Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1339 :

    trước sau   
“Cáiqpqi đvtftóqfuw... cáiqpqi đvtftóqfuw, em đvtftãyqxk uốrotpng qua.” Nhan Lạnlopc Y ngạnlopi ngùgvling nóqfuwi.

Phan Lêrotparpyn ngưjknmpqglc mắnopjt lêrotpn, nheo mắnopjt vàdgmujknmhgmai: “Anh khôrotpng ngạnlopi!”

Nhan Lạnlopc Y chạnlopm vàdgmuo áiqpqnh mắnopjt anh, chỉoylo cảvybsm thấyxemy áiqpqnh mắnopjt củkgjba anh sâarpyu thẳwzhtm vàdgmu quyếajxrn rũadge, giốrotpng nhưjknm mộydoht dòbmxzng suốrotpi băjknmng, phảvybsn chiếajxru áiqpqnh sáiqpqng mặbmxzt trờhgmai rựkrdnc rỡodfn phóqfuwng ra mộydoht lầdlccn vàdgmuo lúwzhtc nàdgmuy.

Khiếajxrn ngưjknmhgmai ta muốrotpn chìcxilm đvtftnopjm trong trong đvtftôrotpi mắnopjt nàdgmuy.

Nhan Lạnlopc Y khôrotpng khỏaqxci xấyxemu hổadgedgmu cắnopjn môrotpi, khôrotpng dáiqpqm tiếajxrp xúwzhtc vớpqgli áiqpqnh mắnopjt anh nhiềniaeu hơsdxbn vìcxil sợarpy tráiqpqi tâarpym mìcxilnh sẽniae đvtftjndkp loạnlopn mấyxemt.

wzhtc nàdgmuy, bữcbxca tốrotpi đvtftãyqxk đvtftưjknmarpyc sẵfxspn sàdgmung, Phan Lêrotparpyn đvtftpvmzng lêrotpn nóqfuwi: “Đgjeri thôrotpi! Ăthfcn xong sớpqglm, em còbmxzn trởajxr lạnlopi giúwzhtp anh làdgmum chúwzhtt chuyệlkfon.”


“A! Đgjerưjknmarpyc ạnlop.” Nhan Lạnlopc Y rấyxemt cam tâarpym tìcxilnh nguyệlkfon, chỉoylo cầdlccn cóqfuw thểqiob đvtftếajxrn giúwzhtp anh thìcxilrotp lạnlopi thấyxemy vui vẻwzht.

rotpadgeng khôrotpng muốrotpn cứpvmz ăjknmn khôrotpng ởajxr khôrotpng chỗzgei củkgjba anh, đvtftiềniaeu nàdgmuy làdgmum côrotp cảvybsm thấyxemy khôrotpng thoảvybsi máiqpqi.

Ăthfcn cơsdxbm xong, côrotp theo Phan Lêrotparpyn vàdgmuo trong thưjknm phòbmxzng củkgjba anh, chỉoylo thấyxemy trêrotpn bàdgmun sáiqpqch củkgjba anh cóqfuw đvtftbmxzt hai thùgvling sáiqpqch, hơsdxbn nữcbxca nhữcbxcng quyểqiobn sáiqpqch nàdgmuy cũadgeng khôrotpng phảvybsi làdgmuiqpqch mớpqgli, rõgjerdgmung cóqfuw mộydoht ízbyqt vếajxrt tízbyqch từdlccng đvtftưjknmarpyc ngưjknmhgmai ta lậjndkt qua xem.

“Anh muốrotpn phâarpyn loạnlopi nhữcbxcng quyểqiobn sáiqpqch nàdgmuy thàdgmunh cáiqpqc bộydohjknmu tậjndkp, mộydoht láiqpqt nữcbxca em đvtftưjknma chúwzhtng cho anh” Phan Lêrotparpyn nóqfuwi vớpqgli côrotp.

“Dạnlop, vâarpyng.” Nhan Lạnlopc Y gậjndkt đvtftdlccu.

Phan Lêrotparpyn lấyxemy ra hai quyểqiobn vàdgmu lậjndkt xem rồvtfti bưjknmpqglc lêrotpn cáiqpqi thang, bắnopjt đvtftdlccu tìcxilm kiếajxrm ngăjknmn phâarpyn loạnlopi củkgjba chúwzhtng, anh rấyxemt quen thuộydohc vớpqgli tủkgjbiqpqch nàdgmuy, Nhan Lạnlopc Y lạnlopi đvtftpvmzng ởajxrrotpn cạnlopnh cáiqpqi thang đvtftqiob chuyểqiobn sáiqpqch cho anh.

Trong khoảvybsng thờhgmai gian ngắnopjn, trong thưjknm phòbmxzng chỉoylo truyềniaen đvtftếajxrn tiếajxrng thang trưjknmarpyt chuyểqiobn đvtftydohng. Thỉoylonh thoảvybsng, Phan Lêrotparpyn lậjndkt xem trang sáiqpqch bêrotpn trong, suy nghĩlsfn đvtftqiobiqpqc đvtftpaponh loạnlopi sáiqpqch.

Tốrotpn hơsdxbn nửgzpaa giờhgma, anh mớpqgli phâarpyn loạnlopi xong hai thùgvling sáiqpqch.

Nhan Lạnlopc Y chuyểqiobn sáiqpqch tớpqgli mồvtftrotpi rịpapon, côrotp luôrotpn phảvybsi ngẩcxilng đvtftdlccu nêrotpn cáiqpqi cổadgeqfuwsdxbi cứpvmzng, cáiqpqnh tay cũadgeng hơsdxbi têrotp dạnlopi.

Phan Lêrotparpyn từdlcc trêrotpn thang bưjknmpqglc xuốrotpng vàdgmu đvtftcxily hai cáiqpqi thùgvling vàdgmuo trong ngăjknmn kéajxro phízbyqa dưjknmpqgli rồvtfti nóqfuwi vớpqgli côrotp: “Cóqfuw mệlkfot khôrotpng?”

“Khôrotpng mệlkfot!” Nhan Lạnlopc Y lậjndkp tứpvmzc cưjknmhgmai toe toéajxrt.

Phan Lêrotparpyn thòbmxz tay ra xoa đvtftdlccu củkgjba côrotp: “Láiqpqt nữcbxca anh sẽniae thưjknmajxrng cho em mộydoht móqfuwn quàdgmu.”

Nhan Lạnlopc Y khôrotpng khỏaqxci ngạnlopc nhiêrotpn: “Còbmxzn cóqfuw quàdgmu sao?”


“Đgjerúwzhtng vậjndky! Em đvtfti pha hai táiqpqch tràdgmu! Láiqpqt nữcbxca anh sẽniae tặbmxzng quàdgmu cho em.”

Nhan Lạnlopc Y chỉoylo nghĩlsfn anh sẽniae tặbmxzng cho móqfuwn quảvybs nhỏaqxccxilcxilnh đvtftãyqxkdgmum việlkfoc, côrotp lậjndkp tứpvmzc cảvybsm thấyxemy vui mừdlccng lạnlopi chờhgma mong: “Vâarpyng ạnlop!”

rotpqfuwi xong thìcxil đvtfti ngay vàdgmuo trong đvtftnlopi sảvybsnh, áiqpqnh mắnopjt Phan Lêrotparpyn nhìcxiln theo bóqfuwng dáiqpqng vui vẻwzht củkgjba côrotp, lạnlopi giốrotpng nhưjknm mộydoht đvtftóqfuwa hoa đvtftưjknmarpyc bảvybso vệlkfo, đvtftbmxzc biệlkfot dịpapou dàdgmung.

Phan Lêrotparpyn đvtfti ra khỏaqxci thưjknm phòbmxzng, tớpqgli phòbmxzng ngủkgjb chízbyqnh củkgjba anh ởajxrrotpn cạnlopnh cầdlccu thang. Anh kéajxro ngăjknmn tủkgjb đvtftqiob đvtftvtft quýqiob giáiqpq ra, ởajxr trong đvtftóqfuwqfuw rấyxemt nhiềniaeu chiếajxrc đvtftvtftng hồvtft nổadgei tiếajxrng đvtftưjknmarpyc anh sưjknmu tầdlccm, anh cầdlccm lấyxemy mộydoht cáiqpqi hộydohp gấyxemm đvtftbmxzt ởajxr trong góqfuwc.

Đgjerâarpyy làdgmu thứpvmz mẹyxem anh giao cho anh bảvybso quảvybsn từdlcc hai năjknmm trưjknmpqglc, bảvybso anh sau nàdgmuy gặbmxzp đvtftưjknmarpyc ngưjknmhgmai con gáiqpqi màdgmucxilnh thízbyqch thìcxil lạnlopi tặbmxzng chiếajxrc vòbmxzng ngọifigc phỉoylo thúwzhty màdgmuu trắnopjng nàdgmuy cho côrotpiqpqi, cũadgeng tưjknmarpyng trưjknmng cho vĩlsfnnh viễniaen tróqfuwi chặbmxzt tìcxilnh yêrotpu củkgjba côrotpiqpqi.

Phan Lêrotparpyn cầdlccm nóqfuwdgmu soi dưjknmpqgli áiqpqnh đvtftèdlccn mộydoht lúwzhtc, anh thậjndkt hy vọifigng cáiqpqi nàdgmuy cóqfuw thểqiob linh nghiệlkfom nhưjknm lờhgmai mẹyxemqfuwi, đvtftqiobrotp đvtfteo vòbmxzng tay củkgjba anh, lạnlopi cóqfuw thểqiob trởajxr thàdgmunh ngưjknmhgmai phụskcc nữcbxc củkgjba anh.

Phan Lêrotparpyn đvtftbmxzt chiếajxrc vòbmxzng tay vàdgmuo trong hộydohp vàdgmu cầdlccm xuốrotpng tầdlccng.

Nhan Lạnlopc Y đvtftãyqxk pha hai táiqpqch tràdgmu thơsdxbm ngáiqpqt chờhgma anh, hơsdxbn nữcbxca côrotpadgeng đvtftang mong đvtftarpyi, khôrotpng biếajxrt mìcxilnh sẽniae nhậjndkn đvtftưjknmarpyc móqfuwn quàdgmu thếajxrdgmuo?

Đgjerúwzhtng lúwzhtc nàdgmuy, côrotp nhìcxiln thấyxemy Phan Lêrotparpyn đvtfti từdlcc trêrotpn tầdlccng xuốrotpng, côrotp lậjndkp tứpvmzc nhìcxiln qua vàdgmu thấyxemy trong tay củkgjba anh cầdlccm mộydoht cáiqpqi hộydohp gầdlccn, giốrotpng nhưjknmdgmu loạnlopi hộydohp chuyêrotpn đvtftkrdnng cáiqpqc đvtftvtft trang sứpvmzc.

rotp khôrotpng khỏaqxci ngẩcxiln ngưjknmhgmai ra, móqfuwn quàdgmudgmuy nhìcxiln nhưjknmqfuwsdxbi đvtftnopjt tiềniaen thìcxil phảvybsi!

Phan Lêrotparpyn đvtfti tớpqgli trưjknmpqglc mặbmxzt củkgjba côrotpdgmu đvtftcxily cáiqpqi hộydohp tớpqgli trưjknmpqglc mặbmxzt củkgjba côrotp: “Em mởajxr ra xem cóqfuw thízbyqch khôrotpng?”

Nhan Lạnlopc Y hơsdxbi khẩcxiln trưjknmơsdxbng nhìcxiln trưjknmpqglc mặbmxzt hộydohp: “Thậjndkt sựkrdn cho em sao?”

“Ừccii!” Phan Lêrotparpyn gậjndkt đvtftdlccu.


Nhan Lạnlopc Y khôrotpng khỏaqxci nuốrotpt nưjknmpqglc miếajxrng, côrotp nhẹyxem nhàdgmung mởajxr nắnopjp hộydohp ra vàdgmu nhìcxiln thấyxemy trong hộydohp cóqfuw đvtftbmxzt mộydoht chiếajxrc vòbmxzng tay màdgmuu trắnopjng nằyxemm đvtftóqfuw, đvtftbmxzc biệlkfot trong suốrotpt hiếajxrm thấyxemy.

Cho dùgvli Nhan Lạnlopc Y khôrotpng hiểqiobu rõgjer vềniae giáiqpq phỉoylo thúwzhty, nhưjknmng lúwzhtc nàdgmuy vừdlcca nhìcxiln cũadgeng biếajxrt làdgmu loạnlopi chấyxemt lưjknmarpyng tốrotpt! Hơsdxbn nữcbxca, chắnopjc hẳwzhtn loạnlopi ngọifigc nàdgmuy rấyxemt đvtftnopjt tiềniaen!

Nhan Lạnlopc Y lậjndkp tứpvmzc đvtftcxily vòbmxzng tay lạnlopi cho anh: “Em khôrotpng thểqiob nhậjndkn cáiqpqi nàdgmuy, nóqfuw quáiqpq đvtftnopjt tiềniaen, anh cho em móqfuwn quàdgmu nhỏaqxcdgmu đvtftưjknmarpyc ạnlop!”

Phan Lêrotparpyn khôrotpng khỏaqxci nheo mắnopjt lạnlopi, côrotpdgmum vậjndky làdgmu từdlcc chốrotpi sao? Hay làdgmurotpyxemy đvtftãyqxk biếajxrt ýqiob nghĩlsfn khi tiếajxrp nhậjndkn cáiqpqi vòbmxzng tay nàdgmuy làdgmucxil? Cho nêrotpn, côrotpyxemy từdlcc chốrotpi khôrotpng chỉoylodgmuiqpqi vòbmxzng tay nàdgmuy, màdgmudgmu từdlcc chốrotpi anh sao?

“Em khôrotpng muốrotpn nhậjndkn nóqfuw chỉoylocxil cảvybsm thấyxemy nóqfuw quáiqpq đvtftnopjt tiềniaen sao?” Phan Lêrotparpyn khôrotpng nhịpapon đvtftưjknmarpyc, muốrotpn thăjknmm dòbmxz ýqiob củkgjba côrotp.

Nhan Lạnlopc Y gậjndkt đvtftdlccu: “Cáiqpqi nàdgmuy vừdlcca nhìcxiln cũadgeng biếajxrt làdgmu thứpvmz đvtftnopjt tiềniaen, em chỉoylo giúwzhtp anh chúwzhtt chuyệlkfon nhỏaqxc, khôrotpng thểqiob nhậjndkn đvtftưjknmarpyc phầdlccn thưjknmajxrng nhưjknm vậjndky.”

Phan Lêrotparpyn cầdlccm táiqpqch tràdgmurotpn, uốrotpng mộydoht hớpqglp: “Em cảvybsm thấyxemy ởajxr chỗzgeidgmuy củkgjba anh cóqfuw thểqiobqfuwqfuwn quàdgmu nhỏaqxccxilnh thưjknmhgmang sao? Anh đvtftãyqxk đvtftưjknma ra thìcxil tấyxemt nhiêrotpn làdgmuqfuwn quàdgmu phùgvli hợarpyp vớpqgli thâarpyn phậjndkn củkgjba anh bâarpyy giờhgma. Cáiqpqi nàdgmuy đvtftrotpi vớpqgli anh cũadgeng chỉoylodgmu mộydoht móqfuwn quàdgmu rấyxemt bìcxilnh thưjknmhgmang, em cứpvmz nhậjndkn lấyxemy làdgmu đvtftưjknmarpyc.”

“Vậjndky khôrotpng đvtftưjknmarpyc đvtftâarpyu, anh cóqfuw thểqiob cho em mộydoht cáiqpqi cốrotpc cũadgeng đvtftưjknmarpyc?” Nhan Lạnlopc Y rấyxemt thízbyqch bộydoh cốrotpc củkgjba anh, côrotp chỉoylo mong cóqfuw mộydoht cáiqpqi.

Phan Lêrotparpyn hízbyqp mắnopjt lạnlopi, ngưjknmhgmai phụskcc nữcbxcdgmuy quảvybs nhiêrotpn ngốrotpc nghếajxrch, móqfuwn quàdgmu tốrotpt nhưjknm vậjndky khôrotpng nhậjndkn, màdgmurotp lạnlopi chỉoylo cầdlccn mộydoht cáiqpqi cốrotpc.

Phan Lêrotparpyn khôrotpng tiệlkfon éajxrp côrotp, áiqpqnh mắnopjt anh sáiqpqng ngờhgmai nhìcxiln côrotp: “Đgjerưjknmarpyc rồvtfti! Em thízbyqch cáiqpqi nàdgmuo thìcxil tựkrdncxilnh lấyxemy, chỉoylo cầdlccn làdgmu đvtftvtft củkgjba anh, nếajxru em thízbyqch, chỉoylo cầdlccn mởajxr miệlkfong nóqfuwi mộydoht câarpyu, anh đvtftniaeu cóqfuw thểqiob đvtftưjknma cho em.”

Anh nóqfuwi xong lạnlopi liếajxrc nhìcxiln cáiqpqi vòbmxzng tay, nóqfuw nằyxemm yêrotpn ởajxr đvtftóqfuw giốrotpng nhưjknm đvtftang chờhgma chủkgjb nhâarpyn mìcxilnh đvtfteo nóqfuwdgmuo.

Phan Lêrotparpyn đvtftydoht nhiêrotpn cóqfuw mộydoht suy nghĩlsfn ngang ngưjknmarpyc, anh đvtftqiobiqpqch tràdgmu xuốrotpng vàdgmu nắnopjm lấyxemy tay củkgjba Nhan Lạnlopc Y, Nhan Lạnlopc Y bịpapo dọifiga cho giậjndkt mìcxilnh, lạnlopi cảvybsm giáiqpqc mộydoht thứpvmz lạnlopnh lẽniaeo bịpapo đvtftcxily vàdgmuo trong cổadge tay.

rotpwzhti đvtftdlccu đvtftãyqxk thấyxemy Phan Lêrotparpyn đvtfteo cáiqpqi vòbmxzng tay kia cho côrotp.


Cổadge tay củkgjba côrotp mảvybsnh mai, cáiqpqi vòbmxzng tay cũadgeng thuộydohc dạnlopng nhỏaqxc nhắnopjn vàdgmu tinh xảvybso, đvtfteo trêrotpn tay côrotp trôrotpng rấyxemt hợarpyp!

“Khôrotpng đvtftưjknma cáiqpqi cốrotpc đvtftưjknmarpyc, chỉoylo đvtftưjknma cáiqpqi vòbmxzng tay nàdgmuy thôrotpi!” Phan Lêrotparpyn trựkrdnc tiếajxrp nóqfuwi.

“Nhưjknmng...” Nhan Lạnlopc Y muốrotpn từdlcc chốrotpi, côrotp khôrotpng thểqiob nhậjndkn móqfuwn quàdgmu đvtftnopjt tiềniaen nhưjknm vậjndky.

“Khôrotpng cóqfuw nhưjknmng nhịpapocxil cảvybs, khôrotpng đvtftưjknmarpyc tháiqpqo xuốrotpng.” Phan Lêrotparpyn chỉoyloqfuw thểqiob trầdlccm giọifigng ra lệlkfonh cho côrotp mộydoht cáiqpqch ngang ngưjknmarpyc.

Nhan Lạnlopc Y chớpqglp chớpqglp mắnopjt, côrotp giậjndkt mìcxilnh trưjknmpqglc lờhgmai nóqfuwi củkgjba anh. Khôrotpng đvtftưjknmarpyc tháiqpqo xuốrotpng sao? Phan Lêrotparpyn cầdlccm lấyxemy táiqpqch tràdgmu củkgjba anh lêrotpn: “Em vềniae phòbmxzng nghỉoylo ngơsdxbi sớpqglm đvtfti.”

Nhan Lạnlopc Y nhìcxiln theo bóqfuwng dáiqpqng anh rờhgmai đvtfti, trêrotpn cổadge tay côrotp vẫdgmun cóqfuw cảvybsm giáiqpqc anh nắnopjm lấyxemy vừdlcca rồvtfti, côrotparpyng cổadge tay tráiqpqi lêrotpn, cáiqpqi vòbmxzng tay trong suốrotpt đvtfteo vàdgmuo cổadge tay củkgjba côrotp lạnlopi càdgmung tôrotpn lêrotpn làdgmun da trắnopjng mịpapon, cóqfuw vẻwzht rấyxemt đvtftyxemp.

Nhan Lạnlopc Y đvtftưjknmơsdxbng nhiêrotpn thízbyqch móqfuwn quàdgmudgmuy, chẳwzhtng qua nóqfuw quáiqpq đvtftnopjt tiềniaen, trong lòbmxzng côrotp cảvybsm thấyxemy nhưjknm vậjndky đvtftbmxzc biệlkfot khôrotpng tốrotpt.

Nhan Lạnlopc Y vềniae trong phòbmxzng màdgmu vẫdgmun còbmxzn nhìcxiln chằyxemm chằyxemm vàdgmuo cáiqpqi vòbmxzng tay nàdgmuy, nóqfuw thậjndkt sựkrdn rấyxemt đvtftyxemp, côrotp khôrotpng khỏaqxci tòbmxzbmxz đvtfti kiểqiobm tra giáiqpq củkgjba nóqfuw, côrotpcxilm đvtftưjknmarpyc mộydoht cáiqpqi tưjknmơsdxbng tựkrdn, nhưjknmng giáiqpq củkgjba nóqfuw lạnlopi lêrotpn tớpqgli hơsdxbn năjknmm trăjknmm vạnlopn, côrotp khiếajxrp sợarpy đvtftếajxrn mứpvmzc tráiqpqi tim thắnopjt lạnlopi vàdgmu lậjndkp tứpvmzc ngồvtfti dậjndky.

Đgjernopjt nhưjknm vậjndky sao? Xem tìcxilnh hìcxilnh, cáiqpqi vòbmxzng trêrotpn tay côrotpcxilnh nhưjknmbmxzn trong suốrotpt hơsdxbn, rõgjerdgmung thuộydohc vềniae loạnlopi vôrotpgvling hiếajxrm thấyxemy.

Nhan Lạnlopc Y nuốrotpt nưjknmpqglc bọifigt, côrotp thòbmxz tay muốrotpn tháiqpqo cáiqpqi vòbmxzng ra đvtftqiob trảvybs lạnlopi cho anh, muốrotpn côrotp mỗzgeii ngàdgmuy đvtfteo mộydoht cáiqpqi vòbmxzng tay hơsdxbn năjknmm trăjknmm vạnlopn, côrotp sẽniae thấyxemy rấyxemt căjknmng thẳwzhtng.

Sợarpyqfuw vỡodfn, sợarpyqfuw mấyxemt, sợarpy bịpapojknmpqglc, nóqfuwi chung làdgmu sẽniae rấyxemt bấyxemt an. Côrotp đvtftang muốrotpn tháiqpqo ra thìcxil trong đvtftdlccu lạnlopi vang lêrotpn câarpyu nóqfuwi củkgjba Phan Lêrotparpyn vừdlcca rồvtfti, khôrotpng cho côrotp đvtftưjknmarpyc tháiqpqo xuốrotpng.

cxil sao khôrotpng cho côrotp đvtftưjknmarpyc tháiqpqo xuốrotpng chứpvmz? Nếajxru nhưjknmrotpdgmum chúwzhtt việlkfoc nặbmxzng gìcxil đvtftóqfuw, hoặbmxzc phảvybsi đvtfti ra ngoàdgmui, côrotp chắnopjc chắnopjn sẽniae khôrotpng thểqiob đvtfteo nóqfuw đvtftưjknmarpyc! Quáiqpqrotpu rao rồvtfti.

Nhan Lạnlopc Y vẫdgmun lặbmxzng lẽniae tháiqpqo cáiqpqi vòbmxzng tay xuốrotpng vàdgmu đvtftbmxzt lạnlopi vàdgmuo trong cáiqpqi hộydohp gấyxemm kia, côrotp viếajxrt mộydoht tờhgma giấyxemy, chỉoyloqfuw mộydoht câarpyu: “Em khôrotpng thểqiob nhậjndkn chiếajxrc vòbmxzng tay nàdgmuy đvtftưjknmarpyc, em vẫdgmun muốrotpn mộydoht cáiqpqi cốrotpc hơsdxbn!”

rotp ghi xong lạnlopi đvtftưjknma cáiqpqi hộydohp cùgvling tờhgma giấyxemy vàdgmuo trong phòbmxzng ngủkgjb chízbyqnh củkgjba anh, sau khi đvtftóqfuwng cửgzpaa đvtfti ra, côrotp mớpqgli cảvybsm thấyxemy thoảvybsi máiqpqi hơsdxbn.

Nhan Lạnlopc Y khôrotpng khỏaqxci cảvybsm thấyxemy mệlkfot mỏaqxci, côrotp muốrotpn tắnopjm mộydoht chúwzhtt rồvtfti đvtfti ngủkgjb.

rotp tắnopjm xong lạnlopi thay mộydoht chiếajxrc áiqpqo ngủkgjb thu đvtftôrotpng cóqfuwcxilnh hoạnlopt hìcxilnh, máiqpqi tóqfuwc dàdgmui đvtftqiobgjera sau lưjknmng khiếajxrn côrotpqfuw vẻwzht đvtftbmxzc biệlkfot trẻwzht trung vàdgmu đvtftáiqpqng yêrotpu.

Trong thưjknm phòbmxzng, Phan Lêrotparpyn vốrotpn muốrotpn xem sáiqpqch mộydoht láiqpqt, nhưjknmng khôrotpng biếajxrt vìcxil sao trong đvtftdlccu lạnlopi hiệlkfon lêrotpn bóqfuwng dáiqpqng củkgjba Nhan Lạnlopc Y, nghĩlsfn tớpqgli chuyệlkfon côrotp đvtftãyqxk đvtfteo vòbmxzng tay củkgjba anh, anh lạnlopi khôrotpng nhịpapon đvtftưjknmarpyc màdgmu mỉoylom cưjknmhgmai.

Anh khôrotpng nghĩlsfn tớpqgli mìcxilnh éajxrp buộydohc côrotp, kếajxrt quảvybsrotp đvtftãyqxk đvtfteo lêrotpn.

Phan Lêrotparpyn khôrotpng thểqiob tậjndkp trung đvtftifigc sáiqpqch đvtftưjknmarpyc, nêrotpn cũadgeng khôrotpng xem nữcbxca, anh đvtftpvmzng dậjndky trởajxr vềniae phòbmxzng, khi đvtfti ngang qua cửgzpaa phòbmxzng củkgjba Nhan Lạnlopc Y, nhìcxiln thấyxemy bêrotpn trong cóqfuw áiqpqnh đvtftèdlccn hắnopjt ra, anh lạnlopi khẽniaejknmhgmai.

Khi anh đvtftcxily cửgzpaa ra, liềniaen nhìcxiln thấyxemy hộydohp gấyxemm đvtftqiobajxr trêrotpn chiếajxrc tủkgjb đvtftdlccu giưjknmhgmang, hơsdxbn nữcbxca còbmxzn đvtftèdlccrotpn mộydoht láiqpq thưjknmdgmuu hồvtftng.

Anh hơsdxbi nhízbyqu màdgmuu vàdgmuwzhtt tờhgma giấyxemy ra nhìcxiln, phízbyqa trêrotpn đvtftóqfuw viếajxrt lờhgmai từdlcc chốrotpi anh.

Tim Phan Lêrotparpyn lậjndkp tứpvmzc căjknmng ra, khôrotpng phảvybsi anh đvtftãyqxk bảvybso khôrotpng cho phéajxrp cho tháiqpqo xuốrotpng rồvtfti sao? Tạnlopi sao trong giâarpyy láiqpqt côrotp đvtftãyqxkdgmum tráiqpqi lạnlopi lờhgmai anh nóqfuwi rồvtfti?

Phan Lêrotparpyn khôrotpng hiểqiobu nêrotpn cảvybsm thấyxemy cầdlccn phảvybsi trựkrdnc tiếajxrp gặbmxzp mặbmxzt côrotp đvtftqiobqfuwi cho rõgjerdgmung, anh cầdlccm tờhgma giấyxemy vàdgmu xoay ngưjknmhgmai ra khỏaqxci cửgzpaa.

Anh gõgjerdgmuo cửgzpaa phòbmxzng củkgjba côrotp: “Lạnlopc Y, em mởajxr cửgzpaa ra.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.