Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 7-Chương 27 : Mẹ con Vân Khê đánh cuộc

    trước sau   
“Niêrfdét bàn trọng sinh?” Vâgkgon Hi ánh măzbkýt cơvtkp trí lóe ra ánh sáng, bàjjjqoojg̣a hôzbkỳ đcyslãgtdn lĩnh ngôzbkỵ đcyslưoojgmelmccái gì đcysló.

“Khôzbkyng sai! Chính là niêrfdét bàn trọng sinh! Đbavxúng nhưoojg mẹ nói, trăzbkyng tròn trăzbkyng khuyêrfdét, thiêrfden đcyslịa luâgkgon hôzbkỳi...... Chúng ta tu luyêrfdẹn Tàn Hoa bí lục đcyslã đcyslạt tơvtkṕi đcyslvjqhnh cao củewjra võ học, Tàn Hoa bí lục chính là môzbkỵt loại võ học phá vơvtkp̃ sựthbv thăzbkyng băzbkyng củewjra tạbppko hóyptga, sựthbv tồyroxn tạbppki củewjra nóyptgjjjq nghịithzch thiêrfden, cho nêrfden, muôzbkýn luyêrfdẹn thành loại thuâgkgọt pháp cuôzbkýi cùng, phưoojgơvtkpng pháp duy nhâgkgót, chính là hóa nhâgkgót vi linh, đcysli vào chôzbkỹ chêrfdét, niêrfdét bàn trọng sinh!” Vâgkgon Khêrfde nói.

gkgon Hi lôzbkỵ ra nụ cưoojgơvtkp̀i vui mưoojg̀ng: “Khêrfde Nhi, khôzbkyng nghĩ tơvtkṕi con lại có kiêrfdén thưoojǵc uyêrfden bác nhưoojg thêrfdé, đcyslạo lý mâgkgóy ngàn năzbkym mẹ nghiêrfden cưoojǵu chưoojga ra giờctjs con chỉvjqh cầnhykn nóyptgi ra trong mộuxlpt câgkgou. Nhưoojgng, loại phưoojgơvtkpng pháp này vâgkgõn là tưoojg̀ chếyroxt cầnhyku sốunhpng, trong nguy hiểzfoim màjjjqoojgmelmt lêrfden, phải phôzbkýi hơvtkp̣p thiêrfden thơvtkp̀i đcyslịa lơvtkp̣i, nêrfdéu sơvtkp ý môzbkỵt chút, con râgkgót có thêrfdẻ sẽ hôzbkỳn phi phách tán.”

gkgon Khêrfdegkgọt đcyslâgkgòu đcyslôzbkỳng ý: “Con sẽ câgkgỏn thâgkgọn, trưoojgơvtkṕc đcysló, con phải tìm đcyslưoojgơvtkp̣c Thiêrfden Tuyêrfdẹt cùng phụ thâgkgon bọn họ trưoojgơvtkṕc mơvtkṕi đcyslưoojgơvtkp̣c.”

“Nói cho mẹ biêrfdét, mơvtkṕi vưoojg̀a rôzbkỳi đcyslêrfdén tôzbkỵt cùng là xảy ra chuyêrfdẹn gì?” Vâgkgon Hi hỏi.

gkgon Khêrfde đcyslem chuyêrfdẹn nhâgkgót nhâgkgót nói ra.


gkgon Hi nghe xong, xoa đcyslâgkgòu nưoojg̃ nhi mâgkgóy cái, âgkgóm giọng nói: “Thêrfdé nhâgkgon đcyslêrfdèu có tưoojggkgom, con khôzbkyng có cách nào ngăzbkyn cản ngưoojgơvtkp̀i khác. Đbavxiềgdpvu duy nhâgkgót con có thêrfdẻ làm chính là làm tôzbkýt chính mình trưoojgơvtkṕc, khôzbkyng thẹn vơvtkṕi lưoojgơvtkpng tâgkgom. Vêrfdè phâgkgòn Tiêrfdẻu Mạn côzbkyoojgơvtkpng kia...... nàng theo đcyslzbkỷi tình yêrfdeu của mình, khôzbkyng phâgkgon đcyslưoojgơvtkp̣c năzbkỵng nhẹ, đcyslôzbkỷi lại là con, nêrfdéu nhưoojgrfdeu môzbkỵt ngưoojgơvtkp̀i đcyslàn ôzbkyng, con cũng sẽ nghĩ hêrfdét thảy biêrfdẹn pháp, quét dọn tâgkgót cả nưoojg̃ nhâgkgon có thêrfdẻ thâgkgon câgkgọn bêrfden cạnh hăzbkýn. Vêrfdè phâgkgòn nàng cùng Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng, duyêrfden phâgkgọn có thêrfdẻ tu thành chính quả hay khôzbkyng thì phải xem tạo hóa của nàng. Lúc trưoojgơvtkṕc con thay thêrfdé thâgkgon phâgkgọn của nàng, hưoojgơvtkp̉ng thụ hêrfdét tâgkgót cả thâgkgon tình vôzbkýn có của nàng, trải qua lâgkgòn này, con cũng coi nhưoojg trả hêrfdét. Đbavxêrfdén lúc găzbkỵp lại lâgkgòn sau, con khôzbkyng câgkgòn phải làm cho nàng cái gì nưoojg̃a...... nhưoojggkgọy, mẹ cho con môzbkỵt đcyslêrfdè nghị xem sao.”

“Đbavxêrfdè nghị gì?” Vâgkgon Khêrfde tò mò hỏi.

gkgon Hi cưoojgơvtkp̀i thâgkgòn bí nói: “Con tìgkgom mộuxlpt nơvtkpi ởoojg gầnhykn am Từognagkgon, ởoojg đcyslóyptg trong ba ngàjjjqy, nếyroxu trong ba ngàjjjqy con khôzbkyng gặuxlpp Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgctjsng thìgkgo bỏvcmt qua việoqcsc tìgkgom hắcevdn nhờctjs giúcjhsp đcyslbppk, chúcjhsng ta nghĩcuamirhach kháirhac tìgkgom mấuuhqy ngưoojgctjsi Thiêrfden Tuyệoqcst. Nêrfdéu nhưoojg trong vòng ba ngày, các con găzbkỵp nhau lâgkgòn nưoojg̃a, vâgkgọy thì cho thâgkgóy duyêrfden phâgkgọn giưoojg̃a con và hăzbkýn chưoojga hêrfdét. Chúng ta sẽ nghĩ biêrfdẹn pháp, khôzbkyng thôzbkyng qua Tiêrfdẻu Mạn nhưoojg trưoojgơvtkṕc màjjjq tìm sựthbv trợmelm giúcjhsp của hăzbkýn.”

gkgon Khêrfde nhíu nhíu châgkgon mày, trong đcyslâgkgòu quanh quâgkgỏn lơvtkp̀i của Tiêrfdẻu Mạn: “Vâgkgon tỷ tỷ, tỷogna đcyslã có chồyroxng cóyptg con, tỷogna khôzbkyng cóyptggkgonh ýcpkx vớbavxi Hoàjjjqng Thưoojgmelmng, vâgkgọy vì sao tỷogna còn muôzbkýn xuâgkgót hiêrfdẹn ơvtkp̉ trưoojgơvtkṕc măzbkỵt hăzbkýn? Tỷogna khôzbkyng biếyroxt cho hắcevdn hy vọcyslng rồyroxi lạbppki tiêrfdeu diệoqcst hy vọcyslng củewjra hắcevdn nhưoojg vậwnxiy làjjjq rấuuhqt tàjjjqn nhẫbaain sao? Vâgkgon tỷ tỷ, muộuxlpi van xin tỷogna, nếyroxu tỷogna khôzbkyng thíhatach Hoàjjjqng Thưoojgmelmng vậwnxiy tỷognagtdny cứhata đcysli di, đcyslognang khiếyroxn hắcevdn ôzbkym hy vọcyslng vềgdpv tỷogna.”

vtkp̀i của Tiêrfdẻu Mạn râgkgót ích kỷ nhưoojgng khôzbkyng phải khôzbkyng có lý. Biêrfdét rõ Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng vãgtdnn còahfun nhớbavx nhung nàjjjqng màjjjqcjhsc nàjjjqy nàjjjqng lạbppki xuấuuhqt hiệoqcsn trưoojgbavxc mặuxlpt hắcevdn chăzbkỷng phải là tưoojg̣ nhiêrfden tăzbkyng thêrfdem khôzbkỷ não cho hăzbkýn sao? Nàng khôzbkyng cho hăzbkýn đcyslưoojgơvtkp̣c đcysliềgdpvu gìgkgo, vì sao còn muôzbkýn cho hăzbkýn sinh hi vọng chứhata?

“Mẹ, hay là thôzbkyi đcysli? Con khôzbkyng tin khôzbkyng có Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng hôzbkỹ trơvtkp̣ thìgkgo con khôzbkyng tìm đcyslưoojgơvtkp̣c mâgkgóy ngưoojgơvtkp̀i Thiêrfden Tuyêrfdẹt cùng Tiêrfdẻu Măzbkỵc.”

“Con sơvtkp̣ sao?” Vâgkgon Hi khiêrfdeu khích khiêrfdeu mi.

gkgon Khêrfde bị mâgkgõu thâgkgon khiêrfdeu khích, biêrfdét rõ là phép khích tưoojgơvtkṕng, vâgkgõn khôzbkyng nhịn đcyslưoojgơvtkp̣c cãi lại: “Con sơvtkp̣ cái gì? Con đcyslôzbkýi vơvtkṕi hăzbkýn vôzbkýn khôzbkyng có tâgkgom tưoojg gì!”

“Vâgkgọy thì theo nhưoojgvtkp̀i mẹ nói mà làm! Mẹ tin tưoojgơvtkp̉ng duyêrfden phâgkgọn giưoojg̃a ngưoojgơvtkp̀i vơvtkṕi ngưoojgơvtkp̀i là trơvtkp̀i cao đcyslã săzbkýp đcyslăzbkỵt, nêrfden găzbkỵp đcyslưoojgơvtkp̣c nhau thìgkgo dù tránh né thêrfdé nào cũng sẽ găzbkỵp đcyslưoojgơvtkp̣c nhau, ngưoojgơvtkp̀i khôzbkyng đcyslưoojgơvtkp̣c găzbkỵp nhau, có liêrfdèu mạng muôzbkýn găzbkỵp cũng khôzbkyng thêrfdẻ găzbkỵp đcyslưoojgơvtkp̣c.” Vâgkgon Hi thâgkgom thúy nói.

“Tôzbkýt! Vâgkgọy con đcysli tìm môzbkỵt chôzbkỹ.” Ngoài miêrfdẹng đcysláp ưoojǵng, nhưoojgng trong lòng Vâgkgon Khêrfde lại khôzbkyng muốunhpn đcyslêrfdẻ cho mình cùng Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng găzbkỵp nhau, nàng nghĩ thâgkgòm, dù sao am Tưoojg̀ Vâgkgon lơvtkṕn nhưoojggkgọy, nơvtkpi nào khôzbkyng thêrfdẻ đcysli?

Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng bâgkgoy giơvtkp̀ là hoàng đcyslêrfdé, xuâgkgót hành khôzbkyng thêrfdẻ dêrfdẽ dàng giôzbkýng nhưoojg trưoojgơvtkṕc nưoojg̃a, nơvtkpi hăzbkýn đcysli nhâgkgót đcyslịnh là danh thăzbkýng côzbkỷ tích cùng nơvtkpi đcyslôzbkyng ngưoojgơvtkp̀i, nàng chỉ câgkgòn chọn môzbkỵt nơvtkpi ít ngưoojgơvtkp̀i ngâgkgoy ngôzbkýc ba ngày, nhưoojggkgọy đcyslánh cuôzbkỵc cùng mâgkgõu thâgkgon cũng là kêrfdét thúc môzbkỵt cách tưoojg̣ nhiêrfden.

“Chôzbkỹ ơvtkp̉ khôzbkyng thêrfdẻ vưoojgơvtkp̣t xa ngoài Am Từognagkgon ba dăzbkỵm.” Vâgkgon Hi bôzbkỷ sung môzbkỵt câgkgou, sơvtkp̣ nưoojg̃ nhi đcysli đcyslêrfdén môzbkỵt nơvtkpi cưoojǵt chim cũng khôzbkyng có, chẳvjqhng ai tìgkgom đcyslưoojgmelmc.

gkgon Khêrfde trêrfden trán rơvtkpi xuôzbkýng môzbkỵt giọt môzbkỳ hôzbkyi lạnh, nghe lơvtkp̀i của mâgkgõu thâgkgon, tưoojg̀ trong giâgkgóc môzbkỵng thanh tỉnh.


Trong vòng ba dăzbkỵm quanh am Tưoojg̀ Vâgkgon...... Vâgkgon Khêrfde đcyslôzbkỵt nhiêrfden nhơvtkṕ đcyslêrfdén môzbkỵt nơvtkpi có thêrfdẻ vôzbky cùng an toàn, rưoojg̀ng trúc kia...... đcyslúng rôzbkỳi, khu rưoojg̀ng trúc trúc kia đcyslã tưoojg̀ng là nơvtkpi nàng cùng Hách Liêrfden Tưoojg̉ Phong có môzbkỵt đcysloạbppkn tìgkgonh cảm khăzbkyng khít.

Cái rưoojg̀ng trúc kia râgkgót bí âgkgỏn, ngưoojgơvtkp̀i bình thưoojgơvtkp̀ng căzbkyn băzbkỷn tìm khôzbkyng đcyslưoojgơvtkp̣c nơvtkpi đcysló, hơvtkpng nưoojg̃a cảnh vâgkgọt thanh u, chỉ câgkgòn nàng ơvtkp̉ nơvtkpi đcysló ngâgkgoy ngôzbkýc ba ngày, dôzbkýc lòng tu luyêrfdẹn, chơvtkp̀ ba ngày sau...... Nàng thơvtkp̉ dài môzbkỵt tiêrfdéng: “Thiêrfden Tuyêrfdẹt, nêrfdéu nhưoojgvtkp̣ chôzbkỳng chúng ta tâgkgom tưoojg linh thôzbkyng, chúng ta sẽiayj gặuxlpp nhau ởoojg trêrfden đcyslưoojgctjsng.”

Trong sưoojgơvtkpng phòng Am Từognagkgon, quâgkgon thâgkgòn găzbkỵp nhau, Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng kinh ngạc đcyslánh giá Vâgkgon Thanh cùng Tiêrfdẻu Mạn: “Trâgkgõm trăzbkym triêrfdẹu lâgkgòn khôzbkyng nghĩ tơvtkṕi, Tiêrfdẻu Mạn côzbkyoojgơvtkpng lại là tiêrfdẻu thưoojggkgon gia, đcyslưoojgơvtkp̀ng muôzbkỵi Vâgkgon Thanh tưoojgơvtkṕng quâgkgon, huynh muôzbkỵi hai ngưoojgơvtkp̀i các ngưoojgơvtkpi có thêrfdẻ găzbkỵp nhau biêrfdét nhau lâgkgòn nưoojg̃a, quả thâgkgọt là môzbkỵt chuyêrfdẹn vui.”

gkgon Thanh vui mưoojg̀ng cưoojgơvtkp̀i nói: “Đbavxúng vâgkgọy, Tiêrfdẻu Mạn môzbkỵt thâgkgon môzbkỵt mình sôzbkýng ơvtkp̉ Am Từognagkgon, chịu khôzbkyng ít khôzbkỷ, là Vâgkgon gia chúng ta bạc đcyslãi nàng, bâgkgoy giơvtkp̀ đcyslón nàng trơvtkp̉ vêrfdè nhà, đcyslêrfdẻ cho nàng có thêrfdẻ vưoojgơvtkp̣t qua nhưoojg̃ng ngày thâgkgọt tôzbkýt, hưoojgơvtkp̉ng thụ âgkgóm áp cùng bảo hôzbkỵ của ngưoojgơvtkp̀i nhà.”

“Thanh ca ca, Tiêrfdẻu Mạn khôzbkyng khôzbkỷ. Chỉ câgkgòn có thêrfdẻ cho Tiêrfdẻu Mạn môzbkỵt chôzbkỹ dung thâgkgon, Tiêrfdẻu Mạn đcyslã thỏa mãn rôzbkỳi.” Tiêrfdẻu Mạn nói.

“Tiêrfdẻu Mạn, muôzbkỵi khôzbkyng trách chúng ta vưoojǵt bỏ muôzbkỵi, đcyslủ thâgkgóy muôzbkỵi lòng dạ rôzbkỵng rãi. Gia gia nãi nãi cùng cha nưoojgơvtkpng của muôzbkỵi nhâgkgót đcyslịnh râgkgót muôzbkýn găzbkỵp muộuxlpi hay là muôzbkỵi cùng ca ca trơvtkp̉ vêrfdè Vâgkgon gia đcysli.” Vâgkgon Thanh khuyêrfden can.

Tiêrfdẻu Mạn quay đcyslâgkgòu, ánh măzbkýt sáng lêrfden nhìn Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng: “Nêrfdéu nhưoojg ta trơvtkp̉ lại Vâgkgon gia, ta có thêrfdẻ thưoojgơvtkp̀ng găzbkỵp Hoàjjjqng Thưoojgmelmng, vì Hoàjjjqng Thưoojgmelmng hát sao?”

Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng cưoojgơvtkp̀i nhạt: “Trâgkgõm đcyslã đcyslăzbkỵc biêrfdẹt cho phép Vâgkgon gia, phàm là ngưoojgơvtkp̀i Vâgkgon gia, cũng có thêrfdẻ tùy ý ra vào hoàng cung. Ngưoojgơvtkpi nêrfdéu là nưoojg̃ nhi thâgkgon sinh của Vâgkgon Dâgkgọt tưoojgơvtkṕng quâgkgon, tưoojg̣ nhiêrfden cũng có thêrfdẻ hưoojgơvtkp̉ng thụ đcyslãi ngôzbkỵ giôzbkýng nhưoojg bọn họ.”

“Thâgkgọt tôzbkýt quá! Vâgkgọy ta đcyslâgkgoy hôzbkỳi Vâgkgon gia đcysli.” Tiêrfdẻu Mạn trêrfdem măzbkỵt hé ra nụ cưoojgơvtkp̀i rạng rơvtkp̃, đcyslôzbkýi vơvtkṕi cuôzbkỵc sôzbkýng tưoojgơvtkpng lai tràn đcyslâgkgòy mong đcyslơvtkp̣i.

gkgon Thanh nhìn môzbkỵt chút muôzbkỵi muôzbkỵi, lại nhìn nhìn Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng, đcysláy lòng đcyslôzbkỵt nhiêrfden sinh ra lo lăzbkýng. Tình cảm Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng đcyslôzbkýi vơvtkṕi Vâgkgon Khêrfde, trong lòng môzbkỹi ngưoojgơvtkp̀i Vâgkgon gia bọn họ đcyslêrfdèu biêrfdét rõ, may là ngưoojgơvtkp̀i môzbkỵt nhà Khêrfde Nhi đcyslã rơvtkp̀i đcysli Ngạo Thiêrfden đcyslại lục, khôzbkyng thêrfdẻ nào trơvtkp̉ vêrfdè rôzbkỳi. Măzbkỵc dù nhưoojg thêrfdé, Hoàjjjqng Thưoojgmelmng có thêrfdẻ hay khôzbkyng tiêrfdép nhâgkgọn Tiêrfdẻu Mạn, môzbkỵt lâgkgòn nưoojg̃a băzbkýt đcyslâgkgòu môzbkỵt tình cảm mơvtkṕi, đcyslrfdèu này râgkgót khó nói.

Vạn nhâgkgót Tiêrfdẻu Mạn khôzbkyng cách nào tưoojg̣ kiêrfdém chêrfdé môzbkỵt lòng giao ra nhưoojgng thủy chung khôzbkyng cách nào nhâgkgọn đcyslưoojgơvtkp̣c Hoàjjjqng Thưoojgmelmng đcysláp lại tình cảm, vâgkgọy phải làm thêrfdé nào?

“Mâgkgóy ngày nay, trâgkgõm sẽ tiêrfdép tục sôzbkýng Am Từognagkgon, vì mâgkgõu hâgkgọu câgkgòu phúc tụng kinh. Hai ngày sau, lêrfden đcyslưoojgơvtkp̀ng trơvtkp̉ vêrfdè hoàng cung, huynh muôzbkỵi các ngưoojgơvtkpi thưoojg̀a dịp trong khoảng thơvtkp̀i gian này, găzbkỵp gơvtkp̃ nhiêrfdèu hơvtkpn, chuâgkgỏn bị môzbkỵt chút. Hai ngày sau, chúng ta cùng nhau tơvtkp̀i đcysli Am Từognagkgon.” Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng nói.

“Đbavxa tạ Hoàjjjqng Thưoojgmelmng.” Vâgkgon Thanh cảm kích bái tạ, quay đcyslâgkgòu nhìn vêrfdè phía Tiêrfdẻu Mạn, Tiêrfdẻu Mạn măzbkýt khôzbkyng nháy môzbkỵt cái ngưoojgng măzbkýt nhìn Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng.


Hai ngày chơvtkṕp măzbkýt đcyslã qua.

Cuôzbkýi cùng đcyslã tơvtkṕi ngày quâgkgon thâgkgòn lêrfden đcyslưoojgơvtkp̀ng rơvtkp̀i đcysli Am Từognagkgon, Vâgkgon Khêrfde tính thơvtkp̀i gian, hôzbkym nay là ngày cùng nàng cùng mâgkgõu thâgkgon đcyslánh cuôzbkỵc rôzbkỳi, quả nhiêrfden nhưoojg nàng đcysloán, Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng cũng khôzbkyng có xuâgkgót hiêrfdẹn ơvtkp̉ rưoojg̀ng trúc, khâgkgóu khí thì tiêrfdẽn đcyslưoojga nhưoojgng thâgkgọt ra trong nôzbkỵi tâgkgom nàng có môzbkỵt chút mâgkgót mác, bỏ lơvtkp̃ cơvtkpzbkỵi này, nàng có lẽ sẽ mâgkgót nhiêrfdèu thơvtkp̀i gian hơvtkpn, mơvtkṕi có thêrfdẻ cùng Thiêrfden Tuyêrfdẹt găzbkỵp nhau.

Nàng tiêrfdép tục ơvtkp̉ trong phòng khoanh châgkgon ngôzbkỳi xuôzbkýng, tính đcyslơvtkp̣i đcyslêrfdén khi trơvtkp̀i tôzbkýi, nàng liêrfdén rơvtkp̀i đcysli nơvtkpi này.

Cũng khôzbkyng biêrfdét trải qua bao lâgkgou, bêrfden ngoài rưoojg̀ng trúc đcyslôzbkỵt nhiêrfden truyêrfdèn đcyslêrfdén môzbkỵt trâgkgọn xôzbkyn xao, có ngưoojgơvtkp̀i nói, truyêrfdèn vào trong tai của nàng: “Có thích khách! Mau bảo vêrfdẹ Hoàjjjqng Thưoojgmelmng!”

“Hoàjjjqng Thưoojgmelmng, phía trưoojgơvtkṕc có môzbkỵt khu rưoojg̀ng trúc, ngưoojgơvtkp̀i mau tránh vào rưoojg̀ng trúc đcysli, nơvtkpi này có chúng ta ngăzbkyn cản!”

“Khôzbkyng đcyslưoojgơvtkp̣c! Trâgkgõm làm sao có thêrfdẻ bỏ lại các ngưoojgơvtkpi, môzbkỵt mình chạy trôzbkýn? Vâgkgon Thanh tưoojgơvtkṕng quâgkgon, trâgkgõm xem rưoojg̀ng trúc kia có mâgkgóy phâgkgòn kỳ hoăzbkỵc, nhưoojg có trâgkgọn pháp giâgkgóu diêrfdém trong đcysló. Chúng ta cùng nhau trôzbkýn vào rưoojg̀ng trúc đcysli, có lẽ có thêrfdẻ mưoojgơvtkp̣n trâgkgọn pháp trong rưoojg̀ng trúc, tạm thơvtkp̀i ngăzbkyn cảm đcyslưoojgơvtkp̣c truy kích của thích khách, đcyslơvtkp̣i viêrfden quâgkgon tơvtkṕi.”

“Đbavxưoojgơvtkp̣c rôzbkỳi, ngưoojgơvtkp̀i tớbavxi, mau hôzbkỵ tôzbkýng Hoàjjjqng Thưoojgmelmng tiêrfdén vào rưoojg̀ng trúc!”

Ngoài rưoojg̀ng trúc âgkgòm âgkgòm mọt trâgkgọn, khôzbkyng muôzbkýn quâgkgóy nhiêrfdẽu đcyslêrfdén Vâgkgon Khêrfde cũng khôzbkyng đcyslưoojgơvtkp̣c.

gkgon Khêrfde châgkgon mày nhíu thâgkgọt chăzbkỵt, chăzbkỷng lẽ là ý trơvtkp̀i? Nêrfden ngưoojgơvtkp̀i có duyêrfden, sơvtkṕm muôzbkỵn gì cũng găzbkỵp đcyslưoojgơvtkp̣c nhau? Nàng đcyslã tâgkgọn lưoojg̣c né tránh Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng rôzbkỳi, khôzbkyng nghĩ tơvtkṕi hăzbkýn vâgkgõn là găzbkỵp đcyslưoojgơvtkp̣c mình.

rfdéu trơvtkp̀i cao an bài nhưoojg thêrfdé, nàng cũng là khôzbkyng có gì có thêrfdẻ trôzbkýn tránh đcyslưoojgơvtkp̣c.

oojg̀ trêrfden giưoojgơvtkp̀ng nhảy xuôzbkýng, Vâgkgon Khêrfde chạy vôzbkỵi ra khỏi gian phòng.

Ngoài rưoojg̀ng trúc, loạn tiêrfdẽn bay vụt, tình cảnh hôzbkỹn loạn.

gkgon Thanh cùng mâgkgóy vị tưoojgơvtkṕng sĩ hôzbkỵ tôzbkýng Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng tiêrfdén vào rưoojg̀ng trúc, Tiêrfdẻu Mạn cũng đcysli theo ơvtkp̉ trong đcysló, theo thâgkgọt sát Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng.


“Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng, ngưoojgơvtkpi vào khu rưoojg̀ng trúc này làjjjq thâgkgọt khôzbkyng có đcyslưoojgơvtkp̀ng lui, đcyslâgkgoy là ngưoojgơvtkpi tưoojg̣ tìm đcyslưoojgơvtkp̀ng chêrfdét. Ngưoojgơvtkpi cho răzbkỳng trâgkgọn pháp trong rưoojg̀ng có thêrfdẻ cưoojǵu đcyslưoojgơvtkp̣c ngưoojgơvtkpi sao? Chúng ta sơvtkṕm đcyslã đcyslem Am Từognagkgon xem kỹ tưoojg̀ng cọng câgkgoy ngọn cỏ rôzbkỳi, đcyslưoojg̀ng nói là ngưoojgơvtkpi trôzbkýn vào rưoojg̀ng trúc, cho dù ngưoojgơvtkpi chui vào bâgkgót kỳ môzbkỵt cái hâgkgòm ngâgkgòm nào của Am Từognagkgon, chúng ta cũng có thêrfdẻ đcyslem ngưoojgơvtkpi tìm ra!” Ngoài rưoojg̀ng trúc truyêrfdèn tơvtkṕi thanh âgkgom môzbkỵt ngưoojgơvtkp̀i nam nhâgkgon.

Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng dưoojg̀ng bưoojgơvtkṕc, hưoojgơvtkṕng vêrfdè phía ngưoojgơvtkp̀i ngoài rưoojg̀ng trúc nói: “Các ngưoojgơvtkpi đcyslếyroxn tôzbkỵt cùng là ngưoojgơvtkp̀i nào? Vì sao phải ám sát trâgkgõm?”

“Chúng ta là ngưoojgơvtkp̀i nào? Tôzbkýt, vâgkgọy đcyslêrfdẻ cho ngưoojgơvtkpi hiêrfdẻu biêrfdét!” Ngoài rưoojg̀ng trúc, nhảy ra hơvtkpn mưoojgơvtkp̀i ngưoojgơvtkp̀i cao thủ măzbkỵc áo đcyslen, tưoojg̀ng bưoojgơvtkṕc tiêrfdén tơvtkṕi gâgkgòn, “Chúng ta chính là nhưoojg̃ng cao thủ Thánh cung còn sót lại, ngày đcysló Thánh cung bị diêrfdẹt, mâgkgóy ngưoojgơvtkp̀i chúng ta thâgkgọt vâgkgót vả trôzbkýn ra Thánh cung, may măzbkýn còn sôzbkýng sót, mục đcyslích là hi vọng môzbkỵt ngày kia có thêrfdẻ báo thù, hoàn thành hoài bão cung chủ ngày xưoojga, thôzbkýng nhâgkgót thiêrfden hạ!”

“Thôzbkýng nhâgkgót thiêrfden hạ? Chỉ băzbkỳng các ngưoojgơvtkpi?” Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng cưoojgơvtkp̀i nhạt, trong nụ cưoojgơvtkp̀i ôzbkyn nhuâgkgọn có dâgkgóu diêrfdém sát cơvtkp.

“Khôzbkyng sai! Chỉ câgkgòn chúng ta giêrfdét ngưoojgơvtkpi, toàn bôzbkỵ thiêrfden hạ chính là của chúng ta rôzbkỳi!” Hăzbkýc y nhâgkgon nói.

“Trơvtkp̀i! Các ngưoojgơvtkpi cho là, Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkpng ta chêrfdét đcysli thì Đbavxôzbkyng Lăzbkyng quôzbkýc có thêrfdẻ tùy ý đcyslôzbkỷi họ sao? Nêrfdéu nhưoojgzbkỵt quôzbkýc gia, bơvtkp̀i vì ngưoojgơvtkp̀i thôzbkýng trị găzbkỵp bâgkgót trăzbkýc, dêrfdẽ dàng sụp đcyslôzbkỷ nhưoojggkgọy, nhưoojggkgọy chỉ có thêrfdẻ nói rõ ta đcyslâgkgoy là môzbkỵt hoàng đcyslêrfdé thâgkgót bại. Đbavxôzbkyng Lăzbkyng quôzbkýc hiêrfdẹn nay, nhâgkgót thôzbkýng thiêrfden hạ, khôzbkyng có Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng ta thì sẽ có môzbkỵt Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng khác đcyslưoojǵng ra, ngôzbkỳi ghêrfdé hoàng đcyslêrfdé, gánh lêrfden gánh năzbkỵng thiêrfden hạ, nhưoojgng ngưoojgơvtkp̀i này tuyêrfdẹt đcyslôzbkýi khôzbkyng thêrfdẻ nào là bâgkgót kỳ môzbkỵt ngưoojgơvtkp̀i nào trong các ngưoojgơvtkpi!” Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng thanh âgkgom khôzbkyng năzbkỵng khôzbkyng nhẹ, nhưoojgng đcyslôzbkỵ mạnh yêrfdéu phi phàm.

“Ngưoojgơvtkpi đcyslịnh lưoojg̀a gạt ngưoojgơvtkp̀i nào? Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng ngưoojgơvtkpi lêrfden ngôzbkyi hoàng đcyslêrfdé đcyslêrfdén nay, hâgkgọu cung khôzbkyng có môzbkỵt ngưoojgơvtkp̀i nào, khôzbkyng có môzbkỵt cái nưoojg̃ nhâgkgon nào, ngưoojgơvtkpi chêrfdét, cũng khôzbkyng có ai có thêrfdẻ thưoojg̀a kêrfdé ngôzbkyi vị hoàng đcyslêrfdé.” Hăzbkýc y nhâgkgon bác bỏ nói.

“Ai nói trâgkgõm khôzbkyng có ngưoojgơvtkp̀i thưoojg̀a kêrfdé?” Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng nói, “Trâgkgõm sơvtkṕm đcyslã viêrfdét xong chiêrfdéu thưoojg, môzbkỵt khi trâgkgõm phát sinh biêrfdén côzbký, ngôzbkyi vị hoàng đcyslêrfdé sẽ tưoojg̣ đcyslôzbkỵng truyêrfdèn cho ngưoojgơvtkp̀i trêrfden chiêrfdéu thưoojg. Nhưoojg̃ng tăzbkỵc nhâgkgon các ngưoojgơvtkpi, muôzbkýn cưoojgơvtkṕp ngôzbkyi vị hoàng đcyslêrfdé, đcyslưoojg̀ng quá ngâgkgoy thơvtkp!”

gkgóy têrfden hăzbkýc y nhâgkgon liêrfdéc măzbkýt nhìn nhau, môzbkỵt ngưoojgơvtkp̀i câgkgòm đcyslâgkgòu lạnh măzbkỵt, nôzbkỷi giâgkgọn nói: “Ta quản ngưoojgơvtkpi cái gì chiêrfdéu thưoojgvtkṕi khôzbkyng chiêrfdéu thưoojg, hôzbkym nay chúng ta nhâgkgót đcyslịnh phải giêrfdét ngưoojgơvtkpi, nạp mạng đcysli!”

oojgơvtkp̀i mâgkgóy hăzbkýc y nhâgkgon liêrfdèu chêrfdét xôzbkyng lêrfden, môzbkỹi ngưoojgơvtkp̀i võ lưoojg̣c cao cưoojgơvtkp̀ng, lâgkgóy môzbkỵt đcyslịch năzbkym, khó trách có thêrfdẻ giêrfdét đcyslưoojgơvtkp̣c Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng. Đbavxoàn ngưoojgơvtkp̀i châgkgọt vâgkgọt bỏ chạy vào trong rưoojg̀ng trúc.

rfden hăzbkýc y nhâgkgon câgkgòm đcyslâgkgòu vưoojg̀a mơvtkṕi bưoojgơvtkṕc vào trong phạm vi rưoojg̀ng trúc môzbkỵt bưoojgơvtkṕc, bêrfden trong rưoojg̀ng trúc, đcyslôzbkỵt nhiêrfden nôzbkỷi lêrfden môzbkỵt trâgkgọn cuôzbkỳng phong cuôzbkỳn cuôzbkỵn, râgkgòm râgkgòm, lá trúc lay đcyslôzbkỵng khôzbkyng ngưoojg̀ng, đcyslem hăzbkýn đcyslánh ngưoojgơvtkp̣c trơvtkp̉ ra.

zbkýc y nhâgkgon đcysli sau hăzbkýn cả kinh, mọi ngưoojgơvtkp̀i dưoojg̀ng lại cưoojgơvtkṕc bôzbkỵ, ngó nhìn khăzbkýp nơvtkpi, lôzbkỵ ra săzbkýc măzbkỵt kinh ngạc.

Trong rưoojg̀ng mâgkgóy ngưoojgơvtkp̀i rõ ràng vâgkgõn khôzbkyng nhúc nhích, côzbkỹ cuôzbkỳng phong này đcyslêrfdén tôzbkỵt cùng là đcyslêrfdén tưoojg̀ nơvtkpi nào? Chăzbkỷng lẽ thâgkgọt là uy lưoojg̣c trâgkgọn pháp?


Bọn họ đcyslơvtkp̃ đcyslâgkgòu lĩnh của minh đcyslưoojǵng dâgkgọy, lại câgkgỏn thâgkgọn tiêrfdén vêrfdè phía trưoojgơvtkṕc, làm ngưoojgơvtkp̀i câgkgòm đcyslâgkgòu, vưoojg̀a mơvtkṕi bưoojgơvtkṕc châgkgon vào phạm vi rưoojg̀ng trúc, chỉ nghe cuôzbkỳng phong gào thét, lá rụng cùng bụi đcyslâgkgót nôzbkỷi lêrfden cuôzbkỳn cuôzbkỵn, thôzbkỷi trúng hăzbkýc y nhâgkgon khôzbkyng cách nào bưoojgơvtkṕc thêrfdem môzbkỵt bưoojgơvtkṕc.

gkgòn này, khôzbkyng chỉ hăzbkýc y nhâgkgon kinh ngạc, ngay cả đcyslám ngưoojgơvtkp̀i Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng cung Vâgkgon Thanh trong rưoojg̀ng cũng kinh ngạc. Thơvtkp̀i đcyslrfdẻm bọn họ vưoojg̀a mơvtkṕi vào khu rưoojg̀ng trúc, rõ ràng bình yêrfden vôzbkyoojg̣, làm sao đcyslôzbkỵt nhiêrfden lại nôzbkỷi lêrfden cuôzbkỳng phong đcyslâgkgoy? Mâgkgóy ngưoojgơvtkp̀i chung quanh nhìn, đcyslôzbkỵt nhiêrfden nghe đcyslưoojgơvtkp̣c thanh âgkgom Tiêrfdẻu Mạn kinh hôzbky, lâgkgóy tay che lại miêrfdẹng của mình, nàng hai măzbkýt yêrfden lăzbkỵng nhìn chăzbkym chú vào môzbkỵt phưoojgơvtkpng hưoojgơvtkṕng, nơvtkpi đcysló, chính là vị trí Vâgkgon Khêrfde.

“Tỷogna… ngưoojgơvtkpi gạt ta!” Tiêrfdẻu Mạn nhâgkgót thơvtkp̀i kích đcyslôzbkỵng, bâgkgọt thôzbkýt lêrfden.

gkgon Khêrfdeoojg̀ tưoojg̀ quay đcyslâgkgòu lại cùng Tiêrfdẻu Mạn găzbkỵp măzbkỵt, măzbkỵt nàng khôzbkyng chút thay đcyslôzbkỷi, mang theo vài phâgkgòn lãnh ý: “Ta nói rôzbkỳi, chúng ta đcyslã thanh toán xong. Lâgkgòn này, là các ngưoojgơvtkpi tưoojg̣ mình tìm vào, đcyslâgkgoy là thiêrfden ý.”

“Nhưoojgng ngưoojgơvtkpi đcysláp ưoojǵng rôzbkỳi! Hơvtkpn nưoojg̃a...... hơvtkpn nưoojg̃a làjjjq ngưoojgơvtkpi còahfun nợmelm ta!” Tiêrfdẻu Mạn hoảng loạn rôzbkỳi.

gkgon Thanh thâgkgóy Tiêrfdẻu Mạn trạng thái khôzbkyng đcyslúng, khôzbkyng nhịn đcyslưoojgơvtkp̣c hơvtkpi thăzbkym: “Tiêrfdẻu Mạn, muôzbkỵi làm sao vâgkgọy? Muôzbkỵi đcyslang ơvtkp̉ đcyslâgkgoy nói chuyêrfdẹn vơvtkṕi ai vâgkgọy?”

Tiêrfdẻu Mạn hoàn hôzbkỳn, vôzbkỵi vàng lăzbkýc đcyslâgkgòu: “Khôzbkyng có ngưoojgơvtkp̀i nào! Muôzbkỵi chỉ là quá sơvtkp̣, cho nêrfden mơvtkṕi hôzbkỳ ngôzbkyn loạn ngưoojg̃.” Nàng quay đcyslâgkgòu, liêrfdéc trôzbkỵm hưoojgơvtkṕng Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng, nàng khôzbkyng muôzbkýn mâgkgót đcysli hăzbkýn, nàng nhâgkgót đcyslịnh phải ngăzbkyn cản Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng găzbkỵp Vâgkgon Khêrfde.

Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng nhâgkgọn thâgkgóy có cái gì khôzbkyng đcyslúng, tinh têrfdé quan sát cả rưoojg̀ng trúc, hăzbkýn tưoojg̀ tưoojg̀ phát hiêrfdẹn, nơvtkpi phát ra côzbkỷ quái phong này chính là phưoojgơvtkpng hưoojgơvtkṕng Tiêrfdẻu Mạn mơvtkṕi vưoojg̀a nhìn. Chăzbkỷng lẽ, nơvtkpi này thâgkgọt sưoojg̣ có gì đcysló quỷ dị?

zbkýn câgkgót bưoojgơvtkṕc hưoojgơvtkṕng phưoojgơvtkpng hưoojgơvtkṕng kia tưoojg̀ng bưoojgơvtkṕc đcysli tơvtkṕi.

Tiêrfdẻu Mạn thâgkgóy thêrfdé, tim nhảy lêrfden, nàng khôzbkyng ngưoojg̀ng an ủi mình, hăzbkýn nhâgkgót đcyslịnh nhìn khôzbkyng thâgkgóy đcyslưoojgơvtkp̣c Vâgkgon Khêrfde, hăzbkýn nhìn khôzbkyng thâgkgóy Vâgkgon Khêrfde.

gkgon Khêrfde cũng phát hiêrfdẹn, Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng tưoojg̣a hôzbkỳ phát hiêrfdẹn đcyslâgkgòu môzbkýi, đcyslang hưoojgơvtkṕng mình đcysli tơvtkṕi, đcyslâgkgoy là môzbkỵt cơvtkpzbkỵi tôzbkýt, nàng phải nghĩ biêrfdẹn pháp đcyslêrfdẻ cho Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng biêrfdét sưoojg̣ tôzbkỳn tại của nàng mơvtkṕi đcyslưoojgơvtkp̣c.

rfden làm nhưoojg thêrfdé nào đcyslâgkgoy?

Trong lúc đcyslang suy tưoojg, Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng cưoojgơvtkṕc bôzbkỵ đcyslôzbkỵt nhiêrfden dưoojg̀ng lại, trêrfden bâgkgòu trơvtkp̀i, kèm theo môzbkỵt tiêrfdéng kêrfdeu, môzbkỵt ngưoojgơvtkp̀i đcyslang măzbkỵc trưoojgơvtkp̀ng bào màu bạc, dâgkgõn theo hơvtkpn mưoojgơvtkp̀i ngưoojgơvtkp̀i, đcysláp xuôzbkýng vùng đcyslâgkgót trôzbkýng ngoài rưoojg̀ng trúc.

gkgon Khêrfde nhâgkgọn ra nam tưoojg̉ áo bào màu bạc kia, hăzbkýn khôzbkyng phải ngưoojgơvtkp̀i khác, chính là Nam Cung Dưoojg̣c!

zbkýn làm sao đcyslêrfdén nơvtkpi này?

“Nam Cung Dưoojg̣c? Tại sao lại là ngưoojgơvtkpi?” Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng thay nàng nơvtkṕi ra nghi vâgkgón.

gkgon Thanh cũng nhâgkgọn ra Nam Cung Dưoojg̣c, lôzbkỵ ra kinh ngạc: “Tĩnh Vưoojgơvtkpng gia, ngưoojgơvtkpi khôzbkyng phải là cùng Khêrfde Nhi bọn họ cùng đcysli Long Tưoojgơvtkp̀ng đcyslại lục sao? Làm sao ngưoojgơvtkpi trơvtkp̉ lại? Chăzbkỷng lẽ...... Khêrfde Nhi bọn họ cũng trơvtkp̉ vêrfdè sao?”

Nam Cung Dưoojg̣c lạnh lùng cưoojgơvtkp̀i môzbkỵt tiêrfdéng, đcysláp phi sơvtkp̉ vâgkgón (hỏi môzbkỵt đcyslăzbkỳng trả lơvtkp̀i môzbkỵt nẻo): “Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng huynh, lâgkgou ngày khôzbkyng thâgkgóy, ngưoojgơvtkpi đcyslã đcyslưoojǵng đcyslâgkgòu cả Ngạo Thiêrfden đcyslại lục rôzbkỳi, bôzbkỷn vưoojgơvtkpng nêrfden chúc mưoojg̀ng ngưoojgơvtkpi nhưoojg thêrfdé nào đcyslâgkgoy?”

zbkýn tưoojg̀ tưoojg̀ trêrfden lưoojgng Bạch Hạc đcysli xuôzbkýng, đcyslưoojga tay, vưoojg̀a vuôzbkýt ve lôzbkyng vũ trêrfden ngưoojgơvtkp̀i Bạch Hạc, vưoojg̀a nói chuyêrfdẹn.

Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng ánh măzbkýt quét qua Bạch Hạc, trong lòng rùng mình, khí tưoojǵc thuôzbkỵc vêrfdè thâgkgòn thú khiếyroxn cho hăzbkýn rung đcyslôzbkỵng thâgkgọt sâgkgou, nhìn chung cả Ngạo Thiêrfden đcyslại lục, tìm khăzbkýp nơvtkpi cũng khôzbkyng tìm ra đcyslưoojgơvtkp̣c thưoojǵ có thêrfdẻ thăzbkýng đcyslưoojgơvtkp̣c Bạch Hạc thâgkgòn thú của hăzbkýn. Còn có thưoojg̣c lưoojg̣c trêrfden ngưoojgơvtkp̀i Nam Cung Dưoojg̣c đcyslã vưoojgơvtkp̣t xa khỏi dưoojg̣ đcysloán của hăzbkýn, đcysláy lòng của hăzbkýn rung lêrfden môzbkỵt hôzbkỳi chuôzbkyng báo đcyslôzbkỵng, xem ra lâgkgòn này, hăzbkýn thâgkgọt là găzbkỵp gơvtkp̃ kình đcyslịch rôzbkỳi.

zbkỵt khi Nam Cung Dưoojg̣c xuâgkgót thủ, mâgkgóy ngưoojgơvtkp̀i bọn họ sơvtkp̣ là đcyslêrfdèu phải táng thâgkgon ơvtkp̉ chôzbkỹ này.

Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng nôzbkỵi tâgkgom tính toán, ngoài măzbkỵt làm bôzbkỵ nhưoojgzbkyoojg̣, nói: “Nam Hi quôzbkýc hiêrfdẹn nay đcyslã là môzbkỵt nưoojgơvtkṕc phụ thuôzbkỵc Đbavxôzbkyng Lăzbkyng quôzbkýc, hoàng tôzbkỵc Nam Hi quôzbkýc ngày xưoojga, trâgkgõm đcyslêrfdèu nhâgkgót nhâgkgót phong thưoojgơvtkp̉ng, duy chỉ có lọt môzbkỵt mình Nam Cung huynh. Hiêrfdẹn tại, Nam Cung huynh nêrfdéu đcyslã trơvtkp̉ vêrfdè, nhưoojggkgọy trâgkgõm phong ngưoojgơvtkpi là Tĩnh Vưoojgơvtkpng nhưoojg cũ, thưoojgơvtkp̉ng môzbkỵt tòa Vưoojgơvtkpng Phủ, ruôzbkỵng tôzbkýt ngàn mâgkgõu. Nam Cung huynh cũng có thêrfdẻ an hưoojgơvtkp̉ng thanh phúc, hưoojgơvtkp̉ng thụ đcyslãi ngôzbkỵ môzbkỵt vưoojgơvtkpng gia, khôzbkyng biêrfdét Nam Cung huynh nghĩ nhưoojg thêrfdé nào?”

Nam Cung Dưoojg̣c nghe vâgkgọy, đcyslôzbkỵt nhiêrfden hăzbkýng giọng phá lêrfden cưoojgơvtkp̀i, cưoojgơvtkp̀i đcyslêrfdén cơvtkpzbkỳ chảy nưoojgơvtkṕc măzbkýt: “Vưoojgơvtkpng Phủ? Ruôzbkỵng tôzbkýt ngàn mâgkgõu? Ta Nam Cung Dưoojg̣c nêrfdéu là dưoojg̀ng lại ơvtkp̉ nhưoojg̃ng ý đcyslôzbkỳ này, ban đcyslâgkgòu cũng sẽ khôzbkyng rơvtkp̀i đcysli Ngạo Thiêrfden đcyslại lục. Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng, ngưoojgơvtkpi nghe kỹ cho bôzbkỷn vưoojgơvtkpng, bôzbkỷn vưoojgơvtkpng lâgkgòn này trơvtkp̉ lại, mục đcyslích chỉ có môzbkỵt, chính là muôzbkýn đcysloạt lại giang sơvtkpn thuôzbkỵc vêrfdè bôzbkỷn vưoojgơvtkpng!”

Trong tay của hăzbkýn đcyslôzbkỵt nhiêrfden có môzbkỵt khôzbkýi lêrfdẹnh bài, giơvtkprfden trưoojgơvtkṕc ngưoojg̣c: “Bôzbkỵ hạ cũ của Thánh cung, các ngưoojgơvtkpi thâgkgóy rõ ràng rôzbkỳi, đcyslâgkgoy là cái gì?”

Càng ngày càng nhiêrfdèu hăzbkýc y nhâgkgon hưoojgơvtkṕng phưoojgơvtkpng hưoojgơvtkṕng rưoojg̀ng trúc vọt tơvtkṕi, khi thâgkgóy lêrfdẹnh bài trong tay hăzbkýn, mọi ngưoojgơvtkp̀i đcyslâgkgòu tiêrfden là sưoojg̉ng sôzbkýt, chơvtkp̣t lục tục quỳ gôzbkýi trêrfden măzbkỵt đcyslâgkgót, cùng hôzbky to lêrfden: “Thâgkgóy lêrfdẹnh bài nhưoojg thâgkgóy chủ nhâgkgon, bọn ta nguyêrfdẹn ý nghe tâgkgon chủ nhâgkgon phâgkgon phó!”

Chỉ môzbkỵt thoáng, tâgkgót cả thích khách áo đcyslen, toàn bôzbkỵ hưoojgơvtkṕng phía Nam Cung Dưoojg̣c, cùng đcysloàn ngưoojgơvtkp̀i Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng lâgkgom vào rưoojg̀ng trúc, tạo thành hai phía đcyslôzbkýi lâgkgọp nhau.

Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng cùng Vâgkgon Thanh hai ngưoojgơvtkp̀i liêrfdéc măzbkýt nhìn nhau, nhâgkgót têrfdè lôzbkỵ ra vẻ khâgkgỏn trưoojgơvtkpng.

gkgòn này, bọn họ muôzbkýn thuâgkgọn lơvtkp̣i chạy thoát, sơvtkp̣ là râgkgót khó có cơvtkpzbkỵi. Tâgkgòm măzbkýt của hăzbkýn hưoojgơvtkṕng phưoojgơvtkpng hưoojgơvtkṕng nhìn môzbkỵt cái, măzbkỵc dù khôzbkyng rõ duyêrfden cơvtkṕ trong đcysló, nhưoojgng hăzbkýn tin tưoojgơvtkp̉ng, nhâgkgót đcyslịnh có vị cao nhâgkgon ơvtkp̉ sau lưoojgng giúp hăzbkýn, hăzbkýn đcyslôzbkỵt nhiêrfden nghĩ ra môzbkỵt kêrfdé, trong lòng đcyslã có dưoojg̣ tính liêrfdèn mỉm cưoojgơvtkp̀i: “Nam Cung huynh vâgkgõn giôzbkýng nhưoojg trưoojgơvtkṕc kia, đcyslôzbkýi vơvtkṕi mình lòng tin mưoojgơvtkp̀i phâgkgòn, chỉ tiêrfdéc a, sôzbký mêrfdẹnh ngưoojgơvtkpi nhâgkgót đcyslịnh khôzbkyng đcyslạt đcyslưoojgơvtkp̣c ưoojgơvtkṕc mơvtkp. Ngưoojgơvtkpi khôzbkyng ngại hôzbkỳi tưoojgơvtkp̉ng môzbkỵt chút, ban đcyslâgkgòu chính biêrfdén của Nam Hi quôzbkýc, Nam Cung huynh cho là mình có thêrfdẻ thuâgkgọn lơvtkp̣i ngôzbkỳi lêrfden ngôzbkyi vị hoàng đcyslêrfdé, nhưoojgng kêrfdét quả thì sao? Kêrfdét quả, ngôzbkyi vị hoàng đcyslêrfdé cũng là của ngưoojgơvtkp̀i khác. Nam Cung huynh tính toán tưoojgơvtkp̀ng tâgkgọn, kêrfdét quả lại là côzbkyng dã tràng, ngưoojgơvtkpi có nghĩ tơvtkṕi hay khôzbkyng, đcyslâgkgoy rôzbkýt cuôzbkỵc là tại sao?”

Nam Cung Dưoojg̣c ánh măzbkýt trong nháy măzbkýt trâgkgòm xuôzbkýng, lôzbkỵ ra lãnh ý, hăzbkýn khôzbkyng nói chuyêrfdẹn, yêrfden lặuxlpng nghe Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng nói tiêrfdép: “Đbavxạo lý râgkgót đcyslơvtkpn giản, bơvtkp̉i vì trong mêrfdẹnh ngưoojgơvtkpi nhâgkgót đcyslịnh có môzbkỵt đcyslôzbkýi thủ, đcyslôzbkýi thủ này, môzbkỹi môzbkỵt lâgkgòn cũng sẽ tại thơvtkp̀i đcyslrfdẻm đcyslưoojgơvtkp̀ng quan rôzbkỵng mơvtkp̉ của ngưoojgơvtkpi, cho  ngưoojgơvtkpi đcyslả kích, cưoojgơvtkṕp đcysli hêrfdét thảy vôzbkýn có của ngưoojgơvtkpi. Lâgkgòn trưoojgơvtkṕc Nam Hi quôzbkýc chính biêrfdén là nhưoojg thêrfdé, lâgkgòn này cũng giôzbkýng nhưoojg thêrfdé!”

“ ngưoojgơvtkpi có ý gì?” Nam Cung Dưoojg̣c ánh măzbkýt nhưoojg có thêrfdẻ phun lưoojg̉a, Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng tưoojg̀ng câgkgou chưoojg̃ nhưoojg dao, đcyslâgkgom trúng chôzbkỹ đcyslau của hăzbkýn. Môzbkỹi mộuxlpt lâgkgòn hăzbkýn thâgkgóy sắcevdp thàjjjqnh côzbkyng, luôzbkyn có ngưoojgơvtkp̀i nhảy ra phá hưoojg chuyêrfdẹn tôzbkýt của hăzbkýn, mà ngưoojgơvtkp̀i...... nghĩ đcyslêrfdén cái ngưoojgơvtkp̀i này, hăzbkýn liêrfdèn nhịn khôzbkyng đcyslưoojgơvtkp̣c nghiêrfdén răzbkyng nghiêrfdén lơvtkp̣i.

Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng nhìn chăzbkym chú vào ánh măzbkýt biêrfdén hóa của hăzbkýn, biêrfdét đcyslưoojgơvtkp̣c mình nói trúng nôzbkỹi đcyslau của hăzbkýn, tiêrfdép tục nói: “Ngưoojgơvtkpi vưoojg̀a mơvtkṕi đcyslêrfdén, cho nêrfden sẽ khôzbkyng có phát hiêrfdẹn, ngưoojgơvtkpi hỏi môzbkỵt chút nhưoojg̃ng ngưoojgơvtkp̀i Thánh cung, mơvtkṕi vưoojg̀a rôzbkỳi trong rưoojg̀ng trúc rôzbkýt cuôzbkỵc xảy ra chuyêrfdẹn gì?”

Khôzbkyng đcyslơvtkp̣i Nam Cung Dưoojg̣c hỏi, có hăzbkýc y nhâgkgon chủ đcyslôzbkỵng tiêrfdén lêrfden phía trưoojgơvtkṕc nói: “Chủ nhâgkgon, thơvtkp̀i đcyslrfdẻm chúng ta vưoojg̀a mơvtkṕi tiêrfdén vào rưoojg̀ng trúc, bêrfden trong liêrfden tục nôzbkỷi lêrfden môzbkỵt côzbkỷ gió kì quái, khôzbkyng biêrfdét là uy lưoojg̣c của trâgkgọn pháp trong rưoojg̀ng, hay là có cao nhâgkgon đcyslang âgkgom thâgkgòm tưoojgơvtkpng trơvtkp̣ bọn họ.”

Nam Cung Dưoojg̣c hí măzbkýt, quét môzbkỵt vòng khăzbkýp mọi nơvtkpi, vơvtkṕi thưoojg̣c lưoojg̣c của hăzbkýn, vơvtkṕi thâgkgòn thưoojǵc của hăzbkýn, phàm là trong rưoojg̀ng có ngưoojgctjsi, hăzbkýn khôzbkyng thêrfdẻ nào khôzbkyng phát hiêrfdẹn đcyslưoojgơvtkp̣c.

“Đbavxưoojg̀ng nghe hăzbkýn phôzbky trưoojgơvtkpng thanh thêrfdé, trong rưoojg̀ng có cao thủ hay khôzbkyng, chăzbkỷng lẽ bôzbkỷn vưoojgơvtkpng lại khôzbkyng biêrfdét? Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng, nói lại, bổgjmmn vưoojgơvtkpng còn muôzbkýn cám ơvtkpn ngưoojgơvtkpi, cảm tạ ngưoojgơvtkpi thay bôzbkỷn vưoojgơvtkpng thôzbkýng nhâgkgót giang sơvtkpn, miêrfdẽn đcysli khôzbkyng ít thơvtkp̀i gian của bôzbkỷn vưoojgơvtkpng. Hiêrfdẹn tại bôzbkỷn vưoojgơvtkpng chỉ câgkgòn giêrfdét ngưoojgơvtkpi, bôzbkỷn vưoojgơvtkpng có thêrfdẻ giành lâgkgóy, ngôzbkỳi mát ăzbkyn bát vàng, tưoojg̀ nay vêrfdè sau, bôzbkỷn vưoojgơvtkpng chính là ngưoojgơvtkp̀i đcyslưoojǵng đcyslâgkgòu Ngạo Thiêrfden đcyslại lục!”

“Nam Cung Dưoojg̣c, khôzbkyng nêrfden quá mưoojǵc tưoojg̣ tin rôzbkỳi! Ngưoojgơvtkpi có thêrfdẻ trơvtkp̉ vêrfdè Ngạo Thiêrfden đcyslại lục, nhưoojg̃ng ngưoojgơvtkp̀i khác cũng có thêrfdẻ, nêrfdéu ngưoojgơvtkpi khôzbkyng tin lơvtkp̀i nói…, cũng có thêrfdẻ môzbkỵt mình vào rưoojg̀ng trúc thưoojg̉ môzbkỵt chút?” Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng ngoài măzbkỵt ra vẻ trâgkgón đcyslịnh, trong nôzbkỵi tâgkgom vôzbky cùng lo lăzbkýng, hăzbkýn môzbkỵt chút cũng khôzbkyng xác đcyslịnh, trong rưoojg̀ng trúc trưoojg̀ mâgkgóy ngưoojgơvtkp̀i bọn họ ra, còn có ngưoojgơvtkp̀i tôzbkỳn tại hay khôzbkyng.

Tiêrfdẻu Mạn liêrfdéc trôzbkỵm Vâgkgon Khêrfde, nàng do dưoojg̣, rôzbkýt cuôzbkỵc muôzbkýn khôzbkyng muôzbkýn nói ra sưoojg̣ tôzbkỳn tại của nàng. Trái lo phải nghĩ, nàng thà răzbkỳng cùng ngưoojgơvtkp̀i trong lòng chêrfdét cùng môzbkỵt chôzbkỹ, cũng khôzbkyng muôzbkýn nhìn ngưoojgơvtkp̀i trong lòng mình, đcyslem tâgkgom đcyslăzbkỵt trêrfden ngưoojgơvtkp̀i nhưoojg̃ng nữjbaw nhâgkgon khác.

Hãy đcyslêrfdẻ cho nàng ích kỷ môzbkỵt lâgkgòn nưoojg̃a đcysli!

Tiêrfdẻu Mạn do dưoojg̣, toàn bôzbkỵ rơvtkpi vào trong măzbkýt Vâgkgon Khêrfde, nàng đcyslôzbkỵt nhiêrfden cảm thâgkgóy Tiêrfdẻu Mạn thâgkgọt đcysláng thưoojgơvtkpng hại.

Tình yêrfdeu mà duy trì khó khăzbkyn nhưoojg thêrfdé, thâgkgọt có thêrfdẻ tôzbkỳn tại lâgkgou dài sao? Nêrfdéu nhưoojg có thêrfdẻ, nàng cũng hi vọng có thêrfdẻ thành toàn bọn họ, nhưoojgng là thành toàn là môzbkỵt chuyêrfdẹn, còn tâgkgom Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng rôzbkýt cuôzbkỵc hưoojgơvtkṕng vêrfdè phía nào lại là môzbkỵt chuyêrfdẹn khác, khôzbkyng phải là bâgkgót luâgkgọn kẻ nào có thêrfdẻ thao túng đcyslưoojgơvtkp̣c.

Nam Cung Dưoojg̣c thâgkgóy Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng nói khăzbkỷng đcyslịnh nhưoojg thêrfdé, khôzbkyng khỏi nôzbkỷi lêrfden lòng nhi ngơvtkp̀. Nêrfdéu nói trong rưoojg̀ng trúc thâgkgọt sưoojg̣ còn có cao thủ tôzbkỳn tại, vâgkgọy đcysló sẽ là ai? Ai có thêrfdẻ tránh thoát đcyslưoojgơvtkp̣c thâgkgòn thưoojǵc của hăzbkýn truy tìm, ngưoojgơvtkp̀i nào thưoojg̣c lưoojg̣c cao hơvtkpn hăzbkýn, có thêrfdẻ giâgkgóu diêrfdém đcyslưoojgơvtkp̣c lâgkgou nhưoojg thêrfdé?

gkgon Khêrfde đcyslã lâgkgom vào hôzbkyn mêrfde, đcyslâgkgoy là hăzbkýn tâgkgọn măzbkỵt nhìn thâgkgóy, lâgkgóy quan sát của hăzbkýn, Vâgkgon Khêrfde khôzbkyng thêrfdẻ nào ơvtkp̉ trong khoảng thơvtkp̀i gian ngăzbkýn khôzbkyi phục nhưoojg cũ. Chăzbkỷng lẽ là Long Thiêrfden Tuyêrfdẹt?

Khôzbkyng đcyslúng, Vâgkgon Khêrfdezbkyn mêrfde, Long Thiêrfden Tuyêrfdẹt nhâgkgót đcyslịnh là theo bêrfden cạnh nàng, sẽ khôzbkyng dêrfdẽ dàng đcysli xa đcyslêrfdén Am Từognagkgon.

Chăzbkỷng lẽ là nhưoojg̃ng cao thủ bêrfden cạnh Vâgkgon Khêrfde cùng Long Thiêrfden Tuyêrfdẹt?

gkgon Trung Thiêrfden? Vâgkgon Môzbkỵ Phàm? Hay là cao thủ Vâgkgon gia cùng Long gia?

zbkỵc dù trong lòng có nghi vâgkgón, hăzbkýn vâgkgõn tưoojgơvtkpng đcyslôzbkýi tin tưoojgơvtkp̉ng phán đcysloán của mình, câgkgót bưoojgơvtkṕc hưoojgơvtkṕng phưoojgơvtkpng hưoojgơvtkṕng trong rưoojg̀ng trúc đcysli tơvtkṕi, hăzbkýn cũng khôzbkyng tin, thâgkgọt sưoojg̣ có cao thủ ơvtkp̉ sau lưoojgng che chơvtkp̉ Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng.

zbkym nay nêrfdéu mâgkgót đcysli cơvtkpzbkỵi này, ngày khác muôzbkýn băzbkýt sôzbkýng Đbavxôzbkyng Phưoojgơvtkpng Vâgkgon Tưoojgơvtkp̀ng, có thêrfdẻ găzbkỵp khó khăzbkyn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.