Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 126 : Không phản bác được, dùng môi chặn lại

    trước sau   
Editor: miemei

“Làrumr Kiềgumru Tang hảlrpw?”

An Cửzeyzu sửzeyza sang lạzeyzi bộuimw đugckzicj ngủtfvj, sau đugckóaamf mớeozni đugcki qua đugckóaamf. Hai ngưugckkjyni vừqwpla mớeozni lălbeon lộuimwn trêjixln sôgdkb pha mộuimwt hồzicji, lúvybjc nàrumry quầsogfn ájnjpo đugckgumru cóaamf chúvybjt xốzeyzc xếlbeoch.

gdkb Hộuimwi Lêjixl thájnjpo kíbskanh májnjpt xuốzeyzng, cơzicj thểdjwd run nhẹlqhc, trêjixln mặwqwlt đugcksogfy vẻrpli tứymofc giậwtann vìprdd bịqepg lừqwpla, trong mắrmjnt đugckãzicj ngấlcmdn lệtnhu, “Côgdkb Tốzeyzng, côgdkbrumrm nhưugck vậwtany làrumraamf ýbhesprdd? Cájnjpi gọzulki làrumr chuyệtnhun quan trọzulkng, chẳbioeng qua làrumr muốzeyzn đugckdjwd cho tôgdkbi thấlcmdy hai ngưugckkjyni yêjixlu thưugckơzicjng nhau cỡpyfbrumro sao?”

Nhìprddn thấlcmdy ngưugckkjyni phụboti nữmrrf ngoàrumri cửzeyza, sốzeyzng lưugckng An Cửzeyzu cứymofng lạzeyzi – Tôgdkb Hộuimwi Lêjixl?

Hoàrumrn toàrumrn khôgdkbng ngờkjyngdkb ta sẽqwpl xuấlcmdt hiệtnhun vàrumro lúvybjc nàrumry.


Mấlcmdy ngàrumry nay Kiềgumru Tang vẫmtzzn luôgdkbn tíbskach cựpllec lậwtanp kếlbeo hoạzeyzch, nhưugckng bảlrpwn thâfxrjn côgdkb thìprdd chưugcka từqwplng nghĩaamf tớeozni sẽqwpl đugckếlbeon nơzicji hẹlqhcn, nhưugckng khôgdkbng ngờkjyngdkb ta lạzeyzi tựplleprddnh tìprddm đugckếlbeon cửzeyza, khiếlbeon côgdkb khôgdkbng thểdjwdrumro trájnjpnh đugckưugckxxvuc.

gdkb Hộuimwi Lêjixlaamfi câfxrju nàrumry khôgdkbng đugcksogfu khôgdkbng đugckgdkbi, thếlbeojixln trong mộuimwt chốzeyzc An Cửzeyzu khôgdkbng phảlrpwn ứymofng đugckưugckxxvuc côgdkb ta cóaamf ýbhesprdd. Ngay lúvybjc nàrumry, cửzeyza nhàrumr đugckzeyzi diệtnhun mởdgka ra, Kiềgumru Tang bắrmjnt đugcksogfu mắrmjnng nhưugckwtanp vàrumro mặwqwlt: “Tôgdkb Hộuimwi Lêjixlgdkb bớeoznt khôgdkbng biếlbeot xấlcmdu hổadee lạzeyzi đugcki, cájnjpi gìprddrumrgdkb Tốzeyzng chứymof, côgdkblcmdy làrumrrumr Phóaamf đugcklcmdy! Rõwqwlrumrng làrumr chíbskanh côgdkb khôgdkbng cóaamf ýbhes tốzeyzt chủtfvj đugckuimwng hẹlqhcn An Cửzeyzu ra gặwqwlp mặwqwlt, bâfxrjy giờkjyn tựplle đugckưugcka đugckếlbeon cửzeyza đugckúvybjng lúvybjc bịqepg Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng bắrmjnt gặwqwlp, liềgumrn vu oan làrumr An Cửzeyzu cốzeyzprddnh tìprddm Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng tớeozni, sau đugckóaamf lạzeyzi hẹlqhcn côgdkb qua đugckdjwdbskach thíbskach côgdkb! Làrumrm ngưugckkjyni sao lạzeyzi cóaamf thểdjwdgdkb liêjixlm sỉplle đugckếlbeon vậwtany chứymof!”

An Cửzeyzu nghe Kiềgumru Tang nóaamfi xong mớeozni nhưugck bừqwplng tỉpllenh hiểdjwdu ra, àrumr, thìprdd ra làrumr nhưugck vậwtany.

Nhưugckng màrumr, nhưugck vậwtany thìprdd sao?

Đbwpyiềgumru màrumrgdkb khôgdkbng kiêjixlng dèijcv nhấlcmdt, chíbskanh làrumr Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng hiểdjwdu lầsogfm.

Vẻrpli mặwqwlt củtfvja Phóaamf Hộuimwi Lêjixlprddnh tĩaamfnh đugckếlbeon nỗbioei cứymof nhưugckgdkblcmdy đugckang kiếlbeom chuyệtnhun vôgdkb cớeozn, “Tang Tang, lâfxrju rồzicji khôgdkbng gặwqwlp, em vẫmtzzn khôgdkbng thay đugckadeei chúvybjt nàrumro.”

Kiềgumru Tang tứymofc đugckếlbeon sắrmjnp nổadee phổadeei, “Im miệtnhung, Tang Tang làrumrjixln côgdkbaamf thểdjwdjixlu đugckưugckxxvuc sao!”

aamfi xong quay qua Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng, “Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng anh đugckqwplng cóaamf tin côgdkb ta! Sựplle thậwtant làrumr bảlrpwy ngàrumry trưugckeoznc côgdkb ta tựplle gửzeyzi mail tớeozni muốzeyzn gâfxrjy phiềgumrn phứymofc cho An Cửzeyzu! Khôgdkbng tin thìprdd anh đugckzulkc mail đugcki……”

Chưugcka dứymoft lờkjyni, nhìprddn thấlcmdy vẻrpli mặwqwlt vẫmtzzn khôgdkbng chúvybjt hoảlrpwng hốzeyzt nhưugcklbeo củtfvja Tôgdkb Hộuimwi Lêjixl, Kiềgumru Tang mớeozni nhớeozn ra cóaamf mail cũlbeong vôgdkb dụboting, Tôgdkb Hộuimwi Lêjixldjwdng mộuimwt tàrumri khoảlrpwn nhỏteiy mớeozni đugckălbeong kýbhes đugckdjwd gửzeyzi, călbeon bảlrpwn khôgdkbng thểdjwd chứymofng minh cájnjpi mail đugckóaamfrumrgdkb ta gửzeyzi. Kiềgumru Tang ảlrpwo nãzicjo khôgdkbng thôgdkbi, sớeoznm biếlbeot nhưugck vậwtany thìprddvybjc trưugckeoznc cho dùdjwd nghe lờkjyni An Cửzeyzu trựpllec tiếlbeop nóaamfi cho Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng biếlbeot cũlbeong tốzeyzt hơzicjn tìprddnh trạzeyzng hiệtnhun giờkjyn.

Mặwqwlc dùdjwd Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng khôgdkbng phảlrpwi do An Cửzeyzu kêjixlu tớeozni, đugckiềgumru nàrumry Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng tựplle hiểdjwdu, nhưugckng An Cửzeyzu vàrumrgdkb Hộuimwi Lêjixl, rốzeyzt cuộuimwc ai gâfxrjy phiềgumrn phứymofc cho ai thìprdd đugckiềgumru nàrumry lạzeyzi khôgdkbng thểdjwdaamfi rõwqwl.

“An Cửzeyzu, cậwtanu nóaamfi gìprdd đugcki chứymof!” Kiềgumru Tang sốzeyzt ruộuimwt đugckếlbeon mứymofc dậwtanm châfxrjn.

An Cửzeyzu nhìprddn vàrumro Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng, hồzicji lâfxrju sau, lưugckkjyni biếlbeong mởdgka miệtnhung: “Khôgdkbng sai, em lừqwpla côgdkb ta tớeozni đugckóaamf”.

Kiềgumru Tang sữmrrfng sờkjyn tạzeyzi chỗbioe, “An Cửzeyzu! Cậwtanu nóaamfi cájnjpi gìprdd thếlbeo!?”


Từqwplvybjc vừqwpla mớeozni bắrmjnt đugcksogfu, Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng vẫmtzzn luôgdkbn đugckiềgumrm tĩaamfnh tựplle nhiêjixln, bìprddnh tĩaamfnh bàrumrng quan, cho dùdjwdrumr khoảlrpwnh khắrmjnc nhìprddn thấlcmdy Tôgdkb Hộuimwi Lêjixl, cũlbeong khôgdkbng kinh ngạzeyzc bao nhiêjixlu, nhưugckng lúvybjc nàrumry, thoájnjpng chốzeyzc vẻrpli mặwqwlt liềgumrn thay đugckadeei.

gdkb Hộuimwi Lêjixl lạzeyzi càrumrng thấlcmdy khóaamf hiểdjwdu trong lòlamtng, khôgdkbng ngờkjyngdkb sẽqwpl thừqwpla nhậwtann, càrumrng nhưugck vậwtany, côgdkb ta lạzeyzi càrumrng cảlrpwnh giájnjpc, suy nghĩaamf rốzeyzt cuộuimwc Tốzeyzng An Cửzeyzu đugckang cóaamfugcku đugckzicjprdd.

An Cửzeyzu nóaamfi xong liềgumrn xoay ngưugckkjyni vàrumro trong nhàrumr, khôgdkbng đugckdjwd ýbhes đugckếlbeon tấlcmdt cảlrpw nhữmrrfng gìprdd xảlrpwy ra ởdgkajixln ngoàrumri nữmrrfa.

“Cạzeyzch” mộuimwt tiếlbeong, làrumr tiếlbeong Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng khóaamfa trájnjpi cửzeyza.

An Cửzeyzu vừqwpla đugcki đugckưugckxxvuc mấlcmdy bưugckeoznc đugckãzicj bịqepg Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng khóaamfa eo lạzeyzi kécjzco vàrumro lòlamtng.

gdkb hoàrumrn toàrumrn khôgdkbng ngờkjyn ngưugckkjyni nàrumry khôgdkbng đugcki ra ngoàrumri an ủtfvji Tôgdkb Hộuimwi Lêjixl, lạzeyzi khóaamfa cửzeyza vàrumro giàrumry vòlamtgdkb.

“Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng, anh làrumrm gìprdd vậwtany?”

Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng ôgdkbm côgdkb từqwpl phíbskaa sau, vùdjwdi đugcksogfu vàrumro cổadeegdkb, giọzulkng đugckiệtnhuu nguy hiểdjwdm khájnjpc thưugckkjynng xen lẫmtzzn sựplle chếlbeo giễbioeu vàrumr khinh thưugckkjynng nồzicjng nặwqwlc, “Phảlrpwi khôgdkbng? Do em làrumr hảlrpw? Em cóaamf đugcksogfu óaamfc nhưugck vậwtany sao?”

Vừqwpla rồzicji bịqepggdkb Hộuimwi Lêjixl vu oan, An Cửzeyzu cũlbeong khôgdkbng tứymofc giậwtann nhưugck vậwtany, “Anh mớeozni khôgdkbng cóaamf đugcksogfu óaamfc! Anh cúvybjt đugcki cho tôgdkbi! Đbwpyếlbeon từqwpl đugckâfxrju thìprddvybjt vềgumr đugckóaamf đugcki!”

“Em cho rằlqhcng nhưugck vậwtany thìprddaamf thểdjwd écjzcp anh ly hôgdkbn ưugck? Thậwtant đugckúvybjng làrumr mộuimwt côgdkb nhóaamfc ngâfxrjy thơzicj……”

An Cửzeyzu thậwtant sựplle sắrmjnp đugckjixln lêjixln rồzicji, “Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng, đugckzicj biếlbeon thájnjpi! Từqwplvybjc khai thiêjixln lậwtanp đugckqepga tớeozni giờkjyngdkbi chưugcka từqwplng thấlcmdy ai biếlbeon thájnjpi nhưugck anh vậwtany! Dựpllea vàrumro cájnjpi gìprddrumr anh khôgdkbng ly hôgdkbn vớeozni tôgdkbi? Anh cũlbeong đugckâfxrju cóaamfjixlu tôgdkbi, dựpllea vàrumro cájnjpi gìprddrumr khôgdkbng đugckzicjng ýbhes ly hôgdkbn chứymof? Tôgdkb Hộuimwi Lêjixl đugckãzicj thay đugckadeei thájnjpi đugckuimw trởdgka vềgumr vớeozni anh từqwplfxrju rồzicji, anh còlamtn lýbhes do gìprdd đugckdjwd tróaamfi buộuimwc tôgdkbi nữmrrfa? Anh nóaamfi gìprdd đugcki chứymof? Tạzeyzi sao khôgdkbng nóaamfi? Hôgdkbm nay anh nóaamfi rõwqwlrumrng cho tôgdkbi! Anh khôgdkbng dájnjpm, anh khôgdkbng dájnjpm phảlrpwi khôgdkbng? Rốzeyzt cuộuimwc anh đugckang giấlcmdu giếlbeom tôgdkbi chuyệtnhun gìprdd?”

Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng sửzeyzng sốzeyzt, khájnjp ngạzeyzc nhiêjixln, đugckdjwdgdkblcmdy ởdgkaugckeoznc ngoàrumri hơzicjn mộuimwt thájnjpng nay, vậwtany màrumr…… trởdgkajixln thôgdkbng minh hơzicjn mộuimwt chúvybjt rồzicji.

Nếlbeou côgdkb thôgdkbng minh, thìprdd tựplle nhiêjixln anh sẽqwpl nhứymofc đugcksogfu.


Lầsogfn nàrumry An Cửzeyzu thậwtant sựplle bịqepg écjzcp đugckếlbeon nóaamfng lêjixln rồzicji, écjzcp sájnjpt từqwplng bưugckeoznc, đugckiệtnhuu bộuimw nhưugck khôgdkbng hỏteiyi ra rõwqwlrumrng thìprdd tuyệtnhut đugckzeyzi sẽqwpl khôgdkbng bỏteiy qua, lầsogfn đugcksogfu tiêjixln Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng cóaamf chúvybjt khôgdkbng chốzeyzng đugckpyfb đugckưugckxxvuc, thếlbeorumry cóaamf coi nhưugckrumr tựpllejixl đugckájnjp đugckwtanp châfxrjn mìprddnh khôgdkbng?

“Bịqepggdkbi nóaamfi trúvybjng rồzicji? Chộuimwt dạzeyz àrumr? Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng, anh màrumrlbeong chộuimwt dạzeyz sao? Quảlrpw nhiêjixln làrumr anh cóaamf chuyệtnhun giấlcmdu tôgdkbi! Kểdjwd từqwplvybjc bắrmjnt đugcksogfu anh cưugckeozni tôgdkbi thìprdd đugckãzicj khôgdkbng cóaamf ýbhes tốzeyzt rồzicji! Anh chíbskanh làrumr đugckzicj…… ưugckm…… khốzeyzn nạzeyzn……”

Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng cũlbeong bịqepg écjzcp đugckếlbeon nóaamfng nảlrpwy rồzicji, bịqepg écjzcp đugckếlbeon mứymofc khôgdkbng còlamtn cájnjpch nàrumro khájnjpc chỉplleaamf thểdjwddjwdng môgdkbi chặwqwln lạzeyzi.

An Cửzeyzu vung mộuimwt đugcklcmdm qua, khôgdkbng hềgumr nểdjwdprddnh, dùdjwdng hếlbeot sứymofc, Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng bịqepg đugckájnjpnh đugckếlbeon suýbhest nữmrrfa óaamfi májnjpu, nhưugckng miệtnhung khôgdkbng hềgumr buôgdkbng lỏteiyng chúvybjt nàrumro, anh sợxxvu vừqwpla thảlrpw lỏteiyng ra thìprdd sẽqwpl phảlrpwi đugckzeyzi mặwqwlt vớeozni sựplle chấlcmdt vấlcmdn củtfvja côgdkb, cho nêjixln chếlbeot cũlbeong khôgdkbng buôgdkbng, sau đugckóaamfugckng bịqepg chặwqwlt mạzeyznh xuốzeyzng mộuimwt cájnjpi, tiếlbeop đugckóaamfugckpyfbi cũlbeong bịqepgdjwdng sứymofc cắrmjnn……

gdkbn mộuimwt cájnjpi thôgdkbi, anh đugckãzicj chồzicjng chấlcmdt vếlbeot thưugckơzicjng.

“Ai nóaamfi anh khôgdkbng thíbskach? Thíbskach đugckếlbeon mứymofc sắrmjnp bịqepg écjzcp đugckếlbeon chếlbeot rồzicji đugckâfxrjy nàrumry……”

aamf nhiêjixln mộuimwt chữmrrf An Cửzeyzu cũlbeong khôgdkbng tin làrumr thậwtant, chỉplle hậwtann khôgdkbng thểdjwdugckkjynm anh mộuimwt cájnjpi bay thẳbioeng vềgumrugckeoznc.

“Buôgdkbng tay!”

“Khôgdkbng buôgdkbng.”

“Mau buôgdkbng tay ra! Nóaamfng muốzeyzn chếlbeot!”

jnjpi gãzicjrumry y nhưugcklamt lửzeyza hơzicjaamfng mìprddnh, côgdkb sắrmjnp thởdgka khôgdkbng nổadeei nữmrrfa rồzicji, cộuimwng thêjixlm vừqwpla rồzicji thiếlbeou oxi nghiêjixlm trọzulkng, bâfxrjy giờkjyn đugcksogfu óaamfc đugckgumru quay cuồzicjng, rấlcmdt hiểdjwdn nhiêjixln đugckâfxrjy chíbskanh làrumr hiệtnhuu quảlrpw Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng muốzeyzn đugckzeyzt đugckưugckxxvuc.

“Nếlbeou khôgdkbng cóaamf mấlcmdy ngưugckkjyni lung tung lộuimwn xộuimwn đugckếlbeon làrumrm phiềgumrn tôgdkbi, thìprddaamf ly hôgdkbn hay khôgdkbng cũlbeong khôgdkbng ảlrpwnh hưugckdgkang gìprdd đugckếlbeon tôgdkbi cảlrpw. Nhưugckng cốzeyzprddnh câfxrjy muốzeyzn lặwqwlng màrumr gióaamf chẳbioeng ngừqwplng!”

Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng vừqwpla nghe thìprdd trong lòlamtng khôgdkbng thoảlrpwi májnjpi, “Anh cũlbeong làrumr ngưugckkjyni lung tung lộuimwn xộuimwn ưugck?”


“Anh chíbskanh làrumr ngưugckkjyni lộuimwn xộuimwn nhấlcmdt đugcklcmdy!”

“……”

An Cửzeyzu nhắrmjnm mắrmjnt, “Cho dùdjwdgdkbi khôgdkbng cóaamf đugcksogfu óaamfc, từqwpl trưugckeoznc đugckếlbeon nay xảlrpwy ra biếlbeot bao nhiêjixlu chuyệtnhun khôgdkbng hợxxvup logic, tôgdkbi khôgdkbng thểdjwdrumro khôgdkbng nghi ngờkjyn. Chỉpllerumr, tôgdkbi vẫmtzzn luôgdkbn cảlrpwm thấlcmdy, dùdjwd sao tôgdkbi côgdkb đugckơzicjn mộuimwt mìprddnh, khôgdkbng hềgumraamf giájnjp trịqepg lợxxvui dụboting, cho dùdjwd bịqepgbskanh toájnjpn, cho dùdjwd bịqepgrumri bẫmtzzy thìprdd sao chứymof? Thếlbeojixln tôgdkbi khôgdkbng quan tâfxrjm, cũlbeong khôgdkbng cầsogfn phảlrpwi phíbskafxrjm tưugck đugcki suy đugckjnjpn!”

Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng nhíbskau màrumry, im lặwqwlng, bởdgkai vìprddfxrju côgdkb đugckơzicjn mộuimwt mìprddnh, khôgdkbng hềgumraamf giájnjp trịqepg lợxxvui dụboting kia.

“Nhưugckng, xin anh đugckqwplng cóaamf coi tôgdkbi nhưugck con ngốzeyzc, hôgdkbn mộuimwt cájnjpi, ôgdkbm mộuimwt cájnjpi, thìprddaamf thểdjwd coi nhưugck chưugcka từqwplng cóaamfprdd xảlrpwy ra. Tôgdkbi khôgdkbng nóaamfi, nhưugckng tôgdkbi biếlbeot.”

Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng cưugckkjyni khổadee, xem ra thựpllec sựplle đugckãzicj đugckájnjpnh giájnjp thấlcmdp trìprddnh đugckuimw đugckgumr phòlamtng vàrumrlamtng cảlrpwnh giájnjpc củtfvja côgdkblcmdy rồzicji. Cóaamf mộuimwt sốzeyz chuyệtnhun, nhấlcmdt đugckqepgnh phảlrpwi đugckưugcka ra quyếlbeot đugckqepgnh.

-----

Mộuimwt đugckêjixlm khôgdkbng ngủtfvj.

jnjpng sớeoznm hôgdkbm sau, Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng nấlcmdu bữmrrfa sájnjpng xong thìprdd ra ngoàrumri.

Cuốzeyzi cùdjwdng An Cửzeyzu cóaamf thểdjwd ngủtfvjdjwd rồzicji, nhưugckng vừqwpla ngủtfvj khôgdkbng đugckưugckxxvuc bao lâfxrju thìprdd bịqepg tiếlbeong gõwqwl cửzeyza củtfvja Kiềgumru Tang làrumrm ồzicjn phảlrpwi thứymofc dậwtany.

“Cậwtanu khôgdkbng biếlbeot đugckâfxrju, lúvybjc Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng đugckóaamfng cửzeyza, vẻrpli mặwqwlt củtfvja Tôgdkb Hộuimwi Lêjixl đugcklqhcp cỡpyfbrumro ấlcmdy!”

“Chắrmjnc làrumr cậwtanu đugckãzicj giảlrpwi thíbskach rõwqwlrumrng vớeozni anh ta rồzicji chứymof?”

“Mìprddnh cảlrpwm thấlcmdy Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng chắrmjnc chắrmjnn sẽqwpl tin tưugckdgkang cậwtanu!”


“Mau nóaamfi cho mìprddnh biếlbeot đugcki, khúvybjc sau thếlbeorumro vậwtany! Cậwtanu muốzeyzn mìprddnh sốzeyzt ruộuimwt đugckếlbeon chếlbeot hảlrpw!”

An Cửzeyzu bịqepggdkblcmdy lắrmjnc đugckếlbeon càrumrng chóaamfng mặwqwlt hơzicjn, “Làrumrm ơzicjn đugcki, tốzeyzi hôgdkbm qua mìprddnh cảlrpw đugckêjixlm khôgdkbng ngủtfvj, cậwtanu cóaamf thểdjwd ngưugckng mộuimwt chúvybjt khôgdkbng?”

“Àeozn…… cảlrpw đugckêjixlm khôgdkbng ngủtfvj!” Kiềgumru Tang mặwqwlt đugcksogfy mờkjyn ájnjpm, đugckzicjng thờkjyni bừqwplng tỉpllenh hiểdjwdu ra, hiểdjwdn nhiêjixln coi nhưugck đugckâfxrjy làrumrfxrju trảlrpw lờkjyni củtfvja An Cửzeyzu.

“Nhìprddn khôgdkbng ra nha! Cũlbeong cóaamfrumri ba chiêjixlu đugcklcmdy! Mặwqwlc dùdjwd sắrmjnc đugcklqhcp khôgdkbng phảlrpwi biệtnhun phájnjpp thưugckxxvung thừqwpla gìprdd, nhưugckng kỹeozn thuậwtant khôgdkbng quýbhesdgka cỗbioe cao cấlcmdp, màrumr quýbhesdgka chỗbioe hữmrrfu dụboting!” Kiềgumru Tang buồzicjn bựpllec cảlrpw đugckem, lúvybjc nàrumry rốzeyzt cuộuimwc cũlbeong vừqwpla lòlamtng rồzicji, vỗbioe vỗbioegdkbng cũlbeong trởdgka vềgumr ngủtfvjdjwd đugckâfxrjy.

An Cửzeyzu ngủtfvj mộuimwt giấlcmdc đugckếlbeon tốzeyzi, nếlbeou khôgdkbng phảlrpwi nghe thấlcmdy tiếlbeong gõwqwl cửzeyza thìprdd đugckóaamfa chừqwplng cũlbeong sẽqwpl khôgdkbng tỉpllenh dậwtany.

zicjzicjrumrng màrumrng mởdgka cửzeyza, vôgdkb thứymofc cho làrumr Kiềgumru Tang, nhưugckng sau khi nhìprddn rõwqwl ngưugckkjyni ởdgka ngoàrumri cửzeyza thìprdd hoàrumrn toàrumrn tỉpllenh tájnjpo.

“Cảlrpwnh…… Cảlrpwnh Hi……”

Khôgdkbng đugckxxvui côgdkb phảlrpwn ứymofng lạzeyzi, đugckuimwt nhiêjixln Phóaamf Cảlrpwnh Hi lảlrpwo đugcklrpwo ngãzicj ra sau, dọzulka cho An Cửzeyzu hếlbeot hồzicjn, vộuimwi vàrumrng đugcki lêjixln phíbskaa trưugckeoznc đugckpyfb anh ta, sau đugckóaamf liềgumrn ngửzeyzi thấlcmdy mùdjwdi rưugckxxvuu nồzicjng nặwqwlc.

“Uốzeyzng rưugckxxvuu hảlrpw?” An Cửzeyzu cóaamf chúvybjt kinh ngạzeyzc, hìprddnh nhưugck trưugckeoznc giờkjyn cậwtanu ấlcmdy đugckgumru khôgdkbng uốzeyzng rưugckxxvuu màrumr.

Phóaamf Cảlrpwnh Hi cũlbeong khôgdkbng lêjixln tiếlbeong, ájnjpnh mắrmjnt cóaamf chúvybjt ngẩeoznn ngơzicj nhìprddn côgdkb chằlqhcm chằlqhcm, “An Cửzeyzu?”

“Làrumrprddnh. Sao cậwtanu lạzeyzi đugckếlbeon đugckâfxrjy?” An Cửzeyzu călbeong thẳbioeng hỏteiyi, nếlbeou nóaamfi gặwqwlp Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng ởdgka đugckâfxrjy còlamtn cóaamf thểdjwd hiểdjwdu đugckưugckxxvuc, nhưugckng Phóaamf Cảlrpwnh Hi, ngay cảlrpw nghĩaamfgdkblbeong chưugcka từqwplng nghĩaamf tớeozni, cho nêjixln tay châfxrjn luốzeyzng cuốzeyzng, khôgdkbng biếlbeot nêjixln đugckzeyzi mặwqwlt vớeozni cậwtanu ấlcmdy nhưugck thếlbeorumro.

Phóaamf Cảlrpwnh Hi khôgdkbng trảlrpw lờkjyni, say khưugckeoznt đugckếlbeon gầsogfn côgdkb, An Cửzeyzu cóaamf chúvybjt ngạzeyzi ngùdjwdng lùdjwdi vềgumr sau, “Sao thếlbeo?”

“An Cửzeyzu……”

Chẳbioeng mấlcmdy chốzeyzc An Cửzeyzu đugckãzicj bịqepg écjzcp lui đugckếlbeon vájnjpch tưugckkjynng.

Phóaamf Cảlrpwnh Hi lưugckeoznt tớeozni gầsogfn mộuimwt chúvybjt lạzeyzi mộuimwt chúvybjt, gưugckơzicjng mặwqwlt khôgdkbi ngôgdkbrumrng ngàrumry càrumrng phóaamfng to ngay trưugckeoznc mắrmjnt, cúvybji đugcksogfu mộuimwt cájnjpi, lạzeyzi muốzeyzn hôgdkbn côgdkb.

An Cửzeyzu hếlbeot hồzicjn, vộuimwi che miệtnhung mìprddnh lạzeyzi, thếlbeorumr anh ta liềgumrn hôgdkbn lêjixln mu bàrumrn tay củtfvja côgdkb.

jixln nàrumry, côgdkblamtn đugckang mêjixl man vàrumr khiếlbeop sợxxvu, đugckuimwt nhiêjixln cảlrpw ngưugckkjyni Phóaamf Cảlrpwnh Hi bịqepgcjzco ra, trưugckeoznc khi nắrmjnm đugcklcmdm mang theo tiếlbeong gióaamf đugckwtanp vàrumro ngưugckkjyni anh tan, An Cửzeyzu nhanh chóaamfng phảlrpwn ứymofng lạzeyzi, kécjzco anh ta ra sau lưugckng, dang hai tay ra bảlrpwo vệtnhu, mặwqwlt màrumry đugckgumr phòlamtng nhìprddn ngưugckkjyni trưugckeoznc mắrmjnt.

“Trájnjpnh ra.” Đbwpyôgdkbi mắrmjnt Phóaamf Thầsogfn Thưugckơzicjng đugckteiy ngầsogfu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.