Say Mộng Giang Sơn

Chương 1146-2 : Đoạt môn chi trận (2)

    trước sau   

Lý Hiêimmf̉n run râcsrz̉y răpaiqng va vào nhau, hoảng sơffnḥ nói:

- Tưpaiqơffnh́ng lĩnh của Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan… khôaqlang tham gia phản loạn sao?

Uyêimmf̉n Nhi bình tĩnh nói:

- Thánh nhâcsrzn, nêimmf́u nhưpaiqpaiqơffnh́ng lĩnh Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan cũng làm phản thì loạn quâcsrzn câcsrz̀n gì phải đavjfánh Cam Lôaqlạ Môaqlan chưpaiq́, chúng đavjfã đavjfánh vào tưpaiq̀ Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan rôaqlài mà xôaqlang thăpaiq̉ng vào đavjfâcsrzy rôaqlài.

Lý Hiêimmf̉n thoáng chôaqlác tỉnh ngôaqlạ ra:

- A! Đimokúng rôaqlài! Vâcsrẓy… Nưpaiqơffnhng tưpaiq̉ chúng ta nhanh đavjfi thôaqlai!


Lý Hiêimmf̉n và Vi Hâcsrẓu vôaqlại vã thoát ra khỏi tâcsrz̉m cung, Thưpaiqơffnḥng Quan Uyêimmf̉n Nhi vưpaiq̀a đavjfi vưpaiq̀a ngoái lại nhìn.

Vi Hâcsrẓu hoảng sơffnḥ nói:

- Uyêimmf̉n Nhi, loạn quâcsrzn đavjfaqlải tơffnh́i nơffnhi rôaqlài sao?

Uyêimmf̉n Nhi lăpaiq́c đavjfâcsrz̀u đavjfáp:

- Khôaqlang phải là loạn quâcsrzn. Uyêimmf̉n Nhi phái ngưpaiqơffnh̀i đavjfi tìm An Nhạc Côaqlang chúa đavjfêimmf̉ cảnh báo, nhưpaiqng khôaqlang biêimmf́t thêimmf́ nào rôaqlài mà An Nhạc Côaqlang chúa vâcsrz̃n chưpaiqa đavjfaqlải theo đavjfêimmf́n nơffnhi.

Lúc này Lý Hiêimmf̉n mơffnh́i nhơffnh́ đavjfêimmf́n An Nhạc, vôaqlại vàng dưpaiq̀ng bưpaiqơffnh́c sưpaiq̃ng sơffnh̀ nói:

- Đimokúng rôaqlài, sao ta lại có thêimmf̉ quêimmfn mâcsrźt An Nhạc. Chuyêimmf̣n này làm thêimmf́ nào bâcsrzy giơffnh̀, chuyêimmf̣n này làm thêimmf́ nào bâcsrzy giơffnh̀?

Vi Hâcsrẓu căpaiq́n chăpaiq̣t môaqlai, kéo lâcsrźy cánh tay của Lý Hiêimmf̉n nói:

- Tính mạng của Bêimmf̣ hạ có liêimmfn quan đavjfêimmf́n vâcsrẓn mêimmf̣nh của Thiêimmfn hạ, khôaqlang thêimmf̉ đavjfêimmf̉ xảy ra chuyêimmf̣n gì khôaqlang hay đavjfưpaiqơffnḥc, hãy nhanh tơffnh́i Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan. Chôaqlã An Nhạc sẽ phái ngưpaiqơffnh̀i đavjfi thôaqlang báo môaqlạt tiêimmf́ng là đavjfưpaiqơffnḥc rôaqlài.

Vi Hâcsrẓu ra lêimmf̣nh cho môaqlạt têimmfn thái giám bêimmfn canh:

- Ngưpaiqơffnhi, nhanh chóng đavjfi tìm Côaqlang chúa, mơffnh̀i ngưpaiqơffnh̀i đavjfêimmf́n Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan đavjfêimmf̉ tránh nạn.

immfn thái giám đavjfó khôaqlang dám khôaqlang tuâcsrzn lêimmfnh, chỉ đavjfành miêimmf̃n cưpaiqơffnh̃ng mà chạy đavjfi.

Lý Hiêimmf̉n chạy môaqlạt mạch tơffnh́i Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan khiêimmf́n cho hăpaiq́n mêimmf̣t thơffnh̉ khôaqlang ra hơffnhi. Đimokúng lúc đavjfó thì nhìn thâcsrźy có môaqlạt nhóm ngưpaiqơffnh̀i đavjfang vôaqlại vàng chạy tơffnh́i, phía trưpaiqơffnh́c còn có ngưpaiqơffnh̀i câcsrz̀m đavjfèn soi đavjfưpaiqơffnh̀ng. Lý Hiêimmf̉n thâcsrźt săpaiq́c mà nói:


- Khôaqlang ôaqlản rôaqlài! Loạn quâcsrzn đavjfã đavjfaqlải tơffnh́i đavjfâcsrzy rôaqlài!

Nói đavjfoạn đavjfịnh quay ngưpaiqơffnh̀i chạy trôaqlán.

Thưpaiqơffnḥng Quan Uyêimmf̉n Nhi giưpaiq̃ ôaqlang ta lại, nhíu măpaiq́t nhìn vêimmf̀ hưpaiqơffnh́ng đavjfó, tưpaiq̀ tôaqlán nói:

- Xin Thánh nhâcsrzn đavjfưpaiq̀ng kinh hãi, ngưpaiqơffnh̀i đavjfang tơffnh́i khôaqlang phải là loạn quâcsrzn.

Quả đavjfúng nhưpaiqcsrẓy, nhóm ngưpaiqơffnh̀i đavjfó càng chạy càng tơffnh́i gâcsrz̀n hơffnhn. Kẻ câcsrz̀m đavjfèn soi đavjfưpaiqơffnh̀ng phía trưpaiqơffnh́c chính là hai cung nưpaiq̃. Nêimmf́u nhưpaiq là loạn quâcsrzn thì sao lại có thêimmf̉ có cung nưpaiq̃ soi đavjfèn dâcsrz̃n đavjfưpaiqơffnh̀ng nhưpaiqcsrẓy? Lý Hiêimmf̉n hiêimmf̉u ra đavjfimmf̀u đavjfó thì mơffnh́i cảm thâcsrźy yêimmfn tâcsrzm môaqlạt chút.

Đimokám ngưpaiqơffnh̀i đavjfó vôaqlại vã chạy tơffnh́i trưpaiqơffnh́c măpaiq̣t, ngưpaiqơffnh̀i mà bọn họ hôaqlạ tôaqláng chính là An Nhạc Côaqlang chúa.

An Nhạc Côaqlang chúa đavjfưpaiqơffnḥc ngưpaiqơffnh̀i của Thưpaiqơffnḥng Quan Uyêimmf̉n Nhi đavjfêimmf́n báo là có loạn quâcsrzn đavjfánh chiêimmf́m Cam Lôaqlạ Môaqlan bèn ngay lâcsrẓp tưpaiq́c trôaqlán khỏi tâcsrz̉m cung, nhăpaiq̀m thăpaiq̉ng hưpaiqơffnh́ng Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan. Đimokâcsrz̀u óc của nàng ta nhanh nhạy, vưpaiq̀a nghe thâcsrźy loạn quâcsrzn đavjfã đavjfánh chiêimmf́m tưpaiq̀ Cam Lôaqlạ Môaqlan vào bèn ngay lâcsrẓp tưpaiq́c khăpaiq̉ng đavjfịnh tưpaiqơffnh́ng lĩnh của Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan khôaqlang tham gia phản loạn.

Chỉ có đavjfimmf̀u, lúc đavjfó nàng ta chỉ nghĩ đavjfêimmf́n mạng sôaqláng của mình mà quêimmfn biêimmf̣t đavjfi cha mẹ. Lúc này đavjfụng măpaiq̣t nhau, An Nhạc cảm thâcsrźy vôaqla cùng ngại ngùng, nàng ta nhanh chóng tìm cách ưpaiq́ng phó. An Nhạc vôaqlại vàng tiêimmf́n lêimmfn phía trưpaiqơffnh́c, giọng đavjfimmf̣u đavjfâcsrz̀y quan tâcsrzm mà nói:

- Cha, mẹ! Cảm tạ trơffnh̀i đavjfâcsrźt, hai ngưpaiqơffnh̀i cuôaqlái cùng cũng tơffnh́i rôaqlài. Nhanh, chúng ta lêimmfn thành thôaqlai, ôaqlà? Con cho ngưpaiqơffnh̀i đavjfêimmf́n thôaqlang báo cho cha mẹ đavjfâcsrzu, sao lại khôaqlang có ơffnh̉ đavjfâcsrzy?

Lý Hiêimmf̉n ngạc nhiêimmfn nói:

- Ngưpaiqơffnh̀i báo tin nào?

An Nhạc nói:

- Loạn quâcsrzn vào tưpaiq̀ hưpaiqơffnh́ng Cam Lôaqlạ Môaqlan, vâcsrẓy thì Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan chăpaiq́c chăpaiq́n sẽ khôaqlang viêimmf̣c gì. Con đavjfã đavjfăpaiq̣c biêimmf̣t săpaiq́p xêimmf́p ngưpaiqơffnh̀i đavjfi thôaqlang báo cho cha mẹ đavjfưpaiqơffnḥc biêimmf́t cả nhà chúng ta cùng đavjfêimmf́n đavjfâcsrzy đavjfêimmf̉ lánh nạn. Sao vâcsrẓy, hai ngưpaiqơffnh̀i khôaqlang phải là nhâcsrẓn đavjfưpaiqơffnḥc tin báo của con mà tơffnh́i đavjfâcsrzy sao?


Lý Hiêimmf̉n khôaqlang hêimmf̀ nghi ngơffnh̀ con gái của mình, Vi Hâcsrẓu tuy anh minh nhưpaiqng trong lúc loạn lạc này cũng khôaqlang thêimmf̉ phâcsrzn biêimmf̣t thâcsrẓt giả ra sao. Vi Hâcsrẓu nghĩ đavjfêimmf́n viêimmf̣c con gái phái ngưpaiqơffnh̀i đavjfén thôaqlang báo cho mình, bản thâcsrzn mình lại khôaqlang thèm đavjfêimmf̉ ý đavjfếmkqnn an nguy của nó thì cảm thâcsrźy xâcsrźu hôaqlả lăpaiq́m, chỉ e Lý Hiêimmf̉n sẽ nhơffnh̃ miêimmf̣ng nói ra bèn vôaqlại vàng căpaiq́t ngang:

- Sưpaiq̣ viêimmf̣c câcsrźp bách, khôaqlang nêimmfn nhiêimmf̀u lơffnh̀i, lêimmfn thành trưpaiqơffnh́c đavjfã.

paiqơffnh́ng lĩnh thủ thành cũng đavjfã phát hiêimmf̣n ra dưpaiqbfwyi thành có loạn, hơffnhn nưpaiq̃a nghe thâcsrźy tiêimmf́ng chuôaqlang cảnh báo ơffnh̉ phía Cam Lôaqlạ Môaqlan nêimmfn trêimmfn thành cũng tăpaiqng cưpaiqơffnh̀ng phòng vêimmf̣. Mã Kiêimmf̀u áo giáp săpaiq̃n sàng, tay câcsrz̀m thanh đavjfao, di chuyêimmf̉n môaqlạt cách câcsrz̉n trọng tơffnh́i cưpaiq̉a chuyêimmf̉n quâcsrzn, hưpaiqơffnh́ng xuôaqláng phía dưpaiqơffnh́i châcsrzn thành mà quát lơffnh́n:

- Ngưpaiqơffnh̀i nào duơffnh́i thành, nhanh chóng dưpaiq̀ng bưpaiqơffnh́c!

Uyêimmf̉n Nhi nhanh chóng ra hiêimmf̣u cho Lý Hiêimmf̉n và Vi Hâcsrẓu dưpaiq̀ng bưpaiqơffnh́c rôaqlài hưpaiqơffnh́ng lêimmfn trêimmfn thành mà nói:

- Ngưpaiqhayzi trêimmfn thành có phải là Mã Kiêimmf̀u tưpaiqơffnh́ng quâcsrzn trưpaiq̣c ban đavjfêimmfm nay?

Mã Kiêimmf̀u nhâcsrẓn ra tiêimmf́ng của Thưpaiqơffnḥng Quan Uyêimmf̉n Nhi, kinh ngạc nói:

- Chính là Mã môaqlã, dưpaiqơffnh́i thành là … Thưpaiqơffnḥng Quan Chiêimmfu Dung?

Uyêimmf̉n Nhi lêimmf̣nh cho môaqlạt cung nưpaiq̃ dùng đavjfèn chiêimmf́u rõ khuôaqlan măpaiq̣t mình, rôaqlài lại chiêimmf́u rõ Hoàng đavjfêimmf́ và Hoàng hâcsrẓu đavjfang đavjfưpaiq́ng cạnh, hưpaiqơffnh́ng vêimmf̀ phía Mã Kiêimmf̀u nói lơffnh́n:

- Có quâcsrzn phản loạn xôaqlang vào Cung, Uyêimmf̉n Nhi hôaqlạ tôaqláng Hoàng đavjfêimmf́, Hoàng Hâcsrẓu và An Nhạc đavjfimmf̣n hạ tơffnh́i đavjfâcsrzy, xin Mã tưpaiqơffnh́ng quâcsrzn hôaqlạ giá.

Mã Kiêimmf̀u giâcsrẓt mình kinh hãi, trong lòng thâcsrz̀m nhủ:

- Sao lại có ngưpaiqơffnh̀i lại muôaqlán làm phản? Kẻ đavjfó là ai? Dù sao thìvrfo cũng khôaqlang phải là ngưpaiqơffnh̀i của chúng ta. Nêimmf́u nhưpaiq Nhị Lang muôaqlán phản thì sẽ khôaqlang thêimmf̉ khôaqlang báo cho ta đavjfưpaiqơffnḥc, hơffnhn nưpaiq̃a cũng khôaqlang thêimmf̉ đavjfêimmf̉ cho Uyêimmf̉n Nhi côaqlapaiqơffnhng vào thêimmf́ nguy hiêimmf̉m.

Nhưpaiqng Mã Kiêimmf̀u câcsrz̀m binh nhiêimmf̀u năpaiqm, trong lòng y vôaqla cùng đavjfêimmf̀ cao cảnh giác. Ban nãy y đavjfã nhìn rõ thâcsrźy Uyêimmf̉n Nhi, cho răpaiq̀ng cũng là do nghe thâcsrźy tiêimmf́ng của Uyêimmf̉n Nhi ơffnh̉ đavjfâcsrzy. Nhưpaiqng Hoàng đavjfêimmf́ và Hoàng hâcsrẓu trôaqlang xôaqlạc xệwzdpch bù xù thêimmf́ kia, y lại lo sơffnḥ là có ngưpaiqơffnh̀i muôaqlán cưpaiqơffnh́p thành nêimmfn mơffnh́i uy hiêimmf́p Uyêimmf̉n Nhi, rôaqlài mạo danh Hoàng đavjfêimmf́ và Hoàng hâcsrẓu.

Mã Kiêimmf̀u câcsrz̉n trọng nói:

- Xin mơffnh̀i Thưpaiqơffnḥng Quan Chiêimmfu Dung cùng vơffnh́i Hoàng đavjfêimmf́ và Hoàng hâcsrẓu, An Nhạc Côaqlang chúa lâcsrz̀n lưpaiqơffnḥt lêimmfn thành đavjfêimmf̉ tiêimmf̣n cho bôaqlản tưpaiqơffnh́ng phâcsrzn biêimmf̣t thâcsrzn phâcsrẓn.

Chỉ có bôaqlán ngưpaiqơffnh̀i lêimmfn thành, trong đavjfó có hai ngưpaiqơffnh̀i là phụ nưpaiq̃. Cho dù có là quâcsrzn phản loạn đavjfi nưpaiq̃a thì Mã Kiêimmf̀u khôaqlang tin bọn chúng có thêimmf̉ làm đavjfưpaiqơffnḥc gì, chính vâcsrẓy nêimmfn mơffnh́i có yêimmfu câcsrz̀u nhưpaiqcsrẓy. Uyêimmf̉n Nhi nghe thâcsrźy Mã Kiêimmf̀u nói vâcsrẓy bèn lêimmf̣nh cho nhưpaiq̃ng ngưpaiqơffnh̀i khác dưpaiq̀ng châcsrzn, môaqlạt mình nàng dâcsrz̃n Hoàng thưpaiqơffnḥng, Hoàng hâcsrẓu và An Nhạc Côaqlang chúa lêimmfn thành.

paiq́c khỏe của Lý Hiêimmf̉n khôaqlang tôaqlát, dọc đavjfưpaiqơffnh̀ng phải tháo chạy lại còn phải trèo lêimmfn thành khiêimmf́n cho ôaqlang ta thơffnh̉ hôaqlàng hôaqlạc, mêimmf̣t khôaqlang nói đavjfưpaiqơffnḥc câcsrzu nào. Mã Kiêimmf̀u tuy canh giưpaiq̃ Huyêimmf̀n Vũ Môaqlan, chỉ cách Đimokêimmf́ Hâcsrẓu có vài bưpaiqơffnh́c châcsrzn nhưpaiqng y lại khôaqlang biêimmf́t măpaiq̣t Hoàng thưpaiqơffnḥng và Hoàng hâcsrẓu. Đimokêimmf́ Hâcsrẓu đavjfâcsrzu có đavjfơffnhn giản mà găpaiq̣p đavjfưpaiqơffnḥc măpaiq̣t nhưpaiqcsrẓy.

Nhưpaiqng An Nhạc Côaqlang chúa thì y nhâcsrẓn ra, nay An Nhạc quả nhiêimmfn đavjfang đavjfưpaiq́ng ơffnh̉ đavjfâcsrzy, hơffnhn nưpaiq̃a Thưpaiqơffnḥng Quan Uyêimmf̉n Nhi cũng đavjfã lêimmfn đavjfêimmf́n trêimmfn thành mà khôaqlang hêimmf̀ bị ngưpaiqhayzi khác uy hiêimmf́p. Vâcsrẓy nêimmfn khôaqlang còn nghi ngơffnh̀ gì vêimmf̀ thâcsrzn phâcsrẓn của nhưpaiq̃ng ngưpaiqơffnh̀i này nưpaiq̃a. Mã Kiêimmf̀u ngay lâcsrẓp tưpaiq́c hành lêimmf̃ vơffnh́i Hoàng thưpaiqơffnḥng và Hoàng hâcsrẓu:

- Thâcsrz̀n Mã Kiêimmf̀u hôaqlạ giá châcsrẓm trêimmf̃, xin Thánh nhâcsrzn thưpaiq́ tôaqlại!

Vi Hâcsrẓu lêimmfn đavjfưpaiqơffnḥc đavjfêimmf́n thành, trong lòng yêimmfn tâcsrzm hơffnhn nhiêimmf̀u. Lúc này Vi Hâcsrẓu nhìn đavjfâcsrzu cũng thâcsrźy sơffnḥ hãi. Sưpaiq̣ câcsrz̉n thâcsrẓn của Mã Kiêimmf̀u đavjfôaqlái vơffnh́i Vi Hâcsrẓu mà nói khôaqlang hêimmf̀ bâcsrźt kính mà ngưpaiqơffnḥc lại còn cảm thâcsrźy càng câcsrz̉n thâcsrẓn càng an toàn. Vi Hâcsrẓu vưpaiq̀a đavjfịnh an ủi môaqlạt vài câcsrzu thì nhìn thâcsrźy hai đavjfám lưpaiq̉a ngùn ngụt chạy trêimmfn đavjfưpaiqơffnh̀ng nhưpaiqaqlàng cuôaqlán đavjfang tiêimmf́n gâcsrz̀n đavjfêimmf́n.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.