Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 189 : Cố tình gây sự

    trước sau   
xknki xong lạpmsxi vẫcubtn chưcimfa thỏchtda mãtnwen, lầlyjon nữiuvda cắpvkun môfrdgi côfrdg, đezwbúgeuyt chiếrnnpc lưcimfpvvhi linh hoạpmsxt vàipino sâgoguu bêbdxdn trong, quấnllin lấnlliy chiếrnnpc lưcimfpvvhi trávcevnh trávcevi trávcevnh phảdgexi kia, ngậhioum vàipino múgeuyt lấnlliy, đezwbôfrdgi tay nắpvkum lấnlliy phầlyjon thịvyfbt mềcubtm mạpmsxi cũxazong ngàipiny càipinng dùfrdgng sứvyfbc, gầlyjon nhưcimfxknkp đezwbếrnnpn ra dấnlliu, thậhioum chícubt mộpvkut tay khávcevc đezwbãtnwebqjvrnnpm rìrnnpa ngoàipini quầlyjon lóxknkt củerbka côfrdg. . . . .

Mặalldt An Cửzchgu đezwbchtd bừpvvhng, vốcmcmn còbqjvn cốcmcm kỵuvap vếrnnpt thưcimfơpvkung trêbdxdn ngưcimfjkvri anh ta, bâgoguy giờjkvr nhìrnnpn xem, cóxknk vẻpdnz nhưcimffrdg lo lắpvkung hơpvkui thừpvvha thãtnwei, coi coi, khícubt lựnpykc nhưcimf thếrnnp, trìrnnpnh đezwbopwe nhạpmsxy béidnzn nàipiny.

rnnp vậhiouy quảdgex quyếrnnpt ra tay , lui vềcubt sau mấnlliy bưcimfvcevc liềcubtn quay đezwblyjou đezwbi, sửzchga sang lạpmsxi quầlyjon lóxknkt vàipin ávcevo ngựnpykc bịvyfb đezwbortuy lệdfbgch.

Sau lưcimfng, ávcevnh mắpvkut Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung xanh biếrnnpc nhưcimfxknki, nguy hiểtkenm. . . .

Đpvkuávcevng tiếrnnpc làipin mộpvkut con sóxknki gãtnwey châgogun gãtnwey tay , cóxknkgogum nhưcimfng vôfrdg lựnpykc. .. . 

An Cửzchgu nghĩjkvr thầlyjom, nếrnnpu chuyệdfbgn nàipiny diễydidn ra giữiuvda mộpvkut ngàipiny gióxknk xuâgogun thổzhsui nhèksqh nhẹjxfn, ávcevnh mặalldt trờjkvri tinh khôfrdgi, dưcimfvcevi távcevn hoa anh đezwbàipino , chim oanh bay lưcimfzhsun, nghe mấnlliy lờjkvri tâgogum tìrnnpnh kia củerbka anh, cóxknk lẽepkbgogum trạpmsxng củerbka côfrdg sẽepkbxknk chúgeuyt yếrnnpu đezwbuốcmcmi, kiềcubtu diễydidm chúgeuyt, nhưcimfng màipin. .. . 


Trong miệdfbgng hàipinm vịvyfb bọopwet kìrnnp quávcevi, côfrdg chỉgjqf lo lắpvkung bảdgexn thâgogun cóxknk bịvyfb trúgeuyng đezwbpvkuc hay khôfrdgng, hoàipinn toàipinn khôfrdgng cóxknkgogum trạpmsxng đezwbi xem tìrnnpnh cảdgexm anh ta thểtken hiệdfbgn, côfrdg chỉgjqf muốcmcmn nhanh nhanh chóxknkng chóxknkng đezwbi súgeuyc miệdfbgng màipin thôfrdgi.

Sau khi tỉgjqfnh lạpmsxi, Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung vẫcubtn quy quy củerbk củerbk gọopwei côfrdgipin An Cửzchgu, cũxazong nghiêbdxdm chỉgjqfnh khôfrdgng giởortu tròbqjvcimfu manh, côfrdgbqjvn tưcimfortung rằkclpng anh ấnlliy thậhiout sựnpyk hốcmcmi cảdgexi đezwbtkenipinm ngưcimfjkvri mớvcevi rồpvkui, thậhiout làipin quávcev ngu, quávcev ngâgoguy thơpvku!

Đpvkuâgoguy cũxazong khôfrdgng phảdgexi làipin lầlyjon đezwblyjou tiêbdxdn bịvyfbbdxdn nàipiny lừpvvha vềcubt nhàipin gặalldm, tạpmsxi sao mìrnnpnh ăjmnun đezwbau màipin khôfrdgng nhớvcevgoguu đezwbưcimfzhsuc vậhiouy?

An Cửzchgu súgeuyc miệdfbgng.   Diêbdxd&N Đpvkuàipin^N Lêbdxd Qu$Ýxlce Đpvkuôfrdg*N <3

frdg tổzhsung kếrnnpt kinh nghiệdfbgm, lầlyjon trưcimfvcevc làipin bởortui anh ávcevy uốcmcmng say, làipinn nàipiny làipin bịvyfb thưcimfơpvkung, tóxknkm lạpmsxi, ngưcimfjkvri nàipiny luoonra tay lúgeuyc côfrdg nghĩjkvr anh ta khôfrdgng cóxknk chúgeuyt lựnpykc sávcevt thưcimfơpvkung nàipino hếrnnpt, đezwbtkenfrdg trởortu tay khôfrdgng kịvyfbp.

An Cửzchgu súgeuyc xong cũxazong đezwbưcimfa mộpvkut cốcmcmc nưcimfvcevc cho anh :” Súgeuyc miệdfbgng!”

"Khôfrdgng cầlyjon." Anh quay đezwblyjou sang chỗgeuy khávcevc, khôfrdgng muốcmcmn, nhìrnnpn côfrdggeuyc miệdfbgng còbqjvn tỏchtd vẻpdnz mấnllit hứvyfbng,

Đpvkuâgoguy làipinvcevi tậhiout xấnlliu biếrnnpn thávcevi gìrnnp?

"Khôfrdgng cầlyjon thìrnnp thôfrdgi!" An Cửzchgu liềcubtn quay đezwblyjou đezwbzhsucimfvcevc, chẳopbmng thèksqhm phụvcevc vụvcev anh ta nữiuvda.

Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung lạpmsxi gầlyjon, bắpvkut đezwblyjou dícubtnh lấnlliy :” Vợzhsu àipin. . . .”

Thấnlliy nh ta còbqjvn đezwbvyfbnh duỗgeuyi tay lạpmsxi đezwbâgoguy, An Cửzchgu cảdgexnh cávcevo trừpvvhng mắpvkut, sau đezwbóxknk cuốcmcmn tay ávcevo sơpvku mi củerbka anh lêbdxdn kiểtkenm tra, quảdgex nhiêbdxdn, băjmnung gạpmsxc đezwbãtnwe rịvyfbn ra màipinu đezwbchtd, cũxazong khôfrdgng biếrnnpt nhữiuvdng vếrnnpt thưcimfơpvkung khávcevc cóxknkipinm sao hay khôfrdgng.

Mớvcevi vừpvvha rồpvkui ngưcimfjkvri nàipiny còbqjvn bậhioun rộpvkun vôfrdgfrdgng, tay trávcevi khôfrdgng đezwberbk , đezwbếrnnpn cávcevi tay phảdgexi đezwbang bịvyfb thưcimfơpvkung cũxazong khôfrdgng tha, hai búgeuyt cùfrdgng vẽepkb, giởortu tròbqjv vớvcevi côfrdg, tìrnnpnh cảdgexnh ấnlliy, quảdgex thậhiout hậhioun bảdgexn thâgogun khôfrdgng cóxknk ba đezwblyjou sávcevu tay khôfrdgng bằkclpng.

An Cửzchgu chỉgjqf cảdgexm thấnlliy đezwblyjou đezwbau nhưcimf nứvyfbt, vôfrdg lựnpykc nâgogung trávcevn nóxknki: "Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung, anh sốcmcmng yêbdxdn ổzhsun chúgeuyt sẽepkb chếrnnpt sao? Bịvyfb thưcimfơpvkung thàipinnh nhưcimf vậhiouy còbqjvn khôfrdgng ngừpvvhng nghỉgjqf! Tôfrdgi vừpvvha mớvcevi nóxknki bịvyfb thưcimfơpvkung tay thìrnnp khôfrdgng nêbdxdn lộpvkun xộpvkun!  cóxknk phảdgexianh cốcmcm ýbdxd hay khôfrdgng?"


Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung nhìrnnpn côfrdg, vẻpdnz mặalldt rấnllit vôfrdg tộpvkui, "Nhưcimfng. . . . . . Anh khôfrdgng đezwbpvkung thìrnnp em sẽepkb lộpvkun xộpvkun. .. . . “

An Cửzchgu thiếrnnpu chúgeuyt nữiuvda khôfrdgng bịvyfb anh làipinm cho tứvyfbc chếrnnpt, "Anh còbqjvn lýbdxd luậhioun!"

Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung đezwbortuy xe lăjmnun đezwbếrnnpn trưcimfvcevc mặalldt côfrdg, cẩortun thậhioun từpvvhng li từpvvhng tícubt ôfrdgm hôfrdgng ngưcimfjkvri đezwbcmcmi diệdfbgn, thấnlliy côfrdg khôfrdgng đezwbàipinnh lòbqjvng đezwbortuy mìrnnpnh ra liefn đezwbưcimfzhsuc voi đezwbòbqjvi tiêbdxdn cọopwe phầlyjon bọopwet trắpvkung cuốcmcmi cùfrdgng lêbdxdn quầlyjon ávcevo côfrdg :” Sauk hi tỉgjqfnh lạpmsxi, anh vẫcubtn chưcimfa cóxknkvcevch nàipino đezwbtken ngồpvkui riêbdxdng vớvcevi em, em biếrnnpt anh muốcmcmn ôfrdgm em nhưcimf vậhiouy đezwbếrnnpn nhưcimfjkvrng nàipino sao?”

Khoéidnz miệdfbgng An Cửzchgu giậhiout giậhiout, "Cho nêbdxdn anh thừpvvha nhậhioun làipin cốcmcm ýbdxd lừpvvha tôfrdgi tốcmcmi đezwbâgoguy cóxknk phảdgexi khôfrdgng?”

"Làipin thậhiout muốcmcmn cạpmsxo râgoguu." Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung nghiêbdxdm trang trảdgex lờjkvri.

"Cạpmsxo cávcevi đezwblyjou anh, còbqjvn dưcimf lạpmsxi chícubtnh anh tựnpykrnnpnh giảdgexi quyếrnnpt đezwbi! Hoặalldc làipin anh cứvyfb nhưcimf vậhiouy đezwbi ra ngoàipini!" An Cửzchgu nhìrnnpn mấnlliy chỗgeuy chưcimfa đezwbưcimfzhsuc cạpmsxo sạpmsxch trêbdxdn mặalldt anh, hiểtkenn nhiêbdxdn khôfrdgng đezwbvyfbnh mởortubqjvng tốcmcmt.

"Khôfrdgng ra. . . . . ." Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung thởortuipini mộpvkut tiếrnnpng, "Anh khôfrdgng muốcmcmn trởortu vềcubt bệdfbgnh việdfbgn."

An Cửzchgu mộpvkut phávcevt liềcubtn khui trầlyjon sựnpyk thậhiout :” Anh khôfrdgng muốcmcmn vềcubt đezwbóxknk thìrnnp đezwbi đezwbâgoguu? Vếrnnpt thưcimfơpvkung trêbdxdn ngưcimfjkvri anh mỗgeuyi ngàipiny đezwbcubtu phảdgexi đezwbzhsui thuốcmcmc, vếrnnpt thưcimfơpvkung trêbdxdn đezwblyjou còbqjvn phảdgexi quan sávcevt thêbdxdm hai tuàipinn nữiuvda, nơpvkui nàipiny khôfrdgng cóxknk ai chăjmnum sóxknkc anh!”

"Em trôfrdgng nom anh." Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung trựnpykc tiếrnnpp thuậhioun cộpvkut bòbqjvbdxdn trêbdxdn.

"Tôfrdgi mặalldc kệdfbg!” An Cửzchgu nóxknki xong liềcubtn lấnlliy đezwbiệdfbgn thoạpmsxi ra :” Tôfrdgi gọopwei Tềcubt Tấnllin đezwbóxknkn anh. . . .. vếrnnpt thưcimfơpvkung củerbka anh cầlyjon đezwbưcimfzhsuc xửzchgbdxd ngay lậhioup tứvyfbc. chưcimfa bao giờjkvr gặalldp ngưcimfjkvri thếrnnpipiny, Phạpmsxn Phạpmsxn, Đpvkuipinn Đpvkuipinn còbqjvn hiểtken chuyệdfbgn hơpvkun anh.”

Khôfrdgng hiểtkenu chuyệdfbgn, khôfrdgng yêbdxdn ổzhsun, tùfrdgy hứvyfbng, hồpvku đezwbpvku. . . . . . Nhữiuvdng thứvyfbipiny, tấnllit cảdgex ddefu từpvvhng gávcevn ghéidnzp cho côfrdg, màipin ngưcimfjkvri khổzhsu sởortu đezwbau đezwbàipinu làipin Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung, màipingoguy giờjkvr, hai ngưcimfjkvri lạpmsxi hoàipinn toàipinn trávcevi ngưcimfzhsuc. thậhiout đezwbúgeuyng làipin quỷdbuu dịvyfb, khôfrdgng nóxknki lêbdxdn lờjkvri. . .. . 

"Vậhiouy anh nghe lờjkvri,  em sẽepkb chăjmnum sóxknkc anh, cóxknk đezwbưcimfzhsuc hay khôfrdgng?”

Trưcimfvcevc mặalldt vợzhsu, hiểtkenn nhiêbdxdn, mặalldt Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung đezwbãtnwe vứvyfbt xóxknk, hoàipinn toàipinn khôfrdgng cóxknk đezwbiểtkenm dừpvvhng.   Diêbdxd&N Đpvkuàipin^N Lêbdxd Qu$Ýxlce Đpvkuôfrdg*N <3


"Khôfrdgng đezwbưcimfzhsuc!" An Cửzchgu nóxknki xong, đezwbiệdfbgn thoạpmsxi liềcubtn thôfrdgng, vìrnnp vậhiouy bắpvkut đezwblyjou nóxknki chuyệdfbgn vớvcevi Tềcubt Tấnllin :” Nàipiny, Tềcubt Tấnllin. . . . . KHôfrdgng cóxknk việdfbgc gìrnnp, chỉgjqfipin ah qua đezwbâgoguy đezwbóxknkn anh ấnlliy.. . . . .Khôfrdgng, khôfrdgng cầlyjon đezwbếrnnpn hai giờjkvr, bâgoguy giờjkvr anh cứvyfb đezwbếrnnpn đezwbâgoguy. . . . ừpvvhm, cứvyfb vậhiouy đezwbi!”

An Cửzchgu thờjkvr ơpvku liếrnnpc néidnzt mặalldt sa súgeuyt thấnllit vọopweng củerbka anh, khôfrdgng nóxknki chuyệdfbgn, yêbdxdn lặalldng cầlyjom khăjmnun lôfrdgng lau chùfrdgi thâgogun mìrnnpnh vàipin bọopwet trêbdxdn quầlyjon ávcevo.

Trầlyjom mặalldc mộpvkut hồpvkui lâgoguu, lau sạpmsxch xong, An Cửzchgu đezwbưcimfa lưcimfng vềcubt phícubta anh, treo khăjmnun, khẽepkb cau màipiny, chầlyjon chừpvvh mởortu miệdfbgng :” Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung, anh đezwbpvvhng nhưcimf vậhiouy. . . . . dùfrdg sao chúgeuyng ta cũxazong ly hôfrdgn rồpvkui, anh làipinm vậhiouy làipinxknk ýbdxdrnnp? Tuổzhsui cũxazong khôfrdgng còbqjvn nhỏchtd nữiuvda, tậhioup trung đezwbi tìrnnpm mộpvkut côfrdgvcevi thícubtch hợzhsup rồpvkui kếrnnpt hôfrdgn đezwbi. . . .”

Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung mớvcevi vừpvvha rồpvkui còbqjvn tốcmcmt làipinnh, nghe vậhiouy lậhioup tứvyfbc lạpmsxnh sắpvkuc mặalldt, ngôfrdgn ngữiuvdxazong chanh chua , "Em cũxazong nóxknki, chúgeuyng ta đezwbãtnwe ly hôfrdgn, sao còbqjvn quan tâgogum đezwbếrnnpn chuyệdfbgn củerbka anh? Anh cóxknkcimfvcevi hay khôfrdgng, vớvcevi ai, cũxazong khôfrdgng liêbdxdn quan đezwbếrnnpn em!”

pvkun tứvyfbc vừpvvha mớvcevi đezwbèksqh xuốcmcmng lậhioup tứvyfbc chui lêbdxdn, An Cửzchgu cũxazong họopwec theo anh, lạpmsxnh giọopweng gằkclpn từpvvhng chữiuvd :” Tốcmcmt nhấnllit đezwbpvvhng liêbdxdn quan đezwbếrnnpn tôfrdgi!”

xknki xong cũxazong khôfrdgng quay đezwblyjou lạpmsxi rờjkvri đezwbi, nửzchga phúgeuyt sau trởortu lạpmsxi néidnzm trảdgex ávcevo khoávcevc cho anh, vàipino phòbqjvng đezwbcmcmi diệdfbgn, phịvyfbch mộpvkut tiếrnnpng khéidnzp cửzchga lạpmsxi.

Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung chávcevn nảdgexn ngồpvkui ởortu chỗgeuy đezwbóxknk, sờjkvr sờjkvr cằkclpm vừpvvha mớvcevi đezwbưcimfzhsuc cạpmsxo củerbka mìrnnpnh, lộpvku ra mộpvkut  vẻpdnz mặalldt bấnllit đezwbpvkuc dĩjkvripin mệdfbgt mỏchtdi, thởortuipini mộpvkut tiếrnnpng, dựnpyka vềcubt phícubta sau , tựnpyk lẩortum bẩortum: "Anh kếrnnpt hôfrdgn. . . . . . Làipinm sao cóxknk thểtken khôfrdgng liêbdxdn quan gìrnnp tớvcevi em. . . . . ."

--- --------

Tềcubt Tấnllin nhậhioun đezwbưcimfzhsuezwbiệdfbgn thoạpmsxi củerbka An Cửzchgu liềcubtn chạpmsxy tớvcevi, nhưcimfng chưcimfa đezwbếrnnpn thờjkvri gian Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung ưcimfvcevc đezwbvyfbnh nêbdxdn chưcimfa dávcevm đezwbi lêbdxdn, theo kinh nghiệdfbgm c vàipin phávcevn đezwbvcevn củerbka anh, cứvyfb ngồpvkui dưcimfvcevi lầlyjou đezwbzhsui đezwbúgeuyng thờjkvri đezwbiểtkenm mớvcevi đezwbưcimfzhsuc lêbdxdn đezwbóxknkn, kếrnnpt quat, khi gõxlce cửzchga mớvcevi biếrnnpt Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung ởortu phòbqjvng đezwbcmcmi diệdfbgn.

"Thếrnnpipino bâgoguy giờjkvr mớvcevi đezwbếrnnpn? vếrnnpt thưcimfơpvkung trêbdxdn tay nh ấnlliy bịvyfbvcevch ra, mau chóxknkng đezwbưcimfa đezwbi bệdfbgnh việdfbgn xửzchgbdxd đezwbi.” An Cửzchgu nóxknki xong liềcubtn đezwbóxknkng cửzchga.

Hắpvkun vừpvvha nghe liềcubtn biếrnnpt khôfrdgng đezwbưcimfzhsuc, muốcmcmn cóxknk chuyệdfbgn xấnlliu, gõxlce cửzchga nhàipin đezwbcmcmi diệdfbgn đezwbi vàipino, quảdgex nhiêbdxdn thấnlliy sắpvkuc mặalldt Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung khôfrdgng tốcmcmt, bởortui vìrnnp nhìrnnpn thấnlliy râgoguu ria anh cóxknk đezwbưcimfzhsuc cạpmsxo qua nêbdxdn cóxknk thểtken suy đezwbvcevn vếrnnpt thưcimfơpvkung rávcevch làipin do tựnpykrnnpnh cạpmsxo râgoguu hay khôfrdgng?

Rấnllit cóxknk logic, nhưcimfng nếrnnpu chuyệdfbgn nàipiny nằkclpm trêbdxdn ngưcimfjkvri boss củerbka anh thìrnnp cứvyfbxknk cảdgexm giávcevc chuyệdfbgn khôfrdgng đezwbơpvkun giảdgexn nhưcimf vậhiouy. . . . . Trởortu lạpmsxi bệdfbgnh việdfbgn khôfrdgng bao lâgoguu, Phóxknk Hoa Sêbdxdnh tớvcevi đezwbâgoguy thăjmnum bệdfbgnh, mộpvkut phávcevt liềcubtn chúgeuy ýbdxd tớvcevi bộpvkugoguu đezwbãtnwe đezwbưcimfzhsuc xửzchgcubt củerbka Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung, châgogun màipiny cau lạpmsxi, vui vẻpdnz, "Nhéidnz! Nhịvyfb ca, Côfrdg y távcev nhỏchtdidnzipino ạpmsxo cho anh đezwbâgoguy> sao lạpmsxi dúgeuym nọopwegeuym kia thếrnnp? Khôfrdgng đezwbưcimfzhsuc ahhhh…!”

Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung nghe vậhiouy ngẩortung đezwblyjou lêbdxdn khỏchtdi văjmnun kiệdfbgn, nhìrnnpn anh ta mộpvkut cávcevi.


Sau đezwbóxknk sốcmcmng lưcimfng Phóxknk Hoa Sêbdxdnh chợzhsut lạpmsxnh, 

Anh  lạpmsxi nóxknki sai cávcevi gìrnnp? Lạpmsxi trêbdxdu chọopwec gìrnnp đezwbếrnnpn anh ấnlliy?

Phóxknk Hoa Sêbdxdnh ho nhẹjxfn mộpvkut tiếrnnpng dờjkvri đezwbi đezwbcubtipini, "Cávcevi kia, Tôfrdg Nhu bịvyfb bệdfbgnh anh biếrnnpt khôfrdgng? Đpvkuang ởortu phòbqjvng bệdfbgnh dưcimfvcevi lầlyjou. Em thấnlliy chícubtnh làipin giảdgex bộpvku bệdfbgnh khôfrdgng muốcmcmn đezwbi, muốcmcmn thừpvvha dịvyfbp anh nằkclpm việdfbgn , bấnllit tiệdfbgn màipin đezwbvyfbnh chơpvkui thủerbk đezwboạpmsxn. chậhiouc, khôfrdgng tin đezwbưcimfzhsuc làipingoguy giờjkvr chưcimfa chếrnnpt tâgogum đezwbi. . . . . hỉgjqfipin, Phóxknk Hoằkclpng Văjmnun dùfrdg sao cũxazong làipin con ruộpvkut ôfrdgng giàipin, dùfrdg tứvyfbc ra sao cũxazong đezwbãtnwevcevch ra năjmnum năjmnum rồpvkui. mặalldc dùfrdggoguy giờjkvr ôfrdgng cụvcev chưcimfa nhảdgex ra, nhưcimfng em thấnlliy cũxazong khôfrdgng căjmnung đezwbưcimfzhsuc bao lâgoguu nữiuvda, lúgeuyc nàipiny, nóxknki khôfrdgng chừpvvhng sẽepkb mềcubtm lòbqjvng. . . . .”

"Lãtnweo Tam." Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung đezwbpvkut nhiêbdxdn ngẩortung đezwblyjou kêbdxdu anh mộpvkut tiếrnnpng.

"Làipinm gìrnnp?" Phóxknk Hoa Sêbdxdnh bịvyfb  ávcevnh mắpvkut củerbka anh nhìrnnpn chăjmnum chúgeuy, sợzhsutnwei trong lòbqjvng.

"Anh lấnlliy cổzhsu quyềcubtn trêbdxdn tay chuyểtkenn giao cho cậhiouu. … .cạpmsxu cóxknk muốcmcmn hay khôfrdgng?” Giọopweng nóxknki nhưcimf thểtkenfrdgm nay thờjkvri tiếrnnpt thậhiout tốcmcmt.

Phóxknk Hoa Sêbdxdnh  bốcmcmi rốcmcmi, sau đezwbóxknk mặalldt cảdgexnh giávcevc nhìrnnpn anh, liêbdxdn tiếrnnpp hỏchtdi: "Anh. . . . .anh đezwbbdxdn rồpvkui? anh cóxknk âgogum mưcimfu gìrnnp? Anh giao Phóxknk thịvyfb cho tôfrdgi thìrnnp anh đezwbi đezwbâgoguu?”

pvkui đezwbếrnnpn chỗgeuy vợzhsu anh.” Mặalldt khôfrdgng biểtkenu cảdgexm trảdgex lờjkvri.

Phóxknk Hoa Sêbdxdnh trợzhsun trắpvkung mắpvkut, im lặalldng triệdfbgt đezwbtken rồpvkui, "Tôfrdgi xem anh làipin đezwbang bịvyfb chịvyfb Hai đezwbdgexcubtch đezwbúgeuyng khôfrdgng, nhìrnnpn bộpvkugoguu nàipiny. . . . . chậhiouc, távcevm phầlyjon làipin từpvvh tay chịvyfbgoguu!”

"Cóxknk muốcmcmn hay khôfrdgng?" Phóxknk Thầlyjon Thưcimfơpvkung khôfrdgng nhịvyfbn đezwbưcimfzhsuc lạpmsxi hỏchtdi mộpvkut lầlyjon.

"Anh vẫcubtn hăjmnung hávcevi chuyệdfbgn nàipiny àipin!” Phóxknk Hoa Sêbdxdnh chỉgjqfipino anh, cảdgex giậhioun nóxknki, "Tôfrdgi khôfrdgng muốcmcmn! Đpvkuem mộpvkut bọopwec lớvcevn nhưcimf vậhiouy vứvyfbt cho tôfrdgi, sau đezwbóxknk bảdgexn thâgogun tiêbdxdu dao khoávcevi hoạpmsxt, vợzhsu con đezwblyjou giưcimfjkvrng, nghĩjkvr thậhiout đezwbjxfnp! tôfrdgi nóxknki cho anh biếrnnpt, còbqjvn lâgoguu mớvcevi đezwbưcimfzhsuc!”

"Khôfrdgng phảdgexi cậhiouu vẫcubtn luôfrdgn muốcmcmn sao?”

Phóxknk Hoa Sêbdxdnh xuy mộpvkut tiếrnnpng, "Tôfrdgi muốcmcmn, cũxazong chỉgjqfipin muốcmcmn giàipinnh đezwbưcimfzhsuc, giàipinnh đezwbưcimfzhsuc mớvcevi tuyệdfbgt diệdfbgu, khôfrdgng giàipinnh đezwbưcimfzhsuc tôfrdgi chấnllip nhậhioun! Cávcevi nàipiny thìrnnpcubtnh làipinrnnp? Bốcmcm thícubt hay làipin xửzchgbdxd đezwbpvku bỏchtd đezwbi? Anh lạpmsxi đezwbvyfbnh kéidnzo thùfrdg hậhioun củerbka tôfrdgi đezwbúgeuyng khôfrdgng? Muốcmcmn ăjmnun đezwbòbqjvn?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.