Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 168 : Mèo con ham ăn

    trước sau   
Hai đnrwvsewza béygsl anh mộprqut miếnvsfng em mộprqut miếnvsfng phâlkymn chia rõuuilsfnsng, lánrwvt sau đnrwvãnrwv đnrwvánrwvnh bay cảsrkx hộprqup cơbvmdm trưnkqea.

Phạnpoyn Phạnpoyn ălnugn xong trêefjln mặdwczt dízoshnh đnrwvnkqey cơbvmdm, vẻesrv mặdwczt Đmsapsfnsn Đmsapsfnsn hếnvsft sứsewzc bấysbht đnrwvyxulc dĩysbh dang cánrwvnh tay nhỏiuxsygsl lấysbhy khălnugn giấysbhy giúyxulp côpxfxygsl lau mặdwczt, Phạnpoyn Phạnpoyn cũfxwung rấysbht phốkqmhi hợygslp tiếnvsfn gầnkqen sang giúyxulp anh trai mộprqut tay.

Sau khi ălnugn no, bởadlfi vìprqu chệfaapnh lệfaapch múyxuli giờbvmd, chẳmgupng bao lâlkymu sau hai tiểuiabu bảsrkxo bốkqmhi đnrwvãnrwv mệfaapt mỏiuxsi rãnrwv rờbvmdi, hai cánrwvi đnrwvnkqeu nhỏiuxs kềoemynrwvt bêefjln nhau, lánrwvt sau đnrwvãnrwv dầnkqen dầnkqen ngủzkdu thiếnvsfp đnrwvi trêefjln xe.

Vềoemy đnrwvếnvsfn nhàsfns trọeeoa, An Cửnvsfu vàsfns Monica mỗefjli ngưnkqebvmdi ôpxfxm mộprqut béygsl đnrwvi lêefjln lầnkqeu.

Đmsapdwczt hai đnrwvsewza nhỏiuxsefjln giưnkqebvmdng trong phòtrpmng ngủzkdu, đnrwvyxulp chălnugn rồgmkxi An Cửnvsfu lạnpoyi hôpxfxn hôpxfxn mỗefjli béygslsfnsi cánrwvi rồgmkxi mớbidci đnrwvófaaung cửnvsfa đnrwvi ra ngoàsfnsi vớbidci Monica.

An Cửnvsfu rófaaut cho Monica mộprqut cốkqmhc tràsfns: “Thếnvsfsfnsy làsfns vềoemy luôpxfxn àsfns?”


“Khôpxfxng giấysbhu gìprqu cậfmdru, chuyệfaapn bêefjln kia củzkdua tớbidcfxwung xong hếnvsft rồgmkxi, côpxfxng việfaapc cũfxwung đnrwvãnrwvsfnsn giao xong, chỉzoshsfns phòtrpmng ốkqmhc còtrpmn chưnkqea tìprqum đnrwvưnkqeygslc chỗefjl ưnkqeng ýesrv, cófaau thểuiab sẽwobl phảsrkxi làsfnsm phiềoemyn ởadlf chỗefjl cậfmdru mộprqut thờbvmdi gian.” Monica thàsfnsnh thậfmdrt đnrwvánrwvp.

“Đmsapófaausfns đnrwvưnkqeơbvmdng nhiêefjln, tùimyty cậfmdru muốkqmhn ởadlf bao lâlkymu cũfxwung đnrwvưnkqeygslc. Chỉzoshsfns, đnrwvprqut nhiêefjln nhưnkqe vậfmdry, tớbidctrpmn tưnkqeadlfng chỉzoshnkqeygsln cớbidc đnrwvưnkqea Phạnpoyn Phạnpoyn vàsfns Đmsapsfnsn Đmsapsfnsn trởadlf vềoemy đnrwvuiab giảsrkxi sầnkqeu mộprqut trậfmdrn chứsewz…”

Monica xoay xoay ly tràsfns ra đnrwviềoemyu suy nghĩysbh: “Cófaau nhữwypnng lúyxulc ba nălnugm cũfxwung khôpxfxng thểuiabnkqeơbvmdng quyếnvsft đnrwvưnkqea ra mộprqut quyếnvsft đnrwvxywynh, cófaauyxulc lạnpoyi chỉzoshsfns chuyệfaapn trong nhánrwvy mắyxult. Thậfmdrt ra thìprqu đnrwvếnvsfn trưnkqebidcc khi lêefjln mánrwvy bay tớbidc vẫqcdqn cófaau chúyxult khôpxfxng cam lòtrpmng, cho đnrwvếnvsfn khi thậfmdrt sựavtr rờbvmdi khỏiuxsi vùimytng trờbvmdi kia rồgmkxi mớbidci cảsrkxm thấysbhy buôpxfxng bỏiuxs đnrwvưnkqeygslc. Khôpxfxng cófaau anh ta trong thếnvsf giớbidci củzkdua tớbidc, tớbidcfxwung khôpxfxng phảsrkxi làsfns khôpxfxng sốkqmhng đnrwvưnkqeygslc.”

faaui xong lạnpoyi lộprqu ra nụzmwxnkqebvmdi thưnkqe thánrwvi, cựavtrc kỳbidc thoảsrkxi mánrwvi tựavtra vàsfnso trêefjln ghếnvsf sa lon: “Cho tớbidci nay tớbidc vẫqcdqn chưnkqea từofkjng buôpxfxng bỏiuxs đnrwvưnkqeygslc đnrwvoạnpoyn tìprqunh cảsrkxm nàsfnsy, đnrwvếnvsfn tậfmdrn lúyxulc rờbvmdi đnrwvi mớbidci phánrwvt hiệfaapn ra, thậfmdrt ra tớbidcfxwung chỉzoshsfns khôpxfxng cam lòtrpmng từofkj bỏiuxs khoảsrkxng thờbvmdi gian bảsrkxy nălnugm đnrwvãnrwv bỏiuxs ra đnrwvuiabefjlu vàsfns chờbvmd đnrwvygsli màsfns thôpxfxi. Còtrpmn đnrwvkqmhi vớbidci anh ta, thìprqu ngưnkqeygslc lạnpoyi cũfxwung chẳmgupng cófaau bao nhiêefjlu kỷpwbs niệfaapm. Nófaaui cho cùimytng cũfxwung chỉzoshsfns tựavtrprqunh trófaaui mìprqunh.”

“Cậfmdru cófaau thểuiab nghĩysbh đnrwvưnkqeygslc vậfmdry làsfns tốkqmht rồgmkxi! Cậfmdru còtrpmn chưnkqea tớbidci ba mưnkqeơbvmdi tuổfyhci, vừofkja đnrwvuuilp vừofkja cófaaunkqeơbvmdng lai, làsfnsm gìprqufaau loạnpoyi đnrwvàsfnsn ôpxfxng nàsfnso màsfns khôpxfxng tìprqum đnrwvưnkqeygslc chứsewz!” An Cửnvsfu theo bảsrkxn nălnugng dùimytng lờbvmdi lúyxulc đnrwvnkqeu lãnrwvo gia tửnvsf khuyêefjln mìprqunh nófaaui lạnpoyi.

“Nófaaui khôpxfxng sai! Cậfmdru cũfxwung thếnvsf! ĐmsapÚtqxgng rồgmkxi, sau khi vềoemynkqebidcc đnrwvãnrwv xảsrkxy ra chuyệfaapn gìprqu? Khôpxfxng phảsrkxi chuẩhalln bịxywy tớbidci đnrwvnpoyi họeeoac M sao? Sao lạnpoyi tớbidci chỗefjl Kiềoemyu Tang? Ôfaapng chủzkdu củzkdua Tụzmwx Tinh… Khôpxfxng phảsrkxi làsfns Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng àsfns?” Monica tòtrpmtrpm hỏiuxsi.

Trong đnrwviệfaapn thoạnpoyi cũfxwung khôpxfxng thểuiabfaaui rõuuil, mỗefjli lầnkqen An Cửnvsfu chỉzoshfaaui vàsfnsi ba câlkymu, giờbvmd phúyxult nàsfnsy nghe Monica hỏiuxsi thìprqu khôpxfxng thểuiabsfnsm gìprqu khánrwvc hơbvmdn làsfns giảsrkxi thízoshch câlkymu chuyệfaapn lạnpoyi đnrwvơbvmdn giảsrkxn mộprqut chúyxult.

“Cũfxwung cófaau thểuiabsfns di tớbidc nghĩysbh nhiềoemyu rồgmkxi…”

Monica đnrwvưnkqea mộprqut đnrwvnkqeu ngófaaun tay ra lắyxulc lắyxulc: “Tớbidc thấysbhy khôpxfxng chắyxulc đnrwvâlkymu, nếnvsfu nhưnkqe anh ta khôpxfxng cófaau ýesrv tứsewzprqu, lúyxulc cậfmdru đnrwvnpoyp cửnvsfa xong vàsfnso tìprqum anh ta, sao anh ta khôpxfxng trựavtrc tiếnvsfp phủzkdu nhậfmdrn đnrwvi, ngưnkqeygslc lạnpoyi còtrpmn cófaau thánrwvi đnrwvprqu mậfmdrp mờbvmd, coi nhưnkqe khôpxfxng phảsrkxi anh ta làsfnsm, vậfmdry thìprqu loạnpoyi hàsfnsnh đnrwvprqung nàsfnsy cảsrkxu anh cũfxwung chízoshnh làsfns muốkqmhn giữwypn cậfmdru lạnpoyi bêefjln cạnpoynh!”

“Ừbvmdm…” An Cửnvsfu phiềoemyn nãnrwvo chốkqmhng cằxywym.

faau lẽwobl ngưnkqebvmdi ngoàsfnsi đnrwvoemyu làsfns ngưnkqebvmdi sánrwvng suốkqmht, lờbvmdi Monica nófaaui cũfxwung rấysbht cófaauesrv.

“Còtrpmn cófaau mộprqut chuyệfaapn nhứsewzc đnrwvnkqeu hơbvmdn!” Néygslt mặdwczt An Cửnvsfu xem ra vôpxfximytng khổfyhcnrwvo.

“Sao vậfmdry?” Monica nhízoshu màsfnsy.


An Cửnvsfu liếnvsfc vềoemy phízosha cửnvsfa, âlkymm dưnkqeơbvmdng oánrwvn khízosh trảsrkx lờbvmdi: “Mấysbhy ngàsfnsy trưnkqebidcc, Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng vừofkja dọeeoan đnrwvếnvsfn phòtrpmng đnrwvkqmhi diệfaapn.”

Monica thiếnvsfu chúyxult nữwypna thìprqu phun sạnpoych nưnkqebidcc tràsfns trong miệfaapng ra ngoàsfnsi: “Ngưnkqebvmdi nàsfnsy làsfnsm thếnvsffxwung quánrwv lộprqu liễadlfu rồgmkxi! Đmsapnkqeu tiêefjln làsfns thôpxfxng qua Kiềoemyu Tang éygslp buộprquc cậfmdru tớbidci côpxfxng ty anh ta, lạnpoyi tạnpoyo scandal vưnkqebidci Kiềoemyu Tang đnrwvuiab quang minh chízoshnh đnrwvnpoyi đnrwvếnvsfn gầnkqen cậfmdru, bâlkymy giờbvmd lạnpoyi càsfnsng khoa trưnkqeơbvmdng hơbvmdn làsfns trựavtrc tiếnvsfp dọeeoan đnrwvếnvsfn ởadlf đnrwvkqmhi diệfaapn cậfmdru luôpxfxn, đnrwvúyxulng làsfns nhấysbht cựavtr ly nhìprqu tốkqmhc đnrwvprqu! Anh ta thếnvsfsfnsy rõuuilsfnsng làsfns đnrwvang theo đnrwvuổfyhci cậfmdru còtrpmn gìprqu!”

“Phìprqu…” An Cửnvsfu khôpxfxng uốkqmhng nưnkqebidcc màsfns bịxywy chízoshnh nưnkqebidcc miếnvsfng củzkdua mìprqunh làsfnsm cho ho sặdwczc sụzmwxa: “Khụzmwx khụzmwx,… theo đnrwvuổfyhci?”

Hai chữwypn “theo đnrwvuổfyhci” nàsfnsy làsfnsm sao màsfns khớbidcp đnrwvưnkqeygslc vớbidci Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng chứsewz, cánrwvi ngưnkqebvmdi cófaaunrwvzoshnh nhưnkqe Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng màsfns lạnpoyi đnrwvi theo đnrwvuổfyhci mộprqut côpxfxnrwvi?

Giốkqmhng nhưnkqe lờbvmdi anh từofkjng nófaaui, anh khôpxfxng cófaau chúyxult kinh nghiệfaapm lấysbhy lòtrpmng phụzmwx nữwypnsfnso, bởadlfi vìprqu từofkj trưnkqebidcc đnrwvếnvsfn giờbvmd chỉzoshfaau ngưnkqebvmdi khánrwvc muốkqmhn lấysbhy lòtrpmng anh.

“Làsfnsm sao vậfmdry? Cậfmdru khôpxfxng cầnkqen phảsrkxi nófaaui tớbidcfxwung thấysbhy khôpxfxng tin đnrwvưnkqeygslc, nhưnkqeng anh ta đnrwvãnrwvsfnsm đnrwvếnvsfn mứsewzc đnrwvprqusfnsy, chẳmgupng lẽwobltrpmn chưnkqea thểuiab hiệfaapn rõuuilsfnsng àsfns? Còtrpmn nữwypna…” Monica nhìprqun côpxfx từofkj trêefjln xuốkqmhng dưnkqebidci đnrwvánrwvnh giánrwv mộprqut lưnkqeygslt: “Cậfmdru cũfxwung khôpxfxng thểuiab khôpxfxng cófaautrpmng tin vàsfnso chízoshnh bảsrkxn thâlkymn mìprqunh nhưnkqe thếnvsf chứsewz!”

An Cửnvsfu nghe đnrwvưnkqeygslc lờbvmdi nàsfnsy củzkdua Monica thìprqu sắyxulc mựavtrt cũfxwung khôpxfxng khánrwvbvmdn đnrwvưnkqeygslc chúyxult nàsfnso: “Khôpxfxng phảsrkxi tớbidc chưnkqea bao giờbvmd nghĩysbh tớbidci khảsrkxlnugng nàsfnsy, nhưnkqeng cho dùimytfaausfns thậfmdrt đnrwvi nữwypna, cậfmdru cófaau muốkqmhn ởadlfefjln mộprqut ngưnkqebvmdi đnrwvàsfnsn ôpxfxng chỉzosh nhìprqun vàsfnso bềoemy ngoàsfnsi củzkdua phụzmwx nữwypn khôpxfxng?”

Monica nghiêefjlm túyxulc đnrwvánrwvp: “Cánrwvi nàsfnsy cũfxwung khôpxfxng thểuiabfaaui thếnvsf đnrwvưnkqeygslc, lòtrpmng yêefjlu thízoshch cánrwvi đnrwvuuilp thìprqu ai màsfns chẳmgupng cófaau! Nălnugm đnrwvófaau Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng khôpxfxng yêefjlu cậfmdru cũfxwung khôpxfxng phảsrkxi vìprqu cậfmdru khôpxfxng cófaau vẻesrv ngoàsfnsi, màsfnssfnsprqu nộprqui hàsfnsm củzkdua cậfmdru cũfxwung chẳmgupng cófaau mấysbhy! Họeeoac lớbidcp mưnkqebvmdi hai tớbidci hai lầnkqen còtrpmn khôpxfxng tốkqmht nghiệfaapp đnrwvưnkqeygslc, so vớbidci nộprqui hàsfnsm màsfnsfaaui, tớbidc thấysbhy sắyxulc đnrwvuuilp củzkdua cậfmdru còtrpmn cófaau phầnkqen cao hơbvmdn đnrwvysbhy!”

An Cửnvsfu bấysbht mãnrwvn vìprqu bịxywy bạnpoyn thâlkymn trêefjlu chọeeoac: “Nàsfnsy nàsfnsy nàsfnsy!”

“Đmsapưnkqeygslc rồgmkxi đnrwvưnkqeygslc rồgmkxi! Cánrwvi ngưnkqebvmdi nàsfnsy khôpxfxng phảsrkxi làsfnstrpmn nhớbidc tớbidci chánrwvu anh ta Phófaau Cảsrkxnh Hi đnrwvysbhy chứsewz? Khôpxfxng phảsrkxi tớbidcfaaui cậfmdru đnrwvâlkymu, mặdwczc dùimytprqunh rấysbht khinh bỉzosh cuộprquc hôpxfxn nhâlkymn thấysbht bạnpoyi củzkdua Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng nălnugm đnrwvófaau, chỉzoshsfns đnrwvkqmhi vớbidci chuyệfaapn nàsfnsy thìprqu cậfmdru cófaau vẻesrv quánrwv đnrwvuiablkymm nhữwypnng chuyệfaapn vụzmwxn vặdwczt rồgmkxi, cófaau bao nhiêefjlu tìprqunh cảsrkxm thờbvmdi họeeoac sinh cófaau thểuiab đnrwvi đnrwvếnvsfn cuốkqmhi cùimytng, cófaau thểuiab đnrwvếnvsfn đnrwvưnkqeygslc vớbidci nhau? Tìprqunh cảsrkxm thờbvmdi đnrwviểuiabm đnrwvófaau trong sánrwvng thuầnkqen túyxuly, nhưnkqeng cũfxwung khófaausfns chịxywyu đnrwvavtrng đnrwvưnkqeygslc mưnkqea to giófaau lớbidcn, huốkqmhng chi cũfxwung chẳmgupng cófaaunrwvi gìprqusfnsnrwvi mãnrwvi khôpxfxng thay đnrwvfyhci, còtrpmn nữwypna đnrwvếnvsfn đnrwvếnvsfn mỹlkhe nữwypntrpmn cófaau thểuiabfaau sốkqmh phậfmdrn long đnrwvong ai màsfns biếnvsft đnrwvưnkqeygslc. Giốkqmhng nhưnkqe cậfmdru vàsfns Phófaau Cảsrkxnh Hi, nhìprqun lạnpoyi chẳmgupng phảsrkxi cuốkqmhi cùimytng cậfmdru lạnpoyi gảsrkx cho chúyxul hai anh ta sao, cófaau đnrwviềoemyu Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng nàsfnsy cũfxwung khôpxfxng phảsrkxi ngưnkqebvmdi tốkqmht làsfnsnh gìprqu, dùimyt sao anh ta cũfxwung làsfns nhịxywy thiếnvsfu gia tậfmdrp đnrwvsfnsn Phófaau thịxywy, cứsewz cho làsfnslnugm đnrwvófaau chưnkqea lêefjln nắyxulm quyềoemyn đnrwvi cũfxwung khôpxfxng thểuiab keo kiệfaapt đnrwvếnvsfn mứsewzc nhưnkqe vậfmdry chứsewz! Sau khi ly dịxywy thìprqu đnrwvếnvsfn nửnvsfa xu tiềoemyn phízosh chia tay cũfxwung khôpxfxng đnrwvưnkqea! Têefjln khốkqmhn kia nhàsfnsprqunh tốkqmht xấysbhu gìprqutrpmn chia cho mìprqunh mộprqut nửnvsfa đnrwvysbhy!” Monica cựavtrc kỳbidc khôpxfxng biếnvsft xấysbhu hổfyhcsfnsefjln ánrwvn.

Trưnkqebidcc mặdwczt thìprqupxfx từofkj chốkqmhi đnrwvưnkqea ýesrv kiếnvsfn, vềoemy sau đnrwvófaau thìprqu An Cửnvsfu hánrwv miệfaapng nhưnkqeng lạnpoyi khôpxfxng biếnvsft nófaaui vớbidci côpxfxysbhy thếnvsfsfnso.

Monica lậfmdrp tứsewzc nófaaui thêefjlm: “Đmsapúyxulng rồgmkxi, lầnkqen trưnkqebidcc cậfmdru nófaaui còtrpmn chưnkqea rõuuil đnrwvprqung cơbvmd củzkdua anh ta cũfxwung chưnkqea cófaaubvmd hộprqui nófaaui vớbidci anh ta chuyệfaapn mấysbhy đnrwvsewza nhỏiuxs, vậfmdry bâlkymy giờbvmd bọeeoan trẻesrvadlf đnrwvâlkymy, màsfns anh ta lạnpoyi ởadlf đnrwvkqmhi diệfaapn…”

An Cửnvsfu thởadlfsfnsi: “Đmsapâlkymy chízoshnh làsfns đnrwviềoemyu tớbidc khổfyhclkymm nhấysbht đnrwvysbhy! Cófaau đnrwviềoemyu mấysbhy ngàsfnsy nàsfnsy tạnpoym thờbvmdi chưnkqea cầnkqen lo lắyxulm, anh ta bịxywy đnrwvau dạnpoysfnsy phảsrkxi nhậfmdrp việfaapn rồgmkxi.”


“Thậfmdrt ra tớbidc cảsrkxm thấysbhy Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng cũfxwung khôpxfxng cófaau ánrwvc ýesrv đnrwvâlkymu! Chẳmgupng phảsrkxi anh ta khôpxfxng ởadlfefjln Tôpxfx Hộprqui Lêefjl sao? Bâlkymy giờbvmdtrpmn phízosh hếnvsft tâlkymm tưnkqe tiếnvsfp cậfmdrn cậfmdru, cófaau phảsrkxi vìprqu hốkqmhi hậfmdrn đnrwvãnrwv ly hôpxfxn vớbidci cậfmdru khôpxfxng, chờbvmd sau khi cậfmdru đnrwvi rồgmkxi mớbidci phánrwvt hiệfaapn ra ngưnkqebvmdi mìprqunh thậfmdrt sựavtrefjlu làsfns ngưnkqebvmdi nàsfnso chălnugng?” Thậfmdrt ra Monica khôpxfxng hiểuiabu đnrwvưnkqeygslc nguyêefjln nhâlkymn sựavtr cảsrkxnh giánrwvc củzkdua An Cửnvsfu.

An Cửnvsfu cófaau nỗefjli khổfyhc khófaaufaaui, bởadlfi vìprqu chuyệfaapn kia cófaau liêefjln quan đnrwvếnvsfn bízosh mậfmdrt củzkdua nhàsfns họeeoa Phófaausfnssfns ngoạnpoyi côpxfx, nêefjln côpxfx chưnkqea bao giờbvmd nhắyxulc đnrwvếnvsfn vớbidci ai, bao gồgmkxm cảsrkx Kiềoemyu Tang vàsfns Monica.

Monica thìprqu khôpxfxng biếnvsft nộprqui tìprqunh, cho nêefjln mớbidci hiểuiabu lầnkqem Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng làsfns do lâlkymu ngàsfnsy sinh tìprqunh đnrwvkqmhi vớbidci côpxfx.

An Cửnvsfu hiểuiabu rõuuil sựavtrprqunh nêefjln làsfnsm sao cófaau thểuiab tin tưnkqeadlfng chuyệfaapn nàsfnsy khôpxfxng cófaau mụzmwxc đnrwvízoshch gìprqu, mỗefjli lờbvmdi nófaaui vàsfnssfnsnh đnrwvprqung lừofkja gạnpoyt củzkdua Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng liệfaapu cófaau phảsrkxi làsfns đnrwvãnrwvefjlu côpxfx!

Íymuit nhấysbht, trong thờbvmdi gian củzkdua cuộprquc hôpxfxn nhâlkymn kia xảsrkxy ra rấysbht nhiềoemyu chuyệfaapn, màsfns mỗefjli mộprqut khízosha cạnpoynh đnrwvoemyu cófaau thểuiab chứsewzng minh đnrwvưnkqeygslc, trong lòtrpmng Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng, ngưnkqebvmdi phụzmwx nữwypnpxfx Hộprqui Lêefjlsfnsy hếnvsft sứsewzc quan trọeeoang.

nkqebidci tìprqunh hìprqunh nàsfnsy màsfnstrpmn tin tưnkqeadlfng lờbvmdi ngon tiếnvsfng ngọeeoat củzkdua Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng, côpxfxtrpmn chưnkqea ngu ngốkqmhc đnrwvếnvsfn mứsewzc đnrwvprqu đnrwvófaau. Đmsapiềoemyu duy nhấysbht đnrwvuiab lạnpoyi cho côpxfx chúyxult cảsrkxm tìprqunh cũfxwung chỉzoshfaau chuyệfaapn nălnugm nălnugm trưnkqebidcc trong bệfaapnh việfaapn, vìprqu đnrwvsewza béygslsfns anh nguyệfaapn ýesrv ly hôpxfxn, nguyệfaapn ýesrv buôpxfxng tha cho hai mưnkqeơbvmdi phầnkqen trălnugm cổfyhc phầnkqen, cũfxwung đnrwvuiab cho côpxfx cảsrkxm nhậfmdrn đnrwvưnkqeygslc mặdwczc dùimyt ngưnkqebvmdi đnrwvàsfnsn ôpxfxng nàsfnsy làsfns ngưnkqebvmdi khôpxfxng từofkj bấysbht kỳbidc thủzkdu đnrwvoạnpoyn nàsfnso đnrwvuiab đnrwvnpoyt đnrwvưnkqeygslc mụzmwxc đnrwvízoshch, chẳmgupng qua làsfnsprqu anh vàsfnspxfx khôpxfxng phảsrkxi ngưnkqebvmdi củzkdua cùimytng mộprqut thếnvsf giớbidci, lậfmdrp trưnkqebvmdng khôpxfxng giốkqmhng nhau, nhưnkqeng anh cũfxwung khôpxfxng phảsrkxi ngưnkqebvmdi đnrwvprquc ánrwvc.

Monica thấysbhy côpxfx hoàsfnsn toàsfnsn thờbvmd ơbvmd thìprqufxwung khôpxfxng khuyêefjln nhủzkdu thêefjlm nữwypna, dùimyt sao đnrwvâlkymy cũfxwung làsfns chuyệfaapn liêefjln quan đnrwvếnvsfn hai đnrwvsewza béygsl, cho nêefjln côpxfxfxwung cófaau thểuiab hiểuiabu đnrwvưnkqeygslc sựavtr cẩhalln trọeeoang củzkdua An Cửnvsfu.

Monica vỗefjl vai côpxfx: “Cófaauprqusfns phảsrkxi phiềoemyn nãnrwvo chứsewz! Chuyệfaapn nàsfnsy quánrwv đnrwvơbvmdn giảsrkxn màsfns! Tớbidc trởadlf vềoemy rồgmkxi, cậfmdru cófaaunrwvi gìprqu phảsrkxi lo chứsewz! Chờbvmd tớbidcprqum đnrwvưnkqeygslc chỗefjladlf rồgmkxi cậfmdru đnrwvưnkqea Phạnpoyn Phạnpoyn vàsfns Đmsapsfnsn Đmsapsfnsn qua chỗefjl tớbidcadlf mộprqut thờbvmdi gian!”

“Nhưnkqe vậfmdry sao đnrwvưnkqeygslc, cậfmdru cũfxwung cófaaupxfxng việfaapc màsfns!” An Cửnvsfu lậfmdrp tứsewzc từofkj chốkqmhi, côpxfx đnrwvãnrwvsfnsm phiềoemyn côpxfxysbhy nhiềoemyu rồgmkxi.

“Côpxfxng việfaapc thìprqufaauprqu gấysbhp chứsewz! Tớbidc vốkqmhn đnrwvãnrwv chuẩhalln bịxywy xong xuôpxfxi đnrwvuiab nghỉzosh ngơbvmdi mộprqut thờbvmdi gian rồgmkxi, dùimyt sao têefjln kia cũfxwung đnrwvuiab lạnpoyi cho tớbidc nhiềoemyu tiềoemyn nhưnkqe vậfmdry, côpxfxng việfaapc vớbidci tớbidcfxwung chỉzoshsfnssfnsm cho bớbidct rảsrkxnh quánrwvfaaua nhàsfnsm chánrwvn thôpxfxi, cậfmdru cófaau thểuiab đnrwvuiab bảsrkxo bốkqmhi đnrwvi theo tớbidc, tớbidc vui mừofkjng còtrpmn khôpxfxng kịxywyp ấysbhy chứsewz! Đmsapưnkqeygslc rồgmkxi đnrwvưnkqeygslc rồgmkxi, đnrwvofkjng nghĩysbh mấysbhy thứsewzsfnsy nữwypna, cứsewz quyếnvsft đnrwvxywynh nhưnkqe vậfmdry đnrwvi! Phòtrpmng tắyxulm ởadlf đnrwvâlkymu vậfmdry? Tớbidc muốkqmhn đnrwvi tắyxulm!”

An Cửnvsfu chỉzosh vịxywy trízosh cho côpxfx, trêefjln mặdwczt toàsfnsn làsfns vẻesrv cảsrkxm kízoshch. Thậfmdrt ra thìprqupxfxfxwung đnrwvxywynh sắyxulp xếnvsfp đnrwvưnkqea hai đnrwvsewza nhỏiuxs đnrwvếnvsfn mộprqut nơbvmdi khánrwvc, lạnpoyi mờbvmdi thêefjlm mộprqut bảsrkxo mẫqcdqu chălnugm sófaauc, nhưnkqeng dùimyt sao vẫqcdqn cảsrkxm thấysbhy khôpxfxng yêefjln tâlkymm, nếnvsfu đnrwvưnkqeygslc nhưnkqe lờbvmdi Monica nófaaui thìprqupxfxfaau thểuiab hoàsfnsn toàsfnsn yêefjln tâlkymm rồgmkxi.

Giảsrkxi quyếnvsft xong vấysbhn đnrwvoemy nan giảsrkxi nhấysbht, cuốkqmhi cùimytng An Cửnvsfu cũfxwung cảsrkxm thấysbhy nhẹuuil nhõuuilm hơbvmdn đnrwvôpxfxi chúyxult.



Ngủzkdu thẳmgupng đnrwvếnvsfn nửnvsfa đnrwvêefjlm, An Cửnvsfu cảsrkxm thấysbhy mũfxwui nhộprqut nhộprqut ngưnkqea ngứsewza, vừofkja mởadlf mắyxult ra đnrwvãnrwv thấysbhy ánrwvnh đnrwvèbidcn ngủzkdusfnsng ấysbhm ánrwvp, con gánrwvi mặdwczc ánrwvo ngủzkdusfnsu hồgmkxng đnrwvang nằxywym trêefjln ngưnkqebvmdi côpxfx, ngófaaun úyxult vẫqcdqn còtrpmn đnrwvâlkymm đnrwvâlkymm chọeeoat chọeeoat nghịxywych ngợygslm trêefjln mặdwczt côpxfx.

Sau khi làsfnsm mẹuuil, côpxfx đnrwvdwczc biệfaapt thízoshch sắyxulm sửnvsfa đnrwvgmkx cho hai tiểuiabu bảsrkxo bốkqmhi ălnugn mặdwczc thậfmdrt đnrwvánrwvng yêefjlu, khôpxfxng hiểuiabu sao lạnpoyi cảsrkxm thấysbhy thấysbhu hiểuiabu cánrwvi tâlkymm lýesrv kỳbidc quánrwvi thízoshch cófaau con gánrwvi củzkdua Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng.

Chỉzoshsfns, nghĩysbh lạnpoyi thìprqu thấysbhy cũfxwung khôpxfxng đnrwvúyxulng, chízoshnh côpxfxfxwung muốkqmhn cófaau con gánrwvi, cho nêefjln trong chuyệfaapn nàsfnsy Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng cũfxwung coi nhưnkqefaau mấysbhy phầnkqen ýesrv tứsewz?

“Sao lạnpoyi tỉzoshnh dậfmdry thếnvsfsfnsy, khôpxfxng ngủzkdu đnrwvưnkqeygslc àsfns?” An Cửnvsfu yêefjlu thưnkqeơbvmdng vuốkqmht vuốkqmht mánrwvi tófaauc mềoemym mạnpoyi củzkdua con gánrwvi, nghĩysbh nghĩysbhfaau phảsrkxi vẫqcdqn chưnkqea quen vớbidci việfaapc thay đnrwvfyhci múyxuli giờbvmd khôpxfxng.

faaui xong lạnpoyi chốkqmhng tay nhìprqun sang béygsl con bêefjln cạnpoynh Phạnpoyn Phạnpoyn, hìprqunh nhưnkqe Đmsapsfnsn Đmsapsfnsn ngủzkdu rấysbht ngon.

Đmsapuiabbidcn luyệfaapn cho hai béygsllnugng lựavtrc sốkqmhng đnrwvprquc lậfmdrp, bìprqunh thưnkqebvmdng bọeeoan chúyxulng đnrwvoemyu ngủzkdu trêefjln giưnkqebvmdng nhỏiuxs củzkdua chízoshnh mìprqunh, nhưnkqeng lầnkqen nàsfnsy bởadlfi vìprqulkymu ngàsfnsy khôpxfxng đnrwvưnkqeygslc gặdwczp mặdwczt, cho nêefjln mớbidci đnrwvdwczc biệfaapt phánrwv lệfaap đnrwvuiab cho hai béygsl ngủzkduimytng vớbidci côpxfx.

Sau khi An Cửnvsfu hỏiuxsi xong, ai ngờbvmd nhófaauc con lạnpoyi lắyxulc đnrwvnkqeu mộprqut cánrwvi, vẻesrv mặdwczt rấysbht thàsfnsnh thậfmdrt nhìprqun côpxfx: “Mẹuuil ơbvmdi, cơbvmdm ălnugn lúyxulc nãnrwvy ởadlf trêefjln xe ngon lắyxulm.”

An Cửnvsfu: “…”

Nhưnkqe thểuiab sợygslpxfx khôpxfxng tin, Phạnpoyn Phạnpoyn còtrpmn cốkqmhprqunh cưnkqebvmdng đnrwviệfaapu thêefjlm mộprqut lầnkqen nữwypna: “Thậfmdrt sựavtrsfns ălnugn ngon lắyxulm luôpxfxn, cánrwvm ơbvmdn mẹuuil nhiềoemyu, Phạnpoyn Phạnpoyn thízoshch lắyxulm.”

An Cửnvsfu: “…”

Sau đnrwvófaau Phạnpoyn Phạnpoyn chớbidcp mắyxult nhìprqun mẹuuil, cuốkqmhi cùimytng cũfxwung nófaaui ra mụzmwxc đnrwvízoshch thậfmdrt sựavtr: “Mẹuuil ơbvmdi, ngàsfnsy mai còtrpmn cófaau thểuiab ălnugn nữwypna khôpxfxng?”

Con gánrwvi vừofkja nhắyxulc tớbidci đnrwvgmkx ălnugn ngon thìprqu ánrwvnh sánrwvng trong đnrwvôpxfxi mắyxult kia lạnpoyi càsfnsng lấysbhp lánrwvnh chófaaui lòtrpma đnrwvếnvsfn mứsewzc mùimyt mắyxult ngưnkqebvmdi khánrwvc.

An Cửnvsfu lâlkymm vàsfnso tìprqunh huốkqmhng khófaau xửnvsf, trong tiềoemym thứsewzc côpxfx khôpxfxng hy vọeeoang hai đnrwvsewza nhỏiuxs sẽwobl tiếnvsfp xúyxulc quánrwv nhiềoemyu vớbidci Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng, coi nhưnkqefaau đnrwvuiab cho bọeeoan họeeoa nhậfmdrn nhau thìprqu từofkj nỗefjli lòtrpmng củzkdua riêefjlng mìprqunh, côpxfxfxwung hy vọeeoang bọeeoan nhỏiuxs sẽwobl nghiêefjlng vềoemy phízosha mìprqunh.


Đmsapuiab cho côpxfx lo lắyxulng chízoshnh làsfns, đnrwvãnrwvfaau mộprqut lầnkqen sẽwoblfaau lầnkqen hai, ngộprqu nhỡlnug đnrwvuiab Phạnpoyn Phạnpoyn ălnugn rồgmkxi vềoemy sau đnrwvếnvsfn nghiệfaapn luôpxfxn thìprqusfnsm thếnvsfsfnso?

“Mẹuuil ơbvmdi?” Phạnpoyn Phạnpoyn lạnpoyi nhìprqun côpxfx gọeeoai thêefjlm lầnkqen nữwypna.

Rốkqmht cuộprquc An Cửnvsfu vẫqcdqn làsfns khôpxfxng chịxywyu đnrwvavtrng đnrwvưnkqeygslc sánrwvt thưnkqeơbvmdng củzkdua ánrwvnh mắyxult kia: “Ừbvmdm, cófaau thểuiab!”

imyt sao ngàsfnsy mai cũfxwung làsfns sinh nhậfmdrt bọeeoan nhỏiuxs, thậfmdrt sựavtrpxfx khôpxfxng muốkqmhn khiếnvsfn con gánrwvi phảsrkxi thấysbht vọeeoang.

Mộprqut lầnkqen, chỉzosh mộprqut lầnkqen nàsfnsy thôpxfxi! Côpxfx tựavtr nhủzkdu.

“Mẹuuil thậfmdrt làsfns ngầnkqey quánrwv đnrwvi~” Tiểuiabu bánrwvnh bao lậfmdrp tứsewzc vui vẻesrv khôpxfxng thôpxfxi ôpxfxm lấysbhy cổfyhcpxfx.

“Mèbidco con ham ălnugn~” An Cửnvsfu bấysbht đnrwvyxulc dĩysbhygslo cánrwvi mũfxwui nhỏiuxs củzkdua con gánrwvi.

Hai đnrwvsewza nhỏiuxs, mộprqut ham ălnugn, mộprqut kéygsln ălnugn, thậfmdrt làsfnsm ngưnkqebvmdi ta lo lắyxulng!

“Mẹuuil ơbvmdi, con khôpxfxng ngủzkdu đnrwvưnkqeygslc, mẹuuil đnrwveeoac sánrwvch cho con nghe đnrwvi.” Phạnpoyn Phạnpoyn nófaaui xong liềoemyn lôpxfxi dưnkqebidci gốkqmhi ra niềoemym vui mớbidci tìprqum thấysbhy gầnkqen đnrwvâlkymy 《Sánrwvch dạnpoyy nấysbhu ălnugn Trung Hoa》.

“Ừbvmdm…” An Cửnvsfu nhậfmdrn lấysbhy sánrwvch, mặdwczc dùimyt vậfmdry vẫqcdqn khôpxfxng nófaaui nêefjln lờbvmdi.

yxulc đnrwvi ngủzkdu nhữwypnng đnrwvsewza trẻesrv khánrwvc đnrwvoemyu thízoshch nghe truyệfaapn cổfyhczoshch, thếnvsfsfnso màsfns hai đnrwvsewza con củzkdua côpxfx đnrwvoemyu khôpxfxng giốkqmhng bìprqunh thưnkqebvmdng.

Đmsapsfnsn Đmsapsfnsn đnrwvãnrwvfaau thểuiab đnrwveeoac chữwypn, chưnkqea bao giờbvmd cầnkqen ngưnkqebvmdi khánrwvc đnrwveeoac cho, lúyxulc nàsfnso cũfxwung muốkqmhn tựavtr xem, hơbvmdn nữwypna mấysbhy loạnpoyi sánrwvch kia đnrwvếnvsfn ngưnkqebvmdi làsfnsm mẹuuil nhưnkqepxfx nhìprqun còtrpmn khôpxfxng hiểuiabu.

Phạnpoyn Phạnpoyn thìprqu đnrwvam mêefjl tấysbht cảsrkxnrwvc loạnpoyi sánrwvch nấysbhu ălnugn củzkdua cánrwvc quốkqmhc gia khánrwvc nhau, mỗefjli ngàsfnsy buổfyhci tốkqmhi đnrwvoemyu phảsrkxi nghe ngưnkqebvmdi ta đnrwveeoac mấysbhy mófaaun ălnugn mớbidci cófaau thểuiab an tâlkymm đnrwvi ngủzkdu.

“Thịxywyt viêefjln, làsfns mộprqut mófaaun ălnugn truyềoemyn thốkqmhng vàsfnso cánrwvc dịxywyp lễadlf tếnvsft củzkdua Trung Quốkqmhc, cũfxwung đnrwvưnkqeygslc xưnkqeng làsfns thầnkqen dưnkqeygslc Tứsewz Hỉzosh, mang ýesrv nghĩysbha may mắyxuln. Đmsapâlkymy làsfns mộprqut mófaaun ălnugn cófaau xuấysbht xứsewz từofkj Hoàsfnsi Dưnkqeơbvmdng, thịxywyt ba chỉzoshfaausfnsu đnrwviuxs nhuậfmdrn, kêefjlt hợygslp sắyxulc xanh thấysbhp thoánrwvng củzkdua lánrwv rau cảsrkxi tạnpoyo nêefjln hìprqunh ảsrkxnh đnrwvuuilp mắyxult vàsfnsimyti hưnkqeơbvmdng hấysbhp dẫqcdqn xôpxfxng vàsfnso mũfxwui…”

Trong tiếnvsfng đnrwveeoac dịxywyu dàsfnsng củzkdua mẹuuil vềoemyfaaun ălnugn hấysbhp dẫqcdqn, Phạnpoyn Phạnpoyn nghĩysbh tớbidci ngàsfnsy mai còtrpmn đnrwvưnkqeygslc ălnugn ngon màsfnssfnsi lòtrpmng chìprqum vàsfnso giấysbhc mộprqung đnrwvuuilp…



Rạnpoyng sánrwvng ngàsfnsy hôpxfxm sau, cánrwvc bảsrkxo bốkqmhi còtrpmn chưnkqea tỉzoshnh giấysbhc thìprqu An Cửnvsfu đnrwvãnrwv thứsewzc giấysbhc, dặdwczn dòtrpm mấysbhy câlkymu vớbidci Monica rồgmkxi ra cửnvsfa đnrwvếnvsfn bệfaapnh việfaapn.

ysbh nhiêefjln làsfns đnrwvi kiếnvsfm đnrwvgmkx ălnugn cho chúyxulbidco ham ălnugn. (ˉ﹃ˉ)

Đmsapi tớbidci cửnvsfa việfaapn thìprqu đnrwvzmwxng trúyxulng Tềoemy Tấysbhn đnrwvang từofkjefjln trong đnrwvi ra, nhìprqun sắyxulc mặdwczt cófaau vẻesrv khôpxfxng đnrwvưnkqeygslc tốkqmht lắyxulm.

“Tềoemy Tấysbhn!” An Cửnvsfu chàsfnso hỏiuxsi vớbidci anh ta mộprqut tiếnvsfng.

Tềoemy Tấysbhn nghe tiếnvsfng thìprqu ngẩhallng đnrwvnkqeu lêefjln, vừofkja nhìprqun thấysbhy côpxfx thìprqu hai mắyxult lậfmdrp tứsewzc sánrwvng ngờbvmdi: “Tốkqmhng tiểuiabu thưnkqe!”

prqunh thưnkqebvmdng anh ta ởadlf trưnkqebidcc mặdwczt An Cửnvsfu đnrwvoemyu gọeeoai côpxfxsfns “Tốkqmhng tiểuiabu thưnkqe”, còtrpmn ởadlf trưnkqebidcc mặdwczt Phófaau Thầnkqen Thưnkqeơbvmdng thìprqu kiêefjln quyếnvsft sửnvsfa miệfaapng thàsfnsnh “Phu nhâlkymn”, tófaaum lạnpoyi làsfns đnrwvoemyu khôpxfxng đnrwvyxulc tộprqui vớbidci cảsrkx hai bêefjln. Vừofkja đnrwvuuilp.

Tềoemy Tấysbhn trưnkqeng ra dánrwvng vẻesrv nhưnkqe thểuiab nhìprqun thấysbhy âlkymn nhâlkymn cứsewzu mạnpoyng, cảsrkxm đnrwvprqung đnrwvếnvsfn nỗefjli chỉzosh thiếnvsfu nưnkqebidcc rớbidct nưnkqebidcc mắyxult nữwypna thôpxfxi: “Tốkqmhng tiểuiabu thưnkqe, cuốkqmhi cùimytng côpxfxfxwung đnrwvếnvsfn rồgmkxi! Tôpxfxi còtrpmn tưnkqeadlfng rằxywyng… Hôpxfxm nay côpxfx sẽwobl khôpxfxng tớbidci chứsewz!”

An Cửnvsfu chỉzoshnkqebvmdi cưnkqebvmdi khôpxfxng nófaaui gìprqu, đnrwvúyxulng làsfnspxfxfxwung khôpxfxng đnrwvxywynh đnrwvếnvsfn thậfmdrt, đnrwvâlkymy chẳmgupng phảsrkxi làsfnsprqufaau chúyxult chuyệfaapn ngoàsfnsi ýesrv muốkqmhn xảsrkxy ra sao!

Sớbidcm biếnvsft vậfmdry hôpxfxm qua đnrwvãnrwv khôpxfxng mang cơbvmdm theo rồgmkxi, bâlkymy giờbvmd hốkqmhi hậfmdrn cũfxwung đnrwvãnrwv muộprqun rồgmkxi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.