Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 188 : Danh chính ngôn thuận

    trước sau   
"Mama, cuốjqbzi cùdgemng mẹdvnowwyvng tỉiehqnh rồwweni.” hai tiểopvvu bảwydlo bốjqbzi hưctjang phấjgxnn trợusxtn to mắfxnnt nhìxmwwn côfyob.

"Em ngủtmmqpxqk mộjdeat ngàpxqky mộjdeat đisstêpxqkm, bọfoavn nhỏqsmn khôfyobng gọfoavi tỉiehqnh đisstưctjausxtc em nêpxqkn gọfoavi đisstiệsxizn cho anh tớktlmi.”

"Cáxxcoi gìxmww?" An Cửpyvwu vừktlma nghe liềfyobn vộjdeai vàpxqkng chốjqbzng ngưctjatyyui ngồwweni dậgxvdy, "Bảwydlo bốjqbzi , cólavi đisstólavii bụfdasng khôfyobng? Mẹdvno đissti nấjgxnu cơegmem!”

tmnvktlmng vộjdeai, cơegmem đisstãolwopxqkm xong rồwweni, tíqfhy nữbnfaa làpxqklavi thểopvv ăhktun.”

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng liếyfigc nhìxmwwn bìxmwwnh truyềfyobn nưctjaktlmc, vừktlma lúobxbc thấjgxny đisstáxxcoy, vìxmww vậgxvdy liềfyobn rúobxbt kim tiêpxqkm ra cho côfyob.

An Cửpyvwu đisstau đisstktlmn cong cong môfyobi, bộjdea dạjjueng mưctjatyyui phầusxtn trẻrouk con, áxxcoo vừktlma bịfoav cởpyvwi hai núobxbt, đisstưctjatyyung cong trắfxnnng nõafntn nhưctjazllcn nhưctja hiệsxizn. . . .. . . 


Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng đisstãolwocvdau chưctjaa đisstưctjausxtc nếyfigm mùdgemi thịfoavt , tầusxtm mắfxnnt vừktlma mớktlmi chạjjuem tớktlmi liềfyobn thu lạjjuei, hôfyob hấjgxnp cso chúobxbt hỗxshnn loạjjuen.. . . . . .

Trưctjaktlmc khi ly hôfyobn, anh khôfyobng hềfyob cảwydlm thấjgxny ýzllc nghĩyfiga củtmmqa hai chữbnfafyobn nhâcvdan nólavipxqk nhưctja thếyfigpxqko, nhưctjang vàpxqko giờtyyu phúobxbt nàpxqky, anh mớktlmi sâcvdau sắfxnnc thấjgxnu hiểopvvu đisstưctjausxtc tầusxtm quan trọfoavng củtmmqa cụfdasm từktlm “ danh chíqfhynh ngôfyobn thuậgxvdn.”

An Cửpyvwu thấjgxny chậgxvdu nưctjaktlmc vàpxqk khăhktun lôfyobng bêpxqkn cạjjuenh Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng, lạjjuei nhìxmwwn cậgxvdu con trai thôfyobng minh củtmmqa mìxmwwnh liềfyobn hiểopvvu đisstjjuei kháxxcoi nhữbnfang chuyệsxizn trưctjaktlmc đisstólavi.

Mặcioyc dùdgem Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng cũwwyvng cólavi ýzllc tốjqbzt, nhưctjang cólavi thểopvv nhậgxvdn ra, ngưctjatyyui nàpxqky, trưctjaktlmc sau nhưctja mộjdeat đisstfyobu coi côfyobpxqk vậgxvdt sởpyvw hữbnfau củtmmqa riêpxqkng mìxmwwnh, muốjqbzn bếyfig cứgxvd bếyfig, muốjqbzn sờtyyu cứgxvd sờtyyu, hàpxqknh đisstjdeang tùdgemy ýzllc, mộjdeat chúobxbt cũwwyvng khôfyobng ýzllc thứgxvdc đisstưctjausxtc bảwydln thâcvdan làpxqkm vậgxvdy làpxqkctjausxtt giớktlmi hạjjuen. Nếyfigu làpxqkxmwwnh thưctjatyyung, nhấjgxnt đisstfoavnh làpxqkxxcoc kiểopvvu vôfyob lạjjuei khôfyobng nólavii đisstjjueo lýzllc, bâcvday giờtyyu nhìxmwwn xem, hắfxnnn đisstãolwo biếyfigt mìxmwwnh đisstãolwopxqk ngưctjatyyui cha, trưctjaktlmc mặcioyt con trẻrouk  phảwydli cốjqbz kỵyxhb, nếyfigu cólavi thểopvv bỏqsmn chúobxbt tậgxvdt xáxxcou ấjgxny thìxmwwfyob đisstãolwo đisstwwen phảwydli nhọfoavc lòfyobng.

Diêpxqk&N Đtmnvàpxqk^N Lêpxqk Qu$Ýhktu Đtmnvôfyob*N <3
--- ----

Sau khi rờtyyui giưctjatyyung, An Cửpyvwu lậgxvdp tứgxvdc đissti tắfxnnm thay quầusxtn áxxcoo, lúobxbc đissti ra vừktlma đisstúobxbng giờtyyuegmem.

Hiểopvvn nhiêpxqkn, đisstâcvday làpxqk lầusxtn đisstusxtu tiêpxqkn Tềfyob Tấjgxnn xuốjqbzng bếyfigp nêpxqkn đisstếyfign tạjjuep dềfyobwwyvng khôfyobng mặcioyc, mộjdeat bộjdea âcvdau phụfdasc đissten tràpxqkn đisstusxty vếyfigt bẩzllcn, vẻrouk mặcioyt nhưctja họfoavc sinh chờtyyu đisstiểopvvm đisstgxvdng trưctjaktlmc bàpxqkn ăhktun chờtyyu Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng cho nhậgxvdn xéwwyvt.

Mặcioyc dùdgempxqkpxqkm theo yêpxqku cầusxtu vôfyobdgemng nghiêpxqkm khắfxnnc củtmmqa ôfyobng chủtmmq nhưctjang màpxqkdgem sao cũwwyvng làpxqk lầusxtn đisstusxtu tiêpxqkn làpxqkm cáxxcoi nàpxqky, thao táxxcoc khólavi tráxxconh khỏqsmni cólavi chúobxbt sai sólavit, đisstjdeapxqky miếyfigng thịfoavt, thủtmmq pháxxcop xàpxqko nấjgxnu, lựkoywc đisstwydlo, thờtyyui gian chờtyyu,…..bàpxqky ra bàpxqkn thìxmww lộjdean xộjdean, bềfyob ngoàpxqki khôfyobng hoa mỹpxqk, đisstưctjausxtc cáxxcoi mùdgemi vịfoavfyobn cólavi thểopvv chấjgxnp nhậgxvdn, nhưctjang lấjgxny trìxmwwnh đisstjdea bắfxnnt bẻrouk củtmmqa Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng thfi chắfxnnc chắfxnnn bịfoav loạjjuei.

An Cửpyvwu nếyfigm thửpyvw mộjdeat miếyfigng, "Oa! Tềfyob Tấjgxnn, đisstâcvday thậgxvdt sựkoywpxqk lầusxtn đisstusxtu anh xuốjqbzng bếyfigp sao? Ăyfign thậgxvdt ngon a!”

"Làpxqk ôfyobng chủtmmq chỉiehq dạjjuey tốjqbzt.” nghe bàpxqk chủtmmqlavii xong, Tềfyob Tấjgxnn thởpyvw ra đisstưctjausxtc mộjdeat nửpyvwa.

tmnvólaviwwyvng làpxqk bởpyvwi anh thôfyobng minh nha, dạjjuey mộjdeat lầusxtn làpxqk đisstưctjausxtc, tôfyobi họfoavc mãolwofyobn chưctjaa xong!”

An Cửpyvwu nólavii vớktlmi giọfoavng cólavi chúobxbt buồwwenn, bâcvday giờtyyu Monica ra ởpyvw riêpxqkng rồwweni, chuyệsxizn ăhktun cơegmem nàpxqky làpxqk mộjdeat vấjgxnn đisstfyob thậgxvdt lớktlmn. cũwwyvng khôfyobng thểopvv ngàpxqky nàpxqko cũwwyvng ra ngoàpxqki ăhktun cơegmem đisstưctjausxtc.

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng cốjqbz ýzllc bảwydlo Tềfyob Tấjgxnn nấjgxnu cháxxcoo trắfxnnng cho An Cửpyvwu vàpxqk Đtmnvpxqkn Đtmnvpxqkn, vốjqbzn dĩyfig, Đtmnvpxqkn Đtmnvpxqkn ăhktun cũwwyvng khôfyobng cólavi khẩzllcu vịfoavxmww, thấjgxny cólavi cháxxcoo, châcvdan màpxqky giãolwon ra rấjgxnt nhiềfyobu, ăhktun thậgxvdt vui vẻrouk.


Phạjjuen Phạjjuen thêpxqkm chéwwyvn cơegmem, trong miệsxizng cũwwyvng nhéwwyvt đisstusxty,béwwyv đisstãolwo đisstólavii bụfdasng lắfxnnm rồwweni, ăhktun cáxxcoi gìxmwwwwyvng thấjgxny ngon, vừktlma ăhktun vừktlma nólavii :” Mama, mùdgemi vịfoav miếyfigng thịfoavt nàpxqky chẳusxtng kháxxcoc nàpxqko củtmmqa chúobxb đisstusxtu bếyfigp hôfyobm trưctjaktlmc!”

"Ha ha, vậgxvdy sao. . . . . ." An Cửpyvwu cưctjatyyui gưctjausxtng. Ngưctjatyyui ta đisstưctjausxtc ai đisstólavi dạjjuey, tấjgxnt nhiêpxqkn sẽkoyw kháxxcoc.

Con ngưctjaơegmei Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng lólavie lólavie, trầusxtm ngâcvdam hỏqsmni "Ưmdbumh, mólavin thịfoavt kho nàpxqky làpxqkm theo côfyobng thứgxvdc đisstjdeac quyềfyobn củtmmqa ba, Phạjjuen Phạjjuen ăhktun đisstưctjausxtc ởpyvw đisstâcvdau vậgxvdy?”

An Cửpyvwu hoàpxqkn toàpxqkn khôfyobng  kịfoavp chen miệsxizng, Phạjjuen Phạjjuen đisstãolwo ngâcvday h=thơegmelavii ra hếyfigt :” Hôfyobm sinh nhậgxvdt con vàpxqk anh trai, mama cho bọfoavn con mộjdeat hộjdeap cơegmem, bêpxqkn trong cólavilavin nàpxqky!”

Sinh nhậgxvdt, hộjdeap cơegmem, cùdgemng vớktlmi ýzllcctjapyvwng họfoavc nấjgxnu ăhktun củtmmqa An Cửpyvwu. . . . .

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng đisstem tấjgxnt cảwydl mọfoavi chuyệsxizn xâcvdau chuỗxshni đisstếyfign mộjdeat nơegmei, đisstjdeat nhiêpxqkn nhậgxvdn ra, dưctjatyyung nhưctja từktlm trưctjaktlmc đisstếyfign nay, bảwydln thâcvdan đisstãolwo hiểopvvu nhầusxtm cáxxcoi gìxmww?

An Cửpyvwu ho nhẹdvno mộjdeat tiếyfigng nólavii sang chuyệsxizn kháxxcoc, "Tềfyob Tấjgxnn, đisstktlmng đisstgxvdng đisstólavi nữbnfaa, ngồwweni xuốjqbzng cùdgemng nhau ăhktun cơegmem thôfyobi."

znze? Khôfyobng cầusxtn khôfyobng cầusxtn, tôfyobi lậgxvdp tứgxvdc phảwydli. . . . . ." Anh soa dáxxcom quấjgxny rầusxty bữbnfaa cơegmem bốjqbzn ngưctjatyyui củtmmqa boss chứgxvd, quan trọfoavng nhấjgxnt làpxqk, nhìxmwwn khuôfyobn mặcioyt đisstáxxcong sợusxt củtmmqa ôfyobng chủtmmq, sao anh cólavi thểopvv ăhktun đisstưctjausxtc.

"Nhưctja vậgxvdy sao đisstưctjausxtc, nh đisstãolwo phảwydli khổnxoz cựkoywc lắfxnnm mớktlmi làpxqkm mộjdeat bàpxqkn nàpxqky xong, vậgxvdy màpxqk khôfyobng ăhktun hớktlmp nàpxqko sao!”

"Thôfyobi, em màpxqkfyobn cốjqbz giữbnfa thìxmww cậgxvdu ta sẽkoyw chỉiehqpxqkng khổnxoz cựkoywc thêpxqkm thôfyobi!”

An Cửpyvwu: ". . . . . ."   Diêpxqk&N Đtmnvàpxqk^N Lêpxqk Qu$Ýhktu Đtmnvôfyob*N <3

Tềfyob Tấjgxnn cảwydlm đisstjdeang đisstếyfign rơegmei nưctjaktlmc mắfxnnt, vẫtmmqn làpxqk ôfyobng chủtmmq hiểopvvu anh nhấjgxnt :” Boss, tôfyobi đissti trưctjaktlmc, 2h tôfyobi đisstếyfign đisstólavin anh.”

"Ừjqbz." Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng gậgxvdt đisstusxtu mộjdeat cáxxcoi, lạjjuei bổnxoz sung mộjdeat câcvdau, "Tháxxcong nàpxqky hếyfigt bậgxvdn thfi tháxxcong sau cho cậgxvdu nghỉiehq mộjdeat tuầusxtn.”


"Cáxxcom ơegmen boss."

Quảwydl nhiêpxqkn, mặcioyc kệsxiz thếyfigpxqko, tốjqbzn thờtyyui gian lêpxqkn ngưctjatyyui bàpxqk chủtmmq vẫtmmqn dễwydlctjapyvwng hơegmen làpxqkpxqkm vui lòfyobng ôfyobng chủtmmq.

Trong bữbnfaa ăhktun, An Cửpyvwu thấjgxny đisstjdeang táxxcoc cầusxtm đisstũwwyva củtmmqa Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng hơegmei cứgxvdng nhắfxnnc, biếyfigt trêpxqkn tay anh cólavi vếyfigt thưctjaơegmeng , khôfyobng thểopvv hoạjjuet đisstjdeang quáxxco nhiềfyobu, côfyob cau màpxqky nólavii :” Anh cólavi thểopvv tựkoyw gắfxnnp sao?”

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng cưctjatyyui khổnxoz, "Bâcvday giờtyyu chẳusxtng kháxxcoc nàpxqko phếyfig nhâcvdan, cáxxcoi gìxmwwwwyvng khôfyobng làpxqkm đisstưctjausxtc, chri cólavi thểopvv gọfoavt táxxcoo cho Phạjjuen Phạjjuen màpxqk thôfyobi.”

"Anh còfyobn cólavi thểopvvpxqknh lặcioyn ngồwweni ởpyvw đisstâcvday ăhktun cơegmem thìxmwwpxqkn tựkoyw cầusxtu nhiềfyobu phúobxbc đissti, muốjqbzn làpxqkm gìxmww đisstãolwolavi y táxxco giúobxbp đisstwwen, rấjgxnt nhanh sẽkoyw khoẻrouk lạjjuei, khôfyobng cầusxtn gấjgxnp.”

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng nhìxmwwn côfyob :” Vậgxvdy còfyobn em. . . . . . . Em sẽkoyw giúobxbp anh sao?”

An Cửpyvwu suy nghĩyfig mộjdeat chúobxbt, trảwydl lờtyyui cólavi vẻroukegmei qua loa lấjgxny lệsxiz : "Dùdgem sao tôfyobi cũwwyvng phảwydli bậgxvdn chăhktum sólavic con, cólavi rảwydlnh sẽkoyw qua thăhktum anh.”

Đtmnvi bệsxiznh việsxizn, khólavi tráxxconh khỏqsmni sẽkoyw gặcioyp phảwydli ngưctjatyyui nhàpxqk họfoav Phólavi, thậgxvdm chíqfhyfyobn cólavi thểopvv xuấjgxnt hiệsxizn tìxmwwnh huốjqbzng lúobxbng túobxbng nhưctja lầusxtn trưctjaktlmc, thậgxvdt ra, côfyob khôfyobng muốjqbzn đissti chúobxbt nàpxqko. . . . .

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng trầusxtm mặcioyc mộjdeat hồwweni, cũwwyvng khôfyobng biếyfigt đisstang suy nghĩyfigxmww, vẻrouk mặcioyt cólavi chúobxbt đisstèdvnowwyvn, chỉiehq chốjqbzc láxxcot sau mởpyvw miệsxizng nólavii: "Anh cứgxvd vềfyob việsxizn vậgxvdy, cólavixmww thìxmww cứgxvd gọfoavi cho anh.”

"Ừjqbz, hôfyobm nay làpxqkm phiềfyobn anh."

"Trưctjaktlmc khi đissti, cólavi thểopvv  xin em giúobxbp mộjdeat chuyệsxizn đisstưctjausxtc khôfyobng?’

znze? giúobxbp cáxxcoi gìxmww?"

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng  bấjgxnt đisstfxnnc dĩyfig sờtyyu sờtyyu  cằfdasm, "Râcvdau anh đisstãolwo rấjgxnt nhiềfyobu ngàpxqky chưctjaa cạjjueo.”


Cảwydl đisstusxtu đisstusxty hắfxnnc tuyếyfign, An Cửpyvwu vừktlma mớktlmi bảwydlo anh đisstktlmng kìxmww cụfdasc nhưctja vậgxvdy, ngoan ngoãolwon đisstopvv y táxxco trợusxt giúobxbp, chẳusxtng lẽkoyw anh ấjgxny cứgxvd đisstfoavnh mặcioyc kệsxizcvdau ria nhưctja thếyfig ?

Thôfyobi, coi  nhưctjafyob chưctjaa nólavii. . . . . .

An Cửpyvwu thởpyvwpxqki, "Nhưctjang chỗxshnfyobi khôfyobng cólavi dao cạjjueo, cũwwyvng khôfyobng cólavi kem. . . . . “

"Anh cólavi.”

Thiếyfigu chúobxbt nữbnfaa đisstãolwo quêpxqkn anh ta từktlmng ởpyvw nhàpxqk đisstjqbzi diệsxizn.

--- ------

egmem nưctjaktlmc xong, An Cửpyvwu dặcioyn dòfyob hai con rồwweni đisstzllcy Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng sang nhàpxqk đisstjqbzi diệsxizn , cạjjueo râcvdau cho anh.

"Cáxxcoi đisstólavi, phảwydli làpxqkm sao?" An Cửpyvwu luốjqbzng cuốjqbzng nhìxmwwn dao cạjjueo trong tay.

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng nghiêpxqkm túobxbc dạjjuey côfyob: "Ngâcvdam nưctjaktlmc nólaving rồwweni thoa lêpxqkn da, xoa xoa tạjjueo bọfoavt rồwweni mớktlmi lấjgxny dao cạjjueo cạjjueo.”

"Nha. . . . . ." An Cửpyvwu gậgxvdt đisstusxtu mộjdeat cáxxcoi, sau đisstólavi nhắfxnnc nhởpyvw, "Nhưctjang tôfyobi nólavii trưctjaktlmc làpxqk đisstâcvday làpxqk lầusxtn đisstusxtu tiêpxqkn tôfyobi giúobxbp ngưctjatyyui kháxxcoc cạjjueo râcvdau, khéwwyvo khi kĩyfig thuậgxvdt còfyobn khôfyobng bằfdasng cáxxcoi tay bịfoav thưctjaơegmeng kia củtmmqa anh, nếyfigu khiếyfign mặcioyt anh hốjqbzc háxxcoc, bịfoav thưctjaơegmeng, tôfyobi khôfyobng phụfdas tráxxcoch.”

"Khôfyobng sao."

An Cửpyvwu thởpyvwpxqki, trựkoywc tiếyfigp lấjgxny khăhktun lôfyobng nólaving bưctjang kíqfhyn miệsxizng anh.

"Nhưctja vậgxvdy. . . . . . Đtmnvúobxbng khôfyobng?"


tmnvúobxbng." Bởpyvwi vìxmww miệsxizng bịfoav che, Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng trảwydl lờtyyui mơegme hồwwen khôfyobng rõafnt. Thậgxvdt ? sao côfyob cứgxvdlavi cảwydlm giáxxcoc bảwydln thâcvdan đisstang mưctjau sáxxcot ai. . . . .

Đtmnvfxnnp mộjdeat lúobxbc, An Cửpyvwu bôfyobi kem tạjjueo bọfoavt lêpxqkn tấjgxnt cảwydl nhữbnfang chỗxshnlavicvdau củtmmqa anh, sau đisstólavi chàpxqkxxcot.

Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng liếyfigc nhìxmwwn cổnxoz tay côfyob :” run run cáxxcoi gìxmww? Đtmnvãolwo bảwydlo mặcioyt màpxqky cólavi ra sao cũwwyvng khôfyobng bắfxnnt em phụfdas tráxxcoch rồwweni màpxqk.”

An Cửpyvwu liếyfigc anh mộjdeat cáxxcoi oáxxcon tráxxcoch, "Tạjjuei sao anh phảwydli dùdgemng tay cạjjueo, dùdgemng dao chạjjuey bằfdasng đisstiệsxizn khôfyobng phảwydli thuậgxvdn tiệsxizn hơegmen sao?”

"Làpxqkm thủtmmqfyobng sẽkoyw sạjjuech hơegmen.”

". . . . . ."

Bởpyvwi vìxmww Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng ngồwweni trêpxqkn xe lăhktun, An Cửpyvwu phảwydli khom lưctjang , nêpxqkn rấjgxnt mệsxizt mỏqsmni.

Đtmnvang muốjqbzn nghỉiehq mộjdeat láxxcot rồwweni tiếyfigp tụfdasc, Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng đisstjdeat nhiêpxqkn kéwwyvo côfyob đisstgxvdng giữbnfaa hai châcvdan mìxmwwnh, cùdgemi chỏqsmn chốjqbzng lêpxqkn đisstusxtu gốjqbzi anh.

"Nhưctja vậgxvdy em sẽkoyw thoảwydli máxxcoi mộjdeat chúobxbt."

". . . . . ." Thếyfig nhưctjang tưctja thếyfig rấjgxnt khôfyobng hàpxqki hòfyoba cólavi đisstưctjausxtc hay khôfyobng. . . . . .

Hếyfigt cáxxcoch rồwweni, đisstopvv cạjjueo cho nhanh, khôfyobng thểopvvpxqkm gìxmww kháxxcoc ngoàpxqki tiếyfigp tụfdasc. chẳusxtng hềfyob đisstopvv ýzllc xem vớktlmi tưctja thếyfigpxqky thìxmww Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng nhìxmwwn thấjgxny phong cảwydlnh thếyfigpxqko. . . . .

ctjawweni dao vạjjuech trêpxqkn mặcioyt, cảwydlm giáxxcoc. .. . .  thậgxvdt hơegmei chúobxbt thoảwydli máxxcoi, khôfyobng ngờtyyulavi mộjdeat ngàpxqky đisstưctjausxtc mộjdeat bàpxqkn tay kháxxcoc đisstjdeang dao trêpxqkn mặcioyt mìxmwwnh.

Mộjdeat tay An Cửpyvwu nâcvdang cằfdasm anh, mộjdeat tay cẩzllcn thậgxvdn từktlmng li từktlmng tíqfhy thổnxozi mạjjuenh, lúobxbc bắfxnnt đisstusxtu còfyobn cólavi chúobxbt khôfyobng lưctjau loáxxcot, dầusxtn dầusxtn lạjjuei càpxqkng thêpxqkm thuầusxtn thụfdasc. . .. . 

"Chờtyyu mộjdeat chúobxbt a, sắfxnnp cạjjueo xong rồwweni.”

"Khôfyobng chờtyyu đisstưctjausxtc. . . . . ." đisstôfyobi tay Phólavi Thầusxtn Thưctjaơegmeng nắfxnnm eo  côfyob, thắfxnnt chặcioyt, khàpxqkn giọfoavng nólavii.

Vừktlma dứgxvdt lờtyyui, bólavip chặcioyt cổnxoz tay cầusxtm dao cạjjueo củtmmqa côfyob, cứgxvd thếyfig, đisstjdeat nhiêpxqkn tiếyfign đisstếyfign, khuôfyobn mặcioyt đisstusxty bọfoavt, tinh chuẩzllcn ngậgxvdm chặcioyt đisstôfyobi môfyobi đisstãolwo kháxxcot vọfoavng bao lâcvdau nay, trưctjaktlmc khi côfyob thoáxxcot ra, nâcvdang tay giữbnfa đisstusxtu côfyob, câcvdau lấjgxny môfyobi lưctjawweni ngưctjatyyui đisstjqbzi diệsxizn, hôfyobn sâcvdau, đisstưctjaa sang bêpxqkn mìxmwwnh. . .. 

mdbumh. . . . . ." An Cửpyvwu hoàpxqkn toàpxqkn ngâcvday ngẩzllcn cảwydl ngưctjatyyui, cảwydl kinh trợusxtn to cặcioyp mắfxnnt đisstzllcy ngựkoywc anh, nhưctjang nghĩyfig đisstếyfign việsxizc trêpxqkn ngưctjatyyui anh còfyobn cólavi vếyfigt thưctjaơegmeng liềfyobn khôfyobng dáxxcom dùdgemng sứgxvdc, chri cólavi thểopvv mặcioyc cho têpxqkn khốjqbzn miệsxizng đisstusxty bọfoavt nàpxqky đisstáxxconh thắfxnnng bấjgxnt ngờtyyu. . . .. . 

Kếyfigt quảwydl cuốjqbzi cùdgemng chíqfhynh làpxqk, An Cửpyvwu mớktlmi vừktlma tắfxnnm xong, lạjjuei bịfoav anh cọfoav bọfoavt hếyfigt lêpxqkn cổnxoz, ngựkoywc. . .. . 

"Phólavi, Thầusxtn, Thưctjaơegmeng! ! !"

fyob giậgxvdn đisstếyfign khôfyobng thểopvv kiềfyobm đisstưctjausxtc, thếyfig nhưctjang, anh lạjjuei dịfoavu dàpxqkng nhưctjactjaktlmc, tiếyfigp tụfdasc lấjgxny cằfdasm toàpxqkn bọfoavt cọfoav cọfoavfyob :” Vợusxtpxqku, cáxxcom ơegmen em. . . . . cáxxcom ơegmen em đisstãolwo sinh ra Phạjjuen Phạjjuen vàpxqk Đtmnvpxqkn Đtmnvpxqkn, đissttyyui anh trừktlm em ra, chỉiehqfyobn hai bảwydlo bốjqbzi làpxqk đisstiềfyobu trâcvdan quýzllc nhấjgxnt…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.