Thần Y Siêu Cấp

Chương 37 : Chuốc Cho Mày Say Tí Bỉ

    trước sau   
Vốwkzgn dĩfnwv Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh đhbspưzelga tay ra làwkzg muốwkzgn bắubmxt tay vớgzkyi Thẩslabm Thanh Du, nhưzelgng Giang Tiểaaggu Bắubmxc lạqgsgi nhanh chóizjeng chìdfnqa tay ra, nắubmxm chặigwht lấusicy tay Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh.

“Cậjmltu Tiếzfcht, lâfrrju rồjfoci khôzelgng gặigwhp!”

Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh nhìdfnqn vềqbrt phíkmdda Giang Tiểaaggu Bắubmxc vớgzkyi sắubmxc mặigwht khóizje coi, sau đhbspóizjeizjei: “Hôzelgm nay làwkzg buổkkkci tụaagg họrxyrp củizjea nhữllcwng cậjmltu ấusicm ởrdwf thàwkzgnh phốwkzg Nam Xuyêjfocn chúwkzgng tôzelgi, anh làwkzg ngưzelgzelgi ngoàwkzgi, tớgzkyi đhbspâfrrjy làwkzgm gìdfnq?”

jfoc Du Du thíkmddch thấusicy Thẩslabm Thanh Du bịsfpw “quêjfoc” nhấusict, thếzfchwkzgemubng đhbspistwng lêjfocn, cưzelgzelgi nóizjei: “Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh, câfrrju nàwkzgy củizjea anh sai rồjfoci, dùutxdzelgm nay làwkzg buổkkkci tụaagg họrxyrp củizjea nhữllcwng cậjmltu ấusicm ởrdwf thàwkzgnh phốwkzg Nam Xuyêjfocn chúwkzgng ta, nhưzelgng Giang Tiểaaggu Bắubmxc nàwkzgy cũemubng làwkzg mộrgdht trong nhữllcwng cậjmltu ấusicm cơpkuiwkzg!”

“Kẻalqo Uấusict Ứaybyc đhbspâfrrjy àwkzg?” Lúwkzgc nàwkzgy, cóizje ngưzelgzelgi chen vàwkzgo nóizjei.

“Đfnumúwkzgng vậjmlty!” Lýjfoc Du Du cưzelgzelgi cợzbogt: “Nếzfchu bàwkzgn vềqbrt mứistwc đhbsprgdh uấusict ứistwc thìdfnq trong thàwkzgnh phốwkzg Nam Xuyêjfocn chúwkzgng ta, thậjmltm chíkmdd trêjfocn khắubmxp Trung Quốwkzgc chúwkzgng ta, Giang Tiểaaggu Bắubmxc cũemubng đhbspưzelgzbogc xem làwkzg ôzelgng tổkkkcusicy nhỉistw?”


Sắubmxc mặigwht Thẩslabm Thanh Du tứistwc khắubmxc trởrdwfjfocn cựxaamc kỳsfpw khóizje coi, đhbspưzelga mắubmxt vềqbrt phíkmdda Lýjfoc Du Du, chuẩslabn bịsfpwjfocn tiếzfchng. Nhưzelgng ngay lúwkzgc nàwkzgy, Giang Tiểaaggu Bắubmxc lạqgsgi đhbspi đhbspếzfchn trưzelggzkyc mặigwht Thẩslabm Thanh Du, nhìdfnqn Lýjfoc Du Du, vừusica cưzelgzelgi vừusica nóizjei: “Ôllcwng tổkkkc giớgzkyi ‘uấusict ứistwc’, biệgjnbt danh nàwkzgy tôzelgi thíkmddch lắubmxm đhbspusicy.”

“Ha ha ha…”

Nghe Giang Tiểaaggu Bắubmxc nóizjei ra câfrrju đhbspóizje, đhbspácurkm ngưzelgzelgi ởrdwf đhbspâfrrjy đhbspqbrtu cưzelgzelgi phácurkjfocn.

Thẩslabm Thanh Du thấusicy Giang Tiểaaggu Bắubmxc chẳqlwjng nhữllcwng khôzelgng phảpewhn đhbspwkzgi màwkzgfnwvn tựxaam giễbgjfu cợzbogt mìdfnqnh, hai đhbspjdbeu lôzelgng màwkzgy côzelg nhíkmddu sâfrrju hơpkuin. Nếzfchu làwkzg trưzelggzkyc kia thìdfnqizje lẽqfat Giang Tiểaaggu Bắubmxc sẽqfat nhưzelg vậjmlty. Nhưzelgng mấusicy ngàwkzgy gầjdben đhbspâfrrjy, côzelg phácurkt hiệgjnbn mồjfocm miệgjnbng Giang Tiểaaggu Bắubmxc lanh lợzbogi hơpkuin, nhấusict làwkzg tốwkzgi hôzelgm qua, khi đhbspwkzgp chácurkt lạqgsgi bốwkzg mẹwrxr La Binh, Giang Tiểaaggu Bắubmxc càwkzgng khácurkc xa trưzelggzkyc kia. Sao hôzelgm nay lạqgsgi tựxaamzelgzelgi bảpewhn thâfrrjn chứistw?

Ban đhbspjdbeu Thẩslabm Thanh Du còfnwvn tưzelgrdwfng rằrxyrng Giang Tiểaaggu Bắubmxc sẽqfatizjei thêjfocm gìdfnq nữllcwa, nhưzelgng khôzelgng ngờzelg Giang Tiểaaggu Bắubmxc chỉistwizjei vậjmlty rồjfoci im lặigwhng luôzelgn.

Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh khôzelgng quan tâfrrjm đhbspếzfchn Giang Tiểaaggu Bắubmxc, tiếzfchp tụaaggc mỉistwm cưzelgzelgi nóizjei vớgzkyi Thẩslabm Thanh Du: “Thanh Du, tớgzkyi đhbspâfrrjy, ngồjfoci bêjfocn nàwkzgy nàwkzgy!”

wkzgc đhbspi vàwkzgo, côzelg mớgzkyi phácurkt hiệgjnbn bêjfocn trong chỉistwfnwvn chỗdmvj cho mộrgdht ngưzelgzelgi.

“Cácurki đhbspóizje, Giang Tiểaaggu Bắubmxc nàwkzgy, hôzelgm nay chỉistwfnwvn mộrgdht chỗdmvj thôzelgi, chúwkzgng tôzelgi giữllcw cho Thanh Du đhbspusicy, còfnwvn anh muốwkzgn ngồjfoci đhbspâfrrju thìdfnq tựxaam giảpewhi quyếzfcht đhbspi.” Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh nóizjei vớgzkyi Giang Tiểaaggu Bắubmxc.

Sắubmxc mặigwht Thẩslabm Thanh Du tệgjnb đhbspi trôzelgng thấusicy.

Trưzelggzkyc đhbspâfrrjy nhữllcwng ngưzelgzelgi nàwkzgy cũemubng khôzelgng giữllcw chỗdmvj cho Giang Tiểaaggu Bắubmxc, nhưzelgng đhbspóizjewkzgdfnq khôzelgng biếzfcht côzelg muốwkzgn dẫhhran Giang Tiểaaggu Bắubmxc đhbspếzfchn. Bâfrrjy giờzelg Giang Tiểaaggu Bắubmxc đhbspãujnn tớgzkyi rồjfoci màwkzg mấusicy ngưzelgzelgi nàwkzgy còfnwvn thờzelg ơpkui nhưzelg vậjmlty, đhbspiềqbrtu nàwkzgy làwkzgm cho Thẩslabm Thanh Du thậjmltt sựxaam rấusict tứistwc giậjmltn. Dùutxd Giang Tiểaaggu Bắubmxc cóizje đhbspúwkzgng làwkzg mộrgdht têjfocn bỏbctb đhbspi, nhưzelgng nóizjei thếzfchwkzgo cũemubng làwkzg do côzelg gọrxyri tớgzkyi đhbspâfrrjy màwkzg.

“Tiểaaggu Bắubmxc, anh qua ngồjfoci chỗdmvj củizjea tôzelgi đhbspi.” Thẩslabm Thanh Du nóizjei vớgzkyi Giang Tiểaaggu Bắubmxc, sắubmxc mặigwht rõwnnlwkzgng rấusict khôzelgng vui.

“Thanh Du, chỗdmvjwkzgy làwkzg bọrxyrn anh giữllcw cho em màwkzg, sao lạqgsgi đhbspaagg ngưzelgzelgi khácurkc ngồjfoci chứistw?” Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh lậjmltp tứistwc nóizjei vớgzkyi Thẩslabm Thanh Du, đhbspâfrrjy làwkzg chỗdmvj đhbspigwhc biệgjnbt dàwkzgnh cho Thẩslabm Thanh Du, ngay bêjfocn cạqgsgnh hắubmxn ta.

Giang Tiểaaggu Bắubmxc lạqgsgi cưzelgzelgi cưzelgzelgi khoácurkt tay, lêjfocn tiếzfchng: “Khôzelgng sao đhbspâfrrju, Thanh Du, em cứistw ngồjfoci đhbspi, tôzelgi khácurkc tựxaamdfnqm đhbspưzelgzbogc chỗdmvj!”


Lầjdben nàwkzgy thìdfnq Thẩslabm Thanh Du thậjmltt sựxaam khôzelgng hiếzfchu nổkkkci Giang Tiểaaggu Bắubmxc, cácurki têjfocn Giang Tiểaaggu Bắubmxc nàwkzgy bịsfpw sao vậjmlty? Chẳqlwjng lẽqfat, hắubmxn lạqgsgi trởrdwf vềqbrtwkzgm mộrgdht kẻalqozelg dụaaggng lúwkzgc trưzelggzkyc ưzelg?

Ngay khi Thẩslabm Thanh Du vừusica bắubmxt đhbspjdbeu nghĩfnwv vậjmlty thìdfnq chợzbogt thấusicy Giang Tiểaaggu Bắubmxc đhbspi tớgzkyi chỗdmvj ngồjfoci củizjea Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh, đhbspigwht môzelgng ngồjfoci xuốwkzgng.

“Êistw, Giang Tiểaaggu Bắubmxc, anh làwkzgm gìdfnq? Đfnumâfrrjy làwkzg chỗdmvj củizjea tôzelgi, mau đhbspistwng lêjfocn cho tôzelgi!” Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh thấusicy Giang Tiểaaggu Bắubmxc ngồjfoci vàwkzgo chỗdmvjdfnqnh thìdfnq quácurkt lêjfocn.

Giang Tiểaaggu Bắubmxc phấusict tay mộrgdht cácurki vớgzkyi Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh, nóizjei: “Cậjmltu Tiếzfcht, dùutxd sao cậjmltu cũemubng khôzelgng thểaagg ngồjfoci, đhbspaagg lạqgsgi ghếzfch trốwkzgng cũemubng phíkmdd, chẳqlwjng thàwkzg đhbspaaggzelgi ngồjfoci cho rồjfoci, đhbspúwkzgng khôzelgng?”

“Tôzelgi khôzelgng thểaagg ngồjfoci? Ai nóizjei tôzelgi khôzelgng thểaagg ngồjfoci?” Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh lớgzkyn tiếzfchng héqfatt lêjfocn.

“Cậjmltu Tiếzfcht àwkzg, cậjmltu đhbspusicng cóizjewkzg mạqgsgnh miệgjnbng nữllcwa!” Giang Tiểaaggu Bắubmxc nóizjei: “Khôzelgng phảpewhi hai ngàwkzgy qua bệgjnbnh giang mai củizjea cậjmltu mớgzkyi vừusica phácurkt tácurkc sao? Cácurki bệgjnbnh kia màwkzg phácurkt tácurkc làwkzg ngứistwa lắubmxm đhbspusicy, ngồjfoci gãujnni khôzelgng thoảpewhi mácurki đhbspâfrrju, đhbspistwng lêjfocn gãujnni cóizje phảpewhi tốwkzgt hơpkuin khôzelgng, cậjmltu nêjfocn đhbspistwng đhbspi thìdfnqpkuin!”

“Con mẹwrxrwkzgy, ngồjfoci gãujnni khỏbctbe hơpkuin, ai màwkzg khôzelgng biếzfcht cácurki đhbspóizje…” Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh lầjdben nữllcwa gâfrrjn cốwkzgjfocn héqfatt.

“Nóizjei vậjmlty nghĩfnwva làwkzg, cậjmltu thừusica nhậjmltn cậjmltu bịsfpw bệgjnbnh giang mai àwkzg?” Giang Tiểaaggu Bắubmxc cưzelgzelgi, quay đhbspjdbeu nhìdfnqn vềqbrt phíkmdda Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh.

“Tao...” Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh trong nhácurky mắubmxt đhbspãujnn ácurk khẩslabu khôzelgng trảpewh lờzelgi đhbspưzelgzbogc, gưzelgơpkuing mặigwht xấusicu hổkkkc đhbspếzfchn mứistwc đhbspbctb cảpewhjfocn.

“Trờzelgi đhbspusict, Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh, chẳqlwjng lẽqfat anh thậjmltt sựxaamkmddnh bệgjnbnh giang mai àwkzg? Vừusica rồjfoci tôzelgi còfnwvn bắubmxt tay vớgzkyi anh ta nữllcwa, khôzelgng đhbspưzelgzbogc, tôzelgi phảpewhi đhbspi rửdfnqa tay!” Lúwkzgc nàwkzgy, cóizje mộrgdht cậjmltu ấusicm đhbspistwng bậjmltt dậjmlty, chạqgsgy ra toilet.

“Hìdfnqnh nhưzelgzelgi cũemubng vừusica bắubmxt tay, tôzelgi cũemubng phảpewhi đhbspi rửdfnqa tay!”

“Tôzelgi đhbspi nữllcwa!”

“Tôzelgi nóizjei chứistw Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh àwkzg, tốwkzgt xấusicu gìdfnq cậjmltu cũemubng làwkzg mộrgdht nhâfrrjn vậjmltt cóizje mặigwht mũemubi cơpkuiwkzg, lầjdben sau ra ngoàwkzgi đhbspi chơpkuii cóizje thểaagg chúwkzg ýjfoc chúwkzgt khôzelgng, díkmddnh phảpewhi bệgjnbnh nàwkzgy, tôzelgi đhbspếzfchn sốwkzgt ruộrgdht hộrgdh cậjmltu!”


“Thảpewho nàwkzgo vừusica rồjfoci hẹwrxrn tốwkzgi uốwkzgng rưzelgzbogu xong rồjfoci đhbspi chơpkuii gácurki, cậjmltu khôzelgng chịsfpwu đhbspi, thìdfnq ra làwkzg mắubmxc bệgjnbnh nàwkzgy!”

“Ha ha ha…”

Thựxaamc chấusict mấusicy cậjmltu ấusicm nàwkzgy chẳqlwjng thâfrrjn thiếzfcht gìdfnq nhau, dẫhhrau sao mọrxyri ngưzelgzelgi đhbspqbrtu kiếzfchm cơpkuim ởrdwf thàwkzgnh phốwkzg Nam Xuyêjfocn, khóizje trácurknh khỏbctbi xung đhbsprgdht lợzbogi íkmddch. Thỉistwnh thoảpewhng tụaagg tậjmltp lạqgsgi vớgzkyi nhau cũemubng chỉistwdfnqfnwv diệgjnbn màwkzg thôzelgi, thếzfchjfocn bâfrrjy giờzelgfnwvi ra chuyệgjnbn củizjea Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh, mọrxyri ngưzelgzelgi chắubmxc chắubmxn sẽqfat đhbspqbrtu giỡnvkin cợzbogt hắubmxn ta!

Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh ưzelggzkyc gìdfnqdfnqm đhbspưzelgzbogc mộrgdht cácurki lỗdmvj đhbspaagg chui xuốwkzgng cho xong.

kmddnh bệgjnbnh giang mai, nóizjei ra còfnwvn mấusict mặigwht hơpkuin chuyệgjnbn bịsfpw yếzfchu sinh lýjfoc nữllcwa.

Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh giậjmltn dữllcw trừusicng Giang Tiểaaggu Bắubmxc mộrgdht cácurki, cảpewh giậjmltn nóizjei: “Giang Tiểaaggu Bắubmxc, màwkzgy chờzelg đhbspóizje cho tao, tao sẽqfat giếzfcht chếzfcht màwkzgy!”

Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh uy hiếzfchp Giang Tiểaaggu Bắubmxc mộrgdht câfrrju rồjfoci chạqgsgy biếzfchn vàwkzgo toilet.

Thẩslabm Thanh Du nhìdfnqn Giang Tiểaaggu Bắubmxc vớgzkyi ácurknh mắubmxt đhbspjdbey ẩslabn ýjfoc, sau đhbspóizje giơpkui ngóizjen cácurki vớgzkyi Giang Tiểaaggu Bắubmxc. Giang Tiểaaggu Bắubmxc chỉistw khẽqfatzelgzelgi.

Nhịsfpwn? Làwkzgm sao cóizje thểaagg nhịsfpwn?

curkm đhbspusicu vớgzkyi ôzelgng đhbspâfrrjy, ôzelgng đhbspâfrrjy nhấusict đhbspsfpwnh sẽqfatwkzgm bọrxyrn màwkzgy biếzfcht chữllcw “Sai” viếzfcht nhưzelg thếzfchwkzgo!

Khôzelgng biếzfcht Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh chạqgsgy vàwkzgo toilet đhbspaaggizjei gìdfnq vớgzkyi lũemub nhịsfpw thếzfch tổkkkc kia, lúwkzgc chúwkzgng đhbspi ra, trôzelgng chẳqlwjng cóizje vẻalqodfnqwkzg kỳsfpw thịsfpw Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh cảpewh.

fnwvn Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh thìdfnq khôzelgng giàwkzgnh chỗdmvj vớgzkyi Giang Tiểaaggu Bắubmxc nữllcwa, gọrxyri phụaaggc vụaagg lạqgsgi, bảpewho ngưzelgzelgi ta lấusicy thêjfocm mộrgdht chiếzfchc ghếzfch nữllcwa.

Mang thứistwc ăujnnn lêjfocn, ăujnnn cơpkuim!

“Nàwkzgo, uốwkzgng rưzelgzbogu!” Lúwkzgc thứistwc ăujnnn mớgzkyi vừusica đhbspưzelgzbogc đhbspưzelga lêjfocn, Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh đhbspistwng dậjmlty, nóizjei: “Thựxaamc ra, cácurkc cậjmltu ấusicm chúwkzgng ta tụaagg họrxyrp lạqgsgi vớgzkyi nhau đhbspãujnn đhbspưzelgzbogc mấusicy lầjdben, mọrxyri ngưzelgzelgi cũemubng quen mặigwht nhau rồjfoci nhỉistw? Đfnumúwkzgng lúwkzgc, hôzelgm nay cóizje mộrgdht ngưzelgzelgi bạqgsgn mớgzkyi gia nhậjmltp, cóizje phảpewhi chúwkzgng ta nêjfocn uốwkzgng mộrgdht ly vớgzkyi ngưzelgzelgi bạqgsgn nàwkzgy khôzelgng?”

Ngưzelgzelgi bạqgsgn mớgzkyi? Còfnwvn ai ngoàwkzgi Giang Tiểaaggu Bắubmxc?

“Đfnumúwkzgng đhbspúwkzgng đhbspúwkzgng, phảpewhi uốwkzgng mộrgdht ly vớgzkyi ngưzelgzelgi bạqgsgn mớgzkyi!”

Lậjmltp tứistwc cóizje ngưzelgzelgi ồjfocn àwkzgo hùutxda theo!

Toàwkzgn bộrgdh nhữllcwng ngưzelgzelgi nàwkzgy đhbspqbrtu làwkzg bọrxyrn chạqgsgy tọrxyrt vàwkzgo toilet rửdfnqa tay, lúwkzgc quay lạqgsgi thìdfnq nhưzelg chưzelga cóizje chuyệgjnbn gìdfnq xảpewhy ra.

Chỉistw trong nhácurky mắubmxt, Giang Tiểaaggu Bắubmxc đhbspãujnn hiểaaggu, hóizjea ra Tiếzfcht Minh Thàwkzgnh vàwkzgo toilet làwkzg đhbspaagg thưzelgơpkuing lưzelgzbogng vớgzkyi chúwkzgng làwkzgm sao đhbspaagg chuốwkzgc cho mìdfnqnh say bíkmdd tỉistw?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.