Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 220 : Chính là cô ta tự mình mất tích

    trước sau   
Ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng phíxczya sau cũkqoqng khôifgkng nóyqwhi lờtpbdi nàxfnko, trong hoàxfnkng thấldijt sựlkfw tranh đldijldiju nhưsxlm vậqggvy hắkgein đldijãukoi thấldijy quásmwq nhiềhwiqu rồspfqi, chíxczynh làxfnk nữcmpl nhâhwiqn cóyqwh thểzxlixfnkm ra chuyệkqoqn tàxfnkn nhẫpmsjn nhưsxlm vậqggvy đldijâhwiqy làxfnk lầfoocn đldijfoocu tiêvisvn màxfnk hắkgein thấldijy, cho dùmrnnxfnk Lan phu nhâhwiqn trưsxlmqupdc đldijâhwiqy cũkqoqng khôifgkng cóyqwh ngoan đldijoxmbc nhưsxlm vậqggvy.

“Từxbjvkgeii nàxfnky ngãukoi xuốsljvng, khảayllifgkng còcclvn sốsljvng cơkgei bảaylln làxfnk khôifgkng cóyqwh.” Ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng mang kíxczynh râhwiqm thảaylln nhiêvisvn nóyqwhi, “Côifgkng chúsnwta, chúsnwtng ta cóyqwh thểzxli trởxbsl vềhwiq rồspfqi chứvpfh?”

Trong lòcclvng Lily đldijang suy nghĩcbykxfnkm thếbvomxfnko đldijzxli che giấldiju bíxczy mậqggvt đldijoxmbng trờtpbdi nhưsxlm vậqggvy, run rẩffaoy đldijvpfhng lêvisvn, ngưsxlmtpbdi tràxfnkn đldijfoocy nưsxlmqupdc mưsxlma run rẩffaoy hưsxlmqupdng phíxczya xe chạlrfwy tớqupdi, nhưsxlmxfnk sợffaoxfnkng sẽsnwt hiệkqoqn lêvisvn vậqggvy, nghĩcbyk muốsljvn nhanh chóyqwhng chạlrfwy thoásmwqt.

kgbko nửsepwa ngàxfnky, nhưsxlmng làxfnk khôifgkng cóyqwh mởxbsl ra đldijưsxlmffaoc cửsepwa xe.

Ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng phíxczya sau đldijếbvomn gầfoocn, giúsnwtp côifgk mởxbsl củeaxoa ra, màxfnk trong lòcclvng hắkgein đldijvpfha békgbk vẫpmsjn khóyqwhc thékgbkt lêvisvn têvisvhwiqm liệkqoqt phếbvom truyềhwiqn vàxfnko màxfnkng tai.

Cảayll ngưsxlmtpbdi Lily run rẩffaoy, nhìhwiqn đldijvpfha békgbk trong lồspfqng ngựlkfwc hắkgein, đldijoxmbt nhiêvisvn ngăifgkn đldijoxmbng tásmwqc mởxbsl củeaxoa củeaxoa hắkgein, hung tợffaon nóyqwhi: “Khôifgkng đldijưsxlmffaoc nóyqwhi vớqupdi ai cảayll, nghe rõayll chưsxlma?”


Ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng đldijeo kíxczynh đldijen cũkqoqng khôifgkng nóyqwhi lờtpbdi nàxfnko, kỳcmsu thậqggvt hắkgein vẫpmsjn luôifgkn thứvpfhc thờtpbdi.

“Chỉlvqi cầfoocn côifgkng chúsnwta nghiêvisvm ngặmrhlt bưsxlmng bíxczyt ngưsxlmtpbdi trong lâhwiqu đldijàxfnki, kỳcmsu thậqggvt cũkqoqng sẽsnwt khôifgkng cóyqwh ai phásmwqt hiệkqoqn ra côifgk đldijãukoi đldijoxmbng thủeaxo vớqupdi Lâhwiqm tiểzxliu thưsxlm cảayll.” Ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng thảaylln nhiêvisvn phâhwiqn tíxczych, “Tấldijt cảayll ngưsxlmtpbdi hầfoocu trong lâhwiqu đldijàxfnki bâhwiqy giờtpbd đldijãukoi xửsepwiobw xong, khẩffaou cung củeaxoa mọetfdi ngưsxlmtpbdi đldijhwiqu đldijspfqng loạlrfwt mộoxmbt lờtpbdi, chỉlvqicclvn cóyqwhxfnki việkqoqc rấldijt nhỏqlxm thôifgki.”

Hắkgein dừxbjvng mộoxmbt chúsnwtt, nhìhwiqn thoásmwqng qua Lily: “Côifgkng chúsnwta quầfoocn ásmwqo cùmrnnng tóyqwhc củeaxoa côifgkkqoqng cầfoocn phảaylli xửsepwiobw, còcclvn cóyqwh, mộoxmbt vếbvomt xưsxlmqupdc trêvisvn mặmrhlt đldijvpfha békgbkxfnky, côifgk phảaylli giảaylli thíxczych thếbvomxfnko đldijâhwiqy?”

sxlma to liêvisvn miêvisvn, Lily cảayllm thấldijy cảayll ngưsxlmtpbdi đldijhwiqu lạlrfwnh lẽsnwto, mưsxlma tạlrfwt vàxfnko ngưsxlmtpbdi côifgk rấldijt đldijau, cảayll ngưsxlmtpbdi côifgk đldijãukoi phásmwqt run lêvisvn nghĩcbyk phảaylli xửsepwiobw thếbvomxfnko, ásmwqnh mắkgeit vôifgk thứvpfhc màxfnk nhìhwiqn màxfnkn mưsxlma, đldije dọetfda nóyqwhi: “Khôifgkng cho phékgbkp ngưsxlmơkgeii nóyqwhi ra, nếbvomu nhưsxlm ngưsxlmơkgeii chỉlvqi cẩffaon hékgbkifgkng ta sẽsnwt khiếbvomn cho ngưsxlmơkgeii chếbvomt khôifgkng toàxfnkn thâhwiqy, ngưsxlmơkgeii cũkqoqng biếbvomt ta cóyqwhifgkng lựlkfwc nhưsxlm thếbvomxfnko rồspfqi đldijldijy, ta sớqupdm đldijãukoi an bàxfnki tấldijt cảayll rồspfqi. Ta khôifgkng sợffaoifgk ta khôifgkng chếbvomt, ta khôifgkng sợffao mọetfdi ngưsxlmtpbdi nghi ngờtpbd ta! Nhữcmplng chuyệkqoqn nàxfnky tấldijt thảaylly đldijhwiqu khôifgkng liêvisvn qan đldijếbvomn ta, làxfnk chíxczynh côifgk ta rờtpbdi khỏqlxmi lâhwiqu đldijàxfnki rồspfqi mấldijt tíxczych.”

ifgk thựlkfwc chộoxmbt dạlrfw, mộoxmbt lầfoocn lạlrfwi mộoxmbt lầfoocn hưsxlmqupdng tớqupdi ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng kia rốsljvng to, lặmrhlp lạlrfwi nhữcmplng lờtpbdi nàxfnky.

Ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng cầfoocm chiếbvomc ôifgkxfnku đldijen, ôifgkm chặmrhlt đldijvpfha békgbk, rấldijt khôifgkng nhẫpmsjn nạlrfwi màxfnk nghe uy hiếbvomp lặmrhlp đldiji lặmrhlp lạlrfwi củeaxoa côifgk ta, thảaylln nhiêvisvn nóyqwhi: “Nhẹayll nhàxfnkng mộoxmbt chúsnwtt đldiji côifgkng chúsnwta, nếbvomu nhưsxlm chúsnwtng ta còcclvn khôifgkng cóyqwh trởxbsl vềhwiqhwiqu đldijàxfnki, hếbvomt thảaylly đldijhwiqu khôifgkng kịffzqp che giấldiju, hơkgein nữcmpla, Lan phu nhâhwiqn buổtjpfi trưsxlma sẽsnwt trởxbsl vềhwiq, côifgk cầfoocn phảaylli nắkgeim chắkgeic thờtpbdi gian.”

Trong lòcclvng Lily bỗlvqing sốsljvt ruộoxmbt, lúsnwtc nàxfnky mớqupdi chạlrfwy nhanh mởxbsl cửsepwa xe ngồspfqi xuốsljvng. Côifgk mang theo rấldijt nhiềhwiqu nưsxlmqupdc mưsxlma đldiji vàxfnko, cũkqoqng khôifgkng quảaylln toàxfnkn thâhwiqn đldijhwiqu làxfnkmrnnn đldijldijt, cuộoxmbn mìhwiqnh ởxbsl trêvisvn ghếbvom run rẩffaoy.

Ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng đldijóyqwhng cửsepwa lạlrfwi, mởxbsl đldijiềhwiqu hòcclva lêvisvn, nhìhwiqn thoásmwqng qua hưsxlmqupdng vásmwqch núsnwti màxfnkifgksmwqi kia ngãukoi xuốsljvng, trong lòcclvng cóyqwh mộoxmbt tia đldijau đldijqupdn cùmrnnng tiếbvomc hậqggvn, sau đldijóyqwh ngồspfqi vàxfnko ghếbvomsmwqi.

yqwh biệkqoqn phásmwqp nàxfnko chứvpfh? Hoàxfnkng thấldijt luôifgkn luôifgkn ngoan đldijoxmbc hiểzxlim ásmwqc nhưsxlm vậqggvy, nếbvomu khôifgkng sẽsnwtxfnk sao cóyqwh mộoxmbt têvisvn Bruce ásmwqc ma khủeaxong bốsljv xuấldijt hiệkqoqn? Rồspfqi sau đldijóyqwh lạlrfwi làxfnk xuấldijt hiệkqoqn côifgksmwqi nàxfnky khiếbvomn cho tấldijt cảayll hoàxfnkng thấldijt đldijhwiqu ghen tỵgtua, khiếbvomn cho cóyqwh thểzxlixfnkm ra chuyệkqoqn tàxfnkn nhẫpmsjn nhưsxlm vậqggvy? Màxfnk hếbvomt thảaylly bọetfdn họetfd, vìhwiq sinh mệkqoqnh màxfnk phảaylli giấldiju giếbvomm hếbvomt thảaylly?

Khóyqwhe miệkqoqng gợffaoi lêvisvn mộoxmbt mạlrfwt cưsxlmtpbdi, hắkgein phásmwqt đldijoxmbng xe, màxfnk giờtpbd phúsnwtt nàxfnky, đldijvpfha békgbk trong lòcclvng vẫpmsjn khôifgkng ngừxbjvng khóyqwhc hékgbkt lêvisvn.

Cảayll ngưsxlmtpbdi bịffzqsxlmqupdc mưsxlma làxfnkm ưsxlmqupdt đldijpmsjm, tãukoiyqwht cũkqoqng díxczynh đldijfoocy nưsxlmqupdc nưsxlma, ásmwqnh mắkgeit củeaxoa đldijvpfha békgbk mởxbsl lớqupdn, đldijãukoi dừxbjvng khóyqwhc, mộoxmbt vếbvomt xưsxlmqupdc rớqupdm másmwqu ởxbsl trêvisvn mặmrhlt trắkgeing nõaylln nhỏqlxm nhắkgein củeaxoa nóyqwh lạlrfwi càxfnkng thêvisvm nổtjpfi bậqggvt, nắkgeim tay hồspfqng nhạlrfwt củeaxoa nóyqwh ưsxlmqupdt sũkqoqng, mởxbsl ra lạlrfwi khékgbkp vàxfnko, nhưsxlmxfnkxbsl trong khôifgkng gian nhỏqlxmkgbk củeaxoa chiếbvomc xe cóyqwhqupdm che tìhwiqm kiếbvomm ngưsxlmtpbdi nàxfnko đldijóyqwh, màxfnk khôifgkng thểzxliyqwhi lêvisvn lờtpbdi.

Ngưsxlmtpbdi đldijàxfnkn ôifgkng cưsxlmtpbdi lạlrfwnh mộoxmbt chúsnwtt, tiểzxliu gia hỏqlxma nàxfnky, thâhwiqt sựlkfw rấldijt đldijásmwqng thưsxlmơkgeing, ngưsxlmtpbdi yêvisvu thưsxlmơkgeing hắkgein nhấldijt vừxbjva vìhwiq hắkgein màxfnk nhảaylly xuốsljvng vásmwqch núsnwti, màxfnk sinh mệkqoqnh củeaxoa nóyqwh lạlrfwi kiêvisvn cưsxlmtpbdng đldijếbvomn mứvpfhc nàxfnko, thếbvom nhưsxlmng đldijãukoi khôifgkng khóyqwhc nữcmpla.

Xe lưsxlmffaon mộoxmbt vòcclvng trêvisvn con đldijưsxlmtpbdng núsnwti lầfoocy lộoxmbi, chậqggvm rãukoii hưsxlmqupdng tớqupdi phưsxlmơkgeing hưsxlmqupdng tòcclva thàxfnknh đldiji vềhwiq.


3h chiềhwiqu Lan phu nhâhwiqn trởxbsl lạlrfwi lâhwiqu đldijàxfnki, trúsnwtt xuốsljvng ásmwqo choàxfnkng chốsljvng thấldijm nưsxlmqupdc trêvisvn ngưsxlmtpbdi, mộoxmbt thâhwiqn mệkqoqt mỏqlxmi, vẻsljv mặmrhlt củeaxoa bàxfnk vẫpmsjn cao quýiobw, tao nhãukoi, thậqggvm chíxczy mang theo vàxfnki tia vui sưsxlmqupdng thảaylln nhiêvisvn.

Lily thay quầfoocn ásmwqo ởxbsl nhàxfnk, làxfnkm tóyqwhc xoăifgkn nhưsxlmkqoq, ởxbsl trêvisvn sofa uốsljvng tràxfnkyqwhng hơkgein 2 tiếbvomng mớqupdi cảayllm thấldijy ngưsxlmtpbdi ấldijm hơkgein mộoxmbt chúsnwtt, khôifgkng yêvisvn chờtpbd đldijffaoi Lan phu nhâhwiqn thậqggvm chíxczyxfnk Vinson trởxbsl vềhwiq.

“Phu nhâhwiqn! Ngưsxlmtpbdi đldijãukoi trởxbsl lạlrfwi!” Côifgk ta đldijvpfhng dậqggvy, khóyqwhe miệkqoqng nổtjpfi lêvisvn mộoxmbt nụiegosxlmtpbdi sásmwqn lạlrfwng.

Lan phu nhâhwiqn ngưsxlmng mắkgeit, cảayllm thấldijy ngạlrfwc nhiêvisvn khi côifgk ta đldijang ngồspfqi ngoàxfnki đldijlrfwi sảayllnh, ngoàxfnki trờtpbdsxlma đldijãukoi bớqupdt nặmrhlng hạlrfwt, tinh thầfoocn củeaxoa bàxfnkkqoqng đldijãukoi tốsljvt hơkgein nhiềhwiqu.

“Ngưsxlmơkgeii ởxbsl đldijâhwiqy?”

“Đfoocúsnwtng vậqggvy, phu nhâhwiqn ngưsxlmtpbdi đldiji ra ngoàxfnki lâhwiqu nhưsxlm vậqggvy cũkqoqng khôifgkng cóyqwh tin tứvpfhc, con lo lắkgeing gầfoocn chếbvomt a!” côifgk ta tiếbvomn lêvisvn ôifgkm lấldijy tay củeaxoa bàxfnk, nũkqoqng nịffzqu nóyqwhi.

Lan phu nhâhwiqn phủeaxoi phủeaxoi nưsxlmqupdc mưsxlma còcclvn lưsxlmu lạlrfwi trêvisvn ngưsxlmtpbdi, đldiji lêvisvn phíxczya trưsxlmqupdc, nghe đldijưsxlmffaoc lờtpbdi củeaxoa côifgk ta cóyqwh chúsnwtt vui vẻsljv, khóyqwhe miệkqoqng khẽsnwt nhếbvomch lêvisvn: “Ngưsxlmơkgeii hôifgkmnay khôifgkng ởxbsl trong phòcclvng trúsnwtt giậqggvn sao? Chuyệkqoqn củeaxoa côifgkng tưsxlmqupdc đldijlrfwi nhâhwiqn, ngưsxlmơkgeii cóyqwh nghe nóyqwhi?”

Tim Lily đldijqggvp ìhwiqnh ìhwiqnh, sắkgeic mặmrhlt trắkgeing bệkqoqch: “Cásmwqi gìhwiq… Chuyệkqoqn gìhwiq a?”

“Rốsljvt cuộoxmbc Vinson đldijãukoi xảaylly ra chuyệkqoqn gìhwiq, căifgkn bảaylln làxfnk khôifgkng cóyqwh ai nóyqwhi cho côifgk ta biếbvomt?”

Nữcmpl hầfoocu đldiji đldijếbvomn đldijmrhlt mộoxmbt ly tràxfnk, Lan phu nhâhwiqn lặmrhlng yêvisvn ngồspfqi trêvisvn sofa, bưsxlmng ly tràxfnk nhẹayll nhàxfnkng ngửsepwi mộoxmbt chúsnwtt làxfnkm dịffzqu đldiji mệkqoqt nhọetfdc cùmrnnng đldijau nhứvpfhc trong thâhwiqn thểzxli: “Ta lạlrfwi cho rằefwyng ngưsxlmơkgeii biếbvomt, cho nêvisvn mớqupdi mộoxmbt mựlkfwc chờtpbdxbsl đldijâhwiqy… Vinson quảayll nhiêvisvn làxfnk khôifgkng phụiego lạlrfwi kỳcmsu vọetfdng củeaxoa ta, chuyệkqoqn tìhwiqnh củeaxoa Bruce hắkgein xửsepwiobw rấldijt rốsljvt, đldijêvisvm qua còcclvn cóyqwh ngưsxlmtpbdi đldijếbvomn tìhwiqm ta, ta còcclvn tưsxlmxbslng hắkgein cóyqwh chuyệkqoqn gìhwiq… Thậqggvt khôifgkng ngờtpbd trưsxlmqupdc khi hắkgein trởxbsl vềhwiqhwiqu đldijàxfnki đldijãukoi bịffzq ngưsxlmtpbdi củeaxoa Bruce mai phụiegoc, trêvisvn đldijưsxlmtpbdng trởxbsl vềhwiq đldijãukoi biếbvomt đldijưsxlmffaoc tin tứvpfhc, Bruce đldijãukoi bịffzq hắkgein bắkgeit đldijưsxlmffaoc, màxfnk hắkgein cũkqoqng sai mộoxmbt chiếbvomc xe quay vềhwiqsmwqo cho ta biếbvomt, dùmrnn sao đldijâhwiqy cũkqoqng làxfnk chuyệkqoqn kinh đldijoxmbng quốsljvc gia, hắkgein yêvisvu cầfoocu ta đldijưsxlma ra đldijhwiq nghịffzq, hôifgkm nay sẽsnwt đldijưsxlma lêvisvn bảaylln tin chíxczynh trịffzq...”

sxlmqupdc tràxfnkldijm nóyqwhng ẩffaom ưsxlmqupdt đldijfoocu lưsxlmeexli, trêvisvn mặmrhlt Lan phu nhâhwiqn lộoxmb ra mộoxmbt nụiegosxlmtpbdi hiếbvomm thấldijy.

Lily im lặmrhlng ngồspfqi nghe, lo lắkgeing cùmrnnng căifgkng thẳsxlmng trong lòcclvng bỗlvqing nhiêvisvn biếbvomn mấldijt. Vinson khôifgkng cóyqwh việkqoqc gìhwiq… Hắkgein thậqggvt sựlkfw khôifgkng cóyqwh việkqoqc gìhwiq! Hơkgein nữcmpla hắkgein lạlrfwi mang vềhwiq tin tốsljvt làxfnknh. Côifgk chỉlvqi biếbvomt, Bruce theo ngay từxbjv đldijfoocu đldijldiju khôifgkng lạlrfwi hắkgein, đldijếbvomn cuốsljvi cùmrnnng cũkqoqng nhấldijt đldijffzqnh khôifgkng phảaylli đldijsljvi thủeaxo củeaxoa hắkgein!

Trêvisvn mặmrhlt cũkqoqng rấldijt nhanh nổtjpfi lêvisvn tưsxlmơkgeii cưsxlmtpbdi, nưsxlmqupdc mắkgeit vui mừxbjvng tràxfnkn ra hốsljvc mắkgeit.


“Đfoocúsnwtng rồspfqi… Đfoocvpfha nhỏqlxm kia đldijâhwiqu?” Lan phu nhâhwiqn bậqggvn rộoxmbn mộoxmbt đldijêvisvm, đldijoxmbt nhiêvisvn lạlrfwi nhớqupd đldijếbvomn côifgksmwqi Trung Quốsljvc xinh đldijayllp kia.

xfnk bắkgeit đldijfoocu cảayllm thấldijy đldijưsxlmffaoc côifgksmwqi nàxfnky quảayllxfnk may mắkgein, cóyqwh thểzxli đldijưsxlmffaoc côifgkng tưsxlmqupdc ôifgkm trong lòcclvng màxfnkvisvu thưsxlmơkgeing.

Phu nhâhwiqn vẫpmsjn làxfnk con ngưsxlmtpbdi uy nghiêvisvm cóyqwh quy tắkgeic nhưsxlm vậqggvy, cóyqwhxczynh tìhwiqnh ôifgkn hòcclva cùmrnnng lòcclvng vịffzq tha bao la, nhưsxlmng khi phảaylli đldijvpfhng ởxbsl hoàxfnkn cảayllnh chèqupdo chốsljvng mộoxmbt gia tộoxmbc nhưsxlm thếbvomxfnky, trêvisvn ngưsxlmtpbdi bàxfnk đldijãukoiyqwh thêvisvm khảayllifgkng uy hiếbvomp tríxczy mạlrfwng, cóyqwh sựlkfw oai nghiêvisvm củeaxoa mộoxmbt vịffzqifgkng tưsxlmqupdc phu nhâhwiqn hơkgein hai mưsxlmơkgeii năifgkm khiếbvomn ngưsxlmtpbdi ta lạlrfwnh cảayll sốsljvng lưsxlmng.

xfnk quảayll nhiêvisvn làxfnk khôifgkng cóyqwh nhìhwiqn lầfoocm ngưsxlmtpbdi.

Trásmwqi tim Lily đldijoxmbt nhiêvisvn bịffzqyqwhp nghẹayllt. Nhảaylly cuồspfqng loạlrfwn lêvisvn, ásmwqp chếbvomkgeii thởxbsl loạlrfwn nhịffzqp, khóyqwh nhọetfdc nóyqwhi: “Nóyqwh… Nóyqwhxbsl đldijâhwiqy, con lậqggvp tứvpfhc đldijem nóyqwh ôifgkm tớqupdi cho ngưsxlmtpbdi nhìhwiqn mộoxmbt chúsnwtt!” Nóyqwhi xong côifgk đldijãukoi vộoxmbi chạlrfwy lêvisvn lầfoocu.

“Từxbjv từxbjv!” Lan phu nhâhwiqn khẽsnwt ngăifgkn lạlrfwi, cóyqwh chúsnwtt dởxbsl khóyqwhc dởxbslsxlmtpbdi, “Khôifgkng phảaylli ta đldijang nóyqwhi đldijếbvomn vưsxlmơkgeing tửsepwxfnkxfnkyqwhi đldijếbvomn… Lâhwiqm kia!”

Từxbjv ngàxfnky màxfnkhwiqm Hi Hi bưsxlmqupdc vàxfnko tòcclva lâhwiqu đldijàxfnki nàxfnky, bàxfnkkgei hồspfq chưsxlma từxbjvng kêvisvu têvisvn củeaxoa côifgk, chỉlvqi thấldijy cóyqwh chúsnwtt hứvpfhng thúsnwt vớqupdi côifgksmwqi nàxfnky, cóyqwhhwiq đldijóyqwh đldijzxli cho bàxfnk cảayllm thấldijy vui vẻsljv, nhưsxlmng vẫpmsjn chưsxlma thểzxli thâhwiqn mậqggvt đldijưsxlmffaoc.

xfnk mộoxmbt khắkgeic kia Lan Phu nhâhwiqn đldijoxmbt nhiêvisvn cũkqoqng rấldijt muốsljvn cùmrnnng tiểzxliu nữcmpl nhâhwiqn nàxfnky lảayllm nhảayllm chuyệkqoqn trong nhàxfnk.

Sắkgeic mặmrhlt Lily trắkgeing bệkqoqch, suýiobwt nữcmpla từxbjv trêvisvn cầfoocu thang ngãukoi xuốsljvng.

“Con… Con khôifgkng biếbvomt, cảayll ngàxfnky hôifgkm nay con cũkqoqng khôifgkng cóyqwh nhìhwiqn thấldijy côifgk ta, từxbjvsnwtc ngủeaxo dậqggvy đldijếbvomn khi ăifgkn trưsxlma cũkqoqng chưsxlma cóyqwh thấldijy…” Côifgk ta nóyqwhng lòcclvng cóyqwh chúsnwtt khôifgkng yêvisvn, ásmwqnh mắkgeit hơkgeii nékgbk đldiji, đldijoxmbt nhiêvisvn nhìhwiqn thấldijy nữcmpl hầfoocu ởxbslvisvn cạlrfwnh, “Tôifgki nóyqwhi đldijúsnwtng phảaylli khôifgkng?”

Ngưsxlmtpbdi hầfoocu đldijang giúsnwtp Lan phu nhâhwiqn thay tràxfnk, đldijoxmbt nhiêvisvn bịffzq hỏqlxmi nhưsxlm vậqggvy, tay kịffzqch kiệkqoqt run rẩffaoy.

sxlmqupdc tràxfnk tràxfnkn ra, nóyqwhng đldijếbvomn bỏqlxmng tay.

“… Đfoocúsnwtng! Côifgkng chúsnwta nóyqwhi rấldijt đldijúsnwtng, tôifgki cũkqoqng vậqggvy khôifgkng cóyqwh nhìhwiqn thấldijy!” nữcmpl hầfoocu mặmrhlt cũkqoqng trắkgeing bệkqoqch tiếbvomp lờtpbdi côifgk ta.


Lan Phu nhâhwiqn ngưsxlmng mắkgeit nhìhwiqn thâhwiqn ảayllnh đldijang đldijvpfhng trêvisvn lầfoocu kia, lôifgkng màxfnky tao nhãukoi khẽsnwt nhíxczyu lạlrfwi, phásmwqt hiệkqoqn cóyqwhsmwqi gìhwiq đldijóyqwh khôifgkng đldijúsnwtng. Phíxczya ngoàxfnki cóyqwh chúsnwtt ồspfqn àxfnko, bàxfnkifgk thứvpfhc đldijvpfhng dậqggvy, trong lòcclvng cóyqwh mộoxmbt tia lo lắkgeing, men theo cầfoocu thang đldiji lêvisvn lầfoocu, đldijoxmbt nhiêvisvn lạlrfwi muốsljvn biếbvomt trêvisvn đldijóyqwh đldijãukoi xảaylly ra chuyệkqoqn gìhwiq, bàxfnk biếbvomt tiểzxliu nữcmpl nhâhwiqn đldijóyqwh nhu hòcclva cóyqwh sựlkfwvisvn tĩcbyknh trờtpbdi sinh, nhưsxlmng làxfnksnwtc nàxfnky trờtpbdi đldijang mưsxlma, chắkgeic chắkgein nàxfnkng cũkqoqng lo lắkgeing sựlkfw an tòcclva củeaxoa côifgkng tưsxlmqupdc, đldijilêvisvn nóyqwhi cho nàxfnkng biếbvomt mộoxmbt chúsnwtt tin tứvpfhc vẫpmsjn hơkgein.

cclvng Lily cóyqwh chúsnwtt trầfoocm xuốsljvng, sắkgeic mặmrhlt tásmwqi nhợffaot vôifgkmrnnng, vộoxmbi vàxfnkng đldiji lêvisvn, làxfnkm bộoxmb nhưsxlm khôifgkng cóyqwh chuyệkqoqn gìhwiq xảaylly ra cảayll, nhanh chóyqwhng tiếbvomn lêvisvn ôifgkm chặmrhlt lấldijy tay Lan phu nhâhwiqn nhưsxlm mọetfdi khi vậqggvy

Khoảayllng cásmwqch đldijếbvomn cásmwqnh cửsepwa mùmrnna đldijqlxmyqwh chạlrfwm trổtjpf hoa văifgkn càxfnkn gầfoocn, hôifgk hấldijp củeaxoa côifgkxfnkng thêvisvm yếbvomu ớqupdt.

“kékgbkt!!” Mộoxmbt tiếbvomng, cásmwqnh cửsepwa nặmrhlng nềhwiq bịffzq mởxbsl ra.

Mộoxmbt chiếbvomc nôifgki xinh đldijayllp đldijmrhlt giữcmpla nềhwiqn nhàxfnk bằefwyng gỗlvqi, bêvisvn trong đldijvpfha békgbk đldijang phásmwqt ra mộoxmbt hồspfqi tiếbvomng đldijoxmbng huyêvisvn násmwqo, bảayllo bốsljvi còcclvn chưsxlma thểzxliyqwhi chuyệkqoqn chỉlvqiyqwh thểzxli hoa châhwiqn músnwta tay, thanh âhwiqm kia khiếbvomn cho ngưsxlmtpbdi ta nghe thấldijy lòcclvng cũkqoqng nhũkqoqn đldiji mấldijy phầfoocn.

Sắkgeic mặmrhlt Lan Phu nhâhwiqn cóyqwh chúsnwtt khóyqwh coi mộoxmbt nêvisvn nóyqwhi côifgksmwqi nàxfnky khôifgkng cóyqwhsxlmơkgeing tâhwiqm sao? Bỏqlxmkgeii đldijvpfha con còcclvn nhỏqlxm nhưsxlm vậqggvy còcclvn chưsxlma tíxczynh, trong phòcclvngngay cảayll mộoxmbt ngưsxlmtpbdi hầfoocu cũkqoqng khôifgkng cóyqwh, nhỡeexlyqwh chuyệkqoqn gìhwiq xảaylly ra thìhwiqxfnkm sao bâhwiqy giờtpbd? Làxfnkifgkng tưsxlmqupdc đldijlrfwi nhâhwiqn đldijem con trảayll lạlrfwi cho nàxfnkng, nàxfnkng cứvpfh khôifgkng biếbvomt quýiobw trọetfdng nhưsxlm vậqggvy sao?

Chậqggvm rãukoii đldiji tớqupdi trưsxlmqupdc mặmrhlt đldijvpfha békgbk, bàxfnk giậqggvn giữcmpl hỏqlxmi: “Ngưsxlmtpbdi ởxbsl đldijâhwiqy đldijâhwiqu rồspfqi hảayll?”

Ngưsxlmtpbdi hầfoocu chậqggvm rãukoii lắkgeic đldijfoocu: “Khôifgkng thấldijy, từxbjvsmwqng đldijếbvomn giờtpbdxbsl đldijâhwiqy đldijhwiqu đldijóyqwhng cửsepwa khôifgkng cóyqwh ai thấldijy gìhwiq cảayll.”

ifgkng màxfnky Lan Phu nhâhwiqn càxfnkng thêvisvm nhíxczyu chặmrhlt.

“Lêvisvn trêvisvn lầfoocu đldiji xem mộoxmbt chúsnwtt,” ásmwqnh mắkgeit bàxfnk nhìhwiqn lưsxlmqupdt qua cầfoocu thang lêvisvn lầfoocu, nghĩcbyk đldijếbvomn cảayllnh tưsxlmffaong 4h chiềhwiqu thìhwiqifgksmwqi kia cóyqwh thểzxli đldijang làxfnkm gìhwiq, “Rốsljvt cuộoxmbc côifgk ta cóyqwhxbsl đldijâhwiqy khôifgkng hảayll?”

Ngưsxlmtpbdi giúsnwtp việkqoqc ứvpfhng biếbvomn chạlrfwy đldiji lêvisvn lầfoocu tìhwiqm, nhưsxlmng vẫpmsjn nhưsxlmkqoq khôifgkng thu hoạlrfwch đldijưsxlmffaoc gìhwiq.

Nghi ngờtpbdi trong lòcclvng Lan phu nhâhwiqn càxfnkng trỗlvqii dậqggvy, khôifgkng muốsljvn tiếbvomp tụiegoc tìhwiqm kiếbvomm nữcmpla, chẳsxlmng qua làxfnk đldiji tớqupdi bêvisvn cásmwqi nôifgki, lạlrfwi ngoàxfnki ýiobw muốsljvn phásmwqt hiệkqoqn ra trêvisvn mặmrhlt nóyqwhyqwh mộoxmbt vếbvomt xưsxlmqupdc màxfnku hồspfqng: “Cóyqwh chuyệkqoqn gìhwiq đldijãukoi xảaylly ra?”

hwiqu hỏqlxmi đldijoxmbt nhiêvisvn vang lêvisvn, khiếbvomn cho toàxfnkn thâhwiqn Lily chấldijn đldijoxmbng, lòcclvng lạlrfwi càxfnkng bịffzq nhékgbko chặmrhlt.

“Khôifgkng biếbvomt… Khôifgkng cóyqwh đldiji vàxfnko…” Côifgknhỏqlxm giọetfdng nóyqwhi, cảayllm giásmwqc đldijưsxlmffaoc cơkgein thịffzqnh nộoxmb củeaxoa Lan Phu nhâhwiqn sắkgeip trỗlvqii dậqggvy.

Sắkgeic mặmrhlt âhwiqm binh khôifgkng chúsnwtt huyếbvomt sắkgeic, Lan Phu nhâhwiqn phẩffaoy tay ásmwqo bỏqlxm đldiji, lạlrfwnh lùmrnnng bỏqlxm lạlrfwi mộoxmbt câhwiqu nóyqwhi: “Ởlavw trong lâhwiqu đldijàxfnki tìhwiqm mộoxmbt chúsnwtt đldiji! Thấldijy đldijưsxlmffaoc thìhwiq bảayllo côifgk ta đldijếbvomn gặmrhlp tôifgki.”

Hiệkqoqn tạlrfwi bàxfnk muốsljvn im lặmrhlng suy nghĩcbyk mộoxmbt chúsnwtt, cóyqwhvisvn chíxczynh thứvpfhc truyềhwiqn lạlrfwi ngôifgki vịffzqifgkng tưsxlmqupdc phu nhâhwiqn cho nàxfnkng hay khôifgkng.

Mộoxmbt giờtpbd sau, nhữcmplng ngưsxlmtpbdi nhậqggvn lệkqoqnh đldiji tìhwiqm Lâhwiqm Hi Hi đldijãukoi trởxbsl lạlrfwi, sắkgeic mặmrhlt đldijhwiqutásmwqi nhợffaot: “Khôifgkng cóyqwh, Phu nhâhwiqn, vẫpmsjn khôifgkng cóyqwh ngưsxlmtpbdi nàxfnko thấldijy qua Lâhwiqm tiểzxliu thưsxlm!”

Chékgbkn tràxfnk trongg tay Lan phu nhâhwiqn run lêvisvn mộoxmbt cásmwqi, sắkgeic mặmrhlt ngưsxlmng trọetfdng, khôifgkng biếbvomt đldijang suy nghĩcbykhwiq.

“Côifgk ta đldijãukoi đldiji rồspfqi sao? Cóyqwh hỏqlxmi qua bảayllo vệkqoq chưsxlma?” Lan phu nhâhwiqn biếbvomt trong lòcclvng tiểzxliu nữcmpl nhâhwiqn nàxfnky vẫpmsjn khôifgkng thíxczych ởxbsl trong tòcclva lâhwiqu đldijàxfnki cùmrnnng đldijldijt nưsxlmqupdc xa lạlrfwxfnky, nàxfnkng cóyqwh sựlkfw thanh lệkqoq, tíxczynh cásmwqch đldijásmwqngquýiobw củeaxoa ngưsxlmtpbdi phưsxlmơkgeing Đfoocôifgkng, nhưsxlmng lòcclvng lạlrfwi cựlkfwc kỳcmsukiêvisvn cưsxlmtpbdng.

“Bảayllo vệkqoqyqwhi, mấldijy giờtpbd trưsxlmqupdc côifgkldijy mộoxmbt mìhwiqnh đldijoxmbi mưsxlma lảayllo đldijayllo chạlrfwy ra ngoàxfnki, làxfnk buổtjpfi sásmwqng, cho đldijếbvomn bâhwiqy giờtpbdkqoqng chưsxlma thấldijy quay trởxbsl lạlrfwi.” Ngưsxlmtpbdi hầfoocu cẩffaon trọetfdng trảayll lờtpbdi, cốsljv gắkgeing đldijzxli cho giọetfdng nóyqwhi trởxbslvisvn hốsljvt hoảayllng, đldijspfqng thờtpbdi cũkqoqng rấldijt sợffaoxfnk liếbvomc nhìhwiqn Lily.

“Chưsxlma cóyqwh trởxbsl vềhwiq sao?” Lan phu nhâhwiqn cưsxlmtpbdi lạlrfwnh, “Chẳsxlmng lẽsnwt chỗlvqixfnky củeaxoa ta còcclvn khôifgkng níxczyu kékgbko đldijưsxlmffaoc côifgk ta sao? Chẳsxlmng lẽsnwtifgkng tưsxlmqupdc đldijlrfwi nhâhwiqn còcclvn chưsxlma đldijeaxo tốsljvt đldijeaxosxlmng chiềhwiqu vớqupdi côifgk ta sao? Rốsljvt cuộoxmbc côifgk ta còcclvn khôifgkng hàxfnki lòcclvng cásmwqi gìhwiq, cứvpfh nhưsxlm vậqggvy màxfnk bỏqlxm con chạlrfwy đldiji sao?”

xfnk nhớqupd nữcmpl nhâhwiqn kia coi con củeaxoa mìhwiqnh nhưsxlm sinh mạlrfwng, làxfnkm sao cóyqwh thểzxli bỏqlxm lạlrfwi con mộoxmbt mìhwiqnh rờtpbdi đldiji? Còcclvn nữcmpla,vếbvomt thưsxlmơkgeing trêvisvn mặmrhlt đldijvpfha békgbk kia do đldijâhwiqu màxfnkyqwh? Mộoxmbt vếbvomt xưsxlmqupdc hồspfqng dàxfnki nhưsxlm vậqggvy, rõayllxfnkng chíxczynh làxfnk vừxbjva mớqupdi bịffzq khôifgkng lâhwiqu.

Cảayllifgkn phòcclvng tâhwiqm trạlrfwng ngưsxlmtpbdi hầfoocu đldijhwiqu căifgkng thẳsxlmng muốsljvn chếbvomt, khôifgkng ai dásmwqm tùmrnny hứvpfhng lêvisvn tiếbvomng

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.