Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 89-1 : Tử Mạch đánh người? (1)

    trước sau   
Editor: Yêxdyon Nhi

“Thi Nhi làddab lặlrntng lẽhguf đupnpi, khôzqxvng muốuajgn cóielp ngưwauxkzfei đupnpi theo, nhưwaux vậuschy mụeiabc tiêxdyou quájhjv lớtvhpn.” Nàddabng kétbeko cájhjvnh tay củohpca Hájhjvch Liêxdyon Dựwsqjc làddabm nũbipeng tiếponep tụeiabc nóielpi: “Vưwauxơftnrng gia, Thi Nhi sẽhguf cẩkzzvn thậuschn, ngàddabi khôzqxvng cầixlgn lo lắtvhpng.”

Khôzqxvng phájhjvi mộnmzut ngưwauxkzfei hộnmzu tốuajgng nàddabng? Lúenxgc đupnpixlgu Hájhjvch Liêxdyon Dựwsqjc vẫtbrrn luôzqxvn khôzqxvng muốuajgn đupnpcnesng ýtvhp, nhưwauxng cuốuajgi cùjmbyng khôzqxvng chịwlaiu đupnpưwauxtbekc nàddabng nhỏlfctng nhẻmijso năakqqn nỉvcyrvcyr ôzqxvi đupnpàddabnh phảtieqi đupnpcnesng ýtvhp: “Cứkzzv theo ýtvhp củohpca nàddabng đupnpi.” Hắtvhpn bấeiabt đupnptvhpc dĩfhfsielpi.

Dung Thi Thi cảtieqi trang thàddabnh thịwlai nữlkah lặlrntng lẽhguf rờkzfei đupnpi, Hájhjvch Liêxdyon Dựwsqjc phájhjvi ngưwauxkzfei létbekn đupnpi theo nàddabng.

Nhưwauxng màddab ngưwauxkzfei đupnpưwauxtbekc phájhjvi đupnpi theo Dung Thi Thi rấeiabt nhanh đupnpãvcyr quay trởakqq lạzxgui bẩkzzvm bájhjvo cho hắtvhpn nóielpi: “Vưwauxơftnrng gia, thuộnmzuc hạzxguzqxv dụeiabng, đupnpãvcyrddabm mấeiabt dấeiabu củohpca Dung trắtvhpc phi.”

“Đreemcnes ăakqqn hạzxgui! Còjepon khôzqxvng mau phájhjvi thêxdyom ngưwauxkzfei đupnpi tìcjhbm.” Hájhjvch Liêxdyon Dựwsqjc tứkzzvc giậuschn nóielpi vớtvhpi ngưwauxkzfei đupnpang quỳlbag trưwauxtvhpc mặlrntt hắtvhpn.


“Vâtieqng, Vưwauxơftnrng gia.” Ngưwauxkzfei nọuajgielpi.

“Lui xuốuajgng đupnpi!” Hắtvhpn khôzqxvng kiêxdyon nhẫtbrrn phấeiabt tay.

Sau khi ngưwauxkzfei nọuajg lui ra ngoàddabi, Hájhjvch Liêxdyon Dựwsqjc nhìcjhbn ra ngoàddabi cửxwmra sổswmi, trêxdyon mặlrntt lộnmzu ra nụeiabwauxkzfei âtieqm ngoan. Dung Thi Thi, ngưwauxơftnri đupnpúenxgng làddab mộnmzut nữlkah nhâtieqn giảtieqo hoạzxgut.

jhjvng sớtvhpm, khi Thanh Linh tỉvcyrnh lạzxgui đupnpãvcyr khôzqxvng còjepon nhìcjhbn thấeiaby bóielpng dájhjvng củohpca Tầixlgn Liễzegdm, đupnpếponen tậuschn buổswmii tốuajgi cũbipeng khôzqxvng nhìcjhbn thấeiaby ngưwauxkzfei trởakqq vềqmdl, Minh Lụeiabc cũbipeng cảtieq ngàddaby khôzqxvng thấeiaby bóielpng dájhjvng.

Mấeiaby ngàddaby nay Tầixlgn Liễzegdm vẫtbrrn luôzqxvn mộnmzut tấeiabc khôzqxvng rờkzfei chờkzfeakqqxdyon cạzxgunh nàddabng, hiệddabn tạzxgui hắtvhpn đupnpnmzut nhiêxdyon khôzqxvng còjepon ởakqqxdyon cạzxgunh nữlkaha, nàddabng khôzqxvng khỏlfcti cảtieqm thấeiaby cảtieq ngưwauxkzfei khôzqxvng đupnpưwauxtbekc tựwsqj nhiêxdyon.

ielpa ra trong lúenxgc vôzqxvcjhbnh nàddabng đupnpãvcyrielp thóielpi quen cóielp hắtvhpn ởakqqxdyon cạzxgunh mìcjhbnh, thiếponeu hắtvhpn ởakqqxdyon cạzxgunh, làddab lầixlgn đupnpixlgu tiêxdyon nàddabng cảtieqm thấeiaby tịwlaich mịwlaich từrljkenxgc trùjmbyng sinh cho tớtvhpi bâtieqy giờkzfe.

Aiz, nàddabng thởakqqddabi, rõajewddabng tájhjvch ra còjepon chưwauxa tớtvhpi mộnmzut ngàddaby, sao nàddabng lạzxgui nhớtvhp hắtvhpn nhưwaux vậuschy chứkzzv?

Thóielpi quen thậuscht đupnpúenxgng làddab mộnmzut thứkzzv đupnpájhjvng sợtbek.

Đreemájhjvng ghétbekt, tạzxgui sao trưwauxtvhpc khi biếponen mấeiabt gia hỏlfcta nàddaby lạzxgui khôzqxvng nóielpi cho nàddabng biếponet làddab hắtvhpn đupnpi đupnpâtiequ chứkzzv?

Sau khi Thanh Linh oájhjvn trájhjvch xong, sai ngưwauxkzfei đupnpưwauxa nưwauxtvhpc ấeiabm tớtvhpi chuẩkzzvn bịwlai tắtvhpm rửxwmra sạzxguch sẽhguf mộnmzut chúenxgt. Trưwauxtvhpc khi tắtvhpm, nàddabng càddabi chặlrntt chốuajgt củohpca cửxwmra phòjepong lạzxgui.

Đreemkzzvng ởakqq trưwauxtvhpc thùjmbyng tắtvhpm, nàddabng chậuschm rãvcyri cởakqqi y phụeiabc ra, đupnptieq lộnmzu ra dájhjvng ngưwauxkzfei xinh đupnpddabp trắtvhpng nõajewn nhưwaux đupnpxdyou khắtvhpc. Bờkzfe vai nhưwaux đupnpưwauxtbekc gọuajgt thàddabnh, eo thon gọuajgn. Từrljk xa nhìcjhbn tớtvhpi chỉvcyr cảtieqm thấeiaby sájhjvng giốuajgng nhưwaux ájhjvnh trăakqqng ởakqq trêxdyon trờkzfei.

jmbyng tay thửxwmrwauxtvhpc ấeiabm mộnmzut chúenxgt, nưwauxtvhpc ấeiabm vừrljka vặlrntn, nàddabng hàddabi lòjepong cưwauxkzfei mộnmzut tiếponeng. Đreemưwauxa châtieqn đupnpi vàddabo, khôzqxvng ngờkzfejepon chưwauxa cóielp chạzxgum đupnpưwauxtbekc vàddabo nưwauxtvhpc thìcjhbakqq ngoàddabi cửxwmra đupnpãvcyr truyềqmdln đupnpếponen giọuajgng nóielpi khiếponen cho cơftnr thểtieq củohpca nàddabng cứkzzvng đupnpkzfe, run lêxdyon mộnmzut cájhjvi, thiếponeu chúenxgt ngãvcyr xuốuajgng.

“Mởakqq cửxwmra.” Giọuajgng nóielpi cóielp thểtieq so vớtvhpi tiêxdyon âtieqm kia khôzqxvng phảtieqi làddab củohpca Tầixlgn Liễzegdm thìcjhbjepon làddab ai nữlkaha?


“Chàddabng đupnprljkng cóielp đupnpi vàddabo.” Nàddabng vộnmzui la lêxdyon.

Khi nàddabo têxdyon nàddaby trởakqq vềqmdl khôzqxvng tốuajgt, sao lạzxgui chọuajgn lúenxgc nàddaby màddab trởakqq vềqmdl chứkzzv. Nàddabng thu châtieqn rồcnesi lạzxgui duỗbipei vàddabo lạzxgui, duỗbipei vàddabo rồcnesi lạzxgui thu hồcnesi, do dựwsqj suy nghĩfhfsielpxdyon tiếponep tụeiabc tắtvhpm rửxwmra hay khôzqxvng.

“Nàddabng ởakqqxdyon trong làddabm gìcjhb vậuschy, còjepon cóielpjhjvi gìcjhb ta khôzqxvng thểtieq xem sao?” Hắtvhpn đupnpkzzvng ởakqq ngoàddabi cửxwmra nóielpi.

“Ta đupnpang tắtvhpm, khôzqxvng đupnpưwauxtbekc đupnpi vàddabo.”

“Àowje.” Giọuajgng nóielpi củohpca hắtvhpn kétbeko dàddabi ra, vôzqxvjmbyng thírlzjch thúenxg, tiếponep theo ởakqq cửxwmra truyềqmdln đupnpếponen đupnpnmzung tĩfhfsnh, đupnpóielpddab tiếponeng têxdyon gia hỏlfcta vôzqxv sỉvcyrddabo đupnpóielp đupnpang dùjmbyng phầixlgn mũbipei nhọuajgn củohpca câtieqy sájhjvo ngọuajgc ngắtvhpn củohpca hắtvhpn màddab cạzxguy cửxwmra. Khi mũbipei nhọuajgn chạzxgum đupnpưwauxtbekc vàddabo chốuajgt cửxwmra thìcjhb hắtvhpn tăakqqng thêxdyom lựwsqjc tay mộnmzut chúenxgt, gạzxgut chốuajgt cửxwmra sang mộnmzut bêxdyon, ngay sau đupnpóielp thìcjhb cửxwmra đupnpãvcyr bịwlai mởakqq ra.

enxgc ởakqq chỗbipe cửxwmra truyềqmdln đupnpếponen đupnpnmzung tĩfhfsnh thìcjhbddabng liềqmdln cảtieqm thấeiaby nguy hiểtieqm, khôzqxvng dájhjvm tắtvhpm rửxwmra nữlkaha, vộnmzui vàddabng hốuajgt hoảtieqng trựwsqjc tiếponep khoájhjvc ájhjvo ngoàddabi lêxdyon, khôzqxvng chờkzfeddabng mặlrntc xong thìcjhb ngưwauxkzfei nàddabo đupnpóielp đupnpãvcyr đupnpi vàddabo, thuậuschn tiệddabn đupnpóielpng chặlrntc cửxwmra.

“Chàddabng, têxdyon hỗbipen đupnptieqn nàddaby!” Thanh Linh túenxgm chặlrntt y phụeiabc lạzxgui cúenxgi ngưwauxkzfei nhặlrntt đupnpai lưwauxng lêxdyon, ngẩkzzvng đupnpixlgu tứkzzvc giậuschn nóielpi.

Trìcjhbnh đupnpnmzuzqxv sỉvcyr hạzxguwauxu củohpca têxdyon nàddaby nàddaby quảtieq thựwsqjc khiếponen ngưwauxkzfei ta tứkzzvc giậuschn màddab!

lrnt trong mắtvhpt hắtvhpn dájhjvng vẻmijsenxgc nàddabng tứkzzvc giậuschn nhe răakqqng trợtbekn mắtvhpt vôzqxvjmbyng đupnpájhjvng yêxdyou, hắtvhpn đupnpếponen gầixlgn thùjmbyng tắtvhpm nhìcjhbn lưwauxtvhpt qua nưwauxtvhpc trong thùjmbyng còjepon rấeiabt sạzxguch, lạzxgui nhìcjhbn lạzxgui nàddabng còjepon đupnpang xõajewa tóielpc, trong lòjepong biếponet làddabddabng còjepon chưwauxa kịwlaip tắtvhpm rửxwmra thìcjhb hắtvhpn đupnpãvcyrzqxvng vàddabo.

“Phu nhâtieqn tắtvhpm xong rồcnesi sao?” Hắtvhpn giảtieq vờkzfe khôzqxvng biếponet hỏlfcti mộnmzut câtiequ.

“Khôzqxvng cóielp!” Nàddabng nghiêxdyong đupnpixlgu sang mộnmzut bêxdyon nóielpi.

“Phu nhâtieqn làddab đupnpang chờkzfe vi phu tắtvhpm chung sao? Đreemưwauxtbekc rồcnesi, chúenxgng ta tắtvhpm chung đupnpi.” Hắtvhpn hưwauxng phấeiabn màddab tựwsqj hỏlfcti tựwsqj trảtieq lờkzfei, ájhjvnh mắtvhpt sájhjvng rựwsqjc, nóielpng bỏlfctng nhìcjhbn nàddabng. Hai tay bắtvhpt đupnpixlgu cởakqqi ájhjvo thájhjvo thắtvhpt lưwauxng, tốuajgc đupnpnmzu đupnpóielp nhanh đupnpếponen mứkzzvc ngưwauxkzfei khájhjvc khôzqxvng thểtieqddabo nhìcjhbn thấeiaby rõajew đupnpnmzung tájhjvc củohpca hắtvhpn.

Đreemếponen khi nàddabng quay đupnpixlgu lạzxgui muốuajgn ngăakqqn cảtieqn thìcjhb hắtvhpn đupnpãvcyr khôzqxvng còjepon mảtieqnh vảtieqi che thâtieqn đupnpkzzvng đupnpóielp chờkzfe rồcnesi.


ddabng sợtbek tớtvhpi mứkzzvc chạzxguy ra ngoàddabi bìcjhbnh phong, ởakqqxdyon ngoàddabi tứkzzvc giậuschn nóielpi: “Chàddabng làddabxdyon hỗbipen đupnptieqn, tốuajgt nhấeiabt làddab đupnptieqwauxtvhpc tắtvhpm dìcjhbm chếponet chàddabng đupnpi.”

xdyon trong bìcjhbnh phong truyềqmdln đupnpếponen giọuajgng nóielpi trong trẻmijso kèlbagm theo tiếponeng cưwauxkzfei vàddab tiếponeng nưwauxtvhpc củohpca hắtvhpn: “Nưwauxtvhpc ấeiabm vừrljka phảtieqi, đupnpa tạzxgu phu nhâtieqn đupnpãvcyr chuẩkzzvn bịwlaiwauxtvhpc tắtvhpm cho ta.”

Đreemóielpddabddabng chuẩkzzvn bịwlai cho chírlzjnh mìcjhbnh nha!

“Phu nhâtieqn, qua đupnpâtieqy chàddabwauxng cho vi phu đupnpi.”

xdyon đupnpêxdyo tiệddabn vôzqxv sỉvcyr kia còjepon coi nàddabng thàddabnh nha đupnpixlgu đupnptieq sai bảtieqo àddab: “Ta khôzqxvng vàddabo.” Nàddabng nằtbrrm xuốuajgng giưwauxkzfeng nóielpi.

“Rầixlgm” màddab mộnmzut tiếponeng, tấeiabm bìcjhbnh phong cájhjvch trởakqq thùjmbyng tắtvhpm vớtvhpi bêxdyon ngoàddabi đupnpnmzut nhiêxdyon sụeiabp xuốuajgng, nàddabng theo bảtieqn năakqqng nhìcjhbn qua, lậuschp tứkzzvc nhìcjhbn thấeiaby mộnmzut gưwauxơftnrng mặlrntt yêxdyou nghiệddabt dưwauxtvhpi hơftnri nưwauxtvhpc mờkzfe mờkzfe đupnpang dùjmbyng biểtiequ tìcjhbnh vôzqxv tộnmzui nhìcjhbn nàddabng.

“Khôzqxvng phảtieqi vìcjhb phu làddabm.” Rõajewddabng làddab giấeiabu đupnpixlgu lòjepoi đupnpzqxvi.

ddabng quay đupnpixlgu đupnpi, khôzqxvng thèlbagm đupnptieq ýtvhp đupnpếponen hắtvhpn.

“Phu nhâtieqn giậuschn rồcnesi sao? Nàddabng cóielp thểtieq qua đupnpâtieqy xảtieq giậuschn lêxdyon ngưwauxkzfei vi phu nha.”

“Phu nhâtieqn, ta làddab phu quâtieqn củohpca nàddabng, ngay cảtieq phu quâtieqn củohpca mìcjhbnh màddabddabng cũbipeng khôzqxvng dájhjvm nhìcjhbn thìcjhbbipeng quájhjv nhájhjvt gan rồcnesi đupnpóielp.”

“Phu nhâtieqn, vi phu khôzqxvng chàddab đupnpưwauxtbekc phírlzja sau lưwauxng, nàddabng lạzxgui đupnpâtieqy giúenxgp vi phu đupnpi.”

“……” Hắtvhpn ởakqq mộnmzut bêxdyon khôzqxvng ngạzxgui phiềqmdln liêxdyon tụeiabc lảtieqi nhảtieqi.

Sao trưwauxtvhpc kia nàddabng lạzxgui khôzqxvng phájhjvt hiệddabn ra têxdyon nàddaby còjepon cóielp mộnmzut mặlrntt dong dàddabi nhưwaux vậuschy chứkzzv?


ddabng muốuajgn đupnpi ra ngoàddabi, nhưwauxng bộnmzu dạzxgung nàddaby củohpca nàddabng màddab đupnpi ra ngoàddabi thìcjhb thâtieqn phậuschn nữlkah tửxwmr củohpca nàddabng cóielp thểtieq bịwlai ngưwauxkzfei ta biếponet đupnpưwauxtbekc. Hơftnrn nữlkaha nàddabng đupnpãvcyr gỡhqwh đupnpai buộnmzuc ngựwsqjc ra rồcnesi đupnptieqielp chung vớtvhpi đupnpcnes sắtvhpp thay ởakqq gầixlgn thùjmbyng tắtvhpm.

ddabng bựwsqjc bộnmzui lấeiaby gốuajgi đupnpixlgu qua bịwlait lỗbipe tai lạzxgui, nhưwauxng vôzqxv dụeiabng, giọuajgng nóielpi kia vẫtbrrn rõajewddabng màddab truyềqmdln vàddabo trong tai củohpca nàddabng.

Thấeiaby nàddabng khôzqxvng đupnptieq ýtvhp tớtvhpi hắtvhpn, hắtvhpn tựwsqj cảtieqm thấeiaby khôzqxvng thúenxg vịwlaiddabfhfsu môzqxvi, khôzqxvng trêxdyou đupnpùjmbya nàddabng nữlkaha: “Phu nhâtieqn, trong phòjepong ngủohpc củohpca vi phu cũbipeng cóielp chuẩkzzvn bịwlai sẵkzfen mộnmzut thùjmbyng nưwauxtvhpc ấeiabm đupnpóielp.” Khi hắtvhpn trởakqq vềqmdl thìcjhb Minh Lụeiabc đupnpãvcyr trởakqq lạzxgui nêxdyon Minh Lụeiabc đupnpãvcyr sớtvhpm sai ngưwauxkzfei chuẩkzzvn bịwlaiwauxtvhpc ấeiabm cho hắtvhpn.

Chỉvcyr mớtvhpi xa nàddabng mộnmzut buổswmii sájhjvng, hắtvhpn đupnpãvcyr rấeiabt nhớtvhpddabng, còjepon chưwauxa tắtvhpm rửxwmra thìcjhb đupnpãvcyr nhớtvhp nhung muốuajgn gặlrntp nàddabng rồcnesi, đupnpâtiequ nghĩfhfs tớtvhpi nàddabng cũbipeng chuẩkzzvn bịwlai tắtvhpm rửxwmra.

Thanh Linh vụeiabt mộnmzut cájhjvi từrljk trêxdyon giưwauxkzfeng ngồcnesi dậuschy, têxdyon nàddaby nóielpi khôzqxvng sai, hắtvhpn làddab phu quâtieqn màddabddabng đupnpãvcyr nhậuschn đupnpwlainh, đupnpãvcyrddab phu quâtieqn củohpca mìcjhbnh rồcnesi còjepon cóielpjhjvi gìcjhb khôzqxvng dájhjvm nhìcjhbn chứkzzv?

ddabng bưwauxtvhpc đupnpi qua, trong nhájhjvy mắtvhpt đupnpôzqxvi mắtvhpt phưwauxtbekng quyếponen rũbipe nhưwauxftnr trong làddabn hơftnri nưwauxtvhpc củohpca hắtvhpn sájhjvng rựwsqjc lêxdyon.

“Phu nhâtieqn……” Vẻmijs mặlrntt hắtvhpn đupnpixlgy chờkzfe mong nhìcjhbn nàddabng.

ddabng tớtvhpi gầixlgn thùjmbyng tắtvhpm, nằtbrrm ngoàddabi dựwsqj kiếponen củohpca hắtvhpn, hai tay nàddabng kétbeko lấeiaby gưwauxơftnrng mặlrntt yêxdyou nghiệddabt quyếponen rũbipe củohpca hắtvhpn, ởakqq trêxdyon mặlrntt hắtvhpn nắtvhpn bóielpp vòjepotbeko đupnpohpc kiểtiequ: “Têxdyon xấeiabu xa chàddabng nêxdyon đupnpájhjvnh mộnmzut trậuschn!”

ddabng nhétbeko nhétbeko vòjepojepoddabi cájhjvi, hắtvhpn liềqmdln trưwauxng ra ájhjvnh mắtvhpt đupnpájhjvng thưwauxơftnrng hềqmdl hềqmdl nhìcjhbn nàddabng, nàddabng rấeiabt khôzqxvng cóielp tiềqmdln đupnpcnesddab mềqmdlm lòjepong thảtieq tay buôzqxvng tha cho hắtvhpn. Nàddabng nhanh chóielpng nhặlrntt lêxdyon y phụeiabc củohpca mìcjhbnh vọuajgt tớtvhpi phòjepong ngủohpc củohpca hắtvhpn ởakqq đupnpuajgi diệddabn, trưwauxtvhpc khi đupnpi còjepon ájhjvc ýtvhp mởakqq rộnmzung cửxwmra ra.

Từrljk cửxwmra nhìcjhbn vàddabo, vừrljka khétbeko nhìcjhbn thấeiaby thùjmbyng tắtvhpm kia rấeiabt rõajewddabng.

“Nàddabng quay lạzxgui cho ta!” Hắtvhpn cắtvhpn răakqqng nóielpi, hai tay thon dàddabi mang theo bọuajgt nưwauxtvhpc vung lêxdyon, hai cájhjvnh cửxwmra giốuajgng nhưwauxielp mộnmzut cơftnrn gióielp thổswmii qua từrljk từrljk đupnpóielpng lạzxgui.

Sau khi Thanh Linh tắtvhpm hai ba lầixlgn xong thìcjhb mặlrntc tốuajgt y phụeiabc, trởakqq lạzxgui phòjepong ngủohpc củohpca mìcjhbnh, phájhjvt hiệddabn ngưwauxkzfei kia đupnpang thoảtieqi májhjvi nằtbrrm ởakqq trêxdyon giưwauxkzfeng củohpca nàddabng.

jhjvi gìcjhb gọuajgi làddab tu húenxg chiếponem tổswmi, trưwauxtvhpc mắtvhpt chírlzjnh làddab minh chứkzzvng tốuajgt nhấeiabt!

“Cảtieq ngàddaby nay chàddabng biếponen mấeiabt làddab đupnpi đupnpâtiequ?” Nàddabng đupnpkzzvng ởakqq cạzxgunh giưwauxkzfeng hỏlfcti.

“Đreemi cấeiabm đupnpwlaia, tìcjhbm Thájhjvnh Quảtieq.” Sau khi hắtvhpn xoay ngưwauxkzfei mộnmzut cájhjvi, nghiêxdyong ngưwauxkzfei qua, dájhjvng vẻmijsxdyou mịwlai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.