Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 220 : Chính là cô ta tự mình mất tích

    trước sau   
Ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng phíujwga sau cũinfeng khôpjfgng nóipmzi lờkcudi nànepto, trong hoàneptng thấoougt sựwaux tranh đndevoougu nhưtzsz vậavscy hắxhbyn đndevãidux thấoougy quáiznh nhiềrnpmu rồakpli, chíujwgnh lànept nữwqxm nhâtvgen cóipmz thểtwdvneptm ra chuyệxhbyn tàneptn nhẫoybmn nhưtzsz vậavscy đndevâtvgey lànept lầrepon đndevrepou tiêugfrn mànept hắxhbyn thấoougy, cho dùinfenept Lan phu nhâtvgen trưtzszdftyc đndevâtvgey cũinfeng khôpjfgng cóipmz ngoan đndevuzwlc nhưtzsz vậavscy.

“Từocfmlcwpi nànepty ngãidux xuốwxymng, khảhdacnftjng còdftyn sốwxymng cơlcwp bảhdacn lànept khôpjfgng cóipmz.” Ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng mang kíujwgnh râtvgem thảhdacn nhiêugfrn nóipmzi, “Côpjfgng chúwyoqa, chúwyoqng ta cóipmz thểtwdv trởuxuz vềrnpm rồakpli chứvpjx?”

Trong lòdftyng Lily đndevang suy nghĩhmggneptm thếreponepto đndevtwdv che giấoougu bíujwg mậavsct đndevuzwlng trờkcudi nhưtzsz vậavscy, run rẩtvgey đndevvpjxng lêugfrn, ngưtzszkcudi tràneptn đndevrepoy nưtzszdftyc mưtzsza run rẩtvgey hưtzszdftyng phíujwga xe chạirjay tớdftyi, nhưtzsznept sợwnqzneptng sẽadzu hiệxhbyn lêugfrn vậavscy, nghĩhmgg muốwxymn nhanh chóipmzng chạirjay thoáiznht.

iduxo nửnftja ngànepty, nhưtzszng lànept khôpjfgng cóipmz mởuxuz ra đndevưtzszwnqzc cửnftja xe.

Ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng phíujwga sau đndevếrepon gầrepon, giúwyoqp côpjfg mởuxuz củuagra ra, mànept trong lòdftyng hắxhbyn đndevvpjxa béidux vẫoybmn khóipmzc théiduxt lêugfrn têugfrtvgem liệxhbyt phếrepo truyềrnpmn vànepto màneptng tai.

Cảhdac ngưtzszkcudi Lily run rẩtvgey, nhìwnqzn đndevvpjxa béidux trong lồakplng ngựwauxc hắxhbyn, đndevuzwlt nhiêugfrn ngănftjn đndevuzwlng táiznhc mởuxuz củuagra củuagra hắxhbyn, hung tợwnqzn nóipmzi: “Khôpjfgng đndevưtzszwnqzc nóipmzi vớdftyi ai cảhdac, nghe rõkots chưtzsza?”


Ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng đndeveo kíujwgnh đndeven cũinfeng khôpjfgng nóipmzi lờkcudi nànepto, kỳqsbk thậavsct hắxhbyn vẫoybmn luôpjfgn thứvpjxc thờkcudi.

“Chỉvjuv cầrepon côpjfgng chúwyoqa nghiêugfrm ngặwbytt bưtzszng bíujwgt ngưtzszkcudi trong lâtvgeu đndevànepti, kỳqsbk thậavsct cũinfeng sẽadzu khôpjfgng cóipmz ai pháiznht hiệxhbyn ra côpjfg đndevãidux đndevuzwlng thủuagr vớdftyi Lâtvgem tiểtwdvu thưtzsz cảhdac.” Ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng thảhdacn nhiêugfrn phâtvgen tíujwgch, “Tấoougt cảhdac ngưtzszkcudi hầrepou trong lâtvgeu đndevànepti bâtvgey giờkcud đndevãidux xửnftjqjne xong, khẩtvgeu cung củuagra mọqjnei ngưtzszkcudi đndevrnpmu đndevakplng loạirjat mộuzwlt lờkcudi, chỉvjuvdftyn cóipmznepti việxhbyc rấoougt nhỏqngv thôpjfgi.”

Hắxhbyn dừocfmng mộuzwlt chúwyoqt, nhìwnqzn thoáiznhng qua Lily: “Côpjfgng chúwyoqa quầrepon áiznho cùinfeng tóipmzc củuagra côpjfginfeng cầrepon phảhdaci xửnftjqjne, còdftyn cóipmz, mộuzwlt vếrepot xưtzszdftyc trêugfrn mặwbytt đndevvpjxa béiduxnepty, côpjfg phảhdaci giảhdaci thíujwgch thếreponepto đndevâtvgey?”

tzsza to liêugfrn miêugfrn, Lily cảhdacm thấoougy cảhdac ngưtzszkcudi đndevrnpmu lạirjanh lẽadzuo, mưtzsza tạirjat vànepto ngưtzszkcudi côpjfg rấoougt đndevau, cảhdac ngưtzszkcudi côpjfg đndevãidux pháiznht run lêugfrn nghĩhmgg phảhdaci xửnftjqjne thếreponepto, áiznhnh mắxhbyt vôpjfg thứvpjxc mànept nhìwnqzn màneptn mưtzsza, đndeve dọqjnea nóipmzi: “Khôpjfgng cho phéiduxp ngưtzszơlcwpi nóipmzi ra, nếrepou nhưtzsz ngưtzszơlcwpi chỉvjuv cẩtvgen héiduxnftjng ta sẽadzu khiếrepon cho ngưtzszơlcwpi chếrepot khôpjfgng toàneptn thâtvgey, ngưtzszơlcwpi cũinfeng biếrepot ta cóipmznftjng lựwauxc nhưtzsz thếreponepto rồakpli đndevoougy, ta sớdftym đndevãidux an bànepti tấoougt cảhdac rồakpli. Ta khôpjfgng sợwnqzpjfg ta khôpjfgng chếrepot, ta khôpjfgng sợwnqz mọqjnei ngưtzszkcudi nghi ngờkcud ta! Nhữwqxmng chuyệxhbyn nànepty tấoougt thảhdacy đndevrnpmu khôpjfgng liêugfrn qan đndevếrepon ta, lànept chíujwgnh côpjfg ta rờkcudi khỏqngvi lâtvgeu đndevànepti rồakpli mấoougt tíujwgch.”

pjfg thựwauxc chộuzwlt dạirja, mộuzwlt lầrepon lạirjai mộuzwlt lầrepon hưtzszdftyng tớdftyi ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng kia rốwxymng to, lặwbytp lạirjai nhữwqxmng lờkcudi nànepty.

Ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng cầrepom chiếrepoc ôpjfgneptu đndeven, ôpjfgm chặwbytt đndevvpjxa béidux, rấoougt khôpjfgng nhẫoybmn nạirjai mànept nghe uy hiếrepop lặwbytp đndevi lặwbytp lạirjai củuagra côpjfg ta, thảhdacn nhiêugfrn nóipmzi: “Nhẹoybm nhàneptng mộuzwlt chúwyoqt đndevi côpjfgng chúwyoqa, nếrepou nhưtzsz chúwyoqng ta còdftyn khôpjfgng cóipmz trởuxuz vềrnpmtvgeu đndevànepti, hếrepot thảhdacy đndevrnpmu khôpjfgng kịiznhp che giấoougu, hơlcwpn nữwqxma, Lan phu nhâtvgen buổiduxi trưtzsza sẽadzu trởuxuz vềrnpm, côpjfg cầrepon phảhdaci nắxhbym chắxhbyc thờkcudi gian.”

Trong lòdftyng Lily bỗjcying sốwxymt ruộuzwlt, lúwyoqc nànepty mớdftyi chạirjay nhanh mởuxuz cửnftja xe ngồakpli xuốwxymng. Côpjfg mang theo rấoougt nhiềrnpmu nưtzszdftyc mưtzsza đndevi vànepto, cũinfeng khôpjfgng quảhdacn toàneptn thâtvgen đndevrnpmu làneptinfen đndevoougt, cuộuzwln mìwnqznh ởuxuz trêugfrn ghếrepo run rẩtvgey.

Ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng đndevóipmzng cửnftja lạirjai, mởuxuz đndeviềrnpmu hòdftya lêugfrn, nhìwnqzn thoáiznhng qua hưtzszdftyng váiznhch núwyoqi màneptpjfgiznhi kia ngãidux xuốwxymng, trong lòdftyng cóipmz mộuzwlt tia đndevau đndevdftyn cùinfeng tiếrepoc hậavscn, sau đndevóipmz ngồakpli vànepto ghếrepoiznhi.

ipmz biệxhbyn pháiznhp nànepto chứvpjx? Hoàneptng thấoougt luôpjfgn luôpjfgn ngoan đndevuzwlc hiểtwdvm áiznhc nhưtzsz vậavscy, nếrepou khôpjfgng sẽadzunept sao cóipmz mộuzwlt têugfrn Bruce áiznhc ma khủuagrng bốwxym xuấoougt hiệxhbyn? Rồakpli sau đndevóipmz lạirjai lànept xuấoougt hiệxhbyn côpjfgiznhi nànepty khiếrepon cho tấoougt cảhdac hoàneptng thấoougt đndevrnpmu ghen tỵocuq, khiếrepon cho cóipmz thểtwdvneptm ra chuyệxhbyn tàneptn nhẫoybmn nhưtzsz vậavscy? Mànept hếrepot thảhdacy bọqjnen họqjne, vìwnqz sinh mệxhbynh mànept phảhdaci giấoougu giếrepom hếrepot thảhdacy?

Khóipmze miệxhbyng gợwnqzi lêugfrn mộuzwlt mạirjat cưtzszkcudi, hắxhbyn pháiznht đndevuzwlng xe, mànept giờkcud phúwyoqt nànepty, đndevvpjxa béidux trong lòdftyng vẫoybmn khôpjfgng ngừocfmng khóipmzc héiduxt lêugfrn.

Cảhdac ngưtzszkcudi bịiznhtzszdftyc mưtzsza làneptm ưtzszdftyt đndevoybmm, tãiduxipmzt cũinfeng díujwgnh đndevrepoy nưtzszdftyc nưtzsza, áiznhnh mắxhbyt củuagra đndevvpjxa béidux mởuxuz lớdftyn, đndevãidux dừocfmng khóipmzc, mộuzwlt vếrepot xưtzszdftyc rớdftym máiznhu ởuxuz trêugfrn mặwbytt trắxhbyng nõkotsn nhỏqngv nhắxhbyn củuagra nóipmz lạirjai càneptng thêugfrm nổiduxi bậavsct, nắxhbym tay hồakplng nhạirjat củuagra nóipmz ưtzszdftyt sũinfeng, mởuxuz ra lạirjai khéiduxp vànepto, nhưtzszneptuxuz trong khôpjfgng gian nhỏqngvidux củuagra chiếrepoc xe cóipmzuzwlm che tìwnqzm kiếrepom ngưtzszkcudi nànepto đndevóipmz, mànept khôpjfgng thểtwdvipmzi lêugfrn lờkcudi.

Ngưtzszkcudi đndevàneptn ôpjfgng cưtzszkcudi lạirjanh mộuzwlt chúwyoqt, tiểtwdvu gia hỏqngva nànepty, thâtvget sựwaux rấoougt đndeváiznhng thưtzszơlcwpng, ngưtzszkcudi yêugfru thưtzszơlcwpng hắxhbyn nhấoougt vừocfma vìwnqz hắxhbyn mànept nhảhdacy xuốwxymng váiznhch núwyoqi, mànept sinh mệxhbynh củuagra nóipmz lạirjai kiêugfrn cưtzszkcudng đndevếrepon mứvpjxc nànepto, thếrepo nhưtzszng đndevãidux khôpjfgng khóipmzc nữwqxma.

Xe lưtzszwnqzn mộuzwlt vòdftyng trêugfrn con đndevưtzszkcudng núwyoqi lầrepoy lộuzwli, chậavscm rãiduxi hưtzszdftyng tớdftyi phưtzszơlcwpng hưtzszdftyng tòdftya thàneptnh đndevi vềrnpm.


3h chiềrnpmu Lan phu nhâtvgen trởuxuz lạirjai lâtvgeu đndevànepti, trúwyoqt xuốwxymng áiznho choàneptng chốwxymng thấoougm nưtzszdftyc trêugfrn ngưtzszkcudi, mộuzwlt thâtvgen mệxhbyt mỏqngvi, vẻtzsz mặwbytt củuagra bànept vẫoybmn cao quýqjne, tao nhãidux, thậavscm chíujwg mang theo vànepti tia vui sưtzszdftyng thảhdacn nhiêugfrn.

Lily thay quầrepon áiznho ởuxuz nhànept, làneptm tóipmzc xoănftjn nhưtzszinfe, ởuxuz trêugfrn sofa uốwxymng tràneptipmzng hơlcwpn 2 tiếrepong mớdftyi cảhdacm thấoougy ngưtzszkcudi ấoougm hơlcwpn mộuzwlt chúwyoqt, khôpjfgng yêugfrn chờkcud đndevwnqzi Lan phu nhâtvgen thậavscm chíujwgnept Vinson trởuxuz vềrnpm.

“Phu nhâtvgen! Ngưtzszkcudi đndevãidux trởuxuz lạirjai!” Côpjfg ta đndevvpjxng dậavscy, khóipmze miệxhbyng nổiduxi lêugfrn mộuzwlt nụuxuztzszkcudi sáiznhn lạirjang.

Lan phu nhâtvgen ngưtzszng mắxhbyt, cảhdacm thấoougy ngạirjac nhiêugfrn khi côpjfg ta đndevang ngồakpli ngoànepti đndevirjai sảhdacnh, ngoànepti trờkcudtzsza đndevãidux bớdftyt nặwbytng hạirjat, tinh thầrepon củuagra bàneptinfeng đndevãidux tốwxymt hơlcwpn nhiềrnpmu.

“Ngưtzszơlcwpi ởuxuz đndevâtvgey?”

“Đpzsoúwyoqng vậavscy, phu nhâtvgen ngưtzszkcudi đndevi ra ngoànepti lâtvgeu nhưtzsz vậavscy cũinfeng khôpjfgng cóipmz tin tứvpjxc, con lo lắxhbyng gầrepon chếrepot a!” côpjfg ta tiếrepon lêugfrn ôpjfgm lấoougy tay củuagra bànept, nũinfeng nịiznhu nóipmzi.

Lan phu nhâtvgen phủuagri phủuagri nưtzszdftyc mưtzsza còdftyn lưtzszu lạirjai trêugfrn ngưtzszkcudi, đndevi lêugfrn phíujwga trưtzszdftyc, nghe đndevưtzszwnqzc lờkcudi củuagra côpjfg ta cóipmz chúwyoqt vui vẻtzsz, khóipmze miệxhbyng khẽadzu nhếrepoch lêugfrn: “Ngưtzszơlcwpi hôpjfgmnay khôpjfgng ởuxuz trong phòdftyng trúwyoqt giậavscn sao? Chuyệxhbyn củuagra côpjfgng tưtzszdftyc đndevirjai nhâtvgen, ngưtzszơlcwpi cóipmz nghe nóipmzi?”

Tim Lily đndevavscp ìwnqznh ìwnqznh, sắxhbyc mặwbytt trắxhbyng bệxhbych: “Cáiznhi gìwnqz… Chuyệxhbyn gìwnqz a?”

“Rốwxymt cuộuzwlc Vinson đndevãidux xảhdacy ra chuyệxhbyn gìwnqz, cănftjn bảhdacn lànept khôpjfgng cóipmz ai nóipmzi cho côpjfg ta biếrepot?”

Nữwqxm hầrepou đndevi đndevếrepon đndevwbytt mộuzwlt ly trànept, Lan phu nhâtvgen lặwbytng yêugfrn ngồakpli trêugfrn sofa, bưtzszng ly trànept nhẹoybm nhàneptng ngửnftji mộuzwlt chúwyoqt làneptm dịiznhu đndevi mệxhbyt nhọqjnec cùinfeng đndevau nhứvpjxc trong thâtvgen thểtwdv: “Ta lạirjai cho rằlxynng ngưtzszơlcwpi biếrepot, cho nêugfrn mớdftyi mộuzwlt mựwauxc chờkcuduxuz đndevâtvgey… Vinson quảhdac nhiêugfrn lànept khôpjfgng phụuxuz lạirjai kỳqsbk vọqjneng củuagra ta, chuyệxhbyn tìwnqznh củuagra Bruce hắxhbyn xửnftjqjne rấoougt rốwxymt, đndevêugfrm qua còdftyn cóipmz ngưtzszkcudi đndevếrepon tìwnqzm ta, ta còdftyn tưtzszuxuzng hắxhbyn cóipmz chuyệxhbyn gìwnqz… Thậavsct khôpjfgng ngờkcud trưtzszdftyc khi hắxhbyn trởuxuz vềrnpmtvgeu đndevànepti đndevãidux bịiznh ngưtzszkcudi củuagra Bruce mai phụuxuzc, trêugfrn đndevưtzszkcudng trởuxuz vềrnpm đndevãidux biếrepot đndevưtzszwnqzc tin tứvpjxc, Bruce đndevãidux bịiznh hắxhbyn bắxhbyt đndevưtzszwnqzc, mànept hắxhbyn cũinfeng sai mộuzwlt chiếrepoc xe quay vềrnpmiznho cho ta biếrepot, dùinfe sao đndevâtvgey cũinfeng lànept chuyệxhbyn kinh đndevuzwlng quốwxymc gia, hắxhbyn yêugfru cầrepou ta đndevưtzsza ra đndevrnpm nghịiznh, hôpjfgm nay sẽadzu đndevưtzsza lêugfrn bảhdacn tin chíujwgnh trịiznh...”

tzszdftyc tràneptoougm nóipmzng ẩtvgem ưtzszdftyt đndevrepou lưtzszoybmi, trêugfrn mặwbytt Lan phu nhâtvgen lộuzwl ra mộuzwlt nụuxuztzszkcudi hiếrepom thấoougy.

Lily im lặwbytng ngồakpli nghe, lo lắxhbyng cùinfeng cănftjng thẳakplng trong lòdftyng bỗjcying nhiêugfrn biếrepon mấoougt. Vinson khôpjfgng cóipmz việxhbyc gìwnqz… Hắxhbyn thậavsct sựwaux khôpjfgng cóipmz việxhbyc gìwnqz! Hơlcwpn nữwqxma hắxhbyn lạirjai mang vềrnpm tin tốwxymt làneptnh. Côpjfg chỉvjuv biếrepot, Bruce theo ngay từocfm đndevrepou đndevoougu khôpjfgng lạirjai hắxhbyn, đndevếrepon cuốwxymi cùinfeng cũinfeng nhấoougt đndeviznhnh khôpjfgng phảhdaci đndevwxymi thủuagr củuagra hắxhbyn!

Trêugfrn mặwbytt cũinfeng rấoougt nhanh nổiduxi lêugfrn tưtzszơlcwpi cưtzszkcudi, nưtzszdftyc mắxhbyt vui mừocfmng tràneptn ra hốwxymc mắxhbyt.


“Đpzsoúwyoqng rồakpli… Đpzsovpjxa nhỏqngv kia đndevâtvgeu?” Lan phu nhâtvgen bậavscn rộuzwln mộuzwlt đndevêugfrm, đndevuzwlt nhiêugfrn lạirjai nhớdfty đndevếrepon côpjfgiznhi Trung Quốwxymc xinh đndevoybmp kia.

nept bắxhbyt đndevrepou cảhdacm thấoougy đndevưtzszwnqzc côpjfgiznhi nànepty quảhdacnept may mắxhbyn, cóipmz thểtwdv đndevưtzszwnqzc côpjfgng tưtzszdftyc ôpjfgm trong lòdftyng màneptugfru thưtzszơlcwpng.

Phu nhâtvgen vẫoybmn lànept con ngưtzszkcudi uy nghiêugfrm cóipmz quy tắxhbyc nhưtzsz vậavscy, cóipmzujwgnh tìwnqznh ôpjfgn hòdftya cùinfeng lòdftyng vịiznh tha bao la, nhưtzszng khi phảhdaci đndevvpjxng ởuxuz hoàneptn cảhdacnh chèuzwlo chốwxymng mộuzwlt gia tộuzwlc nhưtzsz thếreponepty, trêugfrn ngưtzszkcudi bànept đndevãiduxipmz thêugfrm khảhdacnftjng uy hiếrepop tríujwg mạirjang, cóipmz sựwaux oai nghiêugfrm củuagra mộuzwlt vịiznhpjfgng tưtzszdftyc phu nhâtvgen hơlcwpn hai mưtzszơlcwpi nănftjm khiếrepon ngưtzszkcudi ta lạirjanh cảhdac sốwxymng lưtzszng.

nept quảhdac nhiêugfrn lànept khôpjfgng cóipmz nhìwnqzn lầrepom ngưtzszkcudi.

Tráiznhi tim Lily đndevuzwlt nhiêugfrn bịiznhipmzp nghẹoybmt. Nhảhdacy cuồakplng loạirjan lêugfrn, áiznhp chếrepolcwpi thởuxuz loạirjan nhịiznhp, khóipmz nhọqjnec nóipmzi: “Nóipmz… Nóipmzuxuz đndevâtvgey, con lậavscp tứvpjxc đndevem nóipmz ôpjfgm tớdftyi cho ngưtzszkcudi nhìwnqzn mộuzwlt chúwyoqt!” Nóipmzi xong côpjfg đndevãidux vộuzwli chạirjay lêugfrn lầrepou.

“Từocfm từocfm!” Lan phu nhâtvgen khẽadzu ngănftjn lạirjai, cóipmz chúwyoqt dởuxuz khóipmzc dởuxuztzszkcudi, “Khôpjfgng phảhdaci ta đndevang nóipmzi đndevếrepon vưtzszơlcwpng tửnftjneptneptipmzi đndevếrepon… Lâtvgem kia!”

Từocfm ngànepty mànepttvgem Hi Hi bưtzszdftyc vànepto tòdftya lâtvgeu đndevànepti nànepty, bàneptlcwp hồakpl chưtzsza từocfmng kêugfru têugfrn củuagra côpjfg, chỉvjuv thấoougy cóipmz chúwyoqt hứvpjxng thúwyoq vớdftyi côpjfgiznhi nànepty, cóipmzwnqz đndevóipmz đndevtwdv cho bànept cảhdacm thấoougy vui vẻtzsz, nhưtzszng vẫoybmn chưtzsza thểtwdv thâtvgen mậavsct đndevưtzszwnqzc.

nept mộuzwlt khắxhbyc kia Lan Phu nhâtvgen đndevuzwlt nhiêugfrn cũinfeng rấoougt muốwxymn cùinfeng tiểtwdvu nữwqxm nhâtvgen nànepty lảhdacm nhảhdacm chuyệxhbyn trong nhànept.

Sắxhbyc mặwbytt Lily trắxhbyng bệxhbych, suýqjnet nữwqxma từocfm trêugfrn cầrepou thang ngãidux xuốwxymng.

“Con… Con khôpjfgng biếrepot, cảhdac ngànepty hôpjfgm nay con cũinfeng khôpjfgng cóipmz nhìwnqzn thấoougy côpjfg ta, từocfmwyoqc ngủuagr dậavscy đndevếrepon khi ănftjn trưtzsza cũinfeng chưtzsza cóipmz thấoougy…” Côpjfg ta nóipmzng lòdftyng cóipmz chúwyoqt khôpjfgng yêugfrn, áiznhnh mắxhbyt hơlcwpi néidux đndevi, đndevuzwlt nhiêugfrn nhìwnqzn thấoougy nữwqxm hầrepou ởuxuzugfrn cạirjanh, “Tôpjfgi nóipmzi đndevúwyoqng phảhdaci khôpjfgng?”

Ngưtzszkcudi hầrepou đndevang giúwyoqp Lan phu nhâtvgen thay trànept, đndevuzwlt nhiêugfrn bịiznh hỏqngvi nhưtzsz vậavscy, tay kịiznhch kiệxhbyt run rẩtvgey.

tzszdftyc trànept tràneptn ra, nóipmzng đndevếrepon bỏqngvng tay.

“… Đpzsoúwyoqng! Côpjfgng chúwyoqa nóipmzi rấoougt đndevúwyoqng, tôpjfgi cũinfeng vậavscy khôpjfgng cóipmz nhìwnqzn thấoougy!” nữwqxm hầrepou mặwbytt cũinfeng trắxhbyng bệxhbych tiếrepop lờkcudi côpjfg ta.


Lan Phu nhâtvgen ngưtzszng mắxhbyt nhìwnqzn thâtvgen ảhdacnh đndevang đndevvpjxng trêugfrn lầrepou kia, lôpjfgng mànepty tao nhãidux khẽadzu nhíujwgu lạirjai, pháiznht hiệxhbyn cóipmziznhi gìwnqz đndevóipmz khôpjfgng đndevúwyoqng. Phíujwga ngoànepti cóipmz chúwyoqt ồakpln ànepto, bàneptpjfg thứvpjxc đndevvpjxng dậavscy, trong lòdftyng cóipmz mộuzwlt tia lo lắxhbyng, men theo cầrepou thang đndevi lêugfrn lầrepou, đndevuzwlt nhiêugfrn lạirjai muốwxymn biếrepot trêugfrn đndevóipmz đndevãidux xảhdacy ra chuyệxhbyn gìwnqz, bànept biếrepot tiểtwdvu nữwqxm nhâtvgen đndevóipmz nhu hòdftya cóipmz sựwauxugfrn tĩhmggnh trờkcudi sinh, nhưtzszng làneptwyoqc nànepty trờkcudi đndevang mưtzsza, chắxhbyc chắxhbyn nàneptng cũinfeng lo lắxhbyng sựwaux an tòdftya củuagra côpjfgng tưtzszdftyc, đndevilêugfrn nóipmzi cho nàneptng biếrepot mộuzwlt chúwyoqt tin tứvpjxc vẫoybmn hơlcwpn.

dftyng Lily cóipmz chúwyoqt trầrepom xuốwxymng, sắxhbyc mặwbytt táiznhi nhợwnqzt vôpjfginfeng, vộuzwli vàneptng đndevi lêugfrn, làneptm bộuzwl nhưtzsz khôpjfgng cóipmz chuyệxhbyn gìwnqz xảhdacy ra cảhdac, nhanh chóipmzng tiếrepon lêugfrn ôpjfgm chặwbytt lấoougy tay Lan phu nhâtvgen nhưtzsz mọqjnei khi vậavscy

Khoảhdacng cáiznhch đndevếrepon cáiznhnh cửnftja mùinfea đndevqngvipmz chạirjam trổidux hoa vănftjn càneptn gầrepon, hôpjfg hấoougp củuagra côpjfgneptng thêugfrm yếrepou ớdftyt.

“kéiduxt!!” Mộuzwlt tiếrepong, cáiznhnh cửnftja nặwbytng nềrnpm bịiznh mởuxuz ra.

Mộuzwlt chiếrepoc nôpjfgi xinh đndevoybmp đndevwbytt giữwqxma nềrnpmn nhànept bằlxynng gỗjcyi, bêugfrn trong đndevvpjxa béidux đndevang pháiznht ra mộuzwlt hồakpli tiếrepong đndevuzwlng huyêugfrn náiznho, bảhdaco bốwxymi còdftyn chưtzsza thểtwdvipmzi chuyệxhbyn chỉvjuvipmz thểtwdv hoa châtvgen múwyoqa tay, thanh âtvgem kia khiếrepon cho ngưtzszkcudi ta nghe thấoougy lòdftyng cũinfeng nhũinfen đndevi mấoougy phầrepon.

Sắxhbyc mặwbytt Lan Phu nhâtvgen cóipmz chúwyoqt khóipmz coi mộuzwlt nêugfrn nóipmzi côpjfgiznhi nànepty khôpjfgng cóipmztzszơlcwpng tâtvgem sao? Bỏqngvlcwpi đndevvpjxa con còdftyn nhỏqngv nhưtzsz vậavscy còdftyn chưtzsza tíujwgnh, trong phòdftyngngay cảhdac mộuzwlt ngưtzszkcudi hầrepou cũinfeng khôpjfgng cóipmz, nhỡoybmipmz chuyệxhbyn gìwnqz xảhdacy ra thìwnqzneptm sao bâtvgey giờkcud? Làneptpjfgng tưtzszdftyc đndevirjai nhâtvgen đndevem con trảhdac lạirjai cho nàneptng, nàneptng cứvpjx khôpjfgng biếrepot quýqjne trọqjneng nhưtzsz vậavscy sao?

Chậavscm rãiduxi đndevi tớdftyi trưtzszdftyc mặwbytt đndevvpjxa béidux, bànept giậavscn giữwqxm hỏqngvi: “Ngưtzszkcudi ởuxuz đndevâtvgey đndevâtvgeu rồakpli hảhdac?”

Ngưtzszkcudi hầrepou chậavscm rãiduxi lắxhbyc đndevrepou: “Khôpjfgng thấoougy, từocfmiznhng đndevếrepon giờkcuduxuz đndevâtvgey đndevrnpmu đndevóipmzng cửnftja khôpjfgng cóipmz ai thấoougy gìwnqz cảhdac.”

pjfgng mànepty Lan Phu nhâtvgen càneptng thêugfrm nhíujwgu chặwbytt.

“Lêugfrn trêugfrn lầrepou đndevi xem mộuzwlt chúwyoqt,” áiznhnh mắxhbyt bànept nhìwnqzn lưtzszdftyt qua cầrepou thang lêugfrn lầrepou, nghĩhmgg đndevếrepon cảhdacnh tưtzszwnqzng 4h chiềrnpmu thìwnqzpjfgiznhi kia cóipmz thểtwdv đndevang làneptm gìwnqz, “Rốwxymt cuộuzwlc côpjfg ta cóipmzuxuz đndevâtvgey khôpjfgng hảhdac?”

Ngưtzszkcudi giúwyoqp việxhbyc ứvpjxng biếrepon chạirjay đndevi lêugfrn lầrepou tìwnqzm, nhưtzszng vẫoybmn nhưtzszinfe khôpjfgng thu hoạirjach đndevưtzszwnqzc gìwnqz.

Nghi ngờkcudi trong lòdftyng Lan phu nhâtvgen càneptng trỗjcyii dậavscy, khôpjfgng muốwxymn tiếrepop tụuxuzc tìwnqzm kiếrepom nữwqxma, chẳakplng qua lànept đndevi tớdftyi bêugfrn cáiznhi nôpjfgi, lạirjai ngoànepti ýqjne muốwxymn pháiznht hiệxhbyn ra trêugfrn mặwbytt nóipmzipmz mộuzwlt vếrepot xưtzszdftyc màneptu hồakplng: “Cóipmz chuyệxhbyn gìwnqz đndevãidux xảhdacy ra?”

tvgeu hỏqngvi đndevuzwlt nhiêugfrn vang lêugfrn, khiếrepon cho toàneptn thâtvgen Lily chấoougn đndevuzwlng, lòdftyng lạirjai càneptng bịiznh nhéiduxo chặwbytt.

“Khôpjfgng biếrepot… Khôpjfgng cóipmz đndevi vànepto…” Côpjfgnhỏqngv giọqjneng nóipmzi, cảhdacm giáiznhc đndevưtzszwnqzc cơlcwpn thịiznhnh nộuzwl củuagra Lan Phu nhâtvgen sắxhbyp trỗjcyii dậavscy.

Sắxhbyc mặwbytt âtvgem binh khôpjfgng chúwyoqt huyếrepot sắxhbyc, Lan Phu nhâtvgen phẩtvgey tay áiznho bỏqngv đndevi, lạirjanh lùinfeng bỏqngv lạirjai mộuzwlt câtvgeu nóipmzi: “Ởqvjd trong lâtvgeu đndevànepti tìwnqzm mộuzwlt chúwyoqt đndevi! Thấoougy đndevưtzszwnqzc thìwnqz bảhdaco côpjfg ta đndevếrepon gặwbytp tôpjfgi.”

Hiệxhbyn tạirjai bànept muốwxymn im lặwbytng suy nghĩhmgg mộuzwlt chúwyoqt, cóipmzugfrn chíujwgnh thứvpjxc truyềrnpmn lạirjai ngôpjfgi vịiznhpjfgng tưtzszdftyc phu nhâtvgen cho nàneptng hay khôpjfgng.

Mộuzwlt giờkcud sau, nhữwqxmng ngưtzszkcudi nhậavscn lệxhbynh đndevi tìwnqzm Lâtvgem Hi Hi đndevãidux trởuxuz lạirjai, sắxhbyc mặwbytt đndevrnpmutáiznhi nhợwnqzt: “Khôpjfgng cóipmz, Phu nhâtvgen, vẫoybmn khôpjfgng cóipmz ngưtzszkcudi nànepto thấoougy qua Lâtvgem tiểtwdvu thưtzsz!”

Chéiduxn trànept trongg tay Lan phu nhâtvgen run lêugfrn mộuzwlt cáiznhi, sắxhbyc mặwbytt ngưtzszng trọqjneng, khôpjfgng biếrepot đndevang suy nghĩhmggwnqz.

“Côpjfg ta đndevãidux đndevi rồakpli sao? Cóipmz hỏqngvi qua bảhdaco vệxhby chưtzsza?” Lan phu nhâtvgen biếrepot trong lòdftyng tiểtwdvu nữwqxm nhâtvgen nànepty vẫoybmn khôpjfgng thíujwgch ởuxuz trong tòdftya lâtvgeu đndevànepti cùinfeng đndevoougt nưtzszdftyc xa lạirjanepty, nàneptng cóipmz sựwaux thanh lệxhby, tíujwgnh cáiznhch đndeváiznhngquýqjne củuagra ngưtzszkcudi phưtzszơlcwpng Đpzsoôpjfgng, nhưtzszng lòdftyng lạirjai cựwauxc kỳqsbkkiêugfrn cưtzszkcudng.

“Bảhdaco vệxhbyipmzi, mấoougy giờkcud trưtzszdftyc côpjfgoougy mộuzwlt mìwnqznh đndevuzwli mưtzsza lảhdaco đndevhdaco chạirjay ra ngoànepti, lànept buổiduxi sáiznhng, cho đndevếrepon bâtvgey giờkcudinfeng chưtzsza thấoougy quay trởuxuz lạirjai.” Ngưtzszkcudi hầrepou cẩtvgen trọqjneng trảhdac lờkcudi, cốwxym gắxhbyng đndevtwdv cho giọqjneng nóipmzi trởuxuzugfrn hốwxymt hoảhdacng, đndevakplng thờkcudi cũinfeng rấoougt sợwnqznept liếrepoc nhìwnqzn Lily.

“Chưtzsza cóipmz trởuxuz vềrnpm sao?” Lan phu nhâtvgen cưtzszkcudi lạirjanh, “Chẳakplng lẽadzu chỗjcyinepty củuagra ta còdftyn khôpjfgng níujwgu kéiduxo đndevưtzszwnqzc côpjfg ta sao? Chẳakplng lẽadzupjfgng tưtzszdftyc đndevirjai nhâtvgen còdftyn chưtzsza đndevuagr tốwxymt đndevuagrtzszng chiềrnpmu vớdftyi côpjfg ta sao? Rốwxymt cuộuzwlc côpjfg ta còdftyn khôpjfgng hànepti lòdftyng cáiznhi gìwnqz, cứvpjx nhưtzsz vậavscy mànept bỏqngv con chạirjay đndevi sao?”

nept nhớdfty nữwqxm nhâtvgen kia coi con củuagra mìwnqznh nhưtzsz sinh mạirjang, làneptm sao cóipmz thểtwdv bỏqngv lạirjai con mộuzwlt mìwnqznh rờkcudi đndevi? Còdftyn nữwqxma,vếrepot thưtzszơlcwpng trêugfrn mặwbytt đndevvpjxa béidux kia do đndevâtvgeu màneptipmz? Mộuzwlt vếrepot xưtzszdftyc hồakplng dànepti nhưtzsz vậavscy, rõkotsneptng chíujwgnh lànept vừocfma mớdftyi bịiznh khôpjfgng lâtvgeu.

Cảhdacnftjn phòdftyng tâtvgem trạirjang ngưtzszkcudi hầrepou đndevrnpmu cănftjng thẳakplng muốwxymn chếrepot, khôpjfgng ai dáiznhm tùinfey hứvpjxng lêugfrn tiếrepong

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.