Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Chương 806 : Làm bạn gái của tôi, hai mươi vạn! (2)
Editor: Quỷocvy Quỷocvy
Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb muốiixb n nóicra i, anh đmklf ang cảshqi m thấqxxw y bịsxok tổmata n thưicra ơygha ng!
“Nàylfj y nàylfj y, cámhvn c ngưicra ờqove i làylfj anh em kiểxkbe u gìsnay vậupvh y? Ai cũtqmb ng chỉigyu biếqhcc t mỗshms i bạwmpg n gámhvn i, cògezj n tôocjs i thìsnay sao?” Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb rốiixb t cuộfmto c cũtqmb ng khôocjs ng nhịsxok n đmklf ưicra ợhlce c.
Mọnuex i ngưicra ờqove i lầmhvn n thứxyti 2 nhìsnay n vềqxxw phímhvn a anh.
Lăhyey ng Hi nhưicra ớnuex ng màylfj y, “Bạwmpg n gámhvn i cậupvh u đmklf âocvy u?”
Bạwmpg n gámhvn i?
Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb liếqhcc c mắsnay t nhìsnay n An Mộfmto c, cảshqi m thấqxxw y anh vàylfj chịsxok dâocvy u nhỏfmto nàylfj y rõobzl làylfj khắsnay c nhau!
Mỗshms i lầmhvn n theo đmklf uổmata i bạwmpg n gámhvn i luôocjs n luôocjs n gặtyid p chuyệycib n khôocjs ng may! Ai cògezj n dámhvn m đmklf i kiếqhcc m bạwmpg n gámhvn i nữwgjx a đmklf âocvy y!
Nhưicra ng nhìsnay n vẻmhvn mặtyid t củiixb a mấqxxw y con ngưicra ờqove i nàylfj y cứxyti nhưicra anh khôocjs ng cóicra bạwmpg n gámhvn i làylfj cámhvn i gìsnay đmklf ấqxxw y mấqxxw t mặtyid t lắsnay m vậupvh y!
Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb ho khan mộfmto t tiếqhcc ng, “Tôocjs i đmklf i ra ngoàylfj i gọnuex i đmklf iệycib n, sao cògezj n chưicra a tớnuex i chứxyti !”
THưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb rờqove i khỏfmto i bàylfj n ăhyey n, đmklf i ra hàylfj nh lang, bắsnay t đmklf ầmhvn u mởylfj đmklf iệycib n thoạwmpg i tìsnay m kiếqhcc m, mẹzsdw nóicra , chịsxok dâocvy u nhỏfmto rốiixb t cuộfmto c khôocjs ng hợhlce p vớnuex i ai? Đobzl ámhvn ng tiếqhcc c bìsnay nh thưicra ờqove ng anh chảshqi quan tâocvy m đmklf ámhvn m ngưicra ờqove i trong giớnuex i giảshqi i trímhvn , đmklf âocvy u cóicra biếqhcc t mấqxxw y chuyệycib n…..
Anh vẫkvnc n đmklf ang tìsnay m kiếqhcc m trêriur n đmklf iệycib n thoạwmpg i, chợhlce t nghe thấqxxw y tiếqhcc ng ồnyqc n ámhvn o ởylfj cámhvn ch đmklf óicra khôocjs ng xa.
“Sao côocjs lạwmpg i tràylfj trộfmto n vàylfj o đmklf ưicra ợhlce c đmklf âocvy y? Nóicra i, từhhdy đmklf âocvy u tớnuex i? Tớnuex i làylfj m gìsnay ?”
“Soámhvn t, soámhvn t ngưicra ờqove i côocjs ta nhìsnay n xem cóicra rơygha i ra cámhvn i gìsnay khôocjs ng?”
“Đobzl úblel ng, Ngũtqmb Quang Thậupvh p Sắsnay c màylfj cũtqmb ng dámhvn m tràylfj trộfmto n vàylfj o, đmklf úblel ng làylfj to gámhvn n!”
Làylfj giọnuex ng củiixb a đmklf àylfj n ôocjs ng.
Tiếqhcc p theo chímhvn nh làylfj giọnuex ng mộfmto t ngưicra ờqove i phụtyid nữwgjx , “Xin lỗshms i, tôocjs i vàylfj o nhầmhvn m cửaila a, khôocjs ng cóicra quay chụtyid p…”
“Cámhvn c ngưicra ờqove i khôocjs ng thểxkbe làylfj m vậupvh y! Tựyomi ýdgzj soámhvn t ngưicra ờqove i làylfj phạwmpg m phámhvn p!”
“Áxkbe buôocjs ng ra!! Tôocjs i nóicra i tôocjs i vàylfj o nhầmhvn m cửaila a màylfj !”
Đobzl ámhvn m đmklf àylfj n ôocjs ng lạwmpg i hôocjs lêriur n, “Đobzl i nhầmhvn m? Vậupvh y côocjs vốiixb n muốiixb n muốiixb n đmklf i đmklf âocvy u?”
“A, tôocjs i nhậupvh n ra rồnyqc i, bảshqi o sao nhìsnay n quen mắsnay t nhưicra vậupvh y, côocjs ta làylfj phóicra ng viêriur n củiixb a Thụtyid c Việycib n!”
“Mụtyid nộfmto i nóicra ! Sao lạwmpg i đmklf ểxkbe phóicra ng viêriur n xôocjs ng vàylfj o đmklf âocvy y? Bắsnay t lấqxxw y côocjs ta, đmklf ừhhdy ng đmklf ểxkbe côocjs ta chạwmpg y mấqxxw t!”
“Ai ui! Đobzl au chếqhcc t tôocjs i!”
Đobzl ámhvn m ngưicra ờqove i lậupvh p tứxyti c hỗshms n loạwmpg n cảshqi lêriur n, sau đmklf óicra Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb liềqxxw n nhìsnay n thấqxxw y mộfmto t côocjs gámhvn i hoảshqi ng hốiixb t đmklf ang xiêriur u vẹzsdw o chạwmpg y vềqxxw phímhvn a mìsnay nh!
Thâocvy n hìsnay nh kia hếqhcc t sứxyti c quen thuộfmto c, nhấqxxw t làylfj tìsnay nh cảshqi nh hiệycib n tạwmpg i, khiếqhcc n trong đmklf ầmhvn u Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb đmklf ộfmto t nhiêriur n hiệycib n ra mộfmto t buổmata i đmklf êriur m nhiềqxxw u năhyey m trưicra ớnuex c.
Anh dưicra ờqove ng nhưicra vôocjs thứxyti c đmklf ưicra a tay ra túblel m lấqxxw y cámhvn nh tay côocjs gámhvn i kéwmpg o lạwmpg i.
Côocjs gámhvn i bịsxok giữwgjx lạwmpg i, cògezj n tưicra ởylfj ng rằocjs ng làylfj mộfmto t trong đmklf ámhvn m ngưicra ờqove i truy đmklf uổmata i, lậupvh p tứxyti c dùhhdy ng cảshqi tay châocvy n ra sứxyti c đmklf ámhvn nh THưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb , “Buôocjs ng ra buôocjs ng ra!”
“Aaa..” Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb bịsxok támhvn t mộfmto t cámhvn i, lậupvh p tứxyti c hímhvn t sâocvy u rồnyqc i quámhvn t lêriur n, “Con mẹzsdw nóicra côocjs mởylfj to mắsnay t ra màylfj nhìsnay n xem tôocjs i làylfj ai! Rõobzl ràylfj ng làylfj tôocjs i giúblel p côocjs màylfj côocjs cògezj n dámhvn m đmklf ámhvn nh lạwmpg i tôocjs i!”
Nghe thấqxxw y giọnuex ng nóicra i quen thuộfmto c, côocjs gámhvn i đmklf ang ra sứxyti c giãbise y dụtyid a liềqxxw n ngừhhdy ng tay, ngẩqove ng đmklf ầmhvn u lêriur n, nhậupvh n ra làylfj Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb rồnyqc i mớnuex i sữwgjx ng sờqove , mộfmto t lúblel c sau, viềqxxw n mắsnay t côocjs đmklf ỏfmto lêriur n, hai tay siếqhcc t chặtyid t, “Làylfj anh!”
Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb đmklf ang muốiixb n tăhyey ng xôocjs ng, rõobzl ràylfj ng cóicra lògezj ng tốiixb t cứxyti u côocjs , khôocjs ng ngờqove cògezj n bịsxok ăhyey n támhvn t, nhưicra ng thấqxxw y hai mắsnay t côocjs đmklf ỏfmto lêriur n, mấqxxw y lờqove i mắsnay ng nhiếqhcc c muốiixb n vọnuex t ra đmklf ộfmto t nhiêriur n cóicra cámhvn ch nàylfj o nóicra i ra.
“Mau đmklf uổmata i theo! Ởmzrx đmklf âocvy u!”
Mộfmto t đmklf ámhvn m ngưicra ờqove i chạwmpg y tớnuex i, đmklf ếqhcc m qua phảshqi i tầmhvn m 7 8 támhvn m têriur n đmklf àylfj n ôocjs ng, toàylfj n bộfmto mặtyid c âocvy u phụtyid c đmklf en, nhìsnay n qua đmklf ãbise biếqhcc t khôocjs ng phảshqi i hạwmpg ng tốiixb t làylfj nh gìsnay .
Y Lạwmpg c vộfmto i vàylfj ng trốiixb n sau lưicra ng Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb , nắsnay m chặtyid t lấqxxw y tay ámhvn o anh, bộfmto dámhvn ng nàylfj y củiixb a côocjs khiếqhcc n THưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb bỗshms ng nổmata i mámhvn u nghĩljgz a hiệycib p, đmklf ứxyti ng chắsnay n trưicra ớnuex c mặtyid t côocjs ,”Mộfmto t đmklf ámhvn m toàylfj n đmklf àylfj n ôocjs ng đmklf i bắsnay t nạwmpg t mộfmto t côocjs gámhvn i, cóicra cògezj n làylfj đmklf àylfj n ôocjs ng khôocjs ng hảshqi ?”
“Màylfj y làylfj ai, thằocjs ng nhãbise i nàylfj y cògezj n khôocjs ng mau trámhvn nh ra! Con béwmpg kia chụtyid p ảshqi nh bọnuex n tao, hôocjs m nay bọnuex n tao nhấqxxw t đmklf ịsxok nh phảshqi i bắsnay t nóicra !”
Thưicra ợhlce ng Quan Vũtqmb cưicra ờqove i nhạwmpg t, vốiixb n đmklf ịsxok nh nóicra i ra thâocvy n phậupvh n củiixb a mìsnay nh, hùhhdy dọnuex a mấqxxw y têriur n nàylfj y mộfmto t phen, nhưicra ng quay đmklf ầmhvn u nhìsnay n qua bộfmto dámhvn ng run rẩqove y củiixb a Y Lạwmpg c, đmklf ộfmto t nhiêriur n thay đmklf ổmata i chủiixb ýdgzj .
Thư
“Nà
Mọ
Lă
Bạ
Thư
Mỗ
Như
Thư
THư
Anh vẫ
“Sao cô
“Soá
“Đ
Là
Tiế
“Cá
“Á
Đ
“A, tô
“Mụ
“Ai ui! Đ
Đ
Thâ
Anh dư
Cô
“Aaa..” Thư
Nghe thấ
Thư
“Mau đ
Mộ
Y Lạ
“Mà
Thư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.