Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 141-4 : Phu nhân, ta đón nàng về nhà 4

    trước sau   
Edit: Mẹgumq tớwwglhhhg Tháxdeei Hậkbnfu.

shykơjhjnng rưshyklpeju tinh khiếmifxt màhhhg thơjhjnm nồiwywng từghus miệrnigng hắmomjn truyềhmnzn sang cho nàhhhgng: “Chàhhhgng…chàhhhgng…khôemiwng đmahtưshyklpejc uốvifjng rưshyklpeju.” Ngưshykuinri nãzchry mớwwgli vừghusa uốvifjng thuốvifjc xong, đmahtang bệrnignh nặvpebng nhưshyk thếmifxzchrhhhgng nghiêbhiqm cấyapym uốvifjng rưshyklpeju.

“Rưshyklpeju hợlpejp cẩwjmcn sao córgeu thểjwvg khôemiwng uốvifjng?”  Hắmomjn dáxdeen vàhhhgo môemiwi nàhhhgng cưshykuinri nhẹgumqrgeui, cúaeeni đmahtukhhu lạjwjyi ngậkbnfm lấyapyy môemiwi nàhhhgng. Hưshykơjhjnng rưshyklpeju say lògumqng ngưshykuinri, nụcdabemiwn ngàhhhgy càhhhgng hung hãzchrn, ngàhhhgy càhhhgng sâyapyu sắmomjc.

Đkquyôemiwi tay đmahtang đmahtvpebt bêbhiqn ngưshykuinri nàhhhgng bắmomjt đmahtukhhu khôemiwng an phậkbnfn, xoa xoa nắmomjn nắmomjn tứshyk phívpeba trêbhiqn cơjhjn thểjwvghhhgng, môemiwi hắmomjn cũekglng hôemiwn dọzdgxc theo cầukhhn cổcdab thon dàhhhgi xuốvifjng dưshykwwgli. Khôemiwng biếmifxt hắmomjn đmahtãzchrhhhgm thếmifxhhhgo, giáxdee y tinh xảlzlbo nàhhhgng phảlzlbi tốvifjn mộjhjnt phen côemiwng phu mớwwgli mặvpebc đmahtưshyklpejc hoàhhhgn chỉjabxnh đmahtãzchr bịjwjy hắmomjn trong chớwwglp mắmomjt cởukhhi sạjwjych. (MTLTH.dđmahtlqđmaht)

Sao đmahtjhjnng táxdeec ngưshykuinri nàhhhgy nhanh vậkbnfy? Hắmomjn muốvifjn làhhhgm giáxdee y cho nàhhhgng quảlzlb đmahtúaeenng làhhhg rắmomjp tâyapym bấyapyt lưshykơjhjnng!

Nghĩvukw đmahtếmifxn thâyapyn thểjwvg hắmomjn khôemiwng thívpebch hợlpejp làhhhgm chuyệrnign vợlpej chồiwywng kia, nàhhhgng đmahtưshyka tay muốvifjn đmahtwjmcy hắmomjn ra, lạjwjyi khôemiwng thểjwvg đmahtwjmcy hắmomjn xêbhiq dịjwjych đmahtếmifxn nửwwgla phâyapyn.


Đkquywjmcy khôemiwng ra, nàhhhgng đmahtàhhhgnh phảlzlbi vộjhjni vàhhhgng nórgeui: “Thâyapyn thểjwvg chàhhhgng khôemiwng tốvifjt, khôemiwng thểjwvg viêbhiqn phògumqng, chàhhhgng mau dừghusng lạjwjyi…”

Chưshyka tớwwgli mộjhjnt phúaeent, môemiwi củshyka nàhhhgng lạjwjyi bịjwjy hắmomjn ngậkbnfm lấyapyy, tựzchra nhưshyk hắmomjn bịjwjyxdeei gìetjzvpebch thívpebch vậkbnfy, đmahtjhjnng táxdeec ngàhhhgy suồiwywng sãzchr đmahtbhiqn cuồiwywng.

Ázdgxnh lửwwgla lậkbnfp lògumqe trong đmahtêbhiqm xuâyapyn, mạjwjyn xa hồiwywng rựzchrc mềhmnzm mạjwjyi rủshyk xuốvifjng.

Nếmifxn đmahtcdab cháxdeey hếmifxt hơjhjnn phâyapyn nửwwgla, tiếmifxng nứshykc nởukhh đmahtáxdeeng thưshykơjhjnng trong sau mạjwjyn xa mớwwgli dừghusng lạjwjyi.

“Tay chàhhhgng chớwwglrgeu lộjhjnn xộjhjnn, chàhhhgng….chàhhhgng cògumqn?” Sau câyapyu nórgeui đmahtshykt quãzchrng đmahtórgeu, tiếmifxng nứshykc nởukhh ngâyapym nga khe khẽemrb củshyka nữvukw tửwwgl lạjwjyi vang lêbhiqn.

Nam tửwwgl vẫsmhqn chưshyka thấyapyy thỏzchra mãzchrn, nórgeui: “Phu nhâyapyn, nàhhhgng khôemiwng phảlzlbi đmahtang tra tấyapyn vi phu sao? Mộjhjnt lầukhhn làhhhgm sao đmahtshyk?”

Thanh Linh nhìetjzn chằcdabm chằcdabm khuôemiwn mặvpebt nhưshyk họzdgxa củshyka Tầukhhn Liễjhjnm, quảlzlb quyếmifxt nórgeui: “Khôemiwng đmahtưshyklpejc!” Ngưshykuinri nàhhhgy khôemiwng muốvifjn sốvifjng nữvukwa hay sao? Sốvifjt lợlpeji hạjwjyi nhưshyk vậkbnfy màhhhg trong đmahtukhhu chỉjabx toàhhhgn nghĩvukw đmahtếmifxn chuyệrnign nàhhhgy.

Chỉjabx tiếmifxc trong chuyệrnign hàhhhgnh phògumqng nàhhhgy, bắmomjt đmahtukhhu từghus đmahtâyapyy nàhhhgng muốvifjn tựzchr đmahtjwjynh đmahtoạjwjyt cũekglng khôemiwng đmahtưshyklpejc.

Nụcdabemiwn nórgeung bỏzchrng lạjwjyi ậkbnfp tớwwgli, nàhhhgng sớwwglm đmahtãzchr bịjwjy hắmomjn làhhhgm cho mềhmnzm nhũekgln, hoàhhhgn toàhhhgn khôemiwng córgeu biệrnign pháxdeep nébquo tráxdeenh, chỉjabxrgeu thểjwvg trầukhhm luâyapyn cùktgeng hắmomjn đmahtáxdeenh mắmomjt lýmjup trívpeb.

Trêbhiqn ngưshykuinri hai ngưshykuinri tựzchra nhưshyk ma sáxdeet ra tia lửwwgla, chọzdgxc tâyapym nàhhhgng ngứshyka ngáxdeey khórgeu nhịjwjyn, ngưshykuinri nàhhhgy bấyapyt chơjhjnt dừghusng lạjwjyi mọzdgxi đmahtjhjnng táxdeec. Môemiwi củshyka hắmomjn cògumqn áxdeep vàhhhgo môemiwi nàhhhgng, nhưshykng đmahtôemiwi mắmomjt đmahtãzchr nhắmomjm chặvpebt lạjwjyi.

hhhgng đmahtwjmcy đmahtwjmcu hắmomjn ra, đmahtjwvg tay lêbhiqn tráxdeen hắmomjn, pháxdeet hiệrnign nam nhâyapyn nàhhhgy đmahtãzchr sốvifjt cao hơjhjnn rồiwywi, lògumqng nàhhhgng chợlpejt thấyapyy căwjmcng thẳbgcnng, Tầukhhn Liễjhjnm cưshyk nhiêbhiqn bịjwjy sốvifjt đmahtếmifxn hôemiwn mêbhiq.

shyk thếmifx củshyka hai ngưshykuinri trưshykwwglc mắmomjt kháxdee lung túaeenng, nàhhhgng xấyapyu hổcdab nghĩvukwrgeu trởukhh ngạjwjyi rồiwywi.

“Phu quâyapyn?” Nàhhhgng lêbhiqn tiếmifxng gọzdgxi hắmomjn, thấyapyy hắmomjn khôemiwng córgeu phảlzlbn ứshykng, liêbhiqn thanh gọzdgxi mấyapyy lầukhhn đmahthmnzu khôemiwng thấyapyy trảlzlb lờuinri.


Ai, ngưshykuinri nàhhhgy quảlzlb nhiêbhiqn đmahtãzchremiwn mêbhiq bấyapyt tỉjabxnh.

Nam nhâyapyn nàhhhgy tỉjabxnh lạjwjyi nếmifxu biếmifxt trong đmahtêbhiqm đmahtjhjnng phògumqng hoa chúaeenc, đmahtang cùktgeng nàhhhgng làhhhgm chuyệrnign vợlpej chồiwywng đmahtưshyklpejc mộjhjnt nửwwgla thìetjz ngấyapyt đmahti, khôemiwng biếmifxt córgeu tứshykc đmahtếmifxn thổcdab huyếmifxt hay khôemiwng?

hhhgng giãzchry giụcdaba mộjhjnt hồiwywi mớwwgli thoáxdeet khỏzchri hắmomjn, thu thậkbnfp đmahtơjhjnn giảlzlbn bảlzlbn thâyapyn mộjhjnt chúaeent, giúaeenp hắmomjn chỉjabxnh lạjwjyi tưshyk thếmifx nằcdabm, lấyapyy chăwjmcn lôemiwng bịjwjyt kívpebn hắmomjn, chỉjabx đmahtjwvg lộjhjn ra mỗlzlbi khuôemiwn mặvpebt, lạjwjyi débquom górgeuc chăwjmcn kỹyapyhhhgng.

hhhgng ngồiwywi trưshykwwglc giưshykuinrng, đmahtưshyka mắmomjt nhìetjzn gưshykơjhjnng mặvpebt táxdeei nhợlpejt củshyka hắmomjn, quầukhhng thâyapym dưshykwwgli mắmomjt càhhhgng rõzchr rệrnigt, đmahtúaeenng làhhhg mấyapyy ngàhhhgy nay hắmomjn chưshyka từghusng nghỉjabx ngơjhjni tửwwgl tếmifx. (MTLTH.dđmahtlqđmaht)

Tầukhhn Liễjhjnm ngủshykbhiq man liêbhiqn tiếmifxp ba ngàhhhgy, lúaeenc tỉjabxnh lạjwjyi cògumqn nhớwwgl bảlzlbn thâyapyn đmahtang sung sưshykwwglng đmahtjhjnt nhiêbhiqn mắmomjt tốvifji sầukhhm, mộjhjnt bụcdabng nghẹgumqn khuấyapyt.

“Phu nhâyapyn.” Ngay cảlzlb thanh âyapym cũekglng tràhhhgn ngậkbnfp ủshyky khuấyapyt.

“Uốvifjng thuốvifjc.” Thanh Linh bưshykng thuốvifjc đmahtếmifxn trưshykwwglc mặvpebt hắmomjn.

Hắmomjn nhívpebu màhhhgy: “Đkquyêbhiqm đmahtjhjnng phògumqng hoa chúaeenc đmahtórgeu, córgeu phảlzlbi nàhhhgng hạjwjyshyklpejc vi phu hay khôemiwng?” Bằcdabng khôemiwng sao hắmomjn dũekglng mãzchrnh ngờuinri ngờuinri đmahtang làhhhgm mộjhjnt nửwwgla đmahtjhjnt nhiêbhiqn lạjwjyi ngấyapyt? Vừghusa nghĩvukw đmahtếmifxn đmahtórgeu, tâyapym trạjwjyng khôemiwng thểjwvg tốvifjt nổcdabi.

“Khôemiwng córgeu.” Nàhhhgng phiềhmnzn muộjhjni quay đmahtukhhu: “Nhanh uốvifjng thuốvifjc đmahti.”

“Nàhhhgng bórgeun cho ta.” Hắmomjn làhhhgm nũekglng nórgeui, đmahtôemiwi mắmomjt trong sáxdeeng lấyapyp lãzchrnh lògumqe lògumqe.

hhhgng đmahtjhjnt nhiêbhiqn đmahtưshyka tay nắmomjm lấyapyy mũekgli hắmomjn, khôemiwng chúaeent lưshyku tìetjznh đmahtcdab thuốvifjc vàhhhgo miệrnigng hắmomjn.

“Phu nhâyapyn, nàhhhgng đmahtâyapyy rõzchrhhhgng làhhhg muốvifjn mưshyku sáxdeet phu quâyapyn.” Khuôemiwn mặvpebt nhăwjmcn nhórgeubhiqn áxdeen nàhhhgng, córgeu vẻwdxe nhưshyk hắmomjn bịjwjy đmahtmomjng đmahtếmifxn mặvpebt mũekgli đmahthmnzu tụcdab lạjwjyi mộjhjnt chỗlzlb.

hhhgng đmahtvpebt chébquon thuốvifjc lêbhiqn bàhhhgn: “Thâyapyn thểjwvg chàhhhgng cògumqn chưshyka tốvifjt, ngoan ngoãzchrn nằcdabm trêbhiqn giưshykuinrng, thàhhhgnh thậkbnft uốvifjng thuốvifjc cho thiếmifxp.”


Trong thờuinri gian Tầukhhn Liễjhjnm mêbhiq man, chuyệrnign Hoàhhhgng Thưshyklpejng sai ngưshykuinri đmahtiềhmnzu tra xem córgeu đmahtúaeenng Háxdeech Liêbhiqn Dựzchrc cấyapyu kếmifxt vớwwgli Đkquyôemiwng Lăwjmcng Trưshykukhhng Côemiwng chúaeena đmahtáxdeenh cắmomjp hỏzchra pháxdeeo hay khôemiwng đmahtãzchrrgeu kếmifxt quảlzlb.

Theo nhưshyk tin tứshykc củshyka Thuậkbnfn Thiêbhiqn phủshyk, chuyệrnign màhhhg Đkquyôemiwng Lăwjmcng làhhhgm khôemiwng córgeu bấyapyt kỳlpej quan hệrnighhhgo vớwwgli Vinh Vưshykơjhjnng gia. Ngưshykuinri cấyapyu kếmifxt vớwwgli Côemiwng chúaeena làhhhg mộjhjnt chủshyk sựzchr củshyka Bộjhjn binh, chủshyk sựzchr kia háxdeem tàhhhgi, bịjwjy Đkquyôemiwng Lăwjmcng Trưshykukhhng Côemiwng chúaeena thu mua, giúaeenp Đkquyôemiwng Lăwjmcng trộjhjnm hỏzchra pháxdeeo.

Sau khi vịjwjy chủshyk sựzchrhhhgy đmahtưshyklpejc Trưshykukhhng Côemiwng chúaeena trảlzlb đmahtshyk tiềhmnzn, vìetjz muốvifjn mộjhjnt vịjwjy áxdeei thiếmifxp củshyka mìetjznh đmahtưshyklpejc vui vẻwdxehhhg mua mộjhjnt trang viêbhiqn xa hoa tặvpebng cho huynh trưshykukhhng củshyka vịjwjy tiểjwvgu thiếmifxp nàhhhgy. Nếmifxu chỉjabx riêbhiqng bổcdabng lộjhjnc hàhhhgng tháxdeeng, hắmomjn khôemiwng thểjwvg mua đmahtưshyklpejc trang viêbhiqn xa hoa đmahtếmifxn thếmifx. Córgeu ngưshykuinri cảlzlbm thấyapyy nghi ngờuinr vớwwgli hàhhhgnh vi nàhhhgy củshyka hắmomjn, liềhmnzn tra xébquot đmahtukhhu mốvifji, cuốvifji cùktgeng cũekglng tra ra hắmomjn mớwwgli chívpebnh làhhhg kẻwdxe phảlzlbn quốvifjc.

Hiệrnign rạjwjyi chủshyk sựzchr kia đmahtãzchr nhậkbnfn tộjhjni. (MTLTH.dđmahtlqđmaht)

Sau khi đmahtiềhmnzu tra, Háxdeech Liêbhiqn Dựzchrc hoàhhhgn toàhhhgn vôemiw tộjhjni, Nguyêbhiqn Ung Đkquyếmifx liềhmnzn giảlzlbi trừghus cấyapym túaeenc hắmomjn.

Hậkbnfu hoa viêbhiqn phủshyk Thừghusa tưshykwwglng, Thanh Linh đmahtshykng trong đmahtìetjznh, Thưshyk Nghiễjhjnn cung kívpebnh đmahtshykng mộjhjnt bêbhiqn.

“Vinh Vưshykơjhjnng lầukhhn nàhhhgy córgeu thểjwvg giảlzlbi trừghus cấyapym túaeenc nhanh nhưshyk vậkbnfy làhhhg do Kívpebnh Nam Vưshykơjhjnng đmahtshykng sau chu toàhhhgn.” Thưshyk Nghiễjhjnn nórgeui.

“Kívpebnh Nam Vưshykơjhjnng.” Thanh Linh lẩwjmcm bẩwjmcm, bỗlzlbng nhiêbhiqn bậkbnft cưshykuinri, tiếmifxng cưshykuinri lạjwjynh lẽemrbo thấyapyu tâyapym can.

“Thụcdabc phi nưshykơjhjnng nưshykơjhjnng ởukhh Vạjwjyn Am phúaeenc sao rồiwywi?” Thanh Linh hỏzchri.

“Thuộjhjnc hạjwjy đmahtang muốvifjn nórgeui đmahtếmifxn chuyệrnign củshyka bàhhhg ta.” Khôemiwng ngờuinr Thanh Linh lạjwjyi hỏzchri trưshykwwglc: “Nửwwgla khắmomjc trưshykwwglc, Thụcdabc phi lưshyku lạjwjyi mộjhjnt phong thưshyk, sau đmahtórgeu cắmomjt cổcdab tay tựzchrxdeet, đmahtáxdeeng tiếmifxc córgeu ngưshykuinri pháxdeet hiệrnign sớwwglm mớwwgli khôemiwng chếmifxt. Cổcdab tay bịjwjyshykwwglc nhẹgumq, khôemiwng córgeuetjz đmahtàhhhgng ngạjwjyi.”

Thụcdabc phi cắmomjt cổcdab tay tựzchrxdeet? Thanh Linh mớwwgli khôemiwng tin lãzchro tiệrnign nhâyapyn yêbhiqu mạjwjyng sốvifjng kia dáxdeem córgeu ýmjup niệrnigm kia trong đmahtukhhu: “Phong thưshyk kia viếmifxt cáxdeei gìetjz?”

“Làhhhg thưshyk viếmifxt cho Hoàhhhgng Thưshyklpejng, nórgeui việrnigc Vôemiw Ưzzdnu Côemiwng chúaeena chếmifxt vàhhhg Phùktge Liêbhiqn cung cháxdeey đmahthmnzu khôemiwng quan hệrnigetjz vớwwgli bàhhhg ta, bàhhhg ta vôemiw tộjhjni. Hoàhhhgng Thưshyklpejng khôemiwng muốvifjn tin, bàhhhg ta đmahtàhhhgnh lấyapyy cáxdeei chếmifxt chứshykng minh sựzchr trong sạjwjych.” Thưshyk Nghiễjhjnn trảlzlb lờuinri: “Phong thưshyk kia thuộjhjnc hạjwjy đmahtãzchr lặvpebng lẽemrb thu lạjwjyi.”

Thanh Linh hiểjwvgu rõzchr: “Khổcdab nhụcdabc kếmifxhhhg thôemiwi.” Chuyệrnign Ninh Thụcdabc phi cắmomjt cổcdab tay tựzchrxdeet truyềhmnzn đmahtếmifxn tai Hoàhhhgng Thưshyklpejng, Hoàhhhgng Thưshyklpejng đmahtukhhu tiêbhiqn sẽemrb mềhmnzm lògumqng, sau đmahtórgeu sẽemrb rủshykgumqng thưshykơjhjnng xórgeut: “Hoàhhhgng Thưshyklpejng córgeu biếmifxt chuyệrnign nàhhhgy khôemiwng?”

“Chuyệrnign vừghusa mớwwgli pháxdeet sinh, cògumqn chưshyka truyềhmnzn ra ngoàhhhgi.” Vạjwjyn Phúaeenc am làhhhg chỗlzlb vắmomjng vẻwdxe, tin tứshykc khôemiwng thểjwvg truyềhmnzn ra ngoàhhhgi nhanh đmahtếmifxn nhưshyk vậkbnfy, Thưshyk Nghiễjhjnn lạjwjyi luôemiwn cho ngưshykuinri thờuinri thờuinri khắmomjc khắmomjc giáxdeem sáxdeet Thụcdabc phi mớwwgli córgeu thểjwvg nhanh chórgeung ébquop tin nàhhhgy xuốvifjng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.