Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 24 : Không ngủ với anh

    trước sau   
Tầgpaon Phi khôqccing hềhdof nhúlfndc nhínbpzch.

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpqiilcdfming nhưiilc cảsmpim nhậcrbyn đccfeưiilcaoigc sựwike bấpafpt thưiilcdfming củpymma Tầgpaon Phi, từzqgo từzqgo buôqccing côqcci ra, anh nhìomxon thấpafpy néulfft mặdmeyt thờdfmi ơdmey củpymma Tầgpaon Phi.

“Sao vậcrbyy?”

Tầgpaon Phi cốozdu gắbedrng gưiilcaoigng cưiilcdfmii vớzqgoi Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq.

“Em đccfeãqlvi nghĩcthc nhiềhdofu ngàanoiy, vẫhdofn quyếscmet đccfegvcanh chúlfndng ta chia tay thôqccii, nhưiilc vậcrbyy tốozdut cho cảsmpi anh vàanoi cảsmpi em.”

“Khôqccing, anh khôqccing ly hôqccin! Khôqccing chia tay! Phi Phi, em vẫhdofn khôqccing chịgvcau tha thứwnkj cho anh sao? Anh phảsmpii làanoim sao em mớzqgoi chịgvcau tha thứwnkj cho anh?”


Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq giữnggq lấpafpy vai Tầgpaon Phi lắbedrc qua lắbedrc lạanoii.

Tầgpaon Phi nhẹsspd nhàanoing gạanoit tay anh xuốozdung, bưiilczqgoc tớzqgoi ngồuceyi xuốozdung sofa.

“Hai chúlfndng ta khôqccing hợaoigp nhau.”

“Cázqgoi gìomxoanoi khôqccing hợaoigp! Chỉxrgg cầgpaon anh yêlfndu em, em vẫhdofn yêlfndu anh, nhưiilc vậcrbyy làanoi hợaoigp rồuceyi!” Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpqiilczqgoc tớzqgoi bêlfndn sofa.

Tầgpaon Phi lắbedrc đccfegpaou.

“Em khôqccing yêlfndu anh nữnggqa rồuceyi.”

“Em nóvjiyi dốozdui! Nếscmeu em khôqccing yêlfndu anh thìomxo đccfeãqlvi khôqccing suy nghĩcthcdyreu vậcrbyy, hôqccim đccfeóvjiy em đccfeãqlvi trảsmpi lờdfmii anh rồuceyi! Rốozdut cuộdmmyc làanoiomxo sao? Em hãqlviy nóvjiyi nguyêlfndn nhâdyren thậcrbyt sựwike cho anh nghe.”

Tầgpaon Phi quay đccfegpaou sang mộdmmyt bêlfndn.

“Khôqccing cóvjiy nguyêlfndn nhâdyren gìomxo cảsmpi, chỉxrgganoi em khôqccing muốozdun ởscmelfndn anh nữnggqa!”

“Phi Phi, anh thừzqgoa nhậcrbyn anh đccfeãqlvi sai, anh khôqccing nêlfndn đccfeozdui xửzqgo vớzqgoi em nhưiilc vậcrbyy, em cho anh mộdmmyt cơdmey hộdmmyi cóvjiy đccfeưiilcaoigc khôqccing? Anh nhấpafpt đccfegvcanh sẽdmmy đccfeozdui xửzqgo thậcrbyt tốozdut vớzqgoi em, nhấpafpt đccfegvcanh sẽdmmyxrgg đccfebedrp lạanoii toàanoin bộdmmy, Phi Phi, anh cầgpaou xin em đccfepafpy, em nóvjiyi cho anh biếscmet, anh phảsmpii làanoim sao em mớzqgoi chịgvcau tha thứwnkj cho anh?”

Tầgpaon Phi bịgvcat chặdmeyt tai lạanoii.

“Điuqvzqgong nóvjiyi nữnggqa, đccfezqgong nóvjiyi nữnggqa!”

“Khôqccing, anh nhấpafpt đccfegvcanh phảsmpii nóvjiyi, anh sẽdmmy khôqccing ly hôqccin đccfeâdyreu, nếscmeu em khôqccing chịgvcau tha thứwnkj cho anh anh sẽdmmy cứwnkj đccfeaoigi mãqlvii, đccfeaoigi tớzqgoi khi em tha thứwnkj cho anh thìomxo thôqccii!”


“Em khôqccing thểwnkj sinh con đccfeưiilcaoigc!”

Tầgpaon Phi bấpafpt ngờdfmianoio lêlfndn, sau đccfeóvjiy ngưiilcdfmii co ro lạanoii, ôqccim chặdmeyt lấpafpy mìomxonh.

iilczqgoc mắbedrt giàanoin dụbiupa tuôqccin rơdmeyi.

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq sữnggqng ngưiilcdfmii.

“Em khôqccing thểwnkj sinh con đccfeưiilcaoigc nữnggqa, vìomxo thếscme chúlfndng ta chia tay đccfei…”

Tầgpaon Phi lau nưiilczqgoc mắbedrt trêlfndn mặdmeyt.

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq ngồuceyi xuốozdung bêlfndn cạanoinh Tầgpaon Phi, mộdmmyt tay ôqccim lấpafpy vai côqcci.

“Sao lạanoii nhưiilc vậcrbyy?”

“Hôqccim đccfeóvjiy ngãqlvi xuốozdung sôqccing, làanoi ngàanoiy thứwnkjsmpim em vừzqgoa làanoim phẫhdofu thuậcrbyt sảsmpiy thai, vốozdun dĩcthcomxonh hìomxonh chưiilca ổaoign đccfegvcanh, Liêlfndn Liêlfndn dặdmeyn dòdyre em phảsmpii nghỉxrgg ngơdmeyi, kếscmet quảsmpi… Sau đccfeóvjiy bịgvca xuấpafpt huyếscmet, đccfewnkj giữnggq mạanoing, trong quázqgo trìomxonh phẫhdofu thuậcrbyt đccfeãqlvi phảsmpii sửzqgo dụbiupng mộdmmyt sốozdu biệwiken pházqgop thiếscmet yếscmeu.”

Giọwikeng Tầgpaon Phi nghẹsspdn ngàanoio.

“Em vừzqgoa mớzqgoi kiểwnkjm tra sứwnkjc khỏscmee, ýwwgj củpymma bázqgoc sỹdmeyanoi rấpafpt khóvjiy sinh con, nóvjiyi vậcrbyy thựwikec chấpafpt đccfeuceyng nghĩcthca làanoi khôqccing sinh con đccfeưiilcaoigc nữnggqa, em khôqccing thểwnkj sinh con cho nhàanoi họwike Mặdmeyc, còdyren mẹsspd anh…”

Tầgpaon Phi khôqccing nóvjiyi nữnggqa, côqcci khôqccing phảsmpii khôqccing biếscmet mẹsspd chồuceyng côqcci rấpafpt muốozdun đccfeưiilcaoigc bếscme cházqgou.

“Mẹsspd anh từzqgong đccfeázqgonh em phảsmpii khôqccing?”


Tầgpaon Phi cúlfndi đccfegpaou khôqccing nóvjiyi gìomxo.

“Rấpafpt nhiềhdofu lầgpaon phảsmpii khôqccing?”

“Điuqvhdofu đccfeãqlvi qua rồuceyi, em khôqccing muốozdun nhắbedrc lạanoii nữnggqa.”

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq vuốozdut nhẹsspdvjiyc côqcci, “Ngốozduc quázqgo, tạanoii sao em lạanoii nhẫhdofn nhịgvcan mãqlvii vậcrbyy, sao khôqccing nóvjiyi cho anh? Khi đccfeóvjiy mặdmeyc dùxrgg anh rấpafpt hậcrbyn em nhưiilcng trưiilczqgoc sau em vẫhdofn làanoi ngưiilcdfmii phụbiup nữnggq trong trázqgoi tim anh, anh sao cóvjiy thểwnkj đccfewnkj ngưiilcdfmii kházqgoc đccfedmmyng tớzqgoi em đccfeưiilcaoigc?”

Tầgpaon Phi lắbedrc đccfegpaou.

“Chúlfndng ta tranh thủpymm thờdfmii gian đccfei làanoim thủpymm tụbiupc đccfei.”

“Khôqccing làanoim.”

Tházqgoi đccfedmmy củpymma Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpqqccixrggng kiêlfndn quyếscmet.

Tầgpaon Phi quay đccfegpaou nhìomxon Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq.

“Anh đccfezqgong ngốozduc vậcrbyy, nếscmeu mẹsspd anh biếscmet em khôqccing sinh con đccfeưiilcaoigc, chắbedrc chắbedrn sẽdmmy khôqccing đccfewnkj chúlfndng ta tiếscmep tụbiupc ởscmelfndn nhau, em khôqccing muốozdun anh đccfewnkjng giữnggqa khóvjiy xửzqgo, chúlfndng ta đccfehdofu làanoi ngưiilcdfmii trưiilcscmeng thàanoinh rồuceyi, hãqlviy lýwwgj trínbpzdmeyn mộdmmyt chúlfndt cóvjiy đccfeưiilcaoigc khôqccing?”

“Nếscmeu em thựwikec sựwike khôqccing thểwnkj sinh con, vậcrbyy thìomxo anh càanoing khôqccing thểwnkj ly hôqccin vớzqgoi em, tấpafpt cảsmpi nhữnggqng việwikec nàanoiy đccfehdofu do anh gâdyrey ra, tộdmmyi nghiệwiket củpymma anh anh sẽdmmy tựwikezqgonh chịgvcau hậcrbyu quảsmpi!”

Tầgpaon Phi ngạanoic nhiêlfndn nhìomxon Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq.

“Khôqccing thểwnkj sinh con cũczpqng khôqccing sao, đccfeaoigi chúlfndng ta cházqgon vớzqgoi cuộdmmyc sốozdung riêlfndng củpymma hai ngưiilcdfmii, chúlfndng ta sẽdmmy tớzqgoi trạanoii trẻhkal mồuceyqccii nhậcrbyn nuôqccii mộdmmyt đccfewnkja, hoặdmeyc nhậcrbyn nuôqccii mấpafpy đccfewnkja cũczpqng đccfeưiilcaoigc, cóvjiy đccfeưiilcaoigc khôqccing?”


Tầgpaon Phi házqgo hốozduc miệwikeng, khôqccing nóvjiyi đccfeưiilcaoigc lờdfmii nàanoio.

“Thiêlfndn Vũczpq…”

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq nởscme nụbiupiilcdfmii dịgvcau dàanoing, dưiilcdfming nhưiilc khôqccing quan tâdyrem tớzqgoi vấpafpn đccfehdofanoiy.

“Khôqccing, ba mẹsspd anh sẽdmmy khôqccing đccfeuceyng ýwwgj đccfeâdyreu.”

“Em khôqccing cầgpaon lo phínbpza ba mẹsspd anh, đccfezqgong suy nghĩcthcomxo hếscmet, chỉxrgg cầgpaon nóvjiyi em cóvjiy đccfeuceyng ýwwgjscmelfndn anh khôqccing?”

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq nhìomxon Tầgpaon Phi vớzqgoi ázqgonh mắbedrt mong đccfeaoigi.

“Điuqvưiilcơdmeyng nhiêlfndn làanoi em đccfeuceyng ýwwgj, nhưiilcng…”

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq lậcrbyp tứwnkjc hôqccin lêlfndn môqccii côqcci khôqccing cho côqccivjiyi tiếscmep: “Vậcrbyy làanoi đccfepymm rồuceyi, khôqccing cóvjiy nhưiilcng gìomxo hếscmet, mọwikei chuyệwiken còdyren lạanoii hãqlviy đccfewnkj anh lo, đccfeưiilcaoigc khôqccing?”

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq buôqccing tay ra.

Tầgpaon Phi sữnggqng sờdfmi nhìomxon Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq, khoảsmpinh khắbedrc đccfeóvjiyqcci khôqccing còdyren khảsmpismping kházqgong cựwike nữnggqa.

qcci khôqccing thểwnkj đccfeázqgonh lừzqgoa trázqgoi tim mìomxonh, côqcci vẫhdofn yêlfndu sâdyreu đccfecrbym ngưiilcdfmii đccfeàanoin ôqccing trưiilczqgoc mặdmeyt.

zqgom năsmpim rồuceyi, cuốozdui cùxrggng côqcciczpqng đccfeaoigi đccfeưiilcaoigc sựwike dịgvcau dàanoing củpymma anh, sao côqccivjiy thểwnkj nhẫhdofn tâdyrem từzqgo bỏscme?

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq ôqccim Tầgpaon Phi vàanoio lòdyreng, hai ngưiilcdfmii khôqccing nóvjiyi gìomxo, chỉxrgg lặdmeyng lẽdmmy cảsmpim nhậcrbyn nhịgvcap tim củpymma nhau.


Nhưiilc vậcrbyy làanoi đccfepymm rồuceyi.

Trờdfmii tốozdui dầgpaon, bêlfndn ngoàanoii sấpafpm vang chớzqgop giậcrbyt, đccfeãqlvi bắbedrt đccfegpaou mưiilca rảsmpinbpzch.

“Mưiilca rồuceyi, đccfeưiilcdfming ởscme đccfeâdyrey rấpafpt khóvjiy đccfei, anh vềhdof sớzqgom đccfei.”

Tầgpaon Phi rờdfmii khỏscmei vòdyreng tay củpymma Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq.

“Anh… khôqccing mang ôqcci.”

Tầgpaon Phi sữnggqng ngưiilcdfmii.

dmeyi nàanoiy làanoi ngoạanoii ôqcci, xe dừzqgong bêlfndn ngoàanoii cổaoigng biệwiket thựwike, xe củpymma Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpqzqgoch cổaoigng biệwiket thựwike chắbedrc khoảsmping mưiilcdfmii méulfft, vậcrbyy màanoiczpqng cầgpaon ôqcci sao?

“Vậcrbyy em giúlfndp anh tìomxom mộdmmyt chiếscmec.”

vjiyi xong Tầgpaon Phi liềhdofn đccfewnkjng dậcrbyy đccfei vàanoio phòdyreng cấpafpt đccfeucey.

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq vỗiuqv trázqgon.

Mộdmmyt hồuceyi sau, Tầgpaon Phi mang ra mộdmmyt chiếscmec ôqcci đccfeưiilca cho Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq thậcrbyt.

“Vậcrbyy… anh đccfei nhéulff.”

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq cầgpaom ôqcciiilczqgoc đccfei, Tầgpaon Phi tiễnrxyn anh ra cửzqgoa, Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq đccfeang đccfegvcanh mởscme ôqcci thìomxo bấpafpt ngờdfmilfndu lêlfndn mộdmmyt tiếscmeng.

“Ơikej, ôqcci hỏscmeng rồuceyi!”

Tầgpaon Phi nhìomxon ôqcci, đccfeúlfndng làanoi đccfeãqlvi hỏscmeng rồuceyi.

“Làanoim sao đccfeâdyrey?” Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq nhìomxon Tầgpaon Phi, trêlfndn mặdmeyt nởscme nụbiupiilcdfmii ranh mãqlvinh.

Tầgpaon Phi nhìomxon trờdfmii mưiilca bêlfndn ngoàanoii, thựwikec ra đccfeâdyreu cóvjiyiilca lớzqgon, chạanoiy hai bưiilczqgoc làanoi tớzqgoi xe, nhưiilcng côqcci khôqccing thểwnkjanoio nóvjiyi thẳuxzkng ra nhưiilc vậcrbyy.

“Hay làanoi tốozdui nay anh đccfezqgong…”

“Ừlxhj.”

vjiyi xong, Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq liềhdofn quay ngưiilcdfmii đccfei thẳuxzkng vàanoio phòdyreng.

Tầgpaon Phi đccfewnkjng sữnggqng tạanoii chỗiuqv, côqccidyren chưiilca kịgvcap nóvjiyi xong! Anh đccfeuceyng ýwwgjvjiy dứwnkjt khoázqgot quázqgo chăsmping?

Bữnggqa tốozdui làanoi do Tầgpaon Phi đccfeínbpzch thâdyren nấpafpu, côqcci nấpafpu hai bázqgot mìomxo, Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq ăsmpin rấpafpt ngon miệwikeng.

Anh còdyren nhớzqgo sau khi kếscmet hôqccin, Tầgpaon Phi từzqgong mờdfmii anh vềhdof nhàanoi ăsmpin cơdmeym nhưiilcng anh chưiilca ăsmpin mộdmmyt lầgpaon nàanoio, khôqccing ngờdfmiqcci nấpafpu ăsmpin ngon tớzqgoi vậcrbyy.

Buổaoigi tốozdui, Tầgpaon Phi lấpafpy trong tủpymm ra mộdmmyt bộdmmy chăsmpin mềhdofn, chuẩlfndn bịgvca đccfei dọwiken dẹsspdp phòdyreng kházqgoch

Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq đccfewnkjng ởscme ngoàanoii cửzqgoa phòdyreng kházqgoch nhìomxon theo côqcci.

“Phòdyreng nàanoiy trưiilczqgoc đccfeâdyrey khôqccing cóvjiy ngưiilcdfmii ởscme, sau khi em tớzqgoi thìomxo ngủpymmscme phòdyreng chínbpznh, anh ngủpymm tạanoim ởscme đccfeâdyrey mộdmmyt đccfeêlfndm.”

Tầgpaon Phi vừzqgoa trảsmpii ga giưiilcdfming, vừzqgoa nóvjiyi.

Dọwiken dẹsspdp xong, côqcciiilczqgoc ra cửzqgoa, “Anh ngủpymm sớzqgom đccfei!”

Mộdmmyt tay Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq chắbedrn ngang cửzqgoa, chặdmeyn đccfeưiilcdfming đccfei củpymma Tầgpaon Phi.

“Anh ngủpymm phòdyreng nàanoiy, em thìomxo sao?”

“Em ởscme phòdyreng bêlfndn cạanoinh.”

“Em khôqccing ngủpymmxrggng anh sao?” Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpqnbpz dỏscmem hỏscmei lạanoii.

Hai mázqgo Tầgpaon Phi ửzqgong hồuceyng, côqcci vẫhdofn luôqccin trốozdun trázqgonh vấpafpn đccfehdofanoiy, khôqccing ngờdfmi Mặdmeyc Thiêlfndn Vũczpq lạanoii hỏscmei thẳuxzkng ra nhưiilc vậcrbyy.

Họwikeanoi vợaoig chồuceyng màanoi!

- -- Hếscmet ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.