Phong Thần Châu

Chương 1020 : 1020

    trước sau   



Nhìdmbsn thấrvlsy Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn bắoszdt đptzomznku tăqxctng giáaeyd, nécatgt mặdirxt củcepta mấrvlsy đptzoujke tửzrqfpkayi thay đptzorvlsi.

“Ba trăqxctm vạfeuqn!”  
Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn lúajfkc nàdgywy đptzoãlfbs hoàdgywn toàdgywn hoảzrqfng loạfeuqn rồajbzi.

Đnltbâkokby chímbpbnh làdgyw tiềbqobn bỏqwku ra đptzozeoa mua mạfeuqng củcepta hắoszdn ta đptzorvlsy!  
“Mộqxctt ngàdgywn vạfeuqn!”  
Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn rówxtwt cuộqxctc cũkpzcng cắoszdn răqxctng, hạfeuq quyếcazft tâkokbm nówxtwi: “Bồajbzi thưdgywckxgng cho cáaeydc vịxxho mộqxctt ngàdgywn vạfeuqn linh thạfeuqch!”  
Mộqxctt ngàdgywn vạfeuqn, cáaeydi nàdgywy chiếcazfm mộqxctt sốzevrdgywqdznng khổrvlsng lồajbz trong kho linh thạfeuqch ởxxho pháaeydi Thiêcatgn Sơpkayn.

Mộqxctt đptzoujke tửzrqfajfkc nàdgywy muốzevrn nówxtwi lạfeuqi thôczfmi.

Tầmznkn Ninh lạfeuqi nówxtwi: “Sốzevrng chếcazft củcepta hắoszdn nằdisjm trong tay củcepta cáaeydc ngưdgywơpkayi, cáaeydc ngưdgywơpkayi muốzevrn nówxtwi gìdmbs thìdmbs cứoszdwxtwi, khôczfmng cầmznkn phảzrqfi sợqdzn”.



“Nếcazfu nhưdgyw sau nàdgywy hắoszdn dáaeydm trảzrqf thùyuri, ta sẽmbpb tiêcatgu diệujket toàdgywn bộqxct pháaeydi Thiêcatgn Sơpkayn củcepta hắoszdn!”  
“Khôczfmng dáaeydm khôczfmng dáaeydm, tuyệujket đptzozevri khôczfmng dáaeydm!”, Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn vộqxcti vàdgywng nówxtwi.

Đnltbujke tửzrqf kia gậsahqt đptzomznku, rốzevrt cuộqxctc cũkpzcng lấrvlsy dũkpzcng khímbpbwxtwi: “Mộqxctt ngàdgywn vạfeuqn linh thạfeuqch, trợqdzn cấrvlsp mộqxctt phầmznkn cho ngưdgywckxgi nhàdgyw củcepta Đnltbôczfm Tiềbqobn sưdgyw huynh, sốzevrdmbsn lạfeuqi giao phówxtw cho tôczfmng chủcept sắoszdp xếcazfp, còdmbsn mộqxctt chúajfkt”.

“Ngàdgywi nówxtwi, ngàdgywi nówxtwi đptzoi! ”, Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn lậsahqp tứoszdc thởxxho phàdgywo mộqxctt hơpkayi.

“Ai giếcazft Đnltbôczfm Tiềbqobn sưdgyw huynh thìdmbs kẻujke đptzoówxtw phảzrqfi đptzobqobn mạfeuqng!”  
“Đnltbúajfkng vậsahqy!”  
“Khôczfmng sai!”  
Nhữftkfng đptzoujke tửzrqfdmbsn lạfeuqi cũkpzcng gậsahqt đptzomznku nówxtwi đptzoúajfkng, trong lúajfkc nhấrvlst thờckxgi lòdmbsng đptzomznky căqxctm phẫxqttn.

“Đnltbưdgywqdznc!”  
Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn bưdgywigdvc từdgywng bưdgywigdvc đptzoi ra, vung tay lêcatgn.


Bộqxctp bộqxctp hai ngưdgywckxgi lậsahqp tứoszdc bịxxhoczfmi ra, Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn vỗikgj tay xuốzevrng, sọwxtwlfbso củcepta hai ngưdgywckxgi nàdgywy lậsahqp tứoszdc vỡszfi vụsfxwn, hơpkayi thởxxho biếcazfn mấrvlst hoàdgywn toàdgywn.

“Chímbpbnh hai kẻujkedgywy đptzoãlfbs giếcazft Đnltbôczfm Tiềbqobn, tạfeuqi hạfeuq giếcazft chếcazft hai kẻujkedgywy mong chưdgyw vịxxho hảzrqf giậsahqn”.

“Hừdgyw, bọwxtwn ta chẳuyvgng cầmznkn phảzrqfi hảzrqf giậsahqn, nhưdgyw lờckxgi tôczfmng chủcept đptzoãlfbswxtwi, đptzoujke tửzrqf Thanh Vâkokbn môczfmn bọwxtwn ta sẽmbpb khôczfmng ỷfjuo thếcazf hiếcazfp ngưdgywckxgi, nhưdgywng nếcazfu ngưdgywckxgi kháaeydc ứoszdc hiếcazfp bọwxtwn ta thìdmbs bọwxtwn ta cũkpzcng khôczfmng sợqdzn”, đptzoujke tửzrqf kia lấrvlsy dũkpzcng khímbpbwxtwi.

Tầmznkn Ninh nghe thấrvlsy vậsahqy thìdmbs gậsahqt đptzomznku.

Nhưdgywng suy cho cùyuring, sâkokbu trong đptzoáaeydy lòdmbsng củcepta hơpkayn mưdgywckxgi đptzoujke tửzrqfdgywy vẫxqttn cówxtw chúajfkt sợqdznlfbsi.

Nếcazfu khôczfmng cầmznkn gìdmbs phảzrqfi nhậsahqn bồajbzi thưdgywckxgng bằdisjng linh thạfeuqch, cứoszd trựpkayc tiếcazfp giếcazft chếcazft Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn làdgyw xong.

Nhưdgywng hắoszdn cũkpzcng hiểzeoau, Thanh Vâkokbn môczfmn suy yếcazfu đptzoãlfbskokbu, phảzrqfi thay đptzorvlsi tâkokbm tímbpbnh củcepta cáaeydc đptzoujke tửzrqf, chuyệujken nàdgywy khôczfmng phảzrqfi ngàdgywy mộqxctt ngàdgywy hai làdgywwxtw thểzeoadgywm đptzoưdgywqdznc.

Lầmznkn nàdgywy cũkpzcng coi nhưdgyw tiếcazfp thêcatgm cho bọwxtwn họwxtw mộqxctt chúajfkt dũkpzcng khímbpb.

“Cựpkayc Thiêcatgn Sơpkayn, Tầmznkn tôczfmng chủcept đptzoajbzng ýosgg tha cho ngưdgywơpkayi mộqxctt mạfeuqng, ngưdgywơpkayi còdmbsn khôczfmng mau cảzrqfm ơpkayn đptzoi”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.