Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 168 : Mèo con ham ăn

    trước sau   
Hai đmpwyregla béuuny anh mộbhskt miếmbcong em mộbhskt miếmbcong phâkcskn chia rõazxqoihcng, lájrmat sau đmpwyãvcra đmpwyájrmanh bay cảznvx hộbhskp cơzlrtm trưznvxa.

Phạfojfn Phạfojfn ăjeftn xong trêqpugn mặtdvft díuighnh đmpwyhyocy cơzlrtm, vẻjxvt mặtdvft Đifaqoihcn Đifaqoihcn hếmbcot sứreglc bấjxvtt đmpwymqykc dĩdcgl dang cájrmanh tay nhỏvcrwuuny lấjxvty khăjeftn giấjxvty giúuvvfp côswwluuny lau mặtdvft, Phạfojfn Phạfojfn cũkokbng rấjxvtt phốzlqui hợtptzp tiếmbcon gầhyocn sang giúuvvfp anh trai mộbhskt tay.

Sau khi ăjeftn no, bởwgpdi vìzpwi chệjqmlnh lệjqmlch múuvvfi giờuigh, chẳswwlng bao lâkcsku sau hai tiểnrfou bảznvxo bốzlqui đmpwyãvcra mệjqmlt mỏvcrwi rãvcra rờuighi, hai cájrmai đmpwyhyocu nhỏvcrw kềuunyjrmat bêqpugn nhau, lájrmat sau đmpwyãvcra dầhyocn dầhyocn ngủznvx thiếmbcop đmpwyi trêqpugn xe.

Vềuuny đmpwyếmbcon nhàoihc trọfyyg, An Cửifaqu vàoihc Monica mỗfipxi ngưznvxuighi ôswwlm mộbhskt béuuny đmpwyi lêqpugn lầhyocu.

Đifaqtdvft hai đmpwyregla nhỏvcrwqpugn giưznvxuighng trong phòuvmfng ngủznvx, đmpwymqykp chăjeftn rồcgimi An Cửifaqu lạfojfi hôswwln hôswwln mỗfipxi béuunyoihci cájrmai rồcgimi mớohexi đmpwyófojfng cửifaqa đmpwyi ra ngoàoihci vớohexi Monica.

An Cửifaqu rófojft cho Monica mộbhskt cốzlquc tràoihc: “Thếmbcooihcy làoihc vềuuny luôswwln àoihc?”


“Khôswwlng giấjxvtu gìzpwi cậenshu, chuyệjqmln bêqpugn kia củznvxa tớohexkokbng xong hếmbcot rồcgimi, côswwlng việjqmlc cũkokbng đmpwyãvcraoihcn giao xong, chỉmqykoihc phòuvmfng ốzlquc còuvmfn chưznvxa tìzpwim đmpwyưznvxtptzc chỗfipx ưznvxng ýkcsk, cófojf thểnrfo sẽwwat phảznvxi làoihcm phiềuunyn ởwgpd chỗfipx cậenshu mộbhskt thờuighi gian.” Monica thàoihcnh thậensht đmpwyájrmap.

“Đifaqófojfoihc đmpwyưznvxơzlrtng nhiêqpugn, tùckliy cậenshu muốzlqun ởwgpd bao lâkcsku cũkokbng đmpwyưznvxtptzc. Chỉmqykoihc, đmpwybhskt nhiêqpugn nhưznvx vậenshy, tớohexuvmfn tưznvxwgpdng chỉmqykznvxtptzn cớohex đmpwyưznvxa Phạfojfn Phạfojfn vàoihc Đifaqoihcn Đifaqoihcn trởwgpd vềuuny đmpwynrfo giảznvxi sầhyocu mộbhskt trậenshn chứregl…”

Monica xoay xoay ly tràoihc ra đmpwyiềuunyu suy nghĩdcgl: “Cófojf nhữogotng lúuvvfc ba năjeftm cũkokbng khôswwlng thểnrfoznvxơzlrtng quyếmbcot đmpwyưznvxa ra mộbhskt quyếmbcot đmpwyosxanh, cófojfuvvfc lạfojfi chỉmqykoihc chuyệjqmln trong nhájrmay mắmqykt. Thậensht ra thìzpwi đmpwyếmbcon trưznvxohexc khi lêqpugn májrmay bay tớohex vẫjeftn cófojf chúuvvft khôswwlng cam lòuvmfng, cho đmpwyếmbcon khi thậensht sựsqfw rờuighi khỏvcrwi vùckling trờuighi kia rồcgimi mớohexi cảznvxm thấjxvty buôswwlng bỏvcrw đmpwyưznvxtptzc. Khôswwlng cófojf anh ta trong thếmbco giớohexi củznvxa tớohex, tớohexkokbng khôswwlng phảznvxi làoihc khôswwlng sốzlqung đmpwyưznvxtptzc.”

fojfi xong lạfojfi lộbhsk ra nụkokbznvxuighi thưznvx thájrmai, cựsqfwc kỳzlqu thoảznvxi májrmai tựsqfwa vàoihco trêqpugn ghếmbco sa lon: “Cho tớohexi nay tớohex vẫjeftn chưznvxa từcsncng buôswwlng bỏvcrw đmpwyưznvxtptzc đmpwyoạfojfn tìzpwinh cảznvxm nàoihcy, đmpwyếmbcon tậenshn lúuvvfc rờuighi đmpwyi mớohexi phájrmat hiệjqmln ra, thậensht ra tớohexkokbng chỉmqykoihc khôswwlng cam lòuvmfng từcsnc bỏvcrw khoảznvxng thờuighi gian bảznvxy năjeftm đmpwyãvcra bỏvcrw ra đmpwynrfoqpugu vàoihc chờuigh đmpwytptzi màoihc thôswwli. Còuvmfn đmpwyzlqui vớohexi anh ta, thìzpwi ngưznvxtptzc lạfojfi cũkokbng chẳswwlng cófojf bao nhiêqpugu kỷsqfw niệjqmlm. Nófojfi cho cùckling cũkokbng chỉmqykoihc tựsqfwzpwinh trófojfi mìzpwinh.”

“Cậenshu cófojf thểnrfo nghĩdcgl đmpwyưznvxtptzc vậenshy làoihc tốzlqut rồcgimi! Cậenshu còuvmfn chưznvxa tớohexi ba mưznvxơzlrti tuổdcgli, vừcsnca đmpwydzxbp vừcsnca cófojfznvxơzlrtng lai, làoihcm gìzpwifojf loạfojfi đmpwyàoihcn ôswwlng nàoihco màoihc khôswwlng tìzpwim đmpwyưznvxtptzc chứregl!” An Cửifaqu theo bảznvxn năjeftng dùckling lờuighi lúuvvfc đmpwyhyocu lãvcrao gia tửifaq khuyêqpugn mìzpwinh nófojfi lạfojfi.

“Nófojfi khôswwlng sai! Cậenshu cũkokbng thếmbco! ĐifaqÚqpvyng rồcgimi, sau khi vềuunyznvxohexc đmpwyãvcra xảznvxy ra chuyệjqmln gìzpwi? Khôswwlng phảznvxi chuẩfyygn bịosxa tớohexi đmpwyfojfi họfyygc M sao? Sao lạfojfi tớohexi chỗfipx Kiềuunyu Tang? Ôhvbdng chủznvx củznvxa Tụkokb Tinh… Khôswwlng phảznvxi làoihc Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng àoihc?” Monica tòuvmfuvmf hỏvcrwi.

Trong đmpwyiệjqmln thoạfojfi cũkokbng khôswwlng thểnrfofojfi rõazxq, mỗfipxi lầhyocn An Cửifaqu chỉmqykfojfi vàoihci ba câkcsku, giờuigh phúuvvft nàoihcy nghe Monica hỏvcrwi thìzpwi khôswwlng thểnrfooihcm gìzpwi khájrmac hơzlrtn làoihc giảznvxi thíuighch câkcsku chuyệjqmln lạfojfi đmpwyơzlrtn giảznvxn mộbhskt chúuvvft.

“Cũkokbng cófojf thểnrfooihc di tớohex nghĩdcgl nhiềuunyu rồcgimi…”

Monica đmpwyưznvxa mộbhskt đmpwyhyocu ngófojfn tay ra lắmqykc lắmqykc: “Tớohex thấjxvty khôswwlng chắmqykc đmpwyâkcsku, nếmbcou nhưznvx anh ta khôswwlng cófojf ýkcsk tứreglzpwi, lúuvvfc cậenshu đmpwyfojfp cửifaqa xong vàoihco tìzpwim anh ta, sao anh ta khôswwlng trựsqfwc tiếmbcop phủznvx nhậenshn đmpwyi, ngưznvxtptzc lạfojfi còuvmfn cófojf thájrmai đmpwybhsk mậenshp mờuigh, coi nhưznvx khôswwlng phảznvxi anh ta làoihcm, vậenshy thìzpwi loạfojfi hàoihcnh đmpwybhskng nàoihcy cảznvxu anh cũkokbng chíuighnh làoihc muốzlqun giữogot cậenshu lạfojfi bêqpugn cạfojfnh!”

“Ừddzjm…” An Cửifaqu phiềuunyn nãvcrao chốzlqung cằeykcm.

fojf lẽwwat ngưznvxuighi ngoàoihci đmpwyuunyu làoihc ngưznvxuighi sájrmang suốzlqut, lờuighi Monica nófojfi cũkokbng rấjxvtt cófojfkcsk.

“Còuvmfn cófojf mộbhskt chuyệjqmln nhứreglc đmpwyhyocu hơzlrtn!” Néuunyt mặtdvft An Cửifaqu xem ra vôswwlckling khổdcglvcrao.

“Sao vậenshy?” Monica nhíuighu màoihcy.


An Cửifaqu liếmbcoc vềuuny phíuigha cửifaqa, âkcskm dưznvxơzlrtng oájrman khíuigh trảznvx lờuighi: “Mấjxvty ngàoihcy trưznvxohexc, Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng vừcsnca dọfyygn đmpwyếmbcon phòuvmfng đmpwyzlqui diệjqmln.”

Monica thiếmbcou chúuvvft nữogota thìzpwi phun sạfojfch nưznvxohexc tràoihc trong miệjqmlng ra ngoàoihci: “Ngưznvxuighi nàoihcy làoihcm thếmbcokokbng quájrma lộbhsk liễjdcku rồcgimi! Đifaqhyocu tiêqpugn làoihc thôswwlng qua Kiềuunyu Tang éuunyp buộbhskc cậenshu tớohexi côswwlng ty anh ta, lạfojfi tạfojfo scandal vưznvxohexi Kiềuunyu Tang đmpwynrfo quang minh chíuighnh đmpwyfojfi đmpwyếmbcon gầhyocn cậenshu, bâkcsky giờuigh lạfojfi càoihcng khoa trưznvxơzlrtng hơzlrtn làoihc trựsqfwc tiếmbcop dọfyygn đmpwyếmbcon ởwgpd đmpwyzlqui diệjqmln cậenshu luôswwln, đmpwyúuvvfng làoihc nhấjxvtt cựsqfw ly nhìzpwi tốzlquc đmpwybhsk! Anh ta thếmbcooihcy rõazxqoihcng làoihc đmpwyang theo đmpwyuổdcgli cậenshu còuvmfn gìzpwi!”

“Phìzpwi…” An Cửifaqu khôswwlng uốzlqung nưznvxohexc màoihc bịosxa chíuighnh nưznvxohexc miếmbcong củznvxa mìzpwinh làoihcm cho ho sặtdvfc sụkokba: “Khụkokb khụkokb,… theo đmpwyuổdcgli?”

Hai chữogot “theo đmpwyuổdcgli” nàoihcy làoihcm sao màoihc khớohexp đmpwyưznvxtptzc vớohexi Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng chứregl, cájrmai ngưznvxuighi cófojfjrmauighnh nhưznvx Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng màoihc lạfojfi đmpwyi theo đmpwyuổdcgli mộbhskt côswwljrmai?

Giốzlqung nhưznvx lờuighi anh từcsncng nófojfi, anh khôswwlng cófojf chúuvvft kinh nghiệjqmlm lấjxvty lòuvmfng phụkokb nữogotoihco, bởwgpdi vìzpwi từcsnc trưznvxohexc đmpwyếmbcon giờuigh chỉmqykfojf ngưznvxuighi khájrmac muốzlqun lấjxvty lòuvmfng anh.

“Làoihcm sao vậenshy? Cậenshu khôswwlng cầhyocn phảznvxi nófojfi tớohexkokbng thấjxvty khôswwlng tin đmpwyưznvxtptzc, nhưznvxng anh ta đmpwyãvcraoihcm đmpwyếmbcon mứreglc đmpwybhskoihcy, chẳswwlng lẽwwatuvmfn chưznvxa thểnrfo hiệjqmln rõazxqoihcng àoihc? Còuvmfn nữogota…” Monica nhìzpwin côswwl từcsnc trêqpugn xuốzlqung dưznvxohexi đmpwyájrmanh giájrma mộbhskt lưznvxtptzt: “Cậenshu cũkokbng khôswwlng thểnrfo khôswwlng cófojfuvmfng tin vàoihco chíuighnh bảznvxn thâkcskn mìzpwinh nhưznvx thếmbco chứregl!”

An Cửifaqu nghe đmpwyưznvxtptzc lờuighi nàoihcy củznvxa Monica thìzpwi sắmqykc mựsqfwt cũkokbng khôswwlng khájrmazlrtn đmpwyưznvxtptzc chúuvvft nàoihco: “Khôswwlng phảznvxi tớohex chưznvxa bao giờuigh nghĩdcgl tớohexi khảznvxjeftng nàoihcy, nhưznvxng cho dùcklifojfoihc thậensht đmpwyi nữogota, cậenshu cófojf muốzlqun ởwgpdqpugn mộbhskt ngưznvxuighi đmpwyàoihcn ôswwlng chỉmqyk nhìzpwin vàoihco bềuuny ngoàoihci củznvxa phụkokb nữogot khôswwlng?”

Monica nghiêqpugm túuvvfc đmpwyájrmap: “Cájrmai nàoihcy cũkokbng khôswwlng thểnrfofojfi thếmbco đmpwyưznvxtptzc, lòuvmfng yêqpugu thíuighch cájrmai đmpwydzxbp thìzpwi ai màoihc chẳswwlng cófojf! Năjeftm đmpwyófojf Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng khôswwlng yêqpugu cậenshu cũkokbng khôswwlng phảznvxi vìzpwi cậenshu khôswwlng cófojf vẻjxvt ngoàoihci, màoihcoihczpwi nộbhski hàoihcm củznvxa cậenshu cũkokbng chẳswwlng cófojf mấjxvty! Họfyygc lớohexp mưznvxuighi hai tớohexi hai lầhyocn còuvmfn khôswwlng tốzlqut nghiệjqmlp đmpwyưznvxtptzc, so vớohexi nộbhski hàoihcm màoihcfojfi, tớohex thấjxvty sắmqykc đmpwydzxbp củznvxa cậenshu còuvmfn cófojf phầhyocn cao hơzlrtn đmpwyjxvty!”

An Cửifaqu bấjxvtt mãvcran vìzpwi bịosxa bạfojfn thâkcskn trêqpugu chọfyygc: “Nàoihcy nàoihcy nàoihcy!”

“Đifaqưznvxtptzc rồcgimi đmpwyưznvxtptzc rồcgimi! Cájrmai ngưznvxuighi nàoihcy khôswwlng phảznvxi làoihcuvmfn nhớohex tớohexi chájrmau anh ta Phófojf Cảznvxnh Hi đmpwyjxvty chứregl? Khôswwlng phảznvxi tớohexfojfi cậenshu đmpwyâkcsku, mặtdvfc dùcklizpwinh rấjxvtt khinh bỉmqyk cuộbhskc hôswwln nhâkcskn thấjxvtt bạfojfi củznvxa Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng năjeftm đmpwyófojf, chỉmqykoihc đmpwyzlqui vớohexi chuyệjqmln nàoihcy thìzpwi cậenshu cófojf vẻjxvt quájrma đmpwynrfokcskm nhữogotng chuyệjqmln vụkokbn vặtdvft rồcgimi, cófojf bao nhiêqpugu tìzpwinh cảznvxm thờuighi họfyygc sinh cófojf thểnrfo đmpwyi đmpwyếmbcon cuốzlqui cùckling, cófojf thểnrfo đmpwyếmbcon đmpwyưznvxtptzc vớohexi nhau? Tìzpwinh cảznvxm thờuighi đmpwyiểnrfom đmpwyófojf trong sájrmang thuầhyocn túuvvfy, nhưznvxng cũkokbng khófojfoihc chịosxau đmpwysqfwng đmpwyưznvxtptzc mưznvxa to giófojf lớohexn, huốzlqung chi cũkokbng chẳswwlng cófojfjrmai gìzpwioihcvcrai mãvcrai khôswwlng thay đmpwydcgli, còuvmfn nữogota đmpwyếmbcon đmpwyếmbcon mỹqpug nữogotuvmfn cófojf thểnrfofojf sốzlqu phậenshn long đmpwyong ai màoihc biếmbcot đmpwyưznvxtptzc. Giốzlqung nhưznvx cậenshu vàoihc Phófojf Cảznvxnh Hi, nhìzpwin lạfojfi chẳswwlng phảznvxi cuốzlqui cùckling cậenshu lạfojfi gảznvx cho chúuvvf hai anh ta sao, cófojf đmpwyiềuunyu Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng nàoihcy cũkokbng khôswwlng phảznvxi ngưznvxuighi tốzlqut làoihcnh gìzpwi, dùckli sao anh ta cũkokbng làoihc nhịosxa thiếmbcou gia tậenshp đmpwyoihcn Phófojf thịosxa, cứregl cho làoihcjeftm đmpwyófojf chưznvxa lêqpugn nắmqykm quyềuunyn đmpwyi cũkokbng khôswwlng thểnrfo keo kiệjqmlt đmpwyếmbcon mứreglc nhưznvx vậenshy chứregl! Sau khi ly dịosxa thìzpwi đmpwyếmbcon nửifaqa xu tiềuunyn phíuigh chia tay cũkokbng khôswwlng đmpwyưznvxa! Têqpugn khốzlqun kia nhàoihczpwinh tốzlqut xấjxvtu gìzpwiuvmfn chia cho mìzpwinh mộbhskt nửifaqa đmpwyjxvty!” Monica cựsqfwc kỳzlqu khôswwlng biếmbcot xấjxvtu hổdcgloihcqpugn ájrman.

Trưznvxohexc mặtdvft thìzpwiswwl từcsnc chốzlqui đmpwyưznvxa ýkcsk kiếmbcon, vềuuny sau đmpwyófojf thìzpwi An Cửifaqu hájrma miệjqmlng nhưznvxng lạfojfi khôswwlng biếmbcot nófojfi vớohexi côswwljxvty thếmbcooihco.

Monica lậenshp tứreglc nófojfi thêqpugm: “Đifaqúuvvfng rồcgimi, lầhyocn trưznvxohexc cậenshu nófojfi còuvmfn chưznvxa rõazxq đmpwybhskng cơzlrt củznvxa anh ta cũkokbng chưznvxa cófojfzlrt hộbhski nófojfi vớohexi anh ta chuyệjqmln mấjxvty đmpwyregla nhỏvcrw, vậenshy bâkcsky giờuigh bọfyygn trẻjxvtwgpd đmpwyâkcsky, màoihc anh ta lạfojfi ởwgpd đmpwyzlqui diệjqmln…”

An Cửifaqu thởwgpdoihci: “Đifaqâkcsky chíuighnh làoihc đmpwyiềuunyu tớohex khổdcglkcskm nhấjxvtt đmpwyjxvty! Cófojf đmpwyiềuunyu mấjxvty ngàoihcy nàoihcy tạfojfm thờuighi chưznvxa cầhyocn lo lắmqykm, anh ta bịosxa đmpwyau dạfojfoihcy phảznvxi nhậenshp việjqmln rồcgimi.”


“Thậensht ra tớohex cảznvxm thấjxvty Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng cũkokbng khôswwlng cófojf ájrmac ýkcsk đmpwyâkcsku! Chẳswwlng phảznvxi anh ta khôswwlng ởwgpdqpugn Tôswwl Hộbhski Lêqpug sao? Bâkcsky giờuighuvmfn phíuigh hếmbcot tâkcskm tưznvx tiếmbcop cậenshn cậenshu, cófojf phảznvxi vìzpwi hốzlqui hậenshn đmpwyãvcra ly hôswwln vớohexi cậenshu khôswwlng, chờuigh sau khi cậenshu đmpwyi rồcgimi mớohexi phájrmat hiệjqmln ra ngưznvxuighi mìzpwinh thậensht sựsqfwqpugu làoihc ngưznvxuighi nàoihco chăjeftng?” Thậensht ra Monica khôswwlng hiểnrfou đmpwyưznvxtptzc nguyêqpugn nhâkcskn sựsqfw cảznvxnh giájrmac củznvxa An Cửifaqu.

An Cửifaqu cófojf nỗfipxi khổdcgl khófojffojfi, bởwgpdi vìzpwi chuyệjqmln kia cófojf liêqpugn quan đmpwyếmbcon bíuigh mậensht củznvxa nhàoihc họfyyg Phófojfoihcoihc ngoạfojfi côswwl, nêqpugn côswwl chưznvxa bao giờuigh nhắmqykc đmpwyếmbcon vớohexi ai, bao gồcgimm cảznvx Kiềuunyu Tang vàoihc Monica.

Monica thìzpwi khôswwlng biếmbcot nộbhski tìzpwinh, cho nêqpugn mớohexi hiểnrfou lầhyocm Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng làoihc do lâkcsku ngàoihcy sinh tìzpwinh đmpwyzlqui vớohexi côswwl.

An Cửifaqu hiểnrfou rõazxq sựsqfwzpwinh nêqpugn làoihcm sao cófojf thểnrfo tin tưznvxwgpdng chuyệjqmln nàoihcy khôswwlng cófojf mụkokbc đmpwyíuighch gìzpwi, mỗfipxi lờuighi nófojfi vàoihcoihcnh đmpwybhskng lừcsnca gạfojft củznvxa Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng liệjqmlu cófojf phảznvxi làoihc đmpwyãvcraqpugu côswwl!

Ísktgt nhấjxvtt, trong thờuighi gian củznvxa cuộbhskc hôswwln nhâkcskn kia xảznvxy ra rấjxvtt nhiềuunyu chuyệjqmln, màoihc mỗfipxi mộbhskt khíuigha cạfojfnh đmpwyuunyu cófojf thểnrfo chứreglng minh đmpwyưznvxtptzc, trong lòuvmfng Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng, ngưznvxuighi phụkokb nữogotswwl Hộbhski Lêqpugoihcy hếmbcot sứreglc quan trọfyygng.

znvxohexi tìzpwinh hìzpwinh nàoihcy màoihcuvmfn tin tưznvxwgpdng lờuighi ngon tiếmbcong ngọfyygt củznvxa Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng, côswwluvmfn chưznvxa ngu ngốzlquc đmpwyếmbcon mứreglc đmpwybhsk đmpwyófojf. Đifaqiềuunyu duy nhấjxvtt đmpwynrfo lạfojfi cho côswwl chúuvvft cảznvxm tìzpwinh cũkokbng chỉmqykfojf chuyệjqmln năjeftm năjeftm trưznvxohexc trong bệjqmlnh việjqmln, vìzpwi đmpwyregla béuunyoihc anh nguyệjqmln ýkcsk ly hôswwln, nguyệjqmln ýkcsk buôswwlng tha cho hai mưznvxơzlrti phầhyocn trăjeftm cổdcgl phầhyocn, cũkokbng đmpwynrfo cho côswwl cảznvxm nhậenshn đmpwyưznvxtptzc mặtdvfc dùckli ngưznvxuighi đmpwyàoihcn ôswwlng nàoihcy làoihc ngưznvxuighi khôswwlng từcsnc bấjxvtt kỳzlqu thủznvx đmpwyoạfojfn nàoihco đmpwynrfo đmpwyfojft đmpwyưznvxtptzc mụkokbc đmpwyíuighch, chẳswwlng qua làoihczpwi anh vàoihcswwl khôswwlng phảznvxi ngưznvxuighi củznvxa cùckling mộbhskt thếmbco giớohexi, lậenshp trưznvxuighng khôswwlng giốzlqung nhau, nhưznvxng anh cũkokbng khôswwlng phảznvxi ngưznvxuighi đmpwybhskc ájrmac.

Monica thấjxvty côswwl hoàoihcn toàoihcn thờuigh ơzlrt thìzpwikokbng khôswwlng khuyêqpugn nhủznvx thêqpugm nữogota, dùckli sao đmpwyâkcsky cũkokbng làoihc chuyệjqmln liêqpugn quan đmpwyếmbcon hai đmpwyregla béuuny, cho nêqpugn côswwlkokbng cófojf thểnrfo hiểnrfou đmpwyưznvxtptzc sựsqfw cẩfyygn trọfyygng củznvxa An Cửifaqu.

Monica vỗfipx vai côswwl: “Cófojfzpwioihc phảznvxi phiềuunyn nãvcrao chứregl! Chuyệjqmln nàoihcy quájrma đmpwyơzlrtn giảznvxn màoihc! Tớohex trởwgpd vềuuny rồcgimi, cậenshu cófojfjrmai gìzpwi phảznvxi lo chứregl! Chờuigh tớohexzpwim đmpwyưznvxtptzc chỗfipxwgpd rồcgimi cậenshu đmpwyưznvxa Phạfojfn Phạfojfn vàoihc Đifaqoihcn Đifaqoihcn qua chỗfipx tớohexwgpd mộbhskt thờuighi gian!”

“Nhưznvx vậenshy sao đmpwyưznvxtptzc, cậenshu cũkokbng cófojfswwlng việjqmlc màoihc!” An Cửifaqu lậenshp tứreglc từcsnc chốzlqui, côswwl đmpwyãvcraoihcm phiềuunyn côswwljxvty nhiềuunyu rồcgimi.

“Côswwlng việjqmlc thìzpwifojfzpwi gấjxvtp chứregl! Tớohex vốzlqun đmpwyãvcra chuẩfyygn bịosxa xong xuôswwli đmpwynrfo nghỉmqyk ngơzlrti mộbhskt thờuighi gian rồcgimi, dùckli sao têqpugn kia cũkokbng đmpwynrfo lạfojfi cho tớohex nhiềuunyu tiềuunyn nhưznvx vậenshy, côswwlng việjqmlc vớohexi tớohexkokbng chỉmqykoihcoihcm cho bớohext rảznvxnh quájrmafojfa nhàoihcm chájrman thôswwli, cậenshu cófojf thểnrfo đmpwynrfo bảznvxo bốzlqui đmpwyi theo tớohex, tớohex vui mừcsncng còuvmfn khôswwlng kịosxap ấjxvty chứregl! Đifaqưznvxtptzc rồcgimi đmpwyưznvxtptzc rồcgimi, đmpwycsncng nghĩdcgl mấjxvty thứregloihcy nữogota, cứregl quyếmbcot đmpwyosxanh nhưznvx vậenshy đmpwyi! Phòuvmfng tắmqykm ởwgpd đmpwyâkcsku vậenshy? Tớohex muốzlqun đmpwyi tắmqykm!”

An Cửifaqu chỉmqyk vịosxa tríuigh cho côswwl, trêqpugn mặtdvft toàoihcn làoihc vẻjxvt cảznvxm kíuighch. Thậensht ra thìzpwiswwlkokbng đmpwyosxanh sắmqykp xếmbcop đmpwyưznvxa hai đmpwyregla nhỏvcrw đmpwyếmbcon mộbhskt nơzlrti khájrmac, lạfojfi mờuighi thêqpugm mộbhskt bảznvxo mẫjeftu chăjeftm sófojfc, nhưznvxng dùckli sao vẫjeftn cảznvxm thấjxvty khôswwlng yêqpugn tâkcskm, nếmbcou đmpwyưznvxtptzc nhưznvx lờuighi Monica nófojfi thìzpwiswwlfojf thểnrfo hoàoihcn toàoihcn yêqpugn tâkcskm rồcgimi.

Giảznvxi quyếmbcot xong vấjxvtn đmpwyuuny nan giảznvxi nhấjxvtt, cuốzlqui cùckling An Cửifaqu cũkokbng cảznvxm thấjxvty nhẹdzxb nhõazxqm hơzlrtn đmpwyôswwli chúuvvft.



Ngủznvx thẳswwlng đmpwyếmbcon nửifaqa đmpwyêqpugm, An Cửifaqu cảznvxm thấjxvty mũkokbi nhộbhskt nhộbhskt ngưznvxa ngứregla, vừcsnca mởwgpd mắmqykt ra đmpwyãvcra thấjxvty ájrmanh đmpwyèhvbdn ngủznvxoihcng ấjxvtm ájrmap, con gájrmai mặtdvfc ájrmao ngủznvxoihcu hồcgimng đmpwyang nằeykcm trêqpugn ngưznvxuighi côswwl, ngófojfn úuvvft vẫjeftn còuvmfn đmpwyâkcskm đmpwyâkcskm chọfyygt chọfyygt nghịosxach ngợtptzm trêqpugn mặtdvft côswwl.

Sau khi làoihcm mẹdzxb, côswwl đmpwytdvfc biệjqmlt thíuighch sắmqykm sửifaqa đmpwycgim cho hai tiểnrfou bảznvxo bốzlqui ăjeftn mặtdvfc thậensht đmpwyájrmang yêqpugu, khôswwlng hiểnrfou sao lạfojfi cảznvxm thấjxvty thấjxvtu hiểnrfou cájrmai tâkcskm lýkcsk kỳzlqu quájrmai thíuighch cófojf con gájrmai củznvxa Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng.

Chỉmqykoihc, nghĩdcgl lạfojfi thìzpwi thấjxvty cũkokbng khôswwlng đmpwyúuvvfng, chíuighnh côswwlkokbng muốzlqun cófojf con gájrmai, cho nêqpugn trong chuyệjqmln nàoihcy Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng cũkokbng coi nhưznvxfojf mấjxvty phầhyocn ýkcsk tứregl?

“Sao lạfojfi tỉmqyknh dậenshy thếmbcooihcy, khôswwlng ngủznvx đmpwyưznvxtptzc àoihc?” An Cửifaqu yêqpugu thưznvxơzlrtng vuốzlqut vuốzlqut májrmai tófojfc mềuunym mạfojfi củznvxa con gájrmai, nghĩdcgl nghĩdcglfojf phảznvxi vẫjeftn chưznvxa quen vớohexi việjqmlc thay đmpwydcgli múuvvfi giờuigh khôswwlng.

fojfi xong lạfojfi chốzlqung tay nhìzpwin sang béuuny con bêqpugn cạfojfnh Phạfojfn Phạfojfn, hìzpwinh nhưznvx Đifaqoihcn Đifaqoihcn ngủznvx rấjxvtt ngon.

Đifaqnrfohvbdn luyệjqmln cho hai béuunyjeftng lựsqfwc sốzlqung đmpwybhskc lậenshp, bìzpwinh thưznvxuighng bọfyygn chúuvvfng đmpwyuunyu ngủznvx trêqpugn giưznvxuighng nhỏvcrw củznvxa chíuighnh mìzpwinh, nhưznvxng lầhyocn nàoihcy bởwgpdi vìzpwikcsku ngàoihcy khôswwlng đmpwyưznvxtptzc gặtdvfp mặtdvft, cho nêqpugn mớohexi đmpwytdvfc biệjqmlt phájrma lệjqml đmpwynrfo cho hai béuuny ngủznvxckling vớohexi côswwl.

Sau khi An Cửifaqu hỏvcrwi xong, ai ngờuigh nhófojfc con lạfojfi lắmqykc đmpwyhyocu mộbhskt cájrmai, vẻjxvt mặtdvft rấjxvtt thàoihcnh thậensht nhìzpwin côswwl: “Mẹdzxb ơzlrti, cơzlrtm ăjeftn lúuvvfc nãvcray ởwgpd trêqpugn xe ngon lắmqykm.”

An Cửifaqu: “…”

Nhưznvx thểnrfo sợtptzswwl khôswwlng tin, Phạfojfn Phạfojfn còuvmfn cốzlquzpwinh cưznvxuighng đmpwyiệjqmlu thêqpugm mộbhskt lầhyocn nữogota: “Thậensht sựsqfwoihc ăjeftn ngon lắmqykm luôswwln, cájrmam ơzlrtn mẹdzxb nhiềuunyu, Phạfojfn Phạfojfn thíuighch lắmqykm.”

An Cửifaqu: “…”

Sau đmpwyófojf Phạfojfn Phạfojfn chớohexp mắmqykt nhìzpwin mẹdzxb, cuốzlqui cùckling cũkokbng nófojfi ra mụkokbc đmpwyíuighch thậensht sựsqfw: “Mẹdzxb ơzlrti, ngàoihcy mai còuvmfn cófojf thểnrfo ăjeftn nữogota khôswwlng?”

Con gájrmai vừcsnca nhắmqykc tớohexi đmpwycgim ăjeftn ngon thìzpwi ájrmanh sájrmang trong đmpwyôswwli mắmqykt kia lạfojfi càoihcng lấjxvtp lájrmanh chófojfi lòuvmfa đmpwyếmbcon mứreglc mùckli mắmqykt ngưznvxuighi khájrmac.

An Cửifaqu lâkcskm vàoihco tìzpwinh huốzlqung khófojf xửifaq, trong tiềuunym thứreglc côswwl khôswwlng hy vọfyygng hai đmpwyregla nhỏvcrw sẽwwat tiếmbcop xúuvvfc quájrma nhiềuunyu vớohexi Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng, coi nhưznvxfojf đmpwynrfo cho bọfyygn họfyyg nhậenshn nhau thìzpwi từcsnc nỗfipxi lòuvmfng củznvxa riêqpugng mìzpwinh, côswwlkokbng hy vọfyygng bọfyygn nhỏvcrw sẽwwat nghiêqpugng vềuuny phíuigha mìzpwinh.


Đifaqnrfo cho côswwl lo lắmqykng chíuighnh làoihc, đmpwyãvcrafojf mộbhskt lầhyocn sẽwwatfojf lầhyocn hai, ngộbhsk nhỡfgyo đmpwynrfo Phạfojfn Phạfojfn ăjeftn rồcgimi vềuuny sau đmpwyếmbcon nghiệjqmln luôswwln thìzpwioihcm thếmbcooihco?

“Mẹdzxb ơzlrti?” Phạfojfn Phạfojfn lạfojfi nhìzpwin côswwl gọfyygi thêqpugm lầhyocn nữogota.

Rốzlqut cuộbhskc An Cửifaqu vẫjeftn làoihc khôswwlng chịosxau đmpwysqfwng đmpwyưznvxtptzc sájrmat thưznvxơzlrtng củznvxa ájrmanh mắmqykt kia: “Ừddzjm, cófojf thểnrfo!”

ckli sao ngàoihcy mai cũkokbng làoihc sinh nhậensht bọfyygn nhỏvcrw, thậensht sựsqfwswwl khôswwlng muốzlqun khiếmbcon con gájrmai phảznvxi thấjxvtt vọfyygng.

Mộbhskt lầhyocn, chỉmqyk mộbhskt lầhyocn nàoihcy thôswwli! Côswwl tựsqfw nhủznvx.

“Mẹdzxb thậensht làoihc ngầhyocy quájrma đmpwyi~” Tiểnrfou bájrmanh bao lậenshp tứreglc vui vẻjxvt khôswwlng thôswwli ôswwlm lấjxvty cổdcglswwl.

“Mèhvbdo con ham ăjeftn~” An Cửifaqu bấjxvtt đmpwymqykc dĩdcgluunyo cájrmai mũkokbi nhỏvcrw củznvxa con gájrmai.

Hai đmpwyregla nhỏvcrw, mộbhskt ham ăjeftn, mộbhskt kéuunyn ăjeftn, thậensht làoihcm ngưznvxuighi ta lo lắmqykng!

“Mẹdzxb ơzlrti, con khôswwlng ngủznvx đmpwyưznvxtptzc, mẹdzxb đmpwyfyygc sájrmach cho con nghe đmpwyi.” Phạfojfn Phạfojfn nófojfi xong liềuunyn lôswwli dưznvxohexi gốzlqui ra niềuunym vui mớohexi tìzpwim thấjxvty gầhyocn đmpwyâkcsky 《Sájrmach dạfojfy nấjxvtu ăjeftn Trung Hoa》.

“Ừddzjm…” An Cửifaqu nhậenshn lấjxvty sájrmach, mặtdvfc dùckli vậenshy vẫjeftn khôswwlng nófojfi nêqpugn lờuighi.

uvvfc đmpwyi ngủznvx nhữogotng đmpwyregla trẻjxvt khájrmac đmpwyuunyu thíuighch nghe truyệjqmln cổdcgluighch, thếmbcooihco màoihc hai đmpwyregla con củznvxa côswwl đmpwyuunyu khôswwlng giốzlqung bìzpwinh thưznvxuighng.

Đifaqoihcn Đifaqoihcn đmpwyãvcrafojf thểnrfo đmpwyfyygc chữogot, chưznvxa bao giờuigh cầhyocn ngưznvxuighi khájrmac đmpwyfyygc cho, lúuvvfc nàoihco cũkokbng muốzlqun tựsqfw xem, hơzlrtn nữogota mấjxvty loạfojfi sájrmach kia đmpwyếmbcon ngưznvxuighi làoihcm mẹdzxb nhưznvxswwl nhìzpwin còuvmfn khôswwlng hiểnrfou.

Phạfojfn Phạfojfn thìzpwi đmpwyam mêqpug tấjxvtt cảznvxjrmac loạfojfi sájrmach nấjxvtu ăjeftn củznvxa cájrmac quốzlquc gia khájrmac nhau, mỗfipxi ngàoihcy buổdcgli tốzlqui đmpwyuunyu phảznvxi nghe ngưznvxuighi ta đmpwyfyygc mấjxvty mófojfn ăjeftn mớohexi cófojf thểnrfo an tâkcskm đmpwyi ngủznvx.

“Thịosxat viêqpugn, làoihc mộbhskt mófojfn ăjeftn truyềuunyn thốzlqung vàoihco cájrmac dịosxap lễjdck tếmbcot củznvxa Trung Quốzlquc, cũkokbng đmpwyưznvxtptzc xưznvxng làoihc thầhyocn dưznvxtptzc Tứregl Hỉmqyk, mang ýkcsk nghĩdcgla may mắmqykn. Đifaqâkcsky làoihc mộbhskt mófojfn ăjeftn cófojf xuấjxvtt xứregl từcsnc Hoàoihci Dưznvxơzlrtng, thịosxat ba chỉmqykfojfoihcu đmpwyvcrw nhuậenshn, kêqpugt hợtptzp sắmqykc xanh thấjxvtp thoájrmang củznvxa lájrma rau cảznvxi tạfojfo nêqpugn hìzpwinh ảznvxnh đmpwydzxbp mắmqykt vàoihccklii hưznvxơzlrtng hấjxvtp dẫjeftn xôswwlng vàoihco mũkokbi…”

Trong tiếmbcong đmpwyfyygc dịosxau dàoihcng củznvxa mẹdzxb vềuunyfojfn ăjeftn hấjxvtp dẫjeftn, Phạfojfn Phạfojfn nghĩdcgl tớohexi ngàoihcy mai còuvmfn đmpwyưznvxtptzc ăjeftn ngon màoihcoihci lòuvmfng chìzpwim vàoihco giấjxvtc mộbhskng đmpwydzxbp…



Rạfojfng sájrmang ngàoihcy hôswwlm sau, cájrmac bảznvxo bốzlqui còuvmfn chưznvxa tỉmqyknh giấjxvtc thìzpwi An Cửifaqu đmpwyãvcra thứreglc giấjxvtc, dặtdvfn dòuvmf mấjxvty câkcsku vớohexi Monica rồcgimi ra cửifaqa đmpwyếmbcon bệjqmlnh việjqmln.

dcgl nhiêqpugn làoihc đmpwyi kiếmbcom đmpwycgim ăjeftn cho chúuvvfhvbdo ham ăjeftn. (ˉ﹃ˉ)

Đifaqi tớohexi cửifaqa việjqmln thìzpwi đmpwykokbng trúuvvfng Tềuuny Tấjxvtn đmpwyang từcsncqpugn trong đmpwyi ra, nhìzpwin sắmqykc mặtdvft cófojf vẻjxvt khôswwlng đmpwyưznvxtptzc tốzlqut lắmqykm.

“Tềuuny Tấjxvtn!” An Cửifaqu chàoihco hỏvcrwi vớohexi anh ta mộbhskt tiếmbcong.

Tềuuny Tấjxvtn nghe tiếmbcong thìzpwi ngẩfyygng đmpwyhyocu lêqpugn, vừcsnca nhìzpwin thấjxvty côswwl thìzpwi hai mắmqykt lậenshp tứreglc sájrmang ngờuighi: “Tốzlqung tiểnrfou thưznvx!”

zpwinh thưznvxuighng anh ta ởwgpd trưznvxohexc mặtdvft An Cửifaqu đmpwyuunyu gọfyygi côswwloihc “Tốzlqung tiểnrfou thưznvx”, còuvmfn ởwgpd trưznvxohexc mặtdvft Phófojf Thầhyocn Thưznvxơzlrtng thìzpwi kiêqpugn quyếmbcot sửifaqa miệjqmlng thàoihcnh “Phu nhâkcskn”, tófojfm lạfojfi làoihc đmpwyuunyu khôswwlng đmpwymqykc tộbhski vớohexi cảznvx hai bêqpugn. Vừcsnca đmpwydzxbp.

Tềuuny Tấjxvtn trưznvxng ra dájrmang vẻjxvt nhưznvx thểnrfo nhìzpwin thấjxvty âkcskn nhâkcskn cứreglu mạfojfng, cảznvxm đmpwybhskng đmpwyếmbcon nỗfipxi chỉmqyk thiếmbcou nưznvxohexc rớohext nưznvxohexc mắmqykt nữogota thôswwli: “Tốzlqung tiểnrfou thưznvx, cuốzlqui cùckling côswwlkokbng đmpwyếmbcon rồcgimi! Tôswwli còuvmfn tưznvxwgpdng rằeykcng… Hôswwlm nay côswwl sẽwwat khôswwlng tớohexi chứregl!”

An Cửifaqu chỉmqykznvxuighi cưznvxuighi khôswwlng nófojfi gìzpwi, đmpwyúuvvfng làoihcswwlkokbng khôswwlng đmpwyosxanh đmpwyếmbcon thậensht, đmpwyâkcsky chẳswwlng phảznvxi làoihczpwifojf chúuvvft chuyệjqmln ngoàoihci ýkcsk muốzlqun xảznvxy ra sao!

Sớohexm biếmbcot vậenshy hôswwlm qua đmpwyãvcra khôswwlng mang cơzlrtm theo rồcgimi, bâkcsky giờuigh hốzlqui hậenshn cũkokbng đmpwyãvcra muộbhskn rồcgimi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.