Phong Thần Châu

Chương 878 : 878

    trước sau   



waada thầemqpn phápjqat uy!  
Đhcbsqebpng!   
Trong giârwvyy phúdjtgt ấxsamy, rùwaada thầemqpn ngẩkbgqng đkbgqemqpu, mộgvlrt chưqejkfyiong ấxsamn màqebpu vàqebpng đkbgqgdwyp vềpjqa phídxdga bầemqpu trờwusji.

Tiếkbgqng nổpgtu rầemqpm rầemqpm vang lêqknqn, rung chuyểhjycn mặrewot đkbgqxsamt.

rwvyy đkbgqen đkbgqemqpy trờwusji cuốtmlri cùwaadng cũqebpng tiêqknqu tan.

Tấxsamt cảqhyw bắqmcnt đkbgqemqpu hôjeop hấxsamp trởfyio lạqhywi, khôjeopng dápjqam thởfyio mạqhywnh.

Theo ápjqanh sápjqang vàqebpng, cóizdf ba bóizdfng ngưqejkwusji đkbgqqhywp chârwvyn bưqejkuqcwc tớuqcwi.


mafc giữjeopa ba ngưqejkwusji làqebp mộgvlrt ngưqejkwusji đkbgqàqebpn ôjeopng trung niêqknqn, hơunkri thởfyioklccnh thưqejkwusjng, gưqejkơunkrng mặrewot trôjeopng cóizdf vẻbxbg thậgdwyt thàqebp lộgvlr ra sựntcm kinh ngạqhywc.

qknqn cạqhywnh làqebp hai ngưqejkwusji mặrewoc võqqif phụqejkc màqebpu đkbgqen, tóizdfc dàqebpi buộgvlrc gọcfqbn, hai mắqmcnt cũqebpng ngỡnkvh ngàqebpng nhìklccn Tầemqpn Ninh.


“Hôjeopm nay làqebp đkbgqqhywi hôjeopn củvhwna đkbgqzhlx tửbxbg cấxsamp cao nhấxsamt Thanh Vârwvyn tôjeopng ta, đkbgqếkbgqn chúdjtgc mừizdfng, thìklcc chàqebpo đkbgqóizdfn, đkbgqếkbgqn làqebpm loạqhywn, giếkbgqt khôjeopng tha”.

Tầemqpn Ninh nóizdfi.

“Lápjqao toérewot!”  
Kẻbxbg đkbgqklccng bêqknqn trápjqai ngưqejkwusji đkbgqàqebpn ôjeopng trung niêqknqn hừizdf lạqhywnh, quápjqat mộgvlrt tiếkbgqng, lao xuốtmlrng, tấxsamn côjeopng Tầemqpn Ninh.

“Hừizdf!”  
tejjo Vệzhlx hừizdf lạqhywnh, đkbgqang đkbgqlvzonh bưqejkuqcwc ra.

Đhcbsgvlrt nhiêqknqn, mộgvlrt chưqejkfyiong ấxsamn lúdjtgc nàqebpy đkbgqápjqanh đkbgqi ra.

Phanh!   
Ngưqejkwusji bêqknqn trápjqai xuấxsamt thủvhwn, chưqejka kịlvzop nhìklccn rõqqifqebpng thìklcc cảqhyw ngưqejkwusji đkbgqãtejjizdfa thàqebpnh mộgvlrt bóizdfng đkbgqen, cuốtmlri cùwaadng thàqebpnh mộgvlrt ápjqanh sápjqang màqebpu đkbgqen, phịlvzoch mộgvlrt tiếkbgqng, biếkbgqn mấxsamt.


Mộgvlrt chưqejkfyiong đkbgqápjqanh bay!  
tejjo Vệzhlx nhìklccn cảqhywnh nàqebpy, cũqebpng run rẩkbgqy mídxdg mắqmcnt.

Ônzcyng ta biếkbgqt bêqknqn trong rùwaada thầemqpn làqebp ai, nhưqejkng khôjeopng ngờwusj sau hàqebpng vạqhywn năfpgfm, thựntcmc lựntcmc củvhwna lãtejjo hồdjtg ly nàqebpy đkbgqãtejjqebpng thêqknqm mạqhywnh mẽrwvy.

Tầemqpn Ninh lạqhywi nóizdfi: “Ai đkbgqếkbgqn thìklcc tựntcm giớuqcwi thiệzhlxu đkbgqi, nếkbgqu khôjeopng ta sẽrwvyqebpm thịlvzot!”  
Lờwusji nàqebpy nóizdfi xong, Tầemqpn Ninh thẳemqpng thắqmcnn ngồdjtgi ởfyio trưqejkuqcwc bậgdwyc thang đkbgqqhywi đkbgqiệzhlxn, nhàqebpn nhãtejjjeopwaadng.

“Tầemqpn côjeopng tửbxbg, đkbgqârwvyy chídxdgnh làqebpjeopng chủvhwn củvhwna U Minh Tôjeopng – U Đhcbsgvlrng Thiêqknqn!”  
Ngưqejkwusji ởfyioqknqn phảqhywi lúdjtgc nàqebpy cưqejkwusji khổpgtu.

Đhcbsârwvyy chídxdgnh làqebp U Quỷxzyrqebp hắqmcnn đkbgqãtejj gặrewop lúdjtgc trưqejkuqcwc.

Mộgvlrt trong Tảqhyw Hữjeopu hộgvlr phápjqap tiếkbgqng tăfpgfm lừizdfng lẫfzkpy củvhwna U Minh Tôjeopng – U Quỷxzyr.

U Quỷxzyrdjtgc nàqebpy khôjeopng thểhjyc khôjeopng cưqejkwusji khổpgtu.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.