Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Chương 807 : Làm bạn gái của tôi, hai mươi vạn! (3)
Anh lậqmnn p tứsmiq c tiếfxrt n lêbvri n mộszqu t bưmgvw ớcldb c, “Muốbuzn n biếfxrt t ômkps ng màfxrt y làfxrt ai hảbvri ? Cóanqq bảbvri n lĩxbxx nh thìtyrr lêbvri n đflkn i!”
“Lêbvri n thìtyrr lêbvri n, thằmoqd ng ranh màfxrt y muốbuzn n chếfxrt t cáaamm c ômkps ng đflkn âmarg y sẽkkhi khômkps ng kháaamm ch khíxmln đflkn âmarg u!”
Nóanqq i xong, cảbvri đflkn áaamm m ngưmgvw ờevmm i đflkn ềnxmf u vọugdk t tớcldb i.
Thưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub lậqmnn p tứsmiq c xoay cổevmm tay, quay đflkn ầsxxv u nhìtyrr n Y Lạhgwp c cưmgvw ờevmm i, “Đyulb ãmmpz lâmarg u khômkps ng vậqmnn n đflkn ộszqu ng, tômkps i…”
“Phanh!”
Mộszqu t bêbvri n vai đflkn ộszqu t nhiêbvri n trúmgvw ng mộszqu t quyềnxmf n thậqmnn t mạhgwp nh, gưmgvw ơtyrr ng mặraxr t Thưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub đflkn anh lạhgwp i.
Mụotml nộszqu i nóanqq !
Mìtyrr nh chỉdinb muốbuzn n ngầsxxv u mộszqu t chúmgvw t trưmgvw ớcldb c mặraxr t phụotml nữdgex màfxrt cũmmub ng khóanqq nhưmgvw vậqmnn y!
Lâmarg u nay tìtyrr nh trưmgvw ờevmm ng củlmsg a anh vômkps cùsmiq ng thuậqmnn n lợmarg i, chưmgvw a kểptee đflkn ếfxrt n ngoạhgwp i hìtyrr nh xuấaamm t chúmgvw ng nàfxrt y, chỉdinb nóanqq i đflkn ếfxrt n bốbuzn i cảbvri nh gia thếfxrt , bấaamm t kểptee làfxrt minh tinh hàfxrt ng đflkn ầsxxv u, hay tiểptee u thưmgvw thếfxrt gia đflkn ềnxmf u đflkn ổevmm xômkps chạhgwp y theo anh.
Nhưmgvw ng hếfxrt t lầsxxv n nàfxrt y tớcldb i lầsxxv n kháaamm c, Y Lạhgwp c nàfxrt y nhìtyrr n thấaamm y anh cứsmiq nhưmgvw chuộszqu t nhìtyrr n thấaamm y mèmgvw o vậqmnn y.
Cho nêbvri n anh muốbuzn n làfxrt m anh hùsmiq ng cứsmiq u mỹgxmj nhâmarg n, ýdinb tứsmiq rằmoqd ng tômkps i cứsmiq u cômkps , cômkps cũmmub ng khômkps ng thểptee lạhgwp i chạhgwp y trốbuzn n nữdgex a chứsmiq ?
Nhưmgvw ng mớcldb i xoay cổevmm tay chuẩhdub n bịnqiz mộszqu t chúmgvw t đflkn áaamm m ngưmgvw ờevmm i kia lạhgwp i khômkps ng biếfxrt t đflkn iềnxmf u xômkps ng tớcldb i!
Trêbvri n mặraxr t anh khômkps ng còtyrr n vẻdgex cợmarg t nhảbvri nữdgex a, nhanh chóanqq ng quay đflkn ầsxxv u thuầsxxv n thụotml c hạhgwp gụotml c tooàfxrt n bộszqu mấaamm y têbvri n nàfxrt y!
Lúmgvw c vỗzxmo vỗzxmo tay áaamm o mìtyrr nh rồhdub i nhìtyrr n quanh, Thưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub lậqmnn p tứsmiq c sa sầsxxv m.
Mẹlvbc nóanqq !
Ngưmgvw ờevmm i đflkn âmarg u rồhdub i?
Lạhgwp i đflkn i đflkn âmarg u??
Anh vừsgfe a ngẩhdub ng đflkn ầsxxv u liềnxmf n nhìtyrr n thấaamm y Y Lạhgwp c vộszqu i vàfxrt ng xômkps ng vàfxrt nhàfxrt vệerar sinh nữdgex a, cứsmiq nhưmgvw chạhgwp y trốbuzn n ai đflkn óanqq .
THưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub :…Khốbuzn n kiếfxrt p! Gưmgvw ơtyrr ng mặraxr t anh lạhgwp i khiếfxrt n cho ngưmgvw ờevmm i ta cháaamm n ghéirbb t nhưmgvw vậqmnn y sao?
Thưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub khômkps ng thèmgvw m quan tâmarg m đflkn óanqq làfxrt nhàfxrt vệerar sinh nữdgex , trựovza c tiếfxrt p đflkn áaamm vădinb ng cáaamm nh cửevmm a rồhdub i đflkn i vàfxrt o.
Đyulb úmgvw ng lúmgvw c cóanqq mộszqu t ngưmgvw ờevmm i phụotml nữdgex muốbuzn n đflkn i ra, nhìtyrr n thấaamm y THưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub liềnxmf n héirbb t to mộszqu t tiếfxrt ng, “A!”
“A cáaamm i đflkn ầsxxv u cômkps !” Thưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub chỉdinb ra ngoàfxrt i, “Cúmgvw t ngay cho tômkps i!”
Ngưmgvw ờevmm i phụotml nữdgex lậqmnn p tứsmiq c ngậqmnn m miệerar ng nhanh chóanqq ng đflkn i ra ngoàfxrt i.
Trong nhàfxrt vệerar sinh cóanqq ba buồhdub ng, chỉdinb cóanqq mộszqu t buồhdub ng đflkn ang đflkn ưmgvw ợmarg c sửevmm dụotml ng, Thưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub sảbvri i bưmgvw ớcldb c đflkn i tớcldb i, ra sứsmiq c đflkn ậqmnn p cửevmm a, “Cômkps mau mởbpgx cửevmm a ra cho tômkps i, cóanqq gan chạhgwp y vàfxrt o đflkn âmarg y cômkps nghĩxbxx tômkps i khômkps ng tìtyrr m đflkn ưmgvw ợmarg c cômkps ?”
THưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub quáaamm t to, “Tômkps i đflkn ưmgvw a tay cứsmiq u cômkps cômkps liềnxmf n chạhgwp y, cômkps giỏhbde i lắmmub m! Tômkps i làfxrt cọugdk p sao? Cômkps cứsmiq nhìtyrr n thấaamm y tômkps i liềnxmf n bỏhbde chạhgwp y?”
“Cômkps đflkn i ra ngay cho tômkps i nếfxrt u khômkps ng tômkps i sẽkkhi pháaamm cửevmm a.”
Cửevmm a liềnxmf n bậqmnn t mởbpgx ra.
THưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub đflkn ang muốbuzn n lêbvri n giọugdk ng thìtyrr thấaamm y mộszqu t ngưmgvw ờevmm i phụotml nữdgex đflkn ang run rẩhdub y bêbvri n trong, “Cômkps , cômkps làfxrt ai?”
Thưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub vòtyrr đflkn ầsxxv u, khốbuzn n kiếfxrt p! Sao khômkps ng phảbvri i làfxrt Y Lạhgwp c?
Liếfxrt c nhìtyrr n quầsxxv n áaamm o trêbvri n ngưmgvw ờevmm i ngưmgvw ờevmm i phụotml nữdgex kia, “Mẹlvbc kiếfxrt p ai cho cômkps mặraxr c quầsxxv n màfxrt u xanh hômkps m nay chứsmiq ?”
Ngưmgvw ờevmm i phụotml nữdgex :…
Thưmgvw ợmarg ng Quan Vũmmub nổevmm i giậqmnn n đflkn ùsmiq ng đflkn ùsmiq ng đflkn i ra từsgfe nhàfxrt vệerar sinh, nhìtyrr n tráaamm i phảbvri i, sau đflkn óanqq vọugdk t ra hàfxrt nh lang.
Khômkps ng thấaamm y đflkn áaamm m ngưmgvw ờevmm i áaamm o đflkn en, nhấaamm t đflkn ịnqiz nh làfxrt đflkn uổevmm i theo Y Lạhgwp c rồhdub i!
Anh xômkps ng ra cầsxxv u thang vộszqu i vàfxrt ng chạhgwp y xuốbuzn ng dưmgvw ớcldb i.
Cuốbuzn i cùsmiq ng, ởbpgx cầsxxv u thang tầsxxv ng mộszqu t, anh lạhgwp i nhìtyrr n thấaamm y đflkn áaamm m ngưmgvw ờevmm i áaamm o đflkn en.
Lúmgvw c nàfxrt y cóanqq ngưmgvw ờevmm i lấaamm y con dao nhỏhbde quơtyrr đflkn i quơtyrr lạhgwp i trưmgvw ớcldb c mặraxr t Y Lạhgwp c, “Tiểptee u tiệerar n nhâmarg n, màfxrt y nghĩxbxx đflkn i báaamm m lấaamm y mộszqu t thằmoqd ng đflkn àfxrt n ômkps ng kháaamm c làfxrt cóanqq thểptee tráaamm nh đflkn ưmgvw ợmarg c? Mau đflkn ưmgvw a đflkn ồhdub ra đflkn âmarg y bằmoqd ng khômkps ng tao sẽkkhi đflkn ểptee lạhgwp i mấaamm y bômkps ng hoa trêbvri n mặraxr t màfxrt y!”
Y Lạhgwp c sợmarg hãmmpz i run rẩhdub y, tóanqq c tai rốbuzn i bờevmm i, nhưmgvw ng bịnqiz đflkn e dọugdk a cáaamm i gìtyrr cũmmub ng khômkps ng nóanqq i, chỉdinb siếfxrt t chặraxr t nắmmub m tay, “Tômkps i khômkps ng hiểptee u cáaamm c ngưmgvw ờevmm i đflkn ang nóanqq i gìtyrr ?”
“Ồmmpz , màfxrt y khômkps ng biếfxrt t? Tổevmm ng biêbvri n tậqmnn p củlmsg a màfxrt y đflkn ãmmpz treo giảbvri i thưmgvw ởbpgx ng, ai đflkn ưmgvw a tin vềnxmf chúmgvw ng tao sẽkkhi đflkn ưmgvw ợmarg c thưmgvw ởbpgx ng mưmgvw ờevmm i vạhgwp n, màfxrt y nghĩxbxx chúmgvw ng tao khômkps ng biếfxrt t sao? Mau giao ảbvri nh chụotml p ra đflkn âmarg y, bằmoqd ng khômkps ng đflkn ừsgfe ng nghĩxbxx sẽkkhi sốbuzn ng sóanqq t trởbpgx vềnxmf !”
Y Lạhgwp c cắmmub n chặraxr t mômkps i, khômkps ng nóanqq i lờevmm i nàfxrt o.
“Con tiệerar n nhâmarg n nàfxrt y, vẫmarg n còtyrr n cứsmiq ng đflkn ầsxxv u nhưmgvw vậqmnn y, đflkn ừsgfe ng tráaamm ch mấaamm y ômkps ng đflkn âmarg y khômkps ng kháaamm ch khíxmln !”
“Lê
Nó
Thư
“Phanh!”
Mộ
Mụ
Mì
Lâ
Như
Cho nê
Như
Trê
Lú
Mẹ
Ngư
Lạ
Anh vừ
THư
Thư
Đ
“A cá
Ngư
Trong nhà
THư
“Cô
Cử
THư
Thư
Liế
Ngư
Thư
Khô
Anh xô
Cuố
Lú
Y Lạ
“Ồ
Y Lạ
“Con tiệ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.