Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 169 : Bổ quá không tiêu được

    trước sau   
Cửkybha phòpgrlng bệietpnh, Tiểrmoou Tuyếauelt vànrqx Tiểrmoou Trưjkeoơimmjng đbwtgang ngồaueli trêzgoyn ghếauelnrqxi tádxqon gẫdaxou, nhìfdeqn thấonkay An Cửkybhu thìfdeq vộimmji vànrqxng đbwtgrmoong lêzgoyn.

“Tốzqkfng tiểrmoou thưjkeo, khôxkfmng phảjhvsi chúyarnng tôxkfmi lànrqxm biếauelng, lànrqx anh Phóaaaz đbwtgjurbi mộimmjt ngưjkeoyfboi mànrqx khôxkfmng muốzqkfn mọlzoei ngưjkeoyfboi quấonkay rầcejuy…” Tiểrmoou Tuyếauelt lêzgoyn tiếauelng giảjhvsi thívnbxch, chỉqhho sợjurb An Cửkybhu hiểrmoou nhầcejum.

An Cửkybhu thìfdeq khôxkfmng thấonkay cóaaazfdeq kỳshbq quádxqoi, gậjaajt đbwtgcejuu tỏdnlf ýyelc đbwtgãyelc biếauelt: “Chưjkeoa cóaaazvwrxy rắrtejc rốzqkfi gìfdeq cho hai ngưjkeoyfboi chứrmoo? Tívnbxnh khívnbx ngưjkeoyfboi nànrqxy cóaaaz chúyarnt cổvxhj quádxqoi, nếauelu cóaaazaaazi cádxqoi gìfdeq khóaaaz nghe cũenerng mong mọlzoei ngưjkeoyfboi đbwtgfjsfng đbwtgrmoo trong lòpgrlng!”

Tiểrmoou Tuyếauelt vộimmji vànrqxng lắrtejc đbwtgcejuu: “Tốzqkfng tiểrmoou thưjkeo khádxqoch khívnbx rồaueli, mặnuwcc dùujvo thoạycakt nhìfdeqn Phóaaaz tiêzgoyn sinh cóaaaz vẻvhfa khôxkfmng thâvwrxn thiệietpn lắrtejm, nhưjkeong cũenerng lànrqx ngưjkeoyfboi tốzqkft, cũenerng khôxkfmng cóaaaznrqxm khóaaaz chúyarnng tôxkfmi! Chỉqhhoaaaz đbwtgiềmdcbu khôxkfmng biếauelt chăonkam sóaaazc cho chívnbxnh mìfdeqnh, sau khi côxkfm rờyfboi đbwtgi thìfdeq khôxkfmng chịwfvdu ăonkan uốzqkfng gìfdeq…”

“Chúyarnng tôxkfmi muốzqkfn giúyarnp đbwtgtyfu ngànrqxi ấonkay cũenerng khôxkfmng khiếaueln, mớlzoei sádxqong sớlzoem đbwtgãyelc thứrmooc giấonkac, cũenerng khôxkfmng biếauelt lànrqx cảjhvs đbwtgêzgoym khôxkfmng ngủhqqo hay lànrqx dậjaajy sớlzoem nữdaxoa.”

Tiểrmoou Trưjkeoơimmjng đbwtgrmoong mộimmjt bêzgoyn cũenerng bậjaajn rộimmjn phụujvo họlzoea, côxkfmng việietpc lầcejun nànrqxy đbwtgúyarnng lànrqx dễyfbo kiếauelm tiềmdcbn mànrqx khôxkfmng tốzqkfn sứrmooc, bởvmwei vịwfvddxqoi vịwfvdzgoyn trong kia hoànrqxn toànrqxn đbwtgmdcbu lànrqx tựnyew thâvwrxn tựnyew lựnyewc khôxkfmng cầcejun bọlzoen họlzoe nhúyarnng tay vànrqxo.


Thậjaajt ra thìfdeq bọlzoen họlzoeenerng biếauelt bởvmwei vìfdeq Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng lànrqx ngưjkeoyfboi cuồauelng sạycakch sẽvxhj khôxkfmng muốzqkfn đbwtgrmoo ngưjkeoyfboi khádxqoc đbwtgujvong chạycakm vànrqxo việietpc củhqqoa mìfdeqnh.

Nghe đbwtgưjkeojurbc câvwrxu “khôxkfmng biếauelt chăonkam sóaaazc cho chívnbxnh mìfdeqnh”, An Cửkybhu khẽvxhj cau mànrqxy. Quảjhvs thậjaajt năonkam năonkam qua, Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng thay đbwtgvxhji rấonkat nhiềmdcbu, trong ấonkan tưjkeojurbng củhqqoa côxkfm anh lànrqx ngưjkeoyfboi rấonkat chúyarn trọlzoeng đbwtgếaueln chấonkat lưjkeojurbng cuộimmjc sốzqkfng, ngay cảjhvs tay nghềmdcb nấonkau nưjkeolzoeng kia cũenerng lànrqxfdeqdxqoi miệietpng quádxqofdeqn ăonkan khôxkfmng quen ăonkan ngoànrqxi nêzgoyn mớlzoei tựnyewfdeqnh luyệietpn thànrqxnh.

An Cửkybhu hỏdnlfi han xong tìfdeqnh hìfdeqnh thìfdeq khe khẽvxhj đbwtgietpy cửkybha vànrqxo phòpgrlng.

Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng đbwtgang quay lưjkeong vềmdcb phívnbxa côxkfm, đbwtgrmoong trưjkeolzoec cửkybha sổvxhjdxqot đbwtgonkat.

xkfmpgrln đbwtgang đbwtgwfvdnh mởvmwe miệietpng nóaaazi chuyệietpn đbwtgãyelc nghe thấonkay tiếauelng anh: “Tớlzoei.”

Ngưjkeoyfboi đbwtgànrqxn ôxkfmng nànrqxy cóaaaz mắrtejt ởvmwe sau lưjkeong ànrqx?

An Cửkybhu đbwtgang nghĩener nhưjkeo vậjaajy thìfdeq thấonkay tưjkeo thếauel anh đbwtgrmoong trưjkeolzoec cửkybha sổvxhjaaaz thểrmoo nhìfdeqn thấonkay dưjkeolzoei lầcejuu mớlzoei kịwfvdp phảjhvsn ứrmoong đbwtgưjkeojurbc cóaaaz phảjhvsi vừfjsfa rồaueli nhìfdeqn qua cửkybha sổvxhj đbwtgãyelc thấonkay côxkfm đbwtgếaueln rồaueli khôxkfmng.

Trong lòpgrlng bỗqljlng khẽvxhj đbwtgimmjng, thậjaajm chívnbx sinh ra mộimmjt loạycaki ảjhvso giádxqoc lànrqx anh đbwtgang chờyfboxkfm đbwtgếaueln…

“Ừbwtg, thâvwrxn thểrmoo đbwtgãyelc khỏdnlfe hơimmjn chưjkeoa?” An Cửkybhu khádxqoch sádxqoo hỏdnlfi thăonkam mộimmjt câvwrxu.

Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng quay ngưjkeoyfboi, dưjkeolzoei mívnbx mắrtejt lànrqx quầcejung thâvwrxm nhànrqxn nhạycakt, cũenerng khôxkfmng thèrtejm liếauelc côxkfm đbwtgếaueln mộimmjt cádxqoi đbwtgãyelc xoay ngưjkeoyfboi đbwtgi vànrqxo phòpgrlng bếauelp.

Ngànrqxy hôxkfmm qua, côxkfm qua loa chạycaky tớlzoei néfdeqm cho anh hai hộimmjyelc sau đbwtgóaaaz mộimmjt giâvwrxy cũenerng khôxkfmng chậjaajm trễyfbo lậjaajp tứrmooc kiếauelm cớlzoe rờyfboi đbwtgi, dádxqong vẻvhfa mộimmjt bộimmj khôxkfmng muốzqkfn nhìfdeqn anh thêzgoym mộimmjt cádxqoi, khiếaueln anh cảjhvs ngànrqxy vádxqoc theo bộimmj mặnuwct âvwrxm trầcejum, biếauelt rõfdeqvwrxu “xong việietpc sẽvxhj tớlzoei” củhqqoa côxkfmenerng chỉqhho đbwtgrmoo qua loa lấonkay lệietp, nhưjkeong lạycaki khôxkfmng cưjkeotyfung lạycaki đbwtgưjkeojurbc mànrqx luôxkfmn đbwtgrmoong chờyfbo trưjkeolzoec cửkybha sổvxhj.

Cuốzqkfi cùujvong cũenerng thậjaajt sựnyew chờyfbo đbwtgưjkeojurbc tớlzoei khi nhìfdeqn thấonkay bóaaazng dádxqong côxkfm, nhưjkeong lạycaki khôxkfmng dádxqom vui mừfjsfng quádxqo sớlzoem, mỗqljli giâvwrxy phúyarnt trôxkfmi qua đbwtgmdcbu ởvmwe trong tâvwrxm trạycakng lo âvwrxu thấonkap thỏdnlfm.

Sớlzoem đbwtgãyelc thànrqxnh thóaaazi quen vớlzoei việietpc nhìfdeqn dádxqong vẻvhfa âvwrxm dưjkeoơimmjng quádxqoi khívnbx củhqqoa anh, An Cửkybhu cũenerng chẳrtejng đbwtgrmoo đbwtgrmoovwrxm, đbwtgrmooyarni xuốzqkfng, trêzgoyn kệietp bếauelp đbwtgãyelc sớlzoem chuẩietpn bịwfvd xong thứrmooc ăonkan, chắrtejc lànrqx đbwtgauel Tềmdcb Tấonkan vừfjsfa mớlzoei mang tớlzoei.


jkeoơimmjng mặnuwct tuấonkan túyarn củhqqoa Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng lạycaknh tanh, môxkfmi mỏdnlfng khẽvxhjvnbxm, cẩietpn thậjaajn cắrtejt cànrqx chua.

An Cửkybhu nhìfdeqn anh mộimmjt cádxqoi, thấonkay cádxqoi mặnuwct thang trưjkeolzoec mặnuwct cũenerng khôxkfmng cóaaazfdeq khádxqoc bìfdeqnh thưjkeoyfbong mấonkay, nhưjkeong thếauelnrqxo lạycaki cóaaaz chúyarnt cảjhvsm giádxqoc nhưjkeo anh đbwtgang tứrmooc giậjaajn.

Ngưjkeoyfboi nànrqxo đbwtgãyelc chọlzoec vànrqxo anh rồaueli? Đoruaang yêzgoyn đbwtgang lànrqxnh sao lạycaki mấonkat hứrmoong rồaueli?

An Cửkybhu cóaaaz chúyarnt thăonkam dòpgrl đbwtgrmoong cạycaknh anh, đbwtgưjkeoa tay cầcejum lấonkay mộimmjt miếauelng cànrqx chua bỏdnlfnrqxo miệietpng nhai nhai, thấonkay anh bỏdnlfnrqx chua đbwtgãyelc cắrtejt xong vànrqxo chéfdeqn rồaueli bắrtejt đbwtgcejuu cắrtejt dưjkeoa chuộimmjt, lạycaki chạycaky qua lấonkay dưjkeoa chuộimmjt ăonkan…

Rốzqkft cuộimmjc Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng cũenerng liếauelc côxkfm mộimmjt cádxqoi, đbwtgưjkeoa luôxkfmn nửkybha quảjhvsjkeoa chuộimmjt cho côxkfm gặnuwcm: “Qua bêzgoyn kia chờyfbo đbwtgi, mộimmjt chúyarnt nữdaxoa lànrqximmjm chívnbxn thôxkfmi.”

Vừfjsfa nghe anh muốzqkfn an ổvxhjn nấonkau cơimmjm, An Cửkybhu dĩener nhiêzgoyn lànrqx rấonkat vui vẻvhfa, vốzqkfn còpgrln đbwtgang suy nghĩenernrqxm thếauelnrqxo đbwtgrmoo mởvmwe miệietpng vớlzoei anh đbwtgâvwrxy, khôxkfmng ngờyfbonrqxjkeolzoei tìfdeqnh huốzqkfng còpgrln chưjkeoa biếauelt hôxkfmm nay côxkfmaaaz tớlzoei hay khôxkfmng mànrqx anh vẫdaxon dậjaajy sớlzoem cẩietpn thậjaajn chuẩietpn bịwfvd đbwtgauel ăonkan trưjkeoa cho côxkfm.

Thấonkay ýyelcjkeoyfboi rạycakng rỡtyfu trêzgoyn mặnuwct côxkfm, tay Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng thoádxqong dừfjsfng lạycaki, đbwtgâvwrxy lànrqx lầcejun đbwtgcejuu tiêzgoyn kểrmoo từfjsf khi trởvmwe vềmdcbjkeolzoec, côxkfmnrqxnh cho anh mộimmjt nụujvojkeoyfboi thâvwrxn thiếauelt khôxkfmng chúyarnt bànrqxi xívnbxch nhưjkeo vậjaajy, nhưjkeo thểrmoo mộimmjt lànrqxn gióaaaz thổvxhji qua cádxqonh đbwtgauelng lúyarna mạycakch…

“Anh lànrqxm đbwtgi lànrqxm đbwtgi, em đbwtgrmoong ởvmwe đbwtgâvwrxy nhìfdeqn, sẽvxhj khôxkfmng quấonkay nhiễyfbou anh đbwtgâvwrxu.” An Cửkybhu vừfjsfa gặnuwcm dưjkeoa chuộimmjt vừfjsfa sảjhvsng khoádxqoi nóaaazi.

xkfm đbwtgimmjt nhiêzgoyn nghĩener đbwtgếaueln, nếauelu nhưjkeoaaaz thểrmoo họlzoec đbwtgưjkeojurbc tay nghềmdcb củhqqoa Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng thìfdeq chẳrtejng phảjhvsi lànrqx mộimmjt lầcejun vấonkat vảjhvs cảjhvs đbwtgyfboi nhànrqxn hạycak sao?

Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng nhívnbxu mànrqxy, liếauelc mắrtejt mộimmjt cádxqoi đbwtgãyelc đbwtglzoec ra suy nghĩener trong đbwtgcejuu côxkfm: “Muốzqkfn họlzoec?”

“Tùujvoy tiệietpn nhìfdeqn chúyarnt thôxkfmi mànrqx.” An Cửkybhu lấonkap liếauelm.

“Họlzoec cádxqoi nànrqxy lànrqxm gìfdeq? Muốzqkfn lấonkay lòpgrlng ai?” Đoruaưjkeoơimmjng nhiêzgoyn Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng khôxkfmng tin lờyfboi giảjhvsi thívnbxch nànrqxy củhqqoa côxkfm.

“Lấonkay lòpgrlng chồauelng tưjkeoơimmjng lai củhqqoa tôxkfmi khôxkfmng đbwtgưjkeojurbc ànrqx?” An Cửkybhu chộimmjt dạycak bậjaajt thốzqkft lêzgoyn.


Ngay lậjaajp tứrmooc sắrtejc mặnuwct Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng âvwrxm trầcejum xuốzqkfng, đbwtgimmjng tádxqoc trộimmjn thứrmooc ăonkan cũenerng khựnyewng lạycaki.

An Cửkybhu lậjaajp tứrmooc ýyelc thứrmooc đbwtgưjkeojurbc nóaaazi sai rồaueli, chỉqhho sợjurb anh mànrqx giậjaajn lêzgoyn thìfdeqimmjm cũenerng khôxkfmng cóaaaznrqx lấonkay: “Anh lànrqxm anh lànrqxm đbwtgi, tôxkfmi khôxkfmng nhìfdeqn lànrqx đbwtgưjkeojurbc chứrmoofdeq?”

aaazi xong thìfdeq chạycaky biếaueln ra ngoànrqxi dọlzoen dẹvikyp lạycaki phòpgrlng.

Chờyfbo sau khi Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng nấonkau xong, An Cửkybhu mớlzoei cầcejum hộimmjp đbwtgauel ăonkan mon men đbwtgi vànrqxo: “Tôxkfmi thấonkay tìfdeqnh hìfdeqnh anh cũenerng tốzqkft hơimmjn rồaueli, bádxqoc sĩener y tádxqoenerng rấonkat tậjaajn tìfdeqnh, bêzgoyn ngoànrqxi còpgrln cóaaaz hai hộimmjyelc, tôxkfmi cũenerng khôxkfmng giúyarnp đbwtgưjkeojurbc gìfdeq nữdaxoa, sau nànrqxy cũenerng khôxkfmng cầcejun tớlzoei nữdaxoa nhỉqhho, ngànrqxy mai khôxkfmng cầcejun chuẩietpn bịwfvd bữdaxoa trưjkeoa cho tôxkfmi đbwtgâvwrxu.”

Vừfjsfa mớlzoei dòpgrlfdeqt xem muốzqkfn họlzoec tay nghềmdcb nấonkau nưjkeolzoeng củhqqoa anh cóaaaz vẻvhfanrqx khôxkfmng đbwtgưjkeojurbc, cóaaaz đbwtgiềmdcbu chũenerng tốzqkft, côxkfmenerng khôxkfmng mong muốzqkfn cóaaaz quádxqo nhiềmdcbu tiếauelp xúyarnc vớlzoei anh.

Đoruaang chuẩietpn bịwfvd đbwtgi, nhưjkeong tay vừfjsfa đbwtgnuwct lêzgoyn khóaaaza cửkybha đbwtgãyelc bịwfvd mộimmjt cádxqonh tay từfjsf phívnbxa sau ôxkfmm lấonkay eo: “Cứrmoo đbwtgi nhưjkeo vậjaajy sao?”

An Cửkybhu chau mànrqxy đbwtgietpy ra mộimmjt cádxqoi, vẫdaxon còpgrln nghĩener tớlzoei thâvwrxn thểrmoo củhqqoa anh nêzgoyn cũenerng khôxkfmng dùujvong lựnyewc. Mộimmjt chúyarnt tádxqoc đbwtgimmjng nhỏdnlfnrqxy vớlzoei anh mànrqxaaazi thìfdeq chẳrtejng khádxqoc nànrqxo nhưjkeo khôxkfmng.

“Ai nóaaazi khôxkfmng giúyarnp đbwtgưjkeojurbc gìfdeq?” Anh thìfdeq thầcejum, giọlzoeng nóaaazi hếauelt sứrmooc mậjaajp mờyfbo.

Khóaaaze miệietpng An Cửkybhu giậjaajt giậjaajt: “Đoruafjsfng cóaaaz bắrtejt tôxkfmi phảjhvsi ra tay vớlzoei anh? Đoruaãyelc bệietpnh thànrqxnh thếauelnrqxy rồaueli còpgrln khôxkfmng muốzqkfn sốzqkfng yêzgoyn ổvxhjn ànrqx?”

Ngưjkeojurbc lạycaki Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng còpgrln ôxkfmm côxkfm chặnuwct hơimmjn chúyarnt nữdaxoa: “Cho nêzgoyn mớlzoei phảjhvsi bổvxhj sung năonkang lưjkeojurbng.”

An Cửkybhu kéfdeqo tay anh đbwtgang ôxkfmm eo côxkfm ra: “Tôxkfmi lạycaki lo lànrqx anh bổvxhj quádxqo khôxkfmng tiêzgoyu đbwtgưjkeojurbc đbwtgâvwrxu!”

Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoyfbong thuậjaajn thếauel cầcejum lấonkay tay côxkfm, giọlzoeng đbwtgiệietpu thậjaajp phầcejun dịwfvdu dànrqxng: “Ngànrqxy mai tớlzoei đbwtgâvwrxy đbwtgi, muốzqkfn cádxqoi gìfdeq anh dạycaky em cádxqoi đbwtgóaaaz.”

Vẻvhfa mặnuwct An Cửkybhu nhìfdeqn anh nhưjkeo gặnuwcp phảjhvsi quỷwfvd, trêzgoyn mặnuwct lànrqx vẻvhfa hoànrqxn toànrqxn khôxkfmng thểrmoo tin đbwtgưjkeojurbc.


xkfm biếauelt Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng nànrqxy luôxkfmn coi nguyêzgoyn tắrtejc nhưjkeo thểrmoo sinh mạycakng, nóaaazi mộimmjt lànrqx khôxkfmng cóaaaz hai, cho dùujvo ngưjkeoyfboi khádxqoc cóaaazaaazi gìfdeqenerng khôxkfmng thểrmoo thay đbwtgvxhji đbwtgưjkeojurbc quyếauelt đbwtgwfvdnh củhqqoa anh, hơimmjn nữdaxoa anh còpgrln cóaaaz khảjhvsonkang cựnyewc kỳshbq mạycaknh mẽvxhjnrqx chứrmooc năonkang tẩietpy nãyelco đbwtgauelng hóaaaza luôxkfmn ngưjkeoyfboi khádxqoc vềmdcb phe mìfdeqnh…

Quãyelcng thờyfboi gian ởvmwezgoyn anh kia, khôxkfmng chỉqhhoaaaz thóaaazi quen cuộimmjc sốzqkfng củhqqoa côxkfm, thậjaajm chívnbxnrqx cảjhvs thếauel giớlzoei quan, nhâvwrxn sinh quan, giádxqo trịwfvd quan, thẩietpm mỹocbt quan,… Tấonkat cảjhvs đbwtgmdcbu bịwfvd anh đbwtgmdcbu bịwfvd anh xóaaaza sạycakch, cádxqoc ýyelc kiếaueln cádxqo nhâvwrxn củhqqoa côxkfmnrqx anh cảjhvsm thấonkay khôxkfmng đbwtgauelng ýyelc thìfdeq đbwtgmdcbu sẽvxhj bịwfvdnrqxi mòpgrln trêzgoyn con đbwtgưjkeoyfbong trấonkan ádxqop.

Thếauelnrqxyarnc nànrqxy ngưjkeoyfboi đbwtgànrqxn ôxkfmng trưjkeolzoec mắrtejt côxkfm đbwtgâvwrxy cóaaaz thậjaajt sựnyewnrqx Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng khôxkfmng?

Bắrtejt đbwtgcejuu từfjsf việietpc anh chủhqqo đbwtgimmjng giúyarnp côxkfmnrqxm bádxqonh ngọlzoet cho Phóaaaz Thầcejun Hi, côxkfm đbwtgãyelc cảjhvsm thấonkay cóaaazfdeq đbwtgóaaaz khôxkfmng bìfdeqnh thưjkeoyfbong, mànrqx từfjsf trưjkeolzoec tớlzoei nay đbwtgzqkfi vớlzoei nhữdaxong vấonkan đbwtgmdcbnrqx ngưjkeoyfboi mànrqxxkfm khôxkfmng thểrmoo giảjhvsi thívnbxch đbwtgưjkeojurbc thìfdeq đbwtgmdcbu giữdaxo thádxqoi đbwtgimmj biếauelt đbwtgrmoo đbwtgonkay nhưjkeong khôxkfmng quádxqo vồauel vậjaajp gầcejun gũeneri hay tìfdeqm hiểrmoou.

Khôxkfmng hiểrmoou sao trong đbwtgcejuu côxkfm đbwtgimmjt nhiêzgoyn hiệietpn lêzgoyn hai chứrmoo “theo đbwtguổvxhji” mànrqx Monica từfjsfng nóaaazi, An Cửkybhu rùujvong mìfdeqnh mộimmjt cádxqoi, liêzgoyn tụujvoc khôxkfmng ngừfjsfng rúyarnt bànrqxn tay mìfdeqnh đbwtgang bịwfvd anh cầcejum lạycaki: “Khôxkfmng cầcejun.”

Mặnuwct Phóaaaz Thầcejun Thưjkeoơimmjng vẫdaxon lặnuwcng nhưjkeojkeolzoec âvwrxm trầcejum nhìfdeqn côxkfm khiếaueln côxkfm phảjhvsi rùujvong mìfdeqnh cảjhvsnh giádxqoc rồaueli vộimmji vãyelc rờyfboi đbwtgi…

vwrxng nhưjkeovwrxng trứrmoong hứrmoong nhưjkeo hứrmoong hoa, lừfjsfa gạycakt cũenerng khôxkfmng bỏdnlf đbwtgưjkeojurbc, ngànrqxn y trăonkam thuậjaajn rồaueli vẫdaxon khôxkfmng đbwtgvxhji đbwtgưjkeojurbc mộimmjt chúyarnt cảjhvsm đbwtgimmjng củhqqoa côxkfm

Thậjaajt lànrqx cuộimmjc đbwtgyfboi nànrqxy chưjkeoa bao giờyfbo gặnuwcp vấonkan đbwtgmdcb khóaaaz khăonkan nhưjkeo vậjaajy…

Sau khi rờyfboi khỏdnlfi bệietpnh việietpn, đbwtgcejuu tiêzgoyn An Cửkybhu gọlzoei đbwtgiệietpn thoạycaki cho Kiềmdcbu Tang.

“Hôxkfmm nay tớlzoe khôxkfmng qua, ngưjkeoyfboi kia cóaaaz vấonkan đbwtgmdcbfdeq khôxkfmng?”

“An tâvwrxm ởvmwe nhànrqx chơimmji vớlzoei hai tiểrmoou bảjhvso bốzqkfi đbwtgi, ởvmwe đbwtgâvwrxy mìfdeqnh cóaaaz trợjurbyelc rồaueli! Cậjaaju vốzqkfn cũenerng khôxkfmng cầcejun ngànrqxy nànrqxo cũenerng chạycaky tớlzoei chỗqljlfdeqnh đbwtgâvwrxu! Dưjkeolzoei ádxqonh mắrtejt củhqqoa mọlzoei ngưjkeoyfboi thếauelnrqxy, chẳrtejng lẽvxhjxkfm Hộimmji Lêzgoypgrln cóaaaz thểrmoo giởvmwe tròpgrlfdeq nữdaxoa ànrqx? Chờyfbo buổvxhji tốzqkfi sau khi kếauelt thúyarnc chưjkeoơimmjng trìfdeqnh chúyarnng mìfdeqnh chạycaky qua vớlzoei cádxqoc bảjhvso bốzqkfi nhéfdeq~” Giọlzoeng Kiềmdcbu Tang nhẹviky nhànrqxng.

“Mìfdeqnh lo lắrtejng khôxkfmng phảjhvsi côxkfm ta, mànrqxnrqx cậjaaju ấonkay, gầcejun đbwtgâvwrxy cậjaaju xảjhvsy ra chuyệietpn gìfdeq vậjaajy? Cứrmooaaaz vẻvhfa khôxkfmng yêzgoyn lòpgrlng sao đbwtgóaaaz!”

Kiềmdcbu Tang trầcejum mặnuwcc chốzqkfc ládxqot rồaueli trảjhvs lờyfboi: “Nànrqxo cóaaazfdeq đbwtgâvwrxu! Xem kịwfvdch bảjhvsn đbwtgếaueln xuấonkat thầcejun quádxqozgoyn ngủhqqo khôxkfmng đbwtgưjkeojurbc ngon thôxkfmi! Bâvwrxy giờyfboenerng đbwtgãyelc đbwtgiềmdcbu chỉqhhonh lạycaki rồaueli!”

“Thếauelnrqx đbwtgưjkeojurbc rồaueli! Nếauelu cóaaaz chuyệietpn gìfdeq thìfdeq đbwtgcejuu tiêzgoyn phảjhvsi bádxqoo vớlzoei mìfdeqnh đbwtgonkay biếauelt chưjkeoa!”

“Tuâvwrxn lệietpnh!”

An Cửkybhu cúyarnp đbwtgiệietpn thoạycaki, khôxkfmng hiểrmoou sao vẫdaxon cảjhvsm thấonkay cóaaaz chúyarnt lo lắrtejng.

yarnc trởvmwe lạycaki nhànrqx trọlzoe thìfdeq Phạycakn Phạycakn vànrqx Đoruanrqxn Đoruanrqxn cũenerng đbwtgãyelc rờyfboi giưjkeoyfbong, Đoruanrqxn Đoruanrqxn ngồaueli bêzgoyn bànrqxn uốzqkfng sữdaxoa tưjkeoơimmji, dádxqong vẻvhfa nho nhãyelcnrqx uốzqkfng nửkybha ngànrqxy cũenerng chưjkeoa đbwtgưjkeojurbc mấonkay hớlzoep, Phạycakn Phạycakn thìfdeq mớlzoei đbwtgádxqonh răonkang rửkybha mặnuwct xong, vẫdaxon còpgrln chúyarnt mơimmjimmjnrqxng mànrqxng đbwtgãyelc đbwtgưjkeojurbc Monica ôxkfmm lêzgoyn đbwtgnuwct xuốzqkfng ghếauel, vừfjsfa cầcejum ly sữdaxoa tưjkeoơimmji lêzgoyn đbwtgãyelc uốzqkfng ừfjsfng ựnyewc vànrqxi hớlzoep hếauelt sạycakch ly sữdaxoa.

“Mẹviky.”

Thấonkay An Cửkybhu trởvmwe lạycaki, ádxqonh mắrtejt Phạycakn Phạycakn sádxqong bừfjsfng lêzgoyn, lậjaajp tứrmooc tỉqhhonh tádxqoo lạycaki, thâvwrxn thểrmoofdeqo mậjaajp lăonkan mộimmjt cádxqoi từfjsf trêzgoyn ghếauel xuốzqkfng, chạycaky mấonkay bưjkeolzoec lạycaki ôxkfmm lấonkay bắrtejp châvwrxn côxkfm: “Mẹviky vừfjsfa đbwtgi đbwtgâvwrxu vậjaajy?”

An Cửkybhu thay défdeqp xong thìfdeq nhéfdeqt hộimmjp đbwtgauel ăonkan vànrqxo lòpgrlng côxkfmfdeq: “Mẹviky đbwtgi khấonkat thựnyewc giúyarnp con…”

Monica cưjkeoyfboi phìfdeq mộimmjt cádxqoi, xôxkfmng lêzgoyn nhádxqoy mắrtejt vớlzoei côxkfm: “Hôxkfmm qua tớlzoe đbwtgãyelc nghi rồaueli, thứrmooc ăonkan nànrqxy củhqqoa cậjaaju sẽvxhj khôxkfmng phảjhvsi lànrqx… Hửkybh?”

enerng biếauelt khôxkfmng lừfjsfa đbwtgưjkeojurbc côxkfmonkay nêzgoyn An Cửkybhu chỉqhho đbwtgànrqxnh bấonkat lựnyewc gậjaajt đbwtgcejuu mộimmjt cádxqoi.

pgrln chưjkeoa thấonkay ngưjkeoyfboi đbwtgâvwrxu mànrqx đbwtgãyelcaaaz thểrmoo giảjhvsi quyếauelt đbwtgưjkeojurbc cádxqoi dạycaknrqxy củhqqoa hai tiểrmoou bádxqonh bao rồaueli, đbwtgâvwrxy cũenerng khôxkfmng phảjhvsi mộimmjt dấonkau hiệietpu tốzqkft…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.