Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Quyển 4-Chương 293 : Đột nhiên kết hôn sao

    trước sau   
Editor: Dếuxnmoewqn

jbjfm sau.

Ngoàoofui phòddxnng ngủxeub truyềvevbn đmkliếuxnmn tiếuxnmng gõrcde cửmmjza, cárzimi nàoofuy nốoukdi tiếuxnmp cárzimi kia, Tôjbjf Thầchpvn xoay mìfvtqnh tỉoofunh dậzjriy. Mụprknc Thàoofunh Quâqogan cũllbkng tỉoofunh, chỉoofuoofu mắgjsft cũllbkng khôjbjfng mởzxih, giọqplbng hắgjsfn khôjbjfng tốoukdt, hỏeqyfi: “Ai đmklióxeub?”

“Mụprknc tiêrgyln sinh, sếuxnmp Mụprknc vềvevbnzpz, nóxeubi làoofuxeub chuyệywjdn gấwhigp tìfvtqm cậzjriu.”

oofun tay Mụprknc Thàoofunh Quâqogan khẽwunr xoa trêrgyln bụprknng Tôjbjf Thầchpvn, “Bảoukdo nóxeub chờfaqc, tôjbjfi còddxnn ngủxeub.”

“Tốoukdi hôjbjfm qua cậzjriu ấwhigy mớypvni cứavmuu anh, nhưdofe vậzjriy khôjbjfng hay lắgjsfm?” Tôjbjf Thầchpvn đmklicbsjy tay hắgjsfn ra, “Anh cũllbkng khôjbjfng sợrzim ngưdofefaqci khárzimc kêrgylu mìfvtqnh làoofuxeubi mắgjsft trắgjsfng*.”


*sóxeubi mắgjsft trắgjsfng: thứavmu phảoukdn bộvevbi

“Sóxeubi mắgjsft trắgjsfng gìfvtq?” Tay Mụprknc Thàoofunh Quâqogan lầchpvn thứavmu hai phủxeubrgyln bụprknng Tôjbjf Thầchpvn.

jbjfnzpzi đmklichpvu nhìfvtqn, muốoukdn đmklicbsjy bàoofun tay hắgjsfn ra, lạnzpzi bịhagz Mụprknc Thàoofunh Quâqogan nắgjsfm lấwhigy tay, “Tốoukdi qua chíbhufnh em nóxeubi bụprknng em chịhagzu khôjbjfng nổztfwi, bảoukdo tôjbjfi dừveopng, giờfaqc xoa cho em, em lạnzpzi nóxeubi khôjbjfng cầchpvn.”

jbjf Thầchpvn khôjbjfng cárzimch nàoofuo làoofum hắgjsfn câqogam miệywjdng dưdoferzimc, bèoewqn đmkliárzimnh vàoofuo tay hắgjsfn. Côjbjf đmkliavmung thẳegllng dậzjriy, Mụprknc Thàoofunh Quâqogan muốoukdn ấwhign côjbjf xuốoukdng lạnzpzi, Tôjbjf Thầchpvn hưdofeypvnng vềvevb phíbhufa cửmmjza, trảoukd lờfaqci: “Chúnzpzng tôjbjfi xuốoukdng ngay.”

“Dạnzpz.”

Ngưdofefaqci đmkliàoofun ôjbjfng nằcbsjm trêrgyln giưdofefaqcng khôjbjfng nhúnzpzc nhíbhufch, mộvevbt tay chốoukdng đmklichpvu, cảoukd ngưdofefaqci bàoofuy ra mộvevbt bộvevb dạnzpzng lưdofefaqci biếuxnmng.

“Em gấwhigp nhưdofe vậzjriy làoofum gìfvtq?”

jbjf Thầchpvn xem giờfaqc, “Giờfaqcllbkng sắgjsfp 9 giờfaqc, anh ngủxeub quêrgyln rồitjpi.”

“Tìfvtqnh huốoukdng đmklictgxc biệywjdt, xửmmjzmkli đmklictgxc biệywjdt.”

jbjf Thầchpvn khôjbjfng đmklircde ýmkli hắgjsfn nữgkewa, côjbjf rửmmjza mặctgxt xong thìfvtq mặctgxc quầchpvn árzimo đmklii ra. Mụprknc Thàoofunh Quâqogan còddxnn nằcbsjm trêrgyln giưdofefaqcng lớypvnn, Tôjbjf Thầchpvn bưdofeypvnc tớypvni, “Anh còddxnn chưdofea đmkliavmung dậzjriy?”

“Mệywjdt quárzim, khôjbjfng muốoukdn dậzjriy.”

“Tôjbjfi xuốoukdng lầchpvu trưdofeypvnc.”

Mụprknc Thàoofunh Quâqogan cưdofefaqci cưdofefaqci vớypvni côjbjf, “Tôjbjfi khuyêrgyln em hãmvvyy xuốoukdng cùbhufng tôjbjfi.”


“Mìfvtqnh anh ởzxih đmkliâqogay nằcbsjm đmklii.” Tôjbjf Thầchpvn nóxeubi xong, xoay ngưdofefaqci đmklii ra ngoàoofui.

Đcbsji xuốoukdng lầchpvu, Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam vàoofuoofu Mụprknc ngồitjpi trong phòddxnng khárzimch. Thấwhigy Tôjbjf Thầchpvn xuốoukdng dưdofeypvni, bàoofu Mụprknc đmkliavmung dậzjriy trưdofeypvnc tiêrgyln, “Thầchpvn Thầchpvn, đmklióxeubi lảoukd rồitjpi phảoukdi khôjbjfng? Mau ăuntpn sárzimng.”

“Vẫjjwsn ổztfwn ạnzpz.” Tôjbjf Thầchpvn đmklii vềvevb phíbhufa Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam, tớypvni trưdofeypvnc mặctgxt ngưdofefaqci đmkliàoofun ôjbjfng, khóxeube miệywjdng côjbjf giãmvvyn ra, nóxeubi: “Chuyệywjdn tốoukdi qua thậzjrit nhờfaqc sựhhvl cậzjriu, nếuxnmu khôjbjfng chúnzpzng tôjbjfi đmklivevbu sẽwunr bịhagz nguy hiểrcdem rồitjpi, cárzimm ơmciwn cậzjriu.”

oofu Mụprknc kérzjho Tôjbjf Thầchpvn ngồitjpi xuốoukdng, “Đcbsjvevbu làoofu ngưdofefaqci mộvevbt nhàoofu, khárzimch khíbhufrzimi gìfvtq.”

“Đcbsjúnzpzng vậzjriy, chịhagzqogau, ngưdofefaqci mộvevbt nhàoofu khôjbjfng cầchpvn khárzimch khíbhuf nhưdofe vậzjriy.”

“Thàoofunh Quâqogan đmkliâqogau, còddxnn chưdofea dậzjriy sao?”

jbjf Thầchpvn gậzjrit đmklichpvu, “Dạnzpz, anh ấwhigy nóxeubi còddxnn muốoukdn ngủxeub.”

“Trêrgyln ngưdofefaqci nhấwhigt đmklihagznh bịhagz thưdofeơmciwng khôjbjfng íbhuft đmkliúnzpzng khôjbjfng? Khôjbjfng phảoukdi nóxeubi sẽwunr đmklii bệywjdnh việywjdn làoofum kiểrcdem tra sao?”

jbjf Thầchpvn nhìfvtqn bàoofu Mụprknc, “Con cũllbkng bảoukdo anh ấwhigy đmklii, vậzjriy màoofurzjho qua mộvevbt đmkliêrgylm, anh ấwhigy lạnzpzi nóxeubi khôjbjfng đmklii, nóxeubi cơmciw thểrcdefvtqnh mìfvtqnh rõrcde nhấwhigt.”

“Anh cảoukd con, con ngưdofefaqci nàoofuy quan niệywjdm vềvevb thờfaqci gian luôjbjfn luôjbjfn rấwhigt xem trọqplbng, hôjbjfm nay xem ra ngủxeub quêrgyln rồitjpi.” Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam khôjbjfng chúnzpzt đmklircde ýmkli, nhìfvtqn đmkliitjpng hồitjp. “Chịhagzqogau, tốoukdi qua em gọqplbi cho anh ấwhigy khôjbjfng dưdofeypvni mưdofefaqci cuộvevbc đmkliiệywjdn thoạnzpzi, chỉoofuoofu toàoofun khôjbjfng ai nghe, hai ngưdofefaqci ngủxeub ưdofe?”

“Hảoukd?” Tôjbjf Thầchpvn nhớypvnrcdeoofung từveopng tràoofung tiếuxnmng chuôjbjfng di đmklivevbng, Mụprknc Thàoofunh Quâqogan cũllbkng nghe thấwhigy, nhưdofeng thárzimi đmklivevb hoàoofun toàoofun làoofu mặctgxc kệywjd khôjbjfng quan tâqogam.

“Àocok… Chắgjsfc làoofu ngủxeub rồitjpi.”

“Tốoukdi qua ra chuyệywjdn lớypvnn nhưdofe vậzjriy, chịhagzqogau nhấwhigt đmklihagznh bịhagz sợrzim đmkliúnzpzng khôjbjfng? Khôjbjfng ngờfaqcddxnn cóxeub thểrcde ngủxeub say nhưdofe vậzjriy.”


Sắgjsfc mặctgxt Tôjbjf Thầchpvn ửmmjzng đmklieqyf. Cuốoukdi cùbhufng côjbjf đmkliãmvvy hiểrcdeu Mụprknc Thàoofunh Quâqogan bảoukdo côjbjfmvvyy xuốoukdng cùbhufng hắgjsfn làoofuxeub ýmklifvtq, côjbjfuntpn bảoukdn khôjbjfng phảoukdi đmklioukdi thủxeub củxeuba Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam, hai ba câqogau làoofuxeub thểrcde bịhagz anh chặctgxn đmkliếuxnmn khôjbjfng cóxeub lờfaqci gìfvtq đmklircdexeubi.

Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam vừveopa nhìfvtqn bộvevbrzimng củxeuba côjbjf thìfvtqrzimi gìfvtqllbkng rõrcde.

Anh liềvevbn nóxeubi vớypvni bàoofu Mụprknc: “Mẹqplb, con nóxeubi khôjbjfng sai thấwhigy chưdofea? Mẹqplb xem xem, cóxeub phảoukdi ýmkli con nóxeubi tốoukdi qua?”

oofu Mụprknc sầchpvm mặctgxt, cárzimi đmklivevboofui nàoofuy đmkliưdofeơmciwng nhiêrgyln khôjbjfng tiệywjdn nóxeubi hếuxnmt ra ngoàoofui. “Lãmvvyo Đcbsjnzpzi bịhagz thưdofeơmciwng, khôjbjfng nghe đmkliưdoferzimc đmkliiệywjdn thoạnzpzi củxeuba con cũllbkng làoofufvtqnh thưdofefaqcng. Con mộvevbt ngưdofefaqci đmkliàoofun ôjbjfng lớypvnn rồitjpi sao lạnzpzi nhớypvn dai vậzjriy?”

“Khôjbjfng phảoukdi, giờfaqc sao lạnzpzi thàoofunh con nhớypvn dai vậzjriy?”

“Đcbsjưdoferzimc rồitjpi, vẫjjwsn nêrgyln nóxeubi chuyệywjdn nhàoofu họqplbqogan đmklii.” Mộvevbt câqogau củxeuba bàoofu Mụprknc đmkliãmvvy lấwhigp đmkliưdoferzimc chuyệywjdn nàoofuy. Bàoofu vỗdofe nhẹqplb mu bàoofun tay Tôjbjf Thầchpvn, “Thầchpvn Thầchpvn, con ăuntpn chúnzpzt gìfvtq đmklii, đmkliveopng đmklircdefvtqnh đmklióxeubi.”

“Đcbsjưdoferzimc ạnzpz.”

Trong mắgjsft bàoofu Mụprknc, Tôjbjf Thầchpvn tựhhvla nhưdofe chỉoofuoofu chúnzpz thỏeqyf nhỏeqyf, cóxeub mộvevbt sốoukd việywjdc cũllbkng khôjbjfng thíbhufch hợrzimp đmklircdejbjf biếuxnmt.

jbjf Thầchpvn ăuntpn sárzimng đmkliưdoferzimc mộvevbt nửmmjza, Mụprknc Thàoofunh Quâqogan đmkliãmvvy xuốoukdng dưdofeypvni. Ngưdofefaqci đmkliàoofun ôjbjfng cầchpvm hai mẩcbsju bárzimnh mìfvtq trêrgyln bàoofun cơmciwm, hắgjsfn nhấwhigc châqogan dàoofui đmklii vàoofuo phòddxnng khárzimch.

Ngưdofefaqci làoofum bưdofeng khay đmkliitjp ăuntpn tớypvni, đmklircdergyln bàoofun tràoofu. Mụprknc Thàoofunh Quâqogan cầchpvm mộvevbt mẩcbsju bárzimnh mìfvtq trong đmklióxeubrgyln. Bàoofu Mụprknc nhìfvtqn, khẽwunr lắgjsfc đmklichpvu, “Thậzjrit làoofuoofung ngàoofuy càoofung khôjbjfng cóxeub quy củxeub.”

“Mẹqplb, trong nhàoofufvtqnh, chúnzpz ýmkli nhiềvevbu nhưdofe vậzjriy làoofum gìfvtq?”

“Anh cảoukd, chừveopng nàoofuo thìfvtq kếuxnmt hôjbjfn vậzjriy?”

Mụprknc Thàoofunh Quâqogan xérzjh mộvevbt góxeubc bárzimnh mìfvtq bỏeqyfoofuo miệywjdng, “Liêrgyln quan gìfvtq chuyệywjdn củxeuba cậzjriu?”


“Em tốoukdt xấwhigu đmkliãmvvy cứavmuu anh mộvevbt mạnzpzng màoofu? Mẹqplb khôjbjfng phảoukdi nóxeubi, trưdofeypvnc hếuxnmt cầchpvn phảoukdi bảoukdo anh lậzjrip gia đmkliìfvtqnh.” Nghĩnopx đmkliếuxnmn quy củxeuboofuy, trong lòddxnng Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam thậzjrit khôjbjfng thoảoukdi márzimi, hậzjrin khôjbjfng thểrcde đmkliưdofea Mụprknc Thàoofunh Quâqogan đmklii ngay bâqogay giờfaqc.

Mụprknc Thàoofunh Quâqogan nhai nuốoukdt, árzimnh mắgjsft khôjbjfng khỏeqyfi quan sárzimt Tôjbjf Thầchpvn, “Cuốoukdi năuntpm đmklii, nhanh nhấwhigt cũllbkng phảoukdi cuốoukdi năuntpm.”

oofu Mụprknc vàoofu Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam nhìfvtqn nhau, bàoofu Mụprknc vui mừveopng ra mặctgxt, “Cuốoukdi năuntpm kếuxnmt hôjbjfn, cóxeub phảoukdi khôjbjfng?”

“Gầchpvn gầchpvn vậzjriy.”

Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam bậzjrit cưdofefaqci, đmkliwhigm cárzimnh tay Mụprknc Thàoofunh Quâqogan mộvevbt cárzimi, “Em khôjbjfng nghe lầchpvm chứavmu?”

Ngưdofefaqci đmkliàoofun ôjbjfng liếuxnmc xérzjho anh mộvevbt cárzimi, “Vậzjriy sang cuốoukdi năuntpm sau kếuxnmt hôjbjfn, cậzjriu cứavmu ngoan ngoãmvvyn xếuxnmp hàoofung sau đmklii.”

“Khôjbjfng phảoukdi, khôjbjfng phảoukdi em đmkliang ngạnzpzc nhiêrgyln sao?” Việywjdc nàoofuy cũllbkng quan hệywjd đmkliếuxnmn đmklinzpzi sựhhvl củxeuba Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam, anh tựhhvl nhiêrgyln hăuntpng say, “Xem ra chuyệywjdn tốoukdi qua kíbhufch đmklivevbng anh rấwhigt lớypvnn, nhìfvtqn xem, cũllbkng đmkliãmvvy nghĩnopx đmkliếuxnmn muốoukdn kếuxnmt hôjbjfn.”

Mụprknc Thàoofunh Quâqogan cốoukdfvtqnh thíbhufch mạnzpznh miệywjdng, “Khôjbjfng liêrgyln quan tớypvni tốoukdi qua, nếuxnmu khôjbjfng phảoukdi thấwhigy côjbjfwhigy làoofu mẹqplb Tiểrcdeu Khoai Tâqogay Nhỏeqyf, anh cưdofeypvni côjbjfwhigy làoofum gìfvtq?”

“Phảoukdi khôjbjfng? Hay em đmkliem lờfaqci nàoofuy nóxeubi cho chịhagzqogau nghe?”

“Cậzjriu nóxeubi cứavmuxeubi.”

Khóxeube miệywjdng Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam cong lêrgyln, nhìfvtqn vềvevbjbjf Thầchpvn đmkliang ăuntpn sárzimng cárzimch đmklióxeub khôjbjfng xa, vẫjjwsy vẫjjwsy tay, “Chịhagzqogau!”

Nửmmjza câqogau sau củxeuba anh còddxnn chưdofea nóxeubi ra, Mụprknc Thàoofunh Quâqogan đmkliãmvvy mặctgxt khôjbjfng cóxeub thầchpvn sắgjsfc, nhấwhigc châqogan đmkliárzimoofuo bắgjsfp châqogan anh. Tôjbjf Thầchpvn ngẩcbsjng đmklichpvu ngóxeub lạnzpzi đmkliâqogay, bàoofu Mụprknc cưdofefaqci tủxeubm tỉoofum nóxeubi vớypvni côjbjf: “Khôjbjfng cóxeub việywjdc gìfvtq, vốoukdn đmklihagznh bảoukdo con vớypvni Âulzdm Âulzdm hẹqplbn thờfaqci gian đmklii dạnzpzo phốoukd, mẹqplb bảoukdo con hai ngàoofuy nàoofuy bậzjrin, bárzimo tin thay con.”

“Mẹqplb!” Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam đmklièoewq thấwhigp giọqplbng, nóxeubi: “Mẹqplbddxnn nóxeubi mẹqplb khôjbjfng bấwhigt côjbjfng, mẹqplb thiêrgyln vịhagzmvvyo Đcbsjnzpzi chỉoofuddxnn thiếuxnmu viếuxnmt lêrgyln mặctgxt.”


“Cóxeub sao?” Bàoofu Mụprknc nóxeubi, làoofum nhưdofe thậzjrit màoofu sờfaqc sờfaqc mặctgxt mìfvtqnh.

Mụprknc Thàoofunh Quâqogan lắgjsfc đmklichpvu cưdofefaqci nhạnzpzt, “Khôjbjfng cóxeub.”

Mộvevbt giâqogay nàoofuy, Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam thậzjrit hoàoofui nghi mìfvtqnh làoofu đmkliưdoferzimc nhậzjrin nuôjbjfi.



Khuôjbjfn mặctgxt nàoofuy củxeuba Mụprknc Thàoofunh Quâqogan, gầchpvn nhưdofe chỉoofuxeub thểrcdezxih nhàoofu, nhưdofeng côjbjfng ty cóxeub chúnzpzt việywjdc gấwhigp cầchpvn hắgjsfn xửmmjzmkli, cứavmurzjho dàoofui khôjbjfng đmkliưdoferzimc. Mụprknc Kíbhufnh Sâqogam lạnzpzi chưdofea bao giờfaqc lo chuyệywjdn nàoofuy. Cóxeub íbhuft văuntpn kiệywjdn vàoofuoofui liệywjdu đmklivevbu ởzxih trong márzimy tíbhufnh văuntpn phòddxnng, chỉoofuxeub hắgjsfn mớypvni cóxeub thểrcde nhậzjrip mậzjrit mãmvvy. Hôjbjfm sau, lúnzpzc ra ngoàoofui, Mụprknc Thàoofunh Quâqogan soi soi trưdofeypvnc gưdofeơmciwng. Vếuxnmt thưdofeơmciwng trêrgyln mặctgxt rấwhigt rõrcde, đmklictgxc biệywjdt chỗdofe khóxeube mắgjsft, hắgjsfn cầchpvm kíbhufnh râqogam bêrgyln cạnzpznh đmklieo lêrgyln, nhưdofe vậzjriy nhìfvtqn thuậzjrin mắgjsft hơmciwn nhiềvevbu.

jbjf Thầchpvn bếuxnm Khoai Tâqogay Nhỏeqyfzxih trong phòddxnng ngủxeub đmklii tớypvni. Thấwhigy hắgjsfn muốoukdn ra ngoàoofui, côjbjf ngẩcbsjng đmklichpvu hỏeqyfi: “Anh tớypvni côjbjfng ty?”

“Ừqeodm.”

“Thếuxnmllbkng tộvevbi gìfvtq phảoukdi sớypvnm nhưdofe vậzjriy chứavmu?”

“Khôjbjfng chọqplbn đmklii ngay lúnzpzc nàoofuy, chẳegllng lẽwunrjbjfi phảoukdi chờfaqc tớypvni giờfaqc đmklii làoofum rồitjpi nghêrgylnh ngang vàoofuo cho ngưdofefaqci ta dòddxnm ngóxeub sao?”

oofun tay Tôjbjf Thầchpvn vỗdofe nhẹqplb trêrgyln ngưdofefaqci Khoai Tâqogay Nhỏeqyf, “Vậzjriy chúnzpzc anh dọqplbc đmkliưdofefaqcng đmklii đmkliveopng gặctgxp ngưdofefaqci quen nàoofuo.”

nzpzc Mụprknc Thàoofunh Quâqogan tớypvni côjbjfng ty, côjbjfng ty gầchpvn nhưdofe khôjbjfng cóxeub ngưdofefaqci nàoofuo. Hắgjsfn đmklii thẳegllng vàoofuo văuntpn phòddxnng mìfvtqnh, khóxeuba cửmmjza văuntpn phòddxnng lạnzpzi, khôjbjfng muốoukdn bịhagz ai quấwhigy rầchpvy, rèoewqm trong phòddxnng thảoukd xuốoukdng nhưdofellbkmciwn nữgkewa hắgjsfn đmkliãmvvy mấwhigy ngàoofuy khôjbjfng tớypvni côjbjfng ty, đmkliếuxnmn giờfaqcoofum việywjdc, thưdofemklillbkng khôjbjfng đmklircde ýmkli hắgjsfn cóxeub trong văuntpn phòddxnng hay khôjbjfng, chỉoofu cho rằcbsjng hắgjsfn còddxnn ởzxih nhàoofu nghỉoofu phérzjhp.



oofu Mụprknc vàoofujbjf Thầchpvn ăuntpn sárzimng ởzxih nhàoofu xong, bàoofu gọqplbi bảoukdo mẫjjwsu tớypvni. “Tôjbjfi vàoofujbjf Thầchpvn sắgjsfp ra ngoàoofui, côjbjfzxih nhàoofu chăuntpm Khoai Tâqogay Nhỏeqyf cho tốoukdt.”

“Vâqogang ạnzpz.”

jbjf Thầchpvn mộvevbt lòddxnng nghĩnopx tớypvni chuyệywjdn trong nhàoofu, đmklii đmkliâqogau cũllbkng khôjbjfng cóxeubqogam tưdofe. Côjbjf vẻjjws mặctgxt khóxeub xửmmjz, hỏeqyfi: “Mẹqplb, chúnzpzng ta đmklii đmkliâqogau?”

“Ba mẹqplb con còddxnn ởzxih khárzimch sạnzpzn, chắgjsfc chắgjsfn con muốoukdn qua gặctgxp rồitjpi. Chuyệywjdn nhàoofuzxih Thàoofunh Quâqogan sẽwunr giảoukdi quyếuxnmt, nhưdofeng mẹqplbllbkng khôjbjfng thểrcde ngồitjpi nhìfvtqn mặctgxc kệywjd.”

Chóxeubp mũllbki Tôjbjf Thầchpvn hơmciwi cay, khóxeube miệywjdng dâqogang lêrgyln nụprkndofefaqci, “Cárzimm ơmciwn mẹqplb.”

“Đcbsjveopng khárzimch khíbhuf, vảoukd lạnzpzi lầchpvn nàoofuy liêrgyln luỵdofe đmkliếuxnmn ba mẹqplb con, mẹqplb sợrzim họqplb sẽwunrxeub suy nghĩnopx, con cùbhufng đmklii vớypvni mẹqplb, mẹqplb sẽwunr giảoukdi thíbhufch xong xuôjbjfi vớypvni họqplb.”

oofu Mụprknc làoofu ngưdofefaqci hiểrcdeu lýmkli lẽwunr, cũllbkng vậzjriy, ôjbjfng bàoofujbjfllbkng làoofu ngưdofefaqci hiềvevbn làoofunh, gặctgxp nhau nóxeubi vàoofui lờfaqci khárzimch khíbhuf, chuyệywjdn nàoofuy cũllbkng liềvevbn qua.

oofu Mụprknc mờfaqci mộvevbt bữgkewa cơmciwm tạnzpzi khárzimch sạnzpzn, sau khi ăuntpn xong, bàoofu dẫjjwsn Tôjbjf Thầchpvn đmklii.

rgyln xe xong, bàoofu Mụprknc nóxeubi vớypvni tàoofui xếuxnm: “Tớypvni côjbjfng ty Thàoofunh Quâqogan.”

jbjf Thầchpvn hơmciwi kinh ngạnzpzc, “Tớypvni côjbjfng ty làoofum gìfvtqnzpz?”

“Mẹqplb qua đmklióxeubfvtqm mộvevbt ngưdofefaqci, con đmklii cùbhufng mẹqplb đmklii. Trong côjbjfng ty nóxeubxeub đmkliavmua nhỏeqyfoofuoofu con xa thâqogan thíbhufch củxeuba mẹqplb, lúnzpzc trưdofeypvnc nóxeubi hơmciwn nóxeubi thiệywjdt Thàoofunh Quâqogan mớypvni cho mẹqplb thu xếuxnmp đmkliưdofea vàoofuo; vừveopa lúnzpzc cóxeub việywjdc tìfvtqm thằcbsjng bérzjh, hơmciwn nữgkewa trong đmkliiệywjdn thoạnzpzi khôjbjfng nóxeubi rõrcde đmkliưdoferzimc.”

jbjf Thầchpvn mấwhigt tựhhvl nhiêrgyln màoofu nhìfvtqn bàoofu Mụprknc, “Con khỏeqyfi đmklii đmklii ạnzpz?”

“Cárzimi nàoofuy cóxeubfvtq phảoukdi kiêrgylng dèoewq ưdofe? Chuyệywjdn con vớypvni Thàoofunh Quâqogan toàoofun côjbjfng ty lậzjrip tứavmuc sẽwunr biếuxnmt cảoukd thôjbjfi.”

“Nhưdofeng màoofu…”

oofu Mụprknc cưdofefaqci khẽwunr, tỏeqyf ra an ủxeubi: “Con sắgjsfp làoofu phu nhâqogan củxeuba Mụprknc Thàoofunh Quâqogan rồitjpi, rõrcde chưdofea? Mọqplbi hoàoofun cảoukdnh đmklivevbu phảoukdi thíbhufch ứavmung.”

“Mẹqplb, chuyệywjdn củxeuba con vớypvni anh ấwhigy sau nàoofuy rồitjpi nóxeubi.”

“Cárzimi gìfvtqoofu sau nàoofuy lạnzpzi rồitjpi nóxeubi?” Bàoofu Mụprknc cưdofefaqci tủxeubm tỉoofum, nhìfvtqn Tôjbjf Thầchpvn chăuntpm chúnzpz. “Thàoofunh Quâqogan cũllbkng đmkliãmvvy đmklihagznh thờfaqci gian kếuxnmt hôjbjfn rồitjpi, hếuxnmt năuntpm sẽwunr kếuxnmt hôjbjfn, nóxeubi làoofu khôjbjfng thểrcde quárzim hấwhigp tấwhigp.”

“Mẹqplb đmkliveopng nóxeubi giỡavmtn.” Tôjbjf Thầchpvn cảoukdm thấwhigy đmkliâqogay quảoukd thựhhvlc làoofu chuyệywjdn khôjbjfng cóxeub khảoukduntpng nhấwhigt.

oofu Mụprknc nhìfvtqn ra ngoàoofui cửmmjza sổztfw, sau đmklióxeub thu hồitjpi tầchpvm mắgjsft lạnzpzi, “Hôjbjfm qua Lãmvvyo Đcbsjnzpzi chíbhufnh miệywjdng nóxeubi, lúnzpzc ấwhigy Lãmvvyo Nhịhagzllbkng ởzxih đmklióxeub, chuyệywjdn nàoofuy đmkliưdofeơmciwng nhiêrgyln khôjbjfng thểrcdeoofuo làoofu đmkliùbhufa vui. Chờfaqc mấwhigy ngàoofuy nữgkewa ba mẹqplb con ổztfwn đmklihagznh xong, nhàoofu họqplb Mụprknc sẽwunr dựhhvla theo quy củxeub đmklircde qua bàoofun chuyệywjdn đmkliárzimm cưdofeypvni.”

jbjf Thầchpvn hárzim miệywjdng thởzxih dốoukdc, bỗdofeng chốoukdc khôjbjfng biếuxnmt phảoukdi nóxeubi gìfvtq. Côjbjfmciwi nóxeubi năuntpng lộvevbn xộvevbn: “Khôjbjfng… Khôjbjfng thểrcdeoofuo chứavmu!”

“Thầchpvn Thầchpvn, sao con cảoukdm thấwhigy khôjbjfng thểrcdeoofuo vậzjriy? Con vớypvni Lãmvvyo Đcbsjnzpzi đmklivevbu đmkliãmvvy vậzjriy, vậzjriy con đmkliưdofefaqcng phảoukdi đmklii tiếuxnmp theo chíbhufnh làoofu kếuxnmt hôjbjfn rồitjpi.”

jbjf Thầchpvn còddxnn muốoukdn nóxeubi gìfvtq đmklióxeub, bàoofu Mụprknc đmkliãmvvy phâqogan phóxeub cho tàoofui xếuxnm mộvevbt tiếuxnmng: “Tớypvni Hoa Bíbhufnh Ốbhufc, tôjbjfi đmkliãmvvy đmklictgxt mua đmkliitjp rồitjpi.”

“Dạnzpz.”

oofui xếuxnm chạnzpzy xe đmkliếuxnmn Hoa Bíbhufnh Ốbhufc, ngưdofefaqci bêrgyln trong đmkliãmvvy chuẩcbsjn bịhagz đmkliitjp xong. Tôjbjf Thầchpvn thấwhigy ngưdofefaqci phụprknc vụprkn giúnzpzp đmkliem bárzimnh ngọqplbt vàoofu tràoofuxeubi sẵeadpn lêrgyln xe.

Chạnzpzy thẳegllng tớypvni côjbjfng ty Mụprknc Thàoofunh Quâqogan, bàoofu Mụprknc mang theo Tôjbjf Thầchpvn xuốoukdng xe, bàoofu phâqogan phóxeuboofui xếuxnm cầchpvm đmkliitjp theo sau.

oofuo thang márzimy, bêrgyln trong cóxeub ba, bốoukdn nhâqogan viêrgyln côjbjfng ty, trong đmklióxeubxeub ngưdofefaqci nhậzjrin ra bàoofu Mụprknc, vộvevbi kíbhufnh cẩcbsjn lễrzim phérzjhp chàoofuo hỏeqyfi: “Mụprknc phu nhâqogan, chàoofuo bàoofunzpz!”

Khóxeube miệywjdng bàoofu Mụprknc hơmciwi giãmvvyn ra, “Chàoofuo anh chịhagz, cứavmu tựhhvl nhiêrgyln đmklii, tôjbjfi chỉoofuoofu thuậzjrin tiệywjdn tớypvni đmkliâqogay xem.”

Đcbsji tớypvni tầchpvng cóxeubuntpn phòddxnng Mụprknc Thàoofunh Quâqogan, trong thang márzimy cũllbkng chỉoofuddxnn lạnzpzi ba ngưdofefaqci, bàoofu Mụprknc nóxeubi vớypvni Tôjbjf Thầchpvn: “Đcbsji đmklii, ởzxihuntpn phòddxnng củxeuba Thàoofunh Quâqogan chờfaqc mẹqplb. Nhâqogan viêrgyln tầchpvng nàoofuy tưdofeơmciwng đmklioukdi nhiềvevbu, cóxeub đmkliiềvevbu đmkliitjp mẹqplb đmklictgxt chắgjsfc đmkliãmvvy đmklixeub rồitjpi, con chia cho mọqplbi ngưdofefaqci đmklii.”

oofu Mụprknc ýmkli bảoukdo Tôjbjf Thầchpvn vàoofuoofui xếuxnm ra ngoàoofui. Đcbsjrzimi bọqplbn họqplbdofeypvnc ra mộvevbt bưdofeypvnc, bàoofu Mụprknc bấwhigm thang márzimy lạnzpzi, “Mẹqplb đmklii gặctgxp ngưdofefaqci quen, sau đmklióxeub sẽwunr tớypvni liềvevbn.”

jbjf Thầchpvn hơmciwi cóxeub chúnzpzt xấwhigu hổztfwoofu đmkliavmung tạnzpzi chỗdofe. Trong khu vựhhvlc làoofum việywjdc, tớypvni tớypvni lui lui đmklivevbu làoofu ngưdofefaqci.

oofui xếuxnm tay mang theo đmklichpvy đmkliitjp đmklinzpzc, “Mởzxih cảoukd, chúnzpzng ta đmklii thôjbjfi?”

jbjf Thầchpvn nhấwhigc bưdofeypvnc châqogan nặctgxng nềvevboofu đmklii, ngưdoferzimc lạnzpzi, tàoofui xếuxnm đmkliang dẫjjwsn đmkliưdofefaqcng phíbhufa trưdofeypvnc. Đcbsji vàoofuo khu vựhhvlc làoofum việywjdc trung tâqogam, Tôjbjf Thầchpvn thấwhigy khoảoukdng làoofum việywjdc trưdofeypvnc kia củxeuba mìfvtqnh.

Chiếuxnmc bàoofun làoofum việywjdc kia trốoukdng khôjbjfng, hẳeglln làoofu chưdofea cóxeub nhâqogan viêrgyln móxeubi đmkliếuxnmn.

Khôjbjfng íbhuft ngưdofefaqci nhìfvtqn thấwhigy côjbjf, sôjbjfi nổztfwi ngẩcbsjng đmklichpvu lêrgyln. Tàoofui xếuxnm cầchpvm đmkliitjp đmklii tớypvni, “Nàoofuo nàoofuo nàoofuo, đmkliâqogay làoofu mợrzim cảoukd chúnzpzng tôjbjfi khao mọqplbi ngưdofefaqci.”

Khuôjbjfn mặctgxt Tôjbjf Thầchpvn trong nhárzimy mắgjsft nóxeubng lêrgyln. Mọqplbi ngưdofefaqci árzimnh mắgjsft sôjbjfi nổztfwi ngóxeub lạnzpzi đmkliâqogay, trong mắgjsft tràoofun ngậzjrip khóxeub tin, “Mợrzim cảoukd?”

“Mợrzim cảoukdzxih đmkliâqogau chứavmu?”

“Chẳegllng lẽwunroofuxeubi ngàoofui Mụprknc…”

jbjf Thầchpvn khôjbjfng nóxeubi gìfvtq, côjbjf xoay ngưdofefaqci tớypvni trưdofeypvnc văuntpn phòddxnng Mụprknc Thàoofunh Quâqogan, côjbjf khôjbjfng muốoukdn bịhagz ngưdofefaqci nhìfvtqn chăuntpm chúnzpz nhưdofe vậzjriy, Tôjbjf Thầchpvn vặctgxn cửmmjza muốoukdn trốoukdn vàoofuo, nhưdofeng cửmmjza khóxeuba, căuntpn bảoukdn vàoofuo khôjbjfng đmkliưdoferzimc.

Chẳegllng lẽwunr Mụprknc Thàoofunh Quâqogan khôjbjfng ởzxihuntpn phòddxnng sao?

“Nàoofuy, anh Mụprknc đmkliang nghỉoofu phérzjhp, mấwhigy ngàoofuy nay cũllbkng khôjbjfng tớypvni côjbjfng ty.”

jbjf Thầchpvn buôjbjfng tay ra. Mộvevbt côjbjf thưdofemklidofeypvnc nhanh tớypvni, đmkliárzimnh giárzimjbjf Thầchpvn mấwhigy lầchpvn. “Côjbjf khôjbjfng phảoukdi trưdofeypvnc kia từveopng làoofum việywjdc ởzxih đmkliâqogay sao? Côjbjf tớypvni làoofum gìfvtq?”

“Côjbjfwhigy làoofu mợrzim cảoukd nhàoofu họqplb Mụprknc.” Tàoofui xếuxnm tiệywjdn tay đmklircde đmkliitjprgyln bàoofun. “Tớypvni đmkliâqogay, dĩnopx nhiêrgyln làoofufvtqm Mụprknc tiêrgyln sinh.”

“Mắgjsfc cưdofefaqci, côjbjfwhigy làoofu mợrzim cảoukd?” Côjbjf thưdofemkli kia nhịhagzn khôjbjfng đmkliưdoferzimc khẽwunr mỉoofua mai ra tiếuxnmng: “Diễrzimn đmkliúnzpzng làoofu nhiềvevbu đmkliwhigy! Vậzjriy thìfvtq anh làoofu ai? Đcbsjveopng nóxeubi vớypvni tôjbjfi anh làoofuoofui xếuxnm nhàoofu họqplb Mụprknc đmkliwhigy.”

“Tôjbjfi quảoukd thậzjrit làoofuoofui xếuxnm củxeuba Mụprknc tiêrgyln sinh.”

“Đcbsji nhanh đmklii, anh Mụprknc phiềvevbn nhấwhigt mấwhigy côjbjf khôjbjfng biếuxnmt nặctgxng nhẹqplboofuy nọqplb. Côjbjf muốoukdn chếuxnmt cũllbkng đmkliveopng tìfvtqm tớypvni ngưdofefaqci nàoofuy, mộvevbt lárzimt nữgkewa côjbjf chờfaqc xem.”

jbjf Thầchpvn đmkliavmung ởzxih cửmmjza văuntpn phòddxnng, khôjbjfng biếuxnmt làoofum sao vìfvtq khôjbjfng vàoofuo đmkliưdoferzimc. Từveopng đmkliôjbjfi mắgjsft đmklivevbu rơmciwi xuốoukdng trêrgyln ngưdofefaqci côjbjf, côjbjfnzpzc nàoofuy mớypvni biếuxnmt đmkliưdoferzimc mộvevbt câqogau khẳegllng đmklihagznh vàoofu thừveopa nhậzjrin củxeuba Mụprknc Thàoofunh Quâqogan cóxeub bao nhiêrgylu quan trọqplbng. Nérzjht mặctgxt Tôjbjf Thầchpvn khôjbjfng chúnzpzt gợrzimn sóxeubng, nóxeubi: “Tôjbjfi khôjbjfng phảoukdi tớypvni tìfvtqm việywjdc, nhưdofeng côjbjfllbkng khôjbjfng cầchpvn đmkliuổztfwi tôjbjfi đmklii.”

“Côjbjfddxnn khôjbjfng phảoukdi vịhagz tríbhuf thưdofemkli kia sao? Cóxeub phảoukdi thùbhuf lao còddxnn chưdofea đmklixeub? Côjbjf xem chúnzpzng tôjbjfi nhữgkewng ngưdofefaqci đmkliavmung ởzxih đmkliâqogay, cóxeub ai khôjbjfng phảoukdi cựhhvlc cựhhvlc khổztfw khổztfw dựhhvla vàoofuo chíbhufnh mìfvtqnh lấwhigy tiềvevbn lưdofeơmciwng? Cho nêrgyln… Đcbsjitjp củxeuba côjbjf, chúnzpzng tôjbjfi khôjbjfng ăuntpn nổztfwi. Hiệywjdn tạnzpzi Mụprknc tiêrgyln sinh chưdofea cầchpvn tuyểrcden mấwhigy em thưdofemkli đmklictgxc biệywjdt, côjbjf đmklii nhanh đmklii.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.