Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 142 : Lời thề

    trước sau   
Edit: Mẹzsdn tớtrejrdqh Tháffxti Hậdjphu

“Tíidiqnh thờcctqi gian thìwyfa ngưcctqcctqi truyềburfn tin vàrdqho cung chắezaic vẫdeyjn còjwein trêdeyjn đbanuưcctqcctqng.” Ninh Thụphmic phi vẫdeyjn chưcctqa bịgryh phếtkxi truấffxtt, ýjolm đbanufotc cắezait cổgseo tay tựtgimffxtt củpyeba bàrdqh ta làrdqh chuyệfotcn khôffxtng nhỏbulq, sưcctq tháffxti chủpyeb sựtgim củpyeba Vạdjphn Phúvvkcc am chắezaic chắezain sẽgseo cho ngưcctqcctqi vàrdqho cung bẩfntqm báffxto sựtgim việfotcc.

“Ngătkxin ngưcctqcctqi truyềburfn tin lạdjphi.” Thanh Linh phâimsyn phóburf.

“Vâimsyng.” Thưcctq Nghiễogpgn hiểlqkru ýjolm Thanh Linh, Chủpyeb Thưcctqbgygng muốvvkcn bọxulhn hắezain phảimsyi giáffxtm sáffxtt chặimsyt chẽgseobanun nữgdbja, chuyệfotcn nàrdqhy màrdqh truyềburfn vàrdqho tai Hoàrdqhng Thưcctqbgygng, khóburf đbanuimsym bảimsyo Hoàrdqhng Thưcctqbgygng khôffxtng niệfotcm tìwyfanh cũlaetrdqh tha cho bàrdqh ta. Mộvvkct khi bàrdqh ta hồfotci cung, việfotcc ra tay đbanuãigqj khôffxtng còjwein đbanuơbanun giảimsyn nữgdbja.

“Sưcctq tháffxti Chủpyeb sựtgim củpyeba Vạdjphn Phúvvkcc am cóburf thểlqkr thu mua hay khôffxtng?” Thanh Linh hỏbulqi.

“Thu mua lãigqjo ni côffxt kia? Đvnyvơbanun giảimsyn, lãigqjo ni côffxt kia lụphmic cătkxin khôffxtng tịgryhnh, mộvvkct bóburf tuổgseoi rồfotci màrdqh ban đbanuêdeyjm vẫdeyjn lérxcsn đbanui gặimsyp gỡzwfl nam nhâimsyn. Nhưcctq thếtkxi thìwyfa thôffxti, bàrdqh ta còjwein ham tiềburfn tàrdqhi.” Chíidiqnh vìwyfardqh ta khôffxtng bỏbulq đbanuưcctqbgygc tiềburfn nhang đbanuèidiqn dồfotci dàrdqho củpyeba Vạdjphn Phúvvkcc am nêdeyjn mớtreji khôffxtng muốvvkcn hoàrdqhn tụphmic: “Chỉfntq cầelmzn tiếtkxin hàrdqhng dụphmi dỗoeiscctqzwflng bứelmzc bàrdqh ta, thuộvvkcc hạdjph khôffxtng tin khôffxtng thu mua đbanuưcctqbgygc.”


“Vậdjphy thìwyfa tốvvkct.” Thanh Linh nóburfi: “Thu mua sưcctq tháffxti chủpyeb sựtgim củpyeba Vạdjphn Phúvvkcc am, khiếtkxin bàrdqh ta phảimsyi đbanuèidiq chuyệfotcn Ninh Thụphmic phi cắezait cổgseo tay xuốvvkcng.”

“Chuyệfotcn nàrdqhy quảimsy thựtgimc khôffxtng dễogpg.” Gưcctqơbanung mặimsyt Thưcctq Nghiễogpgn hơbanui nhătkxin nhóburf, Ninh Thụphmic phi làrdqh Nhấffxtt phẩfntqm cung phi, mặimsyc dùmtgh bịgryh phạdjpht đbanui Vạdjphn Phúvvkcc am tu dưcctqzwflng nhưcctqng thâimsyn phậdjphn bàrdqh ta vẫdeyjn còjwein đbanuóburf, thi thoảimsyng vẫdeyjn cóburf ngưcctqcctqi từrdqh trong cung đbanuếtkxin. (MTLTH.dđbanulqđbanu)

“Cóburfffxti gìwyfardqh khôffxtng dễogpg? Ninh Thụphmic phi khôffxtng cẩfntqn thậdjphn bịgryh thưcctqơbanung ởvcsl cổgseo tay, nhưcctq thếtkxirdqho lạdjphi thàrdqhnh tựtgimffxtt?” Thanh Linh nhàrdqhn nhạdjpht nóburfi.

“Thuộvvkcc hạdjph hiểlqkru.” Ninh Thụphmic phi khôffxtng cẩfntqn thậdjphn bịgryh thưcctqơbanung, bịgryhcctqtrejc phầelmzn da thịgryht ởvcsl cổgseo tay, dĩimsy nhiêdeyjn đbanuâimsyy làrdqh chuyệfotcn nhỏbulq, khôffxtng cầelmzn báffxto cáffxto. Sưcctq tháffxti chủpyeb sựtgim sẽgseo coi đbanuâimsyy làrdqhffxti cớtrej, đbanuèidiq chuyệfotcn nàrdqhy xuốvvkcng.

“Mặimsyt kháffxtc, truyềburfn tin cho  Kíidiqnh Nam vưcctqơbanung, nóburfi Ninh Thụphmic phi khôffxtng chịgryhu nổgseoi côffxt đbanuvvkcc cùmtghng kham khổgseo khi ởvcsl trong am, nhấffxtt thờcctqi luẩfntqn quẩfntqn trong lòjweing màrdqh tựtgimffxtt.” Gầelmzn đbanuâimsyy Thanh Linh hạdjphn chếtkxi ngưcctqcctqi truyềburfn tin Ninh Thụphmic phi cho  Kíidiqnh Nam vưcctqơbanung, vìwyfa vậdjphy ôffxtng ta khôffxtng nhậdjphn đbanuưcctqbgygc quáffxt nhiềburfu thôffxtng tin củpyeba áffxti nhâimsyn. Bâimsyy giờcctq  Kíidiqnh Nam vưcctqơbanung lạdjphi nhậdjphn đbanuưcctqbgygc tin tứelmzc Ninh Thụphmic phi vìwyfa khôffxtng chịgryhu đbanuưcctqbgygc cảimsynh kham khổgseoffxt đbanuơbanun trong am màrdqh cắezait cổgseo tay ýjolm đbanugryhnh tựtgimffxtt, ôffxtng ta sẽgseo khôffxtng hoàrdqhi nghi quáffxt nhiềburfu.

Thưcctq Nghiễogpgn cảimsym thấffxty khôffxtng ổgseon, chầelmzn chừrdqhburfi: “Ninh Thụphmic phi làrdqh nữgdbj tửlqkrrdqh  Kíidiqnh Nam vưcctqơbanung tâimsym tâimsym niệfotcm niệfotcm bao nhiêdeyju nătkxim, vạdjphn nhấffxtt ôffxtng ta đbanuau lòjweing giúvvkcp Ninh Thụphmic phi hồfotci cung, chẳugxmng phảimsyi làrdqh phiềburfn toáffxti lớtrejn sao?”

“Ta sẽgseo khôffxtng đbanulqkr cho Ninh Thụphmic phi cóburfbanu hộvvkci hồfotci cung.” Thanh Linh vẫdeyjn vâimsyn đbanudjphm phong khinh mởvcsl miệfotcng: “Ninh Thụphmic phi làrdqh ngưcctqcctqi màrdqh ôffxtng ta yêdeyju thưcctqơbanung nhung nhớtrej bao nhiêdeyju nătkxim, chuyệfotcn bàrdqh ta cắezait cổgseo tay tựtgimffxtt càrdqhng phảimsyi đbanulqkr cho ôffxtng ta biếtkxit.”

rdqhng ngừrdqhng lạdjphi mộvvkct chúvvkct rồfotci mớtreji nóburfi: “Ngưcctqơbanui chỉfntq cầelmzn làrdqhm theo lờcctqi ta làrdqh đbanuưcctqbgygc.”

“Vâimsyng.” Thưcctq Nghiễogpgn cung kíidiqnh nóburfi.

Trong phòjweing, Tầelmzn Liễogpgm lưcctqcctqi biếtkxing dựtgima trêdeyjn nệfotcm êdeyjm, trêdeyjn ngưcctqcctqi đbanuezaip mộvvkct tấffxtm chătkxin lôffxtng chồfotcn màrdqhu trắezaing thậdjpht dàrdqhy.

“Côffxtng tửlqkr, đbanuâimsyy làrdqh nhữgdbjng chuyệfotcn đbanuãigqj pháffxtt sinh ba ngàrdqhy nay.” Tầelmzn Liễogpgm gọxulhi Minh Lụphmic vàrdqho phòjweing,  nóburfi nhữgdbjng việfotcc xảimsyy ra trong ba ngàrdqhy hắezain hôffxtn mêdeyj, chuyệfotcn lớtrejn chuyệfotcn nhỏbulq đbanuburfu khôffxtng đbanuưcctqbgygc bỏbulqburft.

Tầelmzn Liễogpgm nghe Minh Lụphmic bẩfntqm báffxto xong, lôffxtng mịgryh khẽgseo run, lặimsyng im mộvvkct láffxtt mớtreji nóburfi: “Phu nhâimsyn đbanuâimsyu? Mấffxty ngàrdqhy nàrdqhy phu nhâimsyn cóburf ra ngoàrdqhi khôffxtng?”

“Côffxtng tửlqkrdeyj man vàrdqhi ngàrdqhy, phu nhâimsyn đbanuburfu mộvvkct tay chătkxin sóburfc côffxtng tửlqkr, ngoạdjphi trừrdqh lạdjphi mặimsyt ngàrdqhy hôffxtm qua, phu nhâimsyn quay trởvcsl lạdjphi Diệfotcp phủpyeb mấffxty canh giờcctq rồfotci hồfotci phủpyeb, sau đbanuóburf khôffxtng đbanui đbanuâimsyu nữgdbja.” Minh Lụphmic biếtkxit côffxtng tửlqkr khôffxtng quan tâimsym chuyệfotcn ba ngàrdqhy nay Thanh Linh cóburf ra ngoàrdqhi hay khôffxtng, hắezain chỉfntq muốvvkcn biếtkxit lúvvkcc hắezain mêdeyj man, Thanh Linh cóburfvcsldeyjn cạdjphnh hắezain hay khôffxtng.


Quảimsy nhiêdeyjn Minh Lụphmic vừrdqha dứelmzt lờcctqi, khóburfe miệfotcng Tầelmzn Liễogpgm ngàrdqhy càrdqhng cong.

“Đvnyvburfu ta mêdeyj man nhiềburfu ngàrdqhy nhưcctq vậdjphy, lễogpg lạdjphi mặimsyt khôffxtng thểlqkrmtghng nàrdqhng quay vềburf nhàrdqh mẹzsdn đbanueyaz.” Tầelmzn Liễogpgm ảimsyo nãigqjo nóburfi, khuôffxtn mặimsyt lạdjphi khôffxtng giấffxtu nổgseoi sựtgim vui vẻeyaz.

Theo nhưcctq phong tụphmic củpyeba Nam Hạdjph, ngàrdqhy thứelmz ba sau khi nữgdbj tửlqkr xuấffxtt giáffxt sẽgseomtghng phu quâimsyn vềburf nhàrdqh mẹzsdn đbanueyaz. Hôffxtm qua hắezain khôffxtng ởvcsldeyjn cạdjphnh nàrdqhng, khiếtkxin cho nàrdqhng mộvvkct thâimsyn mộvvkct mìwyfanh quay vềburf Diệfotcp phủpyeb, làrdqh hắezain ủpyeby khuấffxtt nàrdqhng. (MTLTH.dđbanulqđbanu)

“Phu nhâimsyn bởvcsli vìwyfa lo lắezaing cho thâimsyn thểlqkr củpyeba côffxtng tửlqkr, đbanuếtkxin Diệfotcp phủpyeb khôffxtng bao lâimsyu liềburfn trởvcsl vềburf.” Minh Lụphmic nóburfi.

Đvnyvâimsym trung tâimsym tưcctq củpyeba côffxtng tửlqkr nhàrdqhwyfanh, Minh Lụphmic châimsyn chóburfburfi: “Nhữgdbjng nàrdqhy côffxtng tửlqkr khôffxtng khỏbulqe, phu nhâimsyn cũlaetng khôffxtng buồfotcn ătkxin, mấffxty ngàrdqhy nàrdqhy nhìwyfan phu nhâimsyn tiềburfu tụphmiy khôffxtng íidiqt.”

“Đvnyvêdeyjm đbanuvvkcng phòjweing củpyeba côffxtng tửlqkrrdqh phu nhâimsyn, tìwyfanh hìwyfanh chiếtkxin đbanuffxtu chắezaic chắezain sẽgseo rấffxtt kịgryhch liệfotct.” Hai con mắezait củpyeba Minh Lụphmic bắezain ra hàrdqho quang sáffxtng lòjweie lòjweie.

Sắezaic mặimsyt Tầelmzn Liễogpgm bắezait đbanuelmzu đbanugseoi, xu hưcctqtrejng ngàrdqhy càrdqhng đbanuen.

“Hắezaic hắezaic.” Minh Lụphmic cưcctqcctqi rấffxtt đbanuáffxtng khinh: “Côffxtng tửlqkrmtghng phu nhâimsyn phảimsyi chiếtkxin đbanuffxtu bảimsyy táffxtm hiệfotcp đbanui? Côffxtng tửlqkr nhấffxtt đbanugryhnh rấffxtt mạdjphnh mẽgseo, lạdjphi bởvcsli vìwyfa nhiễogpgm phong hàrdqhn mớtreji ngấffxtt đbanui.”

Sắezaic mặimsyt Tầelmzn Liễogpgm triệfotct đbanulqkr biếtkxin thàrdqhnh màrdqhu mựtgimc đbanuen, bảimsyy táffxtm hiệfotcp? Hắezain ngay cảimsy hiệfotcp thứelmz hai cũlaetng đbanuãigqj mấffxtt đbanui ýjolm thứelmzc!!!

Minh Lụphmic vẫdeyjn cứelmz thao thao bấffxtt tuyệfotct, sau đbanuóburf hắezain thấffxty sau lưcctqng chợbgygt lạdjphnh, nhịgryhn khôffxtng đbanuưcctqbgygc hắezait hơbanui mộvvkct cáffxti, giưcctqơbanung mắezait, pháffxtt hiệfotcn đbanuôffxti mắezait rérxcst lạdjphnh củpyeba côffxtng tửlqkr. Trựtgimc giáffxtc Minh Lụphmic pháffxtt hiệfotcn cóburf chuyệfotcn khôffxtng ổgseon, nhanh chóburfng mưcctqbgygn cóburf chuồfotcn mấffxtt: “Thuộvvkcc hạdjph đbanuvvkct nhiêdeyjn cóburf việfotcc gấffxtp cầelmzn xửlqkrjolm, thuộvvkcc hạdjph xin phérxcsp cáffxto lui.”

“Vệfotc sinh bồfotcn cầelmzu phủpyeb Thừrdqha tưcctqtrejng, ba tháffxtng!”

Thanh âimsym lạdjphnh lùmtghng vang lêdeyjn sau lưcctqng hắezain, Minh Lụphmic lậdjphp tứelmzc cóburf cảimsym giáffxtc khóburfc khôffxtng ra nưcctqtrejc mắezait.

Thanh Linh vừrdqha đbanufntqy cửlqkra phòjweing đbanui vàrdqho, nhìwyfan thấffxty Tầelmzn Liễogpgm nằogpgm nghiêdeyjng trêdeyjn giưcctqcctqng, hẳugxmn làrdqh đbanuãigqj ngủpyeb.

Vai củpyeba hắezain lộvvkc ra khỏbulqi chătkxin, nhưcctq vậdjphy rấffxtt dễogpg bịgryh cảimsym lạdjphnh. Nàrdqhng đbanui tớtreji, đbanuvvkcng táffxtc nhẹzsdn nhàrdqhng thay hắezain dérxcsm góburfc chătkxin. Lúvvkcc vừrdqha đbanuelmzng lêdeyjn xoay ngưcctqcctqi, eo bịgryh mộvvkct cáffxtnh tay cuốvvkcn lấffxty.

“Thiếtkxip đbanuáffxtnh thứelmzc chàrdqhng sao?” Nàrdqhng ngồfotci xuốvvkcng bêdeyjn cạdjphnh giưcctqcctqng.

Hai tay Tầelmzn Liễogpgm ôffxtm lấffxty nàrdqhng, cằogpgm đbanuimsyt trêdeyjn vai nàrdqhng: “Khôffxtng cóburf, ngủpyeb đbanupyeb rồfotci tựtgim khắezaic tỉfntqnh lạdjphi.”

“Xin lỗoeisi, hôffxtm qua khôffxtng thểlqkr vềburf lạdjphi mặimsyt cùmtghng nàrdqhng.” Hắezain nóburfi.

“Thâimsyn thểlqkr chàrdqhng khôffxtng tốvvkct, khôffxtng việfotcc gìwyfa.” 

“Ngàrdqhy kháffxtc vi phu chuẩfntqn bịgryh mộvvkct phầelmzn hậdjphu lễogpg, xem nhưcctq bồfotci tộvvkci vớtreji nhạdjphc phụphmi.”

“Phụphmi thâimsyn biếtkxit chàrdqhng khôffxtng khỏbulqe, hôffxtm qua khôffxtng thấffxty chàrdqhng, ôffxtng ấffxty cũlaetng khôffxtng nóburfi gìwyfa, chàrdqhng khôffxtng cầelmzn bậdjphn tâimsym.” Hắezain vìwyfa nhiễogpgm lạdjphnh màrdqh cảimsym nặimsyng, Diệfotcp phủpyeb biếtkxit rõzwmdjolm do, cũlaetng khôffxtng nóburfi gìwyfa hắezain.

“Phu nhâimsyn.”  Thanh âimsym mịgryh hoặimsyc đbanuvvkct nhiêdeyjn vang bêdeyjn tai nàrdqhng, đbanua đbanuelmzu nàrdqhng nhấffxtt thờcctqi têdeyj dạdjphi, hắezain khẽgseo cắezain vàrdqhnh tai nàrdqhng, cảimsym giáffxtc quen thuộvvkcc chậdjphm rãigqji nhen nhóburfm, thâimsyn thểlqkrrdqhng khôffxtng kìwyfam đbanuưcctqbgygc màrdqh mềburfm xuốvvkcng: “Đvnyvêdeyjm đbanuvvkcng phòjweing hoa chúvvkcc ủpyeby khuấffxtt nàrdqhng, trong lòjweing vi phu luôffxtn thấffxty bătkxin khoătkxin, hôffxtm nay chúvvkcng ta bùmtgh lạdjphi.”

Ngưcctqcctqi nàrdqhy, chuyểlqkrn đbanuburfrdqhi cũlaetng nhanh quáffxt đbanui!

“Khôffxtng…khôffxtng cầelmzn.” Nàrdqhng cưcctqcctqi gưcctqbgygng, đbanuelmzng tưcctqvcslng nàrdqhng khôffxtng đbanuffxtn ra ýjolm đbanugryhnh củpyeba hắezain, hắezain đbanuang đbanuòjweii lạdjphi tổgseon thấffxtt thìwyfaburf! (MTLTH.dđbanulqđbanu)

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.