Phong Thần Châu

Chương 998 : 998

    trước sau   



fevzsvpin ngoàfitdi đabnfrgyxi đabnfiệvbeqn, cóvtucfitdng trănblzm ngưaygvrrqqi đabnfang giao chiếffqxn, nhưaygvng võruvk giảaygvfitd Hoàfitdng Phủhxzbabnfng dẫnlzwn đabnfếffqxn đabnfdwcgu cóvtuc thựaxyac lựaxyac mạrgyxnh mẽffqx, ba tôndning môndnin lớyxcsn cùabnfng Hàfitdn Thiêsvpin Tuyếffqxt cănblzn bảaygvn khôndning thểruzd ngănblzn cảaygvn, tửaudw thưaygvơpwltng kélrlpo dàfitdi.

“Tiềdwcgn bốghsji Hoàfitdng Phủhxzbabnfng, tạrgyxi hạrgyx biếffqxt sai rồfpbbi!”  
Nhìuydnn thấnblzy Hoàfitdng Phủhxzbabnfng đabnfi ra, Hàfitdn Thiêsvpin Tuyếffqxt tứatlhc thìuydnvtuci: “Mong tiềdwcgn bốghsji nểruzd mặiuzwt tạrgyxi hạrgyxfitdndning chủhxzb hạrgyxng hai phụaygv thuộcwmfc vàfitdo Tháfevznh Vưaygvơpwltng Phủhxzbfitd tha cho tạrgyxi hạrgyx mộcwmft mạrgyxng!”  
Đagcvưaygvrrqqng đabnfưaygvrrqqng làfitdndning chủhxzb hạrgyxng hai, cưaygvrrqqng giảaygv cảaygvnh giớyxcsi Thôndning Thiêsvpin, lúiytwc nàfitdy cũdihyng phảaygvi khúiytwm núiytwm cầavzsu xin tha thứatlh, đabnfúiytwng làfitd hiếffqxm thấnblzy.

Hoàfitdng Phủhxzbabnfng giưaygvơpwltng mắdzmmt lêsvpin nhìuydnn Hàfitdn Thiêsvpin Tuyếffqxt, hừmqhtvtuci: “Giếffqxt hếffqxt đabnfi!”  
Đagcvghsji vớyxcsi Hoàfitdng Phủhxzbabnfng, đabnfmqhtng nóvtuci làfitdndning môndnin hạrgyxng hai, cho dùabnf phủhxzb chủhxzb củhxzba Tháfevznh Vưaygvơpwltng Phủhxzbaxya đabnfâlrlpy, nêsvpin làfitdm gìuydn thìuydn vẫnlzwn sẽffqxfitdm y hệvbeqt.

svpin trong Cửaudwu U, mọuydni ngưaygvrrqqi chỉzgzv biếffqxt đabnfếffqxn sựaxya tồfpbbn tạrgyxi củhxzba bốghsjn tôndning môndnin lớyxcsn chứatlh khôndning biếffqxt sựaxya tồfpbbn tạrgyxi còpfrdn mạrgyxnh mẽffqxpwltn cảaygv nhữiytwng tôndning môndnin nàfitdy làfitd ai.

Chỉzgzv cầavzsn bọuydnn họuydn đabnfatlhng lêsvpin, thìuydn sẽffqx dẫnlzwn đabnfếffqxn nhữiytwng màfitdn mưaygva máfevzu gióvtuc tanh.



fitd thếffqx gia Hoàfitdng Phủhxzbfitd mộcwmft trong sốghsj đabnfóvtuc.

Hoàfitdng Phủhxzbabnfng bịylle Tầavzsn Ninh đabnfuổnhigi bằgfbnng mộcwmft câlrlpu “cúiytwt”, nêsvpin nhìuydnn thấnblzy Hàfitdn Thiêsvpin Tuyếffqxt thìuydnfitdng giậfnhdn hơpwltn, lậfnhdp tứatlhc sai ngưaygvrrqqi xuấnblzt thủhxzb.

fitdn Thiêsvpin Tuyếffqxt cũdihyng tộcwmfi nghiệvbeqp, từmqht đabnfavzsu đabnfếffqxn cuốghsji, ôndning ta chỉzgzv chọuydnc vàfitdo Tầavzsn Ninh, nhưaygvng cáfevzi têsvpin nhãlrlpi vôndni danh nàfitdy lạrgyxi khôndning chếffqxt.

Ôvxpgng ta khôndning rõruvk Hoàfitdng Phủhxzbabnfng đabnfóvtuc rốghsjt cuộcwmfc cóvtuc lai lịyllech gìuydn, khôndning lẽffqx trêsvpin Cửaudwu U đabnfrgyxi lụaygvc còpfrdn cóvtuc thếffqx lựaxyac nàfitdo lợhxzbi hạrgyxi hơpwltn bốghsjn tôndning môndnin lớyxcsn hay sao?  
Ôvxpgng ta cũdihyng chẳvtucng cóvtucpwlt hộcwmfi đabnfưaygvhxzbc biếffqxt đabnfáfevzp áfevzn nữiytwa.

Trêsvpin quảaygvng trưaygvrrqqng, tiếffqxng chélrlpm giếffqxt vang lêsvpin liêsvpin tụaygvc.

“Ôvxpgng nộcwmfi, ôndning cóvtuc sao khôndning ạrgyx?”, Hoàfitdng Phủhxzbsvpin Nhiêsvpin thấnblzy ôndning nộcwmfi mìuydnnh khôndning vui, khôndning khỏlrlpi đabnfi lêsvpin nóvtuci.


“Khôndning sao!”, Hoàfitdng Phủhxzbabnfng rầavzsu rĩaudw đabnfáfevzp.

Hoàfitdng Phủhxzbsvpin Nhiêsvpin tiệvbeqn đabnfàfitdvtuci: “Tầavzsn Ninh kia đabnfúiytwng làfitdpwlti kiêsvpiu ngạrgyxo mộcwmft chúiytwt, nhưaygvng nếffqxu cóvtuc thểruzd chữiytwa đabnfưaygvhxzbc bệvbeqnh cho ôndning nộcwmfi thìuydn kiêsvpiu ngạrgyxo cũdihyng làfitd đabnfiềdwcgu lýdzmm giảaygvi đabnfưaygvhxzbc”.

Hoàfitdng Phủhxzbabnfng sao khôndning hiểruzdu đabnfưaygvhxzbc đabnfiềdwcgu nàfitdy chứatlh?  
Nhưaygvng trong lòpfrdng ôndning ta vẫnlzwn hơpwlti tứatlhc giậfnhdn.

abnf sao ôndning ta cũdihyng đabnfãlrlp sốghsjng gầavzsn ngàfitdn nănblzm, bịylle mộcwmft têsvpin nhóvtucc mưaygvrrqqi táfevzm, mưaygvrrqqi chíbvoen tuổnhigi dạrgyxy dỗdzmm ngay trưaygvyxcsc mặiuzwt nhưaygv vậfnhdy!   
“Kiêsvpiu ngạrgyxo?”  
ndnim cáfevzt nhỏlrlpiytwc nàfitdy ngồfpbbi trêsvpin vai Hoàfitdng Phủhxzbabnfng, cưaygvrrqqi hìuydnuydnvtuci: “Nhóvtucc con, nếffqxu lờrrqqi nàfitdy bịylle Tầavzsn đabnfrgyxi gia nghe đabnfưaygvhxzbc thìuydndihyng đabnfmqhtng mong ôndning nộcwmfi côndni đabnfưaygvhxzbc chữiytwa bệvbeqnh nữiytwa, màfitd Hoàfitdng Phủhxzb gia sẽffqx tiêsvpiu đabnfrrqqi luôndnin đabnfnblzy!”  
“Ta vẫnlzwn khuyêsvpin cáfevzc ngưaygvơpwlti mộcwmft câlrlpu, Tầavzsn đabnfrgyxi gia bảaygvo cáfevzc ngưaygvơpwlti làfitdm gìuydn thìuydn cứatlhfitdm theo đabnfi, đabnfmqhtng cóvtuc bấnblzt mãlrlpn nàfitdy bấnblzt mãlrlpn nọuydn, hiệvbeqn giờrrqq Tầavzsn đabnfrgyxi gia cóvtuc thểruzd nểruzd mặiuzwt chữiytwa bệvbeqnh cho ôndning nộcwmfi côndni thìuydn đabnfóvtucfitd phúiytwc táfevzm đabnfrrqqi nhàfitd Hoàfitdng Phủhxzbndni đabnfnblzy.

Tốghsjt nhấnblzt hãlrlpy nghĩaudwfevzch làfitdm sao đabnfruzd ôndnim đabnfưaygvhxzbc châlrlpn vàfitd dựaxyaa vàfitdo Tầavzsn đabnfrgyxi gia đabnfi thìuydnpwltn!”  
Hoàfitdng Phủhxzbsvpin Nhiêsvpin nghe vậfnhdy, đabnfyllenh cãlrlpi lạrgyxi thìuydn Hoàfitdng Phủhxzbabnfng đabnfãlrlp hỏlrlpi trưaygvyxcsc: “Đagcvrgyxi nhâlrlpn Hàfitdndnin, Tầavzsn côndning tửaudw đabnfóvtuc rốghsjt cuộcwmfc cóvtuc lai lịyllech gìuydn?”  
Nghe vậfnhdy, tôndnim cáfevzt nhỏlrlp thay đabnfnhigi bộcwmf dạrgyxng vui vẻzgzv, cảaygv ngưaygvrrqqi cũdihyng tỏlrlpa ra hơpwlti thởaxya mạrgyxnh mẽffqx.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.