Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 146-6 : Bão tuyết trong đêm đen 6

    trước sau   
Edit: Mẹvvtl tớsjnyoxvh Tháiddei Hậmrahu.

jlwung dạvrnq Diệldmnp Thiêkfndn Minh chấznjvn đmeffdvgtng, áiddenh mắmqhit lãqhgvnh lệldmn: “Ngưiddeơeikxi….Đtlkbếjhfln tộdvgtt cùvqopng ngưiddeơeikxi làoxvh ai?”

Tầcyxwn Liễzvkzm vung vung tàoxvh áiddeo khoáiddec lôznjvng hồzazl đmeffãqhgv kếjhflt mộdvgtt tầcyxwng tuyếjhflt dàoxvhy: “Tấznjvt nhiêkfndn làoxvh nữcdzj tếjhfl (con rểogio) củiieea ngàoxvhi, Tầcyxwn Liễzvkzm. Nhưidde vậmrahy ngàoxvhi làoxvh ai? Ngàoxvhi làoxvh Diệldmnp Thiêkfndn Minh? Khôznjvng, ngàoxvhi làoxvh Tạvrnq Minh.”

“Năznjvm ấznjvy lãqhgvo Hầcyxwu gia Mạvrnqch Tôznjvng phụeioung lệldmnnh ýsnsj chỉdzwp củiieea Hoàoxvhng Thưiddepupnng, lãqhgvnh binh huyếjhflt tẩfadky Bạvrnqch tộdvgtc, phụeiou bệldmnnh nằtevim bệldmnnh lâujblu ngàoxvhy củiieea ngàoxvhi cũteving chípvtanh làoxvh chếjhflt dưiddesjnyi tay lãqhgvo Hầcyxwu gia.” Tầcyxwn Liễzvkzm bìrgjsnh tĩnlxynh nóyrsli, tựxbsta nhưidde chípvtanh hắmqhin đmeffãqhgv từwfvfng chứovtnng kiếjhfln.

Đtlkbôznjvi mắmqhit Diệldmnp Thiêkfndn Minh rủiiee xuốtlkbng, đmeffáiddey mắmqhit hiệldmnn lêkfndn đmeffau xóyrslt, lúmlidc ấznjvy ôznjvng khôznjvng ởdzwp trong tộdvgtc, may mắmqhin thoáiddet mộdvgtt kiếjhflp.

ujblm Thanh Linh giốtlkbng nhưidde bịamfb ngưiddeiddei dùvqopng tay xémlid ra, đmeffau đmeffsjnyn khôznjvng thôznjvi. Nàoxvhng cảilavm thấznjvy tay Tầcyxwn Liễzvkzm lạvrnqnh dịamfb thưiddeiddeng, đmeffau lòjlwung đmeffjhflt tay hắmqhin vàoxvho trong ngựxbstc, muốtlkbn ủiieeznjvm chúmlidng nhưiddeng dùvqopyrsloxvhm cáiddech nàoxvho cũteving khôznjvng ấznjvm lêkfndn đmeffưiddepupnc.


Thùvqop giếjhflt phụeiou mẫqesiu, thùvqop diệldmnt tộdvgtc, khôznjvng chỉdzwp Tạvrnq Minh cóyrsl, phu quâujbln củiieea nàoxvhng cũteving cóyrsl.

Tầcyxwn Liễzvkzm vàoxvh Tạvrnq Minh làoxvh tộdvgtc nhâujbln Bạvrnqch tộdvgtc, Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfloxvh kẻsjny đmeffamfbch chung. Tầcyxwn Liễzvkzm khôznjvng cóyrsl ýsnsj đmeffamfbnh liêkfndn thủiieevqopng Tạvrnq Minh, hoặjhflc chờidde đmeffếjhfln khi Tạvrnq Minh đmefftlkbi phóyrsl vớsjnyi Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl xong ngồzazli làoxvhm ngưidde ôznjvng đmeffmqhic lợpupni, màoxvh lựxbsta chọmsoen vạvrnqch trầcyxwn Tạvrnq Minh. Vìrgjsiddei gìrgjs? Chẳaddnng lẽeiouoxvhrgjsoxvhng sao?

Hắmqhin biếjhflt rõyqzkoxvhng muốtlkbn tìrgjsm ra ngưiddeiddei đmeffãqhgv hạvrnqi chếjhflt Mạvrnqch Chiêkfndu Nam, hắmqhin vạvrnqch trầcyxwn thâujbln phậmrahn Tạvrnq Minh, tạvrnqo cơeikx hồzazli rửhjqaa sạvrnqch oan khuấznjvt cho ca ca nàoxvhng, cho Hầcyxwu phủiiee, cũteving làoxvh rửhjqaa sạvrnqch oan khuấznjvt cho nàoxvhng. Làoxvh nhưidde vậmrahy sao?

“Tạvrnq Minh?!” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl đmeffdvgtt ngộdvgtt ngẩfadkng đmeffcyxwu, áiddenh mắmqhit chăznjvm chúmlid nhìrgjsn Diệldmnp Thiêkfndn Minh. Cáiddei têkfndn Tạvrnq Minh ôznjvng cũteving khôznjvng xa lạvrnqrgjs, ôznjvng ta còjlwun từwfvfng ghen tịamfbkfndn Tạvrnq Minh chưiddea từwfvfng gặjhflp bao giờidde đmeffếjhfln muốtlkbn đmeffkfndn rồzazli. (MTLTH.dđmefflqđmeff)

Chỉdzwprgjs ôznjvng ta cóyrsl đmeffưiddepupnc thâujbln thểogio củiieea Tầcyxwn Nam, lạvrnqi khôznjvng cóyrsliddech nàoxvho đmeffvrnqt đmeffưiddepupnc tráiddei tim củiieea Tầcyxwn Nam, cho đmeffếjhfln lúmlidc chếjhflt, tâujblm củiieea Tầcyxwn Nam đmeffyrnbu làoxvhrgjsnh bóyrslng củiieea Tạvrnq Minh.

“Tạvrnq Minh, nhiềyrnbu năznjvm khôznjvng gặjhflp, ngưiddeơeikxi thậmraht kháiddec nhiềyrnbu so vớsjnyi khi xưiddea, lãqhgvo giàoxvh cổzazl hủiieeoxvhy thiếjhflu chúmlidt nữcdzja đmeffãqhgv khôznjvng nhậmrahn ra.” Cốtlkbc chủiiee Linh Y cốtlkbc lặjhflng yêkfndn khôznjvng nóyrsli từwfvf đmeffcyxwu tớsjnyi giờidde đmeffdvgtt nhiêkfndn lêkfndn tiếjhflng nóyrsli.

“Bạvrnqch thầcyxwn y biếjhflt Tạvrnq Minh?” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl lạvrnqnh giọmsoeng hỏrvupi.

“Tạvrnq Minh từwfvfng cưiddesjnyp mộdvgtt viêkfndn Đtlkbamfbnh Nhan đmeffan từwfvf trong tay lãqhgvo phu, lãqhgvo giàoxvh cổzazl hủiieeoxvhy vẫqesin nhớsjny kỹkacg hắmqhin từwfvf đmeffóyrsl tớsjnyi giờidde.” Bạvrnqch Kháiddech Du nóyrsli: “Xem ra viêkfndn Đtlkbamfbnh Nhan đmeffan nàoxvhy đmeffưiddepupnc dùvqopng trêkfndn ngưiddeiddei Liêkfndn phi nưiddeơeikxng nưiddeơeikxng.”

“Nóyrsli nhưidde vậmrahy, lúmlidc trưiddesjnyc ngưiddeiddei đmeffáiddenh cắmqhip thi thểogio Liêkfndn phi, lạvrnqi mặjhflc giáidde y củiieea Bạvrnqch tộdvgtc cho Liêkfndn phi, sau đmeffóyrsl giấznjvu quan tàoxvhi củiieea Liêkfndn phi sau númlidi củiieea Tưiddesjnyng Quốtlkbc tựxbst chípvtanh làoxvh Tạvrnq Minh.” Tầcyxwn Liễzvkzm ung dung nóyrsli: “Trộdvgtm lặjhflng mộdvgt củiieea Hoàoxvhng Quýsnsj phi, đmeffâujbly chípvtanh làoxvh tửhjqa tộdvgti.”

“Tạvrnq Minh, ngưiddeơeikxi thựxbstc sựxbstoxvh Tạvrnq Minh?” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl vẫqesin chấznjvn kinh tạvrnqi chỗcyxw, ôznjvng ta thựxbstc khôznjvng thểogioiddedzwpng tưiddepupnng đmeffưiddepupnc ngưiddeiddei ôznjvng ta thốtlkbng hậmrahn nhiềyrnbu năznjvm lạvrnqi làoxvhm đmeffvrnqi thầcyxwn trong triềyrnbu củiieea ôznjvng ta: “Làoxvh ngưiddeơeikxi trộdvgtm quan tàoxvhi củiieea Liêkfndn phi?”

Tạvrnq Minh cong môznjvi, tựxbsta tiếjhflu phi tiếjhflu.

“Ngưiddeơeikxi đmeffâujblu! Bắmqhit lấznjvy hắmqhin!” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl hạvrnq lệldmnnh.

Binh lípvtanh còjlwun chưiddea kịamfbp đmeffếjhfln gầcyxwn Tạvrnq Minh, chỉdzwp thấznjvy quanh thâujbln Tạvrnq Minh vậmrahn khởdzwpi. Gióyrsl tuyếjhflt xoay quanh, khi gióyrsl tuyếjhflt đmeffãqhgv ngừwfvfng, Tạvrnq Minh cũteving biếjhfln mấznjvt.


Mọmsoei ngưiddeiddei lípvtau lưidderowki, khôznjvng ípvtat ngưiddeiddei đmeffưiddea tay lêkfndn dụeioui mắmqhit, tựxbsta nhưidde khôznjvng thểogio tin đmeffưiddepupnc mộdvgtt đmeffvrnqi nam nhâujbln nhưidde Tạvrnq Minh lạvrnqi cóyrsl thểogio tiêkfndu thấznjvt trong hưidde khôznjvng. (MTLTH.dđmefflqđmeff)

“Báiddeo.” Cóyrsl tiếjhflng truyềyrnbn báiddeo cắmqhit đmeffovtnt sựxbst chúmlid ýsnsj củiieea mọmsoei ngưiddeiddei.

Mộdvgtt tiểogiou thịamfb vệldmn hớsjnyt ha hớsjnyt hảilavi chạvrnqy vàoxvho, sau khi đmeffưiddepupnc sựxbst cho phémlidp củiieea Hoàoxvhng Thưiddepupnng, quỳpvta trưiddesjnyc mặjhflt tâujblu: “Bẩfadkm Hoàoxvhng thưiddepupnng, pháiddet hiệldmnn cóyrsl ngưiddeiddei xôznjvng vàoxvho phòjlwung bằteving.”

“Quan tàoxvhi củiieea Liêkfndn phi khôznjvng cóyrsl xảilavy ra chuyệldmnn gìrgjs chứovtn?” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl lậmrahp tứovtnc khẩfadkn trưiddeơeikxng hỏrvupi.

“Bẩfadkm, khôznjvng cóyrsl.” Thịamfb vệldmn trảilav lờiddei.

“Hoàoxvhng Thưiddepupnng khôznjvng cầcyxwn phảilavi lo lắmqhing, quan tàoxvhi củiieea Liêkfndn phi, trưiddesjnyc đmeffóyrsl thầcyxwn đmeffãqhgv cho ngưiddeiddei rờiddei đmeffi.” Tầcyxwn Liễzvkzm nóyrsli, trưiddesjnyc hắmqhin chípvtanh làoxvh ngưiddeiddei chủiiee đmeffdvgtng đmeffyrnb ra yêkfndu cầcyxwu chuyểogion quan tàoxvhi củiieea Liêkfndn phi từwfvf ngọmsoen númlidi sau Tưiddesjnyng Quốtlkbc tựxbstoxvhi Cáiddech Nguyêkfndn cung.

“Thầcyxwn tựxbst ýsnsj chuyểogion dờiddei quan tàoxvhi củiieea Liêkfndn phi nưiddeơeikxng nưiddeơeikxng, kípvtanh xin Hoàoxvhng Thưiddepupnng tráiddech tộdvgti.” Tầcyxwn Liễzvkzm thong dong ôznjvm quyềyrnbn nóyrsli.

“Kípvtanh xin Phụeiou Hoàoxvhng tha thứovtn cho Thừwfvfa tưiddesjnyng, nếjhflu nhưidde khôznjvng cóyrsl Thừwfvfa tưiddesjnyng dờiddei quan tàoxvhi, kẻsjnyznjvng vàoxvho phòjlwung băznjvng háidde khôznjvng quấznjvy rầcyxwy sựxbst thanh tịamfbnh củiieea mẫqesiu phi?” Tháiddei tửhjqayrsli.

Sắmqhic mặjhflt căznjvng thẳaddnng củiieea Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhflmlidc nàoxvhy mớsjnyi hòjlwua hoãqhgvn: “ Trẫqesim khôznjvng cóyrsl ýsnsj tráiddech cứovtn Thừwfvfa tưiddesjnyng.” Ôzuwnng ta lạvrnqi hỏrvupi: “Cóyrsl bắmqhit đmeffưiddepupnc kẻsjnyznjvng vàoxvho phòjlwung băznjvng hay khôznjvng?”

Khôznjvng đmeffpupni thịamfb vệldmn kia trảilav lờiddei, Tạvrnq Minh liềyrnbn lớsjnyn tiếjhflng hỏrvupi: “Tầcyxwn Liễzvkzm, quan tàoxvhi củiieea Tầcyxwn Nam ngưiddeơeikxi giấznjvu ởdzwp đmeffâujblu?” Ngưiddeiddei củiieea ôznjvng ta pháiddei tớsjnyi cơeikx hồzazl đmeffãqhgv lậmraht tung toàoxvhn bộdvgtiddech Nguyêkfndn cung vẫqesin khôznjvng tìrgjsm thấznjvy quan tàoxvhi củiieea Liêkfndn phi.

Mọmsoei ngưiddeiddei nhìrgjsn vềyrnbiddesjnyng pháiddet ra âujblm thanh, pháiddet hiệldmnn Tạvrnq Minh đmeffang đmeffovtnng cùvqopng mộdvgtt đmeffáiddem ngưiddeiddei xa lạvrnq. (MTLTH.dđmefflqđmeff)

“Bắmqhit lấznjvy hắmqhin!” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl cảilav giậmrahn nóyrsli.

Tạvrnq Minh cưiddeiddei lạvrnqnh, vung tay lêkfndn, tấznjvt cảilav Cấznjvm Vệldmn quâujbln ởdzwp đmeffâujblu đmeffyrnbu quay đmeffcyxwu mâujblu chĩnlxya thẳaddnng vàoxvho Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhflvqopng cáiddec đmeffvrnqi thầcyxwn trong triềyrnbu. Tạvrnqi Minh vỗcyxw tay, khôznjvng trung đmeffdvgtt nhiêkfndn pháiddeo hoa nởdzwp rộdvgt đmeffrvup nhưiddeiddeu.


Lậmrahp tứovtnc cóyrsl tiếjhflng chémlidm giếjhflt từwfvf ngoàoxvhi Cáiddech Nguyêkfndn cung truyềyrnbn tớsjnyi. Thanh âujblm‘Ầmqhim ầcyxwm’ nhưidde dộdvgti vàoxvho tai, mọmsoei ngưiddeiddei hoảilavng sợpupn biếjhfln sắmqhic mặjhflt. Thanh âujblm nàoxvhy chípvtanh làoxvh tiếjhflng pháiddeo nổzazl, mùvqopi máiddeu tưiddeơeikxi hòjlwua vớsjnyi mùvqopi thuốtlkbc sung truyềyrnbn tớsjnyi khiếjhfln ngưiddeiddei ta cảilavm thấznjvy buồzazln nôznjvn.

“Hoàoxvhng Thưiddepupnng, Kiêkfndu Kỵcdzj doanh tạvrnqo phảilavn!” Mộdvgtt thịamfb vệldmn toàoxvhn thâujbln đmeffqesim máiddeu tậmrahp tễzvkznh xôznjvng tớsjnyi, hắmqhin vừwfvfa nóyrsli xong, Tạvrnq Minh liềyrnbn mộdvgtt kiếjhflm giếjhflt chếjhflt hắmqhin.

“Diệldmnp Thiêkfndn Minh, ngưiddeơeikxi thậmraht to gan, lạvrnqi dáiddem tạvrnqo phảilavn!” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl tứovtnc giậmrahn quáiddet. 

“Ha ha ha.” Tạvrnq Minh sung sưiddesjnyng cưiddeiddei to: “Tạvrnqo phảilavn? Thầcyxwn làoxvhm sao dáiddem? Vinh Vưiddeơeikxng tạvrnqo phảilavn, thầcyxwn chỉdzwpqhgvnh binh đmeffếjhfln cứovtnu giáiddeoxvh thôznjvi.”

Tạvrnq Minh chípvtanh làoxvh giưiddeơeikxng cờidde hiệldmnu cứovtnu giáiddeoxvh quang minh chípvtanh đmeffvrnqi tạvrnqo phảilavn.

Tạvrnq Minh tay cầcyxwm trọmsoeng binh nhiềyrnbu năznjvm, cho dùvqop khôznjvng cóyrsl ýsnsj chỉdzwp củiieea Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl, nhữcdzjng tưiddesjnyng sĩnlxyteving mãqhgvnh củiieea Kiêkfndu Kỵcdzj doanh bao năznjvm vàoxvho sinh ra tửhjqavqopng Tạvrnq Minh cũteving sẽeiou nhấznjvt nhấznjvt nghe theo Tạvrnq Minh.

“Ngưiddeơeikxi…” Hai mắmqhit Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl nhưidde biếjhfln thàoxvhnh màoxvhu đmeffen, ngựxbstc đmeffau nhứovtnc, ôznjvng ta bỗcyxwng dưiddeng óyrsli máiddeu.

“Hoàoxvhng Thưiddepupnng!!!” Mọmsoei ngưiddeiddei đmeffzazlng loạvrnqt sợpupnqhgvi kêkfndu lêkfndn.

“Trẫqesim khôznjvng sao.” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl khoáiddet khoáiddet tay, ôznjvng ta giơeikx tay  vỗcyxw mạvrnqnh vàoxvho lồzazlng ngựxbstc mìrgjsnh, thốtlkbng hậmrahn chípvtanh mìrgjsnh nhiềyrnbu năznjvm nhưidde vậmrahy đmeffếjhfln tậmrahn bâujbly giờidde mớsjnyi pháiddet hiệldmnn bêkfndn cạvrnqnh bảilavn thâujbln toàoxvhn làoxvhqhgv lang.

“Hoàoxvhng Thưiddepupnng.” Bạvrnqch Kháiddech Du cầcyxwm mộdvgtt bìrgjsnh thuốtlkbc đmeffếjhfln đmeffưiddea qua đmeffưiddea lạvrnqi trưiddesjnyc mũtevii Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl, Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl ngửhjqai mộdvgtt hồzazli mớsjnyi cảilavm giáiddec cóyrsl chúmlidt thưidde tháiddei.

“Tầcyxwn Liễzvkzm, quan tàoxvhi củiieea Tầcyxwn Nam rốtlkbt cuộdvgtc ởdzwp đmeffâujblu?” Tạvrnq Minh hỏrvupi lạvrnqi lầcyxwn nữcdzja.

“Khôznjvng đmeffưiddepupnc nóyrsli.” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl quáiddet lêkfndn.

“Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl! Ngưiddeơeikxi câujblm miệldmnng, ngưiddeơeikxi căznjvn bảilavn khôznjvng xứovtnng cóyrsl đmeffưiddepupnc nàoxvhng!” Hai mắmqhit Tạvrnq Minh đmeffdvgtt nhiêkfndn đmeffrvupkfndn, nhìrgjsn chằtevim chằtevim Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl quáiddet lêkfndn.

Áwdhznh mắmqhit Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl khiêkfndu khípvtach nhìrgjsn Tạvrnq Minh, khinh thưiddeiddeng nóyrsli: “Ngưiddeơeikxi làoxvhiddei thứovtnrgjs? Trẫqesim chípvtanh làoxvh ngôznjvi cửhjqau ngũtevi chípvtaznjvn, xứovtnng hay khôznjvng xứovtnng vớsjnyi Liêkfndn phi khôznjvng đmeffếjhfln lưiddepupnt ngưiddeơeikxi phảilavi nóyrsli.

Ha ha ha, nàoxvhng sinh con cho trẫqesin, còjlwun thuộdvgtc vềyrnb trẫqesin, ngưiddeơeikxi cảilav đmeffiddei nàoxvhy đmeffovtnng mong cóyrsl đmeffưiddepupnc nàoxvhng!”

Mộdvgtt trậmrahn gióyrsl lạvrnqnh thổzazli tớsjnyi, thổzazli đmeffếjhfln mứovtnc Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl khôznjvng thểogio mởdzwp nổzazli mắmqhit.

“A….” Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl mởdzwp mắmqhit ra, trưiddesjnyc mặjhflt xuấznjvt hiệldmnn mộdvgtt cáiddei bóyrslng mờidde mờidde, chưiddea kịamfbp nhìrgjsn rõyqzkoxvh ai, hai đmeffcyxwu gốtlkbi đmeffdvgtt nhiêkfndn bịamfb ngưiddeiddei dùvqopng sứovtnc đmeffvrnqp mạvrnqnh, hai châujbln bấznjvt chợpupnt mềyrnbm nhũtevin, đmeffôznjvi đmeffcyxwu gốtlkbi cao quýsnsj từwfvf trưiddesjnyc đmeffếjhfln nay chỉdzwp quỳpvta lạvrnqy tổzazlznjvng bịamfb émlidp buộdvgtc phảilavi chạvrnqm đmeffznjvt trưiddesjnyc mặjhflt ngưiddeiddei trưiddesjnyc nay ôznjvng ta thốtlkbng hậmrahn nhấznjvt. (MTLTH.dđmefflqđmeff)

“Tạvrnq Minh!!!” Xấznjvu hổzazloxvh giậmrahn giữcdzj lấznjvp đmeffcyxwy lồzazlng ngựxbstc Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl, nếjhflp nhăznjvn che kípvtan gưiddeơeikxng mặjhflt dữcdzj tợpupnn đmeffếjhfln đmeffáiddeng sợpupn.

Trong giâujbly láiddet, Tạvrnq Minh lạvrnqi đmeffáidde thêkfndm mộdvgtt cưiddesjnyc. Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl nằtevim rạvrnqp trêkfndn đmeffznjvt. Tạvrnq Minh mộdvgtt cưiddesjnyc giẫqesim mạvrnqnh lêkfndn mặjhflt Nguyêkfndn Ung Đtlkbếjhfl.

“Hoàoxvhng Thưiddepupnng…”

“Phụeiou Hoàoxvhng…”

“Diệldmnp Thiêkfndn Minh, dừwfvfng tay!!!”

“…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.