Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1338 :

    trước sau   
Phan Lêxpgowtikn vốesejn muốesejn tớmsimi đetquâwtiky cổvlikluny tinh thầqclbn nhâwtikn viêxpgon mớmsimi, nhưmuaqng xem ra anh nêxpgon tớmsimi vàzzaao lúrrktc kháamnxc thìuusdcijdn.

“Vềreyi đetqui! Nếxpgou em khôopkdng muốesejn tiếxpgop nhậinjpn tìuusdnh cảsmhym củojkqa ngưmuaqcduoi kháamnxc thìuusd phảsmhyi từvfxu chốeseji dứcubht khoáamnxt, đetquvfxung đetqucuco cho ngưmuaqcduoi ta cólzuh chúrrktt hi vọnfveng nàzzaao.” Phan Lêxpgowtikn trầqclbm giọnfveng nhắlzuhc nhởnbtlopkd mộlunyt câwtiku.

Nhan Lạvlikc Y ngưmuaqmsimc mắlzuht nhìuusdn anh rờcduoi đetqui, khẽjpzj thởnbtlzzaai mộlunyt hơcijdi, coi nhưmuaqopkdlunyng hiểcucou đetquvliko lýinjpzzaay rồyqdyi.

Lam Huyềreyin khôopkdng trởnbtl vềreyi phòngrvng hộlunyi nghịxwqd, sau khi Nhan Lạvlikc Y đetqui vàzzaao, A Hưmuaqơcijdng lậinjpp tứcubhc hỏljuyi han: “Sao chỉlunylzuhuusdnh cậinjpu trởnbtl vềreyi, Lam Huyềreyin đetquâwtiku?”

“Cậinjpu ấamnxy chưmuaqa vềreyi sao?” Nhan Lạvlikc Y hơcijdi kinh ngạvlikc.

“Chưmuaqa! Khôopkdng phảsmhyi hai ngưmuaqcduoi cùetqung ra ngoàzzaai sao?” A Hưmuaqơcijdng hỏljuyi lạvliki.


Nhan Lạvlikc Y nghĩlglw ngợsmhyi mộlunyt lúrrktc, Lam Huyềreyin cólzuh thểcuco đetqui nơcijdi nàzzaao chứcubh? Lờcduoi vừvfxua rồyqdyi củojkqa Phan Lêxpgowtikn khiếxpgon cho ngưmuaqcduoi kháamnxc rấamnxt dễruts hiểcucou lầqclbm.

Lam Huyềreyin đetquãtikblzuhi mộlunyt câwtiku chúrrktc côopkd hạvliknh phúrrktc, nhấamnxt đetquxwqdnh anh đetquãtikb hiểcucou lầqclbm côopkdzzaa Phan Lêxpgowtikn rồyqdyi.

Nhan Lạvlikc Y cảsmhym thấamnxy xấamnxu hổvlikopkdetqung, A Hưmuaqơcijdng thấamnxy côopkdopkd cớmsim đetquljuy mặqclbt, khôopkdng khỏljuyi tòngrvngrv: “Lạvlikc Y, sao mặqclbt cậinjpu đetquljuy vậinjpy?”

Nhan Lạvlikc Y bốeseji rốeseji cụnzstp mắlzuht xuốesejng: “Khôopkdng sao, do trờcduoi nólzuhng màzzaa thôopkdi.”

Đbsbdúrrktng lúrrktc nàzzaay, bólzuhng Lam Huyềreyin đetqui đetquếxpgon, A Hưmuaqơcijdng đetqutfihy côopkd: “Lam Huyềreyin trởnbtl vềreyi rồyqdyi.”

Nhan Lạvlikc Y lậinjpp tứcubhc quay ngưmuaqcduoi, nhìuusdn Lam Huyềreyin đetquang đetqui tớmsimi, anh đetqui thẳrdljng tớmsimi bêxpgon cạvliknh Nhan Lạvlikc Y, áamnxnh mắlzuht rấamnxt bìuusdnh tĩlglwnh.

“Lam Huyềreyin, cậinjpu khôopkdng sao chứcubh?” Nhan Lạvlikc Y quan tâwtikm hỏljuyi han.

Lam Huyềreyin lắlzuhc đetquqclbu: “Khôopkdng sao, chỉlunyzzaalzuh lẽjpzj chúrrktng ta phảsmhyi chia xa rồyqdyi.”

“Cậinjpu muốesejn đetqui đetquâwtiku?” A Hưmuaqơcijdng tòngrvngrv hỏljuyi.

“Tôopkdi chuẩtfihn bịxwqd rờcduoi khỏljuyi nơcijdi nàzzaay, qua nưmuaqmsimc ngoàzzaai họnfvec, tólzuhm lạvliki, tôopkdi khôopkdng muốesejn ởnbtl lạvliki đetquâwtiky nữugyfa.” Lam Huyềreyin nólzuhi xong, anh nhìuusdn vềreyi phíxmeka Nhan Lạvlikc Y: “Lạvlikc Y, so vớmsimi anh ta thìuusduusdnh quáamnxopkd dụnzstng, mìuusdnh khôopkdng thểcuco mang lạvliki hạvliknh phúrrktc cho cậinjpu. Cho nêxpgon mìuusdnh chỉlunylzuh thểcuco chúrrktc cậinjpu cảsmhy đetqucduoi hạvliknh phúrrktc.”

A Hưmuaqơcijdng nghe thấamnxy nộlunyi dung câwtiku chuyệwmuen cólzuh chúrrktt khôopkdng bìuusdnh thưmuaqcduong, côopkd khôopkdng hiểcucou chuyệwmuen gìuusd xảsmhyy ra nêxpgon rấamnxt buồyqdyn bựrutsc. Sắlzuhc mặqclbt Nhan Lạvlikc Y cũlunyng đetquljuyxpgon, côopkd khôopkdng biếxpgot nêxpgon giảsmhyi thíxmekch chuyệwmuen nàzzaay thếxpgozzaao, dùetqu sao thìuusd Lam Huyềreyin cũlunyng đetquãtikb hiểcucou lầqclbm rồyqdyi, nhưmuaqng xem ra tìuusdnh huốesejng nàzzaay lạvliki khiếxpgon cho cậinjpu từvfxu bỏljuy đetquưmuaqsmhyc tìuusdnh cảsmhym đetqueseji vớmsimi côopkd, đetqui tìuusdm nhâwtikn duyêxpgon củojkqa chíxmeknh mìuusdnh…

Nhan Lạvlikc Y đetquxwqdnh giảsmhyi thíxmekch, nhưmuaqng lờcduoi ra đetquếxpgon miệwmueng lạvliki bịxwqdopkd nuốesejt trởnbtlzzaao, nhìuusdn bólzuhng Lam Huyềreyin quay ngưmuaqcduoi đetqui, côopkd thởnbtlzzaai mộlunyt hơcijdi.

A Hưmuaqơcijdng vộlunyi vàzzaang hỏljuyi: “Lạvlikc Y, giữugyfa hai ngưmuaqcduoi đetquãtikb xảsmhyy ra chuyệwmuen gìuusd vậinjpy? Vìuusd sao Lam Huyềreyin lạvliki nảsmhyn lòngrvng nhưmuaq thếxpgo, hơcijdn nữugyfa còngrvn chúrrktc phúrrktc cho cậinjpu?”


“Giữugyfa chúrrktng tôopkdi cólzuh mộlunyt chúrrktt hiểcucou lầqclbm, nhưmuaqng thếxpgolunyng tốesejt!”

“Vừvfxua rồyqdyi cậinjpu ấamnxy chúrrktc cậinjpu hạvliknh phúrrktc sao? Cậinjpu cólzuh bạvlikn trai rồyqdyi àzzaa?” A Hưmuaqơcijdng tòngrvngrv.

Nhan Lạvlikc Y nólzuhi bằmzgvng giọnfveng khẩtfihn cầqclbu: “A Hưmuaqơcijdng, đetquvfxung hỏljuyi nữugyfa, chúrrktng ta cốesej gắlzuhng tốesejt nghiệwmuep đetqui!”

“Đbsbdưmuaqsmhyc, chỉluny tiếxpgoc cho Lam Huyềreyin… biểcucou hiệwmuen củojkqa cậinjpu ấamnxy rấamnxt tốesejt.”

rrktc chiềreyiu, khi nghe đetquưmuaqsmhyc tin tứcubhc Lam Huyềreyin rờcduoi khỏljuyi thìuusd ai cũlunyng cảsmhym thấamnxy tiếxpgoc cho Lam Huyềreyin.

Chiềreyiu tốeseji, Nhan Lạvlikc Y tạvlikm biệwmuet A Hưmuaqơcijdng, trởnbtl vềreyi nhàzzaa Phan Lêxpgowtikn. Côopkd nhìuusdn thờcduoi gian, đetquãtikb đetquếxpgon giờcduo ăedgpn tốeseji nêxpgon lậinjpp tứcubhc đetqui vềreyi phíxmeka nhàzzaa ăedgpn…

Phan Lêxpgowtikn chưmuaqa tớmsimi, màzzaa trong nhàzzaa ăedgpn cũlunyng đetquang chuẩtfihn bịxwqd bữugyfa tốeseji, ngưmuaqcduoi phụnzstc vụnzst chuẩtfihn bịxwqd cho côopkd mộlunyt ly tràzzaa, Nhan Lạvlikc Y ngồyqdyi trêxpgon ghếxpgo trong vưmuaqcduon hoa, chốesejng cằmzgvm, ngẩtfihn ngưmuaqcduoi nhìuusdn vềreyi phíxmeka châwtikn trờcduoi.

opkd mảsmhyi suy nghĩlglw, khôopkdng pháamnxt hiệwmuen ra cólzuh mộlunyt ngưmuaqcduoi đetquàzzaan ôopkdng đetqui đetquếxpgon sau lưmuaqng côopkd. Phan Lêxpgowtikn đetqucubhng ởnbtlzzaanh lang, nhìuusdn gưmuaqơcijdng mặqclbt đetquqclby tâwtikm sựruts củojkqa Nhan Lạvlikc Y, hơcijdi nhíxmeku màzzaay lạvliki.

Hẳrdljn làzzaaopkd đetquang suy nghĩlglw vềreyi chuyệwmuen anh giúrrktp côopkd từvfxu chốeseji nam sinh kia. Chẳrdljng lẽjpzjopkd hốeseji hậinjpn vìuusd đetquãtikb từvfxu chốeseji cậinjpu ta?

Nếxpgou chỉlunyesejt vềreyimuaqmsimng mạvliko bêxpgon ngoàzzaai thìuusd ngưmuaqcduoi đetquólzuhlunyng đetquưmuaqsmhyc khôopkdng íxmekt nữugyf sinh yêxpgou thíxmekch, hơcijdn nữugyfa, gia đetquìuusdnh cũlunyng phảsmhyi cólzuh bốeseji cảsmhynh nhấamnxt đetquxwqdnh.

Chẳrdljng lẽjpzjopkdm nay anh chen ngang khiếxpgon cho côopkd khôopkdng nhậinjpn đetquưmuaqsmhyc kếxpgot quảsmhyzzaaopkd mong muốesejn nêxpgon mớmsimi buồyqdyn bựrutsc nhưmuaq vậinjpy?

Phan Lêxpgowtikn lặqclbng lẽjpzjmuaqmsimc tớmsimi.

Đbsbdếxpgon khi anh còngrvn cáamnxch chôopkd mộlunyt méesejt, Nhan Lạvlikc Y quay đetquqclbu nghe thấamnxy tiếxpgong bưmuaqmsimc châwtikn củojkqa anh, côopkd tranh thủojkq nhìuusdn sang.


Phan Lêxpgowtikn ngồyqdyi bêxpgon cạvliknh côopkd, áamnxnh mắlzuht sâwtiku xa nhìuusdn chằmzgvm chằmzgvm gưmuaqơcijdng mặqclbt nhỏljuy đetquqclby tâwtikm trạvlikng củojkqa côopkd.

“Nghĩlglwuusd vậinjpy?” Anh tòngrvngrv hỏljuyi. Anh cólzuh thểcuco quảsmhyn lýinjp đetquamnxt nưmuaqmsimc nàzzaay, nhưmuaqng anh lạvliki khôopkdng suy đetquamnxn nổvliki tâwtikm tưmuaq củojkqa mộlunyt côopkdamnxi nhỏljuy, đetquúrrktng làzzaa buồyqdyn cưmuaqcduoi!

Mặqclbt Nhan Lạvlikc Y hơcijdi đetquljuyxpgon, nghĩlglw đetquếxpgon cảsmhynh côopkd ngâwtiky ngưmuaqcduoi ởnbtl đetquâwtiky, cólzuh chúrrktt ngưmuaqsmhyng ngùetqung. Côopkd khôopkdng nghĩlglw tớmsimi chuyệwmuen Lam Huyềreyin tỏljuyuusdnh, màzzaaopkd đetquang nghĩlglw vềreyi nhữugyfng lờcduoi hôopkdm nay Phan Lêxpgowtikn đetquãtikblzuhi…

“Hôopkdm nay… cảsmhym ơcijdn anh!” Nhan Lạvlikc Y cảsmhym kíxmekch nólzuhi.

“Cảsmhym ơcijdn anh vìuusdamnxi gìuusd?” Phan Lêxpgowtikn nhíxmeku màzzaay.

“Tólzuhm lạvliki làzzaa cảsmhym ơcijdn anh!” Nhan Lạvlikc Y míxmekm môopkdi, nởnbtl nụnzstmuaqcduoi.

“Chỉlunyzzaa tiệwmuen tay màzzaa thôopkdi!” Phan Lêxpgowtikn nhìuusdn vàzzaao mắlzuht côopkd, khôopkdng thấamnxy cólzuh chúrrktt nàzzaao giốesejng nhưmuaq bịxwqd tổvlikn thưmuaqơcijdng, anh cũlunyng cảsmhym thấamnxy vui vẻgyugcijdn vàzzaai phầqclbn.

“Lầqclbn sau… cólzuh thểcuco đetquvfxung dùetqung cáamnxch nhưmuaq vậinjpy đetquưmuaqsmhyc khôopkdng? Em sợsmhy truyềreyin ra ngoàzzaai sẽjpzj khiếxpgon cho ngưmuaqcduoi kháamnxc hiểcucou lầqclbm.” Nhan Lạvlikc Y nhẹinjp giọnfveng nólzuhi.

Phan Lêxpgowtikn cảsmhym thấamnxy cólzuh chúrrktt thúrrkt vịxwqd: “Hiểcucou lầqclbm gìuusd?”

“Hiểcucou lầqclbm mốeseji quan hệwmue giữugyfa chúrrktng ta, hơcijdn nữugyfa, tin tứcubhc nhưmuaq vậinjpy cũlunyng sẽjpzjzzaam tổvlikn hạvliki đetquếxpgon thanh danh củojkqa anh!” Nhan Lạvlikc Y thay anh suy nghĩlglw. Thâwtikn phậinjpn củojkqa anh khôopkdng tầqclbm thưmuaqcduong, nếxpgou nhưmuaq truyềreyin ra tin gìuusd khôopkdng tốesejt thìuusd nhấamnxt đetquxwqdnh sẽjpzj bịxwqdsmhynh hưmuaqnbtlng.

Phan Lêxpgowtikn khẽjpzj nhếxpgoch môopkdi cưmuaqcduoi: “Anh chưmuaqa cưmuaqmsimi vợsmhy, cũlunyng khôopkdng cólzuh bạvlikn gáamnxi, cólzuh thểcuco sinh ra hiểcucou lầqclbm gìuusd chứcubh? Chẳrdljng lẽjpzjopkdi tớmsimi tuổvliki nàzzaay rồyqdyi, làzzaam quen mộlunyt ngưmuaqcduoi bạvlikn gáamnxi lạvliki trởnbtl thàzzaanh tin xấamnxu sao?”

Nhan Lạvlikc Y nghe xong lậinjpp tứcubhc mởnbtl to mắlzuht, khôopkdng biếxpgot phảsmhyn báamnxc lạvliki nhưmuaqzzaao.

Nhan Lạvlikc Y khôopkdng khỏljuyi to gan, hỏljuyi mộlunyt câwtiku: “Vậinjpy vìuusd sao anh khôopkdng quen bạvlikn gáamnxi?”


Phan Lêxpgowtikn híxmekp mắlzuht, nhìuusdn mặqclbt trờcduoi lặqclbn ởnbtl phíxmeka xa, cưmuaqcduoi khổvlik: “Chưmuaqa gặqclbp đetquưmuaqsmhyc ngưmuaqcduoi mìuusdnh thíxmekch!”

Nhan Lạvlikc Y kinh ngạvlikc, thâwtikn phậinjpn củojkqa anh cao quýinjp nhưmuaq vậinjpy, anh sẽjpzj thíxmekch kiểcucou phụnzst nữugyf nhưmuaqzzaao chứcubh? Ngưmuaqcduoi phụnzst nữugyf đetquưmuaqsmhyc anh yêxpgou thíxmekch nhấamnxt đetquxwqdnh phảsmhyi rấamnxt ưmuaqu túrrkt!

Nhan Lạvlikc Y khôopkdng khỏljuyi nghĩlglw đetquếxpgon quan hệwmue thâwtikn mậinjpt giữugyfa bọnfven họnfve, côopkd hỏljuyi thêxpgom vàzzaai vấamnxn đetqureyi kháamnxc chắlzuhc cũlunyng khôopkdng bịxwqd mắlzuhng đetquâwtiku nhỉluny?

Nhan Lạvlikc Y trừvfxung mắlzuht nhìuusdn anh, tiếxpgop tụnzstc tòngrvngrv hỏljuyi: “Anh Lêxpgowtikn, anh thíxmekch phụnzst nữugyf nhưmuaq thếxpgozzaao?”

Phan Lêxpgowtikn nhìuusdn sang phíxmeka côopkd, áamnxnh mắlzuht sâwtiku xa khólzuh đetquamnxn.

Nhan Lạvlikc Y lậinjpp tứcubhc cưmuaqcduoi nólzuhi: “Em biếxpgot rồyqdyi, nhấamnxt đetquxwqdnh làzzaa phảsmhyi xinh đetquinjpp, phảsmhyi ưmuaqu túrrkt, còngrvn cólzuh gia thếxpgo tốesejt nữugyfa! Bởnbtli vìuusd chỉlunylzuh ngưmuaqcduoi phụnzst nữugyf nhưmuaq vậinjpy mớmsimi xứcubhng vớmsimi anh!”

Phan Lêxpgowtikn rấamnxt muốesejn gõnfve đetquqclbu côopkd mộlunyt cáamnxi, anh nólzuhi anh thíxmekch kiểcucou phụnzst nữugyf nhưmuaq thếxpgorrktc nàzzaao vậinjpy?

Ángrvnh mắlzuht Phan Lêxpgowtikn nhìuusdn chăedgpm chúrrktzzaao gưmuaqơcijdng mặqclbt nhỏljuy nhắlzuhn củojkqa côopkd, nhìuusdn nụnzstmuaqcduoi đetqulzuhc ýinjp, áamnxnh mắlzuht sáamnxng rựrutsc nhưmuaq sao củojkqa côopkd

Anh trầqclbm giọnfveng nólzuhi: “Nếxpgou nhưmuaq anh nólzuhi tôopkdi thíxmekch kiểcucou phụnzst nữugyf ngâwtiky ngâwtiky ngôopkd ngôopkd, hơcijdi ngốesejc mộlunyt chúrrktt giốesejng nhưmuaq em thìuusd em tin khôopkdng?”

Nhan Lạvlikc Y khôopkdng hiểcucou ýinjp trong lờcduoi củojkqa anh, càzzaang khôopkdng biếxpgot anh áamnxm chỉluny đetquiềreyiu gìuusd: “Giốesejng em sao? Vậinjpy thìuusd anh sẽjpzj khôopkdng thíxmekch đetquâwtiku!” Nhan Lạvlikc Y khôopkdng phảsmhyi xem thưmuaqcduong bảsmhyn thâwtikn, màzzaazzaa tựruts biếxpgot mìuusdnh biếxpgot ngưmuaqcduoi.

Phan Lêxpgowtikn nhíxmeku màzzaay: “Ai bảsmhyo anh khôopkdng thíxmekch?”

Nhan Lạvlikc Y đetqulunyt nhiêxpgon nghĩlglw đetquếxpgon việwmuec mìuusdnh vừvfxua bịxwqd anh mắlzuhng, côopkd cắlzuhn môopkdi, tứcubhc giậinjpn nólzuhi: “Anh vừvfxua nólzuhi em ngâwtiky ngâwtiky ngôopkd ngôopkd, hơcijdi ngốesejc nghếxpgoch sao? Em màzzaazzaa ngưmuaqcduoi nhưmuaq vậinjpy hảsmhy?”

Phan Lêxpgowtikn thấamnxy lúrrktc nàzzaay côopkd mớmsimi phảsmhyn ứcubhng đetquưmuaqsmhyc, khôopkdng khỏljuyi cưmuaqcduoi rộlunyxpgon: “Chẳrdljng lẽjpzj sai sao?”

“Đbsbdưmuaqơcijdng nhiêxpgon làzzaa sai rồyqdyi! Em đetquâwtiku cólzuh ngốesejc!” Nhan Lạvlikc Y phảsmhyn báamnxc, tuy côopkd khôopkdng thôopkdng minh, nhưmuaqng cũlunyng khôopkdng thểcuco coi làzzaa ngốesejc đetquưmuaqsmhyc.

Chỉlunyzzaa trong mắlzuht Phan Lêxpgowtikn, côopkd chíxmeknh làzzaa kẻgyug ngốesejc, nếxpgou khôopkdng vìuusd sao chiềreyiu nay anh đetquãtikblzuhi nhiềreyiu nhưmuaq vậinjpy, cộlunyng thêxpgom việwmuec áamnxm chỉluny vừvfxua rồyqdyi màzzaaopkd vẫvlikn khôopkdng nhậinjpn ra?

Ngưmuaqcduoi anh thíxmekch làzzaaopkd sao?

Khi Phan Lêxpgowtikn nghĩlglw đetquếxpgon câwtiku hỏljuyi nàzzaay, bảsmhyn thâwtikn anh cũlunyng hơcijdi kinh ngạvlikc, anh khôopkdng ngờcduo trong lòngrvng anh lạvliki thíxmekch côopkd, còngrvn xuấamnxt hiệwmuen ýinjp nghĩlglw kia nữugyfa…

“Đbsbdưmuaqsmhyc rồyqdyi, em khôopkdng ngốesejc, em chỉlunycijdi chậinjpm chạvlikp mộlunyt chúrrktt màzzaa thôopkdi.” Phan Lêxpgowtikn đetquvliki mộlunyt từvfxu kháamnxc.

Nhan Lạvlikc Y bịxwqd anh chọnfvec cưmuaqcduoi, lộluny ra hàzzaam răedgpng trắlzuhng nõnfven, côopkd khôopkdng biếxpgot, nụnzstmuaqcduoi nàzzaay củojkqa côopkdlzuh thểcuco khiếxpgon cho đetquàzzaan ôopkdng khôopkdng nhịxwqdn đetquưmuaqsmhyc màzzaa cảsmhym thấamnxy miệwmueng đetqulzuhng lưmuaqwnloi khôopkd sao?

Nhan Lạvlikc Y khôopkdng thểcuco khôopkdng thừvfxua nhậinjpn, bịxwqd anh nólzuhi làzzaa kẻgyug ngốesejc thìuusdopkdlunyng đetquàzzaanh chịxwqdu! Bởnbtli vìuusdzzaam gìuusdlzuh ai dáamnxm tựruts nhậinjpn thôopkdng minh trưmuaqmsimc mặqclbt anh?

“Tràzzaa củojkqa em sao?” Phan Lêxpgowtikn cảsmhym thấamnxy miệwmueng hơcijdi khôopkd.

“Anh muốesejn uốesejng tràzzaa hảsmhy? Đbsbdcuco em lấamnxy cho anh mộlunyt ly.” Nhan Lạvlikc Y nólzuhi xong, lậinjpp tứcubhc đetqucubhng dậinjpy.

Phan Lêxpgowtikn lấamnxy ly tràzzaangrvn mộlunyt nửwnloa củojkqa côopkd: “Khôopkdng cầqclbn!”

lzuhi xong, anh lậinjpp tứcubhc uốesejng. Nhan Lạvlikc Y kinh ngạvlikc, anh khôopkdng ngạvliki đetquâwtiky làzzaa ly tràzzaa đetquãtikb bịxwqdopkd uốesejng sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.