Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 147 : Chết? Quá tiện nghi

    trước sau   
Edit: Mẹkgfq tớgbluuaru Tháwyvri Hậbrhyu.

Khôydutng ífornt đihiqaetbi thầdntbn chứkrxzng kiếqxxon Tạaetb Minh tựmwhna nhưfinh u hồmrdbn xuấywoit hiệvarfn trưfinhgbluc mặbqdjt Hoàuarung Thưfinhsfbgng, đihiqaetbp Hoàuarung Thưfinhsfbgng mộqyhat cáwyvri, sau đihiqórofzywoin dũbwemng châqyhan dẫkrxzm lêqqnon Tháwyvrnh nhan. Bọnrwbn họnrwb khiếqxxop sợsfbg quáwyvrt to, thếqxxo nhưfinhng vừvszra hôydutqqnon mộqyhat tiếqxxong, Cấywoim Vệvarf quậbrhyn đihiqmrdbng loạaetbt gáwyvrc đihiqao lêqqnon cổsyrc bọnrwbn họnrwb, chúqxydng thầdntbn kinh hoàuarung im re.

Tầdntbn Liễsdbvm cưfinhobvhi khẽzqgp, áwyvrnh mắemgyt lưfinhơkxmong bạaetbc. Cầdntbm lấywoiy chiếqxxoc ôydut dầdntbu Minh Lụyekfc đihiqưfinha ngăafncn tuyếqxxot rơkxmoi. Đrgrbôyduti mắemgyt khẽzqgp rủxiqd xuốafncng, đihiqưfinha mắemgyt nhìgesin nữqxxo tửaiuw trong lòywoing, áwyvrnh mắemgyt lạaetbnh lẽzqgpo hòywoia tan thàuarunh ôydutn nhu triềzqgpn miêqqnon.

Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo nằyrcqm sấywoip trong tuyếqxxot, lạaetbnh đihiqếqxxon tậbrhyn đihiqáwyvry lòywoing. Mộqyhat bêqqnon máwyvr bịqxxo ngưfinhobvhi dùyekfng châqyhan đihiqaetbp, bêqqnon kia lạaetbi áwyvrp mặbqdjt xuốafncng mặbqdjt đihiqywoit phủxiqd tuyếqxxot lạaetbnh lẽzqgpo, đihiqôyduti môyduti ôydutng ta tífornm táwyvri, tay châqyhan khôydutng ngừvszrng run rẩqpagy.

“Ngôyduti cửaiuwu ngũbwem?” Tạaetb Minh cưfinhobvhi lạaetbnh, châqyhan dùyekfng thêqqnom lựmwhnc, khórofze miệvarfng Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo liềzqgpn tràuaruo máwyvru: “Hôydutm nay ta liềzqgpn cho quầdntbn thầdntbn củxiqda ngưfinhơkxmoi chífornnh mắemgyt nhìgesin ngôyduti cửaiuwu ngũbwem cao quýkgfqydut song củxiqda bọnrwbn họnrwb, làuaru bịqxxo ta hung hăafncng giẫkrxzm đihiqaetbp nhưfinh thếqxxouaruo?”

Áalrhnh mắemgyt Thanh Linh quékgfqt qua đihiqáwyvrm binh lífornnh đihiqang cầdntbm kiếqxxom chĩbedza thẳhtayng vàuaruo hai ngưfinhobvhi, lạaetbi nhìgesin gòywoiwyvr ôydutn nhuậbrhyn củxiqda củxiqda Tầdntbn Liễsdbvm, cảsfbgm thấywoiy rấywoit nghi hoặbqdjc. Tạaetb Minh tạaetbo phảsfbgn, Cấywoim Vệvarf quâqyhan làuarum phảsfbgn chĩbedza kiếqxxom uy hiếqxxop, Tầdntbn Liễsdbvm lạaetbi yêqqnon lặbqdjng khôydutng làuarum gìgesi, đihiqâqyhay khôydutng phảsfbgi tífornnh cáwyvrch củxiqda hắemgyn. (MTLTH.dđihiqlqđihiq)


uarung nhékgfqo nhékgfqo lòywoing bàuarun tay hắemgyn, hắemgyn quay đihiqdntbu, nhìgesin thấywoiy nghi hoặbqdjc trong mắemgyt nàuarung, liềzqgpn cưfinhobvhi nórofzi: “Ta biếqxxot ôydutng ta córofz ýkgfq đihiqmrdb tạaetbo phảsfbgn.” Nàuarung hiểkduzu hắemgyn đihiqang áwyvrm chỉhtay Tạaetb Minh.

Hắemgyn biếqxxot, chứkrxzng tỏqxxo hắemgyn đihiqãhvnzrofz chuẩqpagn bịqxxo. Chậbrhym chạaetbp khôydutng ra tay chífornnh làuaru muốafncn trai còywoi tranh đihiqywoiu, ngưfinh ôydutng đihiqemgyc lợsfbgi? Chờobvh Tạaetb Minh thu thậbrhyp xong Hoàuarung Thưfinhsfbgng lạaetbi đihiqếqxxon lưfinhsfbgt hắemgyn ra tay.

“Chờobvh ôydutng ta hếqxxot tứkrxzc giậbrhyn, ta ra tay cũbwemng khôydutng muộqyhan.” Tầdntbn Liễsdbvm nheo mắemgyt, đihiqôyduti lôydutng mi dàuarui mảsfbgnh khẽzqgp run tựmwhna nhưfinhwyvrnh bưfinhgblum muốafncn giưfinhơkxmong cáwyvrnh bay. Lôydutng mi khẽzqgp hạaetb, đihiqôyduti con ngưfinhơkxmoi nhưfinh hắemgyc thủxiqdy tinh sáwyvrng rựmwhnc.

Thanh Linh nhìgesin ra đihiqưfinhsfbgc Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo thốafncng hậbrhyn Tạaetb Minh cỡobvhuaruo. Quỳzkts gốafnci trưfinhgbluc mặbqdjt ngưfinhobvhi mìgesinh ghékgfqt nhấywoit, khôydutng thểkduz nghi ngờobvhuaru mộqyhat loạaetbi hàuarunh hạaetb rấywoit hiệvarfu quảsfbg.

forn mắemgyt nàuarung dầdntbn nặbqdjng, ngáwyvrp mộqyhat cáwyvri.

“Mệvarft sao?” Hắemgyn hỏqxxoi.

“Ừhrsy.” Hai míforn mắemgyt cứkrxz nhưfinh muốafncn đihiqáwyvrnh nhau vậbrhyy.

Hắemgyn đihiqưfinha tay ôydutm lấywoiy eo nàuarung, hôydutn tráwyvrn nàuarung mộqyhat cáwyvri: “Dứkrxza vàuaruo ta nghỉhtay ngơkxmoi mộqyhat lúqxydc.”

“Đrgrbưfinhsfbgc.” Nàuarung hai tay ôydutm lấywoiy eo hắemgyn, dựmwhna đihiqdntbu vàuaruo ngựmwhnc hắemgyn, ngửaiuwi mùyekfi hưfinhơkxmong thơkxmom máwyvrt nhẹkgfq nhàuarung củxiqda hắemgyn, chưfinha đihiqdntby chékgfqn tràuaru liềzqgpn mơkxmokxmouarung màuarung ngủxiqd mấywoit.

“Đrgrbkrxzng cũbwemng córofz thểkduz ngủxiqd?” Hắemgyn kinh ngạaetbc nhìgesin nữqxxo tửaiuw trong lòywoing, tâqyham khôydutng hiểkduzu sao córofz chúqxydt căafncng thẳhtayng.

Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo vẫkrxzn bịqxxo Tạaetb Minh dẫkrxzm dưfinhgblui châqyhan, ôydutng ta khôydutng chịqxxou đihiqưfinhsfbgc đihiqau đihiqgblun cùyekfng nhụyekfc nhãhvnz, gàuaruo thékgfqt chửaiuwi rủxiqda, thanh âqyham chórofzi tai xuyêqqnon màuarun đihiqêqqnom. Thanh Linh nhưfinhbwem vẫkrxzn córofz thểkduz ngủxiqd ngon, Tầdntbn Liễsdbvm khôydutng thểkduz khôydutng cảsfbgm thấywoiy lo lắemgyng.

“Tạaetb Minh, trẫkrxzm làuaru Thiêqqnon tửaiuw, ngưfinhơkxmoi sao dáwyvrm đihiqafnci vớgblui trẫkrxzm nhưfinh vậbrhyy? Sau nàuaruy ắemgyt bịqxxo Thiêqqnon Lôyduti đihiqáwyvrnh, chếqxxot khôydutng chỗaetb chôydutn! Chếqxxot rồmrdbi xuốafncng thẳhtayng mưfinhobvhi táwyvrm tầdntbng đihiqqxxoa ngụyekfc!” Tráwyvrn Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo ra mộqyhat lớgblup mồmrdbyduti lạaetbnh, mồmrdbm thìgesi vẫkrxzn cứkrxzuaruo lêqqnon mắemgyng. (MTLTH.dđihiqlqđihiq)

Tạaetb Minh khôydutng giậbrhyn, chỉhtayfinhobvhi lạaetbnh, “Răafncng rắemgyc” mộqyhat tiếqxxong, châqyhan ôydutng ta đihiqaetbp gãhvnzy tay Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo.


Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo đihiqau đihiqgblun ngửaiuwa đihiqdntbu kêqqnou to.

“Tạaetb Minh, nếqxxou nhưfinh khôydutng muốafncn quan tàuarui củxiqda Liêqqnon phi bịqxxo hủxiqdy thìgesi mau dừvszrng tay.” Tầdntbn Liễsdbvm thảsfbgn nhiêqqnon nórofzi, đihiqôyduti châqyhan đihiqang hăafncng háwyvri giẫkrxzm trêqqnon ngwoif Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo nháwyvry mắemgyt cứkrxzng lạaetbi.

“Tầdntbn Nam ởyhsh đihiqâqyhau?” Áalrhnh mắemgyt sắemgyc békgfqn củxiqda Tạaetb Minh chiếqxxou thẳhtayng vàuaruo Tầdntbn Liễsdbvm.

“Khôydutng thểkduz…”Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo mởyhsh miệvarfng, suy yếqxxou cấywoit tiếqxxong, thanh âqyham hòywoia vàuaruo trong tiếqxxong giórofzuaruo thékgfqt, khôydutng ngưfinhobvhi nàuaruo córofz thểkduz nghe thấywoiy. Khuôydutn mặbqdjt ôydutng ta dífornnh tuyếqxxot, tórofzc xõyrcqa trong tuyếqxxot đihiqãhvnz kếqxxot băafncng. Mộqyhat bêqqnon gòywoiwyvrywoin córofz dấywoiu giàuaruy, khórofze miệvarfng chảsfbgy máwyvru đihiqqxxofinhơkxmoi đihiqếqxxon gay mắemgyt.

Ôuarung ta thâqyhan làuaru Đrgrbếqxxofinhơkxmong trêqqnon vạaetbn ngưfinhobvhi, tôydutn quýkgfqydutyekfng, đihiqãhvnz bao giờobvh bịqxxo ngưfinhobvhi lăafncng nhụyekfc nhưfinh vậbrhyy?

Lồmrdbng ngựmwhnc bịqxxokxmon tứkrxzc đihiqèvarf đihiqếqxxon nghẹkgfqn nặbqdjng, tựmwhna nhưfinh chưfinha tớgblui mộqyhat phúqxydt sẽzqgp nổsyrc tung, mỗaetbi lầdntbn hífornt thởyhsh lạaetbi thấywoiy đihiqau đihiqgblun dữqxxo dộqyhai.

Rấywoit lâqyhau khôydutng nghe thấywoiy câqyhau trảsfbg lờobvhi củxiqda Tầdntbn Liễsdbvm, Tạaetb Minh phiềzqgpn muộqyhan uy hiếqxxop: “Mau nórofzi, nếqxxou khôydutng lãhvnzo phu giếqxxot têqqnon cẩqpagu Hoàuarung Đrgrbếqxxouaruy.”

Tầdntbn Liễsdbvm cưfinhobvhi nhẹkgfq, vẫkrxzn khôydutng nórofzi câqyhau nàuaruo. (MTLTH.dđihiqlqđihiq)

“Nựmwhnc cưfinhobvhi, dùyekf Tầdntbn Thừvszra tưfinhgblung córofzrofzi hay khôydutng ngưfinhơkxmoi vẫkrxzn muốafncn giếqxxot Phụyekf Hoàuarung.” Tháwyvri tửaiuw châqyham chọnrwbc cưfinhobvhi, giữqxxoa Hoàuarung Thưfinhsfbgng vàuaru Tạaetb Minh làuaru mốafnci thùyekf giếqxxot cha, diệvarft tộqyhac, đihiqoạaetbt thêqqno, nếqxxou nhưfinh ôydutng ta khôydutng córofz ýkgfq giếqxxot Hoàuarung Thưfinhsfbgng, cũbwemng sẽzqgp khiếqxxon Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo sốafncng khôydutng bằyrcqng chếqxxot.

“Ưqqnom…” Trong cơkxmon ngủxiqd say, tráwyvri tim đihiqqyhat ngộqyhat co rúqxydt đihiqau đihiqgblun, đihiqau đihiqếqxxon mứkrxzc khiếqxxon Thanh Linh phảsfbgi tỉhtaynh lạaetbi.

“Khórofz chịqxxou ởyhsh đihiqâqyhau?” Pháwyvrt hiệvarfn nữqxxo tửaiuw trong lòywoing córofz đihiqqyhang tĩbedznh, Tầdntbn Liễsdbvm cúqxydi đihiqdntbu, thấywoiy nàuarung cắemgyn môyduti dưfinhgblui đihiqếqxxon trắemgyng bệvarfch, đihiqôyduti lôydutng màuaruy thanh túqxyd cau chặbqdjt, trêqqnon tráwyvrn đihiqsyrc mộqyhat lớgblup mồmrdbyduti.

“Lạaetbnh.” Nàuarung ngẩqpagng đihiqdntbu, run rẩqpagy nórofzi, nàuarung cảsfbgm giáwyvrc nhưfinh trong thẩqpagn thểkduzgesinh córofz mộqyhat tầdntbng băafncng sưfinhơkxmong đihiqang khôydutng ngừvszrng khuếqxxoch táwyvrn. Hai tay ôydutm chặbqdjt lấywoiy eo hắemgyn, cảsfbgkxmo thểkduz nhưfinh muốafncn rúqxydc hếqxxot vàuaruo lồmrdbng ngựmwhnc hắemgyn, muốafncn tấywoit cảsfbgywoim áwyvrp củxiqda hắemgyn.

Hắemgyn dịqxxou dàuarung lau mồmrdbyduti trêqqnon tráwyvrn nàuarung, cáwyvrnh tay gắemgyt gao ôydutm chặbqdjt lấywoiy nàuarung: “Chỉhtay lạaetbnh thôyduti sao?” Thanh âqyham hắemgyn lạaetbi lạaetbnh nhưfinhafncng.

Nghe thấywoiy ngữqxxo đihiqiệvarfu hắemgyn khôydutng đihiqưfinhsfbgc tốafnct cho lắemgym, nàuarung biếqxxot hắemgyn tứkrxzc giậbrhyn nàuarung giấywoiu hắemgyn: “Còywoin đihiqau nữqxxoa.”

Tạaetb Minh vẫkrxzn luôydutn nhìgesin Tầdntbn Liễsdbvm vàuaru Thanh Linh, nhìgesin thấywoiy Thanh Linh córofz đihiqôyduti chúqxydt kháwyvrc thưfinhobvhng: “Thanh Linh, giờobvh phúqxydt nàuaruy córofz phảsfbgi con cảsfbgm thấywoiy tráwyvri tim đihiqang co thắemgyng đihiqau đihiqgblun hay khôydutng?” Ôuarung ta hỏqxxoi, khórofze miệvarfng lạaetbi cong đihiqếqxxon quỷrgrb dịqxxo: “Nhữqxxong ngàuaruy gầdntbn đihiqâqyhay cũbwemng rấywoit thífornch ngủxiqd sao?”

Ta Minh hỏqxxoi, nhưfinhng đihiqórofzbwemng làuaru khẳhtayng đihiqqxxonh bệvarfnh trạaetbng củxiqda Thanh Linh. Tầdntbn Liễsdbvm biếqxxot Tạaetb Minh đihiqãhvnz từvszrng hạaetb đihiqqyhac Thanh Linh mộqyhat lầdntbn, hắemgyn theo bảsfbgn năafncng cho rằyrcqng Tạaetb Minh đihiqãhvnz đihiqqyhang tay đihiqqyhang châqyhan: “Ôuarung đihiqãhvnzuarum gìgesiuarung?”

Tạaetb Minh rúqxydt châqyhan ra khỏqxxoi khuôydutn mặbqdjt củxiqda Nguyêqqnon Ung Đrgrbếqxxo, xoay ngưfinhobvhi bưfinhgbluc hai bưfinhgbluc, đihiqafnci mặbqdjt vớgblui Tầdntbn Liễsdbvm: “ Thanh Linh trúqxydng Thựmwhnc Tâqyham táwyvrn chi đihiqqyhac, mỗaetbi lầdntbn đihiqqyhac pháwyvrt đihiqzqgpu phảsfbgi chịqxxou tráwyvri tim co thắemgyt đihiqau nhứkrxzc, nếqxxou khôydutng córofz giảsfbgi dưfinhsfbgc, sau chífornn lầdntbn đihiqqyhac pháwyvrt, hẳhtayn sẽzqgp phảsfbgi chếqxxot.”

Bảsfbgn thâqyhan Thanh Linh làuaru cao thủxiqd dụyekfng đihiqqyhac, cũbwemng gặbqdjp qua khôydutng ífornt cáwyvrc loạaetbi đihiqqyhac nhưfinhng lạaetbi chưfinha từvszrng nghe thấywoiy Thựmwhnc Tâqyham táwyvrn chi đihiqqyhac. Thâqyhan thểkduzuarung bắemgyt đihiqdntbu xuấywoit hiệvarfn bệvarfnh trạaetbng từvszrqxydc rờobvhi khỏqxxoi Diệvarfp phủxiqd. Xem ra lầdntbn đihiqórofz Diệvarfp Thiêqqnon Minh cho nàuarung giảsfbgi dưfinhsfbgc, đihiqmrdbng thờobvhi cũbwemng làuaru đihiqqyhac dưfinhsfbgc.

“Lãhvnzo phu córofz thểkduz đihiqsfbgm bảsfbgo, Thựmwhnc Tâqyham táwyvrn chi đihiqqyhac, trong thiêqqnon hạaetb chỉhtayrofzhvnzo phu córofz giảsfbgi dưfinhsfbgc.” Tạaetb Minh giơkxmo tay, trêqqnon lòywoing bàuarun tay córofz mộqyhat viêqqnon thuốafncc hìgesinh tròywoin.

wyvrch Liêqqnon Dựmwhnc mộqyhat bêqqnon chậbrhyt vậbrhyt ngãhvnzuaruo trong đihiqafncng tuyếqxxot, đihiqôyduti mắemgyt u áwyvrm bìgesinh tĩbedznh đihiqếqxxon đihiqáwyvrng sợsfbg vẫkrxzn luôydutn nhìgesin Diệvarfp Thiêqqnon Minh. Khi nhìgesin thấywoiy giảsfbgi dưfinhsfbgc trong tay ôydutng ta, đihiqôyduti mắemgyt thoáwyvrng chốafncc sáwyvrng lêqqnon. Vẻytrjn vẹkgfqn trong phúqxydt chốafncc, tâqyham tưfinh chífornn quẹkgfqo mưfinhobvhi táwyvrm cong bắemgyt đihiqdntbu đihiqqyhang. Hắemgyn lặbqdjng lẽzqgp chuẩqpagn bịqxxo, chỉhtay đihiqsfbgi thờobvhi cơkxmo đihiqếqxxon sẽzqgpyekfng hếqxxot sứkrxzc đihiqkduz bậbrhyt lêqqnon. (MTLTH.dđihiqlqđihiq)

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.