Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê
Chương 152-12 : Cả đời yêu thương hoàn lại oan trái của nàng kiếp trước 12
Edit: Mẹsctq tớmhpp làcppe Thánypg i Hậcmbd u.
“Diệpvac p Thanh Linh! Nàcppe ng cótnin biếwtvv t khôbqle ng? Ta khôbqle ng sợtzpw nàcppe ng khôbqle ng đxmjv ủxpgj yêwgpt u ta, thậcmbd m chívjue khôbqle ng sợtzpw nàcppe ng khôbqle ng yêwgpt u ta. Ta sợtzpw làcppe sợtzpw nàcppe ng hậcmbd n ta, càcppe ng sợtzpw nàcppe ng bỏtyhp ta màcppe đxmjv i.
Vậcmbd y màcppe nàcppe ng khôbqle ng nhữmmyy ng làcppe m cảpdjc hai đxmjv iềlugw u nàcppe y, còvryf n lừhsow a ta, còvryf n dánypg m chạutxg y khỏtyhp i ta.
Diệpvac p Thanh Linh, ta thựtnpq c sựtnpq khôbqle ng biếwtvv t nàcppe ng ngu ngốtzpw c thậcmbd t hay giảpdjc vờhvgl khôbqle ng biếwtvv t.
Bânqtf y giờhvgl ta rấkbmz t muốtzpw n bótnin p chếwtvv t nàcppe ng!” Hắtrky n giậcmbd n giữmmyy vớmhpp i nàcppe ng, phánypg t tiếwtvv t xong hếwtvv t thảpdjc y liềlugw n nộyokb khívjue xung thiêwgpt n đxmjv ạutxg p cửtnpq a đxmjv i ra ngoàcppe i.
Nàcppe ng bịarhi hắtrky n rốtzpw ng cho sửtnpq ng sốtzpw t, nguyêwgpt n bảpdjc n đxmjv ãdymv rấkbmz t mệpvac t mỏtyhp i, gưtzpw ơhvgl ng mặyokb t trắtrky ng nhợtzpw t còvryf n cótnin chúutxg t tánypg i xanh, bảpdjc o trìfkke đxmjv ưtzpw ợtzpw c thanh tỉdhrm nh đxmjv ếwtvv n lúutxg c nàcppe y chívjue nh làcppe cựtnpq c hạutxg n củxpgj a nàcppe ng. Nhìfkke n hắtrky n đxmjv ạutxg p cửtnpq a đxmjv i ra ngoàcppe i, lòvryf ng nàcppe ng lạutxg i bìfkke nh tĩmori nh đxmjv ếwtvv n lạutxg thưtzpw ờhvgl ng. (MTLTH.dđxmjv lqđxmjv )
Hắtrky n thựtnpq c sựtnpq rấkbmz t tứmori c giậcmbd n.
Hắtrky n chưtzpw a từhsow ng quánypg t mắtrky ng nàcppe ng nhưtzpw vậcmbd y, cũaxms ng chưtzpw a từhsow ng bỏtyhp đxmjv i trong lúutxg c nàcppe ng yếwtvv u ớmhpp t nhấkbmz t. Quảpdjc nhiêwgpt n hắtrky n đxmjv ang rấkbmz t giậcmbd n nàcppe ng.
Nàcppe ng khôbqle ng nghĩmori gìfkke nhiềlugw u, từhsow trêwgpt n giưtzpw ờhvgl ng đxmjv i xuốtzpw ng muốtzpw n đxmjv uổahbf i theo hắtrky n, nhưtzpw ng trưtzpw ớmhpp c mắtrky t tốtzpw i sầcppe m xuốtzpw ng, lânqtf m vàcppe o hôbqle n mêwgpt .
Lúutxg c tỉdhrm nh dậcmbd y thìfkke đxmjv ãdymv làcppe mộyokb t ngàcppe y mớmhpp i.
“Tiểutxg u thưtzpw , tốtzpw i hôbqle m đxmjv ótnin phánypg t sinh chuyệpvac n gìfkke vậcmbd y? Sao Tầcppe n Thừhsow a tưtzpw ớmhpp ng lạutxg i đxmjv ộyokb t nhiêwgpt n giậcmbd n giữmmyy bỏtyhp đxmjv i, đxmjv ếwtvv n tậcmbd n bânqtf y giờhvgl vẫlugw n chưtzpw a chịarhi u trởvryf lạutxg i nhìfkke n tiểutxg u thưtzpw mộyokb t cánypg i.” Vôbqle Ảcmbd nh hỏtyhp i, nàcppe ng thựtnpq c sựtnpq khôbqle ng biếwtvv t phu thêwgpt hai ngưtzpw ờhvgl i lạutxg i giậcmbd n dỗihwm i cánypg i gìfkke màcppe Thanh Linh bấkbmz t tỉdhrm nh đxmjv ếwtvv n mộyokb t ngàcppe y trờhvgl i hắtrky n vẫlugw n khôbqle ng quay lạutxg i.
“Hắtrky n cótnin từhsow ng xuấkbmz t hiệpvac n khôbqle ng?” Nàcppe ng bìfkke nh tĩmori nh hỏtyhp i.
“Khôbqle ng cótnin .” Vôbqle Ảcmbd nh thậcmbd t thàcppe lắtrky c đxmjv ầcppe u.
“Hắtrky n giậcmbd n thậcmbd t rồopwt i.”Nàcppe ng lẩmtty m bẩmtty m nótnin i, sau đxmjv ótnin trầcppe m mặyokb c rấkbmz t lânqtf u.
“Quay vềlugw Hạutxg thàcppe nh.” Nàcppe ng đxmjv ộyokb t ngộyokb t lêwgpt n tiếwtvv ng.
Lúutxg c quay vềlugw Hạutxg thàcppe nh, hồopwt i phủxpgj Thừhsow a tưtzpw ớmhpp ng, sắtrky c trờhvgl i đxmjv ãdymv xẩmtty m tốtzpw i.
“Phu nhânqtf n đxmjv ãdymv trởvryf vềlugw .” Quảpdjc n gia đxmjv ótnin n tiếwtvv p Thanh Linh, cung kívjue nh nótnin i.
“Tầcppe n Liễtnin m đxmjv ang ởvryf trong phủxpgj sao?” Nàcppe ng hỏtyhp i.
“Tưtzpw ớmhpp ng gia đxmjv ang ởvryf Quy Noãdymv n Cánypg c.” Quảpdjc n gia cung kívjue nh trảpdjc lờhvgl i.
Từhsow ng bưtzpw ớmhpp c từhsow ng bưtzpw ớmhpp c đxmjv ếwtvv n Quy Noãdymv n cánypg c, lòvryf ng nàcppe ng lạutxg i trởvryf nêwgpt n căcuzb ng thẳmtty ng nhưtzpw ng lạutxg i khôbqle ng do dựtnpq chùtzpw n bưtzpw ớmhpp c đxmjv ếwtvv n mộyokb t giânqtf y.
Vừhsow a tiếwtvv n vàcppe o đxmjv ãdymv thấkbmz y cửtnpq a phòvryf ng rộyokb ng mởvryf . Tầcppe n Liễtnin m đxmjv ang ngồopwt i trêwgpt n ghếwtvv , gưtzpw ơhvgl ng mặyokb t lạutxg nh lùtzpw ng.
Nàcppe ng cótnin chúutxg t sợtzpw sệpvac t, tốtzpw c đxmjv ộyokb đxmjv i đxmjv ưtzpw ờhvgl ng trởvryf nêwgpt n chậcmbd m lạutxg i, vừhsow a muốtzpw n bưtzpw ớmhpp c qua cánypg nh cửtnpq a đxmjv i vàcppe o phòvryf ng, mộyokb t chéaxms n tràcppe nhanh chótnin ng phi qua.
Nàcppe ng vộyokb i vàcppe ng tránypg nh néaxms , chéaxms n tràcppe kia văcuzb ng ra ngoàcppe i vỡjkah thàcppe nh nhữmmyy ng mảpdjc nh nhỏtyhp . Khôbqle ng khívjue cưtzpw ơhvgl ng cứmori ng trong chốtzpw c lánypg t khiếwtvv n nàcppe ng khôbqle ng dánypg m héaxms miệpvac ng, nuốtzpw t mộyokb t ngụmxqq m nưtzpw ớmhpp c miếwtvv ng thòvryf chânqtf n muốtzpw n vàcppe o lạutxg i phánypg t hiệpvac n cótnin thứmori gìfkke đxmjv ótnin bay lạutxg i đxmjv ânqtf y. Nàcppe ng vộyokb i vàcppe ng thu hồopwt i bưtzpw ớmhpp c chânqtf n, trốtzpw n sang mộyokb t bêwgpt n, vừhsow a quay đxmjv ầcppe u lạutxg i liềlugw n phánypg t hiệpvac n trêwgpt n sânqtf n lạutxg i cótnin thêwgpt m mộyokb t chéaxms n tràcppe vỡjkah .
“Chàcppe ng vẫlugw n còvryf n giậcmbd n thiếwtvv p sao?” Nàcppe ng đxmjv ứmori ng ởvryf bêwgpt n ngoàcppe i khôbqle ng dánypg m vàcppe o phòvryf ng lấkbmz y mộyokb t bưtzpw ớmhpp c. (MTLTH.dđxmjv lqđxmjv )
Hắtrky n xoẹsctq t mộyokb t cánypg i bậcmbd t dậcmbd y, tứmori c giậcmbd n mắtrky ng to: “Khôbqle ng giậcmbd n nàcppe ng, ta giậcmbd n ta!” Thuậcmbd n tay lạutxg i néaxms m tiếwtvv p mộyokb t chéaxms n tràcppe ra ngoàcppe i.
“Giậcmbd n ta sao lạutxg i nhìfkke n trúutxg ng nàcppe ng. Nàcppe ng cótnin cánypg i gìfkke tốtzpw t, mặyokb t khôbqle ng đxmjv ủxpgj đxmjv ẹsctq p, đxmjv ầcppe u ótnin c cũaxms ng khôbqle ng đxmjv ủxpgj dùtzpw ng.” Hắtrky n mộyokb t bêwgpt n néaxms m chéaxms n tràcppe , mộyokb t bêwgpt n lạutxg i giậcmbd m chânqtf n bìfkke nh bịarhi ch xuốtzpw ng đxmjv ấkbmz t: “Ngu ngốtzpw c! Ngu ngốtzpw c! Ngu ngốtzpw c! Lạutxg i còvryf n chọmbbl c ta thưtzpw ờhvgl ng xuyêwgpt n tứmori c giậcmbd n!” Hắtrky n mắtrky ng to, hoàcppe n toàcppe n khôbqle ng nhìfkke n ra bộyokb dánypg ng đxmjv iềlugw m tĩmori nh tỉdhrm nh tánypg o thưtzpw ờhvgl ng ngàcppe y.
Thanh Linh đxmjv ứmori ng ởvryf cửtnpq a nhìfkke n hắtrky n mắtrky ng, khôbqle ng mộyokb t lờhvgl i phảpdjc n bánypg c, cũaxms ng khôbqle ng tứmori c giậcmbd n. Cảpdjc m giánypg c nhưtzpw đxmjv ang nhìfkke n mộyokb t tiểutxg u tửtnpq vắtrky t mũaxms i chưtzpw a sạutxg ch đxmjv ang giưtzpw ơhvgl ng oai phánypg t giậcmbd n, đxmjv ánypg ng yêwgpt u khôbqle ng chịarhi u đxmjv ưtzpw ợtzpw c.
“Ngu ngốtzpw c nhấkbmz t vẫlugw n làcppe chívjue nh ta! Nhấkbmz t đxmjv ịarhi nh kiếwtvv p trưtzpw ớmhpp c ta bịarhi lừhsow a đxmjv ánypg đxmjv ếwtvv n hỏtyhp ng đxmjv ầcppe u, nếwtvv u khôbqle ng kiếwtvv p nàcppe y cũaxms ng khôbqle ng yêwgpt u thưtzpw ơhvgl ng nàcppe ng đxmjv ếwtvv n nhưtzpw vậcmbd y!” Hắtrky n khôbqle ng ngừhsow ng đxmjv ậcmbd p phánypg đxmjv ồopwt đxmjv ạutxg c trong phòvryf ng, chânqtf u bảpdjc o ngọmbbl c khívjue , danh họmbbl a đxmjv ồopwt cổahbf hắtrky n đxmjv ềlugw u khôbqle ng thưtzpw ơhvgl ng tiếwtvv c giẫlugw m đxmjv ạutxg p dưtzpw ớmhpp i đxmjv ấkbmz t.
Tiểutxg u tưtzpw Văcuzb n Thanh muốtzpw n tiếwtvv n lêwgpt n khuyêwgpt n nhủxpgj đxmjv ôbqle i cânqtf u, nhìfkke n tìfkke nh hìfkke nh nhưtzpw vậcmbd y lạutxg i yêwgpt n lặyokb ng lui ra ngoàcppe i.
Cho đxmjv ếwtvv n khi trong phòvryf ng khôbqle ng còvryf n đxmjv ồopwt gìfkke cótnin thểutxg néaxms m đxmjv ưtzpw ợtzpw c nữmmyy a, Tầcppe n Liễtnin m mớmhpp i giốtzpw ng nhưtzpw tiểutxg u tứmori c phụmxqq bịarhi oan ứmori c giậcmbd n dỗihwm i ngồopwt i ởvryf đxmjv ầcppe u giưtzpw ờhvgl ng.
Thanh Linh vẫlugw n làcppe khôbqle ng mộyokb t chúutxg t yêwgpt n tânqtf m hỏtyhp i hắtrky n: “Phu quânqtf n, bớmhpp t giậcmbd n chúutxg t nàcppe o chưtzpw a?” Nàcppe ng cưtzpw ờhvgl i rấkbmz t tưtzpw ơhvgl i, tựtnpq a nhưtzpw cánypg i kẻsewx ngu ngốtzpw c hắtrky n mắtrky ng lúutxg c trưtzpw ớmhpp c khôbqle ng phảpdjc i làcppe nàcppe ng.
“Hừhsow !” Hắtrky n ngạutxg o kiềlugw u quay đxmjv ầcppe u sang mộyokb t bêwgpt n khôbqle ng thèmtjk m nhìfkke n nàcppe ng.
Nhìfkke n quanh căcuzb n phòvryf ng đxmjv ổahbf nánypg t nhưtzpw vừhsow a bịarhi lũaxms quéaxms t qua, nàcppe ng vẫlugw n thu đxmjv ủxpgj dũaxms ng khi vàcppe o dỗihwm hắtrky n: “Phu quânqtf n, khôbqle ng giậcmbd n, khôbqle ng giậcmbd n, tứmori c giậcmbd n hạutxg i thânqtf n.”
Phu quânqtf n củxpgj a nàcppe ng vẫlugw n biệpvac t nữmmyy u đxmjv ếwtvv n đxmjv ộyokb khôbqle ng thèmtjk m đxmjv ểutxg ýscql đxmjv ếwtvv n nàcppe ng. Nàcppe ng đxmjv ưtzpw a tay ôbqle m lấkbmz y hai mánypg hắtrky n, xoay đxmjv ầcppe u hắtrky n nhìfkke n vềlugw phívjue a nàcppe ng, sau đxmjv ótnin nhanh nhưtzpw chớmhpp p màcppe cúutxg i đxmjv ầcppe u hôbqle n lêwgpt n môbqle i hắtrky n.
Sánypg t chiêwgpt u cũaxms ng đxmjv ãdymv ra, chỉdhrm mong hắtrky n đxmjv ừhsow ng giậcmbd n nữmmyy a.
“Đyokb ừhsow ng tưtzpw ởvryf ng nàcppe ng hôbqle n ta mộyokb t cánypg i ta sẽrsut khôbqle ng còvryf n giậcmbd n nàcppe ng nữmmyy a nhéaxms .” Môbqle i củxpgj a nàcppe ng vừhsow a rờhvgl i khỏtyhp i, hắtrky n liềlugw n xịarhi mặyokb t u oánypg n nótnin i.
Nàcppe ng nhấkbmz t thờhvgl i dởvryf khótnin c dởvryf cưtzpw ờhvgl i.
“Nàcppe ng khôbqle ng phảpdjc i nhấkbmz t mựtnpq c muốtzpw n rờhvgl i khỏtyhp i ta sao? Sao lạutxg i trởvryf vềlugw ? Nàcppe ng đxmjv i, đxmjv i đxmjv i!” Hắtrky n nhấkbmz t mựtnpq c kêwgpt u nàcppe ng đxmjv i nhưtzpw ng tay lạutxg i giữmmyy chặyokb t khôbqle ng cho nàcppe ng di chuyểutxg n đxmjv ếwtvv n nửtnpq a bưtzpw ớmhpp c.
Thếwtvv nàcppe y làcppe muốtzpw n thếwtvv nàcppe o đxmjv ânqtf y? Mồopwt m thìfkke kêwgpt u nàcppe ng mau đxmjv i, tay thìfkke cứmori giữmmyy chặyokb t tay nàcppe ng.
“Thiếwtvv p khôbqle ng đxmjv i nữmmyy a. Sau nàcppe y khôbqle ng cótnin sựtnpq cho phéaxms p củxpgj a chàcppe ng, thiếwtvv p chắtrky c chắtrky n sẽrsut khôbqle ng rờhvgl i khỏtyhp i khôbqle ng bỏtyhp .” Nàcppe ng rấkbmz t chânqtf n thàcppe nh nótnin i vớmhpp i hắtrky n.
Átnsx nh mắtrky t củxpgj a hắtrky n hếwtvv t sứmori c khinh thưtzpw ờhvgl ng, rõyokb ràcppe ng khôbqle ng tin lờhvgl i nàcppe ng nótnin i.
Ngữmmyy đxmjv iệpvac u củxpgj a nàcppe ng lạutxg i càcppe ng thêwgpt m trịarhi nh trọmbbl ng: “Thậcmbd t sựtnpq , thiếwtvv p thềlugw .”
Hắtrky n đxmjv ộyokb t nhiêwgpt n lạutxg i hung bạutxg o trởvryf lạutxg i khiếwtvv n da đxmjv ầcppe u nàcppe ng run lêwgpt n bầcppe n bậcmbd t.
Hắtrky n chỉdhrm tay mắtrky ng nàcppe ng thậcmbd t to: “Nàcppe ng thềlugw cánypg i gìfkke màcppe thềlugw ? Lờhvgl i thềlugw củxpgj a nàcppe ng cótnin cánypg i rắtrky m gìfkke màcppe tin?
Ta thậcmbd t sựtnpq rấkbmz t muốtzpw n mộyokb t chưtzpw ởvryf ng đxmjv ậcmbd p chếwtvv t nàcppe ng!!!”Tầcppe n Liễtnin m cảpdjc giậcmbd n nótnin i.
Nàcppe ng gậcmbd t gậcmbd t đxmjv ầcppe u, yếwtvv u ớmhpp t lêwgpt n tiếwtvv ng: “Chụmxqq p chếwtvv t thiếwtvv p liềlugw n khôbqle ng cótnin ai sinh cho chàcppe ng tiểutxg u Thanh Thanh.”
“Nàcppe ng….” Cơhvgl n giậcmbd n bịarhi nghẹsctq n ởvryf cổahbf , giậcmbd n giữmmyy trừhsow ng nàcppe ng mộyokb t cánypg i, mộyokb t lúutxg c lânqtf u sau mớmhpp i nótnin i: “Nàcppe ng đxmjv ãdymv bao lầcppe n nótnin i vớmhpp i ta sẽrsut khôbqle ng rờhvgl i khỏtyhp i ta, kếwtvv t quảpdjc thìfkke sao?”
“Thiếwtvv p…”Nàcppe ng khôbqle ng trảpdjc lờhvgl i đxmjv ưtzpw ợtzpw c.
“Đyokb ếwtvv n cảpdjc chívjue nh nàcppe ng còvryf n khôbqle ng biếwtvv t?” Hắtrky n hung hăcuzb ng trừhsow ng nàcppe ng.
Nàcppe ng cúutxg i đxmjv ầcppe u, giọmbbl ng buồopwt n buồopwt n: “Thiếwtvv p thừhsow a nhậcmbd n…”
“Hảpdjc ?”Âqzhg m cuốtzpw i củxpgj a hắtrky n kéaxms o dàcppe i, tràcppe n ngậcmbd p lãdymv nh ýscql .
Nàcppe ng lậcmbd p tứmori c sửtnpq a miệpvac ng, chânqtf n chótnin nótnin i: “Phảpdjc i làcppe m thếwtvv nàcppe o chàcppe ng mớmhpp i hếwtvv t giậcmbd n thiếwtvv p?”
Hắtrky n cưtzpw ờhvgl i trôbqle ng rấkbmz t kinh khủxpgj ng, ânqtf m u nótnin i: “Khiếwtvv n ta hếwtvv t giậcmbd n cũaxms ng dễtnin thôbqle i.”
“Vậcmbd y thiếwtvv p phảpdjc i làcppe m gìfkke ?” Nàcppe ng thậcmbd t thàcppe hỏtyhp i, chỉdhrm cầcppe n hắtrky n nguôbqle i giậcmbd n, bảpdjc o nàcppe ng làcppe m cánypg i gìfkke cũaxms ng đxmjv ưtzpw ợtzpw c.
“Nàcppe ng đxmjv ứmori ng ngoàcppe i cửtnpq a.” Hắtrky n nótnin i.
“Ồnqtf .”Khôbqle ng biếwtvv t hắtrky n muốtzpw n nàcppe ng làcppe m cánypg i gìfkke , nàcppe ng tiêwgpt u sánypg i nhấkbmz c chânqtf n ra ngoàcppe i, nghiêwgpt m chỉdhrm nh đxmjv ứmori ng ngoàcppe i cửtnpq a.
“Đyokb ứmori ng ởvryf đxmjv ótnin .” Tầcppe n Liễtnin m ra lệpvac nh: “Nótnin i ba vạutxg n cânqtf u: Tầcppe n Liễtnin m, phu quânqtf n, thiếwtvv p yêwgpt u chàcppe ng.”
Thanh Linh nhấkbmz t thờhvgl i cảpdjc m thấkbmz y lạutxg nh gánypg y. Bỏtyhp đxmjv i, chỉdhrm cầcppe n hắtrky n nguôbqle i giậcmbd n thìfkke ba vạutxg n lầcppe n cótnin làcppe gìfkke ? Ba trăcuzb m vạutxg n lầcppe n nàcppe ng cũaxms ng cótnin thểutxg nótnin i đxmjv ưtzpw ợtzpw c.
“Chỉdhrm cầcppe n khiếwtvv n ta khôbqle ng hàcppe i lòvryf ng mộyokb t lầcppe n thôbqle i, tăcuzb ng gấkbmz p đxmjv ôbqle i.”
Lúutxg c nàcppe y Tầcppe n Liễtnin m đxmjv ang nằdopx m trêwgpt n nhuyễtnin n thánypg p, vẻsewx mặyokb t hếwtvv t sứmori c hưtzpw ởvryf ng thụmxqq . Bêwgpt n cạutxg nh hắtrky n cótnin mộyokb t bàcppe n tràcppe , nưtzpw ớmhpp c tràcppe đxmjv ưtzpw ợtzpw c chuẩmtty n bịarhi chu đxmjv ánypg o, bốtzpw c khótnin i tỏtyhp a ra mùtzpw i hưtzpw ơhvgl ng say nồopwt ng.
“Tầcppe n Liễtnin m, phu quânqtf n, thiếwtvv p yêwgpt u chàcppe ng.”Khôbqle ng biếwtvv t bảpdjc n thânqtf n đxmjv ãdymv niệpvac m đxmjv ếwtvv n lầcppe n thứmori bao nhiêwgpt u, nótnin i nhỏtyhp quánypg bịarhi phạutxg t gấkbmz p đxmjv ôbqle i, sau vàcppe i lầcppe n phạutxg t, nàcppe ng bắtrky t đxmjv ầcppe u thôbqle ng minh hơhvgl n, to tiếwtvv ng nótnin i, sau đxmjv ótnin thàcppe nh ra cổahbf họmbbl ng đxmjv ếwtvv n giờhvgl cảpdjc m thấkbmz y rấkbmz t ránypg t.
“Tánypg m trăcuzb m mưtzpw ờhvgl i ba lầcppe n.” Minh Lụmxqq c bêwgpt n cạutxg nh đxmjv ếwtvv m, hắtrky n bịarhi Tầcppe n Liễtnin m xánypg ch cổahbf lạutxg i đxmjv ânqtf y đxmjv ếwtvv m giúutxg p phu nhânqtf n.
“Phu quânqtf n, thiếwtvv p khánypg t nưtzpw ớmhpp c.” Nàcppe ng trôbqle ng mong nhìfkke n Tầcppe n Liễtnin m đxmjv ang ung dung tựtnpq tạutxg i thívjue ch ýscql tắtrky m nắtrky ng.
Nhấkbmz c ấkbmz m tửtnpq sa lêwgpt n tựtnpq rótnin t cho mìfkke nh mộyokb t chéaxms n: “Phu nhânqtf n làcppe muốtzpw n tăcuzb ng gấkbmz p đxmjv ôbqle i thêwgpt m lầcppe n nữmmyy a sao?” Hắtrky n ánypg c thanh nótnin i.
“Khôbqle ng cầcppe n, thiếwtvv p hếwtvv t khánypg t rồopwt i!” Tăcuzb ng gấkbmz p đxmjv ôbqle i thêwgpt m lầcppe n nữmmyy a đxmjv ếwtvv n bao giờhvgl nàcppe ng mớmhpp i đxmjv ưtzpw ợtzpw c đxmjv i ngủxpgj đxmjv ânqtf y?
Mộyokb t cânqtf u nótnin i nótnin i đxmjv i nótnin i lạutxg i đxmjv ếwtvv n mấkbmz y trăcuzb m lầcppe n, ngoàcppe i cảpdjc m giánypg c chánypg n nảpdjc n ra còvryf n cótnin tánypg c dụmxqq ng thôbqle i miêwgpt n. Nàcppe ng khánypg t, mívjue mắtrky t lạutxg i nhưtzpw muốtzpw n lao vàcppe o đxmjv ánypg nh nhau, liếwtvv c nam nhânqtf n tựtnpq a nhưtzpw đxmjv ang ngủxpgj trêwgpt n nhuyễtnin n thánypg p, nàcppe ng nghĩmori hắtrky n cũaxms ng bịarhi nàcppe ng ru ngủxpgj mấkbmz t rồopwt i.
“Tầcppe n Liễtnin m?” Nàcppe ng thựtnpq c sựtnpq rấkbmz t khánypg t: “Phu quânqtf n?” Nàcppe ng nhẹsctq chânqtf n tiếwtvv n lạutxg i gầcppe n hắtrky n.
“Ba ngàcppe n sánypg u trăcuzb m lẻsewx mộyokb t lầcppe n. Thếwtvv nàcppe o? Còvryf n muốtzpw n nhânqtf n đxmjv ôbqle i sao?” Mívjue mắtrky t hắtrky n chẳmtty ng buồopwt n nânqtf ng, nhàcppe n nhạutxg t hỏtyhp i nàcppe ng.
“Thiếwtvv p yêwgpt u chàcppe ng.”Nàcppe ng tốtzpw c đxmjv ộyokb nhanh chótnin ng thu chânqtf n lạutxg i, tiếwtvv p tụmxqq c đxmjv ứmori ng im niệpvac m kinh.
Niệpvac m niệpvac m, càcppe ng niệpvac m càcppe ng thấkbmz y buồopwt n ngủxpgj . Minh Lụmxqq c sớmhpp m đxmjv ãdymv dívjue p mắtrky t ngủxpgj gậcmbd t.
Nàcppe ng nhắtrky m mắtrky t tiếwtvv p tụmxqq c theo quánypg n tívjue nh niệpvac m: “Tầcppe n Liễtnin m, phu quânqtf n, thiếwtvv p yêwgpt u chàcppe ng.” Buồopwt n ngủxpgj quánypg ! Ngữmmyy ânqtf m bắtrky t đxmjv ầcppe u khôbqle ng còvryf n rõyokb nữmmyy a.
“Tầcppe n Liễtnin m, phu quânqtf n, thiếwtvv p yêwgpt u chàcppe ng.”
“Tầcppe n Liễtnin m, phu quânqtf n, thiếwtvv p yêwgpt u chàcppe ng.”
“Tầcppe n Liễtnin m, trưtzpw quânqtf n, thiếwtvv p yêwgpt u chàcppe ng.” Lờhvgl i vừhsow a ra, rấkbmz t nhanh nàcppe ng đxmjv ãdymv phánypg t hiệpvac n bảpdjc n thânqtf n vừhsow a nótnin i cánypg i gìfkke .
“Diệpvac p Thanh Linh!” Tầcppe n Liễtnin m trợtzpw n cảpdjc mắtrky t, đxmjv ứmori ng lêwgpt n, cảpdjc giậcmbd n quánypg t.
Tay cầcppe m búutxg t củxpgj a Minh Lụmxqq c run lêwgpt n, cơhvgl n buồopwt n ngủxpgj lậcmbd p tứmori c biếwtvv n mấkbmz t sạutxg ch. (MTLTH.dđxmjv lqđxmjv )
“Lỡjkah lờhvgl i, lỡjkah lờhvgl i.” Nàcppe ng cứmori ng mánypg cưtzpw ờhvgl i vớmhpp i hắtrky n mộyokb t cánypg i.
Đyokb ầcppe u Tầcppe n Liễtnin m cótnin chúutxg t đxmjv au, hắtrky n bạutxg nh mặyokb t, cắtrky n răcuzb ng quánypg t: “Mộyokb t vạutxg n năcuzb m ngàcppe n lầcppe n. Ta thựtnpq c sựtnpq tứmori c giậcmbd n, hiệpvac n tạutxg i bắtrky t đxmjv ầcppe u…” nhânqtf n đxmjv ôbqle i lầcppe n phạutxg t.
Nàcppe ng chẳmtty ng buồopwt n quan tânqtf m hắtrky n đxmjv ang nótnin i cánypg i gìfkke , trựtnpq c tiếwtvv p lạutxg i gầcppe n, đxmjv ẩmtty y ngãdymv hắtrky n. Hôbqle n lêwgpt n môbqle i hắtrky n mộyokb t cánypg i, sau đxmjv ótnin ôbqle m chặyokb t hắtrky n nhắtrky m mắtrky t ngủxpgj .
Minh Lụmxqq c léaxms n nhìfkke n côbqle ng tửtnpq nhàcppe mìfkke nh, nhìfkke n côbqle ng tửtnpq vừhsow a giưtzpw ơhvgl ng oai vớmhpp i phu nhânqtf n hiệpvac n tạutxg i lạutxg i biếwtvv n thàcppe nh gốtzpw i ôbqle m hìfkke nh ngưtzpw ờhvgl i rồopwt i còvryf n bịarhi cưtzpw ỡjkah ng hôbqle n. Nhìfkke n hắtrky n tránypg nh tránypg nh néaxms néaxms , rõyokb ràcppe ng làcppe mộyokb t bộyokb dạutxg ng dụmxqq c sựtnpq còvryf n nghêwgpt nh*.
*Dụmxqq c cựtnpq còvryf n nghêwgpt nh: đxmjv ãdymv nghiệpvac n rồopwt i còvryf n ngạutxg i.
Khôbqle ng lânqtf u sau đxmjv ótnin , hai ngưtzpw ờhvgl i nằdopx m trêwgpt n nhuyễtnin n thánypg p đxmjv ãdymv đxmjv i vàcppe o giấkbmz c ngủxpgj .
Lúutxg c trưtzpw ớmhpp c chỉdhrm cầcppe n phu nhânqtf n đxmjv ẩmtty y ngãdymv côbqle ng tửtnpq mộyokb t phánypg t cótnin phảpdjc i xong chuyệpvac n rồopwt i khôbqle ng? Minh Lụmxqq c thầcppe m nghĩmori , dựtnpq đxmjv oánypg n đxmjv êwgpt m nay hẳmtty n hắtrky n chẳmtty ng còvryf n việpvac c gìfkke đxmjv ểutxg làcppe m, chậcmbd c lưtzpw ỡjkah i cánypg i ‘tặyokb c’ liềlugw n phủxpgj i môbqle ng vềlugw phòvryf ng đxmjv i ngủxpgj .
Editor: Mánypg ơhvgl i cuốtzpw i cùtzpw ng cũaxms ng xong mộyokb t ngoạutxg i truyệpvac n QAQ. Còvryf n mộyokb t ngoạutxg i truyệpvac n nữmmyy a thôbqle i làcppe hoàcppe n cảpdjc bộyokb truyệpvac n rồopwt i. Cơhvgl màcppe nótnin dàcppe i cũaxms ng ngang ngửtnpq a chưtzpw ơhvgl ng nàcppe y nèmtjk QAQ.
“Diệ
Vậ
Diệ
Bâ
Nà
Hắ
Hắ
Nà
Lú
“Tiể
“Hắ
“Khô
“Hắ
“Quay về
Lú
“Phu nhâ
“Tầ
“Tư
Từ
Vừ
Nà
Nà
“Chà
Hắ
“Giậ
Thanh Linh đ
“Ngu ngố
Tiể
Cho đ
Thanh Linh vẫ
“Hừ
Nhì
Phu quâ
Sá
“Đ
Nà
“Nà
Thế
“Thiế
Á
Ngữ
Hắ
Hắ
Ta thậ
Nà
“Nà
“Thiế
“Đ
Nà
“Hả
Nà
Hắ
“Vậ
“Nà
“Ồ
“Đ
Thanh Linh nhấ
“Chỉ
Lú
“Tầ
“Tá
“Phu quâ
Nhấ
“Khô
Mộ
“Tầ
“Ba ngà
“Thiế
Niệ
Nà
“Tầ
“Tầ
“Tầ
“Diệ
Tay cầ
“Lỡ
Đ
Nà
Minh Lụ
*Dụ
Khô
Lú
Editor: Má
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.