Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 188 : Danh chính ngôn thuận

    trước sau   
"Mama, cuốqspki cùdamkng mẹjwacodtsng tỉniignh rồrckpi.” hai tiểdudvu bảumeto bốqspki hưhpxlng phấivymn trợdgmkn to mắcdeet nhìbacin côaugs.

"Em ngủrkzwvxuu mộetcht ngàihwiy mộetcht đvxuuêvxuum, bọniign nhỏeexh khôaugsng gọniigi tỉniignh đvxuuưhpxldgmkc em nêvxuun gọniigi đvxuuiệskzsn cho anh tớvxuui.”

"Cáapivi gìbaci?" An Cửeexhu vừilsia nghe liềrckpn vộetchi vàihwing chốqspkng ngưhpxljrcpi ngồrckpi dậonbey, "Bảumeto bốqspki , cózqrp đvxuuózqrpi bụljfgng khôaugsng? Mẹjwac đvxuui nấivymu cơuglfm!”

ioybilsing vộetchi, cơuglfm đvxuuãxtblihwim xong rồrckpi, tíjlyx nữqdria làihwizqrp thểdudv ăihwin.”

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng liếmdlwc nhìbacin bìbacinh truyềrckpn nưhpxlvxuuc, vừilsia lúeexhc thấivymy đvxuuáapivy, vìbaci vậonbey liềrckpn rúeexht kim tiêvxuum ra cho côaugs.

An Cửeexhu đvxuuau đvxuuvxuun cong cong môaugsi, bộetch dạfwxxng mưhpxljrcpi phầnsqnn trẻodts con, áapivo vừilsia bịyanv cởnsqni hai núeexht, đvxuuưhpxljrcpng cong trắcdeeng nõamasn nhưhpxlwbzvn nhưhpxl hiệskzsn. . . .. . . 


Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng đvxuuãxtblakyku chưhpxla đvxuuưhpxldgmkc nếmdlwm mùdamki thịyanvt , tầnsqnm mắcdeet vừilsia mớvxuui chạfwxxm tớvxuui liềrckpn thu lạfwxxi, hôaugs hấivymp cso chúeexht hỗnyrxn loạfwxxn.. . . . . .

Trưhpxlvxuuc khi ly hôaugsn, anh khôaugsng hềrckp cảumetm thấivymy ýzklc nghĩfvhta củrkzwa hai chữqdriaugsn nhâakykn nózqrpihwi nhưhpxl thếmdlwihwio, nhưhpxlng vàihwio giờjrcp phúeexht nàihwiy, anh mớvxuui sâakyku sắcdeec thấivymu hiểdudvu đvxuuưhpxldgmkc tầnsqnm quan trọniigng củrkzwa cụljfgm từilsi “ danh chíjlyxnh ngôaugsn thuậonben.”

An Cửeexhu thấivymy chậonbeu nưhpxlvxuuc vàihwi khăihwin lôaugsng bêvxuun cạfwxxnh Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng, lạfwxxi nhìbacin cậonbeu con trai thôaugsng minh củrkzwa mìbacinh liềrckpn hiểdudvu đvxuufwxxi kháapivi nhữqdring chuyệskzsn trưhpxlvxuuc đvxuuózqrp.

Mặoxpdc dùdamk Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng cũodtsng cózqrp ýzklc tốqspkt, nhưhpxlng cózqrp thểdudv nhậonben ra, ngưhpxljrcpi nàihwiy, trưhpxlvxuuc sau nhưhpxl mộetcht đvxuurckpu coi côaugsihwi vậonbet sởnsqn hữqdriu củrkzwa riêvxuung mìbacinh, muốqspkn bếmdlw cứdgmk bếmdlw, muốqspkn sờjrcp cứdgmk sờjrcp, hàihwinh đvxuuetchng tùdamky ýzklc, mộetcht chúeexht cũodtsng khôaugsng ýzklc thứdgmkc đvxuuưhpxldgmkc bảumetn thâakykn làihwim vậonbey làihwihpxldgmkt giớvxuui hạfwxxn. Nếmdlwu làihwibacinh thưhpxljrcpng, nhấivymt đvxuuyanvnh làihwiapivc kiểdudvu vôaugs lạfwxxi khôaugsng nózqrpi đvxuufwxxo lýzklc, bâakyky giờjrcp nhìbacin xem, hắcdeen đvxuuãxtbl biếmdlwt mìbacinh đvxuuãxtblihwi ngưhpxljrcpi cha, trưhpxlvxuuc mặoxpdt con trẻodts  phảumeti cốqspk kỵdvka, nếmdlwu cózqrp thểdudv bỏeexh chúeexht tậonbet xáapivu ấivymy thìbaciaugs đvxuuãxtbl đvxuurckp phảumeti nhọniigc lòepzqng.

Diêvxuu&N Đioybàihwi^N Lêvxuu Qu$Ýjwac Đioybôaugs*N <3
--- ----

Sau khi rờjrcpi giưhpxljrcpng, An Cửeexhu lậonbep tứdgmkc đvxuui tắcdeem thay quầnsqnn áapivo, lúeexhc đvxuui ra vừilsia đvxuuúeexhng giờjrcpuglfm.

Hiểdudvn nhiêvxuun, đvxuuâakyky làihwi lầnsqnn đvxuunsqnu tiêvxuun Tềrckp Tấivymn xuốqspkng bếmdlwp nêvxuun đvxuuếmdlwn tạfwxxp dềrckpodtsng khôaugsng mặoxpdc, mộetcht bộetch âakyku phụljfgc đvxuuen tràihwin đvxuunsqny vếmdlwt bẩwbzvn, vẻodts mặoxpdt nhưhpxl họniigc sinh chờjrcp đvxuuiểdudvm đvxuudgmkng trưhpxlvxuuc bàihwin ăihwin chờjrcp Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng cho nhậonben xéskzbt.

Mặoxpdc dùdamkihwiihwim theo yêvxuuu cầnsqnu vôaugsdamkng nghiêvxuum khắcdeec củrkzwa ôaugsng chủrkzw nhưhpxlng màihwidamk sao cũodtsng làihwi lầnsqnn đvxuunsqnu tiêvxuun làihwim cáapivi nàihwiy, thao táapivc khózqrp tráapivnh khỏeexhi cózqrp chúeexht sai sózqrpt, đvxuuetchihwiy miếmdlwng thịyanvt, thủrkzw pháapivp xàihwio nấivymu, lựjwacc đvxuuumeto, thờjrcpi gian chờjrcp,…..bàihwiy ra bàihwin thìbaci lộetchn xộetchn, bềrckp ngoàihwii khôaugsng hoa mỹuglf, đvxuuưhpxldgmkc cáapivi mùdamki vịyanvepzqn cózqrp thểdudv chấivymp nhậonben, nhưhpxlng lấivymy trìbacinh đvxuuetch bắcdeet bẻodts củrkzwa Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng thfi chắcdeec chắcdeen bịyanv loạfwxxi.

An Cửeexhu nếmdlwm thửeexh mộetcht miếmdlwng, "Oa! Tềrckp Tấivymn, đvxuuâakyky thậonbet sựjwacihwi lầnsqnn đvxuunsqnu anh xuốqspkng bếmdlwp sao? Ăfvhtn thậonbet ngon a!”

"Làihwi ôaugsng chủrkzw chỉniig dạfwxxy tốqspkt.” nghe bàihwi chủrkzwzqrpi xong, Tềrckp Tấivymn thởnsqn ra đvxuuưhpxldgmkc mộetcht nửeexha.

ioybózqrpodtsng làihwi bởnsqni anh thôaugsng minh nha, dạfwxxy mộetcht lầnsqnn làihwi đvxuuưhpxldgmkc, tôaugsi họniigc mãxtblepzqn chưhpxla xong!”

An Cửeexhu nózqrpi vớvxuui giọniigng cózqrp chúeexht buồrckpn, bâakyky giờjrcp Monica ra ởnsqn riêvxuung rồrckpi, chuyệskzsn ăihwin cơuglfm nàihwiy làihwi mộetcht vấivymn đvxuurckp thậonbet lớvxuun. cũodtsng khôaugsng thểdudv ngàihwiy nàihwio cũodtsng ra ngoàihwii ăihwin cơuglfm đvxuuưhpxldgmkc.

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng cốqspk ýzklc bảumeto Tềrckp Tấivymn nấivymu cháapivo trắcdeeng cho An Cửeexhu vàihwi Đioybihwin Đioybihwin, vốqspkn dĩfvht, Đioybihwin Đioybihwin ăihwin cũodtsng khôaugsng cózqrp khẩwbzvu vịyanvbaci, thấivymy cózqrp cháapivo, châakykn màihwiy giãxtbln ra rấivymt nhiềrckpu, ăihwin thậonbet vui vẻodts.


Phạfwxxn Phạfwxxn thêvxuum chéskzbn cơuglfm, trong miệskzsng cũodtsng nhéskzbt đvxuunsqny,béskzb đvxuuãxtbl đvxuuózqrpi bụljfgng lắcdeem rồrckpi, ăihwin cáapivi gìbaciodtsng thấivymy ngon, vừilsia ăihwin vừilsia nózqrpi :” Mama, mùdamki vịyanv miếmdlwng thịyanvt nàihwiy chẳumetng kháapivc nàihwio củrkzwa chúeexh đvxuunsqnu bếmdlwp hôaugsm trưhpxlvxuuc!”

"Ha ha, vậonbey sao. . . . . ." An Cửeexhu cưhpxljrcpi gưhpxldgmkng. Ngưhpxljrcpi ta đvxuuưhpxldgmkc ai đvxuuózqrp dạfwxxy, tấivymt nhiêvxuun sẽfnwo kháapivc.

Con ngưhpxlơuglfi Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng lózqrpe lózqrpe, trầnsqnm ngâakykm hỏeexhi "Ưetchmh, mózqrpn thịyanvt kho nàihwiy làihwim theo côaugsng thứdgmkc đvxuuetchc quyềrckpn củrkzwa ba, Phạfwxxn Phạfwxxn ăihwin đvxuuưhpxldgmkc ởnsqn đvxuuâakyku vậonbey?”

An Cửeexhu hoàihwin toàihwin khôaugsng  kịyanvp chen miệskzsng, Phạfwxxn Phạfwxxn đvxuuãxtbl ngâakyky h=thơuglfzqrpi ra hếmdlwt :” Hôaugsm sinh nhậonbet con vàihwi anh trai, mama cho bọniign con mộetcht hộetchp cơuglfm, bêvxuun trong cózqrpzqrpn nàihwiy!”

Sinh nhậonbet, hộetchp cơuglfm, cùdamkng vớvxuui ýzklchpxlnsqnng họniigc nấivymu ăihwin củrkzwa An Cửeexhu. . . . .

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng đvxuuem tấivymt cảumet mọniigi chuyệskzsn xâakyku chuỗnyrxi đvxuuếmdlwn mộetcht nơuglfi, đvxuuetcht nhiêvxuun nhậonben ra, dưhpxljrcpng nhưhpxl từilsi trưhpxlvxuuc đvxuuếmdlwn nay, bảumetn thâakykn đvxuuãxtbl hiểdudvu nhầnsqnm cáapivi gìbaci?

An Cửeexhu ho nhẹjwac mộetcht tiếmdlwng nózqrpi sang chuyệskzsn kháapivc, "Tềrckp Tấivymn, đvxuuilsing đvxuudgmkng đvxuuózqrp nữqdria, ngồrckpi xuốqspkng cùdamkng nhau ăihwin cơuglfm thôaugsi."

orom? Khôaugsng cầnsqnn khôaugsng cầnsqnn, tôaugsi lậonbep tứdgmkc phảumeti. . . . . ." Anh soa dáapivm quấivymy rầnsqny bữqdria cơuglfm bốqspkn ngưhpxljrcpi củrkzwa boss chứdgmk, quan trọniigng nhấivymt làihwi, nhìbacin khuôaugsn mặoxpdt đvxuuáapivng sợdgmk củrkzwa ôaugsng chủrkzw, sao anh cózqrp thểdudv ăihwin đvxuuưhpxldgmkc.

"Nhưhpxl vậonbey sao đvxuuưhpxldgmkc, nh đvxuuãxtbl phảumeti khổuzwd cựjwacc lắcdeem mớvxuui làihwim mộetcht bàihwin nàihwiy xong, vậonbey màihwi khôaugsng ăihwin hớvxuup nàihwio sao!”

"Thôaugsi, em màihwiepzqn cốqspk giữqdri thìbaci cậonbeu ta sẽfnwo chỉniigihwing khổuzwd cựjwacc thêvxuum thôaugsi!”

An Cửeexhu: ". . . . . ."   Diêvxuu&N Đioybàihwi^N Lêvxuu Qu$Ýjwac Đioybôaugs*N <3

Tềrckp Tấivymn cảumetm đvxuuetchng đvxuuếmdlwn rơuglfi nưhpxlvxuuc mắcdeet, vẫynwkn làihwi ôaugsng chủrkzw hiểdudvu anh nhấivymt :” Boss, tôaugsi đvxuui trưhpxlvxuuc, 2h tôaugsi đvxuuếmdlwn đvxuuózqrpn anh.”

"Ừqfix." Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng gậonbet đvxuunsqnu mộetcht cáapivi, lạfwxxi bổuzwd sung mộetcht câakyku, "Tháapivng nàihwiy hếmdlwt bậonben thfi tháapivng sau cho cậonbeu nghỉniig mộetcht tuầnsqnn.”


"Cáapivm ơuglfn boss."

Quảumet nhiêvxuun, mặoxpdc kệskzs thếmdlwihwio, tốqspkn thờjrcpi gian lêvxuun ngưhpxljrcpi bàihwi chủrkzw vẫynwkn dễenqbhpxlnsqnng hơuglfn làihwiihwim vui lòepzqng ôaugsng chủrkzw.

Trong bữqdria ăihwin, An Cửeexhu thấivymy đvxuuetchng táapivc cầnsqnm đvxuuũodtsa củrkzwa Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng hơuglfi cứdgmkng nhắcdeec, biếmdlwt trêvxuun tay anh cózqrp vếmdlwt thưhpxlơuglfng , khôaugsng thểdudv hoạfwxxt đvxuuetchng quáapiv nhiềrckpu, côaugs cau màihwiy nózqrpi :” Anh cózqrp thểdudv tựjwac gắcdeep sao?”

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng cưhpxljrcpi khổuzwd, "Bâakyky giờjrcp chẳumetng kháapivc nàihwio phếmdlw nhâakykn, cáapivi gìbaciodtsng khôaugsng làihwim đvxuuưhpxldgmkc, chri cózqrp thểdudv gọniigt táapivo cho Phạfwxxn Phạfwxxn màihwi thôaugsi.”

"Anh còepzqn cózqrp thểdudvihwinh lặoxpdn ngồrckpi ởnsqn đvxuuâakyky ăihwin cơuglfm thìbacivxuun tựjwac cầnsqnu nhiềrckpu phúeexhc đvxuui, muốqspkn làihwim gìbaci đvxuuãxtblzqrp y táapiv giúeexhp đvxuurckp, rấivymt nhanh sẽfnwo khoẻodts lạfwxxi, khôaugsng cầnsqnn gấivymp.”

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng nhìbacin côaugs :” Vậonbey còepzqn em. . . . . . . Em sẽfnwo giúeexhp anh sao?”

An Cửeexhu suy nghĩfvht mộetcht chúeexht, trảumet lờjrcpi cózqrp vẻodtsuglfi qua loa lấivymy lệskzs : "Dùdamk sao tôaugsi cũodtsng phảumeti bậonben chăihwim sózqrpc con, cózqrp rảumetnh sẽfnwo qua thăihwim anh.”

Đioybi bệskzsnh việskzsn, khózqrp tráapivnh khỏeexhi sẽfnwo gặoxpdp phảumeti ngưhpxljrcpi nhàihwi họniig Phózqrp, thậonbem chíjlyxepzqn cózqrp thểdudv xuấivymt hiệskzsn tìbacinh huốqspkng lúeexhng túeexhng nhưhpxl lầnsqnn trưhpxlvxuuc, thậonbet ra, côaugs khôaugsng muốqspkn đvxuui chúeexht nàihwio. . . . .

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng trầnsqnm mặoxpdc mộetcht hồrckpi, cũodtsng khôaugsng biếmdlwt đvxuuang suy nghĩfvhtbaci, vẻodts mặoxpdt cózqrp chúeexht đvxuuèjmqrskzbn, chỉniig chốqspkc láapivt sau mởnsqn miệskzsng nózqrpi: "Anh cứdgmk vềrckp việskzsn vậonbey, cózqrpbaci thìbaci cứdgmk gọniigi cho anh.”

"Ừqfix, hôaugsm nay làihwim phiềrckpn anh."

"Trưhpxlvxuuc khi đvxuui, cózqrp thểdudv  xin em giúeexhp mộetcht chuyệskzsn đvxuuưhpxldgmkc khôaugsng?’

orom? giúeexhp cáapivi gìbaci?"

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng  bấivymt đvxuucdeec dĩfvht sờjrcp sờjrcp  cằcdeem, "Râakyku anh đvxuuãxtbl rấivymt nhiềrckpu ngàihwiy chưhpxla cạfwxxo.”


Cảumet đvxuunsqnu đvxuunsqny hắcdeec tuyếmdlwn, An Cửeexhu vừilsia mớvxuui bảumeto anh đvxuuilsing kìbaci cụljfgc nhưhpxl vậonbey, ngoan ngoãxtbln đvxuududv y táapiv trợdgmk giúeexhp, chẳumetng lẽfnwo anh ấivymy cứdgmk đvxuuyanvnh mặoxpdc kệskzsakyku ria nhưhpxl thếmdlw ?

Thôaugsi, coi  nhưhpxlaugs chưhpxla nózqrpi. . . . . .

An Cửeexhu thởnsqnihwii, "Nhưhpxlng chỗnyrxaugsi khôaugsng cózqrp dao cạfwxxo, cũodtsng khôaugsng cózqrp kem. . . . . “

"Anh cózqrp.”

Thiếmdlwu chúeexht nữqdria đvxuuãxtbl quêvxuun anh ta từilsing ởnsqn nhàihwi đvxuuqspki diệskzsn.

--- ------

uglfm nưhpxlvxuuc xong, An Cửeexhu dặoxpdn dòepzq hai con rồrckpi đvxuuwbzvy Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng sang nhàihwi đvxuuqspki diệskzsn , cạfwxxo râakyku cho anh.

"Cáapivi đvxuuózqrp, phảumeti làihwim sao?" An Cửeexhu luốqspkng cuốqspkng nhìbacin dao cạfwxxo trong tay.

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng nghiêvxuum túeexhc dạfwxxy côaugs: "Ngâakykm nưhpxlvxuuc nózqrpng rồrckpi thoa lêvxuun da, xoa xoa tạfwxxo bọniigt rồrckpi mớvxuui lấivymy dao cạfwxxo cạfwxxo.”

"Nha. . . . . ." An Cửeexhu gậonbet đvxuunsqnu mộetcht cáapivi, sau đvxuuózqrp nhắcdeec nhởnsqn, "Nhưhpxlng tôaugsi nózqrpi trưhpxlvxuuc làihwi đvxuuâakyky làihwi lầnsqnn đvxuunsqnu tiêvxuun tôaugsi giúeexhp ngưhpxljrcpi kháapivc cạfwxxo râakyku, khéskzbo khi kĩfvht thuậonbet còepzqn khôaugsng bằcdeeng cáapivi tay bịyanv thưhpxlơuglfng kia củrkzwa anh, nếmdlwu khiếmdlwn mặoxpdt anh hốqspkc háapivc, bịyanv thưhpxlơuglfng, tôaugsi khôaugsng phụljfg tráapivch.”

"Khôaugsng sao."

An Cửeexhu thởnsqnihwii, trựjwacc tiếmdlwp lấivymy khăihwin lôaugsng nózqrpng bưhpxlng kíjlyxn miệskzsng anh.

"Nhưhpxl vậonbey. . . . . . Đioybúeexhng khôaugsng?"


ioybúeexhng." Bởnsqni vìbaci miệskzsng bịyanv che, Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng trảumet lờjrcpi mơuglf hồrckp khôaugsng rõamas. Thậonbet ? sao côaugs cứdgmkzqrp cảumetm giáapivc bảumetn thâakykn đvxuuang mưhpxlu sáapivt ai. . . . .

Đioybcdeep mộetcht lúeexhc, An Cửeexhu bôaugsi kem tạfwxxo bọniigt lêvxuun tấivymt cảumet nhữqdring chỗnyrxzqrpakyku củrkzwa anh, sau đvxuuózqrp chàihwiapivt.

Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng liếmdlwc nhìbacin cổuzwd tay côaugs :” run run cáapivi gìbaci? Đioybãxtbl bảumeto mặoxpdt màihwiy cózqrp ra sao cũodtsng khôaugsng bắcdeet em phụljfg tráapivch rồrckpi màihwi.”

An Cửeexhu liếmdlwc anh mộetcht cáapivi oáapivn tráapivch, "Tạfwxxi sao anh phảumeti dùdamkng tay cạfwxxo, dùdamkng dao chạfwxxy bằcdeeng đvxuuiệskzsn khôaugsng phảumeti thuậonben tiệskzsn hơuglfn sao?”

"Làihwim thủrkzwaugsng sẽfnwo sạfwxxch hơuglfn.”

". . . . . ."

Bởnsqni vìbaci Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng ngồrckpi trêvxuun xe lăihwin, An Cửeexhu phảumeti khom lưhpxlng , nêvxuun rấivymt mệskzst mỏeexhi.

Đioybang muốqspkn nghỉniig mộetcht láapivt rồrckpi tiếmdlwp tụljfgc, Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng đvxuuetcht nhiêvxuun késkzbo côaugs đvxuudgmkng giữqdria hai châakykn mìbacinh, cùdamki chỏeexh chốqspkng lêvxuun đvxuunsqnu gốqspki anh.

"Nhưhpxl vậonbey em sẽfnwo thoảumeti máapivi mộetcht chúeexht."

". . . . . ." Thếmdlw nhưhpxlng tưhpxl thếmdlw rấivymt khôaugsng hàihwii hòepzqa cózqrp đvxuuưhpxldgmkc hay khôaugsng. . . . . .

Hếmdlwt cáapivch rồrckpi, đvxuududv cạfwxxo cho nhanh, khôaugsng thểdudvihwim gìbaci kháapivc ngoàihwii tiếmdlwp tụljfgc. chẳumetng hềrckp đvxuududv ýzklc xem vớvxuui tưhpxl thếmdlwihwiy thìbaci Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng nhìbacin thấivymy phong cảumetnh thếmdlwihwio. . . . .

hpxlrckpi dao vạfwxxch trêvxuun mặoxpdt, cảumetm giáapivc. .. . .  thậonbet hơuglfi chúeexht thoảumeti máapivi, khôaugsng ngờjrcpzqrp mộetcht ngàihwiy đvxuuưhpxldgmkc mộetcht bàihwin tay kháapivc đvxuuetchng dao trêvxuun mặoxpdt mìbacinh.

Mộetcht tay An Cửeexhu nâakykng cằcdeem anh, mộetcht tay cẩwbzvn thậonben từilsing li từilsing tíjlyx thổuzwdi mạfwxxnh, lúeexhc bắcdeet đvxuunsqnu còepzqn cózqrp chúeexht khôaugsng lưhpxlu loáapivt, dầnsqnn dầnsqnn lạfwxxi càihwing thêvxuum thuầnsqnn thụljfgc. . .. . 

"Chờjrcp mộetcht chúeexht a, sắcdeep cạfwxxo xong rồrckpi.”

"Khôaugsng chờjrcp đvxuuưhpxldgmkc. . . . . ." đvxuuôaugsi tay Phózqrp Thầnsqnn Thưhpxlơuglfng nắcdeem eo  côaugs, thắcdeet chặoxpdt, khàihwin giọniigng nózqrpi.

Vừilsia dứdgmkt lờjrcpi, bózqrpp chặoxpdt cổuzwd tay cầnsqnm dao cạfwxxo củrkzwa côaugs, cứdgmk thếmdlw, đvxuuetcht nhiêvxuun tiếmdlwn đvxuuếmdlwn, khuôaugsn mặoxpdt đvxuunsqny bọniigt, tinh chuẩwbzvn ngậonbem chặoxpdt đvxuuôaugsi môaugsi đvxuuãxtbl kháapivt vọniigng bao lâakyku nay, trưhpxlvxuuc khi côaugs thoáapivt ra, nâakykng tay giữqdri đvxuunsqnu côaugs, câakyku lấivymy môaugsi lưhpxlrckpi ngưhpxljrcpi đvxuuqspki diệskzsn, hôaugsn sâakyku, đvxuuưhpxla sang bêvxuun mìbacinh. . .. 

etchmh. . . . . ." An Cửeexhu hoàihwin toàihwin ngâakyky ngẩwbzvn cảumet ngưhpxljrcpi, cảumet kinh trợdgmkn to cặoxpdp mắcdeet đvxuuwbzvy ngựjwacc anh, nhưhpxlng nghĩfvht đvxuuếmdlwn việskzsc trêvxuun ngưhpxljrcpi anh còepzqn cózqrp vếmdlwt thưhpxlơuglfng liềrckpn khôaugsng dáapivm dùdamkng sứdgmkc, chri cózqrp thểdudv mặoxpdc cho têvxuun khốqspkn miệskzsng đvxuunsqny bọniigt nàihwiy đvxuuáapivnh thắcdeeng bấivymt ngờjrcp. . . .. . 

Kếmdlwt quảumet cuốqspki cùdamkng chíjlyxnh làihwi, An Cửeexhu mớvxuui vừilsia tắcdeem xong, lạfwxxi bịyanv anh cọniig bọniigt hếmdlwt lêvxuun cổuzwd, ngựjwacc. . .. . 

"Phózqrp, Thầnsqnn, Thưhpxlơuglfng! ! !"

augs giậonben đvxuuếmdlwn khôaugsng thểdudv kiềrckpm đvxuuưhpxldgmkc, thếmdlw nhưhpxlng, anh lạfwxxi dịyanvu dàihwing nhưhpxlhpxlvxuuc, tiếmdlwp tụljfgc lấivymy cằcdeem toàihwin bọniigt cọniig cọniigaugs :” Vợdgmkvxuuu, cáapivm ơuglfn em. . . . . cáapivm ơuglfn em đvxuuãxtbl sinh ra Phạfwxxn Phạfwxxn vàihwi Đioybihwin Đioybihwin, đvxuujrcpi anh trừilsi em ra, chỉniigepzqn hai bảumeto bốqspki làihwi đvxuuiềrckpu trâakykn quýzklc nhấivymt…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.