Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 201 : Nhà tù

    trước sau   
Editor: Melodysoyani

Nghe đrbriưjojyqwwqc cákkwfi têgejyn nàqehjy, phảsggsn ứrhvzng đrbriwwtdu tiêgejyn  củtgkza An Cửopauu chímyddnh làqehj đrbriếshhyn xem Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng đrbriang  say bấmfxft tỉwxgwnh nhâeooun sựjsmr, mặqcoec dùjehpkkwfng vẻomwu ngưjojysacli kia vẫxicsn còjojyn mêgejy man, nhưjojyng rấmfxft rõjsmrqehjng hai mắjsmrt đrbriãjhjr khôohxmi phụtpldc mộqottt chúuagtt tỉwxgwnh tákkwfo.

Sau khi Phórbri Hoa Sêgejynh tắjsmrt đrbriiệuagtn thoạwqrvi di đrbriqottng thìlmdi giảsggsi thímyddch: "Vốeooun làqehjohxm Hộqotti Lêgejy  đrbriãjhjrqehjnh bệuagtnh đrbriếshhyn hạwqrvn bảsggso lãjhjrnh chờsacl thẩzdrym vấmfxfn, hôohxmm nay phảsggsi  dẫxicsn đrbrii thẩzdrym tra , nàqehjo biếshhyt sákkwfng sớrhvzm ngưjojysacli ta phákkwft hiệuagtn đrbriãjhjr bịmydd cắjsmrt mạwqrvch rồpogai. Chỉwxgwqehj, chưjojya thựjsmrc hiệuagtn đrbriưjojyqwwqc, khôohxmng córbri chếshhyt."

"Phạwqrvn Phạwqrvn, vềmfxf nhàqehj vớrhvzi mẹtffx trưjojyrhvzc đrbrii, chúuagtjojy củtgkza con muốeooun nórbrii chuyệuagtn vớrhvzi ba."

An Cửopauu ôohxmm lấmfxfy Phạwqrvn Phạwqrvn đrbriang muốeooun nhảsggsy lêgejyn trákkwfnh qua môohxmt bêgejyn, đrbrimfxfng nórbrii nhúuagtng vàqehjo, màqehj ngay cảsggs nghe cũvvlrng khôohxmng muốeooun nghe nhiềmfxfu.

Phórbri Hoa Sêgejynh gãjhjri gãjhjri đrbriwwtdu nhìlmdin bórbring lưjojyng rờsacli đrbrii củtgkza An Cửopauu, ngay sau đrbriórbrirbri chúuagtt nghi ngờsacl sờsacl sờsacl cằqwwqm: "Kỳtsjj lạwqrv, khôohxmng phảsggsi córbri ngưjojysacli tìlmdim luậtsjjt sưjojy cho côohxm ta rồpogai sao? Ngưjojysacli luậtsjjt sưjojy kia đrbriãjhjr lấmfxfy mộqottt phầwwtdn xérhvzt nghiệuagtm y khoa bệuagtnh thầwwtdn kinh vềmfxf, chứrhvzng minh lúuagtc ấmfxfy Tôohxm Hộqotti Lêgejy khôohxmng córbri đrbriưjojyqwwqc nhậtsjjn thứrhvzc tỉwxgwnh tákkwfo, mấmfxft đrbrii nărusfng lựjsmrc hàqehjnh đrbriqottng. . . . . . Khórbri giảsggsi thímyddch nhấmfxft chímyddnh làqehj, em cho ngưjojysacli đrbriiềmfxfu tra, phầwwtdn giákkwfm đrbrimyddnh nàqehjy làqehj thậtsjjt, hìlmdinh nhưjojy ngưjojysacli phụtpld nữjojy kia thậtsjjt córbri tậtsjjt xấmfxfu, nếshhyu nhưjojy quan tòjojya đrbriãjhjrmyddch muốeooun hoạwqrvch tộqotti côohxmmfxfy  córbri lẽwwtdjojyn córbri khákkwf khórbri khărusfn đrbrimfxfy. Rõjsmrqehjng córbri thểnajn xoay chuyểnajnn, khôohxmng lýeoouqehjo lúuagtc nàqehjy côohxm ta lạwqrvi muốeooun tựjsmrkkwft đrbriưjojyqwwqc?"


"Anh ba, anh biếshhyt chuyệuagtn gìlmdi xảsggsy ra sao?"

Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng vuốeoout vuốeoout hai bêgejyn huyệuagtt Thákkwfi Dưjojyơsqtqng đrbriang đrbriau, thâeooum trầwwtdm cúuagti đrbriwwtdu trầwwtdm tưjojy mộqottt lákkwft, thậtsjjt lâeoouu sau mớrhvzi đrbrirhvzng  dậtsjjy: "Anh đrbrii làqehjm đrbriiểnajnm tâeooum."

Đeulhwwtdu Phórbri Hoa Sêgejynh đrbriwwtdy vạwqrvch đrbrien: "Làqehjm ơsqtqn đrbrimfxfng coi nhẹtffx em đrbriưjojyqwwqc khôohxmng! Còjojyn nữjojya, rốeoout cuộqottc chuyệuagtn củtgkza Tôohxm Hộqotti Lêgejyqehj sao vậtsjjy? Anh muốeooun qua đrbriórbri xem mộqottt chúuagtt khôohxmng? Bâeoouy giờsacl thưjojyơsqtqng thếshhy củtgkza anh đrbriãjhjrjojyiqwkng tốeoout rồpogai màqehj mọjehpi chuyệuagtn đrbrimfxfu giao cho em nhưjojy vậtsjjy thậtsjjt khôohxmng côohxmng bằqwwqng, coi nhưjojy. . . . . . Coi nhưjojy anh muốeooun đrbrinajn em xửopaueoou đrbrii, vậtsjjy cũvvlrng phảsggsi chỉwxgw đrbriưjojysaclng sákkwfng cho em chứrhvz, anh muốeooun côohxm ta sốeooung hay chếshhyt, hay vẫxicsn làqehj sốeooung khôohxmng bằqwwqng chếshhyt hảsggs? Phảsggsi nórbrii rõjsmreoouu đrbrinajn xửopaumydd theo lệuagt. . . . . . Hiệuagtn tạwqrvi tìlmdinh huốeooung nàqehjy chiếshhyu theo phákkwfp luậtsjjt thìlmdiohxm ta thậtsjjt sựjsmrrbri khảsggsrusfng làqehjohxm tộqotti! Córbri muốeooun moi mốeoouc nhữjojyng việuagtc liêgejyn quan ra hay khôohxmng ? Nhàqehjjehpmfxfy!"

"Em cứrhvzrbrii đrbrii?" Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng xoay ngưjojysacli cầwwtdm nguyêgejyn liệuagtu nấmfxfu ărusfn từmfxf trong tủtgkz lạwqrvnh ra, sau đrbriórbri lạwqrvnh giọjehpng hỏlmdii ngưjojyqwwqc lạwqrvi mộqottt câeoouu.

Sau khi say rưjojyqwwqu Phórbri Hoa Sêgejynh vốeooun córbri chúuagtt nhứrhvzc đrbriwwtdu, vàqehjo lúuagtc nàqehjy bịmydd phiềmfxfn càqehjng nórbring nảsggsy: "Chuyệuagtn nhưjojy vậtsjjy màqehj bọjehpn họjehpvvlrng dákkwfm làqehjm, anh còjojyn nểnajn mặqcoet mũvvlri củtgkza nhàqehj họjehp Phórbriqehjm gìlmdi nữjojya!"

Tuy Phórbri Hoa Sêgejynh nórbrii vậtsjjy, nhưjojyng trong lòjojyng cũvvlrng biếshhyt chuyệuagtn nărusfm đrbriórbri An Cửopauu bịmydd bắjsmrt córbric, mặqcoec dùjehp sau đrbriórbri đrbriãjhjr tra rõjsmr châeooun tưjojyrhvzng, nhưjojyng chỉwxgwrbri thểnajn xửopaueoou theo vụtpld ákkwfn bìlmdinh thưjojysaclng, nếshhyu nhưjojy khai ra Tôohxm Hộqotti Lêgejy, nhấmfxft đrbrimyddnh sẽwwtd liêgejyn lụtpldy đrbriếshhyn ôohxmng giàqehjgejyn kia, mặqcoec dùjehp nhữjojyng nărusfm nàqehjy anh chưjojya dímyddnh dákkwfng tớrhvzi nòjojyng cốeoout củtgkza tậtsjjp đrbriqehjn, nhưjojyng dùjehp sao cũvvlrng làqehj con cảsggs nhàqehj họjehp Phórbri, mộqottt khi loạwqrvi  gièopaum pha nàqehjy bùjehpng nổxbvb ra, đrbriếshhyn lúuagtc đrbriórbri sẽwwtdqehj mộqottt đrbrisggsmyddch rấmfxft lớrhvzn đrbrieooui vớrhvzi Phórbri thịmydd.

Chưjojya nórbrii tớrhvzi việuagtc xấmfxfu trong nhàqehj khôohxmng thểnajn truyềmfxfn ra ngoàqehji, nếshhyu ôohxmng giàqehj biếshhyt córbri lẽwwtd sẽwwtd tứrhvzc tớrhvzi hộqottc mákkwfu.

"Bệuagtnh củtgkza côohxm ta córbrimyddnh giákkwfn đrbrioạwqrvn, nghĩjswb biệuagtn phákkwfp chứrhvzng minh lúuagtc đrbriórbri khôohxmng phảsggsi thờsacli gian phákkwft bệuagtnh củtgkza côohxm ta. Córbri tin tứrhvzc cho anh biếshhyt."

Phórbri Hoa Sêgejynh than thởtgkz:"Cũvvlrng chỉwxgwrbri thểnajn nhưjojy vậtsjjy."

jehpi thơsqtqm trong phòjojyng bếshhyp càqehjng ngàqehjy càqehjng mêgejy ngưjojysacli, Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng dùjehpng tạwqrvp dềmfxf  lau tay đrbriếshhyn đrbrieooui diệuagtn gọjehpi ngưjojysacli lạwqrvi ărusfn cơsqtqm.

An Cửopauu đrbriang chuẩzdryn bịmydd  xuốeooung dưjojyrhvzi đrbriúuagtt con trai ărusfn ởtgkz nhàqehj trong, thấmfxfy gõjsmr cửopaua làqehj Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng thìlmdi lộqott vẻomwu mặqcoet kinh ngạwqrvc, hiểnajnn nhiêgejyn khôohxmng ngờsacluagtc nàqehjy anh còjojyn chưjojya đrbrii.

"Anh. . . . . ."

"Làqehjm cơsqtqm xong rồpogai,  tớrhvzi đrbriâeoouy ărusfn đrbrii." Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng hôohxm.


Phạwqrvn Phạwqrvn hoan hôohxm mộqottt tiếshhyng, thậtsjjt nhanh kérhvzo Đeulhqehjn Đeulhqehjn cùjehpng nhau xôohxmng vàqehjo đrbrieooui diệuagtn trong nhàqehj rồpogai.

An Cửopauu còjojyn làqehj ngơsqtq ngákkwfc đrbrirhvzng yêgejyn tạwqrvi chỗxdbp. Dùjehp sao, đrbriãjhjr từmfxfng chỉwxgw cầwwtdn vừmfxfa nghe đrbriếshhyn chuyệuagtn córbri liêgejyn quan Tôohxm Hộqotti Lêgejy, mặqcoec kệuagtjojyrhvzi tìlmdinh huốeooung nàqehjo anh cũvvlrng sẽwwtd lậtsjjp tứrhvzc chạwqrvy tớrhvzi, côohxmvvlrng sớrhvzm quen, huốeooung chi lầwwtdn nàqehjy làqehjohxm Hộqotti Lêgejy tựjsmrkkwft.

"Sao vậtsjjy?" Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng hỏlmdii.

An Cửopauu tùjehpy tiệuagtn tìlmdim mộqottt cákkwfi cớrhvz che giấmfxfu luốeooung cuốeooung: "Khôohxmng córbri. . . . . . Khôohxmng córbrilmdi, em khôohxmng córbri  khẩzdryu vịmyddlmdi, dạwqrvqehjy khôohxmng thoảsggsi mákkwfi, bọjehpn anh đrbrii ărusfn đrbrii."

Chỉwxgwqehj Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng lạwqrvi hiểnajnu thàqehjnh chuyệuagtn khákkwfc, vẻomwu mặqcoet córbri chúuagtt côohxm đrbriơsqtqn: "Đeulhmfxfng uốeooung thuốeoouc trákkwfnh thai nữjojya, khôohxmng tốeoout cho thâeooun thểnajn, mặqcoec dùjehp tốeooui qua anh khôohxmng córbri đrbrieo bao, nhưjojyng  cũvvlrng khôohxmng córbritgkz trong ngưjojysacli. . . . . ."

An Cửopauu khôohxmng ngờsacl anh lạwqrvi biếshhyt, córbri chúuagtt xấmfxfu hổxbvb cắjsmrt đrbrirhvzt anh: "Đeulhnajn ngừmfxfa lỡiqwk nhưjojyqehj thôohxmi, lạwqrvi nórbrii, anh quêgejyn Phạwqrvn Phạwqrvn vàqehj Đeulhqehjn  Đeulhqehjn ra đrbrisacli thếshhyqehjo rồpogai sao?"

uagtc nàqehjy Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng ngưjojyqwwqc lạwqrvi khôohxmng phảsggsn đrbrieooui.

Cảsggs hai ngưjojysacli đrbrimfxfu trầwwtdm mặqcoec mộqottt lákkwft, An Cửopauu do dựjsmr thuậtsjjn miệuagtng hỏlmdii mộqottt câeoouu: "Khôohxmng phảsggsi anh phảsggsi tớrhvzi bệuagtnh việuagtn àqehj?"

Khôohxmng ngờsacl cuốeooui cùjehpng vẫxicsn hỏlmdii, côohxmsggso nãjhjro nhímyddu nhímyddu màqehjy.

"Córbri cảsggsnh sákkwft ởtgkz đrbriórbri, anh đrbriếshhyn làqehjm cákkwfi gìlmdi?"

An Cửopauu cúuagti đrbriwwtdu nhìlmdin mủtgkzi châeooun củtgkza mìlmdinh, quay đrbriwwtdu nórbrii, hímyddt sâeoouu mộqottt hơsqtqi nórbrii: "Dùjehp sao ngưjojysacli bịmydd đrbritpldng cũvvlrng làqehj anh...anh muốeooun xửopaueoou nhưjojy thếshhyqehjo khôohxmng cầwwtdn phảsggsi đrbrinajn ýeoou đrbriếshhyn em."

ohxm khôohxmng muốeooun đrbrinajnlmdinh giốeooung nhưjojy đrbriang érhvzp anh  tựjsmr tay đrbriưjojya ngưjojysacli yêgejyu cũvvlrqehjo nhàqehjjehp, côohxmvvlrng chưjojya quêgejyn, anh đrbriãjhjr từmfxfng  nórbrii qua ba Tôohxm Hộqotti Lêgejyqehjohxm Viễtffxn córbri ơsqtqn vớrhvzi anh , làqehj mộqottt vịmydd trưjojytgkzng bốeooui anh rấmfxft kímyddnh trọjehpng, hiệuagtn tạwqrvi anh lạwqrvi muốeooun ra tay đrbriưjojya con gákkwfi củtgkza ôohxmng ấmfxfy vàqehjo nhàqehjjehp. . . . . .

Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng đrbrikkwfn đrbriưjojyqwwqc côohxm đrbriang suy nghĩjswblmdi, thởtgkzqehji mộqottt tiếshhyng,  bàqehjn tay đrbriqcoet lêgejyn đrbriwxgwnh đrbriwwtdu củtgkza côohxm xoa xoa: "Tốeooui hôohxmm qua  còjojyn  khuyêgejyn Đeulhqehjn Đeulhqehjn khôohxmng nêgejyn suy nghĩjswb bậtsjjy bạwqrv, thếshhyqehjo đrbriếshhyn phiêgejyn mìlmdinh đrbrinajneooum đrbriếshhyn chuyệuagtn vụtpldn vặqcoet rồpogai?"


". . . . . ."

"Anh khôohxmng phảsggsi làqehj  vìlmdi em, cũvvlrng khôohxmng córbri xen lẫxicsn bấmfxft kỳtsjjlmdinh cảsggsm riêgejyng tưjojyqehjo, nếshhyu nhưjojyrbri, chắjsmrc cũvvlrng làqehj hi vọjehpng côohxmmfxfy  nhậtsjjn đrbriưjojyqwwqc trừmfxfng phạwqrvt đrbriúuagtng vớrhvzi lỗxdbpi củtgkza côohxmmfxfy thôohxmi. Vềmfxf phầwwtdnTôohxm Viễtffxn, đrbriórbriqehj hai chuyệuagtn khákkwfc nhau, nêgejyn làqehjm anh đrbrimfxfu đrbriãjhjrqehjm, nhữjojyng gìlmdi anh nợqwwq ôohxmng ấmfxfy cũvvlrng sớrhvzm đrbriãjhjr trảsggs sạwqrvch. Chỉwxgw cầwwtdn em tin tưjojytgkzng anh, mặqcoec kệuagt  kếshhyt quảsggs cuốeooui cùjehpng cũvvlra Tôohxm Hộqotti Lêgejy ra sao, cũvvlrng khôohxmng thểnajn trởtgkz thàqehjnh  ngărusfn cákkwfch giữjojya chúuagtng ta." Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng nhẹtffx nhàqehjng ôohxmm côohxmqehjo trong ngựjsmrc: "Anh thừmfxfa nhậtsjjn trong chuyệuagtn xửopaueoou vụtpld ákkwfn nàqehjy, anh thậtsjjt sựjsmrrbri rấmfxft nhiềmfxfu bărusfn khoărusfn, nhưjojyng cũvvlrng khôohxmng phảsggsi nhưjojy em nghĩjswb, khôohxmng phảsggsi làqehj chưjojya dứrhvzt tìlmdinh vớrhvzi côohxmmfxfy, chỉwxgwqehj lo lắjsmrng em sẽwwtd nghĩjswb vềmfxf anh thếshhyqehjo. . . . . . Xuốeooung tay nhẹtffx, anh sợqwwq em sẽwwtd đrbrinajn ýeoouqehj hiểnajnu lầwwtdm, xuốeooung tay nặqcoeng, lạwqrvi sợqwwq em nghĩjswb anh mákkwfu lạwqrvnh. Cho nêgejyn chuyệuagtn nàqehjy anh mớrhvzi córbri thểnajn khôohxmng córbri trựjsmrc tiếshhyp nhúuagtng tay, nhưjojyng màqehj anh lạwqrvi bảsggso đrbrisggsm, côohxm  ấmfxfy phảsggsi nhậtsjjn đrbriưjojyqwwqc trừmfxfng phạwqrvt nêgejyn córbri."

rbrii xong vẻomwu mặqcoet khổxbvb sởtgkz ngoérhvzo khórbrie môohxmi: "Vềmfxf phầwwtdn anh. . . . . . Bằqwwqng lòjojyng cảsggs đrbrisacli sốeooung  đrbrirhvzng chịmyddu hìlmdinh phạwqrvt tròjojyng nhàqehjjehp củtgkza em, cho đrbriếshhyn ngàqehjy em bằqwwqng lòjojyng gảsggs cho anh mộqottt lầwwtdn nữjojya. . . . . ."

--- ------ --------

Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng đrbriưjojya đrbrirhvza bérhvz đrbrii họjehpc xong, sau đrbriórbri lạwqrvi đrbriưjojya côohxm đrbriếshhyn côohxmng ty, kếshhyt quảsggs sau khi đrbriếshhyn côohxmng ty anh lạwqrvi cùjehpng xuốeooung xe.

"Anh  xuốeooung làqehjm gìlmdi?"

Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng mộqottt tay cắjsmrm râeoouu ria trong túuagti, ngửopaua đrbriwwtdu liếshhyc nhìlmdin Cao ốeoouc: "Muốeooun nhìlmdin dákkwfng vẻomwu em đrbrii làqehjm."

Mặqcoet An Cửopauu tốeooui đrbrien: "Em đrbrii làqehjm thìlmdirbrilmdi đrbritffxp mắjsmrt."

eulhi thôohxmi." Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng khoákkwfc vai củtgkza côohxm, trựjsmrc tiếshhyp muốeooun đrbrii vàqehjo bêgejyn trong.

An Cửopauu nhìlmdin chung quanh, vộqotti vàqehjng lôohxmi kérhvzo anh đrbrii tớrhvzi  phímydda sau câeoouy cộqottt khôohxmng córbri ngưjojysacli nàqehjo đrbrii qua: "Đeulhmfxfng, anh đrbrimfxfng làqehjm loạwqrvn, nhưjojy vậtsjjy sẽwwtdeoouy chúuagt ýeoou. . . . . ."

Vẻomwu mặqcoet Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng bi thưjojyơsqtqng: "Thìlmdi ra em vẫxicsn làqehj ghérhvzt bỏlmdi anh. . . . . ."

"Em. . . . . ."

Thậtsjjt ra An Cửopauu biếshhyt lýeoou do tạwqrvi sao hôohxmm nay đrbriang êgejym đrbritffxp anh lạwqrvi muốeooun đrbriếshhyn côohxmng ty, nhấmfxft đrbrimyddnh làqehj sợqwwqlmdinh sinh lòjojyng nghi ngờsacl anh thừmfxfa dịmyddp lúuagtc côohxmqehjm việuagtc đrbriếshhyn bệuagtnh việuagtn thărusfm Tôohxm Hộqotti Lêgejy, cho nêgejyn mớrhvzi dùjehpng loạwqrvi phưjojyơsqtqng phákkwfp nàqehjy chứrhvzng minh.


"Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng, anh. . . . . .Anh khôohxmng cầwwtdn phảsggsi làqehjm nhưjojy vậtsjjy. . . . . ." An Cửopauu khôohxmng biếshhyt nêgejyn làqehjm sao sao nórbrii vớrhvzi anh. Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng lạwqrvi lậtsjjp tứrhvzc từmfxf đrbriôohxmi câeoouu vàqehji lờsacli màqehj hiểnajnu ýeoouohxm: "Vậtsjjy em tin tưjojytgkzng anh sao?"

Chốeooung lạwqrvi ákkwfnh mắjsmrt thâeooum thúuagty chuyêgejyn chúuagt củtgkza anh, An Cửopauu ổxbvbn đrbrimyddnh tâeooum thầwwtdn trảsggs lờsacli: "Em tin."

Trong nhákkwfy mắjsmrt đrbriórbri trong mắjsmrt Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng chừmfxfng nhưjojyrbri nghìlmdin câeoouy vạwqrvn hoa lêgejy nởtgkz: "Khôohxmng phảsggsi córbri rấmfxft nhiềmfxfu chuyệuagtn khôohxmng hiểnajnu sao? Đeulhnajn khen thưjojytgkzng, anh tựjsmr dạwqrvy em mộqottt ngàqehjy."

". . . . . ." An Cửopauu hếshhyt ýeoou kiếshhyn thậtsjjt lâeoouu:"Hay làqehj thôohxmi đrbrii, thậtsjjt. . . . . . Rấmfxft rêgejyu rao đrbriórbri. . . . ."

Khôohxmng nghi ngờsacllmdi nữjojya Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng  thậtsjjt ôohxmm côohxm đrbrii vàqehjo bêgejyn trong.

Rấmfxft nhanh An Cửopauu lậtsjjp tứrhvzc biếshhyt Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng cốeoou ýeoou chởtgkzohxm tớrhvzi côohxmng ty, sợqwwq rằqwwqng còjojyn córbri mộqottt nguyêgejyn nhâeooun khákkwfc.

Bởtgkzi vìlmdi  xa xa côohxm nghe đrbriưjojyqwwqc córbri ngưjojysacli ởtgkz khe khẽwwtdqehjn luậtsjjn, theo lờsacli lạwqrvi làqehj chuyệuagtn côohxmqehj Tiếshhyt Hạwqrvo, Lưjojyơsqtqng Giai Giai, còjojyn córbri Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng.

eulhùjehpa gìlmdi chứrhvz! Tôohxmi còjojyn tin tưjojytgkzng vàqehjo phiêgejyn bảsggsn côohxm ta thôohxmng đrbripogang vớrhvzi chồpogang Lưjojyơsqtqng Giai Giai nữjojya chứrhvz!"

eulhúuagtng vậtsjjy, thậtsjjt khôohxmng thểnajnjojytgkzng tưjojyqwwqng nổxbvbi, Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng lạwqrvi chạwqrvy đrbriếshhyn làqehjm anh hùjehpng cứrhvzu ngưjojysacli đrbritffxp? Hay làqehj chồpogang trưjojyrhvzc củtgkza côohxm? Córbri phảsggsi đrbriwwtdu órbric củtgkza côohxm bịmydd con lừmfxfa giẫxicsm rồpogai khôohxmng! Chuyệuagtn nhảsggsm nhímyddqehjy cũvvlrng đrbriákkwfng tin àqehj?"

"Tôohxmi cũvvlrng vậtsjjy, cảsggsm thấmfxfy khôohxmng thểnajnqehjo, đrbriâeoouy cũvvlrng quákkwfkkwfo toérhvzt rồpogai. . . . . . Córbri phảsggsi làqehj chuyệuagtn củtgkza côohxm ta vàqehj Tiếshhyt Hạwqrvo bịmydd ngưjojysacli ta giởtgkz tròjojy cốeoou ýeoou tung tin giảsggs hay khôohxmng, còjojyn nórbrii cákkwfi gìlmdi Phórbri thịmyddeooung đrbriiqwk  Hoa Kiếshhyn làqehjlmdi Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng nểnajnn mặqcoet mũvvlri côohxm, đrbriákkwfp ákkwfn nàqehjy cũvvlrng quákkwf lừmfxfa bịmyddp đrbrii. . . . . ."

An Cửopauu vôohxm lựjsmrc nâeooung trákkwfn, khôohxmng ngờsacl lờsacli đrbripogan truyềmfxfn tớrhvzi côohxmng ty nhanh nhưjojy vậtsjjy. . . . . .

Rấmfxft nhanh, côohxmqehj Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng đrbriếshhyn, mọjehpi ngưjojysacli đrbrimfxfu sôohxmi tràqehjo, mỗxdbpi mộqottt ngưjojysacli đrbrimfxfu  khôohxmng dákkwfm tin nhìlmdin ngưjojysacli từmfxf trưjojyrhvzc đrbriếshhyn nay khôohxmng gầwwtdn nữjojy sắjsmrc, Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng  vôohxmjehpng thâeooun thiếshhyt ôohxmm eo An Cửopauu đrbrii vàqehjo Hoa Kiếshhyn. . . . . .

kkwfi! Trờsacli ơsqtqi! Tôohxmi thua nhanh vậtsjjy sao! Khôohxmng thểnajnqehjo!Khôohxmng phảsggsi tôohxmi hoa mắjsmrt chứrhvz, ta nhấmfxft đrbrimyddnh làqehj mắjsmrt bịmyddjojy, nếshhyu khôohxmng phảsggsi làqehj ngưjojysacli nàqehjy làqehj ai màqehj cốeoou chỉwxgwnh mặqcoet giốeooung Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng ! Anh ta tuyệuagtt đrbrieooui khôohxmng phảsggsi làqehj Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng!" Nórbrii chuyệuagtn trưjojyrhvzc đrbriàqehji, bêgejyn tay đrbrinajn mộqottt quyểnajnn tạwqrvp chímydd kinh tếshhyqehji chímyddnh, mởtgkz ra mộqottt ímyddt tờsacl chímyddnh làqehjlmdinh Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng.

"Ha ha, đrbriưjojya tiềmfxfn đrbriâeoouy đrbriưjojya tiềmfxfn đrbriâeoouy! Tôohxmi sớrhvzm đrbriãjhjrrbrii quảsggsn lýeoou Tốeooung củtgkza chúuagtng tôohxmi cưjojysaclng thếshhy chórbrii lọjehpi tuyệuagtt khôohxmng đrbriơsqtqn giảsggsn màqehj! Côohxmjojyn khôohxmng tin! Đeulhêgejym hôohxmm đrbriórbri Khuêgejy Mậtsjjt tôohxmi tậtsjjn mắjsmrt thấmfxfy côohxmmfxfy vàqehj Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng ởtgkz cạwqrvnh nhau ha ha ha. . . . . ."

"Thưjojyqwwqng Đeulhếshhy ơsqtqi, cákkwfi bìlmdinh hoa kia. . . . . . Lạwqrvi làqehj nam thầwwtdn củtgkza bàqehj thậtsjjt làqehj đrbrigejyn rồpogaqehj!"

Nếshhyu nhưjojyohxmm nay khôohxmng phảsggsi Phórbri Thầwwtdn Thưjojyơsqtqng cốeoou ýeoou theo côohxm tớrhvzi đrbriâeoouy đrbrii chuyếshhyn nàqehjy khiếshhyn lờsacli đrbripogan tựjsmr sụtpldp đrbrixbvb, sợqwwq rằqwwqng côohxm lạwqrvi phảsggsi nhứrhvzc đrbriwwtdu, nhưjojyng màqehjeoouy giờsaclqehjy. . . . . .

Nhìlmdin nhữjojyng ákkwfnh mắjsmrt hâeooum mộqott ghen tỵiztj củtgkza đrbriákkwfm phụtpld nữjojy chung quanh. . . . . . Dưjojysaclng nhưjojylmdinh huốeooung cũvvlrng khôohxmng tốeoout hơsqtqn mấmfxfy. . . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.