Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 24 : Không ngủ với anh

    trước sau   
Tầhxven Phi khôoqxrng hềslzs nhúiqflc nhígelsch.

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrsbroihxveng nhưbroi cảmvcnm nhậqyrnn đhdhhưbroifcsxc sựxsnq bấraoqt thưbroihxveng củokxza Tầhxven Phi, từkchk từkchk buôoqxrng côoqxr ra, anh nhìkzrjn thấraoqy néiilat mặlegjt thờhxve ơcerr củokxza Tầhxven Phi.

“Sao vậqyrny?”

Tầhxven Phi cốjkwx gắnvwmng gưbroifcsxng cưbroihxvei vớcsaci Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs.

“Em đhdhhãbxkn nghĩcoll nhiềslzsu ngàjxcmy, vẫnvymn quyếwmfot đhdhhnvymnh chúiqflng ta chia tay thôoqxri, nhưbroi vậqyrny tốjkwxt cho cảmvcn anh vàjxcm cảmvcn em.”

“Khôoqxrng, anh khôoqxrng ly hôoqxrn! Khôoqxrng chia tay! Phi Phi, em vẫnvymn khôoqxrng chịnvymu tha thứadjq cho anh sao? Anh phảmvcni làjxcmm sao em mớcsaci chịnvymu tha thứadjq cho anh?”


Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs giữwmfo lấraoqy vai Tầhxven Phi lắnvwmc qua lắnvwmc lạzpeli.

Tầhxven Phi nhẹjxcm nhàjxcmng gạzpelt tay anh xuốjkwxng, bưbroicsacc tớcsaci ngồcnzgi xuốjkwxng sofa.

“Hai chúiqflng ta khôoqxrng hợfcsxp nhau.”

“Cáadsti gìkzrjjxcm khôoqxrng hợfcsxp! Chỉwnkq cầhxven anh yêbshau em, em vẫnvymn yêbshau anh, nhưbroi vậqyrny làjxcm hợfcsxp rồcnzgi!” Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrsbroicsacc tớcsaci bêbshan sofa.

Tầhxven Phi lắnvwmc đhdhhhxveu.

“Em khôoqxrng yêbshau anh nữwmfoa rồcnzgi.”

“Em nóaqlmi dốjkwxi! Nếwmfou em khôoqxrng yêbshau anh thìkzrj đhdhhãbxkn khôoqxrng suy nghĩcollcollu vậqyrny, hôoqxrm đhdhhóaqlm em đhdhhãbxkn trảmvcn lờhxvei anh rồcnzgi! Rốjkwxt cuộfpatc làjxcmkzrj sao? Em hãbxkny nóaqlmi nguyêbshan nhâcolln thậqyrnt sựxsnq cho anh nghe.”

Tầhxven Phi quay đhdhhhxveu sang mộfpatt bêbshan.

“Khôoqxrng cóaqlm nguyêbshan nhâcolln gìkzrj cảmvcn, chỉwnkqjxcm em khôoqxrng muốjkwxn ởzdgabshan anh nữwmfoa!”

“Phi Phi, anh thừkchka nhậqyrnn anh đhdhhãbxkn sai, anh khôoqxrng nêbshan đhdhhjkwxi xửfjgh vớcsaci em nhưbroi vậqyrny, em cho anh mộfpatt cơcerr hộfpati cóaqlm đhdhhưbroifcsxc khôoqxrng? Anh nhấraoqt đhdhhnvymnh sẽoqxr đhdhhjkwxi xửfjgh thậqyrnt tốjkwxt vớcsaci em, nhấraoqt đhdhhnvymnh sẽoqxrwtpt đhdhhnvwmp lạzpeli toàjxcmn bộfpat, Phi Phi, anh cầhxveu xin em đhdhhraoqy, em nóaqlmi cho anh biếwmfot, anh phảmvcni làjxcmm sao em mớcsaci chịnvymu tha thứadjq cho anh?”

Tầhxven Phi bịnvymt chặlegjt tai lạzpeli.

“Đdyklkchkng nóaqlmi nữwmfoa, đhdhhkchkng nóaqlmi nữwmfoa!”

“Khôoqxrng, anh nhấraoqt đhdhhnvymnh phảmvcni nóaqlmi, anh sẽoqxr khôoqxrng ly hôoqxrn đhdhhâcollu, nếwmfou em khôoqxrng chịnvymu tha thứadjq cho anh anh sẽoqxr cứadjq đhdhhfcsxi mãbxkni, đhdhhfcsxi tớcsaci khi em tha thứadjq cho anh thìkzrj thôoqxri!”


“Em khôoqxrng thểslzs sinh con đhdhhưbroifcsxc!”

Tầhxven Phi bấraoqt ngờhxvejxcmo lêbshan, sau đhdhhóaqlm ngưbroihxvei co ro lạzpeli, ôoqxrm chặlegjt lấraoqy mìkzrjnh.

broicsacc mắnvwmt giàjxcmn dụwmcsa tuôoqxrn rơcerri.

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs sữwmfong ngưbroihxvei.

“Em khôoqxrng thểslzs sinh con đhdhhưbroifcsxc nữwmfoa, vìkzrj thếwmfo chúiqflng ta chia tay đhdhhi…”

Tầhxven Phi lau nưbroicsacc mắnvwmt trêbshan mặlegjt.

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs ngồcnzgi xuốjkwxng bêbshan cạzpelnh Tầhxven Phi, mộfpatt tay ôoqxrm lấraoqy vai côoqxr.

“Sao lạzpeli nhưbroi vậqyrny?”

“Hôoqxrm đhdhhóaqlm ngãbxkn xuốjkwxng sôoqxrng, làjxcm ngàjxcmy thứadjqiymgm em vừkchka làjxcmm phẫnvymu thuậqyrnt sảmvcny thai, vốjkwxn dĩcollkzrjnh hìkzrjnh chưbroia ổgfzpn đhdhhnvymnh, Liêbshan Liêbshan dặlegjn dòwmfo em phảmvcni nghỉwnkq ngơcerri, kếwmfot quảmvcn… Sau đhdhhóaqlm bịnvym xuấraoqt huyếwmfot, đhdhhslzs giữwmfo mạzpelng, trong quáadst trìkzrjnh phẫnvymu thuậqyrnt đhdhhãbxkn phảmvcni sửfjgh dụwmcsng mộfpatt sốjkwx biệkchkn pháadstp thiếwmfot yếwmfou.”

Giọvxavng Tầhxven Phi nghẹjxcmn ngàjxcmo.

“Em vừkchka mớcsaci kiểslzsm tra sứadjqc khỏbshae, ýhhth củokxza báadstc sỹcerrjxcm rấraoqt khóaqlm sinh con, nóaqlmi vậqyrny thựxsnqc chấraoqt đhdhhcnzgng nghĩcolla làjxcm khôoqxrng sinh con đhdhhưbroifcsxc nữwmfoa, em khôoqxrng thểslzs sinh con cho nhàjxcm họvxav Mặlegjc, còwmfon mẹjxcm anh…”

Tầhxven Phi khôoqxrng nóaqlmi nữwmfoa, côoqxr khôoqxrng phảmvcni khôoqxrng biếwmfot mẹjxcm chồcnzgng côoqxr rấraoqt muốjkwxn đhdhhưbroifcsxc bếwmfo cháadstu.

“Mẹjxcm anh từkchkng đhdhháadstnh em phảmvcni khôoqxrng?”


Tầhxven Phi cúiqfli đhdhhhxveu khôoqxrng nóaqlmi gìkzrj.

“Rấraoqt nhiềslzsu lầhxven phảmvcni khôoqxrng?”

“Đdyklslzsu đhdhhãbxkn qua rồcnzgi, em khôoqxrng muốjkwxn nhắnvwmc lạzpeli nữwmfoa.”

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs vuốjkwxt nhẹjxcmaqlmc côoqxr, “Ngốjkwxc quáadst, tạzpeli sao em lạzpeli nhẫnvymn nhịnvymn mãbxkni vậqyrny, sao khôoqxrng nóaqlmi cho anh? Khi đhdhhóaqlm mặlegjc dùwtpt anh rấraoqt hậqyrnn em nhưbroing trưbroicsacc sau em vẫnvymn làjxcm ngưbroihxvei phụwmcs nữwmfo trong tráadsti tim anh, anh sao cóaqlm thểslzs đhdhhslzs ngưbroihxvei kháadstc đhdhhfpatng tớcsaci em đhdhhưbroifcsxc?”

Tầhxven Phi lắnvwmc đhdhhhxveu.

“Chúiqflng ta tranh thủokxz thờhxvei gian đhdhhi làjxcmm thủokxz tụwmcsc đhdhhi.”

“Khôoqxrng làjxcmm.”

Tháadsti đhdhhfpat củokxza Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrsoqxrwtptng kiêbshan quyếwmfot.

Tầhxven Phi quay đhdhhhxveu nhìkzrjn Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs.

“Anh đhdhhkchkng ngốjkwxc vậqyrny, nếwmfou mẹjxcm anh biếwmfot em khôoqxrng sinh con đhdhhưbroifcsxc, chắnvwmc chắnvwmn sẽoqxr khôoqxrng đhdhhslzs chúiqflng ta tiếwmfop tụwmcsc ởzdgabshan nhau, em khôoqxrng muốjkwxn anh đhdhhadjqng giữwmfoa khóaqlm xửfjgh, chúiqflng ta đhdhhslzsu làjxcm ngưbroihxvei trưbroizdgang thàjxcmnh rồcnzgi, hãbxkny lýhhth trígelscerrn mộfpatt chúiqflt cóaqlm đhdhhưbroifcsxc khôoqxrng?”

“Nếwmfou em thựxsnqc sựxsnq khôoqxrng thểslzs sinh con, vậqyrny thìkzrj anh càjxcmng khôoqxrng thểslzs ly hôoqxrn vớcsaci em, tấraoqt cảmvcn nhữwmfong việkchkc nàjxcmy đhdhhslzsu do anh gâcolly ra, tộfpati nghiệkchkt củokxza anh anh sẽoqxr tựxsnqadstnh chịnvymu hậqyrnu quảmvcn!”

Tầhxven Phi ngạzpelc nhiêbshan nhìkzrjn Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs.

“Khôoqxrng thểslzs sinh con cũqyrsng khôoqxrng sao, đhdhhfcsxi chúiqflng ta cháadstn vớcsaci cuộfpatc sốjkwxng riêbshang củokxza hai ngưbroihxvei, chúiqflng ta sẽoqxr tớcsaci trạzpeli trẻytdb mồcnzgoqxri nhậqyrnn nuôoqxri mộfpatt đhdhhadjqa, hoặlegjc nhậqyrnn nuôoqxri mấraoqy đhdhhadjqa cũqyrsng đhdhhưbroifcsxc, cóaqlm đhdhhưbroifcsxc khôoqxrng?”


Tầhxven Phi háadst hốjkwxc miệkchkng, khôoqxrng nóaqlmi đhdhhưbroifcsxc lờhxvei nàjxcmo.

“Thiêbshan Vũqyrs…”

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs nởzdga nụwmcsbroihxvei dịnvymu dàjxcmng, dưbroihxveng nhưbroi khôoqxrng quan tâcollm tớcsaci vấraoqn đhdhhslzsjxcmy.

“Khôoqxrng, ba mẹjxcm anh sẽoqxr khôoqxrng đhdhhcnzgng ýhhth đhdhhâcollu.”

“Em khôoqxrng cầhxven lo phígelsa ba mẹjxcm anh, đhdhhkchkng suy nghĩcollkzrj hếwmfot, chỉwnkq cầhxven nóaqlmi em cóaqlm đhdhhcnzgng ýhhthzdgabshan anh khôoqxrng?”

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs nhìkzrjn Tầhxven Phi vớcsaci áadstnh mắnvwmt mong đhdhhfcsxi.

“Đdyklưbroiơcerrng nhiêbshan làjxcm em đhdhhcnzgng ýhhth, nhưbroing…”

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs lậqyrnp tứadjqc hôoqxrn lêbshan môoqxri côoqxr khôoqxrng cho côoqxraqlmi tiếwmfop: “Vậqyrny làjxcm đhdhhokxz rồcnzgi, khôoqxrng cóaqlm nhưbroing gìkzrj hếwmfot, mọvxavi chuyệkchkn còwmfon lạzpeli hãbxkny đhdhhslzs anh lo, đhdhhưbroifcsxc khôoqxrng?”

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs buôoqxrng tay ra.

Tầhxven Phi sữwmfong sờhxve nhìkzrjn Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs, khoảmvcnnh khắnvwmc đhdhhóaqlmoqxr khôoqxrng còwmfon khảmvcniymgng kháadstng cựxsnq nữwmfoa.

oqxr khôoqxrng thểslzs đhdhháadstnh lừkchka tráadsti tim mìkzrjnh, côoqxr vẫnvymn yêbshau sâcollu đhdhhqyrnm ngưbroihxvei đhdhhàjxcmn ôoqxrng trưbroicsacc mặlegjt.

adstm năiymgm rồcnzgi, cuốjkwxi cùwtptng côoqxrqyrsng đhdhhfcsxi đhdhhưbroifcsxc sựxsnq dịnvymu dàjxcmng củokxza anh, sao côoqxraqlm thểslzs nhẫnvymn tâcollm từkchk bỏbsha?

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs ôoqxrm Tầhxven Phi vàjxcmo lòwmfong, hai ngưbroihxvei khôoqxrng nóaqlmi gìkzrj, chỉwnkq lặlegjng lẽoqxr cảmvcnm nhậqyrnn nhịnvymp tim củokxza nhau.


Nhưbroi vậqyrny làjxcm đhdhhokxz rồcnzgi.

Trờhxvei tốjkwxi dầhxven, bêbshan ngoàjxcmi sấraoqm vang chớcsacp giậqyrnt, đhdhhãbxkn bắnvwmt đhdhhhxveu mưbroia rảmvcngelsch.

“Mưbroia rồcnzgi, đhdhhưbroihxveng ởzdga đhdhhâcolly rấraoqt khóaqlm đhdhhi, anh vềslzs sớcsacm đhdhhi.”

Tầhxven Phi rờhxvei khỏbshai vòwmfong tay củokxza Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs.

“Anh… khôoqxrng mang ôoqxr.”

Tầhxven Phi sữwmfong ngưbroihxvei.

cerri nàjxcmy làjxcm ngoạzpeli ôoqxr, xe dừkchkng bêbshan ngoàjxcmi cổgfzpng biệkchkt thựxsnq, xe củokxza Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrsadstch cổgfzpng biệkchkt thựxsnq chắnvwmc khoảmvcnng mưbroihxvei méiilat, vậqyrny màjxcmqyrsng cầhxven ôoqxr sao?

“Vậqyrny em giúiqflp anh tìkzrjm mộfpatt chiếwmfoc.”

aqlmi xong Tầhxven Phi liềslzsn đhdhhadjqng dậqyrny đhdhhi vàjxcmo phòwmfong cấraoqt đhdhhcnzg.

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs vỗebfw tráadstn.

Mộfpatt hồcnzgi sau, Tầhxven Phi mang ra mộfpatt chiếwmfoc ôoqxr đhdhhưbroia cho Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs thậqyrnt.

“Vậqyrny… anh đhdhhi nhéiila.”

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs cầhxvem ôoqxrbroicsacc đhdhhi, Tầhxven Phi tiễkcqnn anh ra cửfjgha, Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs đhdhhang đhdhhnvymnh mởzdga ôoqxr thìkzrj bấraoqt ngờhxvebshau lêbshan mộfpatt tiếwmfong.

“Ơdpjd, ôoqxr hỏbshang rồcnzgi!”

Tầhxven Phi nhìkzrjn ôoqxr, đhdhhúiqflng làjxcm đhdhhãbxkn hỏbshang rồcnzgi.

“Làjxcmm sao đhdhhâcolly?” Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs nhìkzrjn Tầhxven Phi, trêbshan mặlegjt nởzdga nụwmcsbroihxvei ranh mãbxknnh.

Tầhxven Phi nhìkzrjn trờhxvei mưbroia bêbshan ngoàjxcmi, thựxsnqc ra đhdhhâcollu cóaqlmbroia lớcsacn, chạzpely hai bưbroicsacc làjxcm tớcsaci xe, nhưbroing côoqxr khôoqxrng thểslzsjxcmo nóaqlmi thẳwvwing ra nhưbroi vậqyrny.

“Hay làjxcm tốjkwxi nay anh đhdhhkchkng…”

“Ừidau.”

aqlmi xong, Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs liềslzsn quay ngưbroihxvei đhdhhi thẳwvwing vàjxcmo phòwmfong.

Tầhxven Phi đhdhhadjqng sữwmfong tạzpeli chỗebfw, côoqxrwmfon chưbroia kịnvymp nóaqlmi xong! Anh đhdhhcnzgng ýhhthaqlm dứadjqt khoáadstt quáadst chăiymgng?

Bữwmfoa tốjkwxi làjxcm do Tầhxven Phi đhdhhígelsch thâcolln nấraoqu, côoqxr nấraoqu hai báadstt mìkzrj, Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs ăiymgn rấraoqt ngon miệkchkng.

Anh còwmfon nhớcsac sau khi kếwmfot hôoqxrn, Tầhxven Phi từkchkng mờhxvei anh vềslzs nhàjxcm ăiymgn cơcerrm nhưbroing anh chưbroia ăiymgn mộfpatt lầhxven nàjxcmo, khôoqxrng ngờhxveoqxr nấraoqu ăiymgn ngon tớcsaci vậqyrny.

Buổgfzpi tốjkwxi, Tầhxven Phi lấraoqy trong tủokxz ra mộfpatt bộfpat chăiymgn mềslzsn, chuẩiilan bịnvym đhdhhi dọvxavn dẹjxcmp phòwmfong kháadstch

Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs đhdhhadjqng ởzdga ngoàjxcmi cửfjgha phòwmfong kháadstch nhìkzrjn theo côoqxr.

“Phòwmfong nàjxcmy trưbroicsacc đhdhhâcolly khôoqxrng cóaqlm ngưbroihxvei ởzdga, sau khi em tớcsaci thìkzrj ngủokxzzdga phòwmfong chígelsnh, anh ngủokxz tạzpelm ởzdga đhdhhâcolly mộfpatt đhdhhêbsham.”

Tầhxven Phi vừkchka trảmvcni ga giưbroihxveng, vừkchka nóaqlmi.

Dọvxavn dẹjxcmp xong, côoqxrbroicsacc ra cửfjgha, “Anh ngủokxz sớcsacm đhdhhi!”

Mộfpatt tay Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs chắnvwmn ngang cửfjgha, chặlegjn đhdhhưbroihxveng đhdhhi củokxza Tầhxven Phi.

“Anh ngủokxz phòwmfong nàjxcmy, em thìkzrj sao?”

“Em ởzdga phòwmfong bêbshan cạzpelnh.”

“Em khôoqxrng ngủokxzwtptng anh sao?” Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrsgels dỏbsham hỏbshai lạzpeli.

Hai máadst Tầhxven Phi ửfjghng hồcnzgng, côoqxr vẫnvymn luôoqxrn trốjkwxn tráadstnh vấraoqn đhdhhslzsjxcmy, khôoqxrng ngờhxve Mặlegjc Thiêbshan Vũqyrs lạzpeli hỏbshai thẳwvwing ra nhưbroi vậqyrny.

Họvxavjxcm vợfcsx chồcnzgng màjxcm!

- -- Hếwmfot ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.