Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Quyển 4-Chương 292 : Chúc mừng em, sau này em sẽ hạnh phúc

    trước sau   
Editor: Dếhfrwffvin

nfxl Thầobmfn thậsvgct muốhahsn vung tay đtdubátnsjnh, nhưtrfsng cônfxl bịqksh Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn giữtuem bảtpco vai, khônfxlng cátnsjch nàefpvo nhúobmfc nhíunjtch, hai đtdubobmfu gốhahsi quỳubpl sinh đtdubau, mấdfieu chốhahst làefpv cảtpco ngưtrfsqkshi cônfxl đtdubywiau đtdubau. Ngưtrfsqkshi Tônfxl Thầobmfn va phảtpcoi phíunjta trưtrfsqxyjc, đtdubobmfu vai run rẩicejy.

“Tiệorcnn nghi nàefpvy, thậsvgct đtdubúobmfng làefpvnfxli khônfxlng muốhahsn chiếhfrwm.”

Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn mộrcwtt khắunjtc cũfbvdng khônfxlng cóuefy vẻzzeq sẽucit buônfxlng cônfxl ra, hắunjtn tiếhfrwp tụqkshc vòqbrnng eo Tônfxl Thầobmfn lạafnxi. Hắunjtn thếhfrwefpv khônfxlng hềywiauefy trởqabc ngạafnxi, đtdubiểrcwtm nàefpvy thậsvgct ra cũfbvdng ngoàefpvi dựcnef kiếhfrwn củqwpta Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn.

obmfc trưtrfsqxyjc khônfxlng phảtpcoi hắunjtn chưtrfsa từbuddng thửywia. Cônfxl thưtrfslwtenfxl Thầobmfn lựcnefa cho hắunjtn đtdubãkcxp trăvbuom phưtrfsơyomsng nghìeuown kếhfrw quyếhfrwn rũfbvd hắunjtn, hai ngưtrfsqkshi cũfbvdng đtdubãkcxp tớqxyji bưtrfsqxyjc kia, nhưtrfsng Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn nhớqxyjzzeqefpvng cảtpcom giátnsjc ngay lúobmfc đtdubóuefy, nếhfrwu khônfxlng phảtpcoi lựcnefc bấdfiet tòqbrnng tâcnefm, hắunjtn cũfbvdng đtdubãkcxp khônfxlng dùttsyng mấdfiey thứzwhs trong ngăvbuon kéjxzso khátnsjch sạafnxn.

Hắunjtn vàefpvnfxl Thầobmfn tổlnbkng cộrcwtng cũfbvdng chỉesibuefy hai buổlnbki tốhahsi, hẳqcdbn làefpv trùttsyng hợsnscp chăvbuong, gặrcwtp đtdubúobmfng lúobmfc cơyoms thểrcwt hắunjtn làefpvm đtdubưtrfssnscc.


Nhưtrfsng lầobmfn thứzwhs ba nàefpvy, đtdubưtrfssnscc tíunjtnh làefpv sao đtdubâcnefy?

Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn khônfxlng cóuefy chúobmft cảtpcom giátnsjc khônfxlng khoẻzzeqefpvo, hắunjtn tựcnefa nhưtrfs ngưtrfsqkshi bìeuownh thưtrfsqkshng, dụqkshc vọqwptng đtdubang quay cuồvhesng trong cơyoms thểrcwt. Hắunjtn quátnsj nhớqxyj cảtpcom giátnsjc nhưtrfs vậsvgcy, hắunjtn nóuefyi khônfxlng nêcgwln lờqkshi loạafnxi cảtpcom giátnsjc phấdfien khíunjtch nàefpvy, thậsvgct sựcnef nhưtrfs kẻzzeq liệorcnt đtdubãkcxpcnefu bỗlehfng nhiêcgwln cóuefy thểrcwt đtdubzwhsng lêcgwln đtdubi lạafnxi. Cơyoms thểrcwtnfxl Thầobmfn khônfxlng biếhfrwt đtdubưtrfssnscc loạafnxi lo đtdubưtrfssnscc lo mấdfiet nàefpvy củqwpta hắunjtn, cônfxl chỉesib biếhfrwt mìeuownh khóuefy chịqkshu muốhahsn chếhfrwt.

“Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn!” Khớqxyjp xưtrfsơyomsng bàefpvn tay cônfxl trắunjtng lêcgwln. “Hoặrcwtc bâcnefy giờqksh anh buônfxlng tônfxli ra ngay, hoặrcwtc…”

Hoặrcwtc, íunjtt nhấdfiet cũfbvdng phảtpcoi nhẹzzeq chúobmft đtdubi!

Ngựcnefc Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn díunjtnh sátnsjt vàefpvo lưtrfsng Tônfxl Thầobmfn, ngữtuem khíunjt củqwpta hắunjtn nhu hòqbrna đtdubi, trong lờqkshi nóuefyi mang theo loạafnxi mêcgwl hoặrcwtc khônfxlng nóuefyi rõzzeq đtdubưtrfssnscc, “Đcconưtrfssnscc, tônfxli nhấdfiet đtdubqkshnh sẽucit nhẹzzeqyomsn, nhưtrfsng em cũfbvdng phảtpcoi phốhahsi hợsnscp vớqxyji tônfxli, chúobmfng ta từbudd từbudd tớqxyji, lâcnefu mộrcwtt chúobmft.”

“Anh đtdubcgwln rồvhesi hảtpco!” Tônfxl Thầobmfn nghe thếhfrw, lạafnxi bắunjtt đtdubobmfu muốhahsn giãkcxpy giụqksha.

Hai tay Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn chốhahsng bêcgwln bồvhesn tắunjtm, Tônfxl Thầobmfn chỉesibuefy thểrcwt khom ngưtrfsqkshi thấdfiep xuốhahsng, cảtpco ngưtrfsqkshi hoàefpvn toàefpvn bịqksh Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn khốhahsng chếhfrw.

“Tônfxl Thầobmfn, giờqkshnfxli cũfbvdng khônfxlng gạafnxt em. Cóuefy rấdfiet nhiềywiau lúobmfc tônfxli lựcnefc bấdfiet tòqbrnng tâcnefm, tônfxli muốhahsn thửywia xem cựcnefc hạafnxn củqwpta tônfxli tớqxyji đtdubâcnefu, tônfxli muốhahsn thửywia vớqxyji em xem tônfxli rốhahst cuộrcwtc cóuefy thểrcwtefpvm ngưtrfsqkshi bìeuownh thưtrfsqkshng khônfxlng.”

nfxl Thầobmfn khóuefy chịqkshu muốhahsn lùttsyi ra, khóuefy trátnsjnh khỏtdubi việorcnc nóuefyi màefpv khônfxlng lựcnefa nêcgwln lờqkshi, “Làefpvm gìeuow mộrcwtt hai phảtpcoi tìeuowm tônfxli thửywia?”

“Vậsvgcy em muốhahsn tônfxli đtdubi tìeuowm ngưtrfsqkshi khátnsjc?”

nfxl Thầobmfn cắunjtn mônfxli dưtrfsqxyji. Nếhfrwu cônfxluefyi “đtdubúobmfng”, thậsvgct sựcnef Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn cóuefy thểrcwt sẽucitefpvm loạafnxi chuyệorcnn nàefpvy đtdubếhfrwn đtdubâcnefu đtdubâcnefy? Lờqkshi cônfxluefyi đtdubãkcxp đtdubếhfrwn tớqxyji cổlnbk họqwptng, lạafnxi bịqkshnfxl nuốhahst xuốhahsng, cônfxluefy vẻzzeq khônfxlng muốhahsn hắunjtn ra ngoàefpvi tùttsyy tiệorcnn tìeuowm lung tung.

nfxlfbvdng khônfxlng biếhfrwt khi nàefpvo mìeuownh lạafnxi cóuefy ýlwte nghĩbdvx nhưtrfs vậsvgcy, lúobmfc trưtrfsqxyjc rõzzeqefpvng hy vọqwptng hắunjtn đtdubêcgwlm khônfxlng vềywia ngủqwpt mớqxyji đtdubãkcxp.

Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn nhìeuown khuônfxln mặrcwtt nhỏtdub củqwpta cônfxl, tuy khônfxlng đtdubưtrfssnscc Tônfxl Thầobmfn đtdubátnsjp lạafnxi, nhưtrfsng ýlwte tứzwhs trong đtdubóuefy, hắunjtn vẫlhcdn cóuefy thểrcwt hiểrcwtu rõzzeqefpvng.


Ngưtrfsqkshi đtdubàefpvn ônfxlng thấdfiep giọqwptng cưtrfsqkshi khẽucit; Tônfxl Thầobmfn nghe đtdubưtrfssnscc tiếhfrwng hắunjtn cưtrfsqkshi, cóuefy chúobmft tứzwhsc giậsvgcn, “Anh cưtrfsqkshi cátnsji gìeuow?”

“Khônfxlng cóuefyeuow.” Bàefpvn tay Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn xoa nhẹzzeq trêcgwln lưtrfsng cônfxl. Tônfxl Thầobmfn muốhahsn dậsvgcy, tay Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn sờqksh chỗlehf đtdubobmfu gốhahsi cônfxl, “Cóuefy phảtpcoi quỳubpl khóuefy chịqkshu khônfxlng?”

“Phảtpcoi, nếhfrwu khônfxlng anh thửywia đtdubi?”

“Vậsvgcy đtdubưtrfssnscc, chúobmfng ta lêcgwln giưtrfsqkshng.” Nóuefyi xong lờqkshi nàefpvy, Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn lui ngưtrfsqkshi ra sau đtdubzwhsng lêcgwln trưtrfsqxyjc. Đcconzwhsng trêcgwln mặrcwtt đtdubdfiet, Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn liềywian kéjxzso Tônfxl Thầobmfn, trựcnefc tiếhfrwp khiêcgwlng cônfxl trêcgwln vai mìeuownh. Cảtpco ngưtrfsqkshi Tônfxl Thầobmfn díunjtnh đtdubobmfy bọqwptt biểrcwtn, “Thảtpconfxli xuốhahsng, tônfxli còqbrnn chưtrfsa dộrcwti sạafnxch đtdubâcnefu.”

“Bọqwptt xàefpv phòqbrnng khônfxlng dơyoms, khônfxlng cầobmfn dộrcwti.”

“Khẩiceju vịqksh củqwpta anh cũfbvdng quátnsj nặrcwtng rồvhesi, thảtpconfxli xuốhahsng tắunjtm đtdubi!”

Cảtpco ngưtrfsqkshi Tônfxl Thầobmfn xoay ngưtrfsbọqwptt biợsnscc, cátnsjnh tay rũfbvd xuốhahsng, bọqwptt xàefpv phòqbrnng màefpvu trắunjtng theo ngưtrfsqkshi chảtpcoy xuốhahsng. Vàefpvo phòqbrnng ngủqwpt, Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn néjxzsm Tônfxl Thầobmfn lêcgwln giưtrfsqkshng. Cảtpco ngưtrfsqkshi cônfxlunjtnh díunjtnh nhớqxyjp nhớqxyjp, thậsvgct ra Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn cũfbvdng khônfxlng khátnsjyomsn chỗlehfefpvo.

nfxl Thầobmfn sau khi đtdubưtrfssnscc tựcnef do liềywian muốhahsn xuốhahsng giưtrfsqkshng, Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn duỗlehfi tay cầobmfm mắunjtt cátnsj châcnefn cônfxl lạafnxi. Cônfxl giãkcxpy giụqksha, thếhfrwefpv lạafnxi trátnsjnh đtdubưtrfssnscc; Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn thấdfiey thếhfrw, dứzwhst khoátnsjt đtdubèffvi cảtpco ngưtrfsqkshi lêcgwln.

“Trơyomsn quátnsj, cóuefy đtdubiềywiau vậsvgcy cũfbvdng tốhahst, đtdubsnsci látnsjt nữtuema cóuefy lẽucit em sẽucit thấdfiey nhẹzzeq nhàefpvng.”

“Cátnsji gìeuow?” Lờqkshi củqwpta Tônfxl Thầobmfn vừbudda hỏtdubi khỏtdubi miệorcnng, ngay sau đtdubóuefy liềywian mắunjtng, “Lưtrfsu manh!”

Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn bậsvgct cưtrfsqkshi, từbudd trêcgwln cao nhìeuown xuốhahsng gưtrfsơyomsng mặrcwtt Tônfxl Thầobmfn chăvbuom chúobmf, “Sao em còqbrnn mắunjtng chửywiai ngưtrfsqkshi?”

“Anh… Anh nóuefyi…”

“Chẳqcdbng lẽucit khônfxlng phảtpcoi sao?” Hai tay Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn đtdubèffvinfxl lạafnxi. “Hônfxlm nay tônfxli thếhfrwefpvo cũfbvdng phảtpcoi hiểrcwtu rõzzeq mớqxyji đtdubưtrfssnscc. Tônfxl Thầobmfn, em nóuefyi nếhfrwu tônfxli chỉesibefpvm đtdubưtrfssnscc vớqxyji em, gặrcwtp ngưtrfsqkshi khátnsjc lạafnxi khônfxlng làefpvm tớqxyji cùttsyng đtdubưtrfssnscc; em nóuefyi tônfxli nêcgwln làefpvm gìeuowcnefy giờqksh?”


nfxl Thầobmfn nhíunjtu hàefpvng lônfxlng màefpvy đtdubzzeqp, “Lờqkshi nàefpvy đtdubbuddng nêcgwln hỏtdubi tônfxli, hẳqcdbn phảtpcoi tựcnef hỏtdubi anh đtdubdfiey!”

“Nếhfrwu thậsvgct vậsvgcy, em sẽucit bịqkshtpconh hưtrfsqabcng.”

Hai tay Tônfxl Thầobmfn đtdubicejy lồvhesng ngựcnefc Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn, “Yêcgwln tâcnefm, sẽucit chẳqcdbng nhưtrfs vậsvgcy…”



Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm trởqabc lạafnxi sâcnefn huấdfien luyệorcnn, trong phòqbrnng đtdubèffvin sátnsjng, anh thảtpco nhẹzzeqtrfsqxyjc châcnefn đtdubi vàefpvo. Hứzwhsa Lưtrfsu Âzkuvm nghe đtdubưtrfssnscc đtdubrcwtng tĩbdvxnh, hai mắunjtt vốhahsn đtdubang nhắunjtm lạafnxi hơyomsi mởqabc ra.

“Anh vềywia rồvhesi.”

“Khônfxlng phảtpcoi bảtpcoo em cứzwhs ngủqwpt đtdubi?”

nfxl đtdubrcwt cuốhahsn sátnsjch trong tay qua, “Vừbudda rồvhesi bịqksh átnsjc mộrcwtng, dọqwpta em giậsvgct mìeuownh.”

Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm ngồvhesi xuốhahsng bêcgwln giưtrfsqkshng, Hứzwhsa Lưtrfsu Âzkuvm nhìeuown anh, “Khônfxlng bịqksh thưtrfsơyomsng chứzwhs?”

“Khônfxlng cóuefy, nhẹzzeq nhàefpvng làefpvm xong luônfxln.”

nfxl duỗlehfi tay sờqksh sờqkshcgwln ngưtrfsqkshi anh, khuônfxln mặrcwtt ngưtrfsqkshi đtdubàefpvn ônfxlng lộrcwt vẻzzeq nghi ngờqksh, “Làefpvm gìeuow đtdubóuefy?”

“Khônfxlng yêcgwln tâcnefm màefpv!”

Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm bậsvgct cưtrfsqkshi, bắunjtt lấdfiey tay Hứzwhsa Lưtrfsu Âzkuvm, “Đcconêcgwlm nay nguy hiểrcwtm nhấdfiet làefpv anh cảtpco anh, anh khônfxlng sao cảtpco.”


uefyi đtdubếhfrwn đtdubâcnefy, Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm móuefyc di đtdubrcwtng trong túobmfi ra, “Cụqksh thểrcwt xửywia tríunjt nhàefpv họqwptcnefn thếhfrwefpvo, anh còqbrnn phảtpcoi hỏtdubi anh ấdfiey mộrcwtt chúobmft.”

Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm gọqwpti cho Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn, di đtdubrcwtng củqwpta Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn nhéjxzst trong túobmfi quầobmfn tâcnefy, màefpvtnsji quầobmfn kia đtdubãkcxp cởqabci đtdubrcwt trong phòqbrnng tắunjtm. Tônfxl Thầobmfn nghe thấdfiey tiếhfrwng chuônfxlng di đtdubrcwtng từbuddng đtdubsnsct truyềywian tớqxyji lỗlehf tai, cônfxlttsyng tay ngăvbuon khuônfxln mặrcwtt Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn lạafnxi, “Đcconiệorcnn thoạafnxi củqwpta anh.”

“Đcconbuddng bậsvgcn tâcnefm nóuefy.”

“Nóuefyi khônfxlng chừbuddng cóuefy việorcnc gấdfiep thìeuow sao?”

“Việorcnc gấdfiep nữtuema thìeuowfbvdng khônfxlng gấdfiep bằhvfdng chuyệorcnn lúobmfc nàefpvy…”

Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm gọqwpti mấdfiey cúobmf, đtdubywiau khônfxlng cóuefy ngưtrfsqkshi bắunjtt mátnsjy, ngóuefyn tay anh gõzzeq nhẹzzeq hai cátnsji trêcgwln màefpvn hìeuownh, “Khônfxlng phảtpcoi trêcgwln đtdubưtrfsqkshng trởqabc vềywia đtdubãkcxp xảtpcoy ra chuyệorcnn gìeuow chứzwhs?”

“Nếhfrwu xảtpcoy ra chuyệorcnn, bêcgwln kia hẳqcdbn đtdubãkcxptnsjo anh rồvhesi?”

“Đcconywia phòqbrnng, anh vẫlhcdn nêcgwln gọqwpti vềywia nhàefpv vậsvgcy.”

Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm lậsvgcp tứzwhsc gọqwpti vàefpvo mátnsjy bàefpvn trong phòqbrnng bàefpv Mụqkshc, khônfxlng bao lâcnefu, đtdubobmfu kia đtdubiệorcnn thoạafnxi truyềywian đtdubếhfrwn giọqwptng bàefpv Mụqkshc: “Alo?”

“Mẹzzeq, làefpv con.”

“Kíunjtnh Sâcnefm àefpv, con vềywia sao?”

“Con ởqabccnefn huấdfien luyệorcnn.” Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm nhìeuown đtdubvhesng hồvhes, “Mẹzzeq, anh cảtpco đtdubãkcxp vềywia chưtrfsa?”

“Vềywia từbuddcnefu rồvhesi.”


Ngưtrfsqkshi đtdubàefpvn ônfxlng bắunjtt chéjxzso hai châcnefn thon dàefpvi, “Vềywiacnefu rồvhesi? Vậsvgcy sao gọqwpti đtdubiệorcnn thoạafnxi, anh ấdfiey khônfxlng nghe?”

“Cóuefy lẽucit khônfxlng nghe thấdfiey chăvbuong.”

“Khônfxlng thểrcwtefpvo! Hẳqcdbn anh ấdfiey biếhfrwt con sau đtdubóuefy sẽuciteuowm anh ấdfiey cóuefy việorcnc.”

efpv Mụqkshc nghĩbdvx ngợsnsci, nóuefyi: “Cóuefy thểrcwt ngủqwpt rồvhesi.”

“Anh ấdfiey còqbrnn ngủqwpt đtdubưtrfssnscc?” Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm lạafnxi khônfxlng tin.

efpv Mụqkshc vộrcwti vàefpvng truy hỏtdubi chuyệorcnn đtdubêcgwlm nay, “Kíunjtnh Sâcnefm, con đtdubem ngọqwptn nguồvhesn nóuefyi rõzzeq cho mẹzzeq xem. Lúobmfc Thàefpvnh Quâcnefn vàefpvnfxl Thầobmfn vềywia trônfxlng rấdfiet chậsvgct vậsvgct, mẹzzeqfbvdng khônfxlng hỏtdubi nhiềywiau lắunjtm, bảtpcoo bọqwptn chúobmfng đtdubi nghỉesib trưtrfsqxyjc, nhưtrfsng trong lòqbrnng mẹzzeq vẫlhcdn khônfxlng yêcgwln đtdubóuefy!”

Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm mộrcwtt tay chốhahsng bêcgwln ngưtrfsqkshi, thuậsvgcn miệorcnng an ủqwpti bàefpv, “Mẹzzeq, ngàefpvy mai con vớqxyji Âzkuvm Âzkuvm vềywia nhàefpv, lúobmfc đtdubóuefy sẽucituefyi chuyệorcnn vớqxyji mẹzzeq nhéjxzs! Mẹzzeqfbvdng đtdubbuddng quátnsj lo lắunjtng, chuyệorcnn đtdubãkcxp qua rồvhesi.”

“Mẹzzeq xem bộrcwt dạafnxng Thầobmfn Thầobmfn, thếhfrwefpvo màefpv nhưtrfs từbudd trong bùttsyn bòqbrn ra vậsvgcy?”

“Ừufcwm, đtdubêcgwlm nay quảtpco thậsvgct rấdfiet nguy hiểrcwtm, khảtpcovbuong nếhfrwu chậsvgcm mộrcwtt bưtrfsqxyjc hậsvgcu quảtpco khônfxlng dátnsjm nghĩbdvx đtdubếhfrwn.” Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm nóuefyi đtdubếhfrwn đtdubâcnefy, trong đtdubobmfu lậsvgcp tứzwhsc nghĩbdvx tớqxyji Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn, “Mẹzzeq, sau khi anh vềywiacnefm tìeuownh thếhfrwefpvo?”

“Tâcnefm tìeuownh?” Bàefpv Mụqkshc hai tay nắunjtm lấdfiey ốhahsng nghe, bàefpv trátnsji lạafnxi khônfxlng phátnsjt hiệorcnn Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn cóuefy chỗlehfefpvo khônfxlng thíunjtch hợsnscp. “Rấdfiet tốhahst, chỉesib bịqksh thưtrfsơyomsng, mẹzzeqfbvdng lo lắunjtng gầobmfn chếhfrwt.”

“Lúobmfc con đtdubếhfrwn, anh cảtpco bịqksh đtdubèffvi xuốhahsng, Tâcnefn Thếhfrw Huâcnefn còqbrnn muốhahsn cho diễeuown lạafnxi chuyệorcnn mấdfiey năvbuom trưtrfsqxyjc.”

efpv Mụqkshc nghe màefpv tim nhưtrfs bịqksh dao cắunjtt, sắunjtc mặrcwtt trắunjtng bệorcnch nhưtrfs tờqksh giấdfiey. Bàefpvunjtt thởqabccnefu rồvhesi chậsvgcm rãkcxpi nóuefyi: “May mắunjtn lúobmfc Lãkcxpo Đcconafnxi vềywia khônfxlng thấdfiey cóuefyeuow khônfxlng thíunjtch hợsnscp”

Nghe xong lờqkshi Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm vừbudda nóuefyi, bàefpv Mụqkshc vẫlhcdn lo lắunjtng khônfxlng thônfxli, “Màefpv khônfxlng phảtpcoi nóuefy lạafnxi bịqkshunjtch thíunjtch gìeuow chứzwhs? Cho nêcgwln đtdubiệorcnn thoạafnxi cũfbvdng khônfxlng nghe? Khônfxlng đtdubưtrfssnscc, mẹzzeq phảtpcoi qua nhìeuown xem.”

“Mẹzzeq!” Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm mởqabc miệorcnng gọqwpti bàefpv lạafnxi. “Anh ấdfiey nếhfrwu cóuefy chuyệorcnn, lúobmfc vềywia đtdubãkcxp biểrcwtu lộrcwt ra rồvhesi…”

“Vậsvgcy sao đtdubiệorcnn thoạafnxi cũfbvdng khônfxlng nghe chứzwhs?”

Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm đtdubrcwtt nhiêcgwln nghĩbdvx tớqxyji gìeuow đtdubóuefy, “Mẹzzeq, anh ấdfiey giờqkshefpvy sẽucit khônfxlng làefpvm mấdfiey chuyệorcnn khônfxlng thểrcwt miêcgwlu tảtpco đtdubóuefy đtdubdfiey chứzwhs?”

efpv Mụqkshc giậsvgct mìeuownh, nhấdfiet thờqkshi khônfxlng phảtpcon ứzwhsng đtdubưtrfssnscc lờqkshi củqwpta Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm làefpvuefy ýlwteeuow, mãkcxpi đtdubếhfrwn khi đtdubobmfu kia đtdubiệorcnn thoạafnxi truyềywian đtdubếhfrwn giọqwptng Hứzwhsa Lưtrfsu Âzkuvm nóuefyi: “Anh lạafnxi khônfxlng đtdubzwhsng đtdubunjtn!”

“Muốhahsn chếhfrwt!” Bàefpv Mụqkshc vộrcwti tiếhfrwp lờqkshi. “Trong đtdubobmfu suốhahst ngàefpvy khônfxlng cóuefyeuow nghiêcgwlm chỉesibnh.”

“Mẹzzeq, trăvbuom phầobmfn trăvbuom làefpv thếhfrw rồvhesi. Anh cảtpco đtdubêcgwlm nay chịqkshu thiệorcnt lớqxyjn vậsvgcy, nhấdfiet đtdubqkshnh sẽucit chờqksh đtdubiệorcnn thoạafnxi củqwpta con. Mẹzzeq xem xem, cảtpco di đtdubrcwtng anh ấdfiey cũfbvdng khônfxlng nghe, nhấdfiet đtdubqkshnh làefpv đtdubang làefpvm việorcnc gấdfiep!”

efpv Mụqkshc chặrcwtn lờqkshi Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm, “Anh cảtpco con khônfxlng phảtpcoi ngưtrfsqkshi nhưtrfs vậsvgcy.”

“Mẹzzeqfbvdng quátnsj coi trọqwptng anh ấdfiey.” Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm sau lạafnxi cưtrfsqkshi nóuefyi: “Nếhfrwu khônfxlng, mẹzzeqcgwln lầobmfu xem?”

“Mẹzzeq mớqxyji khônfxlng đtdubi đtdubdfiey!” Bàefpv Mụqkshc ngồvhesi xuốhahsng bêcgwln giưtrfsqkshng. “Sợsnsc đtdubêcgwlm nay lăvbuon qua lăvbuon lạafnxi quátnsj mệorcnt mỏtdubi, ngủqwpt rồvhesi.”

“Dựcnefa vàefpvo tíunjtnh tíunjtnh anh ấdfiey, ngưtrfsqkshi khátnsjc cắunjtn anh ấdfiey mộrcwtt cátnsji, anh ấdfiey màefpv khônfxlng cắunjtn lạafnxi thìeuow sẽucitqbrnn sứzwhsc nhảtpcoy cảtpco nửywiaa ngàefpvy, anh ấdfiey cóuefy thểrcwt ngủqwpt đtdubưtrfssnscc sao?” Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm nghĩbdvx nhưtrfs vậsvgcy, từbudd từbudd bựcnefc lêcgwln, “Mẹzzeq, mẹzzequefyi anh ấdfiey cóuefy thậsvgct quátnsj đtdubátnsjng khônfxlng? Con đtdubâcnefy nhọqwptc lòqbrnng thay anh ấdfiey, còqbrnn đtdubqkshnh hỏtdubi xem anh ấdfiey nêcgwln đtdubhahsi phóuefy vớqxyji mấdfiey ngưtrfsqkshi nhàefpv họqwptcnefn còqbrnn lạafnxi thếhfrwefpvo; anh ấdfiey ngưtrfssnscc lạafnxi hay lắunjtm, con giờqkshqbrnn chưtrfsa chui vàefpvo chăvbuon đtdubâcnefu, màefpv anh ấdfiey đtdubãkcxptrfsqabcng thụqksh trưtrfsqxyjc rồvhesi.”

“Đcconi đtdubi đtdubi!” Bàefpv Mụqkshc hậsvgcn khônfxlng thểrcwtobmfp mátnsjy lậsvgcp tứzwhsc. “Cóuefy việorcnc ngàefpvy mai lạafnxi nóuefyi, cúobmfp mátnsjy đtdubâcnefy!”

“Mẹzzeq, nhưtrfsng màefpv mẹzzeq thậsvgct sựcnefcgwln xem thửywia đtdubi!!!”

obmft túobmft túobmft…

Đcconhahsi diệorcnn truyềywian đtdubếhfrwn tiếhfrwng đtdubiệorcnn thoạafnxi đtdubãkcxp bịqksh ngắunjtt mátnsjy, Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm néjxzsm di đtdubrcwtng lêcgwln giưtrfsqkshng, nhìeuown Hứzwhsa Lưtrfsu Âzkuvm, “Sao anh cảtpcom thấdfiey cóuefy cảtpcom giátnsjc thấdfiet bạafnxi lớqxyjn nhưtrfs vậsvgcy chứzwhs?”

“Anh vốhahsn dĩbdvx đtdubãkcxp khônfxlng đtdubzwhsng đtdubunjtn, đtdubêcgwlm nay xảtpcoy ra chuyệorcnn lớqxyjn nhưtrfs vậsvgcy, anh cảtpco vớqxyji chịqkshcnefu anh nhấdfiet đtdubqkshnh ngủqwpt rồvhesi.”

“Em khônfxlng hiểrcwtu anh ấdfiey.” Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm cong cong khóuefye miệorcnng. “Mấdfiey ngưtrfsqkshi bọqwptn em đtdubâcnefu phảtpcoi làefpv anh màefpv hiểrcwtu anh ấdfiey.”

Hứzwhsa Lưtrfsu Âzkuvm khônfxlng nhịqkshn đtdubưtrfssnscc phìeuowtrfsqkshi. “Đcconúobmfng vậsvgcy, bọqwptn em đtdubywiau làefpvcnefm tưtrfs thuầobmfn lưtrfsơyomsng, cũfbvdng chỉesibuefy ngưtrfsqkshi khônfxlng đtdubzwhsng đtdubunjtn nhìeuown ngưtrfsqkshi khátnsjc mớqxyji cóuefy thểrcwt khônfxlng đtdubzwhsng đtdubunjtn ấdfiey!”

Ngưtrfsqkshi đtdubàefpvn ônfxlng nghe vậsvgcy, nửywiaa ngưtrfsqkshi trêcgwln nghiêcgwlng tớqxyji Hứzwhsa Lưtrfsu Âzkuvm, “Anh cảtpcom thấdfiey bệorcnnh củqwpta Lãkcxpo Đcconafnxi khỏtdubi rồvhesi.”

“Ặrzntc!” Hứzwhsa Lưtrfsu Âzkuvm dờqkshi tầobmfm mắunjtt. “Anh thảtpcoo luậsvgcn vớqxyji em cátnsji nàefpvy, khônfxlng thấdfiey kỳubpl quátnsji sao?”

“Khônfxlng thấdfiey.”

“Bệorcnnh củqwpta anh ấdfiey nếhfrwu khônfxlng ổlnbkn, vậsvgcy đtdubzwhsa béjxzs lạafnxi từbudd đtdubâcnefu tớqxyji?”

Mụqkshc Kíunjtnh Sâcnefm míunjtm mônfxli dưtrfsqxyji, “Em khônfxlng hiểrcwtu, loạafnxi chuyệorcnn nàefpvy cũfbvdng phảtpcoi xem cơyoms duyêcgwln vừbudda khéjxzso, chỉesib khônfxlng biếhfrwt lúobmfc anh ấdfiey đtdubhahsi diệorcnn vớqxyji Tônfxl Thầobmfn, làefpveuownh cờqksh ‘đtdubưtrfssnscc’ hay làefpv nhiềywiau lầobmfn đtdubywiau ‘đtdubưtrfssnscc’.”

“Anh cảtpco anh nếhfrwu biếhfrwt sau lưtrfsng anh bàefpvn luậsvgcn anh ấdfiey nhưtrfs vậsvgcy, nhấdfiet đtdubqkshnh sẽucit hộrcwtc mátnsju.”

efpvobmfc nàefpvy, Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn đtdubâcnefu còqbrnn quảtpcon ngưtrfsqkshi khátnsjc nóuefyi hắunjtn, nghĩbdvx hắunjtn thếhfrwefpvo.

Hắunjtn quảtpco thậsvgct muốhahsn mưtrfssnscn cơyoms hộrcwti nàefpvy xem xem bảtpcon thâcnefn vớqxyji trưtrfsqxyjc kia cóuefyeuow khátnsjc khônfxlng. Hai lầobmfn trưtrfsqxyjc, Tônfxl Thầobmfn đtdubywiau kịqkshch liệorcnt phảtpcon khátnsjng, cho nêcgwln hắunjtn hoàefpvn toàefpvn khônfxlng biếhfrwt mìeuownh cóuefy thểrcwt giữtuem khốhahsng chếhfrw thoảtpcoi mátnsji đtdubưtrfssnscc khônfxlng.

nfxl Thầobmfn nhíunjtu chặrcwtt màefpvy, cảtpco khuônfxln mặrcwtt vùttsyi vàefpvo trong gốhahsi. Cônfxl khônfxlng ngờqkshnfxlefpv Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn sẽucit đtdubi đtdubếhfrwn bưtrfsqxyjc nàefpvy nhanh nhưtrfs vậsvgcy. Tuy biếhfrwt khóuefyuefy thểrcwt trátnsjnh khỏtdubi, nhưtrfsng lúobmfc trưtrfsqxyjc cônfxl vẫlhcdn luônfxln trốhahsn đtdubưtrfssnscc thìeuow trốhahsn, nhưtrfsng cóuefy mộrcwtt sốhahs việorcnc cóuefy đtdubi thếhfrwefpvo cũfbvdng thàefpvnh thuậsvgcn theo tựcnef nhiêcgwln nhỉesib?

nfxl Thầobmfn chốhahsng khuỷeuowu tay bêcgwln ngưtrfsqkshi, thẳqcdbng ngưtrfsqkshi muốhahsn tiếhfrwn vềywia phíunjta trưtrfsqxyjc, Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn nằhvfdm nhoàefpvi xuốhahsng, ởqabccgwln tai cônfxl thìeuow thầobmfm: “Nhịqkshn mộrcwtt chúobmft.”

“Tônfxli thậsvgct sựcnef mệorcnt khônfxlng chịqkshu nổlnbki nữtuema rồvhesi.”

“Tônfxli biếhfrwt.” Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn nỉesib non, khônfxlng ngừbuddng hônfxln lêcgwln cầobmfn cổlnbknfxl. “Tônfxl Thầobmfn, chúobmfng ta chỉesib cầobmfn vưtrfssnsct qua mộrcwtt bưtrfsqxyjc nàefpvy thìeuow sẽucit tốhahst thônfxli.”

“Lờqkshi anh nóuefyi, rấdfiet nhiềywiau cátnsji tônfxli nghe khônfxlng hiểrcwtu. Mộrcwtt bưtrfsqxyjc nàefpvy? Bưtrfsqxyjc nàefpvo?”

Đcconônfxli tay Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn vuốhahst ve vòqbrnng eo Tônfxl Thầobmfn, “Tônfxli vớqxyji em nếhfrwu cóuefy thểrcwt phùttsy hợsnscp hoàefpvn mỹwuol, tônfxli cam đtduboan, tônfxli sẽucit khônfxlng đtdubi tìeuowm phụqksh nữtuem lung tung nữtuema.”

Thếhfrwefpvy tíunjtnh làefpveuow? Hứzwhsa hẹzzeqn sao?

uefy đtdubiềywiau, hứzwhsa hẹzzeqn nhưtrfs vậsvgcy cóuefy phảtpcoi cũfbvdng cóuefy đtdubiểrcwtm quátnsjttsyy hứzwhsng rồvhesi khônfxlng?

nfxl Thầobmfn hoàefpvn toàefpvn khônfxlng muốhahsn đtdubrcwteuownh bịqksh quay mòqbrnng mòqbrnng.

“Cho nêcgwln nếhfrwu anh tìeuowm phụqksh nữtuem, thìeuow sẽucitefpv ngưtrfsqkshi cóuefy thểrcwt hoàefpvn toàefpvn phùttsy hợsnscp vớqxyji anh ưtrfs?”

“Đcconóuefy đtdubưtrfsơyomsng nhiêcgwln, nếhfrwu trong sinh hoạafnxt cảtpcoeuownh dụqkshc cũfbvdng khônfxlng cóuefy, vậsvgcy sao còqbrnn tiếhfrwp tụqkshc đtdubưtrfssnscc?”

nfxl Thầobmfn khônfxlng chúobmft do dựcnef trảtpco lạafnxi hắunjtn mộrcwtt câcnefu: “Vậsvgcy dựcnefa vàefpvo cátnsji gìeuow phảtpcoi do anh chọqwptn? Tônfxli cũfbvdng nêcgwln chọqwptn ngưtrfsqkshi cóuefy thểrcwt phùttsy hợsnscp vớqxyji tônfxli…”

“Em lặrcwtp lạafnxi lầobmfn nữtuema?” Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn nóuefyi, hung hăvbuong bóuefyp cônfxl mộrcwtt cátnsji, “Em khônfxlng đtdubưtrfssnscc chọqwptn, em chỉesibuefy thểrcwt chọqwptn tônfxli.”

“Dựcnefa vàefpvo cátnsji gìeuow chứzwhs?”

“Chỉesib bằhvfdng tônfxli làefpv Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn, em làefpvnfxl Thầobmfn.”

Ngưtrfsqkshi đtdubàefpvn ônfxlng níunjtn thởqabc tậsvgcp trung, lúobmfc sắunjtp tớqxyji cao tràefpvo, hắunjtn dừbuddng lạafnxi đtdubúobmfng lúobmfc. Sau khi lặrcwtp lạafnxi nhưtrfs thếhfrw, Mụqkshc Thàefpvnh Quâcnefn cảtpcom giátnsjc đtdubưtrfssnscc cơyomsn sảtpcong khoátnsji xưtrfsa nay chưtrfsa từbuddng cóuefy. Hắunjtn hoàefpvn toàefpvn cóuefy thểrcwt đtdubiềywiau khiểrcwtn đtdubưtrfssnscc bảtpcon thâcnefn trưtrfsqxyjc Tônfxl Thầobmfn, hắunjtn chỉesib cảtpcom thấdfiey mátnsju khắunjtp ngưtrfsqkshi đtdubywiau đtdubang tuônfxln vềywia mộrcwtt chỗlehf.

Hắunjtn ônfxlm chặrcwtt Tônfxl Thầobmfn, run rẩicejy, sau đtdubóuefyefpvng dùttsyng sứzwhsc màefpv siếhfrwt chặrcwtt cátnsjnh tay. Sau mộrcwtt lúobmfc lâcnefu, tiếhfrwng híunjtt thởqabc củqwpta hắunjtn lúobmfc nàefpvy mớqxyji ổlnbkn đtdubqkshnh, trong miệorcnng hắunjtn mang theo tiếhfrwng cưtrfsqkshi, nóuefyi vớqxyji Tônfxl Thầobmfn: “Chúobmfc mừbuddng em, sau nàefpvy nhấdfiet đtdubqkshnh em sẽucit đtdubưtrfssnscc “hạafnxnh phúobmfc”.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.