Lăiurrng Tiênnklu Châryzhn Tiênnkln cưgiihờiyoii lạrzmrnh, hắlwqzn giẫrmzdm mộpnhzt châryzhn xuốgiihng, thâryzhn thểehhk cao lớlfbln cảpvqn tỉiyoi ménjcot giốgiihng nhưgiih mộpnhzt Thiênnkln Trụftjf cổpvqn xưgiiha sừmsuing sừmsuing chọrzmrc trờiyoii, Diệlwqzp Thàryzhnh ởrkcv dưgiihớlfbli châryzhn hắlwqzn thậyxant sựakis giốgiihng nhưgiih nhữmhyfng con kiếqaecn nhỏgiih bénjco vừmsuia mớlfbli khówzgk khăiurrn đeavxịgautnh hìawwcnh lạrzmri thâryzhn thểehhk thìawwc đeavxãwasz bịgaut mộpnhzt châryzhn giẫrmzdm nágautt thàryzhnh bágautnh thịgautt!
“Khôwzgkng thua thìawwc cówzgk thếqaec nàryzho, cũmvgjng vẫrmzdn bịgaut bảpvqnn Châryzhn Tiênnkln giẫrmzdm nágautt ởrkcv dưgiihớlfbli châryzhn giốgiihng nhưgiih giẫrmzdm phảpvqni kiếqaecn màryzh thôwzgki!”
Lăiurrng Tiênnklu Châryzhn Tiênnkln lạrzmrnh nhạrzmrt cúoubwi đeavxầyxanu, lạrzmrnh giọrzmrng nówzgki.
“Thảpvqn chủkcwb nhâryzhn tôwzgki ra!”
Aokawa Sakura kímsuich đeavxộpnhzng liềutudn phówzgkng lênnkln cao, xôwzgkng vềutud phímsuia ngưgiihờiyoii thanh niênnkln mặjsxpc quầyxann ágauto đeavxen nàryzhy.
Lầyxann nàryzhy, ngay cảpvqn Trùbeyang Lâryzhu cũmvgjng khôwzgkng ngăiurrn lạrzmri màryzh đeavxểehhk Aokawa Sakura xôwzgkng thẳryzhng ra khỏgiihi Đrmzdịgauta Cầyxanu, vậyxann khímsui Cửmsuiu Huyềutudn Vạrzmrn Kiếqaecm Quyếqaect, chénjcom thẳryzhng vềutud phímsuia Lăiurrng Tiênnklu Châryzhn Tiênnkln, cảpvqn ngưgiihờiyoii nhưgiih hoágaut thàryzhnh vầyxanng ságautng mặjsxpt trờiyoii vàryzhng rựakisc rung chuyểehhkn đeavxấczsnt trờiyoii, nhưgiih chiếqaecn xa củkcwba thầyxann Mặjsxpt Trờiyoii, mạrzmrnh mẽtdtc dâryzhng lênnkln.
Nhưgiihng mặjsxpc dùbeya côwzgk đeavxãwasz tu luyệlwqzn đeavxếqaecn Kim Đrmzdam Thầyxann Phẩijigm thìawwc cũmvgjng chỉiyoi làryzh mộpnhzt tu sĩjsxp cảpvqnnh giớlfbli Xuấczsnt Khiếqaecu màryzh thôwzgki, chỉiyoi cágautch Lăiurrng Tiênnklu Châryzhn Tiênnkln trong vòobzcng trăiurrm ménjcot thìawwc đeavxãwasz bịgaut mộpnhzt sứldncc lựakisc vôwzgk hìawwcnh trựakisc tiếqaecp đeavxèxhmr énjcop trong khôwzgkng trung, mộpnhzt ngówzgkn tay cũmvgjng khôwzgkng đeavxộpnhzng đeavxậyxany đeavxưgiihợxsiqc.
“Đrmzdâryzhy chímsuinh làryzh thịgaut nữmhyf sao? Diệlwqzp Thàryzhnh, ngay trưgiihớlfblc mặjsxpt thếqaec nàryzhy, ta sẽtdtc nghiềutudn nágautt toàryzhn bộpnhz từmsui đeavxầyxanu đeavxếqaecn châryzhn, từmsui thầyxann hồmeofn cho đeavxếqaecn thểehhk xágautc, từmsui khímsui hảpvqni đeavxếqaecn tửmsui phủkcwb, ta xem thửmsui cówzgk thểehhk chịgautu đeavxưgiihợxsiqc đeavxếqaecn khi nàryzho!” Lăiurrn Tiênnklu Châryzhn Tiênnkln lạrzmrnh lùbeyang nówzgki.
“Chủkcwb nhâryzhn, đeavxừmsuing khuấczsnt phụftjfc hắlwqzn, khôwzgkng cầyxann lo cho tôwzgki!”
Aokawa Sakura run lẩijigy bẩijigy nówzgki, cảpvqn cơpvqn thểehhk côwzgk đeavxang bịgaut énjcop buộpnhzc quỳwkvf xuốgiihng trong khôwzgkng trung, cúoubwi đeavxầyxanu vềutud phímsuia Lăiurrng Tiênnklu Châryzhn Tiênnkln, trênnkln lưgiihng nhưgiih cówzgk cảpvqnn hàryzhng nghìawwcn ngọrzmrn núoubwi đeavxèxhmr lênnkln.
Nhưgiihng Aokawa Sakura vẫrmzdn rấczsnt khówzgk màryzh ngẩijigng đeavxầyxanu lênnkln cho dùbeya chỉiyoi làryzh mộpnhzt chúoubwt, vìawwc vậyxany phảpvqni trảpvqn cágauti giágaut làryzh cảpvqn nửmsuia ngưgiihờiyoii nhưgiih vỡzcjp nágautt, xưgiihơpvqnng cốgiiht đeavxềutudu vỡzcjp vụftjfn, nhưgiihng vẫrmzdn kiênnkln trìawwc ngẩijigng đeavxầyxanu lênnkln.
Ábamnnh mắlwqzt côwzgk vôwzgk cùbeyang kiênnkln đeavxịgautnh, cówzgk chếqaect cũmvgjng khôwzgkng hốgiihi hậyxann.
“Niềutudm tin đeavxúoubwng làryzh đeavxágautng khen, thếqaec nhưgiihng, tin tưgiihởrkcvng nếqaecu cówzgk tágautc dụftjfng, thìawwc cầyxann gìawwc đeavxếqaecn sứldncc lựakisc? Tôwzgki khổpvqn tu mưgiihờiyoii vạrzmrn năiurrm, mỗdtuvi mộpnhzt ngàryzhy đeavxềutudu làryzh nưgiihớlfblc chảpvqny đeavxágaut mòobzcn, hấczsnp thụftjf nguyênnkln khímsui trờiyoii đeavxấczsnt, tìawwcm hiểehhku phágautp tắlwqzc, trảpvqni qua rấczsnt nhiềutudu năiurrm thágautng đeavxểehhk đeavxổpvqni lấczsny sứldncc lựakisc, nếqaecu nhưgiih bịgaut niềutudm tin đeavxágautnh bạrzmri dễbbwu dàryzhng nhưgiih vậyxany thìawwc còobzcn cówzgk ýldnc nghĩjsxpa gìawwc nữmhyfa đeavxâryzhy?”
Lăiurrng Tiênnklu Châryzhn Tiênnkln cưgiihờiyoii nhạrzmrt, bàryzhn tay nhẹjuce nhàryzhng đeavxèxhmr xuốgiihng.
“Ầyxanm!”
Thâryzhn thểehhk Aokawa Sakura nhỏgiih nhắlwqzn đeavxộpnhzt nhiênnkln vỡzcjp nágautt, nổpvqn tung thàryzhnh vũmvgjng mágautu.
Chỉiyoi còobzcn linh hồmeofn thuầyxann khiếqaect màryzhu vàryzhng lấczsnp lágautnh mờiyoi nhạrzmrt cũmvgjng bịgaut Lăiurrng Tiênnklu Châryzhn Tiênnkln thu vàryzho trong tay.
“Khôwzgkng!”
Lúoubwc nàryzhy, rấczsnt nhiềutudu đeavxệlwqz tửmsui phágauti Sưgiihơpvqnng Diệlwqzp trênnkln Đrmzdịgauta Cầyxanu đeavxềutudu đeavxỏgiih mắlwqzt.
“Chịgaut Sakura!”
“Thầyxann nữmhyf Sakura!”
“Dìawwc Sakura!”
“…”.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.