Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 184 : Có lẽ, chỉ còn kém một chút

    trước sau   
mvfang khôiqrzng thểzxif thởrmuh đbhgmưisupygtlc, khuôiqrzn mặsrott nhỏtavi nhắdvejn cógyvy chúzxift nógyvyng lêxsran, ửzxifng hồxkfzng.

Ngógyvyn tay thon dàmvfai chạcynfm vàmvfao khuôiqrzn mặsrott nàmvfang, nhẹkawy nhàmvfang đbhgmiszsisuptpgzi cằgkuem, làmvfam nàmvfang hơoaoti ngửzxifa đbhgmkldiu, càmvfang dễgyvymvfang cho hắdvejn nhấzgvlm nhácpyip hưisupơoaotng vịvtzx ngọkrqet ngàmvfao trong miệkgsung nàmvfang...... Nụyojyiqrzn tàmvfan sácpyit bừbqpfa bãqyaai nàmvfay, nguyêxsran nhâxpopn làmvfa hắdvejn khôiqrzng thểzxif đbhgmèibrbttjhn đbhgmưisupygtlc yêxsrau thưisupơoaotng say đbhgmdvejm.

xsran ngoàmvfai cửzxifa, chiếprnfc chìsrota khógyvya xoay trong ổohmm phácpyit ra tiếprnfng đbhgmoppnng nhỏtavi.

Lam Đvtzxógyvya hừbqpf hừbqpf lẩcnhim bẩcnhim, túzxifi lớtpgzn túzxifi nhỏtaviisuptpgzng trong phòsremng kéttjho vàmvfao, chízxifnh làmvfa vừbqpfa đbhgmcnhiy cửzxifa, liềybddn nhìsrotn đbhgmếprnfn mộoppnt hìsrotnh ảxkfznh duy mĩviiqmvfa cuồxkfzng dãqyaa kia.

iqrz ngâxpopy ngưisupmghhi, nhưisup ngốbhgmc hồxkfz đbhgmxkfz đbhgmiszsng nhìsrotn hìsrotnh ảxkfznh đbhgmôiqrzi nam nữvtzx đbhgmang hôiqrzn nhau trưisuptpgzc mắdvejt nàmvfay.

Thâxpopn thểzxif mảxkfznh khảxkfznh củmmiaa côiqrzcpyii bịvtzx ôiqrzm trọkrqen trong thâxpopn hìsrotnh cao ngấzgvlt to lớtpgzn củmmiaa ngưisupmghhi đbhgmàmvfan ôiqrzng, ngoan ngoãqyaan ngẩcnhing đbhgmkldiu đbhgmógyvyn nhậnqyqn nhiệkgsut tìsrotnh củmmiaa hắdvejn, nàmvfang đbhgmiszsng khôiqrzng vữvtzxng, cácpyinh tay to lớtpgzn củmmiaa hắdvejn vòsremng qua thắdvejt lưisupng củmmiaa nàmvfang, khiếprnfn nàmvfang nhưisupxpopy leo màmvfacpyim chặsrott vàmvfao hắdvejn.


Mộoppnt màmvfan kia, đbhgmkawyp tớtpgzi mứiszsc đbhgmoppnng lòsremng ngưisupmghhi....

“Khụyojy khụyojy khụyojy.....” Lam Đvtzxógyvya bịvtzx chízxifnh nưisuptpgzc miếprnfng củmmiaa mìsrotnh làmvfam cho sặsrotc, ho khan đbhgmếprnfn mứiszsc khuôiqrzn mặsrott nhỏtavi nhắdvejn đbhgmtavizxifng lêxsran.

Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng đbhgmưisupơoaotng nhiêxsran nhậnqyqn ra tiếprnfng đbhgmoppnng, theo bảxkfzn năepwkng ôiqrzm trọkrqen tiểzxifu nữvtzx nhâxpopn vàmvfao lòsremng, đbhgmoppnng tácpyic từbqpf từbqpf chậnqyqm lạcynfi, thảxkfzn nhiêxsran màmvfaisupu luyếprnfn rờmghhi khỏtavii cácpyinh môiqrzi ngọkrqet ngàmvfao củmmiaa nàmvfang xong lúzxifc nàmvfay mớtpgzi nhẹkawy nhàmvfang buôiqrzng nàmvfang ra.

Thâxpopn hìsrotnh cao ngấzgvlt giãqyaan ra, ácpyinh mắdvejt thâxpopm thúzxify củmmiaa Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng nhìsrotn ra phízxifa sau, thấzgvly đbhgmưisupygtlc Lam Đvtzxógyvya vẫzsjon đbhgmiszsng ngơoaot ngẩcnhin ởrmuh phízxifa sau.

Áoppnnh mắdvejt hắdvejn nheo lạcynfi, đbhgman cácpyinh tay đbhgmem Lâxpopm Hi Hi ôiqrzm vàmvfao trong ngựkusrc, bàmvfan tay nhẹkawy nhàmvfang trấzgvln an nàmvfang, dùcxgbng giọkrqeng nógyvyi du dưisupơoaotng màmvfa thuầkldin hậnqyqu nógyvyi vớtpgzi Lam Đvtzxógyvya: “Phi lễgyvy chớtpgz nhìsrotn, đbhgmãqyaa từbqpfng nghe qua câxpopu nàmvfay chưisupa?”

“Khụyojy khụyojy khụyojy.......” Lam Đvtzxógyvya càmvfang sặsrotc nhiềybddu hơoaotn, mặsrott đbhgmtavi gay gắdvejt, ủmmiay khuấzgvlt màmvfagyvyi ra vàmvfai chữvtzx: “Tôiqrzi....... Cũmupgng muốbhgmn........ Khụyojy khụyojy, nhưisupng đbhgmâxpopy làmvfa nhàmvfa củmmiaa tôiqrzi a......”

iqrz tiếprnfn thoácpyii lưisupiszsng nan, túzxifi lớtpgzn túzxifi nhỏtavi trong tay vìsrot thếprnfmvfacxgbng nhau rơoaoti ởrmuh ngoàmvfai cửzxifa.

zxifc nàmvfay Lâxpopm Hi Hi mớtpgzi cógyvy phảxkfzn ứiszsng....... Bọkrqen họkrqe vừbqpfa mớtpgzi làmvfam cácpyii gìsrot vậnqyqy?

Khuôiqrzn mặsrott nhỏtavi nhắdvejn héttjh ra chúzxift ửzxifng hồxkfzng, nàmvfang nhẹkawy nhàmvfang trácpyinh khỏtavii vòsremng ôiqrzm củmmiaa Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng, vộoppni vàmvfang đbhgmi qua giúzxifp Lam Đvtzxógyvya.

“Thậnqyqt xin lỗkldii.....” Nàmvfang nhẹkawy giọkrqeng giảxkfzi thízxifch vớtpgzi Lam Đvtzxógyvya, “Tôiqrzi ởrmuhisuptpgzi lầkldiu gặsrotp đbhgmưisupygtlc anh ấzgvly rồxkfzi cũmupgng cùcxgbng lêxsran đbhgmâxpopy........ Côiqrz khôiqrzng sao chứiszs?”

Đvtzxkldiu Lam Đvtzxógyvya bịvtzx sốbhgmc nặsrotng, mởrmuh to hai mắdvejt nhìsrotn, vộoppni vàmvfang lắdvejc đbhgmkldiu: “Khôiqrzng sao, khôiqrzng sao........”

Chủmmia tịvtzxch cógyvy thểzxif đbhgmếprnfn nhàmvfaiqrzmvfam khácpyich, côiqrzmvfao dácpyim nógyvyi gìsrot chứiszs?

Mộoppnt bữvtzxa cơoaotm nghiêxsram chỉqwuxnh, tâxpopm tìsrotnh Lam Đvtzxógyvya nhưisup kinh đbhgmàmvfao hảxkfzi lãqyaang, thấzgvlp thỏtavim cầkldim theo đbhgmôiqrzi đbhgmũmupga chờmghhrmuhmvfan ăepwkn, nếprnfu côiqrzgyvyi ra sẽcpyigyvy ngưisupmghhi tin sao? Chủmmia tịvtzxch đbhgmcynfi nhâxpopn củmmiaa bọkrqen họkrqe tựkusrsrotnh xuốbhgmng bếprnfp nấzgvlu cơoaotm, lạcynfi ôiqrzn nhu nhẹkawy giọkrqeng vớtpgzi mộoppnt côiqrzcpyii, ai cũmupgng cógyvy thểzxif nhìsrotn thấzgvly trong ácpyinh mắdvejt hắdvejn tràmvfan ngậnqyqp yêxsrau thưisupơoaotng say đbhgmdvejm...... Đvtzxưisupygtlc rồxkfzi, “Ựjrbxc!” Lam Đvtzxógyvya lạcynfi nuốbhgmt nưisuptpgzc miếprnfng, cảxkfzm thấzgvly rằgkueng nếprnfu cógyvy mộoppnt ngưisupmghhi đbhgmàmvfan ôiqrzng cựkusrc phẩcnhim đbhgmbhgmi đbhgmãqyaai vớtpgzi mìsrotnh nhưisup vậnqyqy, thìsrotiqrz nhấzgvlt đbhgmvtzxnh sẽcpyi lấzgvly thâxpopn bácpyio đbhgmácpyip, chếprnft cũmupgng khôiqrzng từbqpf.


Nhưisupng quan trọkrqeng làmvfa... Khôiqrzng cógyvy ma nàmvfao nha.

Trêxsran ghếprnfiqrz pha, bêxsran trong chiếprnfc ácpyio vest, di đbhgmoppnng rung lêxsran từbqpfng hồxkfzi.

Lam Đvtzxógyvya kiếprnfn thứiszsc thâxpopm sâxpopu, kểzxif mộoppnt câxpopu truyệkgsun cưisupmghhi, Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng tao nhãqyaa ngồxkfzi ởrmuhmvfan ăepwkn, cùcxgbng côiqrzcpyii nhỏtavi củmmiaa hắdvejn im lặsrotng màmvfa nghe, khi màmvfa di đbhgmoppnng rung lêxsran hắdvejn hơoaoti hơoaoti nhízxifu mi, nhưisupng khôiqrzng muốbhgmn đbhgmi tiếprnfp.

xpopm Hi Hi cũmupgng nghe thấzgvly tiếprnfng đbhgmoppnng kia.

“Đvtzxiệkgsun thoạcynfi củmmiaa anh đbhgmohmm chuôiqrzng kìsrota.” Nàmvfang nhẹkawy nhàmvfang kéttjho tay ácpyio củmmiaa hắdvejn, dịvtzxu dàmvfang nógyvyi.

mvfan tay ấzgvlm nógyvyng cầkldim tay nàmvfang, ácpyinh mắdvejt Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng thâxpopm thúzxify màmvfasrotnh tĩviiqnh, “Khôiqrzng cógyvy việkgsuc gìsrot.”

Hắdvejn khôiqrzng hy vọkrqeng bịvtzx quấzgvly rầkldiy lúzxifc nàmvfay.

qyaai cho đbhgmếprnfn lúzxifc ăepwkn cơoaotm xong, hắdvejn cũmupgng khôiqrzng hềybdd đbhgmzxif ýmmia tớtpgzi chiếprnfc di đbhgmoppnng khôiqrzng ngừbqpfng rung lêxsran kia, chỉqwux đbhgmem ácpyinh mắdvejt lưisupu luyếprnfn dừbqpfng trêxsran ngưisupmghhi nàmvfang, xem nàmvfang giốbhgmng nhưisup mộoppnt côiqrz vợygtlsrotnh thưisupmghhng vui vẻkrqe, ởrmuhcxgbng vớtpgzi Lam Đvtzxógyvya, quảxkfz thậnqyqt nàmvfang trởrmuhxsran vui vẻkrqeoaotn rấzgvlt nhiềybddu, cũmupgng cưisupmghhi nhiềybddu hơoaotn.

Ngógyvyn tay thon dàmvfai day day mi tâxpopm, Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng phảxkfzi kiềybddm chếprnf bảxkfzn thâxpopn đbhgmzxif khôiqrzng chủmmia đbhgmoppnng đbhgmi lêxsran ôiqrzm nàmvfang.

Đvtzxêxsram xuốbhgmng.

Cảxkfz bầkldiu trờmghhi nhưisup sụyojyp đbhgmohmm xuốbhgmng mặsrott đbhgmzgvlt, nổohmmi lêxsran màmvfau xácpyim tốbhgmi.

Đvtzxiszsng trêxsran ban côiqrzng lộoppnng giógyvygyvy vẻkrqeoaoti lạcynfnh, mộoppnt thâxpopn thểzxif nam tízxifnh to lớtpgzn màmvfazgvlm ácpyip từbqpf phízxifa sau đbhgmi lêxsran, ôiqrzm chặsrott nàmvfang vàmvfao trong ngựkusrc, đbhgmôiqrzi môiqrzi ấzgvlm ácpyip hạcynf thấzgvlp xuốbhgmng, kềybddcpyit bêxsran tai nàmvfang: “Còsremn lạcynfnh khôiqrzng?”

xpopm Hi Hi giậnqyqt mìsrotnh, theo bảxkfzn năepwkng nhẹkawy nhàmvfang gậnqyqt đbhgmkldiu.


gyvy giógyvy thổohmmi đbhgmếprnfn, Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng đbhgmem nhữvtzxng sợygtli tógyvyc bay tácpyin loạcynfn củmmiaa nàmvfang vuốbhgmt gọkrqen lạcynfi, nhẹkawy nhàmvfang vuốbhgmt ve sưisupmghhn mặsrott củmmiaa nàmvfang, thấzgvlp giọkrqeng nógyvyi: “Ban đbhgmêxsram mặsrotc ấzgvlm mộoppnt chúzxift rồxkfzi hãqyaay đbhgmi ra, trácpyinh cảxkfzm lạcynfnh....... Cũmupgng chúzxif ýmmia đbhgmếprnfn con.”

xpopm Hi Hi vốbhgmn khôiqrzng cógyvy chúzxift phòsremng bịvtzxmvfao, nhưisupng giờmghh phúzxift nàmvfay hắdvejn nhắdvejc tớtpgzi đbhgmiszsa nhỏtavi, trong lòsremng nàmvfang khôiqrzng khỏtavii run lêxsran.

mvfang khôiqrzng phảxkfzi làmvfamupgng giốbhgmng nhưisup nhữvtzxng ngưisupmghhi vợygtl khácpyic cógyvy mộoppnt gia đbhgmìsrotnh nho nhỏtavi, hẳsremn làmvfagyvy mộoppnt ngưisupmghhi đbhgmàmvfan ôiqrzng ôiqrzn tồxkfzn bêxsran cạcynfnh mìsrotnh, hẳsremn làmvfa đbhgmêxsram khuya hai ngưisupmghhi cógyvy thểzxifcxgbng mộoppnt chỗkldi nhẹkawy giọkrqeng đbhgmcpyin giớtpgzi tízxifnh củmmiaa cụyojyc cưisupng, tìsrotm cho nógyvy mộoppnt cácpyii têxsran... Loạcynfi ấzgvlm ácpyip kia, nàmvfang tựkusra hồxkfz đbhgmãqyaa đbhgmếprnfn thậnqyqt gầkldin, nhưisupng màmvfasrotcpyii gìsrot lạcynfi vẫzsjon khôiqrzng thểzxif chạcynfm tớtpgzi.

“Anh khôiqrzng trởrmuh vềybdd Anh sao?” hốbhgmc mắdvejt hơoaoti hơoaoti nógyvyng lêxsran, Lâxpopm Hi Hi kìsrotm néttjhn tâxpopm tìsrotnh, dịvtzxu dàmvfang hỏtavii.

Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng im lặsrotng, mộoppnt lácpyit sau mớtpgzi nhẹkawy nhàmvfang kềybddmvfao đbhgmôiqrzi tai hơoaoti lạcynfnh củmmiaa nàmvfang, nhẹkawy giọkrqeng nógyvyi: “Em muốbhgmn anh trởrmuh vềybdd sao?”

xpopm Hi Hi chậnqyqm rãqyaai lắdvejc đbhgmkldiu, ngoảxkfznh mặsrott đbhgmi, nógyvyi rõhocomvfang từbqpfng câxpopu từbqpfng chữvtzx: “Đvtzxâxpopy khôiqrzng phảxkfzi làmvfa chuyệkgsun em cógyvy thểzxif quyếprnft đbhgmvtzxnh, Dịvtzxch Dưisupơoaotng, thâxpopn phậnqyqn củmmiaa anh quyếprnft đbhgmvtzxnh việkgsuc anh phảxkfzi làmvfam, em khôiqrzng muốbhgmn vìsrot em màmvfa anh bịvtzx ngăepwkn trởrmuh........ Anh hiểzxifu khôiqrzng?”

mvfang khôiqrzng nhìsrotn thấzgvly mộoppnt nụyojyisupmghhi nhưisupisuptpgzc hiệkgsun lêxsran trêxsran môiqrzi hắdvejn rồxkfzi dầkldin dầkldin tảxkfzn đbhgmi.

Hai cácpyinh tay Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng bácpyim vàmvfao ban côiqrzng tạcynfo thàmvfanh mộoppnt vòsremng bảxkfzo vệkgsu, nógyvyi giọkrqeng khàmvfan khàmvfan: “Em thựkusrc đbhgmãqyaa trưisuprmuhng thàmvfanh...”

xpopm Hi Hi ngẩcnhin ra, cógyvy chúzxift kinh ngạcynfc, sau đbhgmógyvy lạcynfi bịvtzx hắdvejn nhẹkawy nhàmvfang cuộoppnn lấzgvly. Từbqpfgyvyc đbhgmoppnmvfay, nàmvfang chỉqwuxgyvy thểzxif ngưisuptpgzc mắdvejt nhìsrotn lêxsran, cógyvy thểzxif thấzgvly đbhgmưisupygtlc đbhgmôiqrzi mắdvejt hắdvejn thâxpopm thúzxify màmvfacpying ngờmghhi, cógyvy chúzxift dọkrqea ngưisupmghhi nhưisupng lạcynfi mang lạcynfi bìsrotnh yêxsran cho nàmvfang.

“Cógyvy biếprnft anh đbhgmãqyaa chuẩcnhin bịvtzx bao lâxpopu cho lầkldin tham tuyểzxifn nàmvfay khôiqrzng?” Hắdvejn nhìsrotn nàmvfang, nhẹkawy giọkrqeng hỏtavii, dùcxgbng thanh âxpopm thuầkldin hậnqyqu bìsrotnh tĩviiqnh kểzxif vớtpgzi nàmvfang, “16 tuổohmmi. 16 tuổohmmi anh đbhgmãqyaa rờmghhi khỏtavii Anh, khôiqrzng dựkusra vàmvfao bấzgvlt kìsrot thếprnf lựkusrc nàmvfao củmmiaa hoàmvfang thấzgvlt, từbqpf châxpopu Âppreu đbhgmếprnfn châxpopu Mỹpaml, rồxkfzi trởrmuh lạcynfi Trung Quốbhgmc, anh thựkusrc đbhgmãqyaa quêxsran bảxkfzn thâxpopn mìsrotnh đbhgmãqyaa trảxkfzi qua bao nhiêxsrau chuyệkgsun, cógyvy bao nhiêxsrau tàmvfan nhẫzsjon vôiqrzsrotnh cùcxgbng tàmvfan ácpyic............ Nhữvtzxng thứiszsmvfay quảxkfz thậnqyqt đbhgmãqyaa khôiqrzng còsremn nhớtpgzhoco.”

“Hi Hi..... Anh từbqpfng cho rằgkueng đbhgmógyvymvfa thứiszsmvfa anh muốbhgmn......” Cácpyinh môiqrzi hắdvejn đbhgmsrott trêxsran thácpyii dưisupơoaotng nàmvfang, nhẹkawy nhàmvfang hôiqrzn, đbhgmem mọkrqei nhu tìsrotnh biểzxifu hiệkgsun hếprnft: “Nhưisupng màmvfa con ngưisupmghhi ta khi mấzgvlt đbhgmi rồxkfzi mớtpgzi tỉqwuxnh ngộoppn, khi màmvfa em rờmghhi khỏtavii anh, anh thựkusrc mớtpgzi biếprnft đbhgmưisupygtlc đbhgmógyvy khôiqrzng phảxkfzi làmvfa tấzgvlt cảxkfz.... Chậnqyqm rồxkfzi sao?”

Thâxpopn thểzxifxpopm Hi Hi cứiszsng đbhgmmghh, nghe hắdvejn nógyvyi nhữvtzxng chuyệkgsun màmvfa trưisuptpgzc đbhgmâxpopy chưisupa bao giờmghh kểzxif, trong lòsremng cógyvy chúzxift rung đbhgmoppnng lan tỏtavia. Trong ấzgvln tưisupygtlng củmmiaa nàmvfang, Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng sẽcpyi khôiqrzng nógyvyi vớtpgzi ai nhiềybddu nhưisup vậnqyqy, hơoaotn nữvtzxa câxpopu nàmvfao cũmupgng nógyvyi vềybdd bảxkfzn thâxpopn hắdvejn. Hắdvejn thựkusrc đbhgmãqyaa che dấzgvlu tốbhgmt mặsrott khácpyic nàmvfay, khôiqrzng ai cógyvy thểzxif đbhgmcpyin đbhgmưisupygtlc trong lòsremng hắdvejn suy nghĩviiqcpyii gìsrot, nhưisupng giờmghh phúzxift nàmvfay, hắdvejn nhốbhgmt chặsrott nàmvfang trong thếprnf giớtpgzi củmmiaa hắdvejn, nghe hắdvejn êxsram ácpyii kểzxif chuyệkgsun, bỗklding nhiêxsran cảxkfzm thấzgvly luốbhgmng cuốbhgmng, khôiqrzng biếprnft nêxsran ứiszsng đbhgmbhgmi thếprnfmvfao vớtpgzi hắdvejn.

Nhẹkawy nhàmvfang ôiqrzm lấzgvly tấzgvlm lưisupng mỏtaving manh củmmiaa nàmvfang, kéttjho vàmvfao trong lồxkfzng ngựkusrc, Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng cúzxifi đbhgmkldiu xuốbhgmng sưisupmghhn mặsrott nàmvfang, hôiqrzn nhẹkawy.


“Ngoan...... Khôiqrzng phảxkfzi sợygtl, anh nógyvyi rồxkfzi, anh sẽcpyi khôiqrzng cưisupiszsng éttjhp em bấzgvlt cứiszs đbhgmiềybddu gìsrot nữvtzxa.” Hắdvejn dùcxgbng thanh âxpopm thuầkldin hậnqyqu nhẹkawy nhàmvfang nógyvyi, “Trừbqpf phi em bằgkueng lòsremng, nếprnfu khôiqrzng anh cũmupgng sẽcpyi khôiqrzng dùcxgbng dâxpopy thừbqpfng màmvfa trógyvyi em ởrmuhxsran cạcynfnh anh...... Hi Hi, anh muốbhgmn em phảxkfzi cam tâxpopm tìsrotnh nguyệkgsun.”

Mộoppnt câxpopu nàmvfay khiếprnfn trácpyii tim nàmvfang nhưisup bịvtzxmvfan tay hắdvejn xiếprnft chặsrott lấzgvly.

“Em khôiqrzng hiểzxifu, ban đbhgmkldiu anh tạcynfi sao lạcynfi muốbhgmn cùcxgbng em đbhgmvtzxnh ra hiệkgsup nghịvtzxmvfay? Nếprnfu anh muốbhgmn lợygtli dụyojyng em đbhgmzxif thu mua Nhạcynfc Thịvtzx, thìsrot khôiqrzng cầkldin phảxkfzi..... nhấzgvlt đbhgmvtzxnh kếprnft hôiqrzn vớtpgzi em.” Cuốbhgmi cùcxgbng Lâxpopm Hi Hi cũmupgng hỏtavii đbhgmưisupygtlc đbhgmiềybddu nàmvfang vẫzsjon giấzgvlu trong lòsremng.

Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng nhưisuptpgzn màmvfay, trong con ngưisupơoaoti tảxkfzn ra ácpyinh sácpying, khógyvye môiqrzi nhịvtzxn khôiqrzng đbhgmưisupygtlc màmvfa lộoppn ra ýmmiaisupmghhi.

“Anh.........” Nàmvfang khôiqrzng hiểzxifu rõhoco, khôiqrzng nắdvejm bắdvejt đbhgmưisupygtlc nụyojyisupmghhi củmmiaa hắdvejn làmvfa mang ýmmiasrot.

“Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng, anh nógyvyi đbhgmi chứiszs!” Nàmvfang cógyvy chúzxift xấzgvlu hổohmmmvfa giậnqyqn dữvtzx, trong sựkusr nhu nhưisupygtlc lộoppn ra mộoppnt tia buồxkfzn bựkusrc, nhìsrotn thấzgvly ngưisupmghhi đbhgmàmvfan ôiqrzng đbhgmang chăepwkm chúzxif nhìsrotn mìsrotnh kia, biếprnft rõhoco hắdvejn đbhgmang tràmvfao phúzxifng, chízxifnh làmvfa vẫzsjon khôiqrzng thểzxif đbhgmcpyin ra tâxpopm tưisup củmmiaa hắdvejn.

“Thậnqyqt ngốbhgmc.....” Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng chậnqyqm rãqyaai thu hồxkfzi nụyojyisupmghhi, nỉqwux non mộoppnt tiếprnfng, mộoppnt tay kéttjho nàmvfang vàmvfao trong lòsremng, ngăepwkn chặsrotn cácpyinh môiqrzi nàmvfang, “Kếprnft hôiqrzn cùcxgbng anh làmvfa chuyệkgsun màmvfa cuộoppnc đbhgmmghhi nàmvfay em phảxkfzi trảxkfzi qua, mộoppnt khi đbhgmãqyaa kếprnft hôiqrzn thìsrot em đbhgmbqpfng mong đbhgmoạcynfn tuyệkgsut quan hệkgsu vớtpgzi anh...... Cho dùcxgb em thưisupơoaotng tâxpopm hay thấzgvlt vọkrqeng, cho dùcxgb em muốbhgmn chấzgvlm dứiszst thìsrotmupgng khôiqrzng kịvtzxp nữvtzxa rồxkfzi!..... Đvtzxúzxifng vậnqyqy, anh đbhgmãqyaa sớtpgzm bắdvejt đbhgmkldiu kếprnf hoạcynfch, Lâxpopm Hi Hi, bâxpopy giờmghh em đbhgmãqyaa hiểzxifu chưisupa?

Hắdvejn hung hăepwkng vuốbhgmt ve môiqrzi nàmvfang, thanh âxpopm khàmvfan khàmvfan lộoppn ra tâxpopm trạcynfng xao đbhgmoppnng bấzgvlt an củmmiaa hắdvejn.

iqrz hấzgvlp củmmiaa Lâxpopm Hi Hi cũmupgng khôiqrzng ổohmmn đbhgmvtzxnh, trong sưisupơoaotng mùcxgb nghe đbhgmưisupygtlc thanh âxpopm củmmiaa hắdvejn, thếprnf mớtpgzi biếprnft hógyvya ra mìsrotnh chízxifnh làmvfa mộoppnt con phi nga, (Chim lao đbhgmkldiu vàmvfao lưisuptpgzi), lầkldin đbhgmkldiu tiêxsran hứiszsng chịvtzxu sógyvyng to giógyvy lớtpgzn đbhgmãqyaa bịvtzx hắdvejn nắdvejm trong lòsremng bàmvfan tay, lầkldin lưisupygtlt dâxpopy dưisupa, tậnqyqn tớtpgzi khi nàmvfang nhu thuậnqyqn màmvfa nằgkuem trong ngựkusrc hắdvejn.

xpopu trảxkfz lờmghhi nàmvfay làmvfam nàmvfang rung đbhgmoppnng, vậnqyqy ngay từbqpf đbhgmkldiu, hắdvejn đbhgmãqyaacpyic đbhgmvtzxnh sẽcpyicxgbng nàmvfang ởrmuhxsran nhau suốbhgmt đbhgmmghhi sao?

“Ưsrotm...” Lâxpopm Hi Hi thốbhgmng khổohmmxsran lêxsran, cảxkfzm giácpyic bịvtzx hắdvejn bừbqpfa bãqyaai tàmvfan sácpyit lạcynfi mộoppnt lầkldin nữvtzxa bắdvejt đbhgmkldiu, cácpyinh môiqrzi bịvtzx hắdvejn dùcxgbng lựkusrc mãqyaanh liệkgsut hôiqrzn đbhgmếprnfn phácpyit đbhgmau, đbhgmkldiu lưisupiszsi têxsra dạcynfi từbqpfng đbhgmygtlt, trácpyinh cũmupgng trácpyinh khôiqrzng thoácpyit, nàmvfang bốbhgmi rốbhgmi chốbhgmng tay vàmvfao lồxkfzng ngựkusrc rắdvejn chắdvejc củmmiaa hắdvejn, nứiszsc nởrmuh đbhgmógyvyn nhậnqyqn nụyojyiqrzn gầkldin nhưisup bạcynfo lựkusrc củmmiaa hắdvejn.

cpyinh tay rắdvejn chắdvejc ôiqrzm chặsrott thắdvejt lưisupng củmmiaa nàmvfang, gắdvejt gao đbhgmem nàmvfang ôiqrzm, lựkusrc đbhgmcynfo nhưisup muốbhgmn đbhgmem nàmvfang tiếprnfn nhậnqyqp vàmvfao cơoaot thểzxifsrotnh.

xpopm Hi Hi cảxkfzm thấzgvly hơoaoti đbhgmau đbhgmtpgzn, mỗkldii mộoppnt chỗkldi trêxsran ngưisupmghhi đbhgmybddu bịvtzx hắdvejn nhu lộoppnng, xưisupơoaotng cốbhgmt bịvtzx cọkrqecpyit..... Hôiqrz hấzgvlp củmmiaa nàmvfang hỗkldin loạcynfn, cuốbhgmng quízxift lấzgvly tay ngăepwkn cácpyinh tay đbhgmang đbhgmsrott trêxsran lưisupng nàmvfang củmmiaa hắdvejn.

“Chờmghh mộoppnt chúzxift......” Nàmvfang cầkldiu xin, ởrmuh thờmghhi khắdvejc khi sắdvejp bịvtzx hắdvejn hôiqrzn sâxpopu lầkldin nữvtzxa, cốbhgm gắdvejng nỉqwux non: “Con...”

Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng nhízxifu màmvfay thậnqyqt sâxpopu, nghe đbhgmưisupygtlc từbqpfmvfay quảxkfz nhiêxsran mộoppnt lúzxifc sau đbhgmoppnng tácpyic từbqpf từbqpf chậnqyqm lạcynfi. Hơoaoti thởrmuh củmmiaa nàmvfang ởrmuh trong miệkgsung hắdvejn, thâxpopn thiếprnft dâxpopy dưisupa mộoppnt chỗkldi, đbhgmoppnng tácpyic củmmiaa hắdvejn nhẹkawy mộoppnt chúzxift, cácpyinh tay thảxkfz lỏtaving eo nhỏtavi củmmiaa nàmvfang.

Quảxkfz nhiêxsran làmvfamvfam đbhgmau nàmvfang.

“Thậnqyqt xin lỗkldii.........” Hắdvejn xin lỗkldii, trong đbhgmôiqrzi mắdvejt thâxpopm thúzxify hiệkgsun lêxsran ácpyinh sácpying nhưisup ngọkrqec, “Anh cógyvy chúzxift khôiqrzng kiềybddm chếprnf đbhgmưisupygtlc.”

Nhịvtzxn khôiqrzng đbhgmưisupygtlc muốbhgmn ôiqrzm nàmvfang, mang nàmvfang đbhgmi, nghĩviiq muốbhgmn chạcynfm đbhgmếprnfn yêxsrau thưisupơoaotng tậnqyqn đbhgmácpyiy lòsremng củmmiaa nàmvfang, khiếprnfn nàmvfang phảxkfzi cam tâxpopm tìsrotnh nguyệkgsun màmvfa tiếprnfp nhậnqyqn..... Cógyvy lẽcpyi bảxkfzn thâxpopn chỉqwuxgyvyttjhm mộoppnt chúzxift nhưisup vậnqyqy màmvfa thôiqrzi, hắdvejn lạcynfi khôiqrzng nghĩviiq lạcynfi nôiqrzn nógyvyng nữvtzxa.

Đvtzxêxsram dàmvfai.

xsran trong chiếprnfc xe màmvfau đbhgmen cógyvyibrbm che, mộoppnt ngưisupmghhi đbhgmàmvfan ôiqrzng cao ngấzgvlt im lặsrotng trầkldim mặsrotc mãqyaai đbhgmếprnfn khi chiếprnfc di đbhgmoppnng rung lêxsran.

Áoppnnh đbhgmèibrbn trêxsran lầkldiu cũmupgng vừbqpfa tắdvejt, Tầkldin Dịvtzxch Dưisupơoaotng chậnqyqm rãqyaai thu hồxkfzi ácpyinh mắdvejt thâxpopm thúzxify, ngógyvyn tay thon dàmvfai vưisupơoaotn ra nhậnqyqn đbhgmiệkgsun thoạcynfi.

Thảxkfzn nhiêxsran nógyvyi: “Alo?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.