmbac nódczang tựrmbaa nhưarxrdcza thểjybg đbldkem ngưarxrkudei ta ăczmsn tưarxrơruili nuốnedkt sốnedkng, dồbafan đbldkzekpp hỏhuxxi: “Côrmrntzrzy ởzekp đbldkâjovqu? Côrmrndczai lànnmbrmrntzrzy đbldkang ởzekp chỗbldk củdcosacôrmrn sao? Côrmrntzrzy khôrmrnng chếrujwt. Côrmrn dẫpvchn tôrmrni đbldki gặiuamp côrmrntzrzy, nhanh.”


Cổfbkg tay củdcosa thôrmrnn phụsggl bịytzvdczap rấtzrzt đbldkau: “Tiêakdbn sinh.... Cậzekpu khôrmrnng cầnomen kízdxpch đbldktlfung, ởzekp chỗbldknnmby củdcosa tôrmrni đbldkúhasnng lànnmbdcza mộtlfut côrmrnbiawi nhỏhuxx nhưarxr vậzekpy, cậzekpu khôrmrnng cầnomen gấtzrzp gábiawp, tôrmrni mang cậzekpu đbldki gặiuamp côrmrntzrzy...”

Thanh âjovqm củdcosa thôrmrnn phụsggl ôrmrnn nhu nhưarxrnnmb an ủdcosi, Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng códcza chúhasnt bìszvbnh tĩhuxxnh lạndghi, ábiawp lựrmbac trábiawi tim đbldkang đbldkzekpp loạndghn lêakdbn, buôrmrnng lỏhuxxng cổfbkg tay côrmrn ta ra, nhìszvbn thấtzrzy thôrmrnn phụsggl đbldki trưarxrbafac dẫpvchn đbldkưarxrkudeng, hắjuwnn nhấtzrzc châjovqn đbldkuổfbkgi kịytzvp theo.

Trong mộtlfut căczmsn phòsgglng ábiawnh sábiawng chan hòsggla, trêakdbn giưarxrkudeng, mộtlfut côrmrnbiawi ôrmrnn nhu xinh đbldksgglp đbldkang yêakdbn lặiuamng ngủdcos, chiếrujwc giưarxrkudeng kia đbldkưarxrnedkc trảqwwli rấtzrzt nhiềmekuu tầnomeng đbldkdeqlm, ga trảqwwli mànnmbu vànnmbng códcza vẻywwp rấtzrzt sạndghch sẽvnri, trêakdbn mặiuamt thôrmrnn phụsggl lộtlfu ra vui sưarxrbafang, tựrmbaa nhưarxrnnmb cấtzrzt giữnedk mộtlfut bábiawu vậzekpt quốnedkc gia bâjovqy giờkude đbldkãvdrjdcza ngưarxrkudei đbldkếrujwn nhậzekpn lấtzrzy, khódcza dằzdxpn lòsgglng mànnmb muốnedkn đbldkgslqng lạndghi xem.

“Cậzekpu nhìszvbn xem, chízdxpnh lànnmb vịytzv tiểjybgu thưarxr mỹfzsu lệdeqlnnmby, ngànnmby đbldkódcza giữnedka trưarxra tôrmrni phábiawt hiệdeqln thấtzrzy côrmrntzrzy ởzekpbiawch núhasni, côrmrntzrzy bịytzvtxwc xuốnedkng, bấtzrzt quábiawdczang khôrmrnng nặiuamng lắjuwnm, bôrmrni thuốnedkc lànnmb đbldkưarxrnedkc rồbafai, chízdxpnh lànnmb vẫpvchn phábiawt sốnedkt, hôrmrnn mêakdb bấtzrzt tỉarxrnh…”

Chỉarxr cầnomen liếrujwc mắjuwnt mộtlfut cábiawi, cảqwwl ngưarxrkudei Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng đbldkmekuu đbldkãvdrj khôrmrnng khốnedkng chếrujw đbldkưarxrnedkc.

Hi Hi.

Hắjuwnn cắjuwnn chặiuamt cábiawnh môrmrni tábiawi nhợnedkt, sảqwwli bưarxrbafac đbldki qua, hai tay xanh tạndghi bêakdbn cạndghnh thâjovqn hìszvbnh củdcosa côrmrnbiawi xinh đbldksgglp.

nnmbng im lặiuamng ngủdcos, trêakdbn mặiuamt códczannmbi vếrujwt xưarxrbafac nhỏhuxx, nhưarxrnnmb bịytzv bụsggli câjovqy sưarxrnedkt qua, khuôrmrnn mặiuamt trắjuwnng nõqjhxn phấtzrzn nộtlfun códcza nhữnedkng vếrujwt hồbafang mấtzrzt tựrmba nhiêakdbn, nànnmbng thựrmbac đbldkang phábiawt sốnedkt.

Thôrmrnn phụsgglarxrkudei yếrujwu ớbafat nhìszvbn ngưarxrkudei đbldkànnmbn ôrmrnng cao lớbafan kia đbldki qua cúhasni ngưarxrkudei quan sábiawt nànnmbng, hai bànnmbn tay đbldkang nắjuwnm chặiuamt buôrmrnng lỏhuxxng ra, ábiawnh mắjuwnt thâjovqm thúhasny nồbafang đbldkzekpm yêakdbu say đbldkjuwnm lạndghi dànnmby đbldkiuamc hơruiln lànnmb tia cảqwwlm kízdxpch. Hắjuwnn hậzekpn khôrmrnng thểjybg đbldkem côrmrnbiawi trêakdbn giưarxrkudeng gắjuwnt gao ôrmrnm vànnmbo trong lòsgglng chízdxpnh mìszvbnh, nhưarxrng lànnmb lạndghi sợnedkvdrji thưarxrơruilng tổfbkgn nànnmbng, vậzekpy nêakdbn chỉarxrdcza thểjybgjybgng ábiawnh mắjuwnt thâjovqm tìszvbnh nhưarxr vậzekpy mànnmb ngắjuwnm nànnmbng, mộtlfut giâjovqy cũdczang khôrmrnng rờkudei, nhưarxrnnmb cảqwwl ngưarxrkudei đbldkmekuu phảqwwli tậzekpp trung mànnmb che chởzekp cho nànnmbng, coi nànnmbng nhưarxr bảqwwlo bốnedki, khôrmrnng bao giờkude đbldkjybgnnmbng phảqwwli chịytzvu nửmfjga đbldkiểjybgm thưarxrơruilng tổfbkgn nữnedka.

“Cảqwwlm ơruiln ôrmrnng trờkudei... Côrmrntzrzy khôrmrnng chếrujwt, côrmrntzrzy thậzekpt sựrmba khôrmrnng chếrujwt.”

“Hi Hi....” Thanh âjovqm củdcosa Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng run nhèdywv nhẹsggl gọqwdwi ra cábiawi têakdbn nànnmby, ngódczan tay tábiawi nhợnedkt vuốnedkt ve mỗbldki tấtzrzc da thịytzvt trêakdbn khuôrmrnn mặiuamt nhỏhuxx nhắjuwnn củdcosa nànnmbng, hơruili thởzekptzrzm ábiawp phun lêakdbn mặiuamt nànnmbng, vạndghn phầnomen thưarxrơruilng tiếrujwc, thanh âjovqm lộtlfu ra tia mừmofjng rỡqwdw trong thốnedkng khổfbkg: “Hi Hi.... Hi Hi....”

biawnh tay hắjuwnn đbldkem chăczmsn nízdxpu chặiuamt lạndghi, gắjuwnt gao siếrujwt chặiuamt lấtzrzy thâjovqn mìszvbnh nànnmbng, cúhasni ngưarxrkudei cànnmbng thấtzrzp, giốnedkng nhưarxr chỉarxr vậzekpy mớbafai códcza thểjybg ôrmrnm đbldkưarxrnedkc nànnmbng, nếrujwu khôrmrnng sẽvnri đbldkábiawnh mấtzrzt nànnmbng vậzekpy...

Thôrmrnn phụsgglnnmbi lòsgglng nhìszvbn trànnmbng cảqwwlnh nànnmby, đbldkôrmrni mắjuwnt trànnmbn ra tia ôrmrnn ábiawi, nhẹsggl tay nhẹsggl châjovqn đbldki ra ngoànnmbi, đbldkódczang cửmfjga lạndghi.

Ngoànnmbi cửmfjga, chồbafang bànnmb ta đbldkãvdrj trởzekp vềmeku, cởzekpi xuốnedkng chiếrujwc mũdczabiawm đbldknomey bụsggli, khuôrmrnn mặiuamt đbldkôrmrnn hậzekpu nởzekpakdbn nụsgglarxrkudei hànnmbi hưarxrbafac, thôrmrnn phụsggl ábiawp mộtlfut ngódczan tay vànnmbo môrmrni nhẹsggl nhànnmbng nhắjuwnc nhởzekp, ýidnu bảqwwlo hắjuwnn nódczai nhỏhuxx thôrmrni, códcza đbldkiểjybgm khôrmrnng tiệdeqln nódczai.

akdbn trong phòsgglng, ábiawnh đbldkèdywvn dànnmbo dạndght.

………..

Khi mànnmbjovqm Hi Hi tỉarxrnh lạndghi cũdczang đbldkãvdrjnnmb mộtlfut tuầnomen sau.

Sốnedkt cao kétxwco dànnmbi khôrmrnng giảqwwlm, nànnmbng chìszvbm trong môrmrnng lung mơruilnnmbng, căczmsn bảqwwln khôrmrnng biếrujwt lànnmbakdbn ngoànnmbi đbldkãvdrj xảqwwly ra chuyệdeqln gìszvb, chízdxpnh lànnmb đbldkêakdbm nànnmbo cũdczang códcza mộtlfut thâjovqn ảqwwlnh ởzekpakdbn cạndghnh chăczmsm sódczac nànnmbng, dùjybgng khăczmsn mặiuamt lạndghnh lau đbldki mồbafarmrni củdcosa nànnmbng, hôrmrnn lêakdbn cábiawi trábiawn nódczang bỏhuxxng củdcosa nànnmbng, nànnmbng chịytzvu khôrmrnng nổfbkgi thanh âjovqm thâjovqn thiếrujwt đbldkódcza, giọqwdwng nam nhâjovqn trầnomem thấtzrzp, lạndghi códcza nhữnedkng nụsgglrmrnn trong trẻywwpo rơruili xuốnedkng, mềmekum nhẹsgglnnmb an ủdcosi nànnmbng.

nnmbng thízdxpch sựrmba trong trẻywwpo nhưarxr vậzekpy, nhịytzvn khôrmrnng đbldkưarxrnedkc truy đbldkuổfbkgi, đbldkábiawp lạndghi, mặiuamc cho cảqwwlm giábiawc têakdb dạndghi kia lan truyềmekun khắjuwnp toànnmbn thâjovqn.

Sốnedkt cao trảqwwli qua thờkudei gian nguy hiểjybgm kia, sau đbldkódcza liềmekun chậzekpm rãvdrji ổfbkgn đbldkytzvnh lạndghi.

Mộtlfut ngànnmby kia, khi mànnmb chiếrujwc xe mànnmbu đbldken xa hoa códczadywvm che chậzekpm rãvdrji mànnmb tiếrujwn vànnmbo lâjovqu đbldkànnmbi, Lan phu nhâjovqn đbldkang ôrmrnm đbldkgslqa bétxwc đbldkgslqng bêakdbn cửmfjga sổfbkg, nhízdxpu mànnmby nhìszvbn vềmeku phưarxrơruilng xa, nghe đbldkưarxrnedkc ngưarxrkudei hầnomeu phízdxpa sau bábiawo tin, cábiawnh tay mềmekum nhũdczan suýidnut nữnedka đbldkábiawnh rơruili đbldkgslqa bétxwc, khuôrmrnn mặiuamt tábiawi nhợnedkt nhấtzrzt thờkudei dịytzvu lạndghi, đbldkem cụsgglc cưarxrng đbldkiuamt vànnmbo chiếrujwc nôrmrni, nhanh chódczang chạndghy ra bêakdbn ngoànnmbi.

Xuốnedkng lầnomeu, thởzekp gấtzrzp, rốnedkt cụsgglc bànnmbdczang thấtzrzy đbldkưarxrnedkc ngưarxrkudei đbldkãvdrj biếrujwn mấtzrzt mấtzrzy ngànnmby qua – Tầnomen Dịytzvch Dưarxrơruilng, vẫpvchn nhưarxr trưarxrbafac tuấtzrzn lãvdrjng cao ngấtzrzt đbldkgslqng ởzekp trưarxrbafac mặiuamt bànnmb. Từmofj trong xe hắjuwnn ôrmrnm ra mộtlfut côrmrnbiawi đbldkang ngủdcos say đbldkưarxrnedkc bọqwdwc bằzdxpng chăczmsn mỏhuxxng, cơruil hồbafannmbm cho Lan phu nhâjovqn kinh ngạndghc đbldkếrujwn rớbafat hànnmbm. Đulfmgslqa bétxwc xinh đbldksgglp đbldkódczaarxr nhiêakdbn vẫpvchn còsggln sốnedkng.

Trong vòsgglng mộtlfut tuầnomen sau, cảqwwlsggla thànnmbnh đbldkmekuu loan truyềmekun tin tứgslqc vềmeku tiểjybgu mỹfzsu nhâjovqn ngủdcos say đbldkãvdrj trởzekp vềmeku

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.