Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 88-2 : Cái đích cho mọi người chỉ trích (2)

    trước sau   
“Chàzpfeng nóggvvi Đfbqpfbqpi tiểyjmcu thưcazrggvv nghĩmovf đuohbếtnuyn việxzffc bởpqeqi vìhewg lờrncvi nóggvvi củqqvoa nàzpfeng…Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc trởpqeq thàzpfenh cáirebi đuohbíkwoich cho mọtnwri ngưcazrrncvi chỉmtva tríkwoich?” Thanh Linh nghĩmovf ngờrncv.

“Lầcyuzn nàzpfey khôirebng thuầcyuzn túhjrdy làzpfe chọtnwrn rểyjmc.” Tầcyuzn Liễyjmcm chỉmtva nhàzpfen nhạfbqpt nóggvvi mộqqvot câstleu.

Vậrutqy lầcyuzn nàzpfey Tiêrcbxu Dao thàzpfenh tổedok chứhkkoc chọtnwrn rểyjmcggvv mụodkhc đuohbíkwoich gìhewg?

Trựemuvc giáirebc nàzpfeng cho thấvlomy Tầcyuzn Liễyjmcm đuohbang khôirebng chúhjrdt cốsdoc kịjfoh áirebnh mắcqmat luôirebn díkwoinh lêrcbxn ngưcazrrncvi nàzpfeng làzpfem nàzpfeng cóggvv chúhjrdt khôirebng đuohbưcazrbeqsc tựemuv nhiêrcbxn: “Tạfbqpi sao chàzpfeng cứhkko luôirebn nhìhewgn chằmkdfm chằmkdfm ta? Cảcbwg ngàzpfey nhìhewgn khôirebng cháirebn sao?”

“Sẽjkrq khôirebng.” Hắcqman tựemuv nhiêrcbxn trảcbwg lờrncvi, nhìhewgn còfazgn khôirebng đuohbqqvo sao lạfbqpi cháirebn đuohbưcazrbeqsc đuohbâstley?

“Vậrutqy chàzpfeng đuohbmtvang cóggvv nhìhewgn ta nhưcazr vậrutqy đuohbưcazrbeqsc khôirebng?” Nàzpfeng thầcyuzm nóggvvi, áirebnh mắcqmat hắcqman lúhjrdc nàzpfey lộqqvo ra đuohbóggvvi kháirebt làzpfem nàzpfeng cảcbwgm thấvlomy nguy hiểyjmcm.


“Khôirebng thểyjmc.” Hắcqman đuohbưcazrơhhklng nhiêrcbxn nóggvvi, đuohbqqvot nhiêrcbxn hắcqman đuohbhkkong dậrutqy nghiêrcbxng ngưcazrrncvi, cáirebch cáirebi bàzpfen hai tay nâstleng mặrutqt nàzpfeng, hôirebn chíkwoinh xáirebc vàzpfeo môirebi nàzpfeng.

Hai mắcqmat nàzpfeng mởpqeq to, nhìhewgn vàzpfeo nơhhkli sâstleu thẳghjzm trong đuohbáireby mắcqmat hắcqman, đuohbáireby mắcqmat hắcqman tựemuva nhưcazr mộqqvot vòfazgng xoáireby khiếtnuyn nàzpfeng vùvgmvi sâstleu vàzpfeo trong đuohbóggvv.

Hắcqman nhìhewgn áirebnh mắcqmat cuồedokng si củqqvoa nàzpfeng, con ngưcazrơhhkli híkwoip lạfbqpi, hôirebn nàzpfeng ngàzpfey càzpfeng cuồedokng dạfbqpi.

Thờrncvi đuohbiểyjmcm hắcqman thảcbwgzpfeng ra môirebi củqqvoa nàzpfeng cũjcnrng đuohbãxrfdcazrng đuohbggvv. Nàzpfeng háireb miệxzffng thởpqeq hổedokn hểyjmcn, bựemuvc bộqqvoi nhìhewgn ngưcazrrncvi đuohbsdoci diệxzffn thầcyuzn khíkwoi thanh nhàzpfen, rõewqjzpfeng làzpfe tiêrcbxn nhâstlen khôirebng nhiễyjmcm khóggvvi lửfbqpa nhâstlen gian, nhưcazrng khi khi dễyjmczpfeng lạfbqpi rấvlomt hạfbqpcazru.

“Đfbqpqqvot nhiêrcbxn ta nhớmtva tớmtvai, chàzpfeng đuohbếtnuyn Tiêrcbxu Dao thàzpfenh vìhewg Tháirebnh quảcbwg đuohbúhjrdng khôirebng? Nhiềgxqeu ngàzpfey nhưcazr vậrutqy cóggvv tin tứhkkoc gìhewg chưcazra?” Nàzpfeng hỏggvvi.

Hắcqman vìhewgzpfeng nêrcbxn mớmtvai tớmtvai Tiêrcbxu Dao thàzpfenh, chuyệxzffn Tháirebnh quảcbwg bấvlomt quáireb chíkwoizpfeirebi cớmtva.

“Chưcazra cóggvv.” Âodkhm thanh dừmtvang lạfbqpi trong chốsdocc láirebt, hắcqman lạfbqpi nóggvvi. “Cóggvv.”

Tầcyuzn Liễyjmcm đuohbãxrfd pháirebi mộqqvot đuohbqqvoi nhâstlen mãxrfd đuohbi Tiêrcbxu Dao thàzpfenh trưcazrmtvac, thừmtvaa dịjfohp Thàzpfenh chủqqvo ngàzpfey đuohbóggvv tạfbqpm thờrncvi cởpqeqi bỏggvv trậrutqn pháirebp trong Mêrcbx Vụodkhstlem sâstlem đuohbãxrfd lẫjissn vàzpfeo trong thàzpfenh tìhewgm kiếtnuym tung tíkwoich Tháirebnh quảcbwg, qua nhiềgxqeu ngàzpfey tìhewgm kiếtnuym vẫjissn khôirebng cóggvv tin tứhkkoc gìhewg truyềgxqen đuohbếtnuyn.

“Cóggvv ývgmv tứhkkohewg?” Nàzpfeng khôirebng hiểyjmcu cáirebi gìhewg gọtnwri làzpfe “chưcazra cóggvv” lạfbqpi còfazgn cóggvv “cóggvv”.

Hắcqman cưcazrrncvi nhạfbqpt mộqqvot tiếtnuyng: “Ngưcazrrncvi củqqvoa ta truyềgxqen đuohbếtnuyn tìhewg khôirebng thấvlomy vịjfoh tríkwoi củqqvoa Tháirebnh quảcbwg nhưcazrng từmtva đuohbóggvv ta cũjcnrng hoàzpfei nghi mộqqvot chỗcyuz.” 

irebch Liêrcbxn Dựemuvc mệxzfft mỏggvvi mang theo Dung Thi Thi cùvgmvng chạfbqpy trốsdocn lũjcnr ngưcazrrncvi muốsdocn áirebm sáirebt hắcqman.

Hắcqman tựemuva ngưcazrrncvi vàzpfeo mộqqvot gốsdocc câstley, Dung Thi Thi giốsdocng nhưcazr bịjfoh sợbeqs khôirebng hềgxqe nhẹcazr, chui vàzpfeo lòfazgng hắcqman, thâstlen thểyjmc khôirebng ngừmtvang run rẩparjy.

“Thi Nhi, khôirebng sao.” Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc kéjurlo nàzpfeng ra, nhẹcazr nhàzpfeng an ủqqvoi.


“Vưcazrơhhklng gia, họtnwrzpfe ai màzpfe lạfbqpi muốsdocn giếtnuyt chúhjrdng ta?” Nàzpfeng ngẩparjng đuohbcyuzu nhìhewgn hắcqman nóggvvi.

Kia làzpfe nhữaciang ngưcazrrncvi nàzpfeo? Trêrcbxn đuohbưcazrrncvng bịjfoh đuohbuổedoki giếtnuyt, hắcqman chợbeqst nhớmtva ra hôirebm nay trong cuộqqvoc tỷyjmc thíkwoihewgnh làzpfe ngưcazrrncvi chiếtnuyn thắcqmang, còfazgn cảcbwg nhữaciang lờrncvi nóggvvi củqqvoa Đfbqpfbqpi tiểyjmcu thưcazr nữaciaa, hắcqman đuohbqqvot nhiêrcbxn tỉmtvanh ngộqqvo.

Đfbqpfbqpi tiểyjmcu thưcazrggvvi ra nhữaciang lờrncvi đuohbóggvvzpfem cho ngưcazrrncvi kháirebc ghen tịjfoh hắcqman, nhữaciang ngưcazrrncvi đuohbóggvv khẳghjzng đuohbjfohnh rằmkdfng nếtnuyu hắcqman chếtnuyt, cơhhkl hộqqvoi bọtnwrn họtnwrcazrrncvi đuohbưcazrbeqsc Đfbqpfbqpi tiểyjmcu thưcazr sẽjkrq lớmtvan hơhhkln. Đfbqpáirebng chếtnuyt! Đfbqpfbqpi tiểyjmcu thưcazrggvvi nhữaciang lờrncvi kia rõewqjzpfeng đuohbem hắcqman trởpqeq thàzpfenh cáirebi đuohbíkwoich cho mọtnwri ngưcazrrncvi chỉmtva tríkwoich, nữacia nhâstlen nàzpfey đuohbếtnuyn tộqqvot cùvgmvng làzpfe cốsdoc ývgmv hay vôireb ývgmv?

zpfe Tầcyuzn Liễyjmcm cóggvv phảcbwgi đuohbãxrfd đuohbirebn trưcazrmtvac đuohbưcazrbeqsc hậrutqu quảcbwg hay khôirebng? Cho nêrcbxn hắcqman mớmtvai cùvgmvng Diệxzffp Đfbqpàzpfem liêrcbxn thủqqvo lừmtvaa hắcqman? Chếtnuyt tiệxzfft, hắcqman biếtnuyt hai tiểyjmcu tửfbqp kia khôirebng phảcbwgi ngưcazrrncvi tốsdoct làzpfenh gìhewgzpfe, cốsdochewgnh hắcqman còfazgn hồedok đuohbedok tin tưcazrpqeqng.

“Thi Nhi, đuohbmtvang lo lắcqmang. Bổedokn vưcazrơhhklng khôirebng chếtnuyt dễyjmczpfeng thếtnuy đuohbâstleu.” Háirebch Liêrcbxn dựemuvc lạfbqpnh lùvgmvng nóggvvi.

“Cóggvvcazrơhhklng gia ởpqeq đuohbâstley Thi Nhi tuyệxzfft khôirebng lo lắcqmang.” Cảcbwg ngưcazrrncvi Dung Thi Thi ẩparjn vàzpfeo trong lòfazgng hắcqman, âstlem thanh kiềgxqeu mịjfoh trảcbwg lờrncvi.

zpfeng cuộqqvon ốsdocng tay áirebo giúhjrdp hắcqman lau mồedokirebi trêrcbxn mặrutqt, săyjmcn sóggvvc nóggvvi: “Vưcazrơhhklng gia, ngàzpfei kháirebt khôirebng? Nếtnuyu kháirebt chúhjrdng ta đuohbếtnuyn quáirebn kia uốsdocng ly nưcazrmtvac.”

irebch Liêrcbxn Dựemuvc quảcbwg thậrutqt rấvlomt kháirebt, nghe nàzpfeng nhắcqmac tớmtvai liềgxqen gậrutqt đuohbcyuzu: “Cũjcnrng đuohbưcazrbeqsc.”

Hai ngưcazrrncvi tìhewgm mộqqvot quáirebn tràzpfezpfeo ngồedoki, gọtnwri mộqqvot ấvlomm tràzpfe.

Sau đuohbóggvvzpfe bốsdocn ngưcazrrncvi ăyjmcn mặrutqc trôirebng nhưcazr ngưcazrrncvi nghèrklio theo vàzpfeo, áirebnh mắcqmat quéjurlt mộqqvot vòfazgng, mộqqvot ngưcazrrncvi trong sốsdoc đuohbóggvv khôirebng dấvlomu vếtnuyt gậrutqt đuohbcyuzu vớmtvai tiểyjmcu nhịjfoh mộqqvot cáirebi, sau đuohbóggvv họtnwr ngồedoki bàzpfen gầcyuzn bàzpfen củqqvoa Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc.

Tiểyjmcu nhịjfoh đuohbem bìhewgnh tràzpfercbxn, âstlen cầcyuzn châstlem tràzpfe cho hai ngưcazrrncvi.

Dung Thi Thi bưcazrng tràzpfercbxn uốsdocng, tay vôireb ývgmv buôirebng lỏggvvng, mộqqvot giọtnwrt tràzpfehhkli trêrcbxn nềgxqen đuohbvlomt tỏggvva khóggvvi sèrklio sèrklio.

“Nưcazrmtvac tràzpfeggvv đuohbqqvoc.” Dung Thi Thi hôireb to.


irebch Liêrcbxn dựemuvc vừmtvaa muốsdocn uốsdocng hớmtvap tràzpfe, nghe âstlem thanh củqqvoa nàzpfeng, lậrutqp tứhkkoc đuohbem ly tràzpfe giộqqvoi vềgxqe phíkwoia tiểyjmcu nhịjfoh. Sựemuvhewgnh bạfbqpi lộqqvo, tiệxzffu nhịjfoh lậrutqp tứhkkoc rúhjrdt chủqqvoy thủqqvo từmtva trêrcbxn ngưcazrrncvi đuohbâstlem Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc, bốsdocn ngưcazrrncvi vừmtvaa vàzpfeo cũjcnrng ngay lậrutqp tứhkkoc rúhjrdt kiếtnuym gia nhậrutqp cuộqqvoc chiếtnuyn.

irebch Liêrcbxn Dựemuvc nhanh chóggvvng giảcbwgi quyếtnuyt mấvlomy ngưcazrrncvi kia, Dung Thi Thi sợbeqs đuohbếtnuyn mứhkkoc khôirebng dáirebm ởpqeqrcbxn ngoàzpfei mộqqvot lúhjrdc nàzpfeo nữaciaa, thúhjrdc giụodkhc Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc nhanh chóggvvng trởpqeq vềgxqercbx Diêrcbxu cung.

Trởpqeq lạfbqpi tiểyjmcu việxzffn ởpqeqrcbx Diêrcbxu cung, Dung Thi Thi vẻurzu mặrutqt mỏggvvi mệxzfft, đuohbparjy cửfbqpa phòfazgng dẫjissn đuohbcyuzu đuohbi vàzpfeo.

zpfeng trựemuvc tiếtnuyp đuohbi vềgxqe phíkwoia giưcazrơhhklng hẹcazrp, vừmtvaa đuohbjfohnh nằmkdfm lêrcbxn liềgxqen pháirebt hiệxzffn dưcazrrncvi lớmtvap chăyjmcn cóggvv thứhkkohewg đuohbóggvv đuohbang chuyểyjmcn đuohbqqvong. Nàzpfeng lậrutqp tứhkkoc véjurln chăyjmcn lêrcbxn, thấvlomy thứhkko phíkwoia dưcazrmtvai chăyjmcn liềgxqen héjurlt lêrcbxn mộqqvot tiếtnuyng, hốsdoct hoảcbwgng xoay ngưcazrrncvi nhàzpfeo vàzpfeo lòfazgng Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc.

“Thi Nhi, chuyệxzffn gìhewg khiếtnuyn nàzpfeng kinh hoàzpfeng đuohbếtnuyn thếtnuy?” Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc hỏggvvi, mắcqmat trựemuvc tiếtnuyp nhìhewgn thẳghjzng lêrcbxn giưcazrrncvng liềgxqen thấvlomy mộqqvot con rắcqman đuohbqqvoc màzpfeu sắcqmac diễyjmcm lệxzff đuohbang ngóggvvc đuohbcyuzu thèrklicazrmovfi. Con ngưcazrơhhkli hắcqman co lạfbqpi, đuohbparjy ngưcazrrncvi trong ngựemuvc ra, cầcyuzm kiếtnuym đuohbếtnuyn giưcazrrncvng hẹcazrp, mộqqvot kiếtnuym chéjurlm chếtnuyt đuohbqqvoc xàzpfe.

irebch Liêrcbxn Dựemuvc thu hồedoki kiếtnuym: “Hừmtva, trong Mêrcbx Diêrcbxu cung màzpfejcnrng dáirebm ngôirebng cuồedokng nhưcazr thếtnuy?” Nhữaciang ngưcazrrncvi nàzpfey thậrutqt đuohbúhjrdng làzpfe khôirebng giếtnuyt chếtnuyt hắcqman thềgxqe khôirebng bỏggvv qua rồedoki.

“Vưcazrơhhklng gia, làzpfem thếtnuyzpfeo bâstley giờrncv? Thi Nhi sợbeqs.” Dung Thi Thi lãxrfd chãxrfd chựemuvc khóggvvc.

“Thi Nhi đuohbmtvang lo lắcqmang, chuyệxzffn nàzpfey chắcqmac chắcqman bổedokn vưcazrơhhklng pháirebi ngưcazrrncvi đuohbếtnuyn nóggvvi vớmtvai Thàzpfenh chủqqvo, Mêrcbx Diêrcbxu cung cóggvv ngưcazrrncvi áirebm sáirebt bổedokn vưcazrơhhklng, Thàzpfenh chủqqvorcbxn quảcbwgn lývgmv.”

irebch Liêrcbxn Dựemuvc pháirebi ngưcazrrncvi bẩparjm báirebo vớmtvai Thàzpfenh chủqqvo chuyệxzffn nàzpfey, Thàzpfenh chủqqvo tỏggvv vẻurzu xấvlomu hổedokhewg sựemuvhhklggvvt củqqvoa mìhewgnh mớmtvai dẫjissn đuohbếtnuyn chuyệxzffn cóggvv ngưcazrrncvi lẻurzun vàzpfeo phòfazgng Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc, cho nêrcbxn pháirebi mộqqvot đuohbqqvoi thịjfoh vệxzff đuohbếtnuyn cạfbqpnh Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc bảcbwgo vệxzff hắcqman, cũjcnrng tăyjmcng mạfbqpnh nhâstlen thủqqvopqeq tiểyjmcu việxzffn củqqvoa hắcqman.

Thàzpfenh chủqqvovgmvyjmcng thêrcbxm nhâstlen thủqqvo bảcbwgo vệxzff nhưcazrng liêrcbxn tiếtnuyp hai đuohbêrcbxm đuohbgxqeu cóggvv ngưcazrrncvi lẻurzun vàzpfeo hàzpfenh thíkwoich hắcqman.

“Vưcazrơhhklng gia, Thi Nhi sắcqmap chịjfohu khôirebng nổedoki nữaciaa rồedoki.” Thờrncvi thờrncvi khắcqmac khắcqmac lo lắcqmang cóggvv ngưcazrrncvi đuohbếtnuyn áirebm sáirebt, Dung Thi Thi hỏggvvng mấvlomt.

“Thi Nhi đuohbmtvang lo lắcqmang, cóggvv Bổedokn vưcazrơhhklng ởpqeq đuohbâstley khôirebng ai cóggvv thểyjmc tổedokn thưcazrơhhklng đuohbếtnuyn nàzpfeng.” Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc thềgxqe son sắcqmat.

“Vưcazrơhhklng gia, lờrncvi nàzpfey chàzpfeng đuohbãxrfdggvvi khôirebng dưcazrmtvai năyjmcm lầcyuzn rồedoki nhưcazrng Thi Nhi vẫjissn cứhkko bịjfoh thưcazrơhhklng.” Dung Thi Thi sẵogkgng giọtnwrng, tốsdoci qua cóggvv ngưcazrrncvi đuohbếtnuyn áirebm sáirebt  đuohbâstlem trúhjrdng cáirebnh tay củqqvoa nàzpfeng, may chỉmtvazpfe vếtnuyt thưcazrơhhklng ngoàzpfei da.

“Vưcazrơhhklng gia, nếtnuyu khôirebng chúhjrdng ta ởpqeq riêrcbxng mấvlomy ngàzpfey?” Dung Thi Thi đuohbgxqe nghịjfoh, đuohbáireby mắcqmat lặrutqng lẽjkrq xẹcazrt qua mộqqvot tia sáirebng kháirebc thưcazrrncvng.

irebch Liêrcbxn Dựemuvc sau đuohbóggvv liềgxqen trởpqeqrcbxn cảcbwgnh giáirebc, áirebnh mắcqmat sắcqmac béjurln nhìhewgn nàzpfeng chằmkdfm chằmkdfm hồedoki lâstleu, cuốsdoci cùvgmvng cũjcnrng gậrutqt đuohbcyuzu: “Nhữaciang ngàzpfey qua đuohbyjmc cho nàzpfeng sợbeqsxrfdi, chúhjrdng ta táirebch ra mộqqvot thờrncvi gian cũjcnrng tốsdoct, chỉmtvazpfe….”

“Vưcazrơhhklng gia yêrcbxn tâstlem, Thi Nhi trưcazrmtvac kia dùvgmv sao cũjcnrng đuohbãxrfd từmtvang ởpqeq Tiêrcbxu Dao thàzpfenh, biếtnuyt đuohbjfoha phưcazrơhhklng nàzpfeo nêrcbxn ẩparjn thâstlen, chỉmtvazpfe khôirebng thíkwoich hợbeqsp vớmtvai Vưcazrơhhklng gia. Vưcazrơhhklng gia ngàzpfei chắcqmac chắcqman cũjcnrng khôirebng sợbeqs bọtnwrn hắcqman đuohbếtnuyn nỗcyuzi phảcbwgi đuohbi trốsdocn, phảcbwgi khôirebng? Ngàzpfei nóggvvi ngàzpfei làzpfe ai chứhkko?” nàzpfeng cốsdoc gắcqmang mộqqvot mựemuvc xua tan nghi hoặrutqc củqqvoa hắcqman.

vgmv sao nàzpfeng cũjcnrng khôirebng nóggvvi ra nơhhkli trốsdocn, cùvgmvng lúhjrdc đuohbóggvv bỏggvv đuohbi cáirebi ývgmv niệxzffm củqqvoa Háirebch Liêrcbxn Dựemuvc.

“Vưcazrơhhklng gia cóggvv thểyjmcrcbxn tâstlem, Thi Nhi chắcqmac chắcqmac sẽjkrq khôirebng đuohbyjmc cho mấvlomy ngưcazrrncvi kia cóggvvhhkl hộqqvoi bắcqmat Thi Nhi đuohbyjmc uy hiếtnuyp Vưcazrơhhklng gia.” Dung Thi Thi bảcbwgo đuohbcbwgm.

irebch Liêrcbxn Dựemuvc trầcyuzm tưcazr hồedoki lâstleu mớmtvai mởpqeq miệxzffng nóggvvi: “Đfbqpãxrfd nhưcazr vậrutqy liềgxqen theo ývgmv củqqvoa nàzpfeng đuohbi, lúhjrdc nàzpfeng rờrncvi đuohbi bổedokn vưcazrơhhklng sẽjkrq pháirebi ngưcazrrncvi hộqqvo tốsdocng.”

“Vưcazrơhhklng gia, ngàzpfen vạfbqpn lầcyuzn khôirebng đuohbưcazrbeqsc.” Dung Thi Thi quảcbwg quyếtnuyt nóggvvi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.