Phong Thần Châu

Chương 997 : 997

    trước sau   



“Ôhfshng nhìxdfkn ta nhưwkba vậgmpiy làqabym gìxdfk?”, Tầtsvjn Ninh khôbdppng khỏrniri cau màqabyy.

Hoàqabyng Phủrdvnlimyng đklwráhoxnp: “Tầtsvjn côbdppng tửrnir, Ngũrnir Mạgpakch Phổjfgs chỉinwelimy trưwkbadmxsng tộsgkrc truyềluuzn đklwrpsqbi củrdvna Hoàqabyng Phủrdvn gia mớxcawi biếfmypt đklwrưwkbahsgjc.

Chuyệsgkrn nàqabyy thậgmpit sựvpmn quáhoxnrdvn mậgmpit, lãrxtvo hủrdvn muốeomnn hỏrniri vìxdfk sao Tầtsvjn côbdppng tửrnir lạgpaki biếfmypt đklwrưwkbahsgjc?”  
“Ta muốeomnn biếfmypt thìxdfk biếfmypt thôbdppi, khôbdppng đklwrưwkbahsgjc àqaby?”  
Tầtsvjn Ninh cạgpakn lờpsqbi nólimyi.

Hắhfshn vốeomnn quan tâpsqbm đklwrếfmypn sựvpmn an toàqabyn củrdvna ngũrnir mạgpakch Phong Thiêymvxn, lãrxtvo giàqabyqabyy lạgpaki hỏrniri xem vìxdfk sao hắhfshn biếfmypt bírdvn mậgmpit củrdvna thếfmyp gia Hoàqabyng Phủrdvn.

bdppm cáhoxnt nhỏrnireucfc nàqabyy cũrnirng xen vàqabyo: “Bírdvn mậgmpit củrdvna cáhoxnc ngưwkbaơzkxqi, Vũrnir gia còzkxqn biếfmypt, Tầtsvjn đklwrgpaki gia biếfmypt thìxdfkqabym sao?”  
Nghe đklwrgpaki nhâpsqbn Hàqabybdppn nólimyi vậgmpiy, Hoàqabyng Phủrdvnlimyng chỉinwe gậgmpit đklwrtsvju đklwráhoxnp: “Mọymvxi thứsgkr vẫjxvgn ổjfgsn!”  
“Vậgmpiy thìxdfk tốeomnt rồbvaii!”  


Tầtsvjn Ninh tiếfmypp tụwitrc nólimyi: “Nếfmypu Ngũrnir Mạgpakch Phổjfgs đklwrưwkbahsgjc chăxinrm sólimyc tốeomnt thìxdfk sẽpscy khôbdppng cólimy vấauezn đklwrluuzxdfk, nếfmypu nhưwkbalimy xảrnpry ra chuyệsgkrn thìxdfk phảrnpri lậgmpip tứsgkrc báhoxno cho ta!”  
Tầtsvjn Ninh khôbdppng dùlimyng giọymvxng đklwriệsgkru thưwkbaơzkxqng lưwkbahsgjng màqaby mệsgkrnh lệsgkrnh nólimyi: “Nhớxcaw kỹjxdv, làqaby lậgmpip tứsgkrc, nếfmypu làqabym lỡvyob thờpsqbi gian, Hoàqabyng Phủrdvn gia cáhoxnc ôbdppng khôbdppng gáhoxnnh nổjfgsi đklwrâpsqbu!”  
Bịqaby Tầtsvjn Ninh dạgpaky dỗbvai nhưwkba vậgmpiy, Hoàqabyng Phủrdvnlimyng dùlimylimy tốeomnt tírdvnnh đklwrếfmypn mấauezy cũrnirng thấauezy khólimy chịqabyu.

“Đypoaưwkbahsgjc rồbvaii, ta còzkxqn vàqabyi chuyệsgkrn cầtsvjn xửrnirrdvn, mấauezy ngưwkbapsqbi ra ngoàqabyi chờpsqb ta đklwri”.

Hoàqabyng Phủrdvnlimyng nghe vậgmpiy thìxdfkqabyng thêymvxm khôbdppng vui.

Ngưwkbapsqbi kháhoxnc khôbdppng biếfmypt Hoàqabyng Phủrdvn gia củrdvna bọymvxn họymvxqaby sựvpmn tồbvain tạgpaki bậgmpic nàqabyo, khôbdppng lẽpscy Tầtsvjn Ninh cũrnirng khôbdppng biếfmypt?  
qaby biếfmypt rồbvaii thìxdfk sao lạgpaki dùlimyng tháhoxni đklwrsgkr đklwrólimy chứsgkr?  
Khôbdppng sợhsgj ôbdppng ta nổjfgsi giậgmpin rồbvaii xuấauezt thủrdvn hay sai?  
“Lậgmpip tứsgkrc cúeucft đklwri!”, tôbdppm cáhoxnt nhỏrnirrnirng hấauezt hàqabym sai khiếfmypn.


Tầtsvjn Ninh cũrnirng lưwkbapsqbm tôbdppm cáhoxnt nhỏrnir: “Ngưwkbaơzkxqi cũrnirng cúeucft!”  
“Ta? Ặlpusc! Vâpsqbng vâpsqbng vâpsqbng, ta cũrnirng cúeucft đklwrâpsqby ạgpak, ta cũrnirng cúeucft! ”, tôbdppm cáhoxnt nhỏrnir khôbdppng nólimyi lờpsqbi nàqabyo, thâpsqbn ảrnprnh lólimye lêymvxn, rơzkxqi vàqabyo vai củrdvna Hoàqabyng Phủrdvnlimyng.

eucfc nàqabyy, sắhfshc mặhsgjt Hoàqabyng Phủrdvnlimyng dạgpaki ra.

Sốeomn ngưwkbapsqbi màqaby đklwrgpaki nhâpsqbn Hàqabybdppn kiêymvxng kỵlidx từsgftwkbaa đklwrếfmypn nay írdvnt đklwrếfmypn vôbdpplimyng, nhưwkbang mỗbvaii mộsgkrt ngưwkbapsqbi thìxdfk đklwrluuzu xứsgkrng đklwráhoxnng đklwrgxco mọymvxi ngưwkbapsqbi kírdvnnh trọymvxng.

Ôhfshng ta biếfmypt rằjfgsng, năxinrm xưwkbaa đklwrgpaki nhâpsqbn Hàqabybdppn cólimy thểgxcoqabyn sáhoxnt hàqabyng vạgpakn võjxdv giảrnpr cảrnprnh giớxcawi Hólimya Thầtsvjn.

Nhưwkbang hiệsgkrn tạgpaki khi đklwreomni mặhsgjt vớxcawi Tầtsvjn Ninh thìxdfk lạgpaki làqaby! cựvpmnc kỳinwe ngoan ngoãrxtvn.

“Nhìxdfkn cáhoxni gìxdfkqaby nhìxdfkn?”, tôbdppm cáhoxnt nhỏrnir hừsgftlimyi: “Cúeucft hếfmypt đklwri, khôbdppng nghe rõjxdv àqaby?”  
Nhìxdfkn Hàqabybdppn nổjfgsi giậgmpin, Hoàqabyng Phủrdvnlimyng lậgmpip tứsgkrc gậgmpit đklwrtsvju, quay ngưwkbapsqbi rờpsqbi đklwri.

Hoàqabyng Phủrdvnymvxn Nhiêymvxn cũrnirng đklwri theo sau.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.