Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 177 : Rốt cuộc em có bao nhiêu hận anh?

    trước sau   
Trong đuubniệwzjqn thoạftlli truyềszrrn đuubnếkfbzn thanh âpsonm “đuubnôtukw, đuubnôtukw” khuôtukwn mặwzjqt anh tuấlrcmn cứhqll nhưvfgr vậguxry màhqll xanh ménxqrt đuubni.

Nắhylbm thậguxrt chặwzjqt đuubniệwzjqn thoạftlli di đuubnhylbng, hung hăbhzcng nénxqrm sang bêkfbzn cạftllnh, “Thếkfbzhqllo?” Trợcaqt thủwifjbhzcng mắhylbt nhìuprmn hắhylbn, cũpaxeng nhẹhxtq nhàhqllng cau màhqlly: “Anh ấlrcmy khôtukwng trởxpdd vềszrr?”

Trêkfbzn mặwzjqt Colin vốhodmn đuubnãnqmn khôtukwng cóhgzb chúkfbzt mùuubna xuâpsonn, nghe thấlrcmy câpsonu nàhqlly ngưvfgrcaqtc lạftlli càhqllng phiềszrrn nãnqmno, con ngưvfgrơxqrli xanh biếkfbzc lóhgzbe ra tia lo lắhylbng, môtukwi nhếkfbzch lêkfbzn, xóhgzba sạftllch bấlrcmt đuubnhylbc dĩuprm, nhưvfgrng lạftlli bắhylbt đuubntilcu lo lắhylbng cưvfgrljhai cưvfgrljhai: “Anh trai thâpsonn yêkfbzu củwifja tôtukwi nhấlrcmt đuubngwsunh khôtukwng trởxpdd vềszrr …Tạftlli sao? Hafl cậguxru nóhgzbi xem tạftlli sao? Lâpsonm rõpqxehqllng đuubnãnqmn rờljhai khỏofahi anh ấlrcmy, anh ấlrcmy vẫpsonn khôtukwng đuubngwsunh buôtukwng tha cho côtukwlrcmy sao? Chỉlzlphqll đuubnàhqlln bàhqllhqll thôtukwi, anh ấlrcmy muốhodmn loạftlli nhưvfgr thếkfbzhqllo tôtukwi cũpaxeng cóhgzb thểopdv cho màhqll.”

Trợcaqt thủwifj nheo mắhylbt, lắhylbc lắhylbc đuubntilcu cưvfgrljhai cưvfgrljhai: “Phụgzzx nữqxuyhgzb con củwifja anh ấlrcmy, cậguxru cũpaxeng hiểopdvu đuubnưvfgrcaqtc hậguxru duệwzjq đuubnljhai sau củwifja Anh Hoàhqllng đuubnftlli biểopdvu cho cáwhyoi gìuprmhqll? Khôtukwng cầtilcn nóhgzbi đuubnếkfbzn việwzjqc Vinson cóhgzbkfbzu côtukw ta hay khôtukwng, chỉlzlpuprm đuubnhqlla bénxqrhqlly, anh ấlrcmy nhấlrcmt đuubngwsunh khôtukwng tìuprmm đuubnưvfgrcaqtc côtukwlrcmy làhqll khôtukwng đuubnưvfgrcaqtc.

Khuôtukwn mặwzjqt anh tuấlrcmn tứhqllc giậguxrn củwifja Colin tảlqxvn ra chúkfbzt nghi ngờljha, buôtukwng tay nóhgzbi: “Vậguxry chúkfbzng ta phảlqxvi làhqllm sao bâpsony giờljha?”

Trợcaqt thủwifjvfgrljhai yếkfbzu ớkyfmt, “Rấlrcmt đuubnơxqrln giảlqxvn, chúkfbzng ta nêkfbzn cốhodm gắhylbng tìuprmm đuubnưvfgrcaqtc côtukwwhyoi kia trưvfgrkyfmc, sau đuubnóhgzb mang côtukw ta đuubni Anh, rồevxgi loan tin cho Vinson biếkfbzt, anh ấlrcmy nhấlrcmt đuubngwsunh sẽlqxv trởxpdd vềszrr... Trởxpdd lạftlli Anh rồevxgi, hếkfbzt thảlqxvy đuubnszrru đuubnơxqrln giảlqxvn.”


Colin ngồevxgi ởxpdd ghếkfbz sau, tay gõpqxe nhịgwsup lêkfbzn cáwhyonh môtukwi mỏofahng, nhếkfbzch lêkfbzn mộhylbt đuubnưvfgrljhang cong, “Thàhqllnh phốhodm C lớkyfmn nhưvfgr vậguxry, tôtukwi muốhodmn tìuprmm đuubnếkfbzn bao giờljha mớkyfmi tìuprmm đuubnưvfgrcaqtc côtukwlrcmy chứhqll?”

Trợcaqt thủwifjxpdd trêkfbzn bàhqlln phípsonm gõpqxe loạftlln mấlrcmy cáwhyoi, sau đuubnóhgzb enter mộhylbt cáwhyoi, giơxqrlhqlln hìuprmnh máwhyoy típsonnh cho hắhylbn nhìuprmn, “Ngay từlrcmkfbzc trưvfgrkyfmc khi đuubnếkfbzn tôtukwi đuubnãnqmn liêkfbzn lạftllc vớkyfmi cụgzzxc tìuprmnh báwhyoo ởxpdd đuubnâpsony, ngàhqlly vịgwsu tiểopdvu thưvfgr xinh đuubnhxtqp kia mấlrcmt típsonch tôtukwi đuubnãnqmn cho ngưvfgrljhai báwhyom sáwhyot theo, …. Xem qua nơxqrli nàhqlly đuubni, cóhgzb phảlqxvi côtukwlrcmy khôtukwng?”

Đszrrhodmi vớkyfmi mỹfbyd nữqxuy Colin từlrcm trưvfgrkyfmc đuubnếkfbzn giờljha nhìuprmn qua thìuprm khóhgzbhqll quêkfbzn đuubnưvfgrcaqtc, chỉlzlp thấlrcmy hìuprmnh ảlqxvnh trong máwhyoy vi típsonnh làhqll mộhylbt thâpsonn ảlqxvnh xinh đuubnhxtqp, thoáwhyong qua mộhylbt cáwhyoi ban côtukwng màhqllu trắhylbng, mặwzjqc dùuubn chỉlzlp nhìuprmn ngang, nhưvfgrng vẫpsonn cóhgzb thểopdv phâpsonn biệwzjqt đuubnưvfgrcaqtc đuubnóhgzbhqll ai.

Đszrróhgzbhqlltukwwhyoi nhỏofah ưvfgru nhãnqmnxpdd Tầtilcn trạftllch, cưvfgr nhiêkfbzn đuubnang ởxpdd đuubnóhgzb.

Colin khôtukwng nhịgwsun đuubnưvfgrcaqtc kinh ngạftllc than lêkfbzn mộhylbt tiếkfbzng, khóhgzbe miệwzjqng càhqllng thêkfbzm cong lêkfbzn, nụgzzxvfgrljhai nởxpdd rộhylb, ngữqxuy đuubniệwzjqu du dưvfgrơxqrlng nóhgzbi: “Hafl, cậguxru khôtukwng hổxemwhqll ngưvfgrljhai xuấlrcmt thâpsonn từlrcm tổxemw chứhqllc giáwhyon đuubniệwzjqp nha.”

Trợcaqt thủwifjvfgrljhai cưvfgrljhai, tựxqrla lưvfgrng vàhqllo ghếkfbz ngồevxgi: “Chúkfbzng ta cóhgzb thểopdvhqllnh đuubnhylbng, côtukwwhyoi nàhqlly cậguxru sẽlqxv sửryya trípson nhưvfgr thếkfbzhqllo? “

Nụgzzxvfgrljhai tưvfgrơxqrli róhgzbi củwifja Colin bỗofahng bịgwsu thu hồevxgi lạftlli, áwhyonh mắhylbt mêkfbz ly: “Cóhgzb thểopdv bắhylbt côtukwlrcmy vềszrr, nhưvfgrng khôtukwng đuubnưvfgrcaqtc thưvfgrơxqrlng tổxemwn côtukwlrcmy, …. Côtukwlrcmy rấlrcmt xinh đuubnhxtqp.”

Tia nắhylbng ban mai chiếkfbzu rọuudxi lêkfbzn màhqlln hìuprmnh máwhyoy típsonnh, dâpsonng lêkfbzn vầtilcng sáwhyong nhàhqlln nhạftllt, nhớkyfm lạftlli khi ởxpdd Tầtilcn trạftllch đuubnưvfgrơxqrlc nàhqllng chiếkfbzu cốhodm rấlrcmt tốhodmt, hắhylbn hạftll thấlrcmp giọuudxng nỉlzlp non: “Xin lỗofahi Lâpsonm......”

Trong bệwzjqnh việwzjqn an tĩuprmnh, mùuubni thuốhodmc khửryya trùuubnng vẫpsonn nồevxgng nặwzjqc nhưvfgrpaxe.

Thâpsonn ảlqxvnh màhqllu trắhylbng đuubni tớkyfmi trưvfgrkyfmc cửryyaa sổxemw, cầtilcm mãnqmn sốhodmuubnng phiếkfbzu hẹhxtqn đuubnãnqmn chuẩemacn bịgwsu trưvfgrkyfmc, ởxpddvfgrkyfmi đuubnftlli sảlqxvnh chờljha đuubncaqti.

“Phòmqggng giảlqxvi phẫpsonu.” Ba chữqxuy kia đuubnguxrp vàhqllo mắhylbt nàhqllng, khuôtukwn mặwzjqt Lâpsonm Hi Hi táwhyoi nhợcaqtt, trong quáwhyo trìuprmnh chờljha đuubncaqti hếkfbzt nhìuprmn đuubnôtukwng lạftlli nhìuprmn tâpsony, nàhqllng biếkfbzt xung quanh đuubnszrru làhqll nhữqxuyng ngưvfgrljhai xếkfbzp hàhqllng chờljhahqllm giảlqxvi phẫpsonu, bọuudxn họuudxuubnng nàhqllng khôtukwng cóhgzbuprm kháwhyoc nhau cảlqxv.

Chẳwxiang qua làhqll, nhấlrcmt đuubngwsunh phảlqxvi xóhgzba bỏofah đuubnhqlla bénxqr sao?

Tay củwifja nàhqllng nhẹhxtq nhàhqllng đuubnwzjqt ởxpdd bụgzzxng củwifja mìuprmnh, cảlqxvm thụgzzx sinh mệwzjqnh nhỏofahnxqr hai tháwhyong kia. Còmqggn quáwhyo nhỏofah, khôtukwng cảlqxvm thụgzzx đuubnưvfgrcaqtc gìuprm, nhưvfgrng nàhqllng vẫpsonn cóhgzb thểopdv hiểopdvu, nếkfbzu nhưvfgr đuubni vàhqllo sẽlqxvhgzb dụgzzxng cụgzzx lạftllnh nhưvfgrbhzcng đuubni vàhqllo trong cơxqrl thểopdvhqllng màhqllhqlln sáwhyot, mãnqmni cho đuubnếkfbzn khi đuubnem cáwhyoi sinh mạftllng kia pháwhyo hủwifjy đuubni, cóhgzb lẽlqxvhgzbmqggn chưvfgra cảlqxvm giáwhyoc đuubnưvfgrcaqtc đuubnau, cũpaxeng đuubnãnqmnhqll mộhylbt đuubnhodmng máwhyou mơxqrl hồevxg rồevxgi…..


“...... ” bịgwsuvfgrxpddng tưvfgrcaqtng củwifja chípsonnh mìuprmnh hùuubn dọuudxa đuubnếkfbzn, Lâpsonm Hi Hi đuubnhylbt nhiêkfbzn nhắhylbm mắhylbt lạftlli, lôtukwng mi nhẹhxtq nhàhqllng run rẩemacy.

hqllng nhớkyfm tớkyfmi khi còmqggn ởxpdd Tầtilcn trạftllch, bấlrcmt kểopdvuprmnh thưvfgrljhang hay mâpsonu thuẫpsonn, bấlrcmt kểopdv giậguxrn dữqxuy hay làhqll ngọuudxt ngàhqllo, hắhylbn đuubnszrru chưvfgra từlrcmng đuubnhylbng thủwifj vớkyfmi nàhqllng, ngay cảlqxv khi tráwhyoi tim đuubnãnqmn bịgwsuhqllng làhqllm cho đuubnau đuubnkyfmn đuubnếkfbzn nhưvfgrljhang nàhqllo. Nàhqllng còmqggn nhớkyfmpqxe lầtilcn kia – lầtilcn bịgwsu Nhạftllc Phong bắhylbt cóhgzbc, hắhylbn ôtukwm lấlrcmy nàhqllng bảlqxvo vệwzjqhqllng chịgwsuu búkfbzt máwhyoy bénxqrn nhọuudxn đuubnâpsonm vàhqllo,vẫpsonn ôtukwm nàhqllng, ôtukwm chặwzjqt nhưvfgr vậguxry….

Anh cóhgzb muốhodmn đuubnhqlla bénxqrhqlly khôtukwng?

Tầtilcn Dịgwsuch Dưvfgrơxqrlng, anh nóhgzbi cho tôtukwi biếkfbzt, nếkfbzu anh biếkfbzt, anh cóhgzb muốhodmn đuubnhqlla bénxqrhqlly hay khôtukwng?

“Sốhodm 11, Lâpsonm Hi Hi.” Hộhylbuprm từlrcm trong căbhzcn phòmqggng đuubni ra, lãnqmnnh đuubnftllm nhìuprmn danh sáwhyoch têkfbzn màhqlltukw.

Thâpsonn thểopdv mảlqxvnh khảlqxvnh đuubnhylbt nhiêkfbzn chấlrcmn đuubnhylbng, Lâpsonm Hi Hi từlrcm trong mơxqrlhqllng bừlrcmng tỉlzlpnh, sau đuubnóhgzb nhẹhxtq nhàhqllng đuubni tớkyfmi, bưvfgrkyfmc châpsonn vôtukwuubnng khóhgzb khăbhzcn. Nàhqllng nhìuprmn thấlrcmy côtukwwhyoi vừlrcma mớkyfmi đuubni ra, sắhylbc mặwzjqt táwhyoi nhợcaqtt, lạftlli nhìuprmn ngưvfgrljhai đuubnàhqlln ôtukwng đuubnang đuubncaqti ngoàhqlli cửryyaa kia, nghẹhxtqn ngàhqllo khóhgzbc lêkfbzn, hai ngưvfgrljhai chặwzjqt chẽlqxv ôtukwm lấlrcmy nhau.

“Nhanh lêkfbzn mộhylbt chúkfbzt, đuubnếkfbzn lưvfgrcaqtt côtukw rồevxgi, rấlrcmt đuubnơxqrln giảlqxvn.” Hộhylbuprm đuubnem nàhqllng kénxqro vàhqllo, đuubnóhgzbng cửryyaa lạftlli.

Cảlqxv gian phòmqggng hiệwzjqn ra màhqllu lam nhạftllt, cóhgzb chúkfbzt lạftllnh nhưvfgrbhzcng, trong lòmqggng Lâpsonm Hi Hi cóhgzb chúkfbzt sợcaqt, cũpaxeng khôtukwng dáwhyom đuubni vàhqllo, bịgwsu hộhylbuprm nhẹhxtq nhàhqllng đuubnemacy mạftllnh đuubni: “Tốhodmt lắhylbm, hiệwzjqn tạftlli nằwzjqm trêkfbzn đuubnóhgzb, hai châpsonn táwhyoch ra tốhodmt nhấlrcmt làhqllwhyoch ra thậguxrt lớkyfmn, biếkfbzt cáwhyoi gìuprmhqll tậguxrn lựxqrlc táwhyoch ra khôtukwng? Mởxpdd khôtukwng đuubnwifj lớkyfmn, ngưvfgrljhai đuubnau làhqll chípsonnh côtukw, lêkfbzn đuubni.”

Khôtukwng khípson an tĩuprmnh màhqll quỷotka dịgwsu.

Bốhodmn phípsona bốhodmn hộhylbuprm đuubnszrru đuubnhqllng ởxpdd đuubnâpsony, khửryya trùuubnng dụgzzxng cụgzzx, hoặwzjqc làhqll pha thuốhodmc mêkfbzwhyoc loạftlli, màhqll bọuudxn họuudx khôtukwng cóhgzb chúkfbz ýbjib tớkyfmi chípsonnh làhqll, ởxpdd mộhylbt cáwhyoi cửryyaa sổxemwkfbzn cạftllnh, mộhylbt đuubnôtukwi mắhylbt thâpsonm thúkfbzy màhqll sắhylbc bénxqrn xuyêkfbzn thấlrcmu qua cửryyaa sổxemw đuubnwzjqc chếkfbz ngưvfgrng mắhylbt nhìuprmn côtukwwhyoi nhỏofah xinh đuubnhxtqp kia.

Khi biếkfbzt đuubnưvfgrcaqtc nàhqllng cóhgzbwhyoi ýbjib nghĩuprmhqlly hắhylbn liềszrrn vộhylbi chạftlly tớkyfmi nơxqrli nàhqlly, lạftlli khôtukwng nghĩuprm rằwzjqng, nàhqllng thậguxrt tâpsonm muốhodmn làhqllm.

Ámnrpnh mắhylbt thâpsonm thúkfbzy củwifja Tầtilcn Dịgwsuch Dưvfgrơxqrlng nồevxgng đuubnguxrm đuubnau đuubnkyfmn.

psonm Hi Hi em hậguxrn tôtukwi tớkyfmi mứhqllc đuubnhylbhqllo? Đszrrếkfbzn mứhqllc ngay cảlqxv chípsonnh con củwifja em em cũpaxeng khôtukwng cầtilcn?

Tay hung hăbhzcng cuộhylbn chặwzjqt lạftlli, cáwhyoc khớkyfmp xưvfgrơxqrlng đuubnszrru trởxpddkfbzn trắhylbng bệwzjqch, áwhyonh mắhylbt hung áwhyoc củwifja Tầtilcn Dịgwsuch Dưvfgrơxqrlng ngưvfgrng lạftlli nhìuprmn khuôtukwn mặwzjqt nhỏofah nhắhylbn củwifja nàhqllng, đuubnèuudxnxqrn kípsonch đuubnhylbng muốhodmn chạftlly tớkyfmi đuubnem nàhqllng kénxqro vàhqllo trong ngựxqrlc, nípsonn thởxpdd khôtukwng chớkyfmp mắhylbt nhìuprmn đuubnhylbng tĩuprmnh củwifja nàhqllng.

Hắhylbn thềszrr rằwzjqng, nếkfbzu nàhqllng dáwhyom thựxqrlc sựxqrl nằwzjqm lêkfbzn cáwhyoi bàhqlln mổxemw đuubnóhgzb, cảlqxv đuubnljhai nàhqlly hắhylbn sẽlqxv đuubnem nàhqllng giam cầtilcm lạftlli, bấlrcmt kểopdvhqllng cóhgzbkfbzu hay khôtukwng, cóhgzb hậguxrn hay khôtukwng, chỉlzlphgzb thểopdv ngoan ngoãnqmnn nhưvfgrwhyonh chim quỳgwsuvfgrkyfmi châpsonn hắhylbn cầtilcu xin cuộhylbc sốhodmng tựxqrl do.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.