Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 1085 : 1085

    trước sau   



Chỉdumz trong chớljytp mắxbdpt, chízfqin dòkctvng sôfyyyng Hoàrrgong Tuyềzyren lớljytn điqseãxnpr ngưbqrtng tụibcf lạlvfdi thàrrgonh mộbdgpt, tạlvfdo thàrrgonh mộbdgpt câtkhcy thưbqrtơjfwsng Hoàrrgong Tuyềzyren.

Trêsxmwn câtkhcy thưbqrtơjfwsng điqseưbqrtcxluc khắxbdpc rấglzzt nhiềzyreu điqseưbqrtkhgkng vâtkhcn, hoa văhpkmn thầvmymn bízfqi củnhita Cửglcru U Ma Thầvmymn, lạlvfdi cóxzfv cảfffe mộbdgpt con rắxbdpn Hoàrrgong Tuyềzyren lớljytn điqseang ngửglcra mặygkqt lêsxmwn trờkhgki gàrrgoo thémpfet.

tkhcy thưbqrtơjfwsng dàrrgoi nàrrgoy vừkhgka xuấglzzt hiệjhahn, thậtbrim chízfqikctvn cóxzfv Hoàrrgong Tuyềzyren thấglzzp thoákyjfng xuấglzzt hiệjhahn phízfqia dưbqrtljyti Cửglcru U, mang theo năhpkmng lựjhahc cổdfugbqrta vôfyyyjmicng tàrrgo ákyjfc.

“Oàrrgonh!”  
hpkmng Tiêsxmwu Châtkhcn Tiêsxmwn dựjhaha vàrrgoo câtkhcy thưbqrtơjfwsng nàrrgoy, mộbdgpt thưbqrtơjfwsng xuyêsxmwn thủnhitng chízfqin phémpfep điqselvfdi thầvmymn thôfyyyng, xuyêsxmwn qua cảfffekyjfc thịdmdpt Diệjhahp Thàrrgonh ngay tạlvfdi chỗjbkl, nổdfug tung lêsxmwn trờkhgki.

Ngay khi Diệjhahp Thàrrgonh lạlvfdi điqsedmdpnh hìcmnknh thâtkhcn thểqijz lầvmymn thứrfztkyjfm thìcmnkjmicng Nhấglzzt Kiếcxlum Cákyjfch Thếcxlu chémpfem mộbdgpt kiếcxlum tớljyti, rốrfztt cuộbdgpc Lăhpkmng Tiêsxmwu Châtkhcn Tiêsxmwn cũywiyng khôfyyyng còkctvn kiêsxmwn nhẫdragn, hắxbdpn vung tay điqsewhjby lưbqrtqsfmi điqseao thầvmymn binh điqseãxnprxnpry, ákyjfnh mắxbdpt lạlvfdnh nhạlvfdt nóxzfvi:  

“Diệjhahp Thàrrgonh, sứrfztc cùjmicng lựjhahc kiệjhaht rồjbkli nhỉdumz!”  
“Chémpfem!”  
Diệjhahp Thàrrgonh chỉdumz điqseákyjfp trảfffe mỗjbkli mộbdgpt chữjadb, điqsejbklng thờkhgki lạlvfdi điqseákyjfnh ra mộbdgpt điqseòkctvn Nhấglzzt Kiếcxlum Cákyjfch Thếcxlu, mang theo tinh thầvmymn khôfyyyng do dựjhah thiêsxmwu điqserfztt thầvmymn hồjbkln củnhita chízfqinh mìcmnknh, miễrnccn cưbqrtqsfmng dùjmicng điqseếcxlun lưbqrtqsfmi điqseao thầvmymn binh điqseãxnprxnpry, lạlvfdi ngưbqrtng tụibcfbqrtfffenh điqseqijz phóxzfvng ra cho dùjmicbqrtfffenh củnhita nóxzfv điqseãxnprfyyyjmicng mờkhgk nhạlvfdt, cóxzfv thểqijz biếcxlun mấglzzt bấglzzt cứrfztdragc nàrrgoo nhưbqrtng Diệjhahp Thàrrgonh cũywiyng khôfyyyng hềzyre do dựjhah chúdragt nàrrgoo.

“Ầlvfdm!”  
hpkmng Tiêsxmwu Châtkhcn Tiêsxmwn trựjhahc tiếcxlup điqseákyjfnh ra mộbdgpt chưbqrtmyming điqseèlrzw émpfep xuốrfztng, phákyjfp tắxbdpc thầvmymn thákyjfnh vôfyyy mạlvfdnh mẽkrbn, chốrfztng trờkhgki điqseqsfm điqseglzzt, dờkhgki núdragi lấglzzp biểqijzn, giốrfztng nhưbqrt mộbdgpt ngọibcfn núdragi thầvmymn Thákyjfi thưbqrtcxlung cổdfug sụibcfp xuốrfztng, trựjhahc tiếcxlup điqseèlrzw émpfep Diệjhahp Thàrrgonh nhưbqrtkyjfnh thịdmdpt.

“Diệjhahp Thàrrgonh, nếcxluu nhưbqrt chỉdumzxzfv chúdragt mákyjfnh khoémpferrgoy thìcmnk cậtbriu vẫdragn nêsxmwn mau chóxzfvng quỳhlls xuốrfztng xin tha điqsei, bảfffen Châtkhcn Tiêsxmwn tâtkhcm tìcmnknh tốrfztt, cóxzfv thểqijz tha cho điqsejhah tửglcrfyyyng môfyyyn!”  
hpkmng Tiêsxmwu Châtkhcn Tiêsxmwn cao điqseếcxlun hơjfwsn chízfqin tầvmymng trờkhgki, điqseưbqrta điqsevmymu nhìcmnkn Diệjhahp Thàrrgonh ởmymibqrtljyti châtkhcn, khoémpfe miệjhahng cóxzfv chúdragt châtkhcm chọibcfc.


“Vùjmicjmic!”  
Diệjhahp Thàrrgonh khóxzfv khăhpkmn điqsedmdpnh hìcmnknh lạlvfdi thâtkhcn thểqijz, mặygkqc dùjmic Hảfffei Hoàrrgong Châtkhcn Linh làrrgo phémpfep điqselvfdi thầvmymn thôfyyyng nhưbqrtng thâtkhcn thểqijz bịdmdp huỷlsiy hoạlvfdi liêsxmwn tụibcfc chízfqin lầvmymn, cóxzfv mạlvfdnh cỡqsfmrrgoo thìcmnk Diệjhahp Thàrrgonh cũywiyng cóxzfv phầvmymn khóxzfv khăhpkmn.

Đbdgpvmymu tóxzfvc anh lúdragc nàrrgoy điqseãxnpr biếcxlun thàrrgonh nửglcra điqseen nửglcra trắxbdpng, hơjfwsn phâtkhcn nửglcra mákyjfi tóxzfvc dàrrgoi điqseãxnpr trởmymi thàrrgonh màrrgou xákyjfm, điqsejbklng nghĩjbkla vớljyti tuổdfugi thọibcf dồjbkli dàrrgoo củnhita Diệjhahp thàrrgonh trong trậtbrin chiếcxlun nàrrgoy điqseãxnpr giảfffem điqsei gầvmymn mộbdgpt nửglcra rồjbkli!  
“Tôfyyyi sẽkrbn khôfyyyng thua!”  
Diệjhahp Thàrrgonh mởmymi lờkhgki, từkhgkng giọibcft thầvmymn huyếcxlut màrrgou vàrrgong, từkhgkng điqseoạlvfdn xưbqrtơjfwsng cốrfztt khóxzfv khăhpkmn hưbqrtljytng vềzyre phízfqia Nguyêsxmwn Anh củnhita Diệjhahp Thàrrgonh điqseqijz hộbdgpi tụibcf.

Giọibcfng nóxzfvi củnhita anh khàrrgon khàrrgon, điqseôfyyyi mắxbdpt khôfyyyng buồjbkln khôfyyyng vui, bìcmnknh tĩjbklnh mởmymi lờkhgki nhưbqrt thểqijz ngưbqrtkhgki rơjfwsi vàrrgoo tìcmnknh thếcxlu nguy hiểqijzm khôfyyyng phảfffei làrrgo anh.

Nhưbqrtng trong lòkctvng tấglzzt cảfffe mọibcfi ngưbqrtkhgki chỉdumzkctvn lạlvfdi bi thưbqrtơjfwsng.

Cho dùjmicxzfvxzfvi thếcxlurrgoo nữjadba thìcmnk Diệjhahp Thàrrgonh điqseãxnpr điqsei điqseếcxlun bưbqrtljytc điqseưbqrtkhgkng cùjmicng, cho dùjmicrrgo Vua Viêsxmwn Ma cũywiyng khôfyyyng thểqijzcmnkm ra hoa dưbqrtljyti Ngũywiy Chỉdumzjfwsn… Kếcxlut cụibcfc củnhita thầvmymn thoạlvfdi, cuốrfzti cùjmicng anh cũywiyng phảfffei thua thôfyyyi!  
“Sẽkrbn khôfyyyng thua?”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.