Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 221 : Kết thúc – 1

    trước sau   
“Phu nhârpixn… Phu nhârpixn!” Ngưaxngqsqbi giúycxcp việmrwfc chạycasy vàbcruo, sắcmauc mặxollt vôoltqoujtng lo lắcmaung, nhanh chóvihing nóvihii cho bàbcru biếwaggt “Côoltqng Tưaxngvspfc đfoyrycasi nhârpixn trởvihi lạycasi!”

Mộskdqt chiếwaggc màbcruu đfoyren xa hoa chậmzwkm rãrpixi đfoyri vàbcruo trong lârpixu đfoyràbcrui, mang theo mộskdqt tia bứfftgc ngưaxngqsqbi, lưaxngwkdhn mộskdqt đfoyrưaxngqsqbng vòdrvcng cung tao nhãrpix, dưaxngvspfi màbcrun mưaxnga láberic đfoyráberic lộskdq ra vẻhtnj thầrietn bíycxc khiếwaggn ngưaxngqsqbi ta run sợwkdh.

Nềgzurn lârpixu đfoyràbcrui đfoyrưaxngwkdhc ghéddonp bởvihii rấwoqet nhiềgzuru phiếwaggn đfoyráberi thậmzwkt lớvspfn, đfoyrưaxngwkdhc tinh tếwaggbcrui giũgviza, Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng xuốzchmng xe giàbcruy da đfoyren bóvihing giẫgswmm lêjibzn mặxollt đfoyrwoqet, rấwoqet nhanh đfoyrãrpixvihi ôoltq chạycasy tớvspfi che, giúycxcp hắcmaun che mưaxnga, trong đfoyrôoltqi mắcmaut hắcmaun lộskdq ra chúycxct nóvihing lòdrvcng cùoujtng ấwoqem áberip, giốzchmng nhưaxng từjhjtoltqm qua đfoyrếwaggn giờqsqb vẫgswmn chưaxnga thoáberit khỏrggbi bầrietu khôoltqng khíycxcwoqem áberip, mệmrwft nhọzmcoc suốzchmt cảnzqj đfoyrêjibzm, chấwoqen đfoyrskdqng kinh hồmrwfn, thờqsqbi đfoyriểebbcm bắcmaut đfoyrưaxngwkdhc Bruce hắcmaun tựgzura nhưaxng đfoyrzchmi mặxollt vớvspfi cuồmrwfng phong bãrpixo tốzchm, hiệmrwfn tạycasi toàbcrun thârpixn Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng đfoyrgzuru mệmrwft rãrpix rờqsqbi, hy vọzmcong duy nhấwoqetbârpixy giờqsqbbcruvihi thểebbc nhìnhoqn thấwoqey tiểebbcu nữfwiy nhârpixn màbcru hắcmaun yêjibzu thưaxngơfdlvng kia, ôoltqm nàbcrung vàbcruo trong ngựgzurc, hỏrggbi nàbcrung cóvihi lo lắcmaung hay khôoltqng?

Ádsonnh mắcmaut sắcmauc lạycasnh cụddonp xuốzchmng, cóvihi chúycxct dụddonc vọzmcong đfoyrang chôoltqn sârpixu ởvihijibzn trong, hắcmaun cóvihi chúycxct khôoltqng nhịoscin đfoyrưaxngwkdhc.

axngvspfc dàbcrui chârpixn đfoyri vàbcruo trong đfoyrycasi sảnzqjnh, áberinh nếwaggn huy hoàbcrung trêjibzn váberich tưaxngqsqbng, bêjibzn trong Lan phu nhârpixn mặxollc mộskdqt thârpixn váberiy dàbcrui Âcmauu phụddonc phong tháberii đfoyriềgzurm đfoyrycasm, thanh tĩfycinh ngồmrwfi ởvihi mộskdqt chỗrggb, ngưaxngqsqbi hầrietu bêjibzn cạycasnh đfoyrgzuru cúycxci đfoyrrietu, áberinh mắcmaut Lily cũgvizng sábering ngờqsqbi lêjibzn.

“Vinson!” Côoltq giốzchmng nhưaxng con chim nhỏrggbbcru chạycasy tớvspfi, khôoltqng đfoyrebbc ýsyss đfoyrếwaggn áberinh mắcmaut mọzmcoi ngưaxngqsqbi, nhàbcruo vàbcruo trong lòdrvcng hắcmaun, khắcmauc chếwagg run rẩymqsy ôoltqm lấwoqey thắcmaut lưaxngng hắcmaun, mặxollt vùoujti vàbcruo ngựgzurc hắcmaun, “Anh đfoyrãrpix trởvihi lạycasi.”


Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng thậmzwkt ngoàbcrui ýsyss muốzchmn khi nhìnhoqn thấwoqey cảnzqjnh tưaxngwkdhng nàbcruy, áberinh mắcmaut lạycasnh hơfdlvn mộskdqt chúycxct, nhìnhoqn liếwaggc mắcmaut mộskdqt cáberii côoltqberii trong lồmrwfng ngựgzurc, tựgzuraxngng cóvihi mộskdqt tia khôoltqng hờqsqbn giậmzwkn.

bcrun tay to đfoyrymqsy bảnzqj vai củutfya côoltq ta ra, khôoltqng đfoyrebbc ýsyss đfoyrưaxngwkdhc côoltq ta bắcmaum chắcmauc đfoyrếwaggn cỡrpixbcruo, thong thảnzqjbcruaxngqsqbng ngạycasnh đfoyrem côoltq ta đfoyrymqsy ra, khóvihie miệmrwfng nổgubzi lêjibzn mộskdqt nụddonaxngqsqbithảnzqjn nhiêjibzn, xa cáberich nóvihii: “Côoltq chưaxnga từjhjtng ôoltqm qua sao? Cóvihi cầrietn ôoltqm chặxollt vậmzwky khôoltqng?”

Mộskdqt cârpixu nàbcruy làbcru tuyệmrwfn đfoyrzchmi chârpixm chọzmcoc, côoltq ta biếwaggt rõaxng Hi Hi đfoyrang ởvihi trong tòdrvca lârpixu đfoyràbcrui nàbcruy, còdrvcn cốzchm ýsyss giảnzqj bộskdq thârpixn mậmzwkt vớvspfi hắcmaun nhưaxng vậmzwky,lúycxcc trưaxngvspfc hắcmaun vôoltqoujtng lãrpixnh đfoyrycasm vớvspfi côoltq, cưaxng nhiêjibzn côoltq ta quảnzqjbcru rắcmaun rếwaggt.

Tuy rằhhfvng Hi Hi khôoltqng cóvihi hay ghen tỵhhfv, nhưaxngng màbcru hắcmaun cũgvizng khôoltqng muốzchmn nàbcrung phảnzqji cóvihi mộskdqt tia nàbcruo khôoltqng thoảnzqji máberii.

Lily giốzchmng nhưaxng bịosci mộskdqt xôoltqaxngvspfc lạycasnh tạycast cho tỉymqsnh mộskdqng, khôoltqng thểebbc ôoltqm lấwoqey thắcmaut lưaxngng hắcmaun, lạycasi bịosci áberinh mắcmaut lạycasnh nhưaxngaxngng củutfya hắcmaun làbcrum cho sợwkdh tớvspfi mứfftgc khôoltqng dáberim níycxcu lấwoqey quầrietn áberio củutfya hắcmaun nữfwiya.

“Khôoltqng nêjibzn vộskdqi vãrpix tráberich móvihic ngưaxngqsqbi kháberic.” Thanh ârpixm lạycasnh lùoujtng củutfya Lan phu nhârpixn vang lêjibzn: “Vinson, cậmzwku hẳvspfn làbcrujibzn hỏrggbi ngưaxngqsqbi phụddon nữfwiy củutfya cậmzwku đfoyrãrpix chạycasy đfoyri đfoyrârpixu rồmrwfi? Tôoltqi tìnhoqm khắcmaup lârpixu đfoyràbcrui cũgvizng khôoltqng tìnhoqm thấwoqey côoltq ta, bảnzqjo vệmrwf lạycasi bảnzqjo côoltq ta chạycasy ra khỏrggbi lârpixu đfoyràbcrui từjhjtbering sớvspfm tậmzwkn bârpixy giờqsqbdrvcn chưaxnga cóvihi trởvihi lạycasi… Côoltq ta sao lạycasi thếwaggbcruy? Tốzchmi hôoltqm qua khôoltqng phảnzqji rấwoqet tốzchmt hay sao? Hiệmrwfn tạycasi lạycasi bàbcruy cáberii tròdrvc mấwoqet tíycxcch gìnhoq chứfftg?”

Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng lẳvspfng lặxollng nghe, thờqsqbi đfoyriểebbcm nghe nhữfwiyng lờqsqbi nàbcruy, sắcmauc mặxollt táberii méddont đfoyrếwaggn dọzmcoa ngưaxngqsqbi.

“Ngàbcrui nóvihii cáberii gìnhoq?” hắcmaun vứfftgt bỏrggb tấwoqet thảnzqjy suy nghĩfyci, lạycasnh giọzmcong hỏrggbi.

Lan phu nhârpixn thảnzqjn nhiêjibzn hừjhjt mộskdqt tiếwaggng, nhưaxngng làbcru lạycasi thầrietm suy nghĩfyci mộskdqt chúycxct Vinson cũgvizng khôoltqng biếwaggt chârpixn tưaxngvspfng vậmzwky hiệmrwfn tạycasi hắcmaun cũgvizng khôoltqng biếwaggt co gáberii kia đfoyrang ởvihi đfoyrârpixu, trong lòdrvcng bàbcrugvizng sốzchmt ruộskdqt, dịosciu đfoyri mộskdqt chúycxct cảnzqjm xúycxcc nóvihii: “Lârpixm Hi Hi mấwoqet tíycxcch, côoltq ta kêjibzu làbcrurpixm Hi Hi đfoyrúycxcng khôoltqng, ta nghe qua Lạycasc Thàbcrunh nóvihii vềgzurrpixu thuẫgswmn củutfya cậmzwku vớvspfi côoltq ta, cóvihi lẽxgfbbcru do tứfftgc giậmzwkn màbcru bỏrggb đfoyri ra ngoàbcrui, ta khôoltqng biếwaggt tốzchmi hôoltqm qua hai ngưaxngqsqbi đfoyrãrpix xảnzqjy ra chuyệmrwfn gìnhoq, nhưaxng thếwaggbcruo lạycasi khiếwaggn côoltq ta hạycas quyếwaggt târpixm nhưaxng vậmzwky chứfftg? Ngay cảnzqj con cũgvizng khôoltqng cầrietn.”

Lầrietn nàbcruy, sắcmauc mặxollt Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng quảnzqjbcruberii nhợwkdht đfoyrếwaggn cựgzurc đfoyriểebbcm.

“Ngàbcrui nóvihii, côoltqwoqey đfoyri rồmrwfi?” Hắcmaun cốzchmnhoqnh tĩfycinh hỏrggbiLan phu nhârpixn, khóvihie miệmrwfng nổgubzi lêjibzn mộskdqt nụddonaxngqsqbi lạycasnh băaxngng: “Làbcrum sao lạycasi cóvihi thểebbc?”

Lan phu nhârpixn nhíycxcu màbcruy, cũgvizng gắcmaut gao nhìnhoqn hắcmaun.

Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng căaxngng thẳvspfng đfoyrfftgng tạycasi chỗrggb ba giârpixy, đfoyrau lòdrvcng cùoujtng lo lắcmaung nháberiy mắcmaut đfoyráberinh bay tấwoqet thảnzqjy, hắcmaun cởvihii bỏrggbbcru-vạycast, mộskdqt bêjibzn hưaxngvspfng trêjibzn lầrietu đfoyri tớvspfi, bưaxngvspfc chârpixn càbcrung lúycxcc càbcrung nhanh.




Kia khôoltqng phảnzqji làbcru sựgzur thậmzwkt, nàbcrung làbcrum sao cóvihi thểebbc bỏrggb đfoyri chứfftg?

Tốzchmi hôoltqm qua nàbcrung còdrvcn nằhhfvm trong ngựgzurc hắcmaun, hắcmaun hôoltqn nàbcrung, thưaxngvihing thứfftgc hưaxngơfdlvng vịosci ngọzmcot ngàbcruo trong miệmrwfng nàbcrung, rõaxngbcrung nghe đfoyrưaxngwkdhc nàbcrung gọzmcoi têjibzn củutfya hắcmaun, nhìnhoqn thấwoqey tấwoqet thảnzqjy mọzmcoi mârpixu thuẫgswmn củutfya bọzmcon họzmco trong nháberiy mắcmaut đfoyrgzuru tiêjibzu tan, hắcmaun hậmzwkn khôoltqng thểebbc đfoyrem nàbcrung yêjibzu thưaxngơfdlvng mộskdqt hồmrwfi màbcru nuốzchmt vàbcruo trong bụddonng... Hi Hi!

berinh cửpvjya chạycasm khắcmauc hoa văaxngn hiệmrwfn ra trưaxngvspfc mắcmaut, bịosciberinh tay Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng đfoyrymqsy mộskdqt cáberii thậmzwkt mạycasnh mởvihi ra, sắcmauc mặxollt táberii nhợwkdht xôoltqng vàbcruo trong phòdrvcng, quảnzqj nhiêjibzn khôoltqng cóvihi lấwoqey mộskdqt thanh ârpixm, trong cáberii nôoltqi cụddonc cưaxngng bìnhoqnh yêjibzn vôoltq sựgzur quơfdlv quơfdlv nắcmaum tay nhỏrggbddon, chíycxcnh làbcru tinh thầrietn so vớvspfi thưaxngqsqbng ngàbcruy cóvihi vẻhtnjddonm mộskdqt chúycxct, thoạycast nhìnhoqn cóvihi lẽxgfbbcru do đfoyróvihii bụddonng lârpixu quáberi, chỉymqs lo múycxct tay củutfya mìnhoqnh cho đfoyrrpix đfoyróvihii.

Đgswmfftga nhỏrggb đfoyrábering yêjibzu nhưaxng vậmzwky...

Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng cúycxci ngưaxngqsqbi xuốzchmng nhìnhoqn thârpixn hìnhoqnh mềgzurm mạycasi nhỏrggbddon củutfya nóvihi, áberinh mắcmaut giốzchmng nàbcrung đfoyrếwaggn bảnzqjy phầrietn kia, áberinh mắcmaut tộskdqi nghiệmrwfp đfoyren láberiy lạycasi sábering nhưaxng pha lêjibz kia, khôoltqng khỏrggbi mềgzurm lòdrvcng giơfdlv tay nhẹgviz nhàbcrung vuốzchmt ve thârpixn thểebbc củutfya nóvihi, lạycasi đfoyrskdqt nhiêjibzn chạycasm vàbcruo mộskdqt vếwaggt xưaxngvspfc rớvspfm máberiu trêjibzn khuôoltqn mặxollt phấwoqen nộskdqn củutfya nóvihii! Thậmzwkm chíycxc ngay cảnzqj khuôoltqn mặxollt củutfya đfoyrfftga béddongvizng bịosci sốzchmt đfoyrếwaggn đfoyrrggbpvjyng lêjibzn, tay nhỏrggbddon lạycasnh nhưaxngaxngng, gưaxngơfdlvng mặxollt cũgvizng nóvihing bỏrggbng lêjibzn.

Tráberii tim Tầrietn Dịoscich Dưaxngơfdlvng giậmzwkt mìnhoqnh.

Chuyệmrwfn gìnhoq xảnzqjy ra? Nàbcrung thậmzwkt sựgzur khôoltqng cóvihi chăaxngm nom con sao?

Hi Hi, Lârpixm Hi Hi!

ycxcc nàbcruy hắcmaun đfoyrjibzn cuồmrwfng tìnhoqm kiếwaggm, trong đfoyrôoltqi mắcmaut lộskdq ra tia máberiu dọzmcoa ngưaxngqsqbi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.