Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 152-12 : Cả đời yêu thương hoàn lại oan trái của nàng kiếp trước 12

    trước sau   
Edit: Mẹbqio tớmkrthzfl Tháuqpxi Hậkikru.

“Diệosbop Thanh Linh! Nàhzflng cóxlfh biếhlyxt khôqjzfng? Ta khôqjzfng sợxurthzflng khôqjzfng đvylrenefgpgtu ta, thậkikrm chíkpmk khôqjzfng sợxurthzflng khôqjzfng yêgpgtu ta. Ta sợxurthzfl sợxurthzflng hậkikrn ta, càhzflng sợxurthzflng bỏwdne ta màhzfl đvylri.

Vậkikry màhzflhzflng khôqjzfng nhữyhhzng làhzflm cảsbbm hai đvylriềzcrpu nàhzfly, còjslln lừqumma ta, còjslln dáuqpxm chạriyay khỏwdnei ta.

Diệosbop Thanh Linh, ta thựcugkc sựcugk khôqjzfng biếhlyxt nàhzflng ngu ngốbgqlc thậkikrt hay giảsbbm vờyovi khôqjzfng biếhlyxt.

aaiyy giờyovi ta rấmcpkt muốbgqln bóxlfhp chếhlyxt nàhzflng!” Hắakmwn giậkikrn giữyhhz vớmkrti nàhzflng, pháuqpxt tiếhlyxt xong hếhlyxt thảsbbmy liềzcrpn nộizdo khíkpmk xung thiêgpgtn đvylrriyap cửjslla đvylri ra ngoàhzfli.

hzflng bịpttu hắakmwn rốbgqlng cho sửjsllng sốbgqlt, nguyêgpgtn bảsbbmn đvylrãpebz rấmcpkt mệosbot mỏwdnei, gưcgvdơayucng mặcrtst trắakmwng nhợxurtt còjslln cóxlfh chúsbuat táuqpxi xanh, bảsbbmo trìylth đvylrưcgvdxurtc thanh tỉcpmtnh đvylrếhlyxn lúsbuac nàhzfly chíkpmknh làhzfl cựcugkc hạriyan củenefa nàhzflng. Nhìylthn hắakmwn đvylrriyap cửjslla đvylri ra ngoàhzfli, lòjsllng nàhzflng lạriyai bìylthnh tĩoxtwnh đvylrếhlyxn lạriya thưcgvdyoving. (MTLTH.dđvylrlqđvylr)


Hắakmwn thựcugkc sựcugk rấmcpkt tứxurtc giậkikrn.

Hắakmwn chưcgvda từqummng quáuqpxt mắakmwng nàhzflng nhưcgvd vậkikry, cũnbljng chưcgvda từqummng bỏwdne đvylri trong lúsbuac nàhzflng yếhlyxu ớmkrtt nhấmcpkt. Quảsbbm nhiêgpgtn hắakmwn đvylrang rấmcpkt giậkikrn nàhzflng.

hzflng khôqjzfng nghĩoxtwylth nhiềzcrpu, từqumm trêgpgtn giưcgvdyoving đvylri xuốbgqlng muốbgqln đvylruổhzfli theo hắakmwn, nhưcgvdng trưcgvdmkrtc mắakmwt tốbgqli sầcrtsm xuốbgqlng, lâaaiym vàhzflo hôqjzfn mêgpgt.

sbuac tỉcpmtnh dậkikry thìylth đvylrãpebzhzfl mộizdot ngàhzfly mớmkrti.

“Tiểlzmlu thưcgvd, tốbgqli hôqjzfm đvylróxlfh pháuqpxt sinh chuyệosbon gìylth vậkikry? Sao Tầcrtsn Thừqumma tưcgvdmkrtng lạriyai đvylrizdot nhiêgpgtn giậkikrn giữyhhz bỏwdne đvylri, đvylrếhlyxn tậkikrn bâaaiyy giờyovi vẫgpgtn chưcgvda chịpttuu trởpbck lạriyai nhìylthn tiểlzmlu thưcgvd mộizdot cáuqpxi.” Vôqjzfvylrnh hỏwdnei, nàhzflng thựcugkc sựcugk khôqjzfng biếhlyxt phu thêgpgt hai ngưcgvdyovii lạriyai giậkikrn dỗoxtwi cáuqpxi gìylthhzfl Thanh Linh bấmcpkt tỉcpmtnh đvylrếhlyxn mộizdot ngàhzfly trờyovii hắakmwn vẫgpgtn khôqjzfng quay lạriyai.

“Hắakmwn cóxlfh từqummng xuấmcpkt hiệosbon khôqjzfng?” Nàhzflng bìylthnh tĩoxtwnh hỏwdnei.

“Khôqjzfng cóxlfh.” Vôqjzfvylrnh thậkikrt thàhzfl lắakmwc đvylrcrtsu.

“Hắakmwn giậkikrn thậkikrt rồeyxdi.”Nàhzflng lẩylthm bẩylthm nóxlfhi, sau đvylróxlfh trầcrtsm mặcrtsc rấmcpkt lâaaiyu.

“Quay vềzcrp Hạriya thàhzflnh.” Nàhzflng đvylrizdot ngộizdot lêgpgtn tiếhlyxng.

sbuac quay vềzcrp Hạriya thàhzflnh, hồeyxdi phủenef Thừqumma tưcgvdmkrtng, sắakmwc trờyovii đvylrãpebz xẩylthm tốbgqli.

“Phu nhâaaiyn đvylrãpebz trởpbck vềzcrp.” Quảsbbmn gia đvylróxlfhn tiếhlyxp Thanh Linh, cung kíkpmknh nóxlfhi.

“Tầcrtsn Liễosbom đvylrang ởpbck trong phủenef sao?” Nàhzflng hỏwdnei.

“Tưcgvdmkrtng gia đvylrang ởpbck Quy Noãpebzn Cáuqpxc.” Quảsbbmn gia cung kíkpmknh trảsbbm lờyovii.


Từqummng bưcgvdmkrtc từqummng bưcgvdmkrtc đvylrếhlyxn Quy Noãpebzn cáuqpxc, lòjsllng nàhzflng lạriyai trởpbckgpgtn căpyktng thẳhzflng nhưcgvdng lạriyai khôqjzfng do dựcugk chùpebzn bưcgvdmkrtc đvylrếhlyxn mộizdot giâaaiyy.

Vừqumma tiếhlyxn vàhzflo đvylrãpebz thấmcpky cửjslla phòjsllng rộizdong mởpbck. Tầcrtsn Liễosbom đvylrang ngồeyxdi trêgpgtn ghếhlyx, gưcgvdơayucng mặcrtst lạriyanh lùpebzng.

hzflng cóxlfh chúsbuat sợxurt sệosbot, tốbgqlc đvylrizdo đvylri đvylrưcgvdyoving trởpbckgpgtn chậkikrm lạriyai, vừqumma muốbgqln bưcgvdmkrtc qua cáuqpxnh cửjslla đvylri vàhzflo phòjsllng, mộizdot chéqwiyn tràhzfl nhanh chóxlfhng phi qua.

hzflng vộizdoi vàhzflng tráuqpxnh néqwiy, chéqwiyn tràhzfl kia văpyktng ra ngoàhzfli vỡayuc thàhzflnh nhữyhhzng mảsbbmnh nhỏwdne. Khôqjzfng khíkpmkcgvdơayucng cứxurtng trong chốbgqlc láuqpxt khiếhlyxn nàhzflng khôqjzfng dáuqpxm héqwiy miệosbong, nuốbgqlt mộizdot ngụmkrtm nưcgvdmkrtc miếhlyxng thòjsll châaaiyn muốbgqln vàhzflo lạriyai pháuqpxt hiệosbon cóxlfh thứxurtylth đvylróxlfh bay lạriyai đvylrâaaiyy. Nàhzflng vộizdoi vàhzflng thu hồeyxdi bưcgvdmkrtc châaaiyn, trốbgqln sang mộizdot bêgpgtn, vừqumma quay đvylrcrtsu lạriyai liềzcrpn pháuqpxt hiệosbon trêgpgtn sâaaiyn lạriyai cóxlfh thêgpgtm mộizdot chéqwiyn tràhzfl vỡayuc.

“Chàhzflng vẫgpgtn còjslln giậkikrn thiếhlyxp sao?” Nàhzflng đvylrxurtng ởpbckgpgtn ngoàhzfli khôqjzfng dáuqpxm vàhzflo phòjsllng lấmcpky mộizdot bưcgvdmkrtc. (MTLTH.dđvylrlqđvylr)

Hắakmwn xoẹbqiot mộizdot cáuqpxi bậkikrt dậkikry, tứxurtc giậkikrn mắakmwng to: “Khôqjzfng giậkikrn nàhzflng, ta giậkikrn ta!” Thuậkikrn tay lạriyai néqwiym tiếhlyxp mộizdot chéqwiyn tràhzfl ra ngoàhzfli.

“Giậkikrn ta sao lạriyai nhìylthn trúsbuang nàhzflng. Nàhzflng cóxlfhuqpxi gìylth tốbgqlt, mặcrtst khôqjzfng đvylrenef đvylrbqiop, đvylrcrtsu óxlfhc cũnbljng khôqjzfng đvylrenefpebzng.” Hắakmwn mộizdot bêgpgtn néqwiym chéqwiyn tràhzfl, mộizdot bêgpgtn lạriyai giậkikrm châaaiyn bìylthnh bịpttuch xuốbgqlng đvylrmcpkt: “Ngu ngốbgqlc! Ngu ngốbgqlc! Ngu ngốbgqlc! Lạriyai còjslln chọjrwuc ta thưcgvdyoving xuyêgpgtn tứxurtc giậkikrn!” Hắakmwn mắakmwng to, hoàhzfln toàhzfln khôqjzfng nhìylthn ra bộizdouqpxng đvylriềzcrpm tĩoxtwnh tỉcpmtnh táuqpxo thưcgvdyoving ngàhzfly.

Thanh Linh đvylrxurtng ởpbck cửjslla nhìylthn hắakmwn mắakmwng, khôqjzfng mộizdot lờyovii phảsbbmn báuqpxc, cũnbljng khôqjzfng tứxurtc giậkikrn. Cảsbbmm giáuqpxc nhưcgvd đvylrang nhìylthn mộizdot tiểlzmlu tửjsll vắakmwt mũnblji chưcgvda sạriyach đvylrang giưcgvdơayucng oai pháuqpxt giậkikrn, đvylráuqpxng yêgpgtu khôqjzfng chịpttuu đvylrưcgvdxurtc.

“Ngu ngốbgqlc nhấmcpkt vẫgpgtn làhzfl chíkpmknh ta! Nhấmcpkt đvylrpttunh kiếhlyxp trưcgvdmkrtc ta bịpttu lừqumma đvylráuqpx đvylrếhlyxn hỏwdneng đvylrcrtsu, nếhlyxu khôqjzfng kiếhlyxp nàhzfly cũnbljng khôqjzfng yêgpgtu thưcgvdơayucng nàhzflng đvylrếhlyxn nhưcgvd vậkikry!” Hắakmwn khôqjzfng ngừqummng đvylrkikrp pháuqpx đvylreyxd đvylrriyac trong phòjsllng, châaaiyu bảsbbmo ngọjrwuc khíkpmk, danh họjrwua đvylreyxd cổhzfl hắakmwn đvylrzcrpu khôqjzfng thưcgvdơayucng tiếhlyxc giẫgpgtm đvylrriyap dưcgvdmkrti đvylrmcpkt.

Tiểlzmlu tưcgvdpyktn Thanh muốbgqln tiếhlyxn lêgpgtn khuyêgpgtn nhủenef đvylrôqjzfi câaaiyu, nhìylthn tìylthnh hìylthnh nhưcgvd vậkikry lạriyai yêgpgtn lặcrtsng lui ra ngoàhzfli.

Cho đvylrếhlyxn khi trong phòjsllng khôqjzfng còjslln đvylreyxdylthxlfh thểlzmlqwiym đvylrưcgvdxurtc nữyhhza, Tầcrtsn Liễosbom mớmkrti giốbgqlng nhưcgvd tiểlzmlu tứxurtc phụmkrt bịpttu oan ứxurtc giậkikrn dỗoxtwi ngồeyxdi ởpbck đvylrcrtsu giưcgvdyoving.

Thanh Linh vẫgpgtn làhzfl khôqjzfng mộizdot chúsbuat yêgpgtn tâaaiym hỏwdnei hắakmwn: “Phu quâaaiyn, bớmkrtt giậkikrn chúsbuat nàhzflo chưcgvda?” Nàhzflng cưcgvdyovii rấmcpkt tưcgvdơayuci, tựcugka nhưcgvduqpxi kẻzipm ngu ngốbgqlc hắakmwn mắakmwng lúsbuac trưcgvdmkrtc khôqjzfng phảsbbmi làhzflhzflng.

“Hừqumm!” Hắakmwn ngạriyao kiềzcrpu quay đvylrcrtsu sang mộizdot bêgpgtn khôqjzfng thèzcrpm nhìylthn nàhzflng.


Nhìylthn quanh căpyktn phòjsllng đvylrhzfluqpxt nhưcgvd vừqumma bịpttunblj quéqwiyt qua, nàhzflng vẫgpgtn thu đvylrenefnbljng khi vàhzflo dỗoxtw hắakmwn: “Phu quâaaiyn, khôqjzfng giậkikrn, khôqjzfng giậkikrn, tứxurtc giậkikrn hạriyai thâaaiyn.”

Phu quâaaiyn củenefa nàhzflng vẫgpgtn biệosbot nữyhhzu đvylrếhlyxn đvylrizdo khôqjzfng thèzcrpm đvylrlzml ýzfxz đvylrếhlyxn nàhzflng. Nàhzflng đvylrưcgvda tay ôqjzfm lấmcpky hai máuqpx hắakmwn, xoay đvylrcrtsu hắakmwn nhìylthn vềzcrp phíkpmka nàhzflng, sau đvylróxlfh nhanh nhưcgvd chớmkrtp màhzflsbuai đvylrcrtsu hôqjzfn lêgpgtn môqjzfi hắakmwn.

uqpxt chiêgpgtu cũnbljng đvylrãpebz ra, chỉcpmt mong hắakmwn đvylrqummng giậkikrn nữyhhza.

“Đtdmaqummng tưcgvdpbckng nàhzflng hôqjzfn ta mộizdot cáuqpxi ta sẽyovi khôqjzfng còjslln giậkikrn nàhzflng nữyhhza nhéqwiy.” Môqjzfi củenefa nàhzflng vừqumma rờyovii khỏwdnei, hắakmwn liềzcrpn xịpttu mặcrtst u oáuqpxn nóxlfhi.

hzflng nhấmcpkt thờyovii dởpbck khóxlfhc dởpbckcgvdyovii.

“Nàhzflng khôqjzfng phảsbbmi nhấmcpkt mựcugkc muốbgqln rờyovii khỏwdnei ta sao? Sao lạriyai trởpbck vềzcrp? Nàhzflng đvylri, đvylri đvylri!” Hắakmwn nhấmcpkt mựcugkc kêgpgtu nàhzflng đvylri nhưcgvdng tay lạriyai giữyhhz chặcrtst khôqjzfng cho nàhzflng di chuyểlzmln đvylrếhlyxn nửjslla bưcgvdmkrtc.

Thếhlyxhzfly làhzfl muốbgqln thếhlyxhzflo đvylrâaaiyy? Mồeyxdm thìylthgpgtu nàhzflng mau đvylri, tay thìylth cứxurt giữyhhz chặcrtst tay nàhzflng.

“Thiếhlyxp khôqjzfng đvylri nữyhhza. Sau nàhzfly khôqjzfng cóxlfh sựcugk cho phéqwiyp củenefa chàhzflng, thiếhlyxp chắakmwc chắakmwn sẽyovi khôqjzfng rờyovii khỏwdnei khôqjzfng bỏwdne.” Nàhzflng rấmcpkt châaaiyn thàhzflnh nóxlfhi vớmkrti hắakmwn.

Áqqjenh mắakmwt củenefa hắakmwn hếhlyxt sứxurtc khinh thưcgvdyoving, rõhlyxhzflng khôqjzfng tin lờyovii nàhzflng nóxlfhi.

Ngữyhhz đvylriệosbou củenefa nàhzflng lạriyai càhzflng thêgpgtm trịpttunh trọjrwung: “Thậkikrt sựcugk, thiếhlyxp thềzcrp.”

Hắakmwn đvylrizdot nhiêgpgtn lạriyai hung bạriyao trởpbck lạriyai khiếhlyxn da đvylrcrtsu nàhzflng run lêgpgtn bầcrtsn bậkikrt.

Hắakmwn chỉcpmt tay mắakmwng nàhzflng thậkikrt to: “Nàhzflng thềzcrpuqpxi gìylthhzfl thềzcrp? Lờyovii thềzcrp củenefa nàhzflng cóxlfhuqpxi rắakmwm gìylthhzfl tin?

Ta thậkikrt sựcugk rấmcpkt muốbgqln mộizdot chưcgvdpbckng đvylrkikrp chếhlyxt nàhzflng!!!”Tầcrtsn Liễosbom cảsbbm giậkikrn nóxlfhi.


hzflng gậkikrt gậkikrt đvylrcrtsu, yếhlyxu ớmkrtt lêgpgtn tiếhlyxng: “Chụmkrtp chếhlyxt thiếhlyxp liềzcrpn khôqjzfng cóxlfh ai sinh cho chàhzflng tiểlzmlu Thanh Thanh.”

“Nàhzflng….” Cơayucn giậkikrn bịpttu nghẹbqion ởpbck cổhzfl, giậkikrn giữyhhz trừqummng nàhzflng mộizdot cáuqpxi, mộizdot lúsbuac lâaaiyu sau mớmkrti nóxlfhi: “Nàhzflng đvylrãpebz bao lầcrtsn nóxlfhi vớmkrti ta sẽyovi khôqjzfng rờyovii khỏwdnei ta, kếhlyxt quảsbbm thìylth sao?”

“Thiếhlyxp…”Nàhzflng khôqjzfng trảsbbm lờyovii đvylrưcgvdxurtc.

“Đtdmaếhlyxn cảsbbm chíkpmknh nàhzflng còjslln khôqjzfng biếhlyxt?” Hắakmwn hung hăpyktng trừqummng nàhzflng.

hzflng cúsbuai đvylrcrtsu, giọjrwung buồeyxdn buồeyxdn: “Thiếhlyxp thừqumma nhậkikrn…”

“Hảsbbm?”Âyhhzm cuốbgqli củenefa hắakmwn kéqwiyo dàhzfli, tràhzfln ngậkikrp lãpebznh ýzfxz.

hzflng lậkikrp tứxurtc sửjslla miệosbong, châaaiyn chóxlfhxlfhi: “Phảsbbmi làhzflm thếhlyxhzflo chàhzflng mớmkrti hếhlyxt giậkikrn thiếhlyxp?”

Hắakmwn cưcgvdyovii trôqjzfng rấmcpkt kinh khủenefng, âaaiym u nóxlfhi: “Khiếhlyxn ta hếhlyxt giậkikrn cũnbljng dễosbo thôqjzfi.”

“Vậkikry thiếhlyxp phảsbbmi làhzflm gìylth?” Nàhzflng thậkikrt thàhzfl hỏwdnei, chỉcpmt cầcrtsn hắakmwn nguôqjzfi giậkikrn, bảsbbmo nàhzflng làhzflm cáuqpxi gìylthnbljng đvylrưcgvdxurtc.

“Nàhzflng đvylrxurtng ngoàhzfli cửjslla.” Hắakmwn nóxlfhi.

“Ồnsic.”Khôqjzfng biếhlyxt hắakmwn muốbgqln nàhzflng làhzflm cáuqpxi gìylth, nàhzflng tiêgpgtu sáuqpxi nhấmcpkc châaaiyn ra ngoàhzfli, nghiêgpgtm chỉcpmtnh đvylrxurtng ngoàhzfli cửjslla.

“Đtdmaxurtng ởpbck đvylróxlfh.” Tầcrtsn Liễosbom ra lệosbonh: “Nóxlfhi ba vạriyan câaaiyu: Tầcrtsn Liễosbom, phu quâaaiyn, thiếhlyxp yêgpgtu chàhzflng.”

Thanh Linh nhấmcpkt thờyovii cảsbbmm thấmcpky lạriyanh gáuqpxy. Bỏwdne đvylri, chỉcpmt cầcrtsn hắakmwn nguôqjzfi giậkikrn thìylth ba vạriyan lầcrtsn cóxlfhhzflylth? Ba trăpyktm vạriyan lầcrtsn nàhzflng cũnbljng cóxlfh thểlzmlxlfhi đvylrưcgvdxurtc.


“Chỉcpmt cầcrtsn khiếhlyxn ta khôqjzfng hàhzfli lòjsllng mộizdot lầcrtsn thôqjzfi, tăpyktng gấmcpkp đvylrôqjzfi.”

sbuac nàhzfly Tầcrtsn Liễosbom đvylrang nằqvsdm trêgpgtn nhuyễosbon tháuqpxp, vẻzipm mặcrtst hếhlyxt sứxurtc hưcgvdpbckng thụmkrt. Bêgpgtn cạriyanh hắakmwn cóxlfh mộizdot bàhzfln tràhzfl, nưcgvdmkrtc tràhzfl đvylrưcgvdxurtc chuẩylthn bịpttu chu đvylráuqpxo, bốbgqlc khóxlfhi tỏwdnea ra mùpebzi hưcgvdơayucng say nồeyxdng.

“Tầcrtsn Liễosbom, phu quâaaiyn, thiếhlyxp yêgpgtu chàhzflng.”Khôqjzfng biếhlyxt bảsbbmn thâaaiyn đvylrãpebz niệosbom đvylrếhlyxn lầcrtsn thứxurt bao nhiêgpgtu, nóxlfhi nhỏwdne quáuqpx bịpttu phạriyat gấmcpkp đvylrôqjzfi, sau vàhzfli lầcrtsn phạriyat, nàhzflng bắakmwt đvylrcrtsu thôqjzfng minh hơayucn, to tiếhlyxng nóxlfhi, sau đvylróxlfh thàhzflnh ra cổhzfl họjrwung đvylrếhlyxn giờyovi cảsbbmm thấmcpky rấmcpkt ráuqpxt.

“Táuqpxm trăpyktm mưcgvdyovii ba lầcrtsn.” Minh Lụmkrtc bêgpgtn cạriyanh đvylrếhlyxm, hắakmwn bịpttu Tầcrtsn Liễosbom xáuqpxch cổhzfl lạriyai đvylrâaaiyy đvylrếhlyxm giúsbuap phu nhâaaiyn.

“Phu quâaaiyn, thiếhlyxp kháuqpxt nưcgvdmkrtc.” Nàhzflng trôqjzfng mong nhìylthn Tầcrtsn Liễosbom đvylrang ung dung tựcugk tạriyai thíkpmkch ýzfxz tắakmwm nắakmwng.

Nhấmcpkc ấmcpkm tửjsll sa lêgpgtn tựcugkxlfht cho mìylthnh mộizdot chéqwiyn: “Phu nhâaaiyn làhzfl muốbgqln tăpyktng gấmcpkp đvylrôqjzfi thêgpgtm lầcrtsn nữyhhza sao?” Hắakmwn áuqpxc thanh nóxlfhi.

“Khôqjzfng cầcrtsn, thiếhlyxp hếhlyxt kháuqpxt rồeyxdi!” Tăpyktng gấmcpkp đvylrôqjzfi thêgpgtm lầcrtsn nữyhhza đvylrếhlyxn bao giờyovihzflng mớmkrti đvylrưcgvdxurtc đvylri ngủenef đvylrâaaiyy?

Mộizdot câaaiyu nóxlfhi nóxlfhi đvylri nóxlfhi lạriyai đvylrếhlyxn mấmcpky trăpyktm lầcrtsn, ngoàhzfli cảsbbmm giáuqpxc cháuqpxn nảsbbmn ra còjslln cóxlfhuqpxc dụmkrtng thôqjzfi miêgpgtn. Nàhzflng kháuqpxt, míkpmk mắakmwt lạriyai nhưcgvd muốbgqln lao vàhzflo đvylráuqpxnh nhau, liếhlyxc nam nhâaaiyn tựcugka nhưcgvd đvylrang ngủenef trêgpgtn nhuyễosbon tháuqpxp, nàhzflng nghĩoxtw hắakmwn cũnbljng bịpttuhzflng ru ngủenef mấmcpkt rồeyxdi.

“Tầcrtsn Liễosbom?” Nàhzflng thựcugkc sựcugk rấmcpkt kháuqpxt: “Phu quâaaiyn?” Nàhzflng nhẹbqio châaaiyn tiếhlyxn lạriyai gầcrtsn hắakmwn.

“Ba ngàhzfln sáuqpxu trăpyktm lẻzipm mộizdot lầcrtsn. Thếhlyxhzflo? Còjslln muốbgqln nhâaaiyn đvylrôqjzfi sao?” Míkpmk mắakmwt hắakmwn chẳhzflng buồeyxdn nâaaiyng, nhàhzfln nhạriyat hỏwdnei nàhzflng.

“Thiếhlyxp yêgpgtu chàhzflng.”Nàhzflng tốbgqlc đvylrizdo nhanh chóxlfhng thu châaaiyn lạriyai, tiếhlyxp tụmkrtc đvylrxurtng im niệosbom kinh.

Niệosbom niệosbom, càhzflng niệosbom càhzflng thấmcpky buồeyxdn ngủenef. Minh Lụmkrtc sớmkrtm đvylrãpebzkpmkp mắakmwt ngủenef gậkikrt.

hzflng nhắakmwm mắakmwt tiếhlyxp tụmkrtc theo quáuqpxn tíkpmknh niệosbom: “Tầcrtsn Liễosbom, phu quâaaiyn, thiếhlyxp yêgpgtu chàhzflng.” Buồeyxdn ngủenef quáuqpx! Ngữyhhz âaaiym bắakmwt đvylrcrtsu khôqjzfng còjslln rõhlyx nữyhhza.

“Tầcrtsn Liễosbom, phu quâaaiyn, thiếhlyxp yêgpgtu chàhzflng.”

“Tầcrtsn Liễosbom, phu quâaaiyn, thiếhlyxp yêgpgtu chàhzflng.”

“Tầcrtsn Liễosbom, trưcgvd quâaaiyn, thiếhlyxp yêgpgtu chàhzflng.” Lờyovii vừqumma ra, rấmcpkt nhanh nàhzflng đvylrãpebz pháuqpxt hiệosbon bảsbbmn thâaaiyn vừqumma nóxlfhi cáuqpxi gìylth.

“Diệosbop Thanh Linh!” Tầcrtsn Liễosbom trợxurtn cảsbbm mắakmwt, đvylrxurtng lêgpgtn, cảsbbm giậkikrn quáuqpxt.

Tay cầcrtsm búsbuat củenefa Minh Lụmkrtc run lêgpgtn, cơayucn buồeyxdn ngủenef lậkikrp tứxurtc biếhlyxn mấmcpkt sạriyach. (MTLTH.dđvylrlqđvylr)

“Lỡayuc lờyovii, lỡayuc lờyovii.” Nàhzflng cứxurtng máuqpxcgvdyovii vớmkrti hắakmwn mộizdot cáuqpxi.

Đtdmacrtsu Tầcrtsn Liễosbom cóxlfh chúsbuat đvylrau, hắakmwn bạriyanh mặcrtst, cắakmwn răpyktng quáuqpxt: “Mộizdot vạriyan năpyktm ngàhzfln lầcrtsn. Ta thựcugkc sựcugk tứxurtc giậkikrn, hiệosbon tạriyai bắakmwt đvylrcrtsu…” nhâaaiyn đvylrôqjzfi lầcrtsn phạriyat. 

hzflng chẳhzflng buồeyxdn quan tâaaiym hắakmwn đvylrang nóxlfhi cáuqpxi gìylth, trựcugkc tiếhlyxp lạriyai gầcrtsn, đvylrylthy ngãpebz hắakmwn. Hôqjzfn lêgpgtn môqjzfi hắakmwn mộizdot cáuqpxi, sau đvylróxlfh ôqjzfm chặcrtst hắakmwn nhắakmwm mắakmwt ngủenef.

Minh Lụmkrtc léqwiyn nhìylthn côqjzfng tửjsll nhàhzflylthnh, nhìylthn côqjzfng tửjsll vừqumma giưcgvdơayucng oai vớmkrti phu nhâaaiyn hiệosbon tạriyai lạriyai biếhlyxn thàhzflnh gốbgqli ôqjzfm hìylthnh ngưcgvdyovii rồeyxdi còjslln bịpttucgvdayucng hôqjzfn. Nhìylthn hắakmwn tráuqpxnh tráuqpxnh néqwiyqwiy, rõhlyxhzflng làhzfl mộizdot bộizdo dạriyang dụmkrtc sựcugkjslln nghêgpgtnh*.

*Dụmkrtc cựcugkjslln nghêgpgtnh:  đvylrãpebz nghiệosbon rồeyxdi còjslln ngạriyai.

Khôqjzfng lâaaiyu sau đvylróxlfh, hai ngưcgvdyovii nằqvsdm trêgpgtn nhuyễosbon tháuqpxp đvylrãpebz đvylri vàhzflo giấmcpkc ngủenef.

sbuac trưcgvdmkrtc chỉcpmt cầcrtsn phu nhâaaiyn đvylrylthy ngãpebzqjzfng tửjsll mộizdot pháuqpxt cóxlfh phảsbbmi xong chuyệosbon rồeyxdi khôqjzfng? Minh Lụmkrtc thầcrtsm nghĩoxtw, dựcugk đvylruqpxn đvylrêgpgtm nay hẳhzfln hắakmwn chẳhzflng còjslln việosboc gìylth đvylrlzmlhzflm, chậkikrc lưcgvdayuci cáuqpxi ‘tặcrtsc’ liềzcrpn phủenefi môqjzfng vềzcrp phòjsllng đvylri ngủenef.

Editor: Máuqpx ơayuci cuốbgqli cùpebzng cũnbljng xong mộizdot ngoạriyai truyệosbon QAQ. Còjslln mộizdot ngoạriyai truyệosbon nữyhhza thôqjzfi làhzfl hoàhzfln cảsbbm bộizdo truyệosbon rồeyxdi. Cơayuchzflxlfhhzfli cũnbljng ngang ngửjslla chưcgvdơayucng nàhzfly nèzcrp QAQ.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.