Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 220 : Chính là cô ta tự mình mất tích

    trước sau   
Ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng phíjinaa sau cũekigng khôcfvgng nópeovi lờttoei nàbpewo, trong hoàbpewng thấmocet sựaqkv tranh đvcuymoceu nhưimqn vậemcly hắqezqn đvcuyãaqkv thấmocey quáehjl nhiềfdzqu rồkhtti, chíjinanh làbpew nữgqar nhâdrqgn cópeov thểilitbpewm ra chuyệcltcn tàbpewn nhẫvpbcn nhưimqn vậemcly đvcuyâdrqgy làbpew lầdeshn đvcuydeshu tiêbmhyn màbpew hắqezqn thấmocey, cho dùteyxbpew Lan phu nhâdrqgn trưimqngpvic đvcuyâdrqgy cũekigng khôcfvgng cópeov ngoan đvcuynunzc nhưimqn vậemcly.

“Từhccjlcqii nàbpewy ngãaqkv xuốdrqgng, khảgaieimqnng còjxozn sốdrqgng cơlcqi bảgaien làbpew khôcfvgng cópeov.” Ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng mang kíjinanh râdrqgm thảgaien nhiêbmhyn nópeovi, “Côcfvgng chúqjjra, chúqjjrng ta cópeov thểilit trởqezq vềfdzq rồkhtti chứgpvi?”

Trong lòjxozng Lily đvcuyang suy nghĩteyxbpewm thếntrsbpewo đvcuyilit che giấmoceu bíjina mậemclt đvcuynunzng trờttoei nhưimqn vậemcly, run rẩgaiey đvcuygpving lêbmhyn, ngưimqnttoei tràbpewn đvcuydeshy nưimqngpvic mưimqna run rẩgaiey hưimqngpving phíjinaa xe chạvbljy tớgpvii, nhưimqnbpew sợuakvbpewng sẽixdv hiệcltcn lêbmhyn vậemcly, nghĩteyx muốdrqgn nhanh chópeovng chạvbljy thoáehjlt.

tlnjo nửborba ngàbpewy, nhưimqnng làbpew khôcfvgng cópeov mởqezq ra đvcuyưimqnuakvc cửborba xe.

Ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng phíjinaa sau đvcuyếntrsn gầdeshn, giúqjjrp côcfvg mởqezq củbpewa ra, màbpew trong lòjxozng hắqezqn đvcuygpvia bétlnj vẫvpbcn khópeovc thétlnjt lêbmhyn têbmhydrqgm liệcltct phếntrs truyềfdzqn vàbpewo màbpewng tai.

Cảgaie ngưimqnttoei Lily run rẩgaiey, nhìeujhn đvcuygpvia bétlnj trong lồkhttng ngựaqkvc hắqezqn, đvcuynunzt nhiêbmhyn ngăimqnn đvcuynunzng táehjlc mởqezq củbpewa củbpewa hắqezqn, hung tợuakvn nópeovi: “Khôcfvgng đvcuyưimqnuakvc nópeovi vớgpvii ai cảgaie, nghe rõteyx chưimqna?”


Ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng đvcuyeo kíjinanh đvcuyen cũekigng khôcfvgng nópeovi lờttoei nàbpewo, kỳgpvi thậemclt hắqezqn vẫvpbcn luôcfvgn thứgpvic thờttoei.

“Chỉjawa cầdeshn côcfvgng chúqjjra nghiêbmhym ngặcfvgt bưimqnng bíjinat ngưimqnttoei trong lâdrqgu đvcuyàbpewi, kỳgpvi thậemclt cũekigng sẽixdv khôcfvgng cópeov ai pháehjlt hiệcltcn ra côcfvg đvcuyãaqkv đvcuynunzng thủbpew vớgpvii Lâdrqgm tiểilitu thưimqn cảgaie.” Ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng thảgaien nhiêbmhyn phâdrqgn tíjinach, “Tấmocet cảgaie ngưimqnttoei hầdeshu trong lâdrqgu đvcuyàbpewi bâdrqgy giờttoe đvcuyãaqkv xửborbaqkv xong, khẩgaieu cung củbpewa mọcltci ngưimqnttoei đvcuyfdzqu đvcuykhttng loạvbljt mộnunzt lờttoei, chỉjawajxozn cópeovbpewi việcltcc rấmocet nhỏtgcs thôcfvgi.”

Hắqezqn dừhccjng mộnunzt chúqjjrt, nhìeujhn thoáehjlng qua Lily: “Côcfvgng chúqjjra quầdeshn áehjlo cùteyxng tópeovc củbpewa côcfvgekigng cầdeshn phảgaiei xửborbaqkv, còjxozn cópeov, mộnunzt vếntrst xưimqngpvic trêbmhyn mặcfvgt đvcuygpvia bétlnjbpewy, côcfvg phảgaiei giảgaiei thíjinach thếntrsbpewo đvcuyâdrqgy?”

imqna to liêbmhyn miêbmhyn, Lily cảgaiem thấmocey cảgaie ngưimqnttoei đvcuyfdzqu lạvbljnh lẽixdvo, mưimqna tạvbljt vàbpewo ngưimqnttoei côcfvg rấmocet đvcuyau, cảgaie ngưimqnttoei côcfvg đvcuyãaqkv pháehjlt run lêbmhyn nghĩteyx phảgaiei xửborbaqkv thếntrsbpewo, áehjlnh mắqezqt vôcfvg thứgpvic màbpew nhìeujhn màbpewn mưimqna, đvcuye dọcltca nópeovi: “Khôcfvgng cho phétlnjp ngưimqnơlcqii nópeovi ra, nếntrsu nhưimqn ngưimqnơlcqii chỉjawa cẩgaien hétlnjimqnng ta sẽixdv khiếntrsn cho ngưimqnơlcqii chếntrst khôcfvgng toàbpewn thâdrqgy, ngưimqnơlcqii cũekigng biếntrst ta cópeovimqnng lựaqkvc nhưimqn thếntrsbpewo rồkhtti đvcuymocey, ta sớgpvim đvcuyãaqkv an bàbpewi tấmocet cảgaie rồkhtti. Ta khôcfvgng sợuakvcfvg ta khôcfvgng chếntrst, ta khôcfvgng sợuakv mọcltci ngưimqnttoei nghi ngờttoe ta! Nhữgqarng chuyệcltcn nàbpewy tấmocet thảgaiey đvcuyfdzqu khôcfvgng liêbmhyn qan đvcuyếntrsn ta, làbpew chíjinanh côcfvg ta rờttoei khỏtgcsi lâdrqgu đvcuyàbpewi rồkhtti mấmocet tíjinach.”

cfvg thựaqkvc chộnunzt dạvblj, mộnunzt lầdeshn lạvblji mộnunzt lầdeshn hưimqngpving tớgpvii ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng kia rốdrqgng to, lặcfvgp lạvblji nhữgqarng lờttoei nàbpewy.

Ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng cầdeshm chiếntrsc ôcfvgbpewu đvcuyen, ôcfvgm chặcfvgt đvcuygpvia bétlnj, rấmocet khôcfvgng nhẫvpbcn nạvblji màbpew nghe uy hiếntrsp lặcfvgp đvcuyi lặcfvgp lạvblji củbpewa côcfvg ta, thảgaien nhiêbmhyn nópeovi: “Nhẹiqjh nhàbpewng mộnunzt chúqjjrt đvcuyi côcfvgng chúqjjra, nếntrsu nhưimqn chúqjjrng ta còjxozn khôcfvgng cópeov trởqezq vềfdzqdrqgu đvcuyàbpewi, hếntrst thảgaiey đvcuyfdzqu khôcfvgng kịxcsgp che giấmoceu, hơlcqin nữgqara, Lan phu nhâdrqgn buổaqkvi trưimqna sẽixdv trởqezq vềfdzq, côcfvg cầdeshn phảgaiei nắqezqm chắqezqc thờttoei gian.”

Trong lòjxozng Lily bỗrslsng sốdrqgt ruộnunzt, lúqjjrc nàbpewy mớgpvii chạvbljy nhanh mởqezq cửborba xe ngồkhtti xuốdrqgng. Côcfvg mang theo rấmocet nhiềfdzqu nưimqngpvic mưimqna đvcuyi vàbpewo, cũekigng khôcfvgng quảgaien toàbpewn thâdrqgn đvcuyfdzqu làbpewteyxn đvcuymocet, cuộnunzn mìeujhnh ởqezq trêbmhyn ghếntrs run rẩgaiey.

Ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng đvcuyópeovng cửborba lạvblji, mởqezq đvcuyiềfdzqu hòjxoza lêbmhyn, nhìeujhn thoáehjlng qua hưimqngpving váehjlch núqjjri màbpewcfvgehjli kia ngãaqkv xuốdrqgng, trong lòjxozng cópeov mộnunzt tia đvcuyau đvcuygpvin cùteyxng tiếntrsc hậemcln, sau đvcuyópeov ngồkhtti vàbpewo ghếntrsehjli.

peov biệcltcn pháehjlp nàbpewo chứgpvi? Hoàbpewng thấmocet luôcfvgn luôcfvgn ngoan đvcuynunzc hiểilitm áehjlc nhưimqn vậemcly, nếntrsu khôcfvgng sẽixdvbpew sao cópeov mộnunzt têbmhyn Bruce áehjlc ma khủbpewng bốdrqg xuấmocet hiệcltcn? Rồkhtti sau đvcuyópeov lạvblji làbpew xuấmocet hiệcltcn côcfvgehjli nàbpewy khiếntrsn cho tấmocet cảgaie hoàbpewng thấmocet đvcuyfdzqu ghen tỵvcuy, khiếntrsn cho cópeov thểilitbpewm ra chuyệcltcn tàbpewn nhẫvpbcn nhưimqn vậemcly? Màbpew hếntrst thảgaiey bọcltcn họcltc, vìeujh sinh mệcltcnh màbpew phảgaiei giấmoceu giếntrsm hếntrst thảgaiey?

Khópeove miệcltcng gợuakvi lêbmhyn mộnunzt mạvbljt cưimqnttoei, hắqezqn pháehjlt đvcuynunzng xe, màbpew giờttoe phúqjjrt nàbpewy, đvcuygpvia bétlnj trong lòjxozng vẫvpbcn khôcfvgng ngừhccjng khópeovc hétlnjt lêbmhyn.

Cảgaie ngưimqnttoei bịxcsgimqngpvic mưimqna làbpewm ưimqngpvit đvcuyvpbcm, tãaqkvpeovt cũekigng díjinanh đvcuydeshy nưimqngpvic nưimqna, áehjlnh mắqezqt củbpewa đvcuygpvia bétlnj mởqezq lớgpvin, đvcuyãaqkv dừhccjng khópeovc, mộnunzt vếntrst xưimqngpvic rớgpvim máehjlu ởqezq trêbmhyn mặcfvgt trắqezqng nõteyxn nhỏtgcs nhắqezqn củbpewa nópeov lạvblji càbpewng thêbmhym nổaqkvi bậemclt, nắqezqm tay hồkhttng nhạvbljt củbpewa nópeov ưimqngpvit sũekigng, mởqezq ra lạvblji khétlnjp vàbpewo, nhưimqnbpewqezq trong khôcfvgng gian nhỏtgcstlnj củbpewa chiếntrsc xe cópeovvhlam che tìeujhm kiếntrsm ngưimqnttoei nàbpewo đvcuyópeov, màbpew khôcfvgng thểilitpeovi lêbmhyn lờttoei.

Ngưimqnttoei đvcuyàbpewn ôcfvgng cưimqnttoei lạvbljnh mộnunzt chúqjjrt, tiểilitu gia hỏtgcsa nàbpewy, thâdrqgt sựaqkv rấmocet đvcuyáehjlng thưimqnơlcqing, ngưimqnttoei yêbmhyu thưimqnơlcqing hắqezqn nhấmocet vừhccja vìeujh hắqezqn màbpew nhảgaiey xuốdrqgng váehjlch núqjjri, màbpew sinh mệcltcnh củbpewa nópeov lạvblji kiêbmhyn cưimqnttoeng đvcuyếntrsn mứgpvic nàbpewo, thếntrs nhưimqnng đvcuyãaqkv khôcfvgng khópeovc nữgqara.

Xe lưimqnuakvn mộnunzt vòjxozng trêbmhyn con đvcuyưimqnttoeng núqjjri lầdeshy lộnunzi, chậemclm rãaqkvi hưimqngpving tớgpvii phưimqnơlcqing hưimqngpving tòjxoza thàbpewnh đvcuyi vềfdzq.


3h chiềfdzqu Lan phu nhâdrqgn trởqezq lạvblji lâdrqgu đvcuyàbpewi, trúqjjrt xuốdrqgng áehjlo choàbpewng chốdrqgng thấmocem nưimqngpvic trêbmhyn ngưimqnttoei, mộnunzt thâdrqgn mệcltct mỏtgcsi, vẻmtxs mặcfvgt củbpewa bàbpew vẫvpbcn cao quýaqkv, tao nhãaqkv, thậemclm chíjina mang theo vàbpewi tia vui sưimqngpving thảgaien nhiêbmhyn.

Lily thay quầdeshn áehjlo ởqezq nhàbpew, làbpewm tópeovc xoăimqnn nhưimqnekig, ởqezq trêbmhyn sofa uốdrqgng tràbpewpeovng hơlcqin 2 tiếntrsng mớgpvii cảgaiem thấmocey ngưimqnttoei ấmocem hơlcqin mộnunzt chúqjjrt, khôcfvgng yêbmhyn chờttoe đvcuyuakvi Lan phu nhâdrqgn thậemclm chíjinabpew Vinson trởqezq vềfdzq.

“Phu nhâdrqgn! Ngưimqnttoei đvcuyãaqkv trởqezq lạvblji!” Côcfvg ta đvcuygpving dậemcly, khópeove miệcltcng nổaqkvi lêbmhyn mộnunzt nụmtxsimqnttoei sáehjln lạvbljng.

Lan phu nhâdrqgn ngưimqnng mắqezqt, cảgaiem thấmocey ngạvbljc nhiêbmhyn khi côcfvg ta đvcuyang ngồkhtti ngoàbpewi đvcuyvblji sảgaienh, ngoàbpewi trờttoeimqna đvcuyãaqkv bớgpvit nặcfvgng hạvbljt, tinh thầdeshn củbpewa bàbpewekigng đvcuyãaqkv tốdrqgt hơlcqin nhiềfdzqu.

“Ngưimqnơlcqii ởqezq đvcuyâdrqgy?”

“Đbpewúqjjrng vậemcly, phu nhâdrqgn ngưimqnttoei đvcuyi ra ngoàbpewi lâdrqgu nhưimqn vậemcly cũekigng khôcfvgng cópeov tin tứgpvic, con lo lắqezqng gầdeshn chếntrst a!” côcfvg ta tiếntrsn lêbmhyn ôcfvgm lấmocey tay củbpewa bàbpew, nũekigng nịxcsgu nópeovi.

Lan phu nhâdrqgn phủbpewi phủbpewi nưimqngpvic mưimqna còjxozn lưimqnu lạvblji trêbmhyn ngưimqnttoei, đvcuyi lêbmhyn phíjinaa trưimqngpvic, nghe đvcuyưimqnuakvc lờttoei củbpewa côcfvg ta cópeov chúqjjrt vui vẻmtxs, khópeove miệcltcng khẽixdv nhếntrsch lêbmhyn: “Ngưimqnơlcqii hôcfvgmnay khôcfvgng ởqezq trong phòjxozng trúqjjrt giậemcln sao? Chuyệcltcn củbpewa côcfvgng tưimqngpvic đvcuyvblji nhâdrqgn, ngưimqnơlcqii cópeov nghe nópeovi?”

Tim Lily đvcuyemclp ìeujhnh ìeujhnh, sắqezqc mặcfvgt trắqezqng bệcltcch: “Cáehjli gìeujh… Chuyệcltcn gìeujh a?”

“Rốdrqgt cuộnunzc Vinson đvcuyãaqkv xảgaiey ra chuyệcltcn gìeujh, căimqnn bảgaien làbpew khôcfvgng cópeov ai nópeovi cho côcfvg ta biếntrst?”

Nữgqar hầdeshu đvcuyi đvcuyếntrsn đvcuycfvgt mộnunzt ly tràbpew, Lan phu nhâdrqgn lặcfvgng yêbmhyn ngồkhtti trêbmhyn sofa, bưimqnng ly tràbpew nhẹiqjh nhàbpewng ngửborbi mộnunzt chúqjjrt làbpewm dịxcsgu đvcuyi mệcltct nhọcltcc cùteyxng đvcuyau nhứgpvic trong thâdrqgn thểilit: “Ta lạvblji cho rằckyzng ngưimqnơlcqii biếntrst, cho nêbmhyn mớgpvii mộnunzt mựaqkvc chờttoeqezq đvcuyâdrqgy… Vinson quảgaie nhiêbmhyn làbpew khôcfvgng phụmtxs lạvblji kỳgpvi vọcltcng củbpewa ta, chuyệcltcn tìeujhnh củbpewa Bruce hắqezqn xửborbaqkv rấmocet rốdrqgt, đvcuyêbmhym qua còjxozn cópeov ngưimqnttoei đvcuyếntrsn tìeujhm ta, ta còjxozn tưimqnqezqng hắqezqn cópeov chuyệcltcn gìeujh… Thậemclt khôcfvgng ngờttoe trưimqngpvic khi hắqezqn trởqezq vềfdzqdrqgu đvcuyàbpewi đvcuyãaqkv bịxcsg ngưimqnttoei củbpewa Bruce mai phụmtxsc, trêbmhyn đvcuyưimqnttoeng trởqezq vềfdzq đvcuyãaqkv biếntrst đvcuyưimqnuakvc tin tứgpvic, Bruce đvcuyãaqkv bịxcsg hắqezqn bắqezqt đvcuyưimqnuakvc, màbpew hắqezqn cũekigng sai mộnunzt chiếntrsc xe quay vềfdzqehjlo cho ta biếntrst, dùteyx sao đvcuyâdrqgy cũekigng làbpew chuyệcltcn kinh đvcuynunzng quốdrqgc gia, hắqezqn yêbmhyu cầdeshu ta đvcuyưimqna ra đvcuyfdzq nghịxcsg, hôcfvgm nay sẽixdv đvcuyưimqna lêbmhyn bảgaien tin chíjinanh trịxcsg...”

imqngpvic tràbpewmocem nópeovng ẩgaiem ưimqngpvit đvcuydeshu lưimqnttoei, trêbmhyn mặcfvgt Lan phu nhâdrqgn lộnunz ra mộnunzt nụmtxsimqnttoei hiếntrsm thấmocey.

Lily im lặcfvgng ngồkhtti nghe, lo lắqezqng cùteyxng căimqnng thẳbxcyng trong lòjxozng bỗrslsng nhiêbmhyn biếntrsn mấmocet. Vinson khôcfvgng cópeov việcltcc gìeujh… Hắqezqn thậemclt sựaqkv khôcfvgng cópeov việcltcc gìeujh! Hơlcqin nữgqara hắqezqn lạvblji mang vềfdzq tin tốdrqgt làbpewnh. Côcfvg chỉjawa biếntrst, Bruce theo ngay từhccj đvcuydeshu đvcuymoceu khôcfvgng lạvblji hắqezqn, đvcuyếntrsn cuốdrqgi cùteyxng cũekigng nhấmocet đvcuyxcsgnh khôcfvgng phảgaiei đvcuydrqgi thủbpew củbpewa hắqezqn!

Trêbmhyn mặcfvgt cũekigng rấmocet nhanh nổaqkvi lêbmhyn tưimqnơlcqii cưimqnttoei, nưimqngpvic mắqezqt vui mừhccjng tràbpewn ra hốdrqgc mắqezqt.


“Đbpewúqjjrng rồkhtti… Đbpewgpvia nhỏtgcs kia đvcuyâdrqgu?” Lan phu nhâdrqgn bậemcln rộnunzn mộnunzt đvcuyêbmhym, đvcuynunzt nhiêbmhyn lạvblji nhớgpvi đvcuyếntrsn côcfvgehjli Trung Quốdrqgc xinh đvcuyiqjhp kia.

bpew bắqezqt đvcuydeshu cảgaiem thấmocey đvcuyưimqnuakvc côcfvgehjli nàbpewy quảgaiebpew may mắqezqn, cópeov thểilit đvcuyưimqnuakvc côcfvgng tưimqngpvic ôcfvgm trong lòjxozng màbpewbmhyu thưimqnơlcqing.

Phu nhâdrqgn vẫvpbcn làbpew con ngưimqnttoei uy nghiêbmhym cópeov quy tắqezqc nhưimqn vậemcly, cópeovjinanh tìeujhnh ôcfvgn hòjxoza cùteyxng lòjxozng vịxcsg tha bao la, nhưimqnng khi phảgaiei đvcuygpving ởqezq hoàbpewn cảgaienh chèvhlao chốdrqgng mộnunzt gia tộnunzc nhưimqn thếntrsbpewy, trêbmhyn ngưimqnttoei bàbpew đvcuyãaqkvpeov thêbmhym khảgaieimqnng uy hiếntrsp tríjina mạvbljng, cópeov sựaqkv oai nghiêbmhym củbpewa mộnunzt vịxcsgcfvgng tưimqngpvic phu nhâdrqgn hơlcqin hai mưimqnơlcqii năimqnm khiếntrsn ngưimqnttoei ta lạvbljnh cảgaie sốdrqgng lưimqnng.

bpew quảgaie nhiêbmhyn làbpew khôcfvgng cópeov nhìeujhn lầdeshm ngưimqnttoei.

Tráehjli tim Lily đvcuynunzt nhiêbmhyn bịxcsgpeovp nghẹiqjht. Nhảgaiey cuồkhttng loạvbljn lêbmhyn, áehjlp chếntrslcqii thởqezq loạvbljn nhịxcsgp, khópeov nhọcltcc nópeovi: “Nópeov… Nópeovqezq đvcuyâdrqgy, con lậemclp tứgpvic đvcuyem nópeov ôcfvgm tớgpvii cho ngưimqnttoei nhìeujhn mộnunzt chúqjjrt!” Nópeovi xong côcfvg đvcuyãaqkv vộnunzi chạvbljy lêbmhyn lầdeshu.

“Từhccj từhccj!” Lan phu nhâdrqgn khẽixdv ngăimqnn lạvblji, cópeov chúqjjrt dởqezq khópeovc dởqezqimqnttoei, “Khôcfvgng phảgaiei ta đvcuyang nópeovi đvcuyếntrsn vưimqnơlcqing tửborbbpewbpewpeovi đvcuyếntrsn… Lâdrqgm kia!”

Từhccj ngàbpewy màbpewdrqgm Hi Hi bưimqngpvic vàbpewo tòjxoza lâdrqgu đvcuyàbpewi nàbpewy, bàbpewlcqi hồkhtt chưimqna từhccjng kêbmhyu têbmhyn củbpewa côcfvg, chỉjawa thấmocey cópeov chúqjjrt hứgpving thúqjjr vớgpvii côcfvgehjli nàbpewy, cópeoveujh đvcuyópeov đvcuyilit cho bàbpew cảgaiem thấmocey vui vẻmtxs, nhưimqnng vẫvpbcn chưimqna thểilit thâdrqgn mậemclt đvcuyưimqnuakvc.

bpew mộnunzt khắqezqc kia Lan Phu nhâdrqgn đvcuynunzt nhiêbmhyn cũekigng rấmocet muốdrqgn cùteyxng tiểilitu nữgqar nhâdrqgn nàbpewy lảgaiem nhảgaiem chuyệcltcn trong nhàbpew.

Sắqezqc mặcfvgt Lily trắqezqng bệcltcch, suýaqkvt nữgqara từhccj trêbmhyn cầdeshu thang ngãaqkv xuốdrqgng.

“Con… Con khôcfvgng biếntrst, cảgaie ngàbpewy hôcfvgm nay con cũekigng khôcfvgng cópeov nhìeujhn thấmocey côcfvg ta, từhccjqjjrc ngủbpew dậemcly đvcuyếntrsn khi ăimqnn trưimqna cũekigng chưimqna cópeov thấmocey…” Côcfvg ta nópeovng lòjxozng cópeov chúqjjrt khôcfvgng yêbmhyn, áehjlnh mắqezqt hơlcqii nétlnj đvcuyi, đvcuynunzt nhiêbmhyn nhìeujhn thấmocey nữgqar hầdeshu ởqezqbmhyn cạvbljnh, “Tôcfvgi nópeovi đvcuyúqjjrng phảgaiei khôcfvgng?”

Ngưimqnttoei hầdeshu đvcuyang giúqjjrp Lan phu nhâdrqgn thay tràbpew, đvcuynunzt nhiêbmhyn bịxcsg hỏtgcsi nhưimqn vậemcly, tay kịxcsgch kiệcltct run rẩgaiey.

imqngpvic tràbpew tràbpewn ra, nópeovng đvcuyếntrsn bỏtgcsng tay.

“… Đbpewúqjjrng! Côcfvgng chúqjjra nópeovi rấmocet đvcuyúqjjrng, tôcfvgi cũekigng vậemcly khôcfvgng cópeov nhìeujhn thấmocey!” nữgqar hầdeshu mặcfvgt cũekigng trắqezqng bệcltcch tiếntrsp lờttoei côcfvg ta.


Lan Phu nhâdrqgn ngưimqnng mắqezqt nhìeujhn thâdrqgn ảgaienh đvcuyang đvcuygpving trêbmhyn lầdeshu kia, lôcfvgng màbpewy tao nhãaqkv khẽixdv nhíjinau lạvblji, pháehjlt hiệcltcn cópeovehjli gìeujh đvcuyópeov khôcfvgng đvcuyúqjjrng. Phíjinaa ngoàbpewi cópeov chúqjjrt ồkhttn àbpewo, bàbpewcfvg thứgpvic đvcuygpving dậemcly, trong lòjxozng cópeov mộnunzt tia lo lắqezqng, men theo cầdeshu thang đvcuyi lêbmhyn lầdeshu, đvcuynunzt nhiêbmhyn lạvblji muốdrqgn biếntrst trêbmhyn đvcuyópeov đvcuyãaqkv xảgaiey ra chuyệcltcn gìeujh, bàbpew biếntrst tiểilitu nữgqar nhâdrqgn đvcuyópeov nhu hòjxoza cópeov sựaqkvbmhyn tĩteyxnh trờttoei sinh, nhưimqnng làbpewqjjrc nàbpewy trờttoei đvcuyang mưimqna, chắqezqc chắqezqn nàbpewng cũekigng lo lắqezqng sựaqkv an tòjxoza củbpewa côcfvgng tưimqngpvic, đvcuyilêbmhyn nópeovi cho nàbpewng biếntrst mộnunzt chúqjjrt tin tứgpvic vẫvpbcn hơlcqin.

jxozng Lily cópeov chúqjjrt trầdeshm xuốdrqgng, sắqezqc mặcfvgt táehjli nhợuakvt vôcfvgteyxng, vộnunzi vàbpewng đvcuyi lêbmhyn, làbpewm bộnunz nhưimqn khôcfvgng cópeov chuyệcltcn gìeujh xảgaiey ra cảgaie, nhanh chópeovng tiếntrsn lêbmhyn ôcfvgm chặcfvgt lấmocey tay Lan phu nhâdrqgn nhưimqn mọcltci khi vậemcly

Khoảgaieng cáehjlch đvcuyếntrsn cáehjlnh cửborba mùteyxa đvcuytgcspeov chạvbljm trổaqkv hoa văimqnn càbpewn gầdeshn, hôcfvg hấmocep củbpewa côcfvgbpewng thêbmhym yếntrsu ớgpvit.

“kétlnjt!!” Mộnunzt tiếntrsng, cáehjlnh cửborba nặcfvgng nềfdzq bịxcsg mởqezq ra.

Mộnunzt chiếntrsc nôcfvgi xinh đvcuyiqjhp đvcuycfvgt giữgqara nềfdzqn nhàbpew bằckyzng gỗrsls, bêbmhyn trong đvcuygpvia bétlnj đvcuyang pháehjlt ra mộnunzt hồkhtti tiếntrsng đvcuynunzng huyêbmhyn náehjlo, bảgaieo bốdrqgi còjxozn chưimqna thểilitpeovi chuyệcltcn chỉjawapeov thểilit hoa châdrqgn múqjjra tay, thanh âdrqgm kia khiếntrsn cho ngưimqnttoei ta nghe thấmocey lòjxozng cũekigng nhũekign đvcuyi mấmocey phầdeshn.

Sắqezqc mặcfvgt Lan Phu nhâdrqgn cópeov chúqjjrt khópeov coi mộnunzt nêbmhyn nópeovi côcfvgehjli nàbpewy khôcfvgng cópeovimqnơlcqing tâdrqgm sao? Bỏtgcslcqii đvcuygpvia con còjxozn nhỏtgcs nhưimqn vậemcly còjxozn chưimqna tíjinanh, trong phòjxozngngay cảgaie mộnunzt ngưimqnttoei hầdeshu cũekigng khôcfvgng cópeov, nhỡttoepeov chuyệcltcn gìeujh xảgaiey ra thìeujhbpewm sao bâdrqgy giờttoe? Làbpewcfvgng tưimqngpvic đvcuyvblji nhâdrqgn đvcuyem con trảgaie lạvblji cho nàbpewng, nàbpewng cứgpvi khôcfvgng biếntrst quýaqkv trọcltcng nhưimqn vậemcly sao?

Chậemclm rãaqkvi đvcuyi tớgpvii trưimqngpvic mặcfvgt đvcuygpvia bétlnj, bàbpew giậemcln giữgqar hỏtgcsi: “Ngưimqnttoei ởqezq đvcuyâdrqgy đvcuyâdrqgu rồkhtti hảgaie?”

Ngưimqnttoei hầdeshu chậemclm rãaqkvi lắqezqc đvcuydeshu: “Khôcfvgng thấmocey, từhccjehjlng đvcuyếntrsn giờttoeqezq đvcuyâdrqgy đvcuyfdzqu đvcuyópeovng cửborba khôcfvgng cópeov ai thấmocey gìeujh cảgaie.”

cfvgng màbpewy Lan Phu nhâdrqgn càbpewng thêbmhym nhíjinau chặcfvgt.

“Lêbmhyn trêbmhyn lầdeshu đvcuyi xem mộnunzt chúqjjrt,” áehjlnh mắqezqt bàbpew nhìeujhn lưimqngpvit qua cầdeshu thang lêbmhyn lầdeshu, nghĩteyx đvcuyếntrsn cảgaienh tưimqnuakvng 4h chiềfdzqu thìeujhcfvgehjli kia cópeov thểilit đvcuyang làbpewm gìeujh, “Rốdrqgt cuộnunzc côcfvg ta cópeovqezq đvcuyâdrqgy khôcfvgng hảgaie?”

Ngưimqnttoei giúqjjrp việcltcc ứgpving biếntrsn chạvbljy đvcuyi lêbmhyn lầdeshu tìeujhm, nhưimqnng vẫvpbcn nhưimqnekig khôcfvgng thu hoạvbljch đvcuyưimqnuakvc gìeujh.

Nghi ngờttoei trong lòjxozng Lan phu nhâdrqgn càbpewng trỗrslsi dậemcly, khôcfvgng muốdrqgn tiếntrsp tụmtxsc tìeujhm kiếntrsm nữgqara, chẳbxcyng qua làbpew đvcuyi tớgpvii bêbmhyn cáehjli nôcfvgi, lạvblji ngoàbpewi ýaqkv muốdrqgn pháehjlt hiệcltcn ra trêbmhyn mặcfvgt nópeovpeov mộnunzt vếntrst xưimqngpvic màbpewu hồkhttng: “Cópeov chuyệcltcn gìeujh đvcuyãaqkv xảgaiey ra?”

drqgu hỏtgcsi đvcuynunzt nhiêbmhyn vang lêbmhyn, khiếntrsn cho toàbpewn thâdrqgn Lily chấmocen đvcuynunzng, lòjxozng lạvblji càbpewng bịxcsg nhétlnjo chặcfvgt.

“Khôcfvgng biếntrst… Khôcfvgng cópeov đvcuyi vàbpewo…” Côcfvgnhỏtgcs giọcltcng nópeovi, cảgaiem giáehjlc đvcuyưimqnuakvc cơlcqin thịxcsgnh nộnunz củbpewa Lan Phu nhâdrqgn sắqezqp trỗrslsi dậemcly.

Sắqezqc mặcfvgt âdrqgm binh khôcfvgng chúqjjrt huyếntrst sắqezqc, Lan Phu nhâdrqgn phẩgaiey tay áehjlo bỏtgcs đvcuyi, lạvbljnh lùteyxng bỏtgcs lạvblji mộnunzt câdrqgu nópeovi: “Ởckbs trong lâdrqgu đvcuyàbpewi tìeujhm mộnunzt chúqjjrt đvcuyi! Thấmocey đvcuyưimqnuakvc thìeujh bảgaieo côcfvg ta đvcuyếntrsn gặcfvgp tôcfvgi.”

Hiệcltcn tạvblji bàbpew muốdrqgn im lặcfvgng suy nghĩteyx mộnunzt chúqjjrt, cópeovbmhyn chíjinanh thứgpvic truyềfdzqn lạvblji ngôcfvgi vịxcsgcfvgng tưimqngpvic phu nhâdrqgn cho nàbpewng hay khôcfvgng.

Mộnunzt giờttoe sau, nhữgqarng ngưimqnttoei nhậemcln lệcltcnh đvcuyi tìeujhm Lâdrqgm Hi Hi đvcuyãaqkv trởqezq lạvblji, sắqezqc mặcfvgt đvcuyfdzqutáehjli nhợuakvt: “Khôcfvgng cópeov, Phu nhâdrqgn, vẫvpbcn khôcfvgng cópeov ngưimqnttoei nàbpewo thấmocey qua Lâdrqgm tiểilitu thưimqn!”

Chétlnjn tràbpew trongg tay Lan phu nhâdrqgn run lêbmhyn mộnunzt cáehjli, sắqezqc mặcfvgt ngưimqnng trọcltcng, khôcfvgng biếntrst đvcuyang suy nghĩteyxeujh.

“Côcfvg ta đvcuyãaqkv đvcuyi rồkhtti sao? Cópeov hỏtgcsi qua bảgaieo vệcltc chưimqna?” Lan phu nhâdrqgn biếntrst trong lòjxozng tiểilitu nữgqar nhâdrqgn nàbpewy vẫvpbcn khôcfvgng thíjinach ởqezq trong tòjxoza lâdrqgu đvcuyàbpewi cùteyxng đvcuymocet nưimqngpvic xa lạvbljbpewy, nàbpewng cópeov sựaqkv thanh lệcltc, tíjinanh cáehjlch đvcuyáehjlngquýaqkv củbpewa ngưimqnttoei phưimqnơlcqing Đbpewôcfvgng, nhưimqnng lòjxozng lạvblji cựaqkvc kỳgpvikiêbmhyn cưimqnttoeng.

“Bảgaieo vệcltcpeovi, mấmocey giờttoe trưimqngpvic côcfvgmocey mộnunzt mìeujhnh đvcuynunzi mưimqna lảgaieo đvcuygaieo chạvbljy ra ngoàbpewi, làbpew buổaqkvi sáehjlng, cho đvcuyếntrsn bâdrqgy giờttoeekigng chưimqna thấmocey quay trởqezq lạvblji.” Ngưimqnttoei hầdeshu cẩgaien trọcltcng trảgaie lờttoei, cốdrqg gắqezqng đvcuyilit cho giọcltcng nópeovi trởqezqbmhyn hốdrqgt hoảgaieng, đvcuykhttng thờttoei cũekigng rấmocet sợuakvbpew liếntrsc nhìeujhn Lily.

“Chưimqna cópeov trởqezq vềfdzq sao?” Lan phu nhâdrqgn cưimqnttoei lạvbljnh, “Chẳbxcyng lẽixdv chỗrslsbpewy củbpewa ta còjxozn khôcfvgng níjinau kétlnjo đvcuyưimqnuakvc côcfvg ta sao? Chẳbxcyng lẽixdvcfvgng tưimqngpvic đvcuyvblji nhâdrqgn còjxozn chưimqna đvcuybpew tốdrqgt đvcuybpewimqnng chiềfdzqu vớgpvii côcfvg ta sao? Rốdrqgt cuộnunzc côcfvg ta còjxozn khôcfvgng hàbpewi lòjxozng cáehjli gìeujh, cứgpvi nhưimqn vậemcly màbpew bỏtgcs con chạvbljy đvcuyi sao?”

bpew nhớgpvi nữgqar nhâdrqgn kia coi con củbpewa mìeujhnh nhưimqn sinh mạvbljng, làbpewm sao cópeov thểilit bỏtgcs lạvblji con mộnunzt mìeujhnh rờttoei đvcuyi? Còjxozn nữgqara,vếntrst thưimqnơlcqing trêbmhyn mặcfvgt đvcuygpvia bétlnj kia do đvcuyâdrqgu màbpewpeov? Mộnunzt vếntrst xưimqngpvic hồkhttng dàbpewi nhưimqn vậemcly, rõteyxbpewng chíjinanh làbpew vừhccja mớgpvii bịxcsg khôcfvgng lâdrqgu.

Cảgaieimqnn phòjxozng tâdrqgm trạvbljng ngưimqnttoei hầdeshu đvcuyfdzqu căimqnng thẳbxcyng muốdrqgn chếntrst, khôcfvgng ai dáehjlm tùteyxy hứgpving lêbmhyn tiếntrsng

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.