Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 24 : Không ngủ với anh

    trước sau   
Tầrlndn Phi khôshamng hềdnmk nhúudttc nhíumrgch.

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwhrlndoionng nhưrlnd cảoncdm nhậnfkpn đwnmuưrlndnfkpc sựtwwh bấwnmut thưrlndoionng củwsdsa Tầrlndn Phi, từabfh từabfh buôshamng côsham ra, anh nhìnnpsn thấwnmuy néiixlt mặumrgt thờoion ơempj củwsdsa Tầrlndn Phi.

“Sao vậnfkpy?”

Tầrlndn Phi cốzbkg gắnofeng gưrlndnfkpng cưrlndoioni vớsjumi Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh.

“Em đwnmuãumrg nghĩwadk nhiềdnmku ngàpbscy, vẫhqvon quyếnvout đwnmuxuqznh chúudttng ta chia tay thôshami, nhưrlnd vậnfkpy tốzbkgt cho cảoncd anh vàpbsc cảoncd em.”

“Khôshamng, anh khôshamng ly hôshamn! Khôshamng chia tay! Phi Phi, em vẫhqvon khôshamng chịxuqzu tha thứsfoh cho anh sao? Anh phảoncdi làpbscm sao em mớsjumi chịxuqzu tha thứsfoh cho anh?”


Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh giữtnyn lấwnmuy vai Tầrlndn Phi lắnofec qua lắnofec lạmwlki.

Tầrlndn Phi nhẹgmse nhàpbscng gạmwlkt tay anh xuốzbkgng, bưrlndsjumc tớsjumi ngồxrdwi xuốzbkgng sofa.

“Hai chúudttng ta khôshamng hợnfkpp nhau.”

“Cádegli gìnnpspbsc khôshamng hợnfkpp! Chỉrsdv cầrlndn anh yêfqwju em, em vẫhqvon yêfqwju anh, nhưrlnd vậnfkpy làpbsc hợnfkpp rồxrdwi!” Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwhrlndsjumc tớsjumi bêfqwjn sofa.

Tầrlndn Phi lắnofec đwnmurlndu.

“Em khôshamng yêfqwju anh nữtnyna rồxrdwi.”

“Em nóempji dốzbkgi! Nếnvouu em khôshamng yêfqwju anh thìnnps đwnmuãumrg khôshamng suy nghĩwadkxrdwu vậnfkpy, hôshamm đwnmuóempj em đwnmuãumrg trảoncd lờoioni anh rồxrdwi! Rốzbkgt cuộnklkc làpbscnnps sao? Em hãumrgy nóempji nguyêfqwjn nhâxrdwn thậnfkpt sựtwwh cho anh nghe.”

Tầrlndn Phi quay đwnmurlndu sang mộnklkt bêfqwjn.

“Khôshamng cóempj nguyêfqwjn nhâxrdwn gìnnps cảoncd, chỉrsdvpbsc em khôshamng muốzbkgn ởtnynfqwjn anh nữtnyna!”

“Phi Phi, anh thừabfha nhậnfkpn anh đwnmuãumrg sai, anh khôshamng nêfqwjn đwnmuzbkgi xửbmjy vớsjumi em nhưrlnd vậnfkpy, em cho anh mộnklkt cơempj hộnklki cóempj đwnmuưrlndnfkpc khôshamng? Anh nhấwnmut đwnmuxuqznh sẽrirt đwnmuzbkgi xửbmjy thậnfkpt tốzbkgt vớsjumi em, nhấwnmut đwnmuxuqznh sẽrirtguwb đwnmunofep lạmwlki toàpbscn bộnklk, Phi Phi, anh cầrlndu xin em đwnmuwnmuy, em nóempji cho anh biếnvout, anh phảoncdi làpbscm sao em mớsjumi chịxuqzu tha thứsfoh cho anh?”

Tầrlndn Phi bịxuqzt chặumrgt tai lạmwlki.

“Đnofeabfhng nóempji nữtnyna, đwnmuabfhng nóempji nữtnyna!”

“Khôshamng, anh nhấwnmut đwnmuxuqznh phảoncdi nóempji, anh sẽrirt khôshamng ly hôshamn đwnmuâxrdwu, nếnvouu em khôshamng chịxuqzu tha thứsfoh cho anh anh sẽrirt cứsfoh đwnmunfkpi mãumrgi, đwnmunfkpi tớsjumi khi em tha thứsfoh cho anh thìnnps thôshami!”


“Em khôshamng thểumrg sinh con đwnmuưrlndnfkpc!”

Tầrlndn Phi bấwnmut ngờoionpbsco lêfqwjn, sau đwnmuóempj ngưrlndoioni co ro lạmwlki, ôshamm chặumrgt lấwnmuy mìnnpsnh.

rlndsjumc mắnofet giàpbscn dụbmjya tuôshamn rơempji.

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh sữtnynng ngưrlndoioni.

“Em khôshamng thểumrg sinh con đwnmuưrlndnfkpc nữtnyna, vìnnps thếnvou chúudttng ta chia tay đwnmui…”

Tầrlndn Phi lau nưrlndsjumc mắnofet trêfqwjn mặumrgt.

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh ngồxrdwi xuốzbkgng bêfqwjn cạmwlknh Tầrlndn Phi, mộnklkt tay ôshamm lấwnmuy vai côsham.

“Sao lạmwlki nhưrlnd vậnfkpy?”

“Hôshamm đwnmuóempj ngãumrg xuốzbkgng sôshamng, làpbsc ngàpbscy thứsfohhqvom em vừabfha làpbscm phẫhqvou thuậnfkpt sảoncdy thai, vốzbkgn dĩwadknnpsnh hìnnpsnh chưrlnda ổumrgn đwnmuxuqznh, Liêfqwjn Liêfqwjn dặumrgn dòwsds em phảoncdi nghỉrsdv ngơempji, kếnvout quảoncd… Sau đwnmuóempj bịxuqz xuấwnmut huyếnvout, đwnmuumrg giữtnyn mạmwlkng, trong quádegl trìnnpsnh phẫhqvou thuậnfkpt đwnmuãumrg phảoncdi sửbmjy dụbmjyng mộnklkt sốzbkg biệbxzwn phádeglp thiếnvout yếnvouu.”

Giọgjhong Tầrlndn Phi nghẹgmsen ngàpbsco.

“Em vừabfha mớsjumi kiểumrgm tra sứsfohc khỏudhoe, ýrhgt củwsdsa bádeglc sỹrqdupbsc rấwnmut khóempj sinh con, nóempji vậnfkpy thựtwwhc chấwnmut đwnmuxrdwng nghĩwadka làpbsc khôshamng sinh con đwnmuưrlndnfkpc nữtnyna, em khôshamng thểumrg sinh con cho nhàpbsc họgjho Mặumrgc, còwsdsn mẹgmse anh…”

Tầrlndn Phi khôshamng nóempji nữtnyna, côsham khôshamng phảoncdi khôshamng biếnvout mẹgmse chồxrdwng côsham rấwnmut muốzbkgn đwnmuưrlndnfkpc bếnvou chádeglu.

“Mẹgmse anh từabfhng đwnmuádeglnh em phảoncdi khôshamng?”


Tầrlndn Phi cúudtti đwnmurlndu khôshamng nóempji gìnnps.

“Rấwnmut nhiềdnmku lầrlndn phảoncdi khôshamng?”

“Đnofednmku đwnmuãumrg qua rồxrdwi, em khôshamng muốzbkgn nhắnofec lạmwlki nữtnyna.”

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh vuốzbkgt nhẹgmseempjc côsham, “Ngốzbkgc quádegl, tạmwlki sao em lạmwlki nhẫhqvon nhịxuqzn mãumrgi vậnfkpy, sao khôshamng nóempji cho anh? Khi đwnmuóempj mặumrgc dùguwb anh rấwnmut hậnfkpn em nhưrlndng trưrlndsjumc sau em vẫhqvon làpbsc ngưrlndoioni phụbmjy nữtnyn trong trádegli tim anh, anh sao cóempj thểumrg đwnmuumrg ngưrlndoioni khádeglc đwnmunklkng tớsjumi em đwnmuưrlndnfkpc?”

Tầrlndn Phi lắnofec đwnmurlndu.

“Chúudttng ta tranh thủwsds thờoioni gian đwnmui làpbscm thủwsds tụbmjyc đwnmui.”

“Khôshamng làpbscm.”

Thádegli đwnmunklk củwsdsa Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwhshamguwbng kiêfqwjn quyếnvout.

Tầrlndn Phi quay đwnmurlndu nhìnnpsn Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh.

“Anh đwnmuabfhng ngốzbkgc vậnfkpy, nếnvouu mẹgmse anh biếnvout em khôshamng sinh con đwnmuưrlndnfkpc, chắnofec chắnofen sẽrirt khôshamng đwnmuumrg chúudttng ta tiếnvoup tụbmjyc ởtnynfqwjn nhau, em khôshamng muốzbkgn anh đwnmusfohng giữtnyna khóempj xửbmjy, chúudttng ta đwnmudnmku làpbsc ngưrlndoioni trưrlndtnynng thàpbscnh rồxrdwi, hãumrgy lýrhgt tríumrgempjn mộnklkt chúudttt cóempj đwnmuưrlndnfkpc khôshamng?”

“Nếnvouu em thựtwwhc sựtwwh khôshamng thểumrg sinh con, vậnfkpy thìnnps anh càpbscng khôshamng thểumrg ly hôshamn vớsjumi em, tấwnmut cảoncd nhữtnynng việbxzwc nàpbscy đwnmudnmku do anh gâxrdwy ra, tộnklki nghiệbxzwt củwsdsa anh anh sẽrirt tựtwwhdeglnh chịxuqzu hậnfkpu quảoncd!”

Tầrlndn Phi ngạmwlkc nhiêfqwjn nhìnnpsn Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh.

“Khôshamng thểumrg sinh con cũtwwhng khôshamng sao, đwnmunfkpi chúudttng ta chádegln vớsjumi cuộnklkc sốzbkgng riêfqwjng củwsdsa hai ngưrlndoioni, chúudttng ta sẽrirt tớsjumi trạmwlki trẻzral mồxrdwshami nhậnfkpn nuôshami mộnklkt đwnmusfoha, hoặumrgc nhậnfkpn nuôshami mấwnmuy đwnmusfoha cũtwwhng đwnmuưrlndnfkpc, cóempj đwnmuưrlndnfkpc khôshamng?”


Tầrlndn Phi hádegl hốzbkgc miệbxzwng, khôshamng nóempji đwnmuưrlndnfkpc lờoioni nàpbsco.

“Thiêfqwjn Vũtwwh…”

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh nởtnyn nụbmjyrlndoioni dịxuqzu dàpbscng, dưrlndoionng nhưrlnd khôshamng quan tâxrdwm tớsjumi vấwnmun đwnmudnmkpbscy.

“Khôshamng, ba mẹgmse anh sẽrirt khôshamng đwnmuxrdwng ýrhgt đwnmuâxrdwu.”

“Em khôshamng cầrlndn lo phíumrga ba mẹgmse anh, đwnmuabfhng suy nghĩwadknnps hếnvout, chỉrsdv cầrlndn nóempji em cóempj đwnmuxrdwng ýrhgttnynfqwjn anh khôshamng?”

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh nhìnnpsn Tầrlndn Phi vớsjumi ádeglnh mắnofet mong đwnmunfkpi.

“Đnofeưrlndơempjng nhiêfqwjn làpbsc em đwnmuxrdwng ýrhgt, nhưrlndng…”

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh lậnfkpp tứsfohc hôshamn lêfqwjn môshami côsham khôshamng cho côshamempji tiếnvoup: “Vậnfkpy làpbsc đwnmuwsds rồxrdwi, khôshamng cóempj nhưrlndng gìnnps hếnvout, mọgjhoi chuyệbxzwn còwsdsn lạmwlki hãumrgy đwnmuumrg anh lo, đwnmuưrlndnfkpc khôshamng?”

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh buôshamng tay ra.

Tầrlndn Phi sữtnynng sờoion nhìnnpsn Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh, khoảoncdnh khắnofec đwnmuóempjsham khôshamng còwsdsn khảoncdhqvong khádeglng cựtwwh nữtnyna.

sham khôshamng thểumrg đwnmuádeglnh lừabfha trádegli tim mìnnpsnh, côsham vẫhqvon yêfqwju sâxrdwu đwnmunfkpm ngưrlndoioni đwnmuàpbscn ôshamng trưrlndsjumc mặumrgt.

deglm năhqvom rồxrdwi, cuốzbkgi cùguwbng côshamtwwhng đwnmunfkpi đwnmuưrlndnfkpc sựtwwh dịxuqzu dàpbscng củwsdsa anh, sao côshamempj thểumrg nhẫhqvon tâxrdwm từabfh bỏudho?

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh ôshamm Tầrlndn Phi vàpbsco lòwsdsng, hai ngưrlndoioni khôshamng nóempji gìnnps, chỉrsdv lặumrgng lẽrirt cảoncdm nhậnfkpn nhịxuqzp tim củwsdsa nhau.


Nhưrlnd vậnfkpy làpbsc đwnmuwsds rồxrdwi.

Trờoioni tốzbkgi dầrlndn, bêfqwjn ngoàpbsci sấwnmum vang chớsjump giậnfkpt, đwnmuãumrg bắnofet đwnmurlndu mưrlnda rảoncdumrgch.

“Mưrlnda rồxrdwi, đwnmuưrlndoionng ởtnyn đwnmuâxrdwy rấwnmut khóempj đwnmui, anh vềdnmk sớsjumm đwnmui.”

Tầrlndn Phi rờoioni khỏudhoi vòwsdsng tay củwsdsa Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh.

“Anh… khôshamng mang ôsham.”

Tầrlndn Phi sữtnynng ngưrlndoioni.

empji nàpbscy làpbsc ngoạmwlki ôsham, xe dừabfhng bêfqwjn ngoàpbsci cổumrgng biệbxzwt thựtwwh, xe củwsdsa Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwhdeglch cổumrgng biệbxzwt thựtwwh chắnofec khoảoncdng mưrlndoioni méiixlt, vậnfkpy màpbsctwwhng cầrlndn ôsham sao?

“Vậnfkpy em giúudttp anh tìnnpsm mộnklkt chiếnvouc.”

empji xong Tầrlndn Phi liềdnmkn đwnmusfohng dậnfkpy đwnmui vàpbsco phòwsdsng cấwnmut đwnmuxrdw.

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh vỗctzi trádegln.

Mộnklkt hồxrdwi sau, Tầrlndn Phi mang ra mộnklkt chiếnvouc ôsham đwnmuưrlnda cho Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh thậnfkpt.

“Vậnfkpy… anh đwnmui nhéiixl.”

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh cầrlndm ôshamrlndsjumc đwnmui, Tầrlndn Phi tiễigfnn anh ra cửbmjya, Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh đwnmuang đwnmuxuqznh mởtnyn ôsham thìnnps bấwnmut ngờoionfqwju lêfqwjn mộnklkt tiếnvoung.

“Ơtrti, ôsham hỏudhong rồxrdwi!”

Tầrlndn Phi nhìnnpsn ôsham, đwnmuúudttng làpbsc đwnmuãumrg hỏudhong rồxrdwi.

“Làpbscm sao đwnmuâxrdwy?” Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh nhìnnpsn Tầrlndn Phi, trêfqwjn mặumrgt nởtnyn nụbmjyrlndoioni ranh mãumrgnh.

Tầrlndn Phi nhìnnpsn trờoioni mưrlnda bêfqwjn ngoàpbsci, thựtwwhc ra đwnmuâxrdwu cóempjrlnda lớsjumn, chạmwlky hai bưrlndsjumc làpbsc tớsjumi xe, nhưrlndng côsham khôshamng thểumrgpbsco nóempji thẳctzing ra nhưrlnd vậnfkpy.

“Hay làpbsc tốzbkgi nay anh đwnmuabfhng…”

“Ừkmfd.”

empji xong, Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh liềdnmkn quay ngưrlndoioni đwnmui thẳctzing vàpbsco phòwsdsng.

Tầrlndn Phi đwnmusfohng sữtnynng tạmwlki chỗctzi, côshamwsdsn chưrlnda kịxuqzp nóempji xong! Anh đwnmuxrdwng ýrhgtempj dứsfoht khoádeglt quádegl chăhqvong?

Bữtnyna tốzbkgi làpbsc do Tầrlndn Phi đwnmuíumrgch thâxrdwn nấwnmuu, côsham nấwnmuu hai bádeglt mìnnps, Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh ăhqvon rấwnmut ngon miệbxzwng.

Anh còwsdsn nhớsjum sau khi kếnvout hôshamn, Tầrlndn Phi từabfhng mờoioni anh vềdnmk nhàpbsc ăhqvon cơempjm nhưrlndng anh chưrlnda ăhqvon mộnklkt lầrlndn nàpbsco, khôshamng ngờoionsham nấwnmuu ăhqvon ngon tớsjumi vậnfkpy.

Buổumrgi tốzbkgi, Tầrlndn Phi lấwnmuy trong tủwsds ra mộnklkt bộnklk chăhqvon mềdnmkn, chuẩqmqhn bịxuqz đwnmui dọgjhon dẹgmsep phòwsdsng khádeglch

Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh đwnmusfohng ởtnyn ngoàpbsci cửbmjya phòwsdsng khádeglch nhìnnpsn theo côsham.

“Phòwsdsng nàpbscy trưrlndsjumc đwnmuâxrdwy khôshamng cóempj ngưrlndoioni ởtnyn, sau khi em tớsjumi thìnnps ngủwsdstnyn phòwsdsng chíumrgnh, anh ngủwsds tạmwlkm ởtnyn đwnmuâxrdwy mộnklkt đwnmuêfqwjm.”

Tầrlndn Phi vừabfha trảoncdi ga giưrlndoionng, vừabfha nóempji.

Dọgjhon dẹgmsep xong, côshamrlndsjumc ra cửbmjya, “Anh ngủwsds sớsjumm đwnmui!”

Mộnklkt tay Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh chắnofen ngang cửbmjya, chặumrgn đwnmuưrlndoionng đwnmui củwsdsa Tầrlndn Phi.

“Anh ngủwsds phòwsdsng nàpbscy, em thìnnps sao?”

“Em ởtnyn phòwsdsng bêfqwjn cạmwlknh.”

“Em khôshamng ngủwsdsguwbng anh sao?” Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwhumrg dỏudhom hỏudhoi lạmwlki.

Hai mádegl Tầrlndn Phi ửbmjyng hồxrdwng, côsham vẫhqvon luôshamn trốzbkgn trádeglnh vấwnmun đwnmudnmkpbscy, khôshamng ngờoion Mặumrgc Thiêfqwjn Vũtwwh lạmwlki hỏudhoi thẳctzing ra nhưrlnd vậnfkpy.

Họgjhopbsc vợnfkp chồxrdwng màpbsc!

- -- Hếnvout ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.