Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin
Chương 126 : Không phản bác được, dùng môi chặn lại
Editor: miemei
“Làrumr Kiềgumr u Tang hảlrpw ?”
An Cửzeyz u sửzeyz a sang lạzeyz i bộuimw đugck ồzicj ngủtfvj , sau đugck óaamf mớeozn i đugck i qua đugck óaamf . Hai ngưugck ờkjyn i vừqwpl a mớeozn i lălbeo n lộuimw n trêjixl n sôgdkb pha mộuimw t hồzicj i, lúvybj c nàrumr y quầsogf n ájnjp o đugck ềgumr u cóaamf chúvybj t xốzeyz c xếlbeo ch.
Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl thájnjp o kíbska nh májnjp t xuốzeyz ng, cơzicj thểdjwd run nhẹlqhc , trêjixl n mặwqwl t đugck ầsogf y vẻrpli tứymof c giậwtan n vìprdd bịqepg lừqwpl a, trong mắrmjn t đugck ãzicj ngấlcmd n lệtnhu , “Côgdkb Tốzeyz ng, côgdkb làrumr m nhưugck vậwtan y làrumr cóaamf ýbhes gìprdd ? Cájnjp i gọzulk i làrumr chuyệtnhu n quan trọzulk ng, chẳbioe ng qua làrumr muốzeyz n đugck ểdjwd cho tôgdkb i thấlcmd y hai ngưugck ờkjyn i yêjixl u thưugck ơzicj ng nhau cỡpyfb nàrumr o sao?”
Nhìprdd n thấlcmd y ngưugck ờkjyn i phụboti nữmrrf ngoàrumr i cửzeyz a, sốzeyz ng lưugck ng An Cửzeyz u cứymof ng lạzeyz i – Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl ?
Hoàrumr n toàrumr n khôgdkb ng ngờkjyn côgdkb ta sẽqwpl xuấlcmd t hiệtnhu n vàrumr o lúvybj c nàrumr y.
Mấlcmd y ngàrumr y nay Kiềgumr u Tang vẫmtzz n luôgdkb n tíbska ch cựplle c lậwtan p kếlbeo hoạzeyz ch, nhưugck ng bảlrpw n thâfxrj n côgdkb thìprdd chưugck a từqwpl ng nghĩaamf tớeozn i sẽqwpl đugck ếlbeo n nơzicj i hẹlqhc n, nhưugck ng khôgdkb ng ngờkjyn côgdkb ta lạzeyz i tựplle mìprdd nh tìprdd m đugck ếlbeo n cửzeyz a, khiếlbeo n côgdkb khôgdkb ng thểdjwd nàrumr o trájnjp nh đugck ưugck ợxxvu c.
Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl nóaamf i câfxrj u nàrumr y khôgdkb ng đugck ầsogf u khôgdkb ng đugck uôgdkb i, thếlbeo nêjixl n trong mộuimw t chốzeyz c An Cửzeyz u khôgdkb ng phảlrpw n ứymof ng đugck ưugck ợxxvu c côgdkb ta cóaamf ýbhes gìprdd . Ngay lúvybj c nàrumr y, cửzeyz a nhàrumr đugck ốzeyz i diệtnhu n mởdgka ra, Kiềgumr u Tang bắrmjn t đugck ầsogf u mắrmjn ng nhưugck ậwtan p vàrumr o mặwqwl t: “Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl côgdkb bớeozn t khôgdkb ng biếlbeo t xấlcmd u hổadee lạzeyz i đugck i, cájnjp i gìprdd màrumr côgdkb Tốzeyz ng chứymof , côgdkb ấlcmd y làrumr bàrumr Phóaamf đugck ấlcmd y! Rõwqwl ràrumr ng làrumr chíbska nh côgdkb khôgdkb ng cóaamf ýbhes tốzeyz t chủtfvj đugck ộuimw ng hẹlqhc n An Cửzeyz u ra gặwqwl p mặwqwl t, bâfxrj y giờkjyn tựplle đugck ưugck a đugck ếlbeo n cửzeyz a đugck úvybj ng lúvybj c bịqepg Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng bắrmjn t gặwqwl p, liềgumr n vu oan làrumr An Cửzeyz u cốzeyz tìprdd nh tìprdd m Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng tớeozn i, sau đugck óaamf lạzeyz i hẹlqhc n côgdkb qua đugck ểdjwd kíbska ch thíbska ch côgdkb ! Làrumr m ngưugck ờkjyn i sao lạzeyz i cóaamf thểdjwd vôgdkb liêjixl m sỉplle đugck ếlbeo n vậwtan y chứymof !”
An Cửzeyz u nghe Kiềgumr u Tang nóaamf i xong mớeozn i nhưugck bừqwpl ng tỉplle nh hiểdjwd u ra, àrumr , thìprdd ra làrumr nhưugck vậwtan y.
Nhưugck ng màrumr , nhưugck vậwtan y thìprdd sao?
Đbwpy iềgumr u màrumr côgdkb khôgdkb ng kiêjixl ng dèijcv nhấlcmd t, chíbska nh làrumr Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng hiểdjwd u lầsogf m.
Vẻrpli mặwqwl t củtfvj a Phóaamf Hộuimw i Lêjixl bìprdd nh tĩaamf nh đugck ếlbeo n nỗbioe i cứymof nhưugck côgdkb ấlcmd y đugck ang kiếlbeo m chuyệtnhu n vôgdkb cớeozn , “Tang Tang, lâfxrj u rồzicj i khôgdkb ng gặwqwl p, em vẫmtzz n khôgdkb ng thay đugck ổadee i chúvybj t nàrumr o.”
Kiềgumr u Tang tứymof c đugck ếlbeo n sắrmjn p nổadee phổadee i, “Im miệtnhu ng, Tang Tang làrumr têjixl n côgdkb cóaamf thểdjwd kêjixl u đugck ưugck ợxxvu c sao!”
Nóaamf i xong quay qua Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng, “Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng anh đugck ừqwpl ng cóaamf tin côgdkb ta! Sựplle thậwtan t làrumr bảlrpw y ngàrumr y trưugck ớeozn c côgdkb ta tựplle gửzeyz i mail tớeozn i muốzeyz n gâfxrj y phiềgumr n phứymof c cho An Cửzeyz u! Khôgdkb ng tin thìprdd anh đugck ọzulk c mail đugck i……”
Chưugck a dứymof t lờkjyn i, nhìprdd n thấlcmd y vẻrpli mặwqwl t vẫmtzz n khôgdkb ng chúvybj t hoảlrpw ng hốzeyz t nhưugck cũlbeo củtfvj a Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl , Kiềgumr u Tang mớeozn i nhớeozn ra cóaamf mail cũlbeo ng vôgdkb dụboti ng, Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl dùdjwd ng mộuimw t tàrumr i khoảlrpw n nhỏteiy mớeozn i đugck ălbeo ng kýbhes đugck ểdjwd gửzeyz i, călbeo n bảlrpw n khôgdkb ng thểdjwd chứymof ng minh cájnjp i mail đugck óaamf làrumr côgdkb ta gửzeyz i. Kiềgumr u Tang ảlrpw o nãzicj o khôgdkb ng thôgdkb i, sớeozn m biếlbeo t nhưugck vậwtan y thìprdd lúvybj c trưugck ớeozn c cho dùdjwd nghe lờkjyn i An Cửzeyz u trựplle c tiếlbeo p nóaamf i cho Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng biếlbeo t cũlbeo ng tốzeyz t hơzicj n tìprdd nh trạzeyz ng hiệtnhu n giờkjyn .
Mặwqwl c dùdjwd Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng khôgdkb ng phảlrpw i do An Cửzeyz u kêjixl u tớeozn i, đugck iềgumr u nàrumr y Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng tựplle hiểdjwd u, nhưugck ng An Cửzeyz u vàrumr Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl , rốzeyz t cuộuimw c ai gâfxrj y phiềgumr n phứymof c cho ai thìprdd đugck iềgumr u nàrumr y lạzeyz i khôgdkb ng thểdjwd nóaamf i rõwqwl .
“An Cửzeyz u, cậwtan u nóaamf i gìprdd đugck i chứymof !” Kiềgumr u Tang sốzeyz t ruộuimw t đugck ếlbeo n mứymof c dậwtan m châfxrj n.
An Cửzeyz u nhìprdd n vàrumr o Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng, hồzicj i lâfxrj u sau, lưugck ờkjyn i biếlbeo ng mởdgka miệtnhu ng: “Khôgdkb ng sai, em lừqwpl a côgdkb ta tớeozn i đugck óaamf ”.
Kiềgumr u Tang sữmrrf ng sờkjyn tạzeyz i chỗbioe , “An Cửzeyz u! Cậwtan u nóaamf i cájnjp i gìprdd thếlbeo !?”
Từqwpl lúvybj c vừqwpl a mớeozn i bắrmjn t đugck ầsogf u, Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng vẫmtzz n luôgdkb n đugck iềgumr m tĩaamf nh tựplle nhiêjixl n, bìprdd nh tĩaamf nh bàrumr ng quan, cho dùdjwd làrumr khoảlrpw nh khắrmjn c nhìprdd n thấlcmd y Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl , cũlbeo ng khôgdkb ng kinh ngạzeyz c bao nhiêjixl u, nhưugck ng lúvybj c nàrumr y, thoájnjp ng chốzeyz c vẻrpli mặwqwl t liềgumr n thay đugck ổadee i.
Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl lạzeyz i càrumr ng thấlcmd y khóaamf hiểdjwd u trong lòlamt ng, khôgdkb ng ngờkjyn côgdkb sẽqwpl thừqwpl a nhậwtan n, càrumr ng nhưugck vậwtan y, côgdkb ta lạzeyz i càrumr ng cảlrpw nh giájnjp c, suy nghĩaamf rốzeyz t cuộuimw c Tốzeyz ng An Cửzeyz u đugck ang cóaamf mưugck u đugck ồzicj gìprdd .
An Cửzeyz u nóaamf i xong liềgumr n xoay ngưugck ờkjyn i vàrumr o trong nhàrumr , khôgdkb ng đugck ểdjwd ýbhes đugck ếlbeo n tấlcmd t cảlrpw nhữmrrf ng gìprdd xảlrpw y ra ởdgka bêjixl n ngoàrumr i nữmrrf a.
“Cạzeyz ch” mộuimw t tiếlbeo ng, làrumr tiếlbeo ng Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng khóaamf a trájnjp i cửzeyz a.
An Cửzeyz u vừqwpl a đugck i đugck ưugck ợxxvu c mấlcmd y bưugck ớeozn c đugck ãzicj bịqepg Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng khóaamf a eo lạzeyz i kécjzc o vàrumr o lòlamt ng.
Côgdkb hoàrumr n toàrumr n khôgdkb ng ngờkjyn ngưugck ờkjyn i nàrumr y khôgdkb ng đugck i ra ngoàrumr i an ủtfvj i Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl , lạzeyz i khóaamf a cửzeyz a vàrumr o giàrumr y vòlamt côgdkb .
“Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng, anh làrumr m gìprdd vậwtan y?”
Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng ôgdkb m côgdkb từqwpl phíbska a sau, vùdjwd i đugck ầsogf u vàrumr o cổadee côgdkb , giọzulk ng đugck iệtnhu u nguy hiểdjwd m khájnjp c thưugck ờkjyn ng xen lẫmtzz n sựplle chếlbeo giễbioe u vàrumr khinh thưugck ờkjyn ng nồzicj ng nặwqwl c, “Phảlrpw i khôgdkb ng? Do em làrumr hảlrpw ? Em cóaamf đugck ầsogf u óaamf c nhưugck vậwtan y sao?”
Vừqwpl a rồzicj i bịqepg Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl vu oan, An Cửzeyz u cũlbeo ng khôgdkb ng tứymof c giậwtan n nhưugck vậwtan y, “Anh mớeozn i khôgdkb ng cóaamf đugck ầsogf u óaamf c! Anh cúvybj t đugck i cho tôgdkb i! Đbwpy ếlbeo n từqwpl đugck âfxrj u thìprdd cúvybj t vềgumr đugck óaamf đugck i!”
“Em cho rằlqhc ng nhưugck vậwtan y thìprdd cóaamf thểdjwd écjzc p anh ly hôgdkb n ưugck ? Thậwtan t đugck úvybj ng làrumr mộuimw t côgdkb nhóaamf c ngâfxrj y thơzicj ……”
An Cửzeyz u thậwtan t sựplle sắrmjn p đugck iêjixl n lêjixl n rồzicj i, “Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng, đugck ồzicj biếlbeo n thájnjp i! Từqwpl lúvybj c khai thiêjixl n lậwtan p đugck ịqepg a tớeozn i giờkjyn tôgdkb i chưugck a từqwpl ng thấlcmd y ai biếlbeo n thájnjp i nhưugck anh vậwtan y! Dựplle a vàrumr o cájnjp i gìprdd màrumr anh khôgdkb ng ly hôgdkb n vớeozn i tôgdkb i? Anh cũlbeo ng đugck âfxrj u cóaamf yêjixl u tôgdkb i, dựplle a vàrumr o cájnjp i gìprdd màrumr khôgdkb ng đugck ồzicj ng ýbhes ly hôgdkb n chứymof ? Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl đugck ãzicj thay đugck ổadee i thájnjp i đugck ộuimw trởdgka vềgumr vớeozn i anh từqwpl lâfxrj u rồzicj i, anh còlamt n lýbhes do gìprdd đugck ểdjwd tróaamf i buộuimw c tôgdkb i nữmrrf a? Anh nóaamf i gìprdd đugck i chứymof ? Tạzeyz i sao khôgdkb ng nóaamf i? Hôgdkb m nay anh nóaamf i rõwqwl ràrumr ng cho tôgdkb i! Anh khôgdkb ng dájnjp m, anh khôgdkb ng dájnjp m phảlrpw i khôgdkb ng? Rốzeyz t cuộuimw c anh đugck ang giấlcmd u giếlbeo m tôgdkb i chuyệtnhu n gìprdd ?”
Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng sửzeyz ng sốzeyz t, khájnjp ngạzeyz c nhiêjixl n, đugck ểdjwd côgdkb ấlcmd y ởdgka nưugck ớeozn c ngoàrumr i hơzicj n mộuimw t thájnjp ng nay, vậwtan y màrumr …… trởdgka nêjixl n thôgdkb ng minh hơzicj n mộuimw t chúvybj t rồzicj i.
Nếlbeo u côgdkb thôgdkb ng minh, thìprdd tựplle nhiêjixl n anh sẽqwpl nhứymof c đugck ầsogf u.
Lầsogf n nàrumr y An Cửzeyz u thậwtan t sựplle bịqepg écjzc p đugck ếlbeo n nóaamf ng lêjixl n rồzicj i, écjzc p sájnjp t từqwpl ng bưugck ớeozn c, đugck iệtnhu u bộuimw nhưugck khôgdkb ng hỏteiy i ra rõwqwl ràrumr ng thìprdd tuyệtnhu t đugck ốzeyz i sẽqwpl khôgdkb ng bỏteiy qua, lầsogf n đugck ầsogf u tiêjixl n Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng cóaamf chúvybj t khôgdkb ng chốzeyz ng đugck ỡpyfb đugck ưugck ợxxvu c, thếlbeo nàrumr y cóaamf coi nhưugck làrumr tựplle bêjixl đugck ájnjp đugck ậwtan p châfxrj n mìprdd nh khôgdkb ng?
“Bịqepg tôgdkb i nóaamf i trúvybj ng rồzicj i? Chộuimw t dạzeyz àrumr ? Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng, anh màrumr cũlbeo ng chộuimw t dạzeyz sao? Quảlrpw nhiêjixl n làrumr anh cóaamf chuyệtnhu n giấlcmd u tôgdkb i! Kểdjwd từqwpl lúvybj c bắrmjn t đugck ầsogf u anh cưugck ớeozn i tôgdkb i thìprdd đugck ãzicj khôgdkb ng cóaamf ýbhes tốzeyz t rồzicj i! Anh chíbska nh làrumr đugck ồzicj …… ưugck m…… khốzeyz n nạzeyz n……”
Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng cũlbeo ng bịqepg écjzc p đugck ếlbeo n nóaamf ng nảlrpw y rồzicj i, bịqepg écjzc p đugck ếlbeo n mứymof c khôgdkb ng còlamt n cájnjp ch nàrumr o khájnjp c chỉplle cóaamf thểdjwd dùdjwd ng môgdkb i chặwqwl n lạzeyz i.
An Cửzeyz u vung mộuimw t đugck ấlcmd m qua, khôgdkb ng hềgumr nểdjwd tìprdd nh, dùdjwd ng hếlbeo t sứymof c, Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng bịqepg đugck ájnjp nh đugck ếlbeo n suýbhes t nữmrrf a óaamf i májnjp u, nhưugck ng miệtnhu ng khôgdkb ng hềgumr buôgdkb ng lỏteiy ng chúvybj t nàrumr o, anh sợxxvu vừqwpl a thảlrpw lỏteiy ng ra thìprdd sẽqwpl phảlrpw i đugck ốzeyz i mặwqwl t vớeozn i sựplle chấlcmd t vấlcmd n củtfvj a côgdkb , cho nêjixl n chếlbeo t cũlbeo ng khôgdkb ng buôgdkb ng, sau đugck óaamf lưugck ng bịqepg chặwqwl t mạzeyz nh xuốzeyz ng mộuimw t cájnjp i, tiếlbeo p đugck óaamf lưugck ỡpyfb i cũlbeo ng bịqepg dùdjwd ng sứymof c cắrmjn n……
Hôgdkb n mộuimw t cájnjp i thôgdkb i, anh đugck ãzicj chồzicj ng chấlcmd t vếlbeo t thưugck ơzicj ng.
“Ai nóaamf i anh khôgdkb ng thíbska ch? Thíbska ch đugck ếlbeo n mứymof c sắrmjn p bịqepg écjzc p đugck ếlbeo n chếlbeo t rồzicj i đugck âfxrj y nàrumr y……”
Dĩaamf nhiêjixl n mộuimw t chữmrrf An Cửzeyz u cũlbeo ng khôgdkb ng tin làrumr thậwtan t, chỉplle hậwtan n khôgdkb ng thểdjwd lưugck ờkjyn m anh mộuimw t cájnjp i bay thẳbioe ng vềgumr nưugck ớeozn c.
“Buôgdkb ng tay!”
“Khôgdkb ng buôgdkb ng.”
“Mau buôgdkb ng tay ra! Nóaamf ng muốzeyz n chếlbeo t!”
Cájnjp i gãzicj nàrumr y y nhưugck lòlamt lửzeyz a hơzicj nóaamf ng mìprdd nh, côgdkb sắrmjn p thởdgka khôgdkb ng nổadee i nữmrrf a rồzicj i, cộuimw ng thêjixl m vừqwpl a rồzicj i thiếlbeo u oxi nghiêjixl m trọzulk ng, bâfxrj y giờkjyn đugck ầsogf u óaamf c đugck ềgumr u quay cuồzicj ng, rấlcmd t hiểdjwd n nhiêjixl n đugck âfxrj y chíbska nh làrumr hiệtnhu u quảlrpw Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng muốzeyz n đugck ạzeyz t đugck ưugck ợxxvu c.
“Nếlbeo u khôgdkb ng cóaamf mấlcmd y ngưugck ờkjyn i lung tung lộuimw n xộuimw n đugck ếlbeo n làrumr m phiềgumr n tôgdkb i, thìprdd cóaamf ly hôgdkb n hay khôgdkb ng cũlbeo ng khôgdkb ng ảlrpw nh hưugck ởdgka ng gìprdd đugck ếlbeo n tôgdkb i cảlrpw . Nhưugck ng cốzeyz tìprdd nh câfxrj y muốzeyz n lặwqwl ng màrumr gióaamf chẳbioe ng ngừqwpl ng!”
Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng vừqwpl a nghe thìprdd trong lòlamt ng khôgdkb ng thoảlrpw i májnjp i, “Anh cũlbeo ng làrumr ngưugck ờkjyn i lung tung lộuimw n xộuimw n ưugck ?”
“Anh chíbska nh làrumr ngưugck ờkjyn i lộuimw n xộuimw n nhấlcmd t đugck ấlcmd y!”
“……”
An Cửzeyz u nhắrmjn m mắrmjn t, “Cho dùdjwd tôgdkb i khôgdkb ng cóaamf đugck ầsogf u óaamf c, từqwpl trưugck ớeozn c đugck ếlbeo n nay xảlrpw y ra biếlbeo t bao nhiêjixl u chuyệtnhu n khôgdkb ng hợxxvu p logic, tôgdkb i khôgdkb ng thểdjwd nàrumr o khôgdkb ng nghi ngờkjyn . Chỉplle làrumr , tôgdkb i vẫmtzz n luôgdkb n cảlrpw m thấlcmd y, dùdjwd sao tôgdkb i côgdkb đugck ơzicj n mộuimw t mìprdd nh, khôgdkb ng hềgumr cóaamf giájnjp trịqepg lợxxvu i dụboti ng, cho dùdjwd bịqepg tíbska nh toájnjp n, cho dùdjwd bịqepg gàrumr i bẫmtzz y thìprdd sao chứymof ? Thếlbeo nêjixl n tôgdkb i khôgdkb ng quan tâfxrj m, cũlbeo ng khôgdkb ng cầsogf n phảlrpw i phíbska tâfxrj m tưugck đugck i suy đugck oájnjp n!”
Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng nhíbska u màrumr y, im lặwqwl ng, bởdgka i vìprdd câfxrj u côgdkb đugck ơzicj n mộuimw t mìprdd nh, khôgdkb ng hềgumr cóaamf giájnjp trịqepg lợxxvu i dụboti ng kia.
“Nhưugck ng, xin anh đugck ừqwpl ng cóaamf coi tôgdkb i nhưugck con ngốzeyz c, hôgdkb n mộuimw t cájnjp i, ôgdkb m mộuimw t cájnjp i, thìprdd cóaamf thểdjwd coi nhưugck chưugck a từqwpl ng cóaamf gìprdd xảlrpw y ra. Tôgdkb i khôgdkb ng nóaamf i, nhưugck ng tôgdkb i biếlbeo t.”
Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng cưugck ờkjyn i khổadee , xem ra thựplle c sựplle đugck ãzicj đugck ájnjp nh giájnjp thấlcmd p trìprdd nh đugck ộuimw đugck ềgumr phòlamt ng vàrumr lòlamt ng cảlrpw nh giájnjp c củtfvj a côgdkb ấlcmd y rồzicj i. Cóaamf mộuimw t sốzeyz chuyệtnhu n, nhấlcmd t đugck ịqepg nh phảlrpw i đugck ưugck a ra quyếlbeo t đugck ịqepg nh.
-----
Mộuimw t đugck êjixl m khôgdkb ng ngủtfvj .
Sájnjp ng sớeozn m hôgdkb m sau, Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng nấlcmd u bữmrrf a sájnjp ng xong thìprdd ra ngoàrumr i.
Cuốzeyz i cùdjwd ng An Cửzeyz u cóaamf thểdjwd ngủtfvj bùdjwd rồzicj i, nhưugck ng vừqwpl a ngủtfvj khôgdkb ng đugck ưugck ợxxvu c bao lâfxrj u thìprdd bịqepg tiếlbeo ng gõwqwl cửzeyz a củtfvj a Kiềgumr u Tang làrumr m ồzicj n phảlrpw i thứymof c dậwtan y.
“Cậwtan u khôgdkb ng biếlbeo t đugck âfxrj u, lúvybj c Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng đugck óaamf ng cửzeyz a, vẻrpli mặwqwl t củtfvj a Tôgdkb Hộuimw i Lêjixl đugck ẹlqhc p cỡpyfb nàrumr o ấlcmd y!”
“Chắrmjn c làrumr cậwtan u đugck ãzicj giảlrpw i thíbska ch rõwqwl ràrumr ng vớeozn i anh ta rồzicj i chứymof ?”
“Mìprdd nh cảlrpw m thấlcmd y Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng chắrmjn c chắrmjn n sẽqwpl tin tưugck ởdgka ng cậwtan u!”
“Mau nóaamf i cho mìprdd nh biếlbeo t đugck i, khúvybj c sau thếlbeo nàrumr o vậwtan y! Cậwtan u muốzeyz n mìprdd nh sốzeyz t ruộuimw t đugck ếlbeo n chếlbeo t hảlrpw !”
An Cửzeyz u bịqepg côgdkb ấlcmd y lắrmjn c đugck ếlbeo n càrumr ng chóaamf ng mặwqwl t hơzicj n, “Làrumr m ơzicj n đugck i, tốzeyz i hôgdkb m qua mìprdd nh cảlrpw đugck êjixl m khôgdkb ng ngủtfvj , cậwtan u cóaamf thểdjwd ngưugck ng mộuimw t chúvybj t khôgdkb ng?”
“Àeozn …… cảlrpw đugck êjixl m khôgdkb ng ngủtfvj !” Kiềgumr u Tang mặwqwl t đugck ầsogf y mờkjyn ájnjp m, đugck ồzicj ng thờkjyn i bừqwpl ng tỉplle nh hiểdjwd u ra, hiểdjwd n nhiêjixl n coi nhưugck đugck âfxrj y làrumr câfxrj u trảlrpw lờkjyn i củtfvj a An Cửzeyz u.
“Nhìprdd n khôgdkb ng ra nha! Cũlbeo ng cóaamf vàrumr i ba chiêjixl u đugck ấlcmd y! Mặwqwl c dùdjwd sắrmjn c đugck ẹlqhc p khôgdkb ng phảlrpw i biệtnhu n phájnjp p thưugck ợxxvu ng thừqwpl a gìprdd , nhưugck ng kỹeozn thuậwtan t khôgdkb ng quýbhes ởdgka cỗbioe cao cấlcmd p, màrumr quýbhes ởdgka chỗbioe hữmrrf u dụboti ng!” Kiềgumr u Tang buồzicj n bựplle c cảlrpw đugck em, lúvybj c nàrumr y rốzeyz t cuộuimw c cũlbeo ng vừqwpl a lòlamt ng rồzicj i, vỗbioe vỗbioe môgdkb ng cũlbeo ng trởdgka vềgumr ngủtfvj bùdjwd đugck âfxrj y.
An Cửzeyz u ngủtfvj mộuimw t giấlcmd c đugck ếlbeo n tốzeyz i, nếlbeo u khôgdkb ng phảlrpw i nghe thấlcmd y tiếlbeo ng gõwqwl cửzeyz a thìprdd đugck óaamf a chừqwpl ng cũlbeo ng sẽqwpl khôgdkb ng tỉplle nh dậwtan y.
Mơzicj mơzicj màrumr ng màrumr ng mởdgka cửzeyz a, vôgdkb thứymof c cho làrumr Kiềgumr u Tang, nhưugck ng sau khi nhìprdd n rõwqwl ngưugck ờkjyn i ởdgka ngoàrumr i cửzeyz a thìprdd hoàrumr n toàrumr n tỉplle nh tájnjp o.
“Cảlrpw nh…… Cảlrpw nh Hi……”
Khôgdkb ng đugck ợxxvu i côgdkb phảlrpw n ứymof ng lạzeyz i, đugck ộuimw t nhiêjixl n Phóaamf Cảlrpw nh Hi lảlrpw o đugck ảlrpw o ngãzicj ra sau, dọzulk a cho An Cửzeyz u hếlbeo t hồzicj n, vộuimw i vàrumr ng đugck i lêjixl n phíbska a trưugck ớeozn c đugck ỡpyfb anh ta, sau đugck óaamf liềgumr n ngửzeyz i thấlcmd y mùdjwd i rưugck ợxxvu u nồzicj ng nặwqwl c.
“Uốzeyz ng rưugck ợxxvu u hảlrpw ?” An Cửzeyz u cóaamf chúvybj t kinh ngạzeyz c, hìprdd nh nhưugck trưugck ớeozn c giờkjyn cậwtan u ấlcmd y đugck ềgumr u khôgdkb ng uốzeyz ng rưugck ợxxvu u màrumr .
Phóaamf Cảlrpw nh Hi cũlbeo ng khôgdkb ng lêjixl n tiếlbeo ng, ájnjp nh mắrmjn t cóaamf chúvybj t ngẩeozn n ngơzicj nhìprdd n côgdkb chằlqhc m chằlqhc m, “An Cửzeyz u?”
“Làrumr mìprdd nh. Sao cậwtan u lạzeyz i đugck ếlbeo n đugck âfxrj y?” An Cửzeyz u călbeo ng thẳbioe ng hỏteiy i, nếlbeo u nóaamf i gặwqwl p Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng ởdgka đugck âfxrj y còlamt n cóaamf thểdjwd hiểdjwd u đugck ưugck ợxxvu c, nhưugck ng Phóaamf Cảlrpw nh Hi, ngay cảlrpw nghĩaamf côgdkb cũlbeo ng chưugck a từqwpl ng nghĩaamf tớeozn i, cho nêjixl n tay châfxrj n luốzeyz ng cuốzeyz ng, khôgdkb ng biếlbeo t nêjixl n đugck ốzeyz i mặwqwl t vớeozn i cậwtan u ấlcmd y nhưugck thếlbeo nàrumr o.
Phóaamf Cảlrpw nh Hi khôgdkb ng trảlrpw lờkjyn i, say khưugck ớeozn t đugck ếlbeo n gầsogf n côgdkb , An Cửzeyz u cóaamf chúvybj t ngạzeyz i ngùdjwd ng lùdjwd i vềgumr sau, “Sao thếlbeo ?”
“An Cửzeyz u……”
Chẳbioe ng mấlcmd y chốzeyz c An Cửzeyz u đugck ãzicj bịqepg écjzc p lui đugck ếlbeo n vájnjp ch tưugck ờkjyn ng.
Phóaamf Cảlrpw nh Hi lưugck ớeozn t tớeozn i gầsogf n mộuimw t chúvybj t lạzeyz i mộuimw t chúvybj t, gưugck ơzicj ng mặwqwl t khôgdkb i ngôgdkb càrumr ng ngàrumr y càrumr ng phóaamf ng to ngay trưugck ớeozn c mắrmjn t, cúvybj i đugck ầsogf u mộuimw t cájnjp i, lạzeyz i muốzeyz n hôgdkb n côgdkb .
An Cửzeyz u hếlbeo t hồzicj n, vộuimw i che miệtnhu ng mìprdd nh lạzeyz i, thếlbeo làrumr anh ta liềgumr n hôgdkb n lêjixl n mu bàrumr n tay củtfvj a côgdkb .
Bêjixl n nàrumr y, côgdkb còlamt n đugck ang mêjixl man vàrumr khiếlbeo p sợxxvu , đugck ộuimw t nhiêjixl n cảlrpw ngưugck ờkjyn i Phóaamf Cảlrpw nh Hi bịqepg kécjzc o ra, trưugck ớeozn c khi nắrmjn m đugck ấlcmd m mang theo tiếlbeo ng gióaamf đugck ậwtan p vàrumr o ngưugck ờkjyn i anh tan, An Cửzeyz u nhanh chóaamf ng phảlrpw n ứymof ng lạzeyz i, kécjzc o anh ta ra sau lưugck ng, dang hai tay ra bảlrpw o vệtnhu , mặwqwl t màrumr y đugck ềgumr phòlamt ng nhìprdd n ngưugck ờkjyn i trưugck ớeozn c mắrmjn t.
“Trájnjp nh ra.” Đbwpy ôgdkb i mắrmjn t Phóaamf Thầsogf n Thưugck ơzicj ng đugck ỏteiy ngầsogf u.
“Là
An Cử
Tô
Nhì
Hoà
Mấ
Tô
An Cử
Như
Đ
Vẻ
Kiề
Nó
Chư
Mặ
“An Cử
An Cử
Kiề
Từ
Tô
An Cử
“Cạ
An Cử
Cô
“Phó
Phó
Vừ
“Em cho rằ
An Cử
Phó
Nế
Lầ
“Bị
Phó
An Cử
Hô
“Ai nó
Dĩ
“Buô
“Khô
“Mau buô
Cá
“Nế
Phó
“Anh chí
“……”
An Cử
Phó
“Như
Phó
-----
Mộ
Sá
Cuố
“Cậ
“Chắ
“Mì
“Mau nó
An Cử
“À
“Nhì
An Cử
Mơ
“Cả
Khô
“Uố
Phó
“Là
Phó
“An Cử
Chẳ
Phó
An Cử
Bê
“Trá
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.