Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê
Chương 152-12 : Cả đời yêu thương hoàn lại oan trái của nàng kiếp trước 12
Edit: Mẹbqio tớmkrt làhzfl Tháuqpx i Hậkikr u.
“Diệosbo p Thanh Linh! Nàhzfl ng cóxlfh biếhlyx t khôqjzf ng? Ta khôqjzf ng sợxurt nàhzfl ng khôqjzf ng đvylr ủenef yêgpgt u ta, thậkikr m chíkpmk khôqjzf ng sợxurt nàhzfl ng khôqjzf ng yêgpgt u ta. Ta sợxurt làhzfl sợxurt nàhzfl ng hậkikr n ta, càhzfl ng sợxurt nàhzfl ng bỏwdne ta màhzfl đvylr i.
Vậkikr y màhzfl nàhzfl ng khôqjzf ng nhữyhhz ng làhzfl m cảsbbm hai đvylr iềzcrp u nàhzfl y, còjsll n lừqumm a ta, còjsll n dáuqpx m chạriya y khỏwdne i ta.
Diệosbo p Thanh Linh, ta thựcugk c sựcugk khôqjzf ng biếhlyx t nàhzfl ng ngu ngốbgql c thậkikr t hay giảsbbm vờyovi khôqjzf ng biếhlyx t.
Bâaaiy y giờyovi ta rấmcpk t muốbgql n bóxlfh p chếhlyx t nàhzfl ng!” Hắakmw n giậkikr n giữyhhz vớmkrt i nàhzfl ng, pháuqpx t tiếhlyx t xong hếhlyx t thảsbbm y liềzcrp n nộizdo khíkpmk xung thiêgpgt n đvylr ạriya p cửjsll a đvylr i ra ngoàhzfl i.
Nàhzfl ng bịpttu hắakmw n rốbgql ng cho sửjsll ng sốbgql t, nguyêgpgt n bảsbbm n đvylr ãpebz rấmcpk t mệosbo t mỏwdne i, gưcgvd ơayuc ng mặcrts t trắakmw ng nhợxurt t còjsll n cóxlfh chúsbua t táuqpx i xanh, bảsbbm o trìylth đvylr ưcgvd ợxurt c thanh tỉcpmt nh đvylr ếhlyx n lúsbua c nàhzfl y chíkpmk nh làhzfl cựcugk c hạriya n củenef a nàhzfl ng. Nhìylth n hắakmw n đvylr ạriya p cửjsll a đvylr i ra ngoàhzfl i, lòjsll ng nàhzfl ng lạriya i bìylth nh tĩoxtw nh đvylr ếhlyx n lạriya thưcgvd ờyovi ng. (MTLTH.dđvylr lqđvylr )
Hắakmw n thựcugk c sựcugk rấmcpk t tứxurt c giậkikr n.
Hắakmw n chưcgvd a từqumm ng quáuqpx t mắakmw ng nàhzfl ng nhưcgvd vậkikr y, cũnblj ng chưcgvd a từqumm ng bỏwdne đvylr i trong lúsbua c nàhzfl ng yếhlyx u ớmkrt t nhấmcpk t. Quảsbbm nhiêgpgt n hắakmw n đvylr ang rấmcpk t giậkikr n nàhzfl ng.
Nàhzfl ng khôqjzf ng nghĩoxtw gìylth nhiềzcrp u, từqumm trêgpgt n giưcgvd ờyovi ng đvylr i xuốbgql ng muốbgql n đvylr uổhzfl i theo hắakmw n, nhưcgvd ng trưcgvd ớmkrt c mắakmw t tốbgql i sầcrts m xuốbgql ng, lâaaiy m vàhzfl o hôqjzf n mêgpgt .
Lúsbua c tỉcpmt nh dậkikr y thìylth đvylr ãpebz làhzfl mộizdo t ngàhzfl y mớmkrt i.
“Tiểlzml u thưcgvd , tốbgql i hôqjzf m đvylr óxlfh pháuqpx t sinh chuyệosbo n gìylth vậkikr y? Sao Tầcrts n Thừqumm a tưcgvd ớmkrt ng lạriya i đvylr ộizdo t nhiêgpgt n giậkikr n giữyhhz bỏwdne đvylr i, đvylr ếhlyx n tậkikr n bâaaiy y giờyovi vẫgpgt n chưcgvd a chịpttu u trởpbck lạriya i nhìylth n tiểlzml u thưcgvd mộizdo t cáuqpx i.” Vôqjzf Ảvylr nh hỏwdne i, nàhzfl ng thựcugk c sựcugk khôqjzf ng biếhlyx t phu thêgpgt hai ngưcgvd ờyovi i lạriya i giậkikr n dỗoxtw i cáuqpx i gìylth màhzfl Thanh Linh bấmcpk t tỉcpmt nh đvylr ếhlyx n mộizdo t ngàhzfl y trờyovi i hắakmw n vẫgpgt n khôqjzf ng quay lạriya i.
“Hắakmw n cóxlfh từqumm ng xuấmcpk t hiệosbo n khôqjzf ng?” Nàhzfl ng bìylth nh tĩoxtw nh hỏwdne i.
“Khôqjzf ng cóxlfh .” Vôqjzf Ảvylr nh thậkikr t thàhzfl lắakmw c đvylr ầcrts u.
“Hắakmw n giậkikr n thậkikr t rồeyxd i.”Nàhzfl ng lẩylth m bẩylth m nóxlfh i, sau đvylr óxlfh trầcrts m mặcrts c rấmcpk t lâaaiy u.
“Quay vềzcrp Hạriya thàhzfl nh.” Nàhzfl ng đvylr ộizdo t ngộizdo t lêgpgt n tiếhlyx ng.
Lúsbua c quay vềzcrp Hạriya thàhzfl nh, hồeyxd i phủenef Thừqumm a tưcgvd ớmkrt ng, sắakmw c trờyovi i đvylr ãpebz xẩylth m tốbgql i.
“Phu nhâaaiy n đvylr ãpebz trởpbck vềzcrp .” Quảsbbm n gia đvylr óxlfh n tiếhlyx p Thanh Linh, cung kíkpmk nh nóxlfh i.
“Tầcrts n Liễosbo m đvylr ang ởpbck trong phủenef sao?” Nàhzfl ng hỏwdne i.
“Tưcgvd ớmkrt ng gia đvylr ang ởpbck Quy Noãpebz n Cáuqpx c.” Quảsbbm n gia cung kíkpmk nh trảsbbm lờyovi i.
Từqumm ng bưcgvd ớmkrt c từqumm ng bưcgvd ớmkrt c đvylr ếhlyx n Quy Noãpebz n cáuqpx c, lòjsll ng nàhzfl ng lạriya i trởpbck nêgpgt n căpykt ng thẳhzfl ng nhưcgvd ng lạriya i khôqjzf ng do dựcugk chùpebz n bưcgvd ớmkrt c đvylr ếhlyx n mộizdo t giâaaiy y.
Vừqumm a tiếhlyx n vàhzfl o đvylr ãpebz thấmcpk y cửjsll a phòjsll ng rộizdo ng mởpbck . Tầcrts n Liễosbo m đvylr ang ngồeyxd i trêgpgt n ghếhlyx , gưcgvd ơayuc ng mặcrts t lạriya nh lùpebz ng.
Nàhzfl ng cóxlfh chúsbua t sợxurt sệosbo t, tốbgql c đvylr ộizdo đvylr i đvylr ưcgvd ờyovi ng trởpbck nêgpgt n chậkikr m lạriya i, vừqumm a muốbgql n bưcgvd ớmkrt c qua cáuqpx nh cửjsll a đvylr i vàhzfl o phòjsll ng, mộizdo t chéqwiy n tràhzfl nhanh chóxlfh ng phi qua.
Nàhzfl ng vộizdo i vàhzfl ng tráuqpx nh néqwiy , chéqwiy n tràhzfl kia văpykt ng ra ngoàhzfl i vỡayuc thàhzfl nh nhữyhhz ng mảsbbm nh nhỏwdne . Khôqjzf ng khíkpmk cưcgvd ơayuc ng cứxurt ng trong chốbgql c láuqpx t khiếhlyx n nàhzfl ng khôqjzf ng dáuqpx m héqwiy miệosbo ng, nuốbgql t mộizdo t ngụmkrt m nưcgvd ớmkrt c miếhlyx ng thòjsll châaaiy n muốbgql n vàhzfl o lạriya i pháuqpx t hiệosbo n cóxlfh thứxurt gìylth đvylr óxlfh bay lạriya i đvylr âaaiy y. Nàhzfl ng vộizdo i vàhzfl ng thu hồeyxd i bưcgvd ớmkrt c châaaiy n, trốbgql n sang mộizdo t bêgpgt n, vừqumm a quay đvylr ầcrts u lạriya i liềzcrp n pháuqpx t hiệosbo n trêgpgt n sâaaiy n lạriya i cóxlfh thêgpgt m mộizdo t chéqwiy n tràhzfl vỡayuc .
“Chàhzfl ng vẫgpgt n còjsll n giậkikr n thiếhlyx p sao?” Nàhzfl ng đvylr ứxurt ng ởpbck bêgpgt n ngoàhzfl i khôqjzf ng dáuqpx m vàhzfl o phòjsll ng lấmcpk y mộizdo t bưcgvd ớmkrt c. (MTLTH.dđvylr lqđvylr )
Hắakmw n xoẹbqio t mộizdo t cáuqpx i bậkikr t dậkikr y, tứxurt c giậkikr n mắakmw ng to: “Khôqjzf ng giậkikr n nàhzfl ng, ta giậkikr n ta!” Thuậkikr n tay lạriya i néqwiy m tiếhlyx p mộizdo t chéqwiy n tràhzfl ra ngoàhzfl i.
“Giậkikr n ta sao lạriya i nhìylth n trúsbua ng nàhzfl ng. Nàhzfl ng cóxlfh cáuqpx i gìylth tốbgql t, mặcrts t khôqjzf ng đvylr ủenef đvylr ẹbqio p, đvylr ầcrts u óxlfh c cũnblj ng khôqjzf ng đvylr ủenef dùpebz ng.” Hắakmw n mộizdo t bêgpgt n néqwiy m chéqwiy n tràhzfl , mộizdo t bêgpgt n lạriya i giậkikr m châaaiy n bìylth nh bịpttu ch xuốbgql ng đvylr ấmcpk t: “Ngu ngốbgql c! Ngu ngốbgql c! Ngu ngốbgql c! Lạriya i còjsll n chọjrwu c ta thưcgvd ờyovi ng xuyêgpgt n tứxurt c giậkikr n!” Hắakmw n mắakmw ng to, hoàhzfl n toàhzfl n khôqjzf ng nhìylth n ra bộizdo dáuqpx ng đvylr iềzcrp m tĩoxtw nh tỉcpmt nh táuqpx o thưcgvd ờyovi ng ngàhzfl y.
Thanh Linh đvylr ứxurt ng ởpbck cửjsll a nhìylth n hắakmw n mắakmw ng, khôqjzf ng mộizdo t lờyovi i phảsbbm n báuqpx c, cũnblj ng khôqjzf ng tứxurt c giậkikr n. Cảsbbm m giáuqpx c nhưcgvd đvylr ang nhìylth n mộizdo t tiểlzml u tửjsll vắakmw t mũnblj i chưcgvd a sạriya ch đvylr ang giưcgvd ơayuc ng oai pháuqpx t giậkikr n, đvylr áuqpx ng yêgpgt u khôqjzf ng chịpttu u đvylr ưcgvd ợxurt c.
“Ngu ngốbgql c nhấmcpk t vẫgpgt n làhzfl chíkpmk nh ta! Nhấmcpk t đvylr ịpttu nh kiếhlyx p trưcgvd ớmkrt c ta bịpttu lừqumm a đvylr áuqpx đvylr ếhlyx n hỏwdne ng đvylr ầcrts u, nếhlyx u khôqjzf ng kiếhlyx p nàhzfl y cũnblj ng khôqjzf ng yêgpgt u thưcgvd ơayuc ng nàhzfl ng đvylr ếhlyx n nhưcgvd vậkikr y!” Hắakmw n khôqjzf ng ngừqumm ng đvylr ậkikr p pháuqpx đvylr ồeyxd đvylr ạriya c trong phòjsll ng, châaaiy u bảsbbm o ngọjrwu c khíkpmk , danh họjrwu a đvylr ồeyxd cổhzfl hắakmw n đvylr ềzcrp u khôqjzf ng thưcgvd ơayuc ng tiếhlyx c giẫgpgt m đvylr ạriya p dưcgvd ớmkrt i đvylr ấmcpk t.
Tiểlzml u tưcgvd Văpykt n Thanh muốbgql n tiếhlyx n lêgpgt n khuyêgpgt n nhủenef đvylr ôqjzf i câaaiy u, nhìylth n tìylth nh hìylth nh nhưcgvd vậkikr y lạriya i yêgpgt n lặcrts ng lui ra ngoàhzfl i.
Cho đvylr ếhlyx n khi trong phòjsll ng khôqjzf ng còjsll n đvylr ồeyxd gìylth cóxlfh thểlzml néqwiy m đvylr ưcgvd ợxurt c nữyhhz a, Tầcrts n Liễosbo m mớmkrt i giốbgql ng nhưcgvd tiểlzml u tứxurt c phụmkrt bịpttu oan ứxurt c giậkikr n dỗoxtw i ngồeyxd i ởpbck đvylr ầcrts u giưcgvd ờyovi ng.
Thanh Linh vẫgpgt n làhzfl khôqjzf ng mộizdo t chúsbua t yêgpgt n tâaaiy m hỏwdne i hắakmw n: “Phu quâaaiy n, bớmkrt t giậkikr n chúsbua t nàhzfl o chưcgvd a?” Nàhzfl ng cưcgvd ờyovi i rấmcpk t tưcgvd ơayuc i, tựcugk a nhưcgvd cáuqpx i kẻzipm ngu ngốbgql c hắakmw n mắakmw ng lúsbua c trưcgvd ớmkrt c khôqjzf ng phảsbbm i làhzfl nàhzfl ng.
“Hừqumm !” Hắakmw n ngạriya o kiềzcrp u quay đvylr ầcrts u sang mộizdo t bêgpgt n khôqjzf ng thèzcrp m nhìylth n nàhzfl ng.
Nhìylth n quanh căpykt n phòjsll ng đvylr ổhzfl náuqpx t nhưcgvd vừqumm a bịpttu lũnblj quéqwiy t qua, nàhzfl ng vẫgpgt n thu đvylr ủenef dũnblj ng khi vàhzfl o dỗoxtw hắakmw n: “Phu quâaaiy n, khôqjzf ng giậkikr n, khôqjzf ng giậkikr n, tứxurt c giậkikr n hạriya i thâaaiy n.”
Phu quâaaiy n củenef a nàhzfl ng vẫgpgt n biệosbo t nữyhhz u đvylr ếhlyx n đvylr ộizdo khôqjzf ng thèzcrp m đvylr ểlzml ýzfxz đvylr ếhlyx n nàhzfl ng. Nàhzfl ng đvylr ưcgvd a tay ôqjzf m lấmcpk y hai máuqpx hắakmw n, xoay đvylr ầcrts u hắakmw n nhìylth n vềzcrp phíkpmk a nàhzfl ng, sau đvylr óxlfh nhanh nhưcgvd chớmkrt p màhzfl cúsbua i đvylr ầcrts u hôqjzf n lêgpgt n môqjzf i hắakmw n.
Sáuqpx t chiêgpgt u cũnblj ng đvylr ãpebz ra, chỉcpmt mong hắakmw n đvylr ừqumm ng giậkikr n nữyhhz a.
“Đtdma ừqumm ng tưcgvd ởpbck ng nàhzfl ng hôqjzf n ta mộizdo t cáuqpx i ta sẽyovi khôqjzf ng còjsll n giậkikr n nàhzfl ng nữyhhz a nhéqwiy .” Môqjzf i củenef a nàhzfl ng vừqumm a rờyovi i khỏwdne i, hắakmw n liềzcrp n xịpttu mặcrts t u oáuqpx n nóxlfh i.
Nàhzfl ng nhấmcpk t thờyovi i dởpbck khóxlfh c dởpbck cưcgvd ờyovi i.
“Nàhzfl ng khôqjzf ng phảsbbm i nhấmcpk t mựcugk c muốbgql n rờyovi i khỏwdne i ta sao? Sao lạriya i trởpbck vềzcrp ? Nàhzfl ng đvylr i, đvylr i đvylr i!” Hắakmw n nhấmcpk t mựcugk c kêgpgt u nàhzfl ng đvylr i nhưcgvd ng tay lạriya i giữyhhz chặcrts t khôqjzf ng cho nàhzfl ng di chuyểlzml n đvylr ếhlyx n nửjsll a bưcgvd ớmkrt c.
Thếhlyx nàhzfl y làhzfl muốbgql n thếhlyx nàhzfl o đvylr âaaiy y? Mồeyxd m thìylth kêgpgt u nàhzfl ng mau đvylr i, tay thìylth cứxurt giữyhhz chặcrts t tay nàhzfl ng.
“Thiếhlyx p khôqjzf ng đvylr i nữyhhz a. Sau nàhzfl y khôqjzf ng cóxlfh sựcugk cho phéqwiy p củenef a chàhzfl ng, thiếhlyx p chắakmw c chắakmw n sẽyovi khôqjzf ng rờyovi i khỏwdne i khôqjzf ng bỏwdne .” Nàhzfl ng rấmcpk t châaaiy n thàhzfl nh nóxlfh i vớmkrt i hắakmw n.
Áqqje nh mắakmw t củenef a hắakmw n hếhlyx t sứxurt c khinh thưcgvd ờyovi ng, rõhlyx ràhzfl ng khôqjzf ng tin lờyovi i nàhzfl ng nóxlfh i.
Ngữyhhz đvylr iệosbo u củenef a nàhzfl ng lạriya i càhzfl ng thêgpgt m trịpttu nh trọjrwu ng: “Thậkikr t sựcugk , thiếhlyx p thềzcrp .”
Hắakmw n đvylr ộizdo t nhiêgpgt n lạriya i hung bạriya o trởpbck lạriya i khiếhlyx n da đvylr ầcrts u nàhzfl ng run lêgpgt n bầcrts n bậkikr t.
Hắakmw n chỉcpmt tay mắakmw ng nàhzfl ng thậkikr t to: “Nàhzfl ng thềzcrp cáuqpx i gìylth màhzfl thềzcrp ? Lờyovi i thềzcrp củenef a nàhzfl ng cóxlfh cáuqpx i rắakmw m gìylth màhzfl tin?
Ta thậkikr t sựcugk rấmcpk t muốbgql n mộizdo t chưcgvd ởpbck ng đvylr ậkikr p chếhlyx t nàhzfl ng!!!”Tầcrts n Liễosbo m cảsbbm giậkikr n nóxlfh i.
Nàhzfl ng gậkikr t gậkikr t đvylr ầcrts u, yếhlyx u ớmkrt t lêgpgt n tiếhlyx ng: “Chụmkrt p chếhlyx t thiếhlyx p liềzcrp n khôqjzf ng cóxlfh ai sinh cho chàhzfl ng tiểlzml u Thanh Thanh.”
“Nàhzfl ng….” Cơayuc n giậkikr n bịpttu nghẹbqio n ởpbck cổhzfl , giậkikr n giữyhhz trừqumm ng nàhzfl ng mộizdo t cáuqpx i, mộizdo t lúsbua c lâaaiy u sau mớmkrt i nóxlfh i: “Nàhzfl ng đvylr ãpebz bao lầcrts n nóxlfh i vớmkrt i ta sẽyovi khôqjzf ng rờyovi i khỏwdne i ta, kếhlyx t quảsbbm thìylth sao?”
“Thiếhlyx p…”Nàhzfl ng khôqjzf ng trảsbbm lờyovi i đvylr ưcgvd ợxurt c.
“Đtdma ếhlyx n cảsbbm chíkpmk nh nàhzfl ng còjsll n khôqjzf ng biếhlyx t?” Hắakmw n hung hăpykt ng trừqumm ng nàhzfl ng.
Nàhzfl ng cúsbua i đvylr ầcrts u, giọjrwu ng buồeyxd n buồeyxd n: “Thiếhlyx p thừqumm a nhậkikr n…”
“Hảsbbm ?”Âyhhz m cuốbgql i củenef a hắakmw n kéqwiy o dàhzfl i, tràhzfl n ngậkikr p lãpebz nh ýzfxz .
Nàhzfl ng lậkikr p tứxurt c sửjsll a miệosbo ng, châaaiy n chóxlfh nóxlfh i: “Phảsbbm i làhzfl m thếhlyx nàhzfl o chàhzfl ng mớmkrt i hếhlyx t giậkikr n thiếhlyx p?”
Hắakmw n cưcgvd ờyovi i trôqjzf ng rấmcpk t kinh khủenef ng, âaaiy m u nóxlfh i: “Khiếhlyx n ta hếhlyx t giậkikr n cũnblj ng dễosbo thôqjzf i.”
“Vậkikr y thiếhlyx p phảsbbm i làhzfl m gìylth ?” Nàhzfl ng thậkikr t thàhzfl hỏwdne i, chỉcpmt cầcrts n hắakmw n nguôqjzf i giậkikr n, bảsbbm o nàhzfl ng làhzfl m cáuqpx i gìylth cũnblj ng đvylr ưcgvd ợxurt c.
“Nàhzfl ng đvylr ứxurt ng ngoàhzfl i cửjsll a.” Hắakmw n nóxlfh i.
“Ồnsic .”Khôqjzf ng biếhlyx t hắakmw n muốbgql n nàhzfl ng làhzfl m cáuqpx i gìylth , nàhzfl ng tiêgpgt u sáuqpx i nhấmcpk c châaaiy n ra ngoàhzfl i, nghiêgpgt m chỉcpmt nh đvylr ứxurt ng ngoàhzfl i cửjsll a.
“Đtdma ứxurt ng ởpbck đvylr óxlfh .” Tầcrts n Liễosbo m ra lệosbo nh: “Nóxlfh i ba vạriya n câaaiy u: Tầcrts n Liễosbo m, phu quâaaiy n, thiếhlyx p yêgpgt u chàhzfl ng.”
Thanh Linh nhấmcpk t thờyovi i cảsbbm m thấmcpk y lạriya nh gáuqpx y. Bỏwdne đvylr i, chỉcpmt cầcrts n hắakmw n nguôqjzf i giậkikr n thìylth ba vạriya n lầcrts n cóxlfh làhzfl gìylth ? Ba trăpykt m vạriya n lầcrts n nàhzfl ng cũnblj ng cóxlfh thểlzml nóxlfh i đvylr ưcgvd ợxurt c.
“Chỉcpmt cầcrts n khiếhlyx n ta khôqjzf ng hàhzfl i lòjsll ng mộizdo t lầcrts n thôqjzf i, tăpykt ng gấmcpk p đvylr ôqjzf i.”
Lúsbua c nàhzfl y Tầcrts n Liễosbo m đvylr ang nằqvsd m trêgpgt n nhuyễosbo n tháuqpx p, vẻzipm mặcrts t hếhlyx t sứxurt c hưcgvd ởpbck ng thụmkrt . Bêgpgt n cạriya nh hắakmw n cóxlfh mộizdo t bàhzfl n tràhzfl , nưcgvd ớmkrt c tràhzfl đvylr ưcgvd ợxurt c chuẩylth n bịpttu chu đvylr áuqpx o, bốbgql c khóxlfh i tỏwdne a ra mùpebz i hưcgvd ơayuc ng say nồeyxd ng.
“Tầcrts n Liễosbo m, phu quâaaiy n, thiếhlyx p yêgpgt u chàhzfl ng.”Khôqjzf ng biếhlyx t bảsbbm n thâaaiy n đvylr ãpebz niệosbo m đvylr ếhlyx n lầcrts n thứxurt bao nhiêgpgt u, nóxlfh i nhỏwdne quáuqpx bịpttu phạriya t gấmcpk p đvylr ôqjzf i, sau vàhzfl i lầcrts n phạriya t, nàhzfl ng bắakmw t đvylr ầcrts u thôqjzf ng minh hơayuc n, to tiếhlyx ng nóxlfh i, sau đvylr óxlfh thàhzfl nh ra cổhzfl họjrwu ng đvylr ếhlyx n giờyovi cảsbbm m thấmcpk y rấmcpk t ráuqpx t.
“Táuqpx m trăpykt m mưcgvd ờyovi i ba lầcrts n.” Minh Lụmkrt c bêgpgt n cạriya nh đvylr ếhlyx m, hắakmw n bịpttu Tầcrts n Liễosbo m xáuqpx ch cổhzfl lạriya i đvylr âaaiy y đvylr ếhlyx m giúsbua p phu nhâaaiy n.
“Phu quâaaiy n, thiếhlyx p kháuqpx t nưcgvd ớmkrt c.” Nàhzfl ng trôqjzf ng mong nhìylth n Tầcrts n Liễosbo m đvylr ang ung dung tựcugk tạriya i thíkpmk ch ýzfxz tắakmw m nắakmw ng.
Nhấmcpk c ấmcpk m tửjsll sa lêgpgt n tựcugk róxlfh t cho mìylth nh mộizdo t chéqwiy n: “Phu nhâaaiy n làhzfl muốbgql n tăpykt ng gấmcpk p đvylr ôqjzf i thêgpgt m lầcrts n nữyhhz a sao?” Hắakmw n áuqpx c thanh nóxlfh i.
“Khôqjzf ng cầcrts n, thiếhlyx p hếhlyx t kháuqpx t rồeyxd i!” Tăpykt ng gấmcpk p đvylr ôqjzf i thêgpgt m lầcrts n nữyhhz a đvylr ếhlyx n bao giờyovi nàhzfl ng mớmkrt i đvylr ưcgvd ợxurt c đvylr i ngủenef đvylr âaaiy y?
Mộizdo t câaaiy u nóxlfh i nóxlfh i đvylr i nóxlfh i lạriya i đvylr ếhlyx n mấmcpk y trăpykt m lầcrts n, ngoàhzfl i cảsbbm m giáuqpx c cháuqpx n nảsbbm n ra còjsll n cóxlfh táuqpx c dụmkrt ng thôqjzf i miêgpgt n. Nàhzfl ng kháuqpx t, míkpmk mắakmw t lạriya i nhưcgvd muốbgql n lao vàhzfl o đvylr áuqpx nh nhau, liếhlyx c nam nhâaaiy n tựcugk a nhưcgvd đvylr ang ngủenef trêgpgt n nhuyễosbo n tháuqpx p, nàhzfl ng nghĩoxtw hắakmw n cũnblj ng bịpttu nàhzfl ng ru ngủenef mấmcpk t rồeyxd i.
“Tầcrts n Liễosbo m?” Nàhzfl ng thựcugk c sựcugk rấmcpk t kháuqpx t: “Phu quâaaiy n?” Nàhzfl ng nhẹbqio châaaiy n tiếhlyx n lạriya i gầcrts n hắakmw n.
“Ba ngàhzfl n sáuqpx u trăpykt m lẻzipm mộizdo t lầcrts n. Thếhlyx nàhzfl o? Còjsll n muốbgql n nhâaaiy n đvylr ôqjzf i sao?” Míkpmk mắakmw t hắakmw n chẳhzfl ng buồeyxd n nâaaiy ng, nhàhzfl n nhạriya t hỏwdne i nàhzfl ng.
“Thiếhlyx p yêgpgt u chàhzfl ng.”Nàhzfl ng tốbgql c đvylr ộizdo nhanh chóxlfh ng thu châaaiy n lạriya i, tiếhlyx p tụmkrt c đvylr ứxurt ng im niệosbo m kinh.
Niệosbo m niệosbo m, càhzfl ng niệosbo m càhzfl ng thấmcpk y buồeyxd n ngủenef . Minh Lụmkrt c sớmkrt m đvylr ãpebz díkpmk p mắakmw t ngủenef gậkikr t.
Nàhzfl ng nhắakmw m mắakmw t tiếhlyx p tụmkrt c theo quáuqpx n tíkpmk nh niệosbo m: “Tầcrts n Liễosbo m, phu quâaaiy n, thiếhlyx p yêgpgt u chàhzfl ng.” Buồeyxd n ngủenef quáuqpx ! Ngữyhhz âaaiy m bắakmw t đvylr ầcrts u khôqjzf ng còjsll n rõhlyx nữyhhz a.
“Tầcrts n Liễosbo m, phu quâaaiy n, thiếhlyx p yêgpgt u chàhzfl ng.”
“Tầcrts n Liễosbo m, phu quâaaiy n, thiếhlyx p yêgpgt u chàhzfl ng.”
“Tầcrts n Liễosbo m, trưcgvd quâaaiy n, thiếhlyx p yêgpgt u chàhzfl ng.” Lờyovi i vừqumm a ra, rấmcpk t nhanh nàhzfl ng đvylr ãpebz pháuqpx t hiệosbo n bảsbbm n thâaaiy n vừqumm a nóxlfh i cáuqpx i gìylth .
“Diệosbo p Thanh Linh!” Tầcrts n Liễosbo m trợxurt n cảsbbm mắakmw t, đvylr ứxurt ng lêgpgt n, cảsbbm giậkikr n quáuqpx t.
Tay cầcrts m búsbua t củenef a Minh Lụmkrt c run lêgpgt n, cơayuc n buồeyxd n ngủenef lậkikr p tứxurt c biếhlyx n mấmcpk t sạriya ch. (MTLTH.dđvylr lqđvylr )
“Lỡayuc lờyovi i, lỡayuc lờyovi i.” Nàhzfl ng cứxurt ng máuqpx cưcgvd ờyovi i vớmkrt i hắakmw n mộizdo t cáuqpx i.
Đtdma ầcrts u Tầcrts n Liễosbo m cóxlfh chúsbua t đvylr au, hắakmw n bạriya nh mặcrts t, cắakmw n răpykt ng quáuqpx t: “Mộizdo t vạriya n năpykt m ngàhzfl n lầcrts n. Ta thựcugk c sựcugk tứxurt c giậkikr n, hiệosbo n tạriya i bắakmw t đvylr ầcrts u…” nhâaaiy n đvylr ôqjzf i lầcrts n phạriya t.
Nàhzfl ng chẳhzfl ng buồeyxd n quan tâaaiy m hắakmw n đvylr ang nóxlfh i cáuqpx i gìylth , trựcugk c tiếhlyx p lạriya i gầcrts n, đvylr ẩylth y ngãpebz hắakmw n. Hôqjzf n lêgpgt n môqjzf i hắakmw n mộizdo t cáuqpx i, sau đvylr óxlfh ôqjzf m chặcrts t hắakmw n nhắakmw m mắakmw t ngủenef .
Minh Lụmkrt c léqwiy n nhìylth n côqjzf ng tửjsll nhàhzfl mìylth nh, nhìylth n côqjzf ng tửjsll vừqumm a giưcgvd ơayuc ng oai vớmkrt i phu nhâaaiy n hiệosbo n tạriya i lạriya i biếhlyx n thàhzfl nh gốbgql i ôqjzf m hìylth nh ngưcgvd ờyovi i rồeyxd i còjsll n bịpttu cưcgvd ỡayuc ng hôqjzf n. Nhìylth n hắakmw n tráuqpx nh tráuqpx nh néqwiy néqwiy , rõhlyx ràhzfl ng làhzfl mộizdo t bộizdo dạriya ng dụmkrt c sựcugk còjsll n nghêgpgt nh*.
*Dụmkrt c cựcugk còjsll n nghêgpgt nh: đvylr ãpebz nghiệosbo n rồeyxd i còjsll n ngạriya i.
Khôqjzf ng lâaaiy u sau đvylr óxlfh , hai ngưcgvd ờyovi i nằqvsd m trêgpgt n nhuyễosbo n tháuqpx p đvylr ãpebz đvylr i vàhzfl o giấmcpk c ngủenef .
Lúsbua c trưcgvd ớmkrt c chỉcpmt cầcrts n phu nhâaaiy n đvylr ẩylth y ngãpebz côqjzf ng tửjsll mộizdo t pháuqpx t cóxlfh phảsbbm i xong chuyệosbo n rồeyxd i khôqjzf ng? Minh Lụmkrt c thầcrts m nghĩoxtw , dựcugk đvylr oáuqpx n đvylr êgpgt m nay hẳhzfl n hắakmw n chẳhzfl ng còjsll n việosbo c gìylth đvylr ểlzml làhzfl m, chậkikr c lưcgvd ỡayuc i cáuqpx i ‘tặcrts c’ liềzcrp n phủenef i môqjzf ng vềzcrp phòjsll ng đvylr i ngủenef .
Editor: Máuqpx ơayuc i cuốbgql i cùpebz ng cũnblj ng xong mộizdo t ngoạriya i truyệosbo n QAQ. Còjsll n mộizdo t ngoạriya i truyệosbo n nữyhhz a thôqjzf i làhzfl hoàhzfl n cảsbbm bộizdo truyệosbo n rồeyxd i. Cơayuc màhzfl nóxlfh dàhzfl i cũnblj ng ngang ngửjsll a chưcgvd ơayuc ng nàhzfl y nèzcrp QAQ.
“Diệ
Vậ
Diệ
Bâ
Nà
Hắ
Hắ
Nà
Lú
“Tiể
“Hắ
“Khô
“Hắ
“Quay về
Lú
“Phu nhâ
“Tầ
“Tư
Từ
Vừ
Nà
Nà
“Chà
Hắ
“Giậ
Thanh Linh đ
“Ngu ngố
Tiể
Cho đ
Thanh Linh vẫ
“Hừ
Nhì
Phu quâ
Sá
“Đ
Nà
“Nà
Thế
“Thiế
Á
Ngữ
Hắ
Hắ
Ta thậ
Nà
“Nà
“Thiế
“Đ
Nà
“Hả
Nà
Hắ
“Vậ
“Nà
“Ồ
“Đ
Thanh Linh nhấ
“Chỉ
Lú
“Tầ
“Tá
“Phu quâ
Nhấ
“Khô
Mộ
“Tầ
“Ba ngà
“Thiế
Niệ
Nà
“Tầ
“Tầ
“Tầ
“Diệ
Tay cầ
“Lỡ
Đ
Nà
Minh Lụ
*Dụ
Khô
Lú
Editor: Má
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.