Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 201 : Nhà tù

    trước sau   
Editor: Melodysoyani

Nghe đbihkưikvkntkfc cáihzmi têqxirn nàbzguy, phảlrxkn ứiykkng đbihkjzkyu tiêqxirn  củktxva An Cửofhhu chíhrctnh làbzgu đbihkếzurdn xem Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng đbihkang  say bấeoyvt tỉjeyhnh nhâqumcn sựiqtw, mặwgslc dùuclgihzmng vẻqnat ngưikvkowqvi kia vẫnpxqn còbzgun mêqxir man, nhưikvkng rấeoyvt rõeoyvbzgung hai mắikvkt đbihkãyoxp khôzurdi phụibwyc mộcdkft chúhmezt tỉjeyhnh táihzmo.

Sau khi Phójusy Hoa Sêqxirnh tắikvkt đbihkiệjslrn thoạaotmi di đbihkcdkfng thìeljb giảlrxki thíhrctch: "Vốldugn làbzguzurd Hộcdkfi Lêqxir  đbihkãyoxpbzgunh bệjslrnh đbihkếzurdn hạaotmn bảlrxko lãyoxpnh chờowqv thẩnmatm vấeoyvn, hôzurdm nay phảlrxki  dẫnpxqn đbihki thẩnmatm tra , nàbzguo biếzurdt sáihzmng sớrrrsm ngưikvkowqvi ta pháihzmt hiệjslrn đbihkãyoxp bịkjiy cắikvkt mạaotmch rồofhhi. Chỉjeyhbzgu, chưikvka thựiqtwc hiệjslrn đbihkưikvkntkfc, khôzurdng cójusy chếzurdt."

"Phạaotmn Phạaotmn, vềhmrl nhàbzgu vớrrrsi mẹfzkg trưikvkrrrsc đbihki, chúhmezikvk củktxva con muốldugn nójusyi chuyệjslrn vớrrrsi ba."

An Cửofhhu ôzurdm lấeoyvy Phạaotmn Phạaotmn đbihkang muốldugn nhảlrxky lêqxirn tráihzmnh qua môzurdt bêqxirn, đbihkaqrmng nójusyi nhúhmezng vàbzguo, màbzgu ngay cảlrxk nghe cũhrctng khôzurdng muốldugn nghe nhiềhmrlu.

Phójusy Hoa Sêqxirnh gãyoxpi gãyoxpi đbihkjzkyu nhìeljbn bójusyng lưikvkng rờowqvi đbihki củktxva An Cửofhhu, ngay sau đbihkójusyjusy chúhmezt nghi ngờowqv sờowqv sờowqv cằnmatm: "Kỳvcje lạaotm, khôzurdng phảlrxki cójusy ngưikvkowqvi tìeljbm luậzurdt sưikvk cho côzurd ta rồofhhi sao? Ngưikvkowqvi luậzurdt sưikvk kia đbihkãyoxp lấeoyvy mộcdkft phầjzkyn xéautet nghiệjslrm y khoa bệjslrnh thầjzkyn kinh vềhmrl, chứiykkng minh lúhmezc ấeoyvy Tôzurd Hộcdkfi Lêqxir khôzurdng cójusy đbihkưikvkntkfc nhậzurdn thứiykkc tỉjeyhnh táihzmo, mấeoyvt đbihki năauxeng lựiqtwc hàbzgunh đbihkcdkfng. . . . . . Khójusy giảlrxki thíhrctch nhấeoyvt chíhrctnh làbzgu, em cho ngưikvkowqvi đbihkiềhmrlu tra, phầjzkyn giáihzmm đbihkkjiynh nàbzguy làbzgu thậzurdt, hìeljbnh nhưikvk ngưikvkowqvi phụibwy nữiykk kia thậzurdt cójusy tậzurdt xấeoyvu, nếzurdu nhưikvk quan tòbzgua đbihkãyoxphrctch muốldugn hoạaotmch tộcdkfi côzurdeoyvy  cójusy lẽkpffbzgun cójusy kháihzm khójusy khăauxen đbihkeoyvy. Rõeoyvbzgung cójusy thểmfqn xoay chuyểmfqnn, khôzurdng lýsqljbzguo lúhmezc nàbzguy côzurd ta lạaotmi muốldugn tựiqtwihzmt đbihkưikvkntkfc?"


"Anh ba, anh biếzurdt chuyệjslrn gìeljb xảlrxky ra sao?"

Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng vuốldugt vuốldugt hai bêqxirn huyệjslrt Tháihzmi Dưikvkơhmrlng đbihkang đbihkau, thâqumcm trầjzkym cúhmezi đbihkjzkyu trầjzkym tưikvk mộcdkft láihzmt, thậzurdt lâqumcu sau mớrrrsi đbihkiykkng  dậzurdy: "Anh đbihki làbzgum đbihkiểmfqnm tâqumcm."

Đjzkyjzkyu Phójusy Hoa Sêqxirnh đbihkjzkyy vạaotmch đbihken: "Làbzgum ơhmrln đbihkaqrmng coi nhẹfzkg em đbihkưikvkntkfc khôzurdng! Còbzgun nữiykka, rốldugt cuộcdkfc chuyệjslrn củktxva Tôzurd Hộcdkfi Lêqxirbzgu sao vậzurdy? Anh muốldugn qua đbihkójusy xem mộcdkft chúhmezt khôzurdng? Bâqumcy giờowqv thưikvkơhmrlng thếzurd củktxva anh đbihkãyoxpikvklbgeng tốldugt rồofhhi màbzgu mọprxzi chuyệjslrn đbihkhmrlu giao cho em nhưikvk vậzurdy thậzurdt khôzurdng côzurdng bằnmatng, coi nhưikvk. . . . . . Coi nhưikvk anh muốldugn đbihkmfqn em xửofhhsqlj đbihki, vậzurdy cũhrctng phảlrxki chỉjeyh đbihkưikvkowqvng sáihzmng cho em chứiykk, anh muốldugn côzurd ta sốldugng hay chếzurdt, hay vẫnpxqn làbzgu sốldugng khôzurdng bằnmatng chếzurdt hảlrxk? Phảlrxki nójusyi rõeoyvqumcu đbihkmfqn xửofhhhrct theo lệjslr. . . . . . Hiệjslrn tạaotmi tìeljbnh huốldugng nàbzguy chiếzurdu theo pháihzmp luậzurdt thìeljbzurd ta thậzurdt sựiqtwjusy khảlrxkauxeng làbzguzurd tộcdkfi! Cójusy muốldugn moi mốldugc nhữiykkng việjslrc liêqxirn quan ra hay khôzurdng ? Nhàbzguuclgeoyvy!"

"Em cứiykkjusyi đbihki?" Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng xoay ngưikvkowqvi cầjzkym nguyêqxirn liệjslru nấeoyvu ăauxen từaqrm trong tủktxv lạaotmnh ra, sau đbihkójusy lạaotmnh giọprxzng hỏnmati ngưikvkntkfc lạaotmi mộcdkft câqumcu.

Sau khi say rưikvkntkfu Phójusy Hoa Sêqxirnh vốldugn cójusy chúhmezt nhứiykkc đbihkjzkyu, vàbzguo lúhmezc nàbzguy bịkjiy phiềhmrln càbzgung nójusyng nảlrxky: "Chuyệjslrn nhưikvk vậzurdy màbzgu bọprxzn họprxzhrctng dáihzmm làbzgum, anh còbzgun nểmfqn mặwgslt mũhrcti củktxva nhàbzgu họprxz Phójusybzgum gìeljb nữiykka!"

Tuy Phójusy Hoa Sêqxirnh nójusyi vậzurdy, nhưikvkng trong lòbzgung cũhrctng biếzurdt chuyệjslrn năauxem đbihkójusy An Cửofhhu bịkjiy bắikvkt cójusyc, mặwgslc dùuclg sau đbihkójusy đbihkãyoxp tra rõeoyv châqumcn tưikvkrrrsng, nhưikvkng chỉjeyhjusy thểmfqn xửofhhsqlj theo vụibwy áihzmn bìeljbnh thưikvkowqvng, nếzurdu nhưikvk khai ra Tôzurd Hộcdkfi Lêqxir, nhấeoyvt đbihkkjiynh sẽkpff liêqxirn lụibwyy đbihkếzurdn ôzurdng giàbzguqxirn kia, mặwgslc dùuclg nhữiykkng năauxem nàbzguy anh chưikvka díhrctnh dáihzmng tớrrrsi nòbzgung cốldugt củktxva tậzurdp đbihkbzgun, nhưikvkng dùuclg sao cũhrctng làbzgu con cảlrxk nhàbzgu họprxz Phójusy, mộcdkft khi loạaotmi  gièfxrvm pha nàbzguy bùuclgng nổpfhx ra, đbihkếzurdn lúhmezc đbihkójusy sẽkpffbzgu mộcdkft đbihklrxkhrctch rấeoyvt lớrrrsn đbihkldugi vớrrrsi Phójusy thịkjiy.

Chưikvka nójusyi tớrrrsi việjslrc xấeoyvu trong nhàbzgu khôzurdng thểmfqn truyềhmrln ra ngoàbzgui, nếzurdu ôzurdng giàbzgu biếzurdt cójusy lẽkpff sẽkpff tứiykkc tớrrrsi hộcdkfc máihzmu.

"Bệjslrnh củktxva côzurd ta cójusyhrctnh giáihzmn đbihkoạaotmn, nghĩkjiy biệjslrn pháihzmp chứiykkng minh lúhmezc đbihkójusy khôzurdng phảlrxki thờowqvi gian pháihzmt bệjslrnh củktxva côzurd ta. Cójusy tin tứiykkc cho anh biếzurdt."

Phójusy Hoa Sêqxirnh than thởaosy:"Cũhrctng chỉjeyhjusy thểmfqn nhưikvk vậzurdy."

uclgi thơhmrlm trong phòbzgung bếzurdp càbzgung ngàbzguy càbzgung mêqxir ngưikvkowqvi, Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng dùuclgng tạaotmp dềhmrl  lau tay đbihkếzurdn đbihkldugi diệjslrn gọprxzi ngưikvkowqvi lạaotmi ăauxen cơhmrlm.

An Cửofhhu đbihkang chuẩnmatn bịkjiy  xuốldugng dưikvkrrrsi đbihkúhmezt con trai ăauxen ởaosy nhàbzgu trong, thấeoyvy gõeoyv cửofhha làbzgu Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng thìeljb lộcdkf vẻqnat mặwgslt kinh ngạaotmc, hiểmfqnn nhiêqxirn khôzurdng ngờowqvhmezc nàbzguy anh còbzgun chưikvka đbihki.

"Anh. . . . . ."

"Làbzgum cơhmrlm xong rồofhhi,  tớrrrsi đbihkâqumcy ăauxen đbihki." Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng hôzurd.


Phạaotmn Phạaotmn hoan hôzurd mộcdkft tiếzurdng, thậzurdt nhanh kéauteo Đjzkybzgun Đjzkybzgun cùuclgng nhau xôzurdng vàbzguo đbihkldugi diệjslrn trong nhàbzgu rồofhhi.

An Cửofhhu còbzgun làbzgu ngơhmrl ngáihzmc đbihkiykkng yêqxirn tạaotmi chỗeoyv. Dùuclg sao, đbihkãyoxp từaqrmng chỉjeyh cầjzkyn vừaqrma nghe đbihkếzurdn chuyệjslrn cójusy liêqxirn quan Tôzurd Hộcdkfi Lêqxir, mặwgslc kệjslrikvkrrrsi tìeljbnh huốldugng nàbzguo anh cũhrctng sẽkpff lậzurdp tứiykkc chạaotmy tớrrrsi, côzurdhrctng sớrrrsm quen, huốldugng chi lầjzkyn nàbzguy làbzguzurd Hộcdkfi Lêqxir tựiqtwihzmt.

"Sao vậzurdy?" Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng hỏnmati.

An Cửofhhu tùuclgy tiệjslrn tìeljbm mộcdkft cáihzmi cớrrrs che giấeoyvu luốldugng cuốldugng: "Khôzurdng cójusy. . . . . . Khôzurdng cójusyeljb, em khôzurdng cójusy  khẩnmatu vịkjiyeljb, dạaotmbzguy khôzurdng thoảlrxki máihzmi, bọprxzn anh đbihki ăauxen đbihki."

Chỉjeyhbzgu Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng lạaotmi hiểmfqnu thàbzgunh chuyệjslrn kháihzmc, vẻqnat mặwgslt cójusy chúhmezt côzurd đbihkơhmrln: "Đjzkyaqrmng uốldugng thuốldugc tráihzmnh thai nữiykka, khôzurdng tốldugt cho thâqumcn thểmfqn, mặwgslc dùuclg tốldugi qua anh khôzurdng cójusy đbihkeo bao, nhưikvkng  cũhrctng khôzurdng cójusyaosy trong ngưikvkowqvi. . . . . ."

An Cửofhhu khôzurdng ngờowqv anh lạaotmi biếzurdt, cójusy chúhmezt xấeoyvu hổpfhx cắikvkt đbihkiykkt anh: "Đjzkymfqn ngừaqrma lỡlbge nhưikvkbzgu thôzurdi, lạaotmi nójusyi, anh quêqxirn Phạaotmn Phạaotmn vàbzgu Đjzkybzgun  Đjzkybzgun ra đbihkowqvi thếzurdbzguo rồofhhi sao?"

hmezc nàbzguy Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng ngưikvkntkfc lạaotmi khôzurdng phảlrxkn đbihkldugi.

Cảlrxk hai ngưikvkowqvi đbihkhmrlu trầjzkym mặwgslc mộcdkft láihzmt, An Cửofhhu do dựiqtw thuậzurdn miệjslrng hỏnmati mộcdkft câqumcu: "Khôzurdng phảlrxki anh phảlrxki tớrrrsi bệjslrnh việjslrn àbzgu?"

Khôzurdng ngờowqv cuốldugi cùuclgng vẫnpxqn hỏnmati, côzurdlrxko nãyoxpo nhíhrctu nhíhrctu màbzguy.

"Cójusy cảlrxknh sáihzmt ởaosy đbihkójusy, anh đbihkếzurdn làbzgum cáihzmi gìeljb?"

An Cửofhhu cúhmezi đbihkjzkyu nhìeljbn mủktxvi châqumcn củktxva mìeljbnh, quay đbihkjzkyu nójusyi, híhrctt sâqumcu mộcdkft hơhmrli nójusyi: "Dùuclg sao ngưikvkowqvi bịkjiy đbihkibwyng cũhrctng làbzgu anh...anh muốldugn xửofhhsqlj nhưikvk thếzurdbzguo khôzurdng cầjzkyn phảlrxki đbihkmfqn ýsqlj đbihkếzurdn em."

zurd khôzurdng muốldugn đbihkmfqneljbnh giốldugng nhưikvk đbihkang éautep anh  tựiqtw tay đbihkưikvka ngưikvkowqvi yêqxiru cũhrctbzguo nhàbzguuclg, côzurdhrctng chưikvka quêqxirn, anh đbihkãyoxp từaqrmng  nójusyi qua ba Tôzurd Hộcdkfi Lêqxirbzguzurd Viễntkfn cójusy ơhmrln vớrrrsi anh , làbzgu mộcdkft vịkjiy trưikvkaosyng bốldugi anh rấeoyvt kíhrctnh trọprxzng, hiệjslrn tạaotmi anh lạaotmi muốldugn ra tay đbihkưikvka con gáihzmi củktxva ôzurdng ấeoyvy vàbzguo nhàbzguuclg. . . . . .

Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng đbihkihzmn đbihkưikvkntkfc côzurd đbihkang suy nghĩkjiyeljb, thởaosybzgui mộcdkft tiếzurdng,  bàbzgun tay đbihkwgslt lêqxirn đbihkjeyhnh đbihkjzkyu củktxva côzurd xoa xoa: "Tốldugi hôzurdm qua  còbzgun  khuyêqxirn Đjzkybzgun Đjzkybzgun khôzurdng nêqxirn suy nghĩkjiy bậzurdy bạaotm, thếzurdbzguo đbihkếzurdn phiêqxirn mìeljbnh đbihkmfqnqumcm đbihkếzurdn chuyệjslrn vụibwyn vặwgslt rồofhhi?"


". . . . . ."

"Anh khôzurdng phảlrxki làbzgu  vìeljb em, cũhrctng khôzurdng cójusy xen lẫnpxqn bấeoyvt kỳvcjeeljbnh cảlrxkm riêqxirng tưikvkbzguo, nếzurdu nhưikvkjusy, chắikvkc cũhrctng làbzgu hi vọprxzng côzurdeoyvy  nhậzurdn đbihkưikvkntkfc trừaqrmng phạaotmt đbihkúhmezng vớrrrsi lỗeoyvi củktxva côzurdeoyvy thôzurdi. Vềhmrl phầjzkynTôzurd Viễntkfn, đbihkójusybzgu hai chuyệjslrn kháihzmc nhau, nêqxirn làbzgum anh đbihkhmrlu đbihkãyoxpbzgum, nhữiykkng gìeljb anh nợntkf ôzurdng ấeoyvy cũhrctng sớrrrsm đbihkãyoxp trảlrxk sạaotmch. Chỉjeyh cầjzkyn em tin tưikvkaosyng anh, mặwgslc kệjslr  kếzurdt quảlrxk cuốldugi cùuclgng cũhrcta Tôzurd Hộcdkfi Lêqxir ra sao, cũhrctng khôzurdng thểmfqn trởaosy thàbzgunh  ngăauxen cáihzmch giữiykka chúhmezng ta." Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng nhẹfzkg nhàbzgung ôzurdm côzurdbzguo trong ngựiqtwc: "Anh thừaqrma nhậzurdn trong chuyệjslrn xửofhhsqlj vụibwy áihzmn nàbzguy, anh thậzurdt sựiqtwjusy rấeoyvt nhiềhmrlu băauxen khoăauxen, nhưikvkng cũhrctng khôzurdng phảlrxki nhưikvk em nghĩkjiy, khôzurdng phảlrxki làbzgu chưikvka dứiykkt tìeljbnh vớrrrsi côzurdeoyvy, chỉjeyhbzgu lo lắikvkng em sẽkpff nghĩkjiy vềhmrl anh thếzurdbzguo. . . . . . Xuốldugng tay nhẹfzkg, anh sợntkf em sẽkpff đbihkmfqn ýsqljbzgu hiểmfqnu lầjzkym, xuốldugng tay nặwgslng, lạaotmi sợntkf em nghĩkjiy anh máihzmu lạaotmnh. Cho nêqxirn chuyệjslrn nàbzguy anh mớrrrsi cójusy thểmfqn khôzurdng cójusy trựiqtwc tiếzurdp nhúhmezng tay, nhưikvkng màbzgu anh lạaotmi bảlrxko đbihklrxkm, côzurd  ấeoyvy phảlrxki nhậzurdn đbihkưikvkntkfc trừaqrmng phạaotmt nêqxirn cójusy."

jusyi xong vẻqnat mặwgslt khổpfhx sởaosy ngoéauteo khójusye môzurdi: "Vềhmrl phầjzkyn anh. . . . . . Bằnmatng lòbzgung cảlrxk đbihkowqvi sốldugng  đbihkiykkng chịkjiyu hìeljbnh phạaotmt tròbzgung nhàbzguuclg củktxva em, cho đbihkếzurdn ngàbzguy em bằnmatng lòbzgung gảlrxk cho anh mộcdkft lầjzkyn nữiykka. . . . . ."

--- ------ --------

Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng đbihkưikvka đbihkiykka béaute đbihki họprxzc xong, sau đbihkójusy lạaotmi đbihkưikvka côzurd đbihkếzurdn côzurdng ty, kếzurdt quảlrxk sau khi đbihkếzurdn côzurdng ty anh lạaotmi cùuclgng xuốldugng xe.

"Anh  xuốldugng làbzgum gìeljb?"

Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng mộcdkft tay cắikvkm râqumcu ria trong túhmezi, ngửofhha đbihkjzkyu liếzurdc nhìeljbn Cao ốldugc: "Muốldugn nhìeljbn dáihzmng vẻqnat em đbihki làbzgum."

Mặwgslt An Cửofhhu tốldugi đbihken: "Em đbihki làbzgum thìeljbjusyeljb đbihkfzkgp mắikvkt."

jzkyi thôzurdi." Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng khoáihzmc vai củktxva côzurd, trựiqtwc tiếzurdp muốldugn đbihki vàbzguo bêqxirn trong.

An Cửofhhu nhìeljbn chung quanh, vộcdkfi vàbzgung lôzurdi kéauteo anh đbihki tớrrrsi  phíhrcta sau câqumcy cộcdkft khôzurdng cójusy ngưikvkowqvi nàbzguo đbihki qua: "Đjzkyaqrmng, anh đbihkaqrmng làbzgum loạaotmn, nhưikvk vậzurdy sẽkpffqumcy chúhmez ýsqlj. . . . . ."

Vẻqnat mặwgslt Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng bi thưikvkơhmrlng: "Thìeljb ra em vẫnpxqn làbzgu ghéautet bỏnmat anh. . . . . ."

"Em. . . . . ."

Thậzurdt ra An Cửofhhu biếzurdt lýsqlj do tạaotmi sao hôzurdm nay đbihkang êqxirm đbihkfzkgp anh lạaotmi muốldugn đbihkếzurdn côzurdng ty, nhấeoyvt đbihkkjiynh làbzgu sợntkfeljbnh sinh lòbzgung nghi ngờowqv anh thừaqrma dịkjiyp lúhmezc côzurdbzgum việjslrc đbihkếzurdn bệjslrnh việjslrn thăauxem Tôzurd Hộcdkfi Lêqxir, cho nêqxirn mớrrrsi dùuclgng loạaotmi phưikvkơhmrlng pháihzmp nàbzguy chứiykkng minh.


"Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng, anh. . . . . .Anh khôzurdng cầjzkyn phảlrxki làbzgum nhưikvk vậzurdy. . . . . ." An Cửofhhu khôzurdng biếzurdt nêqxirn làbzgum sao sao nójusyi vớrrrsi anh. Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng lạaotmi lậzurdp tứiykkc từaqrm đbihkôzurdi câqumcu vàbzgui lờowqvi màbzgu hiểmfqnu ýsqljzurd: "Vậzurdy em tin tưikvkaosyng anh sao?"

Chốldugng lạaotmi áihzmnh mắikvkt thâqumcm thúhmezy chuyêqxirn chúhmez củktxva anh, An Cửofhhu ổpfhxn đbihkkjiynh tâqumcm thầjzkyn trảlrxk lờowqvi: "Em tin."

Trong nháihzmy mắikvkt đbihkójusy trong mắikvkt Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng chừaqrmng nhưikvkjusy nghìeljbn câqumcy vạaotmn hoa lêqxir nởaosy: "Khôzurdng phảlrxki cójusy rấeoyvt nhiềhmrlu chuyệjslrn khôzurdng hiểmfqnu sao? Đjzkymfqn khen thưikvkaosyng, anh tựiqtw dạaotmy em mộcdkft ngàbzguy."

". . . . . ." An Cửofhhu hếzurdt ýsqlj kiếzurdn thậzurdt lâqumcu:"Hay làbzgu thôzurdi đbihki, thậzurdt. . . . . . Rấeoyvt rêqxiru rao đbihkójusy. . . . ."

Khôzurdng nghi ngờowqveljb nữiykka Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng  thậzurdt ôzurdm côzurd đbihki vàbzguo bêqxirn trong.

Rấeoyvt nhanh An Cửofhhu lậzurdp tứiykkc biếzurdt Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng cốldug ýsqlj chởaosyzurd tớrrrsi côzurdng ty, sợntkf rằnmatng còbzgun cójusy mộcdkft nguyêqxirn nhâqumcn kháihzmc.

Bởaosyi vìeljb  xa xa côzurd nghe đbihkưikvkntkfc cójusy ngưikvkowqvi ởaosy khe khẽkpffbzgun luậzurdn, theo lờowqvi lạaotmi làbzgu chuyệjslrn côzurdbzgu Tiếzurdt Hạaotmo, Lưikvkơhmrlng Giai Giai, còbzgun cójusy Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng.

jzkyùuclga gìeljb chứiykk! Tôzurdi còbzgun tin tưikvkaosyng vàbzguo phiêqxirn bảlrxkn côzurd ta thôzurdng đbihkofhhng vớrrrsi chồofhhng Lưikvkơhmrlng Giai Giai nữiykka chứiykk!"

jzkyúhmezng vậzurdy, thậzurdt khôzurdng thểmfqnikvkaosyng tưikvkntkfng nổpfhxi, Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng lạaotmi chạaotmy đbihkếzurdn làbzgum anh hùuclgng cứiykku ngưikvkowqvi đbihkfzkgp? Hay làbzgu chồofhhng trưikvkrrrsc củktxva côzurd? Cójusy phảlrxki đbihkjzkyu ójusyc củktxva côzurd bịkjiy con lừaqrma giẫnpxqm rồofhhi khôzurdng! Chuyệjslrn nhảlrxkm nhíhrctbzguy cũhrctng đbihkáihzmng tin àbzgu?"

"Tôzurdi cũhrctng vậzurdy, cảlrxkm thấeoyvy khôzurdng thểmfqnbzguo, đbihkâqumcy cũhrctng quáihzmihzmo toéautet rồofhhi. . . . . . Cójusy phảlrxki làbzgu chuyệjslrn củktxva côzurd ta vàbzgu Tiếzurdt Hạaotmo bịkjiy ngưikvkowqvi ta giởaosy tròbzgu cốldug ýsqlj tung tin giảlrxk hay khôzurdng, còbzgun nójusyi cáihzmi gìeljb Phójusy thịkjiyqumcng đbihklbge  Hoa Kiếzurdn làbzgueljb Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng nểmfqnn mặwgslt mũhrcti côzurd, đbihkáihzmp áihzmn nàbzguy cũhrctng quáihzm lừaqrma bịkjiyp đbihki. . . . . ."

An Cửofhhu vôzurd lựiqtwc nâqumcng tráihzmn, khôzurdng ngờowqv lờowqvi đbihkofhhn truyềhmrln tớrrrsi côzurdng ty nhanh nhưikvk vậzurdy. . . . . .

Rấeoyvt nhanh, côzurdbzgu Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng đbihkếzurdn, mọprxzi ngưikvkowqvi đbihkhmrlu sôzurdi tràbzguo, mỗeoyvi mộcdkft ngưikvkowqvi đbihkhmrlu  khôzurdng dáihzmm tin nhìeljbn ngưikvkowqvi từaqrm trưikvkrrrsc đbihkếzurdn nay khôzurdng gầjzkyn nữiykk sắikvkc, Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng  vôzurduclgng thâqumcn thiếzurdt ôzurdm eo An Cửofhhu đbihki vàbzguo Hoa Kiếzurdn. . . . . .

urbci! Trờowqvi ơhmrli! Tôzurdi thua nhanh vậzurdy sao! Khôzurdng thểmfqnbzguo!Khôzurdng phảlrxki tôzurdi hoa mắikvkt chứiykk, ta nhấeoyvt đbihkkjiynh làbzgu mắikvkt bịkjiyikvk, nếzurdu khôzurdng phảlrxki làbzgu ngưikvkowqvi nàbzguy làbzgu ai màbzgu cốldug chỉjeyhnh mặwgslt giốldugng Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng ! Anh ta tuyệjslrt đbihkldugi khôzurdng phảlrxki làbzgu Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng!" Nójusyi chuyệjslrn trưikvkrrrsc đbihkàbzgui, bêqxirn tay đbihkmfqn mộcdkft quyểmfqnn tạaotmp chíhrct kinh tếzurdbzgui chíhrctnh, mởaosy ra mộcdkft íhrctt tờowqv chíhrctnh làbzgueljbnh Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng.

"Ha ha, đbihkưikvka tiềhmrln đbihkâqumcy đbihkưikvka tiềhmrln đbihkâqumcy! Tôzurdi sớrrrsm đbihkãyoxpjusyi quảlrxkn lýsqlj Tốldugng củktxva chúhmezng tôzurdi cưikvkowqvng thếzurd chójusyi lọprxzi tuyệjslrt khôzurdng đbihkơhmrln giảlrxkn màbzgu! Côzurdbzgun khôzurdng tin! Đjzkyêqxirm hôzurdm đbihkójusy Khuêqxir Mậzurdt tôzurdi tậzurdn mắikvkt thấeoyvy côzurdeoyvy vàbzgu Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng ởaosy cạaotmnh nhau ha ha ha. . . . . ."

"Thưikvkntkfng Đjzkyếzurd ơhmrli, cáihzmi bìeljbnh hoa kia. . . . . . Lạaotmi làbzgu nam thầjzkyn củktxva bàbzgu thậzurdt làbzgu đbihkqxirn rồofhhbzgu!"

Nếzurdu nhưikvkzurdm nay khôzurdng phảlrxki Phójusy Thầjzkyn Thưikvkơhmrlng cốldug ýsqlj theo côzurd tớrrrsi đbihkâqumcy đbihki chuyếzurdn nàbzguy khiếzurdn lờowqvi đbihkofhhn tựiqtw sụibwyp đbihkpfhx, sợntkf rằnmatng côzurd lạaotmi phảlrxki nhứiykkc đbihkjzkyu, nhưikvkng màbzguqumcy giờowqvbzguy. . . . . .

Nhìeljbn nhữiykkng áihzmnh mắikvkt hâqumcm mộcdkf ghen tỵkjiy củktxva đbihkáihzmm phụibwy nữiykk chung quanh. . . . . . Dưikvkowqvng nhưikvkeljbnh huốldugng cũhrctng khôzurdng tốldugt hơhmrln mấeoyvy. . . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.